1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chẳng phải trộm của ngươi một chiếc cốc - Phong Lâm Nhi(57 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Chương 20: Bị chàng bắt gặp

      Số 3 Giang Than là tòa nhà ở thế kỷ 20 được xây theo kiến trúc tân chủ nghĩa cổ điển, ở trong chỉ có những vật phẩm cao cấp, món ăn cao cấp mà còn ngắm được cảnh đẹp trong thành phố.

      Nơi này hội tụ nghệ thuật, văn hóa, mỹ thực cùng nhạc, là nơi xa hoa nhất trong thành phố S.

      “Đánh thức kiến trúc bị ngủ say, kích hoạt lịch sử vốn im lặng, lịch sử cùng xa hoa lần lượt thay đổi, lại mang theo chút hương vị Paris.”

      câu miêu tả đầy đủ cảm giác của Bối Bối khi đứng trong số 3 Giang Than. Hôm nay mặc trang phục trung tây kết hợp, thân là chiếc áo sườn xám bằng tơ lụa có thêu hoa hồng, hạ thân mặc chiếc váy màu trắng bó sát, tay cũng cầm chiếc xắc có thêu hoa, tóc còn gài thêm chiếc trâm trân châu đen.

      Đủ ngây thơ, đủ chân thành rồi chứ?!

      Làm cho Đoàn Huy giật mình, vui sướng lên lời, mặc dù cậu ta ăn mặc rất giản dị nhưng vẫn tuấn vô cùng.

      Tiến vào Hean Georges, vô số ánh mắt thưởng thức nhìn về phía Bối Bối, nam nhân bên cạnh kiêu ngạo như chim khổng tước, mà chính là cái đuôi của khổng tước cần vứt bỏ.

      >_<

      Bối Bối thích mặc y phục trung quốc, ngoài ra còn muốn dọa Đoàn Huy, nhưng xem ra lại hoàn toàn ngược lại.

      Đoàn Huy bộ dạng hớn hở, cho rằng chính nhận lời mời mà sao?

      Bối Bối buồn bực…

      Kế hoạch uy hiếp bị thất bại sao!

      Hean Georges là nhà hàng nổi tiếng nhất trong thành phố S, có đầu bếp nổi danh thế giới, nhờ phúc của Long Điện, Bối Bối từng đến nơi này vài lần.

      Dù vậy, bước lên sàn gỗ màu tối, nhìn lên tấm phù điêu trần nhà, ngọn đèn u ám chiếu rọi ở tấm gương lớn phía vẫn làm cho cảm giác hoảng hốt tự chủ được.

      Đặt trước bàn ở cạnh cửa sổ, gian trước sau đều có cây xanh ngăn cách, tương đối riêng tư.

      “Foie gras trước khi dùng bữa có được ?” Cậu ta nho nhã hỏi, ánh mặt trời mặt lên dịu dàng. (Foie gras là trong những món tinh tế phổ biến nhất của ẩm thực Pháp, là 1 loại pa tê gan ngỗng)

      Bối Bối có chút đăm chiêu, cuối xuống nhìn thực đơn, phản đối, gật gật đầu.

      Đoàn Huy tâm tình tốt, chút câu nệ, nhìn Menu gọi thức ăn, thuận miệng dùng tiếng lưu loát hướng phục vụ sinh gọi cơm, còn cố ý vì Bối Bối gọi những món mà ưa thích, gọi thêm chai rượu vang nho.

      Màn đêm buông xuống, nhìn ánh đèn rực rỡ từ Giang than chiếu xuống giống như xuyên qua lịch sử, như đặt mình trong bức vẽ cổ xưa.

      thể thừa nhận, nơi này hoàn mỹ, nhà hàng xa xỉ nhất, mỹ vị tuyệt hảo, với món gan ngỗng ngon nổi tiếng, bánh ngọt làm từ socola và kem vali tan chảy.

      Mọi việc đều cực hoàn mỹ, nhưng nội tâm Bối Bối lại cực đoan, hỗn loạn. Nếu như vẫn là nữ sinh mới tốt nghiệp, hoặc bằng hữu “Nhà giàu mới nổi” như Long Điện. Hơn nữa, trước mặt là cực phẩm tiểu soái ca, chừng hôm nay có thể đem đặt phòng.

      Nhưng phải nữ sinh mới tốt nghiệp, tuy rằng là người thích dùng đồ dùng của chủ nghĩa tư bản, hề để lộ ra những cử chỉ ngạc nhiên, thích thú gương mặt.

      Đưa tay cầm lấy ly rượu, uống xong ngụm rượu, nghĩ cứ im lặng như vậy, mở miệng chuyện.

      “Đoàn Huy, điều kiện của cậu tốt vậy, sau khi tốt nghiệp hẳn phải có rất nhiều lựa chọn, sao lại vào Thánh Thế?”

      Đoàn Huy buông dao nĩa, lấy khăn ăn xoa xoa miệng, thản nhiên cười : “Sao lại nghĩ vậy?”

      dựng thẳng mi: “Vô nghĩa, cậu có biết điều thứ 6 để đánh giá về Hean Georges là gì ?”

      biết, điều thứ 6 nào?” Cậu ta mờ mịt lắc đầu, với tay lấy ly rượu.

      “Mẹ nó, mắc quá!” (Mẹ nó, đắt quá)

      ╮(﹀_﹀” )╭

      Đoàn Huy thiếu chút nữa phun rượu trong miệng ra, chăm chăm nhìn Bối Bối nửa ngày, tay chống cằm, hai vai run run, cuối cùng nhịn được cười ra thành tiếng.

      được cười!” Bối Bối nổi giận: “Đừng cho là tôi biết, phần ăn của tôi là nga Foie gras nổi tiếng, cá hồi nấu chín, bánh ngọt sôcôla, phần ăn của cậu là trứng cá muối, cá tuyết chiên, cà phê Brownie, đều là những món ăn nổi tiếng của Hean Georges, có nhiều người biết đến! Mà tính tiền lương từ ngày làm việc của cậu đến nay, còn bằng nửa bữa cơm này!”

      nhìn lướt qua từ đầu đến cuối đều dùng hàng hiệu, sau đó dừng lại ở cổ tay bên trái: “Lại càng muốn , vật tay cậu có giá trị bằng năm tiền lương của nhân viên bình thường trong Thánh Thế. Cậu vì sao lại đến Thánh Thế làm việc?”

      “Vì .”

      =”=

      Quả nhiên ngả bài!

      Như có tín hiệu cảnh báo xoay quanh đầu, Bối Bối toàn thân tiến vào trạng thái đề phòng, ánh mắt chút lưu tình hướng về phía cậu ta.

      Đoàn Huy gục đầu xuống, dùng ánh mắt trong sáng nhìn Bối Bối, lại vội vàng tránh , mặt phiếm hồng, dùng thanh rất : “Sau lần đó, tôi nằm mơ thấy , nhớ đến ngủ được, khi biết làm việc ở Thánh Thế, liền nhận lời mời vào làm việc ở đó.”

      Kia, kia, lần đó chỉ là lần!!! ( ̄口 ̄)!!

      lần thực tính, cậu cần để ở trong lòng, những tổn thất kia tôi có thể bồi thường cho cậu.” Bối Bối giọng run run với cậu ta, thực thể tượng tượng ra tình hình của “lần đó”.

      ngờ Đoàn Huy giận tím mặt: “Tổn thất của tôi có thể tính bằng tiền sao? có biết khi ở Thánh Thế tôi lập tức nhận ra , nhưng căn bản nhớ tôi, căn bản nhớ từng cường hôn tôi, chúng ta từng thân mật như thế, tôi phải có quá nhiều tổn thất sao?!”

      Còn có… còn chính mình chủ động !!!

      xin lỗi, là tôi uống rượu, nhớ đêm đó xảy ra chuyện gì!” Bối Bối bị mấy tảng đá ập đến, thể đứng thẳng được, đành cúi đầu xám hối.

      Ngọn đèn màu đen thay đổi, chiếc áo sườn xám làm nổi bật làn da tuyết trắng của Bối Bối, đóa hoa nhiễm ánh hồng vừa mới khai ở vùng ngực, làm kiều mị lạ thường. Đoàn Huy dời ánh mắt, sắc mặt phiếm hồng, lông mi rơi xuống, buồn bã : “ nhớ , có thể để trong lòng, nhưng đó là lần đầu của tôi…”

      Ách ách ách ách…… Chẳng lẽ là đêm đầu tiên?!( ̄口 ̄)!!

      Cuối cùng Bối Bối cũng được gì, thanh bị nuốt vào trong bụng.

      Trong lòng Bối Bối nổi trận phong ba…

      những chỉ có 419, lại còn do chủ động!

      chỉ chủ động, mà còn cùng với xử nam?!

      TMD, còn gì là đạo đức nữa? (TMD: mẹ nó)

      “Cái kia… tuy rằng đó là lần đầu của cậu… ách… nhưng là chúng ta đều là những người trưởng thành, hẳn là cũng cần phải học hỏi.” Bối Bối nắm chặt khăn trải bàn, gian nan .

      “Kết hôn được ?”

      =”=

      ham thích về thân thể chỉ là tạm thời, có lẽ cậu chỉ mê luyến trong thời gian nhất định, qua thời gian, cậu phát chuyện lần đó nghiêm trọng.” Bối Bối cơ hồ rơi nước mắt, gian nan .

      “Đó là suy nghĩ nghiêm túc, chúng ta kết hôn được ?”

      #-.-

      “Tôi lớn hơn cậu bốn tuổi, theo tuổi mà xứng đôi, ở chung có rất nhiều trở ngại. Hơn nữa, tôi rồi đây chỉ là do phản ứng thân thể, phải chịu trách nhiệm gì. Cậu còn trẻ, cần đem tuổi xuân lãng phí, có lẽ cậu nên tìm người trẻ tuổi phù hợp, từ từ tìm hiểu rồi dẫn đến tình .” Bối Bối bám riết, tiếp tục tha.

      “Tuổi phải vấn đề, đó phải là tiêu chuẩn kết hôn của tôi, nên mới đề nghị cùng kết hôn.”

      (((‵□′)) ) giận dữ!

      Cậu bé này sao lại có hy vọng gì chứ, khuyên nhủ như vậy, cậu ta lại vẫn cố tình để ý đến buổi tối hôm đó!

      tuy rằng tấn công cậu ta, nhưng cũng là con a!

      Chịu thiệt hẳn phải là , vì sao cậu ta lại coi đó là điểm yếu để lợi dụng, đề ra cầu rất quá đáng!

      Lật bàn…

      Bối Bối cao giọng, tức giận đứng lên:

      “Kết hôn! Cậu có biết kết hôn nghĩa là gì ? phải chỉ là hai người đăng ký, ở cùng nhà, ngủ chung giường! Trước khi kết hôn phải có tình , sau kết hôn phải có trách nhiệm! Tiểu hài tử mới tốt nghiệp như cậu biết gì về kết hôn? Sao lại có thể tùy tiện ra hai chữ đó? cho cậu biết, Biện Bối Bối tôi kết hôn chính là cả đời, chỉ có cả đời mà có kiếp sau, kiếp sau nữa!”

      Nhìn thấy Đoàn Huy bỗng dưng trừng mắt nhìn !

      Hừ hừ… đến cả đời sợ rồi sao!!!

      Ngẫm lại chút, hắng giọng tiếp tục :

      “Còn có, muốn kết hôn với tôi đơn giản như vậy. Mơ ước của tôi là tổ chức hôn lễ bên bờ biển hòn đảo , phỉa sử dụng loại rượu Louis Roederer Champagne để đãi khách, hoa bay đầy trời, còn có chiếc cúp ghi tên hai người.”

      Hmm… Ngay cả có tiền cũng khó có thể làm được như vậy!

      Bối Bối liên tưởng đến người, đắc ý bổ sung: “Cho dù là Tỉ Hà Di cũng chưa chắc thỏa mãn được những cầu của tôi.”

      Vừa xong, cảm giác búi tóc đầu buông lỏng, tóc xoăn dài như thác nước rối tung xõa xuống.

      Chuyện gì vậy? Ai cầm trâm cài tóc của , rất phong độ, hơi quá đáng a!

      Bối Bối nổi giận, đột ngột quay người lại.

      Người phía sau cao hơn cái đầu, bờ vai rộng, áo khoác kiểu tây, những sợi tóc trán rủ xuống, phe phẩy trong gió, con ngươi đen như ngọc, bàn tay tinh tế đoan trang cầm chiếc trâm trân châu đen.

      Nửa ngày sau, con ngươi kia quét về phía Bối Bối, khí thế bá đạo lãnh liệt, khiến toàn bộ nhà ăn đều hướng mắt nhìn về phía bọn họ.

      Thân thể Bối Bối cứng nhắc, lại bị ánh mắt đó lướt qua, nhất thời chân mềm nhũn!

      nghiệt… Boss nghiệt…

      Phản ứng của thực trì độn mà.

      Boss nghiệt đại nhân phải tên “Tỉ Hà Di” sao?





      囧TL, để cho chết !!!

    2. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Chương 21: Maybach cám dỗ


      “Lynn, lâu vậy, chúng tôi đều tưởng có chuyện gì xảy ra, định đến toilet cứu người!” Antonio là người Ý nên rất nhiệt tình, thích đùa, để chiếu cố ngôn ngữ thông thạo của ta, mọi người đều tiếng .”

      Ngồi cạnh Antonio, đối diện với Bối Bối, Đoàn Huy quan tâm hỏi: “Bối Bối, sao chứ?” Xưng hô vô cùng thân thiết, giọng trầm ấm.

      Tỉ Hà Di mắt ngọc đảo qua cùng Bối Bối, con dao tay nhàng cắt miếng bít tết, chậm dãi đưa tới miệng nuốt xuống.

      Động tác kia rất chậm dãi, tao nhã dị thường, nhưng Bối Bối chính là cảm thấy mình giống như miếng bít tết kia…

      đáng sợ, vì sao Boss nghiệp lại ngồi cạnh ?!

      Quay đầu yên lặng chảy giọt nước mắt, sau khi các món tráng miệng được đưa đến, Bối Bối rốt cuộc chịu được khí quỷ dị, quyết định đánh vỡ cục diện bế tắc, cố gắng tự cứu!

      “Antonio, có biết câu chuyện cũ ở Hean Georges ?”

      Antonio đột nhiên hưng phấn, liên tục truy vấn: “Chuyện cũ nào? Tôi thích nhất nghe chuyện cũ.’

      “Câu chuyện kể về phụ nữ trẻ tuổi lần đầu đến Hean Georges ăn cơm, uống chút rượu nho rồi vào nhầm toilet nam, lại kinh ngạc phát Vương Lão Ngũ đẹp trai của tạp chí bát quái ở đó, nhất thời phát ra tiếng hét chói tai thu hút toàn bộ chú ý của nhà ăn.”

      “Oa, sau đó sao?”

      “Sau đó có gì…”

      Antonio -_-

      Gió lạnh đột ngột thổi qua bàn ăn, Bối Bối bổ sung: “Bất quá, vừa rồi tôi ở trong toilet ra có nghe thêm đoạn của câu chuyện đó.”

      là, nữ nhân hét chói tai đó…” Bối Bối chỉ chính mình.

      “Mang theo tiểu tình nhân của mình vào Hean Georges ăn cơm.” Chỉ chỉ Đoàn Huy mặt xanh mét.

      “Sau đó trước khi gặp được Vương Lão Ngũ, gặp phải ông xã!” Chỉ chỉ Tỉ Hà Di bên cạnh.

      Đột nhiên truyền đến thanh trầm thấp: “Vì thế, từ chuyện cũ lại bắt đầu chuyện mới, ngay tại đây bàn – trình diễn!”

      “Meraviglioso, Meraviglioso!!”

      Antonio phấn khích cười to hét to hai chữ tuyệt vời bằng tiếng Ý, thông minh, biết kết hợp kể câu chuyện cũ của nhà ăn và tình trạng giờ, cũng giải thích luôn vì sao lại thất lễ ở trong toilet lâu thế.

      giống hưng phấn của Antonio, Đoàn Huy vẻ mặt kinh ngạc, còn Tỉ Hà Di khuôn mặt tuấn tú còn lên ý cười mơ hồ.

      Bối Bối khoa trương nhún vai, xấu hổ cười, dĩa ăn tay muốn nghiền nát chiếc bánh kem sô la.

      Bỗng dưng, cánh tay thon dài đem bánh ngọt của Bối Bối đổi sang cho mình, ngón tay dài, móng tay mượt mà, động tác nhàng tự nhiên.

      Đoàn Huy thấy Tỉ Hà Di đem chiếc bánh sô la của chính mình đổi sang cho Bối Bối, vốn có lửa giận trong mắt nay nhịn được: “Tỉ tiên sinh, hy vọng quên Bối Bối là bạn tôi!”

      “A…” Tỉ Hà Di ăn miếng bánh ngọt bị người nào đó làm thê thảm, dùng giọng điệu kịch vui : “Cậu phải tiểu tình nhân sao?! Mà tôi mới là ông xã của ấy!”

      “Meraviglioso, Meraviglioso!!”

      Antonio liều mạng vỗ tay, lớn tiếng : ‘Vincent, cậu có tài diễn kịch thiên phú, làm diễn viên phí cho gương mặt này.”

      Bối Bối囧TL, nguyên lai diễn lại chuyện cũ, làm hại tim đập nhanh …

      nghiệt quả nhiên là nghiệt, thể cùng cấp bậc với người khác a…

      Bữa cơm này, Bối Bối nuốt trôi, khí kì lạ, đại khái chỉ có mỗi Antonio là cao hứng phấn chấn, thỉnh thoảng lấy cái chuyện cũ kia đem ra trêu đùa ba người, còn dùng tiếng Ý biểu diễn ca kịch.

      ***

      Tại cửa thang máy ở tòa nhà Giang Than Tam Hào, Đoàn Huy ghé vào tai Bối Bối : “ chờ tôi chút, tôi lấy xe.”

      Tỉ Hà Di cười , lấy di động ấn nút…

      Đoàn Huy lấy xe, Antonio lại bắt lấy chiếc taxi, còn dùng giọng điệu ca kịch : “Vincent, khách sạn Weiss rất gần đây, cần đưa tôi về, hãy đưa người trong mộng của cậu về . Nha, buổi tối rất lãng mạn, đàn ông phải biết bảo vệ tình của chính mình.”

       ̄﹏ ̄ Giống như ta vẫn chìm trong câu chuyện cũ kia…

      Chỉ còn lại hai người… xấu hổ…

      Khóe miệng Bối Bối có chút run run, lặng lẽ xê dịch sang bên cạnh, cố gắng hết mức cách xa nghiệt chút.

      chiếc xe màu đen đỗ trước mặt hai người, đèn xe sáng rực rỡ, lái xe bước xuống mở cửa sau xe.

      Tỉ Hà Di như trước cười , đứng cạnh cửa xe, nhìn Bối Bối hé ra mờ ám:

      “Đưa Antonio xem triển lãm châu báu, nên mới chiếc này. Lên , tôi đưa em về!”

      A a a a a…

      Maybach, là Maybach, tiền lương 50 năm làm của cũng mua được Maybach!

      Hai mắt đen nhánh của Bối Bối mở to hết cỡ, trong lòng điên cuồng hét chói tai…

      Dụ hoặc!

      Rất dụ hoặc!

      Vô cùng dụ hoặc!

      tại có mười con trâu đến kéo , cũng tuyệt đối thể ngăn cảng lên chiếc xe trong mộng này!

      Bối Bối tự kiềm chế tâm tình kích động, thẳng lưng gật gật đầu với Tỉ Hà Di: “Làm phiền .”

      Sau đó ngồi vào trong xe, lấy điện thoại nhắn cho Đoàn Huy: “Tôi tự mình về, chuyện hẹn hò cần nhắc lại. Tôi nhanh chóng trả lời cậu!”

      Maybach a, chuyện 419 về sau thảo luận !

      Ném điện thoại vào túi xách, để ý đến lúc nghiệt vào, môi có nụ cười lướt qua.

      hổ là xe hơi cao cấp nhất, mình khoang, chỉ rộng rãi thoải mái, còn có bộ đàm điều khiển có thể tùy lúc chuyện với lái xe, hệ thống nước hoa tự xịt làm gian tỏa ra loại hương mê người.

      Tỉ Hà Di lấy từ chiếc tủ cầm ra hai chiếc ly đặt chiếc bàn giữa chỗ ngồi, lại mở ra tủ lạnh hỏi: “Buổi tối ăn chủ yếu là cá đúng ?”

      Bối Bối gật đầu, mang ra chai rượu xinh đẹp màu lam rót ra hai ly, đưa ly cho .

      Bối Bối nhận lấy và cảm ơn, nhấp ngụm, vị rượu ngon, mùi hoa quả nhè , để lạnh lại càng dậy mùi, mới đầu uống vào mềm mại, để lâu lại có mùi hương ngọt ngào.

      Hai chiếc ly cao đặt bàn, nếu phía có thêm sáp hoa, tuyệt đối có thể làm thành đồ trang sức, lại còn có phục vụ rất dễ chịu.

      Vị ngọt của rượu nho trắng của giới Qúy tộc Đức, được gọi với cái tên “Thay lời em.”

      Tuy rằng biết Nghiệt là Boss, có lẽ vừa lúc trong tủ rượu chỉ còn chai, vận số đen đủi mới chọn đúng lúc, nhưng là Bối Bối vẫn tránh khỏi bị hủ hóa, sau đó buồn cách nhanh chóng.

      quay đầu sang bên cửa kính sáng ngời, lặng lẽ rơi lệ: Biện Bối Bối, ngươi có khí phách!

      Maybach đường mạnh mẽ đến nhà của Bối Bối, đội cảnh sát cúi người chào đón xe tiến vào.

      Vừa rồi quá đắm chìm trong chủ nghĩa tư bản, quên địa chỉ nhà mình, nhưng sao đại thúc lái xe lại biết nhỉ?

      lúc Bối Bối có chút buồn bực, xe dừng dưới nhà Bối Bối, nghiệt dọc đường rất kiệm lời bỗng nhiên lên tiếng: “ mời tôi lên nhà sao?”

      ╭(─?─)╮

      Mười giờ tối?! nam quả nữ cùng chỗ?! Vẫn là cùng với Boss nghiệt?!

      Oh, no!

      Bối Bối cố gắng khống chế biểu tình mặt, nghiêm trang : “Cảm ơn chiếu cố, thời gian muộn, giờ cũng còn gì để chuyện. Dù sao cũng là Boss của tôi… Ha ha…”

      Ngây ngô cười hai tiếng, mong làm khí dịu chút.

      Đôi mắt đen như ngọc dường như lướt qua miệng của , đôi môi quyến rũ buông câu: “Chúng ta có thể tâm , em ở sau lưng tôi hẹn hò cùng tiểu tình nhân?”

      orz

      nghiệt đại nhân, nhập diễn quá sâu

      Bối Bối khuôn mặt vặn vẹo, lại lần nữa cười : “Ha ha, biết đùa, làm diễn viên lãng phí a! Nhưng là xem, khuya…”

      Tỉ Hà Di giống như nghe đến lời , dùng sức ôm xuống xe, còn ôm lấy vòng eo thon của , vào bấm mật mã trước cửa.

      Ngòn tay thon dài ấn mật mã, vừa ấn vừa :

      “Hôn lễ tổ chức bờ biển của đảo ?”

      Số đầu tiên: 3

      “Toàn hội trường muốn dùng ly rượu Thủy Tinh Hương Tân màu phấn hồng của Louis Vương Phi?”

      Số thứ hai: 7

      “Hoa bay đầy trời?”

      Số thứ ba: 0

      trời xuất cúp tình có ghi tên?”

      Số thứ tư: 1

      Két két két… tiếng cửa sắt kêu…

      “Như thế nào lại có chuyện để ?!” đem hóa thạch từ lâu, mùi nước hoa nam giới phảng phất bên tai:

      “Chúng ta có thể tâm , tôi có thể thỏa mãn được em!”

    3. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Chương 22: Tiến dần từng bước ​


      đến phòng bếp, thầm lau nước mắt, bắt đầu lục tung cả phòng bếp. Nên cho nghiệt Boss uống gì nhỉ?!

      Nửa chai Ballantine’s Scotch Whisky trong tủ lạnh?

      được, đó là rượu!

      Ném……

      Long Điện lần trước ướp đá?

      được, vẫn là rượu!

      Ném……

      Sắc Nha lúc trước để lại lon Côca?

      được, trẻ con quá!

      Ném……

      mỗi ngày chỉ uống cốc sữa trước khi ngủ?

      được, thể tưởng tượng cảnh nghiệt uống sữa!

      Ném……

      Ti nhi trà thích?

      Ném……

      Trà hoa hồng để giữ gìn nhan sắc?

      Ném……

      Nước tăng lực để bảo vệ sức khoẻ?

      Ném……

      ……

      ……

      Bối Bối trong đầu suy tính lại, rốt cuộc nhớ đến, mùa hè nên uống trà ô long đỉnh được ướp lạnh, bị giấu ở nóc tủ bếp.

      ╮( ̄▽ ̄)╭

      Tỉ Hà Di lấy tay lau bụi khung ảnh, cẩn thận đặt lại chỗ cũ, lại hướng tới khung ảnh nhìn người phụ nữ trung niên cười, cúi đầu góc 90 độ.

      Làm xong mọi việc, nhìn quanh, xoay người nhìn thấy chân trái của Bối Bối đặt mặt đất, chân phải đặt mặt tủ bát làm bằng đá nhân tạo, tay phải với cái gì đó ở tít cao.

      Quần trắng ôm lấy mông hoàn mỹ, tơ lụa theo động tác buộc vòng quanh phần eo tạo thành những đường cong, để lộ ra ít da thịt trắng như tuyết, thỉnh thoảng còn có thể nhìn đến màu quần lót thêu ren.

      màn dụ hoặc, khiêu gợi rơi vào trong mắt Tỉ Hà Di, nháy mắt làm cho ánh mắt trầm xuống.

      thẳng đến phòng bếp, tay đỡ lấy eo của , tay dễ dàng lấy được chiếc hộp kia.

      “Em lấy cái này?”

      Hơi thở ấm áp gần bên lỗ tai, bộ ngực kiên cố ở sau lưng, mà mông của nàng chạm vào eo của .

      Dọa người… Bị loại xúc cảm này chấn động, Bối Bối mãnh mẽ xoay người, đặt mông ở mặt tủ bát.

      Quay người ngược lại càng lâm vào thế bị động, trong lúc đó đứng giữa hai chân của , tay đỡ thắt lưng , tay cầm hộp ô long đỉng ướp lạnh.

      Tư thế này… Tư thế này…

      Rất tà ác!

      Long Điện từng , từng câu từng chữ lên trong đầu Bối Bối: “Boss – – phải – là – đàn – ông sao?!”

      Cùng lúc Bối Bối suy nghĩ, tình huống nghiêm trọng xảy ra, nghiệt đại nhân cầm hộp trà ô long ở trong tay, thân thể nghiêng về phía trước, đôi môi xinh đẹp phun ra hai chữ:

      “Muốn sao?”

      mùi hương ngọt ngào mang theo hơi thở đậm chất nam tính nghênh diện đánh tới, trong cơ thể , dòng nước ấm kịch liệt va chạm, hướng lên chạy đến chính xác vị trí– xoang mũi, ngược lại lại chảy xuống, nóng hầm hập ồ ồ chảy ra.

      Rất nghiệt! bị đôi mắt đen như ngọc của lôi cuốn, ngốc lăng lăng trả lời:

      “Muốn……”

      Tỉ Hà Di nghe được Bối Bối mềm nhũn phun ra chữ này, đôi môi khẽ gợi lên, lúc này mới điều chỉnh lại tư thế, ngữ khí lộ ra dung túng:

      “Muốn– liền cho em!”

      >_<

      nghiệt Boss đem chiếc hộp nhét vào tay Bối Bối, rồi ra phòng khách.

      tay cởi cà vạt ném ở bên ghế sô pha, tay cởi bỏ khuy ở cổ tay áo, sau đó cầm điều khiển từ bật TV, tự nhiên giống như ở nhà mình.

      Màn hình Tivi chợt lóe lên, tự động mở lên, nhìn đến bàn có tờ giấy, rút ra xem…

      Vừa rồi “Muốn sao?”, đây là câu hỏi với hàm nghĩa gì?!

      Vì sao lại vượt ra khỏi tầm kiểm soát, trả lời “Muốn”. Đoạn đối thoại đó có trong sáng ?!

      ┬┬_┬┬

      Bối Bối bên pha trà, bên khóc như mưa, tự thôi miên chính mình:

      “Boss phải đàn ông, Boss là nghiệt!”

      “Boss phải đàn ông, Boss là nghiệt!”

      “ Boss phải đàn ông, Boss là nghiệt!”

      ……

      “ Boss phải đàn ông, Boss là nghiệt!”

      “ Ân…… A…… A……”

      “ Boss phải đàn ông, Boss là nghiệt!”

      “ Ừ…… A a a a……”

      ……

      Bối Bối bưng tách trà ra phòng khách, vẫn cúi đầu thôi miên, nhưng thanh kỳ quái từ đâu truyền đến?!

      ngẩng đầu nhìn lên, nhất thời trong gió hỗn độn…

      màn hình 42 inch LCD là hai thân thể trần truồng trắng noãn dây dưa, hai người quan hệ tình dục, vừa thấy chính là dùng hết sức để vận động, chẳng qua phía là nam nhân, phía dưới cũng là nam nhân!

      ╰(‵□′)╯

      Bối Bối phát điên, trong lòng điên cuồng rống to:

      Sắc Nha, đồ hủ nữ nhà ngươi, ở nhà ta xem DVD còn chưa tính, TMD, dám xem cả GV?! (GV: Gay Video)

      Trong bụng trận co rút, miễn cưỡng đem tầm mắt rời khỏi hai thân ảnh dâm mĩ kia chuyển đến chỗ ngồi của Tỉ Hà Di sô pha.

      Hai khuy áo ngực được cởi ra, thoải mái tựa vào sô pha, tư thế này, càng làm nổi bật vẻ đẹp trai của nghiệt đại nhân.

      Đưa tờ giấy về phía , đôi môi xinh đẹp chuyện: “Em thực làm cho tôi đại khai nhãn giới, nhưng là hãy giải thích đây là ý tứ gì?”

      Bối Bối cứng ngắc tiếp nhận tờ giấy kia, mặt là những chữ rồng bay phượng múa ghi to sáu chữ: “Bạo cúc mới là vương đạo!” (các bạn nào đọc Đam Mỹ chắc cũng biết cúc hoa là cái j` rồi nhỉ :”> ai biết hỏi những bạn biết, miễn cho bạn giải thích cái này nhé)

    4. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Chương 23: Trừng phạt hủ nữ

      Ánh mắt cơ hồ thiêu cháy sáu chữ tờ giấy, Bối Bối lúc này trong đầu toát ra ý niệm: muốn đem Sắc Nha cắt thành trăm mảnh!

      nghiệt đại nhân kiên nhẫn chờ, mày nhăn lại, đứng dậy tới gần, mắt ngọc tản ra tia nhìn lạnh băng, nâng cằm lên.

      “Sao?”

      Bối Bối mẫn cảm lập tức bị kinh sợ vì hàn khí tỏa ra từ người nào đó, nơi bị tiếp xúc bỗng nổi da gà, nhịp tim tự chủ được đánh tiết tấu.

      Càng là thời khắc nguy hiểm, càng kích thích khả năng của con người!

      vung tờ giấy lên, nghe thấy thanh của chính mình biện hộ:

      “Mạnh Tử từng qua, dưỡng sinh tang tử uổng, vương đạo chi thủy, cái kia “vương đạo” chính là chính sách thống trị thiên hạ nha.”

      “Vậy sao? Còn “Bạo cúc” là gì?”

      = =||||

      “Bạo cúc ý chính là “Hoa cúc nở dưới ảnh hưởng của các lực tác động bên ngoài.” thực thuần khiết, ngẩng đầu lên góc 45 độ.

      ……

      ……

      Tỉ Hà Di liếc mắt nhìn màn hình LCD, có “đóa hoa” nhờ ngoại lực tác dụng để nở rộ ‘cúc hoa’, rồi lại nhìn qua tiểu nữ nhân trước mắt mở to đôi mắt sáng lấp lánh này. Nữ nhân này “ngay ngắn” lừa cần bản nháp!

      Nghĩ nghĩ, mỉm cười với ý tứ hàm xúc: “Dùng bạo lực mới là chính xác! Là ý tứ này ?”

      ╮(╯▽╰)╭

      Tuy rằng Bối Bối cảm giác lời này có vấn đề, bất quá hổ là nghiệt đại nhân, năng lực lý giải mạnh a…

      Bối Bối thực vui mừng!

      Sau khi gật đầu, liền cầm lấy điều khiển từ xa, “Ba” tiếng, tivi phụt tắt, ý đồ vu oan giá họa, che dấu chân tướng của “bạo cúc”.

      “Cái kia là bạn của tôi cho mượn, ấy đúng là sắc nữ, trước kia tôi mạo phạm đến , lại còn muốn tôi lấy thân tạ lỗi nữa. Ha ha… Này đều là do ấy để lại, nếu có gì xúc phạm, xin lỗi, xin lỗi.”

      Tỉ Hà Di cười, cầm chén trà ô long uống ngụm, cúi mi mắt xuống che khuất ánh sáng: “ … rất đáng tội!”

      Lưu lại năm chữ với ý tứ hàm xúc, đứng dậy, xoay người bước , ngênh ngang rời , chỉ để lại Bối Bối như trước rối loạn.

      cân nhắc năm chữ “ rất đáng tội!”. Những lời này, lại nghĩ về loạt những kiện lúc trước, nhất thời sàn nhà dưới chân như quay cuồng, như bị rạn vỡ, cả người như tiến vào tận cùng địa ngục.

      nghiệt đại nhân trả thù, nhất định trả thù…

      Orz

      phẫn hận cầm điện thoại lên gọi cho Sắc Nha, nhạc chờ “Cùng vui vẻ” vang lên khúc ngắn, Sắc Nha ở bên kia điện thoại hét lên: “A Biến, bạo sao? Bạo sao?”

      Bối Bối dồn khí xuống đan điền, phát ra thanh như sư tử rống: “Bạo cái đầu ngươi á! Ngươi hại chết ta!!”

      “Biến, cậu high đến rối loạn rồi sao?! lớn như vậy, lỗ tai đau nha, dọa điếc tớ sao…”

      “……”

      “Cậu thích phim kia sao?! thể nào, tớ chọn bộ cực phẩm nha!”

      “……”

      “Hay là do nam nhân kia thỏa mãn được cậu?! Cho nên cậu mới bất mãn?!”

      “……”

      “Ai… Biến, cậu đáng thương, ra đây ăn đồ nướng của quán Tiểu Mạnh đường Hiếu Đông , thịt nướng ăn rất ngon a, thịt dê kia thơm a…”

      (╯‵□′)╯︵ ┴─┴ Lật bàn! Lại lật bàn! ┴─┴ ︵ ╰(‵□′╰)

      “Sắc Nha, ông trời đánh chết ngươi, ngươi nhất định bị sét đánh chết!”

      Bối Bối quăng điện thoại, tức giận khiến bộ ngực cao thấp phập phồng, tiểu tử này cả gan làm loạn, thế giới này chắc chắn có người khắc chế được ấy.

      Ngươi bất nhân, đừng trách ta bất nghĩa!

      Bối Bối lại lần nữa cầm điện thoại, nhanh câu:

      “Alô, Chân gia đại ca. Em là bạn của Vị Vị – Bối Bối… Em muốn báo, Vị Vị giấu GV ở…”

      ……

      Lúc này đường Hiếu Đông, tay cầm thịt dê, tay cầm chả cá mực, Sắc Nha cảm giác có trận gió lạnh thổi qua, mang đến tia hơi thở hắc ám, tựa hồ có mưu gì đó phát sinh.

      Chỉ là chậm lại chút, chút cảnh giác, đánh cái run run, chen chúc lên trước, nhìn ông chủ mập mạp hét lên: “A…… Thịt bò nướng, thịt bò nướng,… cho cháu năm xiên thịt viên!”

      Cái miệng nhắn ngừng cắn mỹ thực, hoàn toàn biết tàn bộ chỗ GV quý báu của sắp bị hủy…

      Đối với người siêu cấp hủ nữ, có trừng phạt nào bi thảm nhất trần gian hơn trừng phạt này sao?

      Bối Bối ác độc nghĩ….

      o(‵▽′)ψ

      Trải qua ngày chủ nhật sa sút tinh thần, nghênh đón ngày thứ hai nắng ấm.

      Đây là lần đầu tiên Bối Bối sợ làm, cuộc sống trước đây của chưa bao giờ có những rắc rối xảy ra, vậy mà sau khi 419 giống như chìa khóa mở ra vòng xoay vận mệnh, đem đến con đường biết tương lai…

      Kết quả là, trước đó, chưa có buổi sáng nào mà 9 giờ kém 5, vẫn lại lại quanh đại sảnh Thánh Thế, nhân viên lễ tân đều nhìn cười, còn khe khẽ .

      Carol nhìn chào hỏi: “Lynn, hiếm thấy muộn hơn 8 giờ 45 phút nha, lầu có tin mừng chờ đấy!”

      Bối Bối vào thang máy, lên tầng 36, vừa bước vào bên ngoài văn phòng, liếc mắt cái nhìn thấy trước văn phòng mình có hai người đứng, tay cầm bó hoa hồng!

      Hoa hồng kia chỉ hồng, mà còn hừng hực khí thế, số lượng nhiều, ít nhất cũng phải 999 bông!

      ! Là! Chỉ có thể! Dùng từ “Sốc”…

      Carol, đây phải vui mừng, là khiếp sợ ?!

      ─.─||||

      “Ôi, gửi hoa cho ai đây?” Cùng lên tầng 36 làm việc, Juliet ngả ngớn mở miệng, ngữ khí tốt.

      “Đương nhiên là đưa cho sếp Bối, bằng đứng ở cửa văn phòng sếp Bối làm gì?” Tiểu Đại khặc khặc cười, Tiền Trinh và Tiểu Tôn cũng che miệng cười.

      Nghe người từng là cấp dưới của mình – Tiểu Đại, gọi Bối Bối là “sếp Bối”, Juliet có chút thoải mái, lập tức đứng lên: “Cũng đúng, khó có được lần được tặng hoa, tự nhiên phải làm như vậy để bù đắp…”

      Ba người cấp dưới nổi giận, Bối Bối ngăn các lại, bình tĩnh nhận bưu thiếp, với hai người đưa hoa: “Phiền hai vị theo tiểu thư này, mang hoa đến tầng 28.”

      nhìn vẻ kinh ngạc của Juliet cười cười: “Juliet văn phòng của tôi , phòng lớn hơn. Cho tôi mượn chỗ để, để ý chứ?”

      Vốn định cự tuyệt, nhưng nhìn bó hoa to thế kia, Juliet cảm thấy ghen tị, nghĩ nghĩ, cuối cùng nuốt xuống “Hừ”. tiếng cũng đồng ý hay , vòng eo uốn bước , giầy cao gót đánh xuống nền kêu thành tiếng “Ba ba”.

      Trơ mắt nhìn Juliet ngạo khí bước ra, theo sau là 999 bông hồng, ba người cấp dưới lập tức hét lên: “Sếp Bối!”

      “Hét cái gì?!” Bối Bối đứng ở tấm cửa thủy tinh trong suốt quay đầu lại: “Làm việc ! Bằng trừ điểm kiểm tra đánh giá!”

      Ba người cấp dưới: m(_ _)m Đại…… Đại nhân tha mạng!

      bàn làm việc hôm nay cũng có phần ăn sáng như mọi ngày, hôm nay là bánh kẹp kiểu Tây, Bối Bối pha ly cà phê, đứng lên hưởng thụ.

      Hoa đẹp nhưng thể để được lâu, đặc biệt là hoa hồng, thời điểm héo tàn, đóa hoa bay lả tả khắp nơi, lọt vào tầm mắt đều là màu đỏ, màu đỏ, làm nhớ đến câu: “Tính kế chi li, thất bại thảm hại!”

      A…… Vẫn là tống sớm chút là tốt nhất!

      Ăn xong bánh kẹp, Bối Bối mở bưu thiếp, mặt viết: “ khí của thành phố K tốt, hi vọng thích những bông hoa. Hôm nay tôi đến công ty cùng đội thiết kế, mong được làm việc cùng . Hầu Ngôn Thanh.”

      thở dài cái, đem bưu thiếp ném vào ngăn kéo, theo thói quen mỗi sáng, check mail.

      Tin nhắn tích lũy hai ngày rất nhiều, động tác của Bối Bối rất nhanh chóng, xóa bỏ những tin nhắn quan trọng, đem những công việc cần thực chia đều cho ba nhân viên, lại còn phải phân kinh phí cho đợt huấn luyện của công ty về HR.

      Thấm thoát đến 10 giờ, có hai email từ văn phòng CEO tầng 38 của tập đoàn Thánh Thế gửi đến, khiến Bối Bối chú ý.

      email là kế hoạch của công ty “Thánh Du”, gồm thiết kế mỹ thuật, có ba giám đốc phụ trách chính, đều là những người có tài, rất có tiếng tăm trong giới game thủ.

      Người có trách nhiệm phụ trách khâu tạo hình nhân vật để đưa ra thị trường là Hầu Ngôn Thanh, nhìn còn trẻ như vậy mà có những thành tựu đáng nể, thể nhận ra.

      Thánh Thế đúng là có rất nhiều tiền, mời được đến đây hai giám đốc phòng kế hoạch và giám đốc chương trình, đều là những chuyên gia nổi tiếng.

      Bối Bối chậc chậc lắc đầu, mở email khác, chỉ cái chớp mắt, tự cắn lưỡi chính mình.

      Đó là thông báo kiêm nhiệm chức vụ của !

      Được rồi, thông báo thông báo, nhưng sao lại báo tên bằng tiếng ?! Lại có thêm ảnh chụp?!

      ┬_┬

      Được rồi, báo bằng tên tiếng Trung cùng ảnh chụp còn chưa tính, vì sao lại phải đến gặp CEO để nhận chức?!

      ┬┬_┬┬

      Bối Bối nhìn ảnh chụp của Tỉ Hà Di, được đặt cùng ảnh của mình, mũi tên màn hình máy tính ngừng run run.

      chỉ là chủ quản HR nhoi, cần đặt cạnh CEO đâu?!

      , là rất nổi bật rồi! ▔□▔

      Gục ở bàn làm việc, dồn sức đấm bàn…

      nghiệt đại nhân, phải phải trả thù như vậy chứ…

      U ám bao phủ, sấm chớp nổ vang, cứ như du hồn đến phòng trà…

      Ai đó rằng, khi người ta tức giận, có thể uống nước lạnh để hạ hỏa!

      Vừa mới tới cửa, bị đôi tay ôm lấy đẩy vào phòng trà, trong đầu Bối Bối chỉ có suy nghĩ: “Sao lại tên là “Biện Bối Bối””?!

    5. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Chương 24: Phá xác tiểu vịt

      ┬_┬

      Bỏ , ai bảo lớn tuổi hơn cậu ta…

      Bối Bối nhàng vuốt gương mặt cậu ta, lại đặt tay lên vai cậu ta, sau đó nghiêm túc : “Được rồi, tôi lo lắng chút!”

      Nhìn cậu ta mặt mày vui sướng, vội bổ sung: “Khoan ….. Chính là trước cần thời gian tìm hiểu, nhưng mà được phép biểu trong công ty.”

      “A…… phải được biểu quá đà ở nơi làm việc sao?! Nếu tái phạm tôi với cậu chấm dứt!” Bối Bối đẩy ra ‘tiểu xanh miết’ ôm lấy nàng, xấu hổ đỏ mặt, tức giận đến mức còn chưa rót chén nước rời .

      Lưu lại Đoàn Huy người đứng nhìn bàn tay vừa cầm tay Bối Bối, đấm mạnh lên vách tường, lại xoay lưng dựa vào tường từ từ trượt xuống.

      Đợi lâu như vậy, bây giờ mới có thể tiến tới. Nhưng là kết quả cuối cùng, ai có thể biết trước!

      Cậu ta mở to hai mắt tỏa ra ánh sáng ngọc quang…..

      Trong khi đó, Bối Bối vừa chạy khỏi phòng trà nước, miệng thở hổn hển, tận lực áp chế bình tĩnh trở lại văn phòng.

      tổ ba người cấp dưới đợi trong văn phòng chờ báo cáo.

      Tiểu Tôn thấy Bối Bối trở về với vẻ mặt kích động, hỏi: “Sếp Bối, chị làm sao vậy? Sắc mặt trông rất khó coi…”

      Bối Bối lau nhanh mồ hôi trán: “ có việc gì, các đợi lâu chưa?”

      Tiền Trinh đưa văn kiện lên: “Hoàn hảo, chưa bao lâu. Sếp Bối, chị vừa đâu về vậy?”

      rót nước….”

      “Vậy sao cốc lại có nước a?” Tiểu Đại nghi hoặc vò đầu.

      Vì thế ánh mắt ba người lại dồn về cốc thủy tinh trong tay Bối Bối…

      ╮(﹀_﹀” )╭

      Bối Bối囧

      “Khụ! Khụ!” hai tiếng, lấy lại uy nghiêm của cấp , Bối Bối đem cốc đẩy đến tay Tiểu Đại giống như đuổi gà : “… Giúp ta pha cốc cà phê!”

      Tiểu Tôn & Tiền Trinh: >_<

      Tiểu Đại:-( ̄口 ̄)!!

      Tiểu Đại tay cầm cốc ủ dột pha cà phê, trước khi quên lưu lại câu ‘thần chú’: “Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi!”

      Công ty trò chơi Thánh Du là công ty có quy mô tương đối lớn, thời gian sau đó Bối Bối luôn luôn ngập đầu trong công tác.

      Xây dựng cơ cấu công nhân viên của công ty, phải cùng giám đốc kế hoạch và giám đốc quản lý lập trình gặp mặt, bàn bạc về số vấn đề cần thiết.

      Cùng lúc kiêm nhiệm chức vị quản lí huấn luyện, Bối Bối cách nào phân thân làm nhiều việc, chỉ có thể tìm thêm giúp đỡ, xin tuyển dụng trợ lý nhân cho Công ty hành chính Thánh Du.

      Ngay sau đó nhận được phê chuẩn từ tầng 38, quản lí thông báo tuyển dụng Trương Thu Cẩn liền tìm tới.

      “Văn phòng mới rất được…” Trương Thu Cẩn đứng ở cửa sổ khẽ mỉm cười .

      Ách… Có ý tứ gì? Bối Bối muốn nghĩ nhiều, liền khiêm tốn đáp: “Hoàn hảo, hoàn hảo, nhưng có thể chỉ là tạm thời mà thôi.”

      Trương Thu Cẩn xoay người ngồi vào trước bàn làm việc, đối diện với Bối Bối, thu hồi mỉm cười : “Đơn xin tuyển dụng nhân cho Thánh Du tôi nhận được, lần này tới tìm là vì chuyện này. muốn đưa ra thông báo như thế nào?”

      Bối Bối suy nghĩ, sau đó trả lời: “Giám đốc kế hoạch, Giám đốc quản lý lập trình ổn định, Giám đốc thiết kế cũng rất nhanh tới nhận chức, tôi được tiếp xúc đều là những người mới, hơn nữa công ty đều là những người còn trẻ, tinh thần phấn chấn. Lần này thông báo tuyển dụng vào vị trí trợ lý hy vọng có thể là người nhiệt tình, có tinh thần nhưng cũng phải cẩn thận chu toàn nhưAlice. Tôi tin tưởng có biện pháp chọn lọc, thông qua hồ sơ đều là do chọn lựa, mặt khác tôi phỏng vấn thêm hồi để chọn lựa. Vincent cũng đồng ý quyết định này của tôi, dù sao cũng chỉ là nhân viên sơ cấp. Về phần nhân viên chuyên nghiệp, phiền mang danh sách tuyển dụng cho ba vị Giám đốc, để bọn họ tự mình lựa chọn, sau đó mới an bài phong vấn. Như vậy tránh cho người khác bộ phận HR chúng ta chuyên nghiệp, chọn lựa qua loa, mặt khác cũng giảm bớt được khối lượng công việc của hai người chúng ta.”

      Trương Thu Cẩn nhìn chằm chằm Bối Bối, trong lòng có chút sửng sốt, nửa ngày mới đáp lại: “ lo lắng chu đáo, cứ như vậy mà làm . Về phần trợ lý, tôi trực tiếp nhượng cho hai trợ lý mới của tôi, về phần tuyển dụng nhân viên chính thức, tôi trực tiếp phân loại rồi chuyển tới chỗ .”

      Mỗi nhân viên đều phải thông qua ?!

      Đây phải là Trương Thu Cẩn thừa nhận vị trí của là Giám đốc HR của Thánh Du hay sao?!

      còn nghĩ sau này kiêm nhiệm chức vụ công tác, làm việc bị gây chút khó dễ , nghĩ tới lại có thể dễ dàng vượt qua như vậy.

      Bối Bối tâm có chút kinh sợ, khiêm tốn hồi đáp: “Daisy, cảm ơn . Công tác có xảy ra vấn đề gì chúng ta liên hệ nhiều hơn.”

      Trương Thu Cẩn gật gật đầu: “ cần khách khí, đây là trách nhiệm của tôi. Tôi chỉ là có chút kinh ngạc, đối với quy trình thông báo tuyển dụng có thể an bài hoàn hảo như vậy, hổ là người có bằng ‘quản lý nhân HR quốc tế’.Lynn, vì sao lúc vào làm ở Thánh Thế lại giấu tôi việc này?”



      Cho nên làm người thể lừa dối, Bối Bối rốt cuộc…

      Bối Bối mím môi đỏ, vội vàng giải thích: “Daisy, tôi phải cố ý giấu diếm. Chỉ là lúc ấy tôi xin tuyển vào chức vụ ‘quản lý huấn luyện’, nghĩ tới việc ‘ như rồng leo, làm như mèo mửa’!”

      (pup: ý Bối tỷ là muốn phô ra bằng quản lý quốc tế, để rồi làm việc đạt hiệu quả tốt.)

      Trương Thu Cẩn nhìn qua Bối Bối lượt, nhìn thấy vẻ kiên định của hơi hơi nhíu mày, sau đó mới lại mở miệng: “Ha ha, được rồi. chính là thích hạ thấp chính mình… Nhưng mà gần đây lại rất được coi trọng a!”

      ≡ ̄﹏ ̄≡

      Cho nên làm người thể kiêu ngạo, nhìn kết cục xem…

      Bối Bối quẫn bách, cười ha ha: “Ha ha, làm sao có thể, làm sao có thể…”

      Trương Thu Cẩn cầm lấy văn kiện, đứng lên: “Chuyện của Mardi, cảm ơn ! ở đây nhiều chuyện nữa, tôi trở về tầng 28…”

      Bối Bối tay cầm cốc cà phê, che dấu mặt đỏ hồng: “ có gì, có gì… nhé…”

      Bối Bối tiễn Trương Thu Cẩn tới cửa, định uống ngụm cà phê, lại thấy ấy đột nhiên xoay người, nhìn chằm chằm .

      Trương Thu Cẩn nhìn hồi, khóe miệng khẽ nhếch, câu: “Lynn, thực có 34C?”

      Phốc!…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :