1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chạy Tình - Ức Cẩm (77C Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 7
      Vì bị nữ vương dạy bảo trước mặt nhiều người như vậy, lúc Tống Dao pha cafe tập trung, tâm trạng thẫn thờ tiếp tục suy nghĩ vẩn vơ.

      Tại sao mình lại muốn đến công ty này làm việc?

      Thực ra, vấn đề này đối với rất khó trả lời, nộp sơ yếu lý lịch, phỏng vấn nhiều nơi nhưng cuối cùng lại trúng tuyển ở nơi này mà hề lý giải được nguyên do, âu cũng là cơ hội trời cho, thực cảm thấy phải mình chọn nơi này, mà là tập đoàn Thừa Thiên chọn , vì vậy nên mới…

      Cứ như thế vừa suy tư vừa pha cafe, đến khi Tống Dao pha xong đặt lên bàn làm việc của , nhưng quên : “Quý tổng, mời ngài dùng.”

      Mắt thấy ngay cả lời cảm ơn Tống Dao đều , Quý tổng đại nhân trong lòng khó chịu, lạnh lùng : “Thư ký Tống.”

      Tống Dao vừa mới quay người muốn chạy liền giật mình, bừng tỉnh, vội vàng xoay người hỏi: “Quý tổng, ngài còn việc gì căn dặn ạ?”

      “Tôi muốn nghe câu trả lời của .”

      “Trả lời về việc gì?” Tống Dao mơ hồ.

      “Câu hỏi vừa rồi Vương trưởng phòng hỏi , tại sao muốn đến làm việc ở tập đoàn Thừa Thiên? định trả lời thế nào với ta?”

      “Tôi…” Quý Thừa Xuyên đột ngột hỏi như thế, Tống Dao biết phải bắt đầu từ đâu, vấn đề này suy nghĩ từ nãy đến giờ, nhưng rốt cuộc thực biết phải trả lời thế nào cho phải.

      nghĩ được điều gì ư?” Quý Thừa Xuyên cười nhạt, nụ cười ấy mang theo khinh thường, so với Vương Hân hung hăng ban nãy quả là có lực sát thương lớn hơn nhiều.

      Tống Dao nhìn thấy vậy, vốn phải người quá nhạy cảm cũng cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương, đầu óc nóng lên bỗng thốt ra: “Là vì sống còn.”

      “Sống còn?” Quý Thừa Xuyên lặp lại từ này lần, với thân phận là tổng giám đốc chi nhánh của tập đoàn Thừa Thiên, từng nghe qua rất nhiều nhân viên trả lời vấn đề này, nào là hứa hẹn phấn đấu hết mình, cố gắng thực hoài bão… Nhưng là vì sống còn, chưa nghe qua bao giờ.

      Sau khi giải bày được nỗi lòng, Tống Dao bạo dạn thêm: “Báo cáo Quý tổng, trước khi tôi đến công ty thiếu nợ tiền nhà hơn tháng, ăn mì tôm hai tháng, nếu như tìm được việc, tôi cũng chỉ còn nước cuốn gói về với ông bà, vì có thể sống sót trong thành phố phồn hoa này, tôi đến này làm việc.”

      Đáp án này có chút giấu giếm nào, thành thực đến thể thành thực hơn. Quý Thừa Xuyên vốn vui bỗng cảm thấy có chút bất đắc dĩ khó thành lời: “Về nhà phải cũng có thể sống sao, có lẽ thích hợp với thành phố này?”

      được đâu Quý tổng, về nhà dựa dẫm vào cha mẹ, mà dựa vào cha mẹ gọi là sống mà gọi là sâu gạo. Chỉ cần có tia hy vọng nào, tôi nhất định kiên trì đến cùng, quyết thể về nhà!” Đối với chuyện về nhà này rất có chính kiến, có lẽ chòm sao Kim Ngưu như Tống Dao đôi khi cũng đặc biệt kiên quyết như vậy.

      Nghe xong lời của , Quý Thừa Xuyên bình tĩnh, tiếp tục hỏi: “Kiên định như thế là tốt, nhưng hôm nay ở văn phòng kia, trước thái độ của , tôi nhìn thấy kiên định như vậy.”

      “Quý tổng, phần ghi chép của cuộc họp kia đúng là do tôi ghi nhầm, tôi bằng lòng chịu phạt.” Tống Dao xấu hổ cúi đầu.

      “Nếu ai phát ra sai lầm của , công ty phải tổn thất tối thiểu hơn ngàn vạn, vậy xem, nếu như là tôi, dự định xử phạt như thế đây?”

      Hơn ngàn vạn sao?! Tống Dao hai mắt trừng lớn, số tiền này ngay cả bán nhà của cũng đền nổi, Quý tổng hỏi vấn đề như vậy, chẳng lẽ muốn mắc câu? được, được, tuyệt đối thể bị sa thải.

      Tống Dao đắn đo suy nghĩ, lo lắng vô cùng.

      “Nghĩ xong chưa?” Quý Thừa Xuyên tra hỏi.

      “Quý tổng…” Tống Dao sắp bị bức điên rồi, vẻ mặt đưa đám liều, “Tiền nhiều như vậy tôi đền nổi, nếu tiền lương tháng này tôi lấy, ngài ngàn vạn lần đừng sa thải tôi, tôi cam đoan từ nay về sau bao giờ.... phạm sai lầm lần nữa!”

      “Hơn ngàn vạn mất, cảm thấy tôi còn tha thiết chút tiền lương của ư?”

      Tống Dao luống cuống muốn khóc, những người hấp tấp thường dễ phạm sai lầm ngốc nghếch. lúc lâu sau, dè dặt, thăm dò hỏi: “Ngài xem, cửa sổ này vài ngày lau dính bụi, hay là tôi giúp ngài lau nhé?”

      “…”

      “Còn cái bàn này nữa…”

      “Thư ký Tống.” Quý Thừa Xuyên sắc mặt nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn, ngắt lời , “Tôi tuyển vào để chơi đùa, chuyện xảy ra này hôm nay tôi muốn thấy… lần thứ hai nữa, tôi rất tán thưởng đức tính kiên định của , nhưng điều đó có nghĩa là có thể dễ dàng tha thứ mọi sai lầm như thế. Mặc kệ ở đâu, muốn sống sót đều phải là chuyện dễ dàng, hy vọng hiểu.”

      Đây là lần đầu tiên nhìn thấy tổng giám đốc dùng giọng điệu nghiêm túc chuyện, Tống Dao ngẩn người, có chút khiếp đảm. Từ hồi ra trường làm việc đến nay, gặp vô số cấp chuyên gây khó dễ hay thường xuyên thuyết giáo, duy chỉ hôm nay Quý Thừa Xuyên những lời này mới khiến lòng tâm phục.

      hiểu chưa?”

      “Vâng.” Tống Dao gật đầu.

      “Vậy ra ngoài .” Quý Thừa Xuyên phất tay ra hiệu.

      “Vâng.” Tống Dao máy móc xoay người, được vài bước, chợt ra nhớ điều gì đó, quay đầu lại, yếu ớt gọi, “Quý tổng…”

      “Chuyện gì?” Quý Thừa Xuyên chuyên tâm xem văn kiện, đầu ngẩng.

      “Cảm ơn ngài…”

      Sau khi xong, xung quanh yên ắng lại, Quý Thừa Xuyên ngẩng đầu, lời nào, cùng đối mắt nhìn nhau.

      “Tôi… Tôi ra ngoài làm việc đây…” Tống Dao mặt nóng bừng, nhanh chóng cúi thấp đầu, chật vật chạy khỏi phòng tổng giám đốc.

      Bởi vì xuất của Quý Thừa Xuyên, nữ vương cuối cùng cũng khiến Tống Dao quá mất mặt, chỉ gọi riêng vào văn phòng riêng trách mắng thêm lượt, bảo thể phạm sai lầm cấp thấp này nữa.

      Dù bị mắng nhiếc thảm hại, nhưng từ đầu đến cuối Tống Dao chưa từng khai ra tên của Tiểu long nữ, sau nhận hết thảy lời trách mắng, lúc chán nản trở về bàn làm việc, máy tính của bỗng lên khung chat.

      Tiểu Long Nữ: Dao Dao, tớ thực vô cùng xin lỗi cậu. >___<

      Dao Phát Tài: có việc gì đâu... vốn là sai lầm của tớ.

      Tiểu Long Nữ: Cậu nghĩa khí giúp tớ còn thế, tớ cảm giác mình hèn hạ, rất vô sỉ, vô cùng hạ lưu! T____T

      Dao Phát Tài: Đừng như vậy, tất cả mọi người là đồng nghiệp, tương trợ lẫn nhau là việc nên làm.

      Tiểu Long Nữ: Tan tầm cậu có rảnh ? Tớ mời cậu ăn cơm để xin lỗi nhé!

      Dao Phát Tài: (⊙o⊙)

      Tiểu Long Nữ: Quyết định như vậy nhé... cậu muốn ăn gì nào?

      Dao Phát Tài: Kỳ cần tốn kém thế đâu...

      Tiểu Long Nữ: Van xin cậu đấy, hãy để tớ có cơ hội xin lỗi , bằng tớ cảm thấy áy náy, ray rứt đến chết đấy!

      Dao Phát Tài: Được thôi. ^_^

      Tiểu Long Nữ: Quyết định như thế! Tan tầm chờ tớ cùng nhé! \(^o^)/~
      Last edited: 1/12/15

    2. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 8
      Lúc tan tầm, Tiểu long nữ kéo Tống Dao vào quán ăn món cay Tứ Xuyên, hai người cùng sở thích ăn uống ở cùng với nhau, có đề tài cũng trở thành có đề tài mà bàn luận sôi nổi.

      Tiểu long nữ tên họ là Long Tinh Tinh, quê ở Tứ Xuyên, làn da trắng ngần, ngũ quan thanh nhã, vẻ ngoài hoạt bát và hướng ngoại, ngoài ra còn là nàng có phong cách sexy, gợi cảm. Hai người trò chuyện chút, chuyển đến vấn đề công việc.

      Tiểu long nữ giới thiệu sơ lược với Tống Dao về bộ phận hành chính nơi họ làm việc. Tuy gọi là bộ phận hành chính nhưng việc cần làm cũng là chuyện lặt vặt, như làm quyết sách của công ty để gửi , sửa sang tư liệu, điều động nhân , phối hợp phê duyệt hồ sơ với các phòng ban khác, v…v… hay ít nhiều cũng dính dáng chút.

      Trong bộ phận hành chính, những người như Tống Dao, Tiểu long nữ được xem là tầng lớp thấp nhất, tại tập đoàn Thừa Thiên khổng lồ, thư ký của Quý Thừa Xuyên vô số, có bí thư, trợ lý, trợ lý còn có trợ lý đặc biệt. Vì vậy, cũng khó trách Tống Dao vừa mới vào công ty, là người ở tầng lớp thấp nhất, bị làm chân sai vặt.

      đến đây, Tiểu long nữ lại ngượng ngùng: “Chuyện hôm nay tất cả tại tớ tốt, nữ vương đại nhân tính tình rất hung hăng, tháng trước tớ vừa gây gỗ với ta, lần này tớ lại làm hại cậu, thành vô cùng xin lỗi cậu.”

      sao đâu.” Tống Dao khoác tay. “Nữ vương của cậu tính khí nóng giận, đổi lại tớ cũng cảm thấy sợ hãi.”

      “Ngàn vạn lần cậu đừng vậy, là tớ hại cậu, cậu còn lựa lời an ủi tớ, tớ càng cảm thấy tội lỗi. tóm lại, tớ thiếu cậu ân tình, về sau có chuyện gì cậu cứ , dù xông pha vào dầu sôi lửa bỏng, quyết chối từ.” Tiểu long nữ vỗ ngực bảo đảm.

      “Thôi thôi… nhưng tớ là người mới, nhiều việc còn chưa rành, sau này, nhiều thứ biết mong cậu giúp đỡ cho.” Tống Dao .

      “Cái đó còn phải , tuy tớ làm việc ở đây hơn năm, nhưng chỉ quen việc hơn cậu chút thôi. Cậu đừng thấy nữ vương dữ dằn như vậy, kỳ thực ấy nhân phẩm tồi, điển hình là mẫu phụ nữ thành đạt, làm việc chưa bao giờ thiên vị ai, trước những lời nịnh hót, tâng bốc ấy vẫn bình tĩnh, thờ ơ.”

      Tống Dao gật đầu, đối với nữ vương có cái nhìn mới.

      “Còn về chị Viện, cũng xem là bô lão của bộ phận hành chính, tuy chị ấy tốt tính, nhưng hay tám chuyện, kín kẽ. Nếu cậu muốn bàn luận về ai, ngàn vạn lần đừng với chị ấy, truyền khắp công ty.”

      Tống Dao vội xua tay: “ đâu, tớ cảm thấy mọi người ai cũng tốt cả.”

      “Tốt cái mốc, cậu đừng quá ngây thơ, cậu mới đến vài ngày bọn họ mặt dày xem cậu thành chân sai vặt miễn phí!” xong, Tiểu long nữ ngượng ngùng, “Tớ cũng có mặt mũi bêu xấu người khác…”

      Khi nghe Tiểu long nữ chuyển đề tài đến chuyện này, Tống Dao khéo léo ngắt lời, : “Cậu cho tớ biết về Quý tổng , ngài ấy là người thế nào?”

      Vừa dứt lời, Tiểu long nữ hai mắt mở to, : “ thể nào, cậu có ý với ngài ấy à?”

      “Làm sao có thể!” Tống Dao kích động , cũng được xem là người có “kinh nghiệm phong phú”, chỉ mong Quý tổng nhìn trúng mình cảm tạ trời đất.

      “Cậu đừng kích động, tớ chỉ đùa thôi.” Tiểu long nữ bật cười, “Nhưng Quý tổng dáng dấp đẹp trai như vậy, nghiệp cũng thành công, những bình thường đều thầm thích ngài, tớ hiểu mà.”

      “Tớ có tình ý với Quý tổng đâu.” Tống Dao cười khổ, biết phải giảng giải cho Tiểu long nữ thế nào, thuộc tuýp người “ bình thường” kia.

      “Tớ biết rồi, cậu tỉnh táo muốn trèo cao, những người trong bộ phận chúng ta hễ ai đối với Quý tổng ao ước, tham vọng, cuối cùng kết quả đều vô cùng thảm thương.” Tiểu long nữ thấp giọng, vẻ mặt thần bí .

      “Chuyện gì xảy ra vậy?” Tống Dao vẻ mặt tò mò.

      “Tớ cho cậu biết, trước đó, công ty có tuyển vài nữ thư ký, người nào cũng trang điểm lộng lẫy, dáng quyến rũ, tài giỏi. Nhưng khi rơi vào lưới tình… họ nghĩ trăm phương nghìn kế để quyến rũ Quý tổng, hiển nhiên thành công nên về nhà khóc lóc với ông bà rồi. Ví như thư ký Kim trước cậu ấy…”

      Tiểu long nữ tràng, Tống Dao nghe xong trợn mắt hốc mồm, Quý Thừa Xuyên trong truyền thuyết máu lạnh vô tình à? Sao thấy phải vậy, tuy bọn họ chỉ mới tiếp xúc qua mấy lần, lần gần đây nhất là được Quý tổng nghiêm khắc thuyết giáo phen, nhưng lời lẽ thuyết phục, đâu đến mức khiến nhân viên khóc lóc bỏ chạy khỏi phòng đâu nhỉ?

      “Cậu bị ngài ấy làm khó dễ vì cậu có ý đồ với Quý tổng.” Tiểu long nữ cảm khái , “Những có suy nghĩ an phận với Quý tổng, gặp may. Như tớ này, quen bạn trai bảy năm rồi, xem Quý tổng với quả bí đỏ khác gì nhau.”

      Bí đỏ ư? Trong đầu Tống Dao thoáng nghĩ hình ảnh Quý Thừa Xuyên và trái bí đỏ hòa vào nhau, suýt nữa phun ngụm coca ra ngoài.

      “Cậu biết tại sao những có ý định với Quý tổng rất thảm ?” để ý Tống Dao thất thố, Tiểu long nữ tiếp tục hỏi.

      “Tại sao?” Tống Dao lau miệng, bước lên trước.

      “Bởi vì Quý tổng…”

      “Cái gì? Quý tổng thích đàn ông?!” Tống Dao lớn.

      “Suỵt, suỵt! thôi!” Tiểu long nữ vội vàng che miệng , “Cậu đừng lớn tiếng thế, chúng ta đứng ở khu vực gần công ty, người khác mà nghe thấy, ngày mai chúng ta đều bị đuổi việc cho xem.”

      Tống Dao gật đầu mạnh, nhưng vẫn kìm được trong lòng vui mừng, thích đàn ông ư? Quý tổng thích phụ nữ! Quý tổng là tên gay!!!

      Ha ha ha ha, giờ phút này, mừng rỡ, vui sướng nhảy cẫng như bước lên mây.

      Từ khi ra trường đến giờ, may nhiều lần được cấp “ưu ái”, đời này Tống Dao sợ nhất là tìm được việc làm, vất vả tìm được công việc lại bị cấp theo đuổi mà bỏ việc. Trong những ngày qua, khi làm chức thư ký của tổng giám đốc, luôn lo lắng bất an, rất sợ Quý Thừa Xuyên đầu óc tỉnh táo mà thích mình. Hôm nay, sau khi nghe tin này, mới thở phào nhõm.

      “Cậu cười thế là ý gì?” Tiểu long nữ mãi mãi thể nào hiểu được tâm trạng nhõm của Tống Dao vào giờ khắc này.

      có gì, có gì đâu!” Tống Dao mặt che miệng cười toe toét, mặt kìm được hiếu kỳ, hỏi: “Sao cậu biết được Quý tổng là gay chứ?”

      “Chuyện này còn phải hỏi, cậu nhìn giá trị con người Quý tổng xem, nào là bằng cấp, vẻ ngoài, thân hình, đầu tóc… mọi thứ đều đạt tiêu chuẩn là người đàn ông vừa đẹp trai vừa giỏi giang. Nếu ngài tổng là bãi cát, mỹ nữ là sóng biển, chắc chắn bãi cát như ngài ấy bị tầng tầng, lớp lớp con sóng lớn bằng cả biển Thái Bình Dương nhấn chìm xuống đáy. Tuy nhiên, ngài ngay cả scandal cũng có, cậu xem có phải rất bất thường ?”

      “Có thể là Quý tổng thà thiếu chứ tùy tiện…”

      “Mới lạ, cái từ “thà thiếu chứ tùy tiện” phải hiểu như thế, cậu nghĩ xem đời phụ nữ nhiều như thế, trăm người mà tìm ra người hợp mắt, cái gì mà “thà thiếu chứ tùy tiện”, cả mười nghìn người tìm ra người vừa ý, mới gọi là có vấn đề! Tớ vô cùng chắc chắn cho cậu biết, Quý tổng - Ngài-ấy-nhất-định-có-vấn-đề!”

      Nghe có lý, Tống Dao như được uống viên thuốc an thần.

      “Cạch!”

      Cây viết bỗng rơi xuống đất, Quý Thừa Xuyên ngồi trong phòng làm việc tăng ca, hôm nay có vẻ thuận lợi. cúi đầu nhặt bút, lời “cảm ơn” ban ngày của Tống Dao bỗng dưng xuất trong đầu .

      Khóe miệng khỏi cong lên nụ cười đắc ý. Dù người mới đến này bằng cấp thấp, thiếu kinh nghiệm, vẻ ngoài bình thường, phản ứng chậm chạp, nhưng ít ra vẫn hiểu chuyện, biết được ai hôm nay cứu , sau đó tiếng cảm ơn.

      Nếu Quý Thừa Xuyên biết Tống Dao hôm nay lời “cảm ơn” kia ra là cảm ơn lời dạy bảo của … đoán chừng nghẹn chết.

      Đương nhiên, Quý Thừa Xuyên biết trong lòng Tống Dao nghĩ cái gì, Tống Dao cũng biết có kẻ nhìn chằm chằm vào vị trí tổng giám đốc, chuẩn bị tìm cách hạ bệ Quý tổng cao quý, cho nên hai người ngây ngô hay biết gì, ngày hôm nay đều trôi qua trong vui vẻ.
      Last edited: 1/12/15

    3. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 9
      Kể từ lúc biết Quý Thừa Xuyên có vấn đề giới tính, Tống Dao hề ngại ngùng khi đối diện với Quý Thừa Xuyên, những hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ Quý tổng giao phó, mà ngẫu hứng nịnh nọt, ân cần hỏi han.

      “Quý tổng, cửa sổ dính bụi rồi, tôi lau nhé?”

      “Quý tổng, tôi lau giúp ngài cái bàn này nha?”

      “Quý tổng, tôi pha tách cafe cho ngài!”

      “Quý tổng…”

      Có lẽ dạo gần đây Quý tổng tâm trạng rất tốt, hòa hảo vui vẻ, làm khó dễ cấp dưới, lãnh đạo các phòng cũng trở nên thân thiện, gần gũi, nhân viên dưới trướng làm trong khí thoải mái, dễ chịu… năng suất làm việc của mọi người trong công ty đều được đẩy mạnh. Vì vậy, trong khí bừng bừng sức sống ấy, hạng mục lớn kéo dài năm rốt cuộc cũng chuẩn bị kết thúc.

      Để kết thúc hạng mục này phải là chuyện dễ dàng. Gần đây, bộ phận hành chính thường xuyên tăng ca, có nửa phần lười biếng, bọn họ làm việc vô cùng cẩn thận, để xảy ra chút sơ suất, kẻo “kiếm củi ba năm thiêu giờ”.

      Nhìn thấy các đồng nghiệp tăng ca mất ăn mất ngủ, với tư cách là người mới vào công ty lẽ nào góp sức? Trải qua việc sai sót lần trước, Tống Dao làm việc trở nên cẩn thận tỉ mỉ, tài liệu văn bản ghi chép đều kiểm tra kiểm tra lại, mỗi dấu câu đều soi xét nhiều lần.

      Hôm nay, ở lại công ty tăng ca, vì làm việc nhập tâm nên quên mất thời gian, sau khi sao chép xong phần văn kiện cuối cùng, mới nhìn đồng hồ hơn mười giờ.

      tốt, lỡ mất chuyến tàu điện ngầm cuối cùng rồi! Sau khi hoàn hồn, vội vội vàng vàng tắt máy tính, hốt hoảng chạy ra ngoài.

      Tuy tối, nhưng ở tập đoàn Thừa Thiên thiếu những nhân viên cần cù làm việc đến tối muộn, hai thang máy trong tầng đều nghịt người, ban đêm như khiến từng phút từng giây trôi qua chậm rãi.

      Tống Dao trở nên gấp gáp, ngoại trừ tàu điện ngầm, cũng có thể bắt xe về nhà. Nhưng bắt xe ít nhất cũng phải năm mươi đồng, với số tiền đó có thể ăn cả thùng mì, đối với Tống Dao chưa được phát lương mà , đó là khoản tiền hề .

      Vì có thể bắt kịp chuyến tàu điện, tiết kiệm được năm mươi đồng, Tống Dao cắn răng, thầm ra quyết định, quan tâm đến bên chiếc thang máy lớn đề chữ “Special”, giơ tay xuống bấm nút.

      muộn thế này, Quý tổng chắc là về, ai phát dùng thang máy chuyên dùng của tổng giám đốc đâu, chắc chắn ai thấy…

      Qua hồi an ủi chính mình, cửa thang máy từ từ mở ra, bóng người rắn chắc, mạnh mẽ dần xuất trước mắt Tống Dao, cứng đờ người, hai mắt mở to, cái cằm muốn rớt xuống, tay còn đặt ở chỗ bấm nút, so với gặp quỷ còn đáng sợ hơn.

      biết qua bao lâu, Quý Thừa Xuyên nãy giờ im lặng bỗng : “Thư ký Tổng, xin đừng lãng phí thời gian của tôi.”

      Nghe xong lời ngài tổng, Tống Dao mới phục hồi tinh thần, luống cuống tay chân. Trời đất, chỉ nghĩ thế nào cho tiện nhất, ai đến cho biết tại sao gần nửa đêm mà đường đường là tổng giám đốc đại nhân vẫn còn ở công ty và dùng thang máy lúc này? Làm sếp cũng phải ra dáng sếp lớn chứ, ngủ sớm dậy sớm thân thể mới khỏe mạnh Quý tổng ơi!

      Tống Dao thầm lệ trong lòng, tay buông lỏng xuống.

      Cửa từ từ đóng lại, trong khoảng khắc ấy, bóng dáng tờ năm mươi đồng lên trước mắt Tống Dao, che đôi mắt , chậm mà xảy ra nhanh, như bị yểm bùa, nhanh chóng chui vào thang máy.

      việc xảy ra bất ngờ, người bình tĩnh như Quý Thừa Xuyên cũng có chút giật mình. Nếu như vừa rồi Tống Dao chỉ ôm hy vọng dùng lén thang máy của … nhưng bây giờ hiểu trong lòng nhân viên mới nghĩ gì.

      Đơn thuần chỉ là ngốc ư? có chút tin, những người về muộn đều biết, chiếc thang máy này là thang máy chuyên dụng của , bất luận người nào cho phép của tuyệt đối thể tự tiện sử dụng. này là to gan, ăn gan hùm mật gấu rồi sao, hay là có mưu kế gì khác? Quý Thừa Xuyên khỏi trầm ngâm suy đoán.

      Còn Tống Dao, giờ phút này cũng ngẩn người, đầu óc rỗng tuếch, nên lời.

      Vì vậy, kết quả là hai người trầm mặc lời nào đợi thang máy đếm ngược từng số , thời gian trôi qua chậm chạp, xung quanh yên tĩnh khiến lòng người sợ hãi.

      Cho đến khi thang máy dừng dưới bãi đậu xe dưới đất, Tống Dao mới bừng tỉnh, hô lớn tiếng: “Ấy chết!”, vội vã muốn bấm nút thang máy lên tầng .

      Trong khoảnh khắc giơ tay ra bấm nút, bàn tay bỗng bị nắm chặt.

      Quý Thừa Xuyên dùng lực rất lớn, cổ tay Tống Dao nhói đau, kịp nghĩ ngợi, cũng biết phải làm thế nào, đành yếu ớt lên tiếng cầu xin: “Quý tổng… Ngài làm gì vậy…”

      muốn làm gì?” Quý Thừa Xuyên chút khách khí buông lời chất vấn, cảm thấy mình xem nàng mới vào này, đời loại người “giả heo ăn hổ” quá nhiều, mà ta suýt chút nữa thành công che giấu trước . Vừa nghĩ đến mình bị phụ nữ lừa dối, Quý Thừa Xuyên chợt nổi giận.

      Tống Dao đột ngột bị hỏi mà ngẩn ngơ, nhưng vẫn thấp giọng : “Quý tổng, tôi sai rồi, tôi nên tùy tiện dùng thang máy của ngài, ngài có thể thả tay tôi trước được ? Tôi sắp kịp rồi…” Đó là chuyến tàu cuối cùng trong ngày, dù có ra sao tuyệt thể bỏ lỡ.

      Nhưng Quý Thừa Xuyên có ý định buông tha, giờ khắc này ánh mắt sắc bén như dao, tùy thời khắc có thể lấy mạng .

      Vì hai người chậm chạp ra nên thang máy đóng lại, bọn họ bị vây trong gian chật hẹp, Tống Dao sợ ngây người, hiểu sao Quý Thừa Xuyên tự nhiên nổi nóng.

      “Thư ký Tổng, rốt cuộc có phải có ý đồ muốn tiếp cận tôi ?” Quý Thừa Xuyên cười lạnh.

      “Tiếp cận?” Tống Dao mơ màng, “Quý tổng, ngài gì vậy?”

      Còn muốn giả vờ ư? lại càng nóng giận, tay ép sát lên vách thang máy.

      Thân thể va chạm với kim loại cứng rắn lạnh lẽo, Tống Dao bỗng tỉnh hẳn ra, chợt nhớ đến lời của Tiểu long nữ ở quán Tứ Xuyên bàn luận về con người Quý Thừa Xuyên, chẳng lẽ Quý tổng hiểu lầm mình có ý đồ với ngài ấy? Vừa nghĩ thế, lập tức lên tiếng giải thích: “Quý tổng, ngài hiểu lầm rồi, tôi hề có ý định quyến rũ ngài đâu!”

      trắng ra, Quý Thừa Xuyên liền sững sờ.

      “Chính xác là vậy, ngài nhất định phải tin tôi, tôi có ý đồ tiếp cận ngài, tôi chỉ muốn bắt kịp tàu điện ngầm thôi, tôi sắp bỏ lỡ chuyến tàu về nhà rồi!” Vừa tới tàu điện ngầm, lòng nóng như lửa đốt.

      Cổ tay cuối cùng cũng được thả ra, Quý Thừa Xuyên lùi về sau bước, nhìn chút tin tưởng.

      “Quý tổng, tôi có thể lên được , còn kịp rồi!” Tống Dao vẻ mặt thành khẩn.

      “Vì muốn bắt kịp tàu điện, dám tiến vào thang máy chuyên dụng của tôi? cảm thấy lý do tồi tệ này khiến tôi tin tưởng được ư?” vẫn như trước muốn tin .

      “Trời đất chứng giám, phải tôi tự động vào đâu!” Tống Dao chí ý lung lay.

      “Chẳng lẽ có ai khác đẩy vào hả?” Thề thốt nhảm nhí, Quý Thừa Xuyên cười nhạt.

      có người đẩy tôi vào mà.” Tống Dao chắc như đinh đóng cột .

      “Ai?”

      “Quý tổng, ngài biết , nếu tôi bắt kịp chuyến tàu điện cuối cùng này, tôi phải bắt xe về nhà, mà bắt xe phải tốn năm mươi đồng, với năm mươi đồng có thể ăn thùng mì đó…”

      “Trọng điểm.”

      “Là thần linh, thần linh đẩy tôi vào!”

      “…”

      Trong khắc, Quý tổng đại nhân rốt cuộc hiểu quy luật hằng số bất biến cổ xưa, ngàn vạn lần nên bức ép này ra nguyên do, quả thực quá hạ thấp chỉ số thông minh của mình rồi!
      Last edited: 1/12/15

    4. Phamthanhhuong

      Phamthanhhuong Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      316
      MÌnh thích nhân vật Tống Dao vì mình thích tính tình của nàng này, bằng lòng , vủi vẻ với những gì mình có. ăn trong bát nhìn trong mâm.Nhất là đến đoạn cảm nhận của ấy khi nhận lương và nghĩ mãi chưa qđ có nên mua thêm cái áo sơ mi kẻ ô , thấy mà thương. đơn giản phải . Các cụ dạy là phải liệu được sức mình, câu này vô cùng chí lý. Bạn học Tống Dao hãy cứ đơn giản như vậy thôi, khoác thêm cái mặt nạ để hoàn mỹ mệt mỏi lắm ai ơi. Mình thích truyện này bạn ạ. Cảm ơn bạn nhiều. Hóng chap mới luôn luôn.

    5. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Cảm ơn cảm nhận của bạn, chị ấy còn khổ dài dài -.-'. Tuần mình post vào thứ 2 và 5 nhé.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :