1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chạy Tình - Ức Cẩm (77C Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 51

      Tống Dao lại bị hôn, lúc này Quý Thừa Xuyên cũng chạm rồi ngừng như mấy lần trước, mà trực tiếp công thành đoạt đất. (Các bạn của Tống Dao thể xem tùy tiện, tác giả thể miêu tả tỉ mỉ quá trình hôn lưỡi)

      Lần đầu tiên trong đời bị đè lên giường cưỡng hôn, cả người Tống Dao như mềm ra, đầu óc trống rỗng.

      Cho đến khi Quý Thừa Xuyên cuối cùng cũng hôn thỏa thuê, đứng thẳng dậy, còn nằm thành hình chữ đại, dạng hai tay hai chân giường, vẻ mặt đờ đẫn, hai mắt vô hồn, thầm nghĩ: Thôi xong, ngờ cũng có ngày hôm nay!

      “Quý Thừa Xuyên!” Tống Dao ngồi dậy giường, bờ môi hơi sưng, vẻ mặt xấu hổ như quả cà chua chín mọng, “ làm như vậy là trái với thỏa thuận, tôi muốn kháng nghị!”

      “Là chính em bảo động thủ đó thôi.” hết sức vô sỉ nhún vai.

      quá quắc! Tống Dao đỏ mặt, thở hổn hển: “Tôi cho động thủ phải có ý đó, biết mà!”

      “Còn ý tứ gì khác sao? biết.” Vậy mà lại quanh minh chính đại giả ngốc.

      !” Tống Dao chỉ vào mặt Quý Thừa Xuyên, tức giận đến thốt nên lời.

      “Em ngửi thấy mùi gì ?” bỗng đổi chủ đề.

      “Mùi gì là mùi gì, đừng cắt ngang lời tôi, tôi cảnh cáo , từ nay về sau nếu dám làm hành động giống như vừa rồi, tôi… Thịt bò của tôi!!!” Tống Dao giật bắn người từ giường, thét chói tai lao vào phòng bếp.

      nồi cà chua hầm cách thủy với thịt bò cuối cùng vẫn thể cứu vãn, cháy khét.

      Đây chính là thịt bò nạm 40 đồng nửa kg, 8 đồng nửa kg cà chua, làm sao lại cháy khét thế này? Tống Dao đau lòng thôi, lại nhìn Quý Thừa Xuyên, chẳng những lộ ra chút dáng vẻ đau lòng, ngược lại còn nở nụ cười nhìn .

      Thù mới thêm hận cũ đến cùng lúc, Tống Dao đặt chảo lên bếp, bùng nổ: Ăn thịt gì chứ? cho ăn! Hôm nay cơm tối là cơm chiên trứng, nếu dám chữ “”, tôi chặt chém luôn, thương lượng!

      Cứ như thế, bữa cơm tối thịnh soạn bởi vì hành vi vô sỉ của tổng giám đốc đại nhân mà hỏng mất, nhìn dĩa cơm chiên trứng đặt xuống trước mặt mình, người nào đó nhíu mày: “Đây là cái gì?”

      “Cơm chiên trứng.” Tống Dao rất khách khí trả lời.

      “Trứng?” Quý Thừa Xuyên nhíu chặt đôi mày, bộ dáng cực kỳ ghét bỏ.

      Tống Dao càng tức giận hơn: “Đúng, là trứng đó, có ý kiến gì?”

      “Cái gì trứng?”

      “Cái đó còn phải hỏi, đương nhiên là trứng gà!” Đối với hành động soi mói của tổng giám đốc đại nhân, Tống Dao rất khinh thường, trứng gà sao chứ, trứng gà phải là trứng sao? Chẳng lẽ còn muốn ăn trứng ngỗng, trứng đà điểu, trứng cá sấu hả? kén chọn!

      Bên nay Tống Dao oán thầm, bên kia Quý Thừa Xuyên bày ra vẻ mặt ghét bỏ xoay mặt sang bên: “ đói.”

      Mẹ nó! Tống Dao bị kích động, tuy phần cơm chiên trứng có cách nào so được với nồi cà chua thịt bò, nhưng dù sao trong đó cũng có phần tâm huyết khi đích thân xuống bếp. Suy xét đến thân phận, địa vị của Quý Thừa Xuyên, thậm chí còn cố tình cho vào hạt bắp và chân giò hun khói, dĩa cơm chiên trứng này có thể là vô cùng xa hoa, đưa vào nhà hàng Tây lần trước, chừng còn có thể bán giá 188 đồng hơn kém đó!

      Tổng giám đốc đại nhân ngay cả cái này cũng chê, còn muốn thế nào? Chẳng lẽ lại muốn ăn bào ngư, vi cá, bao tử, mới vừa lòng ư? Nghĩ hay lắm!

      Càng nghĩ càng bực, Tống Dao dứt khoát lấy chiếc đũa gõ lên bàn cái, kiên quyết : “ đói cũng phải ăn, ăn về sau đừng đến đây ăn nữa!”

      Tuy trước đây Tống Dao từng có thái độ ngang ngược nên tổng giám đốc đại nhân cũng có kinh nghiệm, nhưng tuyệt giống với thái độ ngang ngạnh như giờ phút này, điều này dường như tránh khỏi liên quan đến hành động cưỡng hôn của Quý Thừa Xuyên.

      Dựa vào cái gì mà có thể theo như thỏa thuận mà động tay động chân đối với chính mình, mà mình sao phải làm theo ý thích của chứ? Người nghèo cũng có lòng tự trọng cao đẹp mà! Đĩa cơm chiên trứng hôm nay, Quý Thừa Xuyên ăn ăn, ăn cũng phải ăn!

      muốn để cho nô lệ Tống Dao phất cờ khởi nghĩa, thậm chí chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ tổng giám đốc đại nhân trong cơn thịnh nộ mà đóng sầm cửa ra khỏi nhà, cả đời qua lại với nhau.

      Nhưng mà, hết thảy mọi chuyện xảy ra đều giống như trong tưởng tượng của . Sau khi giằng co rất lâu, Quý Thừa Xuyên xanh mặt quay đầu, vậy mà cầm đũa lên.

      Trong chớp mắt, Tống Dao theo bản năng tránh , rất sợ Quý Thừa Xuyên dùng đôi đũa trong tay mà phóng tới. lại là, cầm lấy chiếc đũa, gấp chút cơm chiên trứng, bỏ vào trong miệng.

      miếng, hai miếng, ba miếng…

      Vốn cục diện hết sức căng thẳng, bỗng Quý Thừa Xuyên thỏa hiệp làm cho khí trở nên vô cùng trầm mặc. Tống Dao trơ mắt nhìn xúc từng miếng ăn hết dĩa cơm chiên trứng kia, toàn bộ quá trình gương mặt chút thay đổi, nhìn ra vẻ vui thích cũng như là vẻ ấm ức, chỉ còn thanh nhai nuốt tinh thế lớn lắm nhưng trong bầu khí tĩnh lặng của phòng khách lại vô cùng ràng.

      Dù cái nhăn mày cũng được, bộ mặt vô cảm đó là có chuyện gì xảy ra? Mắt thấy đĩa cơm chiên trứng chỉnh tề dần dần cạn đáy, trong nội tâm Tống Dao bỗng còn cảm giác.

      Ban đầu tức giận, dần dần tỉnh táo, ngược lại nổi lên chút đau lòng.

      Có lẽ, Quý Thừa Xuyên thích ăn cơm chiên trứng; có lẽ, ghét hạt bắp; có lẽ, dĩa cơm trứng chiên tầm thường so với những sơn hào hải vị ăn trước kia, kém xa… Tựa như cuộc sống của với cuộc đời của , cho dù ngồi chung bàn ăn cơm, cũng có cách nào che đậy chênh lệch to lớn đó.

      Chén cơm chiên trứng này, chứa đầy áy náy, chứa cả mất mát, càng ăn càng nhận thấy rệt chênh lệch giữa họ. Tống Dao tự chủ rủ mặt xuống, nhìn chằm chằm chén cơm chiên trứng trong tay, có khẩu vị.

      Tống Dao lời nào, Quý Thừa Xuyên cũng vậy, im lặng như vậy rất lâu, Quý Thừa Xuyên cuối cùng ăn xong chén cơm trứng chiên của mình, ngẩng đầu bắt gặp chén cơm của Tống Dao vẫn y nguyên, rốt cuộc phá vỡ im lặng: “Sao em ăn?”

      “Tôi đói, để chốc nữa mới ăn.” lơ đãng trả lời.

      “Nguội lạnh mất ngon.”

      Nóng lạnh có sao, dù gì cũng thích ăn, Tống Dao sa sút tinh thần : “ sao, đó là thói quen của tôi.”
      Last edited: 8/2/16

    2. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      , Quý Thừa Xuyên với lấy chén cơm chiên trứng trước mắt , lời nào bắt đầu ăn.

      làm gì vậy?” Tống Dao nóng nảy.

      “Ăn cơm.”

      phải thích ăn cơm chiên trứng đấy ư, tại sao còn ăn phần của tôi?” giận dỗi, buột miệng .

      Quý Thừa Xuyên ngẩng đầu, nghiêm mặt : “Ai với em là tôi thích ăn cơm chiên trứng hả?”

      Tống Dao nghẹn lời, Quý Thừa Xuyên hình như chưa từng thích ăn cơm chiên trứng, nhưng biểu và dáng vẻ vừa rồi của , phải ghét bỏ là cái gì? bĩu môi lẩm bẩm: “ , nhưng ràng làm…”

      phải thích ăn cơm chiên trứng, chỉ là …”

      “Chỉ là gì?” Tống Dao giống như bắt được chút hy vọng, ngẩng đầu vẻ mặt mong chờ nhìn , điều này làm cho Quý Thừa Xuyên vốn muốn ra miệng bỗng dừng lại.

      “Chỉ là chưa từng ăn, dám ăn lung tung.” rất uyển chuyển biểu đạt ý của mình.

      Nhưng Tống Dao lại hiểu lầm, tổng giám đốc đại nhân ngay cả cơm chiên trứng cũng chưa từng ăn, thế gian thậm chí có người ngay cả cơm chiên trứng cũng chưa từng ăn sao, đây có phải là giàu có đến độ đạt cảnh giới nhiễm khói lửa của nhân gian?

      Trái lại, món thích nhất là cơm chiên trứng, món ăn làm tốt nhất cũng là cơm chiên trứng, ăn được nhiều nhất vẫn là cơm chiên trứng.

      Cao quý và thấp kém, giàu có và nghèo hèn, chỉ chén cơm chiên trứng nho phân biệt rạch ròi. chênh lệch giữa bọn họ lớn đến mức tài nào xem , thể đếm xỉa, hai người ở hai thế giới khác nhau vốn thể ở bên nhau, ngay cả ngồi ăn cơm chung cũng biểu lộ vẻ khác biệt!

      “Quý Thừa Xuyên.” Suy nghĩ lâu, Tống Dao mở miệng, vẻ mặt quyết liệt.

      “Gì vậy?” Tổng giám đốc đại nhân ung dung ăn hết hai chén cơm , tựa hồ vì vậy mà tức giận.

      “Tôi muốn từ chức.” cắn răng hết ra miệng.

      “Vì sao?” Gương mặt ngay cả ăn cơm chiên trứng từ đầu đến cuối vẫn bình tĩnh, nay có chút biến hóa.

      “Tôi cảm thấy lấy thực lực của tôi, nếu tiếp tục ở công ty chỉ cản trở mọi người, ảnh hưởng đến tiến độ làm việc, năng lực thế nào đến nơi như thế, giống như tôi nên…”

      “Ai thế?” ngắt lời sống động , vẻ vui bộc lộ qua lời .

      đừng kích động.” Tống Dao tranh thủ thời gian giải thích, “Con người của tôi có bao nhiêu phân lượng tự tôi biết, tôi thông minh, cũng nhanh nhạy, bằng cấp thấp, năng lực kém cỏi, gia thế và bề ngoài càng có gì đáng , có thể được công ty tuyển dụng với tôi mà kỳ tích. Vì duy trì cái kỳ tích này, từ trước đến giờ, mỗi ngày tôi trải qua đều rất kinh hồn bạt vía, xung quanh tất cả mọi người đều là tinh , đôi khi lời của bọn họ về tôi dù tôi rất cũng quá bận tâm, tôi cảm thấy người giống như tôi, vẫn nên tìm chỗ khác tương đối khá hơn.”

      Chờ xong, Quý Thừa Xuyên mực im lặng bỗng vang lên tiếng cười khẩy: “Được, em cảm thấy mình như vậy cũng sai, tôi đồng ý cho em từ chức.”

      Tuy lường trước thế, nhưng trong lòng Tống Dao vẫn như bị bóp chặt, lặp tức đứng dậy: “Tôi phải viết đơn từ chức.”

      Tay bị nắm rất chặc.

      “Quý tổng…” quay đầu lại, trông thấy Quý Thừa Xuyên cúi đầu, nhìn nét mặt, nhưng sức lực tay lại cực kỳ lớn, nắm cổ tay hơi đau.

      khắc kia, biết vì sao, cái mũi của bỗng cay cay, xúc động muốn khóc: “ đừng như vậy, tôi…”

      “Đồ ngốc!”

      Vừa dứt lời, sức lực cổ tay kéo mạnh tới, trọng tâm thân thể lập tức nghiêng vẹo, tránh kịp, trơ mắt ngẩng đầu nhìn Quý Thừa Xuyên ngẩng đầu, duỗi tay ấn chặt vào phần gáy phía sau, dán miệng chính xác nhầm hôn lên môi .

      Tống Dao còn nhớ đây là lần thứ mấy mình bị đánh lén, Quý Thừa Xuyên giống như hôn mãi đến nghiện, lần so với lần càng thành thạo hơn, lần so với lần càng hiển nhiên.

      Thế nhưng lần nay, Tống Dao hề chống cự, nước mắt lượn vòng tại viền mắt, vì nụ hôn, bỗng chốc ào ào tuôn rơi.

      Uất ức, cam lòng, hay nỗi rung động… bây giờ trong lòng có cảm giác thế nào, chỉ là chút cũng hề chống cự hành động thân mật thình lình xuất này, lúc dịu dàng cũng chầm chậm nhắm hai mắt.

      Đây là nụ hôn rất lâu rất lâu, vượt qua mỗi lần của bọn họ trước kia, cũng biết trôi qua bao lâu, mềm mại liếm láp giữa răng môi biến mất, bên tai truyền đến hơi thở hổn hển.

      Tống Dao mở mắt ra, hai mắt mơ màng, đôi má đỏ ửng, nhìn chằm chằm vào Quý Thừa Xuyên hồi lâu, dần dần cảm thấy đúng: “ làm sao vậy?”

      Giờ phút này, Quý Thừa Xuyên chau mày, mặt đỏ bừng có gì đó ổn, trán nổi gân xanh, hô hấp vô cùng dồn dập, phát ra thanh khàn khàn đáp lời: “ sao, dị ứng.”

      Dị ứng?! Tống Dao cực kỳ hoảng sợ, vội vàng hỏi: “Dị ứng cái gì?”

      “Trứng gà.”
      Last edited: 8/2/16

    3. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 52


      Đánh chết Tống Dao cũng thể tưởng tượng được đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Thừa Thiên - Quý Thừa Xuyên, vậy mà lại dị ứng với trứng gà. Khoảnh khắc đó, rốt cuộc hiểu vì sao trước kia khi làm hộp đựng cơm trứng Quý Thừa Xuyên lộ ra vẻ ác cảm như vậy, cuối cùng cũng lý giải được lúc thấy chén cơm chiên trứng lộ ra vẻ mặt ghét bỏ, nhưng tất cả quá muộn!

      Nhìn cổ của Quý Thừa Xuyên mơ hồ xuất từng nốt hồng hồng, còn có xu hướng ngày càng lan rộng, trong lòng Tống Dao vừa vội vừa bực: “ dị ứng với trứng gà sao sớm?”

      “Vì sau này còn có thể ăn cơm em làm.” ràng dị ứng, lại vẫn có thể bày ra dáng vẻ tuấn mà trả lời, Tống Dao gần như say mê.

      có bị tâm thần , nếu sớm bản thân bị dị ứng với trứng gà, em làm món khác!” Tuy rất tức giận, nhưng trong lòng khỏi hơi cảm động.

      “Trước khi điều trị ở khoa thần kinh…” Quý Thừa Xuyên ngẩng đầu, bởi vì hô hấp dồn dập, chuyện cũng trở nên khó khăn, “Hẳn là nên chữa khỏi bệnh dị ứng này nhỉ?”

      Đến lúc này, còn thể ra vẻ hài hước hiếm thấy, Tống Dao muốn cười cũng cười nổi, đành bất đắc dĩ : “Mau đứng lên, em dẫn bệnh viện!”

      “Được…” Quý Thừa Xuyên chao đảo đứng dậy từ ghế.

      “Cẩn thận!” Tống Dao vội vàng vòng qua cái bàn, chạy đến đỡ , bên vịn bên oán trách, “ em ngốc, mới là đồ ngốc!”

      Ai ngốc ai biết, người nào đó phản bác, chỉ dính chặt cơ thể mềm oặt người Tống Dao, khóe miệng nhếch lên nụ cười đạt được ý nguyện.

      giờ sau đó, ở tại bệnh viện nào đó, phòng cấp cứu.

      thể ăn trứng gà đừng ăn, điều cơ bản thông thường này thế nào cũng biết?” Nữ bác sĩ lớn tuổi mặc áo blouse trắng đối với hai người trẻ tuổi “ hề có kiến thức y học thông thường” vô cùng đau đầu, “Hôm nay tôi gặp ba tình huống tương tự thế này rồi, các cậu là những người trẻ tuổi, kiến thức thông thường cũng biết, dù biết ít ra cũng phải xem tivi nhiều chút! Cái phim “Chung cư tình ”, có nhân vật bởi vì ăn tôm mà dị ứng, miệng sưng to, các cậu xem à?”

      “Chưa xem ạ.” Tống Dao lắc đầu.

      phải chứ, ngay cả “Chung cư tình ” cũng chưa xem hả? rất hot đấy, vô cùng hài hước đó, đặc biệt là bộ đôi trong phim ăn con tôm mà dị ứng ấy, miệng sưng tấy như lạp xưởng. Vì vậy, tình trạng của hai người cũng coi như còn tốt, ít nhất miệng có sưng lên…”

      Lúc bác sĩ còn năng ngớt, trong đầu óc Tống Dao bỗng lên hình ảnh miệng của tổng giám đốc đại nhân sưng tấy như lạp xưởng, nhịn được cười trộm.

      Bên cạnh lập tức ném tới ánh mắt sắc nhọn, Tống Dao dám quay đầu lại nhìn, gắng sức nhịn cười hỏi bác sĩ: “Miệng ấy bị sưng, vậy có tính là nghiêm trọng ?”

      “Ai bảo ?” Bác sĩ nóng nảy, “Các cậu đừng tưởng rằng trong tivi chỉ là diễn kịch, có gì to tát, ra chuyện dị ứng này có thể lớn cũng có thể , biểu của bệnh dị ứng nếu phát kịp thời, có thể nghiêm trọng thậm chí đến mức nguy hiểm đến tính mạng!”

      Cái gì, nguy hiểm đến tính mạng?

      Tống Dao giật mình, lắp bắp hỏi: “Cái đó… Cái đó, tình trạng của ấy…”

      “Bệnh trạng của bạn trai vẫn tốt, yên tâm.”

      Nghe bác sĩ vậy, Tống Dao thở phào nhõm, nhưng đồng thời vì bác sĩ hiểu lầm Quý Thừa Xuyên thành bạn trai mà bất giác hơi xấu hổ. đổi chủ đề, giận bừng bừng với Quý Thừa Xuyên: “Hóa ra dị ứng lại nguy hiểm như vậy, vì sao sớm với em chút chứ?”

      Người nào đó chậm rãi nhắm hai mắt, vờ như nghe thấy gì cả, xấu!

      Ở bên cạnh, bác sĩ tiếp tục luyên thuyên: “Vừa rồi có bệnh nhân kia, cũng giống như các cậu, nam nữ, biết cùng chàng trai ăn hải sản, rốt cuộc hay rồi, chàng trai được vắt ngang mang đến đây, toàn thân sưng cả lên! Vì vậy tôi muốn , chuyện đương điều đầu tiên nhất định phải hiểu tình hình sức khỏe của đối phương, có thể ăn được cái gì, thể ăn được cái gì, phải ghi tạc vào lòng, nghìn vạn lần thể tùy tiện, biết chưa?”

      “…” Tống Dao im lặng.

      à, tôi đó, bạn trai bị dị ứng với trứng gà nhớ đừng cho cậu ta chạm trứng gà, nghe thấy ?”

      “… Nghe thấy ạ.” còn cách nào, Tống Dao chỉ có thể kiên trì đáp ứng.

      “Vậy tốt!” Trông thấy giảng giải lý lẽ có tác dụng, nữ bác sĩ rất hài lòng gật đầu, tiếp tục dặn dò, “Tôi kê đơn thuốc này, nhất định phải cho bạn trai uống đúng số lượng, nghìn vạn lần thể uống bậy. Ở đây tôi còn có thuốc mỡ cho luôn, sau khi về nhớ lập tức thoa vào, bắt đầu từ chỗ có nốt hồng đều phải thoa, ngày thoa hai lần, sáng lần tối lần, thể lười biếng, biết chưa?”

      biết.”
      Last edited: 8/2/16

    4. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 53


      Đấu trời đấu đất cũng đừng nghĩ đấu lại tổng giám đốc đại nhân, Tống Dao xem như thừa nhận thất bại, ngoan ngoãn theo Quý Thừa Xuyên vào phòng thoa thuốc.

      thể thừa nhận, bình thường Quý Thừa Xuyên rất chăm chỉ rèn luyện, dáng người thuộc về loại lúc mặc quần áo gầy còn khi thoát y rất có thịt, cơ bắp săn chắc đẹp đẽ cân đối, làn da lúa mì lộ vẻ khỏe mạnh sáng láng.

      Vừa rồi Tống Dao chỉ nhìn có mấy lần mà tim đập ngừng, bây giờ còn phải lấy tay chạm, xúc cảm làn da rắn chắc đầy tính đàn hồi và chân … Tay thoa thuốc của run lẩy bẩy.

      Để phân tán chú ý, Tống Dao thể vừa thoa vừa phàn nàn: “Quý Thừa Xuyên, hành động của đúng!”

      đúng chỗ nào?” được lời to mà còn làm bộ.

      đừng cho rằng em ngốc, biết nhân dịp này lợi dụng em, nếu phải vì em hại bị dị ứng, em để cho đạt được mục đích đâu, dù có chết cóng ở bên ngoài cũng dính dáng đến em!” rất tàn nhẫn, nhưng quả thực có phần là , nếu như phải vì áy náy, dựa theo tính cách và bụng dạ của Tống Dao, dù có thích , cũng tuyệt đối dung túng cho Quý Thừa Xuyên làm ra hành động như vậy.

      làm sao lợi dụng em được đây?” Lúc câu này, Tống Dao quệt thuốc mỡ vào ngón tay thoa lên lồng ngực của .

      …” rút tay về tựa như bị điện giật, vất vả mới bình ổn được trái tim lại bắt đầu đập thình thịch trong lồng ngực, mặt căng phồng đỏ bừng, mở miệng định mắng, tay lại bị Quý Thừa Xuyên tóm lấy, đặt ngón tay kia trở về lồng ngực của lần nữa.

      “Tiếp tục, ngại bị em sờ soạng.”

      Sắc mặt của thản nhiên như vậy, mặt Tống Dao lúc xanh lúc đỏ, muốn buông tay ra, lại bị nắm chặt sít sao: “Quý Thừa Xuyên, em cảnh cáo nếu còn làm như vậy… Á…”

      Đáng ghét, lại bị hôn!

      Kim đồng hồ còn chưa điểm 12 giờ, tổng giám đốc đại nhân hôn đến ba lần trong hôm nay, nếu tiếp tục như vậy thậm chí có thể triệu hồi thần linh, quá quắc!

      Có lẽ là bị hôn quá nhiều, theo thói quen, ban nãy Tống Dao còn vừa vội vừa thẹn vì nụ hôn, bỗng bình tĩnh trở lại. phản kháng nữa, cũng đón hùa, chờ đến lúc Quý Thừa Xuyên hôn xong, vẻ mặt vẫn bình tĩnh ngoài dự đoán.

      Phản ứng của so với mấy lần trước khác biệt quá lớn, Quý Thừa Xuyên nhanh chóng nhìn ra đầu mối, hỏi: “Sao vậy?”

      có gì.” Tống Dao dừng động tác tay, thản nhiên thoa thuốc.

      “Tức giận à?” Quý Thừa Xuyên hỏi vô cùng trực tiếp.

      “Cực kỳ tức giận.” Tống Dao trả lời trực tiếp hơn.

      thích như vậy phải ?”

      “Đúng!” Tống Dao rốt cuộc cắn răng ngẩng đầu, “Mỗi lần em hết sức nghiêm túc, muốn phát biểu ý kiến, hay dùng cách này để sang chuyện khác, em rất ghét như vậy.”

      Quý Thừa Xuyên khẽ giật mình, ánh mắt dịu dàng, giơ tay xoa mặt : “Dao Dao…” Nhưng bàn tay bị hất ra thương tiếc.

      “Thuốc thoa xong rồi, mau mặc quần áo vào .” Tống Dao đứng lên, xoay người qua.

      “Dao Dao…”

      “Muộn rồi, em muốn ngủ.” Tống Dao định cho cơ hội nào.

      Sau lưng là bầu khí yên ắng, rất lâu sau mới vang lên thanh chút cảm xúc đáp lời: “Vậy em nghỉ ngơi cho tốt, đây.”

      “Ừm, dọc đường cẩn thận.”

      “Ngủ ngon.”

      “Ngủ ngon.”

      Đơn giản từ biệt, thanh mở cửa và đóng cửa vang lên, từ đầu đến cuối, Tống Dao cũng quay đầu lại liếc mắt nhìn, cho đến khi rời khỏi hẳn, hai chân lập tức mềm oặt, ngồi xuống ghế như trút được gánh nặng, vẻ mặt nặng nề.

      Trong lòng Tống Dao luống cuống nghẹn uất, trải qua mấy ngày ở cùng nhau, hiểu lòng mình, cũng biết tấm lòng của Quý Thừa Xuyên. thẳng ra, từ ngày đầu tiên Quý Thừa Xuyên bước qua cánh cửa này, trong lòng cũng hẳn là cự tuyệt đoạn tình cảm này, thậm chí còn có ý định thử cùng thời gian.

      Dù sao, thế gian này, có thể tìm được hai người thích lẫn nhau dễ dàng, cho dù thân phận, địa vị của bọn họ chênh lệch lớn. Nếu quả hợp nhau, có lẽ cũng có thể dần dần quen thuộc trong quá trình chung sống, từ từ hòa hợp, cuối cùng thích nghi với cuộc sống sinh hoạt của nhau.

      Hoàn thành từng bước, đây là chủ ý ngay từ đầu mà Tống Dao nghĩ xong, nhưng Quý Thừa Xuyên có ý định giống như chậm rãi làm từng bước. Trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, công kích mãnh liệt khiến người khác khó lòng chống đỡ, kích động, quấy nhiễu lòng người, thậm chí từng ánh mắt cũng giống như cạm bẫy, dễ dàng khiến người ta chưa kịp suy nghĩ rơi vào tay giặc, cách nào tự mình thoát khỏi.

      Dịu dàng như vậy, Tống Dao dám rơi vào tay giặc.

      Năm năm trước, bởi vì đắm chìm quá nhanh, mới phá hủy cuộc sống sinh viên đại học của chính mình.

      còn nhớ, hội trưởng hội học sinh tên là Lục Phàm, lớn hơn hai khóa, học khoa y dược, chủ lực của đội bóng rổ, con trai độc nhất của hiệu trưởng đại nhân, nhân vật làm mưa làm gió, được muôn vàn thương, thần tượng ái mộ của nữ sinh toàn trường.

      Lúc biết , Lục Phàm cãi vã chia tay với bạn là hoa khôi giảng đường. Đàn quyết định Pháp bồi dưỡng với tư cách là du học sinh, hy vọng bên đàn trai cũng có thể cùng nhau, với tính cách tương đối bảo thủ của Lục Phàm, muốn ra nước ngoài du học, cũng hy vọng bạn có thể ở lại với mình.

      Hai người cãi nhau ngớt, cuối cùng dẫn đến chia tay, hoa khôi giảng đường rời khỏi trong đêm nhẫn tâm cắt đứt mọi phương thức liên lạc với Lục Phàm. Để bạn xoay chuyển tâm ý, Lục Phàm mượn mượn máy của bạn cùng phòng gửi tin nhắn, ngờ vì sai con số, gửi đến số điện thoại mà Tống Dao dùng thẻ sinh viên mới lập, hơn nữa còn gửi vài lần, giữa những hàng chữ ray rứt và đau khổ đó, làm cho Tống Dao cảm động.
      Last edited: 8/2/16

    5. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      xin lỗi, gửi tin nhắn nhầm số rồi, nhưng từ đáy lòng tôi hy vọng sớm ngày xoay chuyển tâm ý của bạn , cố gắng nhé, đừng bỏ cuộc!”

      Nếu như Tống Dao có thể biết trước tương lai, đánh chết cũng muốn dính dáng đến chuyện này. Chính vì tin nhắn an ủi này, Lục Phàm đâm lao phải theo lao, người xa lạ trở thành đối tượng thổ lộ của , đồng thời tìm kiếm an ủi vì thất tình người .

      Thường xuyên nhắn tin qua lại, hai người từ xa lạ trở nên quen thuộc, từ giả đến , càng bước càng gần. Ban đầu, thái độ của Lục Phàm rất khác biệt, hề kể nỗi khổ vì thất tình, trái lại, hỏi han ân cần, cực kỳ quan tâm Tống Dao.

      “Ăn cơm chưa?”, “Bị cảm sao? Sao lại biết chăm sóc chính mình.”, “Giúp em giữ chỗ ở thư viện rồi này, đến đây .”, “Ngủ ngon, đồ ngốc.”…

      nào có thể chịu được tấn công dịu dàng như vậy, đặc biệt khi đối phương lại là Lục Phàm - nhân vật tiếng tăm khoa y dược, Tống Dao nhanh chóng đắm chìm, bất giác bắt đầu mơ mộng chuyện tình giữa hoàng tử và bé lọ lem, nào ngờ đó cũng là lúc ác mộng bắt đầu hình thành.

      Ngày hôm đó, lần đầu tiên bọn họ nắm tay trong đêm, forum của trường xuất bài viết nổi bật, nhằm vào Lục Phàm và bạn bị kẻ thứ ba chen chân mới dẫn đến chia tay, mà kẻ thứ ba đại gian đại ác kia chính là Tống Dao. Bài viết chỉ miêu tả Tống Dao trở thành có lòng dạ độc ác xấu xa, còn có ảnh chụp lén dìm hàng, mắng là kẻ xấu phá hoại, trưởng thành có đức hạnh gì mà muốn cưa cẩm hội trưởng hội học sinh.

      Bài viết vừa được tung ra, lập tức dẫn đến sóng to gió lớn, chỉ sinh viên toàn trường chỉ chỉ trỏ trỏ Tống Dao, mà ngay cả bạn cùng phòng vừa mới quen cũng cố tình xa lánh Tống Dao, phân biệt đối xử.

      Còn về phía dưới bài viết, càng kinh khủng hơn, vừa mắng Lục Phàm vừa mắng . Chỉ có điều, Lục Phàm có rất nhiều kẻ não phẳng hộ, mà còn chỉ gặp phải những lời chửi rủa, nguyền rủa ác độc, cái gì mà toàn bộ kẻ thứ ba đều chết tử tế, làm kẻ thứ ba chết hết cả nhà.

      Tống Dao sắp hỏng mất, nhiều lần xin Lục Phàm giúp đỡ, lại dùng giọng điệu dịu dàng trước sau như : “Cho dù toàn bộ thế giới đều hiểu lầm em, vẫn luôn luôn đứng về phía em! Nhẫn nhịn, Dao Dao, đừng để những lời đồn đãi vô căn cứ ở bên ngoài quật ngã!”

      Lần đầu nghe rất ấm ức, lần thứ hai nghe hơi tê dại, nghe lần thứ ba, lần thứ tư, Tống Dao chỉ muốn tức miệng mắng to: Kiên trì em nhà , thời gian này tôi chịu nổi nữa, tuyệt giao!

      bắt đầu cố tình trốn tránh Lục Phàm, cắt đứt mọi cách liên lạc với , nhưng Lục Phàm chịu buông tay, lần lại lần chặn đường , làm cho việc càng ầm ĩ, những lời mắng nhiếc ngày càng nhiều.

      Đến cuối cùng, cả trường bắt đầu lập Tống Dao, ngay cả thầy chủ nhiệm khoa cũng cố ý đánh trượt , giáo viên phụ đạo ngoài mặt ra vẻ công bằng liêm chính, nhưng mấy lần chuyện luôn có ý ám chỉ nên nghỉ học.

      lần, giáo viên phụ đạo tìm chuyện xong, Tống Dao rốt cuộc nhịn được nữa, trốn lên sân thượng khóc to, mà trong lúc đó, Lục Phàm biết mượn điện thoại của người nào gửi tin nhắn cho : “Dao Dao, đừng nghe những người đó lung tung, cho dù toàn bộ thế giới đều hiểu lầm em, vẫn luôn đứng về phía em, kiên trì cùng với có được ?”

      Kiên trì cái đầu của !

      Lúc ấy gọi điện thoại tới, mắc chứng cuồng loạn quát to với Lục Phàm bên kia đầu dây điện thoại, “ còn quấy rối tôi, tôi chết cho xem, tin !” xong, ném di dộng sân thượng.

      Trải qua chuyện đó, Lục Phàm rốt cuộc bị kinh hách, hề liên lạc với Tống Dao nữa. bao lâu sau, hoa khôi giảng đường vì quen cuộc sống du học sinh, về trường sớm hơn dự tính, trong trường nhanh chóng truyền đến tin tức hai người bọn họ tái hợp, cũng nghe đồn bọn họ đính hôn, vừa tốt nghiệp liền kết hôn.

      tóm lại, chung việc ầm ĩ thời gian, những bài viết phỉ báng Tống Dao dần dần chìm xuống, về sau có mấy người biết chuyện còn giúp Tống Dao, thầy giáo và bạn học cuối cùng mới xua tan thái độ thù địch đối với . Nhưng kết cục như vậy có nghĩa lý gì chứ?

      Các mối quan hệ thường nhật của Tống Dao vỡ vụn, thành tích tụt dốc phanh, cuộc sống đại học bị hủy hoại trong chốc lát, mà cái tên Lục Phàm mà chúng ta từ nãy đến giờ lại tâm tình thoải mái mà tốt nghiệp, chút tin tức.

      Cái này mới là TMD (con mẹ nó) , Tống Dao khóc được, chỉ cảm thấy nực cười.

      Thời gian trôi qua, cảnh vật thay đổi, đoạn ký ức tối tăm trải qua để lại cho Tống Dao vô vàn nỗi đau khổ khi nhớ lại. trở nên nhạy cảm, dè dặt, đối mặt với bất cứ chút cảm tình nào đều phải dè dặt, cẩn trọng, cho dù là Thịnh Tư Kỳ - người đàn ông được tất cả các tha thiết ao ước đứng trước mặt, cũng chút đắn đo cự tuyệt.

      Thế nhưng, rốt cuộc cũng tránh khỏi Quý Thừa Xuyên.

      Từ lúc bắt đầu lạnh lùng, vô lý, về sau bắt đầu quan tâm, che chở, đến những ngày sau càng ngang ngược, dịu dàng, người đàn ông ấy từng bước tiến vào trái tim, dùng sức công kích mạnh mẽ phá vỡ phòng tuyến tâm lý của .

      Tình cảm của Quý Thừa Xuyên hề giống với Lục Phàm, có ham muốn giữ lấy cao, quyết định nhanh chóng, biết thôi, khi hiểu tựa như mưa gió nổi lên, ùn ùn kéo đến, vốn dĩ chừa cho chỗ để chống đỡ.

      Người đàn ông như vậy cần bắt bạn phải kiên trì điều gì cả, vì kiên trì luôn cả phần của bạn.

      Trong nháy mắt, Tống Dao chỉ muốn buông bỏ tất cả mà nghe theo , nhưng cuối cùng vẫn kiềm được.

      Nhưng việc đau khổ trải qua, giờ giờ khắc khắc đều nhắc nhở , đừng nhanh chóng trao trái tim ra ngoài, đừng dễ dàng tin tưởng người như thế, bởi vì càng đứng cao lúc rơi xuống càng đau hơn.

      [Ngoại truyện nho thứ nhất]

      Năm nào đó, tháng nào đó, ngày nào đó, Tống Dao kể chuyện cũ của mình với Lục Phàm cho Quý Thừa Xuyên nghe, hiếu kỳ hỏi: “Nếu có ngày, toàn thế giới đều hiểu lầm em, làm gì?”

      Tổng giám đốc đại nhân nhìn cái, thản nhiên : “Phá hủy thế giới.”
      Last edited: 8/2/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :