1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chạy Tình - Ức Cẩm (77C Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 30

      Tuy Tống Dao mất mặt trước Quý Thừa Xuyên, nhưng tổng giám đốc đại nhân hề nuốt lời. Cuối tháng, khi phát tiền lương, quả Tống Dao nhận được tiền làm thêm gấp năm lần, thẻ tín dụng có thêm 500, Tống Dao vui mừng cười ngây ngốc suốt đêm.

      Có lẽ bị tiền bạc làm mê muội đầu óc, trong đêm hôm đó, lần đầu tiên gửi tin nhắn WeChat cho Quý Thừa Xuyên: “Quý tổng, lần sau có xem mắt, nhớ tìm tôi nhé.”

      Lúc điện thoại vang lên thanh nhắc nhở, Quý Thừa Xuyên đúng lúc vừa gọi xong cú điện thoại, nhìn qua tin nhắn của Tống Dao, trong thâm tâm có chút vui mừng, nhưng vội vàng trả lời, mà trải qua tiếng sau, lúc này mới chầm chậm đáp lại: “ quan tâm đến chuyện xem mắt của tôi.”

      Đáng tiếc, tình trạng quá tải dẫn đến mệt mỏi, chưa đầy 5 phút, Tống Dao tắt máy ngủ. Vì vậy, đến sáng thứ hai, Tống Dao đến công ty mới bật WeChat lên xem. vội liếc qua, rồi bận rộn làm việc, sau đó hề bật lên xem nữa.

      Tội nghiệp Quý Thừa Xuyên, hạ mình trả lời tin nhắn của Tống Dao, vậy mà như đá chìm dưới đáy biển. Vì thế, sáng sớm hôm nay, tâm trạng của vô cùng u ám.

      Càng tội nghiệp hơn cho lão Lưu sáng sớm đến văn phòng tổng giám đốc báo cáo công việc, phải đối mặt với Quý Thừa Xuyên mặt đen thui báo cáo làm như có chuyện gì xảy ra, khỏi khiến lão có bao nhiêu uất ức.

      “Trong ba năm gần đây, bộ phận dự án hết thảy tuyển dụng 28 người mới, phân nửa nghỉ việc. Trong đó, chưa đầy nửa năm có 9 người xin nghỉ, còn 3 người từ chức gần đây, tôi điều tra, mấy người họ đều có năng lực khá tốt, rời khỏi tập đoàn Thừa Thiên lập tức tìm được công việc với chức vụ cao hơn, ngoại lệ đều có tiền đồ rộng mở.” Lão Lưu lưu loát báo cáo.

      “Tỷ lệ những bộ phận khác xin nghỉ việc sao?” Quý Thừa Xuyên híp mắt.

      “Trước mắt nay, bộ phận có tỷ lệ xin nghỉ ngang bằng với bộ phận dự án chỉ có bộ phận hành chính.” Lão Lưu xong, chăm chú liếc nhìn phản ứng của Quý Thừa Xuyên, bộ phận hành chính có tỷ lệ nghỉ việc cao như thế, cần nghĩ cũng biết nguyên nhân thế nào.

      “Ba người nghỉ việc gần đây thế nào?” Quý Thừa Xuyên mặt biến sắc hỏi.

      “Ba người họ được tuyển vào mấy năm nay so với những người mới vào cũng xem như chịu ít gian khổ, chịu đựng trong bộ phận dự án vài năm cũng xem như hết khổ cực, theo lý mà xin nghỉ việc, nhưng kỳ lạ bọn họ đều lần lượt từ chức trong vòng ba tháng gần đây.”

      “Những người xin nghỉ sau đó đến nơi nào làm việc?” Quý Thừa Xuyên dường như nhận ra điều gì.

      “Để tôi xem…” Lão Lưu lật bản báo cáo xem lúc, sắc mặt lập tức thay đổi, “Thưa Quý tổng, bọn họ đều đến làm ở Thịnh Thế Phong Hành, nhưng trước khi nghỉ việc công ty có cùng họ ký kết cam kết bảo mật. Trong năm được làm việc liên quan đến nghề nghiệp, hẳn là… có vấn đề gì nhỉ.” Lão Lưu chột dạ, nghiệp vụ của tập đoàn Thịnh Thế Phong Hành chủ yếu là IT, rời khỏi Thừa Thiên ra làm nghề IT, bề ngoài quả thực quăng tám sào cũng tới.

      Quý Thừa Xuyên cười lạnh hồi, quả nhiên ngoài dự liệu của . Lần này, Thịnh Thế ra khỏi bóng tối, quyết đấu trận với tập đoàn Thừa Thiên, nếu vậy, đừng trách khách khí.

      Lão Lưu trong lòng Quý tổng nghĩ điều gì, lúc tâm trạng tốt gương mặt cũng đen thui, lúc nổi giận lại cười, ngài có phải bắt đầu hình thành triệu chứng của bệnh tâm thần phân liệt rồi hay hả!

      Với tư cách là nhân viên lâu năm của công ty, lúc rời khỏi văn phòng tổng giám đốc, lão Lưu còn hảo tâm nhắc nhở câu: “Quý tổng, tuy dạo gần đây công việc bận rộn, nhưng ngài đừng làm quá sức, phải chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn. Nhớ năm đó, tôi cũng ỷ vào tuổi trẻ mà mỗi ngày đều thức đêm, kết quả ngài xem mái tóc giờ của tôi đây này…” Lão Lưu vừa vừa vuốt ve những sợi tóc có thể đếm được đầu ngón tay như bảo bối.

      “Cảm ơn ông, tôi vẫn luôn chú ý nghỉ ngơi.” Quý Thừa Xuyên đáp lời.

      Chú ý cái đầu , dưới hai mắt có quầng thâm rành rành kia là biết ngày hôm qua mất ngủ đây mà! Lão Lưu ai oán trong lòng, cười ha ha rời khỏi văn phòng.

      Ở phía bên kia, Tống Dao bận rộn ngừng đến trưa, rốt cuộc cũng có thời gian rỗi, lúc này mới nhớ tới cái tin của Quý Thừa Xuyên WeChat, trong lòng thầm đắn đo. Dù sao cũng là Quý tổng nhắn tin WeChat, có nên nhắn lại câu ? Nhưng lâu như vậy rồi, chừng Quý tổng quên, nhắn tin bây giờ trái lại có vẻ kỳ quặc.

      Suy tính lại, quyết định nhắn lại câu, cho Quý Thừa Xuyên biết hôm qua ngủ rất sớm, thấy tin nhắn của WeChat, vừa muốn gõ chữ, điện thoại bàn vang lên.

      “Dao Dao, rảnh ?” Giọng của Khương Nam Hiên truyền đến, từ sau kiện “giành giật” thư ký lần trước cho đến nay, vô cùng thân quen bắt đầu gọi nhũ danh của Tống Dao, nghe thế nào cũng thấy tự nhiên.

      “Hôm nay tôi rất bận.” Tống Dao đáp lời bằng giọng điệu bất đắc dĩ.

      lẽ bận đến mức ngay cả thời gian ăn cơm trưa cũng có à?” Khương Nam Hiên bỏ cuộc.

      “Tôi rất bận mà.” Tống Dao lần nữa nhấn mạnh.

      “Lời hôm trước bây giờ còn tính ?”

      “Lời nào?” Tống Dao ngạc nhiên.

      chỉ cần tôi và Quý tổng có vấn đề về phương diện tình cảm, đều có thể tìm tâm đó.” Trong giọng của người bên đầu đây bỗng tỏ ra ấm ức.

      “Cái gì? và Quý…” Tống Dao kinh hãi, thấp giọng hỏi, “Hai người xảy ra vấn đề?”

      “Đúng vậy, tôi cảm thấy chúng tôi thể tiếp tục nữa, làm sao bây giờ?” Ở đầu dây bên kia điện thoại, Khương Nam Hiên trả lời với giọng điệu đau khổ, đáng thương.

      “Tại sao có thể như vậy chứ, mấy hôm trước phải vẫn còn tốt sao?” Lẽ nào Khương Nam Hiên biết chuyện Quý Thừa Xuyên xem mắt rồi?

      Khương Nam Hiên thở dài: “ lời khó hết, rảnh , tôi mời ăn cơm rồi kể chi tiết cho nghe.”

      “Tôi…” Chuyện này Tống Dao lòng cách nào từ chối, rốt cuộc đành , “ muốn ăn ở đâu, tôi muốn bị đồng nghiệp trông thấy, hiểu mà.”

      “Tôi hiểu, xuống dưới bãi đỗ xe chờ tôi.”

      Cúp điện thoại, Tống Dao thở dài, xách túi, lén lút thang máy xuống hầm giữ xe.

      căn tin ăn cơm trưa mà mang túi xách ư? Quý Thừa Xuyên vừa chuẩn bị xuống bắt gặp bộ dạng lén lén lút lút của Tống Dao, nheo mắt vui. Hôm qua có hồi , hôm nay lại lén lút như vậy, này muốn chết phải ?

      Tổng giám đốc đại nhân tức giận, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.

      So với chiếc xe Lamborghini đỏm dáng của Quý Thừa Xuyên, chiếc Land Rover đen tuyền của Khương Nam Hiên khiêm tốn hơn rất nhiều. Sau khi Tống Dao lên xe, Khương Nam Hiên rất thân thiết đưa đến cặp kính mát: “ mạo hiểm giúp tôi, tôi hiểu mà.”

      Tống Dao xúc động, vội đeo kính râm lên, cảm giác an toàn quả nhiên tăng lên ít, tâm trạng cũng còn nóng nảy, bèn hỏi: “Hai người rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tôi hôm qua ràng thấy hai người còn tốt, xem vì sao lại cãi nhau vậy?”

      “Chúng tôi cãi nhau.”

      phải cãi nhau thế tại sao thể tiếp tục?”

      “Dài dòng lắm, đến nhà hàng rồi sau.” Khương Nam Hiên đạp chân ga, khiến cho Tống Dao nuốt trở về những câu hỏi tiếp theo.

      muốn gì cũng phải vừa ăn vừa , nếu quả dài dòng cũng phải trong thời gian cho phép. biết đó, thời gian nghỉ trưa của công ty phải rất nhiều. Trong lòng mặc dù nghĩ vậy, ngoài miệng hỏi thêm nữa, im lặng nhìn Khương Nam Hiên lái xe.

      Giữa trưa, đường đông mấy, lái xe 20 phút, dừng trước nhà hàng cao cấp. Tống Dao rốt cuộc cảm thấy đúng, mặt cứng đờ hỏi: “Trợ lý Khương, nếu có vấn đề gì, tôi sẵn lòng giúp đỡ, nhưng xin cho ràng, tại sao phải dẫn tôi đến nơi này?”

      phải rồi sao, tôi mời ăn cơm.” Khương Nam Hiên mỉm cười, mặt sớm mất vẻ ấm ức, nhìn thế nào cũng thấy vẻ thâm hiểm.

      “Tôi cảm thấy đơn giản mời tôi ăn cơm, có chuyện gì cứ việc thẳng, tôi đói.” Tống Dao bực mình, phải bé mới vài tuổi, kẻ ngốc cũng nhìn ra, người đàn ông tùy tiện mời đến nơi cao cấp để ăn cơm.

      đến đây rồi, tôi cũng gạt nữa.” Khương Nam Hiên mỉm cười chứa vẻ nguy hiểm, “Tôi phải tìm để tâm về phương diện tình cảm, tôi đến tìm để giúp tôi đàm phán.”

      “Đàm phán?” Tống Dao càng hiểu.

      “Đúng vậy, gần đây công ty có ý định tham gia vào hạng mục khu vui chơi, chắc biết nhỉ.”

      Tống Dao gật đầu, hạng mục này khiến cho nhiều người bận rộn khoảng tháng rồi, hiển nhiên biết .

      “Tập đoàn Thịnh Thế Phong Hành dưới trướng có công ty con, họ vẫn luôn muốn tranh giành hạng mục này cùng chúng ta. Hôm nay, tôi cố tình hẹn gặp người của công ty bọn họ, hy vọng có thể thầm làm chút gì đó.” Khương Nam Hiên xong liếc mắt nhìn Tống Dao.

      Vẻ mặt Tống Dao tốt, : “Chuyện này có liên quan gì đến tôi…”

      “Chuyện này hiển nhiên có liên quan đến rồi. Chủ tịch của công ty đồng thời là nhà đầu tư vào hạng mục lần này là bạn trai cũ của đó?”

      Khương Nam Hiên thẳng thắn xong, Tống Dao gần như nhảy dựng lên: “Tại sao có thể là bạn trai cũ của tôi được chứ, gì vậy? Cái người… Cái người mặt dày mày dạn, thằng nhóc thừa kế ăn chực đó hả, tôi nào có chuyện đương cùng cậu ta!”

      đánh khai, vẻ mặt Khương Nam Hiên hết sức đắc ý, : “ như vậy, hai người quả thực có quen biết.”

      “Cậu ta là sếp cũ của tôi, quen biết cũng là chuyện bình thường thôi.” Tống Dao bất mãn quay đầu sang bên.

      “Nếu là người quen, việc đàm phán đương nhiên phải dẫn theo rồi.”

      “Cái gì, Thịnh Tư Kỳ ở đây sao?” Tống Dao vừa giận vừa sợ hỏi.

      đừng nóng vội, chẳng qua chỉ ăn bữa cơm, chuyện lúc, hoàn toàn có thể cần lên tiếng.” Khương Nam Hiên an ủi .

      “Tôi! Từ! Chối!” Tống Dao nổi giận. “Khương Nam Hiên, tôi nhìn lầm rồi, ngờ là loại người như thế, những điều tra tôi, mà còn lợi dụng tôi!”

      “Tôi điều tra làm gì?” Khương Nam Hiên bất đắc dĩ, “Nhà đầu tư đó là đối thủ cạnh tranh của chúng ta, tôi tìm người thăm dò vốn là chuyện rất bình thường. Chuyện ồn ào, náo nhiệt của và Thịnh Tư Kỳ ở công ty họ, căn bản phải chuyện bí mật gì mà?”

      “…” Tống Dao phản bác gì được.

      “Về phần lợi dụng , tôi thừa nhận có ý này. Tôi gạt đến đây, sở dĩ đều do suy nghĩ đến lợi ích của công ty. bây giờ là người của tập đoàn Thừa Thiên, chẳng phải nên có trách nhiệm vì công ty ra chút sức. Nếu gạt , chắc chắn bao giờ chịu qua đây, đến lúc đó nếu lợi ích của công ty vì mà tổn hại, thử xem?”

      Người này rất có năng lực tẩy não người khác, Tống Dao câu cũng phản bác được.

      “Được rồi, đừng để người ta chờ đợi quá lâu, chúng ta lên thôi.” Khương Nam Hiên mở cửa xe ra.

      “Này, tôi còn chưa chung với đâu!” Tống Dao la to.

      Cửa xe chỗ ngồi của tài xế bật ra, Khương Nam Hiên đứng ngoài cửa, vẻ mặt oai phong lẫm liệt : “Hãy nhớ, hy sinh cái tôi cá nhân vì cái tôi lớn mạnh của cộng đồng!”

      Cộng đồng em ! Tống Dao rất muốn đâm đầu chết ngay cửa xe…
      Last edited: 5/2/16

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      Bà nó chứ ghét thằng cha KNH này thế mới đầu tg tốt đẹp hoá ra cũng chỉ thế
      Thank cố

    3. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 31 (1)


      nơi nào đó, trong gian phòng.

      “Cậu hai, việc đàm phán thế này đừng gọi cháu, cháu rất bận.” Thịnh Tư Kỳ ngẩng đầu, lấy điện thoại ra chơi.

      Lý Nhâm Hồng rất bất đắc dĩ: “Bố của cháu muốn cháu kế thừa gia nghiệp, chuyến này là tạo cơ hội cho cháu rèn luyện, đừng chơi game nữa, nghe cậu này.”

      “Người ta còn chưa tới mà, để cháu chơi thêm lát.” Thịnh Tư Kỳ hào hứng bừng bừng chơi game, hoàn toàn đặt lời của cậu hai vào lòng.

      Lý Nhâm Hồng thở dài: “Tư Kỳ, phải cậu hai muốn mắng cháu, nhưng cháu suốt ngày cứ cà phất cà phơ là được, bố của cháu chỉ có mình cháu là con trai, ấy cũng lớn tuổi rồi, toàn bộ hy vọng đều gửi gắm vào cháu.”

      “Cháu biết mà, biết mà.” Thịnh Tư Kỳ vô tâm đáp lời.

      Lý Nhâm Hồng lắc đầu: “Đây là hạng mục đầu tiên kể từ khi cháu tiếp quản công ty, tin tức cũng truyền ra, nhất định phải đoạt được, ngàn vạn lần thể xảy ra bất trắc.”

      “Cậu làm việc, cháu rất yên tâm.” Thịnh Tư Kỳ vẫn tiếp tục chơi, có thể bớt chút thời gian trả lời, xem như rất nể mặt rồi.

      “Cậu biết tâm tư cháu đặt ở đây. Vì vậy, lần này mới gọi cháu theo, đợi lát nữa Quý Thừa Xuyên - tổng giám đốc của tập đoàn Thừa Thiên tới, cùng là những người thừa kế của gia tộc, cháu xem người ta so với cháu khác biệt.”

      người đàn ông có tầm nhìn tốt, năng lực cao, có đẹp trai hơn so với cháu ? Cậu hai, bây giờ, thời buổi này phải đánh giá qua gương mặt!” cười hì hì trả lời.

      Lý Nhâm Hồng tức giận, thiếu chút nữa phun ra ngụm máu.

      Đúng lúc này, cửa mở ra, Khương Nam Hiên cùng với Tống Dao mặt mày nhăn nhó vào gian phòng.

      ngại quá, xin chào đổng Lý, để ngài chờ lâu rồi.” Khương Nam Hiên khách sáo .

      Lý Nhâm Hồng liếc mắt nhìn Khương Nam Hiên, sau đó nhìn qua thư ký bình thường theo sau, gương mặt phụng phịu: “Trợ lý Khương, Quý Thừa Xuyên đâu rồi? Lúc hẹn chúng tôi chẳng phải ta cũng tới sao?”

      “Quý tổng bận chút việc, e rằng tới được.”

      “Càn quấy!” Lý Nhâm Hồng phẫn nộ bừng bừng, “Thịnh tổng chúng tôi tới, dựa vào cái gì Quý Thừa Xuyên chịu xuất , ngoài miệng cần đàm phán, mà chỉ phái trợ lý tới, hơn nữa…” Ông nhìn qua Tống Dao, biết phải thế nào, “Các người để chúng tôi vào mắt, phải ?”

      “Đổng Lý, chớ nên tức giận, Quý tổng quả thức có việc gấp, tôi đến đàm phán với ngài cũng thế thôi, tôi có thể đại diện toàn quyền của Quý tổng.” Đối mặt với Lý Nhâm Hồng căm giận, Khương Nam Hiên thản nhiên đáp lời.

      “Tôi muốn cùng đàm phán, gọi Quý Thừa Xuyên của các người ra đây, Tư Kỳ chúng ta !” Lý Nhâm Hồng xong, muốn kéo tay Thịnh Tư Kỳ ngồi bên cạnh.

      Nào ngờ ông còn chưa ra tay, Thịnh Tư Kỳ kéo ông trở về chỗ ngồi: “Cậu hai, đến đây rồi, ngồi lát mà…” Ngoài miệng vậy, nhưng lực chú ý hoàn toàn đặt ở người trốn sau lưng Khương Nam Hiên, cúi đầu , tròng mắt hoa lên.

      “Tư Kỳ, cháu sao vậy, Quý Thừa Xuyên còn chưa đến mà?” Lý Nhâm Hồng tức hộc máu, mới vừa rồi phải muốn đến đây sao, bây giờ người muốn lại là , thể yên tĩnh làm cậu ấm à? Đừng làm khổ lão già này!

      sao, sao, dù sao đến đây, cháu đợi lâu cũng đói, cứ xem như cùng ăn bữa cơm thôi, cậu có phải ?” Lực chú ý tiếp tục tập trung người Tống Dao.

      “Thịnh thiếu đúng, đến đây rồi, phải ăn bữa cơm . Hôm nay tôi mời, hai vị cứ ăn thỏa thích.” xong, mắt nhìn Tống Dao sau lưng, “Dao Dao, cũng ngồi .”

      Dao Dao?! Dám gọi của thân thiết như vậy, Thịnh Tư Kỳ trong mắt bốc lửa.

      Cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng bừng cháy hừng hực của Thịnh Tư Kỳ, Tống Dao muốn tìm chết. Trời đánh tên Khương Nam Hiên này , tại sao đẩy vào hố lửa chứ, vất vả lắm mới thoát khỏi thằng nhóc đó, bây giờ lại dây vào, đau đầu muốn chết đây!

      “Ngồi .” Khương Nam Hiên thân thiết giúp kéo ghế, ngồi đối diện Thịnh Tư Kỳ.

      cần đâu, tôi ngồi…” chưa xong, Khương Nam Hiên đặt mông ngồi xuống bên cạnh.

      Khương Nam Hiên, chờ đó! Tống Dao cắn răng, ngồi xuống đối diện Thịnh Tư Kỳ, ánh mắt ta càng thêm nóng, tựa như động vật hoang dã chuẩn bị phát động, lưu tình nuốt chửng . Tống Dao càng cúi đầu thấp hơn.

      Bốn người ngồi vào chỗ, Lý Nhâm Hồng trong lòng tràn ngập khinh thường, lạnh lùng : “Nếu trợ lý Khương đến, vậy mời tự giới thiệu, ngoài Quý tổng của các , những người khác Thịnh tổng chúng tôi phải quen thuộc.”

      “Xin chào Thịnh tổng, kẻ hèn này là Khương Nam Hiên, trợ lý đặc biệt, đại diện toàn quyền của Quý tổng.” vừa xong, liền đưa tay ra.

      Thịnh Tư Kỳ thậm chí buồn liếc mắt nhìn cái, bắt tay qua loa, tiếp tục nhìn chằm chằm vào Tống Dao, hỏi: “Xin hỏi vị tiểu thư này là?”

      “Vị này là thư ký riêng của Quý tổng chúng tôi, tiểu thư Tống Dao.”

      chờ Khương Nam Hiên thêm, Thịnh Tư Kỳ vô cùng tích cực, chủ động vươn hai tay: “Tiểu thư Tống, xin chào xin chào, rất vui được làm quen!”

      Đôi tay trắng trẻo nhiệt tình đưa đến trước mặt, trước ánh mắt của Khương Nam Hiên và Lý Nhâm Hồng, Tống Dao chỉ có thể kiên nhẫn, đưa tay ra bắt.

      Sau đó, thể rút trở lại. T_T

      Lực tay Thịnh Tư Kỳ rất lớn, nắm rất chặt, giống như muốn kéo qua, Tống Dao dùng sức rút cả buổi, tay phát đau, thấp giọng : “Thịnh tổng, xin ngài… Đừng dùng sức như vậy…”

      Lý Nhâm Hồng rốt cuộc cũng phát có chỗ đúng, liếc mắt đánh giá Tống Dao, trong đầu nhanh chóng tự hỏi cảnh tượng trước mắt.
      Last edited: 5/2/16

    4. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 31 (2)

      Cùng lúc đó, Thịnh Tư Kỳ lưu luyến rời thả hai tay ra, nhưng vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm Tống Dao.

      Trước tình cảnh này, Khương Nam Hiên thu hết vào mắt, dường như lại phát điều gì, bắt đầu kêu phục vụ đến gọi món ăn.

      Dù sao cũng là câu lạc bộ tư nhân nên cái gì cũng đắt đỏ, giá cả ngút trời, món ăn tinh xảo. Tiếc rằng, giờ phút này Tống Dao có lòng dạ nào thưởng thức. cúi đầu, cổ mỏi, từ đầu đến cuối, ánh mắt nóng bỏng đó chưa bao giờ dời khỏi người , khiến dám ngẩng đầu.

      “Đổng Lý, món ăn ở đây hợp khẩu vị của ngài sao?” Bên cạnh, Khương Nam Hiên cùng Lý Nhâm Hồng trò chuyện.

      Lý Nhâm Hồng hừ tiếng: “Cứ coi như vậy , tôi khẩu vị nặng, quen ăn những món sơn hào hải vị.”

      “Chuyện bình thường ấy mà, bạn cháu làm ngon hơn cái này gấp trăm lần.” Từ nãy đến giờ Thịnh Tư Kỳ nhìn chằm chằm Tống Dao rốt cuộc cũng lên tiếng.

      Khương Nam Hiên nheo mắt: “Vậy sao, Thịnh thiếu có phúc, có thể tìm được bạn có phẩm hạnh như vậy.”

      “Đúng thế, bạn của tôi rất hiền lành, lại dịu dàng, giống như thư ký Tống đây này.” Thịnh Tư Kỳ ý vị .

      Tống Dao rốt cuộc nghe nổi nữa, đứng phắt lên.

      Ba cặp mắt lập tức chú ý lên người , kiềm chế cảm xúc muốn lật bàn: “Cái đó… ngại quá, mọi người cứ tiếp tục, tôi toilet lát.” Vừa xong, bỏ chạy ra ngoài.

      Thịnh Tư Kỳ cũng nóng vội: “Cậu hai, cậu cứ tiếp, cháu có việc cấp, toilet lát đây ạ.” xong, chờ Lý Nhâm Hồng lên tiếng, theo chân Tống Dao chạy ra ngoài.

      Tống Dao vốn muốn chạy vào nhà vệ sinh nữ tránh lát, nào ngờ thiết kế ở đây đến 18 khúc rẽ, vội vàng nên hỏi nhân viên phục vụ, dạo vòng nhanh chóng lạc đường.

      Ai ngờ vừa rẽ xong, Thịnh Tư Kỳ đột ngột xông tới, kéo vào góc tường.

      “Dao Dao!” Chân với tay đều rất dài, giam giữ Tống Dao trong góc tường, còn chỗ để trốn, “Tôi muốn hỏi chị, vì sao cắt đứt mọi phương tiện liên lạc với tôi? Chị có biết rằng, trong mấy tháng nay tôi đều dò la tin tức về chị , là gấp muốn chết đây này!”

      “Thịnh tổng!” Tống Dao đưa tay ngăn Thịnh Tư Kỳ, cố tạo ra khoảng cách an toàn với , “Tôi phải là nhân viên của Thánh Tư, xin ngài tự trọng cho.”

      “Tự trọng, tự trọng, tôi có béo đâu?” Thịnh Tư Kỳ vô lại , “Trước kia, ở công ty, chị đối xử với tôi rất tốt, nhưng kể từ khi biết thân phận của tôi, lại hoàn toàn thay đổi thái độ, rốt cuộc tôi làm sai chỗ nào khiến chị vứt bỏ mối quan hệ thân thiết của chúng ta vậy? Chị , tôi có chỗ nào đúng?”

      “Cậu đúng hết, chỉ có tôi sai thôi. Tống Dao bị ép sát, “Tôi sai ở chỗ tin tưởng chuyện quái quỷ của cậu, cái gì mà nhà nghèo, em trai em ai nuôi, dù cậu có giàu có cũng thể đùa giỡn người khác như vậy!”

      “Đó là do… Tôi thể tiết lộ thân phận…” Thịnh Tư Kỳ giải thích, “Tôi thề với trời, ngay từ đầu, mặc dù tôi có ý trêu chọc chị, nhưng về sau tôi thực lòng thích chị, chị phải tin tưởng tôi!”

      “Tôi thể tin cậu nữa rồi, cậu mau tránh ra!” Tống Dao định đẩy ra.

      “Dao Dao, chị hãy nghe tôi ! Tôi rất nghiêm túc đối với chị, điều này liên quan đến tôi có tiền hay . Nếu chị chê tôi nhiều tiền, tôi lập tức đoạn tuyệt quan hệ máu mủ với bố, tôi thực quan tâm vấn đề tiền bạc.”

      Vừa dứt lời, Tống Dao muốn đánh : “Dù cậu có tiền hay , cũng liên quan với tôi, tôi thích cậu!” Tống Dao nổi giận.

      “Chị thích tôi chỗ nào, tôi sửa được ?”

      “Cậu thích tôi chỗ nào, tôi cũng thay đổi nhé?”

      “Dao Dao, chị…” Thịnh Tư Kỳ bó tay, hiểu vì cớ gì mình đẹp trai như vậy, lại có tiền, vừa thâm tình, vừa dịu dàng. Tại sao lọt vào mắt này, muốn phát điên rồi.

      Nhìn thấy Thịnh Tư Kỳ còn buông tha, Tống Dao kiên nhẫn khuyên nhủ : “Tư Kỳ, tôi , tôi với cậu môn đăng hộ đối, quả thực hợp.”

      “Nhưng tôi thích chị.” Thịnh Tư Kỳ chịu tha, rủ mắt lẩm bẩm.

      thích thể cưỡng cầu, bây giờ cậu thích tôi có nghĩa sau này cũng thích tôi, cậu có điều kiện tốt như vậy, rất nhiều rất nhiều tốt hơn so với tôi mặc sức cho cậu lựa chọn, cậu chọn người thích cậu, hạnh phúc hơn rất nhiều.” định tẩy não Thịnh Tư Kỳ.

      “Chị đừng nữa.” Thịnh Tư Kỳ ngắt lời , “Lời chị , mấy tháng nay tôi cũng nghĩ đến rồi, tôi thử qua lại với các khác, nhưng vừa nhìn thấy bọn họ, trong đầu tôi đều lên hình ảnh của chị. Chị nghĩ tôi thích người khác sao. Tôi ở đây thề với chị, tôi luôn thích chị, nếu ngày nào đó còn thích nữa, bị sét đánh, bị xe đụng chết ngoài đường!”

      “Thịnh Tư Kỳ!” Tống Dao cũng phát điên, “Cậu thể chín chắn lên à? Tôi thích cậu, chết cũng thích!”

      “Dao Dao…” Thịnh thiếu đáng thương bị lời tuyệt tình làm tổn thương, gương mặt đơn nhưng vẫn đành lòng từ bỏ, “Chị sao lại tuyệt tình như thế? Chị cái gì tôi cũng đồng ý, chỉ có việc thích chị, tôi thể làm được…”

      “Tôi cái gì cậu cũng đều đồng ý hết?” Tống Dao có chút kích động, “Được, tôi muốn cậu đừng tranh giành hạng mục khu vui chơi với tập đoàn Thừa Thiên nữa, cậu đồng ý ?”

      Vốn là muốn khiến Thịnh Tư Kỳ khó chịu, ngờ thằng nhóc vừa nghe xong, hai mắt tỏa sáng, lập tức đồng ý: “Được, chỉ cần chị , tôi đảm bảo giành.”

      “Cậu!” Tống Dao muốn hộc máu, chỉ tay vào mặt cả buổi, tức giận đến biết gì.

      Cùng lúc đó, Thịnh Tư Kỳ trở nên vui vẻ cười hì hì: “Dao Dao, tôi biết chị thử lòng tôi. Chị xem, công ty với tôi mà quan trọng chút nào, chị mới là người quan trọng nhất, chị gả cho tôi, được ?” trực tiếp cầu hôn.

      Tống Dao bó tay.

      “Tôi giỡn với cậu nữa, hạng mục kia mọi người cạnh tranh công bằng, cần phải nhường tới nhường lui…” đúng là có cách nào làm người xấu.

      sao đâu, chỉ là hạng mục thôi mà, tôi quan tâm.”

      Hạng mục hơn mười lần trăm triệu đối với cậu là ư. Quả là cậu ấm hiểu đời, Tống Dao tức đến nghiến răng nghiến lợi.

      “Chuyện của bộ phận dự án liên quan đến tôi, tôi chỉ là thư ký thôi.”

      “Đúng rồi, chị làm thư ký riêng cho Quý Thừa Xuyên?” Vừa xong, làm Thịnh Tư Kỳ nhớ đến, gương mặt thêm ghen ghét, “Chị đâu cần phải tiết kiệm như thế, tôi nuôi chị nổi ư? Chị muốn cái gì tôi cho được sao, chỉ cần chị , ngay cả mặt trăng trời, tôi cũng gọi người hái xuống!”

      nữa, Tống Dao càng bị chọc giận hơn, “Được, vậy cậu hái xuống !”

      Thịnh Tư Kỳ ngẩn người, gương mặt như phát tiếng “răng rắc”.

      “Dao Dao, tôi giỡn thôi mà, chẳng lẽ chị muốn tôi hái cả mặt trăng xuống đấy à?” cười trừ.

      mà, chỉ cần cậu có thể hái trăng, tôi lập tức gả cho cậu.” Tống Dao nghiêm túc .

      “Vậy chi bằng chị kêu tôi chết còn hơn…” Vẻ mặt Thịnh Tư Kỳ như khóc tang.

      Vậy cậu chết ! Tống Dao nghĩ thầm trong lòng, ngoài miệng rốt cuộc cũng thốt ra, bởi vì hiểu tính cách của Thịnh Tư Kỳ, nếu thực xúc động nghĩ quẩn tìm cái chết.

      Giờ phút này, cảm thấy quyết định ban đầu của mình vô cùng chính xác. Nếu chuyện đương cùng người đàn ông như vậy, sao có thể chịu nổi đây?​
      Last edited: 5/2/16

    5. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 32

      Hôm nay, Tống Dao phải thành khai báo số điện thoại mới, add nick WeChat của Thịnh Tư Kỳ, thêm bạn tốt bên QQ, lúc đó mới thoát khỏi , bình yên rời khỏi.

      xe, Tống Dao khách sáo bày ra vẻ mặt đen thui, như có như liếc nhìn Khương Nam Hiên.

      muốn , quan tâm, hai người im lặng suốt dọc đường, trở về công ty bốn giờ chiều.

      Buổi chiều còn phải quẹt thẻ điểm danh, Tống Dao ăn bữa cơm này, hiển nhiên bỏ lỡ thời gian quẹt thẻ. thầm nghĩ, rốt cuộc cũng tiếc chút tiền thưởng kia, oán hận với Khương Nam Hiên: “Hôm nay tôi về muộn, việc này phải chịu trách nhiệm giải quyết.”

      “Yên tâm, tôi theo tôi ra ngoài rồi.” Vẻ mặt Khương Nam Hiên như tính toán trước.

      “Sau này, những công việc bên ngoài, xin đừng tìm tôi nữa.” Tống Dao kiềm được tức giận .

      “Cái này chắc, dù sao mục đích hôm nay chúng ta vẫn chưa đạt được, kẻ địch xem ra khó đối phó nhỉ.” Khương Nam Hiên xong, liếc mắt nhìn Tống Dao, “Đúng rồi, vừa rồi tôi thấy Thịnh thiếu theo ra ngoài rất lâu, phải ôn lại kỷ niệm xưa đó chứ?”

      Nhắc đến chuyện này, vừa dứt lời, Tống Dao trợn mắt : “Ôn cái đầu , tôi có đủ bạn rồi! Tôi và Thịnh Tư Kỳ hề quen biết, chuyện như thế này đừng kéo tôi vào, nếu tôi …”

      thế nào?” Khương Nam Hiên nheo mắt.

      “Tôi …” hồi lâu, nghĩ ra mình có thể dùng cái gì để uy hiếp Khương Nam Hiên, buồn rầu muốn ói máu.

      “Ngoan nào, chỉ cần nghĩ cách “hạ gục” Thịnh Tư Kỳ, hạng mục về tay chúng ta, tôi bảo Quý tổng tăng lương cho .” Khương Nam Hiên vô sỉ .

      “Hạ gục em nhà đấy!” Tống Dao trong lòng bốc lửa, sắp tỏa ra bên ngoài.

      “Tôi có em , nhưng có người trai, điều kiện tồi, muốn tôi giới thiệu cho ?”

      “Tôi cần!” Đến lúc này rồi, ta còn đùa được.

      “Vậy thôi, có Thịnh thiếu rồi, quả thực cần ta đâu nhỉ.”

      Tên này mở miệng ngậm miệng đều nhắc đến Thịnh Tư Kỳ, hiển nhiên muốn dập tắt ý nghĩ ương ngạnh của . Đối mặt với kẻ mặt dày, Tống Dao quyết định dừng đề tài ở đây, nghiêm mặt : “Khương Nam Hiên, đủ rồi, vì tôi là bạn nên tôi giúp lần này, có lần thứ hai đâu đó!”

      Bạn ư? Cái từ này khiến Khương Nam Hiên thất thần hồi lâu.

      Đừng đùa,trong thương trường, có bất kỳ ai là bạn bè thậst . Chỉ có vô tâm này, mới xem là bạn bè…

      “Dù sao, tôi cũng dây vào chuyện này, muốn hạ gục Thịnh Tư Kỳ mà hạ gục, tôi và cậu ta có gì hết. Trước kia có, về sau càng có!” Tống Dao xong, thèm để ý tới Khương Nam Hiên nữa, giận đùng đùng xuống về lên văn phòng.

      Sóng trước sang, sóng sau lại tới.

      Tống Dao vừa bước vào văn phòng, mọi người thấy vẻ mặt cáu kỉnh của cũng quá để ý.

      Tiểu long nữ là người đầu tiên hớt hải chạy tới hỏi: “Dao Dao, buổi trưa cậu đâu thế, Quý tổng nhiều lần tìm cậu đó, e rằng bây giờ nổi trận lôi đình…”

      “Quý tổng tìm tớ?” Tống Dao cả kinh, nghe Tiểu long nữ hết câu, vội vã chạy lên lầu.

      Quả nhiên Quý Thừa Xuyên trưng ra gương mặt u ám, thấy cầm túi xách, cười lạnh hồi: “Thư ký Tống, xem ra rất bận nhỉ?”

      “Thưa Quý tổng, tôi cùng với trợ lý Khương chạy việc ở bên ngoài, tin ngài cứ hỏi ấy.” Tống Dao còn cách nào, đành báo cáo chi tiết.

      “Khương Nam Hiên?” Quý Thừa Xuyên càng thêm vui, “ và cậu ta ra ngoài làm cái gì thế?”

      “Cái đó…” Tống Dao hơi khó mở lời, “Trợ lý Khương muốn tôi cùng nhà đầu tư Thánh Tư đàm phán, vì vậy mới dẫn tôi theo.”

      “Cậu ấy dẫn theo ư?”

      ra tôi cũng biết ta dẫn tôi theo làm gì, có lẽ để tôi mở mang kiến thức…” Tống Dao càng càng , có vẻ chột dạ.

      Quý Thừa Xuyên liếc mắt nhìn ra khác thường của : “Vậy biết theo trợ lý Khương, được biết thêm những gì? cho tôi nghe chút.”

      Tống Dao bị hỏi khó, ăn bữa cơm đó như ngồi đống lửa, đống than. Tất cả chú ý đều tập trung nghĩ như thế nào để thoát khỏi Thịnh Tư Kỳ, Khương Nam Hiên và Lý Nhâm Hồng gì, lọt vào tai câu.

      Thấy thốt nên lời, Quý Thừa Xuyên càng hăm dọa: “Thư ký Tống, xem ra gần đây làm việc chuyên tâm, có phải có tâm ?”

      Tâm ? Tống Dao mờ mịt, vô tâm, làm việc cũng rất nghiêm túc, ngoài vấn đề bây giờ hỏi biết trả lời, hình như đâu có làm sai việc gì? Nhưng Quý tổng , nhất định là đúng, Tống Dao cúi đầu: “Thành xin lỗi Quý tổng, gần đây quả thực tâm trạng của tôi tốt lắm.”

      “Vì sao?” Quý Thừa Xuyên chút cũng muốn buông tha cho .

      Tống Dao chèn ép, liều: “Đó là bởi vì… bởi vì tôi… Dì cả của tôi đến…” Để viện cớ, xem như bất chấp mọi thứ rồi.

      Quý Thừa Xuyên quả nhiên nghe xong lý do này, rốt cuộc truy hỏi nữa.

      Tống Dao cúi đầu lâu, nhìn thấy Quý Thừa Xuyên còn lên tiếng, thở phào nhõm, ngẩng đầu cười nịnh nọt: “Quý tổng, ngại quá, chút chuyện của tôi khiến ngài hao tâm tổn trí.”

      “…” Quý Thừa Xuyên nhếch môi, cái này, da mặt bắt đầu dày lên rồi… vẫn còn sức chiến đấu ư, khiến mở mang kiến thức.

      “Nếu có việc gì nữa, tôi ra ngoài làm việc nhé?” Tống Dao dò hỏi.

      “Ai có việc?” Quý Thừa Xuyên chuyển đề tài.

      Còn có việc? Chẳng hiểu tại sao, Tống Dao bỗng cảm thấy chẳng lành.

      Mắt thấy tổng giám đốc đại nhân chỉ tay lên xấp giấy dày cộm bàn, : “ lấy về , trước thứ sáu trong tuần này phải xem cho hết.”

      Thứ sáu ư? Tống Dao mở to hai mắt, hôm nay thứ ba, cách thứ sáu chưa đầy ba ngày, nhìn lại xấp tài liệu kia, cảm thấy ngập tràn khó khăn, ba ngày cũng xem hết được, làm khó người khác mà?

      “Quý tổng, nhiều như thế, e rằng tôi xem hết được.” cách nào nhận lời, đành ăn ngay .

      xem xong cũng phải xem.” Quý Thừa Xuyên trực tiếp cự tuyệt , “Đây là tài liệu về hạng mục khu vui chơi, thứ sáu bắt đầu cạnh tranh, đến lúc đó với tôi.”

      “Tôi á?” Tống Dao ngạc nhiên kêu lên, sau đó lại ngẫm thấy lời này có ý khác, lập tức hoảng sợ đổi giọng, “Quý tổng, lẽ nào ngài muốn tôi theo ngài đấu giá?”

      “Thế nào, được sao?” Quý Thừa Xuyên nheo mắt.

      …” Tống Dao khó xử lẩm bẩm, “Nhưng Quý tổng, giấu gì ngài, tôi chưa bao giờ tham gia qua, chỉ sợ mất mặt công ty, nếu ngài đổi người khác nhé…”

      “Tôi dẫn mở mang kiến thức, được à?” Quý Thừa Xuyên ngắt ngang lời lẩm bẩm của , chuyện Khương Nam Hiên làm được, hiển nhiên cũng có thể.

      “…” Tống Dao quýnh quáng.

      “Cái đó, Quý tổng, nếu tôi xem xong, làm sao bây giờ…” Dự cảm mình thể thoát khỏi, Tống Dao tính toán đường lui cho mình.

      “Tự gánh hậu quả.” Quý Thừa Xuyên nhếch môi cười, Tống Dao tóc tai dựng đứng.

      Uy hiếp, uy hiếp trắng trợn!

      quyết tâm, cắn răng cái, bước lên ôm lấy tài liệu, “, thưa Quý tổng, tôi dồn hết toàn lực xem hết xấp tài liệu này, tuyệt phụ lòng mong mỏi của Quý Thừa Xuyên đối với tôi!”

      Quý Thừa Xuyên hài lòng gật đầu: “Biết rồi tốt, xem cho hết, về sau còn nhiều cơ hội… để mở mang kiến thức.”

      Ôm tài liệu vào lòng, chân Tống Dao mềm nhũn, suýt chút nữa ngã sấp xuống.

      Tổng giám đốc đại nhân, ngài muốn đùa chết tôi mỗi giây mỗi phút mới vừa lòng sao! T_T
      Last edited: 5/2/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :