1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chạy Tình - Ức Cẩm (77C Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 16
      Lần thứ hai bị bệnh khi làm việc, Tống Dao rốt cuộc làm trái lệnh Quý Thừa Xuyên nữa, ngoan ngoãn xin nghỉ phép, ở nhà nghỉ ngơi tốt.

      Trong công ty, nữ vương đại nhân sau khi biết Tống Dao sau khi chạy việc cả ngày ngoài đường phát bệnh, nếu phải vì việc đó ta mới đến công ty xin nghỉ. Vì vậy, lần đầu tiên phá lệ gọi điện thoại hỏi thăm bệnh tình của Tống Dao, ra lệnh cho ta ở nhà nghỉ ngơi tốt, cần lo lắng chuyện của công ty.

      ân cần của nữ vương khiến Tống Dao cảm động rơi nước mắt từ lúc làm bị nữ vương trách mắng rồi trải qua bao gian khó. cảm thấy từ đáy lòng, nữ vương đại nhân hề như vẻ bề ngoài, chứa bên trong ấy là người phụ nữ tỉ mỉ, chu đáo, đồng thời còn là vị sếp giỏi giang số 1!

      Nếu Quý Thừa Xuyên biết được vì Tống Dao làm nhiều việc, bằng vài lời quan tâm hữu ích của nữ vương, chừng tức chết vô lăng.

      “Dao Dao, nghe cậu bị bệnh?” Lúc nghỉ trưa, Tiểu long nữ gọi cho Tống Dao.

      “Ừm, dạ dày hơi đau.”

      “Bệnh đau dạ dày rất khó chịu, cậu nhớ nghỉ ngơi tốt, hết bệnh tớ dẫn cậu đến quán Tứ Xuyên cay nóng ăn cơm nhé, gần đây quán mới ra thêm mấy món mới đấy!”

      Tiểu long nữ đề cập tới chủ đề “quán Tứ Xuyên cay nóng” còn đỡ, vừa nhắc tới Tống Dao tự chủ nghĩ đến Quý Thừa Xuyên: “Đúng rồi, Quý tổng hôm nay có bận gì ?”

      “Quý tổng? bận gì, sao đột nhiên cậu lại hỏi chuyện này?”

      “Tớ chỉ tùy tiện hỏi thăm chút thôi.” Tống Dao cũng biết tại sao lại nhắc tới Quý Thừa Xuyên, cảm thấy Quý tổng gần đây có chút thay đổi thất thường, khi trách cứ ảnh hưởng đến tiến độ công việc của công ty, khi lại mua thuốc uống rồi mua đồ ăn cho , tóm lại quá bất thường.

      “Ừm, đúng rồi!” Tiểu long nữ chợt nhớ đến chuyện gì, thấp giọng lén , “Tớ với cậu, ừm, bạn trai tin đồn của Quý tổng sắp trở về rồi!”

      Bạn trai tin đồn? Tống Dao bị cụm từ kinh hãi này làm cho sặc sụa.

      “Là trợ lý đặc biệt của tổng giám đốc - Khương Nam Hiên, ta xuất ngoại bồi dưỡng năm, nghe sắp về rồi, cậu chưa thấy qua hình ảnh ta cùng Quý tổng cùng chỗ đâu, quả thực giống như từ trong manga bước ra vậy, đúng là đôi trời sinh nha! nữa, nữ vương đại nhân đến rồi, tớ cúp trước đây, bye bye!”

      Tiểu long nữ nhanh chóng cúp điện thoại, Tống Dao nghe thanh báo bận mà ngẩn người, Khương Nam Hiên? Bạn trai tin đồn? thử tưởng tượng ra hình ảnh kia từ lời của Tiểu long nữ, có cách nào tưởng tượng hai người đàn ông cùng chỗ có thể đẹp đến đâu.

      Sau hồi suy tưởng lung tung, Tống Dao thở dài, Quý tổng quả nhiên thích đàn ông!

      Tống Dao ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, dựa vào túi thuốc Quý Thừa Xuyên đưa, kiên cường chiến thắng ốm đau, đúng hạn về công ty làm.

      Dự án đấu giá khu công viên giải trí chuẩn bị diễn ra, bộ phận hành chính mấy ngày nay chủ yếu bận lo dự án này, nữ vương cân nhắc Tống Dao mới đến, vì để cho mau chóng quen thuộc dự án, sắp xếp theo nhân viên cũ sửa sang lại tư liệu. Hai ngày nghỉ ngơi, cộng với công việc lạ lẫm, Tống Dao loay hoay sứt đầu mẻ trán, ngay cả cơm trưa cũng ăn uống qua loa rồi chạy về đưa tư liệu cho phòng dự án.

      Nào biết vừa đưa xong tư liệu, chưa kịp bước ra khỏi phòng nhìn thấy mấy nữ đồng nghiệp tụ tập chung chỗ xì xào bàn tán: “ trở về, buổi sáng tôi vừa thấy, chắc chắn 100%...”

      Lúc Tống Dao qua, lờ mờ nghe được có người nhắc tới ba chữ “Khương Nam Hiên”, lập tức tò mò dừng bước.

      “Khương Nam Hiên rất nổi tiếng hả, sao hôm nay nhiều người bàn luận về ta vậy?” nữ đồng nghiệp trẻ tuổi tò mò hỏi.

      “Đương nhiên nổi tiếng, ta là trợ lý đặc biệt của Quý tổng, năm đó theo Quý tổng về nước đấy, nghe hai người quan hệ rất thân thiết.” Có người .

      Bên cạnh người khác lập tức cãi lại: “Quan hệ thân thiết gì chứ, ràng là bạn tốt nhất, tôi thấy thời gian ta cùng Quý tổng ở chung với nhau, so với thời gian Quý tổng ở bên đám phụ nữ còn dài hơn.”

      “Cũng hẳn, Khương Nam Hiên xuất ngoại học tập năm, Quý tổng sớm mắc bệnh tương tư rồi, mong sao ta mau mau trở lại, tâm tình trong khoảng thời gian này rất khác với lúc trước, gương mặt ấm áp như mùa xuân, đối đãi với nhân viên đặc biệt ôn hoà…”

      Các đồng nghiệp càng càng khoa trương, Tống Dao nghe được cũng say mê, chả trách lúc bị bệnh, Quý tổng lại quan tâm như vậy, hóa ra là vì bạn trai sắp về, tâm tình tốt, thương cảm cấp dưới.

      biết Khương Nam Hiên là nhân vật thế nào, ngay cả Quý Thừa Xuyên mà cũng thân thiết nổi, càng nghĩ càng hiếu kỳ.

      Tống Dao ngờ, ngay tại lúc vô cùng tò mò, hai nhân vật nam chính trong scandal cùng lúc xuất trước mặt , hai thân ảnh cao lớn từ hành lang sóng vai tới, dường như thảo luận chuyện gì.

      “Chú ý động tác bên Thịnh Thế, cậu nhớ tìm người giám sát cho tôi.” Quý Thừa Xuyên vừa nhận xong cuộc điện thoại, quay đầu với Khương Nam Hiên bên cạnh.

      “Tôi mới vừa về, cậu lại vội vã muốn tôi làm việc sao?” Khương Nam Hiên nâng kính mắt, mỉm cười.

      “Trong lúc cậu xuất ngoại, công ty vẫn trả tiền lương như thường lệ cho cậu đấy.” Quý Thừa Xuyên mặt lạnh trả lời.

      “Tôi mới năm, sao tính tình cậu vẫn kém như vậy chứ.”

      “Trước đây cậu cũng phải là người thích tranh luận.”

      ...

      Hai người vừa vừa , buổi trưa, ánh mặt trời rực rỡ từ ngoài cửa sổ chiếu vào, khiến cho hành lang giống như tấm thảm vàng óng. Hai thân hình tuấn mỹ chậm rãi tới, rét ấm, băng lửa, lạnh nóng, quả như Tiểu long nữ , giống như từ trong tranh bước ra.

      Tống Dao nhìn thấy quả thực ngây người, bất tri bất giác hai nhân vật chính từ trong tranh đến trước mặt .

      “Thư ký Tống.” Quý Thừa Xuyên dừng lại, nhìn vẻ mặt của Tống Dao, nhíu mày.

      “Vâng!” Tống Dao lấy lại tinh thần, hét to tiếng, bởi vì phản ứng quá mức kịch liệt, khiến cho Khương Nam Hiên bên cạnh bật cười.

      Tống Dao tự biết mất mặt, nhìn Khương Nam Hiên lúng túng cười ngây ngô.

      Quý Thừa Xuyên càng khó chịu hơn: “ phát ngốc đứng đây làm gì vậy, có việc gì làm sao?”

      “Có, có! Tôi làm việc ngay đây!” Phát giác được Tổng giám đốc đại nhân tâm tình tựa hồ tốt, Tống Dao vội cúi đầu muốn chạy.

      “Đứng lại.” Quý Thừa Xuyên gọi lại.

      “Có chuyện gì , Quý tổng?” Tống Dao xoay người.

      “Chạy nhanh thế, khỏe rồi sao?”

      “Nhờ phúc của Quý tổng, tôi rất khỏe.” Tống Dao cảm giác công lực nịnh hót, vỗ mông ngựa của mình càng lúc càng tăng.

      Quý Thừa Xuyên lại hừ lạnh tiếng: “Tốt làm việc , đừng có đứng ngẩn ra như vậy.”

      Quý tổng vĩ đại ơi! phải ngài muốn tôi đứng lại đấy sao, tại sao lại biến thành tôi đứng ngẩn ra? Tống Dao bất đắc dĩ, chỉ có thể phục tùng, nhanh như chớp lại chạy.

      Nhìn thân ảnh kia chạy , cảm xúc khác thường của Quý Thừa Xuyên chợt lóe lên giữa mi tâm.

      Khương Nam Hiên thu hết vào mắt, giả vờ lơ đãng hỏi: “Đó là thư ký cậu mới tuyển hả?”

      Quý Thừa Xuyên ừ tiếng, xem như trả lời.

      “Nhìn đáng .”

      ấy?” Quý Thừa Xuyên khinh thường hừ tiếng.

      “Chẳng lẽ cậu cảm thấy như vậy sao?”

      “Trợ lý Khương.” Quý Thừa Xuyên nghiêm mặt, “Tôi rảnh giỡn với cậu, nhanh sắp xếp cuộc họp gấp lúc 3 giờ, báo mấy lão hồ ly đều phải có mặt.”

      “Vâng.” Khương Nam Hiên lên tiếng, tiếp tục đề tài vừa rồi, chỉ là ánh mắt lại như có như liếc hướng Tống Dao rời , lộ ra nụ cười mà người khác dễ dàng phát ra.
      Last edited: 18/12/15

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Tình địch xuất sao....????????
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    3. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Mình lại lọt thêm hố truyện hay nữa roài. Đọc truyện mà muốn đọc suốt k dứt đc. Thanks b @Reine Dunkeln nhé

    4. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      biết là này là tình địch của ai, TD hay QTX :3

    5. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 17
      Vì dự án công viên vui chơi giải trí kia, Quý Thừa Xuyên kéo dài cuộc họp đến tận chiều, tâm tình xuống đến tận đáy. , dự án này có chiếm được cũng quan trọng, địa vị của tập đoàn Thừa Thiên trong lĩnh vực bất động sản vững như bàn thạch, hàng năm tiếp nhận vô số dự án, thiếu đối với Quý Thừa Xuyên mà cũng khác nhau mấy.

      Thế nhưng quen nhìn mấy lão hồ ly kia, cậy già lên mặt, ỷ có chỗ dựa là mấy vị đại cổ đông trước mặt ra vẻ, năm lần bảy lượt mắt nhắm tai ngơ trước mệnh lệnh của , làm thoải mái.

      “Cậu trở về, công ty cũng đến lúc thay máu rồi.” Quý Thừa Xuyên đứng trước cửa sổ, chắp tay, nhìn xuống thành phố phía dưới.

      “Còn phải lúc.” Khương Nam Hiên ngồi ghế sofa xem tài liệu, chậm rãi thốt ra câu.

      “Những lời này trước khi cậu từng qua, trở về tiếp, thấy chán sao?” Quý Thừa Xuyên xoay người, lạnh nhạt .

      “Trước khi tôi được nhận bao nhiêu tiền lương, trở về thể cứ giống như vậy cầm chút tiền ấy.”

      “Dù sớm hay muộn cậu cũng thể lấy được mức lương cao hơn đâu.” Quý Thừa Xuyên khinh bỉ nhìn ta cái, tiếp tục xoay người, hướng mặt ra ngoài cửa sổ, sa vào trầm tư.

      Thời cơ chưa tới, đạo lý này Khương Nam Hiên biết , sao lại biết chứ? phải dám động mấy lão hồ ly kia, cho dù bọn họ cậy già, chỗ dựa lớn, suy cho cùng vẫn là nhân viên của , nếu muốn dùng sức mạnh, ai cũng dám lên tiếng.

      Nhưng vấn đề là, điều nhóm người này , vị trí trống ra nên để cho ai đảm nhiệm? Vấn đề này suy nghĩ năm, quan sát năm, từ đầu đến cuối cũng tìm thấy người thích hợp. Mấy năm nay, chỉ cần có nhân vật mới hơi bộc lộ chút tài năng, đều bị mấy lão hồ ly kia tìm cách chèn ép, cuối cùng phải rời khỏi công ty.

      Thiếu nhân tài xuất sắc, đây là vấn đề lớn nhất trước mắt tập đoàn Thừa Thiên phải đối mặt, cũng là lúc khiến Quý Thừa Xuyên phiền não.

      “Chẳng qua tôi mới năm, tại sao khi trở về khẩu vị của cậu lại thay đổi nhiều như vậy?” lúc Quý Thừa Xuyên đau đầu, sau lưng Khương Nam Hiên bỗng nhiên mở miệng.

      xoay người, vui : “Cậu thế nào?”

      Khương Nam Hiên chỉ chỉ hai cái bánh bao trong góc bàn làm việc: “Từ lúc vừa bước vào tôi thấy thứ này rất chướng mắt, cậu có biết là nó trái ngược hoàn toàn với cả cái văn phòng này ? Cậu đừng với tôi thứ này là điểm tâm sáng của tổng giám đốc tập đoàn Thừa Thiên, tôi khinh bỉ cậu.”

      Quý Thừa Xuyên vốn định cãi lại hai câu, đều bị Khương Nam Hiên hơi chặn lại, cuối cùng hừ tiếng: “Cậu nhảm nhiều quá đấy.” Trực tiếp đem hai cái bánh bao ném vào thùng rác.

      “Đừng ném mà, là lãng phí thức ăn.” Khương Nam Hiên còn muốn tiếp.

      “Trợ lý Khương.” Quý Thừa Xuyên nghiêm mặt , “Nếu như cậu bây giờ ngay cả tiền lương cũng muốn, tôi ngại để cậu ngồi nhảm thêm hai phút.”

      “Được rồi, tôi lập tức làm việc.” Khương Nam Hiên biết điều đứng lên, lúc rời lại ý vị thâm trường mắt nhìn thùng rác, cười , “Khuyên cậu câu, đừng lãng phí thức ăn, có người đau lòng.”

      “Cút!” Quý Thừa Xuyên hạ lệnh trục khách.

      Đau lòng, ai đau lòng? Bánh bao biết đau lòng ư? Hay thùng rác đau lòng? Hay là... Quý Thừa Xuyên bỗng nhiên đau đầu, trực tiếp nhấn xuống số điện thoại của bộ phận hành chính.

      Nghe được chuông điện thoại reo, Tống Dao chìm vào đống tư liệu như giật điện đứng lên, dùng tốc độ nhanh nhất đến tiếp điện thoại của Quý Thừa Xuyên.

      “Quý tổng, có gì dặn dò ạ?”

      “Thư ký Tống…” Quý Thừa Xuyên xong, bỗng nhiên trầm mặc hồi lâu.

      Phát đầu điện thoại bên kia trầm mặc, Tống Dao đợi trong chốc lát, sợ là ngắt máy rồi, hỏi lần nữa: “Quý tổng tìm tôi có chuyện gì sao?”

      “Bảo thư ký Long mang lên cho tôi tách cà phê.” Quý Thừa Xuyên .

      “Báo cáo Quý tổng, Tiểu long nữ tại rất bận, nếu tôi đưa cho được ?”

      “Chẳng lẽ bận sao?” Đầu bên kia điện thoại, giọng Quý Thừa Xuyên bỗng nhiên thay đổi.

      Tống Dao lại càng hoảng sợ, vội vàng trả lời: “Tôi... Tôi cũng rất bận…”

      “Vậy bảo thư ký Long lập tức mang lên.” Tiếng vừa xong, điện thoại bị cúp.

      Cầm điện thoại nghe tiếng tút tút, Tống Dao hiểu ra sao, Quý tổng hôm nay làm sao vậy? Uống lộn thuốc? Cùng bạn trai cãi nhau?... Cho dù muốn, vẫn phải gác điện thoại, hướng Long Tinh Tinh hô, “Tiểu long nữ, Quý tổng bảo cậu mang cà phê lên!”

      So với Tống Dao hề hay biết gì, tâm tình Quý Thừa Xuyên phức tạp hơn nhiều. Ngay vừa rồi trong nháy mắt đó, bỗng nhiên nghĩ đến vài câu mang hàm ý mờ ám hôm nay của Khương Nam Hiên, lập tức thay đổi ý định.

      thừa nhận thích sai bảo Tống Dao, thư ký này tính tình bao đồng, tính cách ngốc nghếch, tâm tư đơn thuần, rất thích hợp để bên người sai lặt vặt, nhưng cũng chỉ là như thế mà thôi.

      Với tư cách người lãnh đạo của toàn bộ tập đoàn, ngoại trừ từ cùng nhau lớn lên Khương Nam Hiên, cũng thân thiết với bất kỳ cấp dưới nào, đây là điều cần thiết cho nhà lãnh đạo, từ lúc bắt đầu tiếp nhận tập đoàn Thừa Thiên, hiểu đạo lý này.

      ly cà phê mà thôi, ai đưa cũng giống nhau.

      Quý Thừa Xuyên nghĩ như vậy, nhưng rốt cuộc cũng uống cà phê Tiểu long nữ đưa lên, mãi đến lúc tan tầm tách cà phê kia vẫn còn nguyên vẹn đặt lên bàn, tựa như chưa từng bị người khác chạm qua.

      “Lãng phí, lãng phí!” Lúc Tống Dao lên sửa sang lại văn phòng tổng giám đốc, nhìn ly cà phê còn nguyên, cảm thán như vậy.

      uống tại sao phải bảo người khác mang lên, trong khi tất cả mọi người đều rất bận rộn? Hôm nay bộ phận hành chính vì dự án công viên giải trí mà bận tối mày tối mặt, Quý Thừa Xuyên biết ngược đãi, cùng bạn trai tình chàng ý thiếp , còn sai bảo người ta, ngay cả ly cà phê cũng phải chỉ tên mang lên, có tiền cũng thể quá đáng như vậy chứ!

      Tống Dao trong lòng thầm oán, bên thu dọn, đổ cà phê, sửa sang xong cái bàn, lau sạch cửa sổ… Đợi đến khi đến thùng rác, bỗng nhiên ngây ngẩn cả người.

      Chỉ thấy hai cái bánh bao buổi sáng hôm nay mang cho Quý Thừa Xuyên, cùng đống giấy vụn cùng chỗ, lẳng lặng nằm yên trong thùng rác, lạnh đến cứng ngắt.

      ăn đừng gọi tôi mang đến chứ, kẻ có tiền là quá lãng phí...” Tống Dao thấp giọng lầu bầu, buộc túi rác lại, ra khỏi văn phòng.

      Trong lòng bỗng chua chát, châu Phi nhiều người chết đói phải tị nạn như vậy, bánh bao ăn đừng tùy tiện gọi người mang đến, lãng phí thức ăn, Quý tổng đúng là chán ghét, Tống Dao nghĩ thầm.

      Có câu chết biết mùi vị của cái chết”, áp dụng vào người như Quý Thừa Xuyên đúng là thích hợp.

      Ngày hôm sau Quý Thừa Xuyên làm, vừa vào văn phòng liền phát mặt bàn rỗng tuếch, vậy mà có bánh bao.

      biến sắc, vội ấn số của bộ phận hành chính: “Thư ký Tống, lập tức lên đây cho tôi.”

      Tống Dao Tổng giám đốc đại nhân sáng sớm vì sao lại nóng tính như vậy, vội vội vàng vàng chạy lên, mới vừa vào cửa truyền đến lời chất vấn.

      “Thư ký Tống, có ý định muốn tôi đói chết sao?”

      “Ách...” Tống Dao ngây ngẩn cả người, tổng giám đốc đại nhân bộ dạng như vậy, đừng là chết đói, đánh chết con cọp cũng có vấn đề gì ấy chứ. Sau nửa ngày, yếu ớt trả lời, “Quý tổng, tôi làm gì sai sao?”

      cứ ?” Quý Thừa Xuyên hỏi lại.

      Chẳng lẽ là bởi vì bánh bao? Tống Dao xác định, thể làm gì khác hơn, chỉ có thể : “Quý tổng, nếu chưa ăn sáng, tôi đến nhà ăn lấy hai cái bánh bao cho .”

      “Chuyện này còn cần tôi dặn dò, mới làm sao?”

      Lời có chút khó nghe, Tống Dao rốt cuộc nhịn được, giọng : “Quý tổng, ngày hôm qua ném hai cái bánh bao kia, tôi cho rằng muốn ăn bánh bao nữa.”

      Khá lắm, học được cách đáp trả, Quý Thừa Xuyên vui : “Tôi có qua ăn sao?”

      “Thế nhưng ném!” Tống Dao chút nghĩ ngợi ra những lời này, thanh so với vừa rồi bỗng lớn hơn vài đê-xi-ben, khiến ngay cả chính cũng sững sờ, ngay sau đó liền hối hận. bị làm sao thế, dưng lại cùng Quý Thừa Xuyên tranh cãi, ăn ăn có sao đâu... Nhưng cứ nghĩ đến châu Phi còn nhiều người dân chết đói chạy nạn như thế, lại cảm thấy rất thoải mái.

      cúi đầu, lén quan sát phản ứng của Quý Thừa Xuyên, nghĩ thầm tổng giám đốc đại nhân lúc này nhất định giận dữ. Nhưng từ đầu đến cuối ta lại hoàn toàn trầm mặc.

      “Về sau cho dù tôi , cứ tiếp tục đưa, biết chưa?” lâu, Quý Thừa Xuyên mới , ngữ khí hòa hoãn rất nhiều.

      “Vâng, vậy ngày mai có cần ạ?” Tống Dao vừa ra miệng, thiếu chút nữa muốn tự vả miệng mình cái, ngày mai là thứ bảy, đúng là ngu ngốc!

      Lời như bát nước đổ , nhanh mồm nhanh miệng khiến Tống Dao phải trả cái giá lớn.

      Quý Thừa Xuyên nhìn cái, lộ ra biểu đương nhiên: “Chuyện này còn phải hỏi?”

      “Thế nhưng mà... Ngày mai là... thứ bảy...” Tống Dao cam lòng.

      “Thư ký Tống.” Quý Thừa Xuyên nghiêm mặt, “Tuần này nghỉ mấy ngày?”

      “Hai ngày.” Tống Dao cảm thấy có điềm xấu.

      Quả nhiên, Quý Thừa Xuyên nhếch miệng: “Vừa vặn, cuối tuần bù lại.”
      Last edited: 18/12/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :