Chưa Từng Em
Chương 7
Edit: Vân Du
năm rưỡi trước, Tô Hòa gặp chuyện may ở Florence.
Hôm đó mình lái xe ra ngoài, va chạm với chiếc xe khác đường núi, chiếc xe đó có hai mẹ con, chết tại chỗ.
Tình trạng thương tích của Tô Hòa cũng vô cùng nghiêm trọng, gãy mất mấy cái xương sườn, xương sống cũng gãy, sau khi được cứu trở về, hết bệnh viện này đến bệnh viện khác, từ hông trở xuống vẫn khôi phục được bất cứ cảm giác nào.
Ba Tô Quý - Tô Vĩ Học cả đời chỉ lo kinh doanh, hết lần này đến lần khác quan tâm gì đến con cái, chỉ có mình Tô Quý, Tô Hòa có say mê nghệ thuật như người mẹ mất sớm của bọn họ cũng nghĩ vậy.
Từ khi Tô Quý bắt đầu có ý thức, trai rất ít khi ở nhà, ở trường dạy vẽ học tập quay giá tranh ra nhìn chân trời xa xăm, sau đó lại dứt khoát Ý.
Nền hội họa thế giới đẹp đến thế nào Tô Quý vẫn chưa nhận thức được, chỉ biết trong cuộc đời Tô Hòa, chỉ có hội họa mới đáng để kính dâng toàn bộ thể xác và tinh thần.
Tô Hòa sau khi bị thương vẫn tiếp tục ở Ý trị liệu, khi đó Tô Vĩ Học bị bệnh nặng, Mặc Viễn Ninh lại chủ trì mọi việc trong nhà, Tô Quý chỉ nhìn thấy mấy lần.
Trong quá trình trị liệu, tinh thần của Tô Hòa cũng tệ, cho tới bây giờ, Tô Quý vẫn nhớ lần cuối cùng chào tạm biệt , ngồi xe lăn tự mình vào cửa viện trị liệu, mỉm cười dưới ánh mặt trời : “ với ba, xin lỗi.”
Tô Quý sửng sốt chút, mắt lập tức đỏ lên, dù thời gian ở chung dài, nhưng vẫn thể cắt đứt huyết mạch tình thân chảy ngừng trong họ.
Từ sau khi gặp chuyện may, trai chưa bao giờ oán trách số phận, mà vẫn lạc quan màng danh lợi như người bình thường gắng gượng sống qua ngày chịu đựng quá trình trị liệu. Chỉ có duy nhất chuyện này, cảm thấy mình có lỗi với ba và em .
Vì bị thương nên thể chăm sóc lúc ba bị bệnh nặng, lại còn khiến em phải lặn lôi qua lại hai nơi càng thêm cực khổ.
Hôm đó khóc đến tận khi lên máy bay, trăn trở suốt cả quãng đường , đợi đến lúc xuống máy bay, đôi mắt sưng đỏ khiến dám gặp ba ngay lập tức.
Đó cũng là lần cuối cùng Ý gặp trai, sau khi về nước hơn mười ngày, ba bệnh nặng qua đời.
Lúc cử hành tang lễ, vì tình trạng thương tích của vẫn chưa hồi phục, thể máy bay đường dài, chưa kịp về gặp ba lần cuối, tang lễ cũng thể đến trình diện.
Sau những cố tai bay vạ gió, bệnh tình Tô Vĩ Học chuyển biến xấu, cũng khiến ba trút hơi thở cuối cùng mà được nhìn thấy con trai.
Những biến cố liên tiếp xảy ra khiến tinh thần Tô Quý gần như sụp đổ, tang lễ của Tô Vĩ Học hầu như đều do Mặc Viễn Ninh tay tiến hành.
Dù bây giờ nhớ lại, Tô Quý vẫn hận mềm yếu của chính mình khi đó.
đần độn u mê hiểu vì sao chỉ trong vòng vài tháng, đến khi rành rành trước mắt, mới biết nghi ngờ Mặc Viễn Ninh.
năm trước, khi bắt đầu điều tra Mặc Viễn Ninh, đầu tiên là nhận được báo cáo về vụ tai nạn xe của Tô Hòa. Chiếc xe Tô Hòa điều khiển bị hỏng hoàn toàn, căn cứ vào trí nhớ của Tô Hòa và kiểm tra sơ bộ, có thể kết luận chiếc xe kia trước đó bị người khác cố ý phá hỏng.
Tô Hòa chưa bao giờ tham dự vào vụ ở Tô Khang, cũng chưa từng lộ diện ở thành phố H, họ chỉ biết nhà họ Tô có đại công tử quanh năm ở bên ngoài vô công rồi nghề, bây giờ ở đâu, làm những gì cũng ai biết, sao lại có thể có kẻ thù được?
Tô Hòa gặp cố may bị thương, thậm chí tử vong, người được lợi nhất là ai? cần cũng biết.
Dù cho như vậy, Tô Quý cũng cho rằng tất cả đều do Mặc Viễn Ninh làm, cho đến khi lặng lẽ điều tra được dãy số điện thoại di động của Mặc Viễn Ninh, phát ngay vào ngày Tô Hòa bị tai nạn, gọi cuộc gọi đường dài đến Ý.
Tô Khang hoạt động ở Ý, gọi điện đến đó làm gì, kết quả cần cũng biết.
Tô Quý nghĩ nếu như đời người có thể lặp lại lần nữa, trước khi Tô Hòa gặp nạn, nhất định do dự cầu xin Mặc Viễn Ninh.
cho biết trai cho tới bây giờ chưa từng có ý định tranh giành quyền lợi với , để buông tha cho trai , đừng chỉ vì lợi ích gia sản mà hại chết người vô tội, hại trai cả đời phải ngồi xe lăn.
Chờ ngoài cửa phòng cấp cứu, Tô Quý mờ mịt suy nghĩ nhiều chuyện, mua cốc cafe ở máy bán hàng tự động, nhưng mãi đến khi cafe nguội ngắt, vẫn chưa uống ngụm nào.
biết mình ngồi đó bao lâu, rốt cuộc mới có bác sĩ đến gọi : “ là người nhà của Mặc?”
Tô Quý liền vội vàng đứng lên, còn biết phải làm gì với cốc cafe tay, do dự chút, mới ném vào thùng rác cách đó xa, hít hơi : “Vâng”.
Vị bác sĩ kia là người bị túm lấy cánh tay trước cửa, lúc này ta mới ngẩng đầu nhìn , cười cười : “Tình hình của chồng ổn rồi, chuyển tới phòng bệnh quan sát, có muốn qua đó hay ?”
Mặc Viên Ninh bị hiểu lầm là “chồng” , cũng có cách nào giải thích mối quan hệ phức tạp giữa hai người, đành gật đầu : “Được”, ngừng chút rồi hỏi, “Tình hình của ấy có nghiêm trọng ?”
“Bây giờ ngừng chảy máu, nhưng tôi dám đảm bảo biểu chuyển biến tốt đẹp.” Tính tình vị bác sĩ kia tệ, còn kiên nhẫn giải thích với : “Lượng máu chảy ra có chút lớn, thể ngăn lại được nên chúng tôi chỉ tiến hành trị liệu thận trọng, khả năng phải giải phẫu, cho nên tối nay cần có người nhà chăm sóc ở đây.”
Tô Quý gật đầu, cảm ơn với ta, rồi mới lấy địa chỉ tìm phòng bệnh của Mặc Viễn Ninh.
* Vân Du: Chương 7.1 nhé các nàng @Anhdva @trạch nữ