Chưa Từng Nói Yêu Em - Tạ Lâu Nam - (Update 49) ~ New

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngoc Dieu

      Ngoc Dieu Member

      Bài viết:
      90
      Được thích:
      79
      Truyen hay ma, nang co len, ta la nguoi chuyen doc truyen chua, hihi...., tu khi biet truyen ngon tinh, cung da may nam rui, nhung ma phan khich bo tr nay qua nen moi vao commets thanks nang .
      Vân Du thích bài này.

    2. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Mình nghĩ phải chị ngờ lái xe đó mà tại vì chị hiểu Ninh thôi, có thể giúp chị sao, mình cũng ngờ khi chị xuống xe còn quay lại câu đó với :yoyo20:, còn Ninh nữa chứ bán nghệ bán thân , pó tay với hai người này
      Thanks @Vân Du :yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      Vân Du thích bài này.

    3. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      Mặc Viễn Ninh này đúng là quá cá tính mà: xe secondhand cà tàng, ở trộm nhà người ta cách quang minh chính đại mới ghê chứ
      Vân Du thích bài này.

    4. Vân Du

      Vân Du Well-Known Member

      Bài viết:
      604
      Được thích:
      4,746
      @Ngoc Dieu : Thanks nàng, Du mới làm nên rảnh rang như trước, nhưng Du cố gắng ra chương mới sớm. Nàng ủng hộ hố này cho Du đỡ nản nhé :034:
      @ Trần : Đoạn đó Du ưng quá phải ném lên trang 1 trích dẫn đó :025: Được cả đôi luôn :057:
      @Mizuki : bạn Mặc bí cả về nhân thân, thậm chí đến cách tiêu sái cũng khác người nữa :014:
      quỳnhpinky, Anh TrầnMizuki thích bài này.

    5. Vân Du

      Vân Du Well-Known Member

      Bài viết:
      604
      Được thích:
      4,746
      Chưa Từng Em
      Chương 5.2
      Edit: Vân Du

      Mặc Viễn Ninh để lại cục diện rối rắm như vậy, Tô Quý có ý định tiếp tục tự ngoan cố nữa, vì vậy mới li hôn chưa đầy tháng, Tô đại tiểu thư gọi điện cho chồng cũ, sau khi đối phương nhấc máy liền khách khí, mở miệng luôn: “ cần chức vụ gì?”

      Đầu dây bên kia dường như Mặc Viễn Ninh chỉ sững sờ trong chốc lát, cười : “Tiểu Nguyệt, có thể đứng sau màn trợ giúp em.”

      Tô Quý gần như bật cười tức giận ngay sau đó, là chính ta trêu chọc nhà họ Trần, còn có thể khoác loác biết ngượng “giúp ”, nhịn nổi, mắng ngay trong điện thoại: “Vô liêm sỉ, tự giải quyết hậu quả mình gây ra gọi là giúp tôi đâu!”

      Quả nhiên Mặc Viễn Ninh cười càng vui vẻ, cười đến mức ngừng ho khan vài tiếng mới : “Đừng như vậy, Tiểu Nguyệt… bày binh bố trận hai năm, chỉ vì ép Trần Sóc phải ra tay chống lại Tô Khang, là do em quá kiên nhẫn, để giải quyết trước rồi hẵng đá .”

      Dùng thời gian hai năm để khiến Trần Sóc chống lại nhà họ Tô? cảm thấy nhà họ Tô như chính mình nên dùng danh nghĩa Tô gia muốn đắc tội với ai đắc tội, chút cũng chịu thua.

      Tô Quý kiềm chế bản thân quẳng luôn điện thoại , hít hơi sâu, quyết định vẫn nên chuyện trước mặt Mặc Viễn Ninh tốt hơn, tối thiểu lúc bị ta chọc tức, có thể vung tay cho cái tát: “Đợi tôi, tôi mang theo tài liệu đến biệt thự gặp .”

      Giọng của Mặc Viễn Ninh tràn đầy vui vẻ: “Được, lại tiện, mình em đến đây.”

      Tô Quý cười lạnh tiếng: “ cần nhắc nhở, nhỡ người kia làm sao tôi cũng gánh nổi.”

      Lần trước Mặc Viễn Ninh đưa về cố gắng giấu diếm đường , lần này Tô Quý mình lái xe đến, dựa vào ấn tượng của lần trước đến đây, cũng coi như dễ dàng tìm thấy khu biệt thự.

      Khu biệt thự này có vẻ sang trọng, giá cả đoán chừng hề rẻ, an ninh cũng rất chuyên nghiệp, sau khi Tô Quý khai báo số nhà, bộ phận bảo an mới cho người chạy xe điện dẫn đường cho đến cửa căn biệt thự lần trước.

      Mặc Viễn Ninh ra, nhưng mở cửa sẵn cho , Tô Quý dừng xe, thằng từ gara lên phòng khách tầng liền nhìn thấy Mặc Viễn Ninh loay hoay nấu ăn trong bếp.

      Hình như làm đồ ăn Trung Quốc, bếp có nồi hầm cách thủy, thớt gỗ còn bày ít nguyên liệu nấu ăn, còn cả bát tô thủy tinh có phần đuôi cá được tẩm ướp.

      Tô Quý đến gần hừ lạnh vài tiếng: “ Mặc rảnh rỗi, có có hứng tự xuống bếp nấu ăn cơ đấy.”

      Mặc Viễn Ninh dù nấu ăn, nhưng động tác vẫn rất nhịp nhàng, nhanh chậm, thoạt nhìn thấy rất đẹp mắt, vừa làm, vừa ngẩng đầu cười với : “Sống mình, cũng nên có chút bản năng sinh tồn…Biết Tô đến chơi, tôi đặc biệt nấu thêm hẳn hai món đó.”

      Tô Quý đánh giá xung quanh: “Ở nhà người khác nhưng có vẻ rất vui nhỉ.”

      Mặc Viễn Ninh gật đầu ngừng, giọng vẫn mang theo ý cười: “Thích ứng trong mọi hoàn cảnh mà thôi.”

      Tô Quý nhịn nổi, khinh bỉ nhìn người có khí chất nào đó: “Tôi chưa từng biết, khu biệt thự quản lý chặt như vậy có thể cho người khác lọt vào ở nhờ, lại còn có thể sửa chữa phòng bếp.”

      Lần trước bị Mặc Viễn Ninh lừa trắng trợn, căn biệt thự này chính là của – loại người như Mặc Viễn Ninh, làm sau có thể cùng đường đến mức chỗ để ở cũng có!

      Về phần cái xe cổ kia, chỉ có thể kết luận gu thưởng thức của quá khác người.

      Mặc Viễn Ninh cũng cười hề phủ nhận: “Lúc trước lúc lắp đặt thiết bị, nghĩ tới có ngày nấu đồ ăn Trung Quốc ở đây, cho nên bây giờ chỉ có thể cải tạo lại phòng bếp chút.”

      Tô Quý dừng lại, loanh quanh nữa. Hôm nay mới biết biết nấu đồ ăn Trung Quốc, nghe ý tứ của có vẻ trước kia dường như còn am hiểu về nhiều loại đồ ăn khác hơn.

      Mãi cho đến năm trước, Tô Quý mới phát ra, hề biết gì về Mặc Viễn Ninh.

      chỉ nhìn qua tài liệu về ba đưa cho, bên trong có ảnh, chỉ có sơ yếu lý lịch viết tay.

      Trong đó viết Mặc Viễn Ninh sinh ở thành phố H trong gia đình bình thường, trước khi 6 tuổi, cha mẹ lần lượt bị bệnh qua đời, vì có người giám hộ nên vào viện phúc lợi năm 11 tuổi, lúc đó vì đạt được thành tích tốt nên được quỹ từ thiện giúp đỡ, đưa ra nước ngoài học tập.

      Cho đến năm 24 tuổi, mới quay về thành phố H lần nữa, lúc này có bằng cử nhân ở trường kinh tế, suôn sẻ được Tô Khang tuyển dụng, trong thời gian ngắn đảm nhiệm chức trưởng phòng, được Tô Vĩ Học chú ý, đưa đến giới thiệu cho .

      Theo như sơ yếu lý lịch, cuộc đời rất đơn giản, chỉ là thanh niên xuất thân nghèo khổ ngừng cố gắng vươn lên đầy hứa hẹn.

      Nhưng sơ yếu lý lịch chỉ thấy lớn lên như thế nào, hề thấy nhắc đến những người khác. Thầy , bạn bè của đâu? lẻ loi mình sống nơi đất khách quê người hay sao?

      Trong cuộc đời, có phải từng xuất những người rất quan trọng với , có phải trải qua những chuyện thể nào quên được? Những người đó, những chuyện đó, ảnh hưởng đến như thế nào, mà có thể khiến biến thành Mặc Viễn Ninh như bây giờ?

      Những chuyện này trong sơ yếu lý lịch thể thấy được, năm trước Tô Quý mới phát , Mặc Viễn Ninh chưa bao giờ nhắc đến quá khứ của trước mặt .

      sớm chiều chung sống cùng , có thể những gì hiểu về chỉ vẻn vẹn dừng lại ở Mặc Viễn Ninh của tại.

      Có đôi khi thậm chí nghĩ, so với những người trong công ty, cùng lắm chỉ hơn ở chỗ từng nhìn thấy trần truồng, cùng lên giường mà thôi.

      nhớ, năm đầu tiên họ kết hôn, vì muốn đem lại bất ngờ cho Mặc Viễn Ninh, lặng lẽ chuẩn bị sinh nhật từ rất lâu, thậm chí học làm bánh kem trước tháng, chỉ vì muốn tự tay làm cho chiếc bánh gato ngọt ngào.

      Đêm đó, chờ ở cửa sổ, nhìn thấy xe tiến vào gara từ xa, liền tắt đèn phòng khách, hồi hộp chờ đợi trong bóng tối.

      Có lẽ trong phòng quá tối, đẩy cửa vào chậm hơn bình thường rất nhiều, Tô Quý mở đèn lên, cầm tay bó hoa hồng đưa đến trước mặt , cười : “Viễn Ninh, sinh nhật vui vẻ!”

      Người dường như có chút cứng ngắc, sắc mặt cũng vô cùng căng cứng, chốc lát sau mới trả lời : “Cảm ơn em, Tiểu Nguyệt.”

      nhận được cái ôm chặt như dự liệu, Tô Quý có chút thất vọng, nhưng vẫn kéo về phía nhà ăn, giống như muốn khoe cho xem cái bánh ga tô xấu xí tự tay làm.

      Đến lúc này mới ôm , cúi đầu hôn , thầm bên tai : “ rất vui, Tiểu Nguyệt.”

      làm nhiều như vậy, đơn giản chỉ muốn được vui, nghe vậy, lập tức quên béng luôn những thất vọng kia, bắt đầu vui vẻ, cười tươi lao vào ngực .

      Bây giờ nhớ lại chuyện này, tin hôm đó Mặc Viễn Ninh vui và cảm động.

      Ở đâu ra người rất vui xong, thân thể vẫn lạnh lẽo thể thả lỏng?

      năm trước, vì muốn đối phó với Mặc Viễn Ninh, lén lút thuê người điều tra thân thế của , rốt cuộc mới tìm được nguyên nhân: đoán sơ yếu lý lịch của của Mặc Viễn Ninh, vốn là giả.

      Toàn bộ đều là giả dối, cha mẹ chết sớm, tìm ra những người này, bệnh viện chứng sinh cũng có, những việc trong suốt 24 năm càng có bất cứ gì chứng minh.

      Thậm chí vốn phải tên là Mặc Viễn Ninh, cũng vốn có sinh nhật, sao lại có thể vì chiếc bánh ga tô vụng về mà cảm động được chứ?

      Đúng vậy, người kết hôn với , chung sống với suốt 4 năm trời, lại là người hề có quá khứ.

      Biết dã tâm, quỷ kế đa đoan của người đứng trước mặt, nhưng ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, Tô Quý tự chủ được thả lỏng.

      muốn đứng trong phòng khách, liền dứt khoát tự đến ghế sô pha ngồi xuống, lật xem hợp đồng, kiểm tra qua xem có gì sai .

      Mặc Viễn Ninh nấu ăn cũng giống như khi làm việc, hiệu suất rất cao. Sau khi Tô Quý đợi mười phút, liền thấy đồ ăn liên tục được đưa lên bàn, đồ dùng dụng cụ trong bếp cũng trở về nguyên vị trí cũ.

      Cho dù bận rộn trong bếp cả buổi, Mặc Viễn Ninh vẫn nhàng khoan khoái rửa tay, tới búng vào trán Tô Quý: “Ngoan, ăn cơm trước .”

      vừa rửa bát, đầu ngón tay hơi lành lạnh, búng lên trán , có tác dụng tỉnh não nâng cao tinh thần rệt, Tô Quý ném văn bản tài liệu , che trán nhìn hằm hằm: “ thể chuyện nghiêm túc à?”

      Người đàn ông trước mặt này vẫn cười dịu dàng: “Chẳng lẽ nghiêm túc?”

      Dùng cái giọng như dỗ trẻ con như thế là chuyện nghiêm túc?

      Tô Quý cảm thấy, sau khi ly hôn với , địa vị của thấp ít, tối thiểu chưa bao giờ bị coi là đứa trẻ hiểu chuyện.

      Trải qua hai lần giao chiến, Tô Quý ý thức được, đấu võ mồm với Mặc Viễn Ninh, tuyệt đối chỉ có bị tức chết, nên dứt khoát gì nữa, đứng lên đến bàn ăn.

      bàn có ba món mặn, món canh được phối hợp hợp lý, bát canh xương sườn khoai tây càng tỏa ra mùi thơm ngào ngạt khiến Tô Quý ngừng ăn được.

      Thói quen ăn uống của đại tiểu thư nhà họ Tô cũng kén chọn, ngược lại rất bình dân. thích ăn nhiều thịt, thích ăn đồ cay, mặn, tuy nhiên ở nhà họ Tô luôn bị quản thúc.

      Ở cùng bốn năm, Tô Quý thích gì Mặc Viễn Ninh đều biết, thức ăn hôm nay cũng hoàn toàn nấu theo khẩu vị của , đĩa cá hấp, đĩa gà rim tiêu, đĩa đậu phụ nấu tiêu.

      Vừa rồi ở đây có người khác, Tô Quý hề khách khí, sau khi uống bát canh liền thoải mái dùng bữa, xới hai bát cơm.

      Mặc Viễn Ninh uống bát canh, vẫn luôn vừa cười vừa nhìn , thấy ăn ngon lành, liền mở miệng giễu cợt: “ sợ tôi cho độc vào thức ăn à?”

      Tô Quý nuốt thức ăn xuống, vô tình giật giật khóe môi: “Dù sao tôi cũng cho uống nhiều thuốc độc như vậy rồi, cho dù có hạ độc cũng thiệt mấy.”

      vậy, Mặc Viễn Ninh dường như cũng biết gì, chốc lát sau, buông thìa xuống cười cười : “ nhà vệ sinh chút.”

      Lần này hơi lâu, mãi đến khi Tô đại tiểu thư ăn đẫy bụng vẫn chưa quay về.

      Tô Quý buông bát đũa, nhìn đồng bừa bộn bàn mới bị mình càn quét, cũng có chút áy náy nào, ngược lại nghĩ linh tinh: nghe trong nhà có giúp việc, vợ chồng thường phân công nội trợ, người nấu ăn cần rửa bát, người rửa bát cần nấu ăn. Căn biệt thự này có người thứ ba, cách khác, có giúp việc…Chẳng lẽ Mặc Viễn Ninh hi vọng dọn dẹp chắc?

      ý thức được mình vẫn coi quan hệ với Mặc Viễn Ninh là “vợ chồng”, càng đợi càng mất kiên nhẫn.

      Hôm nay đến đây mang theo hợp đồng với Tô Khang, cho dù Mặc Viễn Ninh có thể ở sau màn giúp sức, Tô Quý vẫn cảm thấy vẫn phải giao cho chức vụ gì đó có thực quyền, cột chặt vào Tô Khang tốt hơn, nhỡ đột nhiên bỏ chạy, và mọi người đều tìm thấy.

      Biệt thự lớn, qua cánh cửa thấy cánh cửa nhà vệ sinh đóng chặt, bên trong đèn sáng, nhưng có tiếng động gì.

      Tô Quý gõ cửa thấy hồi , liền dứt khoát vặn tay nắm đẩy cửa vào: “Mặc Viễn Ninh, định ngủ trong đấy à?”

      Vượt qua dự liệu của , Mặc Viễn Ninh xuất trong tầm mắt, cúi xuống, mới thấy ở vách tường cạnh cửa ra vào.

      Nửa người tựa vào tường, tay đè chặt lên bụng, môi mỏng nhếch lên, Mặc Viễn Ninh nhìn thấy cũng đứng lên, chỉ mấp máy môi: “ Tô, xông vào nhà vệ sinh của người khác, có duyên lắm phải?”

      * Vân Du: Hôm nay tự nhiên có hứng Du edit lèo cho hết chương luôn. Edit xong vẫn thấy cả tò mò to đùng. :4:
      Nhưng bạn Mặc nhất định cũng bạn Tô, thậm chí là thâm tình đó :012:
      liên quan nhưng người đàn ông tung hoành bên ngoài, về nhà mặc tạp dề là người đàn ông đẹp trai nhất :038:
      KhaiDoanh_347, A fang, gaubonganvung9 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :