1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chúng ta bắt đầu lại nhé - Tiểu Nhi Nhi ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 14

      Cuối cùng cũng làm đám cưới.


      vốn thích phô trương, nên cuối cùng cũng thỏa thuận được chỉ tổ chức buổi tiệc , mời vài người bạn thân nhất đến.


      Trong buổi tiệc đó Triệt Hàn nhàng nắm tay Gia Hân, nguyện trói buộc cả đời mình bên . Người mà mất bao năm mới thuộc về , cuối cùng cũng có trọn đời rồi.


      tại, còn thờ ơ với nữa, . nhận ra cũng như người con bình thường, có giận hờn, có nhõng nhẽo, có trêu đùa. phải là chỉ có biểu cảm như trước nữa. Càng phải người con nhàn nhạt với cách hành xử khác với những từng gặp trước đây. còn cách biệt với nữa.


      Ngày chính thức công bố lời thề hẹn của mình với mọi người, cảm thấy, sống cùng Gia Hân bình thường thế này cũng tệ.


      Những lúc hai người phải làm, đều là ở cùng nhau chỗ. nấu vài món mới cho , tay nghề ngày càng khá nha. được nuôi tới béo hồng. luôn đùa thế. Những lúc đó Gia Hân cười ngọt ngào rồi khẽ chui vào vòng tay , như chú mèo lười biếng.


      gọi là mèo , vì rất thích ngủ trong vòng tay . Như thiếu hơi ấm của , còn ngủ yên bình như vậy nữa.


      Mẹ cũng đẩy được những tế bào ung thư cuối cùng trong cơ thể ra ngoài. Ơn trời, sợ ăn thực đơn bổ máu lắm rồi. Ngày đón bà, Gia Hân còn muốn dọn về cùng bà luôn. Tất nhiên là mẹ phản đối kịch liệt, cũng biết ơn bà lắm lắm. Hình như đợt này cũng ngày càng thích thú với việc tiêu tốn thời gian của mình vào vài chuyện trước đây cảm thấy khá vô bổ như dạo trong công viên hay xem phim tình cảm dài tập.


      Thực ra thích việc thứ hai lắm, nhưng mỗi lần nhìn đỏ mắt xem mình ghế sô pha, lại nhịn được mà ngồi cùng .


      Sau đó, thấy tội lỗi vì biến áo thành nùi giẻ lau nước mắt cùng nước mũi, nướng bánh trứng cho . luôn thích bánh làm, quá ngọt ngấy như ở ngoài mà vừa phải, khiến nhịn được ăn cái rồi lại cái nữa. Lần nào cũng vậy. Trước đây, sau khi còn ở bên cạnh nữa, luôn cố tìm hương vị này, nhưng thành. tại lúc nào muốn đều có thể thưởng thức, thực cao hứng a~.


      Giây phút này, đối với , cực kì yên bình.


      Còn với Gia Hân sao? Từ trước tới nay, thế giới của luôn bó hẹp, chỉ có và mẹ. Nhưng Triệt Hàn giúp nhận ra mình cũng có tình cảm, cũng biết giận hờn đau khổ. ra, trước đây phải bị bệnh lãnh cảm, chỉ là đủ tin tưởng người khác, đủ tự tin để mở trái tim của mình. Chỉ đến khi mở lòng với Triệt Hàn, mới đủ dũng khí đối mặt với cảm xúc của chính mình. tại, với , cuộc sống hàng ngày cùng thực yên bình nha. Sáng dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, sau đó cùng làm. Tan tầm đón về, hai người cùng vào bếp, trở thành máy thái thịt, nhặt rau, rửa bát còn đảm nhiệm khâu chế biến cực kì nhịp nhàng ăn ý trong bếp.


      Những chiều thứ 7 chủ nhật với Gia Hân phải là phi thường dễ chịu. Nếu phải về nhà thăm ba mẹ cũng là thời gian của . Hạnh phúc đôi khi chỉ cần dành thời gian nhàn rỗi, làm việc ngớ ngẩn nào đó với người thân, với .


      Nhắm mắt cái, hai năm trôi qua. Hai người vẫn sống với nhau yên bình. Họ có mọi sở thích dở hơi của đôi vợ chồng già, chỉ thiếu đứa con. Tại sao ư? Vì vẫn chưa muốn có tiểu tam thứ ba tới phá đám. vẫn chưa hưởng thụ được cuộc sống với nha! Mà , trước trẻ con của cũng chỉ cười trừ. Ai kêu Gia Hân cơ chứ.


      Chỉ có gia quyến hai bên là sốt ruột đến mức bắt cóc cả con của Tiêu Thanh nhận làm cháu ruột, làm bảo bảo nhà họ Tiêu hoa mắt biết nên theo ai nữa. Cuối cùng đành giương mắt vô tội cầu cứu cha mẹ. Có điều, đối mặt với 7 cặp mắt ngó qua, Tiêu Thanh và Tiểu Yến chỉ còn cách ngậm ngùi xin lỗi bảo bối đáng . Đệ đệ thứ hai mới sinh cũng thoát khỏi số phận của tỉ tỉ mình. Thực ra Tiêu Thanh cũng thấy tệ lắm, mấy lần đón tụi về nhà, đều xếp góc, chỉ mực để ý đến hai bạn . cũng cần được quan tâm nha! Vì thế, cũng đồng lòng với Triệt Hàn.
      Chris thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 15

      ngày kia, bạn Gia Hân quyết định muốn sinh tiểu bảo bảo!

      Vì chuyện này mà Triệt Hàn cùng Gia Hân nhìn mặt nhau tới tuần, ai chịu nhượng bộ hết.

      Trước đây cũng có lần họ trục trặc như thế này, lúc Gia Hân quyết định qua công ty Viễn Trí làm việc.

      Triệt Hàn cho rằng Viễn Trí có tình cảm đặc biệt với , còn lại muốn theo đuổi ước mơ của mình. từng sống những tháng ngày có ước mơ, muốn trở lại bản thân trước kia. Công ty của Viễn Trí là cơ hội hiếm có để làm lại từ đầu.

      Dù sao , chuyện này cũng liên quan đến tương lai của , thể vô lý như vậy được. Chưa kể Viễn Trí và Mặc Giang quyết định bắt đầu qua lại với nhau.

      Còn linh tính mách bảo Triệt Hàn rằng hai người kia hoàn toàn diễn kịch với nhau!

      Chỉ đến khi trước hai người, Viễn Trí giới thiệu Mặc Giang là người cuộc chiến tranh lạnh mới ngã ngũ. Gia Hân tới chỗ Viễn Trí làm việc.

      Tuy làm hòa, nhưng từ đó trong lòng hai người bắt đầu xuất bóng ma vô hình. Gia Hân hài lòng việc Triệt Hàn luôn muốn giữ bên cạnh như thú kiểng, còn Triệt Hàn thấy còn tin tưởng người ngoài hơn bản thân .

      Hai tuần trước

      Gia Hân ra ngoài dạo phố với Mặc Giang, từ ngày trở thành thư kí của Triệt Hàn, hai người ít có cơ hội gặp mặt hơn. Vì thế trong những ngày rảnh rỗi hiếm có của cả hai người, Triệt Hàn đều bị xếp qua bên.

      - Đợt này em và Viễn Trí vẫn tốt cả chứ, khiếp vào có khác, nhìn xinh hẳn ra thế này – Gia Hân cảm thán, đợt này thấy bé Mặc Giang này như lột xác, đằm thắm hơn hẳn, bớt tự tinh nghịch tự nhiên của ngày xưa.

      - Chị đừng đùa em nữa, dạo này em bị chồng chị đì đẹt cho bù đầu, làm gì có thời gian với Viễn Trí. Hic tại sao lại đưa em lên làm thư kí cho ấy chứ - Mặc Giang than thở - Chị à, chị có thể khuyên ông xã đại nhân hộ em . Em nhớ phòng hành chính quá.

      - Chị và ấy có thỏa thuận can thiệp vào công việc của nhau rồi, hơn nữa em làm thư kí lương cũng được tăng ít còn chi – Gia Hân an ủi.

      - biết đâu, tất cả tại chị chuyển qua công ty khác làm á, hôm nay chị phải đền bù cho em – Mặc Giang quay sang nhõng nhẽo.

      Giang sơn khó dời bản tính khó đổi, vừa khen Mặc Giang chín chắn hơn bé này liền chứng minh khen bậy liền. Lắc đầu cưng chiều, cũng khó trách, sở dĩ thân với Mặc Giang như vậy vì bé này luôn cho cảm giác làm chị mà chưa từng có, Gia Hân bất đắc dĩ đồng ý:

      - Thôi được, lần này em muốn đâu đây?

      - Em nghe quán Nguyên Tiêu mới mở có thức ăn vô cùng ngon, muốn tới ăn thử. Hôm nay chị chủ chi nha – Mặc Giang mắt liền long lanh nhìn .

      - , may là chị cũng vừa lấy tiền từ chỗ bạn trai em xong – Gia Hân nháy mắt tinh nghịch với Mặc Giang.

      Đáy mắt Mặc Giang vội ánh lên tia phức tạp, tranh thủ lúc Gia Hân gọi taxi liền móc máy điện thoại, nhắn tin ngắn ngủi: “Xong, làm

      Sau đó hai người tới quán vừa ăn vừa tranh thủ xấu Triệt Hàn cùng Viễn Trí:

      - Tên đó lạnh lùng thấy ghét, em thích khuôn mặt lạnh ngàn năm của chút nào – Giống như men say ngấm, Mặc Giang bắt đầu về Viễn Trí – Mỗi lần em hạ quyết tâm bỏ , hiểu sao luôn có cách kéo em về.

      - Như thế chẳng phải Viễn Trí xử rất đặc biệt với em sao. Chị chưa bao giờ thấy ý lạnh lùng cả - Gia Hân ngạc nhiên – Hay là, tại ý ngượng, haiz con trai khi hay thế lắm.

      - … - Mặc Giang im lặng, trong lòng thực rối loạn, Gia Hân à, chị có quá ngây thơ hay ?

      - Triệt Hàn cũng vậy mà. Chị thấy ý những lúc đó dễ thương vô cùng. Đôi khi cũng vô lý khủng khiếp– Gia Hân ngừng lát – Em cũng biết ấy cứng đầu thế nào về chuyện sinh con rồi đó… Nhiều khi chị cũng muốn có bảo bối, nhưng luôn bị từ chối. Cũng chẳng biết thế nào em ạ.

      - Em nghĩ chỉ cần chị thẳng thắn với ấy là được – Mặc Giang – Nếu ấy thực chị, em nghĩ là ấy đồng ý thôi.

      - Chị cũng mong thế - Gia Hân đột nhiên cảm thấy khỏe – Chị vào nhà vệ sinh chút nhé.

      - Vâng, chị vào , để đồ đạc lại đây em trông cho – Mặc Giang chờ bóng Gia Hân khuất hẳn, lôi điện thoại nhắn tin nữa “ mình, WC”

      Mỗi lần nhắc tới chuyện có bảo bảo hay , Gia Hân luôn cảm thấy xúc động. Vợ chồng sống với nhau gần hai năm mà chưa có con, thực ra thấy quá muộn. Nhưng trước mong chờ của ba mẹ, cũng thấy có phần trách nhiệm. Triệt Hàn luôn tìm cớ thoái thác khiến thấy việc cũng hề đơn giản, dường như còn gì giấu phải.

      Đúng lúc này, thấy có tiếng người vang ngoài phòng vệ sinh. Hai người phụ nữ chuyện gia đình, cũng khá to tiếng nên chú ý vẫn nghe được nội dung họ gì.

      - Chồng chị dạo này thế nào rồi, vẫn còn càu nhàu chuyện có con chứ?

      - Cũng ít rồi, lão tôi nhiều hơn mà, tất nhiên là phải hoãn thôi.

      - Hòa hoãn được tới 3 năm, chị cũng giỏi nhỉ?

      - Trời, lão ý tôi như thế mà, hơn nữa, có con làm chi, tôi cũng đâu nghiêm túc lão. Hôn nhân này chẳng qua là tôi nợ lão ân tình nên mới thế.

      - Dù thế nào hai người cũng là vợ chồng còn gì, vẫn nên sinh hài tử mới phải.

      - Vợ chồng chỉ là ký vào tờ giấy, lúc nào cần đều có thể ly hôn. Con cái khác. Nhỡ đâu tôi hết hứng thú với ta sao?

      Tiếng hai người phụ nữ sau đó dần, nhưng những từ như “ân tình” hay “ly hôn” đều lọt vào tai Gia Hân cả. Chẳng lẽ từng cứu ? Dù can hệ với hai người đàn bà kia, cũng khó bỏ ngoài tai câu chuyện của họ.

      Vì thế Gia Hân quyết định thẳng với Triệt Hàn lần. tin lời của Mặc Giang, nếu thực , đồng ý với !

      Kết quả, cãi nhau trận long tai lở óc.

      Lần này, Triệt Hàn dỗi liền bỏ nhà công tác hai tuần liền, cũng báo trước với Gia Hân tiếng, chỉ được biết khi gọi điện cho thư kí của .

      cứ như thế báo trước hả? Gia Hân thấy thất vọng. Vợ chồng mà báo được nhau tiếng sao?

      Thực ra, phải Triệt Hàn muốn báo trước. Chỉ là chi nhánh bên Hồng Kông đột ngột xảy ra chuyện, họp cũng phải dừng lại qua xử lý mọi việc trước. Lúc hòm hòm mọi chuyện cũng là 2 tuần sau.

      Mà trong ba tuần này, cũng hề gọi điện cho . Triệt Hàn nhăn mày nhìn điện thoại. Lần này là người sai, vậy mà cứng đầu. Hai người vẫn vui vẻ, dưng lại muốn đứa bé làm chi? Lần trước nhường chuyện làm rồi. Lần này nhân nhượng nữa, cũng đâu quan tâm 3 tuần qua làm gì.

      - Triệt Tổng, có ngài John hẹn gặp lúc 8h tối nay. Về chuyện phân xưởng bị cháy, ngài ấy có thể tiếp nhận đơn hàng thực của chúng ta – Mặc Giang bình tĩnh đọc lịch trình. làm ở vị trí này được gần hai năm rồi.

      Chưa bao giờ nghĩ bản thân có thể được trọng dụng tới mức này. Năm xưa, lúc Triệt Hàn gặp riêng chất vấn chuyện chị là Mặc Giao, còn nghĩ bản thân bị đuổi việc tới nơi.

      ngờ, lúc , mình thù địch cũng có ý định tổn hại Gia Hân, liền bỏ qua cho .

      Đúng là Mặc Giang hề có ý định trả thù. coi đó là ân oán giữa chị và Triệt Hàn. vốn chỉ là con của vợ lẽ, nên cũng thân thiết với người chị cùng cha khác mẹ này của mình. Với Mặc Giao, chỉ là vết nhơ hơn kém vào cuộc sống vốn hoàn hảo của chị mình. Vì thế nên và Mặc Giao chưa bao giờ có cơ hội chuyện quá 5 phút.

      Sau đó, liền được thăng chức lên thư kí giám đốc. Bản thân cũng ngờ mình được trọng dụng như vậy.

      Có điều ngày biết được thăng chức, người kia cũng liên tục gây áp lực. biết là nên, nhưng… muốn mất . có thể thay đổi được , tin là như thế.

      8h sáng, Hồng Kông,

      Triệt Hàn thức dậy, giật mình khi thấy bên cạnh mình là thân thể đầy đặn, trắng hồng, ngủ vùi trong chăn. Mà người đó, phải vợ .

      khẽ xoay người kia lại, “ưm” tiếng, hai mí mắt khẽ động.

      Mặc Giang!!!

      Triệt Hàn mặt lạnh như băng, lần này phải là khẽ xoay nữa mà đẩy xuống. Vô tình, kéo luôn chăn xuống, lộ ra vệt đỏ hồng chói mắt.

      Mà Mặc Giang lúc này ngơ ngác, lơ mơ tỉnh dậy.

      - định làm gì? – giọng đột ngột hạ xuống độ, Triệt Hàn đầy đe dọa hỏi Mặc Giang.

      ngờ, Mặc Giang chỉ nhìn xuống thân thể trần trụi của mình, đỏ mặt trả lời:

      - có gì hết, Triệt Tổng yên tâm, tôi với Gia Hân. Coi như tối qua chưa xảy ra chuyện gì hết. cần lo cho tôi. – Sau đó, mau chóng bước vào phòng tắm.

      Phản ứng của Mặc Giang hoàn toàn nằm trong dự tính của Triệt Hàn. Ở kiếp trước, cũng có vài người to gan dám thiết kế lên giường cùng họ. Kết quả là trói buộc được , chỉ rước thiệt vào người. Vừa rồi còn tưởng Mặc Giang làm ầm lên, nhưng như thế. Nhìn vệt máu ga giường, khẽ nhăn mày. Chẳng lẽ là ?

      Tối qua gặp ông chủ John để bàn việc tiếp nhận hợp đồng, ngờ, ông ta quyết chỉ ký kết với người nào hạ được tửu lượng của mình. Cả bàn đầy đối tác, cuối cùng mình Triệt Hàn trụ được hơn ông ta chút. lẽ sau khi uống rượu, lại làm càn sao? Lại còn là Mặc Giang nữa.

      Nghĩ tới đây muốn đánh bản thân!

      bối rối chợt Mặc Giang kéo cửa phòng tắm ra, dù sao vẫn phải đối mặt với chuyện này:

      - Tối qua xảy ra chuyện gì?

      Nhìn thấy vẻ mặt hòa hoãn hơn rất nhiều của Triệt Hàn, Mặc Giang hiểu, kế hoạch của Viễn Trí bắt đầu, vội ấp úng:

      - , có gì hết, Triệt Tổng cứ yên tâm ạ.

      - phải sợ, ít nhất tôi cũng muốn biết bản thân làm gì – thấy dường như khá sợ sệt, liền hỏi tiếp.

      - Hôm qua, Triệt Tổng say quá nên…

      - cần phải gì nữa, tôi hiểu rồi. chịu thiệt thòi, yên tâm , nếu hợp lý tôi để thiệt. muốn gì? Cần séc bao nhiêu?

      - Em… Em, cần gì cả - Mặc Giang đột nhiên cảm thấy mình rẻ mạt, như món đồ được mua bán ở chợ vậy.

      - cứ , tôi ghét nhất nợ ai thứ gì. Tốt nhất là nên giải quyết xong trước khi tôi về nước. cần bao nhiêu, cứ phải cố ý như những người khác. Hơn nữa, đây lại là bạn thân của vợ , tất nhiên thể để thiệt được;

      - Em có cầu thôi, muốn cho em bao nhiêu cũng được. Em muốn dùng nó để đổi lại tiếng thời gian của – Mặc Giang ôn nhu như nước .

      - Cái đó… - Triệt Hàn , quá phận lần, hiển nhiên muốn kéo dài lần hai.

      - Nếu được… thôi ạ… em cũng muốn gì hết, chỉ cần đừng quên từng dành đêm cho em là được – Đem lời chuẩn bị từ trước ra, tin lần này Triệt Hàn động lòng.

      - Xin lỗi, tôi thể - Triệt Hàn khẳng định – Tôi là chồng của Gia Hân, bạn thân nhất của . Đừng quên điều đó. – Đừng coi vô tâm tới mức nhận ra ý của chứ.

      - Em… chưa bao giờ quên, chỉ là em… thôi thế cứ coi như chưa có chuyện gì ạ, em với bất cứ ai đâu, yên tâm. – Mặc Giang nản, có thể làm được. tự nhủ như thế.
      Chris thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 16

      - thấy có lỗi với Viễn Trí sao? – Triệt Hàn hỏi , muốn bản thân bị dắt mũi dễ dàng như vậy.

      ngờ, Mặc Giang nhìn thẳng vào mắt , tuyệt phải giả dối mà :

      - và Viễn Trí vô cùng giống nhau, có biết ? – Mặc Giang vô cùng lòng, hai con người này giống nhau, đều vô cùng xuất chúng, đều mê hồn… đều người.

      Nhận thấy ánh mắt đau khổ của Mặc Giang, Triệt Hàn cũng nghi ngờ gì nữa.

      Nhưng dù sao, người vẫn chỉ có Gia Hân mà thôi.

      - Vẫn là thể, Mặc Giang – Triệt Hàn buồn buồn – Tiền muốn bao nhiêu cũng được. Chỉ có thứ đó là .

      Tâm của vốn thuộc về ai khác, có cưỡng cầu cũng vô ích.

      Nếu cuộc sống ổn thỏa như lúc trước, có lẽ Triệt Hàn sớm mang chuyện này để ra sau ót.

      Nhưng thực tế như vậy. Từ khi trở về, Triệt Hàn liên tục tranh luận với Gia Hân về chuyện nên hay nên có con.

      Gia Hân như thay đổi hẳn, với Triệt Hàn trở thành người vô lý, hay dỗi dằn, luôn cầu làm chuyện mà muốn.

      Lần cuối hai người chuyện, Gia Hân cho rằng thương , muốn cho gia đình hoàn chỉnh.

      Triệt Hàn lại có cảm giác coi như lợn giống vậy, thực ra , chỉ cần có cái máy thụ tinh để đẻ cũng được. Tuy thể lý giải nổi, mỗi lần nghĩ tới chuyện có con, đều cảm thấy lồng ngực như vỡ ra, vô cùng áp lực. Dường như nỗi sợ vô hình với nó vậy. cũng chuyện này với . sợ bản thân mình trở nên yếu đuối trong mắt , hủy hình tượng vốn có của trong . Triệt Hàn lựa chọn im lặng.

      Sau đó là chiến tranh lạnh. Có tuần 7 ngày 5,6 ngày Triệt Hàn ở lại chỗ làm.

      cảm thấy chán nản, luôn nhường nhịn , nhưng muốn lại được hai. Ở lại chỗ làm nhiều quá cũng xong, về nhà lại cãi nhau. Triệt Hàn cảm thấy tù túng, gò bó, áp lực.

      - Triệt tổng, có chuyện gì ? – Mặc Giang hỏi, khó để phát khi tại mặt ghi ba chữ “cấm lại gần”

      - Có liên quan gì tới ? – Triệt Hàn bực bội hỏi.

      - , nhưng nếu tập trung vào công việc, cần câu cơm của tôi cũng bị ảnh hưởng – Ngừng chút, tiếp – Nếu muốn, có thể coi em là bức tường mà chia sẻ cũng được. Em với ai hết.

      Lúc này, khó để Mặc Giang “tự nhiên” tiếp cận Triệt Hàn.

      trở thành chỗ để chia sẻ. cảm thấy thực là người con tốt. Coi là tri kỉ, cũng cảm thấy tâm đầu ý hợp với hơn, chỉ trong công việc mà còn trong tình cảm. Ban đầu muốn thăng chức làm thư kí để thuận tiện theo dõi , nhưng tại, Triệt Hàn nghĩ có lẽ mình nhầm. này vô cùng thiện lương.

      Mặc Giang bên lúc nào cũng ôn nhu hòa nhã, lúc nào cũng an ủi , còn ngừng tốt về Gia Hân với . Cả lúc bàn chỉ toàn ảnh của Gia Hân và Viễn Trí chung chỗ. Lúc Gia Hân liên lạc tiếng cũng vì mải cùng người đàn ông khác ư? Mọi chuyện như vậy, nhưng Mặc Giang vẫn ra sức bênh vực . Nếu có tình cảm với , có biết làm vậy là ngốc nghếch lắm ? người con như sao có thể mù quáng mà dây dưa chỗ với chứ?

      Vì thế, Triệt Hàn dần dâng lên cảm giác đành với người con này.

      - giờ đồng hồ của tôi, tùy sắp xếp. Dù sao, là thư kí của tôi, cũng lịch làm việc của tôi hơn, Mặc Giang – Cuối cùng cảm giác tội lỗi với Mặc Giang cũng thắng cảm giác tội lỗi với Gia Hân. Hay chính là hảo cảm với Mặc Giang chiến thắng bướng bỉnh của với Gia Hân.

      - … có chắc ? – Mặc Giang tin được, hỏi lại người đàn ông trức mặt, trong lòng dâng lên chút thất vọng.

      - Dù sao tôi cũng muốn nợ ai gì hết, nhất là – Triệt Hàn tự an ủi, dù sao cũng chỉ là 1 giờ đồng hồ thôi.

      - Được, vậy ngày giờ, em báo sau. – Mặc Giang hơi do dự, cũng buông bỏ hiệp ước giữa ấy được. đồng ý.

      - Có cầu gì đặc biệt hôm đó ? – Triệt Hàn hỏi.

      - Thực ra là, em muốn… - Mặc Giang ngập ngừng , lún quá sâu rồi, giờ có muốn rút ra cũng vô ích.

      - có chắc là hối hận chứ? - Nghe xong nguyện vọng của Mặc Giang, Triệt Hàn trầm mặc nửa ngày rồi .

      - Em chắc… - Mặc Giang ngập ngừng – Nhưng đây là chuyện em muốn làm – nghiêm túc nhìn vào mắt Triệt Hàn.

      Ngay lúc đó, cảm thấy người con trước mặt cố chấp, như hình ảnh của Mặc Giao vậy, Triệt Hàn càng cảm thấy có lỗi với .

      Lúc đó, trong đầu Mặc Giang chỉ còn ý nghĩ.

      Kế hoạch của bọn họ sắp thành công!!!
      Chris thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 17


      Tay Gia Hân còn cầm chiếc hộp chứa đầy tình cảm của mẹ Triệt Hàn tay, ngờ bản thân cũng có ngày chứng kiến bộ phim tới lần thứ hai.

      ------

      Triệt Hàn phải là người duy nhất cảm thấy mệt mỏi vì liên tục cãi nhau, cũng khó để mẹ Lương nhận ra và Triệt Hàn chiến tranh lạnh:

      - Con à, thực ra, Triệt Hàn muốn có gia đình cũng có lý do của nó. Có bí mật mẹ vẫn giấu con… Triệt Hàn phải là con đẻ của mẹ - dù sao chuyện này bà cũng thấy bản thân có phần trách nhiệm, nếu bà ép nhiều quá, Gia Hân cũng chịu nhiều áp lực sinh con mà cãi nhau với Triệt Hàn, bà quyết định với .

      - Mẹ, thực ra chuyện này con biết, chính Hàn với con – ngập ngừng , nhưng cảm thấy chỉ vì lý do này mà muốn có con nực cười – Thực ra ấy mọi chuyện từ hồi ấy 15 tuổi rồi ạ.

      - Vậy hả… Cái này mẹ cũng đoán được từ lâu. Con là nó biết từ hồi 15 tuổi sao? – ngừng chút, Lương Uyển tiếp – Lần đầu tiên mẹ gặp Triệt Hàn là lúc nó lên 5… Lúc đấy, khắp người nó là vết thương, từ vết roi da đến tàn thuốc lá, đều đủ cả…

      - … - Gia Hân ngạc nhiên, ngờ Triệt Hàn lại từng trải qua chuyện như vậy.

      - Lúc đó, mẹ và ba biết chúng ta thể sinh con, nên đến trại mồ côi nhận nuôi. Hôm chúng ta đến cũng là ngày đầu Triệt Hàn được đưa tới trại trẻ. Ngay giây phút nhìn thấy ánh mắt của thằng bé, bản năng làm mẹ như được thức tỉnh. Chiều hôm đó bố mẹ làm thủ tục nhận nuôi Hàn. Mẹ chỉ nghe qua nó bị cha bạo hành, mẹ ruột nó chịu nổi phải lén gửi nó tới trại, mong có người hảo tâm nào đó nhận nuôi Triệt Hàn.

      tới đây, Lương Uyển lại nghẹn ngào, lúc nhìn thấy đôi mắt trong veo buồn vô tận của Triệt Hàn, bà liền muốn ôm chầm lấy , che chở bảo vệ cả đời.

      - Tuần đầu tiên về nhà, nó luôn hướng mắt ra ngoài cửa, chờ mẹ nó tới đón. Cơm cũng ăn, đêm cũng ngủ, chỉ sợ lúc mẹ nó tới mà biết.

      - …

      - Lúc đó mẹ vẫn còn trẻ, vẫn còn bồng bột, mẹ làm chuyện thực thất đức. Mẹ muốn nó quay lại ngôi nhà mang tới cho nó nhiều vết thương như thế.

      -...

      - Mẹ với Triệt Hàn, mẹ ruột nó còn nó nữa nên bỏ nó . Đó là lý do 1 tháng vừa rồi mẹ nó tới đón nó – Mắt Lương Uyển đỏ hoe – , dù còn trẻ nữa, mẹ cũng nên với đứa bé mẹ nó nó. Mẹ… quá nhẫn tâm với nó.

      - ….

      - Dĩ nhiên Hàn vẫn tiếp tục chờ. tuần sau đó, thằng bé nhằm giờ giải lao ở nhà trẻ trốn . Mẹ cũng biết nó đâu, lúc tìm được nó, Hàn còn chờ mẹ nó nữa. Cũng nhớ chút ký ức nào trước lúc nó 5 tuổi cả. Nó phong bế mọi kí ức về mẹ nó, về những năm tháng đó. Chắc hẳn nó đau khổ lắm về những lời mẹ lúc đó, tới mức nó đem chôn chặt toàn bộ hồi ức của mình.

      - ….

      - Mẹ từng có ý định với nó. Nhưng mẹ sợ, khi nó nhớ lại, nó bỏ . Mẹ vẫn luôn giấu nó chuyện này – Lương Uyển run lên, đây là người đầu tiên ngoài chồng bà biết chuyện này - Nó như tại là do mẹ, con đừng trách nó được ?

      Gia Hân im lặng, gì cả. ra, quá khứ của Triệt Hàn có nhiều điều như vậy.

      - Gia Hân à, có điều này mẹ nhờ con được ? – Lương Uyển tiếp – Con có thể coi là mẹ quá đáng, nhưng đừng cho Hàn biết được , mẹ sợ… - bà dám tiếp khả năng đó – Dù có phải là con mẹ hay , kể từ ngày mẹ gặp nó, mẹ xem nó như con mẹ dứt ruột đẻ ra. Nếu nó hận mẹ, mẹ biết phải sống sao nữa.

      - … - Gia Hân lần nữa được gì – Con ạ… Vì con nghĩ vẫn là mẹ nên thành với ấy.

      - … - Lần này đến lượt Lương Uyển im lặng.

      - …Mẹ ruột của ấy mất từ lâu rồi – ngừng lại chút, Gia Hân biết chuyện mình là cực kì quan trọng với Triệt Hàn - ấy tại vẫn có hiểu lầm rất lớn với mẹ ruột… Con chắc chắn, với tính cách của Hàn, ấy trách mẹ đâu.

      Lương Uyển gì nữa, Gia Hân cũng xin phép cho về sớm.

      đường về nhà, ngừng nghĩ về Triệt Hàn, về , về cả hai.

      Đôi khi, đứng ngoài cố tình muốn nhìn, thấy mọi thứ giống nhau, cũng mình bỏ qua những gì. liên can, vấn vương tình cảm, tự nhiên cũng có cảm xúc. Chỉ đến lúc mở phong bế trong lòng, mới nhận ra thứ mình lỡ. Gia Hân ngờ đến giờ mới thấu . Trước kia thân thiện với bất cứ ai phải vì bản thân có cảm xúc, chỉ đơn giản sợ, khi mở lòng, cũng là cho người khác cơ hội để tổn thương mình. tại Triệt Hàn cũng thế.

      Trước kia, là người cứu khỏi thế giới độc đó, tại là người giúp .

      Gia Hân tìm hiểu những gì có thể về mẹ Triệt Hàn. Thăm hỏi biết bao lâu, cũng biết chút tin tức về mẹ . Bà tên là Dương Liễu, từng là diễn viên, nhưng lấy nhầm phải chồng nát rượu, đành gác lại để nuôi gia đình. lần do để ý, bà bị lạc mất con.

      Chỉ chút manh mối này khiến lao tâm khổ tứ ít. Mà người giúp đắn đo lại là Viễn Trí, nhờ có quan hệ của , thể tìm được ngần đó. cảm thấy người học trưởng này thực rất nhiệt tình. giúp Viễn Trí và Mặc Giang thành đôi thực sai nha. Hôm nay từ sáng Viễn Trí gọi điện tới cho , tìm được tin tức về mẹ Triệt Hàn. cao hứng, vội vàng thay quần áo rồi tới nơi ở cũ của bà.

      Bà quyên sinh, để lại nhiều đồ đạc, chỉ có chiếc hộp đựng vài mẩu báo cũ kĩ. Chủ nhà bà thuê trước đây rất thích phim bà đóng, thấy bà luôn coi chiếc hộp như bảo bối, cũng nỡ vứt . Nay thấy nhận họ hàng, liền giao lại cho .

      Mở chiếc hộp, Gia Hân vô cùng ngạc nhiên. Bên trong toàn những mẩu báo được sắp xếp cẩn thận. Toàn bộ về người con trai có tên Triệt Hàn.

      ra, bà vẫn luôn dõi theo .

      thể đợi để chuyện này cho Triệt Hàn. luôn hiểu lầm bà, việc này loại bỏ bóng đen tâm lý trong .

      Vì thế, hôm nay gọi điện cho Mặc Giang, hy vọng biết được rảnh lúc nào.

      đường trở về, ngồi trong xe vui vẻ trò chuyện với Viễn Trí, thực rất tốt nha:

      - Cảm ơn , học trưởng. Đợt trước đúng là em nhầm, giới thiệu học trưởng cùng Mặc Giang. phải hạnh phúc với ấy nha – Gia Hân cười , thực hy vọng hai người thân với có thể sống vui vẻ.

      ngờ, Viễn Trí liền cười nữa, trầm mặc :

      - Là em giới thiệu ấy cho , bọn chỉ là bạn – Viễn Trí nóng lạnh . Lúc này tuyệt đối quan trọng. Kế hoạch 2 năm của tại là thời điểm mấu chốt.

      - Trời, em cũng làm nhân viên của học trưởng được 2 năm rồi, còn ngượng sao? – Gia Hân tưởng Viễn Trí da mặt mỏng, liền tiếp lời:

      - Thực ra chưa bao giờ có ai khác, từ năm hai đại học, em rồi – Viễn Trí đột ngột dừng xe, quay sang nghiêm túc với Gia Hân. Lời này, hơn hai năm qua, thành thục tới mức, cả nhịp độ ngữ điệu tới biểu cảm đều hoàn mĩ. Bởi, với là chân thành, phải như tên kia.

      - Học trưởng, chồng em là Triệt Hàn, chẳng phải cũng cùng Mặc Giang 2 năm rồi sao? – Gia Hân tin nổi vào tai mình nữa. phạm phải sai lầm gì thế này? Giới thiệu cho Mặc Giang ư?

      - Đừng lo, ấy biết điều đó, rằng vẫn luôn em, và chồng em là tên đểu cáng – Viễn Trí ngại vạch mặt Triệt Hàn.

      - Em biết chuyện và Mặc Giang là gì, nhưng Hàn phải là người như thế - nghe Viễn Trí , cảm thấy vô cùng khó chịu.

      - phải em và tên đó cãi nhau vài tháng rồi chưa nhìn mặt nhau sao? nghe 1 tuần 6 ngày ở nhà. Em có chắc ở cơ quan? – Viễn Trí khôn khéo gợi mở trí tưởng tượng của Gia Hân.

      - Là ấy bận, phải như nghĩ – cũng luôn lo lắng mỗi lần vể,nhưng tuyệt đối phải khả năng này.

      - Hai người cưới nhau 2 năm rồi vẫn chưa có con – dừng lại chút vì muốn bản thân quá giới hạn, trong hôn nhân, lời hứa hẹn chỉ là chữ kí giấy, nó là việc người con trai có muốn gia đình hay . đảm bảo mình phù hợp với nhu của Gia Hân.

      - Em…

      - nên trả lời bây giờ, nghiêm túc thổ lộ, hy vọng em cũng có thể nghiêm túc trả lời – Viễn Trí nhìn thẳng vào Gia Hân bối rối. hy vọng đồng ý, chỉ mong sau này khi và Triệt Hàn chia tay, có thể thoát khỏi mối quan hệ học trưởng học muội thôi.

      - …

      - Thôi về đây, hôm nay chỗ có chút chuyện, em cũng về nhà . Nhớ cân nhắc kĩ nha. Nên nhớ, em chuẩn bị từ chối khuôn mặt đẹp trai như thế này đấy – Viễn Trí nháy mắt cười với , dằn vặt, đau khổ, muốn như vậy – Cho em hẳn 3 ngày nghỉ phép để suy nghĩ đó.

      chịu nổi vẻ tấu hài của Viễn Trí, Gia Hân chỉ có thể đầu hàng, cười. Nếu gặp Viễn Trí trước, như thế nào nhỉ?

      Có suy nghĩ cũng vô ích, tại người muốn ở bên nhất vẫn là Triệt Hàn.

      Bắt chiếc taxi, Gia Hân hướng về phía công ty Triệt Hàn, đợi được giây phút gặp . hy vọng nó có thể hàn gắn hai người. Chuyện của Viễn Trí, chờ vài ngày như rồi từ chối.

      rất rất muốn gặp .

      ….........


      ngờ, trong văn phòng của Triệt Hàn là màn kích tình nóng bỏng.

      , nhìn thiếu cảnh .
      Chris thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 18

      Gia Hân chứng kiến tất cả, tại sao luôn ngây ngốc, tin người đàn ông trước mắt, để lừa gạt hết lần này đến lần khác?

      Còn nực cười muốn ta hạnh phúc nữa chứ?

      Liệu người muốn bị ngã tới bao giờ mới có đủ tỉnh táo để vấp ngã lần nữa?

      Đặt hộp kỉ vật của Dương Liễu xuống, nén nổi tiếng cười lạnh.

      Mà nghe thấy tiếng cười, thần trí của Triệt Hàn cũng hoàn toàn thanh tỉnh, nhìn ra cửa, Gia Hân đứng ở ngoài từ lúc nào. ngờ, dù có lặp lại quá khứ, ngày này vẫn xảy ra, hai người rốt cuộc vẫn thể có cuộc hôn nhân như ý muốn sao?

      - Chị, thực ra là… - Mặc Giang luống cuống nhìn – Em…

      - Mặc Giang, làm vậy có vui ? – Thế giới bình yên của Gia Hân hai năm qua bỗng chốc tiêu tan, sao có thể mù quáng tới mức còn gì nữa chứ. Cảm thấy lỗ hổng lớn trong lòng, hô hấp của cũng trở nên đặc biệt khó khăn, lành lạnh từng chữ với “người em tốt” này.

      - Chị…thực ra…em – Mặc Giang lắp bắp, ánh mắt đau đớn của Gia Hân, lòng trở nên hỗn loạn. Những kí ức cùng Gia Hân trước đây lần lượt về. Sao có thể nhìn thấy kết cục này chứ?

      - Tôi quen Mặc Giang trước mặt – Rốt cuộc cuối cùng cũng thể nhảy vào mà cắn xé, đấm đá người trước mặt được. Gia Hân ước muốn biết bao người con này là kẻ xa lạ nào đó. Để có thể hóa người đàn bà chanh chua mà chửi rủa, nhưng trớ trêu, đó lại là Mặc Giang. Mọi lời đều thể thoát khỏi cuống họng… - Đừng bao giờ nhìn mặt tôi nữa.

      - … - Mặc Giang sững sờ, nghĩ ngày Gia Hân có thể với những lời này. ra, trước kia bị Gia Hân chiều đến hỏng rồi. Cảm giác khổ sở lan tỏa, sai rồi sao? tưởng giúp hạnh phúc, còn thấy hạnh phúc hơn, tại, sao trái tim lại bị bóp nghẹt thế này? Nhìn nỗi đau lòng cùng thất vọng của Gia Hân, có cảm giác ai đánh mạnh vào tim mình. Mặc Giang chạy vội ra ngoài.

      Trong phòng, chỉ còn lại Triệt Hàn cùng Gia Hân, khí như đông cứng, quánh đặc giữa hai người:

      - Gia Hân, nghe … - Triệt Hàn mở lời trước.

      - Được, , em nghe đây, yên tâm, em trốn chạy như lúc trước đâu – Gia Hân cảm thấy thất vọng tột độ, nghĩ trái tim làm bằng đá chắc? Nó cũng có thể bị tổn thương chứ?

      - Em mới là người cần giải thích, tại sao Tiêu Thanh lại nhìn thấy em với Viễn Trí, cả tháng nay em và ta đều cặp kè cùng nhau – Triệt Hàn im lặng nữa, có tư cách gì mà giận dỗi với chứ?

      - chỉ cần người , nhìn thấy Viễn Trí cùng em vài lần là đủ lý do để lên giường cùng người đàn bà khác ư? – Gia Hân cười chua chát, vì ai mà làm thế chứ?

      - Em cũng giải thích được đúng ? – Triệt Hàn cười giễu – Em nghĩ biết gì sao? Học trưởng em tôn kính tới mức muốn làm bồ của em luôn đúng ?

      tiếng “chát” vang lên:

      - tin em tới vậy sao? hỏi tại sao em lại với học trưởng chưa? Hay chỉ suy diễn lung tung? – Gia Hân quá thất vọng, có lẽ sai ngay từ đầu, khi quyết định cùng dễ dàng như thế - Em muốn cho quà sinh nhật bất ngờ, nên mới cùng học trưởng. còn gì để nữa ?

      - … - Triệt Hàn im lặng, thực ra lần này hoàn toàn hề có bào chữa nào hết.

      - Được , em . Triệt Hàn à, còn nhớ vở kịch em thích nhất ? – Gia Hân đột nhiên hỏi.

      - Ừm... – Xem với quá nhiều lần, biết muốn gì.

      - “Đôi khi, thứ chúng ta muốn tột cùng lại là thứ nên có” (Sometimes the things you most wish for are not to be touched). bắt đầu vì dằn vặt, vì muốn trả ơn em nên mới ở cùng chỗ với em – Gia Hân chậm rãi .

      - phải như thế… - Triệt hàn phủ nhận, tình cảm của tuyệt đối phải mang ơn.

      - Có là gì, cũng còn quan trọng nữa. Cái em cần, cơ bản có, Triệt Hàn. Cái cần chỉ là thỏa mãn của thú vui chinh phục mà thôi, muốn em, vì em là người con đầu tiên có trong tay mà như có, người con đầu tiên dám hờ hững với . Đến khi có được, em trở thành những trước, những chiếc cúp giá mà bao giờ chạm tới lần thứ hai.

      - … - Triệt Hàn định gì đó, vẫn là bị Gia Hân chặn lại.

      - Chúng ta đều biết điều này nhưng mù quáng lờ mọi khác biệt ấy. nhận thấy chúng ta đến với nhau quá nhanh ư? Nền tảng cho cuộc hôn nhân của chúng ta chỉ là rung động. rung động vì em là người con đầu tiên đem tới cho cảm giác mới lạ, em rung động vì là người con trai đầu tiên mở cửa vào thế giới của em.

      - …

      - Thú , nếu vì mẹ mong ngóng, em cũng thấy bình thường khi có con. Chúng ta muốn bị ràng buộc . Hợp với nhau cũng vì tính cách ấy– Liều mạng kiềm chế nước mắt, Gia Hân tiếp – còn nhớ thỏa thuận lúc trước của chúng ta, khi em đồng ý ở cùng ?

      - … - Triệt Hàn lặng người, quên hẹn ước đó…

      - … biết điều kiêng kị nhất với em rồi – ra điều mình muốn nhất - Em thấy, chúng ta cần là xác định lại tình cảm của mình, em trong trái tim chúng ta có nhau nữa – Gia Hân hề sai, toàn bộ cảm xúc trong người , từ lúc nhìn thấy cảnh trong văn phòng, tê liệt đến mức, mình là đau khổ thất vọng hay gì nữa. Giờ, thứ duy nhất biết, là trống rỗng, trống trải tới mức, cố gắng tới cỡ nào cũng kiếm lại được cảm xúc của mình nữa.

      - Lần này … - Triệt Hàn như muốn gì đó, nhưng lại thể thốt nên lời – muốn giữ lại, biết mình phải giữ lại. Nhưng từng bị Mặc Giang làm phân tâm, biết mình lạc mất tình cảm dành cho

      Nhìn thấy nụ cười đau khổ của , hiểu sai lầm mình phạm phải lớn như thế nào. Chính tự tay giết chết tình cảm của dành cho mình. có bất cứ lý do gì biện minh, Triệt Hàn cảm thấy trí não của mình vô dụng. Nghe , chính cũng cảm thấy mông lung về tình cảm của mình. Có phải vì vậy mà rung động với Mặc Giang?

      - bàn kia… quà sinh nhật của – Tim vỡ vụn vì , có thêm chút nữa, chắc cũng có vấn đề gì, coi như đây là dứt điểm cho mọi ân huệ, mọi ràng buộc, kiếp này ai nợ ai nữa – Từ giờ, cả đời này đừng gặp lại nhau nữa.

      Gia Hân rời , bỏ lại Triệt Hàn lạc lõng trong văn phòng cùng chiếc hộp cũ kĩ.
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :