1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chính Phi Của Độc Vương - Dạ Khinh Thành (Full 99c) Đã có ebook

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 55: Dạ Vô Minh biết sử dụng cỗ thuật
      Editor: thuyvu115257
      Tiêu Khuynh Thành dùng ánh mắt giết người nhìn Tiểu Dực, khiến cho nó lập tức ngậm miệng đứng sang bên, đồng thời thờ ơ với Dạ Vô Minh: "Ngươi trúng độc rất nặng, ngờ Tiểu Dực có thể nghĩ ra phương thuốc để cứu ngươi, ngươi tốt nhất nên ngâm mình ở trong hồ, nếu khi độc phát ra, ngươi dược ta vô tình vô nghĩa."

      Dạ Vô Minh giơ tay lên cao nhìn chằm chằm Tiêu Khuynh Thành, loại xúc động muốn bóp chết nàng, vì cái gì mà cứu nàng, còn nàng lại có thể kiêu ngạo như thế chứ, giật giật khóe miệng, "Dù sao ngươi vẫn nợ ta cái nhân tình!"

      Tiêu Khuynh Thành để ý , chỉ chăm chú nhìn dược liệu trước mắt, hơi sốt ruột, "Tiểu Dực, ngươi có biết người nào giải độc rất lợi hại , cho dù là trói lại ta cũng phải đem người đó đến giải độc cho ."

      Tiểu Dực bất đắc dĩ xoa xoa bàn tay, "Tỷ, việc này đệ giúp được tỷ rồi. Tỷ biết đó, Tiêu phủ ta thâm sâu, cái gì cũng biết, làm sao quen biết được cường nhân gì đó, người mạnh nhất cũng chỉ có tỷ thôi."

      Tiêu Khuynh Thành khẽ ừ, mặt chứa đựng vẻ u sầu trước nay chưa từng có. Giọng Dạ Vô Minh vang lên xa xôi: "Chẳng qua là giải độc mà thôi, có gì phải lo chứ? Ta tự mình có thể làm!"

      "Cái gì?"

      "Tự ta có thể giải độc, bằng ngươi cảm thấy ta đùa sao? Ta là ai? Thái tử điện hạ Đại Dực quốc - Dạ Vô Minh, trong toàn bộ Đại Dực của ta cổ thuật chính là số số hai đó." Dạ Vô Minh vừa , vừa cầm trường bào của mình, mở cái hộp màu vàng, dùng đầu dẫn cỗ trùng (sâu độc) ra.

      Tiêu Khuynh Thành kinh ngạc nhìn hành động của . Lúc ở đại từng nghe qua loại vật này, ngờ hôm nay có thể tận mắt nhìn thấy. Thứ này rất mơ hồ, có thể là dược, cũng có thể là độc.

      Dạ Vô Minh cắn ngón tay máu xuống trước mặt cổ trùng, nó ngửi được mùi máu tươi lập tức tiến lên, bắt đầu hút máu, kỳ quái chính là, nó hút cả buổi, cũng hết máu. Dạ Vô Minh thoả mãn gật đầu: "Quả nhiên xứng đáng với việc Bổn điện hạ chăm chỉ nuôi ngươi nhiều năm như vậy! Đến đây !"

      Khi chuyện, dùng nội lực thổi đoạn nhạc, cổ trùng lập tức bị mê hoặc bò đến cơ thể . Mạch máu từ từ nổi lên, cổ trùng ghé vào mạch máu, chậm rãi hút ...

      Sắc mặt Dạ Vô Minh từ từ trắng bệch.

      Tiểu Dực cả kinh bịt miệng lại, "Quả thực quá thần kỳ rồi, loại cổ trùng lợi hại này, ta gặp lần đầu tiên. Tỷ, nếu chúng ta cũng nuôi con!"

      "Tiểu Dực rất thích nó?"

      "Dạ!"

      "Yên tâm, ngày nào đó tỷ tỷ nhất định đem nó tặng cho đệ." Vật kì diệu này, hoàn toàn khơi gợi lên lòng hiếu kỳ của nàng, vô cùng muốn biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.

      Sau khi ăn hai lạng trà, bụng của cổ trùng nọ căng ra, sau đó lười biếng chạy về trong hộp của mình. Dạ Vô Minh ngồi im điều tức trong chốc lát, sau đó mặc trường bào lên, nhìn canh giờ: "Đến lúc trở về hoàng cung rồi, sợ là bọn tìm sắp điên lên. Nếu quay về, bọn cho rằng ngươi lừa gạt Bổn điện hạ."

      Tiêu Khuynh Thành bước đến trước mặt , "Ta thiếu nợ nhân tình của ngươi, về sau trả. Ta dùng thân phận Môn Chủ Thất Phiến Môn mời ngươi gia nhập, chẳng qua có điều kiện, ngươi phải nhường cho ta con cổ trùng, hơn nữa còn dạy Tiểu Dực cách nuôi và sử dụng thứ này."

      "Khuynh Thành, cho dù bổn điện hạ rất thích ngươi, rất muốn thành toàn cho ngươi, đáng tiếc thực xin lỗi. Vật này vô cùng đặc biệt với Hoàng gia Đại Dực, cho nên đệ đệ của ngươi thể chạm tới, hiểu chưa?" Dạ Vô Minh cố ý khó xử lắc đầu, ghé vào trước mặt của nàng, bỗng nhiên chuyển đề tài, "Nếu ngươi gả cho bản Thái tử làm phi, nó liền hợp lẽ trở thành người của Hoàng tộc, dĩ nhiên là có thể học được."
      Last edited by a moderator: 3/10/14

    2. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      tem a tem a thái tử ca ca thật vô sỉ,dụ dỗ người khác làm vợ mình cũng cần quá mức trắng trợn thế chớ...
      tks nàng nhìu
      Alice Lai thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 56: Nàng còn sống trở lạiEditor: Shelena



      tình Tiêu Khuynh Thành nghênh đón sứ đại thần gặp nạn chuyền khắp cả kinh thành, bây giờ nàng thời thời khắc khắc đều bi nhắc đến, tình bị lan truyền khắp dân gian, đồng thời bị người thêm mắm thêm muối, chân tướng triệt để bị bôi đen lai càng đen thui.

      "Trời ạ, cái kia Đại Dực quốc Thái tử điện hạ là mệnh khổ, cư nhiên bị Tiêu Khuynh Thành cùng nhau bồi táng. Trách nàng ta bình thường kiêu ngạo quá mức phách lối, nên bây giờ kẻ địch mới trả thù."Editor: Shelena

      "Cũng phải là. . . "

      " biết có trở về được , cũng qua mấy ngày rồi."

      "Nghe rằng, người Đại Dực quốc rất điên tiết, thề bắt Đại Tấn bồi lại Thái tử, nếu kéo binh tấn công Đại Tấn."Editor: Shelena

      "Đều do ả họa thủy đó gây ra chuyện này, biết dừng. . . "

      Ngay lúc mọi người cao hứng thảo luận về Tiêu Khuynh Thành, nàng đột nhiên quang minh chính đại cưỡi ngựa xuất đường cái hoàng thành, bên người nàng chính là vị tuấn hết sức đẹp zai Đại Dưc quốc Thái tử điện hạ Dạ Vô Minh.Editor: Shelena_

      Trời ạ!

      Nàng còn sống trở lại!

      Cư nhiên! Nữ nhân này có thể hóa mục nát thành truyền kì, quá kinh người.

      ------------Editor: Shelena_

      Bên trong Tiêu phủ.

      Hạ Hầu Vân nghe Cẩm Nương kể lại, tay nắm chặt lại: "Hoàn toàn nghĩ đén chất độc này, cư nhiên đem nàng ta độc chết, nàng ta còn sống trở lại, người của chúng ta sao?"

      Cẩm Nương thầm lau lau mồ hôi lạnh," Trải qua mấy ngày tìm kiếm, chúng ta ở vùng hoang vu tìm được khối thi thể, thoạt nhìn có vẻ là Tiêu Khuynh Thành hạ độc thủ, hơn nữa nàng ta đoán chừng biết cái gì rồi."Editor: Shelena_

      Ba!

      Hạ Hầu Vân bàn tay nặng nề vỗ xuống mặt bàn, buồn bực hừ lạnh: "Nữ nhân đó biết thế nào? Hôm nay chết, cuối cùng có ngày ta nghĩ biện pháp giết chết nó!"

      "Hửm, chủ mẫu ngươi đây là muốn giết người nào, Khuynh Thành đứng bên ngoài cũng nghe được thanh tràn đầy oán khí, là ta sao? Khuynh Thành biết, cùng ngươi có thâm cừu đại hận gì, mà làm ngươi đối ta như vậy." Tiêu Khuynh Thành vẻ mặt vô tội xuất ở chánh đường, cười đến vô hại.

      Cẩm Nương bị dọa sợ đến toàn thân đổ mồ hôi lạnh, nữ nhân này vừa trở lại, Hoàng cung cư nhiên trở về Tiêu phủ, là quỷ dị. Hơn nữa nàng đường phát ra thanh? Lặng yên tiếng động xuất !

      Hạ Hầu Vân sắc mặt từ xanh đến trắng, so diễn kịch còn đặc sắc hơn, khóe miệng khó khăn mở ra: "Khuynh Thành, chắc là ngươi nghe lầm, ta mấy lão nhân lắm chuyện, Khuynh Thành ngươi chết rồi."Editor: Shelena_

      "Đúng nha, Khuynh Thành để cho nhiều người thất vọng, còn sống trở về, hơn nữa có phụ lòng phụ hoàng. Chủ mẫu, ta tới đây là có chuyện quan trọng, thiếu chút nữa quên cho ngươi biết.Editor: Shelena_ Buổi tối hoàng cung có yến tiệc, phụ hoàng ta người tiếng cùng nhau ." Tiêu Khuynh Thành cười đến làm người lạnh mà run.

      xong, nàng xoay người muốn bỏ , thái độ cực kì phách lối.Editor: Shelena_

      Nhìn Tiêu Khuynh Thành muốn , Cẩm Nương lau mồ hôi lạnh,"Công chúa, người cần sợ nàng ta, nàng ta là cái gì cả, người là Đại công chúa, thân tỷ tỷ của Hoàng thượng!"

      Ba!!

      Tiêu Khuynh Thành bàn tay đột ngột xông tới, cái tát đánh vào mặt Cẩm Nương: "Cẩm Nương, cái tát này ta thay Đại công chúa giáo huấn ngươi. Để ngươi học cách làm miệng mình sạch chút, ta phải là gì cả, vậy người càng phải là thứ gì."

      Cẩm Nương bị đánh phải ngã ngồi mặt đất, ôm mặt, ủy khuất nhìn về phía Hạ Hầu Vân, bà ta chỉ có thể bất đắc dĩ cười tiếng: "Khuynh Thành giáo huấn đúng, bà ta có phẩm cấp, thể lấn lướt."

      "Ừ, đúng vậy. Chủ mẩu có ý kiến tốt, lần này ta . Cẩm Nương, ngươi có thể làm loạn mắng chửi người khác, ta tùy thời có thể nghe lén."

      Hết chương 56
      Alice Lai thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 57: Khuyên nạp phi
      Editor: thuyvu115257

      Tiêu Khuynh Thành vừa ra khỏi phòng, liền lắc lắc cánh tay tê dại, lần này thực hơi dùng sức, mặt Cẩm Nương ma ma đoán chừng phải sưng vài ngày rồi. Cái này chính là thù trước và hận cũ cùng nhau lấy lần.

      Hạ Hầu Vân vội vàng nâng Cẩm Nương đứng dậy, thấp giọng trách mắng: "Đây là bài học kinh nghiệm, sau này ngươi phải nhớ , được nghị luận khi có người ở sau lưng, biết ? Đây là thuốc mà Hoàng Thượng thưởng cho Bổn Công chúa trước kia, cầm lấy mà dùng."

      "Đa tạ Công chúa ban ơn, lão nô chịu trăm cái tát cũng thành vấn đề, chỉ cần Công chúa bị gì là được!" Cẩm Nương thầm cắn môi, đủ loại hận ý nổi lên, thứ đồ đáng chết đó, lại có thể dám ra tay với bà.

      Hạ Hầu Vân nghe xong, hoàn toàn mất bình tĩnh, tức giận chỉ ra ngoài cửa rống to: "Đánh ta! Nàng ta có tư cách gì đánh ta, dám đụng ta phần, ta liền bẻ gãy cánh tay của nàng ta!"

      "Công chúa bớt giận, người như vậy đáng để người tức giận, tương lai còn rất dài, chúng ta sợ có thời gian trừng trị nàng ta! Cho dù lần này thất bại, chúng ta vẫn còn rất nhiều cơ hội." Cẩm Nương ngừng giựt giây khơi lên cừu hận giữa Hạ Hầu Vân và Tiêu Khuynh Thành.

      Hạ Hầu Vân là người tự phụ cỡ nào, cho rằng tại có Hoàng thượng làm chỗ dựa, còn có vị Hoàng hậu nọ, lại biết tình cảnh của mình ở Tiêu phủ này, toàn bộ đồ vật đều từ từ biến mất, theo đó tự tin ngày xưa cũng bị chôn vùi tiếng động.

      Tiêu Khuynh Thành vừa trở lại hoàng cung, Hạ Hầu Lưu liền tóm nàng nhìn kĩ lần, sau đó thở phào nhõm, " tốt là ngươi có sao, nghe có người mai phục các ngươi, hơn nữa toàn quân ám vệ cũng bị diệt hết."

      "Ừ. Chẳng qua ta chỉ tra xét được mặt của những tên sát thủ ấy thôi, còn phần đằng trước biết được." Tiêu Khuynh Thành nhìn Hạ Hầu Lưu vì mình mà khẩn trương như vậy, có chút áy náy.

      Hạ Hầu Lưu khẽ gật đầu, "Ngươi yên tâm, chuyện này ta thay ngươi xử lý, nhất định bắt được độc thủ ở phía sau màn. Phụ hoàng chở ngươi ở đại điện, ngươi đến đó ."

      "Được."

      Lúc Tiêu Khuynh Thành tiến vào đại điện, trùng hợp đụng phải Dạ Vô Minh, trong lòng nàng có loại dự cảm tốt, chẳng lẽ người nam nhân này muốn nạp nàng làm phi, nàng vẫn nghĩ rằng đó chỉ là lời đùa.

      Mục tiêu của phải là Thất Phiến Môn của nàng sao?

      Nguyên đế nhìn Tiêu Khuynh Thành tới, đánh giá nàng phen, gật đầu: "Hoàn hảo con sao, ngồi . Gọi con tới là có chuyện quan trọng muốn bàn bạc..."

      "Phụ hoàng là vi chuyện hòa thân sao?" Hẳn phải là chuyện của nàng, đoán chừng là chuyện của Hạ Hầu Lưu. Lúc này lòng nàng rất rối, rốt cuộc có nên nhét nữ tử kia vào trong ngực của hay . *******************

      Nguyên đế tán thưởng gật đầu, "Khuynh Thành thông minh, con vừa gặp Thái tử điện hạ Đại Dực quốc, liền đoán ra. Dân gian đều đồn đãi con và Lưu Nhi là trời đất tạo nên đôi, trẫm muốn hỏi con, con có tình cảm với Lưu Nhi ?"

      " ạ, Khuynh Thành vẫn xem Thái tử giống như ca ca ruột của mình, đồng thời cảm kích huynh ấy luôn luôn trợ giúp Khuynh Thành. Ngữ Luân Công chúa, Khuynh Thành thấy qua, là nữ tử xinh đẹp, Khuynh Thành cảm thấy rất xứng đôi với Thái tử." Cuối cùng Tiêu Khuynh Thành cũng ra lời ấy, lòng nàng sinh ra chút đau xót, giống như có thể tưởng tượng được dáng vẻ đau khổ của Hạ Hầu Lưu.

      Nguyên đế khẽ ừ, "Tính tình Lưu Nhi mọi người đều biết, chỉ có con mới có thể khuyên được nó thay đổi, nhìn con rất am hiểu. Vậy chuyện này cứ giao cho con xử lý . Nếu Hoàng hậu biết được, nhất định hết sức vui mừng." Lê quý đôn

      Khóe miệng Tiêu Khuynh Thành lên ý cười chua sót, Nguyên đế rất ràng, nếu ngươi thành công khuyên được Thái tử điện hạ, như vậy quan hệ giữa ngươi và Hoàng hậu giống với trước đây, ngươi chẳng khác nào kiếm thêm được chỗ dựa nữa.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 58: Bất đắc dĩ lựa chọn


      Đúng vậy, tại nơi dị giới này, quyền lực, chỗ dựa rất được coi trọng. Thà rằng nhiều hơn người bạn, cũng thể dư ra kẻ thù. Tiêu Khuynh Thành ngẩn ngơ ra từ trong đại điện, qua Thượng Lâm uyển, mùa hạ, sen trong hồ sớm nở rộ, màu trắng, màu hồng phấn, hết sức động lòng người.

      Nàng yên lặng đứng trong nhà thủy tạ, sóng gợn lăn tăn, gió lướt qua, cảm giác mát mẻ phả vào mặt, tay mềm nắm chặt khăn lụa. Quả nhiên ở chỗ này, thể làm việc theo lòng mình. Tâm tính thiện lương giống như bị trói buộc.

      “Ngươi suy nghĩ chuyện hòa thân của muội muội ta và Thái tử điện hạ đúng , những lời ngươi vừa mỗi câu ta đều nghe được hết. Cho dù ngươi ra mặt thuyết phục, Hoàng đế và Hoàng hậu của các ngươi cũng dùng mọi biện pháp để cho Thái tử các ngươi đồng ý.” Giọng Dạ Vô Minh sâu kín vang lên ở bên tai, đứng khoanh tay, hai mắt nhìn về phương xa.

      Khóe miệng Tiêu Khuynh Thành khẽ nhếch, “Đúng vậy, cho nên ta tình nguyện người là ta. Bởi vì…” Bởi vì nếu bọn họ ra tay, chỉ biết ép đến tình thế lối thoát, còn loại đau đớn nàng đem đến cho chính là tâm.

      Dạ Vô Minh dựa vào cây cột điêu khắc tinh xảo, “Từ xưa đến nay người sống ở Hoàng gia đều được lựa chọn, bởi vì đó là thiên mệnh của ngươi. Cho nên người cần bi thương, hãy nên bình thản, bởi vì người lấy chính là Công chúa Ngữ Luân, lại thêm quốc gia, đều là những thứ có lợi cho .”

      “Ha ha, ngươi hiểu .” Nàng rất hiểu , những thứ kia phải là điều muốn. Từ đầu đến cuối, đều muốn làm vị trí Thái tử này. Vì nàng, mới làm Thái tử, bởi vì muốn dùng địa vị ấy để bảo vệ nàng.

      Bây giờ nàng mạnh mẽ rồi, nàng cần bảo vệ, người có thể bảo vệ ở bên cạnh nàng cũng càng ngày càng nhiều, cho nên sinh ra chán nản.

      “Hiểu hay , sao cả. Chỉ cần ta hiểu ngươi là được, thế nào, chuyện ta đề cập lần trước có phải nên cân nhắc chút . Rất là vẹn cả đôi đường đấy.” Lần trước nàng để ý đến , lần này nhất quyết phải truy hỏi đến cùng.

      “Vậy thôi, ngươi cũng biết ta tiếp nhận bất kỳ giao dịch nào, đặc biệt là mua bán chính mình.” Tiêu Khuynh Thành mím môi lắc đầu, lúc chuẩn bị rời khỏi, đột nhiên ngăn cản nàng, “Chuyện của Hạ Hầu Lưu, ta có thể giúp ngươi.”

      “Ngươi?”

      “Ừ.”

      Nàng biết cái gì, rất ràng dễ hiểu.

      Như vậy nàng có đồng ý hay , nàng nghĩ… Có lẽ như vậy mới làm giảm bớt được chút ít đau khổ.

      “Được, ta đáp ứng ngươi. Ta nhớ kỹ ân tình này của ngươi, ngày nào đó, chắc chắn hoàn trả đầy đủ.” Tiêu Khuynh Thành biết vì sao nam tử này lại giúp đỡ nàng như vậy, nàng hiếu kỳ hỏi: “Tại sao ngươi phải giúp ta?”

      “Bởi vì chúng ta cùng loại người.” Bỗng chốc Dạ Vô Minh đến trước mặt nàng, cười giảo hoạt, “Dã tâm lớn, muốn rất nhiều, hơn nữa ta rất có hứng thú với ngươi, ngươi và Thất Phiến Môn của ngươi…”

      “Có ngày, ngươi phát ra ta và ngươi giống nhau. Hoàn toàn giống nhau.” Nàng sở dĩ theo đuổi mọi thứ, đều là do tình thế ép buộc, nàng đến nước này, còn đường quay đầu lại, chỉ có thể tiến lên phía trước.

      Dạ Vô Minh nhếch miệng cười hết sức ma quỷ: “Ta rất chờ mong được nhìn thấy bộ mặt chân chính của ngươi. Chắc có lẽ làm cho ta thất vọng.”

      Tiêu Khuynh Thành chỉ mím môi cười cười, sau đó kéo vạt áo xoay người rời . Tóc đen vừa đủ đến thắt lưng, thân hình động lòng người, hoa sen sinh ra theo mỗi bước chân, cái nhăn mày nụ cười đều rung động lòng người. nữ tử tuyệt sắc khuynh thành.

      … Phân cách tuyến…

      Cung yên được bố trí rầm rộ ở Quảng Hiền các, nó (Quảng Hiền các) được xây dựng hồ nước sâu ngàn thước – Minh Nguyệt, bốn phía dùng cầu cửu khúc thông nhau, sen trồng trong hồ sớm nở, bước đến bên hồ, dường như có thể ngửi được loại hương thơm xúc động lòng người.
      Last edited by a moderator: 13/10/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :