Chương 34.1: Xông vào nguy hiểm
Kế Diêu trở về phòng liền đóng cửa lại đối Tiểu Từ la lên: “Ngươi vì sao từ chối? Ta và Tiểu Chu thân là nam nhi, vì nước thể thoái bỏ trách nhiệm, còn ngươi chỉ là nữ nhi yếu nhược, ra có thể khước từ.” Tiểu Từ ngẩng đầu lên, ánh mắt thâm tình nhìn Kế Diêu, chậm rãi : “Ta chỉ muốn nhanh chút chấm dứt cuộc chiến này, ta và ngươi mới có thể thoát ra.”
Mười bảy năm qua nàng cư ở Cẩm Tú sơn, ít biết chuyện đời, nàng cũng có bao nhiêu chí đền nợ nước, nàng chỉ là muốn Mộ Dung Hàn lui binh, bọn họ từ nay rời nơi này, rời Thư Thư. Nàng biết ơn Thư Thư vì nàng mạo hiểm, vì thế hôm nay nàng cũng liều lĩnh lần trả lại ân tình của . Ở cùng Thư Thư chỗ, nàng luôn có loại cảm giác kỳ quái, tựa hồ liếc nhìn , thêm khắc, đều tiềm nguy hiểm. Nàng biết trong câu chuyện của có mấy phần mấy phần giả, cũng muốn quan tâm tìm hiểu. Nàng chỉ cần giải vây cho U Châu, như vậy mới có thể cùng Kế Diêu ra khỏi thành, từ này về sau trời cao mây nhạt, sát cánh bên nhau.
Kế Diêu nhíu mày, sâu nhìn nàng. Hồi lâu mới đem nàng kéo vào trong lồng ngực, thở dài tiếng. Tiểu Từ ôm chặt , an ủi : “Thư Thư tuy rằng tâm cơ rất sâu, bất quá việc này tình trọng đại, cũng phải ân oán cá nhân, lại có Vân đại nhân tự mình đề cập. Thư Thư nhất định tính toán chu đáo, nắm chắc phần thắng. Mặc dù ngươi tin , chí ít cũng còn có Vân đại nhân.”
Kế Diêu đáp lời, chẳng qua vòng tay ôm nàng siết chặt. Kỳ trong lòng cũng suy xét kỹ càng, thế nhưng liên lụy đến nàng, tâm tư có chút rối loạn.
– “Ăn cơm! Ăn cơm!” Tiểu Chu ở bên ngoài gào to, cố ý đập đập cửa sổ.
Tiểu Từ cười định đẩy Kế Diêu ra, Kế Diêu vẫn bất động, nàng đành dùng sức chống ngực .
Tiểu Chu ở bên ngoài gào to: “A, thanh thiên bạch nhật, lanh lảnh càn khôn…thánh nhân vân.”
Kế Diêu cau mày hướng ra ngoài cửa sổ cắn răng : “Tiểu Chu, tìm tảng đá cọ sạch cái miệng của ngươi.”
Tiểu Chu cách cửa sổ phẫn nộ : “Kế Diêu tiểu tử ngươi gặp sắc quên bạn. Ta hảo ý gọi ngươi ăn cơm, ngươi lại đối với ta như vậy. Ta còn phải quan tâm đến thân thể ngươi sao, ngươi ngày đêm chiến đấu hăng hái như vậy, nếu hảo hảo ăn cơm, tháng sau làm thế nào thành thân?”
Kế Diêu nghe ở bên ngoài gào loạn kêu oan, nhịn được bật cười. Tiểu Từ cũng xấu hổ cười khẽ. khí ngưng trọng trong phòng lập tức tiêu tan.
– “Kế công tử muốn thành hôn?”
Tiểu Chu nhìn lại, Thư Thư đáng đứng ở cuối hành lang, nhàn nhạt cười. Cả người có vẻ thoải mái bay bổng, thân bạch sam, giống như áng mây, chỉ sợ cơn gió thổi qua, lập tức tiêu tan.
Tiểu Chu cười : “Đúng vậy, ngày hôm qua .”
Thư Thư “nga” tiếng, khóe môi nhếch lên, quay người vào trong phòng mình.
Tiểu Từ ở trong phòng nghe ràng, có chút ngượng ngùng chọt chọt vào ngực Kế Diêu, thấp giọng : “Ngươi làm sao lại cùng Tiểu Chu chuyện này.”
– “ như vậy để chặn cái miệng lại, bằng đều mỗi ngày trêu chọc ta, ngươi…” có chút áy náy, nhịn được ăn thịt lại còn bị Tiểu Chu phát , là làm tổn hại đến danh dự Tiểu Từ, cần phải nhẫn nhịn. Bất quá, nhẫn rồi lại nhẫn, trong sử sách cũng chỉ có mình Liễu đại nhân (Liễu Hạ Huệ). Nhưng là, Liễu đại nhân lúc đó chưa có người trong lòng, cùng tình huống của giống nhau, cho nên cũng biết là chính mình định lực đủ, đường tới, ngày đêm, hơn nữa ở Cẩm Tú sơn hai năm, nhiều cơ hội như vậy đều làm quân tử, thầm bội phục chính mình, xác thực dễ dàng.
Bóng đêm dần buông xuống, Kế Diêu và Tiểu Chu trong trạng thái chuẩn bị, chờ Thư Thư. Kế Diêu tận mắt thấy Tiểu Từ mang theo ba bước sát, lại dặn nàng mang thêm mê dược đề phòng bất trắc. Tiểu Chu chua : “Kế Diêu, ngươi như thế nào so với nương ta còn dài dòng hơn.”
Kế Diêu liếc mắt trừng cái, lại đối Tiểu Từ : “ cần miễn cưỡng, nếu thể xuống tay lập tức rút lui, cửa vào mật đạo, người canh giữ vạn người thể khai thông, có ta và Tiểu Chu, bao nhiêu người cũng thành vấn đề.” luôn luôn khiêm tốn, lần đầu tiên ra miệng thế này, tuy rằng thần sắc cực kỳ nghiêm túc, ngược lại càng giống như khoe khoang. Tiểu Từ cười ngừng, gắng gượng nhịn cười nhìn .
Kế Diêu nóng nảy, thời điểm như vậy, nàng còn lộ ra bộ dáng nghịch ngợm.
Tiểu Chu cười hì hì : “Ngươi yên tâm. Có Song Chu đại hiệp ta, bảo đảm ngươi lông tóc vô thương. Tháng sau, ân, ta nháo các ngươi. Kỳ , ta am hiểu nhất là náo loạn, lần trước Mông lão tam thành thân, la tặng chuỗi vòng cổ trứng gà, mang lên người cực kỳ uy vũ suất khí. Về sau trứng gà vỡ ra, cả đời đều nhớ đến ta, ai, có thể có địa vị như thế trong lòng bằng hữu, ta viên mãn.”
Tiểu Chu làm động tác minh họa chọc cười phen, thần sắc Kế Diêu mới sáng sủa hơn chút.