1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chân tình ngàn năm

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      Edit: Quảng hằng

      Beta: lại là VV xinh đẹp =D

      Gió lạnh ào tới, nhánh cây lay động, những đóa hoa tung bay trong gió, cảnh sắc lúc này, làm cho nàng khỏi nhớ tới giờ dạy học quốc văn ở trường học, sách giáo khoa có câu thơ: ”Vô cùng phen hàn triệt cốt, kia hoa mai phác mũi hương.” thào .

      Mặc dù mùa đông còn chưa bắt đầu, hoa mai cũng nở rộ xinh đẹp như thế , gió thổi qua, từng cánh hoa bay bay trước mắt, làm nàng nhìn đến nhập thần.

      “Chủ tử ngâm tốt, đến đây, thưởng thức thử xem hương vị có giống như trước đây, tuy rằng phải do ngự trù ở cung đình làm, nhưng nghe tay nghề của nữ đầu bếp này cũng kém.” Thúy nhi cười tán thưởng .

      Dạ Thủy Linh thu hồi suy nghĩ hỗn độn , hướng mắt nhìn lên, lúc nàng vươn tay đếnn những món thức ăn bàn, phát , bàn giống những thức ăn mà nàng thích ăn.

      Thảm hại hơn là, tất cả những thứ đó đều là thức ăn ngọt mà nàng ghét nhất từ đến lớn.

      phải bánh đậu xanh, là bánh ngọt, chung đủ loại bày la liệt kia toàn là….

      “Chủ tử? Người làm sao vậy?” Nhìn thấy biểu tình của chủ tử vô cùng khó coi, Thúy nhi khẩn trương hỏi.

      “À có gì, ngươi mang ! tại ta muốn ăn.” Vì muốn phụ lòng tốt của Thúy Nhi, nàng tùy tiện tìm cái lý do.

      muốn ăn?” Sao lại như vậy? Mấy thứ này đều là chủ tử bình thường thích ăn a! Chỉ cần nhìn đến mấy thứ này, chủ tử nhất định cao hứng ngụm tiếp theo ngụm, lộ ra thỏa mãn tươi cười, kỳ quái, chủ tử rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Hay là chủ tử muốn uống bát canh đậu đỏ trước cho ấm áp?”

      xong, Thúy nhi vội vàng từ bàn bưng tới canh đậu đỏ nóng hầm hập mang đến  trước mặt nàng.

      Nhíu mày, vươn tay đẩy ra, “Ta muốn ăn, là muốn ăn, toàn bộ đều đem xuống, đem xuống.” Nhìn bát canh ngọt kia, Dạ Thủy Linh có chút kiên nhẫn gầm .

      Bị tính tình của chú tử thay đổi đột ngột dọa nàng hoảng sợ, bởi vì nàng tư từ cùng lớn lên với công chúa, mặc dù có thân phận chủ tớ, nhưng tình cảm các nàng như chị em. Công chúa cũng đối xửa rất tốt với nàng, chưa từng mắng nàng bao giờ.

      Nàng , từ lần trước tỉnh lại cho đến giờ tính tình của chủ tử hoàn toàn thay đổi.

      Thúy nhi khổ sở hỏi: ”Chủ tử, người rốt cuộc là xảy ra chuyện gì......” Những món mà chủ tử thích ăn nhất, nay lại thèm nhìn đến.

      Cá tính cũng cùng trước kia kém rất nhiều, hành vi quái dị, ngay cả phương thức chuyện, cũng có chút kì lạ khó hiểu.

      Bất đắc dĩ thở dài hơi, đứng lên,” Thúy nhi, thực xin lỗi...... Vừa rồi lớn tiếng với ngươi , ta có việc gì.” Thấy dáng vẻ nàng ta gần như sắp khóc,nàng đành lòng vỗ bả vai Thúy nhi .

      Trong lòng phiền muộn, nên khẩu khí của nàng có hơi lớn tiếng chút.

      , chủ tử cần cùng nô tỳ giải thích, chính là...... Nô tỳ cảm thấy chủ tử dường như giống với trước kia ......” lẽ là do bị thương ở đầu sao?

      Trong lòng Thúy nhi bắt đầu lo lắng an.

      Nàng quyết định lần, ” Đương nhiên là giống, trước kia ta có lần rồi, ngươi nhớ sao? Lúc ta tỉnh lại, ta phải là chủ tử Thiệu Thủy Nguyệt trước kia.” Cho dù nàng biết điều này thực hoang đường, nhưng nàng vẫn . “Ta qua, ta là Dạ Thủy Linh đến từ thế kỉ thứ hai mươi mốt, ta biết ngươi rất khó tin tưởng, nhưng đây là , ta cũng biết tại sao ta lại chạy đến nơi này chỉ biết là ta tại thể trở về.”

      Đầu tiên là thấy những giấc mộng thể nào hiểu nổi, sau đó lại phát sinh số chuyện kì quái. Sau dạo bờ biển với các bạn lại li kì đến thế giới cổ đại này, tất cả, tất cả những chuyện như thế này làm cho nàng biết làm sao.

      tại nàng trốn cũng thoát, mà bên kia nàng cũng biết làm sao để quay trở về.

      Thúy nhi trừng lớn hai tròng mắt, ”Này...... Điều này làm sao có khả năng?”

      Tuy rằng hôm đó khi chủ tử tỉnh lại, quả chuyện có chút mê sảng, nhưng nàng vẫn nghĩ do chủ tử vừa mới tỉnh, đầu lại bị thương thần trí tỉnh táo, cho tới bây giờ nghe , làm cho nàng khó có thể tin thể thành lời, là rất hoang đường.

      Nhấn mạnh lần thứ hai. “Ta , nếu tại sao ngươi lại cảm thấy ta giống trước kia? Ngay cả những món điểm tâm ngọt trước kia chủ tử ngươi thích ăn tại cũng cần, nguyên nhân rất đơn giản, đó là ta căn bản phải là chủ tử nhà ngươi, ta là Dạ Thủy Linh, mấy thứ bàn này, tất cả đều là chủ tử ngươi thích ăn , chứ phải ta.” Nàng nhấn mạnh những điểm nàng cùng Thiệu Thủy Nguyệt bất đồng.

      “Sao lại có thể như vậy...... Nhưng bên ngoài của người chính là chủ tử a!” Nếu bảo là người khác làm sao nàng ta có thể tin được?

      “Bên ngoài đúng là giống nhau vậy, nhưng linh hồn hoàn toàn khác, ta cũng biết tại sao ta lại nhập vào thân thể này, đến nỗi Thiệu Thủy Nguyệt tại ở nơi nào, ta cũng biết...... Nàng chỉ với ta, muốn ta thay nàng hoàn thành vận mệnh của nàng.” Dạ Thủy Linh nhớ lại hình ảnh sau khi nàng rơi xuống nước.
      linhdiep17 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng (nổi tiếng quá rồi)

      Beta: VV (vẫn sợ nổi tiếng„) :))


      Nghe nàng như thế , lúc này vẻ mặt Thúy nhi muốn khóc, hiển nhiên nàng có chút tin tưởnga tử của nàng đâu? Chủ tử của nàng tại ở nơi nào?

      “Ô ô...... Chủ tử...... Chủ tử, người tại sao lại ngốc như vậy ......” Thúy nhi khổ sở liên tiếp lau lệ.

      Nếu như ngày trước nàng trông chừng chủ tử cẩn thận, cho chủ tử có cơ hội tìm chết, tại biến thành như vậy .

      Nhất định là ngày đó...... Như vậy, như thế, chủ tử nàng chết sao?

      Thúy nhi dám nghĩ tiếp nữa, chủ tử trước mắt lại phải là chủ tử, nàng cũng biết nên làm như thế nào.

      “ Được rồi, ngươi cũng đừng thương tâm ......” Đột nhiên, nàng như là nghĩ đến cái gì, ”A! Ta nghĩ đến, chủ tử nhà ngươi có khối ngọc bội màu trắng rất đẹp hay ?” Nàng nhớ , có lão nhân gia tự xưng là Nguyệt lão công công đưa nàng khối bạch ngọc giống như tiền cổ.

      Trước khi rơi xuống nước nàng còn mang, hôm trước khi nàng xem, cổ nàng .

      chừng, tìm được nó, nàng có thể dựa vào thứ đó mang nàng trở về ......

      Bạch ngọc? Thúy nhi nghiêng đầu nghĩ nghĩ, tiếp theo lại lắc lắc đầu,” có a! Tôi theo chủ tử nhiều năm như thế , cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy chủ tử mang qua cái gì gọi là vòng cổ bằng bạch ngọc.” Thúy nhi dùng ống tay áo lau nước mắt nơi khóe mắt .

      có? Ngươi cẩn thận ngẫm lại xem, phải vòng cổ cũng được, có loại trang sức nào gần giống như thế bằng bạch ngọc hay , thí dụ như: Đồ trang sức hoặc là ngọc bội đeo bên hông?” Nàng muốn Thúy nhi suy nghĩ ràng chút, đây là cơ hội duy nhất có thể mang nàng trở về gì đó.

      Đôi mắt khẽ đảo vòng, suy nghĩ tưởng, đáp án vẫn là giống nhau, ” có.” Nội tâm khó hiểu vì sao lại hỏi nàng chuyện này.

      “ Được rồi, để ta tự mình nghĩ biện pháp tìm vậy! Ngươi tin tưởng ta phải chủ tử nhà ngươi, sau này ngươi muốn gọi ta là chủ tử hay giống như những người khác gọi ta là Dạ phi nương nương cũng được.”

      Dạ Thủy Linh có chút lười nhác ngồi trở lại ghế đá , tiếp tục thưởng thức hương thơm ngan ngát của những cánh hoa bay trong gió mang đến.

      “ Vì để người nghi hoặc, nô tỳ vẫn là kêu người là chủ tử !” Thúy nhi bình tĩnh nhìn chủ tử trước mắt này phải chủ tử, quyết định lần nữa thích ứng với vị tân chủ tử tại này .

      Tuy rằng thực luyến tiếc, nhưng tại nàng duy nhất có thể làm, chính là hầu hạ chủ tử tại này tốt, có lẽ có ngày trong tương lai , chủ tử của nàng trở về .

      “ Ừm! Ngươi quyết định , cứ như vậy ! Ngươi ngươi tên là Thúy nhi ? Ta nhớ rồi, nhưng trước hết đem mấy món này dẹp hết !” Nghĩ nghĩ, đúng a! Nếu đem hết vậy tại nàng nên ăn cái gì? Cảm giác bụng có chút đói, nhớ các món ăn vặt ở Đài Loan a.

      “ Dạ.” Thúy nhi vẫn cung kính nghiêng người thi lễ như cũ , sau đó thu dọn mâm thức ăn ngọt bàn.

      “ À! Đúng rồi! Nơi này có món súp vịt hầm ngũ vị ?” Thực nhớ cái món ngon tuyệt với đó a.

      “ Dạ?” Có chút nhìn phía chủ tử, đó là cái gì a? Chưa từng nghe qua,” Dạ...... Chủ tử là súp gì? Hay là chủ tử muốn thưởng thức món canh tảo, hương vị cũng thực rất ngon!”

      Canh tảo, đó là dùng nước hầm xương hầm đến mềm thêm gia vị nấu đến mềm, sau đó bỏ rong biển vào vừa sôi là nhắc xuống, thêm chút mật hoa, quả đào, cùng ít dưa hấu thịt quả vào, món khai vị này ngon vô cùng.

      Nàng lộ ra biểu tình hoảng sợ , ”Canh tảo?” đó là cái gì? Nàng thực , cái tên cổ quái kì lạ như thế có thể ăn sao? “Quên , còn có món khác ?” Aiiii!! Món súp vị của nàng a!

      “Vậy món canh mật đào sao ạ? được ướp lạnh trước, nghe đầu bếp buổi sáng có làm qua mang đến cho Vương Thượng, hình như vẫn còn, chủ tử uống chén nhé?” Thúy nhi nghĩ đến sáng sớm nàng mới ghé qua nhà bếp, có nghe đầu bếp nữ nhắc tới, thế này mới nghĩ đến.

      “ Ừm! Nghe cũng tệ, vậy này !” Cái tên này nghe cổ quái lắm,hẳn là khó ăn ! Thế này mới nở nụ cười.

      “Dạ, thỉnh chủ tử chờ trong chốc lát, nô tỳ lập tức mang đến cho người dùng.” Thu dọn xong, Thúy nhi xoay người rời khỏi hoa viên.

      Dạ Thủy Linh quay đầu nhìn hai ã thị vệ nhìn phía sau : ”Các ngươi theo ta lâu như vậy phiền chán sao? Đều xuống trước ! Ta muốn yên lặng chút.” Thực chịu nổi, nàng cũng phải phạm nhân, làm cái gì bám sát lấy nàng buông như thế.

      Làm cho toàn thân nàng cảm giác cũng tự tại......

      Mặt chút thay đổi,  “ phiền chán, Vương thượng phân phó qua, trừ phi là nương nương ngủ, bằng phải canh giữ ở bên cạnh nương nương .” Nữ hầu vệ đứng cách nàng hai mét, hai người đồng loạt lên tiếng.
      linh14061997linhdiep17 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chân Tình Ngàn Năm Chương 27
      Edit: Hằng hâm :p

      Beta: VV a

      “Ta cũng chạy trốn, có hai thị vệ thân thủ tốt như các ngươi vậy , ta còn có cơ hội chạy sao? Các ngươi trước hết xuống ! Nha?” Dạ Thủy Linh ý định tiếp tục thuyết phục các nàng.

      “Dạ phi nương nương cũng đừng làm khó xử Hắc Sát, Bạch Sát , tại hạ cũng là phụng mệnh làm việc a! Nếu , nương nương hãy đến gặp Vương thượng! Chỉ cần Vương thượng ra lệnh tiếng, Hắc Sát, Bạch Sát theo nương nương .” trong hai thị vệ mặc áo đen .

      Mắt thấy thể thuyết phục các nàng, chỉ có thể bất đắc dĩ : “Nếu các ngươi buồn chán, tùy các ngươi vậy.”

      “ Tạ nương nương thông cảm.” Hắc Sát, Bạch Sát hơi nghiêng người, chắp tay kiếm hành lễ.

      Dạ Thủy Linh cũng nhìn về phía các nàng nữa, liền lẳng lặng như thế ngồi hồi lâu.

      Ngẩng đầu nhìn lên, trời xanh mây trắng, hoa mai nở rộ, thu hết vào đáy mắt, ” biết mọi người lúc này như thế nào……” Nàng nhớ ba ba và mẹ của nàng! Còn có các bạn thân của nàng.

      Cảm xúc nhớ nhung làm rối rắm lòng của nàng, nước mắt chậm rãi, lặng lẽ vòng quanh nơi hốc mắt.

      Trong lúc sầu não tùy tiện ngâm câu thơ của thi sĩ Bạch Cư Dị

      “ Hoa phi hoa, vụ phi vụ, nửa đêm đến, bình minh ……”

      Đúng lúc này, câu tiếp theo được giọng nam lạ tiếp nhận.

      “Đến như mộng xuân bao lâu, giống như hướng vân vô mịch chỗ.”Namnhân biết khi nào, xuất ở trước mặt của nàng, hai tay giao nắm ở sau lưng, thốt lên nửa câu tiếp theo kia.

      Giống như nhìn thấy món ngon ở trước mắt, e dè nhìn chằm chằm vào Dạ Thủy Linh .

      Đẹp quá a! Tựa như thiên nữ hạ phàm, cho tới bây giờ chưa thấy qua nữ nhân xinh đẹp như thế, dáng người tinh tế nhắn, tỉ lệ hoàn mỹ , xao động lòng người, hoàn toàn giống như thân thể nữ tử phương Bắc .

      Trong lòng nam nhân tán thưởng, từ bên ngoài hoa viên, trong lúc vô tình nhìn thấy người nữ tử này, bị vẻ đẹp của nàng hấp dẫn sâu, khéo nghe thấy nàng ngâm thơ, vội vã tiến lên.

      Thình lình xuất người xa lạ, làm cho Dạ Thủy Linh cùng Hắc Sát, Bạch Sát đều hốt hoảng.

      Gặp nam nhân cất bước hướng Dạ phi nương nương đến, chỉ còn khoảng cách hai bước ngắn ngủn,Bạch Sát tay nắm chặt kiếm lập tức tiến lên ngăn cản, Hắc Sát còn lại là cảnh giác bảo vệ ở trước người của nương nương.

      “Đứng lại! cho phép đến gần, nếu Tu La Bạch Sát này khách khí .” Bạch Sát bảo vệ chủ rút phối kiếm trong tay ra .

      “Tránh ra! Đừng chắn đường bổn Vương.”Namnhân lớn tiếng quát.

      Được tay Xích Lung Vương huấn luyện ra Bạch Sát làm sao có khả năng bị hù dọa như vậy, đương nhiên chịu thoái nhượng, híp mắt lại, cẩn thận đánh giá nam nhân trước mắt .

      Dáng người cường tráng, đầu và trang sức tuy thực rất hoa lệ, nhưng trang phục kỳ dị, chỉ nhìn thôi có thể nhìn thấy thủ công tinh xảo chế tác từ tơ lụa quý cũng chỉ vàng….

      Cùng lúc, sắc mặt của Hắc Sát cùng Bạch Sát lộ vẻ kinh hoảng, người này phải là người của Xích Lung quốc ……

      “Ngươi thực là ai?” Hắc Sát phản ứng đầu tiên, toàn thân căng thẳng.

      Cư nhiên có ngoại nhân có thể dễ dàng vào thành như thế , bây giờ còn to gan lớn mật xâm nhập hoa viên hoàng cung .

      Mà hoàn toàn bị người thị vệ nào phát ? Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Hay là võ công người này quá mạnh mẽ, hoàn toàn bị bọn thị vệ phát ?

      Cũng mặc kệ Hắc Sát theo dõi sát sao như thế nào, bằng kinh nghiệm nhiều năm của nàng, nam nhân trước mắt này hoàn toàn giống như người có võ công.

      “Hừ! Chỉ bằng hai người các ngươi nghĩ có thể ngăn cản bổn Vương? To gan lớn mật, nhìn thấy bổn Vương còn quỳ xuống?”Namnhân bị các nàng kích thích còn kiên nhẫn hét lớn.

      “ Vương? Vương chúng ta chỉ có , đó chính là Xích Lung Vương.” Bạch Sát chút do dự trả lời.

      Nghe lời ấy, mặt nam nhân lập tức xuất thần sắc khinh thường .

      Hắc Sát chăm chú nhìn nam nhân cách trước mắt xa, trong đầu suy tư xưng chính mình là Vương? Đương kim có thể xưng Vương chỉ có ba người.

      Thứ nhất chính là Vương thượng Xích Lung quốc xưng bá phương Bắc của các nàng , thứ hai chính là Đường triều ở phương Nam, nhưng mà người nam nhân này nhìn như thế nào cũng giống a! Hơn nữa bọn họ đều xưng là “Trẫm”cho nên cũng thể là thứ hai.

      “Khoan ! Bạch Sát.” như thế , vậy chỉ còn lại có thứ ba , vị ở Cách Tang quốc phương Tây , là người đó.
      Last edited by a moderator: 31/1/15
      linhdiep17 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chân Tình Ngàn Năm Chương 28
      Edit: chủ nhà

      Beta: Sâu Lười

      Nam nhân trước mắt hoàn toàn phù hợp phỏng đoán của nàng .

      Hắc Sát do dự đều nghi hoặc trong lòng ra, nếu nàng đoan đúng, như thế thực hỏng bét rồi.

      “Chẳng lẽ ngài là, thống nhất quốc gia phương Tây đại Vương Cách Tang quốc, Cách Phổ Tùng Trí.” Lời này vừa ra, sắc mặt Bạch Sát lập tức kinh ngạc xoay người nhìn giống Hắc Sát.

      “ Ha ha ha ha – Cũng may các ngươi còn có kiến thức, đúng vậy, bổn Vương chính là Cách Tang đại Vương, thấy còn quỳ xuống?” Cách Phổ Tùng Trí từ khuôn mặt tươi cười ban đầu đột nhiên chuyển sang nghiêm nghị lạnh lùng.

      biết thân phận nam nhân trước mắt, Hắc Sát, Bạch Sát lập tức quỳ gối xuống “Tại hạ Hắc Sát, Bạch Sát, vô tình mạo phạm, thỉnh Cách Tang Đại Vương thứ lỗi.” Hai người chắp tay tạ lỗi.

      Bất thình lình chuyển biến, làm cho Dạ Thủy Linh ở bên thấy hiểu ra sao, hoàn toàn hiểu tại xảy ra chuyện gì.

      Vốn dĩ cảm xúc đau buồn ban nãy, lập tức hóa thành hư ảo.

      “ Hừ! Đứng dậy!” thế này mới vừa lòng huy phất ống tay áo.

      “ Tạ Cách Tang đại Vương.” Hắc Sát, Bạch Sát tạ qua đại Vương, chậm rãi đứng dậy.

      thấy hai ả thị nữ vẫn bình tĩnh đứng ở chỗ cũ, có động tác gì nhường đường, lửa giận lại lần nửa dâng lên.

      Hai người này là đầu gỗ sao!? “Còn đứng ở nơi đó làm cái gì? Còn mau thay bổn Vương dẫn kiến?”

      Ánh mắt của Cách Phổ Tùng Trí nhìn Dạ Thủy Linh có chút được tự nhiên.

      “ Ách…… Này chỉ sợ, có chút ổn……” Sắc mặt Hắc Sát giống như gặp nạn ra băn khoăn của nàng , nếu như bị Vương thượng nhìn thấy, các nàng bị trách phạt .

      ổn? Tại sao ổn?” Dứt lời! Cách Phổ Tùng Trí nhanh chóng tiến lên, sau khi biết thân phận , Hắc Sát và Bạch Sát cũng dám mạo muội ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn bắt lấy cánh tay trắng ngọc Dạ phi nương nương.

      “ Oa a…… Đau quá……” Dạ Thủy Linh bị dùng sức nắm chặt lấy, đau kêu thành tiếng.

      “Nương nương? Nương nương người xảy ra chuyện gì?” Hắc Bạch song sát hai người muốn tiến lên xem xét, lại bị đại Vương Cách Tang trừng mắt dọa nạt.

      “Các ngươi đây là làm cái gì? Chỉ là thân phận hạ nhân, cũng muốn đối nghịch cùng bổn Vương? Các ngươi cần đầu nửa phải ?” Lạnh giọng uy hiếp .

      Nghe thấy giai nhân hô đau, vội vàng thu hồi đại chưởng, thấy do dùng sức quá mạnh, cổ tay trắng như tuyết hằn nét năm ngón tay đỏ ửng.

      Lần này, Dạ Thủy Linh đợi Hắc Bạch song sát ra tiếng, mở miệng trước : ”Hắc Sát, Bạch Sát ta mệt mỏi, trở về !” đợi các nàng đáp lại, vội vã bước nhanh về phía trước.

      Nếu nàng ở đây, biết nam nhân kỳ quái này muốn làm cái gì, ánh mắt làm nàng bất an, vẻ mặt của làm nàng được tự nhiên, ở bên cạnh khắc nàng cũng muốn.

      Giác quan thứ sáu minh mẫn của nữ nhân cho nàng, người này có chút thích hợp, nàng muốn đề phòng tránh xa chút.

      “ Vâng! Dạ phi nương nương.” Hắc Bạch song sát cung kính theo phía sau chủ tử .

      Cách Phổ Tùng Trí mắt thấy mỹ nhân như thế, sao có thể buông tay, ”Chờ chút!” Bước bước dài, vào trước mặt nàng , bắt lấy nàng.

      “Các nàng gọi nàng là nương nương? Chẳng lẽ nàng chính là phi tử của Xích Nhĩ Đa?” hỏi.

      Lần này, nàng bị dọa, chỉ thản nhiên , ”Đúng vậy, biết đại Vương còn có vấn đề gì ? Thiếp thân mệt mỏi, nếu có việc gì, thiếp thân xin cáo lui trước .” Nàng học phương thức chuyện của cổ nhân, nhìn nam nhân trước mắt thi lễ.

      Nghe là như thế, Cách Phổ Tùng Trí vẫn như cũ chịu buông tay, gắt gao nắm, Dạ Thủy Linh cũng giãy ra.

      Ngay tại lúc giằng co dứt, Xích Nhĩ Đa xuất , làm cho đoàn người Dạ Thủy Linh to thở dài nhõm hơi.

      “ Nhĩ Đa……” Dạ Thủy Linh thấp giọng kêu lên.

      “ Vương thượng!” Hắc Bạch song sát khấu kiến Vương thượng.

      Xích Nhĩ Đa gật đầu , ”Ừm, miễn lễ.” Đương nhiên, tiếng kêu cứu của Dạ Thủy Linh tuy rằng rất , nhưng cũng đều hoàn toàn nghe thấy được.

      “A! ra là Cách Phổ Tùng Trí huynh ở chỗ này a!” Từ xa liếc mắt cái liền thấy nữ nhân của bị tên chết tiệt Cách Tang quốc vương nắm, trong lòng phẫn nộ cố gắng đè nén.

      Xích Nhĩ Đa ngoài cười nhưng trong cười, từ bên kia tay nắm lấy tay của Dạ Thủy Linh, kéo nàng vào lòng, đem ái phi bảo hộ vào trong ngực, “Ái phi làm chuyện gì khiến cho Cách Phổ Tùng Trí huynh nắm tay chặt như thế a?”
      Last edited by a moderator: 31/1/15
      linh14061997linhdiep17 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Sâu Lười

      Chương 29




      Vốn dĩ cầm giai nhân trong tay, trong nháy mắt biến thành rơi vào trong lòng Xích Nhĩ Đa, làm cho Cách Tang Vương nhìn cũng phải dễ chịu cho lắm.

      có gì, chỉ là mới vừa rồi nhìn thấy vị mỹ nhân này ngâm thơ, bổn Vương bỗng dưng có hứng ứng đối câu, làm cho mỹ nhân sợ hãi, muốn tiến lên giải thích tâm , Nhĩ Đa huynh tới rồi.” Cách Phổ Tùng Trí mưu mưu lược lược cười cười.

      ra là như vậy, Cách Phổ Tùng Trí huynh đại giá bổn quốc, sao lại báo trước tiếng? Để cho Xích Lung quốc có thể nghênh tiếp từ xa a! Hạ nhân thông tri Cách Phổ Tùng Trí huynh ở đại điện chờ, bổn Vương lập tức tiến đến, lại thấy thân ảnh Cách Phổ Tùng Trí huynh, ra ở hoa viên hoàng cung nhìn thấy người a!” lại vẫn nắm chặt lấy tay nàng buông.

      Biết tất cả những nam nhân chỉ cần gặp qua dung mạo Dạ Thủy Linh , có người nào vì nàng si mê.

      Ngay cả Cách Tang Vương trước mắt này đến từ phương Tây cũng giống như thế.

      Trong mắt Cách Phổ Tùng Trí nhìn nàng để lộ ra dục vọng cùng ý đồ, tuyệt đối đoán sai, cho dù chỉ là trong nháy mắt, cũng làm cho xem phi thường ràng.

      “Ha ha ha ha! Này quả là bổn vương sơ sẩy a! Thất lễ, thất lễ, đợi Nhĩ Đa huynh đến, tự tiện tham quan hoàng cung, thể tưởng được phong cảnh trong cung Xích Lung quốc lại tuyệt đẹp như thế, cho dù là tạo sơn tạo thủy cũng làm trông rất sống động a! Tuy rằng khí hậu thuận lợi, nhưng lại làm cho người ta lưu luyến rời.” tán thưởng .

      “Nếu Cách Phổ Tùng Trí huynh thích thú, bổn Vương bảo vài cung nữ mang huynh dạo chung quanh , đêm nay giờ Dậu, bổn Vương ở hậu viên thiết tiệc rượu chiêu đãi, cung nghênh Cách Phổ Tùng Trí huynh đại giá bổn quốc , đến lúc đó có người đến thông tri.”

      Xích Nhĩ Đa cúi đầu lạnh lùng nhìn thiên hạ trong lòng : “Ái phi có chút mệt mỏi, có chuyện gì sau này còn nhiều cơ hội để , Cách Phổ Tùng Trí huynh mời tự nhiên, Hắc Sát, bảo vài cung nữ đến hầu, đừng làm cho Cách Phổ Tùng Trí huynh buồn.” Dứt lời, Xích Nhĩ Đa ôm choàng lấy thắt lưng của Dạ Thủy Linh, để ý vẻ mặt Cách Tang Vương, cũng quay đầu lại đem nàng rời khỏi trường.

      “Cách Tang Vương, thỉnh bên này.” Hắc Sát nghiêng người, ngược lại hướng bọn họ,Bạch Sát còn lại là cung kính theo sát ở phía sau.

      Dọc theo đường , Xích Nhĩ Đa phẫn nộ câu cũng , thẳng đến về tới Xuân Tuyết Các của nàng, vào tẩm phòng của nàng, đem nàng dùng sức đẩy vào nhuyễn tháp......

      “Ngô...... Ngươi làm cái gì a?” Thân thể va chạm mạnh vào nhuyễn tháp, phát ra chút đau đớn.

      “Hừ! Làm cái gì? Chuyện này ta muốn hỏi nàng a? Nàng có việc gì chạy đến hoa viên làm gì? Muốn câu dẫn nam nhân? Thừa dịp ta ở đó, hai người nhàn tình hạ ý đối thơ sao?” Nàng biết liêm sỉ như thế sao?

      Hay là, nàng vẫn còn ý định muốn chạy trốn khỏi nơi này, nghĩ đến tìm nam nhân khác, thả nàng ?

      Đừng nghĩ, tuyệt đối bao giờ có thể buông tay như vậy , huống chi, còn chưa đùa đủ đâu!

      “ Ngươi...... Ngươi cái gì a? Bình tĩnh chút được , ta cùng hoàn toàn có cái gì.” Ý tưởng  trong lòng nàng, nhất định là hiểu lầm .

      Bình tĩnh? Muốn làm sao mà bình tĩnh? Chỉ là tên kia nắm lấy tay nàng, liền đầy ngập lửa giận, chứ đừng là cùng chỗ đối thơ.

      Cười lạnh, “Nàng các người có chuyện gì, cùng nhau đối thơ còn có chuyện gì sao? Chẳng lẽ muốn ta thấy các người tình chàng ý thiếp, thực ở giường, thế này mới gọi là có cái gì sao? Hay là, ta thể thỏa mãn nàng, mới làm cho nàng muốn nam nhân như thế?” Xích Nhĩ Đa sắp mất lý trí, động tác nhanh chóng cởi y phục chính mình, nằm đè lên nàng.

      “A...... Ngươi làm cái gì? Ngươi bậy gì vậy......” Dạ Thủy Linh sợ hãi liều mạng lùi về phía sau, làm cho Xích Nhĩ Đa càng thêm giận dữ trực tiếp đem quần áo người nàng toàn bộ xé bỏ.

      ......” Nàng quá sợ hãi, hai tay vung vẫy lung tung , muốn ngăn cản khủng bố hung ác, hoàn toàn phát huy nửa điểm tác dụng.

      Tơ máu che kín đôi mắt , “? Cách Tang Vương là có thể?” Hừ lạnh ra tiếng, hoàn toàn nghe thấy nàng gì.

      Ghen tuông chiếm cứ tâm , thể dễ dàng tha thứ nam nhân khác chạm vào nàng, bởi vì, nàng chỉ có thể là của mình .

      cho nàng có cơ hội biện giải, đôi môi ấm nóng lập tức hôn lên cái miệng nhắn bạc thần của nàng , cái lưỡi bá đạo tham nhập trong miệng nàng khẽ nhếch , giữ lấy mỗi chỗ non mềm trong miệng nàng .

      “Dừng tay...... Ngô......”Tay bé vô lực đánh vào trong ngực cứng rắn của .

      chút để ý tới, lưỡi cứ lướt qua, chuyển động ở trong miệng nàng , điên cuồng hôn làm cho nàng bắt đầu mê mẫn,  cỗ dục hỏa kịch liệt ở hạ thân hừng hực thiêu đốt, muốn nàng! Trong đầu tại chỉ tồn tại duy nhất ý niệm này.

      “ Nàng vẫn chưa đủ, cũng khát vọng, ta đây thanh toàn cho nàng, cho nàng suốt đời khó quên.” Xích Nhĩ Đa nở nụ cười, cười là trầm như thế, tà mị như thế, làm cho nàng rét mà run.

      cần...... Ngươi nhất định là hiểu lầm , phải như ngươi tưởng vậy, Làm ơn! Buông tha ta !” Hiểu được dục vọng lóe ra trong mắt , nàng biết, kế tiếp phát sinh chuyện gì .
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :