1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chân tình ngàn năm

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng

      Chương 15


      <img class="alignnone size-full wp-image-5052" title="Ctinh 15" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/ctinh-15.jpg" width="531" height="531" />

      Chương 15

      Hôm sau, trời còn chưa sáng.

      Dạ Thủy Linh sâu kín chuyển tỉnh, sớm bị bế lên giường, nằm trong chăn ấm.

      Trời ạ! Sao vậy lại như vậy? Nàng ngờ bị tên cổ nhân chết tiệt kia chiếm tiện nghi, là tức, đầy mình lửa giận.

      Chỉ cần gặp gỡ , tính tình vốn luôn luôn bản mềm mại của nàng , trở nên tức tối điên cuồng,phá hủy hình tượng tốt của nàng.

      Nàng nghiến răng nghiến lợi, trong đầu bất chợt xuất ý nghĩ, im lặng như thế , vậy có lẽ trời vẫn còn chưa sáng! bằng liền thừa dịp tại nên chạy trốn là tốt nhất, có mặt càng dễ hành động.

      Tuy rằng bọn họ bái đường xong,nhưng đến vài ngày tân nương liền mất tích,mà lại là chi Vương của quốc gia , nhất định rất mất mặt.

      Có thể tức chết tốt nhất, là nhất cử lưỡng tiện a!

      Nàng rón ra rón rén đứng dậy xuống giường, hoan ái lần thứ hai tuy rằng nơi riêng tư còn có chút khoẻ, nhưng đến nỗi đau đớn giống lần đầu tiên, đứng vững liền ngã ngồi ở giường.

      Dạ Thủy Linh tay chân lúng túng mất gần hai mươi phút mới mặc xong bộ y phục phức tạp kia.

      “Đây là cái gì quần áo a?! là phiền toái chết được!” Thấp giọng oán giận.

      Xinh đẹp là xinh đẹp, nhưng như thế này khỏi cũng quá khó khăn ! Chỉ là mặc quần áo khiến cho nàng muốn làm nửa ngày, nếu nàng ở thời đại kia, quần áo cần phút đồng hồ là có thể thoải mái thu phục.

      Khuôn mặt nhắn chưa hề điểm trang chút son phấn nào, đầu cũng hề có trâm cài hay bất cứ vật phẩm trang sức, mái tóc đen dài cứ xõa tung đôi vai .

      Mặc dù có trang sức hoa lệ , nhưng vẫn hề làm giảm sắc đẹp khuynh quốc của nàng.

      Chỉ cần là nam nhân gặp được nàng, bị bên ngoài của nàng hấp dẫn sâu, mê luyến thôi.

      Khi Dạ Thủy Linh tới cửa, vừa tách hai cánh cửa gỗ nặng nề ra,lòng tràn đầy chờ mong muốn thoát khỏi nơi này, ai ngờ ngoài cửa lại có cung nữ trông coi.

      Cả kinh gặp Dạ phi nương nương, cung nữ kia vội vàng phục thân tham kiến,” Dạ phi nương nương, sắc trời còn sớm, người ngủ thêm lát nữa sao? biết Dạ phi nương nương muốn đến đâu?”Thấy nàng muốn xuất môn, cung nữ trông coi ở ngoài cửa hỏi

      Vẻ mặt kinh ngạc,” Ách...... Ta...... Ta muốn ra ngoài chút.” Nàng đầu tiên là hoảng sợ, có chút chột dạ .

      Trong lòng thầm rủa, chẳng lẽ các nàng ta cũng cần ngủ sao? biết cổ đại mọi người suy nghĩ cái gì......

      “ Vậy xin cho nô tỳ theo nương nương !” Vương thượng có công đạo qua, muốn hạ nhân các nàng tất cả nên chăm sóc bảo hộ nương nương cẩn thận.

      cần, ta mình là được rồi, ngươi làm chuyện của mình ,hoặc là ngủ cũng được.” Chỉ cần đừng bám theo nàng là được rồi.

      Dạ Thủy Linh vội vàng ngăn cản, nếu để cho nàng ta theo, vậy nàng kế hoạch muốn chạy trốn chạy phải tất cả đều “công ” sao .

      Nàng làm sao để chuyện như thế phát sinh, lần này mặc kệ cái gì, vô luận như thế nào nàng chỉ đưuọc thành công được thất bại.

      “Nhưng là, nương......” Cung nữ vẻ mặt khó xử muốn tiếp tục .

      “ Được rồi! có cái gì nhưng là, dù sao ta chính là cho phép ngươi theo ta, nghe được ?” đợi cung nữ xong, nàng cố ý ra vẻ hung ác nhìn nàng rống to, muốn dọa lui cung nữ cứ bám riết buông này.

      Chiêu này tựa hồ có chút tác dụng, cung nữ kia bị nàng hét lớn như thế , dọa sắc mặt tái nhợt, thân mình run rẩy, bởi vì cung nữ kia chưa từng gặp qua chủ tử hung dữ qua như thế .

      Dạ Thủy Linh kỳ cũng cũng muốn như vậy, này cũng phải bản tính của nàng, nhưng mà nàng tại quản được hơn như thế , xong, nàng xoay người định rời , tên kia cung nữ thấy, cũng vội vàng theo phía sau nàng .

      Biết kia cung nữ cũng theo phía sau nàng , nhất thời dừng lại cước bộ, làm cho cung nữ phía sau nhất thời kịp phản ứng, đầu liền va vào lưng nàng.

      “Ngô!” Ôm đầu, rút lui hai bước,” Thỉnh nương nương tha thứ, nô tỳ phải cố ý muốn xúc phạm nương nương .” Cung nữ quỳ sụp xuống, dập đầu giải thích, biểu tình giống như là gần như sắp phát khóc.

      Nhìn nàng liếc mắt cái, Dạ Thủy Linh nghiêm mặt :” Muốn ta tha thứ có thể, ta cuối cùng lần nữa, được theo ta, nếu ngươi còn xem ta là nương nương trong mắt, tại trở về .” Lúc này đây, nàng chỉ dùng mệnh lệnh .

      Đây cũng là lần đầu tiên nàng dùng danh hiệu “ nương nương “ để dọa người.

      “......” Làm sao bây giờ? Nương nương như thế , kêu nàng nên sao mới tốt? Nhưng nàng cũng dám cãi lời Vương thượng chỉ lệnh a!



      Hale205, linh14061997linhdiep17 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Quảng Hằng


      Chương 16


      <img class="alignnone size-full wp-image-5088" title="c16" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/c16.jpg" alt="" width="588" height="415" />


      Thấy nàng do dự, Dạ Thủy Linh lại thêm câu nữa ,” Ta chỉ là dạo xung quanh, lát trở lại, cho nên cần lo lắng.” Này đương nhiên là lời dối của nàng .

      Nếu có thể thuận lợi rời nơi này, nàng làm sao mà ngu ngốc trở về?!Nếu vừa rồi lừa lần, nàng nghĩ, lại lần nữa chắc cũng ko sao đâu!

      Nghe nàng như thế , cung nữ nghĩ nghĩ, chỉ cần Vương Thượng chưa đến, mà nương nương nhanh chóng trở về,hẳn là bị phát .

      “Vậy được rồi! Nhưng mà Dạ phi nương nương phải đáp ứng nô tỳ, phải trở về nhanh chút , bởi vì Vương thượng giờ Mẹo đến gặp nương nương.” Cung nữ cuối cùng chỉ có thể miễn cường đáp ứng.

      Cái gì? Nàng có nghe lầm chứ!? Cái cổ nhân thối kia muốn tới gặp nàng, mới có tâm tốt như vậy đâu! Tám phần là có cái mục đích gì , xem ra nàng phải nhanh chóng đào tẩu, nàng nhất định phải chạy trước giờ mẹo mới được.

      “ Ừm, biết!” Sau đó, nàng bước nhanh hơn, ly khai Xuân Tuyết các.

      Đây là buổi sáng sớm tươi mát, trong trẻo,nàng mình hành lang vắng vẻ, nóng lòng muốn chạy nhanh khỏi chỗ quỷ quái này,chung quanh im ắng lại bị phong cảnh xung quanh hấp dẫn thể rời mắt.

      luồng gió thổi mang theo mùi thơm ngát của hương sen buổi sáng tinh khiết. bầu trời cao, mờ mờ lên màu xanh trong suốt như viên ngọc phỉ thúy tốt nhất, từng đám mây lơ lưng trôi qua. Đàng xa kia từng đóa hoa mẫu đơn yểu điệu nhàng như khiêu vũ lay động trong gió.

      Gió lướt qua khuôn mặt tinh xảo của nàng thoải mái nhắm mắt lại, hưởng thụ tốt đẹp lát , trước kia, nàng chưa từng có được cảm giác tốt như thế này, ở đô thị phiền muộn cùng áp lực, ở trong này chút cũng cảm giác được.

      Nhìn thấy bốn phía xung quanh là những chiếc cầu lượn quanh mặt hồ, mổ thành cầu đều sơn son thiếp vàng, tinh xảo hoa lệ, bốn vách tườn cao bao xung quanh, bên dưới tràn đây hoa cỏ thơm ngan ngát, bị gió cuốn phiêu du trong gió

      Nàng lẳng lặng tới bên hồ, vài chú hạc trắng tao nhã lượn bay mặt hồ, có đôi đứng bên thành hồ điệu đàng chải chuốt những sợi lông trắng muốt của nhau, thản nhiên tự đắc, thập phần ân ái, thỉnh thoảng còn có mấy đôi uyên ương nhàn hạ tựa đầu vào nhau ngủ trong bóng cây râm mát.

      cây cổ thụ cao to xòe tán rộng, từng nhánh cây vươn cách mạnh mẽ, phủ bóng bao trùm xuống mặt hồ,những làn gió đung đưa cành lá, làm những cánh hoa rung động nhàng rơi xuống mặt nước hồ trong xanh,tất nhiên là rơi vào mảnh hương diễm lệ.

      Đôi mắt Dạ Thủy Linh vẫn còn chưa kịp nhìn ngắm hết tất cả các cảnh đẹp là lúc nàng phát căn nhà gỗ cách đó xa, nhốt rất nhiều con ngựa.

      Ông trời đối với nàng tốt, nàng nhàng tung tăng chạy đến bên chuồng ngựa, từ nãy đến giờ bầu trời bắt đầu ửng đỏ, sáng rực rỡ, chung quanh bắt đầu có tiếng xôn xao, vậy hẳn là giờ mẹo .

      Động tác nàng cần phải nhanh hơn , tận đáy lòng thầm dự tính.

      Có rồi!” Ta là quá thông minh.” Nàng mừng thầm, ý nghĩ tốt.

      Mặc dù ở nơi này có tắc xi , chỉ có ngựa, nhưng so với đôi chân nàng dùng nó tốt hơn nhiều.

      “Cưỡi ngựa chắc chắn là nhanh hơn” Nhưng mà điều kiện đầu tiên là làm sao len lén dắt con ngựa đó mà bị phát .

      Nàng đầu tiên là trốn đằng sau gốc cổ thụ nhìn ngó xung quanh, khi phát xung quanh thực có người, mới lén lút vào chuồng ngựa, đến bên gốc cột có buột sẵn con ngựa.

      Nàng chọn con ngựa đứng gần nàng nhất, nhưng ngờ đó là chú ngựa màu đen tuyền, đầu còn có ấn phong màu đỏ rực rỡ đúng là con ngựa mà Vương thượng thích sử dụng nhất -- Cực Phong.

      Con ngựa này tính tình rất khó huấn phục, hơn nữa tính tình vô cùng ương bướng, ngoại trừ Xích Nhĩ Đa có thể khống chế nó , bất luận kẻ nào chỉ cần muốn trèo lên ngựa, lập tức bị nó hất té xuống.

      Dạ Thủy Linh khuôn mặt nhắn lặng lẽ đến gần, bàn tay bé cũng nhàng vuốt ve theo khuôn mặt dài ngoằng của nó.

      Dáng vóc của con ngựa này đẹp , thoạt nhìn cũng có thể thấy được nó chạy rất nhanh, chọn nó là tốt nhất.

      “Con ngựa ngoan, ta thương tổn mày .” Nàng nhàng thầm vào tai nó.

      Nàng trước kia có nghe qua, trước khi muốn cưỡi ngựa, trước tiên phải bồi dưỡng cảm tình với nó, mới có thể cưỡi nó.

      Chỉ thấy con hắc mã  kia hoàn toàn để ý tới, cứ mãi nhìn nàng, tính tình hỏa bạo phát ra thanh “Tê tê --” .

      “ Suỵt...... Đừng kêu, con ngựa ngoan , con ngựa tốt, tự do của ta toàn dựa vào mày , tại chỉ có mày có thể giúp ta rời nơi này “ Nàng kiên nhẫn trấn an hắc mã xao động , chờ nó an tĩnh lại.

      cũng kỳ quái, vốn dĩ cũng ầm ỹ thôi, hắc mã đột nhiên như là nghe hiểu lời của nàng, trở nên vô cùng ngoan ngoãn phát ra hí thanh cùng tiếng vó ngựa.



    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng  Hằng

      Chương 17


      <img class="alignnone size-full wp-image-5125" title="17ctinh" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/17ctinh.jpg" alt="" width="487" height="689" />


      Thấy con ngựa dường như hiểu ý nàng, nàng lại :” Chuẩn bị tốt sao? Chờ sau khi chúng ta ra ngoài , ta nhất định mời ngươi giỏ củ cải làm hồi báo.” Đưa tay cởi sợi dây buộc ngựa ra.

      Dạ Thủy Linh vui vẻ sau khi ôm nó, tìm cái ghế đẩu , để cho vóc dáng nhắn của nàng có thể thuận lợi lên ngựa, chính là nàng cũng biết, hắc mã đột nhiên chuyển biến dịu ngoan chỉ là vẻ bề ngoài.

      Nguy hiểm chân chính ở phía sau chờ nàng......

      “ Giá --” Leo lên ngựa, hai chân thúc vào bùng ngựa.

      Chờ sau khi Dạ Thủy Linh ngồi yên ổn, mới ràng kinh hoàng nhận ra, nàng biết cưỡi ngựa a!

      Chờ đến khi chú ý tới , muốn còn kịp rồi, con Thất Hắc mã kia chờ sau khi nàng ngồi xuống, tựa như phát điên liều mạng phóng về phía trước, phóng vượt qua hàng rào làm đổ rạp, các con ngựa khác cũng bắt đầu ào ra.

      “ Oa a......” Thân thể thình lình xảy ra xung lượng làm cho cả người nàng nhất thời ngã bật về phía sau, nàng phản ứng rất nhanh tức thời giữ chặt dây cương, mới đê cho nàng bị văng ra ngoài.

      Lúc này, nghe thấy tiếng vó ngựa lớn, người giữ ngựa vội vàng buông tất cả mọi việc tay xuống chạy đến xem, vừa thấy cảnh tượng trước mắt, dọa hô to ra tiếng.

      “Ngựa của ta a! Sao đều chạy ra vậy ......” Ngước mắt nhìn lên, kia phải là Cực Phong sao? Ở còn có người ngồi. “ được a! Mau xuống dưới, con ngựa này phải ai cũng có thể khống chế được nó….”

      Người giữ ngựa khẩn trương chạy theo phía sau của con mã hét ầm lên, nhìn kỹ, mới phát người ngồi đó làDạ phi nương nương.

      Này phải nương nương sao?” Dạ phi nương nương......” Trời ạ, nhanh thông báo Vương đến cứu nàng mới được.

      Hy vọng tới kịp, nếu bất hạnh ngã xuống ngựa, xương cốt nhất gãy nát ...... Càng nghiêm trọng còn lại là chết thảm dưới vó ngựa.

      Giờ mẹo, Xích Nhĩ Đa đúng giờ vào Xuân Tuyết các của Dạ Thủy Linh .

      “ Vương thượng!” Thấy Vương đến, các cung nữ cùng các nữ tì nhàng phục thân tham kiến, mặt tràn đầy hoảng sợ.

      “ Ừ, đứng dậy!” huy huy tay áo.

      khắp đại sảnh cùng phòng ngủ cũng gặp bóng dáng Dạ Thủy Linh , lại thấy các cung nữ sắc mặt trắng bệch, toàn thân run run , trực giác sâu sắc cho , nàng nhất định là phát sinh chuyện gì .

      Nghiêm mặt :”Các ngươi to gan a! Dám mình thả nương nương ra ngoài!?” Sắc mặt khó coi đến cực điểm.

      Nữ nhân đáng giận này , thế nhưng trốn , tuyệt bỏ qua cho nàng......

      Vài cung nữ sớm bị dọa hồn đều bay mất, lại bị hét lớn như thế, tất cả đều quỳ rạp xuống đất, liều mạng dập đầu cầu xin tha thứ.

      “ Vương thượng tha mạng a! Nô...... Nô tỳ...... phải cố ý...... Thả nương nương ra ngoài ...... Ô...... Là nương nương...... Kiên trì...... muốn chính mình người...... ra ngoài chút...... Ô...... Mới......”

      Cung nữ khóc phen nước mũi, phen nước mắt tuôn ngừng, liều mạng giải thích.

      “Câm mồm! Phạm sai lầm còn dám ngụy biện, lôi xuống hết cho ta, đem giam vào địa lao trước chờ xử trí.” Xích Nhĩ Đa lửa giận phừng phừng nhìn bọn thị vệ ra lệnh.

      Chỉ thấy cung nữ kia lập tức bị hai gã thị vệ cấp lôi ra ngoài, lưu lại tiếng thét chói tai thê thảm .

      “ Vương thượng...... ...... Tha thứ nô tỳ a......” Nàng nghĩ vào trong đó, bởi vì nàng biết kết cục sau khi vào ......

      Hừ! làm như vậy chỉ sợ muốn tạo phản ,” , Dạ phi nương nương đâu vậy? Nếu thành trả lời, những người khác toàn bộ cũng đều nhốt lại.” Dám cãi lại mệnh lệnh của , trả giá rất đắt.

      “ Vương thượng bớt giận a...... Tất cả Chúng tôi đều...... biết...... Dạ phi nương nương lúc nào...... ra ngoài ...... Chỉ có mới vừa rồi tên kia...... Mới biết được a......” cung nữ thành .

      Bởi vì lúc đó các nàng ở trong Xuân Tuyết các a!

      “ Xem ra các ngươi là thành rồi ...... Người đâu ......” lúc Xích Nhĩ Đa giận dữ muốn đem các nàng tất cả đều nhốt vào đại lao, gã thị vệ vội vàng chạy vội tiến vào.

      “ Dạ bẩm Vương thượng!” Thị vệ quỳ gối bẩm báo,  “Người giữ ngựa vừa vào hồi báo , gặp Dạ phi nương nương cưỡi Cực Phong, chạy về hướng cửa cung, thỉnh Vương nghĩ cách cứu viện.”

      Mày cau chặt lại. “ biết, nhanh chuẩn bị ngựa, ta muốn  tốc độ nhanh nhất .” Cực Phong là tay dạy dỗ , biết tính tình của nó .
      Hale205linhdiep17 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng  Hằng

       Chương 18


      <img class="alignnone size-full wp-image-5133" title="6e5561d06a45" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/6e5561d06a45.jpg" alt="" width="450" height="643" />


      “ Cái kia...... Hồi Vương thượng, chuồng còn ngựa .” Bọn thị vệ lắp bắp trả lời.

      có ngựa? Rốt cuộc là chuyện gì vậy?” Uy nghiêm .

      “ Bởi vì Cực Phong đem hàng rào chuồng tất cả đều phá nát, những con ngựa còn lại cũng thừa cơ chạy ra ngoài, mã tư ở đuổi bắt !” Nơm nớp lo sợ .

      Xích Nhĩ Đa nghe thị vệ xong , xoay người liền hướng ra phía ngoài đến, còn suy nghĩ nhiều hơn nữa, trước thi triển khinh công đuổi theo nàng, nếu đuổi theo, sau khi ra khỏi cung, đến ngoại thành tìm con ngựa khác thay bộ.

      mũi chân nhún chút, nhàng nhảy, sử dụng khinh công tuyệt thế của , liền lướt qua bức tường cao ngất của Xuân Tuyết các, chỉ thấy thân ảnh thấp thoáng nóc cung đình lượn qua.

      “ Vương thượng......” Hộ vệ bên người cùng thị vệ thấy thế, cũng vội vàng đuổi theo.

      Các cung nữ quỳ rạp mặt đất cũng thở dài nhõm hơi, mồ hôi lạnh ứa ra.

      Hô...... Vù vù...... nguy hiểm ...... Thiếu chút nữa bị......” Cung nữ sợ hãi dám suy nghĩ tiếp tục nữa .

      Chỉ có thể yên lặng vì người tỷ muội đầu tiên bị lôi ra ngoài. Ai điếu.......

      Lúc này Dạ Thủy Linh gần giống như tư thế của ngựa. kéo thẳng dây cương,biến thành nằm ở lưng ngựa, toàn thân cố sống cố chết, nắm chặt bờm của nó. Cực Phong liều mạng chạy như điên, làm nàng biết nên làm thế nào.

      Sợ hãi chiếm cứ lòng của nàng, đây là lần đầu tiên nàng sợ hãi quá như thế , sợ cái cẩn thận, mạng của nàng mất như thế.

      Nhưng lại là ở tha hương, nàng còn có trở về, nàng còn có rất nhiều chuyện vẫn chưa làm, nàng vô cùng nhớ những người thân thương và những người bạn của nàng.

      Nàng muốn chết sớm như vậy a!!

      Ai tới cứu cứu nàng.

      Bất chơt , trong đầu của nàng lên tên người.

      Xích Nhĩ Đa......

      Kinh,” Vì cái gì...... tại xuất ở trong đầu ...... Lại là .” Nàng phải muốn chạy trốn sao!? Trộm ra vì muốn chạy trốn xa, thoát nơi này a!

      Nhưng là...... Rắc rối phức tạp mâu thuẫn, ngừng rối rắm trong lòng .

      , mặc kệ như thế nào, nàng cũng muốn trở về......

      Nàng thể tưởng được Thất Hắc mã này lại chạy như thế , hoàn toàn nghe lời nàng , chịu khống chế, chẳng lẽ nàng bị con Thất Hắc mã này trêu đùa!?

      Nàng thuận lợi chạy ra cửa cung, thị vệ còn kịp phản ứng , Cực Phong tốc độ sét đánh vọt qua.

      “ Trời ạ! Đó phải Cực Phong mà Vương thượng cưỡi sao? Nữ tữ nằm ở là ai a?” Bọn thị vệ đối mặt nhìn nhau.

      Cũng may động tác bọn họ mau, bằng chết thảm dưới vó ngựa .

      “ Uy...... Mau...... Mau đuổi theo a! Nữ tử ngựa chính là Dạ phi nương nương nha!” Mã phu chạy phía sau thở hổn hển hư hư hô.

      “ Cái gì? Dạ phi nương nương......” Bọn thị vệ nghe xong lại kinh ngạc.

      Rất nhiều người đuổi theo tới,  “Nhanh thông tri, nhanh chóng đóng bốn cửa thành lại.: Trong đó người cầm đầu đám thị vệ hạ lệnh.

      Bởi vì mấy ngày nay, nghe bên ngoài cửa thành Đông,có mãnh hổ sơn thú thường lui tới, vài cư dân lên núi , đều từng bị công kích, thậm chí có người bỏ mạng.

      “ Dạ.” thị vệ nhanh chóng xuống ngựa chạy thông báo.

      Những thị vệ này liền đuổi theo Dạ phi nương nương, phân công nhau hợp tác.

      “Chuyện đuổi theo  Dạ phi nương nương giao cho các ngươi, ta còn phải đuổi theo bầy ngựa chạy vì Cực Phong phá hư hàng rào.”Mã tư cùng thị vệ trưởng xong, quay đầu chạy ngược lại.
      Hale205linhdiep17 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng


       
      <img class="alignnone size-full wp-image-5155" title="Ct19" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/ct19.jpg" alt="" width="390" height="539" />


      Chương 19

      “ Con ngựa...... Chậm...... Chậm chút......” Dạ Thủy Linh cảm giác chính mình sắp ngã xuống .

      Cực Phong tựa như hề nghe thấy , nó tiếp tục chạy như cũ , ở trong thành tán loạn, phá tan mấy quán ven đường, thậm chí còn xông vào các cửa hiệu.

      “ oa! Ngựa điên a......” gã phụ nhân thét chói tai.

      “ Sao lại như thế, có biết cưỡi ngựa hay !” người khác thấy tình huống trước mắt như thế, nhanh tay thu thập tất cả mọi đồ vật, để tránh theo tao ương.

      “ Hoa quả của ta ......”

      “ a! Hàng hóa của ta......”

      “ Nhanh...... Có ai có thể ngăn cản nó......”

      đám thành dân ngừng mắng , vừa mới dọn xong sạp, muốn bán gì đó, bị vó ngựa phá hỏng mất.

      lúc bọn họ thu thập tàn cục, phía sau đoàn thị vệ cũng cưỡi ngựa phi như bay đến bụi tung mù mịt.

      “ ô...... Khụ khụ...... Hôm nay rốt cuộc là sao vậy a......” Toàn bộ thực vật đều bị rỡi vung vãi đất bị vó ngựa dẫm qua hư hại còn bất cứ thứ gì.

      Mọi người bị bụi tung mù mịt ho khan, ánh mắt cũng bị bầy ngựa cuốn tung lên nên nhìn thấy gì hết.

      Bọn thị vệ nhanh hơn cước bộ đuổi theoCực Phong., nhưng từ đầu đến cuối vẫn thể đuổi kịp tốc độ kinh hồn của

      “Giá”

      “ mau, nương nương về hướng thành Tây , mau đuổi theo.” gã thị vệ hô.

      Lúc này, thân ảnh mặc hoàng sắc đuổi theo bọn họ, nhìn bọn thị vệ : “Đưa cho ta con ngựa.”

      “ Vương thượng!?” Thị vệ kinh ngạc .

      Trong đó gã nghe thấy lời của , lập tức giữ chặt dây cương, phi thân xuống

      Xích Nhĩ Đa phi thân lên ngựa, dùng sức thúc mạnh vào bụng ngựa, chỉ thấy con ngựa phát ra “Tê tê -- tê” Thanh , hai chân đứng thẳng, tiếp theo chạy vội mà .

      Chạy đoạn lộ trình, đôi tay của Dạ Thủy Linh ê ẩm, thân mình ngừng xóc nảy cũng càng lúc phát đau lên , nàng sắp chống đỡ được .

      Thấy trước mắt chính là cửa thành Tây, chỉ cần ra nơi đó, nàng liền tự do .

      Mà các binh lính canh giữ cửa thành Tây sớm nhận được tin tức niêm phong cửa , nên khi nàng gần đến cửa thành đóng được phân nửa.

      , nàng muốn qua, cho dù nàng ngã xuống......

      Nàng cũng muốn qua,” giá!” Nàng đá vào bụng ngựa, bởi vì nàng nắm vững được dây cương.

      Hay tay ôm chặt lấy cổ ngựa, dùng sức lực cuối cùng  chống đỡ thân mình nàng lắc lư .

      ! Dừng lại.” Xích Nhĩ Đa đuổi theo nàng, ở phía sau nàng hô to.

      Như vậy nàng nhất định ngã xuống , nhìn ra lưng Cực Phong nàng sắp chống đỡ nổi, mà con ngựa kia hưng trí muốn vọt qua cửa thành kia.

      Nếu phải do cưỡi con tuấn mã tốc độ hoàn toàn thể so sánh với Cực Phong bằng sớm đuổi kịp nàng, mà phải truy ở phía sau nàng .

      “Giá, giá” Hai tiếng, thúc giục tốc độ thân ngựa dưới chân.

      Dạ Thủy Linh thân mình chấn động, đây là thanh của , đuổi tới......

      Khi cửa thành sắp đóng hết, Cực Phong nhảy, thuận lợi ra khỏi thành, phía sau tốc độ của Xích Nhĩ Đa cũng theo nhanh hơn , ngay tại trong nháy mắt, con ngựa phát huy cực hạn lớn nhất .

      Khi cửa thành vừa đóng lại, chỉ có hai con ngựa phóng qua, đó là Dạ Thủy Linh cùng Xích Nhĩ Đa......

      Những thị vệ của hoàn toàn đuổi kịp, vừa đến cửa thành đóng hoàn toàn.

      Dạ Thủy Linh đắc ý nghĩ rằng  Xích Nhĩ Đa hẳn là bị kẹt lại ở trong thành ! Nàng cuối cùng tự do ......

      Thả lỏng thể xác và tinh thần, làm cho nàng vốn dĩ cũng lay động, thân thể mềm nhũn vì mỏi mệt cũng từ từ ngã xuống khỏi lưng ngựa.


      Hale205linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :