1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chân tình ngàn năm

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 91

      Edit: Văn Văn

      Beta: Hà Đoàn


      [​IMG]

      Nhìn bộ dáng Xích Nhĩ Đa vẫn kiên trì như trước, đôi mắt Dạ Thủy Linh lạnh lùng, nếu mềm được vậy mạnh bạo thôi!

      Sau đó nàng chậm rãi rút từ tay áo ra thanh chủy thủ sắc bén, hai mắt Xích Nhĩ Đa nhắm chặt nhưng vì ngân quang phản xạ trong khoảnh khắc liền mở ra.

      “Nàng làm cái gì, Linh nhi?” Tâm cả kinh, chỉ thấy chủy thủ trong tay nàng đặt lên gáy ngọc trắng như tuyết của mình.

      “Nếu thể cho ta lưu lại, ta thà chết ở chỗ này…… Nếu ngươi muốn nhìn thấy ta, ta xuất trong tầm mắt ngươi nữa, chỉ mong……Cho ta lưu lại được ?” Vô luận như thế nào, nàng cũng thể rời .

      “Linh nhi……Tội gì phải làm vậy?” Xích Nhĩ Đa như nghẹn ngào.

      “Bởi vì, ta chàng.” Nàng hít sâu hơi chậm rãi ra nội tâm của mình.

      Thân thể Xích Nhĩ Đa chấn động, nghe lời của nàng, biết thể nhẫn tâm cự tuyệt lần nữa.

      “Tùy nàng ……” xong, đứng lên, khắc chế xúc động muốn ôm nàng, trực tiếp quay đầu rời .

      “Nhĩ Đa……” Nàng ở phía sau kêu gọi, lại cũng vì vậy mà quay đầu.

      thể đối mặt với nàng nữa, bởi vì sợ hãi, đó là sợ hãi từ đáy lòng chưa từng có, ngay cả lúc chiến trường, sinh tử trong nháy mắt cũng chưa từng sợ hãi như vậy……

      Cứ như vậy, Dạ Thủy Linh được làm được, có xuất trước mặt nữa, mỗi ngày nàng phải ở chỗ Liễu thái y, chính là chôn mình trong Xuân Tuyết các, chuyên tâm nghiên cứu tư liệu liên quan đến tây độc.

      “Chủ tử, uống ngụm trà nghỉ tạm chốc lát !” Thúy nhi bưng ly trà hoa quả đến nàng trước mặt.

      “Trước để đó !” Dạ Thủy Linh đầu cũng ngẩng lên, vẫn vùi vào đống sách so với núi còn cao hơn, lúc trước khi nàng ở trường học, sách thích đọc nhất chính là loại này.

      Nhưng vì , nàng phải tìm ra biện pháp có thể cứu ……

      “Chủ tử……” Thúy nhi lo lắng kêu tiếng, “Ngài cứ như vậy suy sụp mất, ngài đọc sách cả ngày cũng chưa tạm nghỉ ăn chút gì.”

      Nghe vậy, Dạ Thủy Linh đầu mới chậm rãi ngẩng lên, ôn nhu , “Đừng lo lắng, ta sao, ngươi như thế ta mới nhớ tới, ta còn có chút chuyện muốn tìm Liễu thái y thương lượng, biết bao lâu mới trở về, bữa tối ăn tùy tiện là tốt rồi.” Nàng xong, ôm lấy hai quyển sách, liền hướng ngoài cửa đến.

      “Cái kia……” Thúy nhi ngăn được, chỉ có thể nhìn chủ tử rời .

      Giây lát, Dạ Thủy Linh chạy chậm bước vào trong cung phía tây , Y Dược Uyển của Liễu thái y.

      Liễu thái y thấy người tới, kinh ngạc vội vàng đứng dậy, ra cửa nghênh đón,” Dạ phi nương nương? Gấp như vậy, có việc sao?”

      Liễu thái y mời nàng ngồi ghế , đưa nàng ly trà: “Đến, bên này mời ngồi.”

      “Cám ơn ngài.”

      “Đừng vậy, lão phu đảm đương nổi.” Liễu thái y vội vàng đối nàng phất tay.

      “Ta tới là vì hai quyển sách này, muốn tìm hiểu chút, lần trước Liễu thái y phái người tìm hàn băng thảo, có tin tức gì chưa?” Dạ Thủy Linh vừa hỏi vừa đem sách rất nặng trong tay để ra trước mặt .

      “Bỏ thôi!” Tiếp nhận y thư, Thái y vuốt vuốt râu hoa râm, nhíu mày : “ có manh mối gì, hơn nữa mười người phái tìm, bởi vì địa thế hung hiểm, hai người rơi xuống sơn cốc, ba người thể thích ứng gió lạnh thấu xương, tự xuống núi, năm người còn lại vẫn tiếp tục tìm.”

      Mắt thấy thời gian ngày ngày trôi qua, thể cứ để như vậy, thế là chậm rãi : “Ta có đề nghị này……”

      “Dạ phi nương nương mời , lão phu chăm chú lắng nghe.”

      “Ta quyết định chính mình tìm hàn băng thảo, là ở đỉnh Tuyết sơn đúng ?” Nếu nàng nhớ lầm, Liễu thái y từng với nàng là ở Tuyết sơn.

      Nghe vậy, Liễu thái y sợ tới mức thiếu chút nữa nhảy dựng lên, “Này vạn vạn lần thể a! Để cho Dạ phi nương nương , vạn nhất có cái gì sơ xuất, lão phu làm sao ăn với Vương? Cho dù lão phu có bao nhiêu cái đầu cũng đủ a!” Liễu thái y lắc đầu tỏ vẻ tán thành.

      “Vậy phải làm sao? Mọi người lâu như vậy cũng có tin tức, chẳng lẽ trơ mắt nhìn Nhĩ Đa như thế mà chết sao?” Dạ Thủy Linh lòng nóng như lửa đốt .
      Last edited by a moderator: 31/1/15

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 92

      Edit: Văn Văn

      Beta: Hà Đoàn


      <img class="alignnone size-full wp-image-7877" title="30184" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/11/30184.jpg" alt="" width="191" height="280" />


      “Dạ phi nương nương đừng lo lắng, lão phu có chế loại thuốc khác, có thể tạm thời áp chế độc trong cơ thể Vương, cho nên đến nỗi lan tràn quá nhanh, sáng mai lão phu tiếp tục phái thêm nhiều người tìm, tin rằng rất nhanh có tin tức.”

      Dạ Thủy Linh , bởi vì trong lòng nàng    có chủ ý riêng.

      Rồi sau đó, “Vậy được rồi! Nếu Liễu thái y như thế, ta chờ tin tức tốt của ngài.”

      “Vâng!” Liễu thái y đứng dậy, cung tiễn Dạ phi nương nương rời .

      Trở về, nàng ngồi trước bàn tròn, ăn bữa tối Thúy nhi mang đến cho nàng.

      “Thúy nhi!” nàng giọng .

      “Có chuyện gì? Chủ tử.” Thúy nhi chạy nhanh đến bên cạnh nàng.

      “Giúp ta chuẩn bị kiệu, khuya nay ta muốn đến Tuyết sơn.” Dạ Thủy Linh ra chuyện làm người ta khiếp sợ.

      “Cái gì...... Cái gì?” Nghe vậy, chân Thúy nhi thiếu chút nữa đứng vững, nàng hoài nghi lỗ tai nghe mình nghe nhầm, đơn giản hỏi lại lần, “Chủ tử, ngài...... Ngài cái gì?”

      “Ta , chuẩn bị kiệu, ta muốn tự mình đến Tuyết sơn tìm hàn băng thảo.” Vô luận như thế nào, nàng nhất định phải tìm được.

      “Này vạn vạn lần thể a! Nếu như Vương thượng biết được, ta khẳng định bị lột  da.” Chỉ thấy Thúy nhi mãnh liệt lắc đầu, cái gì cũng chịu đáp ứng.

      “Yên tâm, Vương thượng để ý đến ta, cho nên thể trách ngươi, ngươi quên chuyện trúng độc sao?” Từ lúc đó, nàng sống nhiều nhiều ngày bên cạnh.

      “Ta biết chuyện Vương thượng trúng độc, nhưng......Chuyện này thể được đâu!” Hơn nữa, nàng nghe , người tìm được thảo thân thể khỏe vì địa thế hung hiểm, nếu chủ tử đến nơi nguy hiểm kia như thế nào?!

      “Có cái gì được? Người tìm hàn băng thảo vẫn có tin tức tốt, cứ chờ như vậy cũng phải biện pháp, ta quyết định, Thúy nhi, chuẩn bị nhanh !” Dạ Thủy Linh gắp ngụm đồ ăn để vào miệng tinh tế nhấm nuốt, như có việc gì.

      “Chuyện này......” Thấy chủ tử kiên trì như vậy, Thúy nhi chỉ có thể bất đắc dĩ : “Nếu chủ tử như thế nhất định phải cho Thúy nhi theo mới được.” Bằng nàng rất lo lắng.

      “Được!” Lần này, Dạ Thủy Linh phản đối, nàng thoải mái đáp ứng.

      “Ách?" Được? Chủ tử thoải mái đáp ứng? cũng quá kỳ quái ! Nàng còn tưởng rằng phải cùng chủ tử trải qua phen khẩu chiến, mới có thể được.

      “Ách cái gì? Ngươi phải muốn sao?” Dạ Thủy Linh nhướng mi hỏi.

      “Nhưng......” Nhưng là nàng nghĩ tới chủ tử lại đáp ứng nhanh như thế.

      “Vậy nhanh chuẩn bị !” Chỉ còn canh giờ nữa đêm khuya.

      “Ác......Được, Thúy nhi kêu người chuẩn bị ngựa.” xong, Thúy nhi mặc dù nghi hoặc nhưng vẫn là chạy chậm rời .

      Cơm nước xong, Dạ Thủy Linh vào phòng, thay quần áo vàng nhạt màu cây sơn trà, quần cùng màu, đóc dài đen nhánh dùng mấy thanh ngọc trâm quấn đơn giản sau đầu, ngồi trước bàn trang điểm, lẳng lặng chờ Thúy nhi trở về.

      Thúy nhi khoác áo choàng màu đen từ ngoài cửa tiến vào, “Chủ tử, Thúy nhi đều sắp xếp thỏa đáng, xe ngựa đợi ở cửa Tây .”

      “Tốt, vậy xuất phát !” Dạ Thủy Linh đứng lên, hướng ngoài cửa đến, lại bị Thúy nhi phen giữ chặt.

      “Dừng dừng!” Thúy nhi từ trong tủ gỗ để quần áo lấy ra chiếc áo choàng đen phủ lên người nàng, : “Như vậy mới bị phát .”

      Ban đêm, hai bóng đen lặng lẽ ra cửa Tây, lên xe ngựa, vì muốn người chú ý, nên chỉ mang theo mã phu và hai hộ vệ cưỡi ngựa cùng.

      Hai người cưỡi ngựa phía trước mở đường, xe ngựa theo sát phía sau, thẳng hướng Tuyết sơn mà .

      Hai canh giờ sau, xe ngựa đến chân núi, sắc trời cũng dần dần tối, Dạ Thủy Linh cùng Thúy nhi ở xe ngựa tựa vào nhau, nhắm mắt nghỉ tạm.

      Chiều tối, phía trước đột nhiên truyền đến tiếng “Tê tê” xa phu cố giữ chặt dây cương, kiệu bị xốc lên, khiến các nàng dù mơ ngủ cũng phải bừng tỉnh.

      Thúy nhi xuống xe coi, nguyên lai là do hai người dẫn đường đột nhiên dừng lại, mới làm cho xe ngựa đằng sau khộng kịp chuẩn bị, nàng hỏi: “ Có chuyện gì vậy?”

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 93

      Edit: Văn Văn

      Beta: Hà Đoàn


      <img class="alignnone size-full wp-image-8069" title="437144dd515a" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/10/437144dd515a.jpg" alt="" width="531" height="531" />



      Khi hai người kia muốn đáp lời, sau lưng họ truyền đến tiếng kêu rên của ông lão, tên tùy tùng lập tức xoay người, hung hăng đá lão chút, “Câm miệng.”

      Thân thể ông lão quần áo rách nát đến thảm, tóc hoa râm hỗn độn  bẩn thủi , nhìn qua vô cùng dơ bẩn, chật vật, người có nhiều vết máu, xem ra như là bị thương.

      tùy tùng khác bẩm báo với Thúy nhi: “ biết tên khất cái dơ bẩn này sao lại nhảy ra giữa đường, hại chúng ta thiếu chút nữa dẫm lên.”

      Lúc này, lão già chậm rãi đến bên cạnh Thúy nhi, giữ chặt chân của nàng : “Khụ...... Vị nương này, xin ngài thương xót! Chân của ta cẩn thận bị thú núi làm bị thương, tại đường được, cũng có cách về nhà, ta chịu đói ở đây hai ngày, xin hỏi chút, có thể đưa ta về nhà ?”

      Thanh lão thô khàn có sức lực, vô cùng đáng thương cầu xin......

      Chỉ thấy, Thúy nhi còn chưa kịp phản ứng, hai gã tùy tùng liền lập tức gỡ tay lão ra khỏi chân nàng, hơn nữa còn dùng sức đá cước đáng tiền.

      “Tên khất cái thối này, biết người trong kiệu trước mặt ngươi là ai ? Lại lớn mật phạm thượng!”

      “Ô...... Khụ khụ......” Lão giả kêu đau lại khóc lóc, hai hàng lông mày nhíu chặt.

      Dạ Thủy Linh vẫn ngồi trong kiệu bị thanh ầm ỹ bên ngoài hấp dẫn, nàng theo cửa sổ nhô đầu ra, suy nghĩ rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

      “Thúy nhi!” Nàng   gọi.

      Nghe được Dạ Thủy Linh  gọi mình, Thúy nhi chạy nhanh đến cỗ kiệu giữ, “Vâng, chủ tử.”

      “Phía trước lại có chuyện?” Ồn ào như vậy......

      “Ác, có lão gia gia, ông ta giống nhưđã bị thương, nhờ chúng ta đưa ông ấy về nhà.” Thúy nhi kể .

      Nghe xong, Dạ Thủy Linh xốc vải rèm lên, Thúy nhi vội vàng tiến lên đỡ  nàng xuống xe ngựa, sau đó nàng chậm rãi đến bên người lão già, cúi đầu nhìn vết thương chân .

      Cái này xem ra tốt, vừa nhìn xuống mới phát ......

      “Ông...... Ông phải, phải là......” Dạ Thủy Linh kinh hoảng trợn to hai mắt, cứng lưỡi.

      Cho dù mặt lão bẩn như vậy, nàng cũng chắc chắn nhìn lầm,  cho dù mặt lão bẩn thế nào, nàng cũng quyết  nhìn lầm được, người nằm dưới kia chính là kẻ đưa miếng bạch ngọc kia  cho nàng, tự xưng là “Nguyệt lão” gia gia.

      Nghĩ vậy, nàng cũng quan tâm thân thể lão có bao nhiêu bẩn bao nhiêu thối, cố ý tiến lên nâng dậy.

      “Chủ tử!”

      “Dạ phi nương nương!”

      Hành động thình lình dọa hai người tùy tùng cùng Thúy Nhi, ba người trăm miệng lời kêu lên.

      Rồi sau đó, nàng quay đầu đối hai gã tùy tùng : “Hai người các ngươi đứng ở đằng kia làm cái gì? Còn lại đây giúp.” Chỉ dựa vào người yếu đuối như nàng nâng lão nhân bị thương lại có khí lực xác thực là có chút thể.

      “Ách......Vâng.” dám kháng cự, hai gã tùy tùng đành phải mặt nhăn mày nhíu, chán ghét đến giúp.

      Cứ như vậy, bốn người ngay cả lôi kéo, cũng phải mất rất nhiều sức mới đưa lão lên được xe ngựa, Dạ Thủy Linh cũng lên theo, còn lại Thúy nhi là ngồi cùng với mã phu.

      “Lão gia gia, nhà của ông ở đâu?” Thúy nhi xoay người, xốc vải rèm lên hỏi ông lão ngồi bên trong.

      “Khụ khụ......Ác, nhà của lão ngụ ở Tuyết Bạch sơn là gian nhà gỗ .” Lão giả khàn khàn .

      Biết được nơi cần đến, Thúy nhi xoay người với hai người dẫn đường cùng mã phu: “Hướng ngôi nhà gỗ ở sườn núi Tuyết Bạch sơn đến.”

      “Vâng!” Nhận được chỉ thị, xe ngựa chậm rãi về phía trước.

      Sao lại khéo như vậy? Trước đó nàng cùng Xích Nhĩ Đa trở về từ Tuyết Bạch sơn, nghĩ đến lão gia gia kia lại ở gần đó……

      Bên trong kiệu Dạ Thủy Linh ngồi bên cạnh lão giọng : “Nguyệt lão gia gia......Ông còn nhớ ta ?” Nhìn ông ta, nàng khát vọng muốn nghe được đáp án.

      “Sao?” Chỉ thấy vẻ mặt lão khó hiểu, “Nương nương, rất cảm tạ người giúp ta, nhưng, ta nghĩ ta có vận mệnh tốt như vậy có thể quen biết nương nương ngài.” Ông ta mới từ trong miệng tùy tùng biết được, vị có dung mạo đẹp như tiên nữ này chính là nữ nhi thứ sáu của hoàng đế Trung Nguyên gả cho Xích Lung quốc vương, tại cũng chính là Dạ phi nương nương.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 94

      Edit: Văn Văn


      Beta: Hà Đoàn
      Chương 94

      “Ngươi...... phải Nguyệt lão sao?” Linh cơ vừa động, Dạ Thủy Linh vội vàng lấy ra bạch ngọc trước ngực hỏi: “Cái này? Cái này ngươi biết ?” Nếu là Nguyệt lão, nhất định nhớ đây là vật ở đại đưa cho nàng.

      Chỉ thấy lão giả lắc lắc đầu : “Nương nương, ngài nhận sai người, ta phải là Nguyệt lão như người , nếu ta thực lợi hại như vậy, bị nguy hiểm hai ngày nay. Ta bất quá chỉ là dân chúng nghèo nhất thiên hạ, dựa vào săn thú, hái rau sống qua ngày thôi.”

      “Đến nỗi miếng ngọc của ngài, ta còn chưa thấy qua, bất quá...... miếng ngọc này đặc biệt, ngài cần phải cất giữ tốt.” Lão cho qua.

      Dạ Thủy Linh vẫn suy tư, nàng chắc chắn nhìn lầm người, để ý trong mắt lão già lên tia quái dị.

      “Đúng vậy...... Miếng ngọc này đặc biệt.” Nghe ông lão trước mặt mình phải Nguyệt lão nàng muốn tìm, Dạ Thủy Linh có chút buồn bã lẩm bẩm .

      canh giờ sau, bình an đem lão giả đuổi về nhà của , nàng bảo tùy tùng cùng Thúy nhi ở bên ngoài, mình vào nhà lão.

      Phòng ở của lão tọa lạc dưới cây đại thụ lớn, lá cây cùng nhánh đại thụ dài nguyên bản xanh biếc, giờ phút này bị tuyết trắng dày bao phủ.

      Phòng ở của lão chỉ dùng sơn thông thường sơn lên cây cối cho thành hình, tính cả gian phòng cùng với dụng cụ trong nhà khác nhau, chỉ là bề ngoài nhìn qua biết, cuộc sống của lão rất tốt.

      Liếc mắt nhìn cái chỉ có bốn chữ có thể hình dung, “Nhà chỉ có bốn bức tường” dùng ở nơi này, cũng rất là chuẩn xác. (VV: ta đếm thấy 6 chữ nhưng t/g để 4 chữ, ta tôn trọng t/g nên ta hok đổi nha, mọi ng đừng ta hok bik đếm số nhá ~.~)

      Nàng xem chung quanh, vật đáng giá nhất nơi này chính là mấy tấm da thú treo tường, còn có đống dược thảo phơi bên ngoài, đem vô thành bán, chỉ có thể đổi lấy ít tiền.

      May mà Dạ Thủy Linh từ trong tay áo lấy ra cái túi bao rất lạ, bên trong có ít bạc vụn cùng tiền đồng nàng mang từ trong cung ra, nàng đem túi bao đặt vào trong tay lão.

      “Cho ngươi, ta chỉ mang theo nhiêu đây, nếu lãng phí, số tiền này hẳn là đủ sống tháng.” Nàng mỉm cười với người giống Nguyệt lão lão.

      ! Vật quý trọng như vậy, ta thể nhận, ta rất cảm tạ nương nương đưa ta về đây, vật đáng giá như thế ta sao có thể lấy.” Chỉ thấy lão lắc đầu cự tuyệt .

      quan hệ, nhiêu đây tiền tính là gì cả. Tục ngữ , tiền là vật ngoài thân thôi! Sống có thể làm ra, chết thể mang theo.” Hơn nữa, giúp được người khác, phải rất vui vẻ sao!

      Theo như hiểu biết từ của nàng, chỉ cần mình có khả năng nên giúp những người cần giúp.

      “Nương nương, tâm địa ngài thực thiện lương. Nếu như vậy, ta cũng đưa ngài vật!” xong, lão từ giường xuống.

      Dạ Thủy Linh thấy thế lập tức tiến lên nâng, cũng : “ cần đâu! Chúng ta cũng phải rồi.” Nhưng lão vẫn kiên trì, bộ dáng tập tễnh đến hậu viện, rồi mới ngồi xổm xuống, hai tay bắt đầu liều mạng đào bới gì đó trong lớp tuyết.

      “Lão gia gia, ngươi làm cái gì vậy?” Dạ Thủy Linh nhăn mặt nhíu mày, hiểu lão giả vì sao phải quỳ rạp mặt đất giống con chó , liều mạng đào dưới lớp tuyết dày.

      “Đợi lát nữa nhi ngài biết.” xong, lão giả vẫn ngừng tay.

      Thấy lão , nàng đành phải hỗ trợ giúp , đến khi đào ra cái hố gần 50cm mới dừng lại động tác.

      Tiếp theo liền thấy từ dưới lấy lên hộp sắc bị băng bao phủ, lão chớp mắt giao cho Dạ Thủy Linh : “Thứ này, có lẽ giúp ích cho nương nương.”

      “Này...... Đây là cái gì?” Nàng vẫn hiểu, cúi đầu nhìn cái hòm trong tay, rồi nhìn lão giả.

      “Ngài mở ra chẳng phải biết sao......” Lão gầ hướng nàng tươi cười hòa ái, như từng quen thân: “Cái này, coi như là hồi báo lòng thiện tâm của nương nương !”

      Nghe vậy, Dạ Thủy Linh chậm rãi mở chiếc hộp trong tay ra, đạo ánh sáng vàng từ trong hộp chiếu ra, khiến nàng kinh hô hơi dài.

      Tiếp theo, nàng liền thấy trong hộp sắt toàn là tuyết trắng, ở giữa tuyết trắng…….là hàn băng thảo.

      “Cái này......cái này phải là hàn băng thảo ta muốn tìm sao? Sao......” Nàng vội vàng ngẩng đầu, muốn hỏi lão sao lại có thứ này khi, lão biến mất trước mắt nàng.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 31/1/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :