1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chân tình ngàn năm

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 81.

      Edít: Quảng Hằng

      #ffcc00;']Beta: Hà Đoàn


      <img class="alignnone size-full wp-image-7445" title="4c6502d3haafaf72f78df690" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/10/4c6502d3haafaf72f78df690.jpg" alt="" width="500" height="690" />



      “Bởi vì chiếm được giải dược, người nọ cuối cùng bị cổ độc xuyên tâm bỏ mình .” Đáp án Liễu thái y ra làm người ta khiếp sợ .

      “Cho nên ngay cả Liễu thái y cũng biết giải dược sao?”Sắc mặt Xích Nhĩ Đa càng ngày càng trầm trọng.

      “ Cái này......” Ông ta có chút do dự biết có nên hay .

      !” Xích Nhĩ Đa nổi giận, cho phép ông ta chần chờ.

      “Giải dược có là có...... Nhưng mà, phải lấy trái tim người mình nhất làm giải dược, hoặc tìm Hàn Băng thảo ở Thiên Sơn, cùng hang hỏa ba loại làm thuốc dẫn kiềm chế cổ độc .”

      “Cho nên người nọ là có trái tim người nhất ? Hay là ......” còn chưa xong, Thái y liền .

      , tự tay giết lão bà của , chỉ là loại thuốc dẫn thứ hai phi thường trân quý khó cầu, cuối cùng cũng chết.” Liễu thái y nhớ lại .

      Bất quá, nếu trong lời của Vương thượng , có lẽ có thể cứu, bởi vì hai loại thuốc dẫn trân quý khó tìm,loại  thứ nhất là hang hỏa trong ba có, ngay trong kho cất những món trân quý nhất của Vương thượng, đó cũng là món hồi môn quý giá nhất của Dạ Thủy Linh mang theo từ xa đến.

      thuốc dẫn khác , Thiên Sơn Hàn Băng thảo thuộc về phương Bắc, cũng là ngọn núi nổi danh ngay tại đất nước của bọn họ, cao đến chọc trời, đỉnh núi mây mù vờn quanh, nhiều năm tuyết đọng ngừng, còn có tên khác là Thiên Sơn.

      Nghe lúc này đỉnh cao và tối tăm nhất của đỉnh núi này, có sinh trưởng đóa Hàn Băng thảo có năm lá, phiến là màu trắng bạc, phía bao phủ lớp trong suốt như băng mỏng, vô cùng xinh đẹp, năm mươi năm mới nở hoa lần, , hơn nữa địa thế hiểm ác, rất nhiều dược sư thương nhân đều cũng có vào nhưng thấy trở ra.

      “......” Xích Nhĩ Đa rốt cuộc nên lời gì , muốn giết Dạ Thủy Linh, hoàn toàn làm được.

      “ Bẩm Vương thượng, ả ta hôn mê.” Thấy Tuyết Cơ có động tĩnh, gã thị vệ trong đó .

      “Được rồi, đem ả lôi xuống.” Xích Nhĩ Đa phiền muộn huy huy tay áo.

      Đại chưởng chống cằm như suy nghĩ cái gì, rồi sau đó câu:” Độc này phát tác sớm nhất là vào lúc nào?”

      “Chỉ sợ là ba ngày sau.” Liễu thái y bảo thủ tính ra .

      “Nhanh như thế sao...... Được rồi, ngươi cũng về trước ! Bổn Vương muốn yên lặng mình chút.” nhìn về hướng Liễu thái y, Xích Nhĩ Đa duy trì cùng cái tư thế .

      “ Dạ.” Tuy rằng Vương thượng nhìn ông ta, nhưng ông ta vẫn cung kính hướng Vương thượng hành cái lễ sau đó rời .

      Vừa mới bước ra cửa, Liễu thái y thấy bóng dáng của Dạ Thủy Linh núp ở bên. Vừa định lên tiếng vấn an, Dạ Thủy Linh ra hiệu cho ông ta được lên tiếng, muốn ông ta rời trước.

      Nàng cũng muốn để cho Xích Nhĩ biết nàng biết chuyện trúng cổ độc ...... Nhưng lại trúng độc nặng đến như vậy….

      Đợi Liễu thái y xa , nàng rón rén bước vào đại điện, vào trước mặt cúi đầu suy nghĩ sâu xa , cũng nhàng vòng quanh cổ .

      “ Linh nhi?” kinh ngạc nhìn nàng,” Tỉnh dậy lúc nào?” Tiếp theo ôn nhu cười, đem nàng bế ngồi lên chân .

      “Vừa mới tỉnh......” Nàng cố ý dối.

      “Sao vậy? có ta ở bên cạnh ngủ được sao?” vẫn thay đổi tà ác trêu nàng.

      “Chán ghét......” Nghe được lời tà tứ của  người mặt thẹn thùng hơi hơi phiếm hồng.

      “Trở về phòng nghỉ ngơi !” xong, tay ôm lấy nàng .

      “Oa a......” Dạ Thủy Linh phát ra tiếng hô .

      ôm nàng xuyên qua hành lang dài, bên cạnh ao, vào Xuân Tuyết các, tiếp theo vào đại sảnh, ngoài ý muốn nhìn thấy những thức ăn còn nguyên bàn.

      “ Nàng vẫn chưa ăn?” Xích Nhĩ Đa nhướng mi hỏi.

      “ Ách...... Vâng.” Vì xác nhận bình an vô , nàng chút suy nghĩ liền vội vàng chạy đến .

      “ Muốn ăn ít trước hay ?” dùng ngữ khí ôn nhu chưa bao giờ từng có qua .

      , ta nghĩ muốn chàng theo giúp ta ngủ trước , mấy thứ này hãy để sáng mai ăn.” Dạ Thủy Linh sâu nhìn khuôn mặt phóng đại của nam nhân  trước mắt .

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 82

      Edit: Quảng  Hằng

      Beta: Hà Đoàn


      <img class="alignnone size-full wp-image-7494" title="51_6658899_013e7cfc882442d" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/10/51_6658899_013e7cfc882442d.jpg" alt="" width="590" height="459" />


      “ Linh nhi của ta xảy ra chuyện gì?” Phát nàng có chút quái dị, tiếp theo vào trong tẩm phòng, đem nàng nhàng đặt ở giường :”Bổn Vương ngày mai cũng có thể cùng nàng ngủ nha!”

      , người ta muốn ngay bây giờ.” Nàng làm nũng kéo tay Xích Nhĩ Đa nằm xuống ở bên cạnh nàng , rồi mới vùi đầu vào trong ngực ấm áp của .

      Xích Nhĩ Đa chuyện, chỉ là lẳng lặng nằm ở bên cạnh nàng, tay gắt gao ôm chặt lấy nàng, tay kia thương vuốt ve mái tóc mềm mại của nàng , làm cho khuôn mặt nhắn của nàng càng đến gần mình chút......

      quyết định , đời này chuyện thể làm nhất, cũng muốn hận nhất chính là nàng, nếu giải dược là trái tim người thương nhất, như thế thà rằng bị cổ độc kia xuyên tâm cũng muốn giải.

      Hay là dùng ba ngày ! Để cho dùng ba ngày thời gian này, hảo hảo quý trọng ba ngày thời gian cùng nàng ở chung này......

      Ba ngày sau, mang nàng gửi trở lại hoàng đế Trung Nguyên , cũng đáp ứng vĩnh viễn tấn công vào Trung Nguyên khai chiến......

      Như vậy, bởi vì nhìn đến nàng, mà hận nàng, làm ra chuyện thương tổn nàng ......

      Nghĩ thế, trong lòng tại có rất nhiều chuyện đành lòng cùng thống khổ, ít nhất, đây là chuyện duy nhất có thể làm cho nàng trước khi cổ độc của phát tác.......

      Nàng quyết định , đời này mặc kệ nàng có thể trở lại đại hay , nàng đều phải canh giữ ở bên người .

      để cho thống khổ mình , nghĩ thế, cho dù hận nàng cũng sao......

      Nàng tìm Liễu thái y thương lượng, nhất định phải ở trong thời gian còn tác dụng nhanh chóng luyện chế ra giải dược, nàng tuyệt đối trơ mắt nhìn chịu cổ độc xuyên tâm mà chết......

      Cho dù cuối cùng giải dược là trái tim của nàng, nàng cũng phản đối mà dâng tặng , bởi vì......

      , Xích Nhĩ Đa, là nam nhân mà đời này nàng nhất , cũng là người cuối cùng ......

      Đêm nay, hai người tuy rằng ngủ chung giường, nhưng lại mang hai tâm tư khác nhau, nhưng tâm tư khác nhau này đều là vì lo lắng cho đối phương.

      Hai người vẫn ngủ thẳng gần buổi trưa mới rời giường, cùng nhau dùng ngọ thiện.

      Xích Nhĩ Đa nhìn nàng :” Muốn dạo chút ? Nghe ra khỏi thành khoảng mười dặm về hướng Tây, có ngọn núi quanh năm bị bao phủ bởi tuyết trắng, mà năm lưng chừng sườn núi có ngôi nhà gọi là Tuyết Bạch sơn trang, phong cảnh thập phần xinh đẹp, Linh nhi muốn ?”

      chưa từng mang nàng đến bên ngoài hảo hảo thưởng thức cảnh đẹp, hưởng thụ khoảng thời gian ngọt ngào chỉ riêng của hai người, ngoại trừ lần săn thú lần đó.

      Nghe Xích Nhĩ Đa đề nghị, miệng nàng bất giác hơi hơi gợi lên,”Phu xướng phụ tùy thôi! Xem phu quân muốn thế nào! Nô tì phải thế ấy a!” Lần này nàng hề cùng đối nghịch, làm ngược lại.

      Bởi vì, nàng quý trọng, khoảng thời gian ngắn ngủi ở bên cạnh ......

      “Ừm! Linh nhi của ta tại sao vào lúc này lại ngoan như thế.”Xích Nhĩ Đa cười trêu chọc nàng.

      Hai người vừa vừa cười đến buổi trưa.

      Xích Nhĩ Đa bảo người chuẩn bị sẵn xe ngựa, mang thị vệ theo nhiều, chỉ có và Dạ Thủy Linh hai người, cộng thêm bốn năm tên hộ vệ cao thủ mặc thường phục về hướng Bạch Tuyết sơn .

      Trước buổi chạng vạng , bọn họ thuận lợi tìm nơi ngủ trọ nổi danh Tuyết Bạch sơn trang, lúc này, bên ngoài những hạt tuyết trắng phiêu du trong gió, Dạ Thủy Linh ngồi ở phía trước cửa sổ chờ bữa tối, lẳng lặng thưởng thức cảnh sắc xinh đẹp ngoài cửa sổ .

      Lúc này, Xích Nhĩ Đa mở cửa đến.

      suy nghĩ gì thế?” Nhìn tiểu mỹ nhân ngơ ngác ngồi ở phía trước cửa sổ , Xích Nhĩ Đa từ phía sau ôm choàng lấy thân thể nhắn của nàng.

      , chỉ là nhìn tuyết...... Phong cảnh nơi này rất đẹp!” Nàng tán thưởng .

      Từ khi vừa vào cửa nàng liền phát nơi này giống với những nơi khác, khó trách lại lừng danh như thế.

      Bạch Tuyết sơn khí thế hùng vĩ, cảnh sắc tráng lệ, có những bụi cỏ rậm rạp cũng những cánh rừng um tùm mát rượi, càng trèo lên cao, càng thấy nét xinh đẹp này hơn, mây mù lững thừng bao quanh những gốc hồng tùng cao to, vân sam, bao quanh những tán lá xanh mướt, tạo nên những cảnh sắc trữ tình lãng mạn......

      Địa thế cao và dốc, nhiệt độ khí thấp , gió thổi giần giật bên tai, nếu quen với địa thế nơi này,  người thường rất khó tiếp.

      Tuyết Bạch sơn trang nằm ở giữa sườn núi, bên cạnh là láng giềng gần thác nước to lớn khí thế bàng bạc, bên trong sơn trang có mấy gian phòng thượng đẳng cùng dòng suối ôn tuyền từ đó có thể nhìn thấy tất cả những cảnh đẹp.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 83

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Hà  Đoàn


      <img class="alignnone size-full wp-image-7515" title="4ac4d4d4gw1dkzj0bvk3lj" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/10/4ac4d4d4gw1dkzj0bvk3lj.jpg" alt="" width="590" height="370" />


      “Đợi lát nữa , khi chúng ta ngâm mình vào ôn tuyền, thực biết đến cảnh sắc đẹp nhất”Xích Nhĩ Đa ở bên tai nàng .

      Nghe như thế , ánh mắt nàng sáng lên, chờ kịp ăn cơm nghĩ muốn nhanh chóng nhìn cái.

      Nhìn thấy đáy mắt nàng nóng vội, Xích Nhĩ Đa cười :” Hay là, nàng muốn ngay bây giờ? Bữa tối trở về mới ăn?”

      “Có thể ?” nghe vậy, Dạ Thủy Linh hưng phấn xoay người.

      “ Đương nhiên, chỉ cần Linh nhi của ta thích, cái gì là thể .” mềm vuốt mái tóc của nàng .

      “Cám ơn chàng, Nhĩ Đa.” Nàng cao hứng đứng lên, ở khuôn mặt hạ xuống nụ hôn.

      Quyết định xong, bọn họ thay y bào màu trắng , vào suối ôn tuyền tên là Hoa Đào trì.

      Bên trong sơn trang tổng cộng có mười dòng suối ôn tuyền riêng biệt, năm tòa đại sảnh lớn có khả năng chứa rất nhiều người. Còn có ba tòa đại sảnh đặc biệt

      Sơn trang nội tổng cộng có mười tòa ao [ cá nhân ], ngũ tòa đại trì [ khả cá nhân khả nhiều người ] còn có ba tòa đặc biệt trì, chỉ có kia ba tòa đặc biệt trì mới được thành lập với tên gọi là Hoa Đào, Hoa Sen, Hoa Mai.

      Đại sảnh đặc biệt, tên cũng như ý nghĩa, dành co người đặc biệt sử dụng, đều là người chút có quyền thế nhân tài được  lựa chọn đặc biệt, chi phí đương nhiên cao kinh người, nhưng được hưởng gian cá nhân riêng tư , cảnh đẹp đương nhiên khác xa hơn so với các tòa đại sảnh lớn phía .

      Dòng nước mị hoặc hùng tráng và trong suốt, từ tuôn xuống ồ ạt, vang lên những tiếng ầm ầm dinh tai nhức óc y như tiếng sấm vang vọng ở trong sơn cốc , ở xa xa liền có thể nghe được.

      Khi ngâm mình vào dòng suối nóng, càng có thể cảm nhận được tráng lệ của nó , mưa phùn tầm tã, hơi nước lượn lờ, thác nước lạnh như băng, hơi nước cùng sương mù ôn tuyền ấm áp ngừng lần lượt thay đổi.

      Nghe đương gia sơn trang , dòng ôn tuyền này chứa nhiều loại khoáng vật chất cùng nguyên tố vi lượng, có tác dụng rất tốt đối với bệnh bao tử, viêm khớp, bệnh ngoài da .

      Tại dòng suối này, có thể nhìn thấy những tia sáng lấp lánh của băng tuyết ánh lên cửa hang, hơi nước từ ôn tuyền bốc lên nghi ngút, giống như lớp mây mù vây quanh toàn bộ sơn cốc, làm nơi này tỏa lên sức sống bừng bừng.

      “Giống như tiên cảnh nhân gian ......” Đây là phong cảnh đẹp nhất mà đời này nàng xem qua .

      Bọn họ ngâm mình ở dòng nước suối ấm áp  lộ thiên, từ cao rơi xuống bông hoa tuyết xinh đẹp nhàng đáp phiến đá.

      Xích Nhĩ Đa nhìn thiên hạ trước mắt thỏa mãn , thoải mái nở nụ cười, đây là nụ cười chân chính lần đầu tiên nở ra từ đáy lòng của .

      Nghe tiếng cười hùng hậu sang sảng của , Dạ Thủy Linh giật mình, ra......

      Xích Nhĩ Đa cười rộ lên trông đẹp đến thế,” Chàng nên thường xuyên cười hơn.” Nàng tự đáy lòng .

      “ Nàng đây là giễu cợt ta sao?” ngừng tiếng cười, nhưng mà khóe miệng lại vẫn là nhịn được nhếch lên.

      “ Ta nào dám nha!” Nàng cười khẽ .

      đem nàng xoay người, đưa lưng về phía , tiếp theo cầm lấy khăn tắm giúp nàng chà lưng.

      Giờ khắc này, Dạ Thủy Linh thực cảm nhận được hảo hạnh phúc, có phu quân thương nàng như thế , nếu thời gian có thể vĩnh viễn đứng ở giờ khắc này, nàng nhất định là nữ nhân hạnh phúc nhất đời .

      biết là hơi nước của thác nước hay là sương mù ôn tuyền làm cho nàng đôi mắt có chút mờ mịt mông lung......

      Bọn họ ở suối ôn tuyền trầm gần nửa canh giờ nàng mới lưu luyến rời theo Xích Nhĩ Đa trở về phòng .

      “ Nếu còn tiếp tục ngâm như thế, làn da Linh nhi bảo bối của ta chắc ửng đỏ lên hết.” ôm nàng đẩy cửa phòng ra.

      bàn mâm mỹ vị món ngon nóng hầm hập được bày sẵn trước khi bọn họ về mấy phút được bưng tới .

      “Oa! Thơm quá ác!” Dạ Thủy Linh nắm cánh tay chạy đến bên bàn ngồi xuống, mắt cứ nhìn chằm chằm vào mấy món mỹ thực bàn.

      Thức ăn ngon với đủ sắc hương vị bày đầy bàn toàn những món nàng thích ăn vẫn còn nghi ngút khói, Dạ Thủy Linh biết nên bắt đầu ăn từ đâu.

      Ngoài ra, những chén dĩa được bày biện này toàn khắc hoa văn tinh xảo, men đặc biệt…. Và vài bầu rượu ngon.

      “Rượu Lê.” Màu rượu là màu nâu đỏ trong suốt, hương vị như trái lê mới hái ngọt lành, có mang phong vị tự nhiên , ánh lên màu sáng diễm lệ rượu hoa quả.

      Nổi danh “ Lê Hoa xuân “, đó là khi hoa Lê vừa mới nở, lấy hoa Lê ngâm trong nước cũng với men hòa lẫn vào nhau tạo thành.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 84

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Hà Đoàn

      [​IMG]

      Ngoài ra, còn có tên khác gọi là “Lăng Lan Mỹ tửu”

      “ Rượu Lê, hương vị ngọt lành , thực thích hợp cho nàng uống.” Xích Nhĩ Đa ngồi ở bên cạnh nàng , vươn tay lấy bình rượu có khắc rồng chạm phượng thân bình chậm rãi tót ra ly đưa cho nàng.

      “Cám ơn!” Nàng tiếp nhận ly rượu, nhàng nhấp ngụm,”Quả nhiên uống ngon, chàng cũng uống ly nhé?”

      “ Bổn Vương tự uống, nàng ăn trước !” tự rót cho mình ly, sau đó gắp miếng thịt gà bỏ vào bát cho nàng. “Thân thể nàng gầy như thế , nên ăn nhiều chút mới được.”

      “Ta làm sao gầy?” Nàng phục chu cái miệng nhắn lên.

      Lúc trước dáng vẻ nàng còn thướt tha cân đối, nhưng nay cảm thấy mình béo tròn mập mạp quá rồi!

      Nên cân lại mới đưuọc? Thoáng chốc, nàng mới nhớ lại ở đây, tại phải tương lai, nàng lâu cân thử xem nặng bao nhiêu rồi , mà thân thể tại là Thiệu Thủy Nguyệt mới đúng.

      “Thân thể nàng nặng hay chẳng lẽ bổn Vương lại biết?”Ngôn ngữ đầy cuồng tứ giống như ý muốn thân thể nàng mỗi ngày bị ôm qua biết bao nhiêu lần vậy, khuôn mặt nhắn của Dạ Thủy Linh nổi lên chút đỏ ửng.

      “Ăn cơm của chàng kia!” Nam nhân này là càng ngày càng nhiều, cũng càng ngày càng trêu cợt nàng .

      “Ha ha……” Xích Nhĩ Đa cười phá lên, trong tay cũng gắp thêm thức ăn bỏ vào miệng.

      Đêm nay, Xích Nhĩ Đa đối nàng làm bất cứ chuyện gì, chỉ là lẳng lặng , mềm , đem nàng ôm vào trong ngực.

      Cánh tay rộng lớn , trong ngực cường tráng , làm cho nàng cảm thấy vô cùng an tâm, miệng nàng bất giác mang theo mỉm cười, ngọt ngào trong lòng ở tiến vào mộng đẹp.

      Hôm sau, bọn họ dậy sớm, trời cơ hồ vẫn còn chưa sáng.

      Bị Xích Nhĩ Đa đánh thức nàng, mặt còn mang vẻ mơ màng, hoàn toàn vừa mới sáng sớm trời còn chưa sáng, muốn dẫn nàng đâu!?

      Nàng hỏi:”Chúng ta muốn đâu nha?” Dạ Thủy Linh gần như còn khép mắt, tựa hồ còn chưa có thanh tỉnh.

      “Đợi lát nữa nàng biết.” Thức sớm chút đều có ảnh hưởng , ngược lại thần bí cười .

      Vốn dĩ nàng vẫn còn buồn ngủ, nhưng lại sợ nàng bước vững vô ý ngã bị thương, thế là bước vội đến ôm nàng vào lòng ôm lên xe ngựa.

      Bên trong xe ngựa, người bị xóc nảy bởi đường vẫn còn tuyết đọng nên khá trơn trợt, đường lắc lắc lắc lắc, phi thường xóc nảy.

      Ngày hôm qua trước khi lên núi , loại tình huống này vẫn làm cho nàng say xe, muốn phun, nhưng mà vào lúc này, lại thành cái nôi giúp nàng ngủ ngon, tựa đầu dựa vào lòng Xích Nhĩ Đa, ngủ say sưa.

      Mãi cho đến khi đến nơi, Xích Nhĩ Đa cũng đánh thức nàng, mặc cho nàng nằm trong lòng ngủ , thậm chí chảy nước miếng……

      Nếu giờ phút này nàng thanh tỉnh , nhất định mất mặt muốn đem chính mình vùi đầu vào lớp tuyết dày kia, tại sao phải là tuyết! Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì ngọn núi này ngoài tuyết ra, đất rất khó thấy.

      Cuối cùng, xe ngựa cuối cùng thuận lợi đến mục tiêu trước hừng đông, đó là tòa Lâu Vọng Thai, độ cao gần như là nơi cao nhất ngọn núi tuyết này.

      Bởi vì địa thế hiểm ác lại cao, nên gió thổi mạnh mẽ, thích hợp ngắm thung lũng bên dưới.

      Từ Lầu Vọng Thai từ cao cúi xuống, bình cảnh đẹp, thu hết vào mi mắt, liền ngay cả Xích Lung thành cũng nhìn thấy rất ràng.

      “ Linh nhi, chúng ta đến rồi.” lay động vai của nàng , muốn nàng tỉnh lại.

      Ngay lúc thấy nàng chỉ là hơi hơi mở đôi mắt, nhàng chớp chớp, trực tiếp đem nàng ôm xuống xe ngựa.

      Ngọn gió lạnh buốt mạnh mẽ phất quá mặt của nàng , làm cho nàng tự giác hướng chỗ ấm áp bên cạnh nàng dựa vào, thẳng đến khi nàng bị người thả xuống dưới, thể dùng chân đứng mặt đất , nàng mới tình nguyện tỉnh lại.

      Tiếp theo, đạo ánh sáng chói mắt từ phía Đông xuất dần dần xua tan bóng đêm, nàng dùng bàn tay bé che ở trước mắt, mới chậm rãi thích ứng, rồi sau đó là tán thưởng.

      “Oa, là đẹp! Là ánh bình minh đầu tiên của buổi rạng đông a!”Thấy màn xinh đẹp này , nàng nháy mắt thanh tỉnh, ánh mắt cũng luyến tiếc rời .

      Bầu trời từ u ám chuyển sang màu tro, từ màu tro chuyển dần sang màu lam, từ lam chuyển sang tím, sau đó chậm rãi chuyển sang hồng, dần dần sáng rực rỡ….

      Mặt trời mọc từ phía đông chậm rãi dâng lên, chiếu sáng khắp mặt đất ……
      Last edited by a moderator: 31/1/15

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 85

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Hà Đoàn


      [​IMG]

      “ Vị trí này, là đỉnh cao nhất của ngọn núi này từ cao nhìn xuống thấp, là nơi để thưởng thức cảnh đẹp nhất ở tất cả mọi nơi.” Mà chỗ ngồi này Vọng Thai, còn lại là sai người ở trong vòng ngày đẩy nhanh tốc độ làm được.

      Vì chính là làm cho Linh nhi của , nhìn đến màn đẹp nhất này , hy vọng dùng ba ngày còn lại này, còn sót lại thời gian ba ngày này, để lưu lại khoảng thời gian hạnh phúc nhất của hai người.

      Cho dù chỉ là nhớ lại cũng tốt, ít nhất, vì nàng làm……

      “Cám ơn chàng, Nhĩ Đa. Đây là cảnh mặt trời mọc xinh đẹp nhất mà đời này ta xem qua .” xong, nàng xoay người ôm chặt lấy , thanh nghẹn ngào .

      Nàng rất cảm động, cảm động đến nước mắt nghe lời chảy xuống…… Cho dù nàng lau như thế nào, nó vẫn tuôn mãi ngừng.

      Xích Nhĩ Đa nhàng đem tay nàng lấy ra, mày kiếm nhíu lại nhìn nàng chăm chú ,” Sao lại khóc? thích kinh hỉ này sao?”

      …… Ta sao.” Dạ Thủy Linh nhìn nở nụ cười, so với khóc còn khó coi hơn , giờ phút này nàng đối với từ “Dở khóc dở cười” “ biết nên khóc hay cười” Có cảm giác mới mẻ, có lẽ chính là hình dung tại của nàng a!

      “Ta thực thích kinh hỉ này .” Nàng nghiêm túc.

      “Chỉ cần nàng thích là tốt rồi, đừng khóc ?” ôn nhu cúi người, hôn nước mắt mặt nàng .

      “ Vâng……” Nàng mỉm cười, nhàng gật gật đầu.

      “Đói bụng ? Nếu về ăn đồ ăn sáng trước ?” Xích Nhĩ Đa hỏi .

      “Đợi lát nữa !”Nàng còn muốn nhìn ngắm mãi phong cảnh xinh đẹp này ……

      “ Ừm.” đơn giản đáp lại, tự tay cởi áo choàng khoác ở người nàng. “Đừng để lạnh.” Chỉ là động tác đơn giản , ngờ làm cho hốc mắt nàng nóng lên.

      Nàng rất thích, rất thích như bây giờ, giống như thay đổi thành người khác, khác xa trước kia, thiếu chút chuyên chế, hơn ít săn sóc, thiếu chút bá đạo, hơn tia ôn nhu,.

      Nhưng mà…… Tại sao lại vào lúc hai người sắp chia xa như thế này?

      Chẳng lẽ…… Nàng đời này chiếm được hạnh phúc sao?!

      Xích Nhĩ Đa liền lẳng lặng ôm chặt lấy nàng như thế , biết bọn họ đến tột cùng ở đàng kia ngắm bao lâu, thẳng đến khi nàng muốn rời , bọn họ mới lại cùng tiến lên xe ngựa……

      Trở lại Tuyết Bạch sơn trang, bọn họ ăn đồ ăn sáng.

      “Như thế này, có muốn đến nơi nào hay ?” Xích Nhĩ Đa mở miệng hỏi.

      “ Ta ý kiến, phu quân quyết định là tốt rồi, người ta phải sao, phu xướng phụ tùy thôi.” Dạ Thủy Linh giờ phút này mềm mại giống như chú mèo con, nhìn nũng nịu.

      “ Linh nhi, nàng có xem qua Lục tinh linh ?” Xích Nhĩ Đa uống sữa đậu nành .

      “Lục tinh linh? Đó là cái gì?” Nghe cái tên giống như là cái tiểu tinh linh linh tinh gì đó , cổ đại thực có tinh linh tồn tại? Nàng tò mò nhìn chằm chằm chờ đáp lại.

      “Bí mật, như thế này phải lên đường, cảnh trong mơ ở ven hồ, đêm nay nghỉ tạm ở khách sạn đầu tiên ở trong thành, ngày mai mới hồi cung.” Bọn họ về đến khách sạn trước thành, đến trước Hồ mộng mơ.

      Thời gian vui vẻ luôn luôn ngắn ngủi, chỉ trong nháy mắt, ba ngày sắp qua….

      “Rốt cuộc là cái gì thế a? Thần bí như thế ……” càng nàng lại càng tò mò, cũng mặc kệ nàng sao vậy “bức cung” , chính là ngay cả câu cũng chịu lộ ra.

      Quên , phải là lục tinh linh thôi! Nàng cuối cùng vẫn biết .

      Ăn xong đồ ăn sáng, bọn họ lại ngồi xe ngựa, hướng chân núi Bạch Tuyết xuống, nhưng đường trở về lại giống lúc lên, bọn họ lại có thể thưởng thức đến những cảnh sắc khác nhau.

      Trải qua vài lần ngồi xe ngựa sau, nàng tựa hồ đối xóc nảy có kháng thể, giống lần đầu tiên khi lên núi , say xe phun đến chết khiếp, lúc này, nàng còn có thể cười cười cùng tán gẫu, thậm chí hát những bản tình ca thế kỉ hai mươi mốt cho nghe……

      “Kiếp trước định, chạy thoát vận mệnh này , trong mộng bừng tỉnh, đảo ngược cổ kim, đánh đàn cho chàng nghe , múa may nhàng cho chàng xem, lượn qua lượn lại, tin tưởng kỳ tích rơi xuống, , dây dưa ngàn năm bồi hồi, tình , sổ luân hồi trằn trọc chờ đợi, xuyên qua biển người, chờ câu trả lời, xuyên qua trí nhớ lưu vết sẹo, xuyên qua ngàn kiếp, mái tóc đen dài giờ trắng xóa, xuyên qua tình thâm sâu, lưu truyền khúc thần thoại xinh đẹp ……”

      Thần thoại nha…… Đó là nhiều xinh đẹp nhưng giả dối, như là kể ra tâm tình giờ phút này của nàng , phức tạp cùng ưu thương……
      Last edited by a moderator: 31/1/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :