1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chân tình ngàn năm

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng
      Beta: Hà Đoàn


      Chương 51

      Chỉ thấy vẫn là thể ngăn cản mũi tên nhọn bắn ra rất nhanh , Dạ Thủy Linh nhắm hai mắt lại , đành lòng nhìn thấy tiểu bạch thỏ đáng chết ở trước mặt chính mình .

      Mũi tên nhọn xé gió lao tới , phát ra “Hưu --” tiếng, cùng với tiếng kêu rên con mồi cơ hồ ở cùng thời gian vang lên, bắn trúng trái tim con mồi đương trường rồi ngã xuống bị mất mạng.

      Nghi? Thanh này ? Giống như phải từ con thỏ phát ra ? Nàng trong trí nhớ, con thỏ giống như kêu......

      Lặng lẽ mở mắt đẹp, chớp mắt vừa thấy, thế này mới phát ra Xích Nhĩ Đa bắn trúng phải con thỏ đáng kia chỉ mà là con diều hâu to.

      “ Ngồi yên, đừng nhúc nhích!” nhìn nàng .

      Ân? định làm cái gì?

      Tiếp theo toàn thân bay vọt tới, bị dọa dám lộn xộn, bóng lướt nhanh bộ quần áo màu trắng gần như hòa cùng màu truyết chỉ thấy gió thấy hình dạng, nhìn kỹ, cơ hồ rất khó phát .

      Tay phải vươn tới chộp lấy tiểu bạch thỏ kinh hách , tay trái chộp lấy thi thể của diều hâu , lại lần nữa bay trở về lưng ngựa, cẩn thận cầm trong tay tiểu bạch thỏ mềm mại ấm áp, nhét vào tay Dạ Thủy Linh

      Diều hâu để vào túi da dê đầu Cực Phong.

      Cái gì? Người này...... có giết tiểu bạch thỏ, còn muốn đem nó cho nàng, đây là vì cái gì? đối tốt với nàng từ khi nào vậy nhỉ?

      Nhìn nàng chỉ bình tĩnh nhìn , có ý nhận chú thỏ, lại lạnh nhạt :” phải nàng muốn?”

      “A? Kia...... Cái kia...... Ta chỉ là muốn nhìn thấy nó bị giết mà thôi......”Nàng nghĩ tới nàng chỉ câu “ cần” Thế mà lại mang nó đến cho nàng.

      “Như vậy sao? Nếu nàng thực cần ta mang nó nhét vào túi, đợi lát xử trí.” xong vươn tay định nhét chú thỏ vào túi da treo đầu Cực Phong.

      “Chờ, chờ chút ! Ai ta cần .”Nàng chút suy nghĩ liền đoạt lấy tiểu bạch thỏ đáng thương sắp bị nhét vào trong túi .

      Dạ Thủy Linh tay trái ôm chú thỏ run rẩy, tay phải nhàng vuốt ve bộ lông trắng như tuyết lưng nó, động tác rất là mềm .

      Nhìn  tiểu bạch thỏ bị kinh hách :”Ngoan ngoãn nha! Đừng sợ, bây giờ an toàn rồi.”

      Thanh của nàng sâu kín truyền vào trong tai con thỏ , lỗ tai dài to kia đầu tiên là giật giật, cuối cùng, nó cẩn thận từ bộ lông trắng muốt ló đầu nhìn nàng.

      Giống như là nghe hiểu lời của nàng , tiểu bạch thỏ đáng hề sợ hãi phát run, ngược lại thân thiết hơn lại gần Dạ Thủy Linh ít .

      “A! thông minh, thế nhưng nghe hiểu được lời của ta a!”Nàng cao hứng ôm lấy con thỏ cọ cọ nó vào hai má, lông thỏ mềm mại lại ấm áp thực thoải mái!

      Cùng quần áo người cảm giác ấm áp giống nhau a! Ấm áp lại thoải mái.

      -- --” trung bầy diều hâu to lớn và đồng bạn còn ở  phía xoay quanh, chịu rời , mục tiêu chính là con mồi ở trong tay nàng .

      ra Xích Nhĩ Đa muốn bắn phải con thỏ đáng , mà là diều hâu to lớn muốn bắt con thỏ a......

      Nhìn bộ dáng nàng vui vẻ , cái miệng của bất giác cũng hơi hơi giơ lên theo.

      “ Xích Nhĩ Đa...... Cám ơn ngươi!” Tuy rằng nàng thực muốn cùng lời cảm tạ, nhưng mà, xem như nể mặt chú thỏ này vậy...... Miễn cưỡng ......

      “ Gọi ta Nhĩ Đa.” Khẩu khí vô cùng bá đạo.

      Nếu phải do vừa mới cứu chú thỏ, nàng đâu!

      “ Ác...... Nhĩ Đa, cám ơn ngươi vừa mới cứu nó!” Nàng đành phải lần nữa.

      “ Ưhm! Ngươi thích là tốt rồi.” Chỉ cần là nàng thích , mặc kệ là chuyện có khó đến đâu, đều nhất định hội cớ biện pháp giúp nàng làm được......



    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng
      Beta: Hà Đoàn


      Chương 52




      <img class="alignnone size-full wp-image-6164" title="106467586" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/106467586.jpg" alt="" width="410" height="600" />


      “ Con thỏ đáng , nên gọi ngươi là gì đây? Ừm...... Ta nghĩ muốn, ngươi nhát gan như thế , vậy gọi tiểu nhát gan nhé, được ?” Dạ Thủy Linh nhìn tiểu bạch thỏ trong tay .

      Tiểu bạch thỏ giật giật lỗ tai dài , như là đồng ý cái tên này , đôi mắt to tròn đen láy, lại chớp chớp, chuyển động ngừng.

      “Ha ha! Tiểu nhát gan, sau này gọi ngươi như thế nhé! Ngoan ngoãn......”

      Hai người bọn họ chút cũng giống như là ra săn thú , ngoại trừ con diều hâu vừa rồi, còn lại cũng có thu hoạch gì.

      Cực Phong chậm rãi tiêu sái ở tuyết , hai người bọn họ trông giống như đôi tình nhân dạo tuyết.

      “Cái kia...... Các ngươi phải có ước hẹn trận đấu sao, tại qua thời gian khá lâu mà chỉ săn được con......”Như thế này thua mới là lạ......

      Như là biết băn khoăn của nàng, thân ái tựa đầu dựa vào cái gáy trắng ngần của nàng, ái muội ở nàng bên tai thổi khí,”Yên tâm, còn có thời gian,phong cảnh phía trước rất đẹp đấy!”

      mới cần trận đấu, so với cái kia, càng để ý là nàng, cho dù là thua, cũng biết Cách Phổ Tùng Trí đưa ra cái cầu gì .

      phải là muốn quân đội gia nhập, cùng nhau tiến công Trung Nguyên sao? Đây là mục đích tới đây a!

      Bị đột nhiên dựa vào gần như vậy , làm cho nàng được tự nhiên nhúc nhích yên “Ngươi...... Ngươi ngồi đàng hoàng!” làm gì cùng nàng chuyện như vậy a! Hại nàng nổi da gà cả lên.

      Sax, chỉ nghe phía sau truyền đến tiếng cười sang sảng trận của xuyên qua khu rừng cây im ắng….

      là, làm sao vậy a! Từ sau khi Cách Tang Vương kia đến nơi này tính cách của trở nên quái lạ.

      biết qua bao lâu, bọn họ xuyên qua rừng cây, liếc mắt cái nhìn lại cảnh sắc u nhã, mặt hồ vốn dĩ có những cơn sóng màu lam nho lăn tăn, hồ nước nay kết thành băng,ngọn cây bị tuyết đọng bao trùm bởi vì ánh mặt trời chiếu xuống nên tuyết tan rơi xuống như những giọt mưa tí tách.

      Bầu trời trong xanh, chim bay qua thành đàn , những chú bướm xòe rộng đôi cánh như múa trong gió, quả thực là tiên cảnh nhân gian .

      “Oa! Đẹp quá a!” Dạ Thủy Linh kinh hô.

      Con ngựa vào ven hồ kết băng dừng lại, Xích Nhĩ Đa ôm Dạ Thủy Linh xuống ngựa, mà Dạ Thủy Linh tay ôm con thỏ.

      Mặc dù có ánh mặt trời, nhưng độ ấm như trước rất thấp, vừa mở miệng, từng trận khói trắng theo miệng toát ra, có thể thấy nơi này rất lạnh.

      “Nếu phải tối hôm qua có bão tuyết, phong cảnh nơi này đẹp hơn.” Hồ nước trong suốt, ngay cả những chú cá bơi lội  đều có thể xem rất ràng.

      trận gió lạnh từ đối diện đánh úp lại, làm cho nàng rụt lui cổ, ô...... lạnh a!

      “ Nhĩ Đa...... Nơi này có củi ?” như vậy bọn họ là có thể bên thưởng thức cảnh đẹp, bên đốt lửa sưởi ấm .

      “ Nàng định làm cái gì?”Nữ nhân này biết lại suy nghĩ cái gì .

      Chẳng lẽ biết nàng tại rất lạnh sao?” Đốt lửa a!”Người cổ đại phải đều đánh lửa sao? Nếu thời đại kia của nàng a! Phương tiện ấm áp bao còn có thể mang theo tùy thân , tốt a!

      Căn bản là cần giống như tại thế này, lạnh đến chết được, có bật lửa, lại ấm áp bao.

      “Có là có! Nhưng mà phải tìm.” Xích Nhĩ Đa .

      “Vậy ngươi nhanh a!” Nàng thúc giục đẩy đẩy vào lưng , muốn nhanh tìm.

      nhìn quanh bốn phía liếc mắt cái, có chút lo lắng nàng ở trong này mình , chừng vừa , nàng liền gặp gỡ mãnh thú ăn thịt người làm sao?

      cần lo lắng ! Ta đứng ở chỗ này chờ ngươi, nhanh , nhanh .”Nơi này chỉ có mình nàng , còn lo lắng cái gì? lẽ Cách Phổ Tùng Trí lại đột nhiên xuất ?

      , hẳn là , bọn họ hai đường khác nhau, cho nên hẳn là gặp được mới đúng.

      “Vậy được rồi! Ngươi ngoan ngoãn đợi ở trong này, cho phép chạy loạn.” Xích Nhĩ Đa dặn dò .

      Nàng cũng phải tiểu hài tử,   “ biết rồi!” Nhìn phất phất tay.

      Ngay sau khi xoay người , con thỏ trước ngực Dạ Thủy Linh biết thấy cái gì nhưng lại đột nhiên nhảy xuống đất, tiếp theo nhảy lên mặt hồ kết băng .




    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng
      Beta: Hà Đoàn


      Chương 53

      “ Á? Tiểu Nhát Gan, mau trở lại a!” Dạ Thủy Linh chút suy nghĩ trực tiếp đuổi theo qua.

      Ngay lúc nàng đuổi đến giữa hồ, định nghịch ngợm ôm lấy nó vào lòng chợt nghe thấy phía sau truyền đến tiếng Xích Nhĩ Đa hô to.

      Xoay người mới vài bước lộ Xích Nhĩ Đa nghe thấy được tiếng gọi nho của Dạ Thủy Linh , vội vàng quay đầu xem.

      Mới quay đầu, trái tim thiếu chút nữa ngừng đập,” Linh nhi!” hướng nàng đứng ở trong hồ băng lớn tiếng la lên.

      Chỉ thấy hết thảy đều còn kịp rồi......

      Ở nơi nàng đứng, mặt hồ kết băng xuất cái vết rách như mạng nhện .

      “Phách lý cách cách, phách lý cách cách”

      Vết rách rất nhanh từ ven hồ lan rộng ra khắp xung quanh,chờ đến khi nàng phát muốn lui cũng còn kịp rồi, nàng sợ đến mức hai chân cứng ngắc lùi vài bước, chỉ nghe “Đông” tiếng, cả nàng và con thỏ đều rơi xuống hồ nước lạnh như băng.

      Ngô...... lạnh, nước...... lạnh.

      Tuy rằng nàng biết bơi lội, nhưng là hồ nước dưới 0 nháy mắt làm cho tứ chi của nàng cứng ngắc, chết lặng, làm cho nàng thể tự do hành động.

      Nước hồ nước xuyên thấu qua da thịt của nàng như thấm đến tận xương tủy, như là muốn đông tất cả máu trong huyết quản của nàng, con thỏ trong tay sau khi rơi xuống nước giãy khỏi tay nàng nhảy nhót mặt băng vẫn chưa vỡ vào an toàn bên bờ hồ.

      Nàng mình cố gắng huy động hai tay, muốn bơi lên bờ lại lực bất tòng tâm, dần dần , nàng cảm giác thân thể của chính mình dần dần chìm xuống ......

      lạnh, nàng rất lạnh...... Lạnh đến mức cơ hồ làm cho nàng mở mắt ra được ......

      Là vì nàng cũng sắp chết sao? Nhưng là, nàng còn muốn chết a!

      Nàng còn có rất nhiều chuyện còn có làm, nàng cũng còn chưa nhìn thấy ba ba cùng mụ mụ, còn có......

      Đáy hồ hắc ám như là muốn đem nàng cắn nuốt hút vào, làm cho nàng cuối cùng sợ hãi nhắm lại hai mắt......

      Khí từng giọt từng giọt biến mất, những bong bóng nước theo miệng nàng càng lúc càng lớn, cuối cùng...... Hồ nước lạnh như băng tràn vào mũi miệng của nàng ......

      được, nàng đau quá ......

      Ngay trước khi nàng mất ý thức , nàng tựa hồ thấy được, thân ảnh người .

      sao? tới cứu nàng sao......

      A...... , có vẻ là thân nhân duy nhất của nàng tại thời đại xa lạ này ......

      Nếu nàng phải rời khỏi , nhất định cũng luyến tiếc ......

      Đem nàng cứu lên bờ toàn thân Xích Nhĩ Đa buộc chặt, để ý chính mình cũng lạnh phát run, lòng muốn làm nàng ấm lại.

      Loại thời tiết này nếu bị rơi vào nước lạnh băng, nếu lập tức giữ ấm, nhất định lạnh quá mà chết.

      rất nhanh đem quần áo ướt sủng người nàng toàn bộ cởi ra hết, chỉ còn duy nhất cái yếm cùng tiết khố, sau đó mang áo khoác trước khi mình nhảy xuống hồ cởi ra mặc vào cho nàng.

      “ Linh nhi! Linh nhi! Nàng tỉnh tỉnh, mau tỉnh lại a!” khống chế được nhìn nàng điên cuồng hét lên, ngừng vỗ vỗ hai má của nàng .

      Nàng tái nhợt có chút máu, hơi thở từ mũi cũng càng ngày càng mỏng manh.

      , nàng thể chết được, tuyệt đối để cho nàng chết......

      Ôm nàng nhảy lên Cực Phong, thẳng đến phía trước, nếu nhớ lầm ở cách đó xa có ngọn sơn động, bởi vì nàng thể đợi được trở về thành .

      phải nhanh chút tìm được nơi có thể đốt lửa giữ ấm, nếu là người bình thường, tại chắc cũng giống như nàng!Cũng may từ tập võ, nội công thâm hậu, có thể bảo vệ tâm mạch, đến nỗi hàn khí công tâm.

      Cách khoảng vài thước về phía trước, quả nhiên thấy hang động bị vài nhánh cây dại mọc lan tràn che khuất, lập tức ôm nàng phi xuống ngựa, đẩy nhánh cây ra , vào bên trong.

      Cực Phong còn lại là canh giữ ở bên ngoài cửa động nằm xuống nghỉ ngơi.

      Xích Nhĩ Đa nhàng đem nàng buông xuống, để cho nàng tựa vào tảng đá, đại chưởng đặt trước ngực ở của nàng , giúp nàng truyền chân khí của mình qua cho nàng.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng
      Beta: Hà Đoàn


      Chương 54

      Thời gian giây, lại giây qua, xuyên thấu lòng bàn tay của Xích Nhĩ đa là dòng nhiệt lưu ngừng truyền đến,hai má của nàng thoáng khôi phục huyết sắc, nhưng vẫn hôn mê bất tỉnh......

      Thu hồi đại chưởng, đứng dậy hướng ngoài động, chỉ chốc lát sau công phu cũng mang ôm củi khô trở về đặt ở bên cạnh Dạ Thủy Linh , chuẩn bị nhóm lửa.

      Ngọn lửa hồng nháy mất sáng rực lên làm sơn động ấm áp hẳn., thỉnh thoảng phát ra tiếng vang phách lý cách cách , hơi ấm từ ngọn lửa hừng hực nhanh chóng lan tỏa khắp hang động lạnh lẽo.

      Xích Nhĩ Đa đem y bào ướt đẫm của  chính mình cởi ra, sau đó treo kề bên đống lửa , người chỉ còn nội y đơn bạc, ôm lấy thân hình nàng vẫn có chút lạnh lẽo đến gần đống lửa chút , tiếp tục chuyển vận chân khí sang nàng .

      Cứ như vậy, thẳng đến khi hai người đều bởi vì nhiệt khí mà bức đến xuất mồ hôi , mới thu hồi đại chưởng......

      đem nàng nhàng đặt ở y bào được trải sẵn nền đất, để cho những viên sỏi làm tổn thương da thịt non mịn của nàng.

      Xích Nhĩ Đa mình bước đến trước cửa động, Cực Phong dùng sườn mặt cọ cọ vào chân , nhìn sắc trời bên ngoài , cũng còn sáng lắm. Hôm nay ngoài ý muốn làm cho hoàn toàn lường trước được.

      Xem ra trận đấu này, thua......

      Nếu như vậy xem ra, nàng nhất thời nửa khắc cũng tỉnh được, đêm nay có khả năng phải qua đêm ở trong này .

      Đúng lúc này, tiếng kêu vô cùng phấn chấn ra “Tê tê --” , kéo suy nghĩ của về.

      Cúi đầu vừa thấy, phát biết vào lúc nào bên chân xuất chú thỏ bạch lông trắng như tuyết….

      Đợi , nhìn kỹ, kia phải con thỏ vừa rồi bắt đến cho nàng sao? Nó...... phải cùng nàng cùng nhau rơi vào trong nước sao? Sao lại xuất ở trong này?

      tay nắm lỗ tai con thỏ lên nhìn trong chốc lát, mạng nó đúng là lớn a!

      Nó chỉ dùng đôi mắt to đen bình tĩnh nhìn ! Thoạt nhìn rất là vô tội.

      Mang con thỏ kia đến bên cạnh đống lửa, chỉ thấy thân thể nó run lên bộ lông còn ẩm ướt.

      “Ngươi tiểu gia hỏa này tại ngươi tốt lắm, Linh nhi vì ngươi rơi xuống hồ băng, đến bây giờ còn chưa thanh tỉnh, nhưng ngươi ra êm đẹp chạy trở về.” nhìn con thỏ bên chân .

      Con thỏ đáng như là biết nó gây ra đại họa , bính bính nhảy đến bên cạnh gương mặt vẫn còn dang hôn mê của nàng, dùng nhiệt độ cơ thể của nó dụi vào cổ nàng như muốn giữ ấm cho nàng, như là hy vọng nàng mau chút thanh tỉnh.

      “Coi như ngươi tự mình hiểu biết, bằng tối nay đem ngươi thành thịt thỏ nướng để ăn.” mang vẻ mặt tốt .

      Xích Nhĩ Đa nhìn nàng, ánh mắt chuyển sang ôn nhu, đại chưởng đem áo choàng người nàng đắp lại cho nàng cẩn thận, thế này mới chú ý tới cả gương mặt nàng đỏ ửng mất tự nhiên.

      Đưa tay sơ trán nàng, cực nóng làm cho mày nhíu chặt lại…

      Nàng phát sốt !

      Nhất định là bởi vì rơi vào hồ nước lạnh như băng kia, thân thể nàng chịu nổi, nên nhanh chóng nghĩ biện pháp hạ sốt mới được.

      Xích Nhĩ Đa đến bên cạnh Cực Phong , lấy ra túi nước bằng da dê và con diều hâu chết cùng mũi tên, sau đó bước ra ngoài động hái vài lá cây.

       Xé góc y bào dưới thân Dạ Thủy Linh , dùng nước trong túi da dê thấm ướt, sau đó vắt , sắp lại thành hình vuông đặt ở trán của nàng , làm cho nàng hạ sốt nhanh chút .

      Sau khi xử lý rất nhanh lông thân con diều hâu to lớn, dùng mũi tên nhọn làm cái giá bắt đầu nướng thịt diều hâu .

      Trong lúc này, thỉnh thoảng dùng đại chưởng sờ vào cổ của nàng, ngừng thay nàng đổi khăn ướt, xác nhận nàng hạ sốt hay .

      Bận rộn lúc lâu, qua nửa ngày mới nướng chín con diều hâu to, bên ngoài lớp da của nó biến thành màu vàng óng ánh tươm mật, làm cho người ta chỉ cần xem liền nước miếng chảy ròng.

      đem thịt diều hâu hương khí bốn phía đặt ở bên phiến lá dã trải sẵn......



    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng
      Beta: Hà Đoàn


      Chương 55

      Lúc này, bên Dạ Thủy Linh phát ra tiếng than mỏng manh ,”Ngô...... Lạnh...... lạnh......”Thân thể là khó chịu, lúc lạnh lúc nóng làm cho nàng run nhè .

      ràng phát sốt, thân thể  nóng lên, lại kêu lãnh?

      Xích Nhĩ Đa cau mày, di động thân mình cẩn thận đem nàng ôm vào trong lòng, ôn nhu dùng cổ tay áo lau mồ hôi trán nàng vì phát sốt tuôn ra lớp.

      Trong sương mù , nàng chậm rãi mở hai mắt,”Chàng...... Nhĩ Đa......” Hơi thở mỏng manh, làm cho nàng phát ra thanh giống như muỗi kêu rất .

      “Ta ở đây, đừng sợ! có việc gì .” Xích Nhĩ Đa mềm phủ vuốt ve mái tóc nàng, muốn cử động dịu dàng này này trấn an bất an của nàng .

      Nàng chết...... ...... Thế nhưng tới cứu nàng ......

      Vì cái gì...... quốc chi Vương thân phận tôn quý , mà nàng chỉ là công cụ giữ ấm giường cho , muốn dạng nữ nhân  nào mà có, cần phải vì nàng như thế này a.

      Nhưng lại làm như thế, để ý chính mình cũng nhảy vào hồ nước lạnh như băng ...... Chỉ vì cứu nàng......

      Cảm động, làm cho hốc mắt nàng điều phiếm hồng.

      Lo lắng hỏi,”Xảy ra chuyện gì? Còn thực thoải mái sao?” Nhìn vẻ mặt nàng thích hợp , nghĩ đến nàng lại thoải mái .

      Dạ Thủy Linh miễn cưỡng nở nụ cười vô cùng khó coi, nhàng lắc lắc đầu,”...... có! Chính là, có chút lạnh...... Chàng, có thể ở ôm chặt ta chút ......” Trong lòng , rất ấm áp!

       Làm cho nàng có cảm giác cả đời cũng muốn rời , muốn được vĩnh viễn ở trong vòng tay ấm áp này của , vĩnh viễn…..

      Cả đời?

      Kinh! Có khả năng sao? Hai người đến từ thời đại bất đồng ......

      Nguy rồi! Nàng giống như bắt đầu thích tên thối cổ nhân này ......

      Nghe nàng như thế , Xích Nhĩ Đa chút do dự càng siết chặt đôi vòng tay mạnh mẽ quấn quanh người nàng,muốn cho nàng càng nhiều ấm áp.

      “ Như vậy có tốt chút ?” có chút khàn khàn hỏi.

      “Ừm, Cám ơn chàng......”

      đói bụng chưa? Có muốn ăn chút gì hay ?” Nhớ tới bọn họ cả ngày hôm nay cũng chưa ăn thứ gì.

      cần! Ta còn đói bụng......” Nàng tại chỉ muốn dược nằm trong vòng tay ấm áp này bâng quơ ngây ngốc, cái gì cũng suy nghĩ, cái gì cũng làm.

      đói bụng? Nhưng là ta đói bụng a!” cười có chút tà ác.

      Nàng vẫn còn bần thần, thẳng đến khi thấy tươi cười,”Đói bụng chàngđi ăn trước . .....” Nhìn biểu tình quái dị , nàng càng càng giọng.

      vậy chăng? Ta đây khách khí ......”Đôi môi   đột nhiên dựa vào nàng gần gần, giây tiếp theo ,” Ta muốn ăn, chính là nàng!”Nụ hôn của Xích Nhĩ Đa hạ xuống rất nhanh , hoàn toàn đúng ngay lúc nàng định mở miệng kháng nghị .

      dùng nụ hôn triền miên nhất khiêu gợi lên nhiệt tình của nàng , chặt chẽ chiếm cứ đôi môi mọng của nàng, đầu lưỡi nhanh chóng luồn lách vào miệng nàng.

      Ve vuốt lấy đầu lưỡi của nàng , dùng sức mút xoay tròn đùa giỡn bên trong…..

      Ban đêm yên tĩnh , ánh mắt thâm thúy của , mềm che chở, hình thành loại lực lượng hồn xiêu phách lạc , làm cho nàng choáng váng.

      Khoái ý nhanh chóng kéo lên, trong cơ thể của nàng dâng lên nổi xôn xao hiểu được, thân mình khẽ run lên.

      “ Ngô...... Ân......” Hai tay bé củaDạ Thủy Linh biết vòng lên cổ từ lúc nào, hai thân hình tựa như nam châm dán sát vào nhau ,mặt đỏ tim đập tiếng thở dốc ngừng.

      “ Uy ta ăn no ......” Động tác ôn nhu nâng lên hai má ửng hồng của nàng , đầu lưỡi buông tha liếm vòng quanh cánh môi của nàng , chút có,  khiêu khích nhàng chút .

      biết có phải nguyên nhân bởi vì cơn sốt hay , làm cho thân thể của nàng càng thêm mẫn cảm , rung động, khiến nàng trong nháy mắt sa vào dục vọng, thần trí mê ly.

      Nàng e lệ hé miệng, học những điều làm với nàng trước đây, thận trong ngại ngùng vươn đầu lưỡi tìm kiếm môi , đầu lưỡi hai người ở trung chạm vào nhau, quấn lấy nhau, cuối cùng nuốt hết.



    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :