1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chân Mệnh Hoàng Hậu - Đậu Đậu Ma Ma (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      sắp tết rồi nàng vẫn năng suất như vậy
      :yoyo52::yoyo52::yoyo52:
      đêm động phòng đợi mòn mỏi thế mà
      đúng là sắc chỉ là mây bay, gió thoảng thôi
      Ngocjanh2huyetsacthiensu thích bài này.

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 125:

      Editor: huyetsacthiensu

      Trước giờ đều có vui sướng như vậy.

      Hôm ấy ăn tối ở Vọng Giang Lâu sau đó lại mang theo sức lực dư thừa dạo chợ đèn hoa đêm trung thu, khắp nơi đều nhìn thấy đèn lồng màu đỏ thấy điểm đầu, trong miệng ăn hồ lồ ngào đường của phố Tây, cổ còn đeo chiếc mặt nạ mỹ nhân. tay Ngô Đồng che chở A Đoàn, tay cầm đầy đồ ăn vặt, bất đắc dĩ lại cưng chiều mà cười.

      Phía trước còn có đám người chơi giải câu đố, đài cao treo các loại đèn lồng tinh xảo, A Đoàn hâm mộ nhìn, sau đó hỏi Ngô Đồng “Thái Tử ca ca lúc nào chúng ta phải về? Nếu muộn chýt nữa cửa cung đóng đó.” Ngô Đồng đưa tay lau ít đường còn sót lại bên miệng A Đoàn.

      trả lời câu hỏi của A Đoàn, mà là cười nhạt nhìn về phía đèn lồng đài cao “Thích cái nào?” A Đoàn mím môi nhìn lúc, sau đó chỉ tay vào cái “Cái kia!” Bên môi nổi lên ý cười tinh quái. Ngô Đồng nâng mắt, sau đó lần nữa lại cảm thấy bất đắc dĩ “Nhiều đèn lồng đẹp như vậy nàng lại muốn chọn hình Trư Bát Giới?”

      Còn nhớ Tết Nguyên Tiêu lần trước nàng còn chọn cho mình cái mặt nạ Trư Bát Giới nữa.

      A Đoàn nghiêng đầu, cười rất vui vẻ.

      Ngô Đồng lắc đầu, ô m lấy A Đoàn từ trong đám người ra vào, cuối cùng cũng chen lên được phía trước, sau đó còn chết tâm hỏi lại lần nữa “Nàng quyết định chọn cái này sao? Chỉ đoán lần này thôi.” A Đoàn hề bị dao động, vẻ mặt kiên định “Chính là nó!” Cái đèn lồng này được tốt lắm, chế tác cũng được, chỉ là hình dạng xấu xí của đầu heo này đặt chiếc đèn lồng tinh xảo lại có chút khác biệt.

      Chiếc đèn lồng này có ai hỏi đến, Ngô Đồng nhìn lướt qua câu đố đèn có kết luận. Chẳng qua chỉ trong chốc lát đèn lồng Trư Bát Giới đến tay A Đoàn. Đèn lồng con thỏ được nhét vào trong tay Ngô Đồng, chỉ thích nhìn vầng sáng phát ra từ đầu heo trong tay, sau đó ánh mắt nhìn Ngô Đồng lưu chuyển, chỉ cười liên tiếp.

      Sao Ngô Đồng lại biết A Đoàn suy nghĩ cái gì chứ, lắc lắc đầu cầm đèn lồng con thỏ cực kỳ tương xứng với , dắt tay A Đoàn bừng từng bước về phía bờ sông. Tuy Trung thu qua, nhưng dư vẫn còn, người thả đèn bờ sông còn rất nhiều. Lần này A Đoàn lại thả đèn, Ngô Đồng cũng ép, chỉ lôi kéo nàng nhàn hạ tản bộ.

      Bóng đêm dần sâu, người bọ đường cũng càng ngày càng ít, A Đoàn cũng hỏi việc có về cung hay nữa, đây ràng là phải qua đêm ở bên ngoài mà. Trong lòng có suy đoán đại khái, kết hợp với con đường càng ngày càng quen thuộc, nhìn đôi sư tử bằng đá oai phong lẫm liệt ngoài cửa, quả nhiên là phủ Tướng Quân.

      vào, rất tốt, chỉ có Giang Vạn Lí ở trong đó, ngày cả Bán Đông Bán Hạ cũng ở đây, phòng ngủ chuẩn bị xong từ sớm.

      “Tốt, các ngươi hợp tác lừa mình ta có phải ?”

      A Đoàn ngồi ở trước gương đồng vừa tháo đồ trang sức vừa cười mắng ba người đứng phía sau. Bán Đông vội vàng phủi sạch quan hệ “Nô tỳ biết, sau khi người và Thái Tử ra ngoài, chúng nô tỳ liền bị phái đến đây, lúc đầu cũng biết!” Sau đó chỉ vào kẻ gây tai họa Giang Vạn Lí “ biết!”

      Giang Vạn Lí vừa muốn cãi lại câu, tầm mắt A Đoàn vừa quét đến người , thân thể nghiêm chỉnh, nhanh chóng “Nô tài xem gia có gì cần phân phó !” Cũng chờ A Đoàn trả lời, chạy biến mất nhanh như làn khói. Bán Đông Bán Hạ cười đau cả bụng, lại còn đỡ cho “Tiểu thư đừng tức giận, cũng là muốn cho tiểu thư ngạc nhiên thôi.”

      Sao A Đoàn lại tức giận chứ? Hơn nữa, hôm nay rất vui vẻ, ban thưởng còn đủ. Cười gian tiếng đột nhiên nhớ đến, sau khi Thái Tử ca ca vào phủ vào thư phòng, nhịn được thở dài tiếng, với Bán Đông “Phòng bếp ở đây cũng được chuẩn bị xong rồi chứ? Có thể chuẩn bị thức ăn cho Thái Tử ca ca ?”

      biết lại bận đến lúc nào nữa, đôi môi thoáng mím, tâm tình thoải mái đến bây giờ cũng nhiễm lên chút nặng nề. Bán Hạ lại cười cái, đẳy thằng A Đoàn ra phía sau tắm rửa “Thái Tử nhắn lại, lâu nhất là nửa canh giờ quay lại, quá lâu, tiểu thư tắm trước .”

      “Ở bên ngoài chơi lâu như vậy, nô tì để người thả lỏng thoái mái.”

      Nghe vậy A Đoàn rất vui, có chút ngây ngốc, vẫn để nh đẩy người vào bên trong, còn chắc chắn hỏi lại lần nữa “Thái Tử ca ca vẫn luôn rất bận, từ lúc bắt đầu có ký ức, vô cùng bận rộn, hôm nay bớt được chút thời gian chơi cùng mình như vậy mà cũng cần xử lý chính sao?”

      !”

      Bán Hạ vừa trả lời vừa hầu hạ A Đoàn tắm rửa.

      Nửa canh giờ là quá lên, đợi lúc A Đoàn tắm rửa xong ra, Ngô Đồng thay xong quần áo ngồi ở giường, cúi đầu đọc sách trong tay, mất A Đoàn sáng lên, xõa tóc ướt chạy qua, nhào thẳng vào trong ngực Ngô Đồng, đôi mắt tỏa sáng “Thái Tử ca ca!”

      “Vui như vậy sao?”

      Vừa vừa đứng dậy kéo A Đoàn đến ngồi trước gương đồng, cầm lấy khăn Bán Đông Bán Hạ vừa để lại rồi lặng yên lui ra ngoài, lực vừa phải lai tóc cho A Đoàn, bên môi là nụ cười bất đắc dĩ, “ là vợ người ta còn lỗ mãng như vậy.” Hai gò má A Đoàn đỏ bừng, nhìn chằm chằm Ngô Đồng.

      Mắt hạnh tròn vo tỏa sáng.

      “Thái Tử ca ca, hôm nay chàng bận sao?”

      Tóc A Đoàn dài thẳng, còn mềm mại hơn so với tơ lụa thượng hạng, đầu ngón tay xuyên qua hàng tóc còn hơi ẩm, từng sợi tóc mềm mại quấn quanh. Cười khẽ nhìn A Đoàn trong gương, dịu dàng “Gần đây có chuyện gì lớn, vội.” Trong đầu thoáng qua khoảng thời gian bận rộn sau hôn lễ kiếp trước, nàng cũng chờ đợi như vậy.

      Kiếp này tất nhiên thể như thế nữa.

      A Đoàn lại nghĩ đến cái khác, nghĩ đến nửa tháng sau khi tứ hôn luôn thấy Thái Tử ca ca, hỏi Giang Vạn Lí, luôn Thái Tử ca ca bận. Khi đó bản thân cũng chuẩn bị gả gì nhiều, đêm xuống trong lòng luôn có chút bằng lòng. Bây giờ nghĩ lại, khi đó bận rộn như vậy, là vì để bây giờ có thời gian cùng mình sao?

      cho rằng đáp án là như vậy.

      Từ ghế đứng dậy, kiễng chân ôm cổ Ngô Đồng, sau đó hướng thẳng vào bờ môi đẹp đẽ của mà cắn lên. Ngô Đồng đầu tiên là ngẩn người, sau đó cười khẽ, cũng ôm A Đoàn, làm sâu thêm nụ hôn này.

      Chuyện kế tiếp A Đoàn càng khẳng định suy đoán của mình, tất nhiên là như thế. Hôm sau hai người cũng về cung, Ngô Đồng càng xử lý chuyện gì, sáng sớm dẫn theo A Đoàn ra khỏi cửa, chơi những chỗ có cảnh đẹp quanh đây chuyến. Non nước ở ngoại ô phía Tây, tiệc trà ở Nam hẻm…

      Muốn muốn ăn ăn, tất cả đều chơi đều nếm qua, chỉ có hai người du ngoạn.

      A Đoàn vẫn vui quên cả trời đất, những chỗ kia qua, nhưng chưa từng cảm thấy vui sướng như hôm nay, thậm chí lúc thức dậy sáng nay còn nhảy nhót. Ôm cánh tay Ngô Đồng cũng vừa mở mắt suy nghĩ ràng, ngọt ngấy “Thái Tử ca ca, lúc nào rảnh rỗi chúng ta lại chơi tiếp được ?”

      Ngô Đồng đứng dậy, đưa tay bế A Đoàn từ giường xuống vào phía sau. A Đoàn có chút bất an hoặc xấu hổ nào, hai tay ôm cổ Ngô Đồng, hai chân còn thích thú nhích tới nhích lui, hoàn toàn khác với thẹn thùng ngày thành thân. Ngô Đồng vừa trả lời A Đoàn vừa , ánh mắt dừng ở bàn chân như Bạch ngọc, sau đó dời tầm mắt như có chuyện gì xảy ra.

      Ôm A Đoàn vào trong phòng tắm, săn sóc rời khỏi để cho Bán Đông Bán Hạ vào hầu hạ nàng.

      A Đoàn thoải mái ngâm người trong thùng gỗ lớn rắc đầy cánh hoa, Bán Đông ra ngoài chuẩn bị quần áo, Bán Hạ ở lại hầu hạ, trong mắt có chút nghi ngờ. Từ tiểu thư có làn da trắng nộn, chỉ cần chạm vào người cũng lưu lại dấu vết, ngày đại hôn bản thân phải tự mình tẩy rửa, người tiểu thư khắp nơi đều là vết xanh tím.

      Những dấu vết này qua hai ngày dần phai nhạt .

      Nhưng mà,

      Sao lại có thêm bất kỳ dấu vết nào nữa vậy?

      Tiểu thư và Thái Tử vừa mới thành thân, Thái Tử lớn như vậy, ngay cả người thiếp hầu hạ cũng có, tiểu thư là người đầu tiên. Hai ngày nay nhìn hai người chàng chàng thiếp thiếp, mà lại có gì sao? Sau khi hầu hạ A Đoàn tắm rửa mặc đồ xong, cuối cùng Bán Hạ cũng thể nhịn được, giọng hỏi “Hai ngày nay tiểu thư cùng Thái Tử điện hạ…”

      Nửa câu sau thể biết ngượng mà hỏi được, cũng may A Đoàn trải qua, kết hợp với sắc mặt của Bán Hạ cũng đoán được nàng muốn hỏi gì. Có chút xấu hổ, nhưng cũng biết Bán Hạ vì muốn tốt cho mình, nhìn về mọt bên, giọng có, ngày ấy ta đau dữ dội, hai ngày nay Thái Tử ca ca cũng có cái này cái kia…”

      đến đây, Bán Hạ cũng lúng túng theo, mặc dù có con nhưng da mặt vẫn mỏng. Lúng túng đáp lại hai tiếng, cái gì nữa. Lúc này mới vừa thành thân, có lẽ Thái Tử điện hạ đau lòng tiểu thư? Chờ qua hai ngày này, nếu vẫn tiếp tục như thế mình hỏi qua cũng muộn.

      Bị Bán Hạ nhắc đến vấn đề này, A Đoàn cũng nghĩ đến hai ngày nay ở chung chỉ cảm thấy Thái Tử ca ca tốt. Ngày ấy sau buổi tối ngày thành thân, Thái Tử ca ca ôm mình lên giường, trong miệng cũng chưa gì, làm cái gì, chỉ là đè ra giúp đỡ chơi đùa toàn thân mệt mỏi, sau đó ngủ.

      Hôm nay cũng vậy, thân mật khăng khít nhưng có thêm động tác khác.

      Thái Tử ca ca là săn sóc.

      A Đoàn mặc bộ quần áo màu tím đậm thêu hoa Mẫu đơn ngũ sắc, trời lạnh, lại choàng thêm cái áo lông cáo màu trắng, lông cáo màu trắng mềm mại cọ vào cổ ngứa ngứa. Ngô Đồng cũng mặc bộ trường bào màu tím, chỉ thêu ít hoa văn phức tạp ở cổ tay áo. Hai người đứng chung chỗ, mỹ nữ dịu dàng, nam tử tuấn.

      Giang Vạn Lí ở cửa điểm gì đó, nhìn thấy hai người dắt tay nhau ra, vội vàng thỉnh an, sau đó cười “Khởi bẩm Thái Tử điện hạ, Thái Tử phi, quà tặng lại mặt được chuẩn bị tốt.” A Đoàn nâng mắt lên nhìn, cả ba xe ngựa chứa quà tặng lại mặt, bản thân mình cũng hỏi đén, nghe Giang Vạn Lí , là Thái Tử ca ca mình ôm lấy mọi việc.

      Nghiêng đầu nhìn đường nét sườn mặt nét của Ngô Đồng, cười cười, gãi vào lòng bàn tay của .

      Ngô Đồng quay đầum bất đắc dĩ lại cưng chiều, liếc mắt nhìn A Đoàn cái, lắc lắc đầu, đỡ nàng lên xe ngựa, tự mình cũng ngồi xuống. Chỉ có hai người, A Đoàn cũng bận tâm, tiếng bánh xe ngựa còn chưa bang lên, A Đoàn nhào vào trong ngực Ngô Đồng, khéo léo cười xinh đẹp “Thái Tử ca ca, sao chàng lại tốt như vậy chứ!”

      Vừa vừa cúi đầu cọ cọ vào trong ngực Ngô Đồng.

      Ngô Đồng vội vàng ngăn cản, đưa tay đẩy trán nha đầu điên còn buông tay ở phía trước “Nàng cũng nghịch ngợm là thoải mái, đợi lát nữa nàng muốn để quần áo nghiêm chỉnh gặp cha mẹ hay sao? A Đoàn cười lui ra phía sau, cười đến mức chỉ nhìn thấy răng nhìn thấy mắt, răng cũng lộ hết ra, vô cùng vui vẻ.

      Ngô Đồng cũng bị lây cảm xúc từ A Đoàn, giọng cười, mặt mày dịu dàng.

      Sau khi cười đùa, A Đoàn nhịn được ngồi vào bên cửa sổ vén rèm nhìn ra bên ngoài, vừa nghĩ đến ngay lập tức được gặp cha mẹ cùng các ca ca, tâm trạng vui vẻ thể kiềm chế được, tràn đầy sung sướng. Ngô Đồng cũng gì thêm, mà thanh thản dựa vào vách xe quan sát A Đoàn từ xuống dưới.

      Tinh thân sung sướng, hành động cũng có việc gì, hai ngày nay cũng kháng cự lại chuyện mình thân mật.

      Ừ! Có thể ăn rồi. (Editor: Hóa ra là sói chỉ vờ tha để bắt, đợi con thỏ buông lỏng cảnh giác để ăn thịt. là phúc hắc quá .)

    3. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      có thịt ăn rồi, còn mấy reader chả có miệng nào
      huyetsacthiensu thích bài này.

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 126.1:

      Editor: huyetsacthiensu

      Đại lão gia Trần thị cùng với ba huynh đệ Hứa gia trời vừa hửng sáng đứng chờ ở cửa, Trần thị có chút bất an, lại ngừng đánh giá quần áo của Đại lão gia cùng ba huynh đệ, thường giúp người này chỉnh cổ áo giúp người kia chỉnh cổ tay. Lần nữa đưa tay ra chỉnh lại trâm cài tóc của Hứa Tiêu Nhiên bị ngăn lại.

      Hứa Tiêu Nhiên kéo tay Trần thị sửa lại vạt áo giúp nàng, nhàng “Mẫu thân, chúng con rất tốt, tiểu muội cũng rất tốt, người cần lo lắng.” Bị trúng tâm , hai má Trần thị phiếm hồng, nhưng dù thế nào chính mắt thấy thể chắc chắn mà thôi lo lắng được, cũng biết mấy ngày nay A Đoàn trải qua có được .

      “Hơn nữa, mấy ngày nay tiểu muội cũng ở trong cung đâu, nghe du ngoạn cùng Thái Tử điện hạ, biết vui như thế nào đâu, mẫu thân người còn lo lắng cái gì?”

      Hứa Triệt Minh ngửa đầu nhìn bầu trời vẫn là màu xanh, lo lắng chút nào. Hứa Thanh Viễn cũng giọng khuyên vài câu, Trần thị lúc này mới thôi, đứng tại chỗ kiễng chân nhìn ra ngoài đường phía xa. dễ gì mới nhìn thấy xe ngực, hai mắt Trần thị sáng lên, giọng “Đến rồi, đến rồi!”

      Nét mặt hưng phấn còn chưa thu về bị thay bằng kinh hãi (kinh ngạc + sợ hãi), kéo mạnh tay áo của Hứa Tiêu Nhiên, kinh ngạc lên tiếng “Thái Tử điện hạ cùng A Đoàn về lại mặt?!” Hứa Tiêu Nhiên nhíu mày, vốn người thoải mái như Hứa Triệt Minh Hứa Thanh Viễn khuôn mặt cũng nhiễm lên trầm trọng, sắc mặt được tốt.

      Đoàn xư tà xa lại gần, là dấu hiệu của Đông cung, nhưng phía trước có Thái Tử cưỡi ngựa đầu.

      ai quy định ngày thứ ba lại mặt phải có phu quân cùng, nhưng nếu hai người có quan hệ tốt tất nhiên là phải về cùng nhau, đây là quy định bất thành văn rồi. Trước khi kết hôn Thái Tử đối với A Đoàn là muốn gì được nấy hai người chàng chàng thiếp thiếp, bây giờ mới thành thân, vậy mà lại mặt cùng với A Đoàn sao? thể nhịn mà!

      Giang Vạn Lí đầu nhảy từ xe ngựa xuống, sau đó sững sờ hồi, ý cười mặt cũng bớt nhiều. Mấy người Hứa gia này bị làm sao vậy, đám người giống như có thâm thù đại hận gì vậy? Che sắc mặt, đến trước cửa xe ngựa của Ngô Đồng và A Đoàn, nghênh đón hai người xuống xe.

      Mọi người trong Hứa gia cũng điều chỉnh lại sắc mặt chuẩn bị quỳ xuống thỉnh an. Trong lòng ba huynh đệ tức giận như thế nào nhưng mặt đều thể ra cái gì, người kia tốt với tiểu muội, nhà mình đương nhiên phải đối xử càng tốt hơn với tiểu muội rồi! Ngô Đồng dẫn đầu xuống xe ngựa, nhìn thoáng qua mấy người Hứa gia, chần chừ hiếm thấy.

      Bọn họ bị làm sao vậy?

      Quan hệ của Ngô Đồng cùng ba huynh đệ tốt, ngay cả Hứa Tiêu Nhiên quen thuộc hơn chút, cũng chỉ dừng ở quan hệ chủ tớ. Ba huynh đệ vẫn có chút vui đối với việc mình đưa A Đoàn vào cung lúc trước, bản thân mình đương nhiên tranh cãi hoặc giải thích với bọn họ. Đương nhiên, bình tĩnh mà nghĩ lại, nếu như có ai đó vô liêm sỉ bắt cóc đem An Dương từ bản thân mình cũng vui nổi.

      Cho nên, hôm nay xảy ra chuyện gì vậy?

      thanh mười phần sức sống đánh vỡ khí yên tĩnh đến quỷ dị của mấy người, nhìn thấy khuôn mặt nhắn đỏ ửng của A Đoàn, suy nghĩ trong lòng của mấy người càng thể bằng lời, đồng loạt cúi đầu tránh ánh mắt thăm dò của Ngô Đồng. Hứa Tiêu Nhiên hoàn hồn nhanh nhất, kéo kéo tay áo Đại lão gia ở phía trước, Đại lão gia lập tức tỉnh lại, sau đó đầu quỳ xuống.

      “Vi thần cung nghênh Thái Tử điện hạ, Thái Tử phi điện hạ.”

      cần đa lễ.”

      Ngô Đồng khom người, đỡ Đại lão gia đứng dậy, Đại lão gia nhìn khuôn mặt mang ý cười của Ngô Đồng, ngượng ngùng, mặt càng đỏ hơn. nghi ngờ của mấy người bên này A Đoàn phát ra càng có tâm trạng tìm hiểu, bước lên bước kéo tay Trần thị “Mẫu thân!” chờ Trần thị trả lời, hốc mắt bắt đầu đỏ.

      “Mẫu thân, con rất nhớ người.”

      Kéo cánh tay Trần thị khẽ lắc, hoàn toàn là bộ dáng tiểu nữ nhi, có gì khác với trong quá khứ, Trần thị vốn muốn như vậy là hợp quy củ, bây giờ thân phận của con giống với trước kia, thể hành động giống như trước kia. Nhưng mà nhìn thấy khuôn mặt nhắn xinh đẹp của A Đoàn tràn đầy quyến luyến, tâm cũng mềm xuống.

      “Mẫu thân cũng nhớ con, mới cách vài ngày mà như vài năm.”

      A Đoàn bị Trần thị càng cảm động, nhào vào trong ngực Trần thị, nhớ hương vị của mẫu thân. Tầm mắt của Ngô Đồng vẫn dõi theo A Đoàn, thấy nàng như vậy cũng biết mấy người Hứa gia hôm nay bị làm sao vậy, đành phải lên tiếng “Bên ngoài gió lớn, chúng ta vào rồi chuyện.” Còn đứng ở cổng lớn đấy.

      “Đúng, đúng, chúng ta vào rồi chuyện!”

      Đại lão gia hoàn hồn, cùng mọi người vây quanh Ngô Đồng vào nhà. Sau khi ngồi vào sảnh chính, mấy lời xã giao xong, Đại lão gia cùng ba huynh đệ dẫn theo Ngô Đồng ra ngoài, A Đoàn ở lại bên trong chuyện với Trần thị. Mấy người nam nhân vừa , Trần thị liền kiềm chế được, thậm chí cầm tay A Đoàn qua sờ soạng vài cái.

      A Đoàn để mặc động tác kỳ lạ của Trần thị, đành phải cười .

      “Mẫu thân, con rất tốt, thiếu tay cũng cụt chân.

      Trần thị để ý đến câu của A Đoàn, tự mình kiểm tra dưới lần, lại cẩn thận nhìn sắc mặt của A Đoàn, thấy nàng tinh thần sung mãn sắc mặt sung sướng, là rất tốt, phải giả vờ, lúc này mới phào hơi lớn “Làm sao có thể lo lắng cho con được, con mới mười lăm tuổi phải gả ra ngoài, ta còn tưởng con còn có thể ở bên ta thêm hai năm nữa chứ!”

      Kiếp trước đúng là mười sau mới thành thân, kiếp này thành thân trước năm, khụ. Loại lời nay đương nhiên A Đoàn biết nên giải thích với Trần thị như thế nào, chỉ lôi kéo tay Trần thị, nhìn vào mắt nàng nghiêm túc “Mẫu thân, con rất tốt, Hoàng Thượng Hoàng Hậu làm khó con, nô tài trong Đông cung con cũng quen thuộc, người cần lo lắng cho con.”

      Trần thị trừng mắt, thẳng “Còn những phi tần kia sao, còn những công chúa khác nữa? An Dương lại có ở đây! Con nhắc đến các nàng, chẳng lẽ các nàng ấy gây khó dễ với con sao?!”

      A Đoàn ngốc, nghĩ đến mẫu thân lại sâu sắc như vậy, tròng mắt chuyển động nhanh chóng “Mẫu thân gì vậy? Phi tần trong cung tuy nhiều, nhưng có quan hệ gì với con chứ? Các nàng ấy dù sao cũng được coi là trưởng bối của con, làm sao lại muốn gây khó dễ cho tiểu bối như con chứ? Có Hoàng Hậu nương nương chắn ở phía trước, con gặp các nàng ấy chẳng qua cũng chỉ là gặp mặt hành lễ mà thôi.”

      “Còn về những công chúa khác mẫu thân càng cần phải lo nữa, mặc dù con có quan hệ tốt với An Dương, nhưng quan hệ với những người khác cũng hải là lạnh nhạt. Nếu như các nàng ấy muốn làm khó con, hòa thuận với con, lúc ở trường học cũng có thể ra tay rồi cần gì đợi đến sau khi con thành thân chứ?”

      Lời giải thích này cũng làm tan nghi ngờ của Trần thị, ngược lại càng lo lắng, trừng mắt nhìn A Đoàn, chỉ trán nàng hăng hái tranh giành “ gả cho người ta rồi còn vô tâm như vậy sao? Những phi tần kia là trưởng bối gì của con chứ! Con mới là trưởng bối của các nàng ấy, các nàng ấy cũng coi con là tiểu bối!”

      Dừng chút lại ghé sát vào bên tai A Đoàn “Đại vị của Thái Tử vững chắc, mấy vị hoàng tử khác cũng hòa thuận, đương nhiên bây giờ các nàng ấy tính kế với con. Chờ con thành thân thời gian, nhiều nhất là hai ba năm, các nàng ấy đẩy các nương trong nhà đến cho Thái Tử! Cho dù con vui, nhận lấy các nàng ấy cũng thổi gió bên tai Hoàng Thượng!”

      Vấn đề này A Đoàn cũng là từng rối rắm qua, tại hẳn là như vậy, hoặc là , hoàn toàn để ở trong lòng. Nếu bây giờ còn hiểu ý của Ngô Đồng bản thân người quá ngốc. Mím môi cười cái, nghiêng đầu nhìn Trần thị “Nếu như ngay từ đầu có ai, đương nhiên cũng cự tuyệt những người trong gia tộc của những phi tần kia.”

      Ban đầu là thanh mai trúc mã, sau này là Vệ Trường Hận chỉ người, lại đến chuyện ràng là tiệc rượu tuyển thiếp lại biến thành tiệc rượu chứng kiến việc tứ hôn. Từng bước , bây giờ tất cả mọi người đều biết Thái Tử và Thái Tử phi tình cảm thâm hậu, ngày sau cho dù có cái gì, người bên ngoài cũng cảm thấy quá kinh ngạc, cũng dễ dàng tiếp nhận.

      là hao tốn rất nhiều tâm ý.

      Ngay từ đầu A Đoàn còn chưa hiểu, cẩn thận suy nghĩ lúc mới tỉnh lại, sau đó ánh mắt tỏa sáng, khó mà tin được “Con , Thái Tử điện hạ…” Lời còn lại Trần thị dám hỏi ra khỏi miệng, sợ đây chỉ là giấc mộng đẹp!

      A Đoàn gật đầu.

      Trần thị đứng bật dậy, hưng phấn đến có chút điên cuồng, qua lai ngừng, sắc mặt đỏ wnrgm huơ tay múa chân. Rất lâu sau mới bình tĩnh lại, ánh mắt vẫn tỏa sáng nhìn A Đoàn “Nhất định là kiếp trước con làm vô số việc thiện nên kiếp này con mới gặp được Thái Tử điện hạ!”

      ích kỷ cũng được, bây giờ bản thân mình trải qua nỗi đau tận tâm can của kiếp trước cho nên cũng thể cảm nhận được nỗi oán hận của nàng, lại cảm kích nàng, cảm kích nàng cho mình Thái Tử ca ca của tại. phản bác ở trong lòng giống lần trước, lần này là lòng tán thành “Đúng vậy, đười trước con là người tốt.”

      Trần thị biết ý tứ trong lời của A Đoàn, cho rằng bây giờ nàng cũng khen bản thân nàng, cũng vui vẻ, cười chọc chọc trán nàng, tức giận “Gả cho người ta rồi lại càng biết xấu hổ, cũng chỉ có Thái Tử điện hạ chịu được con!” A Đoàn cong mắt gật đầu “Đúng vậy, cũng chỉ chàng mới chịu được con.”

      “Nếu như vậy, ta cũng lo lắng cho con nữa, chỉ cần con sống tốt là được.”

      Sau khi hai người cười đùa lúc lâu, Trần thị lấy những lời này kết thúc.

      A Đoàn lại hỏi thăm về chuyện thành hôn của Đại ca, Trần thị lại mấy này nay cùng ngoại tổ mẫu tuyển vợ cho lão nhị lão tam, cuối cùng lại đến người Hứa Tâm Dao. đến Hứa Tâm Dao, tâm tình Trần thị rất phức tạp, thù hận của người lớn thể đặt người của nàng ta, nhưng luôn tránh được suy nghĩ trong lòng.

      Tự nhận ngày bé khắt khe với nàng ta, nhưng lại ngờ lớn lên nàng ta lại làm ra chuyện như vậy.

      Thở dài tìm rất nhiều đại phu, thậm chí cũng mời mấy vị thái y, đều là do nàng suy nghĩ quá nhiều dẫn đến trong lòng nghĩ đến biện pháp cực đoan, càng chạy càng xa, hoàn toàn là những ý nghĩ do nàng tưởng tượng ra, người bên ngoài khuyên thế nào cũng được, chỉ có thể chờ bản thân nàng ta nghĩ thông suốt mới được, uống thuốc cũng có tác dụng gì.”

      Tìm thái y đương nhiên vô dụng, nhất định là Giang Vạn Lí chuẩn bị tốt rồi, trong lòng A Đoàn biết từ lâu. Dời tầm mắt, để cho Trần thị nhìn thấy hờ hững trong đáy mắt, sắc mặt bình tĩnh “Vậy tại nàng ta thế nào?” Trần thị cũng nhận ra khác thường của A Đoàn, chỉ oán giận “Càng ngày càng điên rồ, trước đây vài ngày bắt đầu đánh người, lần trước còn đánh nha hoàn đến mức chảy máu đầu nữa!”

      “Cũng dám để nàng ta lại lung tung, phải dùng dây lụa trói nàng ở giường!”

      trói rồi sao? Vậy Giang Vạn Lí làm sao chuẩn bị để nàng ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn đây?

      Trần thị rất nhiều chuyện gần đây của Hứa Tâm Dao, chỉ bộ dáng nàng phát bệnh, chuyện nàng ta ra những chuyện vô liêm sỉ, vậy mà còn cái gì mà người nên gả cho Thái Tử phải là nàng ta! chỉ trói nàng ta giường, ngay cả miệng cũng bịt lại! liên miên hồi lâu mới phát A Đoàn lên tiếng từ lâu.

      khỏi nhìn lại, A Đoàn cúi mắt, bộ dáng như có gì đăm chiêu. Trong lòng nhảy dựng lên, trực tiếp ấn lên cổ tay A Đoàn, nhanh chóng “Con thể mềm lòng, con quên trước đây nàng ta làm gì rồi sao? Tìm đại phu tìm thái y cho nàng ta là quan tâm giúp đỡ hết lòng rồi, lại phí tâm giúp nàng ta chuyện khác, nhât định ta đồng ý!”

      Trần thị cho rằng A Đoàn mềm lòng!

      A Đoàn lắc đầu “Làm sao có thể chứ, chỉ là con nghĩ, đời khó lường.” Trước giờ bản thân đều nghĩ đến tay dính máu tươi, người thứ nhất là Hứa Tâm Dao, lại hối hận, tội của nàng ta thể tha thứ, nàng bị bị trừng phạt như thế là đúng tội. Nhưng lại nhắc nhở bản thân, trừ khi là bất đắc dĩ, Hứa Tâm Dao là người đầu tiên cũng là người cuối cùng.

      “Như thế tốt, nàng ta bị như vậy là do nàng ta tự chuốc lấy, con cần suy nghĩ quá nhiều, chúng ta làm hết sức.”

      Người Hứa gia nhiều, nam nhân bên kia sao, nữ nhân ngoài Trần thị chính là A Đoàn, mẹ đẻ Hứa Tĩnh Ngữ sau khi nàng ta cũng lâu lộ mặt. Điều này cũng hợp với ý tức của Trần thị và A Đoàn, hai mẹ con thân mật trò chuyện, lúc ăn trưa hai người cũng ăn cùng nhau, thân mật khăng khít giống như bình thường.

      Gian ngoài Ngô Đồng tự có Đại lão gia và ba huynh đệ tiếp, có thể uống rượu hay A Đoàn cũng biết, nhưng bản thân mình sắp bị mẫu thân nhà mình làm cho chết no rồi! bàn thức ăn đều là mình thích ăn, khẩu vị của mình cũng tốt, nhưng cũng chịu nổi Trần thị cứ gắp đồ ăn khuyên ăn nhiều chút! Nhìn núi đồ ăn trong bát, A Đoàn nuốt nước miếng cái, cảm thấy thức ăn sắp trào lên cổ họng rồi!

      Muốn cái gì đó với nhưng nhìn thấy ánh mắt tha thiết của Trần thị lại nuốt những lời muốn xuống, gian nan gắp đồ ăn vào trong miệng. Nghe được tiếng bước chân vội vàng từ bên ngoài truyền vào, A Đoàn thở phào hơi lớn, vội vàng buông đũa xuống, nhìn Cẩm Tú kích động chạy từ bên ngoài vào. Sau khi Cẩm Tú thỉnh an vẫn còn thở dốc, ánh mắt vẫn chưa hết hoảng hốt.
      Còn tiếp

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 126.2:
      “Phu nhân, tiểu thư, nhị tiểu thư chết rồi!”

      Cẩm Tú rất kích động, còn quên mất sửa miệng vẫn gọi A Đoàn là tiểu thư. Cũng may lúc này có ai so đo nàng sai, Trần thị đứng dậy, A Đoàn cũng vội vàng theo Trần thị ra ngoài, vừa vừa hỏi Cẩm Tú “Cái gì gọi là chết rồi nữa? Nàng ta vẫn bị trói cơ mà, xảy ra chuyện gì?”

      “Nô tỳ cũng , vừa nhận được tin vội đến báo cho phu nhân, chỉ nghe người bên ngoài hôm nay tứ thiếu gia thăm nhị tiểu thư, nhóm nha hoàn ma ma lười biếng đều có ở đó, hình như tứ thiếu gia cởi trói cho nàng, cũng biết tại sao lại chạy đến hồ, rơi xuống nước!”

      “Lúc cứu lên còn thở nữa!”

      Trần thị cùng A Đoàn đều có vẻ mặt trầm trọng nhanh về phía nhị phòng, Trần thị là vì suy nghĩ đến chuyện sau đó, A Đoàn lại nghĩ, hôm nay Giang Vạn Lí ra tay rồi? Lúc đoàn người đến nhị phòng, Ngô Đồng Đại lão gia cùng ba huynh đệ đến nơi, nhìn thấy hai người Trần thị gật đầu, sau đó cau mày nhìn Hứa Tâm Dao nằm giường, bên cạnh quỳ đầy nha hoàn ma ma quỳ xin tha thứ.

      A Đoàn nghe đám người hầu cầu xin tha thứ, chỉ nhìn Hứa Tâm Dao. Hứa Tâm Dao bị phủ vải trắng lên, chỉ lộ ra đôi giày thêu ướt đẫm. Hứa Tâm Dao vẫn thích màu trắng, giày cũng thế, đáy màu xanh nhạt, phía thêu đóa Lan màu xanh. Giống đôi giày màu ngày đó của Trần thị, theo ra của chủ nhân mà cũng mất màu sắc vốn có.

      Ngô Đồng vẫn để ý A Đoàn, nhìn nàng đứng lại chỗ thất thần, vài bước đến bên cạnh nàng, giang tay ôm bả vai nàng, tiếng động an ủi nàng. Lúc này A Đoàn mới hoàn hồn, ngẩng đầu nhìn Ngô Đồng, Ngô Đồng nhíu mày, lắc lắc đầu.

      phải Giang Vạn Lí làm.

      Dừng lúc, A Đoàn nhìn về Tiểu Tứ đứng bên cạnh, mặt cũng lộ vẻ hoảng sợ, người cũng kinh ngạc, bị dọa sợ rồi. Chỉ nhìn cái liền thu lại ánh mắt, nhắm mắt tựa vào ngực Ngô Đồng. Lúc Đại lão gia hỏi chuyện, Hứa Tiêu Nhiên quay đầu nhìn bộ dáng của A Đoàn, nhíu mày thẳng “A Đoàn, muội dẫn Thái Tử điện hạ đến phòng muội nghỉ ngơi lát .”

      Vừa thành thân lại là ngày thứ ba lại mặt, vậy mà lại gặp phải chuyện này, ngay cả Đại lão gia cũng thấy xui xẻo, vội vàng “Đúng vậy, mau ngủ trưa đo.” Vốn còn có chút thương đối với Hứa Tâm Dao, dù sao cũng là con của đệ đệ. Ai biết nàng ta lại có dã tâm quá lớn, nuôi dưỡng cũng thành, lại là nữ nhi, Đại lão gia sớm còn lòng mến đối với Hứa Tâm Dao.

      Những lời nàng ta lúc phát bệnh, Trần thị với A Đoàn, nhưng lại hết tất cả cho Đại lão gia, trong lòng có bất mãn từ lâu, nay người rồi, ngược lại càng cảm thấy dễ chịu!

      Ngô Đồng gật đầu, ôm theo A Đoàn xoay người rời .

      Khuê phòng của A Đoàn vẫn như khi nàng chưa xuất giá, Ngô Đồng quen thuộc từ lâu, hai người vào, cho toàn bộ nha hoàn lui xuống, A Đoàn ngồi ở ghế quý phí trước cửa sổ, nghiêng người nhìn cây ngô đồng bắt đầu rụng lá ngoài cửa sổ. Lá ngô đồng bị gió thu thổi , bay lượn giữa trung, sau đó rơi xuống đất.

      “Ta khổ sở vì nàng ta, ta cũng thấy vui sướng.”

      chờ Ngô Đồng lên tiếng, A Đoàn lại nghiềng đầu nhìn về Ngô Đồng ngồi bên cạnh, đôi mắt ràng.

      Ngô Đồng gật đầu, đưa tay phủ lên bàn tay có chút lạnh của A Đoàn.

      “Vậy nàng nghĩ gì vậy?”

      Tay Ngô Đồng khô ráo ấm áp, A Đoàn động đậy tay, siết chặt mười ngón tay vào nhau “Ta chỉ suy nghĩ, nếu như nàng ấy còn sống sót (A Đoàn của kiếp trước) làm như thế nào.” đợi Ngô Đồng chuyện tiếp tục “Ta thấy sắc mặt và bộ dáng của nàng ấy lúc đó, ta cảm thấy nàng ấy trả thù, hoặc là , sống chết của Hứa Tâm Dao vốn nàng ấy quan tâm.”

      Lúc ấy nàng ấy chọn cái chết, muốn giải thoát, cũng là vì tác thành cho Hứa gia, coi như đây là trả ơn sinh thành. kích cuối cùng kia, người bên cạnh xem như là kích trí mạng, nhưng nàng ấy chỉ coi đó là cái cớ. Thời cơ bức tranh kia xuất nhiều, nếu như là lúc nàng ấy vừa cãi nhau với Thái Tử ca ca, bức tranh kia có lẽ kích trí mạng.

      Nhưng nó xuất quá muộn, năm năm sau nàng ấy hiểu rất nhiều.

      Cho nên, nàng ấy chết, ra có quan hệ nhiều lắm với Hứa Tâm Dao.

      Nhưng điều này cũng thay đổi được Hứa Tâm Dao có ác tâm!

      Ngô Đồng gật đầu, đồng ý với lời của A Đoàn, giọng nhàng “Nàng suy nghĩ lâu như vậy, kết luận được cái gì?”A Đoàn phồng miệng, có chút trẻ con nghiêng đầu, trong mắt chợt lóe bất đắc dĩ cùng nghịch ngợm “Kết luận là, so với nàng ấy ta đủ thành thục đủ ổn trọng, ta tùy hứng hơn nàng ấy rất nhiều.”

      Ngô Đồng ngậm miệng, nghĩ là nàng suy nghĩ lâu như vậy, hóa ra chính là nghĩ cái này! Bất đắc dĩ lắc đầu, biết nên những gì. A Đoàn cười càng vui vẻ hơn, yếu ớt “Xin hỏi Thái Tử điện hạ, có đồng ý nhận người Thái Tử phi tùy hứng này ?” Ngô Đồng bật cười “Cưới cũng cưới rồi, chỉ có thể nhận lấy!”

      “Thái Tử phi tùy hứng, bây giờ có thể ngủ trưa cùng ta ?”

      Bây giờ A Đoàn mới phát , người Ngô Đồng có mùi rượu nhàn nhạt, sắc mặt người này vẫn như thường, vừa rồi vẫn chú ý. Đứng dậy đưa tay sờ hai má Ngô Đồng, quả nhiên có hơi nóng, tức giận trách “Chàng uống ít thôi, mấy người Đại ca rót cho chàng mà chàng cũng vẫn nhận sao?” Vừa vừa kéo Ngô Đồng về giường.

      Mấy người vợ mời rượu, sao có thể từ chối chứ? Ngô Đồng cũng giải thích, để mặc cho A Đoàn cởi áo giúp mình, sau đó kéo A Đoàn muốn ra ngoài lại, tay cũng cởi quần áo của nàng, A Đoàn vừa giãy dụa vừa “Ta làm cho chàng chén canh giải rượu, chàng ngủ trước .”

      xong người cũng bị Ngô Đồng ôm lên giường, cánh tay duỗi dài ra, áo ngủ bằng gấm bọc kín lấy hai người. Ôm chặt A Đoàn còn giãy dụa vào ngực, cọ cọ khuôn ngực mềm mại của A Đoàn, than thở hơi cần, nàng chính là canh giải rượu tốt nhất của ta.”

      A Đoàn ngẩng đầu nhìn lại, phát người này nhắm mắt, hô hấp đều đều. khỏi bật cười, đưa tay ôm chặt eo Ngô Đồng, cọ cọ ở cổ , cũng nhắm mắt im lặng ngủ.

      Xảy ra chuyện như vậy, hai người A Đoàn cũng đợi lâu, sau khi ngủ trưa dậy A Đoàn chào tạm biệt Trần thị. Trần thị xử lý chuyện của Hứa Tiêu Nhiên, thấy thế cũng giữ nàng ơ lại lâu, nhìn thoáng qua Ngô Đồng đứng khoanh tay chờ ngoài cửa, kéo A Đoàn ra xa “Việc này con phải kiềm chế lại, được cho người bên ngoài biết.”

      Lại mặt gặp phải loại chuyện xui xẻo này, truyền ra ngoài tốt.

      A Đoàn gật đầu “Đương nhiên, chúng con tránh.” Sau đó lại “Chuyện kia, mẫu thân định lúc nào tổ chức tang lễ?” Trần thị cũng thấy khó khăn, cau mày suy nghĩ mới xác định “Cho dù thế nào cũng phải bảy tám ngày sau mới tổ chức tang lễ, cũng may người ngoài cũng đều biết nàng ta bị điên rồi, xảy ra chuyện ngoài ý muốn cũng tính đến đầu con.”

      Lúc trước chuyện Hứa Tâm Dao gây ra mọi người đều biết, ngày con giá lại mặt nàng ta chết, đám tiểu nhân nhất định đồn bậy bạ về con nhà mình! Mấy ngày nay nhất định phải dìm chuyện này xuống, qua thời gian nữa lại . A Đoàn gật đầu, lôi kéo tay Trần thị dặn dò “Nương, chăm sóc thân thể mình tốt, nên quá mệt mỏi, lúc nào người nhớ con, chỉ cần tiến cung là được.”

      “Mẫu thân biết rồi, con chăm sóc bản thân mình cho tốt, trong lòng có gì khó xử luẩn quẩn, phái người đến cho mẫu thân biết, cần tự mình gánh vác.”

      Hai mẹ con dặn dò nhau tốt mới ngừng lại, sau đó Đại lão gia với ba huynh đệ cùng nhau đưa A Đoàn và Ngô Đồng lên xe ngựa.

      Ly biệt luôn làm cho người ta có chút u sầu, cái này tuy phải sinh ly tử biệt nhưng cũng khó chịu, A Đoàn ngồi trong khoang xe, có chút rầu rĩ vui. Ngô Đồng đưa tay chọc chọc đôi môi vểnh lên của A Đoàn, nhận lấy ánh mắt tức giận của A Đoàn. Đuôi mắt Ngô Đồng thoáng nhướn “xem ra nàng muốn biết tại An Dương thế nào.”

      tại An Dương thế nào rồi?”

      A Đoàn quả nhiên bị mắc câu, kéo cổ tay A Đoàn vội vàng hỏi.

      “Ta cũng nhìn thấy nàng ấy, ta làm sao mà biết được?” Ngô Đồng trả lời câu rất sạch lưu loát.

      Mày liễu vừa nhướn, bàn tay trắng nõn véo cái lên mu bàn tay của Ngô Đồng! Ngô Đồng kêu tiếng, đảo tay bắt được bàn tay làm bậy của A Đoàn, kéo luôn người vào trong ngực, bóp mũi A Đoàn tức giận bất bình “Quỷ nha đầu, vậy mà nàng cũng nỡ ra tay!” A Đoàn lời nào, mắt hạnh nhìn chằm chằm vào Ngô Đồng.

      Cuối cùng đương nhiên là Ngô Đồng chịu thua.

      “Ta biết gần đây nó như thế nào, chúng ta nhìn nó cái biết thôi.”

      Lời này vừa ra, quả nhiên A Đoàn vui vẻ, lập tức ngồi thẳng người dậy từ trong ngực Ngô Đồng, ánh mắt tỏa sáng “Chúng ta có thể tìm An Dương sao? Chuyện của chàng nhiều sao, chàng có thể rời bao nhiều ngày? Có khó xử , phụ hoàng mẫu hậu gì sao?”

      Thấy A Đoàn gặp chuyện vui vẻ của An Dương cũng quên mình, trong mắt Ngô Đồng nhiễm lên vui sướng, dịu dàng sao, gần đây xảy ra chuyện gì lớn, ta cũng xử lý mọi chuyện tốt rồi. Hơn nữa, lúc trước ta rời lâu như vậy, phải cũng có chuyện gì sao?”

      Hơn nữa, lần này An Dương rời cũng lâu, mặc dù mẫu hậu biết nàng an toàn, nhưng dù sao cũng lo lắng. Lần này chúng ta , cũng nhân tiện đón An Dương về nhà, mẫu hậu cũng có thế vui vẻ trở lại, tại sao có thể trách chúng ta chứ?”

      Lúc này A Đoàn mới hài lòng, rất nhớ An Dương! Hưng phấn nhào vào trong ngực Ngô Đồng, đôi mắt cong cong hôn mặt Ngô Đồng cái “Thái Tử ca ca, chàng là tốt quá!” Ngô Đồng cũng hài lòng, muốn cúi đầu gia tăng tình cảm với A Đoàn, này lui sang bên, khuôn mặt nhắn hưng phấn biết suy nghĩ cái gì.

      Ngón tay Ngô Đồng động đậy, cuối cùng vẫn nhịn được cái gì.

      Buổi tối trừng trị nàng sau!

      Sau khi hồi cung thay quần áo thỉnh an Hoàng Hậu nương nương sau đó lại trở lại Đông cung, ánh mắt A Đoàn cũng cho Ngô Đồng, vẫn thu xếp gì đó. phải thu xếp đồ đặc cảu mình, những cái đó có cung nữ chuẩn bị, là thu xếp đồ cho An Dương! Được tứ hôn nửa năm nay, nhận được rất nhiều đồ tốt, thích hợp với An Dương, tất cả đều để lại cho nàng!

      Lần này đúng lúc mang !

      Ngô Đồng đứng tại chỗ nữa ngày, nhìn A Đoàn như con bướm qua lại, nhưng ngay cả ánh mắt cũng nhìn mình! Khóe miệng co giật lâu, sắc mặt càng ngày càng trầm. Giang Vạn Lí vẫn hầu hạ ở bên cạnh, nhìn nam chủ nhân nhà mình, cuối cùng vẫn nhịn được, thấp đầu dùng sức nhịn để mình cười ra tiếng.

      Gia sắp thành hòn Vọng thê rồi!

      Ngô Đồng trừng mắt tức giận nhìn Giang Vạn Lí cười trộm, trực tiếp phất tay áo xoay người đến thư phòng.

      A Đoàn vừa bận liền bận đến lúc ngủ, còn hưng phấn! Lúc Ngô Đồng tắm rửa xong ra, liền nhìn thấy mình A Đoàn vẫn ngồi bên giường lải nhải trong miệng! Mím mím môi, tiếng động tiến lên ngồi ở bên “Cũng biết An Dương có thích kiểu dáng mới ra này hay , có lọt vào mắt nàng hay …”

      Ngô Đồng nhịn đến mức mu bàn tay nổi đầy gân xanh A Đoàn cũng nhìn ! Lúc thể nhịn được nữa cần nhịn! Trực tiếp đứng dậy, đến bên cạnh bàn lấy bình rượu sau đó trở lại bên giường, trước ánh mắt kinh ngạc của A Đoàn, rót ngụm rượu lớn vào miệng, sau đó chặn lên môi A Đoàn!

      Bị ép nuốt ngụm rượu lớn vào miệng, A Đoàn trợn tròn mắt.

      “Thái Tử ca ca, chàng bị làm sao vậy?”

      Ngô Đồng đáp lời, lặp lại động tác vừa rồi lần nữa, sau đó lại chặn lên môi của A Đoàn, làm làm lại mấy lần, bình rượu lớn tất cả đều rót vào bụng A Đoàn. A Đoàn bằng lòng, đưa tay đẩy Ngô Đồng ra, đứng lên nhìn xuống Ngô Đồng “ yên lành chàng rót rượu cho ta làm gì!”

      Khí thế có đủ, thanh lại mềm mại kỳ lạ, còn bất tri bất giác mang theo yếu ớt cùng mị ý.

      Ngô Đồng cũng đứng dậy, khom người bế A Đoàn dậy, sau đó ném nàng thẳng vào bên trong giường, lúc A Đoàn còn chưa hoàn hồn liền phủ người lên người nàng, con ngươi ngăm đen nhìn chằm chằm vào A Đoàn, cười cười, đưa tay rút quyển sách bên dưới gối ra, tiện tay giở trang, giơ ra trước mặt A Đoàn.

      “Tối nay chúng ta thử tư thế có được hay ?”

      chờ A Đoàn trả lời, trực tiếp dùng sức mạnh đoạt lấy.

      Bán Hạ mê hoặc nhìn ngoài cửa sổ, a, trời ra ánh ban mai, trời sắp sáng rồi. đêm này ngủ, mắt Bán Hạ cùng Bán Đông đều bị thâm xanh, sắc mặt cũng có chút quỷ dị. Bán Đông là xấu hổ, cả đêm nghe tiếng giường rung động, nữ tử rên rỉ, nam tử thở hổn hển, làm sao có thể ngủ được chứ!

      Ngược lại Bán Hạ lại vui mừng, hóa ra hai người có việc gì, rất nhiệt tình.

      Nhưng mà, đêm rồi, động tĩnh vẫn lớn như vậy, biết tiểu thư có chịu được hay

      Hết chương 126​

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :