1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chân Mệnh Hoàng Hậu - Đậu Đậu Ma Ma (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sweet you

      Sweet you Active Member

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      211
      ra em muốn nên ngược Ngô Đồng chút...
      Dao hoa 1, huyetsacthiensuAChu thích bài này.

    2. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      chà chà
      cả 2 chịu mở lòng, giải tỏa khúc mắt rồi
      chờ xem hành động của Ngô Đồng nha, được làm được à
      huyetsacthiensu thích bài này.

    3. Mup12022010_

      Mup12022010_ Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      138
      Đọc đoạn Ngô Đồng giết A Đoàn rồi tự sát mà đau lòng...
      Ngàn vạn lần đừng cho ngược Ngô Đồng. Kiếp trc ND cũng bị ngược đau đớn rồi, ngay cả khi trọng sinh lại vẫn luôn mơ đến cảnh tượng khủng hoảng đó.. Chỉ do kiếp trước hiểu A Đoàn muốn gì , A Đoàn lại luôn lạnh nhạt im lặng , ND quá mức cố chấp nữa nên để lỡ A Đoàn, để cho A Đoàn phải tự sát....
      Truyện hay quá thôi, chương nào cũng đọc lại lần nữa

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 106:

      Editor: huyetsacthiensu

      Hôm nay thời tiết tốt, nắng ấm chiếu từ cao xuống gió se lạnh thổi qua, là phần thưởng tốt nhất của mùa xuân. Bách Hoa Viên cũng như tên, chưa bước vào vườn ngửi thấy hương hoa thoang thoảng trong khí, các loại hoa đủ màu sắc tụ cùng chỗ tranh nhau đua nở, bông này càng đẹp đẽ hơn so với bông kia. A Đoàn với An Dương người trái người phải đỡ Hoàng Hậu nương nương nhập tiệc.

      “Hoàng Hậu nương nương đến ~ ”

      “An Dương công chúa đếm ~ “

      “Hứa Tam tiểu thư đến ~ “

      Thái giám hô xong, tiếng người ồn ào im bặt, mọi người đồng loạt quỳ xuống thỉnh an.

      A Đoàn đỡ Hoàng Hậu nương nương nhìn chớp mắt, đuôi mắt lại dấu vết quét vòng. Tất cả đều là những tiểu thư tuổi còn trẻ, đa phần vẫn là những gương mặt quen thuộc, đều là những người học cùng trường. Đương nhiên, những người có tên trong danh sách kia cũng có mặt. Mỗi người đều mặc váy áo lộng lẫy, khuôn mặt rạng rỡ như hoa đào, dáng người yểu điệu thướt tha.

      Qua loa đảo mắt qua vòng liền thu hồi ánh mắt lại, rũ mi mắt xuống, cùng An Dương đỡ Hoàng Hậu ngồi xuống ghế. Đợi Hoàng Hậu cho phép mọi người đứng dậy mới cùng An Dương ngồi xuống ghế ở hai bên trái phải. Yến tiệc hôm nay Hoàng Hậu là nhân vật chính, A Đoàn cũng là nhân vật chính. Dù sao những người kia cũng giống A Đoàn, bình thường ở trường nhìn thấy nhiều lần.

      Nhưng tại, bọn họ vẫn khống chế được đem ánh mắt tập trung đến người nàng.

      Quần áo này, là họa tiết hoa Mẫu đơn.

      Mỗi người đều có con đường riêng của mình, đương nhiên biết quần áo này là Hoàng Hậu nương nương chuẩn bị. Hoa đẹp cần phải , chủ yếu là ý tứ của Hoàng Hậu như ban ngày. Đương nhiên, từ nàng được định là Thái Tử phi, hành động như vậy cũng là điều bình thường. Chỉ là, ánh mắt của mọi người đồng loạt chuyển đến người người khác.

      Nhìn kiểu gì cũng thấy đều là ánh mắt vui sướng khi người khác gặp họa.

      A Đoàn, An Dương cùng Hoàng Hậu cũng phát mọi người khác thường, sau khi Hoàng Hậu vài câu mở màn cũng dời mắt sang chỗ khác. Sau đó ánh mặt chợt dừng lại, nét mặt vui chợt lóe lên, sắc mặt cũng chìm xuống hia phần.

      người người nọ cũng mặc quần áo họa tiết hoa Mẫu đơn!

      gặp người ngu xuẩn nhưng chưa từng gặp người nào ngu xuẩn như vậy, những người tham gia yến tiệc hôm nay đều là quý nữ, mọi người đều hỏi thăm trước chút quần áo chủ nhân bữa tiệc mặc, tránh mặc trùng với chủ nhân. Mặc dù tuổi tác giống nhau, quần áo của nữ nhân với trang trí cũng nhiều nhưng tránh khỏi có lúc bị trùng nhau. Hơn nữa, hôm nay chỉ phải hỏi thăm về Hoàng Hậu nương nương mà còn phải hỏi thăm về Hứa Tam tiểu thư.

      Nàng cũng là chủ nhân theo nghĩa khác.

      Được rồi, cho dù hỏi thăm cũng thôi, nhưng ngươi mặc Mẫu đơn là có ý gì? Thược dược, Hải đường, Hoa lan,… Nhiều loại hoa như vậy, ngươi cứ nhất định chọn Mẫu đơn là có ý gì? Mẫu đơn là vua của cá loài hoa, ý này hơi bị lớn mật chút! chỉ đắc tội Hứa tiểu thư, còn làm loạn ý tứ của Hoàng Hậu nương nương.

      Người này, đùa.

      Người này phải người bên ngoài, chính là Trương gia đại tiểu thư Trương Bảo Châu!

      A Đoàn nâng mắt nhìn lại, nàng ngồi xa, chỉ ngồi cách mình hai người. Quần áo người nàng thêu hoa Mẫu đơn, chẳng qua là hoa Mẫu đơn bảy màu, đẹp đẽ tươi tốt, trang điểm mặt cũng hợp với quần áo làm nàng càng thêm xinh đẹp. Nhưng mà mặt nàng ta lúc này có đắc ý chỉ có xấu hổ.

      Cán quạt hoa đào trong tay nhàng lay động, bộ dáng thảnh thơi, suy nghĩ trong lòng nhanh chóng chuyển động. Nhìn sắc mặt này của Trương Bảo Châu, quần áo chắc là phải do nàng chọn? qua lại với Trương phu nhân, biết được nàng là người như thế nào, nhưng mà nghe nàng vô cùng sủng ái đứa con này.

      Nhưng cũng nên tùy tiện chọn bộ quần áo này cho nàng mới phải.

      Như vậy, chỉ còn lại người.

      Trương Ninh An.

      Cả tiệc rượu lập tức yên tĩnh trở lại, tất cả mọi người đều nhìn về phía Trương Bảo Châu, nhìn xem nàng làm thế nào để hóa giải xấu hổ này. Sắc mặt Trương Bảo Châu lập tức đỏ lên, trong lòng vô cùng hận Trương Ninh An! Nếu phải là con tiện nhân kia đột nhiên may bộ quần áo này, bản thân mình làm sao có thể đoạt lấy quần áo của nàng ta trong cơn tức giận được chứ!

      Nàng ta mặc Mẫu đơn? Phi!

      Có thể, có thể mình có bất mãn với Hứa Tam tiểu thư kia, nhưng cũng ngốc đến mức gây chuyện với nàng ấy trong trường hợp như thế này, ai biết nàng ấy cũng mặc quần áo thêu Mẫu đơn chứ! là xấu hổ đến đỉnh điểm, đứng ngồi yên. Hoàng Hậu nhìn lướt qua A Đoàn, thấy nàng cúi mắt lời nào. Khẽ cười bảo “Quần áo hôm nay của Bảo Châu rất dễ nhìn.”

      mặt mang ý cười, vô cùng dịu dàng.

      Trương Bảo Châu nghe như vậy lại bị sợ đến choáng váng, ngây ngẩn đứng dậy, lại biết nên gì, gấp đến độ sắp khóc lên, nàng thậm chí còn đưa ánh mắt cầu cứu về phía A Đoàn.

      Ta cố ý mặc bộ quần áo này đâu!

      Vốn là mọi người tập trung ánh mắt người Trương Bảo Châu, thấy nàng nhìn về phía A Đoàn, những người khác cũng nhìn về phía A Đoàn, muốn nhìn xem nàng làm gì tiếp theo. Đây là Thái Tử phi tương lai, biết là người như thế nào, ngày sau đối mặt (tỷ muội), biết nàng có ôn hòa giống như khi còn ở trường học hay .

      A Đoàn như nhận thấy ánh mắt của mọi người, quạt hoa đào trong tay khẽ lắc, cực kỳ thích thú, lộ ra gần nửa cánh tay bạch ngọc, cùng màu với cán quạt màu ngà voi. Qua lúc lâu cuối cùng động tác cũng dừng lại, nâng mắt nhìn về phía Trương Bảo Châu đỏ mặt, nghiềng đầu cười khẽ “Bảo Châu tiểu thư có phải rất thích điểm tâm của Vân ký phía cổng Nam ?”

      Đây là ý gì, sao tự nhiên lại kéo đến thức ăn rồi? Ngay cả mặt Hoàng Hậu cũng có chút kinh ngạc nho , sau đó nhíu mày, A Đoàn khỏi quá mức thiện lương. Trương Bảo Châu cũng nghĩ như vậy, ánh mắt tỏa sáng nhìn A Đoàn, vội vàng gật đầu “Rất thích, chẳng lẽ Tam tiểu thư cũng thích sao?”

      Tấm lòng của Tam tiểu thư cũng tệ lắm.

      Ai biết A Đoàn lại lắc đầu.

      “Ta chưa từng ăn chứ đừng có thích hay .”

      Trương Bảo Châu chớp chớp mắt, nàng phải muốn hóa giải tình huống này cho mình sao, sao lại tiếp lời? Có chút xấu hổ giật giật khóe miệng “Vậy Tam tiểu thư sao đột nhiên lại nhắc đến điểm tâm kia?”

      A Đoàn cười khẽ, cuối cùng lại nghi hoặc hỏi “Chẳng lẽ chuyện xảy ra ngày hôm qua Bảo Châu tiểu thư biết chút gì sao?” Thấy nàng vẻ mặt mờ mịt, A Đoàn cũng vòng vo. thẳng “Hôm qua ta ngồi xe ngựa đường từ cung về nhà, đường đụng phải vị nương kích động chạy ra, việc khẩn cấp, ta liền đưa người về nhà ta.”

      “Sau đó ta phái người điều tra, người nọ lại là muội muội của Bảo Châu tiểu thư - Trương Ninh An.”

      “Chẳng lẽ phu nhân với ngươi việc này?”

      Mẫu thân làm sao có thể với ta chuyện của con tiện nhân kia chứ?! Trong lòng Trương Bảo Châu chút do dự phản bác. Chớp chớp mắt, ngày hôm qua mình làm gì? Ngày hôm qua phụ thân vẫn lôi kéo mình chuyện, mình hôm nay nhất định phải thu lại tính tình, thể kiêu căng, thể đắc tội với người khác, đặc biệt là Hứa Tam tiểu thư!

      Còn Trương Ninh An? Hình như mình tiện tay sai nàng mua điểm tâm cho mình phải? Giây lát quên mất việc này, chẳng qua là muốn sai khiến nàng ta mà thôi. Hôm qua vẫn hưng phấn muốn tham gia tiệc rượu hôm nay, mẫu thân cũng ở bên cạnh mình lựa chọn trang sức, từ đầu đến cuối đều chú ý đến Trương Ninh An cả đêm thấy xuất !

      Dừng chút, do dự mở miệng.

      “Tuy rằng ta với nàng là tỷ muội, nhưng phải mỗi ngày chúng ta đều ở cùng với nhau.”

      “Nàng ta đụng vào xe ngựa của Tam tiểu thư sao?”

      Khom người hành lễ “Vậy ta thay mặt nàng tạ lỗi với Tam tiểu thư. Muội muội của ta từ chịu ngồi yên, thường xuyên ra bên ngoài chơi đùa, hôm qua cũng là do nàng ta nhân lúc mọi người để ý lén chạy ra bên ngoài chơi. Gây rắc rối cho Tam tiểu thư, là xấu hổ.”

      A Đoàn kinh ngạc nhướn mày “Lén chạy ra ngoài sao?”

      “Nhưng mà nàng ta với ta là ngươi sai khiến nàng ta ra ngoài mua điểm tâm cho ngươi, phải sao? Còn nếu nàng mua được điêm tâm về cho ngươi bị ngươi đánh chết.” cho Trương Bảo Châu cơ hội biện giải, tiếp tục “Tuy nàng ta chỉ là thứ muội, nhưng dù sao hai người cũng là tỷ muội. Bảo Châu tiểu thư, ngươi sai khiến nàng như là hạ nhân, cũng được ổn cho lắm.”

      Sắc mặt Trương Bảo Châu lập tức trở nên trắng bệch “Làm sao có thể như vậy được chứ, đó là nàng ta hươu vượn thôi! ràng là bản thân nàng ta lén chạy ra bên ngoài chơi, ta sai khiến nàng ta ra ngoài mua đồ lúc nào chứ? Mặc dù Trương gia phải gia đình đại phú đại quý, nhưng cũng đến mức để vị tiểu thư làm công việc của bọn nô tài được đúng ?”

      Đứa tiện nhân Trương Ninh An này, trách hôm qua ngươi chủ động lắc lư trước mặt ta, hóa ra là chờ ta ở đây!

      A Đoàn sao cả gật đầu, cũng tranh cãi với Trương Bảo Châu cái gì. “Ta cũng chỉ là nghe nàng ta như vậy thôi, trước đó cũng hỏi ngươi có thích điểm tâm kia hay , ngươi thích ta mới hỏi. Nếu như là do nàng ta lung tung, ta cũng thêm gì nữa.” xong cũng mặc kệ Trương Bảo Châu đứng, bưng trà đứng lên.

      Sau đó cười nhìn Hoàng Hậu ngồi bên cạnh.

      “Trà xuân Long Tĩnh năm nay mới đưa đến trong cung cũng chỉ có ở chỗ nương nương mới có thể nếm được trà tươi ngon, con có thể mặt dày xin người chút được ?” xong còn liếm liêm môi, tựa như nếm chút dư vị. Hoàng Hậu cũng cười, ở xa chỉ chỉ A Đoàn, oán trách “Ngươi còn thiếu chút trà này hay sao? phải Thái Tử sớm đưa sang cho ngươi rồi hay sao? Ngươi còn giành với ta, cho!”

      Hoàng Hậu cũng mặc kệ Trương Bảo Châu đứng ở đó.

      Là mình nhìn nhầm, hôm nay cho dù là xuất phát từ nguyên nhân gì, nàng ta mặc bộ quần áo này đến đây chứng tỏ nàng ta có chút đầu óc nào cả. Hơn nữa vừa rồi A Đoàn , ràng chính là người kiêu căng ngạo mạn, cho dù gia thế thích hợp, cũng thể trở thành trắc phi của Thái Tử, ngay cả thiếp cũng được!

      Hoàng Hậu chuyện với A Đoàn rất vui vẻ, hơn nữa có An Dương pha trò, mọi người tụ lại cười đùa, chỉ còn lại mình Trương Bảo Châu đứng đấy, mặt trắng rồi xanh, xanh rồi lại trắng! Trong đầu tràn ngập ý nghĩ, hận thể lập tức xé nát con tiện nhân Trương Ninh An kia! Nàng ta dùng kế để mình mặc bộ quần áo này vào, trước đó lại còn để mình đôi giày chật!

      Trở về mà ta đánh chết ngươi xin lỗi những gì ngươi về ta!

      Mặc dù A Đoàn chuyện cùng Hoàng Hậu, nhưng hai mắt vẫn chú ý sắc mặt của Trương Bảo Châu, nhìn mặt nàng lóe lên độc ác, bây giờ mới hài lòng, quay đầu nhìn nàng ta nữa. Trương Ninh An, ngươi coi ta là cây giáo mà sai khiên, ngươi hỏi qua đồng ý của ta chưa? Nàng ta cũng khá thông minh, trước tiên ở chỗ mình phá hỏng ấn tượng của mình với Trương Bảo Châu, sau đó lại đến chuyện quần áo vừa rồi.

      Trước tiên kể đến chuyện nàng có biết chuyện hôm nau mình mặc bộ quần áo này, chỉ đến Mẫu đơn, cũng là đại nghịch bất đạo. Những người ngồi ở đây, trừ Hoàng Hậu cũng An Dương ra, ai dám ở trước mặt hai người họ mặc Quốc hoa chứ? Ngươi muốn đẩy Trương Bảo Châu vào chỗ chết, ta cũng muốn làm theo. Nàng ta là người có đầu óc, nhưng ngươi càng làm cho người khác sợ hãi.

      Nếu như phải ngay từ đầu mình có phòng bị, nhất định làm loạn lên với Trương Bảo Châu đúng theo ý Trương Ninh An.

      danh sách kia nhà họ Trương chỉ có Trương Ninh An, có Trương Bảo Châu! Là ngươi tính kế với ta trước, chẳng qua ta chỉ trả lại những cái này cho ngươi mà thôi. Nghĩ đến sắc mặt của Trương Bảo Châu, liên kết với tất cả những gì trước đây. Nếu Trương Ninh An tốn nhiều công sức như vậy, ít nhất cho thấy giai đoạn trước nàng ta còn chưa có đủ năng lực công khai chống đối lại Trương Bảo Châu.

      Như vậy, khuất nhục hôm nay làm cho Trương Bảo Châu tức giận đến đỉnh điểm, kế cục của Trương Ninh An được định sẵn rồi.

      Người thứ nhất trong danh sách, cần để ý đến nữa.
      Hòa Yên Linh, 1012, midnight38 others thích bài này.

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 107:

      Editor: huyetsacthiensu

      Nếu là tiệc rượu, đương nhiên phải có tiết mục góp vui, cung nhân đúng lúc dẫn nhóm vũ công ra. Vũ công mặc quần áo tơ lụa, tay nâng đủ loại hoa cỏ mùa xuân, múa đoạn muôn hoa đua nở. Lại cảm nhận được dụng tâm lương khổ (hết sức để tâm) của Hoàng Hậu nương nương, người múa chính là người cầm hoa mẫu đơn, những người khác đều chỉ là làm nền.

      An Dương thích như vậy, lúc đầu còn chuyện, sau đó dứt khoát dịch người đến bên cạnh bàn A Đoàn, hai người thân mật ngồi gần nhau. Mắt phượng khẽ nhếch, rất ít hứng thú “Mẫu hậu cũng là để tâm.” An Dương cũng chỉ là thở dài, cần A Đoàn trả lời.

      “Hôm nay ngươi chỉ định ngồi như vậy thôi sao?”

      Nghe được An Dương có ý riêng, A Đoàn lại nhìn bốn phía lần nữa, tầm mắt hơi dừng người vài người sau đó thu hồi lại. Bộ dáng phục tùng giọng “Vậy ngươi cảm thấy ta nên làm gì?” An Dương liếc mắt trừng A Đoàn cái, tức giận vì A Đoàn có tính tranh giành. Ánh mắt tối lại, cũng giọng “Nếu ta là ngươi, hôm nay nàng kia đừng hòng ra được khỏi đây!”

      “Đương nhiên, Tiêu Nhiên của ta cũng có khả năng đối với ta như vậy.”

      Khẽ nhếch cằm, đắc ý.

      A Đoàn liếc trắng mắt nhìn An Dương cái “Bát tự còn chưa xem đâu, ngươi cũng nên rụt rè chút chứ.”

      “Nếu ta rụt rè, ta cùng với Đại ca của ngươi là gì cả!”

      Tay chống cằm nhắm mắt, khóe miệng nhếch lên, tâm tình rất tốt theo tiếng nhạc từ , hiển nhiên là nghĩ đến Hứa Tiêu Nhiên. A Đoàn cũng quấy rầy nàng, cũng coi trọng việc này, trước mắt cũng có cơ hội tốt hơn để . Hơn nữa, với tính tình của An Dương, có cũng vô dụng.

      Người khác đụng vào tường quay đầu, còn nàng cho dù đụng vỡ nhất định cũng quay đầu.

      Nếu như lời có tác dụng, nàng phải là An Dương nữa.

      Tầm mắt tùy ý quét qua, đúng lúc đụng phải vị nương nhìn mình. Tầm mắt giao nhau, nương kia cũng thấy xấu hổ, cười cười với A Đoàn, giơ chén rượu trong tay về phía A Đoàn, nụ cười thỏa đáng làm cho người ta cảm thấy khiêm tốn lại tự nhiên hào phóng.

      Đấy là con của Lý thái phó, Lý Thu Phù.

      Khuôn mặt trái xoan, mày lá liễu, đôi con ngươi như làn sóng nước lăn tăn. Sinh ra trong gia đình thư hương thế gia, toàn thân cũng toát lên khí chất thư hương, cũng làm mất vẻ tự tin thanh cao, giống như giờ khắc này, như gió xuân làm cho người ta cảm thấy vô cùng thoải mái. Cho dù trong lòng cảm thấy như thế nào, ít nhất mặt là vẻ điềm đạm nhã nhặn. A Đoàn cũng cười, cầm chén rượu trước mặt giơ lên.

      Tầm mắt lại chuyển, nhìn về vị nương quần áo xanh lá từ đầu đến cuối đều cúi đầu mắt nhìn mũi mũi nhìn tim. Đó là Lan Diên, con của thế gia vọng tộc mấy trăm năm về hoa lan, nguồn gốc ban đầu của gia tộc nhà nàng mình cũng biết, dù sao lịch sử mấy trăm năm đến bây giờ phải Đại Sơ mới thành lập có thể so sánh được. Trừ hoa lan, còn có rất nhiều gia tộc lớn khác, lấy hoa lan làm đầu.

      Những người trong các gia tộc lớn đó theo đường làm quan, chỉ chiếm cứ phương.

      từng nghe Đại ca giảng qua, lúc trước khi du học qua Lan châu, người nắm quyền nơi đó là bộ trưởng Lan tộc. Người ở đó sinh ra hình thành quy định bất thành văn, trong lòng những người đó chỉ có Lan gia, có Hoàng tộc, Hoàng quyền ở nơi đo chỉ là để trang trí. Các chức quan triều đình, Tri Phủ huyện nha ở nơi đó hoàn toàn có bất kỳ tác dụng gì.

      Dân chúng có chuyện bất bình gì, chưa bao giờ gõ cửa huyện nha, mà trực tiếp đến công đường của Lan gia để xử lý. Lúc ấy Đại ca còn than tiếng, trước cửa huyện nha cỏ dại mọc cao ngang người, thậm chí ngay cả hình dáng của cái trống ban đầu cũng thấy , cũng biết bao nhiêu năm rồi chưa vang lên tiếng nào.

      Ngón tay động đậy, ké tâm hồn bay xa trở lại, lại đem tầm mắt dừng ở người Lan Diên. Lan Diên là cháu của tộc trưởng Lan thị đương nhiệm, bây giờ ngồi ở đây, thái độ vô cùng rệt. Ngồi ngay ngắn ở vị trí, sắc mặt lạnh lùng, đối với náo nhiệt xung quanh làm như nghe thấy, buồn vui.

      Lý Thu Phù, Lan Diên, chính là hai vị trắc phi mình với Hoàng Hậu nương nương thông qua.

      Dung mạo đều hơn người, nhân phẩm biết như thế nào, thân phận này được xem xét kỹ lưỡng. người là Hoàng Thượng tự tay cất nhắc, người là con của gia tộc lớn trước đây. Trong lòng tràn ra chua sót, miễn cưỡng đè nén xuống, uống hơi sạch rượu trong chén, lại quét mắt nhìn về phía mọi người lần nữa.

      Hoa cúc mềm mại, Hải Đường kiều diễm, Đỗ Quyên thanh tú, hoa Ly thanh lãnh, hoa Lan đời… Các nương là các loại hoa khác nhau, phải là ít.

      Quả nhiên là…

      Muôn hoa khoe sắc.

      với An Dương câu, lại đứng dậy thầm vào tai Hoàng Hậu mấy câu, ra phía sau rửa mặt chải đầu chút, nhân tiện sửa sang lại quần áo. cầu này trong tiệc rượu trong thời gian dài là rất bình thường, hơn nữa quần áo thêu Mẫu đơn người Trương Bảo Châu quả làm cho Hoàng Hậu chán ghét, nghe được A Đoàn như vậy, gật đầu.

      “Bích Sơ chuẩn bị mấy bộ quần áo dự phòng, ngươi chọn bộ rồi thay .”

      A Đoàn gật đầum tiếng động rời khỏi tiệc rượu.

      Thuở ở trong cung chơi với An Dương ở mọi ngóc ngách, ngay cả lãnh cung cũng từng vào, hoàng cung tu lớn nhưng đối với A Đoàn, bao giờ có khả năng nàng bị lạc đường. theo cung nữ lui xuống dưới, đường lớn mà theo lối đường mòn trong vườn hoa. Mặc dù lúc này có nắng ấm chiếu xuống nhưng đoạn đường của A Đoàn đủ loại mùi thơm của cây gỗ.

      Cây gỗ chỉ có mùi hương ngăn cản ánh nắng, đường đá xanh dưới chân nhàng phát ra những tiếng động, gió mát thổi làn váy hơi bay lên, làm cho lòng A Đoàn có chút rộn ràng dần ổn định lại. Bước chân vốn có chút dồn dập cũng chậm lại, trở nên thanh thản, hòa làm thể với hoàn cảnh xung quanh.

      Tâm tư phiền muộn, phải buồn phiền những bông hoa kia mà là bản thân mình.

      Hận bản thân, ràng muốn nhìn thấy những người đó, ngay cả liếc mắt cái cũng muốn, nhưng lại muốn chủ động ra tay. Tâm tc của An Dương phải mình , thậm chí ngay cả Hoàng Hậu nương nương cũng mập mờ ám chỉ, những người đó chẳng qua chỉ là công cụ lôi kéo, ngoài mặt có thể cho qua, thầm làm cái gì đó hoàn toàn dựa vào chính bản thân mình.

      quên tấm lòng ban đầu, cố gằn giữ lấy trái tim vốn có.

      Những lời này bản thân vẫn nhớ , hơn nữa còn thường xuyên nhắc nhở chính mình.

      Ngàn vạn lần nên chủ động hại người.

      Nhưng mà tình huống tại, đúng là ngoài khả năng của mình rồi. Những việc mình có thể làm vẫn chỉ là phòng bị, tuyệt đối cần cũng nên chủ động hại người, nguyên tắc tự mình đặt ra phải nhất định phải tuân thủ. cần biết xảy ra chuyện gì, cần biết bị dồn đến tình huống nào, trừ khi làm hại đến những người quan trọng, nếu tuyệt đối thể chủ động hại người.

      Chậm trễ quá lâu cũng tốt, sắp xếp lại lòng mình chút liền về phía tẩm điện của Hoàng Hậu, vẫn đường lớn như lúc mà vẫn ngang qua đường bên trong. Bích Sơ sớm sai đám người chờ ở đó, bê bước, cầm quần áo, chuẩn bị hộp trang điểm.

      Nhìn thoáng qua quần áo kia rồi dừng chút, vậy mà lại là bộ quần áo vàng đen lộng lẫy, toàn thân màu đen, chỉ có ở chỗ cổ tay áo, cổ áo được thêu hoa văn màu vàng phức tạp rườm rà, ngoài ra cũng có hoa văn khác. Chẳng lẽ Hoàng Hậu nương nương bị bộ quần áo Mẫu đơn kia kích thích, cho nên dứt khoát cần hoa nữa?

      Bộ quần áo này đẹp có đẹp nhưng hợp với tuổi của mình.

      Bích Sơ nhìn ràng nghi ngờ trong mắt A Đoàn, nhưng mà cái gì cả, chỉ kéo A Đoàn ngồi xuống, vừa tẩy lớp trang điểm vừa rồi của nàng vừa “Tiểu thư chỉ cần nhắm mắt lại nghi ngơi lúc tốt là được, tất cả mọi chuyện cứ giao cho nô tỳ.” Nghe vậy, A Đoàn cũng hỏi nữa, để tùy Bích Sơ làm.

      Bản thân cũng nhân dịp này mà thả lỏng, cho dù chỉ ngồi cũng rất mệt mỏi.

      Vườn trăm hoa bên kia lúc này lại náo nhiệt cách bình thường, bởi vì Thái Tử điện ha đến!

      Mặc dù A Đoàn rời khỏi chỗ ngồi gây ra tiếng động gì nhưng tất cả mọi người đều chú ý nàng, lúc nàng đứng dậy mọi người đều phát . Nhưng Hoàng Hậu nương nương với An Dương công chúa vẫn chưa có biểu gì khác thường, nghĩ chắc là phải có chuyện gì xảy ra mà chỉ là đứng dậy rời lát tôi. Tâm tư nhanh chóng xoay chuyển, nhìn Trương Bảo Châu vẫn đứng ngồi yên cũng hiểu ra.

      Nhất định là thay quần áo.

      Hôm nay Hoàng Hậu nương nương bị Trương Bảo Châu làm mất mặt chút che giấu, thể nào phát tác được, biết lần này Hứa Tam tiểu thư mặc bộ quần áo lộng lẫy như thế nào ra sân đây? Nhưng mà những suy nghĩ này chỉ xuất trong giây lát bị đánh gãy, vì Thái Tử điện hạ đến đây! Những người ở đây hoặc là to gan hoặc là cẩn thận đánh giá vị Thái Tử điện hạ truyền kỳ kia.

      Là truyền kỳ .

      Lúc trước Thái Tử điện hạ du học, mấy năm nay chưa từng xuất , gần như tất cả mọi người đều quên mất hữu cua , thậm chí có số lão thần cũng nhớ dung mạo của Thái Tử. Thái Tử của nước, mà cảm giác tồn tại thấp đến như vậy, ở trong mắt số người là tình cảnh vô cùng vô cùng xấu.

      Mặc dù được làm Thái Tử từ , nhưng cũng tránh khỏi làm cho người ta suy nghĩ nhiều.

      Nhưng chính vào lúc mọi người còn chưa bùng phát, đột nhiên xuất , hơn nữa lại lấy thân phân Đại tướng quân ở biên cương chiến công hiển hách mà xuất ! Ngày Vệ Trường Hận trở về kinh thành cảnh tượng náo nhiệt bao nhiêu ngày biết là Thái Tử có bấy nhiêu khiếp sợ! Thái Tử của quốc gia lại ngây ngốc ở biên cương rét lạnh bao nhiêu năm như vậy!

      còn chưa để thua trận đánh nào!

      người như vậy, còn ai dám có năng lực làm Thái Tử? Những lời Thái Tử quốc gia chưa bao giờ biết quan tâm việc triều chính chỉ lo vui đùa lúc trước biến mất hầu như còn! tại uy danh của Thái Tử cao đến mức người bên ngoài thể nào với tới, chỉ có thể ngước nhìn!

      Dáng người cao ngất thon dài chậm rãi từ cửa tiến vào, thân áo bào đen nhưng lại làm cho người khác cảm thấy thâm trầm, rất xứng với dung mạo tuấn tú của , làm cho người ta cảm thấy đó là chuyện đương nhiên. Khuôn mặt tuấn tú với những đường nét ràng, mắt đen thâm thúy, hai mày sắc bén, nhìn cái làm cho người ta cảm thấy rất khó ở chung, có chút hung ác.

      Nhưng mà lại có ai sợ, thậm chí coi đó là chuyện đương nhiên.

      Lời đồn về Vệ Trường Hận phải là mọi người chưa từng nghe qua, hẵn khát máu cũng có, có tình người cũng có. Nhưng như vậy như thế nào? Những người bị giết phần lớn là những người muốn xấm chiếm đất nước ta, những người đó đáng giết! Bây giờ Vệ Trường Hận đổi thành Thái Tử, càng cảm thấy đương nhiên!

      Thái Tử điện hạ dùng cách của bảo vệ đất nước, những người các ngươi còn nhảm!

      Có bản lĩnh ngươi làm thử ! có bản lĩnh ngươi nên ngậm miệng lại!

      Mắt Ngô Đồng nhìn thẳng Hoàng Hậu ngồi vị trí chủ nhân, có chút phản ứng nào với những tầm mắt xung quanh nhắm vào mình. Sau khi thỉnh an Hoàng Hậu trực tiếp đến bên cạnh Hoàng Hậu ngồi xuống, Hoàng Hậu buồn cười nhìn thoáng qua đứa con trai lễ nghi hoàn mỹ có khuyết điểm của mình, có tâm tư xấu nhìn về phía mọi người, quả nhiên, khuôn mặt cảu các nương đều biến sắc!

      Đó là vị trí của Hứa Tam tiểu thư! Vốn An Dương công chúa còn ngồi ở chỗ kia, nhưng sau khi Hứa Tam tiểu thư rời An Dương công chúa cũng theo!

      Thái Tử điện hạ do dự ngồi xuống, có điểm nào thoải mái. Điều này có nghĩa là gì? Điều này chứng tỏ lúc Thái Tử điện hạ thân thiết với Hứa Tam tiểu thư cái gì cũng có thể chia sẻ với nhau được! Ngô Đồng như nghe thấy, trực tiếp cầm lấy chén rượu của A Đoàn tự rót chén, sau đó hướng về Hoàng Hậu kính rượu.

      Hoàng Hậu suýt chút nữa kiềm chế được sắc mặt, miễn cưỡng đáp lại, cúi đầu uống rượu, quét mắt nhìn về phía mọi người. Quả nhiên! Đa số nét mặt của mọi người đều có chút dữ tợn, biết dới bàn có bao nhiêu bàn tay xé khăn gấm rồi! Ngửa đầu uống hơi cạnh sạch rượu với con trai mình, càng thêm hung ác rồi!

      Ha, là thiếu nhẫn nại. Mới chỉ như này chịu được, nếu biết Thái Tử làm tất cả vì A Đoàn, chẳng lẽ có thể ăn tươi nuốt sống A Đoàn?

      Ngô Đồng muốn làm A Đoàn được vẻ vang, Hoàng Hậu đương nhiên khoog ngăn cản. Muốn lôi kéo những người này là , cũng hy vọng ngày sau các nàng có thể sinh con nối dõi, nhưng mà cũng chỉ có thể như vậy mà thôi! Con dâu trong lòng vẫn luôn là A Đoàn, điều ấy chưa bao giờ thay đổi! Nếu phải vì triều chính, nếu phải vì kéo dài hương khói, bữa tiệc rượu cũng tồn tại!

      lúc Hoàng Hậu ngồi xem kịch vui vẻ, người ngoài cửa có động tĩnh.

      “Hứa Tam tiểu thư đến ~”

      Nghĩ đền vừa rồi Bích Sơ phái người truyền lời lại cho mình, lần này Hoàng Hậu khống chế được vẻ mặt của mình, khóe miệng vẫn nhếch lên, ý cười trong mắt ngừng lên. Bây giờ ai chú ý đến Hoàng Hậu, lúc trước bị Ngô Đồng kích thích, bây giờ chủ nhân lại đến! Tâm tư vội xoay chuyển, thu lại sắc mặt.

      Nhưng cho dù tâm tư các nàng thâm trầm như thế nào cũng chịu nổi kích thích này!

      Thái Tử điện hạ đứng dậy! cử động, muốn tự mình đón Hứa Tam tiểu thư kia!

      A Đoàn đến cửa còn có chút kinh ngạc, sao chút thanh nào cả? Thời gian mình rời khỏi đây cũng lâu, sao ngay cả tiếng nhạc cũng có? Tâm tư khẽ động, động tác dưới chân cũng ngừng lại, đưa tay nâng vạt váy bước qua bậc thềm, sau đò liền nhìn thấy Ngô Đồng đứng khoanh tay.

      Ngô Đồng mặt vẫn thay đổi nhìn A Đoàn, khóe miệng nhếch lên rất nhiều, sủng nịnh trong mắt cũng tràn đầy ra. Động tác của A Đoàn dừng chút, sau đó cũng cười theo “Sao huynh lại đến đây?” A Đoàn cũng phát ra trong giọng của mình hàm chứa vui vẻ cùng thoải mái.

      Ngô Đồng đương nhiên nghe ra được, ngay cả lạnh lẽo cứng rắn ở đuôi lông mày cũng yếu vài phần. “Tới thăm nàng.” Sau đó ngừng quan sát quần áo người A Đoàn, hài lòng gật đầu. Qua loa khen “Tay nghề của BÍch Sơ quả nhiên người thường khó có thể so sánh được, hôm nay nàng rất đẹp.” phải lần đầu tiên được Ngô Đồng khen, nhưng lại là lần đầu tiên được khen ở trước mặt mọi người.”

      A Đoàn bộ dạng phục tùng cười , sau đó khóe mắt trừng lên, nhìn Ngô Đồng lại nhìn mình.

      trách được Bích Sơ cho hỏi, hóa ra quần áo người mình với quần áo người Thái Tử ca ca khác nhau nhiều lắm!

      Ngô Đồng tiến lên hai bước lôi kéo A Đoàn, nghiêng đầu cươờ nhìn A Đoàn “ thôi, chúng ta cùng thỉnh an mẫu hậu.” A Đoàn gật đầu, cùng Ngô Đồng tay trong tay hướng về phía Hoàng Hậu cười vui vẻ. Hoàng Hậu thậm chí còn nhướn nhướn mày với A Đoàn, giống như hỏi A Đoàn, săsp xếp như vậy có hài lòng ?

      Đương nhiên là hài lòng, nụ cười bên môi căn bản là ngừng lại được!

      Nam tuấn tú nữ tươi cười, hai người lại là thanh mai trúc ãm, mọi người đều biết tình cảm của bọn họ rất tốt! Mặc quần áo giống nhau song vai lại, ngồi ở phía vẫn là Hoàng Hậu nương nương! Đâu còn là tiệc rượu tuyển trắc phi, tìm tiểu thiếp nữa chứ, ràng là cảnh tượng tân hôn hai người bái kiến cha mẹ mà!

      Mấy chiếc khăn gấm này bị xé rách rồi!
      Hòa Yên Linh, 1012, nhung_rose40 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :