1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chân Mệnh Hoàng Hậu - Đậu Đậu Ma Ma (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Minh thich tinh cach ba dao cua Thai tu

    2. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      lai nhay vao ho cua hang le roi

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Để tối Hằng xem lại, tối qua cũng thấy là lạ nhưng có việc nên check được
      Lucia AnnaChris thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 9
      Edit: Phượng Cửu

      Mới vừa tờ mờ sáng, sắc trời vẫn còn xanh như mực, toàn thể mọi người của Hứa gia đứng ở của từ đường. Cửa lớn mở rộng, đại lão gia đứng tại cửa từ đường rửa tay dâng hương, đứng phía sau là đại thiếu gia Hứa Tiêu Nhiên và hai tiểu thiếu gia song sinh Hứa Thanh Viễn, Hứa Triệt Minh.

      Đại thiếu gia rất nghiêm túc, lưng thẳng tắp, tập trung tinh thần. Hai tiểu tử phía sau lại có chút ngiêng trái nghiêng phải, hai khuôn mặt bánh bao giống nhau như đúc, ánh mắt buồn ngủ mông lung, nếu phải nhũ mẫu thỉnh thoảng đưa tay ra đỡ lăn xuống đất mà ngủ. Ba tiểu thiếu gia đều đứng sau lưng đại lão gia, còn Hứa Tâm Dao được nhũ mẫu bế đứng ở phía bên trong cửa viện. Về phần đại tiểu thư thể xuất .

      Mấy ngày nay Hứa Tâm Dao cũng cảm thấy có thay đổi gì đặc biệt, ngoại trừ đổi nơi ở mới, ngoại trừ.... có mẫu thân bên cạnh. Khóc mãi nháo mãi, nhũ mẫu cũng gọi mẹ đến cho mình, các tỷ tỷ quen thuộc trước kia cũng thấy đâu, toàn bộ đổi thành các tỷ tỷ ở viện của đại bá mẫu. Nhũ mẫu còn khóc đừng đòi mẹ nữa, bằng nhũ mẫu cũng chẳng biết làm cách nào.

      Nhũ mẫu khép khép áo choàng tơ vàng bạch tước người Hứa Tâm Dao, nghe là hàng của ngoại bang. Cúi đầu nhìn thoáng qua tiểu nương có chút rầu rĩ vui trong lòng, tuy rằng tinh thần được tốt nhưng quả đại phu nhân hề bạc đãi nhị tiểu thư, đồ dùng hằng ngày cần gì đều có đủ, còn là những thứ tốt nhất, đãi ngộ so với đại tiểu thư xem ra còn hơn phần. Đương nhiên là thể so sánh với tam tiểu thư. Bất quá, người có tốt đẹp hay tự lương tâm mình biết, chỉ cần khắt khe là rất tốt rồi.

      Cẩn thận lấy nước ấm thấm vào khăn tay cho Hứa Tâm Dao lau mắt, làm cho bé có thể thanh tỉnh chút.

      "Tiểu thư ngoan nào, đợi lát là có thể trở về ngủ rồi."

      Hứa Tâm Dao ôm vai nhũ mẫu, gật gật đầu gì. Thấy bé nhu thuận, nhũ mẫu lại giọng ghé vào tai Hứa Tâm Dao: "Tiểu thư ngoan, chút nữa đại bá mẫu ôm tam muội muội ra, tieur thư tuyệt đối được quấy khóc với đại bá mẫu, về sau nếu muốn chơi vui với tam muội muội tuyệt đối được cướp đồ của muội muội biết ?"

      Hứa Tâm Dao chớp chớp mắt, giọng hỏi: "Có phải nếu con ngoan ngoãn chơi với tam muội muội, mẫu thân trở về hay ?"

      Đôi tay bế Tâm Dao của nhũ mẫu trở nên căng thẳng, nhìn thoáng qua bốn phía thấy ai chú ý bên này mới thở phào nhõm, cúi đầu nhìn Hứa Tâm Dao: "Ta với con bao nhiêu lần rồi, sau này được phép nhắc đến nhị phu nhân nữa, nếu tiểu thư còn nhắc lại lời này nhũ mẫu cũng bỏ , con muốn ta cũng rời nốt hay sao?"

      Hứa Tâm Dao vội vàng lắc đầu, mím môi cam đoan: "Con hứa đòi mẫu thân, cũng nhắc tới mẫu thân nữa, nhũ mẫu à người đừng ."

      Nếu nhũ mẫu cũng bỏ , như vậy người quen cũng có.

      Thấy bé hoảng sợ như vậy, biết là đứa rất để ý đến bản thân mình mới có thể như thế, nhũ mẫu cũng cảm thấy tâm mềm nhũn. Nhị tiểu thư cái gì cũng tốt, chỉ tiếc là được sinh ra từ trong bụng đại phu nhân. Là đích nữ, cố tình lại là chi thứ hai, hơn nữa lại có mẫu thân đầu óc sáng suốt, nương tốt như vậy tương lai về sau cũng coi như bỏ rồi.

      Bên này nhũ mẫu ngọt nhạt an ủi tâm tình Hứa Tâm Dao, bên kia quá trình tế tổ cũng diễn ra. Trần thị ôm Đoàn Nhi quỳ xuống bồ đoàn, cung kính dập đầu lạy ba cái rồi lại theo thứ tự từ trái sang phải quỳ xuống bái lạy linh bài của các vị tổ tông. Cuối cùng đại lão gia tuyên bố tên của nữ nhi Hứa Phượng Chỉ, tộc trưởng viết tên của Đoàn Nhi lên gia phả mới coi như xong phần thủ tục.

      Đại lão gia khuôn mặt bình tĩnh lấy khối Mặc Ngọc ra đặt lên hương án để cầu nguyện.

      Chân mày nhíu chặt, tuy rằng lúc trước quả vì muốn tránh mặt nhị lão gia mới chạy ra bên ngoài nhiều ngày như vậy, nhưng chủ yếu là để tìm cho Đoàn Nhi miếng ngọc Phỉ Thuý tốt. Cực nhọc vất vả là vậy, công lao cũng chưa kể, vậy mà phu nhân hỏi cũng hỏi trực tiếp đem đổi ngọc bội của Đoàn Nhi. thèm hỏi qua người làm cha này có đồng ý hay .

      Trần thị cùng đại lão gia là phu thê cũng vài năm, nhìn hai tay nắm chặt liền biết trong lòng suy nghĩ cái gì, sao lại biết giờ phút này rất bằng lòng. Ôm Đoàn Nhi tới trước mặt đại lão gia, khều tay Đoàn Nhi cùng đại lão gia: "Đoàn Nhi con mau nhìn xem, phụ thân của con ghen tỵ kìa, con xem có xấu hổ , xấu hổ đây!"

      Đoàn Nhi phải trải qua loạt nghi lễ lúc trước cũng sớm tỉnh, cũng may bé tính tình nhu thuận ngoan ngoãn, khóc quấy, cứ để mặc Trần thị ôm quỳ xuống cũng làm loạn. Lúc này ánh mắt có chút mơ hồ nhìn đại lão gia, đôi mắt to đen láy nhiễm tầng hơi nước, mắt mở nửa, sau đó cái miệng nhắn ngáp cái.

      Nghiêng cái đầu , nhắm mắt lại thiếp , thấy thế Trần thị vội vàng đặt tay bé xuống, lão gia cũng đưa tay kéo quần áo nhóc kín lại tránh khỏi bị gió lạnh, dáng vẻ rất nâng niu, giống như lúc chăm sóc ba nhi tử kia, tuy rằng cũng rất cẩn thận nhưng động tác cũng nhàng đến vậy.

      Đại phu nhân Trần Kiều trợn mắt nhìn đại lão gia rồi cầm lấy miếng ngọc bội kia đưa ra ánh nắng, quay lại hỏi đại lão gia: "Trước đến miếng ngọc bội này là ai đưa tới, chỉ phẩm chất sáng bóng và độ trong suốt của nó thôi, so với miếng ngọc bội của chàng chẳng phải là tốt hơn nhiều sao? Nếu tốt hơn vì sao muốn để Đoàn Nhi dùng? Hay bởi vì chàng là cha nên muốn ngăn cản?"

      Đại lão gia nhìn theo tay Trần thị, xuyên qua ánh nắng, giống như ko phải đen bình thường mà là đen nồng như mực. Chim phượng hoàng tung cánh thoạt nhìn hơi đen hơn nhưng móng vuốt và lông chim lại rất sắc nét, thể thừa nhận đây quả là khối ngọc thượng hạng, điêu khắc cũng là tinh xảo nhất.

      Cho dù tính đến việc nó được Thái Tử mang tặng, nếu khối ngọc này có thể làm đồ vật gia truyền cũng tuyệt đối khoa trương chút nào.

      Đại lão gia được tự nhiên nghiêng đầu, muốn thừa nhận.

      Trần thị tâm tình rất tốt, thấy dáng vẻ đại lão gia đuối lý lại chịu thừa nhận cảm thấy buồn cười, liên tiếp trêu ghẹo , cũng chú ý mọi việc xung quanh.

      Hứa Tâm Dao nhìn chằm chằm miếng ngọc bội kia, nghi hoặc nhìn thoáng qua miếng ngọc bội màu xanh cổ mình, lại ngẩng đầu nhìn mấy miếng ngọc bội của ba huynh đệ kia.

      Đều là màu xanh, vì sao lại giống của tam muội muội, hơn nữa miếng ngọc bội của tam muội muội xinh đẹp...

      Hâm mộ nhìn hồi lâu, lại kéo tay áo nhũ mẫu: "Nhũ mẫu, con cũng muốn miếng ngọc bội như vậy, con với đại bá mẫu có được ?"

      Nhũ mẫu cả kinh, đưa tay che miệng Hứa Tâm Dao lại, giọng thầm: "Tiểu thư quên vừa rồi nhũ mẫu dạy con thế nào sao? Tuyệt đối được cướp đồ của muội muội, cũng tuyệt đối thể quấy rầy đại bá mẫu!"

      Cũng hiểu tại sao, Hứa Tâm Dao bỗng trở nên cáu gắt, dùng sức kéo tay nhũ mẫu ra: "Con có cướp đồ của muội muội, con chỉ là cũng muốn có cái như thế. Hơn nữa mẫu thân cũng từng ngọc bội của con so với của ba ca ca đều rất tốt, nếu lấy cái của con đổi với muội muội là được."

      "Lấy của con đổi cho muội muội, vậy phải là cướp rồi."

      " bậy!" Nhũ mẫu cần nghĩ ngợi trực tiếp phản bác.

      "Ngọc bội của tam tiểu thư đời này gì có thể so sánh, cái của con vốn là kém hơn, con đừng mơ tưởng đến miếng ngọc bội kia nữa, đại bá mẫu có khả năng cho con đâu, cần suy nghĩ nữa!" Cũng thèm nhìn sắc mặt Hứa Tâm Dao dặn dò lại lần nữa: "Tuyệt đối được cướp thứ gì của muội muội đó, biết chưa?"

      Hứa Tâm Dao lời nào, chỉ mở to mắt nhìn nhũ mẫu. Nhũ mẫu nóng nảy, lần nữa mở miệng dặn: "Tuyệt đối được cướp đồ của muội muội, có nghe hay ?"

      "Nghe rồi!"

      Hứa Tâm Dao cao giọng trả lời câu, sau đó dùng sức từ người nhũ mẫu nhảy xuống đất, quay đầu chạy về hướng nhà mình, hai hốc mắt đỏ lên. Nhũ mẫu thấy vậy cũng chẳng kịp chào hỏi, vội vàng đuổi theo Hứa Tâm Dao.

      "Mẫu thân, con rất nhớ người..."

      "Con chỉ muốn có miếng ngọc bội giống của muội muội mà thôi, đâu phải là cướp chứ? Mẫu thân chẳng phải chỉ cần Dao Dao muốn đều cho con sao? Mẫu thân người ở đâu? Dao Dao rất nhớ người..."

      Hôm nay Hứa gia náo nhiệt lạ thường, người đến người . Cơ bản là những người lần trước đến dự lễ tắm rửa ba ngày của Đoàn Nhi hôm nay lại tới nữa, nhưng tất cả mọi người đối với chuyện phát sinh hôm đó đều đề cập đến. Nay Hứa gia chính là nổi bật nhất, những người kia đều biểu lộ thái độ Hứa gia chính là thiên hạ tôn quý nhất, ai còn dám nhắc lại chuyện rủi ro ấy nữa.

      Tất cả đều vây quanh bên người Đoàn Nhi, nhìn ngắm bé, khen ngợi bé, lời hay ý đẹp câu lại nối tiếp câu. Có lời lấy lòng Đoàn Nhi, cũng có lời lấy lòng Trần thị. Tuy rằng nhưng những đại gia môn khác đều biết đại phu nhân với nhị phu nhân là bằng mặt bằng lòng. Cũng là do nhị phu nhân chỉ là xuất thân từ môn hộ mà luôn muốn chiếm tiện nghi của người khác, lại cố tình cáo mượn oai hùm, nay nàng ta xảy ra chuyện cũng chẳng ai thèm tốt cho nàng câu nào.

      " ngày quan trọng như thế này, vậy mà sao nhị phu nhân vẫn còn ở biệt viện chưa chịu trở về?" vị phu nhân đột nhiên nhắc tới Trương thị, nụ cười mặt kia nhìn thế nào cũng thấy quỷ dị.

      Trần thị dừng lại chút, cười nhạt mở miệng: "Tuy rằng ta và muội ấy là chị em dâu nhưng mà thanh quan còn khó quản chuyện nhà. Chuyện của muội ấy và nhị lão gia, ta chỉ là tẩu tử sao có thể nhúng tay vào? Ta chỉ có thể ở bên cạnh khuyên nhủ. Nhưng mà hai người họ quyết định như vậy ta cũng chỉ có thể đứng nhìn."

      Vốn mọi người đều cho rằng chuyện xảy ra trong lễ tắm rửa ba ngày là do Trương thị gây ra, sở dĩ đại phu nhân bắt nàng đến biệt viện là để xả giận cho nữ nhi, ai ngờ lại là bởi vì nhị lão gia ở bên ngoài bao nuôi nhân tình. Cứ tưởng tin lão gia xin nghỉ vài ngày là đưa ra để che mắt mọi người, kết quả lại là , tất cả mọi người đều biết.

      Nhị phu nhân cũng là do quá tức giận, cũng thèm quay về nhà mẹ đẻ mà trực tiếp bỏ đến ở tại biệt viện.

      Chuyện này nhị lão gia cũng quả vô liêm sỉ. Nhị phu nhân dù tốt xấu thế nào cũng là vợ chính thức được cưới hỏi đàng hoàng. Mặc dù tính tình của nhị phu nhân có hơi hung dữ, muốn bắt nạt cả tướng công nhưng tức giận vài ngày phải vẫn nên đón về sao? Kết quả là nhị lão gia cứ để mặc như thế, cả mấy ngày liền cũng thèm trở về phủ Quốc công, chỉ lo cùng nhân tình ở bên ngoài tiêu dao khoái hoạt.

      Mọi người lúc này mới hoàn toàn tin tưởng, nhị phu nhân là bị nhị lão gia làm cho tức giận quá nên mới bỏ .

      "Haizz...Mọi người xem chuyện này nhị phu nhân có phải là trộm gà thành còn mất nắm gạo ? Vốn nghĩ nhị lão gia phải đến đón nàng ta trở về, chuyện này cũng chưa thèm tính, ai biết nhị lão gia căn bản cũng thèm đến đón."

      Lại là người sung sướng khi thấy người khắc gặp hoạ.

      Trần thị tuy rằng hận Trương thị, nhưng người cũng còn, cũng muốn hơn thua từng tiếng với người khác, cười cười chuyển đề tài sang chuyện khác. Bây giờ cũng chưa thể Trương thị còn, để qua thời gian nữa mới có thể báo tang. tại người đem chôn, sau này tiến vào mộ phần tổ tiên Hứa gia cũng chỉ là cỗ quan tài rỗng.

      Nàng ta muốn hại con của mình, vậy dù có chết cũng được phép làm ma của Hứa gia.

      Yến tiệc diễn ra quá nửa, bên ngoài có tên nô tài chạy vào bẩm báo là thánh chỉ đến. Bên này khách khứa cũng chẳng lấy đó làm lạ, vừa sinh ra được Hoàng Thượng ban tên, lễ cúng mụ ba ngày được Hoàng Hậu nương nương thưởng ngọc như ý, ngày đầy tháng hôm nay có thánh chỉ đến mới là chuyện đáng ngạc nhiên. Trần thị vốn cũng nghĩ như vậy, nhưng sau khi nhận chỉ toàn thân lẫn đầu óc đều trở nên mông lung, hiểu tại sao lại có chuyện như vậy!

      Hoàng Thượng thế nhưng lại hạ chỉ muốn Đoàn Nhi năm tháng sau vào cung để hoàng hậu nuôi dưỡng.

    5. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      sặc
      coi bộ để bên mẹ vợ nuôi thái tử yên tâm phải
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :