1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chân Mệnh Hoàng Hậu - Đậu Đậu Ma Ma (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sashimi1992

      Sashimi1992 New Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      17
      HTD thiệt là rãnh rỗi quá mà, ăn no ở , thích lại ngấm ngầm tranh đoạt những thứ thuộc về mình. Thông minh bị thông minh hại cho xem. Chóng mắt coi kết cục của 2 đứa ăn no rững mỡ!!!
      Hân Pi Sàhuyetsacthiensu thích bài này.

    2. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      à quên, ta còn đoán người rêu rao bêu xấu A Đoàn là Hứa Tĩnh Ngư
      Hân Pi Sàhuyetsacthiensu thích bài này.

    3. Hân Pi Sà

      Hân Pi Sà Well-Known Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      569
      Chương 56:
      Editor: Hân Pi Sà


      Sau khi Hứa Triệt Minh rời , A Đòn uống thuốc xong lại ngồi ngay ngắn trước gương, Bán Đông đứng bên cẩn thận bôi thuốc cho A Đoàn lần nữa, đầu tiên là tay, sau đó bôi lên mặt. Loại thuốc này khi vừa bôi lên có cảm giác hơi nhoi nhói, những vẫn có thể chịu được, vốn là vết thương bắt đầu kết vảy nhưng xung quanh vẫn còn ửng ửng hồng.


      Giờ ngọ vừa qua, trời liền chuyển đen, trong phòng A Đoàn cũng thắp đèn.


      Hi vọng An Dương đến, thời tiết hôm nay quả được tốt.


      Thoa thuốc xong A Đoàn đứng lên đến thư phòng, Bán Đông theo sát phía sau “Tiểu thư tay vẫn còn bị thương, hôm nay chỉ đọc sách thôi cần luyện chữ được ?” A Đoàn gật đầu, nàng ngửa đầu nhìn giá sách, tùy tiện chọn bản du ký rồi về phía bàn. Vừa ngồi xuống cũng chưa lật được trang nào, nghiêng đầu nhìn thấy quyển kinh Phật trước đây đến ngây người.


      Hơi mím môi, quay đầu nhìn Bán Đông thắp thêm nến.


      "Lần trước mẹ tặng vài vóc gấm bây giờ còn lại những màu nào?"


      Bán Đông cũng ngừng công việc trong tay lại, trực tiếp đáp “Chỉ còn hai màu đen huyền và tím đậm, màu xanh mà Đại thiếu gia thích cũng còn, lần trước tiểu thư dùng để may áo choàng tặng thiếu gia hết rồi.”

      "Tiểu thư muốn tặng hà bao cho nhị thiếu gia và tam thiếu gia sao?”


      Gấm tuy tốt nhưng tiểu thư lại thích dùng nó để may xiêm y, màu trắng để lại dùng rất tiếc cho nên mới sai người đem nhuộm những màu mà các thiếu gia thích, khi nhàn rỗi có việc gì làm có thể may hà bao tặng họ hay ngẫu nhiên làm bộ y phục. Mà màu đen và tím đậm còn lại đủ để may xiêm y nên chỉ có thể làm hà bao


      A Đoàn gật đầu, nhìn thoáng qua tay mình hồi lâu mới : “Mang màu tím đến đây”


      Vài ngày nữa nhị ca trở về cũng nên tặng chút quà.


      Bán Đông đứng thẳng người muốn khuyên A Đoàn tay vẫn còn bị thương, việc này nên để sau này hãy làm, tuy là may cái hà bao cũng mất bao nhiêu thời gian. Nhưng lời còn chưa kịp , tiểu thư cúi đầu đọc quyển sách trong tay, xung quanh đều là khí yên tĩnh đạm nhạt. Tuy rằng hầu hạ tiểu thư lâu, nhưng Bán Đông hiểu, tiểu thư lặp lại , tốt nhất là nên khuyên.


      Vâng tiếng, liền đừng dậy thi lễ rồi tới phòng kho.


      A Đoàn cầm lấy quyển kinh Phật bên cạnh,chọn mấy trang ra, tay bị thương nên thể thêu họa tiết được chỉ có thể lồng vào bên trong. Ngón tay quét mặt giấy, cong môi cười: nhớ lại dáng vẻ chọc người ta buồn cười hay trêu ghẹo khiến người khác tức giận của Tam ca, chờ huynh hoành đao lập mã (*) sa trường, nổi danh vạn dặm, cuối cùng chiến thắng trở về.


      (*) Hoành đao lập mã: hiên ngang phóng ngựa, cầm vũ khí chiến đấu sa trường


      cho An Dương đến, nhưng khi A Đoàn ở bên này vừa cắt xong chất liệu, An Dương đến, nghe nha hoàn bẩm báo lại liền đứng dậy ra ngoài nghênh đón, nàng từ bên ngoài chạy vọt đến. Vừa thấy A Đoàn mặt liền tươi tỉnh như hoa, vừa cởi áo choàng vừa ngừng hỏi “Hôm nay người cảm thấy thế nào, mặt có còn đau , lưng còn đau ?”


      "Ta kể cho ngươi nghe, lão thái y kia biết mà nhất định giấu giếm chịu !”


      "Cuối cùng bị ta phá đến chịu được liền đem tất cả dược liệu tốt nhất trong nhà giao ra!”


      Cũng đợi A Đoàn , nhét vào tay nàng chiếc bình bạch ngọc “Đây, chính là cái này! Ta cũng hỏi những vị thái y khác, là thứ tốt đấy, cái gì mà có thể tái tạo cơ, ta nghe hiểu nhưng dù sao tất cả mọi người đều là đồ tốt, ngay cả khi lão thái y kia mang lọ thuốc này ra hai tay còn run nữa!”


      A Đoàn dở khóc dở cười nhận lấy, chiếc bình bạch ngọc thượng hạng vẫn còn vương lại hơi ấm của An Dương, cũng cần mở ra nhìn khẳng định là đồ tốt. Đoán chừng vị thái y kia khóc thầm trong lòng, A Đoàn biết phải là cho mà do vết thương của mình cũng chưa cần phải dùng đến loại dược quý giá như vậy, nhưng cứ bị An Dương ồn ào đến chịu được đành phải mang ra.


      Khẽ lắc đầu rồi đặt nó bàn, lát nữa gọi người mang trả về cùng tốt. Tiến lên bước giúp An Dương chỉnh lại phần tóc rối do bị gió thổi “ phải bảo ngươi đừng đến sao? Trời cũng sắp mưa rồi, bây giờ mùa thu gió rất lạnh, cẩn thận đừng để nhiễm phong hàn.”


      An Dương phất tay cần quan tâm "Ta cũng phải là bộ đến, là xe ngựa đấy ! Hơn nữa nếu trời mưa, cùng lắm hồi cung thôi chúng ta cũng phải là chưa ngủ cùng nhau bao giờ.” Lại cắn môi dưới, lôi kéo A Đoàn nghiêm túc “Ngày hôm qua mẫu hậu cũng giáo huấn ta, ta biết sai rồi.”


      "Xin lỗi ngươi, ngươi đừng tức giận cũng đừng trách trách ta, về sau ta dám nữa."


      An Dương công chúa chưa từng để ý nhiều như vậy, ngay cả khi ở cùng Hoàng thượng cũng có. A Đoàn nghiêng đầu cười: “Ta có tức giận, ngươi lần sau được lỗ mãng như vậy nữa là tốt rồi”


      "Được!" Trịnh trọng gật đầu.


      Biết A Đoàn trách mình, An Dương cũng có thể cười vui vẻ, nhưng cũng chỉ cười hồi lại quen thói cắn môi, ánh mắt lơ đễnh nhìn khắp bốn phía “Các ca ca của ngươi đâu? Bọn họ có trách ta ?” Mắt to gắt gao nhìn chằm chằm A Đoàn, bỏ sót tia khác thường nào của nàng, A Đoàn chớp mắt hỏi lại “Vì sao lại trách ngươi chứ?”


      "Là ta tự mình chạy đến cứu ngươi , chứ phải là ngươi lôi ta đến làm đệm lưng”


      "Bọn họ có lý do gì trách ngươi?"


      Lại cau mày hiểu "Vì sao lại hỏi các ca ca của ta? Muốn hỏi cũng là hỏi phụ mẫu của ta chứ?”


      Nghe thấy lời A Đoàn , An Dương nghiêng đầu tự cho là ai thấy khẽ thở phào nhõm hơi, qua hồi mới trả lời “ có gì, chỉ là các ca ca của ngươi để ý ta cũng chẳng nhìn ta cái, ta đều nghĩ là do họ giận ta. Mà bọn họ tức giận cũng đúng, nếu đó là , ngươi cứ ta, ta bồi tội là được.”


      Trong giọng mình có chút mong đợi mà ngay cả An Dương cũng biết.


      A Đoàn lại càng mềm lòng, lắc đầu có đâu. Đại ca vội chuẩn bị cho kì thi hương, ta ở nhà còn thể gặp được huynh ấy, mỗi ngày cũng chỉ gặp được lần lúc ăn cơm.” Dừng chút lại tiếp “Đại ca rất mệt, phụ thân kỳ vọng vào rất nhiều, chỉ là được đề tên bảng vàng đâu.”


      An Dương chớp chớp mắt, có chút thất vọng trả lời "Khoa thi quả rất quan trọng, nên tùy tiện quấy rầy tốt hơn.”


      Mấy buổi chiều gần đây, hai người cũng phải đến lớp. An Dương tuy rằng là học cưỡi ngựa nhưng tất cả cái khác đều là các sư phó riêng. Hoàng hậu nương nương nên mấy ngày nay An Dương lên lớp nhưng các sư phó đều sắp xếp lại bài học cho nàng. An Dương ngồi bên bàn học bài của mình, A Đoàn lại tiếp tục thêu hà bao.


      Hai người làm hai việc khác nhau, trong phòng yên tĩnh có bất kì thanh khác. Lúc Giang Vạn Lí trở lại cũng vào thỉnh an, chỉ đứng trước tấm bình phong phất tay ra dấu với Bán Đông, đúng lúc An Đoàn nhìn thấy, gật đầu với , lại nhìn An Dương chuyên tâm, buông hà bao trong tay xuống, nhàng ra ngoài.


      Tay bị thương nên thể ủ ấm lò sưởi, A Đoàn cầm đỡ tách trà nóng.





      Giang Vạn Lí vẫn còn thở hồng hộc, chắc là vừa chạy đến, sửa sang lại chút mới “Ở thư viện điều tra ràng, là do con của vị qua ngũ phẩm đồn ra, nhà họ có đụng chạm gì với chúng ta, cũng có lá gan đó nên nô tài tra xét theo hướng khác”


      Dừng chút mới giọng "Nàng gần đây qua lại rất thân thiết với đại tiểu thư."


      ra nhưng nhiêu đó cũng đủ, A Đoàn gật đầu, cũng bất ngờ lắm, chỉ là có đau lòng thể , tuy đoán được là nàng, nhưng khi biết là đại tỷ, lại muốn tin. Quả hiểu, mình với nàng chưa bao giờ xảy ra mâu thuẫn nhưng từ đầu khi mình về nhà, nàng nhìn mình thuận mắt, cũng hiểu tại sao.


      Trước kia cũng từng với mẫu thân về chuyện này . Lúc ấy mẫu thân chỉ cười , mỗi người mỗi người đều có phần nội tâm u ám, chỉ là nó lớn hay bé, nếu bị nó chế đánh mất những thứ tốt đẹp, cả người đều trở nên xấu xa


      Hứa Tĩnh Ngữ chính là loại này, hoàn hoàn bị ghen tị khống chế, thay đổi đáng sợ, biết thể nhưng vẫn lao vào.


      Hơn nữa mấy năm nay mẫu thân lại vô tình hay cố ý buông thả, nên lá gan nàng cũng lớn hơn, lớn đến độ nàng cho rằng cho dù mình làm gì cũng mắt nhắm mắt mở bỏ qua như vậy, Thở dài hơi, lắc đầu tạm thời đem chuyện Hứa Tỉnh Ngữ để sang bên, tiếp tục hỏi Giang Vạn Lí “Nhị phu nhân bên đó thế nào?”


      Giang Vạn Lí trả lời “ Nô tài cũng hỏi thăm ít chuyện bên chỗ nhị phu nhân, gần đây nàng xem xét việc hôn của Nhị tiểu thư, cũng có vài người được chọn. Nô tài cũng nghe gia thế của những người đó, là vô cùng bình thường, nếu có tật xấu gì cũng thể khiến người ta thích được, nếu chọn để làm chồng Nhị tiểu tiểu thư quả đáng tiếc.”


      Tuy rằng cũng khôngthích Hứa Tâm Dao nhưng Giang Vạn Lí vẫn là ăn ngay , tuy là nhị phòng , đến cùng cũng phải là đích nữ. Nhị phu nhân kia lại học ít, hiểu biết nông cạn, coi trọng mấy vị quan tứ phẩm dưới trướng thái tử, còn những cái khác đều đến.


      Nếu Giang Vạn Lí có thể nhanh chóng tra được nhị phu nhân bên kia nhất định để cho nhiều ngươi biết, Hứa Tâm Dao khẳng định cũng biết, cho nên nàng mới nóng vội như vậy?


      Hơi rũ mắt nhìn cốc trà lạnh tong tay “Nhị tiểu thư gần đây có qua lại với đại tiểu thư ?”


      Giọng của A Đoàn rất bình tĩnh, thần thái cũng nhìn ra có gì khác thường, Giang Vạn Lí nhíu mày trả lời “Có lẽ thời gian quá gấp nô tài tra được ràng, quãng thời gian này, đại tiểu thư cùng nhị tiểu thư có qua lại, ngay cả ở thư viện cũng gặp nhau. Chỉ có ngày đó cùng nhau đến thăm tiểu thư là có gặp qua thôi.”


      Vậy vì sao Hứa Tâm Dao lại tiếp lời với Hứa Tĩnh Ngữ?


      A Đoàn , chỉ ngồi nhìn chén trà trong tay đến xuất thần, ngón tay tùy ý gõ chén.


      Giang Vạn Lí biết nên nóng vội, nhưng mà vội vã chạy đến đây như vậy là muốn biết tiểu thư xử lí chuyện này như thế nào? Nếu như tiểu thư quản, màng trách phạt mà làm liều nhanh chóng đem chuyện này giải quyết cho xong. Quá khắc A Đoàn vẫn gì, chỉ là ngồi đến xuất thần, Giang Vạn Lí cũng chờ nữa.


      "Tiểu thư, chuyện này người định xử lí thế nào?”


      A Đoàn vẫn để ý tới Giang Vạn Lí, mình suy ngẫm, khẽ bĩu môi, Giang Vạn Lí cũng dámthúc giục nữa , chỉ kiên nhẫn chờ đợi. Lại qua hồi lâu, thanh gõ cốc trà biến mất, nâng mắt nhìn tiểu thư nhướn mày cười.


      Là có manh mối ?


      Vội vàng hỏi lại "Tiểu thư định xử lý như thế nào?" Trong mắt là nóng lòng muốn thử, hận thể lập tức tự mình làm.


      Nhìn bộ dạng gấp gáp của Giang Vạn Lí, A Đoàn liền muốn trêu ghẹo chút “Ta tại là người bị thương, tại sao phải lo chuyện này?” ràng là cố ý mà! Giang Vạn Lí tức giận ngửa đầu “Tiểu thư!”


      tại phải là lúc để đùa giỡn!”


      " là muốn chọc ngươi chút cũng phải dễ" Liếc mắt nhìn Giang Vạn Lí cái, A Đoàn đứng dậy đến bên cạnh cửa sổ. Bên ngoài lất phất mưa, đứng gần cửa sổ cũng có thể cảm nhận ướt át. Vươn tay thăm dò, hạt mưa rơi xuống lòng bàn tay, có chút lạnh có chút đau. A Đoàn cũng thu tay về, mặc cho vết thương bị nước mưa xối rửa.


      A nương chờ mấy năm nay, cũng đến lúc nàng có thể xem trò vui rồi.


      Ngửa đầu giọng .


      " cần lo, cũng cần ngăn chặn lời đồn, ta muốn ngươi chăm thêm ngọn lửa, cháy càng lớn càng tốt, tốt nhất là mọi người đều biết."

    4. oanhoanh

      oanhoanh Active Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      113
      Chẹp, chẹp hết ngây thơ thiệt kì. Nhưng ta vẫn thích, mạch truyện như vậy mới hợp lý :yoyo53::yoyo52:
      huyetsacthiensuHân Pi Sà thích bài này.

    5. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      A Đoàn xử lí chuyện này ra sao nha. A Đoàn đánh trả chúng nó tưởng nàng là quả hồng mềm
      huyetsacthiensuHân Pi Sà thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :