1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chân Mệnh Hoàng Hậu - Đậu Đậu Ma Ma (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tóc Xù

      Tóc Xù Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      161
      Nhớ nàng quá.
      Đợi chờ mỏi mòn thích bài này.

    2. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Đợi chờ mỏi mòn

    3. Amelia

      Amelia Well-Known Member

      Bài viết:
      484
      Được thích:
      1,158
      Chân mệnh Hoàng Hậu - C23
      Edit: Phượng Cửu
      Thư phòng có người sử dụng,chủ nhân lại có ở đây nên cung nhân cũng đặt những khối băng làm mát ở trong phòng. Đoàn Nhi trực tiếp ngồi mặt đất, hơi lạnh từ mặt đất cũng đủ để giải oi bức trong nàng toàn thân đều mồ hôi ướt đẫm. Nhưng Đoàn Nhi cũng để ý,toàn bộ tầm mắt đều tập trung vào bức tranh.

      Vẫn biết tài nghệ vẽ tranh của Thái Tử ca ca rất tốt,phòng mình đến nay còn treo rất nhiều tranh,toàn bộ đều là Thái Tử ca ca vẽ mình khi còn bé,lúc giường,khi cưỡi ngựa gỗ,còn có....lúc tắm rửa nữa.

      Lắc lắc đầu đem biểu thẹn thùng ném ra ngoài,lần nữa nhìn về phía những bức hoạ kia.

      Lúc trước khi Thái Tử học vẽ tranh,mình cùng An Dương từng đứng ở cửa lặng lẽ nhìn trộm. Còn nhớ vị sư phó già có chòm râu dài bạc phơ ,vẽ giống phải là tốt,vẽ sinh động để người khác vừa liếc mắt nhìn ra tình cảm trong đó mới là tốt nhất. Chỉ nhớ được câu này bởi vì lúc đó Thái Tử ca ca nghiêng đầu liếc mắt ra bên ngoài cái,mình và An Dương liền chạy mất.

      "Sinh động?" Đoàn Nhi ngây người ra hai chữ này.

      Đôi tay giống như nghe lời chính mình,lập tức đưa về phía bức hoạ vẽ ngọn lửa kia,ngón tay từng chút từng chút miêu tả lại bóng dáng nữ tử trong tranh. Mái tóc rối tung dài đến eo, chút đồ trang sức,giống như bị gió hay hơi nóng của ngọn lửa thổi tới làm cho mái tóc đen bay phấp phới, chút lưu luyến hướng thẳng vào giữa ngọn lửa.

      Đoàn Nhi nghiêng đầu nhìn những bức hoạ khác,có bức vẽ tân nương tử,còn có bức ôm tiểu hài tử,đều là cười. Dường như mỗi giai đoạn trưởng thành trong cuộc đời đều được vẽ lại,đa phần đều là cười,vậy tại sao nàng ấy lại bước vào ngọn lửa? Vì cái gì lại muốn tự sát?Từng bức từng bức được bày mặt đất.

      Cuối cùng là bức hoạ còn có hình nữ tử trong đó.

      cung điện màu son,cổng đóng chặt,ngoài cửa có lấy người canh giữ. Đoàn Nhi cẩn thận nhìn kỹ lại,Trường Nhạc cung? Lại nhìn những cảnh sắc được vẽ lại tinh tế xung quanh,Đoàn Nhi nhắm mắt hồi tưởng lâu,cuối cùng xác định trong cung hề có cung điện này.

      Mình và An Dương đều chơi khắp nơi cùng chốn trong cung,thậm chí ngay cả lãnh cung cũng lén nhìn qua vài lần,xác định có cung điện nào có tên gọi này.

      Vậy chỗ này là ở đâu?

      Đầu óc Đoàn Nhi trở nên mơ hồ, ngừng nhìn những bức hoạ khác, ngừng hồi tưởng,cuối cùng xoay chính mình đến chóng mắt,cuối cùng vẫn biết người trong bức hoạ là ai,càng biết cung điện được vẽ lại là ở đâu. Khuôn mặt bánh bao phồng lên,nhìn về bức hoạ có ngọn lửa kia,điều tò mò nhất chính là muốn biết người con kia vì sao lại tìm đến cái chết?

      Đôi mắt mở to gắt gao nhìn kỹ lại bức hoạ lần nữa,nhìn chăm chú từ đầu tới cuối,quả nhiên phát ra manh mối.

      Trong tay nữ tử cầm vật gì đó.

      Cúi thấp đầu hơn,đến nỗi chóp mũi chạm vào bức hoạ,nheo mắt hồi lâu mới đại khái nhìn ra,trong tay nữ tử cầm miếng ngọc bội màu đỏ như lửa,rất giống với màu sắc của ngọn lửa phía trước, mặt dường như khắc hình đuôi cá giao nhau. Sau khi nhìn ,đầu óc Đoàn Nhi lại cành thêm mơ hồ. Thậm chí cúi đầu nhìn lại miếng ngọc bội mang theo bên mình vài năm,là màu đen. Của Thái Tử ca ca cũng là màu đen,mấy vị ca ca khác đều là màu xanh,An Dương mang ngọc bội. Cũng chưa từng nhìn thấy Hoàng Hậu nương nương hay vị phi tử nào khác có đeo miếng ngọc bội màu đỏ này,vị nữ tử này rốt cuộc là ai?

      Gần đến giờ dùng bữa trưa,Thái Tử trở lại Đông cung,biết được Đoàn Nhi chơi ở trong phòng liền cho người gọi nàng ra,còn mình tiến vào nội thất tắm rửa,tẩy thân hơi đổ mồ hôi. Ai ngờ tắm rửa xong ra ngoài còn chưa thấy Đoàn Nhi đến,hỏi qua mới biết là gõ cửa có ai trả lời. Ngô Đồng nhíu mày,bước nhanh về hướng phòng Đoàn Nhi.

      Vừa vừa hỏi: "Tiểu thư sáng nay làm những gì?"

      Giang Vạn Lí cũng có chút sốt ruột,nghe vậy vội vàng đáp lời: "Bẩm Thái Tử điện hạ,tiểu thư hôm nay sau khi ăn sáng liền ở trong phòng chơi,trước kia tiểu thư cũng thường xuyên như thế nên nô tài cũng để ý. Vừa rồi có hỏi bọn cung nữ hầu hạ,bọn chúng tiểu thư cho người lui hết ra ngoài rồi đóng cửa phòng,từ sáng đến giờ cũng ra khỏi cửa."

      Vừa xong cũng đến trước phòng Đoàn Nhi. Ngón tay thon dài gõ lên cửa ba tiếng: "Đoàn Nhi?"

      Bên trong có bất cứ lời nào đáp lại,Ngô Đồng hơi dùng sức đẩy ra,cửa lại bị khoá trái từ bên trong. Nghiêng đầu với bọn nô tài: "Lui ra phía sau!" Chính mình cũng lùi về bước, lần nữa cất tiếng gọi: "Đoàn Nhi?"

      Vẫn có ai trả lời. Sau đó là uỳnh tiếng,Ngô Đồng thu chân lại,cửa phòng trực tiếp bị đạp ra. Chậm rãi vào,Giang Vạn Lí vội vàng đuổi theo sau,vòng qua bức bình phong Minh Xuân,sau đó thở phào nhõm hơi. Có chút bất đắc dĩ lên tiếng: "Sao có thể ngủ say như thế chứ? Gọi nhiều như vậy mà cũng thấy trả lời."

      Đoàn Nhi mơ màng ngồi giường,tóc tai rối bời,ánh mắt mông lung nửa nhắm nửa mở,bộ dáng như hiểu xảy ra chuyện gì. Ngô Đồng buồn cười ngồi xuống bên giường,đưa tay sửa sang lại mái tóc vì có chút mồ hôi mà dính trán của Đoàn Nhi: "Tối qua ngủ rất muộn sao?"

      Đoàn Nhi nghiêng đầu ngẩn ngơ nhìn Ngô Đồng,đầu óc còn chưa kịp tỉnh táo,thân thể theo thói quen tiến lên phía trước ôm lấy Ngô Đồng,thanh mềm mại kêu lên: "Thái Tử ca ca,huynh trở về." Khuôn mặt cọ cọ vào ngực Ngô Đồng,mùi vị người Thái Tử ca ca dễ chịu,giống như cỏ xanh vậy, hề khó chịu chút xíu nào,Đoàn Nhi thích nhất mùi vị này

      Ngô Đồng hơi dùng sức bế Đoàn Nhi nũng nịu trong ngực lên,vừa về hướng nội thất vừa : "Mau tắm rửa ,tắm rửa xong chúng ta ăn cơm,muội đói bụng chưa?"

      Đoàn Nhi nhàng ghé vào người Ngô Đồng,đưa tay sờ nắn cái bụng kẹp lép của mình,thành gật đầu.

      "Đói bụng."

      Ngô Đồng thấy nàng vẫn còn mơ màng,cũng gì nữa,ôm người vào nội thất giao cho cung nữ,còn mình ra ngoài chờ đợi.

      Đoàn Nhi ngồi trong thùng gỗ,buồn chán nghịch cánh hoa, cái miệng cong cao cao có thể treo được cả bình trà. Thái Tử ca ca đối xử với mình tốt như vậy,đối với tỷ tỷ xinh đẹp kia hẳn là càng tốt hơn nhiều chứ? Nhưng mà,tỷ tỷ xinh đẹp kia chết sao? Mình và Thái Tử ca ca ở chung chỗ,hiểu huynh ấy bận rộn như thế nào. Huynh ấy vốn có nhiều thời gian cùng tinh lực đến vậy để mà quan sát tỷ tỷ xinh đẹp kia.

      Tỷ tỷ xinh đẹp kia rốt cuộc là ai mà Thái Tử ca ca lại có thể vẽ nhiều tranh về nàng ấy như vậy?

      Tuy rằng chính mình cũng được Thái Tử ca ca vẽ nhiều tranh nhưng mà năm cũng chỉ có mấy bức thôi,tính ra cũng phải là rất nhiều nha! Đưa tay đập vào trong nước mấy cái,như muốn trút bỏ bực bội mà cũng là tức giận bản thân ngốc,suy nghĩ nguyên buổi sáng mà vẫn nghĩ ra đó là ai,cuối cùng lại ngủ mất. là vô tâm vô phế mà!

      Lúc dùng bữa Ngô Đồng nghiêng đầu quan sát hồi lâu,phát Đoàn Nhi quả có chút vui. Món chân giò hầm trong bát bị nàng dùng đũa chọc cho nát nhuyễn,liền đưa tay giật lấy chiếc đũa. Đột nhiên bị cướp mất đũa,Đoàn Nhi lúc này mới hồi thần,quay đầu lại thấy Thái Tử ca ca chăm chú nhìn mình.

      Ánh mắt của Thái Tử ca ca đẹp,nhưng lúc nhìn người khác lại lạnh lùng khiến ai dám nhìn thẳng. Nhưng mà huynh ấy chưa từng nhìn mình như vậy,tuy mặt thể nhìn ra nhưng bản thân mình cũng biết là Thái Tử ca ca cười.

      Tựa như tại,giống như trong mắt chứa cả hồ nước vậy.

      "Làm sao vậy,có chuyện gì vui sao?"

      Đoàn Nhi mím môi, dám hỏi chuyện về tỷ tỷ xinh đẹp kia. Tuy rằng những điều An Dương mình để trong lòng,nhưng cũng rất sợ. Nếu như hỏi ra,biết được người Thái Tử ca ca thích nhất phải mình sao? Nghĩ tới khả năng này,vừa mở miệng lại thốt ra: "Muội nhớ mẫu thân."

      trong giọng có chút nức nở.

      Mới vài ngày gặp uỷ khuất vậy sao? Ngô Đồng hề thấy bất mãn,ngược lại còn rất là cao hứng. Như vậy mới đúng,có điều gì vui hay uỷ khuất đều với mình,như vậy mới phải,ngàn vạn lần đừng cái gì cũng đều giấu trong lòng,giống như kiếp trước vậy. Tâm tình Thái Tử tốt hơn chút,khoé miệng cũng cong lên.

      Đưa tay bóp bóp khuôn mặt bánh bao: "Buổi chiều ta phái người đưa muội về nhà,lúc nào muốn trở lại cho người thông báo tiếng là được,đến lúc đó ta tự mình đón muội trở về,có được hay ?"

      Đoàn Nhi gật đầu,miễn cưỡng nở nụ cười,sau đó cúi đầu ăn cơm.

      Quả nhiên là trẻ con, khóc liền khóc, cười lại cười ngay. Ngô Đồng đưa tay xoa xoa đầu Đoàn Nhi,lại dùng đũa gắp cho nàng món nàng thích,chính mình cũng yên lặng dùng cơm.

      Trước kia mỗi lần Đoàn Nhi về nhà đều báo trước,lần này thông báo trực tiếp trở về. Trần thị biết được nàng trở về,cao hứng bỏ hết mọi việc vội vàng chạy ra ngoài. Mới vừa đến cửa thấy Đoàn Nhi chạy lại: "Mẫu thân,con về rồi!"

      Vừa dứt lời,người chạy đến bên cạnh,đưa tay ôm đùi Trần thị.

      "Bên ngoài nóng lắm,mau vào trong ,đừng để nóng qua sinh bệnh."

      Trần thị đương nhiên cũng muốn ôm chầm lấy Đoàn Nhi,chỉ là nhìn thấy khuôn mặt nhắn đỏ bừng vội đem người vào trước rồi sau. Đoàn Nhi cầm tay Trần thị để bà dắt vào phòng, vào lập tức thấy mát mẻ hơn nhiều,trong phòng đặt bốn khối băng lớn để làm mát. Vừa vừa hỏi: "Đại ca,nhị ca,tam ca đâu rồi? Sao thấy ai hết vậy?"

      Trần thị lấy khăn lau mồ hôi cho Đoàn Nhi,lại phân phó Cẩm Tú bưng canh mai tử ướp lạnh nàng thích nhất lên. Nghe Đoàn Nhi hỏi vậy liền đưa tay điểm vào cái mũi : "Lần này con trở về cũng báo trước,các ca ca của con đều học,con cho rằng ai cũng giống như tiểu quỷ con,cả ngày chỉ biết chơi sao?"

      Trước kia mỗi lần Đoàn Nhi về nhà,mấy vị ca ca đều đặc biệt ở nhà đợi nàng.

      Đoàn Nhi mất hứng lắc đầu,chiếc chuông đầu rung động kêu đinh ,lại nhào vào ngực Trần thị làm nũng: "Con rất nhớ mẫu thân,Thái Tử ca ca lúc nào nhớ người đều có thể trở về,lúc nào quay lại phái người báo cho huynh ấy tiếng là được."

      Đây chính là điều Trần thị cầu mà còn được,vừa chuyện vừa phân phó người làm những món điểm tâm mà Đoàn Nhi thích nhất. Những chuyện cần làm lúc trước quên hết còn mảnh,chỉ lo cùng Đoàn Nhi thân thiết. Vú Lý ở bên cũng mỉm cười,nhưng vừa nhìn ra ngoài lại thấy Cẩm Tú lẽ ra lấy canh mai tử lại đứng im ở cửa. Quay lại nhìn mẫu tử thân thiết rồi lặng lẽ lui xuống.

      "Ngươi còn đứng đây làm gì, thấy tiểu thư chờ sao?"

      Cẩm Tú quay đầu lại trả lời: "Nhị tiểu thư tới thỉnh an." Thanh nóng lạnh.

      Vú Lý cũng giật mình, biết phải làm thế nào,cùng Cẩm Tú nhìn qua,Hứa Tâm Dao từ phía hành lang gấp khúc bên kia tới.

      Hứa Tâm Dao cũng được tám tuổi,ngay từ khi còn bé có thể nhìn ra sau này lớn lên nàng có dung mạo xuất sắc hơn người,quả nhiên là như vậy. Nét tròn trịa trẻ thơ được thay bằng khuôn mặt nhắn,cỡ bằng bàn tay,mi thanh mục tú. thân thường phục mỏng tơ vàng, đầu cũng đeo trang sức gì,chỉ cài đoá hoa màu vàng.

      Vừa nhìn thấy vú Lý cùng Cẩm Tú đứng ở cửa cười : "Trời nóng như vậy,tỷ tỷ và ma ma đứng ở cửa làm gì vậy?"

      Thanh nhanh chậm,ý cười trong mắt cũng rất hài hoà.

      Hứa Tâm Dao bây giờ có thể nhìn ra dáng vẻ của thục nữ sau này,tiểu nương có chút tuỳ hứng khi xưa còn chút bóng dáng.

      Cẩm Tú và vú Lý cúi đầu thỉnh an rồi mới trả lời: "Nô tỳ lấy đồ cho tam tiểu thư,tam tiểu thư vừa trở về."

      Hứa Tâm Dao nghe được Đoàn Nhi trở về,ý cười dừng chút,sau đó lại cao hứng : "Tam muội trở lại là chuyện tốt,bá mẫu hẳn là hết sức vui mừng."

      Cẩm Tú gật đầu đưa Hứa Tâm Dao vào trong, vài bước cất giọng : "Phu nhân,nhị tiểu thư đến thỉnh an người."

      Nhị tiểu thư?

      Trần thị còn chưa kịp phản ứng,Đoàn Nhi ngồi thẳng người dậy, biết nhị tỷ tỷ là người như thế nào đây.

      Đúng vậy,ấn tượng của Đoàn Nhi đối với Hứa Tâm Dao rất mơ hồ. Trước kia mỗi khi về nhà,các ca ca đều có mặt,ngay cả đại tỷ tỷ đôi khi cũng xuất . Chỉ có nhị tỷ tỷ,những lúc mình ở nhà đều nhìn thấy nàng. Cũng từng hỏi qua mẫu thân,bà chỉ nhị tỷ tỷ đến thư viện đọc sách nên rảnh để trở về.

      Hứa Tâm Dao từng bước vào,liền nhìn thấy Đoàn Nhi thân mật ngồi trong lòng Trần thị.

      Lớn lên rất đáng ,hai mắt to,khuôn mặt tròn trịa,hoàn toàn ngây thơ. Giống như chờ mong nhìn thấy mình,hai mắt to chớp nhìn về bên này. Khoé miệng Hứa Tâm Dao cong lên,bước chân nhanh hơn tới trước mặt Trần thị: "Con đến thỉnh an đại bá mẫu." Sau khi Trần thị gật đầu mới quay sang nhìn về phía Đoàn Nhi.

      "Tam muội,trước kia mỗi lần muội trở về tỷ đều phải đến thư viện học, là bận thể trở lại được,muội trách tỷ chứ?"

      Đoàn Nhi từ giường leo xuống đứng trước mặt Hứa Tâm Dao,nghiêng đầu cẩn thận nhìn. Ấn tượng đầu tiên chính là,nhị tỷ so với đại tỷ còn xinh đẹp hơn,tiếp đó là hình như lễ độ hơn nhiều. Nhưng cũng hẳn là như vậy,chỉ là nhị tỷ chuyện nhanh chậm,làm cho người ta bất tri bất giác cũng phản ứng theo như vậy.

      Lắc lắc đầu đem vấn đề so sánh giữa đại tỷ và nhị tỷ ném ra ngoài,cười cười gật đầu: "Lần đầu tiên được gặp nhị tỷ,mọi khi tỷ bận học,đương nhiên là thể trách.

      Hứa Tâm Dao cười muốn tiếp lời,đột nhiên phát Đoàn Nhi thẳng tắp nhìn về phía cổ mình. Tròng lòng run lên,cúi đầu nhìn lại chính mình,là miếng ngọc bội màu đỏ. Trời nóng nên nàng chỉ mặc y phục mỏng,ngọc bội cũng đeo ở bên ngoài,cũng nghĩ hôm nay Đoàn Nhi trở về.

      Đoàn Nhi bình tĩnh nhìn hồi lâu,đột nhiên mở miệng: "Nhị tỷ có thể cho muội xem ngọc bội của tỷ chút được ?"

      Hứa Tâm Dao nhìn thoáng qua Trần thị vẫn chưa hề lên tiếng,nụ cười có chút miễn cưỡng: "Đương nhiên là được."

      rồi đem ngọc bội từ cổ lấy xuống đưa cho Đoàn Nhi.

      Đoàn Nhi nhận lấy miếng ngọc bội đặt trong lòng bàn tay,cẩn thận nhìn hồi lâu,xác định miếng ngọc bội này chính là ngọc bội trong bức hoạ kia. Trong lòng đột nhiên cảm thấy chua xót,nữ tử trong tranh kia phải tỷ tỷ,tướng mạo cũng hề giống nhau,ngọc bội kia sao lại ở trong tay tỷ tỷ?

      muốn lật xem mặt sau,Hứa Tâm Dao đột nhiên đưa tay cầm lấy ngọc bội trong tay Đoàn Nhi. Có chút hốt hoảng giải thích: "Trời nóng nên tỷ bị đổ mồ hôi,dính vào tay muội tốt."

    4. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      ớ cái gì vậy? sao Tâm Dao lại có dc ngọc bội đó? ko phải của Đoàn nhi sao? phen này Đoàn nhi hiểu lầm rồi, haizzz, ko biết thái tử giải quyêt ra sao đây???
      Iluvkiwi thích bài này.

    5. oanhoanh

      oanhoanh Active Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      113
      Có ai cho mình xin lịch post bài đc ko? Em đội ơn ạ

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :