1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chào anh, thổ hào! - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Tô ca lưu manh nha~ :060:

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 88: Tiểu phiên ngoại






      Làm trạch nam kín kẽ, Tô Khả sau khi kết hôn hoàn toàn biến thành trạch nam, phần lớn thời gian nhàn hạ đều ngây ngốc ở trong nhà, trừ phi có xã giao cực kỳ cần thiết.




      Lúc vừa kết hôn, Tô Khả ở trong nhà tập thể hình hoặc là chơi trò chơi, hoặc là cùng nhau đọc sách với Trương Kỳ Kỳ, Trương Kỳ Kỳ xem sách thám tử kì bí, thích sách huyền huyễn.




      Sau khi có Tô Chấn Vũ, Tô Khả thể nắm lỗ mũi nhẫn nại tính tình chơi với con trai Tô Chấn Vũ, xem sách tranh với Tô Chấn Vũ, kể chuyện cho Tô Chấn Vũ, càng ngày càng ... ở trong nhà nhiều hơn.




      Cho nên kết hôn mấy năm nay, Trương Kỳ Kỳ thành thói quen mỗi lúc trời tối về đến nhà đều có thể nhìn thấy Tô Khả.




      Nhưng sau khi nhà bọn họ ăn mừng ngày kỷ niệm kết hôn bảy năm, chuyện xảy ra ít biến hóa.




      Hôm nay Trương Kỳ Kỳ vẫn còn bận rộn trong tiệm bánh mì, Tô Khả gọi điện thoại cho , Lương Thiện Nhiên được rượu ngon mời qua chơi.




      Bởi vì Tô Khả rất ít ra ngoài xã giao, cho nên Trương Kỳ Kỳ chưa bao giờ hạn chế , chỉ trả lời ba chữ -- "chơi vui nhé" .




      Tô Khả quả chơi rất vui vẻ, mãi cho đến mười giờ đêm mới say khướt được Kim Giai Lương đưa về nhà.




      Trương Kỳ Kỳ ngửi cái, phát người có mùi thuốc lá và mùi rượu, có mùi son phấn nước hoa.




      Nhưng vẫn xả bồn tắm nước ấm lớn, lột sạch Tô Khả cho ngâm vào.




      Tô Khả ngâm trong nước vẫn lải nhải: ". . . rượu Lương Thiện Nhiên mang tới con mẹ nó uống ngon , rượu này là. . ."




      Giữa trưa ngày thứ hai, vốn Tô Khả còn phải trường học đónTô Chấn Vũ, sau đó lại tới đón Trương Kỳ Kỳ, nhà ba người cùng nhau quay về Cẩm Tú viên thăm mẹ Tô Khả, kết quả Tô Chấn Vũ lại được Kim Giai Lương đón đưa đến tiệm bánh mì.




      Trương Kỳ Kỳ kinh ngạc hỏi Kim Giai Lương: "Tô Khả đâu?"




      Kim Giai Lương đành phải : "Lương Thiện Nhiên mời Tô tổng uống rượu. Tô tổng và Lương Thiện Nhiên uống rượu với nhau."




      Trương Kỳ Kỳ ngược lại nhiều lời.




      Buổi chiều Trương Kỳ Kỳ vừa đưa con tới trường học về đến nhà, Kim Giai Lương liền lái xe đưa Tô Khả trở về.




      Tô Khả uống càng say, Kim Giai Lương nâng xuống xe, còn nhắm mắt lại lẩm bẩm: ". . . Tôi nên. . . Các người chơi với các người. . . Tôi phải về nhà. . . Kỳ Kỳ. . ."




      Kim Giai Lương vội giải thích : "Vốn là uống rượu bình thường , về sau Lương Thiện Nhiên bọn họ gọi mấy người phụ nữ. . . , Tô tổng liền phải về nhà . . .




      Trong lòng Trương Kỳ Kỳ khỏi có chút chua xót, đỡ Tô Khả vào phòng.




      Sau khi dàn xếp cho Tô Khả say đến bất tỉnh nhân ghế sofa xong, dựa sát vào Tô Khả ngồi trong chốc lát, rất nhanh liền có ý kiến.




      Tô Khả nửa đêm tỉnh lại.




      Trương Kỳ Kỳ mực chờ đợi thanh tỉnh, thấy ánh mắt trở nên thanh tịnh, liền tới, chỉ vào đồ lót Tô Khả bảo Tô Khả nhìn: "Tô Khả, giải thích chút !"




      Tô Khả cúi đầu xuống, ngơ ngác nhìn vị trí nào đó đồ lót trắng như tuyết in dấu son môi đỏ chót, sau phút, nhào vào trong phòng tắm bắt đầu nôn mửa.




      Trương Kỳ Kỳ nhìn Tô Khả cả người tắm đến đỏ bừng, thấp giọng hỏi: "Tô Khả, say bí tỉ vui lắm sao?"




      Tô Khả gì.




      nhớ tới dấu son môi màu máu quần lót, khỏi lại "Nôn ọe" tiếng.




      Thấy Tô Khả cầm cái quần cực kỳ nhanh tròng vào, Trương Kỳ Kỳ vôi hỏi câu: " muốn làm gì?"




      Tô Khả xấu hổ muốn chết: " bệnh viện kiểm tra chút!" tuy rằng uống rượu say, thế nhưng mơ hồ nhớ Trương Kỳ Kỳ mở chỗ đó của , rất sợ mình là coi người khác thành Trương Kỳ Kỳ.




      Trương Kỳ Kỳ chờ mặc quần áo xong, lúc này mới : "Em kiểm tra, chưa từng xảy ra chuyện gì."




      Tô Khả lúc này mới yên lòng lại, thở ra hơi dài, ở ghế sofa ngồi xuống.




      Trương Kỳ Kỳ đưa trà giải rượu cho , hỏi câu: "Sau khi uống say có nhớ gì ?"




      Tô Khả ngoan ngoãn gật đầu: "Có."




      Trương Kỳ Kỳ ý vị thâm trường hỏi câu: "Bị cưỡng bức có thể phản kháng ?"




      Tô Khả: ". . . luyện Taekwondo và tán đả nhiều năm như vậy, dù cho uống rượu say, chỉ có phụ nữ. . ."




      Với tư cách là vợ Tô Khả, Trương Kỳ Kỳ biết , thế nhưng cố ý dọa Tô Khả : "Nếu như có đàn ông cao lớn thô kệch coi trọng sao?"




      Tô Khả: "Lão tử đại nam nhân sợ cái gì. . ." Giọng càng lúc càng , đại khái nhớ tới tin tức nghe được vào khoảng thời gian trước.




      Vì vãn hồi tôn nghiêm của mình, Tô Khả hậm hực : " bình thường ra ngoài xã giao đều mang theo bọn Kim Giai Lương, sợ cái gì!"




      Trương Kỳ Kỳ ý vị thâm trường nhìn , chính là lời nào.




      Tô Khả mơ mộng tới tình hình mình bị đàn ông coi trọng, cảm thấy buồn nôn, trà giải rượu cũng uống trôi nữa.




      Từ đó về sau, Tô Khả có uống đến say còn biết gì nữa, thỉnh thoảng có xã giao, cũng là uống đến say mà thôi.




      Trương Kỳ Kỳ trong lòng đắc ý nghĩ mà biết, có ngày nhịn được cho Tô Khả: "dấu son môi quần lót là em cố ý lưu lại đó!"




      Tô Khả liếc cái: " sớm biết." luôn luôn tâm cơ thâm trầm, sở dĩ nguyện ý làm, là vì người lừa gạt là Trương Kỳ Kỳ.




      Trương Kỳ Kỳ liếc xéo : ". . . Ơ, làm sao có thể?"




      Khuôn mặt trắng nõn của Tô Khả hơi đỏ lên, vẻ mặt hơi có vẻ ngại ngùng, lát sau mới : "Dù cho uống rượu say, thế nhưng chỉ cần bọn họ gọi phụ nữ tới, rời ngay. Hơn nữa, uống say rồi căn bản cứng nổi, nhất định phát sinh cái gì khác với phụ nữ đâu. . ."




      Trương Kỳ Kỳ cười: "NGAO, ra cũng tự biết lúc uể oải suy sụp! khà khà!" cố ý đặt trọng ở bốn chữ "Uể oải suy sụp".




      Tô Khả: ". . ." Mặt của đều bị Trương Kỳ Kỳ làm cho đỏ lên vì tức, cứng họng cả buổi, cuối cùng bởi vì có cách nào khác phản bác, đành phải ngậm miệng lại.







    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 89: Khó khăn trắc trở


      Trương Kỳ Kỳ sau khi rời giường nhịn xuống thân thể đau nhức lần nữa vào phòng tắm tắm rửa.


      Tắm rửa xong chải thẳng mái tóc dài, phát Tô Khả tắm rửa xong, quần áo chỉnh tề, đứng trước tủ quần áo tìm cái gì.


      vỗ nước mặt, tranh thủ lúc rảnh rỗi hỏi Tô Khả: " làm gì thế?"


      Tô Khả cũng quay đầu lại : "Chọn quần áo cho em." quần áo Trương Kỳ Kỳ mới mua quá hở hang, sợ Trương Kỳ Kỳ mặc ra cửa cho người khác nhìn.


      Trương Kỳ Kỳ cười nhìn nhìn Tô Khả chọn váy bảo thủ cho , ngược lại cũng thêm gì, xoay người lại trở về phòng tắm - -- -- lát nữa gặp người, phải trang điểm trang nhã chút.


      [​IMG]

      lại sờ lên, nhéo nhéo.


      Tô Khả bị sờ cười híp mắt.


      Trời tối đen rồi, Kim Giai Lương mở đèn lớn trong sân, lái xe từ trong nhà để xe ra.


      Tô Khả nắm tay Trương Kỳ Kỳ tới.


      chui vào cửa xe, Trương Kỳ Kỳ bỗng nhiên thấp giọng hỏi Tô Khả: " xem giúp em chút son nước thoa hết chưa?"


      Tô Khả lúc này mới phát khẩn trương, đưa tay nâng cằm Trương Kỳ Kỳ lên, dựa vào ánh sáng đèn trong sân nhìn nhìn cẩn thận, lại cười : "Rất hoàn mỹ."


      Trương Kỳ Kỳ lúc này mới yên tâm chui vào trong xe.


      Tô Khả ngồi xuống bên cạnh , duỗi tay nắm chặt tay .


      phát lúc dì cả của Trương Kỳ Kỳ đến là tay lạnh như băng, dì cả vừa , tay của rất dễ dàng liền ấm áp -- tại tay của chính là ấm áp.


      Tô Khả thấp giọng an ủi : "Đừng sợ, hết thảy có đây."


      Trương Kỳ Kỳ "Ừ" tiếng, rúc cả người vào người Tô Khả. Đến lúc này, mới phát người chồng để cho có thể ỷ lại như vậy việc hạnh phúc biết dường nào.
      [​IMG]

      Ngô Ngọc Cần ngồi ở bên cạnh chồng bà ta là Trương Thuận Đông, mặt mang nụ cười mất tự nhiên, nhìn Trương Kỳ Kỳ, chú ý tới chiếc nhẫn kim cương lớn ngón vô danh tay trái của Trương Kỳ Kỳ. Bà ta híp híp mắt: nghĩ tới Kỳ Kỳ nha đầu kia có tâm kế như vậy, ngay cả người kiêu ngạo như Tô Khả cũng bị túm được. . .


      Mẹ Kỳ Kỳ nhìn Tô Khả, lại nhìn Kỳ Kỳ chút, lại nhìn quà tặng mẹ Tô Khả đưa tới chút, quả thực là mở cờ trong bụng, bà muốn vài câu vui vẻ, bên ngoài có người gõ cửa.


      Trương Kỳ Kỳ đứng dậy mở cửa.


      thấy Trương Lâm Lâm ngoài cửa , khỏi nở nụ cười: ", trở về!"


      Trương Lâm Lâm khẩn trương mở to hai mắt, nhìn Trương Kỳ Kỳ gật đầu: "Kỳ Kỳ!"


      ta tay nhấc rương, tay dắt người vào.


      Trương Kỳ Kỳ trợn mắt há hốc mồm nhìn Tiễn Tiểu Trân theo trai vào, quả thực dám tin vào hai mắt của mình.


      Trương Lâm Lâm thấy Trương Kỳ Kỳ ngăn ở trước cửa, liền nhíu mày : "Kỳ Kỳ, em chắn ở chỗ này làm cái gì?"

      [​IMG]

      Cha Kỳ Kỳ vươn tay vỗ vỗ người mẹ Kỳ Kỳ. Hôm nay là lễ lớn thương lượng hôn của Kỳ Kỳ, thể làm hư được.


      Trương Lâm Lâm khẩn trương cười cười với khách nhân trong phòng khách, kéo Tiểu Trân vào phòng ngủ, đóng cửa lại.


      Mẹ Tô Khả và mẹ Kỳ Kỳ thỏa đàm xong hôn của Tô Khả và Trương Kỳ Kỳ, thấy trong nhà Kỳ Kỳ có vẻ như có chút ísóng ngầm mãnh liệt, liền ra hiệu vợ chồng Trương Thuận Đông cùng nhau cáo từ.


      Mẹ Kỳ Kỳ đầy bụng tâm , cũng có giữ lại.


      Người nhà đứng dậy tiễn khách xuống lầu.


      Đưa mắt nhìn ba chiếc xe khách ngồi biến mất trong dòng xe cộ, Trương Kỳ Kỳ xoay người lại nhìn mẹ: "Mẹ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì ?"


      Cha Kỳ Kỳ cũng nhìn mẹ Kỳ Kỳ, chờ câu trả lời của bà.


      Mẹ Kỳ Kỳ có nỗi khổ khó : "Mẹ. . . Mẹ cũng hiểu, Lâm Lâm trong khoảng thời gian này sao lại dùng tiền nhanh như vậy. . ."

      [​IMG]

      Cha Kỳ Kỳ phất tay quạt Trương Lâm Lâm bạt tai: "Mày cút cho tao!"


      Mẹ Kỳ Kỳ lập tức nhào tới ôm lấy Trương Lâm Lâm, căm tức nhìn chồng: "tại sao ông đánh con!"

      Trương Kỳ Kỳ mặt biểu tình nhìn trò khôi hài máu chó này, trong lòng bị đè nén cực kỳ, quả thực muốn móc lồng ngực của mình, muốn cao giọng rít gào, nếu cũng bị tươi sống kìm nén mà chết.


      biết mẹ nhất định tha thứ cho Trương Lâm Lâm, cho nên muốn nhìn nữa, đẩy cửa liền ra ngoài.


      Đóng cửa lại trong nháy mắt đó, nghe được ba ba gọi tên của -- "Kỳ Kỳ" .


      Trương Kỳ Kỳ chậm rãi lối bộ, thả vạt áo, để gió lạnh thổi lên người mặt mình, thổi tan hậm hực tràn đầy lòng mình.


      Vô luận như thế nào đều quên được tình cảnh nhà ba người của Tiễn Tiểu Trân ở trong bệnh viện đánh mẹ .


      Nghĩ đến Tiễn Tiểu Trân sau khi vào cửa gà bay chó chạy, quả là muốn điên rồi.


      Đúng lúc này, điện thoại di động của vang lên.


      [​IMG]


      Trương Kỳ Kỳ bị dọa đến trái tim đập bịch bịch, khi Tô Khả nhảy xuống ôm bị nện người.


      Tô Khả ôm Trương Kỳ Kỳ cười : "Ta chọc ngươi chơi đâu!"


      Sau khi ôm chặt Trương Kỳ Kỳ, mới thấp giọng : " sợ em mất hứng, tới đón em về nhà."


      Trương Kỳ Kỳ giờ mới hiểu được tại sao tới nhanh như vậy rồi, ra nãy giờ ở ngay tại cửa tiểu khu nhà .


      kề mặt cổ Tô Khả, cảm thụ được nhịp đập động mạch của , lát sau lầm bầm câu: "Về nhà gì chứ. . ."

      Tô Khả khẽ cười tiếng: " ôm em lên xe, hay là em tự lên xe?"


      Trương Kỳ Kỳ đẩy Tô Khả ra: " cần đâu!" bực bội Tô Khả mấy ngày nay, mỗi ngày ăn ngủ ngủ rồi ăn, quả là mập ít, đúng là có chút bận tâm Tô Khả ôm nổi.



      [​IMG]

      Khi Tô Khả bận rộn, Trương Kỳ Kỳ cảm thấy rất thoải mái, thế nhưng đợi Tô Khả lại ôm ngủ mất, Trương Kỳ Kỳ cảm thấy có chút phiền não -- Tô Khả * có chút quá mạnh mẽ.


      Ngày hôm sau Trương Kỳ Kỳ gọi điện thoại cho ba ba.


      Cha Kỳ Kỳ ỉu xìu : "Xế chiều hôm nay ba rồi, Trường Xuân nhận xe, phải nửa tháng trở về nhà."


      Trương Kỳ Kỳ cười ba ba : "Ba, lần này là công tác à?"


      Cha Kỳ Kỳ thở dài : "Lần này là . theo tiểu Hồ xưởng sửa chữa bảo trì ô-tô Trường Xuân nhận xe lửa mới."


      ông thở dài thở ngắn: "Mẹ và con ôm đầu khóc rống, ba là nhìn được rồi, có thể trốn lúc nào trốn lúc ấy! Con và Tô Khả đăng ký kết hôn, muốn về nhà cũng đừng trở về, thu dọn phòng tân hôn chuẩn bị kết hôn ."


      Trương Kỳ Kỳ nghĩ tới ba ba sáng suốt như vậy, đồng ý cũng tốt, đáp ứng cũng tốt, hàm hồ "Ừ" tiếng.


      Bởi vì Trương Kỳ Kỳ ở nhà, cho nên hôm nay Tô Khả có ý định công ty, bất quá cũng có nhàn rỗi.


      Trương Kỳ Kỳ ngâm cho bình trà đưa đến thư phòng, thấy trong tay kẹp điếu thuốc, vừa nuốt mây nhả khói vừa gọi điện thoại điều khiển chỉ huy, mà Computer cũng mở ra, họp video với CEO mới của công ty.

      [​IMG]

      Tô Khả quả thực muốn say. biết mình sinh ra vốn dễ nhìn, nhưng từ trước đến nay thèm để ý, bởi vì cho rằng mình có tiền, dung mạo là thứ cực kỳ yếu.


      Nhưng bây giờ Trương Kỳ Kỳ gương mặt này của như thế, Tô Khả liền hết sức cảm thấy ra bộ dạng xinh xắn cũng rất tốt.


      Trương Kỳ Kỳ càng nhìn Tô Khả càng , cảm thấy người đàn ông này sao lại có thể ưu tú đến như vậy, ngày thường tuấn tú, năng lực lại mạnh mẽ.


      bỗng nhiên nhớ tới hình như chưa nghe qua Tô Khả tốt nghiệp đại học, liền thuận theo miệng hỏi: "Tô Khả, tốt nghiệp trường đại học hay nào?"


      Tô Khả ấp a ấp úng : ". . . chưa từng học đại học. . ." tốt nghiệp trung học năm đó, cha của bị bệnh tiểu đường, sợ người lạ toan tính người kế tục, liền bảo theo học việc buôn bán. Khi đó chỉ cảm thấy thời gian đủ dùng, căn bản có tâm tư lên đại học, bây giờ bị Trương Kỳ Kỳ hỏi như vậy, Tô Khả lại đột nhiên cảm thấy có chút xấu hổ.


      Trương Kỳ Kỳ thấy vẻ mặt bình thường, lập tức hiểu ra-- Tô Khả lại học đại học!


      lập tức đập bàn phá lên cười.


      Tô Khả ở trong mắt vốn là vô cùng cao cao tại thượng, tại rốt cuộc tìm được chỗ mình cao minh hơn Tô Khả, cho nên là vô cùng vui vẻ.


      Thấy Trương Kỳ Kỳ cười dứt, Tô Khả hậm hực uống ngụm canh, quyết định tiêu ít tiền làm cái văn bằng cho Trương Kỳ Kỳ xem.


      ăn cơm trưa, Tô Khả liền quấn quít Trương Kỳ Kỳ ngủ trưa.


      Trương Kỳ Kỳ quả thực là sợ , lập tức dùng lý do muốn ra tiệm chuẩn bị khai trương cự tuyệt.


      Tô Khả thấy hi vọng thất bại, liền thành thành đưa Trương Kỳ Kỳ đến tiệm bánh mì, mình mang theo Tôn Kế Tông gặp luật sư của cha .


      Đinh Mỹ mang theo hai đứa bé cuỗm tiền chạy, cha nay chỉ có thể dựa vào .

      [​IMG]

      Tô Khả trầm ngâm lát, : "Chờ lát đón em." Đối với Trương Lâm Lâm ông vợ đáng tin cậy này, quả thực là có lời nào để . Tô Khả sợ Trương Kỳ Kỳ mất hứng, cho nên có ý định xen vào chuyện nhà Trương Kỳ Kỳ. Bất quá cảm thấy Tiễn Tiểu Trân có chút tác dụng -- Trương Kỳ Kỳ phải chịu ở chung với sao, Tiễn Tiểu Trân ngược lại là có thể giúp . . .


      định lợi dụng Tiễn Tiểu Trân lần.


      Có tiểu phiên ngoại


      Trường học muốn mở cho mỗi học sinh học tịch điện tử (sổ ghi tên cũng như tư cách của học sinh trường nào đó), cho nên Tô Chấn Vũ cầm tờ đơn đăng ký tình hình gia đình về bảo Tô Khả và Trương Kỳ Kỳ điền vào.


      Trương Kỳ Kỳ ở phòng bếp nấu ăn, Tô Khả liền thuận tay nhận lấy.


      Tô Chấn Vũ rất yên tâm nhìn Tô Khả: "Ba, ba biết điền sao?"


      Tô Khả trầm mặt: "biết." Mẹ kiếp, cha mày kiếm tiền nuôi mày, cả ngày chỉ biết coi thường ba mày!


      Thấy ba ba cầm bút nhíu mày suy nghĩ, Tô Chấn Vũ liền tiến tới nhìn, phát ba ba muốn điền chính là bằng cấp của ba ba, liền chú ý mà nhìn, muốn nhìn chút bằng cấp của ba ba rốt cuộc là bằng cấp gì.

      Bởi vì con trai ở bên nhìn, khuôn mặt Tô Khả đều có chút đỏ lên, cuối cùng vẫn là mặt dày mày dạn điền "Trường cấp 3", vừa vội vàng viết hai chữ "chính quy ở cột bằng cấp của mẹ ".


      Tô Chấn Vũ ngược lại gì.


      Quy củ nhà cậu là buổi tối thứ sáu nhà bà nội ăn cơm, tối thứ bảy nhà bà ngoại ăn cơm.


      Tối thứ sáu, người nhà ngồi ăn cơm chung, Tô Chấn Vũ mở miệng hỏi Trương Lâm Lâm: "Cậu, là bằng cấp 3 cao, hay là chính quy cao?"


      Tô Khả nghe vậy, lông tơ cũng bị dựng lên -- biết Tô Chấn Vũ tên tiểu oan gia này sớm muộn chọc đao, nhưng mà nghĩ tới Tô Chấn Vũ chọc vào đao vào lúc này.


      Tô Chấn Vũ nhìn cũng nhìn ba mình, đôi mắt đen láy y chang Tô Khả mắt chuyên chú nhìn ông cậu, chờ trả lời của ông cậu tiến sĩ.


      Bởi vì Tiễn Tiểu Trân bị vô sinh, Trương Lâm Lâm và Tiễn Tiểu Trân kết hôn mấy năm nay vẫn có con, cho nên ta rất thương đứa cháu ngoại trai duy nhất Tô Chấn Vũ này, lập tức ôm Tô Chấn Vũ vào trong ngực, cười : "Đương nhiên là bằng chính quy cao hơn chút ! Tốt nghiệp cấp 3 thi đậu khoa chính quy, hoàn thành khoa chính quy xong cầm học vị chứng nhận mới là bằng cấp chính quy!"


      Tô Chấn Vũ ý vị thâm trường "Nha" tiếng, trong ánh mắt tràn đầy đắc ý nhìn ba mình.


      Tô Khả bất động thanh sắc nhìn Trương Kỳ Kỳ , cảm giác mình sắp bị Tô Chấn Vũ cho làm tức chết.


      Trương Kỳ Kỳ thấy tức giận đến lỗ tai đều đỏ, trong lòng buồn cười, vội hoà giải : "Tô Chấn Vũ, tương lai con muốn chỗ nào học đại học vậy?"


      Tô Chấn Vũ dương dương đắc ý : " quốc có Holmes, có Đại Trinh Thám Ba La, con muốn quốc học đại học, học xong thạc sĩ học tiến sĩ, học xong tiến sĩ học tiến sĩ!"


      Trương Lâm Lâm mừng rỡ: "Chấn Vũ học thạc sĩ tiến sĩ tiến sĩ luôn!"


      Trương Kỳ Kỳ vươn tay bấm cái mặt Tô Chấn Vũ : " biết dùng Computer Baidu quá nhỉ!" Tô Chấn Vũ tiểu tử này, sao cả ngày khi dễ ba mình vậy biết nữa!


      Qua đoạn thời gian, Tô Khả gọi Tô Chấn Vũ tới, cầm bằng tốt nghiệp MBA học viện thương nghiệp cho Tô Chấn Vũ nhìn: "Con xem, ba con sau này là thạc sĩ quản lý doanh nghiệp đó!"


      Tô Chấn Vũ vẻ mặt tin: "ba, Con cái gì cũng đều hiểu cho nên ba đừng gạt con, đây là ba bỏ tiền mua chứ gì?"


      Tô Khả bị con trai trúng tâm , thẹn quá hoá giận, đánh Tô Chấn Vũ trận.


      Kết quả là bị Trương Kỳ Kỳ đánh cho trận.

      *Chú thích:

      Xe xịn của thổ hào nè
      [​IMG]

      Tôm nõn Long Tĩnh
      [​IMG]

      Cải thìa xào tỏi
      [​IMG]

      Canh đầu cá đậu hũ
      [​IMG]

      Sườn lợn nấu tương
      [​IMG]





    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 90: Ngọt ngào và vô cớ gây rối




      Sau khi cúp điện thoại, Tô Khả nhìn Lâm Lỗi ngồi ngay ngắn ghế sofa: "Tiếp tục."




      Lâm Lỗi mở ra văn kiện kẹp trong tay, tiếp tục : "Tần Tùng Lâm bên Lý Thụy mới liên hệ với tôi, ta đồng ý hạn chế hành vi của Lý Thụy, đồng thời muốn gặp mặt lần, chuyện nhận lỗi với cùng với chuyện hợp tác của hai công ty."




      Tô Khả hít hơi khói, từ lỗ mũi phun ra: " gặp." Trong đầu sớm có ý nghĩ đầu tư ngành giải trí, bất quá chắc là hợp tác với người đại diện của Lý Thụy.




      Sau khi Lâm Lỗi rời khỏi, Tô Khả vào toilet tắm rửa mặt. Trương Kỳ Kỳ rất ghét hút thuốc, thể mang cả người đầy mùi thuốc lá đón .




      Dòng nước lạnh ngắt dội thẳng vào dáng người dong dỏng cao gầy nhưng mạnh mẽ của Tô Khả, ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại cảm thụ cảm giác thân thể bởi vì nước lạnh giội rửa mà trở nên căng cứng.




      Tô Khả chưa bao giờ tắm chung với Trương Kỳ Kỳ, bởi vì cho dù là mùa đông, phần lớn thời gian đều là tắm nước lạnh, Trương Kỳ Kỳ khẳng định chịu được.



      [​IMG]

      Khi đèn hoa thắp lên, Tô Khả mở cửa xe xuống xe, sau khi dùng chìa khóa điều khiển khóa xe liền cất bước đến tiệm bánh mì của Trương Kỳ Kỳ.




      Tô Khả đứng ở bên ngoài tủ kính, ngửa đầu nhìn qua bảng hiệu phía —— "Tiệm bánh mì ngọt ngào ", khuôn mặt tuấn tú nở nụ cười, đôi mắt đen nhìn Trương Kỳ Kỳ bên trong cửa thủy tinh.




      Trương Kỳ Kỳ hẳn là xong, cũng chuẩn bị rời khỏi, tóc dài đen nhánh mềm mại xõa ra, khuôn mặt so với trân châu càng oánh nhuận trắng noãn hơn dán lên di động, dường như gọi điện thoại.




      Tô Khả buồn cười cười, rất nhanh liền cảm thấy điện thoại di động chấn động.




      lấy điện thoại cầm tay ra, ấn nút trả lời.




      "Tô Khả?"




      "Ừm."




      Trương Kỳ Kỳ ngẩng đầu, liền thấy Tô Khả bên ngoài cửa thủy tinh.




      cầm di động đứng ở bên ngoài, cho dù là mùa đông, thế nhưng người chỉ mặc tây trang đen phong phanh, nhìn qua xinh đẹp cao lớn vững chãi, nhưng làm thấy lạnh thay .




      Trương Kỳ Kỳ lập tức cúp điện thoại, đẩy cửa thủy tinh ra liền xông ra ngoài, kéo Tô Khả vào: " ngốc à! Trời lạnh như vậy —— "




      Lời còn chưa dứt liền nuốt xuống, bởi vì tay Tô Khả là ấm áp.




      Tô Khả cúi đầu hôn cái trán Trương Kỳ Kỳ, lại hôn cái môi , thấp giọng : " sợ lạnh."



      [​IMG]

      Trương Kỳ Kỳ suy nghĩ chút, : "Em cảm thấy em và Tiễn Tiểu Trân nhau kết hôn cũng có sai, thế nhưng vừa nghĩ tới ta cùng người trong nhà đánh mẹ em, trong lòng cảm thấy cực kỳ ngột ngạt, em muốn gặp họ." chỉ muốn gặp Tiễn Tiểu Trân, càng muốn gặp người mẹ vết thương lành quên đau kia.




      Tô Khả bu lại, ngậm miếng đào kẹp trong tay sau khi gọt xong vào trong miệng.




      Trương Kỳ Kỳ xuất thần, ngón tay bỗng nhiên cảm nhận được xúc giác ấm áp ướt át, khỏi tê ngứa hồi, vội vàng cười rút ngón tay trở về: "Tô Khả, là con chó à! thè lưỡi liếm bậy gì đó. . ." Tô Khả thích sạch như vậy, sao ở chỗ có chút chú ý nào vậy?




      Tô Khả mỉm cười nhìn , ra hiệu đút đào cho mình ăn.




      Trương Kỳ Kỳ cho ăn hết quả đào lớn xong, Tô Khả mới : "Em muốn trở về đừng về, hà tất làm cho mình khó chịu? Dù sao cũng có đây!"




      câu rất bình thản của Tô Khả, nhưng làm cho Trương Kỳ Kỳ tìm được người tâm phúc, suy nghĩ chút, : "Em quay về là được!"




      chẳng muốn nhiều lời với mẹ, liền năn nỉ Tô Khả : "Tô Khả, gọi điện thoại cho mẹ em chút !" Mẹ dây dưa muốn trở về, Trương Kỳ Kỳ là phiền phức vô cùng; nhưng mẹ của tôn kính Tô Khả như thần, chỉ cần Tô Khả gọi cú điện thoại, liền nhất định có thể thuyết phục mẹ .




      Tô Khả chăm chú nhìn , giọng khàn khàn: "Vậy em cho chỗ tốt gì?"




      mắt xinh đẹp sâu thẳm khó hiểu, mang theo tình cảm nóng rực, Trương Kỳ Kỳ bỗng nhiên có chút sợ hãi, dời tầm mắt dám nhìn nữa, lát sau mới thấp giọng : "Em làm đồ ăn ngon cho ".




      Tô Khả tiến tới dán sát lỗ tai Trương Kỳ Kỳ thấp giọng câu, sau đó thối lui nhìn đôi má ửng đỏ màu tường vi của Trương Kỳ Kỳ chút.




      Trương Kỳ Kỳ da thịt vốn trắng noãn tinh tế tỉ mỉ biến thành màu tường vi, đôi mắt vốn ngập nước giờ sắp chảy ra nước luôn rồi. . . Thấy tình trạng này, Tô Khả chỉ cảm thấy yết hầu hơi khô chát, bưng ly nước bàn trà trước mặt uống hớp lớn.




      Nước ấm cũng có dập tắt được nhiệt độ trong lòng , ngược lại khiến nhịp tim càng nhanh hơn.




      Tô Khả ngửa đầu nhìn Trương Kỳ Kỳ, giọng khàn khàn: "Kỳ Kỳ, chúng ta về nhà !"




      Trương Kỳ Kỳ "Ừ" tiếng, cầm túi bánh mì sớm gói lên.




      Tô Khả vừa theo ra ngoài, vừa lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi điện thoại cho mẹ Kỳ Kỳ.




      Chờ ngồi xuống ghế lái, điện thoại lúc này mới thông.




      Mẹ Kỳ Kỳ tự nhiên là "Ân ân ân " " dạ dạ dạ", còn dặn dò Tô Khả: "Con cho Kỳ Kỳ, cần phải gấp gáp về nhà, chỉnh đốn phòng tân hôn quan trọng hơn!"




      Ngồi ở tay lái phụ Trương Kỳ Kỳ nghe được cười ngừng -- Tô Khả có sáng kiến gì hết, lý do mỗi lần đều là chỉnh đốn phòng cưới.




      Vào nửa đêm cuồng phong thổi lên. Cuồng phong lay động cửa sổ thủy tinh, phát ra từng tiếng "Ken két", đồng thời xen lẫn thanh "Bành bạch" xíu.




      Trương Kỳ Kỳ thừa dịp Tô Khả tạm dừng trong chớp mắt mở miệng hỏi: " phải tuyết rơi sao?" nghĩ tới mới mở miệng, giọng của mình liền mang theo chút ít khàn khàn, lười biếng và hờn dỗi.




      Tô Khả nằm sấp người , ngẩng đầu nhìn nhìn thoáng qua bên ngoài, thấp giọng : "Tuyết rơi."




      Nghe là tuyết rơi, Trương Kỳ Kỳ liền giãy giụa muốn đứng lên nhìn, lại bị Tô Khả đè xuống.




      giãy giụa hồi nhưng phát mình tiện nghi Tô Khả, liền bất động lên tiếng giả chết.




      Tô Khả mới quan tâm cái này, chính mình thoải mái vui vẻ bận rộn.




      Trương Kỳ Kỳ vừa tỉnh dậy, còn kịp rửa mặt, trùm áo ngủ lên liền qua nhìn ngoài cửa sổ.



      [​IMG]

      Tô Khả rất muốn tới, thế nhưng nghe nghe mùi mồ hôi người mình, vẫn là trước phòng tắm thôi.




      Dùng xong điểm tâm, Trương Kỳ Kỳ trong lúc rảnh rỗi, vừa muốn ở cùng Tô Khả vô cớ gây rối, liền ngồi ghế sofa trong phòng khách xem tivi.




      Tô Khả biết dây thần kinh nào bị chập mạch, thư phòng bận rộn, mà lại đặt laptop bàn cơm làm việc, hai người tuy rằng người ở phòng khách người ở phòng ăn, thế nhưng vào lúc ngẩng đầu có thể nhìn thấy đối phương.




      Xem TV hồi, cảm thấy có ý nghĩa, có chút muốn chơi Plans vs Zombie, liền ngồi thẳng lên lớn tiếng hỏi Tô Khả ngồi ở bàn cơm loay hoay laptop: "Tô Khả, chỗ này có ipad ?" khóe miệng Tô Khả ngậm điếu thuốc, xem phần bản kế hoạch Tôn Kế Tông gởi tới, nghe vậy thuận miệng : "trong ngăn kéo thư phòng có, em tự tìm !"




      Trương Kỳ Kỳ kéo hết tất cả ngăn kéo bàn làm việc ra, rốt cuộc ở phía dưới chồng văn kiện tìm được cái ipad màu đen.




      vừa lấy ipad ra, lại phát phía dưới ipad còn có khung hình, tiện tay lấy ra luôn.




      Đối với ảnh chụp có chút cũ kỹ bên trong khung, đại khái nhiều năm rồi, bên trong là đôi thiếu niên thiếu nữ, tóc ngắn đen nhánh của thiếu niên dính sát trán, nổi bật lên khuôn mặt cực kỳ tuấn tú, dáng người hết sức nhắn cao gầy, mặc áo sơ mi trắng quần đen, tùy ý ngồi ở bàn, mặt mang nở nụ cười ngượng ngùng; thiếu nữ mặc áo sơ mi trắng ngồi ngay ngắn mặt ghế trước người thiếu niên, cột tóc đuôi ngựa, mắt to khẽ híp lại cũng cười.




      Trương Kỳ Kỳ ngơ ngác nhìn tấm hình này, cảm giác mình giống như bỗng nhiên xuyên qua thời , về tới lúc mười bốn tuổi.




      ra lúc đó gần gũi với Tô Khả như vậy . . .




      biết tại sao, nhịp tim Trương Kỳ Kỳ khỏi đập nhanh hơn, loại cảm giác ngọt phải ngọt chua phải chua tràn ngập thân thể, làm có chút muốn khóc, muốn rơi lệ. . .



      [​IMG]

      hồi lâu mới : "Móa, lão tử năm ấy đẹp quá!"


      Trương Kỳ Kỳ vươn tay tóm lỗ tai : ". . . Là khôi ngô được !"




      Tô Khả giơ cánh tay lên cho thấy chút cơ bắp, vừa kéo áo sơ mi trắng bảo Trương Kỳ Kỳ nhìn cơ bụng 6 múi của : "Đây mới là người đàn ông thực thụ nè!"




      Trương Kỳ Kỳ cười nhào tới, áp đảo Tô Khả, gặm cái cơ bụng .




      Tô Khả cả người giật mình, lập tức liền có phản ứng.




      Chạng vạng ngày hôm sau tuyết ngừng rơi.




      Trương Kỳ Kỳ sắp bị giày vò chết rồi, bao giờ chịu sống dưới cùng mái hiên với Tô Khả nữa.




      lừa gạt Tô Khả: "Tô Khả, nên theo em, em chỉ ra ngoài tản bộ thôi!"




      Tô Khả liếc giày thể thao chân , mới tin chỉ ra ngoài tản bộ.




      quyết định dỗ dành Trương Kỳ Kỳ bị khi dễ đến sắp xù lông : "Kỳ Kỳ, buổi tối hôm nay chơi game, tuyệt đối khi dễ em!"




      " ?" Trương Kỳ Kỳ bán tín bán nghi.




      Tô Khả vẻ mặt thành : " ."



      [​IMG]

      Kim Giai Lương co quắp đứng ở phòng khách lầu , ấp a ấp úng : "Tô tổng, phu nhân ấy. . . ấy về nhà. . ."




      Tô Khả cau mày : " dễ hiểu chút!"




      Kim Giai Lương đứng thẳng người: "Vâng, Tô tổng!"




      " ấy rời thế nào?" điện thoại Trương Kỳ Kỳ liên tục cách nào chuyển được, Tô Khả có chút sốt ruột, ngón tay hơi ngứa, hận thể xách Trương Kỳ Kỳ trở về.




      Kim Giai Lương nhìn thoáng qua Tô Khả sắc mặt tốt, vội : "Phu nhân bảo tôi đưa ấy trở về nhà mẹ đẻ, bảo hôm nay là thứ bảy, là sinh nhật của bạn học ấy, ấy phải trở về đưa quà tặng."




      Tô Khả lúc này , phất phất tay: " !"




      Trương Kỳ Kỳ sáng sớm liền về đến nhà.




      Trong nhà yên tĩnh, cửa phòng ngủ cũng đóng, trong phòng có cỗ hương vị ấm áp dễ chịu. Trương Kỳ Kỳ mở cửa sổ phòng khách và phòng ăn cho thoáng khí, lúc này mới vào phòng của mình.




      Sau khi cầm hộp quà tặng chuẩn bị tặng cho Hồ Hiểu Đông ra, Trương Kỳ Kỳ cũng lấy quà tặng mua cho Tô Khả ra, đặt hai cái túi giấy song song bàn làm việc, thuận tay tháo nhẫn tay trái xuống, bỏ vào trong ngăn kéo chính giữa bàn làm việc.




      Trong ngăn kéo này có ít trang sức Tô Khả đưa cho , đều là linh tinh lặt vặt vài cái lắc tay, vòng cổ, vòng tay, và nhẫn.




      Nhìn cách thời gian hẹn Hồ Hiểu Đông còn sớm, Trương Kỳ Kỳ liền sắp xếp những đồ trang sức kia lại lần, trong lòng thoáng đoán chừng giá trị chút. phát theo ý nghĩa nào đó, mình phú bà, khỏi có chút đắc ý nho .




      Hôm nay là thứ bảy, mẹ Kỳ Kỳ cần làm, cũng ngủ nướng. Đợi bà thức dậy, phát Kỳ Kỳ cũng trong nhà, bưng tách trà ngồi ghế sofa trong phòng khách uống trà, khỏi mặt mày hớn hở : "Kỳ Kỳ, con ăn điểm tâm chưa?"




      Trương Kỳ Kỳ nhìn đồng hồ đeo tay cái: "Mẹ, cũng mười giờ hơn rồi!"




      Mẹ Kỳ Kỳ cười: "Mười giờ hơn? Kỳ Kỳ, mua thức ăn với mẹ! Mẹ muốn ăn món cá tuyết nướng con làm, hôm nay nướng hai con cá tuyết, làm tiếp canh chua cá, lại nấu hai thêm hai món. . ."




      "Ma ma, mẹ tính toán tốt!" Trương Kỳ Kỳ bật cười, "Thế nhưng buổi trưa hôm nay con có hẹn rồi !"




      Mẹ Kỳ Kỳ vội hỏi: "Hẹn? Với Tô Khả sao? Mời nó tới nhà ăn !"




      Trương Kỳ Kỳ bưng chén trà trong tay uống ngụm mới : "Hồ Hiểu Đông hôm nay sinh nhật, hẹn con giữa trưa qua!"



      Mẹ Kỳ Kỳ lập tức khẩn trương lên: "Tô cũng biết chuyện này sao? Con cũng đừng làm loại chuyện này! Con lãnh giấy hôn thú với Tô Khả, tại là người kết hôn rồi, phụ nữ lập gia đình, tuyệt đối đừng làm những thứ xấu xa này !"

      [​IMG]






      Trương Kỳ Kỳ: ". . . Mẹ, chúng con còn chưa cử hành hôn -- "




      Tô Khả giống như cười mà phải cười nhìn , cũng lời nào, thế nhưng Trương Kỳ Kỳ vẫn bị làm cho hù sợ, toàn bộ lời còn lại đều bị nuốt vào trong bụng.




      Suy nghĩ chút, có chút nịnh bợ Tô Khả, liền đứng dậy vào phòng ngủ cầm ba cái túi giấy ra, túi giấy chứa hộp quà tặng để ở bên, hai cái khác đưa cho Tô Khả.




      Tô Khả nhận túi giấy nhìn nhìn, cau mày : "quà sinh nhật cho Hồ Hiểu Đông?"




      Trương Kỳ Kỳ liếc mắt nhìn : "Đưa cho ."




      Tô Khả nghe vậy, đôi mắt lập tức sáng lấp lánh, nhìn Trương Kỳ Kỳ, thấp giọng : "Cảm ơn em!" Đây là quà tặng Trương Kỳ Kỳ lần đầu tiên tặng .




      Trương Kỳ Kỳ có chút lúng túng sờ lên tóc dài, câu sát phong cảnh: "Dù sao cũng cà thẻ của ."




      Tô Khả vươn tay ôm : "Của chính là của em."




      Trương Kỳ Kỳ buồn rầu nhìn Tô Khả, phương diện cảm thấy lớn lên là đẹp mắt, là cảnh đẹp ý vui; một phương diện khác, thân thể đau xót khó chịu của nhắc nhở bề ngoài tuấn tú của Tô Khả che giấu bản chất tham hoan -- muốn thân cận Tô Khả, cũng dám quá gần, là khiến khổ não thôi a!




      Ài, Tô Khả nếu có thể bám người, thích vô cớ gây rối tốt rồi!




      Hồ Hiểu Đông đặt lẩu Trùng Khánh cách nhà Trương Kỳ Kỳ xa, liền bộ chung với Tô Khả.




      Dọc theo đường, Trương Kỳ Kỳ có chút tố chất thần kinh dặn dò Tô Khả: " cho dù có ý kiến gì, cũng được biểu ra ngoài! thích ăn liền bớt ăn mấy ngụm, thích uống ít uống mấy ngụm, nếu dám hơi ăn miếng uống còn bày ra dáng vẻ băng sơn Tuyết Liên khiến em xuống đài được, xem em như thế nào -- "




      "Em làm gì ?" Tô Khả dùng đôi mắt đen lay láy của mình nhìn , Trương Kỳ Kỳ bị nhìn tim đập lập tức nhanh hơn, lập tức cười, sau nửa ngày mới : "Em đánh chứ sao!"




      Tô Khả khẽ cười tiếng, ngược lại là gì. Trương Kỳ Kỳ đánh , cái gọi là "Đánh", đối với Tô Khả mà chỉ nhàng đập vài cái người mà thôi, y như đấm bóp cho sai biệt lắm.












      huyen1604, Thích ăn thịt, annie19619 others thích bài này.

    5. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      đọc 1 lúc mấy chương lun :yoyo52::yoyo52::yoyo52: Quýt Đườn tuyệt :yoyo45::yoyo45::yoyo45:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :