1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chào anh, thổ hào! - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      49: bắt kẻ thông dâm


      Trương Kỳ Kỳ cũng coi như trải qua mấy lần xem mắt, biết hôn nhân thị trường ở Trịnh thành, ưu thế của mình ở chỗ chân dài dung mạo xinh đẹp, mà hoàn cảnh xấu cũng rất ràng - - nghề nghiệp của phải là viên chức giáo sư bác sĩ mà các gia trưởng ngưỡng mộ.


      Cho nên rất là thả lỏng, cảm thấy Lý Gia Hưng này tuy rằng lớn lên được tốt lắm, thế nhưng ba ba là Phó Cục Trưởng, bản thân ta là nhân viên công vụ, chừng người ta còn chướng mắt đó!


      Vì để cho hai người trẻ tuổi giao lưu nhiều hơn, Mẹ Kỳ Kỳ, Cố Vân và Lý mẹ hết sức chuyên chú thương lượng gọi món ăn, đến khí thế ngất trời.


      Đầu của chàng mập gọi là Lý Gia Hưng này vuông vức, kiểu tóc cũng vuông luôn, cơ thể cũng là hình vuông, cả người giống như hai miếng bài mạt chược lớn chồng lên nhau, Trương Kỳ Kỳ vừa nhìn thấy ta muốn cười, bởi vậy khi ba đại nhân liên miên gọi món ăn, cố tình làm ra vẻ mặt ngây ngốc nhìn chén trà hồi, lại nhìn móng tay hồi, Lý Gia Hưng hỏi câu đáp câu, tuyệt nhiều.


      Lý Gia Hưng đối với Trương Kỳ Kỳ có chút cảm giác vừa thấy , quả thực là ân cần đầy đủ. Sau khi ta liếc trộm Trương Kỳ Kỳ vài lần, dứt khoát mượn cớ đứng dậy rót nước cho mọi người, ngồi xuống cạnh Trương Kỳ Kỳ, ý đồ chuyện với Trương Kỳ Kỳ: "Chào em! Em gọi Kỳ Kỳ?"


      Trương Kỳ Kỳ tập trung gật đầu cái.


      Lý Gia Hưng đánh giá , càng xem càng thuận mắt, càng xem càng thích: "Em nhìn rất cao a, em cao bao nhiêu?"


      Trương Kỳ Kỳ đánh giá ta, sau đó : "1m71!"


      Lý Gia Hưng: ". . . và em chênh nhau lắm hắc hắc!" ta mới 1m69, tục ngữ "Cha cao người, mẹ cao ổ", cho nên ta sớm có chung nhận thức với ba mẹ, nhất định phải tìm bạn cao chút xinh đẹp chút. Trương Kỳ Kỳ này sai biệt lắm cũng phù hợp cầu của ta, chỉ là có công việc chính thức điểm này xem như là khuyết điểm rồi.


      Trương Kỳ Kỳ cười cười, chuyện. cảm thấy dù cho mang giày cao gót, sợ là cũng cao hơn Lý Gia Hưng.


      Lý Gia Hưng lại : " nghe dì Cố em muốn mở tiệm bánh mì, thủ tục xong xuôi chưa?"


      Trương Kỳ Kỳ lập tức nhớ tới buổi chiều còn phải bộ vệ sinh lo liệu giấy chứng nhận vệ sinh, mà chàng mập này nghe làm ở bộ vệ sinh, liền : "Thủ tục còn chưa có xong, vừa vặn cần phải làm giấy chứng nhận hợp vệ sinh nữa. làm ở bộ vệ sinh à?"


      Lý Gia Hưng liên tục gật đầu, đôi mắt lấp lánh ánh sáng chỉ nhìn Trương Kỳ Kỳ: "Ừ ừ. cho em lưu điện thoại, đến lúc đó em cứ tìm !"


      Bởi vì động tác có chút lớn, kính mắt của ta trượt xuống chút, vội vươn tay đỡ kính mắt.


      Trương Kỳ Kỳ thấy nhiệt tâm như vậy, khỏi cũng cười: "Cảm ơn !"

      Mẹ Kỳ Kỳ, Cố Vân và mẹ Lý Gia Hưng thấy Kỳ Kỳ và Lý Gia Hưng tán dóc hăng say, liền cũng nháy mắt nhau cái, mặt cũng đều có nụ cười lạc quan thành công.


      Lúc này bàn của vừa vặn ở phía tây hành lang bên trong đại sảnh Cảnh Viên, mà vị trí Trương Kỳ Kỳ ngồi ở phía Bắc, hướng về phía Nam, vừa vặn đối mặt với cửa vào Cảnh Viên, mẹ Kỳ Kỳ ngồi ở phía bên tay phải Trương Kỳ Kỳ, đối diện hành lang bên trong, mà chàng mập Lý Gia Hưng ngồi ở bên tay trái Trương Kỳ Kỳ.


      Lúc này mẹ Kỳ Kỳ và mẹ Lý Gia Hưng tới nhà cửa. Lúc Mẹ Kỳ Kỳ biết được trong nhà Lý Gia Hưng chuẩn bị cho Lý Gia Hưng hai bộ phòng cưới, bà vừa hài lòng vừa hâm mộ, liền suy nghĩ chút gì đó áp đảo mẹ Lý Gia Hưng.


      Bên này Lý Gia Hưng muốn cho Trương Kỳ Kỳ số điện thoại di động, Trương Kỳ Kỳ suy nghĩ chút, cảm thấy ổn, liền có lên tiếng, nhưng mỉm cười suy nghĩ như thế nào đổi chủ đề.


      Lý Gia Hưng thấy lúc mỉm cười rất xinh đẹp, trong lòng liền càng thêm sốt ruột, liền cầm điện thoại di động của mình: "Kỳ Kỳ, số di động của là - - "


      ta ra số điện thoại di động, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy mấy thanh niên mặc đồ tây trang đen vây quanh mặt trắng dáng người cao gầy rắn rỏi mặc tây trang xanh đen đến, mặt trắng tuổi nhìn lớn lắm, rất xinh đẹp, hơn nữa khí thế rất đủ.


      ta cảm thấy người bên ngoài điều kiện tốt như vậy có chút hiếm thấy, liền cười ghé sát vào Trương Kỳ Kỳ, muốn chỉ cho xem náo nhiệt, lại phát Trương Kỳ Kỳ chẳng biết lúc nào biến thành tư thế nghiêng mặt tay chống má, ngón tay thon dài trắng nõn còn ở trán che chắn, đúng là dáng vẻ học sinh học chơi điện thoại sợ Lão sư phát , ta vội vàng cười hỏi: "Kỳ Kỳ, em làm sao vậy?"


      Trương Kỳ Kỳ giả chết lời nào.

      Bên cạnh mẹ Kỳ Kỳ bỗng nhiên đứng lên, vẻ mặt hưng phấn chỉ vào Tô Khả: "Mấy bà nhìn , này. . . Đó là thân thích nhà chúng ta, chú họ của Kỳ Kỳ, chính là ông chủ lớn trẻ tuổi nhàng đó!" Hoàn toàn là khẩu khí có chung vinh dự.


      Bà và mẹ Lý Gia Hưng hàn huyên vài câu, bị đối phương khắp nơi đè ép đầu, bực mình, liền nhìn thấy Tô Khả mang theo mấy người đến, bà lúc này cực kỳ hưng phấn, tựa như người thèm ngủ tìm được gối đầu, lập tức muốn khoe khoang thân thích nhà mình giàu có phen, ý là: "Nhìn , Phó Cục Trưởng nhà các người tính là cái gì? Nhà của chúng ta cũng có thân thích giàu có đấy!"


      Mẹ Kỳ Kỳ nhô người vẫy tay gọi Tô Khả: "Tô Khả, cậu cũng tới à!"


      Lại dùng lực đập bả vai Trương Kỳ Kỳ: "Kỳ Kỳ, nhanh chào hỏi chú họ !"


      Tô Khả và Hồ tổng công ty Vinh Diệu hẹn ở Cảnh Viên, đến thời hẹn sẵn, liền mang theo Tôn Thừa Tông và mấy vệ sĩ tới, lên phía trước, thình lình bị mẹ Kỳ Kỳ gọi lại.

      Tô Khả liếc nhìn sang, trước thấy Trương Kỳ Kỳ ăn mặc đặc biệt xinh đẹp, sau đó thấy được chàng mập ngồi rất gần Trương Kỳ Kỳ, cái tên mập mạp này lớn lên y như hai miếng bài mạt chược chồng lên nhau, còn biết xấu hổ sáp đến bên cạnh Trương Kỳ Kỳ!


      Sau khi quan sát phen, trong lòng Tô Khả toàn bộ ràng - - Trương Kỳ Kỳ lén sau lưng xem mắt! Còn là xem mắt với thằng mập dung tục!


      Lửa giận của Tô Khả lập tức liền bùng lên, phẫn nộ, thất vọng, thương tâm cùng với bao cảm xúc ngổn ngang ngăn ở trước ngực , tức giận đến ngón tay của cũng run rẩy.


      Đôi mắt đen lạnh lùng của nhìn Trương Kỳ Kỳ chằm chằm, mặt lại chút biểu lộ nào.


      Trương Kỳ Kỳ thấy vẫn bị phát , ban đầu còn có chút cảm xúc tương tự hổ thẹn áy náy, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng mặt biểu tình này của Tô Khả, nghĩ lại: ủa? cùng Tô Khả quan hệ thế nào chứ? Mình sợ cái gì?


      Vừa nghĩ như thế, dũng khí của liền tăng lên, hít sâu hơi thiệt mạnh tăng thêm lòng dũng cảm, cười dịu dàng đứng dậy chào hỏi, ngữ khí rất thân mật: "Chú họ , sao chú cũng tới?"

      Tuy rằng bị Trương Kỳ Kỳ gọi vô số lần "chú họ ", nhưng Tô Khả vẫn là bị câu "chú họ " này như sấm nổ bên tai, bị Trương Kỳ Kỳ làm tức giận đến nở nụ cười, vẻ bên ngoài cười nhưng trong lòng cười "Hừ" tiếng.


      Mẹ Kỳ Kỳ mặt mũi tràn đầy tươi cười: "chú họ , cậu đến chuyện làm ăn à? Chúng ta đây quấy rầy rồi, cậu mau làm việc !"


      Tô Khả nhìn Trương Kỳ Kỳ sâu, xoay người lại mang theo bọn Tôn Thừa Tông rời .


      Thấy Tô Khả rời , mẹ Kỳ Kỳ vẻ mặt rụt rè: "Ai ôi!!!, thân thích nhà của chúng tôi cũng rất có tiền, nhà chúng tôi kém chút! Các người nhìn chú họ của Kỳ Kỳ , bản thân cậu ấy đều có vài nhà xí nghiệp, bạch, Hằng Tinh đầu tư cũng là nhà cậu ấy đó. Cả nhà bọn họ đối với Kỳ Kỳ nhà chúng tôi cũng rất được. . ."


      Trương Kỳ Kỳ bị Tô Khả nhìn làm hãi hùng khiếp vía, nghe được mẹ khoác lác cũng lười ngăn cản, nhưng trong lòng yên lặng tính toán.


      Lý Gia Hưng gặp được cao phú suất sống sờ sờ, nhận lấy chút đả kích, cả buổi chuyện, dường như quên chuyện muốn số điện thoại di động cho Trương Kỳ Kỳ.


      Lúc này phục vụ viên bắt đầu dọn xà-lách trộn lên.


      Mẹ Lý Gia Hưng vừa nhìn trong đó có món rau trộn bào ngư phải mình gọi, vội gọi phục vụ viên lại: "Món ăn này phải chúng tôi gọi!"


      Phục vụ viên mỉm cười : "Khách hàng ngài khỏe! Đây là Tô tổng Hằng Tinh dặn dò chúng tôi mang lên, còn có ba món xà-lách trộn bốn món ăn nóng, đều do Tô tổng ký đơn."


      Mẹ Lý Gia Hưng rụt rè gật gật đầu, bắt đầu kêu mấy người Trương Kỳ Kỳ ăn cơm.


      Mẹ Kỳ Kỳ lại vì hào phóng khí phách này của chú họ làm cho sảng khoái hít hà phen.


      Trương Kỳ Kỳ cảm giác Tô Khả từ bỏ ý đồ, hãi hùng khiếp vía ăn vài miếng, cảm thấy ăn biết ngon, liền ngồi yên được nữa, quyết tâm vệ sinh rồi trốn luôn, để Tô Khả chụp hụt.


      đứng dậy cười : "Mọi người ăn trước , con toilet chút !"

      Thấy Trương Kỳ Kỳ vệ sinh còn cầm theo túi xách, mẹ Kỳ Kỳ cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng lại thể hỏi trước mặt mẹ con Cố Vân và Lý Gia Hưng, đành phải trơ mắt nhìn Trương Kỳ Kỳ cầm túi xách về hướng phòng vệ sinh.


      Tô Khả mới vừa lên lầu hai, Hồ tổng tập đoàn Vinh Diệu nghe thấy tin tức liền mang theo mấy người chạy ra đón, nhiệt tình mời Tô Khả vào nhã gian, lại hỏi: "Trương phó tổng Phương phó tổng sao tới?"


      Sau khi ngồi xuống, Tô Khả mới cười : "Bọn họ chờ lát tới."


      Lúc Hồ tổng tự mình châm trà cho , Tô Khả thấp giọng dặn dò Tôn Thừa Tông mấy câu.


      Tôn Thừa Tông lặng lẽ mang theo hai người ra.


      Trương Kỳ Kỳ ở phòng vệ sinh giặt rửa tay, cầm theo túi xách liền chuẩn bị lặng lẽ chuồn , ra bên ngoài lần nữa gọi điện thoại cho mẹ tìm lý do.


      Phía ngoài tuyết ngừng, nhưng lúc tuyết tan ra càng lạnh hơn, Trương Kỳ Kỳ vừa ra ngoài cảm thấy lạnh buốt, vội khép chặt áo khoác ngoài lại rồi cẩn thận từng li từng tí bước xuống bậc thang trải thảm đỏ.


      vừa bước xuống hai bậc thềm, liền nhìn thấy ba thanh niên mặc âu phục đứng dưới bậc thang.


      Trương Kỳ Kỳ nhận ra người dẫn đầu chính là người vừa rồi theo sát phía sau Tô Khả, liền cười : "Các . . . Có chuyện gì sao?"


      Tôn Thừa Tông rất lịch phong độ khoát tay chặn lại, mời Trương Kỳ Kỳ hướng bãi đỗ xe bên kia: "Chào ! Tô tổng bảo chờ trong xe ấy."


      Trương Kỳ Kỳ vẻ mặt giả bộ cười: "Trong nhà tôi có chút việc, phải nhanh về mà! Lần sau liên lạc với Tô tổng mấy người!"


      Vừa chuyện, tiếp tục cẩn thận từng li từng tí xuống bậc thềm.


      Tôn Thừa Tông bình tĩnh đứng ở đó, sau khi Trương Kỳ Kỳ xuống dưới lại khoát tay áo: "Mời!"


      Trương Kỳ Kỳ nhìn thành xếp theo hình tam giác ngăn lại tự mình đường lui ba người: ". . ."


      Lúc nhìn thấy chiếc Land Rover màu xanh lá cây của Tô Khả, Trương Kỳ Kỳ liền biết mình sợ là chạy được rồi, phải suy nghĩ kỹ khi gặp Tô Khả như thế nào.

      Tôn Thừa Tông ấn chìa khóa điều khiển cái, mở cửa xe mời Trương Kỳ Kỳ ngồi vào ghế sau, mình ngồi ghế lái, trước khởi động động cơ cho ấm, sau khi đợi đến lúc kim đồng hồ của động cơ làm ấm đến vị trí trung tâm, ta mới mở gió điều hòa, đồng thời thiết lập khí tuần hoàn như tuần hoàn bên ngoài. Sau khi xong hết những thứ này ta giống như giữ im lặng ngồi ở chỗ kia ngẩn người, nhưng thực tế quan sát Trương Kỳ Kỳ trong kính chiếu hậu, yên lặng suy nghĩ: bé này rất xinh đẹp, ấy và Tô tổng rốt cuộc là quan hệ gì ? thế nhưng Tô tổng liên quan tới phụ nữ mà. . .


      Trương Kỳ Kỳ từ dễ dàng nhận thua, đến lúc này còn nhìn nhìn ra phía ngoài, phát hai thanh niên mặc đồ tây đen vẫn còn ở đây, đành phải tạm thời ngủ đông thôi, suy nghĩ chờ lát nữa Tô Khả tới đây ứng đối như thế nào. Trương Kỳ Kỳ am hiểu sâu đạo lý - - cho dù ngươi đuối lý, ngươi cũng phải làm ra lẽ dáng vẻ cây ngay sợ chết đứng tiếng doạ người, cho nên tại nghĩ kỹ phương pháp xử lý đối phó Tô Khả.


      trước nhắn tin cho mẹ- - "Mẹ, con đau bụng, về nhà trước", sau đó tắt chuông điện thoại, tựa lưng vào ghế ngồi nhắm mắt dưỡng thần.


      Trong xe rất nhanh liền ấm áp, gió mát hiu hiu Trương Kỳ Kỳ rất nhanh liền ngủ mất.


      Tôn Thừa Tông phát Trương Kỳ Kỳ ngủ rồi, muốn cầm áo khoác ngoài của Tô Khả giúp đắp lên, phía sau cửa xe bị người mở ra - - Tô Khả vào ngồi.


      vừa vào liền phát Trương Kỳ Kỳ ngủ rồi, da thịt non mềm trong trắng lộ hồng, bờ môi chu lên, cả người ghế xe cuộn tròn thành cục, tư thái có thể là vặn vẹo, là tư thế thiếu hụt cảm giác an toàn . . .


      Tô Khả: ". . ."


      Sau khi kính Hồ tổng của tập đoàn Vinh Diệu uống ly, lưu lại Trương Băng Băng và Phương Chính Dương xã giao, mình tìm lý do ra.


      đường đến bãi đỗ xe, trong lòng Tô Khả nghĩ vô số phương pháp xử lý Trương Kỳ Kỳ. Thế nhưng, trong nháy mắt đó mở cửa xe nhìn thấy Trương Kỳ Kỳ ngủ say, tất cả ý tưởng ác độc cánh mà bay, lưu lại chỉ có bất đắc dĩ nhàn nhạt và lòng tràn đầy thương tiếc.


      ôm Trương Kỳ Kỳ, xếp thành tư thế ngủ nằm nghiêng tương đối thoải mái dễ chịu - - đầu gối lên chân , khuôn mặt dán người , mà cả người nằm nghiêng ghế xe.


      Loay hoay với Trương Kỳ Kỳ xong, lúc này mới ra hiệu Tôn Thừa Tông đưa áo khoác ngoài của qua, quấn kỹ người Trương Kỳ Kỳ, lúc này mới dặn dò Tôn Thừa Tông: " Đế Hồ."


      Tôn Thừa Tông đồng ý, lái xe ra khỏi bãi đỗ xe.


      Mấy vệ sĩ ngồi lên chiếc SUVmàu bạc chạy theo.


      Lúc Tô Khả ôm Trương Kỳ Kỳ vào trong ngực, Trương Kỳ Kỳ liền tỉnh, giả bộ như chưa tỉnh ngủ tiếp tục nhắm mắt lại giả bộ ngủ.


      cũng coi như như là ngủ chung với Tô Khả, biết Tô Khả thích tập thể hình, người chỗ nào cứng, sờ lên giống như sắt quấn lụa vậy, thế nhưng lúc này rất thả lỏng, cho nên phần bụng mềm mại, mà khuôn mặt của Trương Kỳ Kỳ lúc này chỉ cách lớp áo lông và áo sơmi tơ lụa áp sát , có thể cảm nhận được phần bụng mềm mại của Tô Khả, có thể nghe thấy được mùi xà bông bạc hà nhàn nhạt người Tô Khả.


      Hơi thở của ấm áp xuyên thấu qua lớp vải phun lên da thịt phần bụng Tô Khả, làm ấm áp lạ thường rồi lại có chút run rẩy.


      Trương Kỳ Kỳ cảm thấy tư thế này quá xấu hổ, liền cố tình thay đổi chút. Mỗi khi thân xe khẽ lắc lư, liền lặng lẽ dịch xuống, ý đồ cách Tô Khả xa chút.


      Tô Khả nghĩ tới Trương Kỳ Kỳ ngủ còn thành như vậy, mài đến cọ , mặt của rất nhanh cũng bởi vì thân thể phản ứng có chút đỏ ửng, lại đẩy Trương Kỳ Kỳ ra, mà tiếp tục bảo trì tư thế xấu hổ này.


      Trương Kỳ Kỳ lề mề trong chốc lát, đột nhiên cảm giác đúng, thử thăm dò cọ xát, rốt cuộc phát chỗ đó của Tô Khả biến hóa, khuôn mặt lập tức đỏ bừng.

    2. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Thân nàng

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Ha..ha.. Kỳ Kỳ lại đốt lửa lên rồi.. Thanks Nàng

    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 50: phiên ngoại



      Dựa theo phong tục tỉnh H, mùng hai tết, con lấy chồng phải mang theo chồng về nhà mẹ đẻ. Ngay cả Trương Kỳ Kỳ cũng ngoại lệ, sáng sớm mùng hai tết liền mang theo chồng Tô Khả và con trai Tô Chấn Vũ trở về nhà mẹ.


      Trương Kỳ Kỳ và cha Kỳ Kỳ ở trong phòng bếp bận rộn, mẹ Kỳ Kỳ cùng cháu ngoại năm tuổi Tô Chấn Vũ ngồi ghế sofa chơi ghép đồ chơi, còn sót lại Tô Khả sắp nhàm chán muốn chết, liền cầm điện thoại chơi giải trí.


      Chơi chơi, Tô Khả nghe được Tô Chấn Vũ chuyện phiếm với bà ngoại: "Bà ngoại, con kể kinh nghiệm của mẹ con cho bà nghe nhé! tiệm bánh mì của mẹ con lần trước tổ chức chơi xuân, là trang viên ở núi Hiên Viên của nhà con, buổi tối mẹ con dẫn theo mấy chú dì mấy nhà nông bên vách núi ăn cơm. Bọn họ cơm nước xong xuôi quay về trang viên trời đen thui đen thùi, đen y như mắt ba con luôn. Gió vù vù thổi, thỉnh thoảng có mèo đêm kêu - - 'Ự...c - - " mẹ bị dọa đổ mồ hôi lạnh luôn, liền bước nhanh hơn. Mẹ con , đột nhiên cảm giác được dưới chân đá phải cái gì, vội khom lưng sờ cái, ai biết lông lá xồm xàm, giống như là đầu người, lúc này dì dùng di động soi- - bà ngoại, bà đoán tay mẹ con sờ là cái gì?"


      Mẹ Kỳ Kỳ vẻ mặt hơi sợ: "Là cái gì?"


      Tô Chấn Vũ từng chữ từng chữ : "Trong tay mẹ con là. . Là cái đầu phụ nữ!"


      Mẹ Kỳ Kỳ: "Ai ôi!!! Mẹ của tôi ơi! Làm bà sợ muốn chết! Thiệt hay giả!"


      Tô Khả: ". . ." Mẹ kiếp, lão tử tìm kiếm nghĩ cách muốn bồi dưỡng người thiên tài, làm sao lại thu hoạch được tác giả huyền nghi khủng bố?

    5. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 51: máu chó


      Trương Kỳ Kỳ chưa bao giờ biết mình gặp phải cục diện khó xử trước mắt này, lập tức ngừng thở, đại não chuyển động nhanh như gió, tìm kiếm biện pháp giải trừ xấu hổ trước mắt này.


      Sau khi Trương Kỳ Kỳ ngừng thở hai giây, Tô Khả liền biết tỉnh.


      rũ mắt xuống, duỗi tay ôm đầu Trương Kỳ Kỳ, ngón tay thon dài ở đầu Trương Kỳ Kỳ nhàng vỗ về, dáng vẻ vô cùng săn sóc.


      Đến lúc này, Trương Kỳ Kỳ vẫn tin Tô Khả lại có thể hèn hạ như vậy, chân tay chỉ luống cuống lát, tranh thủ lúc xe dừng đèn đỏ lắc lư chút liền rất tự nhiên giả vờ tỉnh ngủ, lại phát Tô Khả giống như xoa bóp cho mình, thực tế ấn chặt đầu , căn bản nhúc nhích được!

      Trương Kỳ Kỳ sắp bị Tô Khả cho làm tức chết!


      con giun xéo lắm cũng oằn quyết định cần nhịn nữa, giãy giãy phát cũng cách nào giãy giụa khỏi hai tay giam cầm của Tô Khả được, liền chuyển đổi phương hướng lui ra bên ngoài chút, sau đó cái mũi nhắm ngay bộ vị có phản ứng của Tô Khả dùng sức đụng tới.


      Nước mắt Tô Khả lập tức trào ra, đau đến thở nổi, buông lỏng Trương Kỳ Kỳ co lại thành đoàn ra, im lặng thở hổn hển, chịu đựng đau đớn dữ dội.


      Trương Kỳ Kỳ đánh giá thấp độ cứng bộ vị kia của Tô Khả, cái mũi đụng vào thứ cứng như gỗ, nước mắt cũng chảy ra.


      Tôn Thừa Tông từ trong kính chiếu hậu phát Tô Khả rơi nước mắt, mà Trương Kỳ Kỳ vuốt cái mũi, trong đôi mắt to nước mắt dập dờn, dường như cũng khóc.


      cảm thấy Tô Khả và Trương Kỳ Kỳ rất kỳ quái, cũng dám nhìn nhiều, lặng lẽ tăng tốc độ xe.


      Trương Kỳ Kỳ dần dần hết đau. hận hận trừng Tô Khả, chuyển đến vị trí cách xa nhất.


      Nhưng vẫn nhịn được nhìn Tô Khả, thấy đau đến mặt mũi trắng bệch, lông mi dài rậm cũng khẽ run, biết đau lắm, cũng có chút sợ hãi, lại dịch trở về, tiến tới thấp giọng : "Tô Khả, phía trước chính là Lục Viện, dẫn em xem !"


      Tô Khả lắc đầu, ra hiệu cần.


      Trương Kỳ Kỳ nhìn nhìn Tôn Thừa Tông lái xe phía trước, hạ giọng: "Nếu như tương lai vô sinh sinh được, đừng trách em đó!"


      Tô Khả: ". . ." đau đến mức ngay cả cũng lười.


      Đến biệt thự Đế Hồ của Tô Khả, Tôn Thừa Tông dừng hẳn xe, lo lắng trùng trùng nhìn Trương Kỳ Kỳ đỡ Tô Khả vào biệt thự, vội đuổi theo mau hỏi: "Tô tổng, tôi dẫn - - "


      " cần!" Tô Khả hít sâu hơi, "Cậu sân bay Tân Thành đón mẹ tôi và và Lâm Lỗi , hết hôm nay tôi mệt quá, trở về Cẩm Tú viên!"


      Tôn Thừa Tông dừng bước, trơ mắt nhìn cửa biệt thự ở trước mặt ta đóng lại, đành phải xoay người lại sắp xếp nhóm vệ sĩ ở phòng khách lầu tây, lúc này mới lái xe ra.


      Biệt thự cửa vừa đóng lại Tô Khả liền dựa cả người lên người Trương Kỳ Kỳ.


      cao 1m85, tuy rằng hơi gầy, trọng lượng cũng , Trương Kỳ Kỳ đành phải cố gắng đỡ .


      sờ lên cái mũi sớm còn đau của mình, cái mũi mình quả là đuối lý, đối đãi Tiểu Tô quá tàn nhẫn, liền đỡ Tô Khả ngồi ghế sofa.


      Tô Khả cả người vô lực dựa vào ghế sofa, nhưng duỗi ra hai tay: "Khăn ướt."


      Trương Kỳ Kỳ ngoan ngoãn rửa tay trở về, từ trong hộp khăn ướt tiêu độc bàn trà rút ra hai tờ khăn ướt, cẩn thận lau tay cho Tô Khả.

      Tô Khả sắc mặt tái nhợt, mặt thay đổi duỗi ra ngón tay thon dài phối hợp, giống như chịu cực hình khó chịu nhất đời vậy, nhưng trong lòng lại tê tê dại dại, cực kỳ thoải mái.


      Trương Kỳ Kỳ giúp lau tay xong, lại ngâm cho ly trà bưng tới.


      Thấy Tô Khả ngay cả uống trà thậm chí còn muốn đút, Trương Kỳ Kỳ rốt cuộc nhịn được: " phải là đụng cái thôi sao, đau dữ vậy à?"


      Tô Khả sóng mắt lưu chuyển nhìn , đôi mắt ướt nhẹp, nhìn giống như muốn khóc: "Nếu , đụng em chút thử xem?"


      Trương Kỳ Kỳ cười ngượng: ". . . Em phải là bộ phận yếu ớt kia?"


      Lúc này bất quá mới hơn hai giờ chiều, Tô Khả liền tuyên bố đói bụng.


      Trương Kỳ Kỳ bởi vì đuối lý, đành phải phòng bếp làm cho Tô Khả chén cháo yến mạch.


      Lúc Tô Khả ăn cây yến mạch cháo, Trương Kỳ Kỳ móc điện thoại ra, phát phía có hai mươi bốn cuộc gọi nhỡ, tất cả đều là mẹ gọi, ngoài ra còn có ba tin nhắn, cũng đều là mẹ nhắn tới, tin so với tin từ ngữ cương quyết, tin nhắn cuối cùng là - - "Trương Kỳ Kỳ, dám để mẹ bực bội xuống đài được, có gan con đừng trở về!"


      Trương Kỳ Kỳ vừa xem hết tin nhắn, liền lại có điện thoại gọi đến- - là ba ba!

      Ông khẩn trương nhắn nhủ Trương Kỳ Kỳ: "Con hôm nay sao lại chọc giận mẹ hả? bà bị chọc giận rồi, tìm con bốn phía kìa!"


      Trương Kỳ Kỳ nhìn thoáng qua Tô Khả, hạ giọng : ". . . Cha, chuyện này rất dài dòng. . ."


      Cha Kỳ Kỳ vội dặn dò : "Buổi tối con đừng về nhà, nhà bác cả hoặc nhà út ở đêm, mẹ con tại chính là thời kỳ mãn kinh, hai cha con ta trước chớ chọc bà ấy, ba cũng thay ca đêm với người khác, hai ngày này cũng trở về nhà. . ."


      Trương Kỳ Kỳ biết mẹ tại hay nổi giận, buổi tối còn mất ngủ kinh niên, hẳn là triệu chứng thời kỳ mãn kinh, suy nghĩ chút bộ dạng đáng sợ của mẹ nổi giận mấy ngày hôm trước, vội : "Cha, con biết rồi! Con nhà bác cả ở, qua mấy ngày trở về!"


      Tô Khả ở bên cạnh nghe rành mạch cuộc đối thoại giữa Trương Kỳ Kỳ và cha , mặt mặc dù có biểu tình, thế nhưng trong lòng lại nhảy nhót hoan hô. chậm rãi nhìn Trương Kỳ Kỳ, sau đó lại rũ tầm mắt xuống, trong lòng bắt đầu lặng lẽ tìm cách.


      Trương Kỳ Kỳ bưng cái chén trở về phòng bếp, vừa rửa chén vừa nghĩ buổi tối đâu ở. và bà nội thân nhất, thế nhưng bà nội ở chung nhà bác cả, qua ở, chỉ sợ bác cả mất hứng; nhà út là căn lầu bốn, ngược lại có thể ở, hộ khẩu của vẫn còn trong hộ khẩu nhà út, nhưng dượng út thích uống rượu, ở nhà út cũng quá thuận tiện; mẹ của là con , bà ngoại ông ngoại qua đời, hai cậu đều ở bên ngoài; bạn học cấp 3 ngoại trừ Hồ Hiểu Đông, những người khác cũng liên hệ. . .


      Nghĩ tới đây, Trương Kỳ Kỳ tâm tình lập tức ảm đạm, cảm giác thiên hạ rộng lớn, lại có chỗ cho dung thân.


      ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.


      Phía sau phòng Tô Khả là bãi cỏ lớn, lúc này cũng bị truyết trắng bao trùm, nhìn rất là hoang vu, giống như tâm tình lúc này.


      Trương Kỳ Kỳ cũng có ý định xem mắt nữa, quyết định thuê phòng chuyển ra ngoài ở.


      Thấy Trương Kỳ Kỳ tới, Tô Khả "Ti ti" hít hơi lạnh, ngẩng đầu chán nản : " còn rất đau, lên lầu nghỉ ngơi chút ."


      Dứt lời, chờ Trương Kỳ Kỳ nhanh mồm nhanh miệng phản bác , ai biết Trương Kỳ Kỳ rất bình tĩnh: "Em đỡ lên lầu."


      Tô Khả mở trừng hai mắt, biết thời biết thế để Trương Kỳ Kỳ đỡ lên lầu.


      Sau khi vào phòng ngủ, mặt Tô Khả làm ra vẻ nhẫn biểu lộ, sau đó chậm rãi xoay người lại, đưa lưng về phía Trương Kỳ Kỳ cởi áo ngoài lên giường, kéo chăn phủ lên người mình.

      Trương Kỳ kéo hết rèm xuống, ngồi xuống ghế sa lon trước giường: " ngủ , em ở đây với , chờ hết đau em ."


      Bởi vì màn bị kéo xuống, trong phòng rất tối, Tô Khả "ừ" tiếng, trong bóng tối mắt rực rỡ như bầu trời đêm đầy sao.


      Trương Kỳ Kỳ lấy điện thoại di động ra, mở ra 58 đồng thành, muốn xem chút tin tức nhà cho thuê, lại nghe thấy Tô Khả vừa nhẫn rên rỉ tiếng, lập tức lo lắng - - Tô Khả đau lâu quá vậy, chẳng lẽ bị đụng hư?


      vội vàng đứng dậy tới, cúi người hỏi Tô Khả đau đến mức vùi mặt vào gối nằm trắng như tuyết: " rất đau sao? Em dẫn bệnh viện nhé!"


      " !" giọng buồn buồn của Tô Khả truyền ra.


      Trương Kỳ Kỳ hít sâu hơi: " . . Cho em xem tí !"


      Tô Khả đưa tay ấn sáng đèn đầu giường, xốc chăn lên.


      Trương Kỳ Kỳ: ". . ."


      đâm lao phải theo lao, đành phải tiến tới nhìn.

      Lúc này người Tô Khả chỉ mặc mỗi áo sơmi rộng thùng thình, chỗ áo vạt áo sơmi mơ hồ lộ ra đồ lót trắng như tuyết, mà viên tròn bởi vì đau đớn ngủ đông buồn thiu rủ xuống, cũng đủ lớn.


      Trương Kỳ Kỳ lặng lẽ giương mắt nhìn Tô Khả.


      Dưới ánh đèn lờ mờ, khuôn mặt tuấn tú của Tô Khả giống như mạ lên tầng ánh sáng nhu hòa, mặt mày xinh đẹp vô cùng, mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt. . . người đàn ông rất tuấn tú . . .


      Nghĩ tới người đàn ông cấp bậc nam thần bởi vì mà có khả năng từ nay về sau bất lực đến nỗi vô sinh vô dục thậm chí tuyệt hậu, Trương Kỳ Kỳ cũng có tí áy náy, nằm lỳ ở giường, đưa tay muốn cởi đồ lót Tô Khả, nhìn nhìn vết thương của Tô Khả, rồi lại sợ thấy , liền mở đèn pin điện thoại di động.


      Tô Khả đầy cõi lòng chờ mong, nhưng khi nhìn thấy tay Trương Kỳ Kỳ sờ soạng điện thoại di động lại muốn đụng chỗ này của , nhịn được: "Em rửa tay !"


      Trương Kỳ Kỳ: ". . ."


      hậm hực nhìn Tô Khả , căn bản có ý định rửa tay, mà là từ trong hộp giấy tủ đầu giường rút ra hai tờ khăn giấy bao lấy tay phải ngón tay, sau đó dùng tay trái nắm chặt đồ lót Tô Khả.


      Sau khi quan sát ba giây đồng hồ, Trương Kỳ Kỳ cảm thấy màu sắc chỗ đó của Tô Khả đều đều, giống như rất bình thường, liền mang theo tinh thần khoa học tìm tòi cách khăn giấy đẩy cái.


      Nhìn bộ vị của Tô Khả rất nhanh liền có tinh thần, Trương Kỳ Kỳ oán hận liếc mắt nhìn chằm chằm Tô Khả khẩn cầu , sau đó cúi đầu nhìn lại chút, buông lỏng đồ lót Tô Khả ra, đưa tay kéo chăn giúp đắp lên, xoay người lại liền rời khỏi.


      Tô Khả dám giả bộ bệnh nhõng nhẽo nữa, vén chăn lên liền nhảy xuống giường, từ phía sau bổ nhào qua, ôm lấy Trương Kỳ Kỳ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :