1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chào anh, thổ hào! - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Tô khả dùng sắc dụ đây mà

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 37: lưu luyến


      Xe rất nhanh liền khôi phục vững vàng.


      Tô Khả mắt nhìn thẳng phía trước, đôi mắt đen sớm bịt kín tầng hơi nước.


      Trái tim của co rút lại, giống như bị người nào đó ác ý nhào nặn, đều sắp thở nổi.


      Tám vạn đồng, với quả thực là đáng nhắc tới, nhưng biết đây là Trương toàn bộ Kỳ Kỳ tích góp.


      đợi lúc đèn đỏ, Tô Khả hai tay nắm chặc tay lái, thấp giọng : "Cảm ơn." biết cái gì cho phải, vốn là vì lừa Trương Kỳ Kỳ đồng tình, nhưng lại nghĩ tới lại có thể biết là kết quả này.


      Trương Kỳ Kỳ nhất thời xúc động ra như vậy, xong cũng có chút hối hận, khuôn mặt cay cay, đành phải quay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ, chính là dám nhìn Tô Khả.


      cũng phải hối hận, mà là cảm thấy mình vô cùng nhiệt tình, bị Tô Khả chê cười.


      Cũng may Tô Khả cũng có nhiều lời, cuối cùng cũng cảm thấy tốt hơn chút.

      Trương Kỳ Kỳ quay cửa kính xe xuống, định làm lạnh khuôn mặt nóng đến khó chịu của mình.


      biết qua bao lâu, Trương Kỳ Kỳ thấy Tô Khả chuyên chú nhìn xe, thoạt nhìn dường như bình tĩnh, lúc này mới : " đưa em đến giao lộ đường Chính Hòa là được rồi."


      Tô Khả lại nhìn cái: "Em về nhà làm cái gì?"


      Trương Kỳ Kỳ cây ngay sợ chết đứng: "Ngủ chứ làm gì!"


      Tô Khả mở to hai mắt, khuôn mặt trắng nõn đỏ lên: ". . ."


      Thấy thế, khuôn mặt Trương Kỳ Kỳ cũng chịu thua kém mà cũng đỏ lên: "Là em dễ dàng gì được nghỉ ngày, muốn nằm ngủ lát thôi, đừng suy nghĩ nhiều."


      Tô Khả vẻ mặt người vô tội: " có suy nghĩ nhiều!"


      Trương Kỳ Kỳ trừng mắt liếc cái: ". . ."


      Tô Khả bị dáng vẻ giống như giận lại phải giận phẫn nộ lại phải phẫn nộ khiến lòng ngứa ngáy, rất nhanh liền có chủ ý.


      nhìn Trương Kỳ Kỳ, mang theo chút làm nũng : "Kỳ Kỳ, đói bụng."


      Trương Kỳ Kỳ: ". . ."


      nhìn Tô Khả. Lông mi Tô Khả dài mũi cao, bên mặt vô cùng xinh đẹp, trong tuấn tú mang theo khí khái hào hùng. . .


      Nghĩ đến tính tình cổ quái ăn ở bên ngoài của Tô Khả, Trương Kỳ Kỳ khỏi mềm lòng, : "Muốn ăn cái gì?"


      Tô Khả nghiêm túc suy nghĩ chút, : " muốn ăn mì thịt dê."


      Trương Kỳ Kỳ nhíu mày , "Nhưng trong nhà có thịt dê?"


      Tô Khả "ừ" tiếng, : " bảo lão Sở đưa đến căn phòng Đế Hồ kia rồi."



      Trương Kỳ Kỳ lập tức hiểu ý của là muốn đến căn hộ ở Đế Hồ. suy nghĩ chút, cảm thấy Đế Hồ cách nhà mình cũng tính là xa, hơn nữa bên kia thuê xe cũng dễ, liền gì nữa.


      Tô Khả lái xe vào khu biệt thự Đế Hồ, ngừng lại trước căn nhà màu trắng có hoa viên.


      Trương Kỳ Kỳ xuống xe, theo Tô Khả vào nhà.


      Mở cửa vào cửa trước trải thảm, Tô Khả xoay người từ trong tủ giày lấy ra hai đôi dép lê.


      Trương Kỳ Kỳ thấy hai đôi dép lê đều là mới tinh, cũng có dấu vết bị người mang qua, đoán chỗ này cũng có người ở.


      nhận đôi dép lê vịt lông xù kia, thuận miệng : "Ồ, hai đôi dép lê này còn là đôi đó!" Dép lê của là vịt , của Tô Khả là dép lê chó .


      Tô Khả chỉ nghe được ' đôi' trong lời của , chuyện, nhưng khóe miệng vểnh lên, cảm thấy Lâm Lỗi đúng là biết làm việc - - dép lê là dặn dò Lâm Lỗi mua.


      Căn hộ này rất mới, đều là màu đen, trắng, xanh lam hài hoà, phong cách đại tiêu chuẩn, có sắc thái Tô Khả rất mạnh - - đơn giản, trống trải và thực dụng.


      Tô Khả dẫn Trương Kỳ Kỳ vào, chỉ chỗ phòng thay đồ cho Trương Kỳ Kỳ, lại chỉ chỗ phòng bếp, cởi áo jacket da màu đen bên ngoài cho Trương Kỳ Kỳ, chỉ mặc áo sơ mi trắng quần dài đen đóng thùng toilet rửa tay.


      Trương Kỳ Kỳ cầm lấy quần áo của : ". . ." Trong phòng thiết bị sưởi ấm quá đầy đủ, cũng phải vội vàng cởi áo ngoài xuống.


      Trương Kỳ Kỳ treo quần áo Tô Khả xong, lại cởi quần áo bên ngoài của mình xuống, treo cùng với túi xách giá áo trong phòng thay đồ liền ra.

      Cửa toilet mở ra, Trương Kỳ Kỳ thấy Tô Khả đứng ở trước bồn rửa mặt rửa tay, liền cũng vào đứng ở bên chuẩn bị rửa tay.


      Tô Khả nặn chút nước rửa tay bôi lên tay , sau đó thừa dịp Trương Kỳ Kỳ rửa tay, cả người lặng lẽ dời qua bên cạnh Trương Kỳ Kỳ.


      Thân hình cao lớn, đứng ở bên cạnh Trương Kỳ Kỳ rất có tính áp bức, Trương Kỳ Kỳ cảm nhận được hơi nóng người của , lúc này mới phát mình và Tô Khả gần như sắp nhét chung chỗ rồi, vội vàng dời ra bên ngoài bước, xoa xoa đôi bàn tay, đưa đến phía dưới vòi nước xả nước.


      Tô Khả ràng rửa qua nước rồi, thấy thế liền nhét tay vào chung chỗ với Trương Kỳ Kỳ.


      Trương Kỳ Kỳ thấy trẻ con như vậy, liền cố ý đặt ở tay xả nước.

      Tô Khả lại lặng lẽ ghé sát vào chút, hít hà hương thơm tóc Trương Kỳ Kỳ, trong lòng cảm thấy an ổn, vừa thoả đáng, lại có loại cảm giác ngọt ngào.


      Chân dài của Tô Khả chạm vào chân mang vớ dài của , cách vải vóc, Trương Kỳ Kỳ có thể cảm nhận được rắng chắc và ấm áp của đàn ông mà chỉ có Tô Khả mới có. . .


      Trương Kỳ Kỳ rửa tay, để ý Tô Khả, tự mình phòng bếp bên cạnh toilet.

      Mọi thứ trong phòng bếp đều rất mới, vừa nhìn chính là vừa lắp đặt thiết bị nhưng chưa bao giờ dùng qua.


      Trương Kỳ Kỳ nhìn nhìn tủ lạnh, lại nhìn đủ loại đồ dùng nhà bếp chút, liền : "Tô Khả, em có cầm theo dao bào của em, cũng cầm quần áo mặc ở phòng bếp, còn găng tay vẫn hay dùng nữa."


      Tô Khả lau khô tay tới: " lấy!"


      Trương Kỳ Kỳ suy nghĩ chút: "Toàn bộ nhà em đó!" cảm thấy ngốc ở trong phòng này mình với Tô Khả, giống như rất nguy hiểm, liền muốn lý do như vậy.


      Tô Khả rũ mắt xuống hơi suy nghĩ chút, : "Tùy tiện chút là được rồi."


      Trương Kỳ Kỳ: ". . . Được rồi!"


      Với tư cách đầu bếp bán chuyên nghiệp, Trương Kỳ Kỳ cái gọi là đơn giản ra cũng đơn giản, bất quá l tô mì thịt dê rất bình thường, còn nghiêm túc rang đậu phộng để lúc nấu rải đậu phộng lên.


      Lúc bận rộn ở phòng bếp, Tô Khả thư phòng gọi điện thoại. Chờ an bài thỏa đáng mọi chuyện, bố trí tốt hết thảy xong ra, phát Trương Kỳ Kỳ gắp mì, liền rửa tay.


      Trương Kỳ Kỳ gắp mì vào bát, rải đậu phộng giã lên, lại đổ nước trái cây mới vừa ép vào trong bình thủy tinh, lúc này mới dùng khay bưng ra ngoài.

      Tô Khả và Trương Kỳ Kỳ mặt đối mặt ngồi bàn cơm, ăn bữa cơm trưa trầm lặng- - Tô Khả là người thích chuyện, Trương Kỳ Kỳ là tâm nặng nề muốn .


      Thấy Tô Khả ở phòng bếp rửa chén, Trương Kỳ Kỳ chuẩn bị rời khỏi: "Tô Khả, em về nhà trước!"


      Tô Khả nghe vậy xoay người: " phải còn có cơm tối?"


      Trương Kỳ Kỳ tức giận nở nụ cười: " nhìn đồng hồ chút, bây giờ mới mấy giờ!"


      Tô Khả đưa tay nhìn đồng hồ cái, phát vẫn chưa tới mười hai giờ, lập tức im lặng.


      Trương Kỳ Kỳ rốt cuộc để cho ăn hồi móp méo, rất vui sướng xoay người vào phòng thay đồ.


      Tô Khả cực kỳ nhanh dùng khăn mặt xoa xoa tay, cũng vào theo.


      Trương Kỳ Kỳ cầm quần áo xoay người lại nhìn : ". . ."


      Tô Khả nghiêm túc: " tặng em."


      Trương Kỳ Kỳ cầm quần áo chen lấn ra ngoài, để Tô Khả mình trong phòng thay đồ.


      Tô Khả lái xe vào bãi đậu xe đối diện tiểu khu nhà Trương Kỳ Kỳ.


      Trương Kỳ Kỳ kinh ngạc : " cần ngừng ở chỗ này, thả em ở đầu đường là được rồi."


      Tô Khả: " đưa em về đến nhà."


      Trương Kỳ Kỳ nhíu mày nhìn , cảm thấy thuộc tính của Tô Khả vào hôm nay coi như xảy ra biến hóa cực lớn, từ bạch liên hoa cao lạnh biến thành Saint-Bernard dính người, xoay chuyển quá nhanh làm có chút thích ứng.


      Tô Khả cuối cùng đưa Trương Kỳ Kỳ đến tận nhà.


      Trương Kỳ Kỳ nhìn Tô Khả chọc cái cửa chờ cầm dép lê, mỉm cười : "Tô Khả, cám ơn đưa em về!"

      Tô Khả được như nghe hiểu ý ở ngoài lời của , thấy Trương Kỳ Kỳ mở tủ giày ra, liền : "Có dép lê chưa ai mang ?"


      Trương Kỳ Kỳ: ". . ." vẫn cầm đôi dép lê mới dự phòng cho Tô Khả.


      Tô Khả ngồi xuống ghế sofa trong phòng khách.


      Trương Kỳ Kỳ hỏi : " uống gì ?"


      Tô Khả suy nghĩ chút: "Mao Tiêm !"


      Bởi vì cân nhắc đến tật xấu của Tô Khả, Trương Kỳ Kỳ từ trong tủ chứa đồ ở phòng bếp tìm bộ đồ uống trà mới tinh ra, sau khi rửa lại dùng nước nóng tráng qua, lúc này mới ngâm bình Mao Tiêm bưng ra cho Tô Khả.

      lát sau, Trương Kỳ Kỳ thay quần áo mặc nhà ra, thấy Tô Khả nhìn ấm trà và tách trà đặt trong khay trà, dường như có ý định uống trà, liền giải thích : "Đều là mới, hơn nữa tráng qua!"


      Tô Khả ngẩng đầu nhìn , mang theo chút khẩn cầu: "Lấy thêm cái cốc !"


      Trương Kỳ Kỳ nhíu mày.


      Tô Khả: "Nếu như là hai cái cốc, giống như nhìn càng thoải mái chút."

      Trương Kỳ Kỳ , Tô Khả gia hỏa này hơi có chứng cưỡng bách số chẵn.


      lời vô ích, trực tiếp phòng bếp cầm cái cốc.

      Trương Kỳ Kỳ cùng Tô Khả ngồi trong chốc lát cũng có chút buồn ngủ, liền : "Tô Khả, em có chút buồn ngủ, muốn ngủ lát, về trước !"


      Tô Khả biết làm sao, chính là nỡ bỏ , nhìn Trương Kỳ Kỳ: "Ba mẹ em tạm thời cũng trở về, ghế sofa nằm chút nữa, đợi ba giờ liền về công ty."


      Trương Kỳ Kỳ thấy hạ thấp tư thế như vậy, liền có chút ít đành lòng đuổi , nhưng lại thể để chú ngủ ở ghế sofa, chỉ đành phải : " trong phòng em ngủ , em ở ghế sofa ngủ lát thôi!"


      Tô Khả đôi mắt lóe sáng rừng rực nhìn Trương Kỳ Kỳ, "ừ" tiếng.


      Sau khi Trương Kỳ Kỳ ra ngoài, Tô Khả nhắm mắt lại. Giường Trương Kỳ Kỳ rất mềm mại, rất thơm, là loại mùi thơm ấm áp của phái nữ, giống như hoa hồng, giống như hoa sen, giống như lá ngải. . . hương thơm ấm áp bao vây nơi này, Tô Khả rất nhanh liền ngủ mất.


      là bị đồng hồ báo thức của di động đánh thức trước.


      Tô Khả rất nhanh liền đứng dậy.








      Trước khi , đứng trước ghế sofa lẳng lặng nhìn Trương Kỳ Kỳ ngủ say, nhịn được cúi người, khe khẽ hôn cái môi Trương Kỳ Kỳ.


      Buổi tối cha Kỳ Kỳ Mẹ Kỳ Kỳ rất khuya mới trở về, Trương Kỳ Kỳ nấu thịt bò canh làm nồi lẩu, nhà ba người quây quần ăn cơm tối vô cùng náo nhiệt, sau đó cùng nhau xem tivi.


      Mẹ Kỳ Kỳ gọt quả táo đưa cho Trương Kỳ Kỳ, vẻ mặt thần bí cười: "Kỳ Kỳ, con đoán Tô gia xế chiều hôm nay xảy ra chuyện gì !"


      Trương Kỳ Kỳ có chút kỳ quái, liền : "Có thể có chuyện gì? phải ngày mai mới chuyện phân nhà sao?"


      Mẹ Kỳ Kỳ vỗ tay cái : " nghĩ tới Tô Khả lại có tâm cơ như vậy, xế chiều hôm nay liền lừa gạt cha cậu ấy đến công ty, trưởng bối của Tô gia cũng chờ ở công ty, bác cả con, Băng Băng và Hoằng Hoằng cũng đều , làm cha cậu ấy trở tay kịp!"


      Trương Kỳ Kỳ dường như thuận miệng lại hỏi: "Sau đó sao?"


      Mẹ Kỳ Kỳ cười : "Chia hai cái mỏ than cho cha cậu ấy, gia sản còn lại đều chia cho Tô Khả và mẹ cậu ấy!"


      Trương Kỳ Kỳ cầm lấy quả táo cắn cái: "Cha mẹ Tô Khả có ly hôn ?"


      Mẹ Kỳ Kỳ nhếch miệng: "Sao mà ly hôn được? Tô Khả , nếu ly hôn, hai cái mỏ than chia cho mẹ cậu ấy cái, Cha Tô Khả đương nhiên chịu!"


      Lại : "Nghe chuyện buôn bán của Tô gia trong mỏ than lớn lắm, đào tháng có thể ăn năm! Ôi, Tô Khả tuy rằng nhiều hơn, thế nhưng sợ là có kiếm tiền nhiều bằng cha cậu ấy đâu!"


      Cha Kỳ Kỳ xen vào câu: "Ba mỗi ngày nghe xem tin tức, những mỏ than tư nhân này, cả ngày gặp chuyện may, sớm muộn gì cũng bị niêm phong lại thôi!"


      Trương Kỳ Kỳ như có điều suy nghĩ. lấy điện thoại di động ra nhìn nhìn, có cuộc gọi nhỡ, cũng có tin nhắn mới, trong lòng khỏi thở dài.

      P/s: Tô Khả được TKK ví von như ẻm này đây
      [​IMG]

      trong các bộ của BLMMYNC, ta thích nhất bộ này đấy. TY của cặp đôi này đáng iu chết được.

    3. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Ac về chung 1 nhà cho e nhờ cái
      Yên Hoa thích bài này.

    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 38: Tình cờ gặp


      Trương Kỳ Kỳ nhìn chằm chằm di động trong tay ngẩn ngơ hết phút đồng hồ.


      Trái tim thình thịch thình thịch đập rất nhanh, nhanh tới mức còn cho rằng trái tim muốn từ lồng ngực nhảy ra ngoài.


      Trương Kỳ Kỳ biết mình đợi điện thoại của Tô Khả.


      Lúc chiều Tô Khả thoạt nhìn bình tĩnh như vậy, còn ở nhà lát, ra là sắp phải trải qua cuộc tranh đấu kịch liệt như vậy, sắp phải vượt qua cửa ải khó khăn khó có thể tưởng tượng như vậy.


      Trương Kỳ Kỳ mong đợi Tô Khả gọi điện thoại cho , cho biết vẫn rất tốt, sau khi trải qua buổi chiều như vậy.

      Thế nhưng điện thoại vẫn im lặng, liên tục có vang lên.


      biết xảy ra chuyện gì, Trương Kỳ Kỳ trong lòng có chút loạn, giống như hy vọng cái gì, lại giống như sợ hãi cái gì, ngồi cũng ngồi yên, đứng cũng đứng vững, nằm cũng nằm yên.


      Trương Kỳ Kỳ trở lại phòng ngủ, sau khi trầm lát, gọi cho Trương Hoằng Hoằng cú điện thoại - - "Hoằng Hoằng, hôm nay chị sớm, chị nghe mẹ chị , về sau xảy ra chuyện gì. . ." Trương Băng Băng miệng quá kín, hỏi thăm ra cái gì, cũng quá thân cận với Trương Băng Băng, mà Hoằng Hoằng rất thân với , tin tưởng mình nhất định có thể từ chỗ Hoằng Hoằng hỏi ra chút gì đó.

      Trương Hoằng Hoằng giống như chơi Võng Du, đầu kia điện thoại rất ầm ĩ, nhưng rất nhanh liền yên tĩnh trở lại, cậu ta hẳn là đổi phòng nghe điện thoại.


      "Chị Kỳ Kỳ, xế chiều hôm nay xảy ra rất nhiều việc. Cậu Tô cãi nhau với chú đòi chia nhà, ngoài chú chú bác của chú chỉ có cha em, nhà mẹ đẻ của chị dâu cả và đám chú bác cũng cũng đều theo, hai, Chính Dương với em cũng giúp chú nữa. Cậu Tô coi như thương con trai, cuối cùng ngoại trừ hai mỏ than này, tất cả các sản nghiệp khác của Tô gia đều thuộc về chú , chú đồng ý giao mỏ than cho cậu Tô, cậu Tô đồng ý chuyển chút ít sản nghiệp dưới danh nghĩa của ông ấy cho chú . Chú trong khoảng thời gian này sợ là có chút bận rộn, Chị Kỳ Kỳ, chị cũng biết chú tại có bao nhiêu tiền đâu, em sợ ra hù chị sợ, em muốn làm con trai của chú làm sao bây giờ ô ô ô. . ."


      Đại khái là ban ngày chịu kích thích, Trương Hoằng Hoằng nói thao thao bất tuyệt.


      Trương Kỳ Kỳ lẳng lặng nghe, nhưng trong lòng càng lạnh.


      Tô Khả càng nhiều tiền, khoảng cách giữa và Tô Khả lại càng lớn.

      Bây giờ nhìn lại, khoảng cách giữa thành rãnh trời, làm sao có thể lướt qua đây?


      Chẳng lẽ lần nữa lâm vào tình có kết quả ?


      Sau khi cúp điện thoại, Trương Kỳ Kỳ lại phòng khách. muốn mình ngây ngô trong phòng.


      Thời gian quảng cáo qua, mẹ Kỳ Kỳ chuyên tâm xem TV. Đây là nam minh tinh Lý Thụy bà thích hai năm trước tham gia diễn bộ phim ma, tại bắt đầu chiếu trong TV.


      Mẹ Kỳ Kỳ có chút sợ, nhưng kiên trì muốn xem, bởi vì Lý Thụy ở bên trong nhưng chỉ là vai phụ, vẫn chưa có xuất .


      những tự xem, còn muốn lôi kéo Trương Kỳ Kỳ cùng nhau xem.


      Trương Kỳ Kỳ ngơ ngác nhìn Lý Thụy mặc áo sơ mi trắng quần tây đen trong màn hình.

      Khi đó Lý Thụy vẫn chưa tới hai mươi hai tuổi, khóe miệng cười cười có hai má lúm đồng tiền , nhìn đặc biệt ngây thơ, đặc biệt đáng .


      Đôi mắt Trương Kỳ Kỳ nhìn màn ảnh ti vi, trái tim lại biết bay đến nơi nào.


      Đúng lúc ấy , di động Trương Kỳ Kỳ đặt ở bàn trà vang lên. Trái tim của bỗng dưng nhảy rộn cái, vội vươn người qua lấy di động, lại phát số xa lạ, chỗ điện thoại gọi đến cho thấy là Kyoto.

      Trương Kỳ Kỳ đè nén thất vọng trong lòng xuống, suy nghĩ chút, nhấn nút trả lời.


      Giọng Lý Thụy lần nữa truyền tới: "Kỳ Kỳ, em trước đừng tắt điện thoại, có lời muốn !"


      Trương Kỳ Kỳ nhìn ba mẹ, thấy bọn họ chuyên tâm xem tivi, liền đứng dậy cầm di động vào phòng ngủ, còn đặc biệt đóng cửa lại.


      ra ban công, thấp giọng : " ."

      Lần trước kéo Lý Thụy vào danh sách đen, xem ra Lý Thụy vừa thay số mới.


      Lý Thụy bên kia yên tĩnh cái, sau đó mới : "Kỳ Kỳ, bây giờ ở Trịnh thành."


      Trương Kỳ Kỳ chuyện. mới tin.


      Lý Thụy dừng chút, : "Kỳ Kỳ, tiền gửi em đều dùng. . . muốn biết em bây giờ sống tốt hay . . ."


      Trương Kỳ Kỳ lập tức cái mũi có chút chua, mở to hai mắt, đợi chút chua xót này qua , mới : "Em rất khỏe. Cảm ơn nhớ mong."

      Lại : "Còn có việc sao? có chuyện em- - "


      "Đừng cúp!" Lý Thụy dường như có chút gấp, thấp giọng , " ở bên ngoài nhà em. . ."


      Trương Kỳ Kỳ chuyện. căn bản tin.


      Trương Kỳ Kỳ chán ghét ta quấn lấy, muốn lại tiếp tục để ý ta, lập tức liền cúp điện thoại.


      Sau khi tắt điện thoại, Trương Kỳ Kỳ cầm di động nằm nghiêng giường, suy nghĩ chút, đứng dậy từ trong ngăn kéo của bàn làm việc khóa lại lấy ra cuốn sổ ghi chép, tìm được số điện thoại người đại diện của Lý Thụy Tần Tùng Lâm, nhắn cho ta cái tin - - "Lý Thụy quấy rối tôi", sau đó nhấn nút mở máy. định ràng với Lý Thụy, chi phiếu cũng trả lại cho ta, sau này tiếp tục dây dưa nữa.


      Điện thoại Lý Thụy rất nhanh liền gọi lại: "Kỳ Kỳ, chỉ là biết mình còn em, biết mình làm sai, thế nhưng có biện pháp khác, thể cả đời đóng phim ma, cả đời đóng vai phụ, Triệu Hân có thể giúp , chỉ là lợi dụng ta, luôn gửi tiền cho em, em chờ , chờ - - " "Đợi thành ngôi sao Thiên Hoàng, lại bỏ ta, quay trở về bên tôi?" Trương Kỳ Kỳ đã cắt đứt ta, gằn từng chữ, " ngược lại là tính toán hay lắm!"


      có chút chán ghét tiếp: "Tôi sắp kết hôn, đừng đến làm phiền tôi!"


      Lý Thụy nghĩ tới hành vi của mình đối với Trương Kỳ Kỳ cấu thành "làm phiền", ta im lặng há hốc mồm, sau đó : "Kỳ Kỳ, em biết đó, có ba mẹ, chỉ có người thân là em, em thể vứt bỏ !" nếu như bắt đầu biết xấu hổ, ta liền triệt để biết xấu hổ luôn.


      Trương Kỳ Kỳ khỏi cứng họng: người có thể trắng đen đảo lộn đến mức này?


      hít sâu hơi, : "Lý Thụy, là muốn em gọi điện thoại cho Tần Tùng Lâm, hay là để em gửi tin cho cho Triệu Hân?"


      Lý Thụy im lặng. Suy nghĩ ta ở chỗ Trương Kỳ Kỳ gọi ta là "Lý Thụy", mà phải gọi tên ta là Lý Hoài. Khi đó, Tần Tùng Lâm vừa ký với ta, đổi tên ta thành Lý Thụy. Trương Kỳ Kỳ và ta ước định, chỉ gọi ta là "Lý Hoài". ta là Lý Hoài của mình Trương Kỳ Kỳ.

      tại Trương Kỳ Kỳ đây là hoàn toàn coi ta như người ngoài rồi.


      Trương Kỳ Kỳ cúp điện thoại, tìm ra chi phiếu Lý Thụy cho, cất vào trong túi áo khoác, mặc áo khoác vào liền ra.


      Cha Kỳ Kỳ thấy Trương Kỳ Kỳ muộn như vậy còn muốn ra ngoài, hỏi vội: "Kỳ Kỳ, trễ thế như vậy làm cái gì?"


      Trương Kỳ Kỳ vừa mang giày vừa vội vàng : "Đồng nghiệp con mất chìa khóa, tới tìm con muốn chìa khóa trong tiệm!"


      Đêm khuya, đầu mùa đông gió lạnh, quét qua khuôn mặt Trương Kỳ Kỳ, giống như đao cắt.


      Trương Kỳ Kỳ chậm rãi ra ngoài, trong lòng tính toán làm cách nào xoá bỏ suy nghĩ của Lý Thụy.


      đến bên ngoài tiểu khu, Trương Kỳ Kỳ đứng dưới cây ngô đồng ngoài cửa nhìn nhìn bốn phía, có phát người nào, chỉ thấy ven đường ngừng lại chiếc Audi A6 giấy phép S tỉnh.


      lấy điện thoại ra.


      Lý Thụy từ trong bóng râm của cao ốc đối diện ra, đứng ở đối diện đường nhìn .

      Trương Kỳ Kỳ xõa tóc dài, mặc áo nhung liền mũ màu xanh và quần jean, chân mang giầy thể thao, nhìn giống như ba tháng trước, vẫn là em nhà bên, rất bình thường, rất ngọt ngào, làm cho người ta cảm thấy ấm áp.

      ta tới.


      Đêm khuya đường phố gần như bóng người, gió bấc rít gào, ánh đường đèn yếu ớt chiếu sáng lên con đường vắng tênh, hết sức đìu hiu và lạnh lẽo.


      Trương Kỳ Kỳ muốn gọi điện thoại, ngẩng đầu liền nhìn thấy người cao lớn mặc áo khoác và quần jean màu đen ngay cả mũ cũng màu đen đứng trước mặt, suýt nữa bị dọa ngất . Lại nhìn, thấy kia người tuy rằng đội mũ quấn khăn quàng cổ chỉ lộ ra đôi mắt, nhưng vẫn là nhận ra là Lý Thụy.


      Lý Thụy kéo khăn quàng cổ xuống, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo, đôi mắt xếch hề chớp mắt nhìn chằm chằm vào Trương Kỳ Kỳ: "Kỳ Kỳ." Mấy tháng gặp, khí sắc Trương Kỳ Kỳ giống như tốt hơn, có trang điểm, thế nhưng da thịt óng ánh trong suốt, nhìn qua giống như được phủ lên ánh sáng.


      Trương Kỳ Kỳ từ trong túi tiền móc ra tấm chi phiếu, đưa cho Lý Thụy: "Thẻ của ."


      Lý Thụy chịu nhận.


      Trương Kỳ Kỳ có chút phiền, liền cúi đầu nhét tấm thẻ vào trong túi áo Lý Thụy.


      Lý Thụy nhanh như chớp cầm tay .

      Trương Kỳ Kỳ dùng sức thoáng giãy giụa ra bên ngoài, lại tránh thoát.


      trừng Lý Thụy, duỗi ra tay trái vòng qua, từ trong túi áo móc ra điện thoại, tay tìm sốTần Tùng Lâm.


      Lý Thụy có chút mê hoặc nhìn muốn chuyện, Trương Kỳ Kỳ đưa điện thoại cho ta: "Tìm nè."


      Nhìn Lý Thụy nghe điện thoại sắc mặt dần dần tái nhợt, Trương Kỳ Kỳ liền biết phương pháp tìm người đại diện của ta có ích. Thấy Lý Thụy cúp điện thoại, đưa tay đoạt lấy điện thoại.


      Lý Thụy sắc mặt tái nhợt, híp mắt cúi đầu nhìn .


      Thấy ta tâm tình sợ là muốn khống chế được, Trương Kỳ Kỳ liền lui về sau bước.


      Lúc này chiếc xe màu đen ngừng lại ở bên đường, lái xe xuống xe gọi Lý Thụy: "Thụy ca, Tần ca gọi điện thoại, lên xe thôi!"


      Trương Kỳ Kỳ nhận ra đây là Hàn Triêu Chí trợ lý của Lý Thụy.



      Đôi mắt Lý Thụy sâu sắc nhìn Trương Kỳ Kỳ, lui hai bước, mở cửa xe lên xe.


      Xe con Màu đen lao vút chạy .


      Trương Kỳ Kỳ cảm thấy chuyện rốt cuộc giải quyết xong, khỏi thở dài hơi, xoay người lại trở về.


      vừa xoay người, lại phát cửa xe của chiếc Audi A6 giấy phép tỉnh S đậu ven đường mở ra, Tô Khả mặc áo khoác màu đen đứng ở đó, trong tay cầm theo túi giấy, lẳng lặng nhìn . Trong cuộc chiến tranh giành giữa hai cha con, rốt cuộc giành được thắng lợi, muốn gặp Trương Kỳ Kỳ, muốn ở cùng với .


      Thế nhưng khi Tô Khả vừa dừng xe, liền thấy Trương Kỳ Kỳ và người xa lạ ; ở chung chỗ.


      Đầu Trương Kỳ Kỳ ô...ô...n...g tiếng, hồi mê muội, cả người thoáng lung lay, ngơ ngác nhìn Tô Khả.


      Gió bắc trùng trùng điệp điệp thổi tới, thổi lên mặt lên người Trương Kỳ Kỳ, sau đó bỗng nhiên rời . cảm thấy toàn bộ thế giới trống rỗng vắng ngắt, chỉ còn lại có và Tô Khả.


      muốn Tô Khả từ nay về sau rời khỏi, để cái thế giới này chỉ còn lại có mình .


      Tác giả có lời muốn : chương này mọi người xem làm kết cục như thế nào đây? khà khà

    5. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Chẳng lẽ chương sau chúng ta thỏa lòng mong ước

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :