1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chào anh, thổ hào! - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 29: Bữa tối dưới nến


      [​IMG]

      Thấy Trương Băng Băng cũng ngừng lại, Tô Khả khỏi cảm thấy có chút lúng túng, liền phất phất tay: "Được rồi, !" Phương Chính Dương ít nhất vẫn thường xuyên chuyện thương, coi như có chút kinh nghiệm đương; Trương Băng Băng lại chỉ bao nuôi, chuyện , có gì có thể dạy .

      Phương Chính Dương: ". . ."

      ta là quỷ linh tinh, thấy Tô Khả muốn lại thôi, liền đoán được chuyện Tô Khả muốn với ta thể để cho Trương Băng Băng tham dự.

      Phương Chính Dương vỗ vỗ vai Trương Băng Băng, lại cười : " Băng Băng, về trước , tôi chuyện chút với Tô Khả chút nữa!"

      Trương Băng Băng biết trong hồ lô Tô Khả muốn làm cái gì, trong lòng mặc dù có chút nghi ngờ, nhưng mặt vẫn treo nụ cười săn sóc, gật đầu trước.

      Lâm Lỗi pha trà ngon xong liền đóng cửa phòng ra, trong văn phòng chỉ còn lại có Tô Khả và Phương Chính Dương.

      Phương Chính Dương nhìn nhìn Tô Khả đối diện, thấy tuy rằng mặt biểu tình, thế nhưng đôi mắt tỏa sáng, sắc mặt ửng đỏ, đúng là dáng vẻ tiêu chuẩn của thiếu niên hoài xuân, liền cười : "Tô Khả, mùa đông sắp đến rồi, nên xuân tình của cậu manh động sao?"

      xong, ta bưng chén trà bốc hơi nóng lên thổi thổi.

      [​IMG]
      tròng mắt đảo mồng mồng, liền thay đổi phương hướng: "Tô Khả, tóm lại cậu vừa ý người nào?"

      Tô Khả tất nhiên là chịu .

      Phương Chính Dương bắt đầu suy đoán lung tung: "Hồ Giai Hạnh con của tổng giám đốc tập đoàn than đá? Lý Cẩm Vũ con của Lý Bảo Khánh ? Chẳng lẽ con của Ôn Châu Thanh?" Ôn Châu Thanh là bạn của cha Tô Khả, cũng là chủ mỏ than Tân Mật. Phương Chính Dương mấy người này đều là phái nữ đến tuổi lập gia đình trong giới của bọn họ ở Trịnh thành.

      Tô Khả chán ta chuyện lỗ mãng, treo tên con người nhà ta miệng, còn có chính là ngại ta nhiều còn có nội dung thực tế, liền mở cửa đẩy ta ra.

      Phương Chính Dương quắc mắt ở bên ngoài phòng làm việc gõ vài cái lên cửa, cuối cùng vẫn dám chọc giận Tô Khả, đành phải hậm hực rời .

      Nhìn thời gian sắp đến rồi, Tô Khả rốt cuộc hạ quyết tâm. cầm điện thoại nội bộ: "Lâm Lỗi, cậu vào đây chuyến ."

      Cách giờ tan sở còn hơn giờ, Trương Kỳ Kỳ vừa gạt bơ, vừa nghĩ làm sao trả lại vòng cổ Phỉ Thúy cho Tô Khả, bỗng nhiên nhận được điện thoại của Lâm Lỗi.

      Sau khi chào hỏi phen, Lâm Lỗi : "Chị Kỳ Kỳ, Tô quản lý tối nay ấy có khách hàng quan trọng, muốn chị đến nhà sớm hơn nửa giờ chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến."

      Trương Kỳ Kỳ nghe vậy, lồng ngực chợt nhảy cái, tiếp theo liền khôi phục bình tĩnh. Tô Khả lớn hơn tuổi, năm nay hai mươi bốn tuổi, hẹn hò phụ nữ phải rất bình thường sao?

      Thế nhưng biết chuyện gì xảy ra, trong lòng Trương Kỳ Kỳ lại rầu rĩ, giống như có người ở ác ý nhào nặn trái tim , rất khó chịu.

      Để giảm bớt khó chịu, Trương Kỳ Kỳ cố ý cười : "Được rồi, Lâm Lỗi, Tô Khả là quản lý, vậy ông chủ của công ty các là ai vậy?"

      Lâm Lỗi trong điện thoại nở nụ cười: "Ông chủ chính là Tô quản lý. Chỉ là lúc trước Tô lão còn trong công ty, mặc dù sau này ông ấy rời khỏi, nhưng mọi người quen gọi là Tô quản lý rồi."

      Trương Kỳ Kỳ "Nha" tiếng, trong giọng tràn đầy hưng phấn" ra là thế", mặt lại chút biểu lộ.

      Lâm Lỗi : "Tôi đưa chìa khóa Tô gia cho chị, năm phút nữa tôi đến!"

      Sau khi nhận được chìa khóa Lâm Lỗi đưa tới, Trương Kỳ Kỳ kiếm cớ xin ông chủ nghỉ, tan việc sớm hơn giờ.

      ở lối bộ, trong lòng Trương Kỳ Kỳ tính toán chờ chút ngang qua ngân hàng Trịnh thành rút ít tiền, từ nhà Tô Khả trở về vừa vặn tiện đường cửa hàng mỹ phẩm gần nhà mua ít mặt nạ.

      Trương Kỳ Kỳ là cuồng mặt nạ tiêu chuẩn, ngoại trừ các loại mặt nạ DIY tự mình làm ra, còn thường mua thành phẩm mặt nạ.

      vào buồng ATM Trịnh thành, Trương Kỳ Kỳ đứng trước máy rút tiền tự động, vừa nghĩ buổi tối nên chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến cho Tô Khả, vừa móc mấy thẻ ngân hàng trong túi xách ra, rút ra tấm thẻ sau khi quay về Trịnh thành mới mở, cắm vào ổ thẻ.

      sau khi nhập mật mã lại chọn nút tra.

      Nhìn 5 con số 0 phía sau số 6, Trương Kỳ Kỳ có chút mê muội: rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

      Cái thẻ này chỉ có Tô gia trả thù lao cho , nhiều lắm là hai vạn đồng, làm sao có thể có nhiều số 0 như vậy?

      Trương Kỳ Kỳ ghé sát vào màn hình máy rút tiền, dùng ngón tay chỉ đếm đếm: "Mười, trăm, nghìn, vạn, mười vạn?"

      lập tức chọn nút trả thẻ, lúc này mới phát vốn là mình vừa rồi chỉ lo suy nghĩ, cầm nhầm thẻ rồi, cầm nhầm thẻ Lý Hoài cho .

      Nhưng vẫn là rất kỳ quái, thẻ Lý Hoài cho phải chỉ có 30 vạn sao? Làm sao lại biến thành 60 vạn?

      Trương Kỳ Kỳ nghĩ ra nguyên nhân, cũng có ý định tiếp tục nghĩ.

      Có lẽ là chuyển khoản chuyển sai rồi, có lẽ là Lý Hoài muốn chủ động gọi điện thoại cho ta.

      Cho dù là khả năng nào, Trương Kỳ Kỳ cũng định để ý tới.

      cắt đứt là cắt đứt, mắc gì phải liên lạc lại.

      Ra khỏi buồng ATM, Trương Kỳ Kỳ nhàng thẳng về phía trước. 60 vạn này thuộc về , nhưng vừa nghĩ tới có 60 vạn này làm hậu thuẫn, trong lòng Trương Kỳ Kỳ lại cảm thấy vô cùng nhõm, đây là loại cảm giác hạnh phúc thoải mái cho việc phòng xa cần phải lo lắng cho sau này nữa.

      Trương Kỳ Kỳ vừa mở cửa nhà, liền phát ba và mẹ ở trong phòng khách phòng khách gấp khăn trải giường, liền kêu ba ba: "Cha, tới giúp con cởi giày!"

      Cha Kỳ Kỳ cười tới: "Còn chưa có tuyết rơi, con đả mang giày cao cổ rồi, thấy nóng sao?"

      Trương Kỳ Kỳ cũng giải thích thêm với ba ba, trước nâng chân trái lên bảo ba ba cởi giày, lại nâng chân phải lên cho ba ba cởi.

      Mẹ Kỳ Kỳ thấy con vội vội vàng vàng xông vào toilet rửa tay, liền oán trách cha Kỳ Kỳ : "Đều là ông quen chiều nó, ông giúp nó cởi giày, còn phải giúp nó xếp giày, ông cũng xem Kỳ Kỳ bao lớn rồi? Nó 23 rồi đó !"

      Cha Kỳ Kỳ cũng phản bác, cười hớn hở cầm xi đánh giầy bàn chải đánh bóng giày bót cho Trương Kỳ Kỳ, lại lấy vải nhung lau kỹ. Kỳ Kỳ người làm hai phần công việc, khổ cực như vậy, với tư cách ba ba giúp cởi giày tính là cái gì!

      Mẹ Kỳ Kỳ thấy chồng ở bên này đánh giày, liền vào phòng ngủ thấy Trương Kỳ Kỳ thay quần áo: "Lại phải thay quần áo, con xem con mỗi ngày thay quần áo, thấy phiền sao?"

      Trương Kỳ Kỳ cất chuỗi vòng cổ Phỉ Thúy, thấy mẹ vào, sợ mẹ nhìn thấy, vội nhét vòng cổ dưới gối nằm, rồi đẩy mẹ ra ngoài: "Mẹ, con thay quần áo, mẹ nên nhìn!"

      Mẹ Kỳ Kỳ lập tức nhíu mày.

      Trương Kỳ Kỳ thấy mẹ mình vừa muốn dài dòng, vội làm nũng : "Mẹ, con khát nước!"

      Mẹ Kỳ Kỳ nghe xong, vội : "Để mẹ lấy chén nước cho con!"

      Thấy mẹ ra, Trương Kỳ Kỳ vội vàng bỏ vòng cổ Phỉ Thúy vào trong hộp, vừa tìm túi giấy trước kia, đặt cái hộp vào, lại nhét túi giấy vào trong túi xách của mình.

      vừa làm xong hết những thứ này, Mẹ Kỳ Kỳ vừa vặn bưng chén nước tới.

      Trương Kỳ Kỳ khỏi nở nụ cười.

      Năm giờ 50, Trương Kỳ Kỳ đúng giờ ra khỏi nhà.

      Đến ngoài cửa lớn Tô gia, Trương Kỳ Kỳ bấm chìa khóa điều khiển từ xa cái, cổng liền mở ra.

      vào cổng, ngang qua sân lầu hai, mở cửa trước, đẩy cửa vào.

      Trong phòng khách lầu hai bóng người.

      Trương Kỳ Kỳ xuyên qua phòng khách và phòng ăn, vào phòng bếp.

      Sau khi mở tủ lạnh siêu to của Tô gia nhìn phen Trương Kỳ Kỳ liền phòng thay quần áo thay đồ.

      biết chuyện gì xảy ra, nhưng Trương Kỳ Kỳ hay làm vài chuyện tương đối máy móc, thí dụ như lúc thay quần áo giặt quần áo quét dọn vệ sinh, suy nghĩ của liền đặc biệt nhanh nhẹn, hoàn toàn có thể toàn tâm toàn ý, cho nên đợi thay quần áo xong đội mũ ra, quyết định bữa tối làm món súp nấm sữa, mỳ Ý nghêu, đồ ngọt liền chuẩn bị pudding xoài và bánh pie táo.

      Đối với Trương Kỳ Kỳ mà , quá trình làm đồ ăn chính là quá trình tạo hình tác phẩm nghệ thuật, là loại hồi hộp hưởng thụ có ý nghĩa.

      sắp xếp thứ tự trước sau, làm việc đâu vào đấy, trong khi bưng bánh pie táo nâng ra, mỳ Ý tương cũng nấu xong, mà bánh mì que cũng bày bàn ăn.

      Đợi hết thảy chuẩn bị thỏa đáng, Trương Kỳ Kỳ lại phòng kho bên cạnh ga ra lầu , trong tủ rượu thành hàng phát hàng rượu Bồ Đào, liền chọn chai cầm lên.

      Sau khi rót hai chén rượu Bồ Đào, Trương Kỳ Kỳ đốt nến bạc trắng, lúc này mới tắt đèn phòng bếp, đèn phòng ăn và đèn của phòng khách.

      Ở trong ánh nến lập lòe, Trương Kỳ Kỳ hài lòng phủi tay. cảm thấy ngoại trừ nhạc là hơi có chút tiếc nuối, còn lại đều là hoàn mỹ.

      Trương Kỳ Kỳ trước gửi tin nhắn cho Tô Khả- - "Bữa tối chuẩn bị xong" - - nhắc nhở Tô Khả mang khách hàng về, sau đó liền phòng thay đồ thay quần áo, thay xong quần áo còn muốn dạo phố mua đồ trang điểm!

      Sau khi tháo mũ xuống, Trương Kỳ Kỳ kéo túm tóc dài lên ngửi ngửi, phát trong tóc có mùi khói dầu, mùi thơm hoa quả trong dầu gội đầu xen lẫn mùi khói dầu rất khó ngửi, liền cầm quần áo vào phòng vệ sinh lầu hai tắm.

      Tắm gội trong phòng vệ sinh ở lầu hai Tô gia bình thường chỉ có và tiểu Huệ dùng, Trương Kỳ Kỳ sau khi làm cơm xong nếu như trực tiếp về nhà, luôn ở chỗ này tắm rửa xong mới trở về.

      Trương Kỳ Kỳ đóng kỹ cửa lại, lúc này mới cởi quần áo ra bắt đầu tắm gội.

      mới vừa đổ sữa tắm người, nhưng loáng thoáng nghe được cửa phòng tắm truyền đến tiếng "Két cạch", vội xoay người nhìn sang chỗ khác

      Tô Khả đứng ở cửa, ngơ ngác nhìn , đôi mắt trong suốt dường như mang theo xấu hổ, khuôn mặt trắng nõn cũng đỏ ửng.

      * Các món ăn Kỳ Kỳ chuẩn bị nè

    2. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Cho thêm ít chương đọc cho thèm nàng ơi

    3. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      :yoyo58::yoyo58::yoyo36: chuẩn bị có cảnh hot heeee

    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 30: Lựa chọn



      Trong phòng tắm ngọn đèn phải rất sáng, ngọn đèn nhu hòa như ánh lên vầng sáng lên khuôn mặt tuấn tú của Tô Khả, làm tôn lên ngũ quan của so với ban ngày nhìn càng thêm xinh đẹp.


      dáng người cao gầy, thế nhưng dưới áo T-shirt ngắn tay màu trắng và quần dài xanh đậm loáng thoáng cơ bắp, làm nhìn vô cùng mạnh mẽ, vô cùng nam tính.


      Trương Kỳ Kỳ lập tức có chút mê mẩn.


      Tô Khả khẩn trương nhìn .


      biết sau khi Trương Kỳ Kỳ cởi quần áo nhất định rất đẹp, thế nhưng nghĩ tới đẹp như tượng. . . Như tác phẩm nghệ thuật, thể nhớ nổi từ nào khác để hình dung từ rồi !


      biết qua bao lâu, Tô Khả lúc này mới phát mình vẫn ngừng thở.


      Dựa theo kế hoạch ban đầu của , là muốn hôn Trương Kỳ Kỳ.


      Tô Khả hít sâu hơi, lấy hết dũng khí bước tới trước bước, duỗi tay nắm chặt vòng eo mảnh khảnh của Trương Kỳ Kỳ, cúi đầu chăm chú nhìn Trương Kỳ Kỳ.


      Vòi hoa sen vẫn tiếp tục phun nước.


      mặt người của tất cả đều là nước, có nóng có lạnh, bản thân Tô Khả cũng phân biệt được, mùi thơm cơ thể người Trương Kỳ Kỳ tràn đầy tất cả giác quan của , làm mạch máu sôi sục tim đập rộn lên. . .


      Chuyện bỗng nhiên phát sinh, cộng thêm sắc đẹp trước mắt, Trương Kỳ Kỳ vẫn nhúc nhích, chỉ nhìn Tô Khả, nhưng trong nháy mắt Tô Khả chạm vào môi của lập tức tỉnh táo chút, đẩy Tô Khả ra, ấp a ấp úng : "Tô Khả, . . . chảy máu mũi. . ."

      Tô Khả lập tức cứng đờ tại chỗ, lúng túng và xấu hổ đan vào nhau, làm rất muốn chết.


      Bởi vì chảy máu mũi, Tô Khả nam sắc quyến rũ thất bại, Trương Kỳ Kỳ lập tức thanh tỉnh lại.


      quay lưng lại, trước đóng vòi hoa sen, sau đó cầm khăn tắm quấn cái che vị trí quan trọng, lúc này rút cái khăn mặt mới kệ khăn, tay cố định khăn tắm tay cầm khăn mặt nhón chân lau ít máu mũi Tô Khả chảy ra.


      Khuôn mặt trắng nõn của Tô Khả sớm đỏ bừng, đôi mắt trong suốt cũng trở nên ngập nước, nhếch bờ môi đỏ tươi đứng ở nơi đó, dường như giây sau liền khóc lên.


      Trương Kỳ Kỳ thấy cái dạng này của , biết chuyện gì xảy ra, trong lòng có chút thương tiếc, lại có chút vui mừng, còn có chút mờ mịt.


      nhìn Tô Khả, lướt qua Tô Khả cầm quần áo liền mở cửa phòng tắm ra.


      Trương Kỳ Kỳ vừa muốn ra ngoài, hồi tiếng chuông cửa xuyên qua phòng khách và phòng ăn truyền tới, khuôn mặt của lập tức còn chút máu.


      Tô Khả vốn xấu hổ và giận dữ muốn chết, thời điểm này ngược lại phản ứng rất nhanh, kéo Trương Kỳ Kỳ lên lầu: "Em trước trốn trong phòng !"


      Tay của bởi vì bị dính nước nên lành lạnh ẩm ướt, gắt gao kéo Trương Kỳ Kỳ lên lầu bốn.


      Sau khi mở cửa phòng, Tô Khả đẩy Trương Kỳ Kỳ vào trong phòng ngủ của , tiến đến bên tai Trương Kỳ Kỳ thấp giọng dặn dò : "Đóng cửa kỹ nên ra."


      Trương Kỳ Kỳ có chút mê mang gật gật đầu.


      Tô Khả xoay người lại xuống lầu.


      Trương Kỳ Kỳ đến phía trước cửa sổ, nhìn xuống phía dưới.


      Trong đình viện hoa cỏ sum suê đèn đuốc sáng trưng, ràng nhìn thấy chiếc Mercedes màu đen và chiếc Toyota màu đỏ ngừng ngoài cổng, Tô Di và tiểu Huệ đứng trước ở trước cổng nhấn chuông cửa, mà cha Tô Khả và mẹ Tô Khả cũng xuống xe.


      Trương Kỳ Kỳ rốt cuộc , trừ phi người Tô gia sớm ngủ, hôm nay đừng hòng rời .


      lúc này mới bắt đầu nghĩ rốt cuộc là bị làm sao lại lâm vào hoàn cảnh giống như bị bắt gian này, ràng chỉ là bình bình thản thản tắm gội thôi mà!


      Lúc đưa lưng về phía Trương Kỳ Kỳ, Tô Khả nén nổi vui mừng sắp sửa đầy tràn ra, đưa thay sờ sờ bờ môi hơi nóng của mình.


      Vừa rồi tiếp xúc với Trương Kỳ Kỳ, mặc dù chỉ là vừa chạm vào thôi, nhưng vẫn cảm nhận được bờ môi ấm áp và mềm mại của Trương Kỳ Kỳ, còn có mùi thơm cơ thể khiến người mê say.


      Cơ hội là bình thường, liền xem có thể nắm bắt được hay .


      Tô Khả rất bội phục mình có thể nắm bắt được cơ hội trôi qua tức như thế- lúc ấy nếu phản ứng chậm bước, bị Trương Kỳ Kỳ đuổi ra, mà Trương Kỳ Kỳ tiếp tục tắm rửa, có cơ hội ở chung với Trương Kỳ Kỳ.


      Đến lầu hai, lúc qua phòng thay đồ, Tô Khả trước vào giấu túi xách của Trương Kỳ Kỳ, lại hơi uống sạch ly trong hai ly rượu bàn ăn, thổi tắt ngọn nến, cầm ly và bộ dao nĩa dư thừa lên ném vào trong hòm giữ đồ, lại mở đèn phòng ăn và đèn của phòng khách, lúc này mới đến cửa trước, ấn nút điều khiển từ xa mở cổng.

      Sau khi cha Tô Khả, mẹ, chị rể vào phòng khách, tất cả đều bại liệt ở ghế sofa.


      Tô Di nhìn bình tĩnh em trai: "Tô Khả, chị sắp mệt chết được, nhanh đến xoa bóp cho chị!"


      Tô Khả phản ứng tới ta.


      Tiểu Huệ rót cho mỗi người ly nước cam Trương Kỳ Kỳ ép, dùng khay bưng tới, sau đó liền dựa theo dặn dò của mẹ Tô Khả lên lầu đổi khăn trải giường vỏ chăn bao gối cho cha mẹ Tô Khả cùng với Tô Di.


      Tô Khả biết ta được cho phép dám vào phòng mình, liền mở miệng.


      Thấy quần áo Tô Khả có vết tích nước, Tô Di hỏi vội: "Tô Khả, quần áo em sao bị ướt kìa?"


      Thấy ba mẹ và rể Hàn Hướng Tiền đều nhìn sang, Tô Khả điềm nhiên như có việc gì : "Tôi mở nước định tắm rửa mọi ngươi về." Ngụ ý là gấp gáp quá nên người bị dính ướt.

      Hàn Hướng Tiền toilet trở ra, lúc qua phòng ăn thấy bàn cơm còn có cơm Âu chưa ai động đến, liền cười : "Tô Khả, bữa tối dưới nến phải hai người mới có ý tứ chứ, mình cậu sao lại ăn bữa tối dưới nến hả?"


      Tô Di nghe xong cảm thấy hứng thú, liền nhảy dựng lên muốn nhìn.


      Tô Khả rũ mắt xuống : "Trương Kỳ Kỳ làm. ấy làm xong rời rồi, tôi vẫn chưa kịp ăn."


      Tô Di múc hơi canh nếm, liên tục khen ngợi: "Uống ngon ! Rất tệ! Hàn Hướng Tiền hai chúng ta dùng bữa tối dưới nến !"


      Trương Kỳ Kỳ trước tiên khóa lại cửa phòng ngủ Tô Khả từ bên trong, sau đó dùng khăn tắm lau khô nước người, thay lại quần áo của mình.


      Làm xong đây hết thảy, Trương Kỳ Kỳ liền ở nằm xuống ghế sofa, đưa thay sờ sờ bờ môi của mình.


      Vừa rồi Tô Khả hôn qua, chỉ nhớ môi Tô Khả mềm, mang theo mùi dễ chịu, cái khác nhớ .


      Phòng Tô Khả rất lớn, lại bố trí đồ dùng trong nhà, bởi vậy có vẻ trống rỗng, giường lớn trống , sàn nhà trống , sân thượng trống . . .


      Gian phòng lớn như vậy, Trương Kỳ Kỳ lại cảm thấy cảm giác mình giống như là ở trong căn phòng bịt kín cực kỳ yên tĩnh, bởi vì nghe được tiếng tim mình đập - - "Phù phù, phù phù, phù phù. . ."


      để tay mình lên vị trí tim bên trái trái, cảm thụ từng nhịp từng nhịp tim đập.


      Trương Kỳ Kỳ buổi sáng thức dậy quá sớm, rất nhanh liền bất tri bất giác ngủ mất.


      biết qua bao lâu, Trương Kỳ Kỳ tỉnh dậy.


      Sau khi mở mắt, phát mình nghiêng người nằm giường mềm mại, gối lên gối đầu mềm mại, đắp chăn mỏng ấm áp.


      Mà Tô Khả cũng nghiêng người ngủ, đối mặt với mặt , đắp chung cái chăn, mà tay của đặt ở ngang hông , cách quần áo của .


      Trương Kỳ Kỳ phát quần áo người mình chỉnh tề, trái tim treo cao lập tức buông xuống, thở dài hơi.


      lặng lẽ lấy tay Tô Khả ra, lăn đến bên giường lớn, bắt đầu suy nghĩ mình nên thoát thân khỏi tình cảnh lúng túng này như thế nào.


      Trương Kỳ Kỳ vừa tỉnh, Tô Khả cũng tỉnh.


      mở to mắt, nhìn Trương Kỳ Kỳ quay lưng lại với mình trong bóng tối, trong lòng do dự: là để cho người nhà phát và Trương Kỳ Kỳ ở cái giường, hay là trước lặng lẽ đưa Trương Kỳ Kỳ ?


      Nếu như ba mẹ phát Trương Kỳ Kỳ và cùng ở cái giường, chỗ tốt là gia đình hai bên cùng nhau bức hôn, xấu là người nhà của xem thường Trương Kỳ Kỳ.


      Nếu như trước đưa Trương Kỳ Kỳ , Trương Kỳ Kỳ sau này đề phòng , cơ hội như vậy rất khó gặp lại.


      Sau phút đồng hồ, Tô Khả đưa ra lựa chọn.

    5. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Nóng ruột thay cho Tô khả quá
      Nhanh lên a ơi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :