1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chào anh, thổ hào! - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      t muốn ngược con chị dâu hờ kia quá , sống ảo quá mức,

      cụm từ sửng sốt sau nửa ngày -> sửng sốt hết nửa ngày có vẻ ok hơn đó nàng
      huyen1604Quýt Đường thích bài này.

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      May hôm nay tâm trạng ta thoải mái, chứ ko cũng chửi thầm con mụ Đại Trân kia cả ngàn lần rồi, tiểu tiểu cái gì chứ, má đại rồi :yoyo15:
      Hale205 thích bài này.

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 22: Tô thổ hào mê tín


      Sau khi thay đồng phục ra, Trương Kỳ Kỳ cẩn thận rửa tay, đeo bao tay chuyên dụng vào phòng bếp.


      Nhìn nhìn nguyên liệu nấu ăn trong phòng bếp, Trương Kỳ Kỳ chuẩn bị chưng mấy món khấu oản, lại nấu cháo gạo thơm.


      Chưng khấu oản cần khoai tây sợi, khoai lang viên, ngó sen, thịt viên, cá hoa vàng con (1) và thịt chiên bơ ngày hôm qua chiên, để ở trong tủ lạnh, tại lấy ra có thể tiến hành nấu nướng rồi.


      Trương Kỳ Kỳ cẩn thận cắt sợi gừng, từng sợi gừng mịn như sợi tóc từng chút từng chút xuất .


      Nhưng trong lòng của kín đáo tự hỏi buổi tối về nhà như thế nào trao đổi với ba mẹ.


      Tiễn Tiểu Trân sảy thai, chuyện ta trở thành chị dâu của mình là có thể nghịch chuyển, này Trương Kỳ Kỳ cảm thấy mình cần phải làm là tận lực bảo hộ lợi ích của chính mình và ba mẹ, để tránh tương lai xuất các loại tranh chấp.


      Ngày hôm qua ba ba muốn thêm tên của vào căn nhà tại, còn có chút áy náy, có lập tức đồng ý, nhưng bây giờ tất cả hành động của Tiễn Tiểu Trân và trai làm cho hiểu phải vì ba mẹ và mình mà suy tính.


      như vậy, đối với ba mẹ mà , tương lai hai cho dù hiếu thuận, thế nhưng danh nghĩa bọn họ có căn nhà, nhìn phân thượng căn nhà, hai và Tiễn Tiểu Trân chung quy cũng chẳng làm gì được bọn họ.


      dựa vào thu nhập của mình sớm muộn gì cũng mua căn nhà hoàn toàn thuộc về mình, thế nhưng trước tiên vẫn phải là bảo đảm lợi ích của cha mẹ .


      Đợi Trương Kỳ Kỳ cân nhắc mọi chuyện thỏa đáng, gừng sợi và hành tây đều cắt xong. đem gừng sợi và hành tây lót đều ở bốn đáy chén sành, vừa rắc khoai tây sợi và khoai lang lên, sau đó chia ra bỏ ngó sen lên, thịt viên, cá hoa vàng convà thịt chiên, sau đó tưới nước sốt độc nhất vô nhị lên, lúc này mới bỏ bốn cái bát sành vào trong lồng hấp mở lửa.


      Tô Khả lái xe vào Cẩm Tú viên.


      Bóng đêm buông xuống, gió thu đìu hiu thổi qua rừng trúc hai bên đường, phát ra thanh "Ào ào".


      Bất tri bất giác mùa thu sắp kết thúc, mùa đông giá rét sắp tới.


      Nghĩ đến chút nữa gặp Trương Kỳ Kỳ ở trong nhà nấu ăn, trong lòng Tô Khả có loại cảm giác tương tự như trái tim rung động, tim của đập nhanh hơn, tất cả xương cốt cũng ngứa ngáy, cả người ấm áp, rất muốn có chỗ hoạt động, nhưng cũng biết nên làm cái gì. . . biết giải thích loại cảm giác này là thế nào.


      Nghe được tiếng chuông cửa, Trương Kỳ Kỳ cởi găng tay kéo cửa liền ra.


      Nhìn Tô Khả trong màn hình cửa trước và chiếc Range Rover mới tinh màu xanh lá cây phía sau còn chưa có số xe, Trương Kỳ Kỳ: ". . ."


      Đợi Tô Khả vừa vào cửa, liền kìm nén nổi lòng hiếu kỳ mở miệng hỏi: "Tô Khả, vừa rồi làm cái gì đó?"


      có chút lúng túng nhìn cái, cúi đầu xuống nhìn Trương Kỳ Kỳ, giống như muôn phần nghiêm túc đổi dép lê.


      Trương Kỳ Kỳ trong lòng đại khái đoán được chút gì đó, bởi vậy truy hỏi: " mua xe hả ?"


      Tô Khả mặt đỏ rần, vẫn dám ngẩng đầu: "Cửa hàng Kỳ hạm gọi điện thoại cho tôi, đến chiếc Range Rover mới . . ." Nhưng ra là từ triển lãm xe của cửa hàng Kỳ Hạm trở về, muốn đổi xe ngay, muốn đợi thêm nữa, cho nên nhận được điện thoại liền lái xe mới về.


      Trương Kỳ Kỳ rốt cuộc minh bạch, nhíu mày nhìn Tô Khả vội vàng luống cuống tay chân cả buổi vẫn chưa mang dép lê xong: "Bởi vì tối hôm qua Tiểu Trân ngồi xe của ?" ràng phải thèm để ý sao? Sao còn để ý như vậy? ngày liền nhịn được đổi xe!


      Hơn nữa, phải làm như thế nào, mới có thể bồi thường tổn thất cho Tô Khả?


      Thừa dịp trầm mặc, Tô Khả cũng gì, đứng dậy mang dép lê mở ra chân dài lướt qua Trương Kỳ Kỳ vào phòng khách.


      Trong nháy mắt Tô Khả ngang qua, Trương Kỳ Kỳ thấy khuôn mặt và vùng cổ áo sơ mi trắng của đỏ rần, ánh mắt thanh trong cũng long lanh - - Tô Khả thẹn thùng?


      Trương Kỳ Kỳ: ". . ." Tô Khả tuy rằng rất nhiều cơ bắp cũng rất manly, nhưng cảm giác mình so với Tô Khả đàn ông hơn nhiều !


      Tô Khả tắm rửa xong chậm rãi xuống lầu, đứng ở đầu bậc thang nhìn Trương Kỳ Kỳ ở phòng bếp qua cửa thủy tinh.


      Trương Kỳ Kỳ mặc đồng phục trắng như tuyết đưa lưng về phía bận rộn, dường như bưng cái gì từ trong nồi hấp ra.


      Trương Kỳ Kỳ dùng khay bưng bốn phần bát khấu oản ra, muốn vươn tay kéo cửa, cửa kéo lại lần nữa bị kéo ra - - Tô Khả biết đến từ lúc nào.


      mặc T-shirt màu xanh đậm bằng bông và quần thể thao, làm nổi bật lên thân hình thon dài cao ngất. Nguyên nhân đại khái là vừa tắm rửa qua, người Tô Khả mang theo hương vị bạc hà tươi mát, khuôn mặt trắng nõn trơn bóng trong suốt, càng làm nổi bật lên lông mày lông mi đen nhánh, cũng càng tuấn tú


      Tô Khả nhận khay, cơ bắp phía cánh tay mơ hồ ra, xoay người vào phòng ăn.


      Trương Kỳ Kỳ dừng chút, sau đó xoay người bưng bát cháo.


      Tô Khả ngồi trước bàn ăn nửa ngày, rốt cuộc chờ được Trương Kỳ Kỳ từ phòng thay quần áo ra tới.


      Trương Kỳ Kỳ mặc váy liền áo màu xanh đậm vừa người, vô cùng xinh đẹp, vừa ra, vừa dùng cuốn tóc dài đen óng thành búi tóc.


      Dưới ánh đèn nhu hòa Tô Khả nhìn , ngũ quan tuấn tú dưới ánh đèn trở nên mềm mại, lộ ra vẻ đẹp yên tĩnh gì sánh được.


      Trương Kỳ Kỳ cảm thấy trái tim dường như nhảy rộn cái.


      Rung động giải thích được trong lòng lúc này lại được hiểu là vì vẫn bài tiết hormone nữ tính, lặng lẽ hít sâu hơi, đem rung động giải thích được đè nén xuống dưới, mặt ra nụ cười khéo léo: "Tô Khả, ngày hôm qua cám ơn !"


      Tô Khả nhìn bờ môi đỏ tươi căng mọng của Trương Kỳ Kỳ, rốt cuộc lấy hết dũng khí: "Kỳ Kỳ, cùng ăn - - "


      "Đây là hai vạn đồng." Trương Kỳ Kỳ từ trong túi xách lấy ra phong bì đặt ở bàn cơm. Đây là tiền rút khi đường đến nhà Tô Khả, định trước trả lại cho Tô Khả, sau đó tìm mẹ và trai đòi số tiền kia trở về.


      Lời chưa kịp ra của Tô Khả bị chặn đứng, khuôn mặt lại lần nữa đỏ lên.


      Trương Kỳ Kỳ biết thích chuyện, liền dây dưa nữa, xoay người lại rời .


      vài bước, nhịn được quay đầu lại hỏi : "Tô Khả, chiếc Land Rover cũ đâu?"


      Tô Khả: ". . . Đưa cho vợ ... của Lâm Lỗi. . . . . ." thể để cho Lâm Lỗi sử dụng, sợ ảnh hưởng việc buôn bán của mình, nên đáp ứng cho vợ của Lâm Lỗi.


      Trương Kỳ Kỳ: ". . ." Thổ hào, , thổ hào mê tín ! Ách, nhưng và vợ của Lâm Lỗi là quan hệ như thế nào?


      Thấy bóng lưng thon thả của Trương Kỳ Kỳ biến mất trong tầm mắt, Tô Khả phiền muộn thở dài thở hơi, hai tay bưng kín mặt - - chỉ cần Trương Kỳ Kỳ ở đây, luôn ra lời, hoặc là lời ngốc nghếc. . . Thực là có thuốc chữa!


      Về đến nhà, quả nhiên ngoài dự đoán của Trương Kỳ Kỳ, mẹ Kỳ Kỳ và cha Kỳ Kỳ đều ở nhà.


      Cha Kỳ Kỳ và mẹ Kỳ Kỳ thoải mái ngồi ghế sofa, tiếp tục xem ' nhau mười năm', thấy Trương Kỳ Kỳ trở về, cha Kỳ Kỳ cũng chỉ là dặn dò : "Kỳ Kỳ, bát cháo ở trong nồi cơm điện, đồ ăn và màn thầu ở trong lồng hấp, con tự lấy !"


      Thấy ba mẹ si mê phim thần tượng như thế, Trương Kỳ Kỳ nhịn được nâng trán thở dài: vì sao nhà xem phim thần tượng thanh xuân phải là xì tin đây, mà là ba mẹ hai người cộng lại hơn 100 tuổi của kia chứ?


      chuyện hôm nay trải qua quá nhiều, còn có hơi đói, liền rửa tay phòng bếp dọn cơm ăn.


      Ba mẹ Kỳ Kỳ xem tivi, Trương Kỳ Kỳ mang ghế đẩu ở bàn trà ăn cơm. Ba tối nay nấu hai món ăn - - ngó sen chua ngọt và thịt khô xào ớt xanh, hấp hai ổ bánh bột ngô, còn nấu chè hạt sen Trương Kỳ Kỳ thích.


      Lúc ăn cơm, ngẩng đầu xem phim với ba mẹ.


      Lúc này màn hình chiếu cảnh Lý Thụy mặc bộ âu phục đen phong lưu phóng khoáng cùng nữ nhân vật chính chuyện tình cảm, Trương Kỳ Kỳ phát mình lại có thể có chút nào khỏe.


      ra biết bắt đầu từ lúc nào, tâm tình của nàng còn dây dưa ở người Lý Thụy.


      Trương Kỳ Kỳ ăn miếng ớt xanh, thất vọng thở dài: ra thế giới này, thời gian có thể quên hết thảy. Bất quá là chia tay tháng thứ ba, còn nóng ruột nóng gan với Lý Thụy nữa rồi.


      Trong lòng tính toán chút, phát mình tính sai, đúng là tháng thứ ba.


      Cha Kỳ Kỳ nghe tiếng con thở dài, vội hỏi: "Có phải ăn ớt xanh cay quá rồi phải ? Mau ăn bánh ngô !"


      Trương Kỳ Kỳ nghe lời phải cắn miếng bánh ngô, uống ngụm cháo, thản nhiên cùng ba mẹ xem tivi.


      Súc miệng từ toilet ra, Trương Kỳ Kỳ trở về phòng ngủ của mình, trước dùng di động mở kênh thiên nhai ra "Bới ra bài viết em chồng mẹ chồng cực phẩm của tôi!"

      lại dùng aipai.com (2) mở ra bài viết, sau đó cầm di động và aipai.com ra khỏi phòng ngủ.

      Chú thích:
      Món khấu oản
      [​IMG]

      (2) [​IMG]

      (3) [​IMG]

    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 23: Mùa xuân của xử nam



      Đợi đến lúc mộttập ' nhau mười năm' kếtthúcchính là thời gianquảng cáo, Trương Kỳ Kỳ cầm lấy điều khiển từ xa tắt ti vi, sau đó đưa di động và mở trang aipai.com cho cha mẹ xem: "Ba mẹ xem cái này rồi chúng ta lại chuyện ."


      Cha Kỳ Kỳ nhận di động, lại nhận kính lão Trương Kỳ Kỳ đưa tới đeo lên, bắt đầu xem.


      Chữ Aipai.com được Trương Kỳ Kỳ phóng lớn hơn, nên ảnh hưởng đến Mẹ Kỳ Kỳ đọc.


      Trương Kỳ Kỳ lặng lẽ quan sát vẻ mặt của ba mẹ, thấy vẻ mặt bọn họ càng ngày càng nghiêm túc, liền biết có hiệu quả, liền yên tĩnh chờ bọn họ xem thêm chút nữa, bản thân mình im lặng tại trong lòng sắp xếp lại ngôn ngữ.


      Trong phòng khách cực kỳ yên tĩnh, ngoài cửa sổ gió càng ngày càng mạnh, nhánh cây lay động ngoài cửa sổ, phát ra tiếng nhánh cây bị bẻ gãy "Răng rắc".


      Cha Kỳ Kỳ để điện thoại ở ghế sa lon bên cạnh, đưa tay vuốt vuốt lông mày bất tri bất giác nhíu chặt.


      Bắp thịt mặt Mẹ Kỳ Kỳ đều co quắp, nặng nề xem aipai ở ghế sofa, "Hồng hộc" thở hổn hển.


      Trương Kỳ Kỳ quan sát nét mặt, : "Nếu như bảo ta ăn cua, uống canh ba ba sanh non vẫn đủ căn cứ xác thực bài viết này là do Tiểu Trân , căn nhà Bắc hoàn phía sau Chính Hòa đường liền có thể chứng minh đây nhất định là bài viết của Tiểu Trân!"


      Bởi vì mẹ là đối tượng đánh hạ trọng điểm, Trương Kỳ Kỳ liền nhìn mẹ, trầm giọng : "Mẹ, con kể chuyện xưa cho mẹ nghe nhé!"


      kể hai câu chuyện xưa cho mẹ nghe.


      là câu chuyện của nhà hàng xóm . Ông cụ vì muốn trốn thuế di sản xuất sau này, nhà cửa toàn bộ đều khai dưới danh nghĩa con trai, đáng tiếc ông bị bệnh gan chứa nước mãi cho đến lúc chết, con trai con dâu cũng có nhìn ông được cái, ngay cả số điện thoại cũng thay đổi.


      Chuyện này ba mẹ Trương Kỳ Kỳ cũng đều biết, sau khi nghe xong đều có chút khác thường. Cha Kỳ Kỳ có chút ngẩn người, Mẹ Kỳ Kỳ mắt đều đỏ.


      Trương Kỳ Kỳ tiếp đó lại về câu chuyện của bà nội mình. Bà nội được đền bù giải tỏa hơn trăm vạn liền giữ chặt trong tay, kết quả nhà bác cả cùng nhà đều rất hiếu thuận, đơn giản làm cho bà nội vui.


      Lúc Trương Kỳ Kỳ kể chuyện xưa nhìn mẹ của , kể có trật tự êm tai. bắt buộc mẹ lập tức liền thay đổi, sau này bất công Trương Lâm Lâm nữa, thế nhưng tối thiểu có thể làm cho mẹ đề cao cảnh giác.


      Thấy mẹ sợ run, Trương Kỳ Kỳ lại bổ đao: "Mẹ, chứng nhận của căn nhà này thêm tên của con rồi, mấy ngày hôm trước ba vừa làm đấy." ra còn chưa kịp làm, nhưng nhất định làm chuyện này.


      Cha Kỳ Kỳ kinh ngạc nhìn con , thấy Kỳ Kỳ nhìn ông mở to hai mắt, ông lập tức hiểu, ở bên ngậm miệng .


      Mẹ Kỳ Kỳ cực kỳ kinh ngạc, bà nhìn Trương Kỳ Kỳ, vừa nhìn cha Kỳ Kỳ, há to miệng, nhớ tới bà và cha Kỳ Kỳ còn chưa phục hôn, nghĩ tới đắc tội con của mình, sau đó đem lời chỉ trích sắp thốt ra mạnh mẽ nuốt trở vào.


      Bà cố chấp cười cười: "Vậy con và Tiểu Trân biết làm sao bây giờ?"


      Trương Kỳ Kỳ nhướng nhướng mày: "Đợi Tiểu Trân xuất viện con chuyện với trai còn có ta." chưa bao giờ gây chuyện, nhưng có nghĩa là sợ phiền phức, con người sống phải là giải quyết từng vấn đề sao? Sợ cái gì!


      Mẹ Kỳ Kỳ nhìn nhìn con , dám cái gì nữa. Nhưng bà cuối cùng vẫn là nhịn được, mở miệng : "Kỳ Kỳ, vậy 12 vạn tiền đặt cọc con mượn Hồ Hiểu Đông. ."


      Trương Kỳ Kỳ nhìn chằm chằm vào mẹ của mình, cười cười, nhàng : " 12 vạn này để con trả."


      Mẹ Kỳ Kỳ lập tức như trút được gánh nặng: "Như vậy cũng tốt, con năm thu nhập đều có 12 vạn, con trả cũng tốt!"


      Thấy mẹ vui vẻ như thế, Trương Kỳ Kỳ yếu ớt thêm câu: "Mẹ, hai vạn đồng mượn Tô Khả, ngày mai mẹ cho con !"


      Mẹ Kỳ Kỳ: ". . ."


      Thấy khuôn mặt mẹ lập tức xụ xuống, Trương Kỳ Kỳ hòa nhau ván, cười đứng dậy toilet rửa mặt.


      Ngày hôm sau Trương Kỳ Kỳ rất sớm thức dậy.


      đánh răng, Mẹ Kỳ Kỳ lách vào rửa tay, vừa rửa vừa hỏi chút Trương Kỳ Kỳ: "Vẫn là bánh mỳ sữa bò?"


      Trương Kỳ Kỳ nhìn mình trong gương, "A..." tiếng.


      Mẹ Kỳ Kỳ quét mứt hoa quả lên bánh mỳ, lại đưa sữa chua hộp Bạch Hạc, : "Kỳ Kỳ mau tới ăn!"


      Trương Kỳ Kỳ ngồi xuống bàn ăn, cầm bánh mỳ cắn cái, hỏi mẹ: "Ai ở bệnh viện chămTiểu Trân? của con sao?"


      Mẹ Kỳ Kỳ chuẩn bị bánh mì sữa bò cha Kỳ Kỳ chạy bộ, nghe vậy : " con sắp học, xe lửa buổi chiều, Tiểu Trân kêu mẹ trai ta đến!" Tiểu Trân trông thấy bà liền phiền, mẹ Tiểu Trân đến Lâm Lâm liền bảo bà trở về.


      Trương Kỳ Kỳ cảm thấy là lạ, vừa ăn vừa suy nghĩ, đợi ăn xong miếng bánh mì, rốt cuộc nhớ tới chỗ nào đúng rồi - - Tiểu Trân sảy thai, gọi mẹ ta tới đây còn chưa tính, vì sao cũng kêu ta đến? Muốn kiếm chuyện sao?


      Trương Kỳ Kỳ ở trong phòng làm bánh phía sau phòng bếp làm bánh ngọt, Lương Thục Hoa ló đầu ra gọi : "Chị Kỳ Kỳ, ông chủ gọi chị!"


      Trong lúc đẩy cửa phòng làm việc của ông chủ , Trương Kỳ Kỳ còn suy nghĩ ông chủ vì sao đặc biệt gọi , ba tháng thử việc của vẫn chưa xong mà!


      Nhưng Trương Kỳ Kỳ chưa bao giờ lo lắng mình bị đuổi việc. Trong khoảng thời gian ở đây, phát trong phòng làm bánh thực lực của cách thợ làm bánh Chu Tĩnh Khải quá xa, ông chủ cũng phải mù .


      Ông chủ là người trung niên cao cao cường tráng tráng. Ông vừa thấy Trương Kỳ Kỳ vào, liền mặt mũi tràn đầy tươi cười : "Tiểu Trương, ngồi !"


      Trương Kỳ Kỳ ngồi xuống ghế sofa, lại cười : "Ông chủ Đinh, ông tìm tôi có việc gì?"


      "Ông chủ Đinh cười tủm tỉm : "Tiểu Trương à, có ... có bạn trai chưa?"


      Trương Kỳ Kỳ: ". . . có." vốn muốn có, nhưng mà nghĩ đến trước đó từng với Lương Thục Hoa là chủ nghĩa độc thân, nên tạm thời đổi thành." có" .


      Ông chủ Đinh cười càng sáng lạn hơn, ông xoa xoa đôi bàn tay, : " gặp qua con tôi chưa?"


      Trương Kỳ Kỳ hiểu. Ông chủ Đinh là muốn làm mai cho con ông ta.


      Với tốc độ ánh sáng, Trương Kỳ Kỳ trước mỉm cười, tranh thủ thời gian suy nghĩ, sau đó mới : "Tôi gặp." Ngày hôm qua con trai của ông chủ Đinh cũng tới mà!


      đợi ông chủ Đinh chuyện, lập tức giảo hoạt cười cười: "Ông chủ có phải muốn giới thiệu bạn trai cho tôi hay ? Tôi phải thanh minh trước, nhà của tôi gánh nặng quá lớn, ba mẹ tôi tương lai đều phải theo tôi sống, nhà của tôi nhưng là phải tuyển con rể tới nhà, nếu như giới thiệu mà , ông phải sớm hỏi câu, xem đối phương có nguyện ý ở rể hay ."


      Ông chủ Đinh : ". . ." Ông lại chỉ có đứa con này, làm sao có thể để cho nó làm ở rể? tâm nguyện con trai xem ra là khó có thể thỏa mãn rồi!


      Lúc chiều Trương Kỳ Kỳ xin nửa ngày nghỉ, cùng ba ba cùng làm thủ tục trao tặng bất động sản, bắt đầu quá trình thêm tên Trương Kỳ Kỳ vào.


      Lúc chạng vạng, Trương Kỳ Kỳ nhận được điện thoại của Tô Khả.


      Tô Khả buổi tối xuất phát Nội Mông, cùng Phương Chính Dương khảo sát kinh doanh quặng sắt.


      Trương Kỳ Kỳ cười : "Thuận buồm xuôi gió." Sau đó thuận miệng : "Đến nhớ nhắn tin bình an nha." xong liền hối hận, mình và Tô Khả cũng quen thân lắm, như vậy thích hợp, vạn nhất Tô Khả vui sao? xấu hổ quá à!


      Tô Khả bên kia dường như yên tĩnh trong nháymắt, tiếp theo Trương Kỳ Kỳ đã nghe được giọng trong trẻo của : "Được. Em muốn quà tặng gì?"


      Trương Kỳ Kỳ: ". . ." kim cương nhẫn được ?


      Buổi tối Trương Kỳ Kỳ đưa Trương Lâm Lâm nhà ga. Người hướng dẫn của ta gọi điện thoại tới thúc ta, được.


      Trương Lâm Lâm còn lưu luyến rời, dặn dò Kỳ Kỳ chiếu cố Tiểu Trân.


      Trương Kỳ Kỳ cười lạnh: "Vợ của em chiếu cố?"


      Trương Lâm Lâm: ". . . Thôi!" ta nhớ tới tích hung dữ của Trương Kỳ Kỳ, rất lo lắng Kỳ Kỳ lại khi dễ Tiểu Trân của ta.


      Buổi tối về đến nhà, Trương Kỳ Kỳ cầm chi phiếu mẹ ký tên, ngân hàng bên cạnh lấy hai vạn đồng, sau đó ngân hàng Trịnh thành chuyển vào thẻ của mình.


      Trương Kỳ Kỳ vào tiết kiệm tiền, mẹ Kỳ Kỳ cũng theo vào buồng máy ATM, lại bị Trương Kỳ Kỳ đẩy ra: "Mẹ, mẹ đừng nhìn trộm con!"


      Mẹ Kỳ Kỳ trợn mắt nhìn con , nhưng cũng vào, mà đứng ở bên ngoài nhìn các bác nhảy múa quảng trường.


      Đợi Trương Kỳ Kỳ ra, Mẹ Kỳ Kỳ liền hưng trí bừng bừng : "Kỳ Kỳ, mẹ cũng tới đây nhảy múa nhé!"


      Trương Kỳ Kỳ vốn là từ chối cho ý kiến, nhưng cố ý lành lạnh : "Tiểu Trân ai chăm sóc?"


      Mẹ Kỳ Kỳ: ". . ." Kỳ Kỳ thực làm mất hứng!


      Buổi sáng thứ bảy, Tô Khả và Phương Chính Dương hạ cánh xuống máy bay, lại lần nữa đến bãi đỗ xe ở sân bay lái chiếc Land Rover mới của ra, rất nhanh liền lên đường cao tốc.


      Phương Chính Dương lái xe, Tô Khả lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Trương Kỳ Kỳ. nhớ Trương Kỳ Kỳ hôm nay làm, cùng làng du lịch chơi.


      Bên kia liên tục ai nhận máy, trái tim Tô Khả bất ổn, đầu ngón tay hơi ngứa. cũng khẩn trương, bên kia kết nối được, Trương Kỳ Kỳ mang theo giọng buồn ngủ mềm mại truyền tới: "Ai đó?"


      Tô Khả lặng lẽ hít sâu hơi, đè nén trái tim nhảy nhót "Kỳ Kỳ, em ở đâu?"



      Trương Kỳ Kỳ nhắm mắt lại: "Em ở nhà ngủ."


      Tô Khả dừng chút, : "Chúng ta muốn cùng làng du lịch chơi rồi mà." Trong giọng của bất tri bất giác mang theo tia ủy khuất - - Trương Kỳ Kỳ quên sạch chuyện muốn chơi, thiệt thòi còn bảo Lâm Lỗi thu xếp!


      Trương Kỳ Kỳ cũng nghĩ tới, gãi gãi đầu, vừa suy nghĩ vừa : ". . . Mẹ của em để bảo bệnh viện đưa cơm cho chị dâu . . . Nếu , chờ em đưa xong cơm xong nhé?"


      Tô Khả liền ngay: "Tôi đại khái chín giờ đến bệnh viện đón em!"


      Phương Chính Dương thấy Tô Khả mặt gió xuân hai mắt tỏa sáng, liếc cái: "Mùa xuân của Tô Đại xử nam đến?"


      Trong lòng Tô Khả vui vẻ, duỗi tay kéo ra tấm che nắng của tay lái phụ, nhìn mình trong gương, sợ có chỗ nào thích hợp, bị Trương Kỳ Kỳ ghét bỏ, căn bản nghe thấy Phương Chính Dương chuyện.

    5. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Nàng @Quýt Đường ơi, đoạn đầu chương chữ dính vào rồi, nàng tách nhau ra nhé. Thêm đoạn lời của mẹ Kỳ Kỳ bảo tiểu Trân gọi mẹ trai đến, nàng để "gọi mẹ và trai đến" thuận hơn nè. Còn đoạn cuối lời của Kỳ Kỳ ấy "Mẹ của em để bảo... " nàng sửa thành "Mẹ của em bảo em... " nha :-*
      :yoyo12::yoyo12:
      Hale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :