Chương 13 Lãnh Nhược Tuyết có chút kinh ngạc nhìn cảnh vật đột nhiên chuyển đổi, thế này là sao? Nàng nhìn quanh bốn phía, ở đây phải trong rừng trúc. Thời điểm nàng suy tư trăm vấn đề hiểu, nam tử mặc trường bào hắc kim, tuấn mỹ, cao quý, tuổi chừng ba mươi xuất trước mặt nàng. "Ngươi là ai?" Lãnh Nhược Tuyết ngước mắt đẹp nhìn về phía nam tử trước mặt, nam tử này có đôi mắt chói sáng giống như muốn hút hồn người vào. "Lão chủ nhân." nam tử cao quý kia còn chưa trả lời,tiểu oa nhi người Lãnh Nhược Tuyết kêu lên trước. "Lão chủ nhân? phải chết sao?" Lãnh Nhược Tuyết nhìn tiểu oa nhi, lại nhìn nam tử cao quý trước mắt, có chút khó hiểu . "Đứa , ta quả chết, tại ngươi nhìn thấy chỉ là tia thần thức ta lưu lại trước lúc chết" nam tử cao quý giải thích. Đứa ... Nàng có như vậy sao? Lãnh Nhược Tuyết nhăn trán, bị người nhìn lớn hơn mình bao nhiêu gọi là 'Đứa ', cảm giác này rất quái . "Ở trong mắt ta ngươi chính là đứa ." Nhìn ra suy nghĩ của nàng nam tử cao quý . Được rồi, đứa liền đứa , nàng thức thời,cần gì phải cùng người còn đời này mà so đo! "Cái kia. . . Đại thúc." Ngươi bảo ta là đứa , ta đây đành phải gọi ngươi là đại thúc, danh kỳ này tôn kính . "Ta gọi là Ngự, bất quá ngươi hẳn gọi ta là sư phụ." Nam tử tên Ngự bất đắc dĩ , tiểu hài tử kia chút cũng chịu thiệt. "Sư phụ? Nhưng là ta cũng tính bái ngươi làm thầy a!" Lãnh Nhược Tuyết chút hứng thú , nàng tại trải qua hết thảy mọi chuyên, là thể tưởng tượng được, rất ly kì, nhưng lại có cảm giác như bị người tính kế, nàng chán ghét cảm giác này, huống hồ, trực giác cho nàng biết nam tử cao quý này tuyệt đối là phiền toái lớn "Ngươi muốntrở thành cường giả? nghĩ bảo vệ tốt những thân nhân mình coi trọng sao?" Đối với phản ứng lạnh đạm của Lãnh Nhược Tuyết , Ngự cũng có gì tức giân, ngược lại có chút thưởng thức, hổ là đồ đệ nhìn trúng, thời điểm này có thể bình tĩnh như vậy, nếu là người khác, có được vòng tay thần kỳ, còn có là chủ nhân trước của vòng tay làm sư phụ, sớm vui mừng đến quên trời đất, nơi nào còn có thời gian cự tuyệt "Muốn, nhưng ta ghét phiền toái." Lãnh Nhược Tuyết thành thực , ở thế giới cường giả vi tôn này, chỉ khi trở thành cường giả mới bị người ta khi dễ, mới có thể nắm giữ vận mệnh của chính mình, nhưng là, nàng biết , thiên hạ này có bữa cơm nào trả tiền, cho nên nàng muốn đem tương lai của mình giao cho người xa lạ biết gì cả " là tiểu tử đa nghi." Ngự khẽ cười , sao lại nhìn ra suy nghĩ của Lãnh Nhược Tuyết. Đa nghi? Có lẽ , ít nhất cho tới bây giờ nàng cũng cho rằng người xa lạ lại vô duyên vô cơ đối tốt với người khác, tục ngữ đúng, bắt người tay ngắn, ai biết nhận làm sư phụ rồi phía sau có bao nhiêu cạm bẫy chờ nàng, dù sao kiếp trước nàng cũng là thương nhân khôn khéo, cho nên rất khó tin vào người xa lạ, huống hồ trọng sinh lại đời, lại nhận được tình cảm thân nhân mình khát vọng lâu, nàng cũng cận thận quý trọng sinh mệnh của mình, làm sao đem phiền toái đến cho mình đâu! "Đứa , nếu ngươi muốn trở thành cường giả,muốn bảo vệ tốt thân nhân mình, ngươi nhất định phải bái ta làm thầy, ai bảo ngươi chủ nhân của ' vòng tay càn khôn’." Ngự . "Có ý gì?" Lãnh Nhược Tuyết có chút nghi hoặc nhìn Ngự, bái ông ta làm thầy cùng trở thành chủ nhân của 'Vòng tay càn khôn' có quan hệ gì? "Ta nghĩ ngươi hẳn là biết cái gì tên là 'Thất phu vô tội, hoài bích có tội' , 'Vòng tay càn khôn' cũng phải là thần khí bình thường có thể sánh bằng, đãlàm chủ nhân 'Vòng tay càn khôn', người khác có thể bỏ qua ngươi sao, nếu ngươi có đủ thực lực, lấy cái gì bảo hộ bản thân mình, bảo hộ thân nhân ngươi coi trọng , ta có thể nó cho ngươi, đối thủ của ngươi rất cường đại, cường đại đến mức ngươi tưởng tượng được." Ngự giải thích. "Ngươi đều là vì vòng tay này?" Lãnh Nhược Tuyết có chút xác định, cái vòng tay này là thứ quái gì a, như thế nào thành chủ nhân của nó rước lấy nhiều địch nhân? Sớm biết vòng tay này phiền toái như vậy, nên trực tiếp ném xuống, nàng tại là hận chết lòng hiếu kỳ của mình. "Người ta mới phải là cái quái gì" vì nhận chủ nên ý nghĩ của Lãnh Nhược Tuyết tất nhiên là thể gạt được tiểu oa nhi kia, tiểu oa nhi kia xong , nước mắt lưng tròng con ngươi đen đáng thương nhìn chủ nhân mình, biết bị chủ nhân ghét bỏ , ô ô ô. . . Lãnh Nhược Tuyết gì nhìn oa nhi khóc, có linh khí nào khóc như vậy. "Có thể như vậy, hết thảy đều là ý trời." Ngự nhìn tiểu thú màu đen vai Lãnh Nhược Tuyết thâm ý . 'Thất phu vô tội, hoài bích có tội' Lãnh Nhược Tuyết đương nhiên biết đạo lý này, nhưng là. . . Chẳng lẽ có biện pháp khác sao? Nàng có dã tâm gì. . . Nàng muốn trở thành cường giả, cũng chỉ hy vọng có thể bảo hộ tốt cho mình và người nhà, nhưng nghe ý tứ này của Ngự, cho dù nàng có trở thành linh thần cũng thể chống lại địch nhân cường đại kia . . . "Đứa , 'Vòng tay càn khôn' điều kiện nhận chủ rất hà khắc, nhất định phải là thân thể hỗn độn,mà ngươi cũng là toàn hệ linh lực thuộc tính, hơn nữa sau khi 'Vòng tay càn khôn' nhận chủ thể giải trừ , trừ phi chủ nhân chết, ta nay chết, linh hồn cũng sắp biết mất, ngươi biết linh hồn biến mất có nghĩa gì sao? Tức là ngay cả cơ hội chuyển thế trọng sinh cũng có ." Ngự tiếp tục giải thích,nghe Lãnh Nhược Tuyết cũng từ bỏ ý niệm trải từ trong đầu. thể giải trừ nhận chủ? như vậy nàng chỉ có thể nhận vòng tay như khoai lang bỏng này thôi! Cho dù nàng tình nguyện, nàng cũng chỉ có chấp nhận ? Được rồi, ai bảo nàng nhận làm chủ nhân của vòng tay này đâu, vô luận là kiếp trước hay kiếp này nàng cũng phải là người trốn tránh trách nhiệm, tuy rằng ghét phiền toái, nhưng có nghĩa là nàng e ngại phiền toái, nếu như có đại cường địch, như vậy nàng phải làm cho mình cường sai, bởi vì nàng để cho người khác khi dễ mình "Ta nguyện ý bái ngài làm thầy, nhưng là trước khi bái thầy ta có vài vấn đề!" Lãnh Nhược Tuyết nghĩ nghĩ, . "Ta biết ngươi muốn hỏi cái gì, ta có thể cho ngươi, vi sư có pháp quyết cao nhất là 'Nghịch thiên bí quyết', về phần địch nhân kia. . . Ngươi về sau ." Ngự nhàng bâng quơ , Lãnh Nhược Tuyết tuy rằng còn chưa chính thức bái sư, bất quá tự cho mình là sư phụ . Lãnh Nhược Tuyết thấy chịu nhiều, cũng miễn cưỡng, rồi sau đó liền cung kính lạy ba cái coi như làm lễ bái sư, chính thức bái ông ta làm thầy. "Hảo, hảo, đồ nhi ngoan, mau mau đứng lên." Ngự vui vẻ ,đến nâng Lãnh Nhược Tuyết dậy .
cuoi nam roi.....ai cung thi voi bao cao cuoi nam.......chi rieng minh ta........hi.........ho.........ha........lao vao cho am nha am cua......van dang theo doi nang nhoa @le hanh
VN thua thua thua rồi, dư trận đấu vẫn còn. post mới chúc mọi người cuối tuần zui ze chương 14: tu luyện nghịch thiên bí quyết "Đồ nhi, vi sư tại truyền thụ cho ngươi 'Nghịch thiên bí quyết' ." Ngự xong liền đem 'Nghịch thiên bí quyết' đưa vào trong tiềm thức củaLãnh Nhược Tuyết. Khi ánh sáng tráng kia vào đầu, Lãnh Nhược Tuyết cảm giác được trong đầu mình nhiều thêm vài thứ. " 'Nghịch thiên bí quyết' là pháp quyết cao nhất,tổng cộng gồm chín tầng, ba tầng đầu tiên là cơ sở pháp quyết, tầng thứ nhất chủ yếu là tẩy tủy, trúc cơ, tu luyện đến tầng thứ ba liền tương đương với những người bậc linh thần ở thế giới này, bất quá,thế giới chỉ là gian cấp bậc thấp nhất, trong vũ có rất nhiều gian cao cấp hơn ở đây, cho nên đồ nhi ánh mắt của ngươi cũng phải mở rộng ra, lấy thiên phú của ngươi nhất định trở thành cường giả trong cường giả, đại lục Lăng Phong này quá , vũ đài của ngươi phải ở đây Lãnh Nhược Tuyết nghe được sư phụ tu luyện đến tầng thứ ba liền tương đương với linh thần , còn chưa kịp cao hứng bị cấp cảnh cáo , nàng biết sư phụ đây là sợ nàng có chí tiến thủ, chỉ thỏa mãn cái trước mắt nên có ý thức nhắc nhở nàng chút 'Trẻ cũng dễ dạy', Ngự vừa lòng nhìn Lãnh Nhược Tuyết mới tiếp tục . " 'Nghịch thiên bí quyết' trừ bỏ tu luyện pháp quyết bên ngoài, còn có luyện khí thiên, luyện đan thiên, Ngự thú thiên, bất quá những cái này vi sư có thời gian truyền thụ toàn bộ cho ngươi , về sau cần phải dựa vào khổ luyện học tập của ngươi." Ngự có chút thương cảm . "Sư phụ. . ." "Đồ nhi, đến, đem tẩy tủy đan này ăn , vi sư trợ giúp ngươi tu luyện 'Nghịch thiên bí quyết' tầng thứ nhất." Ngự xong, liền đưa cho nàng viên đan dược màu trắng ngà Lãnh Nhược Tuyết tiếp nhận đan dược màu trắng kia, đặc hữu của đan dược là mùi thơm ngát ở chóp mũi "Thơm quá." Lãnh Nhược Tuyết biết đan dược thể đặt lâu trong khí, nếu dược hiệu giảm, vội vàng đem viên thuốc tản mùi thơm ngát kia đưa vào trong miệng, cũng khoanh chân ngồi xuống. "Đồ nhi, vận chuyển 'Nghịch thiên bí quyết' ." Ngự nhắc nhở, tiếp theo liền đem linh lực của mình rót vào thân thể Lãnh Nhược Tuyết, giúp nàng tẩy tủy, trúc cơ, tu luyện 'Nghịch thiên bí quyết' cần linh lực khổng lồ, chỉ dựa vào linh lực tại của Lãnh Nhược Tuyết là vạn vạn đủ , lâu sau, Ngự đình chỉ phát ra linh lực, cũng thiết lập kết giới, bảo hộ bên trong "Lão chủ nhân, chủ nhân như thế nào còn có tỉnh lại." " 'Nghịch thiên bí quyết' bất đồng với các pháp quyết khác, thiên phú càng cao, tầng thứ nhất tu luyện thời gian cũng lại càng lâu." Ngự giải thích, nhìn hai tiểu tử kia trông mong đồ nhi của mình, khỏi có chút bật cười. "Tỷ tỷ." "Chủ nhân." Lãnh Nhược Tuyết vừa mở to mắt,nhìn thấy hai vật hướng nàng chạy tới, bất quá bổ nhào vào trong lòng nàng mà trực tiếp đánh lên kết giới của sư phụ "Tỷ tỷ, ô ô ô. . ." sau khi Ngự bỏ kết giới, cục cưng bổ nhào vào lòng Lãnh Nhược Tuyết ủy khuất khóc, "Cục cưng nhớ tỷ tỷ." "Đứa ngốc, tỷ tỷ phải luôn ở đây sao!" Lãnh Nhược Tuyết có chút bất đắc dĩ , tiểu gia hỏa này rất dính nàng , sau đó lại trấn an, bởi vì cục cưng chiếm lấy ôm ấp của nàng còn tiểu oa nhi chỉ có thể bày ra bộ dạng đáng thương nhìn nàng "Sư phụ." "ân, sai, đồ nhi, ngươi tắm rửa trước !" Ngự nhìn nhìn tốc độ tu luyện của Lãnh Nhược Tuyết vừa lòng . Lãnh Nhược Tuyết cúi đầu nhìn mình, mới phát người có rất nhiều bụi cùng chất lỏng màu đen, hẳn là tạp chất trong cơ thể khi nàng tẩy tủy "Chủ nhân, ta mang ngươi ." Tiểu oa nhi thực săn sóc . "Sư phụ." Sau khi tắm rửa xong Lãnh Nhược Tuyết đến trước mặt Ngự "Đồ nhi, kế tiếp vi sư dạy ngươi luyện đan, luyện khí, bất quá thời gian của vi sư nhiều lắm , cho nên ngươi phải cố gắng nhiều." Ngự xong, phất tay, hoàn cảnh liền thay đổi "Nơi này là. . ." Lãnh Nhược Tuyết đánh giá bốn phía, nơi này rộng, chính giữa đại sảnh đạt các lò luyện đan lớn khác nhau, trừ cái đó ra còn gì khác "Nơi này là nơi trước kia vi sư luyện đan, luyện khí, tại thuộc về ngươi ." Ngự xong, liền cẩn thận giảng giải cho Lãnh Nhược Tuyết bắt đầu luyện đan, luyện khí. Lãnh Nhược Tuyết lắng nghe chăm chú, có gì lập tức hỏi ngay "Đồ nhi, những những gì vi sư muốn giảng đều sai biệt lắm , còn lại phải dựa vào lĩnh ngộ của chính ngươi ." Ngự vui mừng , vừa mới giảng này đó, cũng bằng đan sư, khí sư thiên phú thượng thừa học được mấy năm, biết đồ đệ có thể lĩnh hội được bao nhiêu. Lãnh Nhược Tuyết như lấy được chí bảo đắm chìm học tập luyện đan, luyện, khi nắm vững được những kiến thức trọng tâm của luyện đan, luyện khí, nàng quyết định trước hết luyện tẩy tủy đan ! Tẩy tủy đan tuy rằng là sơ cấp đan dược, bất quá lại phi thường quan trọng, hơn nữa cho dù là sơ cấp đan dược cũng là có phẩm chất khác nhau, tùy thuộc vào kỹ thuật của luyện đan sư, cấp bậc đan sư, cấp bậc hỏa diễm cùng với trình độ khống chế hỏa diễm Lãnh Nhược Tuyết y theo trình tự đem dược liệu theo thứ tự bỏ vào lò luyện đan, lần đầu tiên, thất bại, lần thứ hai, thất bại. . . Sau vài lần thất bại liên tiếp, rốt cục nàng cũng luyện chế được tẩy tủy đan, tuy rằng chỉ có 5 viên, bất quá nàng vẫn là thực vui vẻ , dù sao đây là lần đầu tiên nàng luyện chế đan dược thành công, ai, xem ra luyện đan, luyện khí quả nhiên phải người nghèo có thể học được , chỉ cần nhớ tới dược liệu bị nàng lãng phí liền có chút đau lòng, bất quá, nàng cũng biết đây là điều mà đan sư, khí sư phải trải qua , cái này gọi là 'Thất bại là mẹ thành công', trải qua thất bại làm sao có thể có thành công, tiếp theo, nàng lại luyện chế vài loại đan dược đan dược sơ cấp khác,càng luyện chế thủ pháp điều chỉnh hỏa diễm càng thuần thục, đan dược phẩm chất cùng với xác xuất thành công cũng tăng cao. Đan dược luyện tập sai biệt lắm , nàng vừa chuẩn bị bắt đầu luyện khí. Lãnh Nhược Tuyết nhìn nguyên liệu trong tay, do dự, bất quá vẫn là theo thứ tự đem nguyên liệu bỏ vào lô, tại nàng khống chế hỏa diểm phi thuwognf thuần thục, cho nên tin tưởng có thể chế ra trang bị đầu tiên cho bản thân Nhìn tài liệu trong lô có chút lo lắng,trước mắt xuất chất lỏng màu lam theo tạp chất ra ngoài, chiết xuất dần dần lớn bằng đầu trẻ con, nàng muốn luyện chế trang trang bị dùng để phòng ngự, trong đầu khắc họa hình dạng xong liền chậm rãi khống chế chất lỏng màu lamthành hình, cuối cùng ra hình dạng tròn ven Thành công ! Nhìn vòng tai màu lam khéo léo đặt bàn tay, Lãnh Nhược Tuyết vui vẻ thôi, tuy rằng trang bị này cấp bậc cao, chính là bảo khí cấp bậc, bất quá nàng cũng thực vừa lòng . " sai, lần đầu tiên luyện khí có thể luyện chế ra bảo khí bảo cao cấp."Ngự biết khi nào xuất bên người Lãnh Nhược Tuyết, lại nhìn đan dược đò nhi luyện chế, tuy rằng chỉ là sơ cấp đan dượcc, bất quá phẩm chất lại đạt tới trung cấp, thiên phú của độ đề này làm cho người sư phụ như cũng thấy ghen tị! "Đồ nhi, tâm huyết vi sư nhiều năm qua luyện đan, luyện khí đều ghi được ghi giản ngọc này." Ngự đưa giản ngọc cho Lãnh Nhược Tuyết. "Sư phụ. . ." (nếu có sai sót gì mọi người góp ý mình sửa nhé)