chương 10: Huynh muội gặp lại "Gia gia, trước kia là Tuyết Nhi hiểu chuyện, hiểu khổ tâm củaca ca, tại Tuyết Nhi thanh tỉnh , như thế nào còn tức giận ca ca đâu!" Lãnh Nhược Tuyết cảm động , Nhược Tuyết kia tuy rằng si ngốc, nhưng đều được người nhà thương, này có thể người ngốc có phúc của người ngốc, mà chính mình chiếm được thân thể này, bản thân lại luôn luôn khát vọng tình thân chình vì vậy nàng trân trọng tình cảm này và mãi giữ gìn nó. "Gia gia, Tuyết Nhi có số việc đều nhớ , người cùng Tuyết Nhi chuyện về ca ca !" Lãnh Nhược Tuyết làm nũng . "Hảo, hảo." "Tuyết nhi a, ca ca ngươi là thiên tài đứng hàng thứ hai trong bảng thượng vị thiên tài, là niềm tự hào của Lãnh gia chúng ta, tại học tập ở 'Phượng thiên học viện', là đệ tử nhập môn duy nhất của viện trưởng 'Phượng thiên học viện', lão gia hỏa vừa nãy là sư phụ của ca ca ngươi." Lãnh Kình Thiên đơn giản những điểm chủ yếu. Khó trách lão nhân kia thích nàng, Lãnh Nhược Tuyết nhịn được trong lòng nghĩ thầm, đồ đệ thiên tài của mình ở nhà địa vị lại kém ngốc tử, này làm sư phụ tức giận mới là lạ. "Thiên tài đứng hàng thứ bảng?" Lãnh Nhược Tuyết khó hiểu nhìn gia gia mình . "Ách. . . Chính là đứng hàng thứ bảngtrong số các thiên tài trênLăng Phong đại lục , phàm là lọt vào trong bảng , đều được cho là thiên tài, bất quá chỉ có 50 cái danh ngạch, tuổi thể vượt qua 30 tuổi." Lãnh Kình Thiên giải thích . "Nga." Lãnh Nhược Tuyết nghe gia gia giải thích, hiểu được , đứng hàng thứ bảng này cùng với tưởng tượng của nàng có điểm giống, cư nhiên là đứng hàng thứ bảng của toàn bộ Lăng Phong đại lục, kia 50 người đầu tiên chẳng phải đều là khó gặp thiên tài, ca ca nàng có thể xếp vị thứ hai ở bảng thiên tài, như vậy là thiên tài tuyệt thế! "Gia gia, vị thứ nhất bảnglà ai a?" Lãnh Nhược Tuyết có chút tò mò, cư nhiên có người so với ca ca vĩ đại của nàng còn vĩ đại hơn? "Là thiếu chủ củagia tộcđứng đầu, Hỏa Tình." " tư chất của cao hơn ca ca sao?" " cùng NhượcHàn linh lực lực tương tác đều ngoài siêu hạng, bất quá so với Nhược Hàn nhiều hơn cái linh lực thuộc tính." tiêu chuẩn bình chọn thiên tài đứng hàng thứ bảng, đầu tiên xem linh lực lực tương tác, tiếp theo là xem linh lực thuộc tính, nếu giống nhau, tắc tính nhiên đặt song song. "Gia gia, ngày mai con phải gặp ca ca." Lãnh Nhược Tuyết đột nhiên , tại nàng đối với ca ca thiên tài thương muội muội này thực tò mò. "Tốt,tốt." "Cái kia. . . Tuyết nhi, còn có chuyện?" Lãnh Kình Thiên có chút do dự . "Chuyện gì a? Gia gia!" Lãnh Nhược Tuyết nhìn gia gia ấp a ấp úng , rất là khó hiểu. Lãnh Kình Thiên nghĩ nghĩ, trực tiếp lấy ra thánh chỉ đưa cho tuyết nhi, ý bảo nàng tự mình xem. Lãnh Nhược Tuyết tiếp nhận thánh chỉ, vẻ mặt nghi hoặc mở ra. "Dạ Thần? Này là ai?" Lãnh Kình Thiên thấycháu bảo bối xem xong nội dungthánh chỉ rồi, cũng có tức giận như dự đoán,mới yên lòng tiếp. "Dạ Thần này cũng nằm trong năm đại gia tộc mạnh nhất,Dạ giaco thứ xuất nhị thiếu gia, trời sinh thân thể suy nhược nhiều bệnh, mẹ cả của là dì thất hoàng tử, là muội muội ruột thịt củaPhương quý phi." Lãnh Kình Thiên giải thích quan hệ rắc rối phức tạp này. Nghe gia gia giải thích xong Lãnh Nhược Tuyết liền hiểu được , nguyên lai lại cùng thất hoàng tử có liên quan, hoàng đế ràng đánh chủ ý lên gia gia nàng, nàng như thế nào thoát khỏi thất hoàng tử hồn bất tán kia ? Hừ! Tốt nhất đừng làm cho nàng nhìn thấy tênthất hoàng kia, nếu cho đẹp mặt , Lãnh Nhược Tuyết khỏi suy nghĩ phúc hắc trong lòng . "Gia gia, thánh chỉ này là viết , nhưng lấy chồng hay là do con quyết định !" Lãnh Nhược Tuyết có chút khinh thường , nàng đối hoàng gia có tình cảm gì , mới muốn có quan hệ với hoàng gia, tuy quan hệ này hơi xa , bất quá nếu nàng giả ngu lấy chồng, vậy hoàng đế cũng thể đem nàng xử trí, ai bảonàng là cái 'Ngốc tử' đâu! Thế giới này tuy là cường giả vi tôn, nhưng bao trùm lên cả hoàng quyền, vẫn là hoàng quyền cao nhất, cho nên nàng nghĩ gây phiền toái cho gia gia, tuy gia gia là cường giả linh mẫn hoàng cao nhất, dưới người là lệnh tôn, tuy nhiên vẫn phải là cường giả cấp lệnh tôn, ở thế giới này chỉ có lệnh tôn mới là cường giả chân chính, mới có tư cách ngồi cùng bàn với hoàng quyền, có thể chịu quản thúc của hoàng quyền, mà chỉ có trở thành linh thần mới chân chính bao trùm lên hoàng quyền, mà đây cũng là mục tiêu của nàng. "Đúng, ai dám ép buộc cháu ta, gia gia liền liều mạng cùng !" Lãnh Kình Thiên sủng nịch , hoàng đế kia thánh chỉ tứ hôn, căn bản là để trong lòng, chỉ là sợ cháu bảo bối biết được liền tức giận thôi,mà tại Tuyết Nhi cũng gây , cũng an tâm. "Tuyết Nhi, này cho con." Lãnh Kình Thiên đưa cho tuyết nhi khối bài tử kim sắc. Lãnh Nhược Tuyết hồ nghi nhìn gia gia, nhận lấy bài tử, nhìn nhìn, bài tử mặt phải chỉ có hai chữ 'Phượng thiên', mặt trái cái gì cũng có. " tại con là đệ tử của 'Phượng thiên học viện' , bài tử này là chứng minh thân phận của con, giữ cho kĩ, nếu đánh mất, học viện cho con vào cửa !" Lãnh Kình Thiên dặn . "Gia gia, tiến vào 'Phượng thiên học viện' cũng cần trải qua khảo nghiệm sao?" Lãnh Nhược Tuyết nhịn được tò mò hỏi, theo nàng biết 'Phượng thiên học viện' trong ba học viện lớn nhất của Lăng Phong đại lục, khảo nghiệm lúc nhập học rất nghiêm khắc, có thể trúng tuyển là đệ tử của 'Phượng thiên học viện', cho dù là thiên tài, ít nhất cũng phải là tinh . " cần, cần,gia gia ta cùng lão gia hỏa kia là bằng hữu nhiều năm, lại là sư phụ của Nhược Hàn, điểm ấy còn cho ta mặt mũi ? Huống chi cháu bảo bối của ta chịu học cái học viện kia của phải cảm thấy vinh hạnh mới đúng ." vẻ mặt Lãnh Kình Thiên kiêu ngạo mà . Lãnh Nhược Tuyết nghe được lời tự kỷ của gia gia, cái trán vạch mấy cái hắc tuyến, bất quá, nàng nếu muốn người khác phát ra thiên phú của mình, là phải cửa sau, nghĩ vậy, nàng khỏi cảm động vì gia gia lo lắng rất cẩn thận chu toàn cho mình. Hôm sau, nàng chào hỏi gia gia, liền mang theo Lục Đào 'Phượng thiên học viện' . 'Phượng thiên học viện' nằm ở tận cùng phía Bắc củaPhượng Đều, vì đường xá hơi xa, nên các nàng là ngồi linh thú phi hành 'Chuẩn' mà cho nhanh , 'Chuẩn' cùng loại loại với ưng đê giai linh thú, tuy rằng tốc độ phải rất nhanh, nhưng dịu ngoan, lại trải qua huấn luyện, là phương tiện mà người đại lục Lăng Phong hay dùng để thay thế bộ, vì “Chuẩn” rất lớn, lông mềm mại, khi bay thực vững vàng, cho nên rất được mọi người thích. Lãnh Nhược Tuyết nằm ở người 'Chuẩn', bên nhìn phong cảnh ven đường, bên nghe Lục Đào chuyện về ca ca nàng. "Thiếu gia rất thương tiểu thư, nếu ai dám khi dễ tiểu thư, thiếu gia khẳng định bỏ qua người nọ, chút cũng tha , lần trước thất hoàng tử thiếu chút nữa là bị thiếu gia giết chết." "Tiểu thư bị thương hôn mê mấy ngày nay, thiếu gia mỗi ngày đều vụng trộm đến xem tiểu thư." Lãnh Nhược Tuyết nghe Lục Đào về chuyện ca ca nàng xong, đối cái Nhược Tuyết ngốc kia là vừa hâm mộ lại ghen tị, bất quá nếu tại họ là thân nhân của nàng, như vậy nàng bảo vệ tốt loại tình cảm dẽ có được này . "Tiểu thư đến, trong học viện cho cưỡi linh thú , chúng ta phải bộ vào." Lục Đào giải thích . "Được" Hai người mang theo 'Chuẩn' hướng cửa học viện mà đến, lúc đến cửa bị người canh cửa ngăn cản, Lãnh Nhược Tuyết trực tiếp lấy ra khối bài tử, ngay lúc người canh của còn kinh ngạc đứng ngốc ở đó, nàng trực tiếp vào trong học viện. "Đây là tiểu thư của đại gia tộc nàoa, làm sao có thể có khối bài tử kia. . . Chẳng lẽ nàng là đại tiểu thư của Thủy gia? Trách được bộ dạng như vậy mỹ..." người canh cửa lâu sau mới phục hồi tinh thần lại vẫn lầu bầu . Lãnh Nhược Tuyết theo Lục Đào trực tiếp vào chỗ ở ca ca nàng, ca ca tại học, chỗ ở này là của mình ca ca nàng, Lãnh Nhược Tuyết cẩn thận đánh giá chỗ ở của ca ca, khung cảnh thanh u, đơn giản lịch tao nhã,cóchút giống tính cách ca ca nàng, tuy rằng bộ dáng ca ca trong trí nhớ có chút mơ hồ, bất quá vẫn có thể nhìn ra được ca ca kia khí chất xuất trần, rất khó tưởng tượng được người giống như ca ca có thể đem người đánh chết. "Tuyết nhi." tiếng gọi khinh ngạc đánh gãy trầm tư củaLãnh Nhược Tuyết . Lãnh Nhược Tuyết quay đầu, nhìn ngoài cửa, người kia như trích tiên xuất trần phiêu dật, nam tử tuyệt mỹ , đây là ca ca của nàng a? So với trong trí nhớ của nàng càng vĩ hơn? Nam nhân xinh đẹp nàng gặp qua ít, nhưng xinh đẹp, sạch , thanh tao, như trích tiên nhiễm bụi trần như thế vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, ngũ quan kia so với nữ tử còn muốn tinh xảo hoàn mỹ hơn, đủ để cho mọi nữ tử phải lâm vào xấu hổ, càng cảm thấy có từ ngữ nào có thể hình dung ra tuấn mỹ của ca ca. Lúc Lãnh Nhược Tuyết đánh giá ca ca mình đồng thời Lãnh Nhược Hàn cũng đánh giá nàng. Đây là Tuyết Nhi? Là Tuyết Nhi khi thanh tỉnh lại đây sao? Rất giống mẫu thân, thậm chí so với mẫu than còn đẹp hơn, Lãnh Nhược Hàn muội muội bảo bối của mình, tuy rằng nghe gia gia qua, Tuyết Nhi khôi phục thần trí, cũng có chuẩn bị, nhưng là chính mắt nhìn thấy, nội tâm vẫn kích động thôi. "Ca ca." Lãnh Nhược Tuyết có chút khẩn trương khẽ gọi.
chương 11: đây là thế nào? Lãnh Nhược Hàn kích động đem Lãnh Nhược Tuyết gắt gao ôm vào ngực. "Tuyết nhi." muội muội của , muội muội nhất, rốt cục thần trí cũng thanh tỉnh , là rất vui , nay chính mắt nhìn thấy muội muội tốt lên, mới chân chính yên lòng. "Tuyết nhi, muội trách ca ca chứ?" Lãnh Nhược Hàn có chút xác định hỏi. "Ca ca, trước kia là Tuyết Nhi hiểu chuyện, biết mọi việc ca ca làm đều muốn tốt choTuyết Nhi, tạiTuyết Nhi hiểu được , như thế nào có thể giận ca ca chứ! Ngược lại là Tuyết Nhi phải với ca ca tiếng 'Thực xin lỗi', trước kia là Tuyết Nhi làm cho ca ca thương tâm , nhưng về sau Tuyết Nhi tuyệt đối là muội muội mà ca ca có thể kiêu ngạo." Lãnh Nhược Tuyết chân thành , nàng như vậy, chủ yếu muốn cho ca ca mình biết, Nhược Tuyết hiểu chuyện trước kia thay đổi, từ nay Tuyết nhi là Tuyết nhi hoàn toàn mới. "Ngươi là muội muội ca ca hiểu nhất, ca ca làm sao có thể trách ngươi đâu! tâm nguyện lớn nhất của ca ca chính là Tuyết nhi có thể vĩnh viễn hạnh phúc, nếu ai dám khi dễ Tuyết nhi nhà chúng, ca ca tuyệt đối bỏ qua ." Lãnh Nhược Hàn đến đây , dung nhan xuất trần thanh tao kia cư nhiên lại mang theo tia tàn nhẫn hợp với khí chất. "Tuyết nhi cũng để cho kẻ nào khi dễ ca ca , chỉ có Tuyết nhi mới có thể khi dễ ca ca." Lãnh Nhược Tuyết nhìn ca ca tuyệt mỹ , có chút nghịch ngợm , ai, người nam nhân trưởng thành như vậy, làm cho nữ nhân phải sống thế nào a! "Được, ca ca chỉ để cho Tuyết nhi khi dễ." mặt Lãnh Nhược Hàn lộ vẻ sủng nịch . "Tuyết nhi, này cho ngươi." Lãnh Nhược Hàn từ trong nhẫn trữ vật lấy ra quả trứng màu trắng, ước chừng bằng hai bàn tay người lớn, đưa cho Lãnh Nhược Tuyết. "Đây là. . ." "Đây là hỏa sư đản." Lãnh Nhược Hàn giải thích . Linh thú cũng có phân chia tư chất , nếu trời sinh tư chất tốt, như vậy trưởng thành có thể trở thành thánh thú, thậm chí là thần thú, mà hỏa sư đản này chính là linh thú cao cấp, sau này trưởng thành có thể trở thành thánh thú, vì vậy mà hỏa sư đản này quả thực trân quý . "Ca ca hãy giữ lại để sau này dùng , muội bây giờ cần." Lãnh Nhược Tuyết , nàng sợ ca ca luyến tiếc dám dùng, có thứ tốt liền nghĩ đưa cho nàng, cho nên mới cự tuyệt. "Ca ca linh thú , quả trứng này là huynh thắng được trong cuộc tỷ thí của học viện, vốn dự định là cho Tuyết Nhi”.Lãnh Nhược Hàn giải thích, sao lại biết Tuyết nhi nghĩ gì chứ, xong liền trực tiếp dùng linh lực ngưng tụ thành cây châm, đâm vào đầu ngón tay Lãnh Nhược Tuyết, lên quả trứng, giọt máu rất nhanh liền bị hấp thu, ngay sau đó, quả trứng vỡ ra, bên trong chuôi ra cái gì như bàn tay lớn, toàn thân ẩm ướt, tiểu thú màu lửa đỏ. Tiểu thú đầu tiên là run lên, liếm láp lông tơ của mình cho khô sau đó bổ nhào vào trong lòng Lãnh Nhược Tuyết cọ cọ. phương thức khế ước chủ yếu của linh thú có 'Ngang hàng khế ước' cùng 'Chính và phụ khế ước', bất quá hai loại khế ước này chỉ có thể áp dụng cho linh thú trưởng thành, hơn nữa phải trải qua thuần hóa của thuần thú sư mới có thể dùng khế ước, nhưng là đối với linh thú mới nở từ trong trứng ra mà cũng cần phiền toái như vậy, có thể trực tiếp lấy máu nhận chủ, hơn nữa phương thức khế ước này chủ nhân cùng linh thú ăn ý hơn so với khế ước của linh thú trưởng thành rất nhiều. Vì vậy, trong số gia tộc lớn đều cấp cho những thiên tài trong gia tộc những quả trứng linh thú giao cho họ bồi dưỡng từ , bất quá bồi dưỡng linh thú từ thất mất rất nhiều thời gian và tiên của, mà linh thú trưởng thành có thể trực tiếp sử dụng, bởi vậy có rất nhiều người tình nguyện dùng nhiều tiền, tìm các thuần thú sư thu phục linh thú trưởng thành đến khế ước, họ cũng muốn chờ đợi linh thú bé tí trưởng thành vì thời gian đó rất rất lâu. "vậy kêu ngươi là Diễm !" Lãnh Nhược Tuyết vuốt ve bộ lông mềm mài của nó, nhè nhàng đùa , này vật cư nhiên vừa ra sinh ra là linh thú cấp bát. "Lãnh sư huynh, nữ nhân này là ai?" Huynh muội hai người vui vẻ trò chuyện, nhưng là, đột nhiên bị thanh bén nhọn đánh gãy . Lãnh Nhược Tuyết có chút hờn giận đưa mắt nhìn, nhìn chủ nhân của thanh kia, chỉ thấy chủ nhân thanh kia chính là mang vẻ mặt ghen tỵ trừng nàng, khuôn mặt kia coi như là xinh đẹp bởi vì ghen tỵ nên có chút vặn veo, hơn nưa nhìn ánh mắt của nữ nhân này nhìn ca ca giống như ca ca là vật sở hữu của nàng vậy, hận thể đem ca ca nuốt vào bụng.khi nhìn thấy nàng, hai mắt kai lóe ra tia ác động đầy cừu hận, nàng cũng có trêu chọc nàng ta a? Lãnh Nhược Tuyết biết làm sao chỉ có thể đưa mắt nhìn ca ca 'Họa thủy' kia của nàng, tuy nữ nhân ghen là thể đạo lý, nhưng nữ nhân ăn bậy dấm chua cũng rất đáng sợ, nhìn ánh mắt ghen ghét của nữ nhân này còn tưởng nàng giết cả nhà nàng ta a! "Ai cho ngươi vào." Lãnh Nhược Hàn ngữ khí lãnh đạm , đây là chuyện gì xảy ra, phải phân phó, cho bất luận kẻ nào quấy rầy sao? "Lãnh sư huynh, nữ nhân này là ai?" Giống nhau có nghe được giọng lãnh đạm cùng trách cứ của Lãnh Nhược Hàn , Phó Minh Châu cam lòng chất vấn, nàng là đại tiểu thư được sủng ái nhất ở Phó gia, là đệ nhất mỹ nhân của Đông Trì quốc, thậm chí nàng sớm nhận định, Lãnh sư huynh trước sau cũng thuộc về nàng, tại cư nhiên xuất nữ nhân làm cho Lãnh sư huynh đối sử đặc biệt như vậy, lại còn so với nàng muốn mỹ hơn, khỏi ghen ghét dữ dội, nàng chán ghét nữ nhân so với nàng mỹ hơn, lại còn muốn giành Lãnh sư huynh với nàng, còn hỏa sư đản nàng vẫn luôn ước ao kia, cư nhiên lại bị Lãnh sư huynh đưa cho nữ nhân trước mặt, nhìn Tiểu hỏa sư cắn cắn vỏ trứng kai là lòng đố kị của nàng ngày thiêu đốt. " ra ngoài!" Lãnh Nhược Hàn căn bản mặc kệ nàng. "Lãnh sư huynh, chúng ta đính hôn , ngươi làm sao có thể đối với ta như vậy?" Phó Minh Châu vẻ mặt ai oán , đôi mắt nước , rất là chọc người thương cảmn. Lãnh Nhược Tuyết nhìn nữ nhân vừa mới còn chanh chua, kiêu ngạo, trong nháy mắt giống như nữ tử nhu nhược bị người khi dễ, khỏi có chút trợn mắt há mồm, này, sắc mặt cũng biến đổi quá nhanh , nhìn ra là diễn trò, tuyết đối là diễn viên cao câp, sau đó có chút đồng tình nhìn ca ca, ca ca nàng có nhược điểm gì bị nữ nhân này nắm được bằng làm so có thể cùng với người như nàng đính hôn, việc này nàng cũng chưa nghe gia gia , chẳng nhẽ gia gia cũng biết? Đôi mắt đẹp lúng liến của Lãnh Nhược Tuyết đảo qua đảo lai đoán lung tung. "Cút xéo !" Lãnh Nhược Hàn thể nhịn được nữa , nếu nàng phải muội muội của bạn tốt mình, sớm trực tiếp đá nàng ra bên ngoài . "Ô ô ô. . ." Phó Minh Châu có chút oán hận khóc chạy ra, trực tiếp tìm đại ca nàng cáo trạng, hừ! Nàng bỏ qua cho nữ nhân kia. "Ca ca. . ." " cần để ý nàng, nàng chính là muội muội của bằng hữu huynh." Lãnh Nhược Hàn nhàng bâng quơ . việc vừa rồi như khúc nhạc đệm, làm ảnh hưởng đến tâm tình của huynh muội hai người , lại tiếp tục hàn huyên, Lãnh Nhược Tuyết thấy thời gian còn sớm , sợ gia gia chờ, liền cùng từ biệt, rời khỏi học viện, trước khi , lại đem theo thủy tinh mật gia gia cho để lại cho ca ca lọ thủy tinh mật có công hiệu nâng cao linh lực, vận vận trước mắt ca ca cần. "Tiểu thư, người trở lại." Lãnh Nhược Tuyết vừa trở lại Tuyết Hiên Các, Thúy Trúc lập tức lên tiếp đón. "Gia gia." "Tuyết Nhi trở lại, di, tiểu hỏa sư này. . ." ở Tuyết Hiên Các chờ cháu về, Lãnh Kình Thiên, nhìn tiểu Hỏa sư trong lòng Tuyết nhí,tiểu hỏa sư này cư nhiên là Linh thú cấp bát. "Nó kêu 'Diễm', là ca ca tặng cho con ." Lãnh Nhược Tuyết có chút bất đắc dĩ , cục cưng tỉnh lại mà nhìn thấy tiểu hỏa sư này,nhất định cáu kỉnh với nàng "Gia gia cũng có cái này cho ngươi." Lãnh Kình Thiên xong, liền lấy ra cái vòng tay màu tím đưa cho tuyết nhi. Lãnh Nhược Tuyết tiếp nhận vòng tay, vòng tay màu tím trong suốt nhìn nhìn qua rất giống thủy tinh tím, phi thường xinh đẹp, đây là trang sức sao,những vật chứ đồ có xinh đẹp như vậy a. "Đây là vật gia truyền của Lãnh gia chúng ta , là cái vòng tay trữ vật , bất quá, ở Lãnh gia chúng ta lãnh gia chưa ai có thể nhận chủ, gia gia tại tặng cho ngươi ." Lãnh Kình Thiên giải thích . " thể nhận chủ sao?" sau khi gia gia rời , Lãnh Nhược Tuyết nhìn vòng tay màu tím đeo cổ tay mình lẩm bẩm. Nghĩ nghĩ, Lãnh Nhược Tuyết dùng linh lực ngưng tụ thành châm lấy máu ở ngón tay, giọt lên mặt vòng tay thượng. Đây là thế nào? Cục cưng? hẹn lần sau với chương 12: vòng tay gian