CHÍ TÔN CUỒNG THÊ - Miêu Miêu Bảo Bối ( update c61) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Lăng Phong đại lục

      Chương 29: Thiên cơ thể tiết lộ

      EdiT: Hoàng


      Những lính đánh thuê phục hồi lại tinh thần tất cả đều gật đầu đồng ý với quan điểm của Phong Mạch Nhiên, tiểu thư của bọn họ là biến thái, nhưng người biến thái này là tiểu thư của bọn họ, là người mà bọn họ muốn theo, cho nên, càng biến thái càng tốt a!

      Thực lực là linh vương, có phòng ngự hình thánh khí, hơn nữa tiểu thư muốn giúp bọn khế ước linh thú, trời ạ trang bị như vậy, bọn họ trước kia mơ cũng dám nghĩ đến, nhưng diều này càng làm bọn họ thêm kiên định, muốn vĩnh viễn theo tiểu thư.

      Lãnh Nhược Tuyết nhìn mọi ngươi trước mặt đám mang theo vẻ mặt hưng phấn "Các ngươi là thuộc hạ của ta, như vậy ta đương nhiên cho các trang bị ngươi tốt nhất, về phần các ngươi có thể tiến bộ như thế nào, kia phải là ta có thể quyết định ." ý của nàng chính là, ta cho các ngươi cơ hội là cùng thời gian, các ngươi có thể có được thành tích như thế nào, phải do các ngươi chính mình cố gắng

      "Chúng ta làm cho tiểu thư thất vọng ." Mười lăm người trăm miệng lời .

      "Phùng Đạt, về sau ngươi là đội trưởng của bọn ." Lãnh Nhược Tuyết .

      "Dạ." Phùng Đạt vội vàng đáp, mặt khó nén loại tình cảm hưng phấn, vốn tưởng rằng theo vị tiểu thư này có thể bảo vệ tính mệnh là được, nhưng là nghĩ tới có kinh hỉ lớn như vậy.

      "Về sau việc gì, có thể giải quyết đều phải tự mình giải quyết, giải quyết được. . . Cũng cần đến phiền ta." Lãnh Nhược Tuyết thực phụ trách nhiệm tiếp, nàng chán ghét phiền toái.

      "..."

      Phùng Đạt ngẩn người, trợn tròn mắt, tiểu thư lời này là có ý gì a! Tiểu thư đây là muốn làm phủi chưởng quầy sao? Nhưng là, cũng thể mặc kệ bọn họ , nghĩ vậy, Phùng Đạt khỏi có chút ủy khuất nhìn Lãnh Nhược Tuyết

      "Kia nếu có chuyện giải quyết được, ta tìm ai a?" Phùng Đạt vẻ mặt mang biểu tình 'Tiểu thư ngươi thể quản chúng ta'.

      Lãnh Nhược Tuyết nghĩ nghĩ, sau đó thực phụ trách nhiệm tùy tiện chỉ, Phong Mạch Nhiên bị nàng bắt lính "Tìm huynh ấy, về sau huynh ấy chính là thủ trưởng trực tiếp của ngươi."

      "Tuyết nhi. . ." Phong Mạch Nhiên ủy khuất nhìn Lãnh Nhược Tuyết.

      "Liền quyết định như vậy, từ nay về sau Phong Mạch Nhiên, Dạ Thần còn có Mộc Lê đều là phó đoàn trưởng của dong binh đoàn chúng ta, về sau các ngươi có chuyện gì tìm bọn họ là được rồi, chính là đừng tới phiền ta." Lãnh Nhược Tuyết hạ quyết tâm phải làm phủi đại chưởng quỹ .

      "Ân, về sau việc tìm khắp là tốt rồi, đại mới tới tìm ta." Dạ Thần cũng chỉ vào Phong Mạch Nhiên .

      "Các ngươi. . ." Phong Mạch Nhiên hết chỗ rồi, những người này sao lại như vậy!

      Ai, Phùng Đạt xem như nhìn ra, những người này đều là muốn quản chuyền gì, đời này làm sao có thể có người lười như vậy đâu?

      "Tiểu thư, ta viết xong điều lệ cho dong binh đoàn, Phong đội trưởng cũng xem qua, muốn mời người phê chuẩn." Phùng Đạt tìm Lãnh Nhược Tuyết .

      "Huynh ấy xem qua thấy thành vấn đề là được, cần cho ta xem." Lãnh Nhược Tuyết nhìn xấp giất dày trong tay Phùng Đạt, cảm thấy có chút đau đầu .

      "Tiểu thư, ngài là đội trưởng, phải có người đồng ý, chúng ta mới có thể chiếu theo chấp hành ." Phùng Đạt giải thích .

      "Nga, vậy ngươi để đó trước, có thời gian ta xem." Lãnh Nhược Tuyết nhíu nhíu mày , phiền a!

      Phùng Đạt để điều lệ trong tay xuống liền làm việc khác.

      "Tiểu thư, chúng ta trở lại, hôm nay hái được thiệt nhiều thảo dược." Lâm Nguyên cầm trữ vật nhẫn trong tay đưa cho Lãnh Nhược Tuyết, biết tiểu thư là đan sư, cho nên chỉ cần nhìn thấy thảo dược, bọn họ đều bỏ qua, phải biết rằng, trước kia nếu là thảo dược bình thường bọn họ hái.

      "Cảm ơn." Lãnh Nhược Tuyết tiếp nhận nhẫn đem thảo dược chuyển vào trong giới chỉ của mình, sau đó lại đem nhẫn trả lại cho Lâm Nguyên, cơ bản, mỗi lính đánh thuê đều học được cách phân biệt thảo dược, miễn cho lúc làm nhiệm vụ gặp được thảo dược có giá trị lại biết.

      "Tiểu thư, ta còn nghe được tin tức." Lâm Nguyên thần bí .

      "Tin tức gì?" Lãnh Nhược Tuyết có chút tò mò, mấy ngày này, tầm mắt của mấy người Lâm Nguyên được đề cao ít, tin tức bình thường phỏng chừng là làm dậy nổi hứng thú của bọn .

      "Tử châu quả."

      "Ở đâu?" Tử châu quả cùng bích linh quả có tác dụng gần giống nhau, đều là đối với linh thú có lợi nhiều hơn, có thể giúp linh thú tấn giai, đối với con người lại chỉ có tác dụng bổ sung linh khí, đối với Lãnh Nhược Tuyết tử châu quả tuy rằng có cũng được mà có cũng sao, nhưng trong tay nàng cũng có tử châu quả, hơn nữa thú thú của nàng nhiều như vậy, về sau khẳng định cần dùng đến .

      "Cách nơi này ước chừng hai ngày lộ trình, hơn nữa nghe có thánh thú cấp 9 thủ hộ , Từ gia giống như ở đó, nghe đối với tử châu quả là tình thế bắt buộc." Lâm Nguyên đem tin tức nghe được cho Lãnh Nhược Tuyết nghe.

      Từ gia sao? Lãnh Nhược Tuyết gọi Phùng Đạt tới, muốn báo cho mọi người thu thập đồ đạc, bọn họ lập tức rời .

      "Tuyết nhi, vì sao chúng ta cấp như vậy?" Dạ Thần có chút cho nên nhìn Lãnh Nhược Tuyết .

      Phong Mạch Nhiên cũng hiểu nhìn Lãnh Nhược Tuyết, Tuyết nhi phải nghỉ ngơi hồi phục hai ngày mới xuất phát sao?

      Phải biết rằng, những ngày này, bọn họ chẳng những bắt rất nhiều cao giai linh thú đến khế ước, hơn nữa Tuyết nhi cũng thiếu an bài đặc huấn cho bọn , bọn họ đều có chút mệt muốn chết rồi.

      "Phía trước có tử châu quả." Lãnh Nhược Tuyết .

      "Hôm nay cho phép mọi người sử dụng phi hành linh thú." Lãnh Nhược Tuyết , đồng thời triệu hồi Vũ ra, nàng muốn mau chút tới phụ cận tử châu quả, để cả đội nghỉ ngơi tốt chút.

      Mọi người vừa nghe, vội vàng triệu hồi ra phi hành linh thú mình mới khế ước lâu, phải biết rằng, bình thường tiểu thư cho bọn họ sử dụng, tiểu thư là muốn huấn luyện chịu đựng của bọn họ.

      Phong Mạch Nhiên cũng triệu hồi ra phi hành linh thú mà mình vẫn có cơ hội sử dụng, làm tốt chuẩn bị, chỉ còn chờ Tuyết nhi hạ lệnh .

      Mộc Lê cũng có phi hành linh thú của mình, cũng chỉ có Dạ Thần có, nhưng lại cần người khác mời, lại càng ngượng ngùng, mà là trực tiếp ngồi ở lưng Vũ, cánh tay lại thực tùy ý vòng qua thắt lưng Lãnh Nhược Tuyết.

      "Tuyết nhi, ngươi phải bảo vệ ta, ta sợ cao." Dạ Thần vẻ mặt hơi sợ , hiển nhiên là muốn ăn định nàng .

      Lãnh Nhược Tuyết thấy da mặt dày chút biện pháp có, liếc trắng mắt, liền lười quản , nàng phất phất tay, ý bảo mọi người xuất phát.

      Chỉ dùng mấy giờ, bọn họ liền tới phụ cận tử châu quả, Lãnh Nhược Tuyết ngồi ở lưng Vũ, bay vòng, nhìn đến nơi cách tử châu quả gần nhất tập chung rất nhiều người, mọi người tựa hồ đều chờ tử châu quả thành thục, nàng chọn nơi cách tử châu quả xa lắm, chọn nơi làm doanh địa tạm thời, sau khi mọi người hạ xuống, rất nhanh dựng lên doanh trướng, nổi lửa chuẩn bị nấu cơm.

      "Tiểu thư, trừ bỏ Cuồng Mãng dong binh đoàn, hai đại dong binh đoàn là Cơn Lốc cùng Thương Vũ cũng tới, trong ngũ đại thế gia chỉ có Từ gia đến đây, mặt khác, còn có mấy đội là những dong binh đoàn cùng gia tộc phái tới, về phần thánh thú thủ hộ, nghe là kim cương cự viên cấp 9." Lâm Nguyên được Lãnh Nhược Tuyết phái thám thính tin tức trở về báo cáo.

      "Kim cương cự viên?" Lãnh Nhược Tuyết tự hỏi .

      "Tuyết nhi, kim cương cự viên dễ đối phó nga, đó là linh thú hiếm thấy có đủ hai thược tính công và thủ, sức lực lớn vô cùng, thực lực rất mạnh." Dạ Thần ở bên .

      Lãnh Nhược Tuyết gật gật đầu, nàng cũng biết kim cương cự viên rất khó thu phục, nhưng có Mị ở đây, nàng cũng phải thập phần lo lắng.

      "Đáng chủ nhân, sao ngươi có thể quên bảo Bối của ngươi chứ? Đồ ngốc tinh tinh kia cứ giao đưa cho Bảo Bối của người là tốt rồi." Bảo Bối nhảy vào trong lòng Lãnh Nhược Tuyết làm nũng .

      "Ngươi đánh thắng được?" Lãnh Nhược Tuyết nhìn từ xuống dưới Bảo Bối khéo léo đáng , liền nó này cánh tay bé bé, đôi chân , người ta cái tát phải đem nó đánh nát sao?

      "Chủ nhân, đánh nhau là hành vi dã man, Bảo Bối của ngươi làm sao có thể làm chuyện thô lỗ như vậy đâu?" Bảo Bối vẻ mặt vui , nó là thân sĩ phong độ, hồ ly thích đánh nhau.

      "Vậy ngươi có biện pháp nào?" Lãnh Nhược Tuyết có chút tò mò .

      "Thiên cơ thể tiết lộ!" Bảo bối thực thần bí .
      PhongVyB.Cat thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Lăng Phong đại lục

      Chương 30: Vì sao cứu người Từ gia chúng ta trước

      EdiT: Hoàng


      Vật này cư nhiên lại dám cùng nàng thừa nước đục thả câu, Lãnh Nhược Tuyết sờ sờ đầu Bảo Bối "Buổi tối ăn cơm có phần của ngươi."

      "Đáng chủ nhân, ngươi sao có thể nhẫn tâm bỏ đói Bảo Bối thân của ngươi đâu?" Bảo bối đáng thương hề hề, nước mắt rưng rưng , nhưng ánh mắt lại đắc ý nhìn về phía Dạ Thần, tràn ngập khiêu khích.

      Dạ Thần nhìn hồ ly màu tím nằm vào trong lòng Lãnh Nhược Tuyết làm nũng, thuận tiện khiêu khích , chỉ cảm thấy vô cùng chướng mắt, nếu có Tuyết nhi ở đây, sớm đem con thối hồ ly thích làm nũng ném ra bên ngoài, dám cùng tranh thủ tình cảm.

      Lãnh Nhược Tuyết nhìn người hồ tiếng động trao đổi ánh mắt, có chút đau đầu.

      "Chủ nhân, cơm chuẩn bị cho tốt." Mị nhảy đến vai Lãnh Nhược Tuyết nhàng .

      "Vẫn là Mị ngoan nhất." Lãnh Nhược Tuyết cố ý vuốt vuốt bộ lông xinh đẹp màu trắng của Mị.

      "Tuyết nhi, ta cũng thực ngoan!"

      "Đáng chủ nhân, Bảo Bối của ngươi cũng thực ngoan!"

      người hồ trăm miệng lời , ánh mắt ghen tị nhất tề bắn về phía Mị, phối hợp cách ăn ý.

      "Nhanh ăn cơm, cơm nước xong nghỉ ngơi sớm chút." Lãnh Nhược Tuyết .

      "Nga."

      Sáng sớm hôm sau, khi Lãnh Nhược Tuyết ra lều trại, chỉ nhìn thấy Phong Mạch Nhiên, Dạ Thần và Mộc Lê ở đó.

      "Sớm như vậy Phùng Đạt bọn họ ra ngoài?" Lãnh Nhược Tuyết có chút tò mò , bây giờ còn chưa ăn điểm tâm ? hay là nàng tới chậm?

      "Bọn họ có chút việc, lát trở về." Dạ Thần giải thích , sáng sớm, bọn họ liền quỷ quỷ sùng sùng, cũng biết là làm gì.

      "Tiểu thư, chúng ta trở lại." Phùng Đạt có chút ngượng ngùng .

      "Các ngươi. . . đây là bị người đánh cướp sao?" Phong Mạch Nhiên trừng to mắt, dám tin , chỉ thấy mười lăm người này, người người quần áo tả tơi, người còn mang theo vết máu, mặt khối xanh, khối tím, giống như vừa mới bị người đánh trận.

      "Tốt lắm." Lãnh Nhược Tuyết nhìn tình huống người bọn họ, Phong đại ca chỉ có thấy bề ngoài của bọn họ, nhưng nàng cũng chú ý tới, tại thực lực của bọn họ cùng lúc trước chưa tấn giai là giống nhau, huy chương nàng cho bọn huy là có tác dụng che dấu thực lực, xem ra được bọn họ dùng tới, tuy rằng, nàng cũng thèm để ý Từ gia cùng cuồng mãng dong binh đoàn, nhưng nàng cũng nhận tâm ý của bọn họ khi làm như vậy.

      Mà Dạ Thần cùng Mộc Lê cũng chỉ là liếc mắt nhìn bọn họ cái, cũng có phát biểu ý kiến gì.

      "Thiếu chủ, thiếu chủ, Phùng Đạt thiếu chút nữa liền thấy được ngài ." Phùng Đạt cả người là máu bất chấp ánh mắt khác thường của mọi người ở đây, trực tiếp bổ nhào vào người nam tử khóc rống , còn lại hơn mười người nâng hai cái cáng theo phía sau, cũng là vô cùng thê thảm.

      "Ngươi là Phùng Đạt? Ngươi làm sao?" Nam tử có chút khó hiểu , đội của Phùng Đạt thực lực ở dong binh đoàn mặc dù phải cao nhất, nhưng cũng tuyệt đối là số số hai, làm sao có thể thảm như vậy đâu, thương thương, tàn tàn.

      "Thiếu chủ, chúng ta gặp hai con thổ mãng, đều là thánh thú, cho nên chúng ta. . ." Phùng Đạt muốn lại thôi.

      "Thổ mãng? Vậy Lâm nhi cùng tam đệ của ta đâu? Bọn họ ở đâu?" nam tử trung niên từ trong đám người lao tới, vẻ mặt lo lắng hỏi.

      "Nhị tiểu thư cùng tam gia đều bị thổ mãng giết chết." Phùng Đạt vẻ mặt bi thống .

      " chết? Vậy thi thể đâu?" Nam tử trung niên mới tin lời của Phùng Đạt, tam đệ chính là linh hoàng, cho dù là gặp được thổ mãng cấp thánh thú cũng phải thể chống đỡ, huống chi còn có những lính đánh thuê này hỗ trợ, nhưng gặp được thổ mãng bị thương cũng là có thể, nhưng là làm sao có thể chết dễ dàng như vậy.

      "Bị thổ mãng ăn luôn ." Phùng Đạt mặt đỏ tim đập .

      "Bậy bạ, tam đệ của ta là linh hoàng, cũng bị thổ mãng ăn luôn, vậy các ngươi như thế nào còn khả năng còn sống?" Nam tử trung niên nổi giận , Từ Lâm Nhi chết sống cần, nhưng là tam đệ. . . là thân đệ đệ của .

      "Chúng ta được người cứu, nếu , chúng ta làm sao có thể còn sống." Phùng Đạt giải thích .

      "Vậy người cứu các ngươi đâu?" Nam tử trung niên phẫn nộ hỏi.

      "Cứu chúng ta sau, bọn họ liền rời ."

      "Vậy vì sao bọn họ cứu tam đệ ta trước, ngược lại cứu các ngươi?" Trung niên nam tử rất là tức giận.

      "Từ trưởng lão, chúng ta tuy rằng là lính đánh thuê, thân phận thấp kém, so ra kém tam gia cùng Từ nhị tiểu thư thân phận tôn quý, nhưng lính đánh thuê chúng ta cũng là do cha mẹ sinh ra, mời ngươi cần vũ nhục tôn nghiêm của chúng ta, huống chi ân nhân muốn cứu ai là chúng ta có thể làm chủ được sao?" Phùng Đạt lời chính nghĩa.

      Lời của Phùng Đạt khiến cho các dong binh đoàn ở đây đồng ý, vốn lời khinh thị sinh mệnh lính đánh thuê của Từ trưởng lão làm cho bọn họ có chút bất mãn, tại Phùng Đạt như vậy lại càng làm bất mãn của bọn họ hoàn toàn dẫn phát ra rồi.

      "Chính là, người Từ gia các ngươi tính mệnh quý giá, tính mạng lính đánh thuê chúng ta đáng giá sao?" Trong đám người biết là ai .

      "Đúng vậy, Từ gia là quá mức, đây phải là ỷ thế hiếp người sao?" Lại có người .

      "Trương Kiếm thiếu chủ, dong binh đoàn các ngươi bảo hộ bất lợi, chuyện này phải cho Tà gia chúng ta cái giao cho!" Nam tử trung niên bị mọi người ngươi câu ta lời chỉ trích, làm cho sắc mặt xanh mét, liền đem đầu mâu chuyển hướng về phía thiếu chủ cuồng mãng dong binh đoàn, muốn đòi giải thích.

      "Này. . ." Trương Kiếm nhíu nhíu mày, hung hăng trừng mắt nhìn Phùng Đạt liếc mắt cái, đương nhiên cho dong binh đoàn chọc phiền toái, sau đó lại quay đầu nháy mắt với thiếu chủ của hai dong binh đoàn Cơn Lốc cùng Thương Vũ là Minh Nhật cùng Thương Nhiễm, hy vọng bọn họ có thể giúp , nhưng ánh mắt hai người kia biết lại nhìn về phía nào, chính là nhìn , trong lòng vô cùng tức giận!

      "Từ trưởng lão, chuyện này quả là sai lầm của cuồng mãng dong binh đoàn chúng ta, vì bù lại Từ trưởng lão tang thân chi đau, chúng ta cuồng mãng dong binh đoàn nguyện ý đem bọn họ giao cho Từ trưởng lão ngài tùy ý xử trí." Trương Kiếm nhẫn tâm , tuy rằng đội của Phùng Đạt là chủ lực chi nhất của dong binh đoàn bọn , nhưng Từ gia dong binh đoàn bọn thể trêu vào, nếu chết vài người chỉ sợ khó tiêu mối hận này trong lòng Từ gia, cho nên đành phải hy sinh bọn họ, hy vọng Từ gia nhìn thấy thành ý của cần lại truy cứu.

      "Trương thiếu chủ, ngươi là người hiểu biết, gia chủ nhà chúng ta nhìn thấy thành ý của ngươi." Từ trưởng lão tán thưởng , Từ gia bọn họ cùng cuồng mãng quan hệ hợp tác vẫn rất thân mật, cho nên, biết gia chủ vì đệ đệ cùng Từ Lâm Nhi nhìn như được sủng ái mà tiêu diệt cuồng mãng dong binh đoàn, dù sao, Từ gia bọn họ có rất nhiều chuyện tiện ra mặt, vẫn là cần mượn dùng tay của cuồng mãng dong binh đoàn, nhưng là, nếu người chết cũng thể chút cũng truy cứu, mặt mũi Từ gia vẫn là phải tìm trở về .

      "Thiếu chủ, ngài thể vứt bỏ cho chúng ta a!" Phùng Đạt cực kỳ bi thương .

      "Thiếu chủ!"

      "Thiếu chủ!"

      " cần nữa, từ giờ trở các ngươi bị cuồng mãng dong binh đoàn xoá tên , các ngươi phải là người của cuồng mãng dong binh đoàn nữa." Trương Kiếm quyết tuyệt .

      "Các ngươi xuống theo giúp đệ đệ ta !" Từ trưởng lão gương mặt dữ tợn , giơ lên đao trong tay, đem linh lực hội tụ ở thân đao, hướng tới người hơn mười người bọn họ chém tới.

      "Đinh!" đao trong tay Từ trưởng lão trong tay bị đạo linh lực đánh rớt mặt đất.

      "Ai? Là ai, ra?" Từ trưởng lão thẹn quá thành giận quát.

      "Người mà ta cứu phải là người khác có thể tùy ý giết được!" hàng bốn người Lãnh Nhược Tuyết từ trong đám người ra.

      Bọn họ vừa xuất , lập tức làm kinh sợ ở toàn trường, kia tuyệt đại tao nhã làm cho người ta luyến tiếc dời tầm mắt.

      "Là các ngươi cứu bọn họ?" phục hồi lại tinh thần Từ trưởng lão nghiến răng nghiến lợi hỏi, trong bốn người bọn họ có cao cấp linh hoàng, cao cấp linh vương, nhưng thực lực nữ tử tuyệt mỹ này cùng nam tử thân hắc y, nhìn ra được.

      " sai, là chúng ta cứu ." Lãnh Nhược Tuyết lạnh lùng .

      "Vì sao cứu người của Từ gia chúng ta trước?" Từ trưởng lão phẫn nộ quát.

      (Bé Bi: người Từ gia các ngươi là cái quái gì chứ, giết hết còn tiếc, vì sao phải cứu)
      PhongVyViva Vivu thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Lăng Phong đại lục

      Chương 31: Kim cương cự viên

      "Bổn tiểu thư cứu người chỉ nhìn tâm tình, xem thân phận." Lãnh Nhược Tuyết khinh thường , người Từ gia làm sao, người Từ gia ở trong mắt nàng còn bằng đầu trư.

      "Ngươi. . . Từ gia chúng ta bỏ qua ngươi!" Từ trưởng lão lời uy hiếp, tức giận đến cả người phát run.

      "Đây là muốn uy hiếp chúng ta sao? Từ gia hổ là ngũ đại thế gia chi nhất, đúng là có khí phách a, ta sợ nha!" Lãnh Nhược Tuyết trào phúng , mặt lộ ra biểu tình sợ hãi.

      "Từ gia quá đáng, người ta cứu được người nhà bọn họ liền uy hiếp người ta, Từ gia cũng chỉ có điểm ấy khí độ a!" Toàn bộ nam nhân ở đây thấy nữ tử tuyệt sắc bị người uy hiếp, bị ủy khuất, lập tức lòng đầy căm phẫn xen mồm .

      "Tiểu thư, vừa rồi tiểu thư lại cứu Phùng Đạt cùng các huynh đệ lần, mấy người chúng ta nguyện làm tùy tùng cho tiểu thư, báo đáp đại ân của tiểu thư, ai dám gây khó dễ với tiểu thư, Phùng Đạt liền cùng liều mạng." Phùng Đạt vô cùng , tuy rằng biết căn bản tiểu thư cần bọn họ diễn trò như vậy, nhưng nếu bọn làm như vậy, trong lòng luôn cảm thấy băn khoăn, hơn nữa, bọn họ làm như vậy, cũng là vì làm cho người ta biết Từ gia cùng cuồng mãng dong binh đoàn vô tình vô nghĩa, ỷ thế hiếp người.

      "Các ngươi bị cuồng mãng xoá tên, vậy bổn tiểu thư thu nhận các ngươi." Lãnh Nhược Tuyết gật gật đầu , nàng phát đám người Phùng Đạt càng ngày càng phúc hắc, tốt lắm, nàng rất vừa lòng.

      "Các ngươi lại dám thu lưu người mà Từ gia chúng ta muốn giết." Từ trưởng lão tức giận đến mặt đều đen.

      "Ngươi cũng đều bỏ qua chúng ta, ta đây thu hay thu bọn họ có quan hệ gì." Lãnh Nhược Tuyết cho là đúng , căn bản đem Từ trưởng lão tức giận đến giơ chân để vào mắt.

      "Trương thiếu chủ. . ." Từ trưởng lão quay đầu nhìn về phía Trương Kiếm tìm kiếm trợ giúp, tuy rằng rất muốn giết chết bọn họ, thay đệ đệ chết xả giận, nhưng dù sao cũng là tộc trưởng của gia tộc cao nhất, còn có mất lý trí, nếu đối phương là cao cấp linh hoàng cùng linh vương sợ, kiêng kị là nữ tử tuyệt sắc trước mắt này, còn có tên nam nhân nghiệt kia, hai người này sâu cạn thế nào căn bản là nhìn ra, nhưng nếu bọn họ có thể giết chết hai thổ mãng cấp thánh thú cấp, như vậy thực lực tuyệt ở dưới , cho nên, cũng dám hành động thiếu suy nghĩ.

      "Từ trưởng lão, mới vừa rồi ta đem bọn họ xoá tên, ngươi cũng nghe được ." Trương kiếm lại ngốc, nếu người cũng giao ra, giết được hay giết được phải chuyện có thể quản.

      Trương Kiếm quay đầu nhìn về phía Lãnh Nhược Tuyết, Ở Lăng Phong đại lục khi nào đại mỹ nhân như vậy, Thủy gia Thủy Hinh Nhiên cùng so sánh với nàng quả thực chỉ là cây cỏ đuôi chó.

      "Xin hỏi đại danh của tiểu thư?" Trương Kiếm tự nhận là rất phong độ , chỉ có mới xứng có được tuyệt sắc mỹ nhân như vậy, khỏi có chút tự mình đa tình thầm nghĩ.

      Lãnh Nhược Tuyết nhìn thiếu chủ cuồng mãng dong binh đoàn, bộ dạng ra cũng ra khuông ra dạng, nhưng nhân phẩm lại được tốt lắm, bởi vì đối với có thiện cảm, cho nên căn bản nàng tính để ý đến .

      "Nương tử, người này ai a?" Dạ Thần vẻ mặt ghen tị bất mãn , hừ, dám đánh chủ ý tới Tuyết nhi, muốn sống nữa sao.

      " biết!" Lãnh Nhược Tuyết có chút bất đắc dĩ , nam nhân này, càng là thời điểm nhiều người lại càng muốn gọi nàng là nương tử.

      Trương Kiếm có chút dám tin, đại mỹ nhân như vậy vậy mà lập gia đình, nhưng nếu gả cho người, vậy cho dù nàng có đẹp, cũng là xứng với .

      Lãnh Nhược Tuyết có chút chán ghét nhìn Trương Kiếm liếc mắt cái, sau đó lại nhìn nhìn hai thiếu chủ của hai đại dong binh đoàn khác, thiếu chủ của hai nhà kia, vô luận là dung mạo vẫn là khí độ cũng phải tên họ Trương này có thể so sánh được, xem ra cuồng mãng dong binh đoàn sớm muộn gì cũng có ngày hủy ở tay .

      Minh Nhật cùng Thương Nhiễm nhìn thấy Lãnh Nhược Tuyết chuyển ánh mắt nhìn bọn , liền hữu hảo gật gật đầu.

      "Tiểu thư, lều trại dựng tốt lắm." Phùng Đạt tới .

      Lãnh Nhược Tuyết gật gật đầu, hoàn toàn nhìn Từ trưởng lão tức giận đến sắc mặt xanh mét, coi ai ra gì, trực tiếp vào bên trong lều trại nghỉ ngơi.

      Vừa mới vào bao lâu, bóng dáng màu tím liền nhảy vào trong lòng của nàng" chủ nhân đáng , Bảo Bối của ngươi trở lại!"

      Lãnh Nhược Tuyết nhàng sờ sờ bộ lông mềm mại người Bảo Bối, ngô, xúc cảm tốt.

      "Tinh Tinh kia đồng ý?" Lãnh Nhược Tuyết hiểu , chỉ cần là linh thú có trí tuệ đều đồng ý, dùng bích linh đan đổi tử châu quả cũng mệt.

      "Bảo bối xuất mã, ngốc tinh tinh kia dám đồng ý!" Bảo bối kiêu ngạo mà , hắc hắc, kế sách của nó chính là dùng bích linh đan của chủ nhân đáng đổi kia tử châu quả.

      "Nhưng, ngốc tinh tinh kia còn có cái điều kiện!" Bảo Bối có chút khó xử , tuy rằng nó luôn kêu tên kia ngốc tinh tinh, nhưng là tên kia mới ngốc, còn rất khôn!

      "Điều kiện gì?" Lãnh Nhược Tuyết có chút khó hiểu hỏi.

      "Nó muốn nhận ngươi làm chủ." Bảo bối có chút buồn bực , tên kia biết chủ nhân đáng là luyện đan sư sau, liền đánh chủ ý lên người đáng chủ nhân, ô ô ô. . . Đều là lỗi của nó, nó nên khoe khoang.

      "..."

      Lãnh Nhược Tuyết hết chỗ rồi, vì sao linh thú nàng gặp gỡ đều khôn khéo như vậy, nhưng là, nàng muốn con tinh tinh làm linh thú a, bên người của nàng có con tinh tinh lớn, chỉ nghĩ thôi nàng đều thấy khủng bố, kia phải trở thành mỹ nữ cùng dã thú sao!

      "Ngươi cùng nó , ta thu nó làm linh thú, nó nếu nguyện ý, làm cho nó nhận thức Phong đại ca vì chủ, ta bạc đãi nó" Lãnh Nhược Tuyết nghĩ nghĩ , Phong đại ca là người có thực lực yếu nhất trong mấy người bọn họ, nếu khế ước được đại tinh tinh thực lực tăng lên rất nhiều.

      “Làm sao vậy?" Dạ Thần đến hỏi, vừa mới nhìn thấy thối hồ ly kia trở lại, như thế nào lại ra ngoài.

      "Nó tìm con tinh tinh kia " Lãnh Nhược Tuyết giải thích.

      "Như thế nào, nó còn có thu phục? phải nó thực dễ dàng sao!" Dạ Thần có chút vui sướng khi người gặp họa.

      "Đại tinh tinh kia muốn nhận thức ta vì chủ, ta đồng ý, để cho Bảo Bối cùng nó , làm cho nó nhận thức Phong đại ca vì chủ." Lãnh Nhược Tuyết , nơi này nhiều người như vậy, nếu là bọn tự mình gặp đại tinh tinh, đúng là quá phương tiện, nàng cũng muốn trở thành bia ngắm của bọn họ.

      "Tuyết nhi, ngươi bất công, có chuyện tốt cũng nghĩ ta." Dạ Thần lên án , ánh mắt có chút ai oán nhìn Lãnh Nhược Tuyết.

      "Đừng cho ta ngươi muốn con đại tinh tinh kia." Lãnh Nhược Tuyết mới tin đối vói con tinh tinh kia cảm thấy hứng thú!

      "Dù sao ngươi chính là bất công." Dạ Thần có chút ủy khuất , đối với con tinh tinh kia là có hứng thú, nhưng là, chính là thích Tuyết nhi để bụng đối với nam nhân khác như vậy.

      "Buổi tối ăn thịt thổ mãng." Lãnh Nhược Tuyết cũng muốn nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp tung mỹ thực làm mồi.

      "Hảo, lấy đến đây !" Dạ Thần trực tiếp vươn tay đòi hỏi, miễn cho Tuyết nhi đổi ý, mấy ngày này, mãnh liệt cầu lâu, Tuyết nhi đều luyến tiếc lấy ra ăn.

      là cái ăn hóa, Lãnh Nhược Tuyết bất đắc dĩ xuất ra mấy chục khối thịt thổ mãng đưa tới trước mặt Dạ Thần.

      Dạ Thần khách khí vội vàng đem thịt thu vào trong giới chỉ của mình, giống như sợ có người cùng tranh vậy.

      "Phong đại ca, ngươi theo ta." Lãnh Nhược Tuyết giọng với Phong Mạch Nhiên.

      "Tuyết nhi, chúng ta đâu?" Phong Mạch Nhiên có chút khó hiểu, Tuyết nhi dẫn ra khá xa.

      Lãnh Nhược Tuyết dẫn Phong Mạch Nhiên tùy ý vài vòng, xác định phía sau có người theo, liền tiến vào cái sơn động, sơn động rất , phải cúi người mới có thể vào.

      "Bảo bối, bên nào?" Vào sơn động, Lãnh Nhược Tuyết nhìn Bảo Bối nằm trong lòng nàng hỏi.

      " bên trái, đến đầu là được." Bảo Bối .

      Hai người được ước chừng nửa giờ, rốt cục tới nơi vô cùng rộng mở rãi trong sơn động.

      Lãnh Nhược Tuyết nhìn Kim cương cự viên trước mắt cao ước chừng hơn mười thước, toàn thân được bao phủ bởi bộ lông màu đen, thân thể cường tráng giống như ngọn núi, nhịn được tán thưởng, đúng là đại tinh tinh tốt, đây có thể là linh thú cường tráng nhất mà nàng gặp qua.

      "Phong đại ca, con đại tinh tinh này về sau chính là linh thú của ngươi." Lãnh Nhược Tuyết .

      "A, Tuyết nhi, được, này được." Phong Mạch Nhiên bị lời của Tuyết nhi dọa đến, đây chính là thánh thú cấp 9 a, thánh thú cấp 9, Phong gia tổng cộng mới hai.

      "Nhận chủ !" Lãnh Nhược Tuyết trực tiếp đối kim cương cự viên , nghĩ tới con đại tinh tinh này cũng có được huyết mạch cao quý của viễn cổ linh thú.
      PhongVyViva Vivu thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Lăng Phong đại lục

      Chương 32: Ca ca bị thương

      Kim cương cự viên gật gật đầu, liền trực tiếp nhận chủ, sau lát, khế ước trận pháp biến mất, nhận chủ thành công.

      "Chủ nhân." Kim cương cự viên kêu tiếng, tuy rằng tại thực lực chủ nhân rất thấp, nhưng chủ nhân có bằng hữu như vậy, nó tin tưởng theo chủ nhân tuyệt đối là lựa chọn chính xác.

      "Ừ. . ." Phong Mạch Nhiên hiển nhiên vẫn còn ngây ngốc, nhưng cảm nhận được linh hồn chính mình cùng đại tinh tinh này liên hệ, biết muốn nhận chủ .

      "Tuyết nhi. . ." Phong Mạch Nhiên nhìn Tuyết nhi cũng biết cái gì cho phải, Tuyết nhi so với người nhà của đối tốt hơn rất nhiều, biết phải làm như thế nào mới có thể hồi báo Tuyết nhi.

      "Phong đại ca, chúng ta ra ngoài trước !" Lãnh Nhược Tuyết .

      "Kia tử châu quả. . ."

      "Ta thu lại rồi, yên tâm."

      "Vậy mau ra , miễn cho làm cho người ta phát ." Bên ngoài nhiều người như vậy chờ, nếu như bị người phát , tuyệt đối trở thành trọng tâm cong kích của mọi người.

      "." Tuy rằng Lãnh Nhược Tuyết cũng có đem những người đó để vào mắt, nhưng nhiều chuyện bằng thiếu chuyện, ai bảo nàng chán ghét phiền toái đâu!

      "Chủ nhân, ta muốn ở tại chỗ này tấn giai." Kim cương cự viên có chút nhăn nhó , nó đợi lâu lắm, tại rốt cục có cơ hội, khắc nó cũng muốn đợi.

      "Nơi này? Bên ngoài thiệt nhiều người, ngươi ở tại chỗ này an toàn." Phong Mạch Nhiên có chút lo lắng .

      "Chủ nhân yên tâm, nơi này cũng phải là vào dễ dàng như vậy." Kim cương cự viên rất tin tưởng .

      "Phong đại ca, để cho nó ở tại chỗ này tấn giai !" Lãnh Nhược Tuyết tự hỏi, nằng lực thích ứng của linh thú đều là rất mạnh, lại có thủ đoạn bảo mệnh của chính mình, nếu nó nắm chắc, vậy cũng có vấn đề gì, huống chi còn có bọn họ ở bên ngoài canh giữ.

      "Vậy được rồi, chính ngươi cẩn thận." Phong Mạch Nhiên , Tuyết nhi có việc gì vậy khẳng định có việc gì, tại hăn đối với Tuyết nhi sùng bái nhưng là thực mù quáng mà.

      Dạ Thần thấy hai người trở lại, trong tay còn mang theo mấy con thỏ, biết tình muốn làm xong.

      "Mệt mỏi , lập tức là có thể ăn cơm ." Dạ Thần đến bên người Lãnh Nhược Tuyết .

      "Làm sao vậy, lại xảy ra chuyện gì ?" Lãnh Nhược Tuyết nhìn đến Dạ Thần mặt có chút vui sướng khi người gặp họa, nhịn được hỏi.

      "Vừa rồi Từ trưởng lão nhìn thấy chúng ta ở nướng thịt thổ mãng chúng ta là ăn thịt người Từ gia bọn họ." Dạ Thần giải thích.

      "Từ trưởng lão, lời ấy sai rồi, chúng ta ăn thịt thổ mãng chính là thay người Từ gia các ngươi báo thù đâu!" Lãnh Nhược Tuyết cười khẽ hướng Từ trưởng lão , thổ mãng đáng thương, đều chết còn phải thay bọn họ chịu tiếng xấu thay cho người khác.

      Mà Từ trưởng lão ràng là năng lực thừa nhận quá kém, nghe xong lời của nàng, thẳng tắp bị tức hôn mê bất tỉnh.

      "Tiểu thư, ngài thực là thần tượng của ta a!" Phùng Đạt vẻ mặt sùng bái , câu dầu tiên của tiểu thư trực tiếp đem cường giả cấp bặc linh hoàng cao nhất hôn mê, là quá lợi hại .

      "Các ngươi cũng sai a!" Phong Mạch Nhiên đột nhiên , lúc đầu còn cảm thấy những lính đánh thuê này đều là những hán tử trực lai trực khứ, nhưng là thể tưởng được, bọn họ cư nhiên cũng phúc hắc như vậy. Tuồng diễn lúc trước thiếu chút nữa nghĩ đó là .

      "Hắc hắc, đây đều là tiểu thư có cách dạy." Phùng Đạt cũng dám kể công nga, đều là nhờ tiểu thư trong khoảng thời gian này huấn luyện tốt.

      "Ý của ngươi là, đều là tiểu thư ta đem các ngươi làm hư!" Lãnh Nhược Tuyết có chút có ý tốt .

      " phải, phải." Phùng Đạt sợ tới mức vội vàng phủ nhận, trời ạ, tiểu thư cũng nên giận a, huán luyện kia của tiểu thư điểm tử nhiều lắm, ăn tiêu a!

      "Xem đem ngươi dọa, yên tâm, hôm này tâm tình tiểu thư ta rất tốt, cùng ngươi so đo ." Lãnh Nhược Tuyết , thuận tiện từ trong giới chỉ lấy ra nhất xấp giấy đưa cho Phùng Đạt.

      "Về sau theo cái này chấp hành, ta nghỉ ngơi." xong, Lãnh Nhược Tuyết liền trực tiếp vào lều trại.

      Phùng Đạt khóe miệng có chút run rẩy nhìn nội dung giấy, trán mồ hôi lạnh chảy ròng.

      "Làm sao vậy, ta xem xem." Phong Mạch Nhiên , sau khi xem xong trán mấy cái hắc tuyến, Tuyết nhi đây là muốn dong binh đoàn bọn họ có sinh ý sao? .

      "Tốt lắm, rất hợp ta ý." Dạ Thần xem qua sau thực đồng ý

      Lãnh Nhược Tuyết vào lều trại sau, liền trực tiếp 'Càn khôn vòng tay', Thanh Tước đem tử châu quả trồng tốt lắm.

      "Tỷ tỷ."

      Lãnh Nhược Tuyết ôm lấy tiểu oa nhi béo vù vù, phấn nộn nộn, ở khuôn mặt xinh đẹp nhắn hôn cái, liền đến trước mặt tử châu quả.

      Tử châu quả cùng bích linh quả bộ dạng có điểm giống, chính là màu sắc quá giống nhau, tử châu quả là tử hồng sắc, phi thường xinh đẹp.

      "Tỷ tỷ!" Tiểu Lang phong phong nhìn thấy Lãnh Nhược Tuyết vui chạy tới.

      "Tiểu phong phong, ở bên trong này cho bướng bỉnh nga." Lãnh Nhược Tuyết ôm lấy tiểu Phong Phong có chút béo , vật này ở bên trong ngây người vài ngày, có chút mập ra.

      "Ừ, phong phong thực ngoan ." Tiểu Lang .

      "Thanh Tước, tỷ tỷ ra ngoài trước." Lãnh Nhược Tuyết , liền ôm Tiểu Lang cùng nhau rời khỏi 'Càn khôn vòng tay' .

      "Nhiên ca ca, có thể nhìn thấy ngươi ở đây tốt."

      Lãnh Nhược Tuyết ra lều trại, liền nhìn thấy thanh tú cùng Phong Mạch Nhiên chuyện, kia tuy rằng cùng Phong Mạch Nhiên chuyện, nhưng là ánh mắt lại càng ngừng nhìn hướng Dạ Thần.

      "Người kia là ai?" Lãnh Nhược Tuyết đến bên người Dạ Thần tò mò hỏi.

      "Hình như là người cùng dong binh đoàn trước kia của ?" Dạ Thần có chút hờn giận , nữ nhân chết tiệt, lại dám đánh chủ ý đến .

      "Tỷ tỷ hảo, cảm ơn ngươi chiếu cố Nhiên ca ca." thanh tú kia làm như quen biết đến trước mặt Lãnh Nhược Tuyết.

      "Đợi chút, ngươi là ai a?" Lãnh Nhược Tuyết có chút khó hiểu , ánh mắt lại nhìn về phía Phong Mạch Nhiên, nữ nhân này nghĩ đến nàng là ai a, cần nàng đến cảm tạ sao? nữ nhân dối trá, cứ nghĩ mặt mang theo ý cười, có thể đủ che dấu trong lòng ghen tị sao? Trong mắt nữ nhân kia mang theo ghen tỵ tuy rằng chợt lóe mà qua, nhưng lại trốn thoát ánh mắt của nàng.

      "Tỷ tỷ, ta gọi là Hồng Tú, là bằng hữu của Nhiên ca ca." Hồng Tú ý cười trong suốt, đúng là người ôn nhu a.

      "Ngươi nếu chỉ là bằng hữu của Phong đại ca, như vậy tiếng cảm ơn này như thế nào cũng tới phiên ngươi tới , huống hồ, ta mới 15 tuổi, ngươi xác định chính mình hơn ta sao?" Lãnh Nhược Tuyết lạnh lùng , chút cũng chừa cho nàng ta chút mặt mũi, thể làm chung nhân, cũng dám đến trêu chọc nàng.

      "Nhiên ca ca, ta. . ." Hồng Tú đôi mắt rưng rưng hơi ủy khuất nhìn Phong Mạch Nhiên, lòng ngóng trông Phong Mạch Nhiên có thể thay nàng chuyện, trước kia ở đoàn đội, Nhiên ca ca luôn rất chiếu cố nàng.

      "Nơi này phải nơi ngươi có thể đến, trở về !" Phong Mạch Nhiên có chút kiên nhẫn , những người trong dong binh đoàn kia, tại cảm thấy cùng chút quan hệ cũng có.

      "Nhiên ca ca. . ." Hồng tú trợn tròn mắt, thể như vậy a!

      "Bị dong binh đoàn bậc hai xoá tên có gì, huynh đệ ta còn là người bị đại dong binh đoàn đứng thứ hai xoá tên." Phùng Đạt vỗ vỗ bả vai Phong Mạch Nhiên an ủi .

      " sai, các vị, về sau dong binh đoàn của chúng ta chính là 'Liệt Diễm dong binh đoàn' " Phong Mạch Nhiên lớn tiếng tuyên bố.

      Phong Mạch Nhiên vừa xong, rất nhiều dong binh đoàn có ý định muốn giao hảo với bọn họ cùng vài gia tộc đều đến đây chúc mừng, tuy rằng, thành lập dong binh đoàn cũng phải là chuyện gì to tát, nhưng ai bảo thực lực của người ta lại rất cao.

      "Chúc mừng !" Minh Nhạt cùng Thương Nhiễm cố ý đến trước mặt Lãnh Nhược Tuyết , bọn họ biết, tuyệt sắc trước mắt này mới là người trung tâm ở đây.

      "Cảm ơn."

      "Các vị, vì cảm tạ mảnh tâm ý của mọi người, ta quyết định, mời mọi người trước tới đây chúc mừng ở đây cùng ăn thịt thổi mãng." Lãnh Nhược Tuyết , nếu người khác ý định giao hảo, nàng cũng thể quá mức cự nhân ngoài ngàn dặm, hơn nữa, ý tứ của nàng rất ràng, những người tới chúc mừng trước đều mời, những người đến sau là có phần.

      " vậy chăng?"

      " tốt quá "

      "Có lộc ăn !" ít người trước đến chúc mừng nghĩ tới còn có chuyện tốt như vậy, đều vui vẻ , thịt thổ mãng, cũng phải ai cũng có cơ hội ăn được.

      "Này. . . Chúng ta còn biết tên chư vị?" Minh Nhật cùng Thương Nhiễm cùng Lãnh Nhược Tuyết bốn người ngồi vây quanh cùng chỗ sau, nhịn được hỏi.

      "Phong Mạch Nhiên."

      "Mộc lê."

      "Dạ Thần, nàng là nương tử của ta, Lãnh Nhược Tuyết." Dạ Thần trực tiếp giới thiệu, muốn đem tình địch bóp chết ở trong trứng.

      "Lãnh Nhược Tuyết? Là cháu của đông trì Lãnh đại tướng Lãnh Nhược Tuyết sao?" Minh Nhật có chút kinh ngạc .

      Lãnh Nhược Tuyết gật gật đầu, chẳng lẽ thiếu chủ cơn lốc cũng nghe tích ngốc tử của nàng sao? Cơn lốc hẳn là ở Nam Tịch quốc !

      "Lãnh Nhược Hàn là ca ca ngươi?" Minh Nhật lại hỏi.

      "Ân, Minh đại ca quen biết ca ca ta sao?" Lãnh Nhược Tuyết có chút hồ nghi .

      "Ca ca ngươi bị thương!" Minh Nhật giải thích .
      PhongVy thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Lăng Phong đại lục

      Chương 33: Rời

      "Ngươi cái gì?" Lãnh Nhược Tuyết dám tin .

      "Lãnh Nhược Hàn bị thương, hơn nữa nghe bị thương rất nặng." Minh Nhật giải thích.

      Ca ca làm sao có thể bị thương? Lãnh Nhược Tuyết thể tin, có nàng lưu lại linh quả, ca ca sớm nên đột phá trở thành linh hoàng, làm sao có thể bị thương?

      "Tuyết nhi, ngươi bình tĩnh chút." Dạ Thần đau lòng đem Lãnh Nhược Tuyết ôm vào trong ngực an ủi, Tuyết nhi đối người ngoài luôn rất lạnh đạm, nhưng là đối với người thần của mình cùng người mà nàng nhận định lại vô cùng coi trọng, vừa nghe thấy ca ca chính mình bị thương, còn có chút hoảng.

      "Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?" Lãnh Nhược Tuyết mắt đẹp rưng rưng có chút bất lực nhìn Dạ Thần .

      "Đừng lo lắng, có việc gì ." Dạ Thần an ủi , còn chưa thấy qua Tuyết nhi bất lực như vậy.

      "Tuyết nhi, đừng lo lắng, Nhược Hàn có việc gì" Phong Mạch Nhiên cũng an ủi, ở trong lòng , Tuyết nhi vẫn đều là người tâm phúc của , là kiên cường, cho nên, chợt nhìn đến Tuyết nhi nhu nhược như vậy, bộ dáng bất lực, cũng cảm thấy vô cùng đau lòng.

      "Ta muốn trở về phượng đều, ta phải về xem ca ca." Lãnh Nhược Tuyết có chút bối rối .

      "Được, vậy chúng ta trở về." Dạ Thần trấn an .

      "Phong đại ca, ta có mấy câu muốn cùng ngươi ." Lãnh Nhược Tuyết đối Phong Mạch Nhiên .

      "Ân." Phong Mạch Nhiên đứng lên, cùng Lãnh Nhược Tuyết cùng nhau vào lều trại.

      "Phong đại ca, ngươi cầm lấy cái này." Lãnh Nhược Tuyết đưa cho cái bình ngọc.

      "Đây là cái gì?" Phong Mạch Nhiên có chút tò mò.

      "Độc dược."

      "..."

      "Sau khi ta rời chỉ sợ có người động chút tâm tư, đến lúc đó Phong đại ca cần nương tay." Lãnh Nhược Tuyết giao cho , nàng có thể rời trước, nhưng Phong đại ca còn được.

      "Mị."

      "Chủ nhân, ta bảo vệ tốt bọn họ ." Mị phi vô cùng am hiểu ý , nó biết chủ nhân lo lắng bọn họ, cho nên muốn đem nó lưu lại.

      "Cảm ơn." Lãnh Nhược Tuyết ôm chặt thân hình nhắn khóe léo đáng của Mị, có chút tha , có Mị ở đây nàng yên tâm ít.

      "Phong đại ca, sau khi người ra khỏi đây để cho Phùng Đạt tiến vào." Lãnh Nhược Tuyết .

      "Ân." Mị nhảy lên vai Phong Mạch Nhiên, theo Phong Mạch Nhiên ra lều trại.

      "Tiểu thư." Phùng Đạt vào có chút lo lắng nhìn Lãnh Nhược Tuyết, vừa nghe đại ca tiểu thư xảy ra chuyện, tiểu thư đối với người ngoài như bọn họ còn coi trọng như vậy, huống chi là người thân của chính mình!

      "Bảo vệ tốt bọn họ." Lãnh Nhược Tuyết thẳng, cũng đưa cho lọ độc dược.

      "Ta mặc dù cho các ngươi ỷ thế hiếp người, nhưng là lại càng muốn các ngươi bị người khi dễ, cho nên, nếu ai dám khi dễ các ngươi, trăm ngàn cần nương tay, cũng cần sợ chọc phiền toái cho ta, tiểu thư ta tuy rằng chán ghét phiền toái, nhưng là cũng e ngại phiền toái, phải biết rằng, người Lãnh gia cũng phải là dễ khi dễ ." Lãnh Nhược Tuyết dặn dò, người Lãnh gia luôn rất bao che khuyết điểm, mà sở dĩ nàng như vậy với Phùng Đạt, cũng là sợ Phong đại ca băn khoăn nhiều lắm, hạ thủ được.

      "Tiểu thư yên tâm, Phùng Đạt làm cho bất luận kẻ nào khi dễ người Lãnh gia chúng ta." Phùng Đạt cam đoan , sớm đem chính mình trở thành phần tử của Lãnh gia, có chủ nhân bao che khuyết điểm như vậy, chính là may mắn của đám thuộc hạ bọn họ!

      "Các ngươi ở trong này cùng Phong đại ca, chờ kim cương cự viên tấn giai sau có thể cùng Phong đại ca cùng nhau trở về phượng đều, cũng có thể ở đây lịch lãm." Lãnh Nhược Tuyết cho bọn họ hai lựa chọn.

      Phùng Đạt gật gật đầu "Tiểu thư yên tâm, thuộc hạ cam đoan để cho bất luận người nào thiếu cây tóc ."

      "Mộc lê, ngươi lưu lại bảo hộ bọn họ , khi tất yếu, giết tha!" Dạ Thần cũng đối Mộc Lê giao phó, trong mắt hàn quang chợt lóe mà qua.

      Lãnh Nhược Tuyết trước khi rời đưa cho Minh Nhật viên thiên nguyên đan, cho Thương Nhiễm viên linh quả, coi như là báo đáp bọn họ báo tin chi ân, sau đó liền cùng Dạ Thần ngồi lưng Vũ rời khỏi mê huyễn rừng rậm.

      Từ trưởng lão vừa thấy hai người kiêng kị nhất rời , liền lại có chút rục rịch, hừ, xem tại còn ai có thể hộ được các ngươi, hai người nhìn thấu vừa rời , ở nơi này chỉ có là thực lực cao nhất .

      " tại nên là lúc chúng ta hảo hảo tính toán sổ sách!" Từ trưởng lão có chút tự tin đối đám người Phùng Đạt .

      "A, Từ trưởng lão như thế nào giả chết?" Phùng Đạt trào phúng , khi tiểu thư ở đây, cũng thấy có thần khí như vậy.

      "Lão đại, chuyện này huynh chắc chắn hiểu, người có địa vị càng cao, kỳ càng sợ chết, nắm chắc đánh thắng được tiểu thư nhà chúng ta, đương nhiên chỉ có thể giả chết ." Lâm Nguyên rất phối hợp .

      "Nga, khó trách. . ." Phùng Đạt bày ra bộ dáng ta hiểu.

      "Các ngươi. . . Các ngươi. . . Lão phu bỏ qua các ngươi!" Từ trưởng lão nghiến răng nghiến lợi , trong lòng hận a, đại linh sư nho cư nhiên cũng dám đến chê cười .

      "Các ngươi rất làm càn , cái đại linh sư cư nhiên cũng dám càn rỡ như thế, các ngươi đặt tôn nghiêm của cường giả ở chỗ nào?" Trương kiếm nhìn như vô cùng có chính nghĩa trách cứ , kỳ , như vậy cũng là muốn mượn tay Từ trưởng lão giết bọn họ, giúp chính mình xả giận, ai bảo Lãnh Nhược Tuyết lại nhìn , hừ, bất quá chỉ là nữ nhân gả cho người, căn bản xứng với , nhưng là, trời sinh cảm giác về ưu việt lại khiến cho thể dễ dàng tha thứ cho kẻ nhìn như thế.

      Động đến tôn nghiêm cường giả, như vậy Từ trưởng lão cho dù muốn ra tay cũng được, cường giả, làm sao có thể cho phép chính mình bị cái con kiến khi nhục đâu, đây chính là tình liên quan đến vấn đề tôn nghiêm, mặt mũi.

      "Các ngươi chịu chết !" Từ trưởng lão cả giận .

      "Đợi chút, Từ trưởng lão, ngươi xác định ngươi muốn giết bọn họ?" Minh Nhật hỏi, được chỗ tốt lớn như vậy từ chỗ Lãnh Nhược Tuyết, muốn mặc kệ đều được a!

      "Đúng vậy, Từ trưởng lão, ngươi vẫn là nên hiểu mọi chuyện trước mắt!" Thương Nhiễm cũng phụ họa .

      "Hai vị thiếu chủ đây là muốn thay bọn họ xuất đầu ?" Từ trưởng lão hờn giận chất vấn, hy vọng cơn lốc cùng thương vũ hai đại dong binh đoàn nhúng tay vào ân oán của bọn họ.

      "Từ trưởng lão, chúng ta cũng là vì tốt cho ngươi, tuy rằng tiểu thư người ta rời , nhưng nếu để lại thứ bảo mệnh cho thuộc hạ của mình, ngươi cho là người ta yên tâm rời ?" Minh Nhật thực 'Hảo tâm' nhắc nhở .

      "Này. . ." Từ trưởng lão nghe xong lời của Minh Nhật có chút do dự, cũng phải là ngốc tử, đương nhiên muốn trêu chọc địc nhân mà mình biết .

      Mà ngay tại lúc do dự, đạo thiên địa quy tắc buông xuống .

      "Này. . . Đây là thánh thú cấp 9 tấn giai sao?" Từ trưởng lão giờ phút này tâm thần đều bị thánh thú tấn giai hấp dẫn, làm sao còn có tâm tư thay đệ đệ báo thù a, thánh thú cấp 9 tấn giai, đó phải là thần thú sao? Toàn bộ Lăng Phong đại lục còn ai có thể khế ước thần thú, nếu có thể có được thần thú, địa vị của ở trong gia tộc cũng gần với gia chủ, cho nên, này thần thú này nhất định phải có được đến.

      Người ở đây tất cả đều sợ ngây người, nhưng làm cho bọn họ kinh ngạc còn ở phía sau, bởi vì theo thiên địa quy tắc buông xuống sau, lại có đạo thiên địa quy tắc cũng tùy theo buông xuống.

      Mọi người khỏi có chút há hốc mồm, này. . . Đây là có hai thánh thú tấn giai sao?

      Thấy đạo thứ hai thiên địa quy tắc buông xuống, Phùng Đạt bọn họ chỉ biết, Phong đội trưởng cũng tấn giai, tốt quá, cứ như vậy dong binh đoàn bọn họ lại có nhiều thêm linh hoàng .

      "Chủ nhân." Kim cương cự viên hóa thành hình người vui vẻ .

      "Kim cương, cảm ơn !" Phong Mạch Nhiên nhìn nam tử trước mặt cao chừng hai thước, dung mạo tuấn cảm kích , nếu phải kim cương tấn giai, cũng có khả năng dễ dàng liền tấn hai giai, trở thành linh hoàng.
      PhongVyB.Cat thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :