1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

CHÂN LONG va phải ÁC NỮ - Đồng Linh Yểu (49/105c)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 40: Ôn nhu
      Editor: Yenhi

      ra Mộ Dung Phách Sùng chỉ cần đứng trước camera, cần nhiều động tác phụ trợ quá mức, vẫn có thể mê hoặc người khác.


      thẳng ra chính là giá áo trời sinh, kiểu quần áo như thế nào mặc người , đều có thể thể ra mị lực đàn ông khác người.


      “Chụp rất tốt nha.” Lâm Di cầm ảnh chụp phát ra tiếng cảm thán kinh ngạc.


      Doãn Ninh liếc mắt nhìn ảnh chụp cái, cảm giác hoàn mỹ lắm, nhưng vẫn phụ họa thêm: “ trời sinh là cái giá áo, muốn chụp xấu cũng khó.”


      Mộ Dung Phách Sùng ngồi ở bên giống như chuyện liên quan đến mình, nhìn phong cảnh xa xa ngoài cửa sổ, đầu óc lại nhớ tới cổ đại nên cách đây thời … quốc gia của , con dân của .


      “Như vậy , chúng ta ký hợp đồng, đến lúc đó chúng tôi sắp xếp công việc cho , thấy như thế nào?” Lâm Di nhìn thoáng qua Mộ Dung Phách Sùng, đôi mắt lên ái mộ ràng.


      Doãn Ninh gật gật đầu, “Đương nhiên có thể, nhưng mà tôi nhất định phải là người đại diện của , chị nhìn dáng vẻ người sống chớ lại gần của , trừ tôi ra, có người thứ hai có thể nghe lời.”


      Lâm Di do dự hồi, nếu phải từng thấy cách ở chung của Mộ Dung Phách Sùng và Doãn Ninh, hoài nghi Mộ Dung Phách Sùng có bệnh tự kỷ, nếu như vậy, đáng tiếc cho khuôn mặt tuấn đó.


      Bất đắc dĩ, lúc này Lâm Di mới gật gật đầu đồng ý.


      Doãn Ninh vui vẻ thiếu chút nữa đứng lên hoan hô, bình tĩnh lại, giả bộ dáng vẻ chuyên nghiệp, “Được. Chúng tôi chờ hợp đồng của chị, đừng để chúng tôi chờ lâu nha, hợp tác vui vẻ.”


      Lâm Di thể tin được nhìn dáng vẻ làm bộ làm tịch của Doãn Ninh, nhưng nghĩ đến soái ca Mộ Dung Phách Sùng kia tuyệt đối phải là người tầm thường, cười cười gì nữa.

      *

      Trở lại chung cư, sau lưng còn có cái đuôi Mục Tử Ni theo, Doãn Ninh cảm thấy khó chịu, lạnh lùng hạ lệnh đuổi khách, “Cậu về nhà .”


      Mục Tử Ni méo miệng, đáng thương đưa ngón tay lên, “Chỉ đêm nữa thôi.”


      “Ở chỗ của mình đêm nữa cậu cũng phải trở về, đến lúc đó cậu vẫn phòng gối chiếc, phải sao?” Doãn Ninh cố ý kích thích.


      “Ai , qua ngày mốt là Kỳ Khoa trở lại.”


      Kỳ Khoa là bạn trai bây giờ của Mục Tử Ni, ở bên nhau được tháng, bởi vì công việc của Kỳ Khoa bận rộn, thường xuyên công tác, cho nên Mục Tử Ni mới có cơ hội câu dẫn tùm lum người.


      phải cậu là cong sao?” Doãn Ninh khinh thường ánh mắt kén vợ kén chồng của Mục Tử Ni.


      thể nào, so với Định Hải Thần Châm (gậy như ý của Tôn Ngộ ) còn thẳng hơn.”


      Ánh mắt Mục Tử Ni chuyển động, dám nhìn về phía Doãn Ninh.


      “Soái ca, Ninh đồng ý để tôi ở lại ba ngày, cũng nghe rồi đúng , sao ấy có thể nuốt lời như thế chứ, sao lại có thể……” Vẻ mặt Mục Tử Ni ai oán, ngừng dùng bộ ngực đụng vào cánh tay Mộ Dung Phách Sùng, thèm nhìn đến sắc mặt đen thui của .


      Cánh tay Mộ Dung Phách Sùng vung lên, rên tiếng ném lên sô pha.


      Mục Tử Ni kinh hãi, ngay sau đó mạnh mẽ phóng điện với Mộ Dung Phách Sùng, ái muội khoa trương kêu to: “A! So strong.”


      Hai mắt Doãn Ninh trợn trắng, đối với biểu tùy tiện tiếp cận phụ nữ của Mộ Dung Phách Sùng rất vừa lòng.


      Quay đầu nhìn dáng vẻ dâm đãng của Mục Tử Ni, có chút yên tâm, giọng lên bên tai Mộ Dung Phách Sùng: “Đêm nay…… vào ngủ.”


      Mộ Dung Phách Sùng vừa nghe, trong khoảnh khắc mắt phát ra tia sáng rực rỡ lung linh, trong nháy mắt lại ảm đạm .

      *

      Bóng đêm, lặng yên tới.


      thân ảnh áp tai vào cửa lắng nghe tiếng động trong phòng. Mà trong phòng —— Doãn Ninh nghiêng người nằm mình ở giường, còn Mộ Dung Phách Sùng lại ngủ ở sô pha, nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ…… Dù cho ánh trăng đêm nay sáng ngời, nhưng ánh trăng ở quê nhà khác xa nơi này.


      “Ngủ rồi sao?” Giọng nhàng của Doãn Ninh truyền đến.


      ……”


      Nghĩ đến phản ứng giống bình thường lúc ban ngày của , Doãn Ninh biết lòng tự trọng của bị thương, có thể tưởng tượng đến tâm lý thương tổn lần trước tạo thành cho thân thể , cho sắc mặt tốt là đúng rồi, dù sao cũng đừng mong xin lỗi trước, “Nghĩ gì vậy?”


      Sau lúc lâu Mộ Dung Phách Sùng cũng hé răng, Doãn Ninh cũng chuyện nữa, người dựa cửa nghe lén thấy có động tĩnh gì, liền yên lặng trở lại sô pha.


      “Bạn của rất kỳ quái.” Mộ Dung Phách Sùng đột nhiên .


      Doãn Ninh ngẩn người, ngồi dậy nhìn theo ánh mắt nhìn về phía cửa đóng chặt của liền hiểu .


      “Cái lẳng lơ kia hả?” Đó là biệt hiệu Doãn Ninh đặt cho Mục Tử Ni, tự mình cười.


      Đây là lần đầu tiên hai người chuyện trong bầu khí hòa bình.


      Nhìn lồng ngực rộng lớn lộ ra của Mộ Dung Phách Sùng, nghĩ đến khi nửa đêm tỉnh lại có hơi thở ấm áp của quanh quẩn bên cạnh, rất nhớ cảm giác đó, chủ động xuống giường đến chỗ sô pha Mộ Dung Phách Sùng nằm, kéo cánh tay ra chui vào giống như mèo .……


      Cứ lẳng lặng ôm nhau như vậy ai cũng lên tiếng……


      “Lần trước…… rất xin lỗi……” Khi Doãn Ninh sắp ngủ, Mộ Dung Phách Sùng lại vào lỗ tai .


      chủ động xin lỗi, Doãn Ninh lại biết làm sao, “…… Nhớ nhà hả?”


      “Nhà của tôi?” có nhà sao?


      “Lúc tôi còn rất , mẫu phi mất, phụ hoàng giao tôi cho Từ hoàng hậu nuôi, từ lúc ấy tôi có nhà…. lúc tôi mười lăm tuổi, phụ hoàng mất, đại hoàng huynh thuận theo tự nhiên đăng cơ, nửa năm sau, đại hoàng huynh trong lần săn bị tên lạc bắn chết, từ đây, cả hoàng cung lâm vào cảnh tranh đoạt danh lợi…. bọn họ giết mẹ giết tay dính đầy máu, chỉ vì tha thiết mong chờ địa vị. Dù vậy có tác dụng gì chứ, hoàng đế được lòng dân, chỉ biết tranh quyền đoạt lợi, lấy bạo chế bạo, để dân chúng bá tánh rơi vào hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng…. sao có thể lâu dài……”


      “Tôi tránh ở bên nhìn tất cả, chỉ vì chiếc ghế điêu khắc rồng phượng của hoàng đế, từng gương mặt quen thuộc lần lượt ngã xuống, tiếp theo lại có đám thay phiên nhau…… Tôi mượn thế lực của mẫu phi, kích động lòng dân. Dưới tình huống mấy huynh trưởng có phòng bị gì với tôi, cướp ngôi vị hoàng đế, trong lúc đó, tôi mới hiểu được, chính mình mới là người khao khát quyền lực nhất trong hoàng cung này, người tàn bạo nhất… Mười hoàng huynh đều do thân tín của tôi giết chết, mười hoàng tỷ bị thân tín của tôi chôn vùi cả đời người, đường hòa thân chết trong tay bọn cướp…… Từ đó tôi bắt đầu lén lút luyện binh, chống đỡ ngoại địch…… Lần đầu cùng binh lính xuất chiến ở sa trường năm ấy, tôi mười chín tuổi, khi nhìn thấy tướng sĩ máu tươi nhuộm đầy bụi đất, tôi mới ý thức được mình vì ngôi vị hoàng đế phải trả giá bằng bao nhiêu máu tươi…… Mà sau này, tôi lại tiếp tục vì thế mà trả giá nhiều hơn nữa.”


      “Năm nay bao nhiêu tuổi?” Lúc này Doãn Ninh mới nhớ tới mà hỏi.


      “27 tuổi.”


      Doãn Ninh nghe vậy, ngay lập tức nhàng thở ra, may mắn hơn . Khóe miệng lên ý cười, “ nhất định hoàng đế tốt.”


      Mộ Dung Phách Sùng ôm chặt hơn chút, “Sao biết?”


      Có lẽ vì đau lòng cho những gì trải qua, Doãn Ninh ngẩng đầu hôn lên môi , trấn an tâm trạng nhớ nhà cùng với quá khứ đau khổ của .

    2. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 41: Tà ác dụ hoặc

      “Đôi mắt của sáng ngời.” Doãn Ninh xoa gương mặt , chăm chú nhìn ánh mắt chứa tâm trạng của .


      “Chỉ có người có tấm lòng thiện lương, mới có thể có đôi mắt sáng ngời như vậy.”


      Mộ Dung Phách Sùng cười tiếng, bỗng nhiên cảm thấy Doãn Ninh đơn thuần có chút đáng , nhịn được ngậm lấy lỗ tai khẽ liếm, đôi tay vòng lấy ngực , bầu ngực lớn của đè hết lên cánh tay , xúc cảm mềm như bông, làm kìm lòng được muốn dùng tay sờ sờ.


      “A…… Đừng……” Doãn Ninh hoảng loạn mà vặn vẹo thân thể, bàn tay to của Mộ Dung Phách Sùng thăm dò móc áo ngực của , dùng ngón tay ấn lên đầu vú đảo quanh vòng, chỉ chốc lát đầu vú cứng lại.


      ấy ngủ rồi.” Mộ Dung Phách Sùng trấn an, ngón tay khẽ cọ xát đầu vú. Từng đợt ngứa ngày thông qua làn da truyền đến đáy lòng, bụng nóng lên, dòng chất lỏng trào ra.


      Doãn Ninh nỗ lực khống chế phản ứng thân thể dần dần nổi lên của mình, giọng có chút đè nén, “ nghe thấy.”


      “Tôi nhàng.” Mộ Dung Phách Sùng ngậm lấy cái miệng lải nhải của , đầu lưỡi liếm láp cánh môi mềm mại của sau đó dùng răng khẽ cắn.


      Áo lót còn vướng lại trước ngực, cặp vú to lớn hoàn toàn lộ ra trong khí, đong đưa rất chói mắt.


      Doãn Ninh giơ cánh tay lên, ôm lấy cổ , đầu lưỡi hai người dính vào nhau, hôn rất nồng nhiệt.


      Đêm nay Mộ Dung Phách Sùng có chút vội vàng, đôi tay đặt lên ngực , đầu vú bị móng tay kích thích hơi hơi sưng đỏ, thân mình khó nhịn mà vặn vẹo.


      Cặp vú kia là thứ thích nhất, luôn phấn chấn tinh thần mà đứng thẳng đong đưa, mê hoặc ánh mắt người khác.


      Bên tai truyền đến tiếng va chạm “Bạch bạch” của bộ ngực, Doãn Ninh khẽ : “ phải nhàng sao?”


      Mộ Dung Phách Sùng mất kiên nhẫn trấn an , dứt khoát dùng lưỡi liếm mút đầu vú , quả nhiên, trong chốc lát Doãn Ninh sa đà vào, bắt đầu nhắm mắt lại, rầm rì hưởng thụ.


      chân Doãn Ninh bị nâng lên, toàn bộ thân mình rúc vào trong ngực , thân thể hư nhuyễn giống như có trọng lượng, bàn tay di chuyển đến bên trong đùi , vài sợi lông thưa thớt bị đầu ngón tay cuốn lấy, bàn tay khác buông bộ ngực ra, từ sau lưng trượt xuống mông , khi ngón giữa thon dài đặt lên cúc huyệt của , cả người run rẩy, thân mình vặn vẹo, phản ứng mãnh liệt hơn nhiều.


      “Thích tôi chơi nơi này đúng ? Thân thể càng ngày càng dâm đãng.”


      Mộ Dung Phách Sùng xoa mông , mấy lời dâm đãng xấu xa.


      Doãn Ninh vừa nghe thấy, trong lòng kêu lên tiếng, có gì phản cảm, ngược lại cảm giác được kích thích xưa nay chưa từng có.


      “A…… Ngón tay đừng moi nữa…… A……” Doãn Ninh vặn vẹo mông, sợ đâm ngón tay vào.


      Cúc huyệt trước giờ chưa từng chịu kích thích như vậy, chỉ chút thể thích ứng được.


      Mộ Dung Phách Sùng buông chân dài của ra, vội vàng che miệng lại, “Suỵt! giọng chút, đừng để bị nghe thấy.”


      Lời này như nhắc nhở , nhưng ngón tay lại để ngay trước miệng cúc huyệt khẽ cào, còn cho rên rỉ, càng nghẹn thể phát tiết được, Doãn Ninh càng cảm thấy kích thích hơn, chỉ mới trêu đùa ở miệng cúc huyệt chút, dâm thủy chảy xuống đầm đìa.


      Đầu Doãn Ninh bị ấn ở vai, chỉ còn cái mũi lộ ra cho hít thở, lỗ mũi phun ra hơi thở dồn dập, hạ thân cũng xôn xao, dâm thủy chảy ra nhiều đến nổi làm ướt cả cúc huyệt, ngón tay của Mộ Dung Phách Sùng cũng dính chất lỏng sền sệt mang hơi thở dâm mĩ.


      “Nơi này mẫn cảm……” Mộ Dung Phách Sùng có ý đồ dùng ngón tay cắm vào trong cúc huyệt, lại bị thịt non co rút xô đẩy ra ngoài, cũng nóng nảy.


      Đem ngón tay ẩm ướt chuyển qua chỗ hạch, mềm vuốt ve, cảm giác được thân thể Doãn Ninh lại run rẩy hơn, từ từ buông lỏng tay ra, Doãn Ninh lập tức thở dốc dồn dập, rên rỉ cao vút.


      “A…… Rất trướng…… rất kích thích…… A…… ừ……” Bởi vì kích thích mới vừa đến, hoa huyệt của khó nhịn được, liền dùng hai ngón tay cắm vào trong hoa huyệt của mình, điên cuồng ra vào.


      Lần đầu Mộ Dung Phách Sùng thấy phóng đãng như thế, trong lòng hơi chấn động, liếm nước bọt nơi khoé môi , hai mắt vẫn nhìn chăm chú vào hai ngón tay tự cắm vào hoa huyệt của , cũng quên tiếp tục đùa bỡn hạch sưng đỏ của .

    3. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 42: cần, cầu xin

      Dưới kích thích như vậy, hoa huyệt của bị ngón tay mảnh khảnh cắm vào, tiếng nước òm ọp òm ọp vang lên càng lúc càng lớn, nghe rất dâm đãng.


      Khi toàn thân run rẩy mãnh liệt, dòng chất lỏng phun ra cánh tay và ngón tay của Mộ Dung Phách Sùng, vào lúc đó nhắm mắt lại thư thái phát ra tiếng thở dốc mất hồn.


      nắn véo hạch, cười : “Phun triều rồi……”


      “A……” Doãn Ninh cong người lên ngâm nga tiếng, nhịn được cầm lấy ngón tay đùa bỡn hạch của Mộ Dung Phách Sùng, để tiếp tục đốt lửa được nữa, nhưng bên trong hoa huyệt vẫn rất ngứa.


      “Nhìn , hai cái miệng trương lên ngừng chảy nước kìa.”


      Mộ Dung Phách Sùng vươn đầu lưỡi liếm liếm nước bọt khóe miệng của , ngón tay cắm vào hoa huyệt quấy trộn dâm thủy, sau đó lại đem ngón tay cắm vào trong miệng , để nhấm nháp hương vị trong hoa huyệt của chính mình.


      “Tới đây, chu mông lên.” đứng dậy cởi quần lót ra, đứng mặt đất, ôm Doãn Ninh qua, để đứng chân mặt đất, chân quỳ gối sô pha, nửa người nằm đè sô pha, như vậy cặp mông của hoàn toàn đưa ra trước mặt .


      Đôi tay Mộ Dung Phách Sùng ấn mông , da thịt trơn mềm dưới ánh trăng tỏa sáng.


      Giống như xoa bộ ngực của , tay chậm rãi di chuyển mông , ánh mắt lại nhìn hoa huyệt và cúc huyệt đóng đóng mở mở.


      Cây gậy dưới háng cứng rắn, nóng lên, chờ mong dâm thủy của đến dập lửa cho .


      tay Doãn Ninh xoa lên cặp vú lớn của mình, khuôn mặt gần như bị sô pha che lấp, rầu rĩ phát ra tiếng thở dốc.


      Cả người Mộ Dung Phách Sùng vùi đầu lên mông , đầu lưỡi quét qua quét lại da thịt bóng loáng của , lưu lại từng vệt nước bọt, đầu lưỡi thô ráp của liếm láp làm cặp mông Doãn Ninh ngứa ngáy, tự chủ được mà đong đưa nửa người dưới.


      “A…… Ngứa…… Đừng liếm…… Ha…… là chó hả?” Doãn Ninh nhắm hai mắt, hơi hơi kháng cự, nhưng đôi tay chưa từng rời khỏi bộ ngực, học theo dáng vẻ hoan ái ngày thường của Mộ Dung Phách Sùng, tự vuốt ve bộ ngực của mình, kéo lấy đầu vú.


      cũng đem ngón tay nhét vào miệng của mình, liếm mút mạnh, làm cho cả ngón tay dính đầy nước bọt của chính mình, rồi sau đó đem ngón tay ướt át chuyển qua đầu vú, khẽ nắn véo.


      “Chó? dám tôi là chó, hãy xem tôi trừng trị đây.”


      Mộ Dung Phách Sùng dùng tay đè lại cái mông , cho phép đong đưa lung tung, đầu hơi cúi thấp, đầu lưỡi dài từ cúc huyệt đảo qua, thân thể Doãn Ninh run lên, bỗng nhiên bắt đầu kêu to, “A…… cho chạm vào…… Đừng mà……”


      ràng dâm đãng như vậy rồi còn cần?” Đầu lưỡi Mộ Dung Phách Sùng nhàng dừng lại ở cúc huyệt chút, Doãn Ninh giống như mèo bị thu hồi móng vuốt, đáng thương quay đầu, vẻ mặt ửng đỏ nhìn , “Đừng mà…… đừng mút…… Cầu xin ……”


      Mộ Dung Phách Sùng chấn động, nhìn khuôn mặt kiều diễm nhuốm đầy tình dục, nhịn được mà nhào qua, ngậm lấy cánh môi , liếm mút sâu, đầu lưỡi và khoang miệng của nhanh chóng bị liếm láp, bàn tay bắt lấy bộ ngực của , chơi đùa.


      “Muốn tôi làm sao?” Mộ Dung Phách Sùng ái muội hỏi, đồng thời dùng côn thịt cứng rắn va chạm vào mông , Doãn Ninh cảm nhận được lửa nóng thô to của làm tim đập ngừng, “Muốn…… làm tôi……”


      Mộ Dung Phách Sùng vừa được cho phép liền nhanh chóng cắm sâu vào hoa huyệt, côn thịt lớn dùng sức đâm mạnh bên trong, Doãn Ninh rầm rì.


      là thoải mái, so với cái miệng của thua kém chút nào.”


      Mộ Dung Phách Sùng thở dài, thong thả di chuyển, cảm nhận khoái cảm được hoa huyệt chặt trất bao vây.


      Doãn Ninh bị đâm vào làm hoa huyệt trướng căng, mà động tác thong thả của thể an ủi thể xác và tinh thần của , làm kiềm chế được mà đong đưa mông, Mộ Dung Phách Sùng cong hai chân trước, giống như tư thế đứng tấn, chuẩn bị mạnh mẽ xuất phát, nhưng thấy gấp gáp như vậy, Mộ Dung Phách Sùng cũng có chút hưởng thụ động tác tự phát của .

    4. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 43: Trong nhà ngoài cửa

      “Ha…… ừ…… tốt…… Thoải mái……” Doãn Ninh ngẩng đầu lên, tự chủ được mà than , ra việc cảm thấy sảng khoái như thế nào, động tác như thế nào.


      Chậm rãi rút ra, lại dùng sức mà đâm vào, mông thịt đều rung động.


      Cứ qua lại như vậy vài lần, Doãn Ninh tuy có chút mệt mỏi, nhưng khoái cảm từ hoa huyệt truyền đến hề suy giảm, mông dán vào hạ thể của ngừng cọ xát, “A…… Côn thịt của ở trong hoa huyệt vừa động đậy…… A…… Ha…… thoải mái……”


      Doãn Ninh giống như phát ra thế giới mới. Mộ Dung Phách Sùng cười, côn thịt chết đương nhiên động đậy.


      “Đúng vậy, nó vẫn luôn động đậy, bên trong nhiều nước, rất ấm áp. Nó thoải mái muốn chết.”


      Mộ Dung Phách Sùng cũng bị vây trong trạng thái hưng phấn cao độ, côn thịt ấm áp ngâm trong dâm thủy thoải mái muốn chết.


      Đẩy mái tóc dài của ra, Mộ Dung Phách Sùng đỡ sau lưng , mấy nụ hôn vụn rơi xuống, hơi thở ướt nóng phun ra sau lưng gây ra cảm giác tê ngứa, làm sảng khoái đến mức muốn ngất .


      Đè eo của Doãn Ninh lại, rốt cuộc Mộ Dung Phách Sùng cũng nhịn được mà dùng sức đâm vào, Doãn Ninh chịu nổi khi đâm sâu như vậy, tay chống tường, duy trì thăng bằng.


      “A…… đâm đến tử cung rồi…… A…… Ha……” Doãn Ninh kiềm được tiếng rên rỉ kiều. Mộ Dung Phách Sùng giống như tìm thấy ủng hộ, côn thịt thô to dùng sức đâm sâu vào hơn, đâm đến mức hoa huyệt của ngừng co rút lại.


      “Hừ! Hừ!” Mộ Dung Phách Sùng sảng khoái nên liên tục thở dốc.


      Dâm thủy trong hoa huyệt của Doãn Ninh được tiết ra, bên trong đùi ướt đẫm, đêm nay chặt chẽ hơn rất nhiều so với lúc trước, hoa huyệt kiều nộn hề lỏng chút nào, hút chặt côn thịt lớn của , vách tường gắt gao mơn trớn làn da côn thịt, côn thịt bị bao vây kín mít, thiếu chút nữa làm Mộ Dung Phách Sùng thở nổi.


      “Hừ! dâm đãng, tôi đút no hả.”


      gầm tiếng, Doãn Ninh loạng choạng lắc đầu, thể ra câu hoàn chỉnh, ưm ưm từng tiếng, “Đủ rồi…… A…… Chịu nổi…… Tôi…… A…… Ha…… được…… A……”


      xong Doãn Ninh còn chút sức lực mà tựa đầu sô pha, thân mình cũng ngã dài sô pha, Mộ Dung Phách Sùng cũng vừa lúc tới cực hạn, thấy mềm nhũn, đành phải tự mình động, sau khi qua lại vài cái, toàn bộ tinh dịch phun ra đều dính mặt và bộ ngực phập phồng của Doãn Ninh.


      Mục Tử Ni ngủ ở phòng khách đương nhiên nghe được tiếng động, đến cạnh cửa lẳng lặng mà nghe thanh trong phòng, nghĩ đến hai người ở bên trong củi khô bốc lửa, mà lại phải ngủ sô pha phòng khách, trong lòng liền khó chịu.


      Bên tai truyền đến tiếng khàn khàn gợi cảm của Mộ Dung Phách Sùng, Mục Tử Ni tự giác được mà vuốt ve bộ ngực của mình, trong đầu tưởng tượng đến dáng người cao lớn, côn thịt thô dài của .


      Khi ngón tay duỗi vào phía trong quần, thậm chí còn ảo tưởng đến cây gậy lớn của Mộ Dung Phách Sùng cắm vào hoa huyệt của , dùng sức thọc vào rút ra trong thân thể , va chạm ra khoái cảm……


      Ngoài cửa có người dùng tay thủ dâm, bên trong cánh cửa hai người kia lại thỉnh thoảng thay đổi tư thế tiếp tục hoan ái.


      *

      “Mọi người cho rằng đây chỉ là cái điện thoại di động mà thôi đúng ? Đương nhiên phải, chiếc điện thoại di động giống như tình nhân xinh đẹp, người vợ hiền hậu, thậm chí nó còn thể xu hướng giới tính chính xác qua bề ngoài của mọi người, càng có thể làm tăng thêm giá trị của bản thân mình. Bảo đảm thấm nước, tính năng an toàn vô cùng ưu việt, pin siêu lâu, lên mạng 3G, wifi rất nhanh. Đây là lựa chọn mà tôi cảm thấy tốt nhất, còn mọi người sao?”


      Người đàn ông soái ca tuấn mặc tây trang giày da xoay người, đem điện thoại di động ném vào ly thủy tinh chứa đầy nước đá trong suốt, khóe miệng lộ ra nụ cười xấu xa, phối hợp với mị lực bắn ra bốn phía trong nháy mắt hạ gục ít người.


      Trong phòng chờ bệnh viện phát quảng cáo di động của Mộ Dung Phách Sùng, Doãn Ninh dựa vào tường ngơ ngác mà nhìn, bỗng nhiên nghe được giọng của đồng nghiệp Tiểu Kết, quay đầu dùng khuỷu tay đụng vào cao hơn cái đầu, mà tóc còn ngắn hơn nhiều so với mấy người đàn ông, hỏi, “Tiểu Kết, người đàn ông này như thế nào?”


      chỉ chỉ vào Mộ Dung Phách Sùng màn hình, muốn nghe ý kiến của ấy.


      Đáng tiếc, hỏi sai người rồi.


      Tiểu Kết ngẩng đầu nhìn, “Tôi thích như vậy, nếu tôi theo đuổi con cũng dựa vào bề ngoài.”


      Doãn Ninh nghe vậy, đánh giá ấy từ xuống dưới, bề ngoài Tiểu Kết có gì đáng . Sao ấy lại coi mình như đàn ông theo đuổi con vậy?


      Tiểu Kết nhìn nhìn , ái muội hỏi lại: “ cảm thấy tôi như thế nào?” Doãn Ninh liếc mắt nhìn ấy cái, ném lại câu: “Nếu là đàn ông, đảm bảo trứng đau 24 giờ.”

    5. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Haiz, mình cũng quá khó khăn nhưng cứ phát truyện bị trang truyenfull ăn cắp mà xin phép cứ bực bội như thế nào á.... :yoyo65:
      Chris_Luu, levuongMengotinh_Ranluoi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :