1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cao thủ dụ tình - Tân Kỳ (6.2/10)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 6.1

      Editor: Khưu Uy Uy

      “Hình như Chủ tịch rất uất ức!” Nhìn nụ cười cứng ngắc sau bàn làm việc, Thường Phong Dịch mỉm cười, vẻ mặt bình tĩnh chuyển sang nhạo báng.

      “Còn phải do ban tặng!” An Lệ Đề tức giận đáp lại.

      Thường Phong Dịch nhướng mày. “? làm gì?”

      An Lệ Đề hừ tiếng. “Vì khôn khéo, nhưng em rất vô dụng, có biết ?”

      ra đống nhân viên để ở trong mắt, bây giờ chỉ sợ có càng nhiều người coi thường Chủ tịch hư danh như rồi.

      Thường Phong Dịch nhịn cười được. “ thể nào? tin liên quan đến .”

      Lườm lúc, An Lệ Đề như trút giận xong bỗng rũ vai. “Xin lỗi, em chỉ giận chó đánh mèo, em biết mình vốn vô dụng, nếu cũng cần cầu xin người ngoài cứu công ty, cũng khó trách nhân viên nào coi em là Chủ tịch.” Thậm chí còn nghiêm trọng hơn, căn bản hề tôn trọng vị Chủ tịch này!

      “Em có thể đá những người coi em ra gì kia khỏi công ty mà!” Nhìn sa sút tinh thần, Thường Phong Dịch vui đùa đưa ra “đề nghị”

      An Lệ Đề nhìn . “ đùa à? Lợi dụng chức quyền tuỳ tiện đuổi việc người khác em làm được.”

      “Vậy tìm lí do quang minh chính đại!” Giọng điệu Thường Phong Dịch nhàng, nhìn mắt lại trở nên nghiêm túc.

      An Lệ Đề sửng sốt. “….” có ý gì?

      “Chuyện này thảo luận lại lần nữa là được.” Thường Phong Dịch sang chuyện khác. “Ngược lại quản lý nghiệp vụ Bành Chí Quân này, em và ta có quan hệ gì?”

      Nếu hai người có quan hệ gì, tại sao quản lý nghiệp vụ nho như Bành Chí Quân dám chạy tới phòng Chủ tịch la to lớn? Mà bộ dáng của Bành Chí quân như “phải có” An Lệ Đề càng làm trong lòng Thường Phong Dịch thoải mái.

      “Em và Bành Chí Quân?” Sợ run lên, ngay sau đó An Lệ Đề trừng lớn mắt. “Em có quan hệ gì với ta!”

      “Vậy tại sao bộ dáng ta chuyện như hề có quan hệ với em?” chỉ là “bạn , căn bản cần để ý đến “tình sử” của , nhưng lại thể để ý, nguyên nhân vì sao cũng có hứng thú tra cứu, bây giờ chỉ muốn làm rốt cuộc giữa và Bành Chí Quân có quan hệ gì?

      “Tất cả chỉ tại ta, ta muốn gì em có thể ngăn cản?” An Lệ Đề lộ vẻ chán ghét. “ ta là cháu giám đốc Ngô, sau lưng có núi lớn để dựa, ai cũng để trong mắt, công ty có chuyện gì, Chủ tịch em đây trước giờ có chút uy nghiêm nào chỉ được ‘thông báo’, hôm nay ta lại có thái độ chạy tới ‘chất vấn’ em, em nghĩ có lẽ ta bị người khác kích động.” Nghĩ đến sáng nay trong buổi họp Thường Phong Dịch công bố điều lệ mới, nguyên nhân Bành Chí Quân nổi giận cũng hiểu chút.

      ta chưa từng theo đuổi em?” Thường Phong Dịch buông lỏng tiếp tục truy vấn.

      An Lệ Đề nhíu mày nhìn , “ ta từng muốn theo đuổi em, nhưng em cự tuyệt, ta chết tâm em có cách gì!” dùng mấy câu để kể lại chuyện xảy ra với Bành Chí Quân.

      hài lòng với chuyện hời hợt, Thường Phong Dịch hỏi tiếp: “Chẳng lẽ em chưa từng có hứng thú thử qua lại với ta?”

      “Rốt cuộc muốn biết cái gì?” An Lệ Đề hậm hực hỏi . “Mưu đồ của ta rất ràng, em ngốc đến mức việc ta ‘theo đuổi’ bao hàm quá nhiều điều bẩn thỉu, em có hứng thú trở thành mục tiêu đặc biệt của người khác.”

      thà bị Thường Phong Dịch tổn thương nhưng điều muốn, mà muốn dùng vỏ bọc xinh đẹp giấu mục đích để đánh lừa người khác.

      Thường Phong Dịch thấy tức giận, cảm thấy quá mức bi quan. Chẳng lẽ biết điều kiện của bản thân rất ưu ái với đàn ông sao, cho nên Bành Chí Quân tuyệt phải chỉ coi trọng tài sản của mà thôi, ta cũng thích bản thân mới đúng.

      Nhưng nếu nhận định Bành Chí Quân có ý tốt mới theo đuổi , cần gì phải giải thích thay Bành Chí Quân? tuyệt thích cảm giác người phụ nữ của mình được người khác mơ tưởng.

      “Nếu nghi ngờ, cự tuyệt ta là đúng, huống chi tại em là người phụ nữ của , những tên đàn ông khác tốt nhất chớ tới gần em!” kết luận.

      Giọng tràn đầy tham muốn giữ lấy nhưng khiến khó chịu. “ tới phòng làm việc của em có chuyện gì?” muốn thảo luận với chuyện Bành Chí Quân theo đuổi.

      “Có mấy bản tài liệu cần em ký tên.” Thuận theo Thường Phong Dịch trở nên nghiêm túc, tới cạnh , đưa mấy bản tài liệu đến trước mặt , mở ra từng phần.

      Liếc nhìn tài liệu cái, đột nhiên An Lệ Đề quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh. “Thường Phong Dịch, Bành Chí Quân ta chuẩn bị ký hợp đồng với Hoà Hưng, tại sao chịu để ta ký?” Có mối làm ăn chịu phải cách tốt để chấn hưng công ty chứ?

      “Hợp đồng này thể ký, trừ phi thảo luận giá tiền lần nữa.” Thường Phong Dịch trả lời đơn giản.

      “Tại sao? Giá tiền Bành Chí Quân có gì đúng?” hiểu hỏi lại.

      “Bành Chí Quân biển thủ có ý ép thấp giá khiến công ty kiếm được lợi nhuận, loại hợp đồng này đồng ý để ta ký!” Thường Phong Dịch ràng.

      giật mình. “Bành Chí Quân biển thủ?”

      liếc nhìn . “Đâu chỉ có ta, điều tra cẩn thận những hợp đồng gần đây, có rất nhiều vấn đề.”

      sao?” An Lệ Đề trố mắt.

      đúng là người có chuyên môn! ràng trước xem rất nhiều lần nội dung hợp đồng, nhưng mà phát ra trong đó có điều kỳ quặc, quả nhiên vô dụng.

      “Ừm!” Thường Phong Dịch khẳng định gật đầu. “Đúng rồi, quên cho em biết, mời hai trợ lý giúp đỡ, ngày mai chính thức làm, điều thư ký của đến những bộ phận khác .”

      “Hả? chừng nào tuyển người, sao em biết?”

      “hai người này phải tuyển, là người quen, đặc biệt nhờ họ tới đây giúp bắt trộm.”

      “Bắt trộm?” Tại sao lời luôn hiểu?

      “Có người tính chiếm lấy công ty, họ là trộm phải quá chứ?”

      Lời nhắc nhở nhớ tới chuyện. “Chuyện liên quan đến việc chiếm lấy công ty, tra ra gì chưa?”

      “Có chút manh mối, chờ điều tả hơn tỉ mỉ cho em.”

      An Lệ Đề gật đầu. “Có chuyện gì em có thể làm ?”

      “Trước mắt em chỉ cần ký tên lên tài liệu giúp là được rồi.” Thường Phong Dịch chỉ chỉ mấy bản tài liệu bàn.

      An Lệ Đề lườm , đưa mắt nhìn lên bàn, vừa cầm bút lên vừa lầu bầu: “Hình như cười nhạo bất lực của em, trừ bỏ làm con dấu cũng …..”

      Thường Phong Dịch bỗng dưng nở nụ cười. “Làm con dấu có gì tốt?”

      An Lệ Đề chán ghét hừ tiếng. “Tốt cái gì? Bị người ta đối đãi như phế vật có gì tốt!” Năm đó nếu chọn khoa quản trị kinh doanh để học, hôm nay cũng xấu hổ như vậy rồi, luôn bị người ta đối đãi như con nít ba tuổi!

      “Mọi chuyện lớn đều có người gánh lấy, những ngày sau này có trách nhiệm gì, chỉ cần phụ trách làm con dấu có gì tốt?” vừa để ký tên lên tài liệu, vừa trả lời.
      Last edited by a moderator: 11/6/15

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 6.2

      Editor: Khưu Uy Uy

      “Cậu biết bao lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau ?”

      Giang Uyển Trăn vừa ngồi xuống bàn ăn cạnh cửa sổ lập tức chất vấn An Lệ Đề.

      “Bao lâu?” An Lệ Đề cười nhìn bạn thân vẫn chưa ngồi vững vội hỏi tội.

      Thời gian này có rất nhiều việc. Đầu tiên, sau khi suy nghĩ kỹ càng, cầu xin Thường Phong Dịch, sau đó đồng ý trở về nước giúp ; sau khi vào công ty, lại làm nội bộ công ty dấy lên trận bão khiến bị chất vấn và chỉ trích; liên tiếp chuyện xảy ra, quả làm bận rộn thể gặp bạn thân, cũng khó trách bạn thân vừa thấy truy hỏi

      “Cậu còn dám hỏi mình bao lâu?” Giang Uyển Trăn trợn to mắt. “Tự cậu nghĩ kỹ lần trước chúng ta gặp nhau là lúc nào?”

      “Hình như lần trước chúng ta gặp nhau lúc……” An Lệ Đề nghiêng đầu suy nghĩ, sau đó lộ vẻ xin lỗi, “ xin lỗi, Uyển trăn, mình nhớ.”

      “Gần nửa năm rồi, tiểu thư à!” Giang Uyển Trăn lườm. “Chúng ta gần nửa năm gặp rồi, trong khoảng thời gian này lúc mình gọi điện cho cậu, cậu đều có việc bận, cũng rốt cuộc bận gì? Cho nên hôm nay nếu cậu cho mình biết, đừng mơ tưởng mình cho cậu về!”

      “Được rồi mà!” An Lệ Đề vội trấn an kiêm cầu xin tha thứ. “Mình kể tỉ mỉ cho cậu, được chưa? Nhưng trước khi , chúng ta có thể ăn ít gì , mình đói rồi.”

      Giang Uyển Trăn hài lòng gật đầu, thế là hai người cầm thực đơn lên xem, rất nhanh chọn cho mình đồ ăn và thức uống.

      tiếng sau, hai người ăn xong, An Lệ Đề kể toàn bộ chuyện xảy ra trong thời gian này cho bạn tốt.

      “Mình rồi! Trước đây lâu ba mình nhắc Lập Hoa muốn chỉnh đốn lại công ty, tìm vị Tổng giám đốc. Sau đó mấy lần gọi cho cậu muốn hỏi cậu đều quên, ra Tổng giám đốc này do cậu tìm, hơn nữa còn là ‘thanh mai trúc mã’ nhiều năm liên lạc, làm cho người ta kinh ngạc!”

      “Tình trạng công ty ngày càng xấu, rất nhiều việc mình biết, đương nhiên cũng thể xử lý, chỉ có thể mặc cho các bộ phận muốn sao làm vậy thôi, mình muốn tình huống này càng xấu nữa, cho nên mới tìm Thường Phong Dịch giúp tay, hơn nữa ấy cũng là người mình tin tưởng nhất.”

      An Lệ Đề cẩn thận giải thích tình trạng của công ty, nhưng chuyện trong nội bộ có người muốn chiếm lấy công ty, vì vẫn còn trong giai đoạn điều tra, thể rút dây động rừng, tạm thời muốn cho bạn tốt nghe.


      “Nhưng năm đó hai người phải vui vẻ chia tay, hơn nữa mấy năm nay còn liên lạc, tại sao ta lại đồng ý giúp cậu?” Giang Uyển Trăn hiểu hỏi.

      Ánh mắt An Lệ Đề buồn bã. “Dĩ nhiên phải có điều kiện. Chỉ cần ấy có thể giúp mình chỉnh đốn lại công ty, mặc kệ ấy bất kỳ điều kiện gì mình đều đồng ý.” thẳng cho bạn tốt biết mình dùng cách gì khiến Thường Phong Dịch đồng ý trở lại giúp .

      “Bất kỳ điều kiện gì?” Giang Uyển Trăn đồng ý nhăn mày.

      “Đúng.” An Lệ Đề gật đầu.

      ta điều kiện chưa?”

      “Rồi!” An Lệ Đề gật đầu lần nữa.

      “Là điều kiện gì vậy?” Trong lòng Giang Uyển Trăn cảm thấy có điều ổn.

      “À………” Mặt An Lệ Đề được tự nhiên. “Về công, trong công ty mình phải ủng hộ cách làm việc của ấy hết mình; về tư, mình phải theo ấy, làm bạn ấy.”

      “Bạn ?” Ngẩn người, Giang Uyển Trăn cảm thấy nghi ngờ nheo mắt. “Loại bạn gì? Loại có thể dự tiệc cùng ta, bạn bình thường? Hay là bạn có thêm ‘phối hợp’ đặc biệt?”

      An Lệ Đề im lặng lúc mới trả lời: “Uyển Trăn, cậu cũng phải quan toà, sao giọng điệu nghiêm túc như thẩm vấn phạm nhân vậy? Hại mình cũng hồi hộp.”

      “Đừng đánh trống lảng.” Giang Uyển Trăn uy hiếp trừng .

      An Lệ Đề nhìn bạn tốt, cuối cùng cũng thừa nhận : “Được rồi! Tất cả, vậy được chưa?”

      Giang Uyển Trăn trợn to mắt. “Cậu ngu à? Sao lại đồng ý điều kiện công bằng này?”

      “Uyển Trăn……” An Lệ Đề muốn lại thôi.

      “Sao?” Giang Uyển Trăn vui nhìn .

      ra …… ra mình cũng cảm thấy điều kiện này có gì công bằng, ngược lại……..”

      ra hơi vui khi điều kiện này, vì có cơ hội chính đáng thân mật cùng , chỉ biết phải làm thế nào tâm tình này cho bạn tốt.

      Dù sao hai người quá hiểu nhau, Giang Uyển Trăn nhìn vẻ mặt , đột nhiên tỉnh ngộ. “ phải chứ? Qua nhiều năm như vậy, cậu vẫn chưa quên ta, vẫn thích ta sao?”

      Sau vũ hội tốt nghiệp năm đó, An Lệ Đề cho biết vì hội trưởng có ý đồ bất chính với mà đánh nhau với “thanh mai trúc mã” làm hai người chia tay trong vui, cũng vì điều này khiến phát ra mình thích “thanh mai trúc mã” lâu rồi, nhưng hai người cũng cãi nhau khiến vừa khổ sở lại phiền muộn.

      qua mấy năm, còn tưởng rằng An Lệ Đề quên tình cảm trẻ con đó, ai ngờ căn bản như vậy, quá khinh thường cá tính cố chấp của An Lệ Đề.

      phủ nhận lời bạn tốt , khuôn mặt nhắn của An Lệ Đề đỏ lên, vẻ mặt lúng túng mang theo ngọt ngào lại đua khổ cùng bất đắc dĩ.

      “Cậu hết thuốc chữa rồi!” Nhìn vẻ mặt bạn thân, Giang Uyển Trăn nhịn được chuyển mắt. “Làm sao lại cố chấp như vậy?”

      “Mình cũng muốn mà!” An Lệ Đề thở dài. “Công ty gặp nạn, mình nghĩ tới nghĩ lui lại nghĩ đến ấy. Khi ấy đồng ý quay lại Đài Loan giúp mình mình mới phát mình tìm người khác mà chỉ tìm ấy giúp đỡ —— mình vẫn chưa quên ấy, vẫn…….”

      “Vẫn thích ta.” Giang Uyển Trăn tiếp lời. “Vậy ta sao? Thái độ ta đối với cậu thế nào? Còn nữa, at có cảm giác giống cậu ?”

      ấy đối với mình tệ, nhưng…….” Do dự lát, ánh mắt An Lệ Đề ảm đạm. “ ấy….. giống trước, tính cách thay đổi nhiều, mình lại hiểu rốt cuộc trong lòng ấy nghĩ gì………”

      Nhìn ánh mắt hoang mang của bạn tốt, Giang Uyển Trăn suy nghĩ lát mới : “Mình nghĩ, sở dĩ ta đưa ra điều kiện này rất có thể có tình cảm với cậu, mà cậu thể chết tâm với ta, như vậy có lẽ cậu nên lợi dụng ưu thế bây giờ cố gắng chiếm lấy trái tim ta, để mình lại tiếc nuối.”

      An Lệ Đề kinh ngạc nhìn Giang Uyển Trăn. Năm đó phát mình có tình cảm với Thường Phong Dịch, quá nhút nhát nên cố gắng tranh thủ, cho biết những lời làm tổn thương chỉ là vô tình, càng cho biết ra mình vô cùng thích . Mà bây giờ, vất vả vì chuyện công ty nên mới trở về bên , chẳng lẽ còn phải bỏ lỡ cơ hội trời cho này, lãng phí bảy năm nữa?

      Mặc kệ thế nào, sjw nên cố gắng chiếm lấy tình cảm của , cho dù cuối cùng có thất bại, ít nhất cũng làm bản thân thất vọng, hối hận mình hoàn toàn có gan thử!

      Trong lòng từ từ có quyết tâm, ưỡn ngực. “Cậu đúng, Uyển Trăn. Mình nên cố gắng vì mình!”

      “Vậy bạo gan làm !” Giang Uyển Trăn nhìn quyết tâm của bạn tốt, nhịn được mỉm cười.

      “Ừ!” An Lệ Đề gật đầu.

      ~ Hết chương 6 ~
      Last edited by a moderator: 11/6/15

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 7.1

      Editor: Khưu Uy Uy

      An Lệ Đề suy nghĩ kĩ mấy ngày, luôn cảm thấy nếu mình muốn chiếm được cảm tình của Thường Phong Dịch, đầu tiên phải tranh thủ thời gian ở cùng , và hiểu công việc của hơn.

      “Ngơ ngác nghĩ cái gì thế?”

      Thường Phong Dịch ra khỏi phòng tắm, ở trần nửa người , chỉ quấn khăn lông quanh hông, tay cầm cái khăn lau tóc vẫn còn ướt.

      Thường Phong Dịch ngồi ở ghế đối diện giường ngước mắt lên, nhìn xấu hổ để lộ cơ thể mình trước mặt .

      Ánh đèn dịu , nửa người loã thể của bền chắc, có thừa miếng thịt nào, đường cong cơ bắp cường tráng, nhìn rất đẹp mắt. Mà hình ảnh nửa người trần trụi của đàn ông làm tim đập thình thịch.

      phát sợ rằng đời này thể nào kháng cự được sức quyến rũ đàn ông của .

      thích được ôm, cho dù phải mỗi ngày, nhưng rất thích vùi vào lòng ngủ, càng thích ghé vào trước ngực nghe tiếng tim đập bình tĩnh của , như vậy cảm thấy rất an toàn, mà lâu có cảm giác này.

      Thấy ánh mắt mơ màng, lại thấy vẻ mặt ngây ngốc, Thường Phong Dịch cười ra vẻ mập mờ, chế nhạo lên tiếng: “Thích dáng người vậy à? Cũng uổng công khổ cực ‘rèn luyện’ rồi!”

      Khuôn mặt nhắn của An Lệ Đề lập tức đỏ lên. “Em….. Em có…..”

      ràng thấy ánh mắt em rất tán thưởng mà!” Thường Phong Dịch trêu ghẹo. “Thích thích, sao lại dám thừa nhận? Chúng ta ở cùng nhau thời gian, nhìn thấy cơ thể an hem vẫn tự nhiên à?”

      “Em đâu có được tự nhiên?” An Lệ Đề lườm , lầu bầu : “Là lời làm người ta được tự nhiên có.”

      Nhìn khuôn mặt đỏ bừng đồng thời còn cố biện giải cho mình, Thường Phong Dịch bị bộ dáng đáng của chọc cười.

      An Lệ Đề hơi cáu nhìn chằm chằm. “ sao vậy? Lời em có gì buồn cười?”

      Thời gian này nhìn lúc lại bật cười, giống như câu chuyện cười khiến mỗi lần đọc nhịn được, điều này làm chẳng những tức giận, còn hiểu vì sao, hơn nữa càng đoán được trong lòng nghĩ gì.

      phải em buồn cười, mà là cảm thấy em……. đáng .” Thường Phong Dịch mỉm cười nhìn .

      An Lệ Đề ngơ ngẩn. rất đáng ? đáng chỗ nào? Nếu cảm thấy đáng , tại sao lại động chút cười , giống như đọc “Truyện cười” khiến được tự nhiên.

      “Thôi! Mặc kệ nhìn em thế nào, em cũng có hứng thú biết.” An Lệ Đề hơi mím môi, muốn hỏi nữa, chỉ sợ hỏi tiếp phải đáp án dễ chịu gì.

      Nụ cười bên môi chuyển thành đùa giỡn. “Vậy em muốn biết cái gì??” muốn biết ra trong mắt đáng , kiêu căng cậy mạnh giống những giàu có bình thường sao?

      ra …….. có chuyện……” Bây giờ đề xuất cầu với có nên ?

      “Cái gì?”

      …… có thể dạy em quản lý công ty ?”

      Chưa từng nghe vậy, Thường Phong Dịch kinh ngạc nhướng mày. “Em bảo dạy em quản lý công ty?”

      “Ừm!” An Lệ Đề hơi hồi hộp gật đầu. “Cũng vì cái gì em cũng biết, nhân viên mới trong công ty coi em
      [​IMG]

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :