1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cạm bẫy hôn nhân: Sự trả thù của tổng giám đốc - Lưu Lãng Hồng Tường ( 247C )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.2 - Chương 55: Nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa!



      hai…” Cố Tâm Ngữ vừa nghe thấy trai thế, cả khuôn mặt càng thêm đỏ lựng, người phụ nữ mạnh mẽ bình thường này có thể gánh vác cả tập đoàn họ Cố giờ đây trở nên mắc cỡ, thốt lên lời.


      “Em ta?” Cố Tâm ngữ ngăn cản khiến vẻ mặt càng khó đăm đăm, nhìn chằm chằm vào em , giống như tìm câu trả lời.


      Đúng lúc đó xuất người bước vào, chuẩn bị rước Tâm Ngữ làm, Hạo Nhiên vừa bước vào thấy hai em họ, kìm được khe khẽ nhíu mày.


      “Sao vậy?” Hạo Nhiên người vận đồ màu trắng, bộ dáng đẹp trai khỏe mạnh hề giảm sút so với trước đây, nhìn thấy vợ chưa cưới của mình trong bộ dáng mắc cỡ, trong lòng bỗng dâng lên ý niệm muốn bảo vệ , thân hình to lớn của ta bước tới bên cạnh Tiểu Ngữ, tự nhiên đặt tay lên eo “Sao mặt lại đỏ thế? Bệnh rồi ư?”


      Cố Tâm Ngữ cười miễn cưỡng, vốn định đem tin tức mình có thai nghe, ngờ đương đến mau như vậy, liếc nhìn trai cái, trong lòng thầm nghĩ, cho dù bản thân có muốn giữ bí mật, sợ rằng do quyết định!


      theo tôi.” Cố Thịnh lạnh lùng với Hạo Nhiên, khí thế bức người của Cố Thịnh làm Hạo Nhiên cảm thấy giống như quay về năm năm trước.


      hai…..” Cố Tâm Ngữ kịp ngăn cản, Hạo Nhiên lập tức bị trai lôi mất.


      Hai người đàn ông đối mặt nhau, đều lên tiếng, sau lúc Cố Thịnh mở lời trước, “Mấy năm nay cảm ơn chăm sóc Tiểu Ngữ, lễ cưới của hai người cũng nên tổ chức thôi?!”


      Năm năm trước và Tiểu Ngữ đính hôn, tuy là giao dịch giữa Cố Thịnh và , nhưng trong năm năm nay, tình cảm dành cho , nhận ra, có thể trước đây là thương hại và thương xót, bây giờ biến thành tình !


      “Đây là ý của Tiểu Ngữ à?” Hạo Nhiên có chút vui, rất để ý, nếu đó là ý , tại sao với ?


      lẽ cậu có ý định cưới nó?” Cố Thịnh lóe lên tia hài lòng, ý niệm bảo vệ em lại dâng lên. Cả đời , người phụ nữ mà nhất chính là Duyệt Duyệt, còn có Tâm Ngữ, năm năm trước, làm tổn thương Duyệt Duyệt sâu sắc, trong năm năm nay lại khiến Tiểu Ngữ vì mình gánh vác cả gia nghiệp. phạm sai lầm nhiều rồi, vì vậy bây giờ phải từng cái từng cái bù đắp, Duyệt Duyệt suốt đời, đồng thời cũng tìm giúp Tiểu Ngữ người đàn ông con bé đến suốt đời!


      Hạo Nhiên chỉ cười , phải muốn kết hôn, mà là lần này muốn người khác quyết định thay !


      vì Duyệt Duyệt mới đính hôn với Tiểu Ngữ, kết hôn đương nhiên là phải do và Tiểu Ngữ tự quyết.


      Phản ứng của Hạo Nhiên càng làm cho phẫn nộ của Cố Thịnh nổ tung, túm lấy cà vạt của Hạo Nhiên, nghiến răng “Cậu bắt buộc phải cùng em tôi kết hôn!”


      “Hôn nhân của tôi hình như có quyền hỏi đến!” Thần sắc của Hạo Nhiên bỗng nghiêm túc lại, xem ra Cố Thịnh vẫn như năm năm trước, độc đoán vô cùng, ngược lại vô cùng lo lắng nếu như Duyệt Duyệt lần nữa quay về bên cạnh ta, liệu có bị tổn thương giống như trước đây hay ? Nếu có đồng ý bọn họ quay trở lại với nhau đâu, dù cho Cố Thịnh có là trai của Tiểu Ngữ, nhưng điều quan tâm nhất vẫn là hạnh phúc của Duyệt Duyệt.


      “Vấn đề này tôi nhất định phải hỏi, tôi muốn em tôi biến thành người mẹ đơn thân.” Cố Thịnh nghĩ đến Hạo Nhiên câu đó, suýt chút nữa kìm chế được dạy dỗ ta trận, nhưng nhịn xuống, vì biết người đàn ông này là người em nhất.


      Trong lòng Hạo Nhiên vỡ òa, kích động vô cùng, người mẹ đơn thân?


      …..Tiểu Ngữ có thai rồi?” bây giờ đến lượt Hạo Nhiên kích động túm cổ áo , khuôn mặt nghiêm nghị hỏi Cố Thịnh. Nhìn thấy Cố Thịnh gật đầu mới buông tay ra, khuôn mặt đẹp trai kia có vài phần giật mình kích động.


      Có thai!


      sắp làm cha rồi!


      Cận Hạo Nhiên còn lòng nào để ý đến Cố Thịnh nữa, trực tiếp lao ra ngoài đại sảnh tìm kiếm hình ảnh quen thuộc, vẻ mặt xúc động lên lời.


      “Hạo Nhiên…..” Tiểu Ngữ thấy nét mặt đoán ra biết chuyện, quyến luyến kêu tên , cả người bị đôi cánh tay kéo vào lồng ngực ôm chặt.


      “Sao với ? Muốn giấu đúng ?” trong lòng khỏi tự trách, dạo gần đây bận công việc ở bệnh viện, chú ý đến tình trạng của Tiểu Ngữ , ngay cả bất thường cơ thể cũng phát . Tối hôm qua bọn họ vẫn còn….nghĩ đến những cảnh kịch liệt đó, Hạo nhiên trong lòng có chút lo ngại.


      “Em cũng mới biết, vốn là muốn qua vài ngày đến sinh nhật cho ngạc nhiên, nhưng….” ngờ tới bị trai phát , dựa vào quan tâm của trai với , lập tức đến tìm Hạo Nhiên và bắt họ cưới ngay, điều này có thể dự đoán được.


      thực tế trong năm năm qua, bọn họ luôn dùng biện pháp tránh thai, vì muốn sinh con trong lúc này ảnh hưởng đến chăm sóc trai. Mãi đến dạo gần đây, trai rốt cuộc khỏe lại, mới có tâm lý đón chào đứa bé, ngờ đứa bé đến nhanh như vậy.


      “Bây giờ với , cũng là rất ngạc nhiên mừng rỡ” xiết chặt , ôm lấy , như cảm thấy ôm cả thế giới trong tay. Tại phút này đây dòng máu trong như sục sôi kêu gào, sắp được làm cha!


      Cố Tâm Ngữ trong lòng thấy rất ấm áp, cũng dùng hết sức ôm , rất muốn dùng cả đời để .


      “Chúng ta lập tức kết hôn.” ở bên tai độc đoán tuyên bố, thể chờ đợi được ý muốn ngắm mà mặc lên bộ áo cưới “Em nhất định dâu đẹp nhất thế gian này!”


      Cố Tâm Ngữ ánh mắt lóe sáng, đáy mắt lộ ra dí dỏm “Em cảm thấy, em vẫn đẹp bằng chị dâu!”


      Ngoài chút xíu ghen tuông ra, đây cũng là lời chân thành của , sắc đẹp của Duyệt Duyệt, ngay cả là phụ nữ cũng rung động, hèn chi chị dâu có thể nắm giữ trái tim trai , nhưng lại nghĩ …..gia đình họ Cố nợ chị dâu rất nhiều!


      “Trong mắt , em là đẹp nhất.” nghe trong lời có ý ghen tuông, Cận Hạo Nhiên nhéo mũi “Đúng là nhóc thích ghen, nhưng lại rất …rất .”


      Với Duyệt Duyệt loại tình cảm đó như ái mộ, chôn chặt trong lòng, dù sao Duyệt Duyệt từng là động lực để luôn phấn đấu.


      Người phụ nữ trước mắt mới là người mà dùng hết đời để thương che chở, còn Duyệt Duyệt…. nghĩ, nhất định có người và bảo vệ ấy.


      nhìn về phía ngoài cửa, vừa đúng bắt gặp ánh mắt Cố Thịnh, hai người đàn ông cùng cười, dường như rất ăn ý hiểu được ý nghĩ trong mắt của đối phương. Bọn họ cũng cảnh cáo nhau, nhất định phải thương hai người phụ nữ đó, vì các đều là bảo bối xứng đáng được nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa!

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.2 - Chương 56: Chuẩn bị hôn lễ



      Nhưng Cận Hạo Nhiên vẫn quên việc thực tế nhất nay.


      “Bắt đầu từ hôm nay, cấm em được đến công ty nữa.” giọng của có chút đau lòng, người phụ nữ của từ bé luôn cần thương che chở của tập đoàn Cố Thị, giờ trở thành người phụ nữ lợi hại thương trường, nhưng trong mắt , vẫn mong dựa dẫm vào , muốn sau này vợ mình quá vất vả.


      Cận Hạo Nhiên câu này là có ý nhắm vào Cố Thịnh đứng ở ngoài cửa.


      được, em đến công ty sao được? rất nhiều công việc cần giải quyết……”


      “Người cần giải quyết phải là em!” ngắt lời , đau lòng cho người phụ nữ của , nâng cằm lên, nhìn sâu vào đôi hòn ngọc sáng trong kia “Tập đoàn Cố Thị có chủ nhân của nó, còn em…..chỉ cần làm vợ thôi!”


      dường như hiểu được vị trí của Cố Thịnh trong lòng , có lúc cũng rất cảm thấy ghen tỵ.


      hai….” Tiểu Ngữ nhíu mi.


      ta tại khỏe rồi, với lại chị dâu em cũng thích có kẻ tối ngày đeo bám lấy ấy.” Cận Hạo Nhiên có ý ám chỉ, lại giống như khích tướng, quả nhiên thấy Cố Thịnh lộ ra vẻ suy tư.


      Cố Thịnh trong lòng thở dài, Tiểu Ngữ vì mà hy sinh quá nhiều, mà tại….mặc dù là bản thân rất muốn ở bên cạnh Duyệt Duyệt nhiều hơn nữa, nhưng nghĩ đến em nay, lúc Duyệt Duyệt mang thai, chưa từng chăm sóc chu đáo ngày nào, bây giờ em bé bỏng của mang thai, đương nhiên phải che chở chu đáo cho .


      “Chuyên tâm chuẩn bị làm dâu của em , công ty giao cho xử lý.” nhìn thẳng em .


      “Nhưng…. năm năm nay chưa từng tham gia chuyện của công ty, em sợ…….”


      “Em đừng coi thường khả năng của trai em.” Hạo Nhiên lại lần nữa ngắt lời , người phụ nữ này sao quan tâm đến cảm giác của thế, trong lòng bất đắc dĩ, nhưng cũng hiểu, dù cho vị trí của trong tim mãi mãi bằng trai , cũng vui vẻ mà chấp nhận, chỉ có thể hy vọng trong cuộc sống sau này, có thể chiếm giữ vị trí nhiều hơn trong tim .


      , Cận Hạo Nhiên chưa từng nghĩ đến kẻ tình địch lớn nhất của mình lại chính là vợ.


      “Cứ quyết định vậy , Hạo Nhiên cậu trong thời gian này ở bên cạnh Tiểu Ngữ, chăm sóc nó cẩn thận, đám cưới của hai đứa cứ giao cho chuẩn bị.” Cố Thịnh quyết định, cuối cùng nhìn hai người họ cái, muốn quấy rầy hạnh phúc của đôi uyên ương này. Trong đầu xuất bóng hình khác, giá mà lúc đưa ra đề nghị ly hôn đó đổi thành là kết hôn lại lần nữa tốt biết mấy.


      Nhưng cho dù thế nào, ngay cả phải trả giá cả đời, cũng làm , quay về bên , lần này dùng cả đời mình để .


      Nhìn bóng lưng trai dời , trong lòng Tiểu Ngữ tràn ngập ấm áp, trai quả nhiên rất ! Mà tại lại có thêm người đàn ông khác cũng rất , còn việc Hạo Nhiên nghĩ gì đương nhiên biết, thực tế, muốn đợi đến trai và chị dâu về với nhau, rút lui khỏi công ty cũng chưa muộn, chỉ là tai hai người đàn ông nhất quyết định thay , hay là có thể len lén đến công ty giúp trai.


      Trong đầu tính toán, biết việc này nên để người đàn ông ôm biết vào lòng biết được!


      Cố Thịnh đến chung cư của Duyệt Duyệt ba mẹ con vắng, xem ra vì việc vừa nãy mà làm lỡ rồi. Nhìn đồng hồ, khuôn mặt mỉm cười, lúc này chắc dẫn hai con công viên gần đây chơi, muốn chậm trễ thêm nữa. Mặc dù biết có thể ba mẹ con ăn sáng rồi, Cố Thịnh vẫn cầm bữa sáng đầu bếp chuẩn bị ngon lành về phía công viên.


      Đến công viên, quả nhiên nhìn thấy ghế đá có ba người ngồi song song với nhau, vẻ mặt lộ ra nét dịu dàng ấm áp, bước nhanh tới đó.


      Ninh Ninh từ xa nhìn thấy bóng dáng cha, vui mừng nhảy xuống ghế, gấp rút muốn nhào vào lòng cha, bóng dáng bé của nhóc chạy tới phía , Cố Thịnh nhìn thấy hành động của con , liền bước nhanh hơn nữa, đem con ôm chặt trong lòng.


      “Daddy, con rất nhớ cha! Daddy hôm nay ăn sáng cùng Ninh Ninh.” Ninh Ninh dẩu môi, nhõng nhẽo rúc vào lồng ngực cha, cảm giác này nhóc rất thích, dạo gần đây cha luôn ăn sáng cùng nhóc, sáng nay nhóc đợi rất lâu, đều nhìn thấy cha tới, trong lòng tránh khỏi thất vọng.


      “Xin lỗi con , cha có chút chuyện, về sau cha lỡ hẹn nữa, mỗi ngày đều cùng ăn sáng với con, chịu ?” Cố Thịnh kiên nhẫn dỗ dành con , trong lúc chuyện bế con đến chỗ ghế ngồi, nhìn Duyệt Duyệt với ánh mắt trìu mến dịu dàng.


      “Dạ, Daddy, con ba nghe nhá, Mẹ cũng rất nhớ Daddy!” Ninh Ninh ranh mãnh nhìn mẹ, dứt lời liền phát cả gương mặt mẹ đỏ bừng.


      “Ninh Ninh con linh tinh gì thế?” Duyệt Duyệt ngượng ngùng, sáng hôm nay chỉ là thấy hàng ngày Cố Thịnh vẫn có mặt đúng giờ mà hôm nay lại trễ, cứ nghĩ là xảy ra chuyện gì rồi, vì vậy mới tỏ ra lo lắng, ngờ con lại thế.


      ? Daddy cũng rất nhớ mẹ con.” Cố Thịnh ôm con chặt hơn, đứa con này hiểu lòng người, nhưng vì Duyệt Duyệt ngượng ngùng đỏ mặt mà dời ánh mắt chỗ khác, khuôn mặt đỏ lựng rất hấp dẫn.


      rất nhớ ư?


      Cứ cho là nhớ, nhưng lòng cũng có chút hy vọng.


      Cảnh Hạo ngồi bên cạnh nhìn Mẹ cúi mặt xấu hổ, lại nhìn thấy khuôn mặt cười tươi dịu dàng của Daddy, khỏi đảo mắt cái, đứa trẻ con như nó lại hiểu được thế giới tình cảm của người lớn. Xem ra mẹ nó cả đời này thoát được khỏi lòng bàn tay cha. Nhưng nó vẫn muốn nhìn thấy bộ dạng của cha vì mẹ mà chịu trừng phạt, nó thấy cực kỳ thú vị, hy vọng mẹ nó phải làm thỏa mãn ước vọng nho này của nó mới được.


      Cố Thịnh biết tính toán trong lòng của cậu con trai, ôm Ninh Ninh ngồi bên cạnh Duyệt Duyệt, cảm thấy rất mãn nguyện vì được hưởng thụ cảm giác cả nhà bốn người quây quần cùng nhau.


      “Daddy mang gì tới vậy?” Ninh Ninh nhìn thấy tay cha, trong mắt ánh lên tò mò.


      “Ninh Ninh, bữa sáng con ăn rất no rồi, thể ăn thêm nữa đâu!” Duyệt Duyệt đối với con rất chú ý vấn đề ăn uống, đương nhiên là để ý, dứt lời quả nhiên thấy mắt con cụp xuống, giống như bị chịu ủy khuất nhìn cha, muốn cầu xin cha đỡ.


      Nhất thời biết phải quyết định sao? đỡ giúp con , nghi ngờ là đắc tội với Duyệt Duyệt, nhìn vào đôi mắt của , trong lòng Cố Thịnh bất thình lình ngẩn ra, bất đắc dĩ phải lựa chọn.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.2 - Chương 57: CHƯƠNG KẾT (1) - Đừng rời xa !



      “Ninh Ninh ăn no rồi, thể ăn thêm nữa, đau bụng.” Cố Thịnh vẫn lựa chọn Duyệt Duyệt, để mất cơ hội lấy lòng , vừa dứt lời nhìn thấy con càng bĩu môi, liền cưng chiều hôn lên cánh mũi xinh của bé, “ Ninh Ninh ngoan của cha, buổi trưa Daddy dẫn con ăn món ngon khác chịu ?”


      Ninh Ninh tuy hài lòng, lại cũng thể nghe lời mẹ, liền phát ra tiếng cười giòn tan “ Vậy được, buổi trưa Ninh Ninh muốn ăn kem!”


      Đó là món ăn con bé thích nhất, nhóc đời nào chịu bỏ qua cơ hội!


      “Được, Daddy dẫn con ăn kem!” Cố Thịnh cưng chiều con .


      Duyệt Duyệt thấy hai cha con chuyện, nét mặt cũng nhu hòa lại, Ninh Ninh nhìn thấy phía trước có vài bé chơi rất vui, nhất lời làm bé muốn chơi cùng, nhảy xuống đùi cha, “ Daddy ,con muốn qua đó chơi!”


      chơi cùng với hai !” Cố Thịnh nuông chiều nhàng vuốt đầu con , thầm sắp xếp việc cho Cảnh Hạo.


      Cảnh Hạo cau mày, thầm đoán được cha có ý gì, nhìn khuôn mặt tràn ngập mong đợi của em , cũng thể từ chối, dứt khoát rộng lượng gật đầu cho cha cơ hội, làm kỳ đà cản mũi nữa.


      Hai người nhìn theo bóng dáng hai con, ai lời nào, khí trầm xuống.


      Cố Thịnh cố ý tách hai đứa chỗ khác, là muốn ở riêng với , cảm nhận được hơi thở của vương vấn bên cạnh, theo bản năng xích gần thêm nữa.


      lại cảm thấy được hành động của , ánh mắt luôn dõi theo các con, dạo gần đây, hình như bước vào trái tim của hai đứa , đặc biệt là con luôn ỷ lại dựa dẫm vào cha càng ngày càng nhiều, trong lòng tránh khỏi ưu tư.


      “Em….” Tả Tình Duyệt muốn lại thôi, chuyển ánh mắt qua bèn thấy nhìn , lại bị ánh mắt nóng bỏng chan chứa tình cảm của đốt cháy biết nên gì.


      “Sao thế Duyệt Duyệt?” Cố Thịnh lợi dụng thời cơ này sát gần hơn, ánh mắt chờ mong gì với .


      Nhưng nghĩ tới lần trước đề nghị ly hôn, sững lại, hy vọng liền bị dập tắt, tránh né ánh mắt của , biết nếu lại đưa ra lời đề nghị ly hôn, phải làm sao!


      Duyệt Duyệt giống như năm năm trước, còn đứng trước cũng còn độc đoán bá đạo như xưa!


      Nhưng việc muốn nắm giữ trái tim hề thay đổi!


      “Em có thể dẫn các con quay về Viên!” chuyện này nghĩ rất lâu rồi, mối quan hệ của họ tại là gì? cũng cảm thấy mắc cười, ở bên , luôn khiến nảy sinh hy vọng, đồng thời cũng sợ hãi, sợ hãi niềm hy vọng đó cũng chỉ là bong bóng vỡ tan.


      Giống như năm năm trước, nghĩ lại quãng thời gian bản thân luôn hy vọng chờ đợi tình của , trong lòng kìm được chua xót. còn vốn để đặt cược tình cảm của mình nữa rồi!


      Lần này quay lại đây rất thương hai con, thấy rất mãn nguyện rồi!


      được!” Cố Thịnh theo bản năng phản đối, kích động nắm lấy tay , bóp chặt, cho có bất kì cơ hội nào thoát ra “ …..”


      Cố Thịnh nhìn , tuy ly hôn nhưng quay về Viên có khác gì nhau, vẫn là rời xa !


      , cho phép có chuyện đó xảy ra, năm năm quá đủ rồi, mong muốn nửa đời sau được người nhất bầu bạn bên cạnh!


      muốn sống cuộc đời !


      Nét mặt Duyệt Duyệt càng trầm hơn, “Cố Thịnh, tôi cảm ơn ghét bỏ các con, nhưng chúng tôi có cuộc sống của chúng tôi, còn trẻ, đợi chúng ta làm xong thủ tục ly hôn, có thể tìm người , nhưng tôi…..”


      đợi hết, khuôn mặt trầm tuấn mỹ ép xuống, tiếp theo đó đôi môi ép xuống môi , những lời muốn ra bị nuốt xuống. Cố Thịnh hề do dự tách hàm răng của ra, nụ hôn dữ dội như cuồng phong bão táp quét đến, xâm nhập vào từng giác quan trong , nghĩ đến lời của , trong lòng Cố Thịnh càng thêm luống cuống, cái gì mà còn trẻ? còn trẻ nữa rồi!


      Cái gì mà ly hôn? Cả cuộc đời này của giống như hồn bất tán đeo bám theo , mặc kệ có đồng ý hay , mặc kệ chán ghét hay , đều phải quấn lấy !


      Người thích là , tại sao người phụ nữ này lại hiểu!


      muốn nghe thấy những lời đó từ miệng , vì vậy bất chấp hôn , để đắm chìm trong nụ hôn của , có thời gian rảnh rồi và tâm tư để nghĩ chuyện rời xa !


      Kỹ thuật hôn của Cố Thịnh rất siêu như năm năm trước, ở trước mặt hề có sức lực phản kháng, từ từ xụi lơ trong lòng , bàn tay theo bản năng túm lấy phía trước ngực áo , đến khi có cảm giác hô hấp thông, mới buông ra, đáy mắt vẫn tràn đầy cảm giác thỏa mãn nỡ buông .


      “Đừng rời xa ! Đừng bỏ mình ở lại!” đối diện trực tiếp với ánh mắt , giây phút vừa rồi, dường như nhìn thấy Duyệt Duyệt say đắm như năm năm trước, chính là ánh mắt này, ánh mắt chỉ chứa bóng hình !


      Tả Tình Duyệt ngẩn người, trong đầu xuất hình ảnh vài tháng trước của Cố Thịnh, thân thể gầy gò ốm yếu làm vô cùng xót xa, lại nỡ lời chia xa!


      Nếu bỏ , biến thành bộ dạng đó sao?


      thực tế tại đến bây giờ vẫn tin, Cố Thịnh vì cái chết của thiết sống, bỏ rơi bản thân mình, trong suy nghĩ của , luôn cao quý vô cùng, để ai vào mắt!


      “Hứa với ....Duyệt Duyệt.....hứa với , rời xa .” Bàn tay vuốt ve khuôn mặt , hai thân thể dính chặt vào nhau. Cố Thịnh nhìn kĩ khuôn mặt mà luôn thương quyến luyến, giọng tràn ngập dịu dàng hiền lành giống như ngà ngà say, như muốn mê hoặc người con trước mắt.


      Duyệt Duyệt trầm tư, rời xa ư?


      Trong lòng vẫn là chưa xác định!


      Chính lúc trầm tư đó càng khiến Cố Thịnh hoang mang, đôi môi khêu gợi của hôn , khóe mắt như có vô vàn tình ý muốn , giống như muốn nụ hôn đó mãi mãi đọng khuôn mặt , mãi mãi lưu lại dấu vết của riêng .


      “Hứa với ...” Cố Thịnh tiếp tục mê hoặc , nhàng chầm chậm dịch chuyển môi hôn, nhìn cánh môi của , như cấp thiết muốn có được câu hứa hẹn.


      “Cố Thịnh, tôi....” Duyệt Duyệt nắm lấy tay , giống như muốn ngăn cản hôn xuống dưới, dường như cảm giác được từ từ buông lỏng trái tim.


      ! được như vậy!


      từng bị tổn thương lần, thể bị thương lần nữa với cùng người đàn ông. dịu dàng dịu dàng của tại khiến sợ, năm năm trước lúc tán tỉnh , cũng dịu dàng như vậy, cũng du dương như vậy, nhưng tất cả điều đó đều vỡ tan trong đêm tân hôn, mãi mãi biến thành cơn ác mộng trong .


      Nghĩ đến đêm tân hôn, cả người lạnh rùng mình.....

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.2 - Chương 58: Chương kết (2) - giấu nguy hiểm



      Tả Tình Duyệt trong nháy mắt tỉnh táo lại, đêm tân hôn bản thân mình bị chính đẩy vào lòng người đàn ông khác, cảnh đó xuất trong đầu khiến tỉnh táo hoàn toàn, giống như diễn lại lần nữa trước mắt , ba ngày đó biến thành vết thương cả đời thể quên. Lần này thể lại lao vào vết xe đổ đó.


      “Cố Thịnh, buông tôi ra!” cố gắng thoát khỏi vòng tay dịu êm của , tuy rằng nỡ, nhưng hiểu , như loại độc dược, trúng rồi cai được, mọi chuyện rất phức tạp.


      Cố Thịnh có ảnh hưởng rất lớn với , chỉ ánh nhìn có thể khiến đắm đuối say mê, còn gì đến chuyện dùng dịu dàng mật ngọt mê hoặc !


      Cố Thịnh sững người như bị tạt gáo nước lạnh, nhưng buông ra mà nắm tay càng thêm chặt.


      “Tại sao? Em sao?” Cố Thịnh nhăn nhó mặt mày, nếu , sao hết, khiến , chỉ cần chấp nhận hưởng thụ tình của là được!


      ? chuyện rất khó khăn!


      Mặc dù qua năm năm, tình của đối với hề giảm , chỉ có dũng khí ở bên lần nữa mà thôi.


      Gật đầu, thu gom lại ánh mắt, nhìn thần sắc của , nhưng trong đầu lại nổi lên hình ảnh tức giận, yên lặng đợi phẫn nộ trút giận lên !


      giây trôi qua, phút trôi qua, mười phút trôi qua, vốn chờ mong tức giận nơi lại trút lên người , điều này khiến kinh ngạc!


      Cứ nghĩ rời rồi, nhưng vẫn cầm tay chưa buông, bản thân vẫn như lúc nãy, người nghiêng tựa vào lồng ngực vững chãi của , khí cực kì thần bí. Trong ánh mắt người khác nhìn vào nghĩ họ là cặp vợ chồng ân ái hạnh phúc, khiến bao người hâm mộ, nhưng chỉ bọn họ biết, bên trong che dấu là gì?


      Trầm mặc, tiếp tục trầm mặc…….giống như ai cũng muốn phá vỡ loại khí trầm mặc kì diệu này, giống như cẩn thận phá vỡ cân bằng giữa hai người.


      Màn này đồng thời cũng lọt vào ánh mắt của người, vẻ giận dữ như bùng cháy mặt!


      Tả Tình Yên sáng sớm đợi ngoài căn hộ của Duyệt Duyệt, đợi đến khi Duyệt Duyệt xuất , ngoài ganh ghét ra còn có khiếp sợ tột cùng. Hai đứa trẻ, ràng là bản sao của Cố Thịnh và ta, năm năm trước, đứa trẻ trong bụng ta chưa chết, còn đem bọn chúng sinh ra!


      đả kích này có thể so sánh với hôm nhìn thấy tấm hình Tả Tình Duyệt báo, tại sao ta lại hạnh phúc như vậy, còn sao?


      những mất tất cả, mà bây giờ, bọn trẻ con nhìn thấy gương mặt , đều lộ ra thần sắc khiếp sợ!


      Con mắt đằng sau kính râm ngưng tụ ganh ghét cực độ, giây phút này hình ảnh hai người họ ôm nhau rất nhức nhối, gia đình bọn họ còn rất hạnh phúc!


      ! muốn bọn họ hạnh phúc!


      có được người đàn ông đó, có được hạnh phúc, cũng cho phép Tả Tình Duyệt có được. Nhà họ Tả chỉ có người con Tả Tình Yên, Tả Tình Duyệt chỉ là đứa con có cũng được mà có cũng xong!


      Bàn tay vô thức bóp thành nắm đấm, suy nghĩ căm thù xen lẫn tính toán, thầm nhìn đôi trai tài sắc đó nhếch mép cười.


      Hãy chờ xem! Năm năm trước hại được ta có nghĩa là năm năm sau thể làm được!


      Nụ cười tàn nhẫn dần dần giấu kín mặt, Tả Tình Yên cuối cùng nhìn đến hai đứa bé chơi đùa, trong mắt thoáng qua tia xấu xa, dần dần mất tính nhẫn nại, kéo xuống tấm khăn lụa dùng để che vết sẹo xấu xí, xác định kính râm có thể che đậy bớt mảng lớn sẹo, mới yên tâm xoay người rời .


      Trong công viên, hai người trầm ngâm nhìn nhau vẫn chưa có kết quả, biết trải qua bao lâu, Cố Thịnh như nghĩ ra điều gì đó, mới chậm rãi mở lời, phá vỡ trầm ngâm kì dị trong đó.


      “Tiểu Ngữ và Hạo Nhiên sắp kết hôn rồi, …..muốn Ninh Ninh và Hạo Hạo làm phù dâu cho họ!” Cố Thịnh thử hỏi ý , tuy rằng thể đồng ý của bản thân nhưng giọng điệu lại như trưng cầu đồng ý của .


      Tả Tình Duyệt nghĩ đến họ sắp làm đám cưới mặt nở rộ tươi cười, bọn họ sắp kết hôn ư?


      “Lúc nào vậy?” Cận Hạo Nhiên là bạn tốt của , luôn hy vọng có thể hạnh phúc, năm năm trước lúc họ đính hôn, tuy rằng có quan sát thấy ấy có vẻ tự nguyện, nhưng năm năm sau gặp lại, lại cảm thấy được tình của Hạo Nhiên dành cho Tiểu Ngữ. Nhớ lại hôm chạm mặt hai người họ, trong ánh mắt của Cận Hạo Nhiên toàn bộ là hình ảnh Tiểu Ngữ.


      ngờ được năm năm trước, Cố Tâm Ngữ có tâm trí như đứa trẻ con, bây giờ đến tuổi lấy chồng.


      rất nhanh, vẫn chưa định ngày, có thể để Hạo Hạo và Ninh Ninh làm phù dâu ?” Cố Thịnh vô thức bóp bàn tay , khuôn mặt nở rộ nụ cười của khiến ngẩn người, sủng nịch càng lộ trong ánh mắt.


      “Được, tôi ý kiến.” sáng khoái nhận lời, hai con dù sao cũng là cháu của hai người họ, để các con làm phù dâu nhí là điều nên làm.


      “Vậy….” đôi mắt Cố Thịnh lóe sáng khi thấy hưng phấn trong giọng của Duyệt Duyệt “Hôn lễ của Tiểu Ngữ, đứng ra tổ chức, muốn….dù sao chúng ta cũng là vợ chồng, hôn lễ của Tiểu Ngữ, em và hai con có thể đến tham gia ? Tham gia với thân phận là Cố phu nhân!”


      Cố Thịnh ánh mắt chớp nhìn Duyệt Duyệt, như muốn bỏ sót bất kì biểu tình nào mặt , quả nhiên vừa xong, thấy đôi mày Duyệt Duyệt lập tức cau lại, “Em đồng ý ư? Là cầu quá đáng ư? sao, nếu em đồng ý, có thể cần nhận lời, đừng miễn cưỡng bản thân, bên phóng viên nhà báo, sắp xếp.”


      Chiêu này của Cố Thịnh ràng là lấy lùi làm tiến, đánh cược, cược tấm lòng thiện lương của Duyệt Duyệt, nhẫn tâm nhìn nhà họ Cố bị đám phóng viên đoán già đoán non, còn có Cận Hạo Nhiên lại là bạn thân của nữa mà?


      Quả nhiên những lời của Cố Thịnh, càng làm cho Duyệt Duyệt có cảm giác bị bức lên Lương Sơn, nếu như cố chấp đồng ý, giống như mình làm việc nên làm vậy.


      “Đừng suy nghĩ nữa, chỉ cần việc nào em đồng ý, ép buộc em” Cố Thịnh kìm được nhàng vuốt má , ánh mắt nuông chiều như nước lũ tuôn ra cuốn trôi Duyệt Duyệt.


      “Tôi đồng ý.” Đối diện với Cố Thịnh như vậy, cách nào phản kháng, nhưng lúc ra lời đồng ý, trong lòng lại có chút hối hận. nếu như đồng ý, chính là với thân phận Cố phu nhân….. nếu như trong đám cưới giới truyền thông lại có cách nghĩ nào đó, phải càng khó dời sao?


      Lần này tự mình đẩy mình vào hoàn cảnh ngượng ngùng khó xử rồi!

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.2 - Chương 59: Chương Kết (3) - Em rất đẹp!



      Nhưng Cố Thịnh lại thấu hiểu cho tâm trạng của lúc này, nghe thấy rốt cuộc cũng đồng ý, khuôn mặt lo lắng suy tư vừa nãy lập tức trở lên tươi roi rói, kiềm chế được ôm Duyệt Duyệt vào lòng.


      “Tốt quá, biết mà, em là người có tấm lòng thiện lương nhất!” Cố Thịnh thở hắt ra khoan khoái, cược thắng rồi. tiếp tục động não, bản thân nhất định phải tận dụng cơ hội này, dập tắt ý định muốn rời xa của Duyệt Duyệt. Tóm lại suốt cuộc đời này có ý định để người phụ nữ của rời xa , dù là bước.


      Hành động đột ngột của khiến nhíu mày, đúng lúc muốn thoát khỏi lồng ngực của , bên tai lại nghe thấy .


      “Tiểu Ngữ có thai rồi!”


      Câu này làm cho hành động muốn đẩy ra đột ngột sững lại.


      ?“ Có thai rồi ư? Đây là chuyện rất đáng mừng, Cận Hạo Nhiên sắp làm cha rồi sao?


      mặt lên vui mừng, lòng vui mừng thay cho hai người họ. Giây phút này như quên suy tư lúc nãy, quên luôn cả việc Cố Thịnh ôm , hai người cứ như vậy ôm nhau. Trong mắt Cố Thịnh lóe lên tia xảo quyệt, ra Duyệt Duyệt của khi vui mừng đắm chìm trong tâm trạng của . Như vậy lợi dụng điểm này của để tạo cơ hội ình.


      Tuy rằng có chút tiểu nhân, nhưng vì có thể theo đuổi được Duyệt Duyệt, để trước mặt con trai mình có chút mặt mũi, cho dù là tiểu nhân hơn nữa, cũng ngại.


      Chỉ cần làm tổn thương là được!


      Ánh mắt nhìn về hướng hai con chơi, vừa đúng lúc bắt gặp ánh nhìn của Hạo Hạo, Cố Thịnh lộ ra tia đắc ý, giống như khoe khoang thành quả thắng lợi của mình. Vốn nghĩ con trai lộ ra thần sắc khuất phục, ai ngờ lại thấy cậu nhóc nhếch mày, vẫn có vài phần xem thường, đáy mắt như lộ : Chỉ là cái ôm thôi, quan trọng gì chứ? Ôm kiểu như thế, con chả mất tí sức lực nào cũng có được!


      Sắc mặt Cố Thịnh lập tức trầm xuống, đứa con trai này, sinh ra là để làm khắc tinh của !


      ………………


      Những ngày sau đó của Cố Thịnh, giống như phân thân làm ba người, mỗi sáng đều đúng giờ đem bữa sáng đến trình diện ba mẹ con, sau đó đến công ty giải quyết công việc, còn sắp xếp thời gian chuẩn bị hôn lễ cho em , nhưng vẫn hề thấy mệt. Tuy rằng thời gian năm năm qua, chưa bước vào công ty bước, nhưng dựa vào đầu óc sinh ra để làm kinh doanh như , lại chỉ cần vài ba ngày là có thể hiểu đại khái công việc, cả tập toàn dưới lãnh đạo của hoạt động bình thường.


      Hôn lễ của em , nhất quyết phải tổ chức long trọng nhất. Cố Thịnh quay trở về lãnh đạo tập đoàn Cố Thị, tin tức này liên lục vài ngày luôn đăng trang bìa các tờ báo lớn. Giới thương nhân của thành phố A đều thầm tìm cơ hội nịnh nọt lấy lòng . Vì bọn họ đều hiểu , Cố Thịnh lần nữa nắm quyền, nhất định gây ra sóng gió lớn thương trường giống như năm năm trước.


      Giá cổ phiếu của tập đoàn Cố Thị liên tục tăng, Cố Tâm Ngữ vốn có chút lo lắng, lúc này yên tâm cùng chồng chưa cưới thử áo cưới, đợi nửa tháng sau cử hành hôn lễ!


      Cận Hạo Nhiên đưa đến Studio áo cưới xong, đúng lúc nhìn thấy người đứng chờ là Duyệt Duyệt.


      “Chị dâu….” Cố Tâm Ngữ thoát khỏi hình ảnh người phụ nữ thương trường, nghiễm nhiên trở thành khiến người ta chiều, nép mình bên cạnh Hạo Nhiên, khuôn mặt ngập tràn hạnh phúc.


      Tiếng xưng hô đó khiến Duyệt Duyệt có chút ngại ngần, gượng cười “Mau thử áo cưới! trai em nhờ nhà thiết kế bên Pháp thiết kế vài bộ cho em , vừa được đưa đến, chỉ đợi em lựa chọn bộ em thích nhất thôi!”


      Duyệt Duyệt thể thừa nhận, đối với Cố Tâm Ngữ quá tốt còn gì để , năm năm trước cũng vậy! Năm năm sau cũng vậy!


      “Chị dâu thử với em ” Cố Tâm Ngữ buông tay Cận Hạo Nhiên, vui vẻ khoác tay , làm cho Duyệt Duyệt nhất thời biết từ chối sao.


      Tả Tình Duyệt gật đầu với Hạo Nhiên, rồi cùng Tiểu Ngữ bước vào, Cận Hạo Nhìn hai người phụ nữ đó, khuôn mặt rạng ngời hạnh phúc, sắp kết hôn rồi, nhưng còn Duyệt Duyệt và Cố Thịnh sao?


      Ở bên trong …..


      Cố Tâm Ngữ thay xong áo cưới, cái thai mới có vài tuần ảnh hưởng đến vòng eo của , Tả Tình Duyệt nhìn thấy Tiểu Ngữ mặc áo cưới, đẹp tựa thiên thần, trong đầu xuất hình ảnh bản thân mình mặc áo cưới trước đây. Lúc đó cho rằng mình là người hạnh phúc nhất thế gian, nhưng…..nghĩ tới gì đó khiến nụ cười nét mặt vụt tắt.


      Từ trong gương nhìn thấy khác lạ của Duyệt Duyệt, Cố Tâm Ngữ nhíu mày quay đầu lại, thân mật kéo tay “Chị dâu, chị cũng thử bộ ?”


      Cố Tâm Ngữ đề nghị khiến có thời gian suy nghĩ về chuyện đau lòng trước đây, ngạc nhiên nhìn Tiểu Ngữ, lắc đầu liên tục.”! Em mới là dâu mà! Chị thử làm gì?”


      “Ai được? hai chuẩn bị nhiều váy cưới thế mà, với lại vóc dáng chị với em gần gần nhau, nhất định vừa vặn, thử chị, được ?” Cố Tâm Ngữ nhất quyết muốn phải thử, đương nhiên dễ bỏ cuộc, nhõng nhẽo hết sức như trẻ con thuyết phục , đạt mục đích chịu buông.


      Cuối cùng Tả Tình Duyệt cũng thoát khỏi được miệng lưỡi ngọt ngào của Tiểu Ngữ đành phải gật đầu, được đồng ý của Duyệt Duyệt, Cố Tâm Ngữ như giành được món đồ chơi của mình, vui mừng khôn xiết kéo tay Duyệt Duyệt thử đồ. Cuối cùng cả hai người đều thích bộ áo cưới vô cùng lộng lẫy hoa lệ, bao lâu đợi Tả Tình Duyệt thay xong áo cưới bước ra. Tiểu Ngữ nhìn người phụ nữ trước mắt, há hốc miệng, đôi mặt dường như bám chặt thân thể sao dời mắt được.


      “Chị dâu, chị đẹp quá !” Cố Tấm Ngữ ra cảm nhận trong lòng, phát , bản thân đứng trước Duyệt Duyệt, dung mạo như kém vài phần, hèn chi trước đây Hạo Nhiên lại chị dâu, nếu là đàn ông, cũng !


      “Em mới là người đẹp nhất.” Duyệt Duyệt được khen xấu hổ dám nhìn Tiểu Ngữ, chuyển ánh mắt nhìn vào trong gương, dường như dám tin, trong gương chính là .


      Năm năm trước dâu cùng bước vào lễ đường với Cố Thịnh mang vẻ tinh khiết trong sáng, nhưng hình dáng tại trong tinh khiết đó có thêm vài phần trưởng thành. Giống như thiên sứ và ác quỷ dung hòa vào nhau, mê hoặc ánh mắt người nhìn, cam tâm tình nguyện trầm luân trong cảm giác bị mê hoặc đó, ngay cả khi biết nó là địa ngục cũng cam tâm tình nguyện bước vào.


      “Em rất đẹp!” Cố Thịnh nghĩ tới vừa bước vào được nhìn bức tranh như vậy, chiêm ngưỡng chớp mắt, kìm được mà cất lời khen, nhưng lại khiến Duyệt Duyệt mắc cỡ biết phải làm sao.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :