1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cạm bẫy hôn nhân: Sự trả thù của tổng giám đốc - Lưu Lãng Hồng Tường ( 247C )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.2 - Chương 50: Ông trời trừng phạt



      Quan sát được vẻ mặt thay đổi trong nháy mắt của Duyệt Duyệt, Cố Thịnh nhíu mày, sao vậy?


      Nghĩ lại vừa rồi thổ lộ với , trong giây lát những lời thề thốt trước kia cũng xuất lại trong trí nhớ , nhịn được tự rủa thầm. Đáng chết! Sao mình lại có thể…..theo bản năng càng xiết chặt tay xin lỗi, Duyệt Duyệt, đó, ……”


      Dù cho thương trường, cái lưỡi xương lắt léo của bàn đến chuyện làm ăn như cá gặp nước, nhưng giờ đây trước mặt nghiễm nhiên trở thành kẻ biết ăn , biết nên giải thích sao về tất cả mọi hành động, lời gây ra cho trong quá khứ!


      Những vết thương vẫn còn rỉ máu đó, rành rành ở trước mắt, thể quên, thế còn Duyệt Duyệt sao, làm sao có thể quên được?


      “Mọi người ăn , tôi no rồi.” rút tay về, tại thể nghĩ cho các con nữa, may thay Ninh Ninh cúi mặt thưởng thức bữa sáng, chỉ có hạo Hạo chú ý đến tình trạng của hai người, đợi cho Duyệt Duyệt vừa rời , ngồi bên cạnh Cố Thịnh là Hạo Hạo nhịn được đá cái vào chân!


      Nhất định những lời cha vừa rồi gợi lại ẹ những chuyện đau buồn lúc trước!


      Trong lòng Cố Thịnh quặn đau, con trai đá cái, có ý định giáo huấn lại con trai, nhưng Duyệt Duyệt…..nhìn bóng lưng về phía sofa, rất muốn chạy theo giải thích, nhưng giải thích thế nào đây? cho biết, giống như năm năm trước làm tổn thương sao?


      Nhưng có chịu tin ?


      Người phụ nữ bị tổn thương sâu sắc, có thể tiếp tục đón nhận lần nữa bước vào cuộc sống của , điều này coi như nhẫn nhịn rất lớn rồi. phải làm sao mới xoa được nỗi đau gây cho năm năm trước đây?


      Cố Thịnh chưa từng trải qua rối rắm như vậy, vấn đề này còn khó hơn bất kì vấn đề khó khăn nào trong kinh doanh vấp phải!


      hối hận, rất hối hận về tất cả những chuyện gây ra cho , giờ đây rất muốn năm năm trước người bị tổn thương chính là .


      đáng chết!


      “Daddy vẫn chưa chịu về à?” Cảnh Hạo giương đôi mắt thông minh lớn mật , trong lòng vẫn vì chuyện cha làm mẹ cậu buồn mà tức giận, dùng thái độ của chủ nhà, tuy ngoài miệng gọi Daddy, nhưng chút cũng có kính trọng người cha trước mắt!


      Đối với việc bị con trai đuổi về, Cố Thịnh trong lòng thở dài, nhìn ngồi ghế sofa, trời biết rất muốn lưu lại, muốn ở gần ba mẹ con thêm nữa, nhưng nếu ở lại chỉ làm ọi chuyện thêm tệ hơn thôi.


      rốt cuộc làm sao vậy? Sao có thể để việc trở thành như tại?


      ràng là ở cùng nhau rất hòa thuận, bản thân còn vì chuyện tối qua có thể ngủ cùng chiếc giường mà vui mừng, nhưng mới sáng sớm bị đẩy về tình trạng lúc ban đầu!


      “Duyệt Duyệt, về trước, đến thăm ba mẹ con sau.” Cố Thịnh cầm áo veston, đến cửa, vẫn còn lưu luyến nhìn Duyệt Duyệt, hy vọng bao nhiêu có thể quay đầu nhìn cái, nhưng vẫn thủy chung quay lưng về phía !


      Trong lòng mất mát, xem ra khiến buồn rồi! Tại sao bản thân đối với luôn là tổn thương? rất cẩn thận rồi, nhưng vẫn như cũ tránh khỏi, đây chính là ông trời trừng phạt ư?


      ra khỏi cổng lớn căn chung cư, bắt gặp Kiều Nam, Cố Thịnh kiềm được ấn đường cau lại, mới sáng sớm, ta đến đây làm gì? Nhìn mặt ta còn lên nụ cười xấu xa, Cố Thịnh theo bản năng cảnh giác!


      Vừa nãy còn có ý định về, nhưng tại có ý định đó nữa. Mắc cười! Sao có thể để người đàn ông kia lần nữa mình hưởng thụ những điều vốn thuộc về ?

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.2 - Chương 51: Ngầm so chiêu



      “Tổng giám đốc Cố phải là về sao? Sao vậy? nỡ ư?” Kiều Nam mảy may che đậy trêu chọc và khiêu khích, nhìn Cố Thịnh trong bộ dạng ghen tuông rất khoái, vì ở đây có Duyệt Duyệt mới khiến cho Cố Thịnh như vậy, ngoài ra sợ rất khó có cơ hội nhìn thấy Cố Thịnh thảm hại.


      Vừa nãy nhìn thấy ta ra từ căn hộ, cũng đoán được ta thành công vào được nhà , trong lòng tránh khỏi có chút khổ sở, nghĩ đến và ba mẹ con họ giao tình bao nhiêu năm như vậy, cũng có cơ hội được ở lại qua đêm, mà Cố Thịnh chỉ cần buổi tối thôi, thành công làm được chuyện mà làm được, lòng tự tôn của đàn ông bị dẫm đạp. Tên Cố Thịnh kia dù nhìn từ góc độ nào cũng thấy đáng ghét!


      Trong mắt Cố Thịnh ngưng đọng nổi lên tia thâm trầm, cũng tránh né vấn đề này, nghĩ tới bữa tiệc, Cố Thịnh cười nhếch mép, “Kiều tổng hôm nay quả đến sớm, xem báo sáng nay chưa?”


      Nếu đoán nhầm hôm nay tất cả các trang bìa báo và tạp chí đều đăng tin của và Duyệt Duyệt, vì muốn lấy lòng tập đoàn Cố thị mà tiếc bút mực viết vợ chồng ân ân ái ái thế nào.


      Quả nhiên nghe thấy Cố Thịnh vậy, vẻ mặt Kiều Nam sầm xuống, trong mắt thoáng qua tia vui. Báo ngày hôm nay đều đăng việc của hai người họ, tấm ảnh rất lớn đó chiếm hầu hết trang bìa, đều thể cảnh ân ái nồng thắm giữa họ.


      Nhìn thấy nét mặt của Kiều Nam, Cố Thịnh nhếch môi đắc ý, xem ra đoán đúng.


      Đúng lúc hai người cự nhau, Duyệt Duyệt bước ra, nhìn thấy Cố Thịnh chưa dời , khỏi nhíu mày. Vẻ mặt đắc ý của Cố Thịnh vừa rồi cũng vì xuất của mà thu lại.


      biết trong lòng , Kiều Nam như người trai tốt!


      “Kiều đại ca đến rồi à, vào .“ Duyệt Duyệt nở nụ cười nhưng khuôn mặt đó dưới cái nhìn của rất ngứa mắt.


      Kiều Nam lợi dụng lúc Duyệt Duyệt để ý mà hấp háy mắt với Cố Thịnh, có ý khiêu khích vô cùng, cố ý đặt tay khoác lên vai , động tác thân mật đó, Duyệt Duyệt để tâm, nhưng như cảm thấy có ánh mắt nóng rực phía sau lưng , khiến bối rối.


      Giờ phút này đây, càng thể rời . Buồn cười! Đó là vợ , chỉ có mới có thể có hành động thân mật như vậy với thôi. Cơn giận dữ lập tức ngưng kết lại, bàn tay nắm chặt thành nắm đấm, muốn bước lên giật bàn tay đáng ghét kia ra, đuổi tên đàn ông đó ngay, nhưng vừa tiến lên bước lại đột ngột dừng bước.


      nếu như gây với Kiều Nam như thế, Duyệt Duyệt nhìn sao đây? Nghĩ đến khả năng có thể xảy đến, lí trí dần dần quay về áp đảo phần cảm tính trong , nhưng để mặc cho Kiều Nam làm xằng bậy.


      Ánh mắt dừng khuôn mặt no nê vừa ăn xong bữa sáng của con , con mắt khôn khéo của quét qua tia cười, lúc này chỉ có con mới có thể giúp , người cha tội nghiệp của nhóc.


      “Ninh Ninh….” Cố Thịnh mở rộng cánh tay hướng về con , quả nhiên nhóc rất biết phối hợp, tuột xuống ghế, nhào vào lòng , tội nghiệp nhóc biết mình trở thành công cụ bị lợi dụng của cha.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.2 - Chương 52: Hủy dung !



      Cố Thịnh nhìn ngồi sofa chuyện với Kiều Nam, bắt gặp ánh mắt , thấy có vẻ ngạc nhiên, ánh mắt đó như cho biết: phải vừa nãy về rồi sao? Sao lại quay lại đây nữa?


      Cố Thịnh có chút xấu hổ, nhưng lập tức xóa , bế Ninh Ninh, đặt giữa Kiều Nam và Duyệt Duyệt để ngăn cách hai người!


      Kiều Nam nhìn hành động của , nhếch miệng cười, ý muốn chiếm hữu của Cố Thịnh vẫn như năm năm trước chỉ là bây giờ ta sử dụng phương pháp khác.


      Kiều Nam lộ ra khuôn mặt hài hước như muốn xem kịch vui, cố ý khiêu khích Cố Thịnh, cố ý ôn lại những kỉ niệm thú vị lúc còn ở Viên, những chọc cho cười đến cả Ninh Ninh cũng cười ha hả. chuyện bao lâu Cảnh Hạo cũng nể mặt bắt tay với người ngoài làm bẽ mặt .


      Trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ dường như xây lên bức tường vững chắc trước mặt , làm sao chen vào được.


      có cảm giác mất mát nhưng lại thể bỏ về, lặng lẽ ngồi bên cạnh nghe câu chuyện của bọn họ, nhìn Duyệt Duyệt lại càng cảm thấy có lỗi với hơn, hối hận như nước lũ bao phủ trái tim , rốt cuộc làm gì vậy?


      Đây là do tự chuốc lấy, nếu như năm năm trước gây ra những hành động hoang đường ấy, cũng để bản thân mình bỏ lỡ năm năm sinh sống bên !


      Lúc này tại nhà họ Tả.


      Người phụ nữ có khuôn mặt tiều tụy nhìn chằm chằm vào trang bìa tờ báo, mặt xuất đố kị cực độ.


      thể nào? Tại sao ta lại có thể xuất ở đây?” Tả Tình Yên la hét điên cuồng, lại xem tiếp các tờ báo khác có hình bìa lớn đó, xác định được người tấm hình chính là Tả Tình Duyệt của năm năm trước, trong lòng càng dâng lên đố kỵ và phẫn hận, ta phải chết rồi sao?


      Năm năm trước, được biết Tả Tình Duyệt hề nghe theo sắp xếp của Mỹ, lúc đó có chút thất vọng vì giết mà để sống cõi đời này, nhưng sau đó truyền đến tin tức làm cho tâm tình rất vui, ta chết, chết vì tai nạn.


      Tuy như kế hoách lập ra, nhưng ta cần cái kết quả này.


      Cố Thịnh tuy rằng đem tin tức phong tỏa, nhưng giấu được !


      Nhớ lại lúc trước Cố Thịnh phát ra phải là Tả Tình Duyệt cư xử với ra sao, thân thể khỏi nổi lên tia run rẩy, chầm chậm nâng ánh mắt lên, hướng về cửa kính trong phòng, trong phòng có gương vì ghét nó.


      Cũng chỉ có kính mới có thể làm nhìn bộ dạng , giờ đây thân hình được phản ánh từ kính, sớm giống như năm năm trước dáng dấp xinh đẹp!


      Theo bản năng tay vuốt má, mặt có vết sẹo khiến người khác khiếp sợ, bất thình lình ra trước mắt , bàn tay vuốt ve lên dàn da còn trơn bóng mịn màng, vội vàng rụt tay về, làm như vết sẹo đó là con dã thú hay nước lũ vậy.


      “Á……” Tả Tình Yên đau khổ kêu gào, ôm đầu, muốn nhìn khuôn mặt thảm thương in kính nữa, tại sao? Tại sao Cố Thịnh có thể tàn nhẫn như vậy?


      Đều là ta, ta hại !


      cho rằng cho dù Cố Thịnh có phát ra phải là Tả Tình Duyệt, cũng làm gì . có thể lợi dụng khuôn mặt rất giống Duyệt Duyệt mê hoặc ta, dụ dỗ ta, phải sao?


      Nhưng sai rồi, Cố Thịnh rất Tả Tình Duyệt, tình đó thể thay thế!


      Càng nghĩ tới chuyện 5 năm trước, mối hận trong lòng Tả Tình Yên càng thêm mãnh liệt.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.2 - Chương 53: Lại có ý hại người!



      Con mắt của Tả Tình Yên lại nhìn vào tấm hình báo, vì khuôn mặt của Tả Tình Duyệt đó so với năm năm trước càng thêm xinh đẹp, ganh ghét đố kị càng thêm dữ dội, Cố Thịnh khiến bị hủy hoại nhan sắc, tại sao ta có thể ngày càng đẹp ra?


      , đây phải là kết cục mà Tả Tình Duyệt nên có!


      mới là người được nhà họ Tả thừa nhận là con , ta chỉ là người con có cũng được có cũng được của nhà họ Tả mà thôi. Từ đến lớn những cái tốt đẹp luôn luôn là của , ở cùng ba mẹ, Tả Tình Duyệt chỉ có thể ở cùng bà ngoại, mới là con rượu của nhà họ Tả!


      Nhưng…………….


      Tấm hình đó như bằng chứng nhức nhối chứng minh hạnh phúc tại của Tả Tình Duyệt, ta được Cố Thịnh ôm trong lòng, tuy chỉ nhìn hình nhưng cũng nhìn ra dịu dàng dịu dàng của Cố Thịnh, ánh mắt đó đáng lẽ nên thuộc về Tả Tình Yên , ta dựa vào cái gì mà hưởng thụ điều đó.


      cam tâm, rất cam tâm!


      Bàn tay vô thức bóp chặt, phẫn nộ xé nát vụn tờ báo tay, để ý nhìn thấy khuôn mặt xấu xí của mình lên cửa kính, Tả Tình Yên phát điên, thuận tay lấy vật nặng lên hướng về tấm cửa kính ném, “choang” tiếng, vang khắp phòng, sau đó những mảnh vỡ của kính rơi xuống vỡ tan tành.


      “Có chuyện gì vậy?” Bà Tả nghe thấy thanh lập tức chạy đến, mở cửa bước vào nhìn thấy con khóc lóc đau khổ, khuôn mặt vô thức cau lại, lại nhìn đến tấm báo bị xé nát vụn, trong lòng hiểu.


      Bà và Tả Phong xem xong tin tức đó, cũng thấy ngạc nhiên kì lạ, bọn họ đều biết con chết, nhưng lại ngờ đến, nó bất ngờ xuất , đương nhiên Cố Thịnh phong tỏa tin tức về cái chết của Duyệt Duyệt, bây giờ ngẫm lại, trong đó nhất định có gì đó khác lạ.


      “Yên à, đừng buồn nữa, lại đây, ra ngoài với mẹ, đừng làm bản thân bị thương.” Tình cảm của con người rất kì lạ, mặc dù Tả Tình Yên ra nông nỗi như ngày hôm nay, suốt năm năm qua hề bước ra khỏi cửa, trốn chạy con mắt của người đời, nhưng mà bậc ba mẹ như họ lại vẫn thương như cũ, ngược lại tình cảm với Duyệt Duyệt lại vô cùng nhạt nhẽo.


      “Mẹ, tại sao? Tại sao nó chết ?” Tả Tình Yên điên cuồng hét lên, giống như tìm chỗ phát tiết, nhào lên người mẹ.


      Bà Tả thở dài, “Chưa chết sao chứ? Cũng thể lại bắt nó chết, con ngoan, nghe lời mẹ, đợi ba mẹ gom đủ tiền đưa con phẫu thuật thẩm mỹ, như vậy con có thể tìm lại được khuôn mặt xinh đẹp như hoa giống như năm năm trước rồi.”


      Năm năm trước Cố Thịnh như phát điên làm công ty của Tả Phong phá sản, ngờ được chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, công ty Tả Thị thể khôi phục, bọn họ cũng rơi vào tình trạng nợ nần chồng chất, bọn họ cũng thể nào lần nữa bước vào giới thượng lưu bước.


      Lại bắt nó chết?


      Câu này giống như thức tỉnh Tả Tình Yên, vốn khóc lóc kêu la,trong lòng bỗng dưng ngẩn ra, rồi ngẩng mặt lên nhìn mẹ mỉm cười.


      thay đổi đột ngột khiến Bà Tả khó hiểu cau mày “Yên à, con sao vậy?”


      Tuy là cười nhưng ánh mắt lại khiến cho người ta có cảm giác sợ hãi.


      “Mẹ, sao hết, con uống trà với mẹ được ?” Tả Tình Yên thu lại ánh mắt, khác hoàn toàn với phẫn nộ lúc trước, lại nghĩ đến lời mẹ vừa thể bắt nó lại chết?’


      Tại sao thể?


      Nếu hôm nay ta chết rồi, tức là cái gì cũng còn nữa, có lí do gì để ta sống sung sướng giàu có như vậy!


      Nếu như có được điều đó, Tả Tình Duyệt cũng đừng mong có thể có được!

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.2 - Chương 54: Có thai



      Ánh sáng mặt trời chiếu ấm áp, Cố Thịnh thức dậy rất sớm giống như mọi ngày, sai đầu bếp làm vài món ăn sáng, chuẩn bị đem qua cho Duyệt Duyệt và hai con.


      Cố Tâm Ngữ từ phòng bước ra, bắt gặp khuôn mặt vui vẻ của trai, tin tức ngày hôm qua, cũng có đọc, nhìn thấy chị dâu ở trong vòng tay của trai, trong lòng thấy rất vui. Dạo gần đây trai ra ngoài sớm trở về nhà muộn, tuy biết đâu làm gì, nhưng nếu cứ theo tình hình tại, đoán gia đình trai sắp được đoàn tụ rồi.


      “Tiểu Ngữ, em thức rồi à? Bữa sáng của em để bàn đó, em từ từ ăn, trước.” Cố Thịnh muốn chậm trễ giây nào, bước đến kéo em ngồi vào bàn ăn, đúng lúc muốn lấy bữa sáng đem , lại nghe thấy đằng sau mình có thanh nôn ọe.


      “Sao thế?” Cố Thịnh ngừng bước, quay đầu lại nhìn Tâm Ngữ, lúc đó lấy tay bụm miệng, giống như rất khó chịu chạy nhanh vào toilet, bỏ lại khuôn mặt nghiêm khắc, nhăn mặt nhíu mày của Cố Thịnh.


      ai có thể hiểu được tình cảm em giữa hai người họ, Cố Tâm Ngữ tại thân thể có điều khỏe, dù cho có chuyện quan trọng hơn nữa vẫn tạm dừng lại, đặt bữa sáng xuống bàn, thân hình to lớn của đến trước cửa Toilet, đợi bước ra, bệnh rồi ư?


      Cố Tâm Ngữ rốt cuộc cũng bước ra, nhìn thấy trai đứng trước mặt bỗng giật mình.


      hai, chưa đưa bữa sáng thương à? sao còn chưa ?” Cố Tâm Ngữ cúi mắt né tránh, ánh mắt như che giấu điều gì đó.


      “Em rốt cuộc là bị sao? Bệnh rồi phải ? vừa gọi điện thoại cho bác sĩ rồi, bệnh rồi đừng đến công ty nữa.” Cố Thịnh giống như người mẹ quan tâm con, sức khỏe của em từ trước đến nay luôn làm lo lắng.


      hai….…. đừng lo cho em, mau gặp chị dâu .” Cố Tâm Ngữ vừa nghe nhắc đến bác sỹ khuôn mặt lập tức đỏ bừng, muốn đuổi Cố Thịnh qua thăm chị dâu, sau đó gọi điện cho bác sỹ cần tới.


      Đôi lông mày của càng nhíu chặt hơn, “Em rốt cuộc là bị gì vậy? lo lắng cho em lo cho ai đây? Nhanh nghe! Có phải em biết mình mắc bệnh gì phải ? Nếu sinh bệnh rồi mấy hôm nay còn đến công ty làm gì? Mau chuyển hết công việc cho các giám đốc bộ phận lo , em lo nghỉ ngơi.”


      hai….sao nhiều chuyện vậy!” Cố Tâm Ngữ chịu thấu người đàn ông trước mắt, nhưng trong lòng lại cảm thấy rất ngọt ngào ấm áp, trai từ trước đến nay vẫn luôn quan tâm , lo lắng quá mọi chuyện.


      Bộ dạng của Cố Thịnh giống như nếu chưa khám bệnh xong chưa rời , khiến phải đánh mà khai, biết được bí mật của mình giữ được nữa, bàn tay vô tình đặt bụng, cúi đầu xuống, “ Em…..em có thai rồi!”


      Có thai? Cố Thịnh ngạc nhiên sững sờ, biểu vừa rồi của Tâm Ngữ là có thai.


      ta có biết ?” Cố Thịnh vẫn giữ khuôn mặt nghiêm khắc, cần phải đoán, cũng biết em mang thai con của ai, chỉ là bọn họ mới chỉ đính hôn, vẫn chưa tổ chức đám cưới…..


      Lắc đầu nhìn Tâm ngữ, vẻ mặt trầm xuống, thân hình cao to của lập tức rời .


      hai, làm gì vây?” Cố Tâm Ngữ tức tốc níu tay trai, thực tế cũng mới biết được mình có thai mới vài ngày.


      tìm ta! Hôn lễ của hai đứa cần được tổ chức sớm!” Cố Thịnh nghiêm túc , có thể nhìn thấy tình cảm của Hạo Nhiên đối với em , cũng hiểu bọn họ mấy năm chưa chịu kết hôn, trách nhiệm lớn nhất là do gây lên, bây giờ hồi phục rồi nên để tất cả mọi chuyện đều đặt đôi vai bé của em gánh vác…..

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :