1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cạm bẫy hôn nhân: Sự trả thù của tổng giám đốc - Lưu Lãng Hồng Tường ( 247C )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.2 - Chương 45: Con trai nể mặt cha!



      “Daddy, cha cám ơn cái gì?” Ninh Ninh chớp đôi mắt to tò mò, mặc cho thân hình cao lớn của cha ôm mình vào trong ngực, nhóc tại cảm thấy thân hình bé của bản thân nằm trong lồng ngực vững chãi của cha lại càng thêm bé !


      “Cám ơn con tới thế giới này, cám ơn mẹ các con sinh ra các con cho cha.” Tâm tình kích động của Cố Thịnh thể dùng ngôn ngữ có thể biểu đạt được. của năm năm trước, thế nào cũng tưởng tượng được bản thân đứa con đáng thế này, còn có con trai rất ông cụ non nữa, trong đầu ra khuôn mặt của Cảnh Hạo, trong lòng tự hào vô hạn, đứa kia nghiễm nhiên chính là bản sao của , đến ngay cả tính cách đáng ghét kia cũng giống nhau như đúc!


      “Hừ!” Thời điểm Cố Thịnh xúc động, sau lưng truyền đến tiếng hừ lạnh có chút xem thường, cần quay đầu, cũng biết thanh hừ lạnh này xuất ra từ miệng của ai.


      Cảnh Hạo đem tất cả hành động của Cố Thịnh lưu hết vào trong mắt, những lời vừa chút cũng rơi lọt vào trong tai cậu nhóc, giờ phút này mới biết cám ơn sao? Cậu nhóc cũng biết là năm năm trước, cha muốn bức em bọn chúng vào chỗ chết!


      “Đàn ông quả nhiên là hay thay đổi.” Cảnh Hạo có chút khinh thường , trước mắt chính là ví dụ vô cùng tốt!


      Cố Thịnh thân thể đột nhiên sững lại, thông minh như , đương nhiên biết trong lời Cảnh Hạo là có ám chỉ, nghĩ đến những hành động tác quái của bản thân mình năm năm trước, ngay chính cũng hối hận kịp, huống chi là Cảnh Hạo?


      có lý do như vậy với bản thân, nhưng có chút cơ hội nào phản bác lại, dù cho chính là cha của cậu nhóc!


      “Cha, hai cha sao?” Ninh Ninh nhìn thấy Cảnh Hạo bước tới, càng thêm vui vẻ, giờ phút này nhóc muốn cùng trai mình chia xẻ niềm vui. Từ trong vòng tay ôm ấp của Cố Thịnh thoát ra, chạy tới hướng Cảnh Hạo đứng ở cửa nhà tắm. Cố Thịnh nhìn hành động của con , cẩn trọng ở sau người nhóc bảo vệ, sợ con ngã mặt đất, bộ dáng chu đáo kia, so với hình ảnh ngày thường của Cố Thịnh khác nhau trời vực.


      , để Daddy cũng giúp tắm nhé, được ?” Ninh Ninh lần đầu tiên hưởng thụ đãi ngộ từ cha của mình, trong lòng có thể là cực kỳ cao hứng, nhưng lời đề nghị của nhóc lại đặc biệt khiến Cảnh Hạo xem .


      Cảnh Hạo hừ lạnh tiếng, còn cố ý kéo dài giọng điệu, thản nhiên quét Cố Thịnh liếc cái, ngẩng đầu xoay người bước , cậu nhóc lớn rồi, mới giống như nhóc Ninh Ninh miệng còn hôi sữa kia!


      Cố Thịnh nhìn bóng lưng con trai, khỏi mỉm cười, cúi đầu nhìn đến Ninh Ninh trong mắt có mất mát, lập tức tay kéo lấy Ninh Ninh ôm vào lòng, “ sao, con đồng ý thôi, daddy đưa Ninh Ninh ngủ được được nào?”


      “Hay quá!” Ninh Ninh ôm cổ Cố Thịnh, tựa hồ đem cự tuyệt vừa rồi của Cảnh Hạo quăng lên chín tầng mây!


      Cố Thịnh ôm Ninh Ninh đến phòng nhóc, lúc ngang qua phòng của Tả Tình Duyệt, trong lúc vô tình nhìn đến bóng lưng của , đột nhiên ngẩn ra, có thể thân mật tiếp cận con như thế, nhưng lại ràng cảm giác được khoảng cách giữa bọn họ. Duyệt Duyệt cố gắng dựng lên bức tường dày, tận lực đẩy ra ngoài trái tim .


      Trong phòng mình Tả Tình Duyệt hình như cảm nhận được tầm mắt chăm chú dừng ở người người mình, theo bản năng xoay người lại, vừa vặn bắt gặp ánh nhìn của , tức khắc trái tim như lỡ nhịp, vừa rồi là chính mình nhìn lầm rồi sao? Sao mình có thể nhìn thấy tình cảm nồng nàn trong mắt !


      Nhìn Tả Tình Duyệt xoay người lại, Cố Thịnh cũng có dời tầm mắt chỗ khác, Ninh Ninh thấy cha mẹ hai người người ngoài phòng, người trong phòng, đứng ở hai bên nhìn nhau, khỏi hơi hơi nhíu mày. Giây tiếp theo, mặt lập tức nở rộ ra nụ cười như hoa, ra câu khiến cả hai người lớn bọn họ đều thất kinh.


      “Cha, mẹ, tối nay Ninh Ninh với cha mẹ cùng nhau ngủ, có được hay ?”

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.2 - Chương 46: Con & cha mẹ ngủ cùng nhau



      Câu của Ninh Ninh làm cho người trong phòng cùng người ngoài phòng, cả hai người lớn bọn họ trong nháy mắt cứng đờ, sững sờ nhìn nhau. Tả Tình Duyệt nhất thời mặt đỏ lên, ánh mắt biết nên di dời chỗ nào, càng thêm biết nên ứng phó như thế nào với vấn đề của Ninh Ninh.


      Mà Cố Thịnh lại chính là trầm mặc nhìn về phía Tả Tình Duyệt, đáy lòng rất muốn thay giải vây, nhưng cứ nghĩ đến chính mình nếu có thể nương theo lời của Ninh Ninh, đêm nay cần phải rời , lợi ích ngọt ngào kia dụ dỗ , khiến rất vất vả đè nén nỗi xúc động muốn thay Duyệt Duyệt giải vây kia.


      “Mẹ, được mẹ?” người luôn thích trưng cầu đồng ý của Tả Tình Duyệt là Ninh Ninh lại mở miệng, cái miệng khẽ chu ra, mang theo vài phần làm nũng, tựa hồ làm cho người ta thể nhẫn tâm cự tuyệt cầu của nhóc, “Ninh Ninh rất muốn ngủ cùng ba mẹ, giống như Mike có thể cùng cha mẹ cậu ta ngủ cùng nhau đó!”


      Câu sau cùng của Ninh Ninh thể nghi ngờ là làm cho Tả Tình Duyệt càng thêm khó xử, giờ phút này căn bản cũng dám nhìn Cố Thịnh, nhưng cũng cảm nhận được tầm mắt nóng rực của từ đầu đến cuối luôn dán người .


      Trong lòng đột nhiên sinh ra hờn dỗi, như thế nào có thể giả như có chuyện gì xảy ra vậy, câu cũng ?


      “Cha, cha có được ?” Ninh Ninh thấy mẹ trầm mặc lên tiếng, vì thế đem hy vọng đều chuyển hướng lên người Cố Thịnh, người cha này hình như rất cưng chìu nó, vừa tắm cho nó, lại vừa đưa nó ngủ, cho nên cha cũng nhất định đồng ý ngủ cùng nó thôi!


      “Phải xem mẹ con có chịu !” Ánh mắt Cố Thịnh sâu xa hơi hơi chớp động, đương nhiên là đồng ý, nhưng ...... muốn cho Ninh Ninh là, ở trong nhà này mọi chuyện phải do định đoạt, mà là mẹ nhóc kia mới có quyền!


      Ninh Ninh lại đem tầm mắt chuyển tới hướng Tả Tình Duyệt, trong mắt tràn ngập chờ mong.


      Tả Tình Duyệt hai cha con đồng thời nhìn chằm chằm vào, biết làm sao, bọn họ sao có thể ngủ ở cùng nhau?


      Nghĩ đến vừa rồi bữa tiệc phát sinh tình ái muội kia, mặt Tả Tình Duyệt càng thêm đỏ ửng!


      “Ninh Ninh, cha phải về nhà, mẹ ngủ cùng con có được , để cho cha con về.” Tả Tình Duyệt rốt cục lên phía trước, ý đồ đón Ninh Ninh từ trong tay Cố Thịnh.


      vội. Nếu Ninh Ninh muốn cha ở lại, cha có thể quay về!” Cố Thịnh vội vàng tỏ lập trường bản thân, trong lòng khỏi sinh ra chút áy náy, cư nhiên có thể lợi dụng con như vậy!


      Bất quá vì có thể ở bên ba mẹ con nhiều hơn chút, sớm có thể bước vào cuộc sống của ba mẹ con, để ý bản thân mình đê tiện thêm chút nữa!


      “Hay quá, mẹ, ba có thể trở về nhà!” Ninh Ninh chớp đôi mắt to, ràng chắc như đinh đóng cột muốn đạt thành nguyện vọng của chính mình!


      Tả Tình Duyệt ngờ Cố Thịnh như vậy với Ninh Ninh, khỏi ai oán nhìn cái, ai ngờ lại nhìn thấy ánh mắt sủng nịch của , ánh mắt kia nóng bỏng như than khiến cho Duyệt Duyệt theo bản năng tránh .


      “Cha , mau ôm Ninh Ninh vào thôi, mẹ đồng ý rồi!” Ninh Ninh vui mừng ôm cổ Cố Thịnh, lời đó lại khiến cho Tả Tình Duyệt khỏi cười khổ.


      Mẹ đồng ý sao? nhóc Ninh Ninh này khi nào trở nên tinh quái như vậy?


      Trong lòng Cố Thịnh khỏi trầm trồ khen ngợi thông minh của con , quả nhiên hổ danh là con của Cố Thịnh !


      Giờ phút này quyết định, về sau đem đến cho bé những điều tốt đẹp nhất!


      Cố Thịnh phụ lòng Ninh Ninh ôm nhóc bước vào, vòng qua Tả Tình Duyệt, tạm thời bỏ qua vẻ mặt thảng thốt của .


      Lúc Tả Tình Duyệt phục hồi tinh thần lại, xoay người nhìn về hai cha con kia, lại phát ra hai cha con sớm nằm ở giường, ánh mắt của hai người đó đều dán người mình.


      “Mẹ, mau tới đây !” Ninh Ninh chớp đôi mắt to tròn đầy nước, hướng tới Tả Tình Duyệt vẫy tay......

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.2 - Chương 47: Bị con trai bán đứng!



      Cố Thịnh cũng nhìn với ánh mắt kỳ vọng, trong đáy mắt như có ý mời mọc.


      ‘Mời mọc’ Duyệt Duyệt liền nghĩ đến những hình ảnh ám muội, khuôn mặt đỏ bừng, hận là thể rời khỏi ngay chỗ này. Nhưng lí trí còn sót lại cuối cùng với rằng, thể chạy trốn, nếu mà chạy sao giải thích được với con , sau này lại gặp còn mặt mũi nào nữa? loạt vấn đề xuất trong đầu , xoắn lại thành mớ bòng bong, làm càng ngày càng rối!


      Nhìn Mẹ có biểu gì, Ninh Ninh rất hiểu lòng người đứng dậy, đứng cạnh mép giường, mở rộng đôi cánh tay bé , quả nhiên nhìn thấy hành động của con , sợ con té ngã, suy nghĩ nhiều liền tiến lên ôm lấy con .


      “Hay quá! Ninh Nhinh được ngủ cùng Daddy và Mẹ rồi!” Ninh Ninh từ người tuột xuống, quay lại giường nằm, thân hình bé nằm ở giữa, đập tay xuống hai bên giường “Mẹ nằm đây.”


      Con bé tinh ranh sắp xếp chỗ nằm.


      Tả Tình Duyệt nhịn được cười khổ, trước đây phát ra con ngày trở thành tiểu tinh như thế này?!


      “Ninh Ninh nghe Mẹ nè, Daddy ngủ cùng con, Mẹ qua ngủ với hai, được nào?” thể sử dụng đến phương pháp lòng vòng dụ con , nếu ngủ cùng giường, sợ rằng sau này khi gặp càng ngại ngần mắc cỡ.


      Nhưng ngày thường hai đứa nhóc luôn làm tự hào kia tối nay dường như đều biến thành tiểu quỷ, lời vừa dứt nghe thấy từ sau lưng truyền đến giọng của Cảnh Hạo.


      “Mẹ, con lớn rồi, giống như Ninh Ninh cần người ngủ cùng, con muốn ngủ mình.” Cảnh Hạo lập tức ra chính kiến của mình, đồng thời cũng đập tan hy vọng cuối cùng của . Trong đầu như phát hỏa, trong lòng ngừng kêu rên, hôm nay sao vậy biết nữa?! Tại sao sau khi Cố Thịnh xuất , mọi chuyện lại loạn hết lên!


      Ngược lại vừa nãy Cố Thịnh có chút lo Duyệt Duyệt qua ngủ cùng con trai, giờ thấy yên tâm hơn, khỏi hướng ánh mắt cảm kích đến đứa nhóc đứng ở trước cửa, xem ra đứa con trai có vẻ như coi thường cha kia luôn đứng về phía mình.


      Cảnh Hạo đón nhận tia nhìn cảm kích từ , ánh mắt y như cũ thèm quan tâm, hếch cằm giống như : cần cảm ơn, bổn thiếu gia làm điều này phải vì ông!


      Thân hình bé lập tức bước ra ngoài, về phòng bên cạnh, cậu nhóc chút cũng sợ hãi. Duyệt Duyệt tối hôm nay đơn độc chiến đấu, bị lập còn cách nào khác chỉ có thể thuận theo ánh mắt mong chờ của hai cha con, xốc chăn lên, nằm xuống cạnh con , nhưng lại rất cẩn thận, cố gắng hết sức tránh đụng chạm đến bất cứ ánh mắt hay thân thể .


      Ninh Ninh cuối cùng cũng đạt được ước nguyện, nằm giữa cha và mẹ, nhắm mắt lại, tay trái nắm tay cha, tay phải nắm tay mẹ, trong giấc ngủ khuôn mặt vẫn giữ nét cười.


      Tắt đèn rồi, Duyệt Duyệt lại sao ngủ được, chỉ nghĩ đến ngủ bên cạnh con còn có Cố Thịnh nằm cùng giường, trái tim như bị ai nắn bóp, từng ảo tưởng vô số lần cảnh tượng như thế này, hôm nay ảo tưởng đó thành , trong lòng lại vô cùng chua xót.


      người khác cũng thể chợp mặt là Cố Thịnh, trái lại với , trong lòng lại rất xúc động, chỉ muốn nhớ mãi giây phút này, sau năm năm, cuối cùng có thể cùng ngủ chiếc giường, tuy rằng ở giữa có cách nhóc, nhưng cũng làm rất mãn nguyện rồi.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.2 - Chương 48: Hạo Hạo gật gù: Tuổi trẻ cũng dễ dạy



      Đêm dài, Tả Tình Duyệt rốt cục chịu nổi mệt nhọc cũng phải chợp mắt, vào giấc ngủ sâu, nhìn thấy hai bảo bối bên người của ngủ cực kỳ an ổn, trong lòng Cố Thịnh trồi lên tia ấm áp, nằm lật qua bên, xuyên thấu qua ánh sáng yếu ớt, nhìn hai bảo bối trước mặt. Ninh Ninh tựa hồ như cảm giác được cảm giác an toàn của cha, hoàn toàn dựa sát vào người cha, mà người vốn luôn muốn giữ khoảng cách với là Tả Tình Duyệt lại vô thức đến gần hơn.


      vĩnh viễn ba mẹ con!” Cố Thịnh nhìn bọn họ thấp giọng nỉ non, đêm nay, chỉ muốn cảm nhận được cảm giác đồng thời có con và người phụ nữ nhất ở bên cạnh , muốn ngủ, nghĩ bản thân nhất định vĩnh viễn nhớ kỹ hình ảnh tốt đẹp này.


      Sáng sớm hôm sau.


      Cố Thịnh tuy nỡ rời giường, nhưng biết, Duyệt Duyệt lâu nữa tỉnh lại, sợ lại cảm thấy mất tự nhiên, về sau còn có khả năng trốn tránh , như vậy phải rất biết điều sao. Tối hôm qua bản thân chiếm được ít lợi ích, vì kế hoạch lâu dài về sau, Cố Thịnh khôn khéo lựa chọn trước khi tỉnh lại phải rời giường, cho ít gian riêng.


      Động tác rất khẽ, nhưng vẫn đánh thức người bên cạnh.


      “Cha ......” Ninh Ninh mở mắt ra, còn nhớ việc tối hôm qua cha tắm rửa ình, lại ngủ cùng mình.


      “Xuỵt!” Cố Thịnh ý bảo nhóc đừng lên tiếng, để tránh làm ồn đến Tả Tình Duyệt, Ninh Ninh khôn khéo hiểu ý, giang hai tay ra, Cố Thịnh lập tức liền vươn tay đem nhóc ôm vào trong ngực, trong lòng Ninh Ninh đối với thông minh của cha rất thán phục, nhóc cùng cha rất ăn ý còn hơn cả chú Kiều!


      Phần thưởng của cha là nụ hôn in trán, đợi đến hai cha con ra khỏi phòng, Ninh Ninh vẫn như trước ôm cổ muốn rời ra, “Cha về sau cùng Ninh Ninh, mẹ còn có hai ở cùng chỗ sao? Nhà người ta cha mẹ đều ở cùng chỗ!”


      Cố Thịnh trong lòng ngẩn ra, cảm thấy rất chua xót, sao lại muốn như thế, nhưng nghĩ đến tối hôm qua Duyệt Duyệt đưa ra cầu ly hôn, phía giữa đôi lông mày vô thức nhíu chặt lại. hiểu vì sao lại muốn ly hôn, là muốn tận lực tránh xa , triệt để phân giới hạn với sao?


      Nghĩ tới ý niệm này, trong lòng càng thấy thoải mái gì!


      Ninh Ninh bĩu môi, tựa hồ còn chờ đợi Cố Thịnh trả lời, con mắt Cố Thịnh có chút sâu xa, nhanh trí , “Ninh Ninh hy vọng cha mẹ ở cùng nhau sao?”


      “Dạ!” Ninh Ninh vội vàng gật đầu.


      “Vậy Ninh Ninh giúp cha đúng ?” Cố Thịnh thừa nhận bản thân có mưu tính , nhưng vì lần nữa có được trái tim của Duyệt Duyệt, để cả nhà bọn họ có thể sớm đoàn tụ, có thể làm bất cứ điều gì!


      Giúp đỡ? Cặp lông mày xíu của Ninh Ninh hơi cau lại, vẫn gật đầu như cũ, nhóc đương nhiên giúp cha!


      nhóc phát mình rất thích cha!


      “Hừ, con bé đó có thể giúp được gì? Ninh Ninh, gọi mẹ dậy làm bữa sáng !” giọng của Cảnh Hạo đột nhiên ở phía sau hai người vang lên. Cảnh Hạo tuy rằng là sai Ninh Ninh gọi mẹ rời giường, nhưng là thanh quả cố ý đè thấp vài phần!


      “Uhm.” Ninh Ninh tuy rằng tình nguyện, nhưng nhìn đồng hồ, bình thường lúc này, mẹ cũng dậy rồi!


      muốn từ người cha tuột xuống dưới, lại bị Cố Thịnh đặt ở sofa, “Ninh Ninh ngoan ngoãn ngồi ở chỗ này, bữa sáng hôm nay cha làm, để mẹ ngủ thêm lát nữa.”


      xong, liền xoay người hướng phòng bếp, ngày thường phải chăm sóc đồng thời hai đứa , Duyệt Duyệt nhất định rất vất vả!


      Cảnh Hạo nhìn theo bóng lưng cao lớn kia, khóe miệng gợi lên chút ý cười, vừa lòng gật đầu, trong lòng oán thầm: Uhm, tệ, thanh niên cũng dễ dạy, bất quá cũng biết có nấu được bữa ra hồn a!

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.2 - Chương 49: có nên tin ?



      Tả Tình Duyệt mở mắt, nhìn đồng hồ, qua thời gian bình thường phải thức dậy lâu, nghĩ tới bữa sáng mà ngày nào bản thân cũng chuẩn bị cho các con “Ôi trời!” sao có thể ngủ say như vậy. Đây là việc trước đây chưa từng xảy ra, ngờ đêm qua lại ngủ giấc an ổn như thế. tức tốc xuống giường, mau chóng dọn giường. Lúc ra bữa sáng làm xong, 3 người ngồi ngay ngắn bàn chuẩn bị ăn. ngẩn người!


      “Cái này…. là nấu?” Duyệt Duyệt nhìn bàn món ăn phong phú, món ăn Trung Quốc hay đồ Tây đếu có, thậm chí so với làm còn bày biện đẹp hơn vài phần. Nhìn ánh mắt cũng nhìn của Cố Thịnh, ngờ tới cũng có tài làm bếp. Trong trí nhớ của , rất cao sang, đừng xuống bếp ngay cả liếc mắt vào bếp cái, cũng đều cảm thấy lãng phí thời gian. Nhưng trong căn nhà này, ngoài ra có ai nữa đâu, cho rằng bữa sáng hôm nay do hai con chuẩn bị.


      “Duyệt Duyệt, mau lại đây, có món cháo em thích ăn nè!” tiến đến kéo ngơ ngẩn ngồi xuống ghế, đối với việc kinh ngạc khi nấu bữa sáng, trong lòng có chút xấu hổ.


      “Đây là….” vẫn chưa tỉnh ra.


      “Đây là do Daddy……” Cảnh Hạo uống ngụm sữa tươi, ngẩng mắt lên liếc Cố Thịnh cái, khóe miệng nhếch lên hài hước “Gọi người mang tới!”


      “Gọi đồ ăn ngoài?” Duyệt Duyệt chau mày, nhìn Cố Thịnh càng thêm nghi ngờ.


      “Daddy kêu nhà hàng 5 sao đích thân làm.” ánh mắt Cảnh Hạo lóe lên tia thú vị như muốn xem kịch vui trước mắt. Cậu cứ nghĩ cha vào bếp bình thản như vậy, tay nghề nấu nướng tệ. Cậu định thưởng thức mùi vị được cha nấu cho ăn, nhưng lúc nghe thấy những thanh kì quái lộn xộn phát ra từ bếp, cậu tức tốc chạy kiểm tra thành quả, nhìn vào trong bếp mới biết, bản thân mình hy vọng quá cao vào cha rồi, xem ra phải cha cái gì cũng biết!


      Ít ra việc bếp núc, cậu và cha giống nhau cần phải học hỏi!


      “Duyệt Duyệt hôm nay ăn tạm đồ ăn này , sau này nhất định học nấu nướng.” Cố Thịnh thấy con trai hề nể mặt mà cảm thấy nản lòng, nhưng cũng quen rồi, trong lòng con trai luôn có ý thức che chở ẹ. Đứa con này nghĩ gì lại biết sao? Chỉ có điều vạch trần cậu nhóc thôi, với lại con trai với có cùng suy nghĩ, để Duyệt Duyệt chịu ủy khuất!


      “Ặc…” Duyệt Duyệt suýt bị ngụm sữa tươi ngậm làm sặc, thể tưởng tượng nổi, vừa gì cơ? học nấu ăn? nghe nhầm chứ? Hay là nhầm?


      Đúng lúc giật mình kinh ngạc, bàn tay bị đôi tay to lớn của bao bọc, định rút tay về, nhưng trước mặt các con, lại để yên. dù sao cũng là Daddy của bọn chúng, trước mặt các con, thể để mất mặt!


      “Về sau hãy để chăm sóc em và các con, được ?” ánh mắt thâm tình nồng nàn nhìn . như chết chìm trong ánh mắt dịu dàng tha thiết đó. Trong đầu lại lên những hình ảnh khác khiến cho đau đớn nhức nhối.


      Năm năm trước, lúc cầu hôn , cũng tương tự như thế: Sau này nhất định chăm sóc em, thương em!


      Lúc đó vui sướng tột cùng, nhưng chăm sóc đó biến thành tổn thương, tình thương cho trong đêm tân hôn sụp đổ. Toàn bộ đều trở thành nhục nhã và tra tấn!


      Giờ đây, lại những lời thề thốt tương tự, lần này có nên tin ?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :