1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cạm bẫy hôn nhân: Sự trả thù của tổng giám đốc - Lưu Lãng Hồng Tường ( 247C )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.2 - Chương 35: Bữa tiệc tuyên thệ quyền sở hữu



      " xin lỗi" Cố Thịnh kích động ôm thân thể nhưng lại sợ mình quá dùng sức làm thương hại tới , trong đầu ngừng ra những hình ảnh Duyệt Duyệt bị hành hạ, máu tươi tựa hồ đầy trước mắt !


      Trời ạ!


      Năm năm trước đến cùng là cầm thú tới mức nào?


      người con đáng giá để người ta thương , lại bị làm hại đến thương tích đầy mình!


      rốt cuộc đem lời xin lỗi ra, nhưng có tiếp nhận ?


      Những tổn thương của năm năm trước có phải vẫn còn tồn tại trong lòng hay , hay quên mất những tổn thương của năm năm trước, sau đó cũng đem mình bài trừ ra ngoài?


      Mặc dù Cảnh Hạo qua, vẫn vì mà rơi lệ, thế nhưng lại thể biết được những giọt lệ đó là vì hay vì hận!


      Đột nhiên xuất ôm ấp khiến Tả Tình Duyệt ngẩn người, tay chân luống cuống, biết nên làm thế nào, bên tai ba chữ đó càng làm nội tâm cực kỳ rối rắm.


      xin lỗi?


      Xin lỗi cái gì? Xin lỗi năm năm trước làm thương tổn ? Hay là xin lỗi chuyện khác?


      Hơi thở người so với năm năm trước có gì thay đổi, có thể cảm thụ được bên dưới lớp tây trang đắt giá này là cơ thể tinh tráng, trong đầu ra hình ảnh người đàn ông gặp được hai tháng trước, bộ dáng yếu đuối làm cho nhìn cũng khỏi đau lòng đến rơi lệ, trong năm năm này tự chăm sóc mình như thế nào?


      Nhưng giờ phút này người đàn ông ôm mình lại giống như khôi phục cường tráng giống năm năm trước!


      Trong thời gian ngắn ngủi hai tháng là cái gì làm cho biến hóa lớn như vật? (Ling: Sức mạnh của tình chứ gì tỷ)


      dĩ nhiên biết, Cố Thịnh vì khôi phục thân thể để có thể dễ dàng đoạt lại vợ , phải rèn luyện suốt ngày đêm cơ hồ đến mất ăn mất ngủ, vài lần khiến Cố Tâm Ngữ nhìn mà lo lắng thôi, nhưng Cố Tâm Ngữ biết có ngăn cản cũng vô ích, trong mắt hai chỉ có chị dâu, ấy vì chị dâu mà đẩy nhanh tốc độ thay đổi!


      Ký giả nhìn hình ảnh hai người ôm nhau lúc mới bắt đầu trong mắt đều là cực độ khiếp sợ, Cố Thịnh ôm bạn của Kiều tổng còn xin lỗi với ấy, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?


      Nhưng đối với nhạy cảm của những người làm tin tức làm cho bọn họ nhanh chóng đè xuống nỗi khiếp sợ, đem những chuyện xảy ra trong nháy mắt ghi chép lại. Tin tức Kiều Nam mang theo bạn tham gia buổi tiệc có giá trị bao nhiêu tin về Cố Thịnh xuất trước tầm mắt của đại chúng lần nữa càng có giá trị hơn!


      Các ký giả cũng càng thêm xác định, Cố Thịnh cùng vị tiểu thư có dáng dấp rất giống Cố phu nhân của năm năm trước có liên hệ rất lớn với nhau!


      Về phần mối quan hệ như thế nào nhiệm vụ đêm nay của bọn họ chính là đem bí mật đó moi ra!


      “Kiều tổng, bạn của ngài và Tổng giám đốc Cố…..” Ký giả có điều ngụ ý hỏi, chỉ thấy mặt Kiều Nam có xuất nét khó coi vì bị đoạt bạn , mà ngược lại là gương mặt tươi cười.


      “Các bạn ký giả có phải chúng ta nên dành cho hai vợ chồng họ chút gian riêng hay !” Kiều Nam mặc dù đau lòng nhưng cũng biết đây là chuyện sớm muộn, khi quyết định đứng phía sau thầm chúc phúc Duyệt Duyệt cũng lường trước rồi.


      biết Duyệt Duyệt thích ống kính của giới truyền thông, chuyện bây giờ có thể làm vì Duyệt Duyệt cũng chỉ có đem giới truyền thông dẫn thôi!


      Các ký giả nghe được hai chữ vợ chồng liền hiểu ra, “ ra vị tiểu thư này chính là Cố phu nhân! Nhưng hình như Tổng giám đốc Cố xin lỗi Tổng giám đốc phu nhân, rốt cuộc Tổng giám đốc Cố làm chuyện gì có lỗi với Tổng giám đốc phu nhân?”


      Giới truyền thông phải dễ đuổi, tìm được chút đầu mối, nếu bọn họ đào sâu hơn vậy phải uổng phí tin tức tốt sao?

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.2 - Chương 36: Cho tới bây giờ cũng chỉ có mình em



      Kiều Nam thấy mình thể đem đám ký giả bám dai như đỉa này đưa dễ dàng được, như có điều suy nghĩ liếc mắt nhìn Cố Thịnh và Tả Tình Duyệt, phần cũng rất tò mò muốn biết Cố Thịnh giải thích với bên ngoài như thế nào về tất cả chuyện này!


      Cố Thịnh giống như sợ bị mất lần nữa nên càng ôm chặt thân thể trong lòng, cảm nhận được Duyệt Duyệt tựa hồ thích giới truyền thông, khỏi khẽ cau mày. Thời điểm giương mắt nhìn về phía mọi người lần nữa cũng là gương mặt tươi cười, trong mắt lóe lên ánh sáng cùng với Cố Thịnh của năm năm trước giống nhau như đúc.


      Ánh mắt như thế khiến Kiều Nam ngẩn ra, biết Cố Thịnh của năm năm trước trở lại, khóe miệng nâng lên nụ cười xem kịch vui. ngược lại muốn nhìn chút người đàn ông ai bì nổi này năm năm sau khi nhận ra trong lòng mình ai làm như thế nào để đoạt lại Duyệt Duyệt!


      "Các vị, hôm nay dù sao cũng là buổi tiệc của Kiều tổng, tiêu điểm của mọi người nên đặt người Kiều tổng, về phần chuyện giữa tôi và vợ tôi nhất định tìm dịp khác để mọi người có thể thoải mái hỏi!" Cố Thịnh ung dung ứng đối, xong, phen cúi xuống đem Tả Tình Duyệt bế lên, làm Tả Tình Duyệt ngẩn ra kêu lên, theo bản năng đưa ra đôi tay ôm cổ của , để tránh té xuống!


      Đồng thời với màn như vậy khỏi làm mọi người rút ngụm khí, máy chụp hình của ký giả lập tức chớp lên.Tấm hình này nếu ngày mai lên trang đầu của tạp chí thể nghi ngờ là có tin nào tốt hơn!


      ra Cố tổng và vợ kết hôn năm năm mà vẫn còn ân ái như vậy!


      Cố Thịnh ôm Tả Tình Duyệt rời khỏi tầm mắt của mọi người, tới phòng nghỉ ở lầu hai. Sau khi vào phòng Cố Thịnh cũng đem Tả Tình Duyệt thả xuống, nghe mùi thơm nhàn nhạt người , cũng mê người như năm năm trước, trong lòng mặc dù sợ hành động vừa rồi của mình làm cho Duyệt Duyệt vui nhưng vẫn bất chấp, cần biết kế tiếp chờ đợi là cái gì vẫn ung dung đối mặt!


      “Thả …… Thả tôi xuống!” Cả khuôn mặt Tả Tình Duyệt đỏ bừng mảnh, ghét mình như vậy, cho dù năm năm rồi nhưng chỉ cần cử động của Cố Thịnh cũng có thể ảnh hưởng đến lớn như vậy.


      Trong lòng Cố Thịnh ngẩn ra, mặc dù đành lòng nhưng vẫn thể làm nghịch ý Duyệt Duyệt, thận trọng đặt xuống, mắt chớp dù chỉ cái chăm chú ngắm nhìn dung nhan chút thay đổi của trong năm năm qua, tâm thần liền giật mình.


      Trời mới biết, mong muốn ngày hôm nay bao lâu!


      Tả Tình Duyệt thừa nhận tầm mắt của dám ngẩng đầu, theo bản năng tới bên cửa sổ muốn kéo mở khoảng cách của hai người, Tả Tình Duyệt dường như nghĩ tới cái gì, khóe miệng nâng lên chút ý cười, “Mới vừa rồi như vậy với giới truyền thông sợ Cố phu nhân của ghen sao?”


      biết vì sao trong khoảng thời gian này có rất nhiều cách có thể biết Cố Thịnh có cưới vợ khác hay , nhưng lại vẫn luôn trốn tránh rút mình trong mai rùa, sợ tim mình bị thương.


      Cố Thịnh ngẩn người, ý thức được lời của có ý gì, kích động tiến lên để ý đến phản ứng của Tả Tình Duyệt, kìm hãm được từ phía sau ôm vào lòng.


      “Vị trí Cố phu nhân, cho đến nay vẫn chỉ là của mình em!” Cố Thịnh giọng nỉ non, giọng quả hết sức kiên định, chỉ vị trí Cố phu nhân chỉ của mình Tả Tình Duyệt , mà trong lòng từ trước đến nay cũng chỉ có mình !


      Cũng thể chứa thêm người khác!


      Bắt đầu từ năm năm trước, hay bắt đầu từ lần gặp đầu tiên tim cũng bị người phụ nữ này chiếm trọn!

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.2 - Chương 37: Trời ạ! làm gì? !



      Tả Tình Duyệt ngẩn ra, đột nhiên đến gần làm lòng cuồng loạn ngừng, mà lời của càng làm lòng rung động dứt.


      Vị trí Cố phu nhân từ trước đến nay chỉ có mình ?


      biết vì sao trong lòng mơ hồ trồi lên vẻ mong đợi.


      "Cố tiên sinh, xin. . . . . . Xin buông ra!" mặt Tả Tình Duyệt mảnh đỏ rực, giờ phút này thậm chí so với lúc mới vừa rồi bị ôm trong đại sảnh dưới lầu càng khẩn trương hơn. Hồi tưởng lại năm năm trước từng có vô số lần cũng ôm như vậy, nhưng thái độ của đối với quả mang theo cuồng tứ chiếm đoạt, hơi thở đó làm cho sợ hãi đồng thời cũng cách nào chống cự.


      Cố tiên sinh? Hàng chân mày tuấn mỹ của Cố Thịnh nhíu lên, thích cách xưng hô lạnh nhạt này, thích từ trong miệng nghe được tiếng kêu chỉ thuộc về mình .


      “Gọi Thịnh ….. giống trước kia vậy!” Hơi thở người làm say mê khỏi nhớ lại năm năm trước, dịu dàng trằn trọc trong ngực như thế nào, bị mê hoặc rồi, đột nhiên phát đối với dù năm năm trước hay tại đều thể chống cự!


      Tay giống như men theo quỹ đạo quen thuộc dao động bên hông , bàn tay đặt bụng , trong lòng đột nhiên trồi lên tia ấm áp, chỗ này từng chứa đựng hai bảo bối trân quý nhất, tuy nhiên ngay cả khi sinh hai đứa bé eo vẫn đầy nắm tay của .


      Hô hấp của Tả Tình Duyệt cứng lại, cảm thụ bờ ngực rắn chắc của người đàn ông sau lưng, nơi đó dường như có cổ lực lượng cường đại xuyên thấu qua vải vóc mỏng truyền vào thân thể , làm đột nhiên xụi lơ.


      "Duyệt Duyệt. . . . ." Cố Thịnh ở bên tai nỉ non, thanh trầm thấp đó hùng hậu như có ma lực vậy có thể mê hoặc tâm trí của con người. Cảm thụ hơi thở của cổ mình, mập mờ liêu nhân, Tả Tình Duyệt biết rất ràng mình nên từ trong ngực của tránh ra nhưng thân thể của giống như chịu khống chế của mình vậy.


      "Thịnh. . . . ." Tả Tình Duyệt biết mình như thế nào gọi ra, nhưng đợi đến tự phát mình dùng cái thanh mập mờ này kêu tên của , tại thời điểm đó, tim đột nhiên ngập ngừng, nhảy được càng thêm kịch liệt, giống như muốn phá vỡ thân thể chạy ra ngoài.


      tiếng thân mật kêu gọi này khiến Cố Thịnh kích động thôi, giống như mồi dẫn hỏa nhanh chóng đốt nội tâm , mới vừa rồi còn mang theo vài phần đè nén kích tình. cảm thấy máu cả người mình đều kêu gào, mong đợi giải phóng.


      muốn !


      Cái ý niệm này trong nháy mắt lên trong đầu mình, Cố Thịnh hôn vành tai của Tả Tình Duyệt, đôi bàn tay dần dần lên bao lại phần đẫy đà trước ngực kia, sinh hai đứa bé vẫn rất gầy, nhưng bộ ngực mềm mại cũng đầy đặn hơn so với năm năm trước.


      Cố Thịnh thèm nghĩ mình làm như vậy có quá gấp hay , chỉ muốn tốt cảm thụ , mà cũng có cự tuyệt, phải sao?


      Bàn tay kéo ra khóa kéo sau lưng dạ phục của , nhanh nhẹn cởi bỏ quần áo người , thân thể xinh đẹp hấp dẫn trước mắt làm cho giật mình, là xinh đẹp! So với năm năm trước nhiều thêm mấy phần chững chạc, nhiều thêm mấy phần quyến rũ!


      ngừng hôn xuống, giống như là cúng bái vậy, tấc tấc hôn thân thể của , Tả Tình Duyệt giống như bị đẩy vào trong mây, xụi lơ trong lòng .


      Cảm thấy chân bị giơ lên, ngay sau đó như có thứ gì tiến vào thân thể , Tả Tình Duyệt kêu rên ra tiếng, trong lòng đột nhiên giật mình, trong nháy mắt tỉnh táo lại.


      A! Tả Tình Duyệt khổ não cau mày, trời ạ! làm gì thế này?

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.2 - Chương 38: Lại làm hư việc!



      ", đừng. . . . . ." Tỉnh táo lại, Tả Tình Duyệt theo bản năng bài xích, nhưng dục vọng chôn sâu ở trong thân thể lại càng phát ra kịch liệt, thân thể của dường như vẫn hoài niệm những thủ đoạn trêu đùa của , nhịn được lại theo mây mưa, ngay cả kháng cự cũng có vẻ vô lực, giống như muốn cự tuyệt lại có vẻ hoan nghênh.


      Nhưng lý trí lại cho biết, tại bọn họ thể làm vậy!


      Cố Thịnh thưởng thức hương vị tốt đẹp này, như năm năm trước bị trúng độc, cách nào kềm chế được!


      Chỉ muốn ở người của đạt được nhiều hơn, tìm về cảm giác của năm năm trước!


      Duyệt Duyệt là của , cả đời đều là của !


      "Duyệt Duyệt. . . . ." Đắm chìm trong tình dục, lý trí của Cố Thịnh sớm chạy ra ngoài chín tầng mây, hôm nay sau năm năm, vẫn nhớ những điểm mẫn cảm thân thể Duyệt Duyệt, biết làm sao có thể khiến vui vẻ!


      sâu chạm vào khiến Tả Tình Duyệt cách nào chống đỡ. Nếu là hai tháng trước, Tả Tình Duyệt có thể phí chút sức nào đẩy Cố Thịnh ra, nhưng tại thân thể của khôi phục như con mãnh thú, ở trước mặt , căn bản chỉ là kiến càng.


      "Buông. . . . . Buông ra. . . . . um." Tả Tình Duyệt lắc đầu, nỗ lực bài xích , nhưng đụng chạm lại càng có lực.


      Nhiệt độ trong phòng càng lên cao, biết trải qua bao lâu, Cố Thịnh rốt cuộc cũng chiếm được thỏa mãn trước nay chưa từng có ở người . Trong lòng sinh ra tia vui mừng, ôm Tả Tình Duyệt chặt vào trong ngực, cảm thụ tồn tại của .


      "Duyệt Duyệt, em!" Cố Thịnh giọng nỉ non ở bên tai của , những lời này vốn nên ra khỏi miệng từ năm năm trước!


      cho rằng khi Tả Tình Duyệt nghe được thổ lộ của , nhất định rất cảm động, nhìn vào đôi mắt của , hi vọng thấy nhu tình trong mắt , nhưng nghênh đón chỉ là mảnh lạnh lùng.


      "Nếu như phát tiết xong rồi, có thể buông tôi ra ? Cố tiên sinh!" Tả Tình Duyệt cố ý đè xuống tình cảm trong lòng, dùng ngụy trang lạnh như băng của mình. tim của mình ra sao, muốn cùng dây dưa, mới vừa rồi giữa hai người phát sinh quan hệ, khiến lòng của loạn hơn rồi!


      "Duyệt Duyệt. . . . ." Trong lòng Cố Thịnh đột nhiên đau nhói, Cố tiên sinh? Thân thể trở nên lạnh như băng.


      "Phải. . . . . xin lỗi!" Cố Thịnh ngừng xin lỗi, giống như đứa bé làm sai chuyện, trời ạ! Cho dù còn muốn nhớ , còn muốn , nhưng sao có thể để ý đến tình hình lúc này của hai người!


      Duyệt Duyệt vẫn chưa tha thứ cho


      Nhìn thân thể trần truồng của , có trời mới biết muốn thưởng thức đến cỡ nào, nhưng giờ phút này có muốn làm cũng chỉ có thể mở to mắt!


      " xin lỗi, Duyệt Duyệt. . . . . . . . . . Tha thứ cho . . . . ." Cố Thịnh mạch lạc, biết giải thích như thế nào về hành động vừa rồi của mình, phát tiết sao? , cho tới bây giờ đối với đều phải là phát tiết dục vọng?


      !


      Nhưng tại lại biết làm thế nào để tin , !


      Nhặt dạ phục đất, muốn thay mặc vào, nhưng lại thấy Tả Tình Duyệt xoay thân thể lại, đưa lưng về phía .


      "Mời ra ngoài!" Tả Tình Duyệt nhắm mắt lại, đành lòng nhìn hai mắt đau thương của , nhưng lại thể tha thứ cho phóng túng mới vừa rồi của mình. Năm năm này đều có người đàn ông nào, nhưng chỉ hai ba lần liền bị làm cho say mê, là khắc tinh của sao?


      , nên như vậy, thừa nhận mình còn , nhưng lại muốn giống như năm năm trước, tìm được chính mình rồi mà?


      Lời của Tả Tình Duyệt khiến Cố Thịnh ngẩn ra, nhìn sống lưng trần truồng của , trong lòng trồi lên vô hạn tự trách, khỏi thầm nguyền rủa, đáng chết , tại sao lại có thể làm hư việc lần nữa!

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.2 - Chương 39: Cố tình khiêu khích



      " xin lỗi. . . . ." Cố Thịnh nỉ non lần nữa về phía lưng của , lúc này, lo nhất chính là Duyệt Duyệt xây bức tường ngăn cách giữa , nếu như vậy, biết nên làm sao bây giờ!


      " ra ngoài!" Giống như muốn nghe giọng của , Tả Tình Duyệt lại lạnh lùng mở miệng lần nữa, nhưng trong nội tâm lại là bị bất lực bao phủ, nên làm gì bây giờ?


      Giả vờ như cái gì cũng có xảy ra?


      Nhưng khắc sâu trong trí nhớ như vậy, sao có thể quên hết?


      Mấu chốt chính là thân thể căn bản chịu khống chế của mình!


      "Được, em đừng tức giận, lập tức ra ngoài!" Cố Thịnh dám trì hoãn, ngay cả y phục người cũng kịp sửa sang lại cho tốt, liền vội vã ra cửa, giống như sợ điều gì đó.


      Đợi đến khi trong phòng chỉ còn lại mình Tả Tình Duyệt, rốt cuộc cũng thở ra hơi, nhìn dấu vết lưu lại người, chậm rãi nhắm mắt lại!


      Nên làm gì bây giờ?


      Sau này làm thế nào đối mặt ?


      Nghĩ đến lời vừa mới , ?


      sao? , dám tin, cũng dám nhận!


      Mặc xong dạ phục, Tả Tình Duyệt ngồi ở ghế sa lon, đầu vùi sâu vào đầu gối, đột nhiên, nghĩ đến mục đích của mình hôm nay tới dạ hội, được Kiều đại ca mời tới trình diễn Piano, sao có thể ở chỗ này. . . . .


      Trong mắt thoáng qua tia bối rối, Tả Tình Duyệt đến phòng tắm soi gương, xác định mình có gì khác thường, mới thở dài hơi, thẳng ra cửa.


      Nhưng ngờ lại thấy ở cuối hành lang lầu hai, bóng dáng cao lớn như cũ đứng ở đó, thấy ra ngoài, muốn đến, rồi lại giống như cố kỵ điều gì đó, dám tiến lên.


      Tả Tình Duyệt chống lại tầm mắt của , nghĩ tới phóng túng vừa rồi của hai người, liền dời mắt chỗ khác, tựa như trốn chạy xuống lầu.


      Kiều Nam thấy Tả Tình Duyệt mình xuất ở cửa cầu thang, đôi mắt xanh khỏi lóe lên, trong lòng cảm thấy buồn bực, Cố Thịnh sao lại theo ?


      lát sau, Kiều Nam vẫn như cũ nhìn thấy Cố Thịnh xuất , liền tiến lên, quan tâm nhìn Tả Tình Duyệt, “Em có sao ? Cố Thịnh đâu?"


      " có. . . . . có sao, ấy. . . . ." Giọng của Tả Tình Duyệt mang theo vài phần run rẩy, nhắc tới Cố Thịnh, mặt khỏi lên tia đỏ ửng, phản ứng như thế ở trong mắt của Kiều Nam, khiến đôi mắt xanh khỏi xiết chặt.


      Dường như hiểu ra điều gì đó, nhưng lại .


      "Tối nay em là bạn của Kiều đại ca mà!" mặt Kiều Nam trồi lên nụ cười, khiến khuôn mặt tuấn mỹ càng thêm mê người, thân mật ôm Tả Tình Duyệt, giọng ở bên tai của , “Đừng sợ, vừa rồi đuổi tất cả ký giả rồi."


      Tả Tình Duyệt ngẩn ra, cỗ ấm áp nổi lên, vô luận là lúc nào Kiều đại ca cũng đều vì mà suy nghĩ!


      "Cám ơn !" Tả Tình Duyệt nhìn Kiều Nam, hai người nhìn nhau cười tiếng, như có vô hạn tình nghĩa lưu chuyển giữa hai người.


      Nhưng màn này rơi vào trong mắt của người mới từ lầu hai xuống, lại cực kỳ chói mắt. Trời mới biết, có bao nhiêu muốn cái vị trí kia của Kiều Nam, nhưng khi nghĩ đến chuyện vừa mới xảy ra, trong mắt lại lên nồng đậm tự trách, thời điểm này, Duyệt Duyệt nhất định muốn nhìn thấy đâu!


      Lúc này, tầm mắt Kiều Nam vừa vặn nghênh đón, hai người chống lại, trong mắt của Kiều Nam thoáng qua tia trêu tức, tay kia đặt bên hông Tả Tình Duyệt cố ý nắm chặt, khiến mắt của người nào đó bốc lửa, sinh ra nồng đậm ghen tỵ, trong lòng càng thêm biết nên làm thế nào cho phải!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :