1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cạm bẫy hôn nhân: Sự trả thù của tổng giám đốc - Lưu Lãng Hồng Tường ( 247C )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 15 : Vết hôn ác ý



      Phòng thay đồ lớn như vậy, các loại trang phục, giày dép hoa lệ, số lượng nhiều vô kể, khiến Tả Tình Duyệt có chút ngây ngốc. Tiện tay cầm bộ âu phục lên, phát đó cũng là theo số đo của , khóe miệng nhếch lên nụ cười châm chọc. Nếu biết được bản tính của , nhất định cho là mình được thương , chiều chuộng, hạnh phúc đến thở nổi, nhưng hạnh phúc cuối cùng thuộc về !


      Tả Tình Duyệt cầm bộ âu phục dừng lại ở trước gương, khi ánh mắt kịp chạm đến người phụ nữ dáng vẻ chật vật trong gương, nhất thời sợ hết hồn!


      Người này là sao?


      Sắc mặt tái nhợt, tóc tai rối loạn, từ cổ đến ngực lan tràn dấu vết, cả ở cánh tay. Trong tay lại là bộ trang phục với thiết kế có tay, nếu như mặc vào, toàn bộ dấu vết người lộ hết ra ngoài.


      Bộ lễ phục trong tay giống như thứ đồ ghê tởm, Tả Tình Duyệt ném nó , tới trước tủ quần áo lần nữa, vất vả tìm kiếm. Tất cả quần áo mùa hè đều sáng long lanh, mãi mới tìm được cái áo sơ mi có thể đem toàn thân bao bọc lại. Tả Tình Duyệt gian nan cởi đồ xuống, còn chưa kịp mặc vào, liền nghe thấy phía sau truyền đến tiếng đàn ông.


      " là người chết sao? Thay quần áo cũng lâu như vậy?" Cố Thịnh ở bên ngoài đợi đến chịu nổi, vào, ngại ngần nhìn thẳng tấm lưng trần của , ánh mắt trong nháy mắt trở nên u ám. thể thừa nhận, thân thể của có thể sánh ngang người mẫu, mà cái phần tròn trịa phía trước kia có thể dễ dàng làm cho đàn ông mất hồn, chỉ mới nghĩ đến chút, bụng của đột nhiên sinh ra tia nóng ran.


      Tả Tình Duyệt cố nén tiếng thét chói tai, xuyên thấu qua gương, nhìn Cố Thịnh từng bước tới gần , theo bản năng cầm quần áo nhanh chóng mặc lên người, ngờ hành động này còn đưa tới châm biếm của Cố Thịnh.


      "Còn có gì để mà che hay sao? Thân thể của tôi sớm nhìn thấy hết rồi, có gì khác biệt!" trong mắt Cố Thịnh thoáng qua tia khinh thường, đè xuống dục vọng bị kích lên ở trong lòng, cố ý nghĩ đằng, nẻo.


      Tả Tình Duyệt ngẩn ra, cho là ta vừa nhắc tới chuyện ôm mình từ phòng tắm ra ngoài, mi mắt rũ xuống, cố gắng để ình trấn định lại, "Mời ra ngoài!"


      " ra ngoài? Thân là chồng, nhìn vợ mình thay quần áo, có cần thiết tránh ?" Cố Thịnh cười khẽ, nhìn từ xuống dưới trang phục của . dùng áo sơ mi và quần dài che đậy hết thân thể, khôn ngoan như , dĩ nhiên biết tại sao làm vậy, muốn che kín hết dấu vết người sao? Ánh mắt lợi hại ở người của nhìn hết lượt, che rất tốt các dấu hôn kia. . . . . .


      Thế nhưng lại muốn cho như ý, bước nhanh đến phía trước,kéo người lại.


      " muốn làm gì?" lông mày Tả Tình Duyệt nhíu chặt, người đàn ông này chỉ cần hơi dùng sức là mình chẳng thể nào làm gì được, chỉ có thể trơ mắt nằm trong ngực của . Nếu là trước kia, cao hứng vạn phần, nhưng tại chỉ có sợ hãi cùng khủng hoảng.


      Cố Thịnh trả lời, giây kế tiếp dùng hành động cho biết, thân hình cao lớn khóa chặt , cúi người, ở cái cổ trắng muốt của tỉ mỉ hôn xuống.


      " buông tôi ra!" nghĩ tới hôn mình, cảm giác đau cổ truyền đến, lại có thể hôn !


      Cố Thịnh cảm thấy sai biệt lắm, tuân theo ý nguyện của , buông ra, ngồi thẳng lên, hài lòng nhìn kiệt tác của mình, trong mắt thoáng qua ánh nhìn tối tăm, " thôi! có thời gian nữa rồi!"


      xong, còn đợi Tả Tình Duyệt phản ứng kịp, liền lôi kéo , lảo đảo ra khỏi cửa, mà Tả Tình Duyệt, từ đầu đến cuối cũng biết, mình vất vả đem che lấp dấu vết ở người, lại bị cố ý điểm thêm ở cổ.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 16 : Trêu cợt xe



      chiếc xe xa hoa phóng ra khỏi biệt thự, bên trong xe, giống như gian phòng di động, cái gì cũng có. Cố Thịnh rót ình ly rượu đỏ, trán Cố Thịnh lộ ra tia lười biếng, con ngươi sắc bén hề chớp mắt nhìn chằm chằm Tả Tình Duyệt, khiến như ngồi đống lửa.


      Nếu là trước khi kết hôn, nhìn như vậy, tim nhất định đập rộn ràng, xấu hổ muốn tìm cái hang chui vào. Còn tại, tim cũng đập nhanh, nhưng phải bởi vì xấu hổ, mà là vì sợ hãi, ánh mắt làm cho cảm thấy rợn cả tóc gáy. gian trong xe khá lớn, theo bản năng nhích ra xa chút, hành động này khiến Cố Thịnh vui, chuyện gì ghét, càng muốn làm!


      Đôi mắt chợt lóe sáng, Tả Tình Duyệt chỉ cảm thấy thân hình cao lớn tựa hồ mang theo cuồng phong thổi tới, giống như cả người cũng bị đè xuống, Tả Tình Duyệt muốn đẩy ra, lại bị cánh tay dài của nắm lấy bả vai, đem ôm chặt trước ngực, bàn tay cũng an phận bò lên vật mềm mại ở phía trước.


      ". . . . . ." Tả Tình Duyệt chụp tay lại, ta muốn làm gì?


      Cố Thịnh trong lòng có chút khinh bỉ, ràng cảm giác được cả người run rẩy, tà ác lại gần bên tai , khẽ cắn vành tai của , "Vợ à, thế nào? Đừng thể đụng vào em nha! Em là vợ của , chạm vào em, là chuyện thiên kinh địa nghĩa!"


      xong, bàn tay càng thêm được voi đòi tiên, hướng bên trong chân lục lọi.


      Vợ? gọi nghe sao ngọt ngào! Đêm hôm đó, có nghĩ tới là vợ của ?


      "Để cho vợ mình cùng người đàn ông khác lên giường, cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa?" Tả Tình Duyệt từ trước đến giờ tính tình ôn thuận, nhưng có nghĩa là nhu nhược, giọng châm chọc hỏi lại, quả nhiên cảm giác được thân thể Cố Thịnh cứng đờ.


      Đôi mắt trầm xuống, Cố Thịnh hứng thú nhìn người phụ nữ trong ngực, từ khi biết , vẫn ôn thuận như con mèo , nghĩ tới miệng lưỡi cũng bén nhọn như thế!


      Việc này càng tăng thêm ý muốn trêu cợt , dù sao cũng là đồ chơi của , ngại làm cho thống khổ, đồng thời, cũng muốn nhìn xem bộ dáng luống cuống của , bộ dạng này làm cho vui thích, tay kéo ngồi lên đùi mình.


      "Chẳng lẽ còn muốn cùng người đàn ông khác lên giường?" ánh mắt Cố Thịnh chợt lóe, giọng mang theo vài phần uy hiếp.


      "!" muốn, loại chuyện này chỉ xảy ra lần cũng đủ trở thành cơn ác mộng cả cuộc đời rồi!


      Cố Thịnh trầm mặc trong chốc lát, ở sau tai của nhàng , "Chỉ là, đây cũng phải do quyết định!"


      Trời, theo như ý của , còn có thể đem mình đưa cho người đàn ông khác? sắc mặt Tả Tình Duyệt bỗng chốc càng thêm tái nhợt, trong lòng sợ hãi cùng bất an càng ngày càng mãnh liệt. Nhìn người đàn ông trước mặt, bảo đảm mình có thể toàn thân nguyên vẹn trở về, cảm giác được tay của lại chạy loạn người. hồi tê dại truyền tới, phát cho dù trong lòng có bài xích như thế nào nữa, nhưng thân thể lại như bị ma chú, hùa theo động tác của . Tả Tình Duyệt biết muốn làm nhục , cho nên, cắn chặt môi, để ình phát ra tiếng kêu.


      Cố Thịnh ở trong lòng cười khẽ, người phụ nữ ngu ngốc, dù qua ba ngày, nhưng người vẫn còn lưu lại chút chất thuốc, loại thuốc kia tác dụng cực lớn, huống chi, lúc đó còn cố ý gia tăng liều thuốc!


      " thể. . . . . ." Tả Tình Duyệt cảm nhận được tay của tiến thêm bước, lập tức ngăn cản, trước mặt còn có tài xế, nếu như. . . . . . làm sao có thể ngẩng mặt lên nhìn người? Cái ý nghĩ này len vào trong đầu của , lại càng làm cho tuyệt vọng, muốn cách nào làm người, phải sao?

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 17 : Bị ép ký tên



      " lo trước mặt có tài xế sao?" Cố Thịnh thấy băn khoăn, cười khẽ tiếng, cũng có dừng lại động tác của mình, " yên tâm, mặc dù thấy ông ấy, nhưng ông ấy lại thấy được , cũng nghe thấy tiếng ngâm của đâu!"


      Tả Tình Duyệt cau mày, trong lòng có chút đau, đột nhiên nhớ lại, thời điểm theo đuổi , chỉ lần ở bên tai , thanh thuần như thế nào, hấp dẫn như thế nào, có chút hoảng hốt, cả người ngừng run rẩy. Sau những lời tàn nhẫn, Cố Thịnh vẫn có ý dừng lại.


      "Chỉ là, nếu muốn để cho ông ấy nghe hoặc nhìn thấy, tôi cũng có thể thỏa mãn cho !" ánh mắt Cố Thịnh rơi vào cái nút màu đỏ, nếu nhấn nút này, người ngồi phía trước lẫn phía sau đều có thể nghe thấy nhau.


      Nhận thấy ý đồ của , nhất thời hiểu , chặn tay lại, "Tôi cầu xin ! Đừng tàn nhẫn như vậy!"


      Thanh của mang theo tia khàn khàn, trong mắt có ý van xin, nắm chặt bàn tay . Cố Thịnh lại lần nữa cố ý xuyên tạc, thu tay lại, chuyển tay sang thân thể , khinh bỉ , "Quả là người phụ nữ dâm đãng!"


      xong, chút do dự hôn môi , chút thương tiếc, thậm chí lúc kết thúc, cố ý dùng sức khẽ cắn, giây kế tiếp, máu nơi khóe miệng tràn ra.


      Môi của bị cắn, còn chảy máu. Tả Tình Duyệt ngẩn ra, biết cố ý, muốn ở trước mặt yếu thế, Tả Tình Duyệt nhịn đau, kêu tiếng.


      Cố Thịnh khóe miệng nâng lên nụ cười tà ác, lười biếng nhún vai cái, ngay sau đó từ bên trong tủ lấy ra văn bản, giao cho Tả Tình Duyệt, "Ký tên!"


      Tả Tình Duyệt khẽ cau mày, nhất thời cảnh giác, muốn xem ràng văn bản viết cái gì, nhưng người đàn ông cũng để cho như ý, lần nữa làm cho người trở nên tê dại….


      "A. . . . . ." Tả Tình Duyệt ngay cả bút cũng cầm chặt. thể thừa nhận, người đàn ông này luôn biết điểm nhạy cảm thân thể phụ nữ, khẽ vuốt cái cũng tạo nên rung động, mà chuyện đương nhiên, văn bản trong tay, chữ cũng thể nhìn vào.


      "Mau ký!" Cố Thịnh ở bên tai của giọng thúc giục, động tác có dừng lại, nhìn cố làm ra vẻ kiên cường, trong lòng khỏi buồn cười.


      "Đây rốt cuộc là văn bản gì?" thể nào biết gì liền ký tên, đặc biệt là văn bản Cố Thịnh đưa!


      "Thế nào? tin tưởng chồng mình sao?" Cố Thịnh trừng phạt tính cắn cổ cái, bên cạnh vết hôn bị in lại trước khi ra khỏi nhà, đột nhiên lại lên dấu răng.


      Tả Tình Duyệt co rúm lại chút, tin tưởng ? Chính vì là chồng , mới càng thêm tin tưởng!


      Nếu , mình có bị bán lúc nào cũng biết!


      "Tổng giám đốc, đến nơi!" Xe ngừng lại, trước mặt truyền đến thanh của Ngô tài xế.


      Cố Thịnh ánh mắt chợt lóe, thấy Tả Tình Duyệt vẫn có ký tên, trong mắt thoáng qua tia quỷ quyệt, cánh tay dài duỗi cái, nhấn cái nút màu đỏ, hướng về phía tài xế , "Đợi chút, chúng tôi còn chuyện chưa làm xong!"


      Cố Thịnh mập mờ , khóe miệng nâng lên ý tà ác, ở chỗ mẫn cảm nhất của bóp cái, Tả Tình Duyệt rốt cuộc chịu đựng nổi nức nở nghẹn ngào ra tiếng, giật mình phản ứng, Tả Tình Duyệt lần nữa cắn chặt môi, nhất thời hiểu ý đồ của .


      "Mau ký ! Tài xế chờ!" Cố Thịnh , động tác trêu đùa cũng có ý dừng lại


      Tả Tình Duyệt nhất thời hiểu ý đồ của , dùng cách này ép ký tên, mà lúc này có năng lực chống cự, trong lòng đầy khổ sở, trong thanh mang theo run rẩy, "Tôi. . . . . . Tôi ký!"


      hôm nay cũng tới cửa địa ngục rồi, chẳng lẽ còn muốn đẩy vào sâu hơn sao?


      Lấy được câu trả lời của , nhìn tay run run, ở văn kiện ký tên, Cố Thịnh cười cười hài lòng, " ngoan!"

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 18 : giả bộ hạnh phúc



      Tả Tình Duyệt ký tên xong, từ đầu đến cuối vẫn biết văn kiện rốt cuộc là cái gì, cũng kịp suy nghĩ nữa, liền bị Cố Thịnh kéo cổ tay, lôi xuống xe, điều này làm cho Tả Tình Duyệt cả kinh, áo có chút xốc xếch, theo bản năng đưa tay muốn sửa sang lại y phục.


      "Vợ à, để giúp em!" Cố Thịnh nở nụ cười. Mới vừa rồi còn để ý đến ý nguyện của , thô bạo cởi quần áo của , giờ phút này lại dịu dàng thay sửa sang trang phục, khiến Tả Tình Duyệt hồi hôn mê.


      hoa mắt sao? Sao lại thấy hình ảnh Cố Thịnh của mấy ngày trước?


      Cố Thịnh hướng về phía , đáy mắt mang theo tia tà ác, nhưng cũng nhanh chóng biến mất, lại tránh được ánh mắt của Tả Tình Duyệt.


      Ánh đèn flash chiếu tới, Tả Tình Duyệt khẽ cau mày, nhận thấy cách đó xa có mấy phóng viên hướng về phía bọn họ chụp hình, nhớ tới hành động của Cố Thịnh, nhất thời hiểu ra!


      Cố Thịnh mặc dù là phải là nhân vật nổi bật của làng giải trí, nhưng lại là tâm điểm của giới truyền thông. Với vẻ ngoài tuấn, chỉ cần là chuyện liên quan đến , phần lớn cũng lên trang đầu, hôn lễ của bọn họ mấy ngày trước cũng rất được truyền thông chú ý.


      "Em xem em, tóc cũng rối loạn!" Cố Thịnh sắm vai người chồng thương vợ, dịu dàng vén lại mấy sợi tóc cho , giọng ngọt ngào khiến khóe miệng Tả Tình Duyệt nhếch lên châm chọc, lại thấy cúi người bên tai , , "Ngoan ngoãn nghe lời, đừng trưng ra khuôn mặt như đưa tang thế, cứ như bị ngược đãi, tôi muốn giới truyền thông thấy hạnh phúc, diễn trò đối với , chẳng phải là chuyện rất dễ dàng sao!"


      Cười hạnh phúc? Mấy chữ này như cái búa giáng vào lòng Tả Tình Duyệt, hôm nay còn có thể gọi là hạnh phúc?


      "Tổng giám đốc Cố, cũng sợ gièm pha sao?" Tả Tình Duyệt cười khẽ tiếng, nhìn chằm chằm vào mắt của , nếu như đây là ý muốn, nắm chắc lấy.


      Cố Thịnh nhàn nhạt nhếch miệng, "Gièm pha? Này, đừng hòng giở trò với tôi, chơi chẳng lại tôi đâu, suy nghĩ đến ba mẹ của mình , tôi có khả năng cứu vớt công ty của ba , cũng có thể cho nó rơi vào nguy cơ lần nữa, là người phụ nữ thông minh, cho nên, nên biết làm như thế nào chứ!"


      Hai người giằng co, thân thể khẽ kề nhau, ở trong mắt người ngoài, lại nhìn ra đôi vợ chồng ân ái, vành tai và tóc mai chạm vào nhau, những ký giả kia nhanh chóng giương máy lên, trong lòng may mắn, ngày mai lại có hàng tít cho trang đầu, hề phát cơn sóng giữa hai người.


      Tả Tình Duyệt thừa nhận bị ta uy hiếp, rất muốn hung hăng tát cái lên khuôn mặt tươi cười của , đánh rơi tự tin trong mắt . Nắm chặt tay thành nắm đấm, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, đau đớn, cam lòng.


      có thể làm gì? hoài nghi lời chút nào, quả có năng lực nắm quyền sinh sát của cả công ty lớn!


      Chậm rãi nhắm mắt lại, hít hơi sâu, giây kế tiếp, khi mở mắt ra, mặt của nổi lên vẻ tươi cười, vươn ra khỏi lồng ngực của Cố Thịnh, dịu dàng ôm cánh tay của , khi thấy cảnh tượng quen thuộc trước mắt, lại ngẩn ra lần nữa.


      Nơi này phải nơi nào khác, mà là bên ngoài nhà !


      mang đến đây làm gì?


      "Vợ à, chúng ta nên tiến vào, ba mẹ sốt ruột chờ lâu rồi!" Cố Thịnh nhếch miệng, nắm cả bả vai của , hai người như đôi vợ chồng son, hướng cửa lớn tới.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 19 : Ngày thứ ba lại mặt



      Trong phòng khách nhà họ Tả, Tả Tình Duyệt nghiêm chỉnh ngồi ở ghế salon, mà người đàn ông bên cạnh ôm lấy , cầm tay tay vuốt ve, thỉnh thoảng ở bên tai giọng mấy câu, đều là giọng lạnh lùng, nhưng mặt vẫn mang theo nụ cười. Tả Tình Duyệt cũng khỏi thoát khỏi uy hiếp của , ở trước mặt cha mẹ biểu hạnh phúc, hành động của hai người, trong mắt người nhà, nghiễm nhiên là đôi vợ chồng son hạnh phúc tràn đầy.


      Tả Phong cũng hài lòng gật đầu, vốn trong lòng có chút áy này đối với Tả Tình Duyệt, giờ phút này nhìn bọn chúng ân ái, cũng lập tức tiêu tán, chỉ có như thế, trong lòng ông càng cao hứng, có Cố Thịnh này làm con rể, công ty của ông nhất định tiền đồ sáng lạn.


      Bà Tả cũng cười, vốn cho là, con của bọn bọ thể khống chế người đàn ông này, nhưng thấy Cố Thịnh đối với con biểu tỉ mỉ cùng mến, trong lòng bà cũng ít, chỉ duy nhất đôi mắt bốc hỏa, từ đầu đến giờ đều để ý nhất cử nhất động của đôi vợ chồng son, Tôn Tuệ San.


      Tại sao Tả Tình Duyệt tốt số như vậy? Có thể gả cho người đàn ông hoàng kim, ưu tú như thế, sao lại thể?


      thực tế, khi lần đầu tiên nhìn thấy Cố Thịnh, cũng bị hấp dẫn, nhưng trong mắt người đàn ông này lại chỉ nhìn thấy Tả Tình Duyệt!


      Ánh mắt rơi vào dấu hôn cổ Tả Tình Duyệt, ánh mắt Tôn Tuệ San bỗng chốc chấn động, trong lòng nổi cơn ghen tỵ, Cố Thịnh thương Tả Tình Duyệt đến thế sao?


      "Con toilet chút!" Nhìn mọi người, nụ cười mặt Tả Tình Duyệt cũng cứng lại, muốn nhanh chóng rời khỏi bầu khí này.


      đợi Cố Thịnh đồng ý, Tả Tình Duyệt lập tức đứng dậy, nhưng bởi vì cử động mạnh, khiến cho giữa hai chân của khó chịu, trong đầu lại ra những hình ảnh thống khổ kia, thân thể khỏi ngẩn ra.


      "Thế nào? thoải mái sao?" Tôn Tuệ San nhận thấy được khác lạ của , quan tâm hỏi.


      "! có. . . . . . Em rất khỏe!" Tả Tình Duyệt làm sao có thể để cho người khác biết, nhất thời thấy lúng túng, nhanh như muốn trốn khỏi đại sảnh, mà lại biết tư thế mình bộ cũng tiết lộ bí mật của rồi.


      Trong mắt Tôn Tuệ San ngưng đọng lại, phải ngu ngốc, mới vừa rồi nhìn Tả Tình Duyệt được tự nhiên, ràng chính là hoan ái quá độ, trong lòng ghen tỵ càng thêm nồng đậm. Tại sao Tả Tình Duyệt có thể lấy được người đàn ông tốt như vậy?


      Ánh mắt chuyển sang Cố Thịnh, vừa lúc cũng ngẩng lên, trong lòng bỗng chốc ngẩn ra, giống như là có cái gì đó từ trong đáy lòng tràn ra.


      Cố Thịnh cùng Tả Phong hàn huyên mấy câu, hồi lâu cũng thấy Tả Tình Duyệt trở lại, trong lòng biết người phụ nữ này nhất định là trốn , khóe miệng khinh thường, ánh mắt lóe lên, "Con đến phòng Duyệt Nhi xem chút, khi nào ấy trở lại, làm phiền mọi người cho ấy biết, con ở trong phòng đợi!"


      "Được, được, được! phòng của Duyệt Duyệt ở lầu hai bên trong cùng đó!" Bà Tả ân cần , bà bây giờ là mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thích!


      "Dì, con dẫn em rể !" Tôn Tuệ San to gan mở miệng, giọng hào phóng làm cho người ta cảm thấy có chút đường đột nào.


      Cố Thịnh ánh mắt lóe lên, cũng cự tuyệt, "Làm phiền chị!"


      Tôn Tuệ San dẫn Cố Thịnh đến phòng, cũng rời , vất vả để cho bắt được cơ hội có thể ở cùng chỗ với người đàn ông này, dĩ nhiên bỏ qua!


      chỉ như thế, còn phải lợi dụng cơ hội khó có được này, tỏ lòng mình với ! muốn câu dẫn người đàn ông này, dù có là em rể của cũng mặc!


      Mới tới cửa, Tôn Tuệ San liền từ phía sau ôm lấy hông của Cố Thịnh, nhất thời trong lòng kích động, khát vọng , "Cố Thịnh, em thích !"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :