1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cạm bẫy hôn nhân: Sự trả thù của tổng giám đốc - Lưu Lãng Hồng Tường ( 247C )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 10 : cho phép chết



      Trong đầu Cố Thịnh ảo tưởng bộ dáng đau đến muốn sống của Tả Tình Duyệt, suốt ba ngày, giống như nữ đầy tớ bị đè ở bên dưới, hung hăng chiếm đoạt, kế tiếp là thời điểm nên nghiệm thu thành quả của mình.


      Đẩy cửa vào, trong khí mang theo hương vị ngọt ngào khiến hơi mê say, ánh mắt trực tiếp quét về phía giường lớn, nhưng lại nhìn thấy người trong dự đoán của . Khẽ cau mày, tiếng nước chảy truyền tới bên tai khiến trong lòng có chuẩn bị, trong mắt thoáng qua ánh sáng sắc bén, như con báo Châu Mỹ, nện bước to về phía phòng tắm.


      tắm sạch sao? Người phụ nữ ngốc! Dù tắm sạch thế nào, khắc sâu nhục nhã vào đáy lòng của , khiến cả đời cũng tắm sạch, khiến thời thời khắc khắc đều nhớ , người phụ nữ dâm đãng.


      Nhưng, khi ánh mắt của chạm đến máu tươi đầy đất, thân thể đột nhiên ngẩn ra, Tả Tình Duyệt lõa lồ nằm mặt đất, máu ngừng chảy xuống từ cổ tay của , lan tràn khắp mặt đất.


      "Người phụ nữ đáng chết này!" Sắc mặt Cố Thịnh trầm xuống, khẽ nguyền rủa ra tiếng, cư nhiên tìm đến cái chết!


      Thân hình cao lớn nhanh chóng tiến lên, dò hơi thở của , ngay cả cũng có chú ý tới, khi bản thân cảm nhận được hơi thở của , trong lòng lại thở phào nhõm.


      " muốn chết sao? dễ dàng như vậy đâu!" Cố Thịnh ôm lấy Tả Tình Duyệt, lao ra khỏi phòng tắm, dùng khăn lông tùy ý bao lấy vết thương của , để áu tiếp tục chảy ra ngoài.


      Nhìn người phụ nữ nằm ở giường, Cố Thịnh tiện tay lấy điện thoại di động ra, gọi đến số, "Mang theo dụng cụ của , tôi lệnh cho lập tức đến nhà tôi ngày!"


      xong liền cúp điện thoại, giọng bá đạo, như vương giả kiêu ngạo nhìn mọi người, khí thế khiếp người đó khiến người ở đầu điện thoại kia khỏi ngớ ngẩn. Tổng giám đốc đại nhân vĩ đại của mình bị gì vậy? Giống như ăn trúng thuốc độc, phải mới kết hôn sao? Giờ này nên ngọt ngào ân ái với dâu dịu dàng động lòng người đó mới đúng chứ! Chẳng lẽ là hai vợ chồng hòa thuận?


      Lắc đầu than thở, Sở Phàm mặc áo blouse trắng của bác sĩ bàn giao công việc cho trợ thủ, ngay sau đó, nhanh chạy tới khu biệt thự sang trọng nhất ở Thành phố A.


      Cố Thịnh vỗ vỗ mặt của Tả Tình Duyệt, vẻ hung ác ngưng tụ trong mắt tựa hồ có khí thế cắn nuốt người.


      Lấy tấm hình từ trong ngực ra, trong hình là nam nữ, hai người ôm nhau, nụ cười mặt làm cho người ta thích và ngưỡng mộ, giống như thế gian vạn vật đều thất sắc. Vuốt ve gương mặt người phụ nữ, trong mắt Cố Thịnh thoáng qua vẻ tối tăm, "Tả Tình Duyệt, ba năm rồi, đến lúc phải trả nợ rồi!"


      còn chưa bỏ ra tất cả những điều nên bỏ, chết như vậy, uổng phí cạm bẫy của !


      Tả Tình Duyệt chậm rãi mở mắt ra, "Tôi chết sao?"


      Cổ tay truyền đến đau đớn, trước mắt hơi mơ hồ, trừng mắt nhìn lên, hết sức muốn nhìn cho thiên đường, nhưng, khi thấy gương mặt khiến kinh sợ, trái tim nhất thời liền trầm xuống.


      Nếu chết rồi, làm sao lại còn thấy Cố Thịnh?


      Cố Thịnh ngồi ở mép giường, đưa tay vuốt ve gương mặt trắng bệch như giấy của Tả Tình Duyệt, động tác cũng cực kỳ dịu dàng.


      Tả Tình Duyệt ngẩn ra, lại thấy được nụ cười như gió xuân mặt của Cố Thịnh, mấy tháng trước, cũng chính nụ cười đó khiến mình mê say, để ý gì cả mà gả cho .


      "Thịnh. . . . Quả nhiên em chết! Nếu làm sao lại thấy được cười?" mặt Tả Tình Duyệt vẻ tươi cười, nhưng sau giây, cảm giác được cằm mình bị hung hăng nắm chặt. Người đàn ông trước mắt thu lại dịu dàng, thay vào đó là gương mặt ác độc, tựa như nhìn thấy vào đêm tân hôn.


      "Chết? quá ngây thơ rồi, có lệnh của tôi, được phép chết!"

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 11 : Vợ chồng giằng co



      Giọng bá đạo, động tác thô bạo, khiến Tả Tình Duyệt nhất thời tỉnh táo lại, cố nén đau, nhìn thẳng con ngươi sắc bén như chim ưng của Cố Thịnh, hôm nay, muốn tìm được đáp án.


      "Tại sao?" luôn hiểu vấn đề này, tại sao Cố Thịnh lại đột nhiên biến hoá vào đêm tân hôn? Nếu là hận , vậy tại sao lại hận?


      Cố Thịnh khẽ cau mày, chỉ chốc lát sau, hiểu ý của , tại sao?


      "Bởi vì, nợ tôi mạng sống!" Tay Cố Thịnh nắm cằm bỗng chốc dùng sức, nhất thời khiến Tả Tình Duyệt đau kêu thành tiếng.


      mạng? Mạng của ai? Sao lại nợ mạng?


      " ràng ra ! Rốt cuộc là mạng ai?" Cằm bị nắm chặt, Tả Tình Duyệt gian nan .


      Cố Thịnh hơi nhếch miệng, người phụ nữ này biết diễn kịch, bây giờ còn làm bộ biết, cho là tiếp tục giả bộ, có thể phủi sạch sai lầm từng phạm phải sao?


      Nực cười, làm sao có thể?


      "Cậu chủ,Sở Phàm thiếu gia đến rồi!" Thanh cung kính của quản gia từ ngoài cửa truyền tới, phá vỡ khí giữa hai người. Ánh mắt Cố Thịnh khẽ giật, nhìn thân thể hề che giấu của , hung hăng bỏ cằm của ra, lại khiến Tả Tình Duyệt thở dốc vì kinh ngạc lần nữa.


      Tả Tình Duyệt còn chưa tỉnh táo lại từ trong đau đớn, cảm thấy mấy bộ y phục đánh vào mặt mình.


      "Che kỹ thân thể đê tiện của lại , đừng đưa ra ngoài làm mất mặt xấu hổ tôi!" Thanh lạnh như hàn băng, như con dao cắm vào trái tim của Tả Tình Duyệt, khiến nhất thời phát người mình mảnh vải che thân, đồng thời khiến nhớ lại chuyện xảy ra trước đây lâu.


      Trong lòng đột nhiên ngẩn ra, mặc dù đau đến thể đau hơn, nhưng nhìn người đàn ông trước mắt, lại muốn yếu thế ở trước mặt ta.


      "Còn điều gì xấu hổ mất mặt hơn việc đẩy vợ mình vào lòng của người đàn ông khác?" gương mặtTả Tình Duyệt lạnh lùng xưa nay chưa từng thấy, phản ứng như thế khiến Cố Thịnh có chút giật mình. Kể từ khi biết tới nay, ở trước mặt , vẫn là bộ dáng mảnh mai dịu dàng, điềm đạm đáng , nghĩ đến có bộ dáng cương nghị như thế.


      Khóe miệng nhếch lên nụ cười, Cố Thịnh quan sát giống như nhìn người ngoài hành tinh, được, được lắm! Quả nhiên là biết diễn kịch!


      "Đó chỉ là chuyện , so với chuyện đêm tân hôn, nên lo lắng số mạng về sau của mình hơn!" con ngươi của Cố Thịnh sắc bén, quả nhiên thành công thấy được gương mặt mới vừa rồi còn có mấy phần kiên cường của , xuất dãn ra.


      Số mạng sau này? Tả Tình Duyệt cười khổ trong nội tâm, ánh mắt rơi vào cổ tay của mình, sao lại lựa chọn cái chết để kết thúc thống khổ? Đây là chuyện ngu ngốc nhất, phải sao?


      sâu hít thở mấy hơi, Tả Tình Duyệt kiên định nhìn chồng mình, " nhọc Tổng giám đốc Cố phí tâm!"


      ta muốn làm nhục sao? Vậy nếu như nội tâm của đủ mạnh, để ý tới làm nhục của ta, đây phải là phản kích tốt nhất sao?


      Cố Thịnh càng nhíu chặt mi tâm, công phu đổi sắc mặt của người phụ nữ này mạnh, lâu sau đó, mặt Cố Thịnh lên nụ cười hứng thú. Kiên cường vậy sao? Vậy hãy để cho cắt bỏ từng lớp từng lớp vỏ ngoài kiên cường của , mọi chuyện dường như càng ngày càng thú vị!


      lúc ấy , Sở Phàm vội vã đẩy cửa vào, phá vỡ giằng co của hai người, "Thịnh, rốt cuộc có chuyện gì mà bảo tôi tới gấp vậy? mới tân hôn. . . . ?"


      "A. . . . . ." Sở Phàm vẫn chưa hết, chỉ nghe thấy tiếng kêu của phụ nữ.


      Khi Sở Phàm thấy người phụ nữ quần áo chỉnh tề giường, liền quay lưng lại theo bản năng, "Thịnh, có ý gì? Tìm tôi gấp vậy, chính là muốn tôi xem các người ân ái sao?"


      Sao lại có người bạn như thế chứ? Chị dâu ràng còn chưa có mặc quần áo!


      "Cũng chỉ là người phụ nữ thôi, có gì mà ngạc nhiên?" Cố Thịnh lơ đễnh , nhưng thân thể vẫn tự chủ được dựa vào giường lớn, tay kéo qua cái mền, che kín lại, trong lòng thoáng qua tham muốn chiếm hữu mà chính cũng phát được.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 12 : Tình cảm mập mờ



      Lời thèm để ý chút nào của Cố Thịnh còn hơn là khiến Sở Phàm ngớ ngẩn, có đàn ông ngại thân thể vợ mới cưới của mình bị người ta thấy sao? Mặc dù ánh mắt của thu lại rất mau, có nhìn kỹ ràng, nhưng chị dâu này, từng gặp, dịu dàng động lòng người, xinh đẹp thua những minh tinh điện ảnh nổi tiếng kia. So với Cố Thịnh đúng là đôi trai tài sắc, đôi trời đất tạo nên!


      Nhưng lời lẽ như vậy, lại làm cho Tả Tình Duyệt bị thương lần nữa, Tả Tình Duyệt hạ mi mắt xuống, trong lòng thoáng qua tia khổ sở. người chồng có thể dùng đêm tân hôn của để chơi trò chơi đổi vợ, sao có thể để ý thân thểcô có bị người khác thấy hay ?


      ràng bị đẩy vào vực sâu, vẫn còn mong đợi gì?


      Tả Tình Duyệt cố ý bỏ rơi đả kích từ lời của ta mang đến cho lần nữa, nhìn người đàn ông cao lớn đẹp trai, mặc trang phục thoải mái vẫn đưa lưng về phía , cả người Tả Tình Duyệt chui rúc vào chăn. Lúc này ngay cả áo lót quần lót cũng có mặc, trong phòng có hai người đàn ông, dù Cố Thịnh muốn làm nhục , nhưng lại thể trơ mắt nhìn mình bị làm nhục như vậy!


      Cho dù tự ái bị chà đạp, nhưng vẫn muốn nhặt lên từng chút từng chút !


      Vết thương cổ tay cắt quá sâu, còn chảy máu, nhưng vẫn cực kỳ đau đớn, nhiều lần, đều thể nâng lên, bộ y phục mất khoảng thời gian vẫn cách nào mặc vào người đàng hoàng, thân thể lạnh như băng bắt đầu toát ra mồ hôi nóng.


      Cố Thịnh nhìn động tác gian nan của , trong mắt thoáng qua vẻ trầm, trong lòng lại vui vẻ sung sướng như dự đoán.


      "Phụ nữ ngốc!" Cố Thịnh khẽ nguyền rủa ra tiếng, tiến lên đoạt lấy y phục trong tay mặc vào cho . Nhưng động tác cũng dịu dàng, mặc quần áo tử tế cho xong, giống như là rất chán ghét, liền lập tức tránh ra như tránh rắn bò cạp, lạnh lùng phân phó Sở Phàm, " có thể tới xem thương thế của ta rồi!"


      "Thương?" Sở Phàm giật mình xoay người, thấy người phụ nữ suy yếu tái nhợt giường, hung hăng trợn mắt nhìn Cố Thịnh cái, "Tôi là bác sĩ ngoại khoa, phải bác sĩ phụ khoa!"


      Tình hình như vậy, Sở Phàm rất tự nhiên liền liên tưởng đến vài hình ảnh mập mờ. Nhất định là lúc tân hôn Cố Thịnh quá thô bạo với chị dâu, nên đả thương , trong mắt ra vẻ lúng túng, Địa phương riêng tư như vậy, sao có thể gọi tới chữa trị chứ?


      Tả Tình Duyệt vừa nghe, cũng nhất thời hiểu ra hiểu lầm của ta, mặt lập tức đỏ bừng, cắn chặt môi. thực tế, trừ cổ tay bị đau, giữa hai chân cũng hết sức đau đớn, chẳng qua là, những chuyện này, thể để cho bất luận kẻ nào biết, nếu như Cố Thịnh biết, tất cho nhục nhã nhiều hơn thôi.


      Cố Thịnh cũng khỏi nhíu nhíu mày, vui trợn mắt nhìn Tả Tình Duyệt cái, "Cổ tay của ta bị thương! băng bó cho ta ."


      Trong đầu ra những hình ảnh kiều diễm xảy ra ba ngày qua, quả trừng phạt có chút thương tiếc nào, chiếm đoạt thân thể của . Khi nghe được ý ở ngoài lời của Sở Phàm, ánh mắt lóe lên, làm bên trong của bị thương sao?


      Trong lòng thoáng qua vẻ thương tiếc, ánh mắt dao động ở người của . Sáng sớm hôm nay khi nhìn dấu vết người cũng thấy ghê sợ, nhưng giây kế tiếp thương tiếc này lại bị đẩy ra. bị gì vậy? Sao lại có thể dậy lên đồng tình với chứ?


      Đây chính là cái muốn, phải sao? Huống chi, ba ngày nay trong ấn tượng của , là bị người đàn ông xa lạ cường bạo mà?


      Sở Phàm thêm gì, tới, khi thấy vết thương cổ tay của , sắc mặt trầm xuống. Lấy kinh nghiệm của , chỉ nhìn cái, cũng biết vết thương này vì sao có, phát như vậy khiến hết sức khiếp sợ. Trước đó bạn tốt là che chở đầy đủ với chị dâu, làm sao lại xảy ra chuyện như vậy?


      nhạy cảm nhận thấy khí tựa hồ có chút quái dị, cũng gì thêm, chỉ tự nhiên băng bó vết thương thay Tả Tình Duyệt, dặn dò vài điều chuyên nghiệp xong liền rời chỗ này.


      Sau khi Sở Phàm rời , trong phòng chỉ còn dư lại đôi vợ chồng mới cưới, trầm mặc khiến khí cả phòng có vẻ cực kỳ đè nén. Tả Tình Duyệt cảm nhận được tầm mắt của , trong lòng mơ hồ có dự cảm tốt, biết, còn có cơn bão táp khác chờ . . . .

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 13 : Tôi muốn ly hôn



      Tả Tình Duyệt nằm quay lưng lại, vừa rồi cẩn thận nhìn vào ánh mắt Cố Thịnh, từ trong mắt , nhìn thấy vẻ khinh bỉ, trong đầu ra nụ cười tàn nhẫn của vào đêm tân hôn, máu cả người tựa hồ đều ngưng tụ lại.


      Đôi mắt lóe ra thần sắc khó đoán, làm nhục thế nào?


      Tả Tình Duyệt cố gắng khiến mình kiên cường, nhưng phát , đối mặt với người đàn ông này, vẫn thể thờ ơ được. Mấy tháng này, hưởng thụ theo đuổi ân cần của , lọt vào trong thế công nhu tình của , ! thể thừa nhận, người đàn ông ưu tú như Cố Thịnh, có rất ít người , nhưng, tại mới phát , căn bản là ác ma!


      Bây giờ có thể làm gì? Chậm rãi nhắm mắt lại, che kín nỗi đau sâu tận tim vào trong đáy mắt, ngừng tự với mình: Tả Tình Duyệt, mày thể bị đánh ngã!


      Trong con ngươi sắc bén của Cố Thịnh thoáng qua vẻ khinh thường, trốn tránh sao? vất vả dựng nên kế hoạch tốt như vậy, sao lại cho phép trốn tránh?


      Ánh mắt bất động nhìn bóng lưng của , vẻ tàn nhẫn lại trở về mặt của , "Như thế nào? Vợ mới cưới của , đêm tân hôn, em có thoả mãn ? Người đàn ông kia có thỏa mãn em ?"


      Dứt lời, quả nhiên thấy hai vai Tả Tình Duyệt ràng run rẩy, Tả Tình Duyệt chỉ cảm thấy oanh tiếng, trong lòng trầm xuống, rốt cuộc tới sao?


      Tả Tình Duyệt im lặng lên tiếng, thực tế, cổ họng của nghẹn ngào, căn bản ra lời.


      " ta rất hài lòng phục vụ của em, nghĩ tới thân thể của em dâm tiện như thế! Chỉ là, cũng rất có lời, dù sao ba ngày nay người phụ nữ cùng hưởng cá nước thân mật với cũng mang cho ít vui sướng!" Cố Thịnh cố ý dùng lới đả thương người, nhớ tới từng chút trong ba ngày này, thể thừa nhận, dưới bề ngoài ngây thơ của , quả cơ thể làm cho người ta mất hồn, chỉ nghĩ đến chút thôi, dục vọng trong thân thể của lại bắt đầu rục rịch chộn rộn.


      Ánh mắt bỗng chốc rét lại, trong lòng Cố Thịnh thoáng qua chút vui, đáng chết! lại bị loại cảm giác này khống chế!


      Dường như muốn càng thêm bị khắc sâu nhục nhã, Cố Thịnh tiến lên, mạnh mẽ kéo thân thể của qua, để ặt quay về phía mình, động tác thô bạo, khiến Tả Tình Duyệt khỏi thở hốc vì kinh ngạc. Đối diện tầm mắt bén nhọn của Cố Thịnh lần nữa, cảm thấy tất cả đều tựa hồ là giấc mộng.


      " hèn hạ!" Tả Tình Duyệt nhìn chằm chằm vào Cố Thịnh, giống như là ác ma ra từ địa ngục tu la.


      "Hèn hạ? Tùy thế nào cũng được, tôi đều sao cả! Chỉ cần có thể khiến thống khổ là tốt rồi!" Cố Thịnh tựa hồ cũng cảm thấy cao hứng vì lời của , hèn hạ sao? Hèn hạ như thế nào? Cố Thịnh này từ trước đến giờ đều bất chấp thủ đoạn để đạt được mục đích mà!


      "Tôi muốn ly hôn!" Tả Tình Duyệt lạnh lùng , trong lòng lại đau như vạn tên xuyên tim, có gì tàn nhẫn hơn so với tình bị tan biến! xác định mình có thể chịu đựng được nhục nhã của người hay , có lẽ ly hôn là lựa chọn tốt nhất!


      Nhớ tới ba mẹ, bọn họ đều là người có mặt mũi ở xã hội thượng lưu, con mới kết hôn lâu liền ly hôn, nhất định là đả kích trầm trọng đối với bọn họ, nhưng bây giờ cũng thể nghĩ ngợi nhiều!


      "Ly hôn?" Cố Thịnh cười khẽ tiếng, giống như là nghe được chuyện cười rất lớn, trong mắt thoáng qua vẻ hung ác, "Tôi nên quá ngây thơ hay là nên quá ngu xuẩn? cho là tôi đồng ý ly hôn với ? Đừng có nằm mơ, lại , ba mẹ cũng đồng ý cho ly hôn đâu!"


      Tả Tình Duyệt nhìn cười cao thâm, trong lòng trầm xuống, trực giác như có chuyện gì đó biết!


      "Tại sao?" Tại sao lại khẳng định như vậy?

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 14 : là đồ chơi



      Tại sao? Cố Thịnh nhìn thẳng vào hai mắt của , giống như muốn nhìn vào linh hồn của , "Xem ra tiểu thư Tả gia như hiểu tình huống trong nhà mình! cho rằng tại sao ba mẹ dễ dàng đồng ý gả cho tôi như vậy?"


      Cố Thịnh nhìn thấy trong mắt Tả Tình Duyệt mơ hồ lên sợ hãi, trong lòng thoáng qua khoái cảm trả thù, nhưng như vậy vẫn chưa đủ, muốn từ từ nhìn trầm luân trong sợ hãi và thống khổ!


      "Công ty Tả thị của Tả Phong ba , ngoài mặt là phồn vinh, nhưng từ năm trước, bắt đầu xuất vấn đề tiền bạc. Sau đó vay ngân vàng, nhưng cũng có tác dụng gì, lại sắp đến kỳ hạn trả tiền rồi, đúng lúc ngân hàng đòi nợ, tôi vừa đúng cung cấp trợ giúp vào lúc này, cho nên. . . ." Cố Thịnh ném phần văn kiện vào mặt Tả Tình Duyệt, khóe miệng lên vẻ tàn nhẫn, ". . . Chẳng khác gì là tôi dùng tiền mua về! nên thấy may mắn, giá của cũng thấp đâu!"


      Nhiều tiền hơn nữa, Cố Thịnh cũng trả!


      Tả Tình Duyệt như bị sét đánh, tay run run mở văn kiện ra, công ty trong nhà có vấn đề, sao hoàn toàn biết gì hết? Ánh mắt quét qua nội dung văn kiện, sắc mặt tái nhợt ban đầu càng thêm vô sắc.


      Khó trách trước khi kết hôn, ánh mắt ba mẹ nhìn đều quái quái! Giống như mang theo áy náy, ra là như vậy, bọn họ dùng con đổi lấy trợ giúp tiền bạc từ Cố Thịnh!


      " là người phụ nữ tôi mua về, giống như món đồ chơi. Tôi cho danh phận Cố phu nhân, cũng chỉ vì gia tăng độ vui chơi, cho nên, có thể nằm mơ giữa ban ngày, nhưng giấc mơ đó vĩnh viễn thể trở thành thực !" Từ cao nhìn xuống bộ dáng thống khổ của , Cố Thịnh muốn khiến lòng mình trở nên cứng rắn hơn, che giấu thương tiếc khi thấy vẻ mặt tái nhợt của , tự với mình, đây là kết quả Tả Tình Duyệt đáng phải nhận!


      Tả Tình Duyệt nhất thời cảm thấy ngay cả hô hấp cũng hết sức đau đớn, đồ chơi sao? ra vận mạng của , hôn nhân của thấp hèn như vậy!


      Chỉ là, tại sao lạimuốn đối với mình như vậy? nợ mạng người, từ đến lớn, cả con kiến cũng nỡ giết, sao lại thiếu nợ mạng? Huống chi, trước đó, mình cũng nhận ra mà?


      " muốn làm gì tôi?" Chỉ chốc lát sau, Tả Tình Duyệt chậm rãi mở mắt ra, trong mắt đều là lạnh lùng, trải qua chuyện thống khổ nhất đời, tựa hồ lớn lên trong đêm.


      biết hận , trong cuộc sống sau này, phải phối hợp cùng trong chơi trò chơi hôn nhân này sao?


      Nghĩ đến chuyện xảy ra đêm tân hôn, thân thể của ngẩn ra, còn có thể cho đàn ông khác đến chà đạp ? Khả năng này khiến trong lòng Tả Tình Duyệt trồi lên cảm giác ghê tởm, đau đớn từ chỗ tư mật truyền vào trong lòng của , tâm cũng bị nhéo đau, như vậy, có khác gì kỹ nữ?


      "Làm gì ? Vấn đề này tệ, tôi suy nghĩ kỹ, rốt cuộc nên 'tốt' với như thế nào!" Cố Thịnh nâng cằm của lên, ép nhìn thẳng vào mắt mình, cố ý tăng thêm giọng , vẻ tàn nhẫn ở khóe miệng khiến lòng Tả Tình Duyệt lạnh như băng.


      Nhìn nụ cười kinh người mặt Cố Thịnh, sao trước kia lại cho thân sĩ dịu dàng nho nhã?


      gần như có thể cảm nhận được số mạng sau này của mình bi thảm cỡ nào!


      Cố Thịnh hết sức hài lòng phản ứng của , ánh mắt lóe lên, giống như nghĩ tới điều gì, "Nhưng mà bây giờ. . . . vợ thân của tôi, chúng ta phải đến chỗ!"


      xong, để ý thương tích người , mạnh mẽ lôi xuống giường, ra cửa phòng, tới tân phòng của bọn họ.


      Nhìn bài biện trong tân phòng, trong lòng Tả Tình Duyệt càng thêm đau đớn, là châm chọc! Ban đầu khi Cố Thịnh cho người bố trí tân phòng, còn đặc biệt hỏi sở thích của !


      thích phòng ấm áp, tất cả đều dựa theo thích của để bố trí, nhưng, bây giờ căn phòng ấm áp này chói mắt!


      "Tìm bộ y phục che kín thân thể dâm đãng của lại , chúng ta phải ra ngoài!" Cố Thịnh lạnh lùng , tay đẩy tới phòng thay quần áo, vẻ tàn nhẫn ở khóe miệng vẫn biến mất.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :