1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cạm bẫy hôn nhân: Sự trả thù của tổng giám đốc - Lưu Lãng Hồng Tường ( 247C )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.1 - Chương 135: em, đây là lựa chọn của



      Mà lúc này, ngồi xe, đột nhiên, Tả Tình Duyệt cảm thấy chút lạnh lẽo thoáng qua thân thể của mình, trong lòng mơ hồ sinh ra tia dự cảm xấu.


      "Thế nào? thoải mái sao?". Kiều Nam bén nhạy nhận ra sắc mặt Tả Tình Duyệt đột nhiên biến chuyển, trong lòng nén nổi quan tâm.


      " sao". Tả Tình Duyệt lộ ra nụ cười, nhưng trong lòng vẫn bất an như cũ, ánh mắt nhìn xuống bụng của mình, thần sắc hoảng hốt.


      Khôn khéo như Kiều Nam, làm sao tin tưởng lời , trong nháy mắt vừa rồi, sắc mặt của trắng bệch, chẳng qua là tiện ra, chỉ lẳng lặng ở bên lưu ý nhất cử nhất động của . Ánh mắt nhìn xuống tay trái của , băng gạc được tháo ra, dường như còn nhìn thấy chút dấu vết mờ mờ, nhưng chỉ có biết, dấu vết này để lại di chứng nghiêm trọng cỡ nào.


      thành công đem Duyệt Duyệt đưa tới Mĩ, nhưng Duyệt Duyệt có thể nghe theo sắp đặt của , tiếp nhận trị liệu ?


      Trong lòng thở dài, xe chạy vào biệt thự sang trọng, đây là nơi ở của Kiều Nam mỗi khi tới Mĩ, trước khi trở lại Thành phố A, phần lớn thời gian đều ở nơi này, tất cả vẫn được duy trì như trước.


      Tả Tình Duyệt tiến vào biệt thự ở Mĩ của Kiều Nam, chống lại được lời khuyên của Kiều Nam, chỉ có thể nghỉ ngơi tốt, chờ Kiều Nam sắp xếp cho gặp mặt Cố Thịnh.


      bây giờ ở nơi nào?


      Có ở chung chỗ cùng Tôn Tuệ San hay ?


      Thân thể đột nhiên ngẩn ra, lúc này, Tả Tình Duyệt cảm thấy chờ đợi ngày sao khó đến vậy!


      Ba ngày qua, Tả Tình Duyệt vẫn thấy Cố Thịnh, hôm nay, thấy Kiều Nam từ bên ngoài trở về, chủ động nghênh đón.


      "Kiều đại ca. . . . .". Giờ phút này, trong mắt Tả Tình Duyệt lóe lên tia mong đợi, biết động tác của mình tạo nên chấn động như thế nào trong lòng Kiều Nam.


      Đôi mắt màu lục của Kiều Nam ngẩn ra, tràn đầy cưng chiều, khắc vừa rồi, loại ảo giác, Duyệt Duyệt như người vợ nghênh đón chồng về nhà, trong lòng ấm áp, Kiều Nam thân mật vỗ vỗ đầu của ," hôm nay cục cưng có làm khổ em ?"


      Mấy ngày nay, thân thể Tả Tình Duyệt rất yếu, ăn cái gì nôn cái đó, bản thân Duyệt Duyệt rất gầy rồi, tình hình tại của khiến hết sức lo lắng, nếu cứ tiếp tục như vậy, nên làm thế nào đây?


      Tả Tình Duyệt lắc đầu cái, muốn làm cho Kiều Nam lo lắng cho , vội vàng chuyển chủ đề khác, "Cố Thịnh ấy. . . .”.


      Sắc mặt Kiều Nam khẽ biến, trong lòng thở dài, ngay sau đó, mặt lên nụ cười, " sắp xếp, nhưng trước tiên, dẫn em gặp người, được phép cự tuyệt, coi như là cho Kiều đại ca chút mặt mũi !"


      Lông mày Tả Tình Duyệt nhíu lại, gặp mặt người? mang gặp ai?


      Mấy ngày nay, vấn đề ăn ở của đều nhờ cả vào , còn phải làm phiền chăm sóc cẩn thận, bây giờ, Tả Tình Duyệt thể lời cự tuyệt, đành gật đầu cái.


      "Lúc này mới nghe lời sao!". Kiều Nam cưng chiều gõ cái lên đầu , trong lòng rốt cuộc thở dài hơi, mất rất nhiều công sức mới mời được bác sĩ giỏi nhất giới y học cổ truyền, thậm chí tiếc làm phòng thí nghiệm có giá thành rất cao, hi vọng mọi việc làm đều đáng giá!


      Sáng sớm ngày thứ hai, ăn xong bữa sáng, Kiều Nam tự mình lái xe chở Tả Tình Duyệt rời khỏi biệt thự. Dọc theo đường , Tả Tình Duyệt ngừng thưởng thức gò má của , thừa nhận, Kiều Nam người đàn ông đẹp trai, thuộc dạng người khiến người người khác vừa nhìn thấy dời tầm mắt được, vì vậy, có rất nhiều phụ nữ bám theo.


      "Kiều đại ca, tìm để !". Quỷ thần xui khiến Tả Tình Duyệt mở miệng, bắt đầu đau lòng thay người đàn ông này, ai có thể biết che giấu đơn sau đôi mắt màu lục thoạt nhìn như rất lãnh huyết?


      Xuất lời đột ngột khiến tay Kiều Nam căng thẳng, thân thể đột nhiên cứng đờ, tìm người phụ nữ để ? tìm được rồi! phải cảm thấy mình sao?


      "Có phải mang thai cục cưng nên em trở nên đa sầu đa cảm hơn ? Vì vậy, mới có thể hưởng thụ ít quan tâm của em?". Trong đôi mắt màu lục của Kiều Nam lên mảnh lạnh lùng, lời mang theo vài phần châm chọc cùng tự giễu.


      "Kiều đại ca, em đó, xứng đáng được người phụ nữ tốt thương". Nếu ra, Tả Tình Duyệt muốn ngay từ đầu, ánh mắt nhìn mình càng ngày càng nồng nàn, cố ý làm như biết, thực tế, cách nào để ý. hy vọng lún sâu vào, đến lúc đó, thứ có được chính là tổn thương, muốn tổn thương người khác!


      ". . . . ." Kiều Nam trầm mặc hồi, mặt vẫn giữ nụ cười như cũ, nhưng hai tay nắm chặt tay lái lại tiết lộ tâm tình giờ phút này.


      "Kiều đại ca, mặc dù em có bạn để giới thiệu cho biết, nhưng. . "


      "Đủ rồi!". Xe chợt thắng gấp, Kiều Nam rống to ra tiếng, đây là lần đầu tiên gầm thét với kể từ lúc nhận tâm ý của mình, quyết định muốn đối tốt với , Kiều Nam nhắm mắt lại, lòng đau đớn.


      Xe đột nhiên ngừng lại khiến thân thể Tả Tình Duyệt nghiêng tới trước, vất vả ổn định lại cơ thể của mình, nhìn khuôn mặt Kiều Nam thống khổ, sai lầm rồi sao?


      Chẳng lẽ nên nhắc tới? Nhưng đợi đến thời điểm lún sâu vào, càng đau khổ hơn, nỗi đau này từng lĩnh hội, muốn Kiều Nam thống khổ giống như .


      Giờ phút này mặc dù tàn nhẫn, nhưng lòng muốn tốt cho Kiều Nam!


      khí trong xe yên tĩnh, trầm mặc, khiến cho người ta thể hô hấp, yên lặng nhìn Kiều Nam, nước mắt từ gương mặt chảy xuống, thương hại người đàn ông này rồi!


      " xin lỗi!". Nếu như chưa từng quen biết, liệu bọn họ có tốt hơn ? Cũng ở nơi này dây dưa , hay là, còn có thể hưởng thụ thương của Cố Thịnh, mà Kiều Nam cũng có thể sống tự tại, làm bá chủ giới hắc đạo.


      Nhưng có số việc cứ dây dưa, ai cũng được ngọn nguồn, có lẽ, số mệnh sớm định sẵn, ai cũng thoát được!


      Đột nhiên, Kiều Nam cúi người ôm Tả Tình Duyệt, giam vào trong ngực, dường như muốn tìm chút ấm áp người .


      "Đừng động, cầu xin em, để cho ôm lát, chỉ lát là tốt rồi!". Thanh của Kiều Nam mang theo tia nghẹn ngào, cho dù là cầu khẩn cũng tràn đầy thương tiếc. Quả , bị tổn thương, ra, chỉ có lòng phụ nữ yếu ớt, lòng của đàn ông cũng như vậy, khi lòng , đều rất dễ dàng bị tổn thương!


      Tả Tình Duyệt nhúc nhích, mặc ôm mình như vậy, trong miệng ngừng nỉ non, " xin lỗi, xin lỗi!"


      Mình phải làm sao mới có thể khiến bỏ ý định đối với mình đây?


      "Duyệt Duyệt, về sau nên những lời như vậy, em biết người là em, muốn em bối rối, chỉ muốn ở bên cạnh em, bảo vệ em lúc em cần, ngay cả cơ hội này em cũng cho sao?". Kiều Nam thầm bên tai , biết Duyệt Duyệt là người phụ nữ thiện lương, nhưng đây là lựa chọn của , cho dù bị thương, cũng vui vẻ chịu đựng.


      "Như vậy công bằng đối với !". Chóp mũi Tả Tình Duyệt cay cay.


      "Trong tình , có công bằng hay , em, đây là lựa chọn của !"

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.1 - Chương 136: Phái người theo dõi bọn họ



      "Trong tình , có công bằng hay , em, đây là lựa chọn của !". Nếu được lựa chọn, cho dù là tổn thương, cũng sợ hãi, "Cho nên, để cho em, được ?"


      Tả Tình Duyệt cũng chịu nổi nữa, khóc thành tiếng, tại sao người mạnh mẽ như ấy lại có mặt dịu dàng đến vậy, giờ phút này, đối với , lại sinh ra tia thương tiếc, quả nhiên, trước tình , người mạnh mẽ cũng có thể trở nên yếu đuối!


      "Nhưng khiến em có cảm giác tội lỗi!"


      "Em nên có cảm giác có tội, ngược lại, phải cảm ơn em cho cơ hội này!". Khóe miệng Kiều Nam nâng lên chút ý cười, ôm càng chặt hơn, nhắm mắt hưởng thụ cơ hội thân mật hiếm có này.


      Nhất thời, Tả Tình Duyệt biết nên những gì, phát , lồng ngực Kiều Nam và Cố Thịnh đều giống nhau, đều rộng rãi, ấm áp, bị làm sao vậy? Bản thân Cố Thịnh, thế nhưng lúc này lại tựa vào trong ngực của người đàn ông khác, cảm thụ ấm áp trong ngực , chẳng lẽ đúng như Cố Thịnh , là người phụ nữ lẳng lơ sao?


      Trong lòng có chút đau đớn, theo bản năng đẩy Kiều Nam ra, mặc dù trong lòng Kiều Nam có chút mất mát, nhưng tay vẫn buông lỏng, tỉ mỉ sửa lại những sợi tóc bay tán loạn gương mặt Tả Tình Duyệt, "Sau này ít khóc thôi, nước mắt của em là trân quý nhất!"


      Tình cảm sâu đậm của Kiều Nam khiến lòng Tả Tình Duyệt run rẩy, sau đó, bắt đầu hối hận, hối hận vừa rồi mình thỏa hiệp, biết Kiều Nam quan tâm như vậy có làm dao động hay , ánh mắt của quá chân thành, giọng tràn đầy thương, động tác cưng chiều cực độ, ngộ nhỡ mình dao động phải làm sao?


      Hít thở sâu cái, lại nghe thanh của Kiều Nam vang lên lần nữa.


      "Nếu thời điểm gặp em chưa Cố Thịnh, em có thể hay ?". Đôi mắt Kiều Nam nhìn chăm chú, theo bản năng, Tả Tình Duyệt muốn trốn tránh, vấn đề này quá nhạy cảm, thể trả lời được, cũng sợ phải tìm đáp án.


      " cho biết, chỉ muốn nghe suy nghĩ của em". Kiều Nam nắm chặt bàn tay, để dễ dàng lùi bước, ép nhìn thẳng vào mắt mình, đôi mắt màu lục thâm thúy tựa hồ muốn hút Tả Tình Duyệt vào trong đó.


      ”.


      biết vì sao, Tả Tình Duyệt muốn trả lời vấn đề này nhưng trong miệng lại ra chữ đó, nếu như có người đàn ông ưu tú như vậy quan tâm mình, thương mình, người phụ nữ nào có thể lạnh nhạt được!


      Có được đáp án mình muốn, Kiều Nam thở phào nhõm, mặt khôi phục nụ cười rực rỡ ban đầu, đủ rồi! Có câu trả lời này của là đủ rồi! Ít nhất, bây giờ đối với , đủ rồi!


      Về sau thế nào, làm chủ được, bởi vì tất cả quyền quyết định đều tùy thuộc vào .


      Lần đầu tiên, ông trùm của thế giới ngầm như , cam tâm tình nguyện đem mình giao ột người phụ nữ bé!


      thương hay đều phụ thuộc vào câu của , đều tùy lựa chọn!


      Kiều Nam khởi động lại động cơ, xe tiếp tục chạy . . . . .


      Xe dừng lại trước bệnh viện, sau khi xuống xe, Tả Tình Duyệt khó hiểu nhìn Kiều Nam, " dẫn em tới bệnh viện làm gì?"


      Kiều Nam nhún vai cái, "Đừng hỏi nhiều như vậy, đem em bán đâu!"


      Lời của Kiều Nam khiến khí trở nên nhõm, Tả Tình Duyệt cũng cười theo, tin tưởng, đem bán , bởi vì, biết, người đàn ông này muốn bảo vệ mình còn kịp nữa là!


      " thôi!". Kiều Nam bên người Tả Tình Duyệt, hai người sóng vai vào bệnh viện, đôi trai tài sắc khiến mắt của những người ngoại quốc ở đây tỏa sáng, có chút kinh ngạc, vài người còn tiến lên trước huýt sáo.


      Mặt Tả Tình Duyệt đỏ bừng, mà Kiều Nam hưởng thụ giờ khắc ngọt ngào này, hiểu lầm như vậy . . . . quá tốt!


      Kiều Nam giới thiệu cho vị bác sĩ, ngay sau đó, bị kéo làm kiểm tra, từ đầu đến cuối, Kiều Nam đều cùng , cùng chờ đợi với . Tả Tình Duyệt kiểm tra xong, khẽ cau mày nhìn Kiều Nam, "Chẳng phải cho em gặp mặt người sao? ra là Kiều đại ca dẫn em tới kiểm tra sức khỏe! Sức khỏe em rất tốt mà!"


      Dường như là làm kiểm tra tổng quát!


      Kiều Nam lập tức trấn an, " muốn giới thiệu thầy thuốc kia cho em biết! Em bây giờ thể so với trước kia, vì cục cưng trong bụng em, mới đem em tới kiểm tra!"


      còn cách nào khác, Kiều Nam đành lấy chuyện này làm cớ, muốn Duyệt Duyệt nghi ngờ, cho nên, mới sắp xếp cho bác sĩ làm kiểm tra tổng quát nhằm phân tán lực chú ý của , thực tế, mục tiêu của là tay trái của !


      Tin tưởng bác sĩ Lance thu thập được những tài liệu ông muốn! Đợi đến lúc bác sĩ Lance xác định được phương pháp chữa khỏi tay trái cho Duyệt Duyệt, cũng cần uổng phí tâm tư gạt như vậy nữa!


      Tả Tình Duyệt biết mình lại người đàn ông này, nhưng khi nhìn quan tâm đứa trong bụng như vậy, cũng thể thêm cái gì!


      Nghĩ đến Cố Thịnh, trong mắt thoáng qua chút mất mát. Nếu Cố Thịnh biết mình mang thai đứa , cũng quan tâm như vậy là tốt, hoặc chỉ quan tâm tới đứa trong bụng cũng rất tốt rồi!


      Tiếp đó, hai người đến khoa phụ sản, sau đó rời khỏi bệnh viện. . . . .


      chi nhánh của tập đoàn Cố thị tại Mĩ.


      Ngày Quốc tế lao động, trong phòng làm việc, khí bị đè nén tới cực điểm, chiều tối hôm nay mới kết thúc hai hội nghị, dường như trở thành kí ức kinh khủng nhất của bọn họ. Hơn phân nửa quản lý cao cấp luôn trong tình trạng sẵn sàng tác chiến, cẩn thận phục vụ người chủ này.


      "Tổng giám đốc, đồ đưa tới!". An Điền vào phòng làm việc, trong tay cầm túi đồ, lông mày nhíu lại, mơ hồ lộ ra tia bất an.


      "Để xuống,ra ngoài !". Thanh lạnh lùng của Cố Thịnh truyền tới từ sau cái ghế, tựa hồ đè nén tức giận.


      An Điền đặt đồ lên bàn làm việc, yên lặng lui ra ngoài, trong phòng làm việc lớn như vậy chỉ còn lại mình Cố Thịnh, lẳng lặng nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, hình dáng cương nghị căng thẳng.


      Xoay người, ánh mắt rơi vào túi giấy bàn, trong mắt lên mảnh trầm.


      Vươn tay, đột nhiên, tay cứng giữa trung, trong lòng lên chút sợ hãi, sợ mình thấy được nội dung tốt ở bên trong!


      sai, kể từ khi ở phi trường phát ra Tả Tình Duyệt cùng Kiều Nam ở chung chỗ, phí hết tâm tư tra ra chỗ ở của bọn họ, sau đó phái người theo dõi 24/24 giờ, chụp hình những việc họ làm, nơi họ qua.


      Mấy ngày trước, trong hình, thấy hình ảnh Tả Tình Duyệt cùng Kiều Nam hòa thuận ở chung chỗ tại cửa biệt thự, nhìn ra được cưng chiều Kiều Nam dành cho Tả Tình Duyệt phải giả, mà Tả Tình Duyệt sao? Đáng chết, người phụ nữ kia lại cười với ta ngọt ngào đến vậy.


      Hít thở sâu cái, Cố Thịnh cố lấy hết dũng khí, mới cầm lấy túi giấy, rút xấp hình từ bên trong ra, càng nhìn xuống, trong mắt của lại càng trầm, ánh mắt càng bén nhọn!


      Cuối cùng, ánh mắt của rơi vào tấm hình, trong xe, hình ảnh hai người ôm nhau chặt khiến hai mắt của đau nhói. . . . . ta được lắm.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.1 - Chương 137: Biết được mang thai, cuồng nộ!



      "Người phụ nữ đáng chết!" Cố Thịnh khẽ nguyền rủa ra tiếng, trong đầu ra hình ảnh lúc bọn họ nằm ở giường, đôi tay nắm chặt, hung hăng vo tấm hình thành cục.


      Còn chuyện đó phải như nghĩ, vậy bây giờ vậy là tình huống gì?


      Trong mắt thoáng qua hận ý, Cố Thịnh hung hăng đánh vào bàn làm việc, rầm tiếng, vang dội cả căn phòng!


      Quả nhiên là người phụ nữ đê tiện, ném xấp hình còn lại trong tay lên bàn, cách nào tiếp tục xem nữa, sợ mình nhịn được tìm tới, giết đôi gian phu dâm phụ đó.


      "Kiều Nam, sỉ nhục đem đến cho tôi, tôi bắt trả lại từng chút từng chút!" Cố Thịnh kiên định tuyên cáo, cho đôi nam nữ này sống tốt, phản bội sao? Bọn họ nhau sao?


      muốn xem chút, bọn họ rốt cuộc làm sao tiếp tục !


      Cố Thịnh nhắm hai mắt lại, để ình bình tĩnh lại, thể khinh thường lực lượng thủ hạ của Kiều Nam, muốn tiêu diệt ta, khiến trở mình được, nhất định phải có kế hoạch kín đáo!


      Mở mắt ra lần nữa, trong mắt của thành trong sáng, thân hình cao lớn đứng lên từ ghế, ánh mắt trong lúc lơ đãng, lại rơi vào những tấm hình kia, trái tim vốn bình tĩnh lại bị kích lên gợn sóng lần nữa, chỉ vì thấy được hình ảnh bọn họ cùng nhau từ bệnh viện ra.


      Theo bản năng cầm những tấm hình kia lên lần nữa.


      Bệnh viện? Tại sao là bệnh viện? Người nào bị bệnh? Là sao?


      biết vì sao, trong lòng bị đâm đau đớn, bén nhạy thấy tên bệnh viện, trong mắt Cố Thịnh thoáng qua ánh sáng sắc bén, sải bước ra khỏi phòng làm việc.


      Xe hơi chạy như điên, cho đến cửa bệnh viện, Cố Thịnh mới dừng lại, chỉ cần dùng chút thủ đoạn , dễ dàng tra được tên tuổi Tả Tình Duyệt!


      Quả nhiên, là bị bệnh?


      Trong đầu ra bóng dáng của Tả Tình Duyệt, đúng là gầy ít!


      Trong lòng mơ hồ trồi lên lo lắng, nhưng, khi thấy chỗ Tả Tình Duyệt đến khám, trong lòng đột nhiên căng thẳng, vô cùng đau đớn..


      Ba chữ khoa phụ sản như con thú dữ há miệng to như chậu máu về phía .


      Tại sao phải đến khoa phụ sản? Là như nghĩ sao?


      Ôm thái độ nhất định phải biết , Cố Thịnh tới khoa phụ sản, trải qua hỏi thăm, tim của hoàn toàn chết rồi.


      Mang thai! Duyệt Duyệt mang thai! Làm sao có thể mang thai?


      Nhắm chặt hai mắt, che kín đôi tròng mắt lên vô tận đau đớn, đứa bé hơn tháng, lúc đó, đúng là thời điểm cẩn thận che chở , bọn họ ở giường cũng chỉ ôm nhau ngủ, trừ lần đó. . . .


      Nhưng, trùng hợp như thế sao?


      tin, chỉ vì sau đó liền xuất hình lên giường với Kiều Nam, bảo làm sao tin tưởng đứa bé kia là của !


      Quả phải của !


      Bởi vì mới vừa rồi bác sĩ khoa phụ sản đó xác nhận ý nghĩ của , ta , đó là đôi cha mẹ chuẩn mực cùng đến, người cha che chở người mẹ đầy đủ, là đôi vợ chồng ân ái nhất ta từng gặp.


      Vợ chồng ân ái nhất? Ha ha. . . Cố Thịnh cười khẽ tiếng ở trong lòng, hay cho đôi vợ chồng ân ái nhất!


      Nỗi hận trong mắt nồng đậm hơn bao giờ hết, khó trách bọn họ đến Mỹ, khó trách lúc ở phi trường, tay Kiều Nam đặt ở bụng của , khó trách bọn họ vui vẻ như vậy, ra là bọn họ có con!


      Vậy bị xem là cái gì?


      Ông chồng danh chánh ngôn thuận như bị xem là cái gì?


      Buồn cười! Thua thiệt vẫn còn do dự trong thái độ đối xử với , vì để dư luận cho đả kích sâu hơn, thậm chí thừa nhận người đàn ông trong hình chính là mình, thời gian này, xem ra chỉ có mình kéo co, giãy giụa, khó chịu!


      Mà bọn họ. . . . .


      Tiếng tiếng cười, vợ chồng ân ái!


      Đôi tay nắm chặt thành quyền, đốt ngón tay phát ra tiếng vang răng rắc, trong mắt Cố Thịnh ngưng tụ hận ý nồng đậm. Lần này, tính cả thù mới của và hận cũ của hai, toàn bộ trả lại người người phụ nữ này và đứa bé!


      Nếu bọn họ đứa bé này như vậy, vậy hãy cầu nguyện , tốt nhất mệnh đứa bé này hãy lớn chút!


      biết vì sao, Tả Tình Duyệt ăn điểm tâm đột nhiên đau bụng, theo bản năng đưa tay ấn bụng, trong lòng mơ hồ có dự cảm tốt.


      xảy ra chuyện gì sao?


      Sắc mặt Tả Tình Duyệt hơi biến thành trắng bệch.


      "Sao vậy?" Kiều Nam nhận thấy được khác lạ của , để công việc trong tay xuống, về phía Tả Tình Duyệt. Vì có thể có thời gian ở chung với Duyệt Duyệt nhiều hơn, Kiều Nam đem tất cả mọi chuyện về biệt thự xử lý, vốn là có thể ném cho thuộc hạ toàn bộ mọi việc, nhưng, lúc này chiến tranh với Cố Thịnh, thể tự mình tăng gia đề phòng.


      " sao, chỉ đau chút thôi." có chuyện gì đâu! Xế chiều hôm nay lúc bọn họ kiểm tra, bác sĩ đứa bé trong bụng an toàn lớn lên, chỉ cần định kỳ khám thai là được, đau đớn vừa rồi chỉ trong khoảnh khắc, tại lại khôi phục bình thường rồi. Tả Tình Duyệt cười khổ trong lòng, chắc tại mình quá để ý!


      Nghĩ đến con, mặt Tả Tình Duyệt lập tức toát ra ánh sáng của tình mẹ!


      Thấy có sao, Kiều Nam cũng yên tâm lại, nhưng có trở về tiếp tục làm công việc của mình, mà ở bên cạnh , hai người cùng nhau ăn điểm tâm.


      . . . . . . . . .


      Tả Tình Duyệt ngồi mình ghế dài trong công viên, Kiều Nam bảo chờ ở đây lát, mua ít đồ, bộ dáng thần thần bí bí kia, khiến cảm thấy buồn cười, có lúc, lại cảm thấy Kiều Nam như đứa bé trai!


      Nhìn mấy đứa trẻ chơi đùa ở chỗ xa, mặt của lên nụ cười, chỉ ảo tưởng bộ dáng đứa bé lần, bé giống ai? Giống Cố Thịnh nhiều hơn, hay giống nhiều hơn?


      Trong đầu , có vô số bộ dáng của đứa bé, từng hình ảnh đều đáng như thiên sứ , muốn xem tất cả đều là con của mình!


      Có phải quá tham? Tả Tình Duyệt cười khổ trong lòng.


      Đột nhiên, tầm mắt của xuất bóng dáng quen thuộc, là , Cố Thịnh!


      Thời gian này, Kiều Nam an bài gặp mặt Cố Thịnh, nhưng lại chậm chạp có động tĩnh, nghĩ tới lại gặp ở đây!


      Trong lòng kích động, Tả Tình Duyệt để ý mình còn chờ Kiều Nam, cao hứng chạy về phía Cố Thịnh, nhưng, bước chân của dừng lại trong nháy mắt, thể tiếp tục bước lên phía trước bước.


      Chỉ vì thấy Cố Thịnh phải mình, có người phụ nữ chạy vào trong ngực của , hai người tựa sát vào nhau lên xe. Tâm bị đâm đau đớn, người nọ phải là ai khác, chính là chị họ Tôn Tuệ San của !


      "Bọn họ vốn nên chung với nhau mà?" trong lòng Tả Tình Duyệt bị khổ sở dày đặc lấp đầy, Tôn Tuệ San là Cố Thịnh mang đến đây với .


      Bất tri bất giác, nước mắt có tiền đồ rơi xuống, nhìn xe khởi động, Tả Tình Duyệt mới đột nhiên thức tỉnh, muốn nhìn bọn họ rời , còn muốn cho biết tin tức mình mang thai!


      Đúng rồi, muốn cho biết, có con của !


      Trong lòng quyết định, Tả Tình Duyệt chặn chiếc taxi, theo xe Cố Thịnh. . .

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.1 - Chương 138: Cố ý khiến bị tổn thương



      Tả Tình Duyệt theo hai người vào nhà hàng xa hoa, dọc theo đường nhìn Tôn Tuệ San như con chim rúc vào trong ngực Cố Thịnh, trong lòng của đau nhói.


      Chẳng phải biết là như vậy sao?


      Cố Thịnh cùng Tôn Tuệ San ngồi xuống vị trí gần cửa sổ, chuẩn bị bữa ăn. Tôn Tuệ San cười nịnh nọt, ngừng nhìn Cố Thịnh bằng ánh mắt lả lơi, dưới mặt bàn, chân ta thậm chí còn mập mờ miết vào chân .


      "Đừng có quá đáng!" Giọng lạnh lùng của Cố Thịnh mang theo tia vui.


      "Thịnh, vậy làm sao có thể nhìn thấy phản ứng chứ? Năng lực chịu đựng của Duyệt Duyệt rất cao, dùng biện pháp mạnh nhìn thấu được lòng ấy đâu!" Tôn Tuệ San khóe miệng nâng lên nụ cười thản nhiên, ánh mắt như có như nhìn về phía bóng dáng, trong mắt chứa tàn nhẫn.


      Cố Thịnh ngẩn ra, nghĩ Tả Tình Duyệt mang thai, thương tiếc trong lòng liền bị đè nén, cảm nhận được Tả Tình Duyệt ngồi phía sau lưng mình, trong lòng hừ lạnh tiếng. ta cùng Kiều Nam ở chung chỗ lâu như vậy mà chẳng thông minh lên chút nào cả? là người đàn bà ngu ngốc, lén theo nhưng đâu biết rằng đây chính là cái bẫy sắp đặt từ trước.


      "Thịnh, biết ? Em rất thích những món đồ trang trí phòng em bé hay chúng ta cùng mua đồ trang trí phòng cho con ?" Tôn Tuệ San thanh hiền hòa như nước, nhưng lòng ta tràn đầy ghen ghét .


      ta dọn vào biệt thự Cố gia, ai cũng nhìn thấy ta cùng Cố Thịnh ở chung phòng, nhưng thực ra như tưởng tượng của mọi người, mỗi đêm, ngủ mình giường của Cố Thịnh. Còn … Trong mắt Tôn Tuệ San là tối tăm, mỗi tối Cố Thịnh ngủ ở nơi sát vách bên cạnh phòng Tả Tình Duyệt.


      ngày, cam lòng muốn câu dẫn , nhưng khi vào phòng, lại thấy trong phòng bày rất nhiều đồ chơi, đây là phòng dành cho trẻ con, mà Cố Thịnh ngủ, trong lòng ôm con búp bê lớn, trong miệng lẩm bẩm kêu tên Tả Tình Duyệt.


      Lúc đó, ta hiểu rằng Cố Thịnh Tả Tình Duyệt lòng!


      Đây chính là phòng cho em bé mà Cố Thịnh bỏ bao công sức sắp đặt, trang trí cho con của Tả Tình Duyệt và !


      Cho nên ta ghen tức, cũng vì vậy trước mặt mọi người ta càng giả vờ thân mật với Cố Thịnh, thậm chí nhiều lần trước mặt Cố Thịnh gây khó dễ cho Tả Tình Duyệt, bởi vì ta biết, người đàn ông này mặc dù Tả Tình Duyệt, nhưng trong lòng bỏ qua được chuyện Tả Tình Duyệt hồng hạnh xuất tường, muốn Tả Tình Duyệt đau khổ, muốn phá nát biểu dửng dưng quan tâm của Duyệt Duyệt!


      Vậy đúng ý của Tôn Tuệ San rồi!


      chiếm được tình của Cố Thịnh, cũng nhất quyết để cho Tả Tình Duyệt có cơ hội đó!


      "Em thích là tốt rồi!" Cố Thịnh rất dịu dàng, câu đó khiến cho tất cả phụ nữ phải say đắm, nhưng đến tai Tả Tình Duyệt, trong lòng lại càng thêm đau khổ.


      ‘Em thích là tốt rồi!’ Đây là cách cưng chiều của Cố Thịnh, từng có lúc Cố Thịnh cưng chiều như vậy, nhưng bây giờ thương, cưng chiều người phụ nữ khác!


      Khẽ vuốt bụng, lòng bắt đầu dao động, thương mình, Bảo Bối sao? vì Bảo Bối mà dành chút tình cảm nào đó ình sao?


      "Thịnh, tốt, Bảo Bối của chúng ta nhất định rất hạnh phúc, chừng con cảm ơn tình thương của dành cho nó đấy!" Tôn Tuệ San với khuôn mặt hạnh phúc, đứng dậy tới ngồi xuống bên Cố Thịnh, kéo tay của , đặt bụng ta, giống như người sắp làm mẹ vô cùng hạnh phúc chờ mong ra đời của đứa con mình.


      Đầu Tả Tình Duyệt trống rỗng, có thai? Tôn Tuệ San cũng mang thai?


      Choang, vô thức làm đổ cả cốc nước, trà chảy xuống, ướt hết cả quần áo cũng chẳng buồn quan tâm.


      Trong đầu chỉ lên thông tin: Tôn Tuệ San mang thai!


      " cái gì vậy?" Cố Thịnh giọng hỏi Tôn Tuệ San, đáng chết, chỉ có đúng lúc ở bên cạnh phòng Duyệt Duyệt có chút ham muốn với Tôn Tuệ San. Còn từ lúc đó đến bây giờ, chưa từng cùng ta lên giường lần nào vậy đứa bé này từ đâu mà có?


      "Thịnh, em giúp trút giận mà, ta mang thai con người đàn ông khác, tại sao để người phụ nữ khác mang thai con của mình? muốn mình bị yếu thế, thua cuộc sao?" Tôn Tuệ San thầm bên tai , trước mặt người ngoài, giống như bọn họ tâm tình với nhau.


      Cố Thịnh ngẩn ra, vốn là muốn đẩy Tôn Tuệ San ra tay lại cứng đờ.


      Lời của ta cứ luẩn quẩn trong đầu, Duyệt Duyệt mang thai con của Kiều Nam, đương nhiên có thể ột người phụ nữ khác mang thai con của , phải sao?


      Yếu thế? Đây phải là tính cách của Cố Thịnh!


      Nghĩ đến những hình ảnh Tả Tình Duyệt cùng Kiều Nam ngọt ngào, ân ái, Cố Thịnh tay nắm thành đấm, trong mắt trần đầy hận ý, nếu quyết trả thù, sao lại tàn nhẫn hơn chút chứ? còn thương làm gì?


      "Con của , đương nhiên rất thương rồi" Cố Thịnh con mắt sắc bén híp lại, tệ, con của , thương hết lòng, nhưng phải là con của . . . . . Trong mắt chứa sát ý.


      "Nếu Duyệt Duyệt cũng có thai, đối xử như thế nào với ta?" Tôn Tuệ San bĩu môi, giống như làm nũng, trong lòng tính toán.


      "Em cứ ?" Cố Thịnh khóe miệng nâng lên ý cười, nâng cằm Tôn Tuệ San lên “Con em cũng chính là con của , nhưng nếu như ta mang thai . . . ."


      " ta mang thai thế nào?" Tôn Tuệ San thúc giục, biết, lời tiếp theo của Cố Thinh làm Tả Tình Duyệt tổn thương, vậy nên người đàn ông này mới có ánh mắt đáng sợ đến vậy.


      " ta mang thai, thể xác định đứa bé ấy có phải là con ? ta từng lên giường với người đàn ông khác bảo sao có thể tin đứa bé ấy là con mình? Thay kẻ khác nuôi con? đâu phải kẻ ngu muội!" Cố Thịnh hoàn toàn bị ghen tỵ cùng tức giận che mất lí trí, ra những lời tàn nhẫn nhất. biết Tả Tình Duyệt nghe thấy, cố ý cho nghe thấy, phải kẻ coi tiền như rác mà đem cung phụng đứa trẻ cùng huyết thống với mình.


      “Nhỡ đâu đứa trẻ là con của sao?" Tôn Tuệ San ánh mắt kín đáo nhìn ra sau lưng, ta thấy Tả Tình Duyệt cúi gập người lại, trong lòng cười lạnh, giờ chắc rất tổn thương, đau khổ! khóc sao?


      " ta đủ tư cách sinh con cho !" Cố Thịnh lạnh lùng , tự với mình, đứa bé kia thể là con của ! Lời của vị bác sĩ ấy phải làm sáng tỏ mọi điều sao?


      Nhưng tại sao, trong lòng vẫn mong đợi, mong đợi đứa bé là con của mình, như vậy có thể cho cơ hội, lại lần nữa !


      Hít thở sâu đè nén cơn tức giận, Cố Thịnh cảm thấy vô cùng nực cười, bắt đầu từ khi nào biến thành kẻ đáng hổ thẹn như vậy?


      Tả Tình Duyệt nghe cuộc chuyện giữa hai người họ, sắc mặt tái nhợt, thân thể run rẩy, hô hấp khó khăn. . .

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.1 - Chương 139: muốn cầm tù cả đời



      đủ tư cách mang thai con !


      Tả Tình Duyệt run rẩy, tay đặt bụng dường như mang sức nặng ngàn cân.


      Tại sao? Tại sao đủ tư cách sinh con cho ?


      sao lại tuyệt tình vậy?


      Có người từng tình của đàn ông nếu còn nồng đậm phụ nữ được cưng chiều như nữ hoàng nhưng khi mất phụ nữ chỉ là kẻ thứ dân hèn kém mà thôi! Chỉ cần cái liếc nhìn đối với đàn ông cũng coi đó là bố thí rồi!


      Tâm như bị dao cắt, Tả Tình Duyệt sợ hãi biết mình còn ở lại còn nghe được những lời tàn nhẫn thế nào nữa, im lặng đứng dậy, muốn bỏ ! chờ mong được cho Cố Thịnh biết mang thai con của giờ vỡ tan như bọt xà phòng.


      thể để biết đến tồn tại của đứa bé!


      thể tưởng tượng được, nếu biết mang thai, đối xử tàn nhẫn với thế nào nữa!


      Nghĩ đến lời của vừa rồi, cho dù mang thai, cũng thể xác đinh được đó có phải con của mình !


      thể xác định? Tả Tình Duyệt khóe miệng nâng lên khổ sở, cảm thấy toàn bộ thế giới như sụp đổ, mà ở tầng cuối cùng của địa ngục, bất lực vùng vẫy.


      Như huy động hết sức lực bản thân, Tả Tình Duyệt bước lên bước, nhưng trước mặt là màn đêm. . . . . ngã xuống ngất .


      Cố Thịnh vẫn chú ý tới từng hành động của , thấy cơ thể nghiêng ngả đứng vững rồi dần ngã xuống, đẩy mạnh Tôn Tuệ San ra, nhưng cũng chẳng kịp đỡ Tả Tình Duyệt.


      "Duyệt Duyệt. . . . ." Cố Thịnh vực dậy, sắc mặt trắng bệch, làm lòng bị đâm nhát đau nhói. nguyền rủa, đáng chết, tại sao biết phản bội mình, còn lo lắng cho sức khỏe của đến vậy!


      "Tả Tình Duyệt, tỉnh lại !" Cố Thịnh chút thương tiếc lay mạnh thân thể Tả Tình Duyệt, nhưng hai mắt Tả Tình Duyệt vẫn nhắm nghiền, có phản ứng, trong lòng dâng lên nỗi lo lắng.


      "Thịnh, còn quan tâm ta làm gì?" Tôn Tuệ San vui, sau những chuyện vừa xảy ra mà Cố Thịnh vẫn còn quan tâm người phụ nữ này, xem ra, Cố Thịnh Tả Tình Duyệt vượt hơn cả những gì ta tưởng tượng. Trong lòng sôi trào ghen ghét, “ đừng quên, ta phản bội !"


      "Tránh ra!" Cố Thịnh trong mắt tràn đầy tối tăm, ôm Tả Tình Duyệt lên, thể bỏ mặc như vậy được.


      Trong nhà hàng bắt đầu có tiếng xì xào to , mọi ánh mắt đều tập trung ở ba người họ, mọi thực khách đều thấy, người đàn ông tuấn tú ôm người phụ nữ xinh đẹp lao nhanh ra khỏi nhà hàng, mặt người đàn ông ấy là lo lắng, khẩn trương .


      Trong bệnh viện.


      Tả Tình Duyệt mở mắt ra, mùi thuốc sát trùng rất quen thuộc khiến cau mày, tại sao lại ở bệnh viện?


      nhớ mình theo Cố Thịnh cùng Tôn Tuệ San đến nhà hàng, định cho Cố Thịnh biết tin mình mang thai, nhưng lại nghe được cuộc hội thoại khiến lòng đau đớn!


      "Hừ. . . . ." Tả Tình Duyệt vùi đầu vào trong chăn, đau đớn khóc thành tiếng, tay nhè sờ bụng, làm thế nào bây giờ? nên làm gì bây giờ?


      Cố Thịnh để cho sinh con ra!


      nên làm gì đây?


      "Tỉnh chưa? Tỉnh rồi đứng dậy cùng tôi về!" Giọng lạnh lùng truyền tới, khiến thân thể đột nhiên cứng đờ, giọng này hết sức quen thuộc, là Cố Thịnh!


      ấy tại sao lại ở đây?


      Cố Thịnh nhíu chặt lông mày, nghe được tiếng trả lời liền vén chăn lên, ép nhìn thẳng vào mặt mình, khi thấy mặt toàn là nước mắt, lòng khỏi đau nhói. Lập tức quay muốn nhìn thấy gương mặt bởi nó khiến cho ai ai cũng phải thương tiếc.


      diễn kịch rất giỏi, phải sao?


      muốn bị lừa gạt thêm lần nào nữa, cũng đối với có chút thương tiếc nào nữa!


      "Đứng lên!" Giọng lại vang lên, Cố Thịnh cho thời gian chuẩn bị, liền kéo cổ tay , kéo ngồi dậy, như cố ý trút giận.


      "A. . . . ." Đột nhiên bị đau Tả Tình Duyệt chuẩn bị trước, bây giờ đáng sợ, ánh mắt sắc bén kia giống như muốn băm thành ngàn mảnh.


      Cả người bỗng rét run, theo bản năng bảo vệ bụng của mình, biết bí mật trong bụng sao?


      Tả Tình Duyệt trong mắt bị nỗi sợ hãi bao phủ, cố sức vùng khỏi tay , muốn để cho con phải chịu bất kì tổn thương nào!


      Đây là kỉ niệm duy nhất mà còn níu giữ được, cho dù phải liều cả mạng sống, cũng muốn bảo vệ con mình được an toàn!


      Cố Thịnh lông mày càng nhíu chặt hơn, nhìn thấy khuôn mặt sợ hãi của , đôi tay rời cứ ôm khư khư trước bụng càng làm đau đớn!


      Người đàn bà đáng chết, quan tâm đến đứa con nghiệt chủng ấy vậy sao?


      Trong mắt bao phủ tầng khí lạnh, Cố Thịnh từng bước từng bước đến gần Tả Tình Duyệt, hoảng sợ lùi về sau, trong lòng có dự cảm tốt!


      "Sao vậy? đến Mĩ cũng với tôi câu, khiến tôi rất giận. Giờ tôi đưa về nước, lại có phản ứng như vậy, hay là có chuyện gì giấu tôi?" Cố Thịnh ngoài mặt rất ôn hòa nhưng trong lòng vạch ra kế hoạch.


      " có. . . . . có! Em có chuyện gì giấu cả!" Tả Tình Duyệt lắc đầu, ấy vẫn chưa biết mình mang thai?


      Trong lòng thở phào nhõm, nếu biết, càng phải cẩn trọng mọi hành động tránh để Cố Thịnh sinh nghi!


      Hít thở sâu, Tả Tình Duyệt cố gắng che giấu nỗi bất an, sợ hãi trong lòng mình.


      "! Về nơi tôi ở!" Cố Thịnh ôm vào lòng, hành động này dịu dàng này làm Tả Tình Duyệt nghĩ mình mơ.


      "Nhưng. . . . ." Tả Tình Duyệt muốn từ chối, lại nhìn thấy ánh mắt vui của .


      "Thế nào?" Cố Thịnh nhíu nhíu mày, giọng chứa vui, trong lòng tràn đầy khinh bỉ, muốn cùng về, lại muốn tiếp tục ở bên Kiều Nam sao?


      Hừ! để cho đôi gian phu dâm phụ này được toại nguyện đâu!


      "Chị họ. . . . ." Trong lòng Tả Tình Duyệt đau xót, đưa về chỗ ở, Tôn Tuệ San phải tính sao đây? muốn chạm mắt với chị họ, sợ hãi khi ở bên cạnh Cố Thịnh, rất khó khăn che giấu việc mình mang thai!


      Mặc dù rất muốn ở cùng Cố Thịnh, rất muốn mỗi ngày đều thấy Cố Thịnh, nhưng bây giờ còn như trước kia nữa, giờ phải dùng cả tính mạng mình để bảo vệ con!


      Nhưng Cố Thịnh để được toại nguyện sao?


      " và chị họ của mình chẳng phải từng ở chung với nhau sao? Tôi hi vọng hai người có thể hòa hợp với nhau, dù sao thời gian chúng ta ở bên nhau vẫn còn dài!"


      Câu của Cố Thịnh đầy ý, muốn cho biết, vĩnh viễn cũng đừng mơ từ bỏ cuộc hôn nhân này, muốn cả đời cầm tù !


      Tả Tình Duyệt ngẩn ra, thời gian bên nhau vẫn còn dài? Vậy vẫn phải nhìn người đàn ông mình ân ái, ngọt ngào với người phụ nữ khác sao?


      Tại sao lại tàn nhẫn như thế chứ?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :