1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cạm bẫy hôn nhân: Sự trả thù của tổng giám đốc - Lưu Lãng Hồng Tường ( 247C )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.1 - Chương 125: Tình của , tôi thèm



      "Cố phu nhân công khai ngoại tình, sau khi Tổng giám đốc Cố biết có phản ứng gì đây? Xin tiếp tục chú ý tới báo cáo theo dõi đợt sau của chúng tôi."


      Cố phu nhân ngoại tình?


      Mấy chữ này khiến Tả Tình Duyệt cau mày, theo bản năng nhìn về phía màn hình TV, phía đúng lúc là hình của , tấm hình còn có người đàn ông nhìn mặt.


      Chuyện gì xảy ra?


      Tại sao có những tấm hình này, trong hình, rúc vào trong ngực của người đàn ông, ngủ an ổn, nhưng người đàn ông kia phải Cố Thịnh!


      Đây là nguyên nhân vừa rồi tức giận sao? Theo bản năng sờ sờ vết thương mặt, cơn đau truyền tới, tựa hồ tỏ tức giận của Cố Thịnh đối với đến cùng lớn cỡ nào.


      " chủ, chúng ta nên đến bệnh viện! Vết thương mặt , nếu để lại sẹo phải làm sao?" ánh mắt Tiểu Thúy lóe ra, tin tức này sớm truyền xôn xao, nhưng biết chủ phải người như vậy, nhìn ra tình của chủ đối với cậu chủ, làm sao có thể ngoại tình được?


      Tả Tình Duyệt căn bản nghe vô bất kỳ lời nào, giờ phút này, chỉ muốn tìm Cố Thịnh giải thích tất cả, căn bản biết những tấm hình này từ đâu mà đến!


      "Cậu chủ đâu?" Tả Tình Duyệt bắt lấy tay Tiểu Thúy, trong mắt tràn đầy nóng nảy.


      Tiểu Thúy lắc đầu, "Vừa rồi em thấy cậu chủ rồi, có thể. . . . ."


      Vừa rồi cậu chủ tức giận lớn như vậy, sau đó hình như nghe tiếng xe nổ máy.


      Tả Tình Duyệt để ý vết thương mặt và vết máu trông đáng sợ, hốt hoảng chạy ra cửa, Thịnh nhất định là đến công ty, muốn tìm giải thích !


      Gọi tài xế tới, Tả Tình Duyệt trực tiếp bảo tài xế lái xe tiến về phía cao ốc tổng bộ tập đoàn Cố thị, xe, đôi tay Tả Tình Duyệt bất an nắm chặt nhau, nhớ tới quyết tuyệt của Cố Thịnh vừa rồi, trong lòng lại đau nhói.


      "Làm phiền lái nhanh chút!" Tả Tình Duyệt vội vàng phân phó tài xế trước mặt.


      Mặt tài xế lộ vẻ khó xử, trong lòng lo lắng thay chủ, chủ này đối xử rất tốt với người làm, cho dù là lúc đầu bọn họ gây khó khăn cho , cũng dùng lễ đón tiếp bọn họ, nhưng ngờ xảy ra chuyện như vậy.


      Cậu chủ có phụ nữ bên ngoài là chuyện, nhưng người đàn ông làm sao có thể dễ dàng tha thứ vợ của mình lén ta lên giường với người đàn ông khác chứ, huống chi chuyện này cơ hồ mọi người ở thành phố A đều biết.


      Xe vất vả dừng lại ở dưới cao ốc tập đoàn Cố thị, Tả Tình Duyệt đợi xe dừng ổn, liền vội vàng xuống xe.


      tựa hồ thấy cửa tập đoàn Cố thị bu đầy người, còn chưa kịp biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, sức lực kéo vào trong xe.


      Tả Tình Duyệt theo bản năng giãy giụa, trước kia từng bị bắt cóc, trong lòng mơ hồ trồi lên tia bất an.


      "Duyệt Duyệt, là !" Kiều Nam dọc theo đường đều theo xe Tả Tình Duyệt, mục đích đúng là muốn bảo đảm xuất bất cứ chuyện gì.


      Tả Tình Duyệt nhìn người đàn ông nắm cổ tay mình, mi tâm hơi nhíu.


      " buông tôi ra!" Bây giờ có thời gian dây dưa với ta.


      "Em tỉnh táo chút , biết em muốn tìm Cố Thịnh, nhưng em làm ơn nhìn cho ràng, đám người vây trước cửa Cố thị là ai!" Kiều Nam gầm ra tiếng, ánh mắt rơi vào vết thương mặt , con ngươi màu xanh co rút.


      "Xảy ra chuyện gì vậy?" Kiều Nam bắt lấy hai vai Tả Tình Duyệt, tại sao có vết thương này?


      Tả Tình Duyệt vô tâm trả lời vấn đề của , chỉ nhìn đám người cầm máy chụp hình, máy quay, microphone ở cửa Cố thị, trong lòng trầm xuống, họ là nhà báo sao?


      Tả Tình Duyệt rốt cuộc ý thức được chuyện đơn giản như tưởng tượng, tin tức lớn vậy, tại chỉ sợ là tất cả mọi người đều biết rồi!


      Trong lòng cảm thấy khổ sở, bây giờ nên làm gì đây?


      " cho biết, có phải Cố Thịnh. . . . ." lòng của Kiều Nam cũng cách nào bình tĩnh lại, vết máu khô khốc kia khiến trong mắt mơ hồ lộ ra vẻ điên cuồng.


      "Đúng, đúng là ấy! ấy hiểu lầm tôi, những hình kia phải , bây giờ toàn thế giới đều biết tôi lên giường với người đàn ông khác!" nước mắt Tả Tình Duyệt cố nén lâu rốt cuộc vỡ đê, trong mắt của tràn đầy vô dụng, giờ phút này, tựa như đứa trẻ bị nhấn chìm, muốn tìm kiếm bè gỗ cứu mạng.


      Kiều Nam bị thứ gì đó hung hăng làm đau nhói, kìm hãm được lôi vào trong ngực mình, giọng lẩm bẩm tự trách ở bên tai , " xin lỗi, chuyện nên thành như vậy! Tha thứ cho . . . xin lỗi. . ."


      làm gì thế này, cư nhiên khiến cho Duyệt Duyệt tổn thương lớn vậy.


      Oanh tiếng, đầu Tả Tình Duyệt trống rỗng, rồi lại từ từ thanh tỉnh, nghe được cái gì?


      Từ trong ngực Kiều Nam tránh ra, Tả Tình Duyệt thể tưởng tượng nổi nhìn người đàn ông trước mắt, nhìn vào hai mắt tự trách của , đột nhiên cười khẽ tiếng, "Là , người đàn ông trong hình chính là đúng ? Người làm ra những tấm hình này cũng là , có đúng hay ? cho tôi biết ! Có đúng ?"


      Nụ cười mặt khiến Kiều Nam cảm thấy sợ hãi, giống như đột nhiên biến mất, nắm chặt tay Tả Tình Duyệt, xung quanh đều trầm mặc.


      Có lúc trầm mặc là đáp án trực tiếp nhất, có phủ nhận sao? Nụ cười của Tả Tình Duyệt có vẻ bồng bềnh, "Tại sao? Tại sao làm vậy? Khiến tôi trở thành người phụ nữ bị tất cả mọi người phỉ nhổ, đây là mục đích của các người sao? Sao có thể tàn nhẫn như vậy?"


      Đến cuối cùng tựa hồ là khàn cả giọng la lên, nước mắt mơ hồ tầm mắt của , sao lại có nhiều người ghét đến vậy, chỉ muốn cuộc sống yên tĩnh thôi, muốn bảo vệ hạnh phúc của mình, nhưng, ngay cả những kỳ vọng nho này, bọn họ cũng thỏa mãn .


      "Ha ha. . ." Tả Tình Duyệt nhìn những ký giả tìm , thế giới của sắp sụp đổ rồi sao?


      " có thể dẫn em rời ngay, đến địa phương khác sống, vô cùng em. . ." Giờ khắc này, Kiều Nam thậm chí phát mình có thể vì , buông tha việc trả thù Cố Thịnh, chỉ muốn đền bù lỗi lầm của mình, thương này.


      " tôi? Tình của , tôi thèm." Tả Tình Duyệt nhìn thẳng đôi mắt Kiều Nam, khóe miệng nhếch lên châm chọc, đây là sao? người đẩy ta vào địa ngục sao?


      Tả Tình Duyệt chút do dự vung tay lên, cái tát đánh vào mặt Kiều Nam, thanh vang vọng ở trong xe, ngay cả tài xế trước mặt Kiều Nam cũng khỏi thở hốc vì kinh ngạc.


      "Tôi, hận, !"


      Tả Tình Duyệt khạc ra từng chữ, thừa dịp thất thần, tránh khỏi tay của , mở cửa xe, chút do dự chạy về phía cao ốc Cố thị. . .


      Kiều Nam ở lại trong xe lâu cách nào hồi hồn, dấu năm ngón tay mặt cực kỳ ràng, nhưng lại cảm thấy đau đớn chút nào.


      hận !


      Đây là chuyện sợ nhất, giờ phút này xảy ra sao?


      Kiều Nam chưa bao giờ hốt hoảng thế này, ngay cả năm đó khi tiểu Nhã rời xa , cũng chưa từng đau lòng như thế.


      Duyệt Duyệt hận !


      Hối hận che mất tim của , làm gì? Mạnh mẽ bức mình đến tình cảnh này sao!

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.1 - Chương 126: Ai đứng ra bảo vệ ?



      nên làm gì đây? Ngay cả người đàn ông tài trí như Kiều Nam, giờ phút này cũng biết phải làm sao. Tả Tình Duyệt bị tổn thương, cho thủ hạ mua hết tất cả báo chí, nhưng lại quên bịt miệng giới truyền thông là internet và truyền hình.


      Đến lúc nhớ ra, quá trễ, ai cũng biết hai phương thức truyền thông này tin tức nhanh chóng được đông đảo người biết tới!


      Nụ cười khiến lòng người lạnh ngắt của Tả Tình Duyệt cứ mãi quẩn quanh trong tâm trí , mà lời lúc ấy lại càng làm đau lòng, lo lắng hơn. muốn mất !


      "Nam ca, Tả tiểu thư ấy. . . . ." Tài xế của Kiều Nam nhắc nhở, theo nhiều năm, ông ta chưa từng thấy qua vẻ hoang mang sợ hãi của lão đại như vậy. Dù hạ lệnh thanh toán bang phái để tranh dành địa bàn Kiều Nam cũng chưa từng do dự, vậy mà vì người phụ nữ lại khiến khổ tâm đến vậy.


      Kiều Nam bị kéo trở lại thực tại, giật mình bởi Tả Tình Duyệt còn ở trong xe, nhìn phía ngoài xe, là lối vào của Tập đoàn Cố thị, đám phóng viên bu đông như kiến.


      Xa xa, nhìn thấy bóng lưng kiều bị vây trong đám kiến ấy bất lực muốn được, trong lòng Kiều Nam trào lên nỗi thương tiếc.


      "Đáng chết!" Khẽ nguyền rủa ra tiếng, thân hình cao lớn mở cửa xe lao ra ngoài hướng tới đám người ấy.


      Tả Tình Duyệt bị đám phóng viên vây lại, đèn flash chớp nháy liên tục, đống Mic ra trước mặt , nhiều lần va mạnh vào người , Tả Tình Duyệt bị đau muốn bỏ nhưng quá ồn ào giọng của có chút tác dụng, ai quan tâm có bị thương hay .


      "Cố phu nhân, người trong hình là ai vậy?"


      "Cố phu nhân, và Tổng giám đốc Cố bất hòa nên mới ngoại tình ở bên ngoài có phải ?"


      "Cố phu nhân, mặt sao lại bị thương? Là Tổng giám đốc Cố gây ra sao? Đối với việc này, Tổng giám đốc Cố có phản ứng thế nào?"


      ". . . . ."


      ". . . . ."


      Những câu hỏi đời tư chọc ngoáy thi nhau lao đến giống như lựu đạn, từng câu từng câu phát nổ bên tai Tả Tình Duyệt khiến vô lực chống đỡ. muốn đẩy đám phóng viên lui ra nhưng bọn họ đâu có tha cho dễ dàng vậy.


      "Cố phu nhân, với Tổng giám đốc Cố có tính tới chuyện ly hôn ?" Câu hỏi truyền vào tai Tả Tình Duyệt.


      Ly hôn? Tả Tình Duyệt nhớ tới lúc Cố Thịnh ở trong phòng, bao giờ buông tha cho , mà khiến cuộc sống của càng khổ sở gấp vạn lần!


      Càng khổ sở? Có thể so sánh với nỗi đau tại ư?


      Tay Tả Tình Duyệt vội ôm lấy trước ngực, đèn flash nháy liên tục trước mắt , đầu truyền đến mơ màng, đau nhức. Tả Tình Duyệt nhắc nhở mình, thể ngất , còn phải tìm Cố Thịnh để giải thích , thể bỏ cuộc được.


      "Các người làm cái trò gì vậy!" tiếng quát tức giận từ phía sau vang lên, thể uy nghiêm, trong đó mang theo cả lạnh lẽo, làm cho ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía người tới.


      Là Kiều Nam! Người đó là ông trùm của giới hắc đạo, nhìn vẻ mặt lúc này, các phóng viên tinh ý có thể đôi chút đoán ra manh mối.


      Kiều Nam xuyên qua đám người, ánh mắt chăm chú nhìn Tả Tình Duyệt, từng bước từng bước tiến tới gần .


      "Tôi khuyên các vị giờ nên giải tán được rồi đấy!" Kiều Nam để nép sát vào trong ngực mình, tránh để đám phóng viên tiếp cận được . Nhìn bộ dạng bất lực của Tả Tình Duyệt, lòng dâng lên đau đớn, giờ phút này, chỉ muốn bảo vệ .


      " cần!" Tả Tình Duyệt cự tuyệt, người muốn gặp nhất giờ là Kiều Nam, nhưng lại như hồn tan cứ kè kè bên . buồn cười, người muốn gặp thấy được, kẻ muốn chạm mặt lại cứ lù lù xuất trước mắt.


      Kiều Nam hít thở sâu đè nén cơn tức giận, biết Duyệt Duyệt dễ dàng tha thứ cho , nhưng quan tâm thái độ của thế nào, có thể đợi, đợi đến khi tha thứ cho !


      Lần đầu tiên, Kiều Nam vì người phụ nữ mà chịu nhẫn nhịn như vậy.


      Đám phóng viên nhận ra chút manh mối, lại tạo thành vòng vây.


      "Kiều tiên sinh, người trong tấm ảnh có phải là ? Hai vị có quan hệ gì? Hai vị giấu Tổng giám đốc Cố qua lại với nhau bao lâu rồi?"


      "Hai vị chỉ là quan hệ nam nữ, hay là lòng thương nhau?"


      Các vấn đề tế nhị, đời tư lại tới tấp bay về phía Kiều Nam và Tả Tình Duyệt. Tả Tình Duyệt nâng lên nụ cười nhạt, lòng nhau? giờ đây rất mong mình chưa từng quen biết Kiều Nam, nếu chưa từng quen giờ đây cũng phải rơi vào tình cảnh này.


      Người đàn ông này từ lần gặp mặt đầu tiên, liền tuyên bố là người phụ nữ của ta, cùng Cố Thịnh ngang hàng, nhưng lòng dành cho Cố Thịnh mất rồi.


      "Tôi. . . . ." Kiều Nam muốn trước mặt giới truyền thông đưa ra tuyên bố chịu trách nhiệm với Tả Tình Duyệt, nhưng lại gạt suy nghĩ này. Duyệt Duyệt hận , muốn nghe đến mấy từ chịu trách nhiêm chẳng phải sao?


      "Tránh ra!" Đôi mắt xanh lục sắc bén quét vòng đám phóng viên.


      Các phóng viên bị ánh mắt dọa khiếp sợ, khỏi giật thót mình, nhưng ai cũng muốn bỏ qua tin tức nóng hổi, là tổng giám đốc tuấn, là ông trùm giới hắc đạo, hai nhân vật làm mưa làm gió thương trường giờ lại có quan hệ với cùng người phụ nữ. Đây đúng là tin tức sốt dẻo nhất trong mấy năm gần đây.


      Cố Thịnh-Tả Tình Duyệt-Kiều Nam che giấu điều gì, đám phóng viên đều mong muốn moi lấy ra bằng được.


      "Kiều tiên sinh. . . . ."


      "Nếu như muốn sau này cuộc sống gặp nhiều chuyện rủi ro vậy các vị đừng có viết lung tung, nếu . . . . ." Kiều Nam để tên phóng viên đó hết, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng đám phóng viên, vì bảo vệ Duyệt Duyệt, ngại gây chút tội ác, dù sao đối với , muốn ột người đột nhiên biến mất, là chuyện vô cùng dễ dàng!


      Trong mắt của ánh lên vẻ kiên định khiến các phóng viên biết, đùa.


      Công khai trước mặt ống kính truyền hình uy hiếp phóng viên, chuyện này chỉ sợ cũng chỉ có Kiều Nam mới dám làm.


      Tòa nhà Cố thị trong phòng làm việc của tổng giám đốc.


      Cố Thịnh nắm chặt bút trong tay, ánh mắt chăm chú nhìn màn hình TV, tất cả mọi việc xảy ra trước sảnh tập đoàn đều được phát sóng trực tiếp, Cố Thịnh nhìn cảnh Kiều Nam che chở cho Tả Tình Duyệt, trong mắt màn lạnh giá bao phủ.


      Người trong hình là Kiều Nam!


      Khi Kiều Nam xuất bảo vệ Tả Tình Duyệt liếc mắt cái liền nhìn ra!


      Bọn họ làm trò gì vậy?


      Trước mặt giới truyền thông bày tỏ tình cảm ư?


      Kiều Nam trước mặt toàn bộ giới truyền thông công khai uy hiếp phóng viên, ta muốn ọi người biết ta rất Tả Tình Duyệt, có thể vì làm bất cứ chuyện gì sao?


      Mà người phụ nữ kia lại mặc cho ta ôm ấp như vậy, bộ dáng yếu ớt cần che chở như vậy là muốn tranh thủ cảm thông của mọi người sao?


      "Đáng chết!" Đúng là đôi gian phu dâm phụ!


      Vừa dứt câu, văn kiện bàn bị Cố Thịnh hất hết xuống đất, nhìn chằm chằm đôi nam nữ màn hình khiến nhói đau.


      Trong mắt bắn ra ánh sáng sắc nhọn, Cố Thịnh đứng dậy, sải bước ra khỏi phòng làm việc, muốn dùng phương pháp này để thoát khỏi , dễ dàng như vậy đâu!

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.1 - Chương 127: Em khóc, lòng của cũng đau đớn



      Bởi vì bị Kiều Nam uy hiếp, tất cả phóng viên đều biết điều im lặng lại. Ai cũng biết, trước đây lâu, người đàn ông này sử dụng những thủ đoạn gì để các bang phái khác thần phục, tàn nhẫn của người đàn ông này giống như những gì bọn họ thấy. Bọn họ tin tưởng, ta có năng lực biến lời vừa rồi trở thành thực.


      Trong đó có ít phóng viên an phận đem máy chụp hình và Microphone cất lại, số khác dù đem những thứ đó cất cũng do dự, nhìn đôi mắt xanh lục kinh người của Kiều Nam. Trong lòng bọn họ biết, mình nên vướng vào chuyện này, tốt nhất là nên chạm vào lợi ích của Kiều Nam.


      "Chúng ta ". Kiều Nam đỡ Tả Tình Duyệt, giờ phút này, cả người Tả Tình Duyệt còn chút sức lực, đầu choáng váng khiến cho cự tuyệt Kiều Nam nữa, biết, tại phải rời khỏi nơi này.


      Các phóng viên nhường ra con đường, bàn tay Kiều Nam dìu bả vai bên trái của Tả Tình Duyệt, dám làm động tác quá thân mật, sợ Tả Tình Duyệt cảm thấy chán ghét.


      tại, rất muốn làm việc, đó là mang bệnh viện, vết thương mặt sâu như vậy, vết máu khô khốc khiến sắc mặt càng thêm tái nhợt, nếu đến bác sĩ, sợ chống đỡ được, nếu vết thương để lại sẹo phải làm sao?


      Lúc này, thống hận chính mình, đồng thời, cũng hận thể đánh cho Cố Thịnh trận!


      Sao tâm địa người đàn ông này lại độc ác như vậy, đối với người phụ nữ nhu nhược như thế mà cũng xuống tay được!


      Thời điểm bọn họ từ trong đám người ra, thân thể người cao lớn đột nhiên xuất ở trước mặt bọn họ. Cố Thịnh vươn tay bắt lấy cổ tay mảnh khảnh của Tả Tình Duyệt, dùng sức lôi kéo, giây kế tiếp, thân thể Tả Tình Duyệt nghiêng tới trước, ngã vào trong ngực Cố Thịnh.


      việc xảy ra quá nhanh, mọi người nhìn thấy Cố Thịnh đột nhiên xuất đều tập trung suy đoán rốt cục khúc mắc tình cảm giữa ba người tiếp tục diễn ra như thế nào.


      "Thịnh. . . . . hãy nghe em . . . . ." Tả Tình Duyệt thấy Cố Thịnh, trong lòng vui mừng, bắt lấy vạt áo của , vội vàng muốn giải thích, phải nắm chặt cơ hội này, sợ, biết thời điểm nào Cố Thịnh lại đẩy ra, tự mình rời .


      Muốn gặp được là khó, hôm nay, chồng chất vết thương rồi.


      "Xuỵt, đừng chuyện, chuyện của chúng ta tự mình giải thích với các phương tiện truyền thông!". Cố Thịnh cưng chiều nhìn Tả Tình Duyệt, động tác dịu dàng ôm vào trong ngực, nụ cười mặt khiến Tả Tình Duyệt cũng cảm thấy kinh ngạc.


      Chẳng phải giận sao?


      Hay là, biết việc trong những tấm ảnh kia là giả, là do người khác bày ra?


      Trong lòng Tả Tình Duyệt mơ hồ lên tia hy vọng.


      Trong mắt Kiều Nam lại thoáng qua chút lãnh, Cố Thịnh muốn làm gì?


      "Các vị, xin lỗi vì chuyện này tạo thành chấn động lớn như vậy, nhưng các vị khiến cho vợ quý của tôi chịu đựng áp lực lớn như vậy là được!". Giọng của Cố Thịnh cực kỳ nhàng, " ra người đàn ông trong ảnh chính là tôi!"


      Lời của Cố Thịnh tạo ra những tiếng bàn tán xôn xao kèm theo kinh ngạc, nghi ngờ. . . . . Cái gì cần có đều có.


      "Vậy tại sao. . . . ." phóng viên bắt đầu đặt câu hỏi.


      " muốn hỏi tại sao chuyện này lại truyền ra ngoài phải ?". Cố Thịnh cắt đứt vấn đề của ta, xoay người nhìn sang Tả Tình Duyệt, búng cái vào chóp mũi của , "Em xem, bây giờ biết hậu quả ham chơi mà em gây ra chưa?"


      Đầu óc Tả Tình Duyệt bị làm cho choáng váng, còn chưa kịp hiểu ý tứ trong lời của Cố Thịnh nghe thanh của tiếp tục vang lên bên tai.


      Cố Thịnh hướng về phía mọi người, "Tôi rất vợ của tôi, bất kỳ cầu nào của ấy tôi cũng cự tuyệt. ấy muốn ghi chép lại những hình ảnh hạnh phúc trong cuộc sống, tôi đương nhiên đồng ý, nhưng nghĩ tới, buổi sáng, lúc chúng tôi rời giường, hình bị người giúp việc trong nhà lấy trộm rồi mang ra ngoài, trong chuyện này, tôi nghĩ ta nhận được ít lợi ích!"


      "Tại sao khuôn mặt người đàn ông trong hình lại được xử lý?"


      Lông mày Cố Thịnh nhướn lên, mặt, nụ cười vẫn thay đổi, "Mấy năm nay, tập đoàn Cố thị phát triển nhanh chóng, phương diện làm ăn, tôi đắc tội ít người. Nếu bọn họ biết được chuyện này, giá cổ phiếu của Cố thị giảm mạnh, cho nên, tại đây, tôi muốn nhờ các vị hướng công chúng giải thích chút, đăng tin chuyện tôi bị đội nón xanh (bị phản bội, cắm sừng) là giả, mọi người nghĩ , tôi để cho vợ mình ngoại tình sao?"


      Cố Thịnh ra đạo lý ràng ấy hóa giải nguy cơ Cố thị sắp sửa gặp phải, tất cả giải thích cũng hợp tình hợp lý, hơn nữa, từ lúc vừa ra cho tới giờ, ánh mắt Cố Thịnh nhìn Tả Tình Duyệt vẫn luôn tràn đầy cưng chiều, do đó, phóng viên cũng từ từ tin vào giải thích của .


      "Vì sao mặt Cố phu nhân lại bị thương? Vết thương đó phải là do Tổng giám đốc Cố gây nên sao?". phóng viên tinh mắt hỏi.


      Ánh mắt Cố Thịnh chuyển sang Tả Tình Duyệt lần nữa, "Tôi cũng rất muốn biết, tại sao mặt vợ tôi lại có vết thương? Duyệt Duyệt, sao biết tự chăm sóc chính mình, chỉ ra ngoài lát, em bị thương nặng như vậy, là cố ý làm đau lòng sao?"


      Cố Thịnh nhàng đụng vào gương mặt của , trong mắt mơ hồ chứa đựng tia thương , Tả Tình Duyệt ngơ ngẩn, sao lại biết vết thương từ đâu mà có?


      chợt hiểu, Cố Thịnh diễn trò, trong lòng thoáng qua chút khổ sở, nhìn chằm chằm Cố Thịnh, từ trong ánh mắt của , biết mình nên làm những gì.


      " xin lỗi, là em cẩn thận, em nhanh quá. . . . .". Nước mắt chảy xuống gương mặt Tả Tình Duyệt, biết diễn trò, tâm cực kỳ đau đớn, lại trở về trước kia sao? Chỉ có thời điểm diễn trò, từ trong mắt , mới có thể cảm nhận được cưng chiều cùng quan tâm.


      Chỉ là, những thứ này đều phải cho nhìn, mà là cho truyền thông đại chúng nhìn, nhớ tới trước kia từng , ở trước mặt người ngoài, bọn họ phải là đôi vợ chồng ân ái!


      "Đau lắm sao? Đừng khóc, em khóc, lòng của cũng đau đớn theo!". Cố Thịnh đem Tả Tình Duyệt kéo vào trong ngực, ở trước mặt mọi người, tổng giám đốc Cố thị cùng Tổng giám đốc phu nhân ân ái như thế, có người chồng giàu có, đẹp trai thương , người vợ nào ngoại tình nữa chứ?


      Giờ phút này, các phóng viên đều tin người đàn ông trong hình kia chính là Cố Thịnh!


      "Nếu như mọi người có chuyện gì khác, tôi xin phép dẫn vợ tôi bệnh viện!". Cố Thịnh ôm Tả Tình Duyệt, lướt qua mọi người, xoay người rời .


      Kiều Nam đứng xa xa nhìn thấy tất cả, trong lòng thoáng qua tia khổ sở, ai biết người đàn ông trong những tấm ảnh đó hơn . Mới vừa rồi, Cố Thịnh diễn rất tốt, làm cho cực kỳ kinh ngạc.


      Kiều Nam nhìn Cố Thịnh ôm Tả Tình Duyệt tới phía mình, tầm mắt bọn họ giao nhau ở trung, ngửi thấy mùi thuốc súng giữa hai người họ nhưng ánh mắt ai cũng bén nhọn, ai nhường ai.


      Từ trong mắt Cố Thịnh, Kiều Nam biết, Cố Thịnh biết người đàn ông trong hình là mình, kỹ thuật diễn của ta quả nhiên là cao siêu! Thủ đoạn càng thêm inh! Xem ra xem Cố Thịnh rồi!


      Thời điểm Cố Thịnh tới bên cạnh Kiều Nam, đột nhiên dừng lại, nhếch miệng lên, nhưng phải cười, "Vợ của tôi cần Kiều tiên sinh quan tâm, chuyện này, tôi dừng lại ở đây đâu!"

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.1 - Chương 128: Tất cả thương dành cho đều biến mất



      Cố Thịnh đưa Tả Tình Duyệt tới bệnh viện, xử lý vết thương, dọc theo đường , hai người ai câu nào, khí trầm mặc làm người ta ngộp thở, khó chịu.


      Kể từ lúc lên xe, cắt đuôi được đám phóng viên, Cố Thịnh khôi phục ngay lạnh lùng thường ngày, nhìn Tả Tình Duyệt dù chỉ lần, ai biết dược trong lòng nghĩ gì.


      "Thịnh. . . . ." Tả Tình Duyệt thử gọi, Cố Thịnh khiến cảm thấy bất an, lấy hết dũng khí cầm lấy tay của , lại bị hung hăng gạt ra.


      Cố Thịnh trong mắt lên vẻ khinh bỉ "Sao vậy? Cảm thấy vui vì tôi phá đám khung cảnh tình cảm của hai người sao?"


      Đáng chết! ghét bản thân mình bị làm cho rung động, vừa rồi, thấy vết thương mặt , trong lòng lại cảm thấy nhói đau.


      Hừ! Đây là quả báo mà đáng phải chịu, phải sao? Dám phản bội , có kết cục bi thảm!


      ", phải như thế, Thịnh à, hãy nghe em , chuyện này phải như nghĩ đâu."


      "Vậy bức hình kia là thế nào? Chẳng nhẽ trong hình phải là hay sao?" Cố Thịnh hừ lạnh, chịu nghe bất kỳ lời giải thích nào của Tả Tình Duyệt, giải thích làm gì khi tấm hình phải ảnh ghép. Hai người nếu như cùng lên giường, tấm hình này sao có thể xuất chứ?


      Tả Tình Duyệt càng thêm hoảng loạn, biết nên giải thích làm sao, mới có thể khiến Cố Thịnh tin mình, chuyện này thực bị vu oan.


      Chợt Tả Tình Duyệt nghĩ ra điều gì, đôi mắt trở nên rực sáng "Đúng rồi, là Kiều Nam, tấm hình này là do Kiều Nam giở trò!"


      "Kiều Nam? lại đem mọi trách nhiệm đẩy về phía tình nhân của mình, sợ ta biết được đau lòng ư, đúng là người đàn bà độc ác!" Cố Thịnh châm chọc, sao lại bị cái vẻ bề ngoài kia đánh lừa chứ? Tả Tình Duyệt hề đơn thuần như vẻ bề ngoài kia.


      sao có thể vì nhất thời ưa thích cơ thể của , mà quên mất chính là diễn viên ‘chuyên nghiệp’. Hơn nữa còn ngu ngốc đối xử với lòng, từng nghĩ muốn buông bỏ hận thù để thương, cưng chiều . Thậm chí còn hi vọng có thai cốt nhục của mình. Lúc này đây mới nhận ra, cho dù có con, cũng thể xác định nổi tình cảm của bản thân!


      ", Kiều Nam phải là người tình của em, phải. . . . ." Tả Tình Duyệt kìm nén được mà bật khóc, ra bị người mình thương hiểu lầm, trong lòng khó chịu đến vậy.


      " quan trọng, tôi quan tâm hai người có quan hệ thế nào, từ nay về sau, hãy nhớ cho kĩ thân phận của là Cố phu nhân, đừng làm tôi phải mất mặt lần nữa, còn về những chuyện khác, đừng có xen vào!" Giọng của Cố Thịnh lạnh như băng, trong ánh mắt có chút tình cảm, muốn cùng Kiều Nam cao chạy xa bay, chỉ cần Cố Thịnh còn sống hai người bao giờ được toại nguyện.


      Kiều Nam, Cố Thịnh nhắc nhắc lại cái tên này trong lòng, thể phủ nhận Kiều Nam đúng là người đàn ông có quyền lực lớn, nhưng Cố Thịnh hề lo sợ khi phải đối đầu với Kiều Nam!


      muốn xem tiềm lực của bên nào mạnh hơn, là đại diện cho giới doanh nhân thành đạt hay Kiều Nam ông trùm của giới hắc đạo?


      Tả Tình Duyệt trong lòng ngây ngốc, chẳng muốn suy nghĩ thêm nữa, cho biết, chẳng còn chút hi vọng nào nữa bởi vì tình của dành cho ?


      còn đối xử với cưng chiều như trước nữa sao?


      Trong lòng đau nhói, Tả Tình Duyệt dựa vào lưng ghế, hạnh phúc ngắn ngủi của cuối cùng kết thúc rồi sao?


      Sau này cuộc sống của bọn họ lại trở về như trước kia, mỗi đêm Cố Thịnh về nhà với bộ dạng say khướt người tỏa ra nồng nặc mùi rượu, cùng với người phụ nữ xinh đẹp vào phòng của .


      Sau ngày hôm đó, Tả Tình Duyệt bị Cố Thịnh đuổi ra khỏi phòng, trong lòng đau đớn, quay về căn phòng ban đầu, căn biệt thự rộng lớn, nhưng cảm thấy mình thuộc về nơi này.


      Mỗi đêm ở phòng khách chờ Cố Thịnh trở về, mặc dù biết khi trở về chỉ có mình, nhưng vẫn kiên nhẫn chờ đợi, bởi vì chỉ có lúc ấy, mới nhìn thấy Cố Thịnh.


      Chỉ cần mỗi ngày nhìn thấy Cố Thịnh dù chỉ lần, thỏa mãn rồi!


      Thường ngày, luôn nhốt mình trong phòng, nhìn ngắm những món quà mà Cố Thịnh tặng mình, đàn lại bản nhạc mà hai người từng cùng nhau hợp tấu, hồi tưởng lại quãng thời gian hạnh phúc ngắn ngủi, chỉ có lúc này, mới thấy hạnh phúc.


      Nhưng đến ngày, thứ hạnh phúc bé ấy của cũng bị tước mất.


      Sáng hôm đó, vào phòng đàn, thấy Piano đâu chỉ thấy đôi nam nữ ôm nhau.


      "Sau này, căn phòng này thuộc về em, em muốn dùng nó làm gì cũng được, chỉ cần cảm thấy vui vẻ là được rồi!" Cố Thịnh nắm tay người phụ nữ ấy, cho ta chiều đồng thời cũng cho Tả Tình Duyệt tổn thương sâu sắc.


      " chứ? Em đến chết mất!" người phụ nữ ôm lấy cổ , hôn triền miên dứt.


      Hình ảnh hai người thân mật khiến Tả Tình Duyệt đau đớn, muốn khóc, nhưng nước mắt dường như cạn khô. Mỗi đêm cho dù ở trong mơ nước mắt vẫn rơi, mỗi sáng tỉnh dậy, chiếc gối luôn ướt đẫm nước mắt, tưởng mình còn nước mắt để khóc nữa!


      Xoay người, nơi này còn thuộc về nữa rồi!


      Đúng như cầu, tất cả đều dành cho người phụ nữ ấy—— Tôn Tuệ San! Chị họ của !


      Từ hôm đó, Tôn Tuệ San chuyển vào biệt thự, ta ở trong phòng Cố Thịnh. Bên ngoài, Tôn Tuệ San là thư kí của Cố Thịnh nhưng Tả Tình Duyệt biết, công việc thư ký chỉ là ngụy trang, để hai người họ có nhiều thời gian ở bên nhau hơn mà thôi!


      chợt ngưỡng mộ Tôn Tuệ San.


      Thân phận Cố phu nhân của chẳng qua là hữu danh vô thực, có được tình thương của Cố Thịnh danh phận có ý nghĩa gì đâu!


      Chiều nào cũng nấu cơm, bàn ăn giờ có vị trí của nữa, trở thành thành người giúp việc trong căn biệt thự này. Ngay cả người giúp việc cũng dám đến gần , sợ Cố Thịnh giận cá chém thớt.


      Đau đớn, bi thương như vây hãm Tả Tình Duyệt, biết mình còn có thể kiên trì với cuộc hôn nhân này bao lâu nữa, hình ảnh Cố Thịnh thân mật với chị họ ngừng quanh quẩn trong đầu .


      Tả Tình Duyệt co người lại, lấy tay ôm lấy mình, bọn họ bây giờ làm gì?


      Trong lòng bị đau khổ lấp đầy, cảm giác mệt mỏi lại ào tới, nhớ tới Cố Thịnh trước đây cùng mình thân mật, giờ phút này phải cùng Tôn Tuệ San làm việc ấy chứ?


      Đột nhiên, giống như trốn tránh, bỏ lại suy nghĩ về Cố Thịnh, bỏ lại gông xiềng tình và hôn nhân.


      Tả Tình Duyệt ngủ say, bây giờ, ngay cả nằm mơ cũng mơ được Cố Thịnh đối vơi còn chút tình cảm nào, có chẳng chỉ là hình ảnh cùng người phụ nữ khác ân ái.


      Trong bóng tối, bóng dáng lặng lẽ đẩy cửa vào, về phía giường lớn nơi Tả Tình Duyệt ngủ . . .

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Q.1 - Chương 129: thương trước kia, giờ còn



      Xuyên qua ánh sáng yếu ớt, Cố Thịnh nhìn người phụ nữ say ngủ giường. Dạo này đối xử với hết sức lạnh nhạt, cố ý say rượu về muộn, cố ý đưa Tôn Tuệ San về biệt thự, cố ý ở trước mặt cho Tôn Tuệ San cưng chiều. muốn cho biết, Cố Thịnh bởi vì mà đau đớn, rung động


      Phụ nữ đối với cũng chỉ là công cụ để phát tiết mà thôi!


      Thế nhưng thể lừa được trái tim mình, tầm mắt luôn chỉ dõi theo bóng hình .


      Ngồi ở mép giường, khẽ vuốt mấy sợi tóc mặt , động tác hết sức dịu dàng, giống như lại quay về làm người đàn ông hết mực che chở, thương Tả Tình Duyệt.


      "Tại sao lại phản bội tôi?" Cố Thịnh giọng , mọi bão táp dư luận đều được tận lực bình ổn nhưng biết, Kiều Nam cũng gây áp lực cho giới truyền thông.


      Nghĩ đến Kiều Nam, trong mắt Cố Thịnh lạnh lẽo bao phủ. Bây giờ, hai người bọn họ đối đầu nhau, Kiều Nam nhiều lần phá hỏng việc làm ăn của , mà cũng chịu thua, lập tức ăn miếng trả miếng. Hai người ai cũng chịu nhường bước.


      Đây còn là cuộc đấu thương trường nữa mà đó là cuộc chiến thể diện của hai người đàn ông.


      "Thịnh. . . . ." Khuôn mặt Tả Tình Duyệt lên nụ cười, bắt được bàn tay Cố Thịnh, cứ giữ mãi buông.


      Hành động của khiến Cố Thịnh sợ hãi, có cảm giác vừa làm chuyện lén lút sau lưng người khác mà người ấy bắt được, muốn rút tay về, lại phát hai mắt của vẫn như cũ khép chặt, dường như vẫn ngủ.


      "Nếu nằm mơ cũng gọi tên của tôi, vậy tại sao lại lên giường với Kiều Nam?" Cố Thịnh trong lòng phức tạp, mấy ngày nay, luôn cố trốn tránh chuyện này, nhưng tim giống như bị dao găm cắt xẻ vậy vô cùng đau đớn, khó chịu.


      Trong giấc mơ Tả Tình Duyệt trả lời, Cố Thịnh thở dài, nhàng rút tay lại, nhìn Tả Tình Duyệt cái, rồi đứng dậy ra ngoài.


      Trong phòng lại yên tĩnh, tối nay Tả Tình Duyệt ngủ rất ngon, cũng có giấc mơ đẹp. mơ thấy Cố Thịnh vẫn , đối với hết lòng che chở, hai người nằm đồng cỏ, Cố Thịnh hôn , bên tai nhàng bày tỏ tình .


      Khi Tả Tình Duyệt tỉnh giấc, tất cả hình ảnh đều tan biến.


      Trời sáng, Tả Tình Duyệt định thần, trong lòng hoảng hốt, nhanh chóng rời giường, biết vừa rồi chỉ là mơ thôi, tỉnh giấc, phải đối mặt với thực tại, đối mặt với thân phận của mình.


      là người giúp việc!


      Vội vã rửa mặt, lao ra ngoài, muốn nhanh chóng làm bữa sáng.


      vừa tới phòng ăn, thấy Cố Thịnh cùng Tôn Tuệ San thân mật, thấy đến, Cố Thịnh thoáng nhìn nhàn nhạt, sau đó lại bên tai Tôn Tuệ San chuyện gì đó.


      Tả Tình Duyệt bị đâm đau đớn, chạy như trốn tránh vào phòng bếp, tâm trạng lâu sau thể bình tĩnh được.


      Làm xong bữa sáng cho Cố Thịnh, Tả Tình Duyệt nhờ những người giúp việc bưng ra, muốn nhìn hình ảnh ân ái của hai người họ nữa, muốn đợi bọn họ ăn xong, mới ra ngoài, nhưng có người muốn để cho được toại nguyện.


      Bên trong phòng ăn truyền đến choang tiếng, thanh của đồ sứ vỡ bể, kế tiếp, là tiếng thét giận dữ của Tôn Tuệ San.


      "Gọi ta ra đây!" Tôn Tuệ San đập bàn ra lệnh.


      Người giúp việc nơm nớp lo sợ, biết nên làm thế nào cho phải, mặc dù bọn họ cũng nhìn được, cậu chủ hết sức cưng chiều người phụ nữ này, nhưng chủ của căn biệt thự này cũng là Tả Tình Duyệt! Thận trọng nhìn Cố Thịnh, cố nhìn ra chút phản ứng của , Cố Thịnh chỉ yên lặng uống cà phê, mặt chút biểu cảm.


      Người giúp việc trong lòng thở dài, xem ra cậu chủ là cố ý muốn làm khó chủ!


      Người giúp việc miễn cưỡng tới phòng bếp, chủ rất đáng thương rồi, biết chút nữa còn chuyện gì làm tổn thương đến chủ nữa đây!


      Tả Tình Duyệt cũng làm khó người giúp việc, hít thở sâu đè nén cơn tức, biết mình muốn tránh cũng chẳng được, khóe miệng nâng lên nụ cười, ra ngoài.


      " xem làm cái thứ gì vậy? Khó ăn thế này, biết Thịnh thích ăn những món này sao?" Tôn Tuệ San hướng Tả Tình Duyệt trách cứ, giống như chủ trách người giúp việc vậy.


      Tả Tình Duyệt nhìn chút thức còn lại bàn" Những thứ này đều là món ấy thích!"


      còn nhớ, có mấy lần giống trẻ con, nhân lúc làm bữa sáng, len lén từ phía sau lưng ôm , vừa hôn , vừa ăn vụng đồ ăn, nghĩ tới đây, mặt của ra nụ cười hạnh phúc.


      Nụ cười ấy càng khiến Tôn Tuệ San tức giận, trong mắt thoáng qua tia thâm hiểm, bước nhanh đến phía trước, tát thẳng vào mặt Tả Tình Duyệt, đồng thời cũng đánh vỡ nụ cười chói mắt mặt .


      "Bây giờ ấy thích ăn nó nữa!" Tôn Tuệ San nhíu mày, mặt tỏ đắc ý, ta muốn cho Tả Tình Duyệt biết, Cố Thịnh thích ăn những thứ này nữa, giống như Cố Thịnh chán ngấy Tả Tình Duyệt, còn chút tình cảm nào nữa vậy.


      Tả Tình Duyệt thở dốc vì kinh ngạc, cái tát của Tôn Tuệ San làm khuôn mặt hằn lên dấu tay, đau rát, ra , đau đớn phải vì cái tát này, mà là vì thái độ của Cố Thịnh. Từ đầu đến cuối, khi Tôn Tuệ San cố tình gây khó dễ cho , có quan tâm cũng chẳng liếc nhìn dù chỉ cái.


      Trong lòng đau đớn, phải là muốn nhìn mình bị hành hạ sao? rốt cuộc mong đợi điều gì?


      vĩnh viễn cũng bảo vệ cho ! Tả Tình Duyệt cụp mắt xuống “Vậy xin cho tôi biết, giờ ấy thích ăn cái gì? Tôi làm ngay."


      Tâm bị đâm nhát to đau đớn, phát mình sắp chịu đựng nổi nữa rồi.


      Tôn Tuệ San hừ “thôi, xem ra thể làm được những món ăn ưa thích của Thịnh, vậy thu dọn đống mảnh vỡ này , tôi cùng Thịnh ra ngoài ăn!”


      xong, Tôn Tuệ San tới bên cạnh Cố Thịnh, thân mật kéo cánh tay , Cố Thịnh cự tuyệt, vẫn là vẻ mặt chút biểu cảm, giống như vừa rồi có chuyện gì xảy ra.


      Tả Tình Duyệt lòng lạnh ngắt, cố gắng nhìn mặt , bởi vì biết, nhìn chỉ càng đau lòng thêm thôi, cần gì phải tự rước khổ vào thân?


      Thận trọng nhặt những mảnh vụn mặt đất, mảnh sứ thủy tinh vỡ vụn đầy đất giống như tâm lúc này vậy, thủy tinh thể liền lại như cũ, lòng của đây sao? Bị tổn thương rồi, có thể liền lành ?


      Nước mắt rơi, trong mờ ảo, nhìn thấy đôi chân đứng ở trước mặt mình, hơn nữa đôi chân của người phụ nữ ấy còn do dự dẫm lên tay , lòng bàn tay lập tức truyền đến đau đớn kịch liệt, khiến Tả Tình Duyệt ngộp thở. . . .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :