1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cạm bẫy hôn nhân: Sự trả thù của tổng giám đốc - Lưu Lãng Hồng Tường ( 247C )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 75 : Nguy hiểm phủ xuống



      Lòng giờ đây chỉ có Cố Tâm Ngữ, Cố Thịnh tùy ý mặc quần áo vào, lo lắng rời .


      Tả Tình Duyệt ngẩn người, giấc mộng này cứ như vậy kết thúc sao? Trong lòng thậm chí có chút cam lòng.


      Lắc đầu, giờ phút này nên suy nghĩ những thứ này, nghe Cố Thịnh vừa chuyện điện thoại xong, Tiểu Ngữ chắc là xảy ra chuyện, lúc này việc nên làm là giúp đỡ tìm chứ phải ở chỗ này thương tâm.


      Hốt hoảng sửa sang lại chính mình, Tả Tình Duyệt mới vừa ra cửa khách sạn, chiếc xe MiniBus dừng lại ở trước mặt . Tả Tình Duyệt còn chưa kịp phản ứng, bị lực lớn kéo vào trong xe.


      “Ưm” Tả Tình Duyệt bị bụm miệng, trong khí truyền đến mùi mồ hôi gay mũi, làm cho cực kỳ khó chịu, nhất thời phát , mùi người Cố Thịnh sao dễ chịu thế.


      Người đàn ông cao lớn cường tráng như hung thần ác sát nhìn chằm chằm , cảm giác được bầu khí nguy hiểm bao quanh mình. Tả Tình Duyệt phòng bị nhìn mấy người đàn ông này.


      Bọn họ là ai? Bọn họ muốn gì?


      Tả Tình Duyệt theo bản năng giãy giụa, thừa dịp người đàn ông kia chú ý, hung hăng cắn lên tay ta bằng sức toàn thân.


      “Đáng chết”! Kiều Tam bị đau bỗng chốc buông lỏng Tả Tình Duyệt ra, trong mắt bốc lên lửa giận, hung hăng tát cái vào mặt của đau rát.


      “Cứu mạng cứu mạng”. Tả Tình Duyệt muốn chạy trốn lại bị bàn tay kéo về.


      “Hừ, muốn tìm người cứu mày, mày cho rằng dễ dàng như vậy sao,thế gian này người dám cắn tao, mày chính là đầu tiên, làn da non mịn như vậy khiến lão đại này sờ vào sung sướng!” Kiều Tam tà ác nhìn Tả Tình Duyệt làm cho rợn cả tóc gáy. Đôi mắt gian xảo quan sát khắp người Tả Tình Duyệt kịp chờ đợi nhào tới người .


      “Ông cút ngay, tôi muốn”,Tả Tình Duyệt dùng toàn sức lực đấm đá lung tung, đêm tân hôn kia... tâm trạng sợ hãi lại lần nữa khống chế tư tưởng của . muốn người đàn ông khác đụng vào , ai cũng thể! Ai cũng thể


      Kiều Tam lại lần nữa kêu thành tiếng, người phụ nữ đáng chết này cư nhiên đá trúng “nơi này” của !


      Hôm nay muốn dạy dỗ người phụ nữ này!


      “Kiều Tam, cậu an phận chút cho tôi, đưa cái này cho ta uống. Chỉ là người phụ nữ mà cũng đối phó được, là… Đừng có gây phiền phức cho tôi, người phụ nữ này cậu động vào được đâu!” Người đàn ông ngồi ở ghế trước đem viên thuốc và bình nước vứt xuống phía sau, nhàn nhạt liếc Tả Tình Duyệt cái, trong mắt nổi lên chút kiên nhẫn.


      Kiều Tam cam lòng, động được? Có người phụ nữ nào mà động được?


      “Đây là người phụ nữ Nam ca muốn, cậu có mấy cái mạng mà dám đụng tới?”


      Kiều Tam vừa nghe hai chữ Nam ca, thân thể run lên cái, thái độ nhất thời mềm nhũn ra, trong mắt nổi lên mấy phần sợ hãi. Nhớ lúc trước mới vừa vào thành phố A, Đại ca trong đêm giải quyết tất cả bang phái, khí thế kia cùng vẻ nhẫn tâm làm cho người ta nhìn mà sợ. Nam ca, quả đắc tội nổi!


      “Cầm lấy nước uống !”


      Tả Tình Duyệt theo bản năng lắc đầu, trong lòng có dự cảm nhất định phải là cái gì hay ho!


      uống? uống cũng phải uống!” Kiều Tam mặc dù sợ Nam ca nhưng bị đá trúng chỗ hiểm tức cành hông, tay nắm lấy cằm của Tả Tình Duyệt, nhét thuốc vào miệng rồi đổ nước vào.


      Tả Tình Duyệt ngừng muốn tránh thoát ta nhưng hơi sức giống như là đột nhiên bị hút hết, càng ngày càng suy yếu, ý thức cũng càng ngày càng tan rã, cuối cùng ngất .

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 76 : Nên làm cái gì bây giờ



      Trong phòng, người đàn ông ngồi ghế sofa bằng da tinh xảo, cười như cười nhìn người phụ nữ nằm kia, đôi mắt thâm thúy giống như che lên tầng sa mỏng. Dù là ai cũng cách nào nhìn thấu đượcanh làm gì.


      Người đàn ông này thể gì hơn là tuấn thậm chí so với minh tinh điện ảnh còn tuấn tú hơn mấy phần. Làm cho người ta ấn tượng khắc sâu là đôi mắt màu xanh giống như là đôi mắt của loài rắn.


      “Nam ca, có người muốn gặp .” Người hộ vệ mặc áo đen, đeo mắt kính đẩy cửa bước vào.


      Nam ca khoát tay, người nọ lập tức hiểu ý tứ của , cho người tới tiến vào.


      Thư kí Trần đem hôn mê mang vào quăng ở ghế, chút nào thương tiếc, lắc lư vòng eo mảnh khảnh từng bước từng bước về phía người đàn ông nguy hiểm.


      “Nam ca, này tôi cũng giao cho nhưng ta là em mà Cố Thịnh quan tâm nhất. Nên nhớ đáp ứng chuyện của tôi, ngàn vạn lần được đổi ý!” Thư kí Trần vừa , thân thể xinh đẹp tiến gần đến lồng ngực người đàn ông kia lại bị hiểu phong tình đẩy ra.


      giữ lại bản thân cho người đàn ông khác . Tôi đối với có hứng thú! Giữa chúng ta chỉ có giao dịch thôi!” Bá đạo ai bì nổi nhưng thanh lại cực kỳ dễ nghe tràn đầy nam tính.


      Thư kí Trần có chút vui, có rất ít người cự tuyệt ôm ấp thương. Lúng túng nhún vai cái, giao dịch tốt giao dịch tốt.


      Thư kí Trần nhìn Tả Tình Duyệt nằm đó, khóe miệng nở nụ cười tà ác. cho là tối hôm qua Cố Thịnh nhất định đối với Tả Tình Duyệt xua đuổi như rác nhưng sáng hôm nay mới vừa liên lạc Cận Hạo Nhiên xong liền nghe Cố Thịnh bỏ xuống tất cả công việc mang theo Tả Tình Duyệt khách sạn Cẩm Hoa.


      Khách sạn Cẩm Hoa, đó là nơi nào, bọn họ làm gì ở đó, sao lại biết?


      Đây cũng phải là dấu hiệu tốt!


      Thư kí Trần từ trước đến giờ có thói quen đem bất kỳ những gì có uy hiếp đối với bóp chết từ trong trứng nước mà Tả Tình Duyệt lại trở thành uy hiếp lớn nhất của , sao lại để yên? Sao có thể vì mình mà trừ bỏ mối hoạ?


      Nghĩ đến kế hoạch của mình, Thư kí Trần cười đến càng thêm đắc ý, biết Triệu Nhị đem đồ vật đưa xuống chưa? Sắc mặt lộ ra tia hài lòng, thuốc kia vất vả mới thu vào tay, là tiện nghi cho Tả Tình Duyệt rồi!


      “Nếu có việc gì nữa vậy tôi trước, yên tâm, tôi cho Cố Thịnh biết, em cùng vợ ta đều ở đây!” Ánh mắt Thư kí Trần lóe lên, đạp giày cao gót lắc mông rời .


      Người đàn ông mặc cho ta rời , dập tắt tàn thuốc,con ngươi màu xanh lục hề động đậy, nhìn chằm chằm vào hai người phụ nữ hôn mê.


      là vợ, là em của Cố Thịnh, biết trong hai người này, rốt cuộc người nào chiếm vị trí quan trọng hơn trong lòng ta đây?


      kịp chờ đợi muốn xem Cố Thịnh quỳ gối dưới chân nữa rồi, bộ dáng cầu xin của Cố Thịnh như thế nào đây!?


      Tả Tình Duyệt khẽ tỉnh lại, hình như nghe hai người chuyện rồi lại nghe cụ thể họ cái gì. Cả người dâng lên cỗ nóng bừng, trong thân thể giống như có vô số con kiến bò, cảm giác như thế cũng xa lạ.


      Mới vừa rồi ở hồ nước nóng, Cố Thịnh ác ý khơi lên khát vọng nơi , mà cảm giác giờ cùng lúc đó khác nhau bao nhiêu.


      Sao lại như vậy?


      ý niệm nhảy vào trong đầu . Mới vừa rồi Kiều Tam cưỡng bách uống ra là…..


      Tả Tình Duyệt cách nào tưởng tượng thân thể nóng ran càng ngày càng mãnh liệt. Trong lòng đầy bất an, nên làm gì bây giờ?

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 77 : Người đàn ông máu lạnh



      Nên làm cái gì?


      Tả Tình Duyệt nghĩ đến giọng vừa rồi mơ hồ nghe được, trong căn phòng này trừ , còn có những người khác tồn tại.


      Trong khí truyền đến hương thơm dễ ngửi, mùi nước hoa khiến lòng căng thẳng, có đàn ông!


      Trong lòng nhất thời cảnh giác lên, muốn mở mắt ra, nhưng, đôi mí mắt giống như nặng ngàn cân, mặc cho cố gắng như thế nào, đều thể thành công.


      Mắt thể mở ra, lỗ tai lại càng nhạy cảm, hồi tiếng bước chân có quy luật cách mình càng ngày càng gần, cả người căng thẳng, khó chịu trong thân thể vẫn càng ngày càng nghiêm trọng.


      Kiều Nam ưu nhã nhìn xuống nằm giường, gương mặt tinh xảo của khiến khóe miệng nhếch lên chút ý cười. Người phụ nữ của Cố Thịnh, quả nhiên là cực phẩm trong phụ nữ. Con ngươi màu xanh quét qua toàn thân của , này nhìn như thanh thuần, nhưng lại là báu vật có hai, khó trách Cố Thịnh chọn làm vợ trong số rất nhiều phụ nữ.


      nhạy cảm sớm nhận ra Tả Tình Duyệt tỉnh rồi, nhưng thấy vẫn nhắm hai mắt, lại nhíu mày vì chân tướng, muốn xem ra làm trò gì.


      chỉ như thế, xinh đẹp như vậy, chắc chắn có đôi mắt mê người, khỏi bắt đầu tưởng tượng, sau khi đôi mắt này mở ra, mang lại cho rung động kiểu gì!


      Đôicon ngươi sắc bén giống như rắn lóe sáng, đột nhiên ngồi ở bên người Tả Tình Duyệt, nâng tay dài ưu nhã lên, nhàng vén sợi tóc rơi loạn mặt ra sau tai, trong phút chốc đầu ngón tay chạm vào gò má . nằm ở giường quả nhiên chợt rùng mình, nhíu nhíu mày, nhưng vẫn có mở mắt ra.


      Thú vị !


      Nụ cười mặt Kiều Nam sâu hơn, muốn xem chút, này phải đến mức độ nào mới chịu mở mắt ra!


      Ngón tay Kiều Nam tựa hồ mang theo vài phần tà ác, nhàng vuốt ve gương mặt của , từ từ chuyển lên, dần dần xuống, lướt qua đôi môi, kéo xuống cằm, dời đến xương quai xanh khéo léo, tựa hồ xem thân thể như cây đàn piano thượng đẳng, tận tình trình diễn nhạc khúc thích.


      Tay của khiến dược tính trong cơ thể càng ngày càng đậm hơn, Tả Tình Duyệt muốn ngăn cản tay của ta, nhưng tay của giống như chịu khống chế, vài lần muốn nâng lên, mà vẫn cách nào nâng lên được.


      Bất an trong lòng càng ngày càng mãnh liệt, kêu gào ở trong lòng, tránh ra! Mau tránh ra!


      Kiều Nam nhìn lông mày càng ngày càng nhíu của , tay đột nhiên dừng ở bộ ngực đầy đặn của , lúc này còn mở mắt, chẳng lẽ mong đợi tiếp tục?


      Nghĩ tới đây, trong con ngươi màu xanh thoáng qua chút vui, phụ nữ như vậy thấy cũng nhiều, xem ra người phụ nữ của Cố Thịnh chẳng qua cũng chỉ có thế! Nhất thời còn hứng thú vừa rồi.


      Thu tay lại, khóe miệng Kiều Nam nhếch lên châm chọc, còn hứng thú xoay người, muốn lãng phí thời gian vì mình có hứng thú. Nếu phải này là vợ Cố Thịnh, phí nhiều ý định giao dịch với Trần Nhân Như như vậy.


      Nhìn ngón tay mình chút, ngón tay tựa hồ còn lưu lại nhiệt độ người Tả Tình Duyệt, con ngươi màu xanh ngưng tụ lại cỗ trầm, vui lấy khăn tay từ trong ngực ra, tỉ mỉ lau. từ trước đến giờ đều thích sạch , phụ nữ của anhđều phải là xử nữ!


      trước mắt này. . . . Hừ tiếng, Kiều Nam bỏ lại khăn tay, xoay người về phía quầy Bar trong phòng, rót ình ly rượu đỏ, tỉ mỉ thưởng thức, động tác ưu nhã hoàn toàn nhìn ra là thủ lĩnh xã hội đen lớn nhất thành phố A, càng thêm ai đoán được, sau lưng còn có thân phận rất lớn mạnh.


      lúc này, nghiễm nhiên chính là thân sĩ quốc, hương vị trán, giống như là hoàng tử u buồn, người đàn ông làm cho người ta vừa nhìn đến, liền muốn thương.


      Tay người đàn ông vừa rời thân thể mình, Tả Tình Duyệt rốt cuộc thở dài hơi trong lòng, nhưng thân thể vẫn thiêu đốt, nóng ran chịu nổi.


      Đáng chết! Bọn họ rốt cuộc nghĩ gì? Lại có thể cho uống nước có xuân dược!


      Mà người đàn ông vừa rồi là ai?


      Đầu hỗn loạn, Tả Tình Duyệt nỗ lực khiến mình an tĩnh lại, lúc này chắc Cố Thịnh tìm Tiểu Ngữ! rất coi trọng Tiểu Ngữ, nhất định còn chưa nhận thấy bị người bắt cóc rồi. ý nghĩ chợt nhảy lên trong đầu , nếu Cố Thịnh biết mình bị bắt cóc rồi, anhcó đến cứu mình , hay là vẫn tiếp tục tìm kiếm Tiểu Ngữ?


      Ngọt ngào ở hồ nước nóng khiến lòng có thêm mấy phần mong đợi, mấy phần nghĩ ngợi. Hôm nay bọn họ là đôi vợ chồng hạnh phúc, trò chơi của bọn họ còn chưa kết thúc, chắc vẫn quan tâm đến mình!


      Nhưng tất cả mong đợi và nghĩ ngợi đều biến mất trong nháy mắt, bởi vì, nhớ lại vẻ lạnh như băng mặt Cố Thịnh lúc rời , vẻ mặt đó cho biết, trò chơi kết thúc, trong lòng trừ ra tồn tại của thù hận, cái gì cũng phải.


      Tại sao có thể có mong đợi chân này!


      tại nên làm gì bây giờ?


      có Cố Thịnh, cha mẹ càng thêm cần , bọn họ quan tâm đâu!


      Chỉ có Cận Hạo Nhiên quan tâm , nhưng lúc này chắc cũng biết tình hình của rồi.


      " cả. . . ." thanh giòn giã vang lên, mang theo mấy phần non nớt, mấy phần hồn nhiên.


      Tả Tình Duyệt giật mình, đây là thanh của Tiểu Ngữ, sao Tiểu Ngữ lại ở chỗ này?


      còn kịp tìm kiếm, cảm thấy giường rung rinh, tựa hồ có người nhảy xuống giường.


      Cố Tâm Ngữ mông lung mở mắt ra, đập vào mắt chính là bóng lưng rộng rãi, bóng lưng kia cực kỳ giống cả trong trí nhớ của , kích động kịp chờ đợi nhảy xuống giường, xông về người đàn ông kia.


      Hôm nay có chị cho biết, muốn mang tìm cả, liền theo, quả nhiên là trông thấy cả!


      Cố Tâm Ngữ tiến lên ôm lấy cánh tay Kiều Nam, dán sát mặt lên cánh tay của làm nũng, " cả, Tiểu Ngữ rất nhớ ! rốt cuộc trở lại rồi, về sau Tiểu Ngữ có thể thường nhìn thấy !"


      Kiều Nam hơi nhíu lông mày cương nghị tuấn, cả? nhớ từ lúc nào mình có thêm người em , huống chi em này còn là em Cố Thịnh!


      Trong mắt thoáng qua lạnh lùng, Kiều Nam chút nào thương tiếc phất phất cánh tay. Cố Tâm Ngữ chỉ là mười mấy tuổi, thân thể từ trước đến giờ mảnh mai, sao có thể chịu đựng sức lực của , hết sức dễ dàng bị đẩy ngã xuống đất.


      Cố Tâm Ngữ để ý đau đớn, chỉ đáng thương nhìn người đàn ông trước mắt, lần này nhìn ràng, dáng dấp người ở trước mắt giống cả, nhưng lại cho cảm giác rất quen thuộc, cực kỳ giống cả của .


      " cả. . . . . thương Tiểu Ngữ nữa sao? ghét Tiểu Ngữ rồi sao?" Cố Tâm Ngữ cho rằng người đàn ông ở trước mắt chính là cả lâu gặp của , mỗi ngày tưởng niệm, đôimắt long lanh mang theo vài phần tự trách nhìn Kiều Nam.


      như thế, dù là ai cũng đều thể sinh lòng thương tiếc với .


      Nhưng, người đàn ông này , phải ai khác, là Kiều Nam, từ trước đến giờ nổi tiếng hung ác máu lạnh, đồng tình và thương tiếc chưa bao giờ từng xuất trong lòng . chỉ biết, trước mắt luôn miệng gọi cả’ là em của Cố Thịnh!


      " cả, có phải thực chỉ muốn chị, cần Tiểu Ngữ nữa ?" Cố Tâm Ngữ đột nhiên khóc lên.


      Tả Tình Duyệt giật mình, nhất thời nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy Cố Tâm Ngữ, nghĩ lại chuyện ấy nhận mình làm chị, cả trong miệng ấy chính là người đàn ông vừa rồi?

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 78 : Cố ý trêu cợt



      Kiều Nam nhíu chặt lông mày nghiêm nghị hơn, trong mắt mang theo vài phần tìm kiếm.


      "Chị? Chị nào?" Con ngươi màu xanh của Kiều Nam lóe sáng, như vương giả cao quý nhìn xuống bé trước mắt, từ trong mắt ta, thấy được điều gì bình thường, này tựa hồ có chút vấn đề.


      Ánh mắt Cố Tâm Ngữ tìm kiếm chung quanh, rốt cuộc thấy Tả Tình Duyệt giường, mặt nhất thời nở ra nụ cười to, cao hứng lôi kéo tay Kiều Nam, về phía Tả Tình Duyệt.


      Trong mắt Kiều Nam thoáng qua kiên nhẫn, nhưng vẫn mặc cho lôi kéo.


      "Chính là chị này! cả muốn chị làm chị dâu em, lúc nào chị ấy có thể thành chị dâu của em?" Cố Tâm Ngữ ngẩng mặt, trong mắt lóe mấy phần mong đợi nhìn Kiều Nam, cho rằng người đàn ông trước mắt chính là cả của .


      "Chị dâu?" Kiều Nam lẩm bẩm , hứng thú ở khóe miệng càng ngày càng đậm, ánh mắt chuyển cái, giống như là bắt được cái gì, thân mật vuốt ve đầu Cố Tâm Ngữ, "Em cho tôi biết, cả trong miệng em có phải Cố Thịnh hay ?"


      Cố Tâm Ngữ liên tục lắc đầu, cả của cả, hai là hai, sao lại cùng người?


      " đúng?" con ngươi sắc bén của Kiều Nam chớp động ánh sáng chói mắt, nhìn Tả Tình Duyệt giường, lại thấy thú vị. biết Cố Thịnh có trai, bây giờ đột nhiên có người như vậy, nghe ý tứ chứa trong lời của này, vậy vợ của Cố Thịnh lại là bạn của cả ta sao?


      là càng ngày càng thú vị!


      Xem ra trở về rất đúng lúc, vừa kịp xem kịch hay!


      " cả em là ai?" Kiều Nam mở miệng , lại bị Cố Tâm Ngữ khó hiểu nhìn.


      " cả phải là sao? đứng trước mặt của Tiểu Ngữ, lần này cả đừng bỏ lại Tiểu Ngữ nữa, có được hay ? , muốn cùng nhau sống với chị và Tiểu Ngữ mà!" Cố Tâm Ngữ nhàng lắc lắc cánh tay Kiều Nam, là sợ cả bỏ lại mình như lần trước!


      Kiều Nam nhắm mắt, che kín ánh sáng chợt lóe lên, "Được, bỏ em!"


      Chị sao? Con ngươi màu xanh của Kiều Nam khóa chặt Tả Tình Duyệt, xem ra giữa bọn họ có rất nhiều chuyện biết!


      Nhưng, vội, có đầy đủ thời gian để tìm hiểu tất cả, nghĩ tới đây, hứng thú bỏ lỡ đối với Tả Tình Duyệt vừa rồi đột nhiên lại ra. Rốt cuộc như thế nào, lại có thể dây dưa ở giữa hai em?


      "Ưm. . . ." Tả Tình Duyệt có thể nghe lời họ , cũng muốn tìm kiếm nghi ngờ trong lòng, người đàn ông này là cả của Cố Thịnh sao?


      Nhưng, thân thể bị thuốc khống chế để thoải mái, từng làn sóng cuốn về phía , nếu phải thân thể mình thể nhúc nhích, sợ rằng bây giờ xé nát quần áo người mình rồi, nóng quá! khó chịu! "Chị sao vậy?" Cố Tâm Ngữ tò mò bò lên giường, đưa tay thăm dò mặt của Tả Tình Duyệt, bị nhiệt độ đốt người làm bắn trở về, "Oa, mặt của chị nóng quá, chị bệnh à?"


      Kiều Nam hơi nhíu mày, nhận thấy ửng đỏ mặt , bộ dạng giống như là ngã bệnh, giống như là. . . .


      Ánh mắt bỗng chốc rét lạnh, vì sao có thần thái như vậy, làm ăn trong giới xã hội đen lâu, buôn lậu súng ống đạn được, kim cương, bên cạnh đó cũng có nhiều sản nghiệp dựa vào buôn bán da thịt phụ nữ.


      này ràng trúng xuân dược!


      Đồ cũng phải an bài, rốt cuộc là ai to gan như vậy, dám lén bày trò.


      Nhất thời mặt trở nên hung ác, phải quan tâm này, mà là muốn nhìn thấy thủ hạ có người phục tùng mệnh lệnh của !


      Lấy điện thoại ra, nhanh chóng nhấn mấy nút.


      "Nhiệm vụ hôm nay là ai làm?" Giọng trầm của Kiều Nam khiến nhiệt độ trong phòng giống như trong nháy mắt thấp xuống vài độ, ngay cả Cố Tâm Ngữ cũng mơ hồ cảm thấy rất đáng sợ, theo bản năng rụt về phía sau.


      "Tìm ra hai người kia, cậu biết nên làm thế nào rồi chứ?" Kiều Nam lạnh lùng , tác phong làm việc của từ trước đến giờ đều tàn nhẫn, nể mặt. mới vừa nhận chức thủ lĩnh xã hội đen ở thành phố A lâu. Giờ là thời điểm lập uy, muốn làm cho xã hội đen cả thành phố A này khuất phục, nhất định phải hung ác, mà hai người kia vừa đúng đụng vào vết đao, vừa đúng lúc dùng họ để khai đao!


      Người dám làm trái với lệnh của , chưa bao giờ có kết quả tốt!


      " cả. . . ." Cố Tâm Ngữ lạnh run kêu.


      Kiều Nam nhíu mày, nhàn nhạt quét Cố Tâm Ngữ cái, ánh mắt khỏi trở nên nhu hòa. nhận ra, dáng vẻ này nhìn như hơn mười tuổi, nhưng tâm trí tựa hồ mạnh khỏe, hành động cử chỉ cực kỳ giống đứa trẻ mới mấy tuổi.


      Liếc mắt nhìn Tả Tình Duyệt giường, giống như nghĩ tới điều gì.


      Khóe miệng cười khẽ, khó trách vừa rồi ràng tỉnh, nhưng có ngăn cản đùa giỡn, ra là như vậy.


      Chất thuốc mới nghiên cứu, mạnh hơn mị dược cũ gấp mười lần, chỉ có như thế, nó còn có tác dụng làm cho người nào có thể nhúc nhích, nghĩ tới có người cư nhiên dùng người của !


      Như thế có thể biết, lúc này này phảichịu đau khổ cỡ nào!


      "Em ra ngoài trước ." Kiều Nam tới bên cạnh Tả Tình Duyệt, ôm vào lòng, biết vì sao, vốn là máu lạnh vô tình lại muốn nhìn thấy Tả Tình Duyệt chịu tội.


      Cố Tâm Ngữ nghi hoặc nhìn Kiều Nam, khéo léo gật đầu cái.


      Tả Tình Duyệt bị ôm vào lồng ngực rộng rãi, bị thuốc khống chế chợt giật mình, trong đầu ra bóng dáng của Cố Thịnh, nhưng lại hiểu người đàn ông ôm mình phải Cố Thịnh, mà là người xa lạ biết.


      chỉ có như thế, là địch hay bạn cũng chưa phân biệt ràng, nghiễm nhiên là nguy hiểm!


      theo bản năng muốn giãy giụa, mi tâm nhíu lại chặt. Tất cả Kiều Nam đều nhìn ở trong mắt, khóe miệng nâng lên nụ cười, nhất thời sinh ra ý niệm trêu chọc. Đôi môi đến gần hơn bên tai , dùng giọng tràn đầy mị hoặc, , "Em có biết thân thể em bây giờ thế nào ? Em nhất định là muốn tránh thoát , chỉ là, em cần uổng phí thời gian, em yên tâm, . . . . . . . . Rất dịu dàng!"


      ý niệm chợt lóe lên trong đầu, phụ nữ của Cố Thịnh có phải khác hay ?


      Tò mò và hứng thú trong lòng càng ngày càng đậm!


      Trong lòng Tả Tình Duyệt trầm xuống, trải qua nhiều chuyện như vậy, quá ràng hàm nghĩa trong lời của đàn ông.


      ! Đây phải điều muốn!


      Nhưng nhiệt độ thân thể người đàn ông lại làm tăng tác dụng của thuốc, gia tăng hiệu quả của thuốc, lại làn sóng đánh tới, Tả Tình Duyệt lúng túng rên rỉ ra tiếng lần nữa.


      Kiều Nam cười ra tiếng, "Em có thể mở mắt ra, ngăn cản , nếu khách khí đâu!"


      vẫn buông tha ý nghĩ trêu chọc , nhìn nhíu chặt lông mày, lại cảm thấy hết sức thú vị, phát này ngay cả cau mày cũng ột cảm giác khác!


      Trong lòng mong đợi, mở mắt ra ! Cho tôi xem đôi mắt này có phải xinh đẹp như trong tưởng tượng của tôi !

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 79 : Khơi lên hứng thú



      Kiều Nam ôm , tới phòng tắm, mắt lại hề chớp dừng ở người của , mỗi lần thấy nhíu mày chặt hơn, nụ cười mặt lại càng sâu hơn.


      "Em ngăn cản, xem như em cũng nguyện ý đó!" trong mắt Kiều Nam thoáng qua quỷ quyệt,ngón tay hoàn mỹ như tác phẩm nghệ thuật nhàng trượt đến xương quai xanh của , nhàng vén áo của lên, muốn xem chân mày của này nhíu thành dạng gì!


      Tả Tình Duyệt giật mình, trong lòng chỉ có ý niệm, đó chính là muốn ngăn cản ta!


      muốn!


      ngừng cố gắng, muốn mở mắt ra, trong đầu ra gương mặt của Cố Thịnh, ngọt ngào lúc theo đuổi , dây dưa sau khi hai người kết hôn, tất cả đều tràn vào suy nghĩ của .


      ‘Vào giờ phút này, em chỉ là của !’


      Những lời này cuối cùng nhảy vào trong đầu của , ngừng trong đầu cùng với khuôn mặt tươi cười dịu dàng của Cố Thịnh, biết là hơi sức từ nơi nào tới, bỗng chốc mở mắt ra.


      Tay vốn muốn tiếp tục trêu cợt của Kiều Nam đột nhiên cứng đờ, cả người tựa hồ bị đôi con ngươi trong suốt như tinh linh trong nước hấp dẫn, từ trong đôi mắt kia, chỉ liếc mắt cũng nhìn ra được tốt đẹp của này.


      Anhluôn tin tưởng, nơi thể ràng chân nhất của con người, chính là đôi mắt, mà trước mắt này thể nghi ngờ có được đôi mắt hoàn mỹ. phải ánh mắt của rất xinh đẹp, mà là thần sắc trong mắt làm cho người ta say mê.


      nhìn , giống như là bị cuốn vào vòng nước xoáy thâm thúy, bắt được bất kỳ vật gì để bám vào, cũng muốn nắm lấy cái gì, chỉ biết ngừng trầm luân. . . . Trầm luân. . . . Lại trầm luân!


      Quả nhiên đúng như nghĩ!


      , là vượt ra khỏi cả tưởng tượng của !


      ". . ." Tả Tình Duyệt nhìn vào đôi con ngươi màu xanh, cả người nhất thời lạnh như băng, bởi vì lần đầu tiên nhìn thấy đôi mắt này, cho rằng trước mắt mình là con rắn, khiến máu cả người đều ngưng đọng.


      Nhưng nhìn kỹ, lại phát , đôi mắt này rất mê người!


      Tại sao có thể có đôi mắt xinh đẹp lại kinh người như vậy?


      Giật mình vì bị ta ôm ở trong ngực, Tả Tình Duyệt theo bản năng mở to mắt, nhìn ta, " buông tôi ra!"


      Thái độ lạnh lùng của như chậu nước lạnh dập tắt nhiệt tình của Kiều Nam, trong mắt thoáng qua vui.


      Ánh mắt liếc nhìn vòi nước, lúc này đặt Tả Tình Duyệt vào trong bồn tắm, khóe miệng nhếch lên vẻ tà ác. Kiều Nam cho tới bây giờ là người có thù phải trả, dĩ nhiên cũng phát tiết vui của mình ra ngoài!


      Đột nhiên, rào tiếng, cột nước đánh vào người của Tả Tình Duyệt, từ đỉnh đầu thẳng xuống dưới, khiến Tả Tình Duyệt vội vàng kịp chuẩn bị!


      "Oa. . . ." Tả Tình Duyệt lên tiếng kinh hô, thân thể cứng ngắc vừa rồi cũng nhất thời tốt hơn nhiều, hung hăng nhìn chằm chằm người đàn ông cười khẽ, dám khẳng định, ta nhất định là cố ý!


      Tiếp thu được ánh mắt chỉ trích của , Kiều Nam nhún nhún vai, xoay người tới chỗ vừa vặn ngồi xuống, giống như hết sức hài lòng thưởng thức hình ảnh mỹ nhân tắm rửa.


      Tả Tình Duyệt ở trong nước loay hoay lát, chống lại đôi mắt tà ác của ta, quần áo người mình ướt nhẹp, trở nên trong suốt, người đàn ông này ràng muốn sàm sỡ .


      Kiều Nam biết trong lòng suy nghĩ gì, chỉ là cũng giải thích nhiều, huống chi, cũng muốn chiếm tiện nghi của mà!


      Nhìn ánh mắt quật cường của , càng cảm thấy này hết sức thú vị.


      Khó trách khiến Cố Thịnh trầm mê, nếu như là , cũng thích này!


      "Như thế nào? Có cảm giác dễ chịu hơn chút nào ?" Kiều Nam đột nhiên mở miệng, đôi mắt kia vẫn có dời , vóc người của quả tệ, mặc dù thon gầy, nhưng chỗ nên lồi vẫn lồi, về điểm này, vừa rồi lúc ôm , cũng cảm thấy.


      Tả Tình Duyệt đột nhiên ngẩn ra, lúc này mới chú ý tới thân thể vốn là nóng ran chịu nổi của mình tựa hồ tốt hơn rất nhiều, ngước mắt nhìn người đàn ông này, giường như tin cố ý vừa rồi của ta là vì tốt cho !


      Tả Tình Duyệt cũng giãy giụa nữa, ngâm toàn bộ thân thể của mình trong nước, chỉ lộ ra cái đầu, " bắt cóc tôi muốn làm gì?" "Em tên là gì?" Kiều Nam đáp hỏi ngược lại. có nghe Cố Thịnh lấy vợ, chỉ là có để ý tên tuổi vợ ta, dù sao cũng chỉ là người phụ nữ, chỉ cần có thể uy hiếp được Cố Thịnh, cũng đạt tới mục đích, cần gì tốn tâm tư nhớ tên người phụ nữ?


      Nhưng tại, lại muốn biết tên gì.


      "Tôi tên gì hình như cũng liên quan tới ?" Tả Tình Duyệt lạnh lùng , mở to mắt, có chút dám nhìn đôi mắt xanh kia.


      " liên quan?" Kiều Nam vuốt trán, "Sao lại liên quan? Vừa rồi gọi Tiểu Ngữ đó. . . ."


      "Tả Tình Duyệt!" Tả Tình Duyệt cam lòng ra khỏi miệng, người đàn ông này ràng uy hiếp !


      Tại sao những người đàn ông thế gian này đều quá thủ đoạn? Cố Thịnh như thế, người đàn ông trước mắt cũng là như thế!


      Làm như rất dễ uy hiếp vậy!


      Trong lòng thoáng qua khổ sở, cũng do quan tâm quá nhiều, ràng buộc quá nhiều, nên mới bị bọn họ uy hiếp!


      "Tả Tình Duyệt? Rất hân hạnh được biết em, tôi tên là Kiều Nam, Duyệt Duyệt!" Kiều Nam tới bên bồn tắm, lịch vươn tay với Tả Tình Duyệt.


      Nếu như phải trong hoàn cảnh như vậy, Tả Tình Duyệt chừng còn rất ca ngợi con người ưu nhã này, chỉ là trong tình huống của giờ phút này, ưu nhã của ta khiến cảm thấy cực kỳ châm chọc.


      Nghe được ta thân mật gọi tên, càng thêm cảm thấy người đàn ông trước mắt này có thêm mấy phần nguy hiểm.


      Trầm mặc, trừ tiếng nước chảy, trong phòng tắm còn thanh nào khác. Kiều Nam cứ vươn tay, nụ cười mặt vẫn rực rỡ, nhưng dần dần, nụ cười kia cũng từ từ cứng ngắc, cuối cùng lại thêm mấy phần khổ sở.


      "Duyệt Duyệt, em là người phụ nữ đầu tiên từ trước đến giờ cự tuyệt bắt tay với tôi! Hành động đặc biệt này của em, tôi cho rằng em là vì cố hấp dẫn chú ý của tôi!" con ngươi sắc bén của Kiều Nam lóe lóe, tay vẫn buông xuống.


      Tả Tình Duyệt giật mình, hấp dẫn chú ý của ta?


      ước gì có thể vạch giới hạn vớingười đàn ông này còn kịp, làm sao lại hấp dẫn chú ý của ta?!


      Từ trong nước vươn tay, cầm bàn tay rộng mở của ta, chỉ muốn nắm , rồi nhanh chóng buông ra.


      Nhưng Kiều Nam giống như sớm biết ý đồ của , đợi đến khi tay của bỏ vào bàn tay liền nhanh chóng nắm chặt, nhàng kéo Tả Tình Duyệt nghiêng về phía trước, khoảng cách giữa với nhất thời chỉ còn mấy cm.


      "Duyệt Duyệt, em thành công gợi lên hứng thú của tôi rồi!" Kiều Nam ở bên tai , giống như là tuyên cáo điều gì.


      Tả Tình Duyệt cảm nhận được hô hấp của ta, người đàn ông này giống Cố Thịnh, gây cho người ta cảm giác rất bị áp bức, khiến biết làm sao.


      Gợi lên hứng thú của ta? chưa bao giờ muốn gọi lên hứng thú của ta cả!


      Đúng lúc này, hồi chuông điện thoại vang lên, ánh mắt Kiều Nam hơi đổi, nhận điện thoại, "Alo?"


      " Nam, Cố Thịnh tìm tới!"


      Kiều Nam vừa nghe, trong mắt lên tối tăm, nhanh như vậy tìm tới sao? đánh giá thấp tốc độ của Cố Thịnh rồi!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :