1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cạm bẫy hôn nhân: Sự trả thù của tổng giám đốc - Lưu Lãng Hồng Tường ( 247C )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 60 : Giao dịch tàn khốc



      Cận Hạo Nhiên nhận được điện thoại của người phụ nữ, là có tin vui cho , vốn là hứng thú lắm, nhưng nghĩ tới tin vui này lại là Duyệt Duyệt!


      Nhìn đứng ở cửa sổ sát đất, cần quay đầu lại cũng biết là ai.Đó là người phụ nữ vẫn ngày ngày nhớ tới, thấy mình may mắn vì quyết định tới đây, nếu liền bỏ lỡ cơ hội được gặp mặt .


      "Duyệt Duyệt. . . . . ." Cận Hạo Nhiên tới bên người Tả Tình Duyệt, như đứa trẻ được kẹo, kích động vạn phần vịn vào hai vai Tả Tình Duyệt, ôm vào trong ngực, "Duyệt Duyệt, ngày đó em im lặng rời khỏi bờ biển, rất lo lắng, Cố Thịnh có làm gì em ?"


      biết chuyện của tập đoàn Tả thị, cũng hiểu ra thủ đoạn của Cố Thịnh, người đàn ông này là hèn hạ tới cực điểm, lại dùng phương pháp này ép Duyệt Duyệt xuất !


      Tả Tình Duyệt cả người cứng ngắc, vốn là cảm thấy người Cận Hạo Nhiên có thể mang cho chút cảm giác an toàn, nhưng hôm nay lại cực kỳ bài xích .


      " ấy có làm gì em hết." Tả Tình Duyệt nhìn xuống, Cố Thịnh làm gì với cả, chẳng qua là đem lại lần nữa đẩy cho người khác mà thôi, vừa nghĩ tới chuyện sắp xảy ra tối nay, trong lòng Tả Tình Duyệt chợt lạnh như băng, theo bản năng đẩy Cận Hạo Nhiên ra.


      "Duyệt Duyệt, em làm sao vậy?" Nhận thấy Tả Tình Duyệt có chút kì lạ, Cận Hạo Nhiên lo lắng nhìn Tả Tình Duyệt, sắc mặt của hồng hồng, hồng đến có chút tự nhiên.


      Tả Tình Duyệt quay ngược lại bước, đại não có chút choáng váng, bây giờ vô lực suy nghĩ Cận Hạo Nhiên quan tâm mình là hay giả, chỉ biết, tối nay là cuộc giao dịch tàn khốc, sâu thở ra hơi. Tả Tình Duyệt cố đè xuống khổ sở cùng đau đớn trong lòng, bỏ tự ái cùng ngượng ngùng, nhắm mắt lại, giơ tay lên từng chút cởi áo người.


      Trong đầu ra khuôn mặt trầm của Cố Thịnh, giờ phút này làm gì? Có chút nào nghĩ tới tình cảnh của ?


      Cận Hạo Nhiên bị động tác của làm cho ngơ ngẩn, đầu trống rỗng, nhìn áo của từ người rớt xuống đất, thân thể mềm mại ra trước mắt , tim của đột nhiên ngẩn ra, theo bản năng mở to mắt, " Duyệt Duyệt, em làm gì vậy?"


      Tả Tình Duyệt khóe miệng nở nụ cười châm chọc, "Đây phải là điếu các người muốn sao?"


      suy nghĩ rất nhiều, Cố Thịnh vô duyên vô cớ tặng cho người khác, nhất định là muốn cái gì đó!


      "Chúng tôi? Cái gì chúng tôi?" Cận Hạo Nhiên nghi ngờ nhìn , ánh mắt chăm chú nhìn , nhúc nhích. mặc dù thích Duyệt Duyệt, nhưng chính vì thích, cho nên mới càng thêm quý trọng , mến , muốn tôn trọng .


      Tả Tình Duyệt khẽ cau mày, đầu óc lại choáng váng, Cận Hạo Nhiên ở trước mắt càng ngày càng trở nên mơ hồ, khó chịu! Thân thể mềm nhũn, cả người hôn mê bất tỉnh.


      "Duyệt Duyệt. . . . . ." Cận Hạo Nhiên lanh lẹ tiếp được thân thể của Tả Tình Duyệt, chạm vàongười của , trong lòng ngẩn ra, là nóng!


      Sờ sờ cái trán của , Cận Hạo Nhiên khẽ nguyền rủa ra tiếng, "Đáng chết!"


      Duyệt Duyệt sốt rất cao! Rất nghiêm trọng!


      nhanh chóng đem áo nhặt lên, vội vàng bao quanh thân thể của , "Duyệt Duyệt. . . . . . Em tỉnh lại . . . . . ."


      giờ phút này luống cuống cả tay chân, đem Tả Tình Duyệt ôm đến giường, giờ trong đầu là chuyện Duyệt Duyệt phát sốt, tạm thời đem nghi ngờ để qua bên. biết nhất định có hiểu lầm gì đó. Nhớ đến hôm nay nhận được điện thoại của người phụ nữ tự xưng là trợ lý của Cố Thịnh, mơ hồ có dự cảm, hiểu lầm kia cùng Cố Thịnh nhất định có liên quan. . . . . .

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 61 : hối hận



      tầng cao nhất của khách sạn, trong căn phòng dành riêng cho sếp, khí đầy hắc ám.


      Cố Thịnh uống ngụm rượu, sắc mặt trầm, đôi mắt tựa hồ mang theo vài phần giãy giụa.


      Giờ này, Cận Hạo Nhiên chắc tới rồi!


      Bọn họ làm gì?


      Vừa nhắm mắt, trong đầu Cố Thịnh lại tự động ra hai thân thể quấn lấy nhau, bọn họ vốn là có tư tình, vừa gặp dịp, còn tới nước đó?


      "Đáng chết!" Cố Thịnh hung hăng ném ly rượu, choang tiếng, vỡ vụn đầy đất.


      Thư kí Trần vừa vào cửa liền nghe đến thanh này, trong bóng tối nở nụ cười như ý, mới vừa rồi nhìn tận mắt Cận Hạo Nhiên vào trong phòng, lần này nhất định là xảy ra chuyện gì đó….


      Bất kỳ người đàn ông nào cũng thể nhịn được vợ mình cùng người đàn ông khác lên giường, đặc biệt là người kiêu ngạo như Cố Thịnh. Nếu phải vì chuyện của Tiểu Ngữ, chỉ sợ cũng dễ dàng đáp ứng đề nghị của .


      Nụ cười càng lúc càng lớn, Thư kí Trần nhanh chóng tới bên cạnh Cố Thịnh, "Thịnh, em biết rất cao hứng, nhưng là. . . . . ."


      "Cận Hạo Nhiên đâu?" Cố Thịnh lạnh lùng mở miệng ngắt lời ta, trong giọng có chút làm cho người nghe muốn run rẩy.


      Thư kí Trần ánh mắt lóe lên, " vào phòng. . . . . . Em thấy bà Tổng tự mình tới cửa nghênh đón, hai người. . . . . . hình như rất vui vẻ, rất ngọt ngào!"


      Bộp tiếng, cái gạt tàn thuốc bàn bị quăng xuống nền nhà bằng đá cẩm thạch, ánh mắt thâm thúy của Cố Thịnh càng thêm kinh người, đáng chết! Quả nhiên là thế! Rất vui vẻ? Rất ngọt ngào? Tả Tình Duyệt đáng chết, ở trước mặt làm bộ như liệt nữ bị bức bách, sau lưng lại hạ tiện như vậy!


      Nghĩ đến cùng Cận Hạo Nhiên ôm nhau dây dưa, tim của đột nhiên đau xót, càng thêm phiền não chịu nổi.


      được! thể để cùng Cận Hạo Nhiên vui vẻ, ngọt ngào! muốn ngăn cản bọn họ!


      Thân hình cao lớn như hồi gió lốc, đứng dậy liền hướng ra bên ngoài!


      Thư kí Trần nhanh chóng từ phía sau ôm lấy hông to lớn của Cố Thịnh, dán chặt phía sau lưng của , "Thịnh, đừng , Cận Hạo Nhiên rồi, ta muốn có được Tổng giám đốc phu nhân mới có thể suy tính chuyện của Tiểu Ngữ. Thịnh, suy nghĩ chút đến Tiểu Ngữ , chỉ có Cận Hạo Nhiên mới có thể cứu được ấy, bình tĩnh chút, đừng làm ra chuyện khiến bản thân phải hối hận!"


      Cố Thịnh dừng lại, hối hận? tại rất hối hận đem Tả Tình Duyệt đưa cho Cận Hạo Nhiên!


      Nhưng vừa nghĩ tới Tiểu Ngữ, bước chân nhúc nhích nổi.


      Nắm chặt hai tay, Cố Thịnh ý muốn giết người đều có.


      "Thịnh, . . . . . . Còn có em, em vĩnh viễn ở bên cạnh ." Thư kí Trần nhận thấy phản ứng của Cố Thịnh, cười cười, đem hông của càng ôm chặt hơn, tay trêu đùa vuốt ve lồng ngực rắn chắc. Kể từ lần ra nước ngoài trở lại, Cố Thịnh chưa từng đến tìm , ngay cả lần trước ở trong đại tiệc, cố ý câu dẫn cũng thành công.


      Mà lúc này đây, Cố Thịnh yếu ớt, cần được an ủi, vừa đúng có thể nhân lúc hư nhược mà vào!


      Nhưng là. . . . . .


      " ra ngoài trước !" lông mày Cố Thịnh hơi nhíu lại, nhận thấy được ý đồ của ta, trong mắt có chút vui.


      "Thịnh. . . . . . Tại sao?" Thư kí Trần có chút giật mình, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục xuống thăm dò, cởi ra dây lưng, tối nay, phải lấy được “cái” của người đàn ông làm cho tâm thần mê mẩn này!


      " ra ngoài! Đừng để tôi lần thứ hai!" Cố Thịnh bắt được tay , nhẫn tâm hất ra.


      Thư kí Trần sắc mặt đại biến, tâm cam lòng, nhưng lại dám khiêu chiến quyền uy của Cố Thịnh, chỉ có thể xoay người rời .


      Trong phòng vẫn tối đen như cũ, bao lấy Cố Thịnh, trong đầu tất cả đều là bóng dáng Tả Tình Duyệt, đẩy ra được. . . . . .

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 62 : Phát sốt hôn mê



      Cận Hạo Nhiên đem khăn ướt đặt trán Tả Tình Duyệt, mặt lộ vẻ lo lắng, theo bản năng vươn tay, thương vuốt ve gương mặt .


      ". . . . . . Đừng!" Tả Tình Duyệt vô ý thức nỉ non, khó chịu, cả người như bị quăng vào lửa, trong mơ hồ, cảm giác được có ai đụng vào, bản năng tránh né.


      Bàn tay Cận Hạo Nhiên cứng đờ, đáng chết! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?


      Nghĩ đến hành động cùng lới của Duyệt Duyệt trước khi hôn mê, tay Cận Hạo Nhiên bỗng chốc nắm chặt, ánh mắt rơi vào lá thư tay , trong mắt có chút nghi ngờ.


      Cận Hạo Nhiên hồ nghi cầm lấy phong thư, đọc, sắc mặt càng thêm trầm, đấm quyền vào mép giường, hoàn toàn mất ưu nhã thường ngày.


      Đáng chết, quả nhiên là Cố Thịnh gây ra!


      Người đàn ông này cư nhiên đem Duyệt Duyệt đưa cho hưởng dụng đêm, còn cái gìtrao đổi. ta hi vọng mình có thể đáp ứng cầu của ta, ra tay chữa trị Cố Tâm Ngữ!


      taxem Duyệt Duyệt là cái gì? Đưa ra ngoài làm quà tặng? Đem đổi lấy lợi ích cho ta?


      Điều muốn là Duyệt Duyệt hạnh phúc, Duyệt Duyệt vui vẻ! muốn Cố Thịnh có thể bỏ qua cho Duyệt Duyệt, chứ phải đối với Duyệt Duyệt làm ra chuyện sỉ nhục như vậy!


      Khó trách mới vừa rồi Duyệt Duyệt , đây là bọn họ muốn! Khó trách ở trước mặtanh cởi quần áo ra, khó trách ánh mắt nhìn đầy châm chọc, ra là Duyệt Duyệt hiểu lầm !


      nghĩ về ra sao? Có thể cũng cho rằnganh là tên tiểu nhân, chỉ muốn lấy được thân thể của ?


      "Chết tiệt!" Cận Hạo Nhiên lại lần nữa khẽ nguyền rủa, đem lá thư vo lại thành cục, vứt , nhìn Tả Tình Duyệt trong cơn hôn mê vẫn mặt mày bất an, trong lòng đầy thương xót.


      "Duyệt Duyệt, xin lỗi! xin lỗi. . . . . ." Cận Hạo Nhiên nắm tay Tả Tình Duyệt, đặt ở bên môi hôn, tràn đầy áy náy cùng thương tiếc.


      Tả Tình Duyệt chỉ cảm thấy dòng nước ấm từ lòng bàn tay truyền vào đáy lòng, cảm giác này rất quen thuộc.


      "Tiểu Bối . . . . ." Tả Tình Duyệt khóe miệng nở nụ cười ấm áp, xưng hô này khiến người đàn ông ngẩn ra, vô cùng vui mừng.


      Tiểu Bối? gọi !


      "Duyệt Duyệt. . . . . . ở đây, Tiểu Bối ở đây." Cận Hạo Nhiên kích động đem tay Tả Tình Duyệt nắm chặt, là Tiểu Bối cứu về từ biển cả!


      "Lạnh. . . . . . Tôi lạnh quá." Tả Tình Duyệt bất an co rúc thân thể, cả người giống như bị hàn băng bao vây, hàm răng run lên.


      Phản ứng của làm tâm tình kích động của Cận Hạo Nhiên biến mất trong nháy mắt, giờ phút này làm cho kìm hãm được ý muốn ôm , Cận Hạo Nhiên vén chăn lên, khóe miệng nở nụ cười khổ, có thể cũng chỉ có lúc này mới có thể quang minh chính đại ôm cùng nằm giường!


      Trong đầu của anhhiện ra cảnh tượng, nếu là mỗi buổi tối có thể ôm ngủ, mỗi sáng sớm thức dậy có thể nhìn thấy ngủ, tốt biết mấy! Đó là hạnh phúc trọn đời theo đuổi!


      Tựa vào lồng ngực của Cận Hạo Nhiên, Tả Tình Duyệt tựa hồ tìm được cảm giác an toàn, trong giấc mơ của , mơ hồ xuất bóng dáng của Cố Thịnh, đối với dịu dàng cười, hết lòng che chở, trong mắt tràn đầy cưng chìu, từng cử động cũng tràn đầy thương, được thương . . . . . .


      Rốt cuộc cũng chịu đựng nổi, Cố Thịnh đột nhiên đẩy cửa ra, nhìn hình ảnh giường, đôi mắt ngưng tụ lửa giận cũng nhanh muốn xé rách. Cận Hạo Nhiên cùng Tả Tình Duyệt ôm nhau, cảnh này chói mắt. . .

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 63 : Hai người đàn ông



      Ánh mắt sáng quắc của Cố Thịnh nhìn hai người giường, cần suy nghĩ cũng biết mới vừa rồi trong phòng này xảy ra chuyện tốt đẹp gì, giờ phút này chỉ cảm thấy như bị phản bội, lại quên mất là chính mình đưa Tả Tình Duyệt đến gian phòng này.


      Cố Thịnh đột nhiên xuất khiến Cận Hạo Nhiên khẽ cau mày, tại Duyệt Duyệt phát bệnh, cũng hy vọng bị quấy rầy.


      "Tổng giám đốc Cố, tôi đồng ý cầu của !" Cận Hạo Nhiên thản nhiên . Cố Thịnh là người đàn ông đạt mục đích bỏ qua, nếu như đáp ứng chữa trị cho Cố Tâm Ngữ, chừng ta còn có thể làm ra chuyện quá đáng hơn tổn thương Tả Tình Duyệt.


      Đầu óc Cố Thịnh nhanh nhạy, Cận Hạo Nhiên cũng phải là ngồi , "Chỉ là, tôi hi vọng Duyệt Duyệt có thể vui vẻ, nếu lúc nào tôi cũng có thể ngưng hẳn trị liệu."


      Thông minh như cũng biết đây là lợi thế của mình, mà Cố Thịnh hiển nhiên có thể làm mọi chuyện vì Cố Tâm Ngữ.


      Ghen tuông trong lòng Cố Thịnh nhất thời bị châm chọc và khinh thường thay thế, "Xem ra, vợ của tôi khiến rất hài lòng!"


      Giọng nhàng, mang theo khinh bỉ, nhưng hai quả đấm nắm chặt lại tiết lộ tâm tình giờ phút này của .


      Cận Hạo Nhiên muốn giải thích, nếu Cố Thịnh biết quý trọng giải thích cũng cần thiết, phải sao?


      "Tốt lắm, hiệp nghị đạt thành, hưởng qua mùi vị của ta, bây giờ tôi có thể mang ta rời chưa?" con ngươi sắc bén của Cố Thịnh tà ác ra được, thân hình cao lớn mang theo cảm giác áp bức, đến gần hai người giường, ánh mắt rơi vào Tả Tình Duyệt nhắm chặt hai mắt. Sắc mặt ửng hồng này rất quen thuộc, mỗi lần hoan ái với người xong, đều lên vẻ đẹp như vậy, cuối cùng mệt mỏi ngủ mê man.


      Nghĩ đến vừa rồi Cận Hạo Nhiên đụng chạm vào thân thể , đoạt lấy ngọt ngào của , trong lòng Cố Thịnh khỏi đau xót, đáng chết! Cố Thịnh muốn lập tức kéo hai người này ra!


      ". . . . Hối hận?" Đều là đàn ông, Cận Hạo Nhiên dĩ nhiên hiểu ngọn lửa trong mắt của ta đại biểu cái gì, ràng chính là ghen tuông!


      "Hối hận? Tôi bởi vì người phụ nữ đáng giá đồng mà hối hận?" Cố Thịnh cười khẽ, hết sức phủ nhận, muốn thừa nhận hối hận.


      Cận Hạo Nhiên cười đến quỷ dị, sĩ diện đến chết cũng thừa nhận sao?


      cũng cần khiến ta nhận tim của mình, dù sao bọn họ cũng là tình địch mà?


      Đảo mắt nhìn về phía Tả Tình Duyệt, đắp kín chăn cho , bộ dáng hết lòng bảo vệ khiến gió bão trong mắt Cố Thịnh càng thêm cuồng liệt.


      Cuối cùng vẫn cách nào khống chế tâm tình của mình, tay kéo Cận Hạo Nhiên từ giường xuống, hung hăng đánh quyền vào bụng của ta.


      Cận Hạo Nhiên rên lên tiếng, ngước mắt nhìn Cố Thịnh tức giận, lúc này ta cực kỳ giống người chồng bắt gian tại giường, Cận Hạo Nhiên khỏi cười châm chọc, "Nếu Tổng giám đốc Cố hối hận, cần gì giống như người chồng ghen tuông? Đừng quên, những thứ này đều là an bài!"


      Cận Hạo Nhiên cố ý lời hung ác, nặng nề đáp lễ Cố Thịnh quyền.


      cú đấm mạnh đánh vào người Cố Thịnh, trong lòng Cố Thịnh lại càng đau đớn. ta sai, là an bài, nghĩ đến tình huống của Tiểu Ngữ, Cố Thịnh đột nhiên bình tĩnh lại. Tiểu Ngữ là bởi vì Tả Tình Duyệt mới biến thành bộ dáng tại, sai!


      Coi như là Tả Tình Duyệt chuộc tội thôi!


      Trong mắt loé lên độc ác, cuối cùng Cố Thịnh nhìn Tả Tình Duyệt cái, cưỡng bách mình xoay người, " ta vĩnh viễn đều là vợ của Cố Thịnh tôi!"


      Biết tấm lòng của Cận Hạo Nhiên đối với Tả Tình Duyệt, những lời này của Cố Thịnh, coi như là cảnh cáo, cũng coi là tuyên thệ.


      để cho Tả Tình Duyệt thoát khỏi lòng bàn tay , cả đời đều phải do độc chiếm!

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 64 : Mang rời



      Tả Tình Duyệt mơ mơ màng màng tỉnh lại, ánh sáng chói mắt khiến theo bản năng giơ tay lên che kín mắt của mình, quan sát cả căn phòng, hào hoa xa lạ khiến thân thể ngẩn ra, chợt nhớ lại chuyện hôm qua.


      Phản ứng đầu tiên chính là vén chăn lên, cúi đầu mà xem xét, nhất thời thở phào nhõm, cũng may, quần áo còn được mặc người.


      Tối hôm qua có xảy ra chuyện gì ?


      Đầu óc Tả Tình Duyệt hỗn loạn, trí nhớ mơ hồ, mơ hồ nhớ lại nằm mơ thấy Tiểu Bối, người bạn tốt nhất khi còn bé của , cũng là người đầu tiên khiến biết đau lòng.


      "Em tỉnh? Cảm giác thế nào? Để xem xem em khá hơn chưa." Cận Hạo Nhiên mặc quần áo bình thường tới. Trong tay bưng chén cháo nóng, thấy Tả Tình Duyệt, lập tức nở nụ cười quen thuộc, đặt chén ở bên, đưa tay thăm dò cái trán của , cảm thấy nhiệt độ bình thường liền thở phào nhõm, "Cũng may, hạ sốt rồi, nếm thử tài nấu nướng của xem!"


      Tài nấu nướng của giỏi, nhưng lại rất ít xuống bếp, tay của là trời sinh thích hợp dùng đao, mà với địa vị hiển hách của , cho cơ hội xuống bếp.


      Tả Tình Duyệt vô tâm ăn uống, nhìn Cận Hạo Nhiên, "Tối hôm qua. . . . . ."


      Cận Hạo Nhiên nhạy cảm nhận thấy được tâm tư của , nhún vai cái, "Em ngã bệnh cũng biết nghỉ ngơi cho tốt, còn sốt cao như vậy. dù sao cũng là bác sĩ, chăm sóc em cả đêm, em xem nên cảm ơn thế nào đây?"


      uyển chuyển cho biết, tối hôm qua trừ chăm sóc , chuyện gì cũng có xảy ra!


      "Cảm. . . . Cám ơn." trái tim lơ lửng của Tả Tình Duyệt rốt cuộc rơi xuống, làm sao cảm ơn ? Trừ tiếng cám ơn, nghĩ ra phương pháp gì để cảm ơn cả!


      Nhưng nghĩ đến việc Cố Thịnh dặn , nhất định là có hiệp nghị nào đó với Cận Hạo Nhiên, khỏi lại lo lắng. đột nhiên nhớ đến lá thư Cố Thịnh giao cho , lập tức tìm kiếm chung quanh.


      Cận Hạo Nhiên nhìn cử động của , trong lòng trồi lên tia thương tiếc, ngăn cản động tác của , nhét chén vào trong tay của , "Duyệt Duyệt, mau lấp đầy bụng , cái gì cũng cần lo, cứ giao chuyện này cho !"


      Thân thể Tả Tình Duyệt ngẩn ra, hồ nghi nhìn Cận Hạo Nhiên, ánh mắt chân thành kia khiến kìm hãm được sinh ra tin cậy.


      "Chuyện của và Cố Thịnh, chúng tôi tự mình giải quyết, liên lụy em vào đâu." trong lòng Cận Hạo Nhiên thoáng qua áy náy, nếu sớm đáp ứng chuyện của Cố Tâm Ngữ, cũng khiến Tả Tình Duyệt bị vũ nhục như vậy.


      , làm sao có thể chịu được chồng mình coi như con cờ?


      Mặc dù hi vọng ở chung với Duyệt Duyệt, nhưng lại hy vọng dùng phương thức tổn thương Duyệt Duyệt.


      "Em biết giữa hai người có chuyện gì, chỉ là, em và Cố Thịnh cũng là theo thoả thuận thôi." khóe miệng Tả Tình Duyệt nhếch lên châm chọc. thỏa hiệp, mặc cho Cố Thịnh nhục nhã, cũng chỉ vì giữ được tập đoàn Tả thị, rất may mắn, Cận Hạo Nhiên là chính nhân quân tử.


      Cận Hạo Nhiên bị nụ cười của làm đau nhói, trong lòng đột nhiên căng thẳng, "Duyệt Duyệt, nếu như. . . . Nếu như muốn em theo , em nguyện ý ?"


      có thể mang về Mỹ, thế lực của Cố Thịnh ở nơi này quả rất lớn, nhưng nếu đến Mỹ khác. Toàn bộ gia nghiệp của Cận gia đều ở Mỹ, mạng lưới liên lạc của cũng rất nhiều, chỉ cần tới Mỹ, cho dù là Cố Thịnh cũng thể làm gì được họ.


      ". . . . . ." Tả Tình Duyệt giật mình nhìn Cận Hạo Nhiên, cùng rời ?


      trót lọt sao? Lần trước trốn bị dạy dỗ lần, phải có mình, còn ba mẹ, còn có tập đoàn Tả thị, Cố Thịnh tùy thời đều có thể lấy họ khai đao!


      Trong phòng yên lặng, Cận Hạo Nhiên mong đợi nhìn Tả Tình Duyệt, chờ đợi trả lời thuyết phục của .


      Tiếng điện thoại vang lên phá vỡ trầm mặc, Tả Tình Duyệt mới vừa tiếp điện thoại, đầu kia liền truyền đến thanh lạnh lùng của Cố Thịnh.


      "Lập tức trở về nhà!"


      Giống như ăn nhầm thuốc nổ, ngay cả cách dây điện thoại, Tả Tình Duyệt cũng có thể ngửi thấy được mùi thuốc súng!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :