1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cạm bẫy hôn nhân: Sự trả thù của tổng giám đốc - Lưu Lãng Hồng Tường ( 247C )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 55 : Muốn ly hôn



      Trong quán cà phê.


      Có hai người đàn ông tuấn, tây trang thẳng thớm, đúng vào thời gian trà chiều, đưa tới ít ánh mắt ái mộ của các .


      "Tổng giám đốc Cố tới tìm tôi, nhất định là có chuyện quan trọng rồi!" Cận Hạo Nhiên chống tay, nhìn thẳng đôi mắt Cố Thịnh. thực tế, trước khi tới đây, biết ý đồ của Cố Thịnh, chỉ là muốn nghe người đàn ông cao ngạo này chính miệng ra lời cầu xin .


      Cố Thịnh khẽ cau mày, Sở Phàm còn chưa với ta sao?


      Nghĩ đến Tiểu Ngữ, lông mày nhướn cao của Cố Thịnh dần dần giản ra, "Bác sĩ Cận là người giỏi nhất trong giới não bộ và thần kinh quốc tế, tôi muốn xin bác sĩ Cận giúp chuyện, muốn bao nhiêu thù lao, tùy ra giá!"


      Cố Thịnh thẳng vào vấn đề, chỉ cần Cận Hạo Nhiên có thể chữa khỏi cho Tiểu Ngữ, cho dù muốn bỏ ra tất cả tài sản của tập đoàn Cố thị, cũng chút do dự!


      "Ra giá với tôi? Tổng giám đốc Cố cho là trong mắt tôi chỉ có tiền bạc sao?" Cận Hạo Nhiên nhíu mày, người đàn ông này khi dễ Duyệt Duyệt thế nào, đều tận mắt thấy toàn bộ, đả thương , còn công khai xin giúp tay. Chuyện như vậy, có lẽ cũng chỉ có Cố Thịnh làm ra được.


      Ánh mắt Cố Thịnh rét lạnh, mơ hồ trồi lên tia tức giận, Cận Hạo Nhiên ràng là cố ý!


      Nhưng nghĩ đến mình có việc cầu người, Cố Thịnh vẫn đè tức giận lại, "Vậy muốn gì?"


      "Ly hôn! Tôi muốn ly hôn với Duyệt Duyệt!" Cận Hạo Nhiên nghiêm túc , bất kể Duyệt Duyệt có Cố Thịnh hay , chỉ biết tại Duyệt Duyệt sống hạnh phúc. cách nào trơ mắt nhìn mến bị người khác ngược đãi.


      " được!" Cố Thịnh trả lời chút suy nghĩ, nghĩ đến quan hệ mập mờ của Cận Hạo Nhiên và Tả Tình Duyệt, hai tay hết sức nắm thành quyền, đáng chết! Bọn họ thương lượng tốt rồi sao?


      Muốn thoát khỏi , có cửa đâu!


      " ngại quá! Chuyện của , tôi giúp được!" Cận Hạo Nhiên cũng phải nhân vật dễ đối phó, đứng dậy sửa lại chút y phục của mình, vẻ mặt tươi cười gật đầu cái với Cố Thịnh, làm bộ muốn .


      Cố Thịnh cố nén xung động gọi ta lại, tuyệt đối đồng ý ly hôn với Tả Tình Duyệt! Đời này, Tả Tình Duyệt nhất định là người phụ nữ của !


      Nhưng bệnh tình Tiểu Ngữ nên làm sao bây giờ? Cố Thịnh coi như là ở thương trường cũng chưa gặp qua vấn đề khó giải quyết như vậy.


      Nhìn hai người tan rã trong vui, khóe miệng Trần Nhân Như nâng lên nụ cười, mới vừa rồi bọn họ chuyện, đều nghe vào tai, nhớ đến hành động của ba người trong bữa tiệc đêm hôm đó, cẩn thận ngẫm lại, nhất thời kết nối tất cả mọi chuyện lại với nhau.


      Xem ra quan hệ của Cận Hạo Nhiên và Tả Tình Duyệt quả nhiên là tầm thường. Ly hôn? ngược lại hi vọng thấy kết quả này!


      Nhưng thái độ Cố Thịnh kiên quyết như vậy, đầu óc chuyển cái, Trần Nhân Như thử nhìn Cố Thịnh, "Tổng giám đốc, hay là bảo Tổng giám đốc phu nhân ra mặt, xin bác sĩ Cận giúp tay, dù sao. . . bệnh tình của Tiểu Ngữ thể trì hoãn được!"


      Sắc mặt Cố Thịnh trầm, ánh mắt nhìn về phía cà phê trong ly, bộ dáng này của Tiểu Ngữ, chính Tả Tình Duyệt là đầu sỏ gây nên, mặc dù bây giờ là vợanh, cũng vẫn là kẻ thù của !


      Đối đãi với con cờ, thể mềm lòng!


      Chỉ cần Tả Tình Duyệt vẫn là vợ , trừ ly hôn, cái gì cũng để ý!


      " đến công ty trước , tôi về nhà chuyến!" Cố Thịnh giống như hạ quyết tâm, thân hình cao lớn ra khỏi quán cà phê.


      Ánh mắt Trần Nhân Như sau lưng thoáng qua vẻ được như ý, cũng biết, Tiểu Ngữ là con cờ của Cố Thịnh!


      Mà về phần Tả Tình Duyệt, ngày nào đó đem danh hiệu Cố phu nhân đến tay thôi!

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 56 : cuộc giao dịch



      Tả Tình Duyệt bận rộn trong phòng bếp, kể từ khi về tới đây, vẫn làm công việc ở đây. Cố Thịnh tỏ thái độ với , bên ngoài có thể là Cố phu nhân, nhưng ở nhà, chỉ là mộtnữ giúp việc mà thôi!


      " chủ, để cho tôi làm !" giúp việc Tiểu Thúy thấy Tả Tình Duyệt mảnh mai bưng chén chắn nóng to, tốt bụng lên giúp tay.


      " cần, tự tôi làm được rồi!" Tả Tình Duyệt cảm kích cười cười. Ở trong biệt thự này, tất cả mọi người đều biết địa vị của , có vài người nhìn có chút hả hê, đặt ở trong mắt, cũng để ý, duy chỉ có cônữ giúp việc gọi là Tiểu Thúy này lại rất tốt với , trong lòng của cảm kích vạn phần.


      " chủ. . . ." Tiểu Thúy thấy cự tuyệt, mặt trồi lên vẻ cách nào đồng tình, đều chủ gả vào nhà giàu có, lẽ ra nên trải qua cuộc sống củacô chủ cao quý, nhưng nhìn tận mắt thái độ cậu chủ đối với chủ, nơi nào là mộtcô chủ cao quý? Có lúc nghe được cậu chủ chê cười chủ, ngay cả cũng cảm thấy đáng thương.


      Tả Tình Duyệt vòng qua Tiểu Thúy, đây là phần chắn cuối cùng, giờ này, chỉ sợ Cố Thịnh cũng sắp về đến nhà!


      Mới vừa nghĩ vậy, liền nghe hồi tiếng bước chân dồn dập, Tả Tình Duyệt giương mắt, mặt trồi lên vẻ tươi cười, " trở lại rồi. . . . Tối nay tôi làm. . . ."


      Lời còn chưa hết, chỉ cảm thấy cổ tay bị Cố Thịnh bắt được, "Cẩn thận. . . . . ."


      Cố Thịnh khẽ cau mày, giờanh có chuyện quan trọng tìm , dùng sức lôi kéo, cái chén trong tay Tả Tình Duyệt liền rơi vào đất,chắn nóng bắn vào người của Cố Thịnh, khiến khỏi khẽ nguyền rủa ra tiếng, "Đáng chết!"


      " xin lỗi. . . . tôi phải cố ý. . ." Tả Tình Duyệt vội vàng lau cho , sợ tức giận hơn.


      "Được rồi, theo tôi!" Cố Thịnh kéo bàn tay ngừng bận rộn của người , chút nào chú ý tới Tả Tình Duyệt cũng nhíu chặt lông mày, giống như là nhẫn đau đớn.


      Bị Cố Thịnh kéo đến gian phòng, trong lòng Tả Tình Duyệt có dự cảm tốt, đối với việc hai người đơn độc ở chung, trong lòng của sinh ra sợ hãi cực lớn, nhưng phải nhịn, phải chờ đợi Cố Thịnh đánh vỡ trầm mặc.


      "Chuyện công ty ba , tôi suy tính!" Cố Thịnh cứng rắn nguội lạnh như sắt, giống như thái độ đối với đối thủ thương trường.


      " sao?" Tả Tình Duyệt kinh vui vạn phần, hôm nay len lén gặp ba, ông nằm ở giường bệnh nghiễm nhiên già hơn mười tuổi. Tả Phong mở miệng cầu xin xin Cố Thịnh giúp tay. biết rất Cố Thịnh quyết định giúp , nhưng vẫn nỡ nhìn vẻ mặt mất mát của ba, nhắm mắt gật đầu đáp ứng thử chút.


      Hôm nay, nghĩ đến rất nhiều biện pháp có thể nghĩ, cũng cảm thấy hiệu quả, bây giờ nghe Cố Thịnh suy tính, trong lòng của nhất thời dâng lên hi vọng.


      "Chỉ là. . . ." Cố Thịnh cắt đứt nụ cười của , trong lòng bởi vì nụ cười của mà sinh ra tia vui, ở trong lòng , cha mẹ của quan trọng vậy sao?


      "Chỉ là cái gì? Bất luận điều kiện gì tôi đều đồng ý, chỉ cần giúp Tả thị vượt qua cửa ải khó, đừng. . . ." Tả Tình Duyệt dừng chút, lấy dũng khí tiếp tục , "Đừng đè ép tập đoàn Tả thị là được."


      "Hừ! Điều kiện gì cũng đồng ý, đây chính là đó!" Cố Thịnh bị lời của nâng lên tức giận, chèn ép Tả thị? chẳng những có lòng chèn ép Tả thị, còn muốn phá hủy tập đoàn Tả thị, thế nhưng so với chuyện của Tiểu Ngữ, những chuyện này đều đáng .


      "Ừ." Thừa nhận tầm mắt sắc bén của Cố Thịnh, Tả Tình Duyệt đột nhiên ngẩn ra, dự cảm xấu trong lòng càng thêm mãnh liệt.


      "Tôi muốn ở với người!"

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 57 : muốn với người



      Oanh tiếng, Tả Tình Duyệt thể tin được, Cố Thịnh mới vừa cái gì?


      Muốn ở với người?


      phải đứa trẻ ba tuổi, nghe hiểu được những lời này là có hàm ý tứ gì, nhưng, muốn ở với người?


      "!" Tả Tình Duyệt theo bản năng cự tuyệt, ánh mắt kiên định nhìn Cố Thịnh, cười khẽ tiếng, "Ở với người? làm gì với ta? Ăn cơm? chuyện phiếm? Hay là. . . . . . Lên giường? Tổng giám đốc Cố ở thương trường phải rất thành thạo sao? Chẳng lẽ đều đem vợ mình tặng những người khác để đổi lấy lợi ích?"


      Cố Thịnh nhìn phản ứng kích động, khóe miệng nâng lên ý cười yếu ớt, "Chờ biết phải với ai , lúc đó cũng cự tuyệt nhanh như vậy đâu. chừng còn muốn cám ơn tôi, chừng còn kịp chờ muốn leo lên giường của ta!"


      ". . . . . ." Tả Tình Duyệt trong lòng ngẩn ra, giọng điệu của mang theo ý khinh miệt ràng như vậy, giống như trời sinh chính là loại đàn bà lẳng lơ, dâm đãng. Trong lòng có chút khổ sở, trong mắt , chính là đê tiện như vậy, phải sao? Trò chơi đổi thê đêm tân hôn, mấy ngày nay luân phiên làm nhục cùng hành hạ, cừu hận của làm khỏi thống khổ, cũng cho biết, mình rốt cuộc phạm vào lỗi gì, sao lại bị phẫn hận như thế!


      "Có biết phải với ai ?" Cố Thịnh đột nhiên đứng dậy, thân hình cao lớn mang theo khí thế bén nhọn, trong nháy mắt đem Tả Tình Duyệt vững vàng vây lại.


      Tả Tình Duyệt khỏi lui lại bước, bất kể người nọ là ai, cũng !


      "Cận Hạo Nhiên! Là đại danh đỉnh đỉnh Cận đại bác sĩ của chúng ta!" đôi mắt Cố Thịnh sâu thấy đáy, ai có thể nhìn thấy gì từ trong đôi mắt ấy.


      Tả Tình Duyệt lại lần nữa giật mình, Cận Hạo Nhiên? Trong đầu ra nụ cười ấm áp của Cận Hạo Nhiên, sao lại có Cận Hạo Nhiên ở đây?


      "Thế nào? Hưng phấn đến ra lời? thể chờ đợi được chứ gì?" Cố Thịnh mặt ngưng tụ lại cỗ nóng giận, nắm cằm của chặt, ép nhìn thẳng vào mắt mình, người phụ nữ này sao tiếp tục phản đối nữa ?


      Cận Hạo Nhiên muốn mình và Tả Tình Duyệt ly hôn, sau đó ta cưới sao? , Cố Thịnh cho phép điều đó!


      Tả Tình Duyệt là tù binh suốt đời của , vĩnh viễn buông tay!


      "…… phải vậy……… Tại sao?" Tả Tình Duyệt còn chưa tỉnh táo lại, chớp chớp mắt, muốn biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!


      "Tại sao? Lúc này còn diễn trò?" trong mắt Cố Thịnh nổi lên tia khinh thường, nắm cằm của ngừng gia tăng lực, giọng nghiêm nghị cảnh cáo, " cho biết, tôi bất kể cùng ta làm gì, qua đêm sau, chính là vợ của Cố Thịnh tôi, cái thân phận này vĩnh viễn cũng đừng quên!"


      Cố Thịnh hung hãn , cam lòng nhưng phải tự với chính mình, chỉ có như vậy, bệnh của Tiểu Ngữ mới có hi vọng! Chỉ cần có thể vì Tiểu Ngữ làm chút việc, buổi tối của Tả Tình Duyệt đáng là gì cả!


      Nhưng nghĩ đến Tả Tình Duyệt dưới thân người đàn ông khác biểu dáng vẻ mị hoặc, tim của giống như là bị đôi tay bóp chặt, hít thở thông.


      Ánh mắt nhìn vào khuôn mặt tinh xảo của Tả Tình Duyệt, nghi ngờ chút nào, Tả Tình Duyệt xinh đẹp, ngay cả thỉnh thoảng cẩn thận cũng động lòng. nghĩ, nếu phải bởi vì từng gây ra chuyện tội lỗi, biết chừng !


      Nhưng có số việc thực cách nào thay đổi, đối với Tả Tình Duyệt, chỉ có thể hận!

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 58 : Phản kích



      Tả Tình Duyệt trong lòng khổ sở vô biên, nhìn Cố Thịnh, giá như những thứ này đều là mộng ảo, vẫn như cũ là Tả Tình Duyệt buồn lo, thậm chí chưa từng gặp qua !


      Tả Tình Duyệt nhíu chặt lông mày khiến Cố Thịnh có chút vui, cố nén trong lòng thương tiếc, trầm thấp giọng tà mị ở bên tai , " yên tâm, nếu là giao dịch, tôi để tập đoàn Tả thị bình yên vô , thậm chí còn có thể khiến nó phát triển tốt hơn!"


      Tả Tình Duyệt chậm rãi nhắm nghiền hai mắt, " yên tâm, tôi biểu tốt!" Tâm đầy vết thương, dứt khoát lựa chọn dùng vỏ ngoài cứng rắn đem vết thương chồng chất ở trong lòng gói chặt lại, đêm tân hôn chịu vũ nhục như vậy, còn gì có thể sợ đây!


      Cố Thịnh thân thể ngẩn ra, nóng giận trong mắt càng thêm kịch liệt, theo bản năng nắm chặt tay, biểu tốt? Được lắm! chính là muốn biểu tốt!


      "Đến lúc đó đưa cái này cho ta!" Cố Thịnh lấy ra phong thư, nhét vào cổ áo Tả Tình Duyệt, nhìn vào đôi môi kiều diễm của , ngón tay vuốt ve đôi môi xinh đẹp của , bá đạo , "Nhớ, ta có thể đụng chạm thân thể của bất luận là nơi nào, nhưng nơi này được!"


      Tả Tình Duyệt cảm giác được cả người toát ra tia lạnh như băng, có gì khác nhau sao? đột nhiên sinh ra ý niệm trả thù, mở hai mắt ra, đôi mắt trong sáng đầy vẻ quật cường, " phải biểu tốt sao? Nếu như ấy muốn. . . . . . Tôi cuối cùng thể cho, phải sao?"


      Cố Thịnh cứng đờ, lửa giận bộc phát. muốn dạy dỗ lại người phụ nữ này, lại phát , khi còn sững sờ, Tả Tình Duyệt tránh thoát tay , người biến mất ở cửa phòng. Nhìn bóng lưng thẳng tắp của , trong lòng Cố Thịnh chợt dâng lên cảm giác vô lực trước nay chưa từng có.


      làm như vậy, rốt cuộc là đúng hay sai?


      tay nâng trán, Cố Thịnh còn trấn định như thường thấy nữa, bóng dáng của Tả Tình Duyệt và khuôn mặt ngây thơ của Tiểu Ngữ cùng xuất trước mắt, khống chế cả suy nghĩ của .


      "À, đúng rồi, tôi quên , khi nào Tổng giám đốc Cố sắp đặt xong giờ hẹn cho tôi biết!" Tả Tình Duyệt đột nhiên dừng lại, giọng nhõm giống như chỉ là nhận cuộc hẹn bình thường, nhưng Cố Thịnh trong lòng lại hơi run, giống như giây kế tiếp, cả người biến mất.


      Suốt đêm, Tả Tình Duyệt cũng trở về phòng chính của , bởi vì biết gian phòng của cùng phòng của Cố Thịnh chỉ có bức tường ngăn cách, hơn nữa còn có cửa thông nhau, muốn ở quá gần , nhìn vào mắt làm lòng đau hơn.


      tùy ý tìm phòng khách ngủ.


      " chủ đâu?" Cố Thịnh ngồi bàn ăn, người giúp việc đưa bữa ăn sáng lên, Cố Thịnh nhíu mày nhìn xuống, thường ngày đều là Tả Tình Duyệt tự mình làm bữa sáng, tự mình đưa đến trước mặt , hôm nay nhìn thấy , tựa hồ có chút quen.


      " biết ạ, từ sáng sớm thấy chủ đâu."


      Cố Thịnh hồi tưởng lại tối hôm qua lúc Tả Tình Duyệt rời khỏi phòng, trong lòng phiền muộn dứt, nhất thời muốn ăn, qua loa đứng dậy, phân phó quản gia chuẩn bị xe, đến công ty.


      biết Tả Tình Duyệt lúc này lại bị hành hạ như thế nào. . . . . .

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 59 : giao dịch tàn khốc



      Khó chịu!


      Tả Tình Duyệt xưa nay chưa từng sốt cao như vậy, đầu tựa như khối đá, nặng nề chịu nổi.


      Tả Tình Duyệt dùng chăn bao lấy mình, người ra mồ hôi như tắm, chịu nổi cảm giác đặc sánh người. Tả Tình Duyệt chống lên thân thể đến phòng tắm chút.


      Lúc ra khỏi cửa phòng tắm, là vào buổi trưa.


      " chủ, mặt của là đỏ! Có phải ngã bệnh hay ?" Tiểu Thúy thấy Tả Tình Duyệt, liền phát mặt đỏ hồng giống bình thường, rất nhiều lần muốn vào xem Tả Tình Duyệt, cuối cùng cũng ngừng lại, mực ở ngoài cửa chờ Tả Tình Duyệt ra.


      "Tôi sao!" Tả Tình Duyệt kéo ra vẻ tươi cười, rót ình chén nước.


      " chủ, được đâu! Để em xin quản gia bảo tài xế đưa bệnh viện!" Tiểu Thúy càng xem càng lo lắng, chủ ràng là gắng gượng, ngay cả nhìn cũng cảm thấy đau lòng.


      "Đừng. . . . . . Tiểu Thúy, tôi lớn như vậy rồi, thân thể của mình tất nhiên hiểu ràng, cần phiền toái đâu!" Tả Tình Duyệt ngăn cản Tiểu Thúy, nếu như kinh động quản gia, tất làm cho Cố Thịnh biết, mà Cố Thịnh biết, chừng lại thêm phen chê cười. mệt mỏi rồi, muốn thấy bộ mặt đó nữa.


      " chủ. . . . . ." Tiểu Thúy thở dài, nhưng nhìn ràng sốt cao, như vậy cũng phải là biện pháp, nghĩ đến cái gì, Tiểu Thúy nắm tay Tả Tình Duyệt, " chủ, chờ chút, em có thuốc hạ sốt, lập tức lấy cho !"


      xong, liền chạy như bay ra nhà chính, Tả Tình Duyệt nhìn theo bóng lưng Tiểu Thúy, trong lòng trồi lên tia ấm áp, ít nhất trong căn biệt thự này, còn có người chân chính quan tâm .


      Lúc ăn cơm tối, quản gia tìm được Tả Tình Duyệt, cung kính đứng ở bên, " chủ, tổng giám đốc phân phó tài xế mời ra ngoài."


      Tả Tình Duyệt đột nhiên ngẩn ra, kêu ra ngoài? Vừa nghĩ, hiểu, chuyện tối hôm qua đề cập đến được sắp đặt nhanh như vậy sao?


      Hai tay xoắn lại, hít hơi sâu, Tả Tình Duyệt biết mình trốn thoát, đứng dậy, "Làm phiền ông chờ tôi chút."


      Phong thư tối qua, còn để trong phòng khách.


      Tả Tình Duyệt theo quản gia ra cửa, xe đưa mãi cho đến khách sạn cao cấp nhất thành phố A, quản lý tự mình đưa Tả Tình Duyệt tới gian phòng dành cho tổng thống.


      "Bà Tổng, tổng giám đốc đến ngay." Quản lý cung kính , khách sạn này là của tập đoàn Cố thị, chẳng qua là hiểu, nơi này ràng có phòng thuộc về tổng giám đốc, sao đưa Tổng giám đốc phu nhân an bài đến nơi đó, mà là gian 'phòng cho tổng thống'.


      mặc dù có nghi ngờ, nhưng là chuyện của tổng giám đốc, cũng tới phiên thắc mắc!


      Giao phó xong tất cả, quản lý liền rời .


      Tả Tình Duyệt nhìn gian khoáng đãng của căn phòng, trang trí hoa lệ, trong lòng cảm thấy châm chọc, Cố Thịnh lần này là tận tâm!


      Tả Tình Duyệt đứng ở cửa sổ sát đất, từ góc độ này nhìn ra ngoài, có thể nhìn thấy trọn cảnh đêm của thành phố A, nhưng đêm đẹp như vậy, lại bị bắt làm đồ vật ột cuộc giao dịch tàn khốc.


      Tất cả thê lương trong lòng dâng trào, nơi này cao như vậy, nếu nhảy xuống, như vậy. . . . . . liệu có được giải thoát ?


      , ! Tả Tình Duyệt khóe miệng nâng lên chút ý cười châm chọc, nếu làm ra chuyện quá khích, lấy hiểu biết của về Cố Thịnh, cả Tập đoàn Tả thị đều bị chôn theo cùng !


      "Duyệt Duyệt. . . . . ."


      Tả Tình Duyệt mải suy nghĩ, thanh quen thuộc truyền đến từ sau lưng, có chút giật mình, Tả Tình Duyệt ngẩn ra, tới rồi sao?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :