1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cực phẩm thiên kiêu - Mộ Anh Lạc (74) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 5_Hoa lệ lột xác


      Edit: Sally

      Dương Hiểu Đồng nhìn đồng hồ, tại với thời gian tan học cũng còn khá lâu, cũng có gì làm, nhớ tới Từ Từ tu luyện chân khí, Dương Hiểu Đồng nhanh chóng ngồi xuống, nhắm hai mắt lại, cảm thụ khí chuyển xung quanh đan điền.





      [Đông y bảo giám]





      Não vì tủy hải, thượng đan điền



      Tâm vì giáng hỏa, rung đan điền



      Tề hạ tam tất, hạ điền



      Hạ đan điền, tang tinh chi phủ



      Trung đan điền, tàn khí chi phủ



      Thương đan điền, tàn thần chi phủ



      Nhân có ba chỗ đan điền, nhưng tu luyện cơ sở chỉ có hạ điền.





      Vừa rồi, Từ Từ cấp Dương Hiểu Đồng sơ đồ kinh mạch chính là cái đan điền này. Dương Hiểu Đồng nhắm mắt ngưng thần, cũng hoàn toàn có cảm giác đan điền có cái gì đặc thù, bất quá nóng vội. Chuyện gì cũng thể nhanh chóng mà có thể thành công, lại là người chưa bao giờ tu luyện, nhất thời tìm thấy cũng là chuyện bình thường.





      Cứ như vậy thời gian trôi qua, Dương Hiểu Đồng ngừng thăm dò, rốt cục, cũng tìm được! cảm giác ràng được vị trí khí hải, quả dòng khí kỳ dị giấu ở nơi đó, theo chính mình khởi động, nó cũng chậm rãi lưu động.






      Nghĩ đến sơ đồ Từ Từ đưa lúc nãy, Dương Hiểu Đồng bắt đầu thử, thôi động cỗ khí lưu dọc theo kinh mạch cái này gọi là nhịn mạch nhâm đốc, bắt đầu chậm rãi đẩy mạnh. Bất quá, việc lưu chuyển này có chút khó khăn, Dương Hiểu Đồng toàn lực đẩy cổ khí lưu này, tựa hộ như gặp lực cản rất lớn, lấy tốc độ cực kỳ thong thả tới. Dương Hiểu Đồng mất sức chin trâu hai hổ mới đưa được dòng khí lưu này dọc theo lộ tuyến vận hành được 1 vòng, bất quá sau khi vận hành vòng, cảm thấy cả người thoải mái hơn rất nhiều, hơn nữa trong lúc vận hành có thể cảm giác được từng đợt thanh lương.





      Dương Hiểu Đồng vận hành chân khí tuần hoàn như vậy, vô số hào quang tỏa ra mà mắt thường thể thấy được, bắt đầu hướng cơ thể Dương Hiểu Đồng hội tu mà vào, xuyên qua cơ thể, hòa vào tế bao tựa hồ có tia biến hóa cực kì , cường độ so với trước được tăng cường…





      Cứ như vậy, Dương Hiểu Đồng cố gắng vận hành cổ khí lưu, tuy nhiên có vận hành bao lâu nghe được tiếng bước chân, Dương Hiểu Đồng biết là Nhược Nhược và Tiểu Mẫn trở lại.





      Thời gian như vậy trôi qua, thế nhưng qua hai giờ trôi qua?





      Này cũng quá khoa trương ?





      dường như cảm giác chỉ vài phút trôi qua, ngờ nháy máy hai giờ nhanh chóng trôi qua như vậy. Xem ra việc tu luyện còn rất xa xôi. Sau lúc lâu, Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn mới đẩy cửa bước vào, Dương Hiểu Đồng vừa rồi nghe được tiếng bước chân, hơn nữa lại cảm giác gần như vậy, vì cái gì mà lâu như vậy mới đến?





      Chẳng lẽ thính lực lực của mình cũng trở nên tin hơn?





      Ngoài mấy chục thước cũng có thể nghe được?





      Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn vừa bước vào phát Dương Hiểu Đồng đưa lưng về phía mình, giọng , “Hiểu Đồng, chúng ta cùng ăn cơm trưa ” mấy ngày nay cùng Nhược Nhược và Tiểu Mẫn đều mua cơm về ăn mà ra ngoài. Hai người đều hi vọng Hiểu Đồng có thể thoát khỏi nổi đau thất tình kia, chào đón cuộc sống mới.





      Dương Hiểu Đồng xoay người, cười , “Tốt, chúng ta cùng





      Sau cải tạo, chỉ cải tạo thân thể mà còn cải tạo cả tinh thần!





      tại, còn là Dương Hiểu Đồng bình thường lúc trước, có Từ Từ giúp, cũng phi thường cố gắng, điều đầu tiên cần nhất chính là nhìn thẳng vào bản thân mình, thản nhiên đối mặt mọi chuyện cần trốn tránh nữa.






      Ngay lúc Dương Hiểu Đồng xoay người, hai người Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn đồng thới há to miệng, to đến nỗi có thể nhét lọt 2 quả trứng gà, đồng dạng với ánh mắt khiếp sợ nhìn, nhìn kỹ mới xác định mình có hoa mắt.





      Nhược Nhược chạy tới bên cạnh Hiểu Đồng, vẻ mặt kinh ngạc, “Hiểu Đồng, ngươi làm sao vậy? Mới có nửa ngày gặp, ngươi như thế nào lại biến hóa lớn như vậy?”





      “Ách….Này ta cũng nửa, sau khi tắm xong liền biến thành như vậy, chỉ là da có chút trắng lên mà thôi, có lẽ mấy ngày nay ra ngoài, hơn nữa trạng thái tinh thần có vẻ kém ” (Sally: nếu ai cũng với lý do này mà đẹp lên người ta chắc đua nhau mà thất tình dài dài).





      Vấn đề này quả thể giải thích được, cho nên cũng chỉ có thể đại như vậy.





      Tiểu Mẫn có chút đăm chiêu gật đầu, “Ừ, cũng có khả năng! Hiểu Đồng ngươi tại đẹp lên rất nhiều a! Lâm Tử Di kia cũng so ra kém ngươi ” nghĩ đến cái người kia, trong đầu Tiểu Mẫn xuất hình ảnh gương mặt tái nhợt, gầy yếu, cho nên có biến hóa này cũng là có khả năng . Trong lòng thầm nghĩ, về sau chính mình có nên hay cũng thất tình để chịu kích lần, như vậy có phải hay da của mình cũng trắng lên ít? (Sally: haha ta chết cười với chị này mất)





      Dương Hiểu Đồng nếu biết suy nghĩ này của Tiểu Mẫn nhất định cười chết.





      “Hiểu Đồng, ngươi như vậy tốt! Mắt cũng cần đeo kính, cùng lắm sắm kính áp tròng mang. Hừ, Lâm Tử Di kia ngươi bộ dáng xinh đẹp, tại a, ta thể sánh bằng ngươi đâu! Phải cao hứng uất trước mặt bọn họ, nhìn xem Lâm Tử Di kia còn có cái gì kiêu ngạo” Nhược Nhược kích động giơ tay lên , giống như người bị khi dễ là mình, cuối cùng có cơ hội hãnh diện.





      Tiểu Mẫn hiển nhiên đối với suy nghĩ của Nhược Nhược tràn đầy tán thưởng, “Đúng vậy! Sau đó làm cho tên Trình Thiên Lỗi kia hối hận chết luôn. Trước kia bạn bè chê mình có mắt nhìn, tìm bạn quá mức bình thường, tại cho thấy mắt là bị mù, bạn xinh đẹp như vậy lại cần, chạy tìm người kém hơn, haha!!!” Tiểu Mẫn tựa hồ nghĩ tới biểu tình hối hận của Trình Thiên Lỗi, khỏi cười phá lên.





      Dương Hiểu Đồng nhìn hai người, trong lòng cảm thấy ấm áp, bạn bè như vậy mới là bạn tốt!





      Cứ như vậy ba nữ sinh trong phòng ngủ vui vẻ cười. Ba người cùng nhau rời khỏi phòng, hướng căn tin mà , ánh mặt trời chiếu vào ba người, Dương Hiểu Đồng cảm thấy vô cùng ấm áp.





      hơn năm, luôn đem tâm mình đặt lên người Trình Thiên Lỗi, dường như bỏ lỡ rất nhiều, mà cái giá phải trả kia tự hồ đáng, tại nên cảm tạ Trình Thiên Lỗi sao?





      Bởi vì y mới có cơ hội lột xác.Tại căn tin, Dương Hiểu Đồng cùng Tiểu Mẫn ngồi xuống, còn Nhược Nhược chạy gọi cơm, trong căn tin lúc này ít người, các nam sinh thấy Dương Hiểu Đồng đột nhiên xuất , hai mắt liên tục sáng lên. Đây là mỹ nữ mới tới sao?





      Bạn học của Dương Hiểu Đồng là Diêu Thành Hạo chạy tới, ngồi bên cạnh Tiểu Mẫn, dung ánh mắt liếc nhìn Dương Hiểu Đồng cái, giọng hỏi, “Lý Hi Mẫn, vị mỹ nữ này là bạn của ngươi sao?” Thực ràng là hi vọng thông qua Tiểu Mẫn có thể làm quen mỹ nữ bên cạnh, ở trường Thụy Đại này, mỹ nữ như vậy cũng nhiều cơ hội được gặp nha!





      Trong nhà ăn nhòm người Lý Lang Hữu cũng chú ý tới, có vận khí tốt, Lý Hi Mẫn là bạn học của , cái gọi là gần quan được ban lộc, nhanh chạy tới nhận thức chút.





      Nghe Diêu Thành Hạo , Lý Hi Mẫn đột niên ngẫn ra, chợt cười haha, cười tới nước mắt sắp rơi ra tạo thành bão lớn, rất khôi hài. Bộ dáng này, Dương Hiểu Đồng bên cạnh cũng nhìn được mà cười.





      Diêu Thành Hạo nhìn hai người, chuyện này có gì buồn cười, Lý Hi Mẫn trực tiếp vỗ lên người , “Mới tới cái đầu ngươi, Dương Hiểu Đồng ngươi cũng nhận ra?” Học chung hai năm, thế nhưng nghĩ mới tới, còn nhờ giới thiệu giúp, chết cười mất.





      “Dương Hiểu Đồng???” Diêu Thành Hạo choáng váng, phản ứng thể nào tin được, “Ngươi là Dương Hiểu Đồng?” Cẩn thận nhìn chằm chằm Dương Hiểu Đồng hồi, cuối cùng xác nhận là Dương Hiểu Đồng cùng học chung với mình, da của hình như trắng lên ít, hơn nữa mang mắt kính, thế mới phát , nguyên lai ánh mắt Dương Hiểu Đồng lại đẹp như vậy.





      Trước kia Dương Hiểu Đồng có xinh đẹp như vậy, Trình Thiên Lỗi phải vì vậy mới chia tay sao?





      Cái này, Trình Thiên Lỗi quả mắt bị mù, mỹ nữ như vậy nếu so với Lân Tử Di còn đẹp hơn. Kia phải muốn xinh đẹp sao?





      phần cười nhạo Trình Thiên Lỗi, đồng thời lại muốn cảm tạ Trình Thiên Lỗi.





      Sau khi Diêu Thành Hạo rồi, hai người nhìn nhau cười. Dương Hiểu Đồng xác định, cải biến, còn giống lúc trước, trong biển người hoàn toàn thể tìm ra .

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 6_Khảo sát Tiếng



      Sau khi ăn cơm trưa xong, Dương Hiểu Đồng vẫn làm thêm như trước, hai ngay nay vì tâm trạng tốt nên xin phép bà chủ cho nghĩ, bà chủ tính tình rất tốt, cúng rất quan tâm Dương Hiểu Đồng. Cho nên, thời điểm làm Dương Hiểu Đồng hề cảm thấy mình là công, ngược lại cảm thấy rất ấm áp.






      “Từ tỷ, ta đến đây” Dương Hiểu Đồng cười hướng chị chủ quán chào hỏi, Tử tỷ khoảng 30 tuổi, khi cười để lộ ra hai lúm đồng tiền, tóc dài cột sau đầu, thoạt nhìn có thể thấy được sức quyến rũ nữ nhân thành thục toát ra, lại rất giỏi giang. Lúc này, gói bánh ngọt.





      Tử tỷ nghe tiếng, ngẩng đầu cười , “Hiểu Đồng, ngươi trở lại a” Nhưng mà, lúc nhìn thấy Dương Hiểu Đồng hoàn toàn ngây ngẫn, nếu phải tiếng giống nhau, xác thực khẳng định đó phải Dương Hiểu Đồng.





      Buông bánh ngọt trong tay xuống, đến bên cạnh Dương Hiểu Đồng, “Hiểu Đồng, hai ngày nay thấy nhu thế nào lại biến hóa lớn như vậy?”





      Lúc trước Dương Hiểu Đồng khỏe nên xin nghĩm nghĩ tới lần gặp lại này lại thay đổi lớn như vậy “ chỉnh dung?” Nghĩ tới nghĩ lui chỉ có thể nghĩ tới việc này, tựa hồ trừ bỏ việc này cũng có chuyện gì khác làm người ta biến hóa lớn như vậy ?






      Bộ dáng của Từ tỷ làm Dương Hiểu Đồng bật cười, “Từ tỷ, làm gì mà khoa trương như chị vậy, chỉnh dung có thể nhanh như vậy liền chỉnh xong sao?”





      Nghe vậy Từ tỷ gật đầu, “Kia quả chưa từng thấy qua chỉnh dung có thể chỉnh ra làn da trắng đẹp như vậy. Trước kia nghe Khắc Kiệt chỉnh da nguyên lai là chữa lang ben, ngươi…” Từ tỷ kỳ quái nhìn Dương Hiểu Đồng.





      Dương Hiểu Đồng nhìn biểu kỳ quái của chị Từ, lập tức giải thích, “Từ tỷ, ngươi cần suy nghĩ loạn. Hai ngày nay ta luôn ở trong phòng, tâm trạng tốt, thể tin được liền biến thành bộ dáng như vậy, tuyệt đối phải chỉnh da như ngươi nghĩ”





      Bị Dương Hiểu Đồng vạch trần suy nghĩ của mình, Từ tủ có chút ngượng ngùng, “Hắc hắc, ta có cái ý tứ kia. Ngươi hai ngày nay sao vậy? Như thế nào lại tâm trạng tốt?”





      Dương Hiểu Đồng lạnh nhạt , “ có gì, cùng Trình Thiên Lỗi chia tay” ra cái này, tuy rằng trong lòng khó chịu, nhưng so với lúc trước vẫn tốt hơn rất nhiều, quả nhiên dời lực chú ý của chị Từ, ra thất tình làm người ta thương tâm a.





      “Nga, cùng Trình Thiên Lỗi chia tay” Từ tỷ chút để ý , vừa mới chuẫn bị về gói bánh tiếp, đột nhiên phản ứng lại, “Cái gì? Ngươi cái gì? Ngươi cùng Trình Thiên Lỗi chia tay?” Vừa rồi nghe Dương Hiểu Đồng với giọng điệu bình thản còn tưởng rằng có chuyện đại gì, thế nhưng cùng Trình Thiên Lỗi chia tay?Đây chính là đại khó tin a, lâu như vậy cho tới tay, luôn tình cảm Dương Hiểu Đồng đối với Trình Thiên Lỗi.





      “Ừ” Dương Hiểu Đồng gật gật đầu “Từ tỷ, để ta gói cho” đến bên cạnh chiếc bánh ngọt, bắt đầu gói bánh cách thuần thục.





      Chị Từ cũng duy trì được bình tĩnh, “Vì cái gì?” Bọn họ tình cảm rất tốt, như thế nào đột nhiên chia tay? Điểm ấy quả nghĩ thông, theo lý thuyết, Dương Hiểu Đồng làm bạn quả rất tốt mà.







      cùng Lâm Tử Du tốt hơn, việc này cũng có gì hay ho, cũng qua rồi, ta phải tại rất tốt sao?” Vừa , Dương Hiểu Đồng nhanh chóng đem bánh ngọt gói xong.





      Chị Từ biết tuy rằng ngoài mặt Dương Hiểu Đồng tỏ như có việc gì, nhưng trong lòng khẳng định khổ sở, dù sao cũng quen nhau lâu như vậy, nhưng lại còn bị chính bạn thân của mình phản bội, Dương Hiểu Đồng hiển nhiên muốn nhắc lại chuyện này, tự nhiên cũng hỏi nữa, “Hiểu Đồng, nghĩ thông suốt là tốt rồi, thế giới này nam nhân tốt khó tìm, người tốt như ngươi tìm mới khó”







      Biết Từ tỷ an ủi mình, Dương Hiểu Đồng cũng giỡn theo “Đúng vậy, quen ta chính là thiệt thòi của đúng hay a?”





      “Đúng vậy” Hai người cùng tâm , cuối cùng đếu nhìn nhau cười, Dương Hiểu Đồng thay đồ bán hàng, chuẩn bị làm việc.





      Chị Từ bên cạnh nhìn hồi, phát thần sắc Dương Hiểu Đồng rất tốt, cũng thấy được quyết tâm, theo như nghĩ, có lẽ Dương Hiểu Đồng chấp nhận được bởi vì lúc trước Dương Hiểu Đồng đều đặt hết tình cảm của mình lên Trình Thiên Lỗi, bất quá, Dương Hiểu Đồng so với nghĩ càng kiên cường hơn.





      Sau khi từ nơi làm thêm trở về, Dương Hiểu Đồng về phòng, lúc này hai đứa kia ở trong phòng, Dương Hiểu Đồng vừa vào liền thấy hai người vẻ mặt buồn rầu, tò mò hỏi “Hai người làm sao vậy? Vẻ mặt buồn bực như vậy?”





      Nhược Nhược vẻ mặt oán giận “Hiểu Đồng, tháng sau tiến hành thi Tiếng cấp 4, ông trời của ta, bạn bè của ta a, ta khẳng định mình qua được” Trời mới biết Nhược Nhược vì quá tổ quốc, cho nên trừ bỏ tiếng Trung ra, chính là người ngu ngoại ngữ





      Tiểu Mẫn cũng rất buồn bực “Đúng vậy, học, lúc tốt nghiệp học kỳ, nhưng ta sớm quên mất, chỉ còn lại tháng, ta xong rồi, chỉ có thể đợi thi lại lần sau, aiz là bi kịch a”





      Dương Hiểu Đồng quả cũng quên mất chuyện này, Tiếng là thứ khiến rất đau đầu, nhiều từ vựng như vậy, muốn nhớ hết cũng thành choáng váng, vẫn là học quốc văn tốt hơn. Nhưng thi lại cũng phải đóng tiền, Dương Hiểu Đồng có nguyện tắc phí tiền nếu có thể tiết kiệm, bất luận như thế nào, lần thi này cũng phải qua.





      “Chúng ta tháng này tranh thủ ôn thi , ta cũng muốn thi lại a” Dương Hiểu Đồng nghĩ, nếu thế giới này tồn tại Tiếng tốt biết mấy…..Cuốn cùng, ba người chụm đầu trong ký túc xá làm sói tru (Sally: haha các chị học bài mà thành tiếng sói tru trong mắt tác giả a), cuộc sống như vậy, mặc dù có chút phiền não, nhưng bởi vì có bạn bè nên cũng rất vui vẻ






      Ăn xong cơm chiều, ba người liền mỗi người cầm quyển Tiếng học tiếp, tuy rằng cách nào nhớ hết nhưng vẫn rất cố gắng, kiên trì.Về phần Lâm Tử Di, từ sau chuyện kia phát sinh trừ bỏ ba người Dương Hiểu Đồng, ta cũng dọn đồ ra ngoài, vốn bớt thêm được người nên ba người lại có thêm gian, rộng rãi thoải mái hơn, Dương Hiểu Đồng chuẩn bị tốt, đối mắt với hai người tổn thương mình, biết khi đó họ có biểu cảm như thế nào?





      Ban đêm, Dương Hiểu Đồng nằm giường, thanh Từ Từ vang lên, “ tại theo ta cùng tiến vào bảo điển ”Dương Hiểu Đồng cảm thấy hoa mắt, thấy chính mình về lại nơi lần trước thấy trong giấc mơ, nhưng lần này thơi điểm đến cửa cũng còn bị ngăn trở như trước.





      “Từ Từ, ta đây thể xác có thể vào được sao?” Sờ tay mình, thử các xúc giác, cùng rất giống nhau, nhưng hết thảy những điều này thể nào tồn tại được.





      tại những thứ này chỉ là trong suy nghĩ, ngươi cũng có thể cho là ngươi nằm mơ, cũng có thể nghĩ đây là gian khác, ngươi ở trong này học tập kỹ năng, trở về có thể sử dụng là được rồi. Năng lương hôm nay ngươi dự trữ lại miễn cưỡng đủ để ngươi học tập hôm nay, ngươi a, có thời gian rãnh tranh thủ tu luyện nhiều hơn , cách khác, tháng này biết ngươi có thể vào đây bao nhiêu lần đây?” Lúc Từ Từ những lời này giọng điệu bất đắc dĩ.





      Dương Hiểu Đồng xấu hổ cười cười, “ biết, nhưng ta gần đây chuyện quan trọng nhất là phải qua được khảo sát Tiếng a”, Nếu dùng thời gian tu luyện vậy thời gian để ôn bài còn nha.





      Nghe Dương Hiểu Đồng vậy, Từ Từ khinh thương , “Chỉ là khảo sát Tiếng đơn giản, vẫn còn tháng thời gian, quên , hôm nay ngươi chắc cũng muốn học, vậy theo ta đến chỗ học Tiếng , ta cam đoan quá ba ngày, Tiếng đối với ngươi mà chỉ là bữa ăn sáng”





      ?” Ba ngày? phải quá khoa trương rồi ?





      “Đương nhiên là , cần coi thương Thiên Hàng Bảo Điển, cũng được coi thường ta, chờ mà xem” Từ Từ khóe miệng lộ ra nụ cười tự tin



      ~ Lời tác giả ~

      Cám ơn các thân ái
      Phương Lăng, Sue úhonglak thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 7_ Khí truyền trí nhớ



      Dương Hiểu Đồng nhìn bảo điển trước mặt, cùng trong đêm đó rất giống nhau, khác biệt duy nhất đó là, ngày đó nhìn thấy số trang trong bảo điển rất nhiều, mà tại trước mặt chỉ có vòn vẹn có ba trang?





      “Từ Từ, bảo điển như thế nào chỉ có ba trang?” Này cũng quá ít .





      Nghe Dương Hiểu Đồng , Từ Từ oán giận , “Còn phải bởi vì ngươi? Số trang trong bảo điển rất nhiều, cho dù hai ký chủ trước cường hãn, nhưng những thứ trong bảo điển cũng chưa có học hết, về phần đến tột cùng có bao nhiêu trang, ta cũng biết. Số trang căn cứ vào thực lực của ký chủ mà quyết định. Thực lực càng cao, số trang càng nhiều, ngươi tại cái dạng này, có được ba trang tệ rồi”.





      Dương Hiểu Đồng xấu hổ cười cười, nguyên lai là vì nguyên nhân này a! “Vậy theo thời gian ta tu luyện càng dài, thực lực càng tăng lên, số trang của Thiên Hàng Bảo Điển tăng lên?”





      Từ Từ gật đầu “Chính là dạng này, ngươi hôm nay mới vận hành vòng, phỏng chừng, thời điểm ngươi vận hành được ba vòng, chắc nhiều hơn được 1 tờ ! Theo ta ngươi vận hành chu kỳ ngày càng nhiều, số trang bảo điển ngày càng đa dạng, cho nên tại ngươi hiểu được việc tu luyện rất quan trọng.”





      “Ừ, hiểu được, ta dùng nhiều thời gian để tu luyện” thái độ Dương Hiểu Đồng cực thành khẩn, rất chờ mong thời điểm mình chuyển biến, thầm hạ quyết tâm, về sau có thời gian nhất định tu luyện.





      “Đúng rồi, ngươi mỗi ngày chỉ có thể vào bảo điển khoảng 7 tiếng, hơn nữa trong bảo điển 3 tiếng tương đương với 1 tiếng bên ngoài, hiểu chưa?”





      Nghe vậy, Dương Hiểu Đồng kinh ngạc vạn phần, “Bên trong 3 tiếng tương đương với 1 tiếng bên ngoài? Ta đây phải chiếm đại tiên nghi sao? ngày thời gian có tiến bộ rất nhiều nha”





      Hai tay Từ Từ khaonh trước ngực, đắc ý , “Kia là đương nhiên, ngươi có thể trở thành ký chủ của Thiên Hàng Bảo Điển tuyệt đối là đại may mắn. Tốt lăn, nữa, tại vào thôi”





      Dương Hiểu Đồng bước vào, tại bảo điển giống như trong mộng lúc trước, ngăn cản cho vào, mà nay có thể thoải mái tiêu sái bước vào, ở bên ngoài xem ra giống như là trang bỉa của bảo điển .





      Trở ra, phát đây là phòng ước chừng 200 thước vuông, hoặc có thể phòng học, bởi vì phía trước nó có bảng đen, trừ bỏ có cái bàn còn gì khác.





      Lúc này, nữ nhân mặc tây trang màu đen xuất trước mặt Dương Hiểu Đồng, mang kính đen tạo nên bộ dáng nghiêm cẩn lạ thường, tóc được buộc cao sau đầu, Dương Hiểu Đồng cảm thấy người trước mắt nhất định là giáo viên vô cùng nghiêm khắc, nhưng lại là nữ giáo viên. Khẽ bĩu môi, phải như vậy chứ?





      làm học sinh rất nhiều năm rồi, đương nhiên đối với giào viên theo bản năng vẫn có cảm giác kính sợ.





      “Hiểu Đồng, hình tượng này chỉ là huyễn hóa mà thôi, ngươi cần nghĩ nhiều, ngươi nếu thích ta có thể đổi” Giáo viên khác biệt lắm cũng có tạo hình như vậy, nên tự tiện biến ra người như vậy.





      “A, cứ như vậy , quan hệ!” Dương Hiểu Đồng khoát tay, dù sao cũng ảnh hưởng, chỉ cần có thể đem Tiếng học tốt, như thế nào cũng được, cứ gọi người nào dạy cũng vấn đề.





      Từ Từ giơ tay, liền xuất tay vật hình vương nhiều màu, dài khoảng 10cm, rộng chứng 5cm. Dương Hiểu Đồng phát quang hoa lưu chuyễn, bên ngoài bao trúm lớp sương mù, cùng ngũ loại sắc thái hòa lẫn, trông rất đẹp mắt.





      Dương Hiểu Đồng ngạc nhiên nhìn Từ Từ, hiển nhiên đối với vật này cảm thấy rất hứng thú, Từ Từ lấy ra vậy nó có tác dụng gì?





      “Từ Từ, cái này là cái gì?”





      “Đây là khí truyền trí nhớ” Nhìn Dương Hiểu Đồng thần sắc mê man, Từ Từ giải thích, “Hai vị ký chủ trước, thời điển học tập đều có lưu lại trí nhớ, ngươi đem tay ngươi đặt lên , hấp thu trí nhớ của bọn họ, như vậy giúp ngươi học tập có hiệu quả hơn rất nhiều”





      Dương Hiểu Đồng mở to mắt nhìn, như vậy cũng có thể? Đây có phải là hành vi cửa sau ? Bất quá thích cửa sau nha, haha!!





      “Vậy phải ký chủ thứ nhất rất thiệt thòi?”





      “Ừ, cho nên thời điểm người đó học tập mất rất nhiều thời gian, ngươi so với họ thời gian học ít hơn, ký chủ thứ hai nhận được ký ức của ký chủ đầu còn sót lại, như ngươi lại có thể hấp thu của cả hai người, cho nên quá ba ngày, Tiếng của ngươi còn là vấn đề”.





      “Hắc hắc, vậy tốt” Dương Hiểu Đồng đưa tay lên khí truyền trí nhớ nhắm hai mắt lại, rất nhanh, đám trí nhớ kỳ dị khởi động tiến vào đầu Dương Hiểu Đồng, qua chứng 5 phút, Dương Hiểu Đồng mở mắt ra.





      Thấy Dương Hiểu Đồng mở mắt, Từ Từ thu hồi khí truyền trí nhớ, “ tại, hãy điều chỉnh lại chút, bởi vì khoảng cách của ký chủ trước tới bây giờ qua rất lâu rồi, cho nên có khá năng lập tức quen thuộc được, đợi Lâm Tây đến dạy ngươi Tiếng , chỉ cần trong trí nhớ co ngươi cảm thấy quen thuộc và làm quen dần.”





      Dương Hiểu Đồng quả cảm thấy trong đầu có Tiếng quen thuộc, chính là kí ức của người đầu tiên, nhưng rất nhiều năm chưa có dùng qua nên có chút mới lạ và phai nhạt, nhưng so với trước đây tốt hơn rất nhiều, có bước đệm vững chắc như vậy, chừng chưa tới ba ngày là có thể làm tốt hết thảy.





      Học tập như vậy quả rất đơn giản, Dương Hiểu Đồng cảm thấy rất hưng phấn, khảo nghiệp Tiếng của có thể qua nha, hơn nữa bình thường nhìn thấy người khác trao đổi Tiếng lưu loát cảm thấy hâm mộ, tại tốt, cũng có thể làm được.





      Kế tiếp, Dương Hiểu Đồng an vị ghế, nghe Lâm Tây giảng bài, bề ngoài Lâm Tây tuy rằng là người Trung Quốc, a, đúng, ấy phải người, bất quá ta Tiếng phi thường tốt, rất chuẩn, chính tông giọng Luân Đôn, khóa học rất tốt, ít nhất so với giáo dạy của vẫn tốt hơn rất nhiều.






      Trong quá trình học với Lâm Tây, Dương Hiểu Đồng cảm thấy khoảng tri thức bên trong não dần dần tỉnh lại, đối với nội dung Lâm Tây dạy rất nhanh nắm chắc, trong lòng cảm thấy, ta quả cũng là thiên tài nha! (Sally: Chị quá tự kỷ rồi)





      Thời gian nhanh chóng trôi qua, nháy mắt 7 tiếng trôi qua, Dương Hiểu Đồng cảm thấy mệt mỏi dù chỉ chút, Từ Từ bảo trở về lại cảm thấy có cảm giác khó tả thể tin được. Tuy rằng thời gian học nhiều, nhưng Dương Hiểu Đồng nắm vững hơn nữa kiến thức Tiếng , từ vựng cũng khắc sâu vào trong trí nhớ của .





      ra, Từ Từ lại cường điệu , “Ngươi hôm nay nhất định phải tu luyện, có thể nếu hôm nay ngươi tu luyện ngươi thể vào đây nữa, bở vì năng lượng tiêu hao hầu như còn, biết ?”





      Biểu tình kia, giống như hôm nay nếu Dương Hiểu Đồng tu luyện, nhất định chết.





      Dương Hiểu Đồng gì, chỉ gật đầu, trịnh trọng vỗ vai Từ Từ, “Từ Từ, ngươi cứ yên tâm, ta hôm nay nếu tu luyện, ta nhất định còn mặt mũi gặp ngươi”





      Từ Từ vốn nghe cảm thấy an ủi, đột nhiên phải ứng lại mắng, “Ngươi nha, ngươi hôm nay mà tu luyện cho dù muốn gặp ta cũng gặp được”





      Dương Hiểu Đồng cười haha rời khỏi bảo điển, về thế giới của mình.
      Phương Lăng, Sue úhonglak thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 8_ Tháo kính mắt




      Dương Hiểu Đồng từ giường đứng lên, nhìn trời tại là buổi sáng, Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn còn chưa có dậy, ngày hôm qua tuy rằng cả đêm ngủ, nhưng tại tinh thần của rất tốt, chút mệt mỏi. Dù sao cũng ngủ được, liên nhanh chóng rời giường, sau khi rửa mặt chải đầu liền rời khỏi phòng.





      Vườn trường sáng sớm yên tĩnh dị thường, mọi người vẫn còn ngủ, Dương Hiểu Đồng hít sâu hơi bầu khí mới mẻ buổi sáng, đem qua hết thảy đều khó mà tin được, tâm tình đạc biệt tốt.Vòng quanh vườn trường chạy vòng, xem như biểu đạt tâm tình vui vẻ của mình, Thiên Hàng Bảo Điểm là bí mật của , ai có thể biết được bí mật này, cho nên chỉ có thể thông qua hành động như vậy mới có thể biểu đạt được cảm xúc của mình tại.





      Trở lại phòng ngủ, hai người kia cũng dậy, rửa mặt chải đầu, Dương Hiểu Đồng đem đồ ăn sáng đạt lên bàn, “Điểm tâm mua rồi, nhanh ăn ! Ta vừa ra ngoài ăn thử” Khó có được lần hào phóng mời họ ăn, xem như đây là bí mật chúc mừng mình thay đổi .





      Tiểu Mẫn kinh ngạc tới gần Dương Hiểu Đồng, giơ tay sờ trán của “Hử? có sốt, hôm nay xảy ra chuyện gì sao?”





      Dương Hiểu Đồng cười cười, đem tay của Tiểu Mẫn vỗ vỗ, “Muốn ăn đánh có phải hay ?”





      Tiểu Mẫn cười hắc hắc vừa lấy đồ ăn Dương Hiểu Đồng mua, đến bên cạnh Nhược Nhược thay quần áo , “Nhược Nhược ngươi có phải hay ? Hiểu Đồng hôm nay phá lệ thức sớm như vậy, hơn nữa còn mua đồ ăn sáng cho chúng ta, có phải hay kỳ tích buông xuống?”





      Nhược Nhược thay xong quần áo. Vừa ăn điểm tâm vừa , “Đúng vậy, Hiểu Đồng trước kia phải như vậy, tại biến hóa lớn, bất lại lại làm hai người chúng ta chiếm tiện nghi a.”





      “Ha ha, đúng vậy” phải Dương Hiểu Đồng trước kia keo kiệt, mà nhà cuộc sống rất khó khăn, cho nên bình thường rất tiết kiệm, nhưng khi đối với bạn bè Dương Hiểu Đồng luôn hào phóng, chỉ là đối với bản thân mình có chút hà khắc mà thôi.





      Ăn sáng xong ba người cùng nhau đến lớp học, sáng hôm nay có hai tiết, hơn nữa đều là tiết Văn, nghĩ đến Tiếng , Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn cái mặt lại biến thành trái khổ qua, nếu tối hôm qua tiến vào bảo điển học tập, tin tưởng Dương Hiểu Đồng tại cũng khác gì, tại còn lo lắng.





      Tối hôm qua tuy rằng chỉ học được bao lâu nhưng đối với lần khảo sát Tiếng cấp 4 lần này đương nhiên có vấn đề gì, Từ Từ phải chỉ học để đối phó kỳ khảo sát, mà học phải học cho tốt.





      vào phòng học, các sinh viên vào hơn phân nửa, Dương Hiểu Đồng giương mắt đảo qua, cùng lúc này bên kia hai người Trình Thiên Lỗi cùng Lâm Tử Di hai người chuyện ngọt ngào với nhau, cũng có chú ý Dương Hiểu Đồng tới, cho dù thấy chắc cũng nhận ra.






      Sáng hôm nay, Trình Thiên Lỗi có tiết học, lâu như vậy đối với giờ học của Trình Thiên Lỗi vẫn nắm trong lòng bàn tay, chắc là hôm nay tới bồi Lâm Tử Di, đúng là ngọt ngào nha, tách ra chút cũng luyến tiếc muốn.





      muốn chứng minh rằng dù , cũng có thể sống rất tốt!





      Nghĩ như vậy mặt Dương Hiểu Đồng nở mộ nụ cười tự tin, tại còn là Dương Hiểu Đồng bình hường trước kia, tại có thể tự tin tươi cười. Nụ cười này có thể cái nhếch miệng mị hoặc chúng sinh, làm chon am sinh trong lớn nhìn đến ngây người, mỹ nữ a, này tuyệt đối là mỹ nữ!





      Trước kia nữ sinh xinh đẹo nhất trong ban bọn họ là Lâm Tử Di, bất quá tại Lâm Tử Di có bạn trai, mà mỹ nhân này so với Lâm Tử Di còn đẹp hơn nhiều.





      Hồ Tĩnh Dương nhìn mỹ nữ ngồi bên cạnh mình tràn đầy nghi hoặc, mỹ nữ này như thế nào lại ngồi chỗ của Dương Hiểu Đồng?





      Tuy rằng Dương Hiểu Đồng hai ngày nay xin phép nghĩ học nhưng có nghĩa là hôm nay đến, bất quá nếu có mỹ nhân ngồi bên cạnh như vậy, là tốt!





      Y chạy đến bên cạnh Nhược Nhược giọng hỏi, “Aiz, Giang Oánh Nhược, cái mỹ nữ ngồi chỗ của Dương Hiểu Đồng là ai?”





      Nhược Nhược nhất thời có phản ứng, “Nào có mỹ nữ nào?”





      Hồ Tĩnh Dương nhất thời bĩu môi, “Chính là ấy a!” xong ngón tay hướng Dương Hiểu Đồng chỉ, “Mỹ nữ đó là ai? Như thế nào chạy đến ban chúng ta?”





      Nhược Nhược ngẩn đầu nhìn hướng y chỉ vừa nhìn, nhất thời hiểu đây là do Hiểu Đồng biến hóa quá lớn, mọi người cũng nhận ra, lập tức thần thần bí bí , “Ngươi như thế nào đây? Có thể cùng ta với Tiểu Mẫn có thể là ai?”





      Sau khi xong hai tay khoanh trước ngực vẻ mặt đắc ý nhìn y.





      Mọi người đối với vấn đề nay quan tâm, cho nên, lúc này trước mặt Nhược Nhược tụ tập đám con trai, các nam sinh nhìn nhau, rốt cuộc trong đầu lên hình ảnh người, lại thể tin được, cuối cùng đồng loạt vươn ngón trỏ chỉ về phía Hiểu Đồng, lớn tiếng hỏi “Dương Hiểu Đồng???” Ngữ khí phi thường khó tin, nhưng trừ bỏ còn ai khác.





      Dương Hiểu Đồng mở cặp lấy sách vở ra, chợt nghe phía sau có tiếng đám người gọi tên mình với giọng điệu khiếp sợ, khó tin, quay đầu nghi hoặc hỏi, “Có chuyện gì sao?” Tuy rằng ngoài mặt thực nghi hoặc, nhưng trong lòng cười thành tiếng, làm sao mà biết bọn họ nghĩ gì được? Đừng chỉ bọn họ kinh ngạc, mà ngay cả mỗi lần soi gương vẫn cảm thấy chưa quen với diện mạo tại.





      “A, thể nào!” Mọi người đều xua tay, trong lòng khiếp sợ vô cùng, Dương Hiểu Đồng làm sao có thể trở nên xinh đẹp như vậy được?





      Trình Thiên Lỗi cùng Lâm Tử Di nghe mọi người trăm miệng lời gọi tên Dương Hiểu Đồng, liền hướng bân này nhìn qua, vừa lúc nhìn thấy Dương Hiểu Đồng. Trình Thiên Lỗi đột nhiên cảm thấy choáng váng (Sally: ngu chưa, bây giờ tới lúc nên hối hận rồi a).





      Nhưng dù ai có tin cỡ nào nhưng bao gồm y, bạn y quen hơn năm trời, ngũ quan linh động, cũng nhiều lần tháo kính xuống lộ ra đôi mắt to đen sáng lấp lánh như ánh sao, cái mũi khéo léo, khuôn mặt phấn nôn, tuy rằng đẹp diễm lện như Lâm Tử Di, nhưng lại có vẻ đẹp khác, phi thương linh động. (Sally: Có lẽ trước đây chị đep kính và da đen nên thấy được vẻ đẹp trong chị nha).





      Lại nhìn Lâm Tử Di bên cạnh, đem so sanh hai người với nhau, lập tức trong lòng phức tạp vô cùng, tại Tử Di còn xinh đẹp bằng Dương Hiểu Đồng, sau khi Lâm Tử Di nhìn Dương Hiểu Đồng lại nhìn ánh mắt Trình Thiên Lỗi, liền hiểu được suy nghĩ của .Trong lòng phẫn hận, mấy ngày nay rốt cuộc phát sinh chuyện gì?





      Dương Hiểu Đồng rốt cuộc như thế nào lại thay đổi nhiều như vậy?





      Vốn so với mình khó coi hơn, chính mình vẫn tự hào sắc đẹp của mình, đột nhiên bây giờ đối phương còn xinh đẹp hơn mình, cái cảm giác này thể nghi ngờ là tuyệt đối khó chấp nhận. có khả năng, chuyện này khẳng định là giả, Dương Hiểu Đồng khẳng định là trang điểm.





      tại, Trình Thiên Lỗi chỉ có thể đem mật vàng nuốt xuống bụng, có biện pháp, chia tay Dương Hiểu Đồng là quyết định của . , Lâm Tử Di trừ bỏ bộ dáng bên ngoài xinh đẹp hơn Dương Hiểu Đồng, những thứ khác so ra đều kém hơn , sau khi cùng Lâm Tử Du quen nhau, mới nhận ra điều này.






      ta luôn kiêu ngạo, luôn cố tình gây , giống như Dương Hiểu Đồng rất hiểu chuyện, luôn quna tâm , mà Lâm Tử Di luôn nghĩ cho bản thân mình, chính là người chăm sóc cho Lâm Tử Di lại luôn hợp ý của , bất quá ta là mỹ nữ trong trường, nếu như vậy cũng là chuyện bình thường. Như vậy, tại Dương Hiểu Đồng tình là cái gì?





      Hồ Tĩnh Dương ngồi lại vị trí của mình, “Dương Hiểu Đồng, hai ngày nay gặp, ngươi thay đổi lớn, đeo kính nữa xinh đẹp hơn rất nhiều, hắc hắc” (Sally: con đường trồng hoa đào của chị bắt đầu).





      “Đúng vậy, đúng vậy!” Nhưng nam sinh khác cũng chạy đến bên cạnh Hồ Tĩnh Dương phụ họa.





      “Haha, đột nhiên tháo kính xuống là muốn thay đổi hình tượng chút, cũng đủ đeo lâu rồi” Dương Hiểu Đồng ôn nhu , cho dù lúc trước rất bình thường nhưng mọi người đối với cũng rất thích.





      Hai ngày nay, Dương Hiểu Đồng tới trường lại nhìn thấy hai người Trình Thiên Lỗi luôn cùng chỗ, bọn họ đương nhiên hiểu được chuyện gì xảy ra, tại Dương Hiểu Đồng xinh đẹp như vậy, phỏng chừng ruột gan cũng muốn lộn lên vì hối hận.





      Phải biết rằng tình cách của Lâm Tử Di thể nào so được với Dương Hiểu Đồng.





      “Khụ khụ” giáo dạy Tiếng đến, thấy mọi người tụm lại với nhau liền ho khan nhắc nhở, bất quá khi nhìn thấy Dương Hiểu Đồng cũng trợn to mắt, khinh ngạc.





      Mọi người đều nở nụ cười “Cười cái gì? Khảo cấp còn chưa có biết như thế nào?” giáo nghiêm mặt , torng lòng lại suy nghĩ, Dương Hiểu Đồng như thế nào lại thay đổi nhiều như vậy? Con 18 thay đổi cũng quá nhanh rồi.
      Phương Lănghonglak thích bài này.

    5. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      nhảy hố của bạn, cố gắng lên nha

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :