1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cực phẩm thiên kiêu - Mộ Anh Lạc (74) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 58 _ Mua dược liệu

      Edit: Derya Clou

      Beta: Sally

      Thiệu Vi Nhi về đến nhà liền bệnh nặng hồi, nằm giường ngừng đổ mồ hôi lạnh, phát sốt, hiển nhiên là do khiếp sợ quá độ, xem ra lần này Dương Hiểu Đồng thực dọa ta.

      Trong mộng, chỉ cảm thấy Dương Hiểu Đồng hóa thân thành sứ giả địa ngục, tay kháp cổ của ta, cảm giác hít thở thông, tựa hồ vẫn còn quanh quẩn, làm cho ta thở nổi, rơi vào vô tận sợ hãi…

      Dương Hiểu Đồng chuẩn bị phen, chợ dược liệu lớn nhất Thụy thành, này vẫn là Du Du cho . Trước đây đối dược liệu dốt đặc cán mai, ngay cả Thụy thành có chợ dược liệu cũng biết.

      Cũng may Du Du là “bách khoa toàn thư”, mấy ngày này đem tình hình cùng tư liệu chung quanh đây hết thẩy thu thập được, cơ hồ có thể biết. Đối với điểm này, Dương Hiểu Đồng ở mừng rỡ đồng thời càng vạn phần bội phục, siêu cấp tinh cầu có khác a!

      Chợ dược liệu Thụy thành cùng đô thị giống nhau, đều là người đến người , cả chợ đều bán dược liệu, có mở cửa tiệm bán, cũng có bày gian hàng bán. Đương nhiên, có thể ở trong này mở được tiệm cũng phải là người bình thường, tuyệt đối rất có tiền, mà bày gian hàng bán đại đa số đều là nông dân núi đào được dược thảo, thông thường bán rẻ hơn chút so với cửa hàng.

      Dương Hiểu Đồng “cưỡi ngựa xem hoa” nhìn chút, hiểu biết ít phương pháp giao dịch cùng với quy củ ở đây, dựa theo danh sách dược liệu Du Du cho mà mua.

      có dừng lại ở những quán , mặc dù những dược liệu này rẻ hơn nhưng mỗi sạp chỉ có vài thứ rất ít, như vậy loạt dược liệu muốn mua biết phải tìm bao lâu, cho nên trực tiếp tìm nhà thoạt nhìn khá lớn, hơn nữa tựa hồ cũng là tiệm thuốc lâu năm vào.

      “Xin chào tiểu thư, xin hỏi muốn mua những dược liệu gì?” Chưởng quầy là vị lão nhân khoảng sáu mươi tuổi, chòm râu hoa râm, da mặt có nhiều nếp nhăn, tuy nhiên đôi mắt lại lấp lánh hữu thần lộ ra tinh quang, trong lúc lơ đãng toát ra phong mang tuyệt đối phải người bình thường có thể so sánh.

      Cho dù là nhân sĩ thành công cũng rất khó có ánh mắt như thế. Dương Hiểu Đồng quan sát vị lão nhân này, trong lòng thầm cảm khái, lại là người tầm thường a!

      Tuy trong lòng cảm khái nhưng mặt của cũng có toát ra bất luận cảm xúc gì “Dược liệu ở đây của các người có đầy đủ ?” Nhìn phòng khách đầy ngăn tủ, rất nhiều ngăn kéo đựng dược liệu liền biết dược liệu tất nhiên rất nhiều, chỉ là dược liệu Du Du có chút khác biệt, biết có hay .

      Lão giả kia vừa nghe, lập tức mắt càng sáng lên, hỏi ra vấn đề như vậy xem ra cũng phải là mua dược liệu bình thường “Đó là tất nhiên, cửa hàng chúng ta có tám mươi năm lịch sử, dược liệu ở trong này tuyệt đối là số số hai, lượng dược liệu tích lũy càng cần phải !”

      Lúc lão lời này, trong giọng tự hào, hiển nhiên đối với điểm này rất tự tin, hoặc là rất cửa hàng này, cho nên mới có cảm xúc như vậy.
      Dương Hiểu Đồng khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười “Vậy tốt!“, thuận tay đem danh sách dược liệu lấy ra đưa cho lão “Lão tiên sinh, biết những dược liệu này các ngươi có ?”

      “Lưu ly thanh? Máu móng hồng? Ngươi vậy mà cần hai vị dược tài này?” Lão giả kia nhìn danh sách chút, chợt mắt dừng ở hai vị dược tài, dược liệu này cũng phải người bình thường có thể dùng.

      Vừa nghe lời này, Dương Hiểu Đồng liền biết vị lão giả này là hành gia. Quả thực, trong nhiều vị dược tài, khó nhất tìm chính là hai vị này. đến tác dụng kỳ lạ của hai vị dược tài tại này, mà là địa phương sinh trưởng của chúng có chút kỳ lạ, dường như khó tìm được mà thôi.

      “Đúng vậy, biết các ngươi nơi này có hay ?” Dương Hiểu Đồng trong lòng có chút khó hiểu, lão giả này thái độ kinh ngạc như thế, phải có chứ…

      Lão giả mặt lộ ra mạt tươi cười “Coi như ngươi vận khí tốt, dược liệu này ở chợ đại khái cũng cũng chỉ có nhà ta có, ngươi muốn bao nhiêu?“

      Dương Hiểu Đồng đại hỉ, như vậy mọi chuyện đều làm tốt, lo lắng nhất là có “Có bao nhiêu ta lấy bấy nhiêu!” Dù sao muốn luyện tập chế tác đan dược, đây là bước đầu tiên, huống hồ giảm béo dược tuyệt đối lo ai mua, có tự tin tuyệt đối!

      Đương nhiên, tự tin này cũng là do Du Du đem lại, nhìn Du Du tự tin cường liệt tới cực điểm, Dương Hiểu Đồng tự tin cũng được.

      Việc này làm lão giả kinh ngạc hơn “Có bao nhiêu muốn bấy nhiêu? Chúng ta ở đây trữ hàng cũng ít, tổng số tiền cũng ít a!”

      Dương Hiểu Đồng lắc lắc đầu “ có vấn đề gì, dược liệu danh sách này ta đều cần.” Dược liệu này mặc dù quý, thế nhưng mấy trăm vạn nhất định có thể mua lại.

      Nhìn thấy Dương Hiểu Đồng muốn mua toàn bộ, lão giả tự nhiên cũng rất cao hứng, khách nhân hào phóng như vậy, bọn cầu còn được.“Được, ta tại giúp ngươi đóng gói, còn có phần ở nhà kho, thời gian ngắn gói kịp, bằng ngươi cho ta biết điện thoại của ngươi, ngày mai ta tìm người đưa qua cho ngươi được ?”

      Dương Hiểu Đồng gật gật đầu, vốn cũng là nghĩ như vậy, dược liệu này tuyệt đối là bọc lớn, chính mình khẳng định có khả năng đem về “Được, vậy cám ơn ông.” Đem số điện thoại di động viết giấy đưa cho lão giả, lão giả cười nhận lấy, cam kết ngày mai nhất định đưa đến.

      Dương Hiểu Đồng lúc này mới chú ý tới lúc lão giả bốc thuốc rất chuẩn xác, tựa hồ bao nhiêu dược liệu bao nhiêu trọng lượng chỉ cần ở tay vừa để xuống biết, quả nhiên phải người bình thường, đối với vị lão giả này rất yên tâm.

      ra tiệm thuốc, Dương Hiểu Đồng tới tiểu khu gần trường học, ở đây còn có rất nhiều nhà chưa có bán . bây giờ muốn bắt đầu học tập luyện dược liệu, ở trong phòng ngủ đương nhiên là bất tiện, đến lúc đó căn bản cũng biết giải thích thế nào, cho nên biện pháp duy nhất chính là chuyển ra bên ngoài, như vậy còn gì phải lo lắng.

      Bình thường tiêu dùng ít, cảm thấy tám trăm vạn rất lớn, thế nhưng tới lúc cần dùng mới phát tiền này thực đủ, tại phụ cận trường học cũng chỉ có tiểu khu này tương đối khá, thuê là thể nào, mua lại như thế nào cũng cần chừng trăm vạn, năm trăm vạn cho người trong nhà, hơn nữa mua dược liệu, là có chút đủ!

      Xem ra côvẫn phải đổ thạch kiếm tiền lời nhiều chút mới được. cách khác, theo thực lực tăng trưởng của , rất có khả năng chi trả nổi tiền chi tiêu.

      Luyện chế dược liệu càng ngày càng cao cấp, tiêu phí cũng ngày càng nhiều, giảm béo dược cũng biết lúc nào mới có thể luyện chế thành công, cho nên vẫn là cần chuẩn bị sẵn sàng!

      Du Du cũng rất tán đồng với ý nghĩ của Dương Hiểu Đồng. Cách lần đổ thạch trước cũng mấy ngày, lại hẳn là sao, chỉ cần lúc mua chú ý chút, xuất vấn đề lớn gì là được. Về phần Lâm Hoành kia, Du Du tra xét chút thấy có bối cảnh cường đại gì, cần lo lắng.

      Nghĩ kỹ xong, Dương Hiểu Đồng liền chuẩn bị đến nơi đổ thạch, suy cho cùng cũng phải mua được phòng ở.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 59 _ Lại đổ thạch lần nữa







      Edit: Derya Clou


      Beta: Sally






      Buổi chiều, Dương Hiểu Đồng lần nữa tới đổ thạch tràng, đổ thạch tràng náo nhiệt trước sau như , nhất là buổi chiều lại càng phi thường náo nhiệt. Dương Hiểu Đồng tới, vừa vừa quan sát, nhìn xem có loại đá thích hợp nào có thể mua.




      “Nguyên thạch, nguyên thạch Myanma chính tông a, tới đây, đều tới đây xem a!” tới lui, đột nhiên nghe thấy có người rao hàng, Dương Hiểu Đồng hướng phía phát ra thanh nhìn lại, phát người cầm nguyên thạch Myanma rao hàng.




      Nghe lời của , rất nhiều người đều tới, quả , sạp bày rất nhiều nguyên thạch, về phần có phải Myanma hay Dương Hiểu Đồng cũng biết.




      Sau khi xem các loại nguyên thạch, vài người cũng bắt đầu dò hỏi giá của , hiển nhiên là có chút động tâm, mà đây cũng là cơ hội tệ, Dương Hiểu Đồng quyết định ở nơi này chọn thạch, hồi cũng theo bọn họ giải thạch, như vậy bị chú ý.




      Cẩn thận quan sát vài loại, Dương Hiểu Đồng bắt đầu cảm thụ nguyên thạch, tính toán từ trong đó cảm nhận tồn tại phỉ thúy. Động tác của rất bí mật, người bên cạnh cũng có chú ý. Sau khi quét mắt vòng, Dương Hiểu Đồng phát trong đó có khối nguyên thạch bắt mắt nhất, cảm nhận được khí tức phi thường thoải mái.




      So với lần đầu tiên đổ thạch phỉ thúy, khí tức mạnh hơn rất nhiều, tất nhiên rất vui vẻ. Xem ra khối nguyên thạch này là khối bảo (đồ tốt)! Nguyên thạch này nhìn qua rất , thông thường mọi người đều mua, ngờ trong nhiều nguyên thạch như vậy đáng giá nhất chính là khối đó.




      Dương Hiểu Đồng giả vờ giả vịt cầm lên khối nguyên thạch khác hỏi “Ông chủ, khối nguyên thạch này bao nhiêu tiền?” Khối nguyên thạch này thoạt nhìn bề ngoài cũng tệ lắm, người đổ thạch bình thường đều cho rằng kiếm được thứ tốt, nhưng thực chất trong đó chỉ có khối ngọc thạch rất , cho dù giải ra cũng kiếm được mấy vạn.




      Dù sao mục đích tại của cũng phải là khối nguyên thạch này. tay mới, nếu như nhiều lần đều đổ trúng như vậy thực kỳ quái.




      Ông chủ kia nghe thấy Dương Hiểu Đồng hỏi giá, nhiệt tình “Tiểu thư ánh mắt tốt nha! Trong nhiều tảng đá của ta đây tuyệt đối là thượng đẳng, xem màu sắc này, bên trái này lộ ra lục sắc, có khả năng ở trong là phỉ thúy rất lớn a!”




      sờ sờ khóe miệng lại thoáng quan sát Dương Hiểu Đồng. Mặc dù động tác này rất bí mật, thế nhưng Dương Hiểu Đồng lại có thể cảm giác được ràng “Nhìn dáng vẻ của lòng muốn mua, vậy tôi cũng nâng giá tiền, chắc giá ba mươi vạn, thế nào?”




      “Ba mươi vạn? Ông chủ tính hơi đắt rồi!” Ngọc thạch này giải ra cũng chỉ khoảng mấy chục vạn “Cũng nên thấy ta là người mới liền bắt nạt a!”




      Ông chủ kia liên tục xua tay, đồng thời hướng về những người chọn nguyên thạch bên cạnh cười phải như vậy! Ta buôn bán tuyệt đối công bằng, nhìn là người mới liền bắt nạt, điểm ấy cứ yên tâm, yên tâm.“




      Dương Hiểu Đồng giả vờ do dự nhìn nguyên thạch này, biểu tình muốn mua lại biết có nên mua hay . Nhìn thấy bộ dáng Dương Hiểu Đồng, ông chủ kia vội “Tiểu thư, giá tiền này rất phải chăng, xem nguyên thạch này, nếu như trúng phỉ thúy, đây chính là kiếm được khoản lớn nha!”




      “Ba mươi vạn quá đắt.” Dương Hiểu Đồng nhíu mày , chợt chỉ ngón tay





      “Nếu ngươi đem khối đá kia cho ta, tính chung ba mươi vạn, thế nào?”
      Ông chủ kia nhìn theo tay Dương Hiểu Đồng chỉ, khối nguyên thạch đó là nhìn trúng, như vậy có thể giải ra cái thứ gì? Nhìn hình dáng của nó hoàn toàn nghĩ có khả năng ra ngọc thạch, xem ra người này là người mới, loại thạch này cũng muốn.




      Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng lại bày ra vẻ mặt có chút vui “Được rồi được rồi, coi như mở hàng, khối đá coi như tặng cho , sau này mua thạch lại đến đây a!”




      Vài người chọn nguyên thạch bên cạnh nhìn hòn đá kia đều lắc lắc đầu, đúng là người mới, loại thạch này giải còn mệt, phải tốn hai trăm phí giải thạch!




      Trong mắt Dương Hiểu Đồng có thần tình thắng lợi, mục đích của nàng đạt được, như vậy mới bị người ta chú ý “Ông chủ, ông tốt, lần sau ta chắc chắn tới mua nữa!”




      Ông chủ mỉm cười thu tiền, đem hai khối đá cho Dương Hiểu Đồng. Cầm hai khối đá, Dương Hiểu Đồng lại chỗ giải thạch lần trước. , có thiện cảm với cửa tiệm đó, nhất là lão giả giải thạch lợi hại kia làm rung động rất lớn.




      Trước sau như , vừa vào liền nghe thấy thanh đấu giá bên trong, ra là trước đó có người giải ra phỉ thúy, mà kêu giá lại là vị tiên sinh lần trước mua phỉ thúy của Dương Hiểu Đồng.




      Dương Hiểu Đồng có chút kinh ngạc, người này thế nào mỗi lần đều ở trong này? Mua nhiều phỉ thúy như vậy rốt cuộc muốn làm gì đây? Kinh doanh phỉ thúy? Nhìn bộ dáng cũng giống a, hơn nữa ra tay rất hào phóng, thực là nghĩ ra.




      Dương Hiểu Đồng thẳng tới chỗ quầy hàng đó, “Ta đến giải thạch“, thuận tay giao chi phí giải thạch. Ông chủ kia thấy là Dương Hiểu Đồng liền cười “Tiểu thư ngươi lại tới! Lần này hi vọng vẫn có thể đổ trúng a!”




      Dương Hiểu Đồng cũng cười “Hi vọng là vậy, tuy nhiên phải lần nào cũng có vận khí tốt a!” Thoạt nhìn chính là bộ dạng của tiểu nương thành .





      “Được rồi, cái này ta nhờ sư phụ giúp ngươi giải a!”




      “Cám ơn nhiều.” Mộ hồi qua, hai hồi lại là có chuyện như vậy!




      tới nơi giải thạch, tiên sinh lần trước mua nguyên thạch nhìn thấy Dương Hiểu Đồng liền tươi cười thân mật “Lại gặp mặt“, thuận tay cầm danh thiếp đưa cho Dương Hiểu Đồng.




      Khộng ngờ lại là tổng giám đốc tập đoàn Nghiêm thị, Trương Quốc Thanh, Dương Hiểu Đồng rất kinh ngạc, giám đốc bình thường cần làm những chuyện khác sao? Ông ta vẫn ở chỗ này, đúng là kỳ lạ. “Hóa ra là Trương tổng a! Ngưỡng mộ lâu ngưỡng mộ lâu…”




      “Ha ha, Dương tiểu thư sau này nếu có trúng phỉ thúy có thể liên hệ ta, ta tuyệt đối lấy giá tốt mua lại, bạc đãi .”




      “Vâng, được được. biết Trương tổng muốn nhiều phỉ thúy như vậy để làm gì?”




      “À… Công ty chúng tôi kiêm kinh doanh phỉ thúy.” Trương Quốc Thanh chỉ nhàn nhạt những lời này, hiển nhiên cũng đơn giản như vậy.




      Nhìn thấy Trương Quốc Thanh muốn tới phương diện này, Dương Hiểu Đồng cũng hỏi nữa, chỉ là biết mua phỉ thúy tuyệt đối phải là việc buôn bán đơn giản như vậy, nếu , trực tiếp bán sỉ phải là được rồi sao, còn cần ở chỗ này?




      Nhưng mà lúc này, Dương Hiểu Đồng lại phát bóng dáng quen thuộc vào trong điếm, kinh ngạc “Nghiêm Tuấn Trạch?”




      Nghiêm Tuấn Trạch cũng lộ ra biểu tình kinh ngạc “Dương Hiểu Đồng? Em tại sao lại ở chỗ này?” Mặc dù cũng tra được tới đổ thạch tràng, nhưng hôm nay gặp mặt chỉ là trùng hợp.




      “Ừ, tôi tới thử tay nghề thôi, còn ?” Mỗi lần gặp Nghiêm Tuấn Trạch đều là dưới tình huống tưởng được, bây giờ mới thấy thân phận của đáng nghi hoặc, dường như luôn được che giấu dưới tầng mặt nạ.




      Mà Trương Quốc Thanh kia lúc gặp được Nghiêm Tuấn Trạch mặc dù có biểu gì, thế nhưng Dương Hiểu Đồng lại cảm thấy Trương Quốc Thanh này dường như rất tôn kính Nghiêm Tuấn Trạch, chuyện này cũng kỳ quái…

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 60 _ Mễ Tu







      Edit: Derya Clou


      Beta: Sally






      “Tôi là tùy tiện qua đây nhìn xem, ngờ vừa lúc gặp được em, trùng hợp a!” Nghiêm Tuấn Trạch tươi cười xán lạn trước sau như , khiến người nhìn thấy tâm tình cũng tốt.




      Dương Hiểu Đồng cũng cười “Ha hả, thực rất trùng hợp, a, vị bên cạnh là?” Dương Hiểu Đồng lúc này mới chú ý tới người khác bên cạnh , thân Calvin Klein vàng nhạt, đường nét hoa văn làm nổi bật vóc người thon dài của , chiều cao ước chừng 1m8, mắt màu xanh ngọc thoạt nhìn trong suốt, nhưng sâu thẳm trong ánh mắt lại thể thông minh cùng nội liễm, tóc màu vàng kim thoạt nhìn giống như vương tử của hoàng thất quốc.




      Vừa nhìn liền biết là người ngoại quốc, làn da trắng tích, mặt mang theo tươi cười lễ phép, chỉ liếc mắt cái liền khiến cho người ta cảm thấy người có học thức chân chính. đứng sau Nghiêm Tuấn Trạch khoảng 5cm, từ vị trí này Dương Hiểu Đồng đoán được hẳn là theo Nghiêm Tuấn Trạch làm việc.




      Trước đây Lâm Tây có hướng dẫn Dương Hiểu Đồng phương diện lễ nghi này, theo tư thái động tác người có thể nhìn ra. Nghe thấy câu hỏi của Dương Hiểu Đồng, Mễ Tu lộ ra tươi cười lễ phép. Bởi vì Nghiêm Tuấn Trạch, đối Dương Hiểu Đồng cũng tò mò.




      là trợ thủ của tôi ——Mễ Tu.” Nghiêm Tuấn Trạch vươn tay hướng về Mễ Tu giới thiệu




      “Xin chào tiểu thư xinh đẹp.” Mễ Tu thân thể hơi hướng về phía trước, đưa tay ra.
      Hai người bắt tay “Xin chào, Mễ Tu, gọi ta Hiểu Đồng là được.” Mễ Tu tiếng Trung rất lưu loát, nếu như phải bởi bề ngoài của vừa nghe tuyệt đối nghĩ là người ngoại quốc.




      “Thiếu gia.” Trương Quốc Thanh cung kính , nghĩ tới vị tiểu thư này lại là bằng hữu của thiếu gia, trước cũng biết mình có hay đối với quá lạnh nhạt.




      Dương Hiểu Đồng kinh ngạc nhìn Trương Quốc Thanh “Thiếu gia?” Căn cứ theo giới thiệu của Du Du, gia đình Nghiêm Tuấn Trạch hẳn là có thế lực quân đội, làm sao lại có liên quan tới kinh doanh phỉ thúy?




      Nghiêm Tuấn Trạch gật gật đầu “Ngươi vất vả rồi.” Bộ dáng Nghiêm Tuấn Trạch nhìn qua rất chân thành, chút cũng có xem Trương Quốc Thanh như là thủ hạ, rất tôn trọng. Về điểm này Dương Hiểu Đồng đối với rất có thiện cảm.




      Ở trong lòng thầm với Du Du “Du Du, mau tra xem quan hệ của bọn họ là như thế nào!” cảm thấy Nghiêm Tuấn Trạch rất khó hiểu, người của có quá nhiều bí , thể biết được nội tình ràng như Doãn Lăng Hạo, loại cảm giác mờ mịt này làm cho ảo não đồng thời cũng có chút mê muội.




      “Đừng sốt ruột! Ta tra xét, nhưng bây giờ thích hợp, trở về rồi hãy !” Giọng Du Du rất bình tĩnh, tựa hồ trời sập xuống cũng lo lắng.




      Lúc này Dương Hiểu Đồng có loại cảm giác thái giám vội, hoàng đế gấp. Du Du thấy ý nghĩ Dương Hiểu Đồng liền cãi lại “Ngươi mới là thái giám!”




      “Làm sao ngươi biết ta nghĩ như vậy?” Dương Hiểu Đồng sửng sốt.




      “Vô nghĩa, ta có thuật đọc tâm nha!” Du Du giọng điệu khôi phục tự hào, đường đường là người thủ hộ Thiên hàng bảo điển, sao có thể đơn giản được?




      “Ngươi có thuật đọc tâm? Shit, được đọc!” Dương Hiểu Đồng thầm than, nếu vậy sau này mình nghĩ cái gì Du Du đều biết, vậy xấu hổ.




      “Ha ha, xem tâm trạng của ta!” Du Du đem tình thái giám qua lần, cảm giác đấu võ mồm với Dương Hiểu Đồng thú vị, ngờ lúc kinh ngạc cũng thú vị như vậy.




      “Tập đoàn Nghiêm thị là của gia đình ta, kiêm kinh doanh phỉ thúy. Sau này nếu như ngươi có trúng ngọc thạch có thể tìm Trương quản lý, ha ha.” Nghiêm Tuấn Trạch thoạt nhìn rất là thân mật, lại phát đáy mắt mạt trầm tư.




      Xem gia thế của sao có thể có tiền đến đổ thạch? Huống chi lúc trước nàng còn lấy tiền đến phản kích Thiệu Vi Nhi, những việc này đều quá kỳ quái, chẳng lẽ… Chẳng lẽ ấy thực giống như Long thúc, có thể thấy trong nguyên thạch có hay có phỉ thúy?! Trong mắt chợt lóe tia sáng, nếu quả là như vậy tốt quá!




      Nghiêm Tuấn Trạch càng nghĩ càng thấy có khả năng, tuy nhiên lúc này thể ra, phải quan sát nhiều hơn mới được. Xem ra nên tìm cơ hội Thụy Đại tiếp xúc Dương Hiểu Đồng nhiều hơn, như vậy dễ dàng tìm ra .




      Nghe thấy Nghiêm Tuấn Trạch thừa nhận, nghi hoặc trong lòng Dương Hiểu Đồng mới biến mất, nếu như ngược lại thừa nhận mới khiến nghi hoặc “Đấy là đương nhiên! Vừa rồi Trương quản lý cũng với ta.”




      “Vậy em giải thạch ! , quá trình giải thạch tôi còn chưa có xem qua, đúng lúc mượn cơ hội này đến nhìn xem.” Nhìn qua, Nghiêm Tuấn Trạch tựa hồ là lần đầu tiên đến thực rất tò mò, giống như Dương Hiểu Đồng lúc mới tới.




      “Tôi giao thạch rồi, hẳn là sắp giải.” Dương Hiểu Đồng liếc mắt nhìn lão sư phụ, phát lão bản kia đem thạch đầu giao cho cười .




      “Sư phụ, người giúp giải tảng đá kia !” Ông chủ cười , trong mắt có thần sắc tôn kính, quả , ở phương diện giải thạch này lão giả khiến cho người ta phải kính trọng.




      Lão sư phụ tiếp nhận khối thạch, nhìn “Được rồi, tảng đá kia nhìn qua cũng tệ lắm, lỗ vốn.” Lời lão giả rơi vào tai Dương Hiểu Đồng lại lần nữa khiến Dương Hiểu Đồng bội phục phen. Đích xác, tảng đá kia mặc dù có thể lời nhiều nhưng tuyệt đối lỗ vốn!




      Tính chất tảng đá kia tệ lắm, cũng lớn, bởi vậy lão giả cắt lớp mỏng bên ngoài, cắt mất góc, cũng có phát cái gì, lại thay đổi phương hướng của ngọc thạch, cắt xuống chừng 3cm, rốt cuộc, bên trong lộ ra lục sắc.




      Mảnh lục sắc cũng khả quan lắm, thế nhưng ưu điểm chính là độ lớn của nó. Lão giả có tiếp tục cắt mà bắt đầu chuyển sang dùng đá mài lau, động tác này khiến cho nhiều người chú ý.




      người hô lên “Hai mươi vạn!”




      Nghe thấy có người kêu giá, người còn lại cũng hô lên “Hai mươi lăm vạn!”




      Dương Hiểu Đồng trong lòng thầm lắc đầu, lấy hình dáng ngọc thạch kia hẳn là khoảng tám mươi vạn. Đối với chuyện đổ thạch này, hiểu biết ít phương diện chuyên môn, định giá tuy phải cực kỳ tinh chuẩn, nhưng cũng sai biệt lắm.




      “Tiểu thư, ý kiến của thế nào, muốn tiếp tục giải ? Xem tảng đá tại, độ lớn hẳn là còn ít, tuy nhiên nếu như ở giữa xuất hoa văn liền ảnh hưởng giá tiền.” Lão sư phụ nhắc nhở.




      Dương Hiểu Đồng cũng sáng tỏ, nếu như tiếp tục thấy lục sắc giá của ngọc thạch này liền tăng lên, ngược lại, nếu như thấy hoa văn, giá rơi xuống thấp. Bất quá cũng ràng tạm thời có hoa văn nên “Tiếp tục giải !”




      Nghe thấy lời Dương Hiểu Đồng, lão sư phụ gật gật đầu, tiếp tục cọ xát, như cũ lộ ra lục sắc, hơn nữa còn thấy có khuynh hướng đồng dạng. Thấy cảnh tượng này, giá kêu cũng được đề cao lên.




      “Bảy mươi vạn!”




      “Bảy mươi lăm vạn!”




      “Tám mươi vạn!”









      Bên cạnh, Trương Quốc Thanh cũng kêu lên “Tám mươi lăm vạn!”




      “Tiểu thư, ý thế nào?” Lão sư phụ lại dò hỏi lần nữa, tại sai biệt lắm, nếu tiếp tục liền đem khối thạch đầu giải toàn bộ.




      Dương Hiểu Đồng khoát tay áo “Cứ như vậy, giải nữa.” Tiếp tục cũng có đồ tốt gì, bằng cứ như vậy còn đỡ hơn chút. Khối đá kia mới là thứ để ý nhất!
      Tôm Thỏ thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 61 _ Phỉ thúy







      Edit: Derya Clou


      Beta: Sally




      Dương Hiểu Đồng lấy giá tám mươi lăm vạn đem phỉ thúy bán cho Trương Quốc Thanh. Tuy là giá thấp chút, vẫn bán cho Trương Quốc Thanh, dù sao cũng là người quen.




      Nghiêm Tuấn Trạch nhìn thấy phỉ thúy bình thường này, trong lòng lại bắt đầu nổi lên nghi ngờ. Nếu quả có năng lực tương tự với Long thúc chọn phỉ thúy phải loại bình thường mới đúng, chẳng lẽ thực chỉ là vận khí? Vận khí của Dương Hiểu Đồng tốt như vậy sao?




      “Dương tiểu thư, xem ra rất may mắn!” Vị lão bản kia cười . người mới, hai lần đổ thạch đều đổ trúng, vận khí này đúng là người bình thường thể có, rất nhiều hành gia cũng có.




      Dương Hiểu Đồng cười cười vô ý “Có lẽ ông trời thấy ta là người mới cái gì cũng hiểu cho nên giúp ta, ha ha.”




      Nghe lời Dương Hiểu Đồng, mọi người đều lộ ra tươi cười thiện ý, bộ dáng giản dị như vậy quả thực rất dễ có được thiện cảm của người khác, cho dù trong lòng mỗi người đều rất hâm mộ vận khí của .




      “Đại sư phụ, còn tảng đá kia cũng giải luôn !” Ông chủ đưa khối nguyên thạch tới.




      “Tiểu Chu a, loại hàng len dạ này căn bản là thể ra phỉ thúy gì a, chắc cần giải đâu.” Lão giả nhìn nhìn khối nguyên thạch màu xám trắng trước mắt khỏi hơi nhíu cặp lông mày, bộ muốn giải, thạch đầu như vậy có thể giải ra cái thứ gì.




      “Đại sư phụ, đây cũng phải là thạch đầu của ta, là của vị tiểu thư này mua, ngài mau giải ra xem .” Ngữ khí chủ quán mang theo vài phần tôn kính cùng lấy lòng.




      Nghe lời chủ quán, hảo cảm Dương Hiểu Đồng đối ông ta lại tăng lên tầng. Ông chủ đúng là người tốt. cũng minh bạch phản ứng của lão sư phụ là bình thường, dù sao nguyên thạch như vậy đúng là ai thèm giải. Khó có được lần vị lão sư phụ này nhìn nhầm.




      Dương Hiểu Đồng giải thích “Tảng đá đó là lúc ta mua khối kia được người nọ khuyến mãi, ta nghĩ tới cũng giải ra xem luôn.“




      Nghe lời này, đa số cũng đều cười hiểu ý. Tặng kèm cũng là chuyện bình thường, dù sao tại buôn bán lời, giải ra cùng lắm chỉ tốn hai trăm, căn bản tính là gì.




      “À, ra cũng là của vị tiểu thư này, vậy ta tới giải, tuy nhiên loại thạch này ta đúng là chưa từng giải qua, chừng còn có thể ra phỉ thúy đây, ha ha.” Lão giả đùa.




      Mọi người cũng nhao nhao cười, thạch đầu như vậy xác suất ra phỉ thúy là quá . Tất cả trong lòng đều hiểu lão sư phụ như vậy giống như là an ủi, chỉ có Dương Hiểu Đồng trong lòng cười thầm, chừng còn là phỉ thúy nha!




      Bởi vì thể tích thực rất cho nên lão sư phụ cũng cắt sâu mà là khứa lớp mỏng, cho dù nhìn ra lục sắc cũng tiếp tục chà xát. Nhìn lão giả động tác thành thạo, tâm tính bình tĩnh cùng với tự tin, Dương Hiểu Đồng ràng có loại cảm giác đặc biệt, là loại niềm tin cùng cảm thụ, cảm thụ đặc thù!




      Giống như khi học tiếng hay học bóng rổ, loại cảm giác này hiểu được nhưng giải thích được.




      Cọ xát hồi thế nhưng thể tích cũng giảm bao nhiêu, đa phần mọi người cũng thấy hứng thú gì. Xác suất đổ trúng quá , cơ bản là thể nào. Dương Hiểu Đồng cũng giả vờ sao cả, tựa hồ đối với khối nguyên thạch này căn bản là ôm hy vọng gì, chỉ là giải cho vui mà thôi.




      Lau hồi, ngay khi mọi người đều cho rằng có cái gì, lập tức mạt lục ý làm cho người ta kinh ngạc thoáng ra, mạt lục ý vừa ra, toàn bộ phòng khách liền náo động!




      Lão giả ánh mắt ngưng trọng, có tạm nghỉ, cũng có kêu giá, sau đó tốc độ cực nhanh bắt đầu ma sát, lập tức liền xuất phiến lục sắc lớn, quang mang rực rỡ so với ngọc bích đều sáng bóng, trong suốt như vậy. Mọi người kinh hô đồng thời cũng khỏi ngưng thần nín thở.




      Màu xanh lục đó làm cho người ta vừa liếc mắt nhìn trong lòng đều cảm thấy ôn nhuận mà yên tĩnh, tường hòa mà ấm áp, cho nên cần phải , đây tuyệt đối là loại thượng đẳng! Ngọc này giá trị phải là hai trăm vạn, rất ràng, ngọc bích này so với loại vừa rồi cao hơn sợ chỉ cấp bậc!




      Dương Hiểu Đồng cũng khẩn trương nhìn khối đá kia, mặt lộ ra hưng phấn đỏ ửng, hai tay mực nắm chặt với nhau, vô cùng khẩn trương, đương nhiên cũng chỉ là giả bộ cho người khác nhìn.




      Lúc này, tay lão giả đều run, hiển nhiên mạt lục sắc này rất khả quan!




      “Tiểu nương, vận khí lần này của xác thực vô cùng tốt, ngờ khối đá như vậy lại có thể xuất ngọc bích, làm ta cũng kinh ngạc phen, ừm, việc này, tại muốn hoàn toàn giải ra hay cũng phải cẩn thận, ta tiếp tục, mau nhìn xem, muốn tiếp tục hay là trực tiếp bán ?
      Mặc dù phía có điểm bạch văn , thế nhưng chỗ này rất thuần, cho nên dự đoán sơ bộ giá trị ở khoảng tám trăm vạn! hãy suy nghĩ kỹ, nếu như giải ra phía dưới có bạch văn, giá trị cũng chỉ còn khoảng hai trăm vạn, còn nếu có bạch văn, giá trị đại khái khoảng nghìn năm trăm vạn. Hiển nhiên thứ này xác suất ra phỉ thúy tương đối lớn, hơn nữa nếu là phẩm chất tốt nhất giá kêu lúc đầu cũng chưa phải là cao, hãy quyết định cẩn thận.” (Derya: có phần giải thích về hai loại ngọc này cuối chương nha)




      Dương Hiểu Đồng sửng sốt, cho rằng ngọc này có thể hơn nghìn vạn tệ, ngờ chỉ có vậy, xem ra nhà của mình, còn có xe đều cần lo lắng a! (Sally: tính ham tiền của chị lại bộc lộ a.)




      Nghiêm Tuấn Trạch nhìn mạt lục ý khả quan này nội tâm càng nghi hoặc. Vận khí này có phần hơi bị lớn , dù sao tảng đá kia là được khuyến mãi, cũng phải cố ý mua, đây rốt cuộc là sao? phải quan sát nhiều hơn mới được.
      “Tiểu thư, nghìn hai trăm vạn, bán ta .” vị mỹ phu nhân cực kỳ khêu gợi .




      “Dương tiểu thư, nghìn ba trăm vạn, bán cho ta thế nào?” Trương Quốc Thanh lúc này cũng rất là kích động, lục ý khả quan như vậy lâu nhìn thấy.




      Bên cạnh, Nghiêm Tuấn Trạch cũng nhịn được nữa mở miệng “Hiểu Đồng, bán cho chúng ta , nếu quả có phỉ thúy, ta vừa lúc có thể làm cho mẹ ta cặp trang sức.”




      Dương Hiểu Đồng có thể cảm nhận được, khí tức bên trong so với bên ngoài thoải mái hơn, như vậy hẳn đúng là phỉ thúy sai, nếu tính ra giá trị chỉ sợ là đạt nghìn sáu trăm vạn trở lên, bất quá bây giờ có bối cảnh, có thực lực, có thể có giá như vậy tệ.




      xem Nghiêm Tuấn Trạch là bằng hữu, đối phương lên tiếng, cũng do dự nữa, dù sao chỉ cần có thể luyện đan, tiền bạc, căn bản cũng phải là vấn đề. Hơn nữa, bán cho ta có thể cho đối phương nhân tình. Lấy thân phận của Nghiêm Tuấn Trạch, nhân tình như vậy tuyệt đối tốt!




      Mặc dù nếu hoàn toàn giải ra giá trị khoảng nghìn sáu trăm vạn, thế nhưng Nghiêm Tuấn Trạch bọn họ cũng biết bên trong rốt cuộc thế nào, ra cái giá tiền này hoàn toàn là rất cao, dù sao cũng là bọn họ gánh chịu rủi ro!




      “Được, vậy bán cho các người! , ta căn bản cũng nghĩ tới tảng đá kia có thể ra phỉ thúy như vậy, làm cho ta kinh ngạc giống như nằm mơ!” Dương Hiểu Đồng biểu tình quá , vẻ mặt vẻ kích động, đích xác, đổi làm ai cũng rất kích động.




      “Ha ha, cảm ơn Dương tiểu thư” Trương Quốc Thanh khách sáo câu, sau đó chân mày cũng có nhăn chút nào liền đưa ra chi phiếu nghìn ba trăm vạn.
      _____________________


      [Derya: giải thích chút như nha]




      Hai loại đá ở được gọi chung là cẩm thạch (Jade), phân biệt là ngọc phỉ thúy (Jadeite) và ngọc bích (Nephrite).




      Cẩm thạch là loại đá quý đa khoáng, nghĩa là Jadeite hoặc Nepherite chỉ là trong các thành phần tạo đá, tuy nhiên hàm lượng của chúng chiếm đa số nên tên của chúng được dùng để gọi tên đá, như cẩm thạch Jadeite hoặc cẩm thạch Nepherite. nay thị trường quốc tế, Jadeite được ưa chuộng và có giá trị cao hơn Nepherite vì thường có màu sắc đẹp hơn, trong và cứng chắc hơn.




      Đá Jadeite đẹp nhất thế giới là từ Myanmar, chúng được bán vào Hồng Kông từ cuối thế kỷ 16.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 62 _ Nghiêm Tuấn Trạch áp lực



      Edit: Derya Clou


      Beta: Sally



      Dương Hiểu Đồng nhìn Trương Quốc Thanh nhanh nhẹn lấy ra chi phiếu nghìn ba trăm vạn, trong lòng rất chấn động, nghìn ba trăm vạn cũng phải là số , đối phương lại thèm để ý chút nào đưa ra, xem ra tài lực công ty bọn họ là cường hãn a!




      Vậy mà là phỉ thúy, mặc dù biết ngọc bích này phải mặt hàng bình thường, thế nhưng cũng có nghĩ đến là phỉ thúy, tại tốt rồi, tất cả vấn đề đều giải quyết!




      Nhận lấy chi phiếu, Dương Hiểu Đồng hướng phía bọn họ lên tiếng chào hỏi liền chuẩn bị ly khai. còn có chuyện cần làm, chọn phòng ở, mua phòng ở, phải nhanh chút xử lý mới được.




      “Hiểu Đồng, có thể cho tôi biết số điện thoại ?” Nhìn thấy Dương Hiểu Đồng chuẩn bị rời , Nghiêm Tuấn Trạch mở miệng hỏi, mặc dù sớm tra được số của




      “À, được, 136… Sau này có thể tìm ta chơi ha! Ta còn có chút chuyện, trước nha!” mặt mang theo tươi cười kích động, đương nhiên, đổi làm ai đột nhiên có nhiều tiền như vậy đều rất kích động.




      “Nhất định, hẹn gặp lại.” Nghiêm Tuấn Trạch phất phất tay, tươi cười mặt làm người ta an tâm, tựa như mặt trời mới mọc chiếu sáng nội tâm người, tâm Dương Hiểu Đồng thể ức chế xúc động, cái liền bị hoang mang che giấu .
      Bước nhanh ra cửa hàng, vừa rồi chính mình làm sao vậy? Dương Hiểu Đồng lắc lắc đầu, nhất định là hôm nay quá kích động, tinh thần rối loạn, bình tĩnh, bình tĩnh, thở hơi dài, lại mang mặt nụ cười tự tin gì sánh kịp mà .




      “Tuấn Trạch…” Mễ Tu nhìn thấy Dương Hiểu Đồng rời , giọng hỏi, cũng hiểu vì sao Nghiêm Tuấn Trạch để ý nữ sinh này như thế, tuy nhiên cũng có thể ràng cảm giác được nữ sinh này phải người bình thường, có lẽ có liên quan với bí mật Nghiêm gia.




      Nghiêm Tuấn Trạch khoát tay áo “ cần theo dõi, tin là bao lâu ta liền ràng.” Tươi cười xán lạn mặt làm cho người ta phòng bị lúc này biến mất, thay vào đó là tươi cười mị hoặc làm tất cả mọi người tâm động chỉ có nam nhân thành thục mới có.




      Các nữ nhân ở đây ánh mắt đều sáng lên, sao lại có cực phẩm soái ca như vậy?





      Mỗi người đều hướng phía Nghiêm Tuấn Trạch liếc mắt đưa tình, thậm chí có người cố ý tới muốn đụng chạm người , dù vậy mặt Nghiêm Tuấn Trạch cũng có bất kỳ dao động gì hướng phía Trương Quốc Thanh thản nhiên “Vất vả ngươi tiếp tục ở chỗ này, nhìn xem khối ngọc này có phải là phỉ thúy hay , ta còn có việc trước.”




      Lúc Nghiêm Tuấn Trạch chuyện trong giọng mang theo loại cảm giác áp bách cường hãn, nếu như Dương Hiểu Đồng ở đây phát cùng ba của Doãn Lăng Hạo chuyện giống nhau mang theo áp lực làm cho người ta thần phục, bất đồng chính là áp lực Nghiêm Tuấn Trạch đem đến càng thêm lợi hại.




      người chừng hai mươi tuổi có thể có khí phách như vậy quả thực làm cho người ta cảm thấy thể tưởng lúc này lại chân chân xuất .




      Lúc Dương Hiểu Đồng trở về ngang qua sạp bán ngọc thạch kia, chủ quán nhìn thấy liền mang mặt tươi cười “Chúc mừng tiểu thư a, vậy mà trúng phỉ thúy! Ta , ngọc này của ta tuyệt đối rất tốt!”




      Nụ cười mặt cũng dối trá, chân chính chúc mừng Dương Hiểu Đồng, trong mắt mặc dù có hâm mộ nhưng hoàn toàn có thần sắc tham luyến. Điểm này làm Dương Hiểu Đồng rất thưởng thức. Thời đại bây giờ, thương nhân thành như còn có bao nhiêu? So với Lâm Hoành lần trước quả chính là cách biệt trời!




      “Này còn phải cảm ơn ông chủ a, nếu ta sao có thể đổ trúng!”




      “Đó là tiểu thư vận khí tốt! Giống ta đánh cuộc lâu như vậy thạch đầu cũng có vận khí tốt như vậy, đúng là mệnh a!” Lúc lời này, ông chủ vẻ mặt cảm khái, xem ra trước đây là thua thiệt ít.




      Dương Hiểu Đồng gì, lấy ra mười vạn trong bao đưa cho lão bản “Đây coi như là thành ý! Nếu như phải vận khí tốt ở sạp của ông mua hai khối thạch ta tại cũng có nhiều tiền như vậy.”




      chưa bao giờ là người hẹp hòi, nếu như vị lão bản này giống Lâm Hoành xảo trá vơ vét tài sản, phân tiền cũng cho đối phương. Thế nhưng ngược lại, chủ quán thái độ như vậy khiến rất hài lòng, cũng nguyện ý lấy tiền ra.




      Lão bản kia sửng sốt “Việc này… vốn chính là tiểu thư mua thạch đầu, đổ trúng là vận khí của a!”




      “Ông chủ cần khách khí, coi như là ta vui vẻ được rồi, ha ha.”




      “Vậy lần sau mua thạch cứ tới chỗ ta. Có thứ tốt ta đều để lại cho .” Ông chủ vui mừng , vị tiểu thư này người đúng là rất tốt.




      “Được, vậy cám ơn nhiều, ta trước a!” Dương Hiểu Đồng vui vẻ rời , nhưng phía sau của , Lâm Hoành mang vẻ oán độc nhìn theo.




      Vết thương vừa mới đỡ hơn chút ngờ lại gặp nữ nhân này. Mẹ nó, nữ nhân này vận khí thế nào tốt như vậy, lần nào cũng có thể kiếm tiền, nhất định phải nhanh chóng đánh cướp, như vậy kiếp này cũng còn lo lắng!




      Lâm Hoành bắt đầu ôm mộng phát tài, đồng thời kế hoạch hung ác trong lòng hình thành…




      Dương Hiểu Đồng ngồi xe taxi, Du Du bắt đầu đến Nghiêm Tuấn Trạch cùng Trương Quốc Thanh “Căn cứ theo tư liệu tra được, Nghiêm Tuấn Trạch là người con thứ ba của Nghiêm gia có thế lực quân đội, Nghiêm gia có con , thế hệ này chỉ có ba người con trai, mà cả ba đều rất ưu tú. Nghiêm Tuấn Trạch các phương diện đều xuất sắc, nhưng của luôn gây cản trở khiến lưng đeo áp lực rất lớn.




      Dưới áp lực lớn như vậy nhẫn tới bây giờ ta chỉ có thể cho ngươi biết tuyệt đối phải nhân vật đơn giản, tâm trí tuyệt đối phải người bình thường có thể có được.




      luôn tính toán biểu mình ưu tú, vượt lên của mình, thu được tán thưởng của cha , quả những năm gần đây thành tựu của cũng đích xác có thể làm cho ba công nhận. Từ đứa được gia đình coi trọng phát triển đến trình độ tại thực làm cho người ta kinh ngạc.




      Nghiêm gia thế hệ này người cầm lái hẳn là và đại ca .“




      Dương Hiểu Đồng ở trong lòng rung động phen, ngờ Nghiêm Tuấn Trạch cười xán lạn như vậy lại lớn lên trong hoàn cảnh đó. vẫn cho là quả vui vẻ, là công tử xã hội thượng lưu đó, ngờ vẫn luôn mang áp lực lớn như vậy, như vậy tất cả đều là ngụy trang sao? Đột nhiên, trong lòng thậm chí có chút đau lòng?




      “Vậy nhị ca đâu?” Đại ca với như vậy, còn nhị ca kia làm gì.




      “Nhị ca tựa hồ có bí gì đó, tuy nhiên bảo mật cực kỳ tốt, cơ bản có ghi lại, ta cũng mất công sức rất lớn mới đạt được tin tức này, thế nhưng cụ thể là cái gì ta cũng biết.” Lúc lời này, Du Du thậm chí có chút xấu hổ.




      Dương Hiểu Đồng cũng ràng, Du Du tra được, xem ra công việc này thực rất bí “Vậy còn Trương Quốc Thanh?”




      “Trương Quốc Thanh là tổng giám đốc công ty phụ thuộc Nghiêm gia, phụ trách phương diện ngọc thạch, bọn họ thu mua ngọc thạch số lượng lớn, cũng có vài cửa hàng ngọc thạch, tuy nhiên ta cảm thấy trong này có chút giả mạo, sau này ở cùng Nghiêm Tuấn Trạch ngươi cẩn thận chút là được.”
      Tôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :