1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cực phẩm sư huynh triền không ngớt - Nhuận Nguyệt Thần (c90)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 49: Khôi phục dung mạo (3)

      Hoả Diệu cùng Giang Mạt Hàn vừa đứng vững, chỉ thấy Hoa Phiêu Miểu muốn vận chuyển khinh công, bay nhanh li khai, ở phía trước còn xoay người cho bọn cái ánh mắt khiêu khích.

      “Lão tinh, ngươi là lão biết xấu hổ!” Hoả Diệu lớn tiếng rít gào, đáng tiếc Hoa Phiêu Miểu sớm có bóng dáng.

      Giang Mạt Hàn bình tĩnh, ánh mắt dày đặc nhìn ngưởi giữ cửa, cả người người giữ cửa đánh rùng mình cái, cảm thấy khổ thán, đảo chủ này vừa , hai cái tiểu hài tử này đem tức giận đổ người mình ?

      Thường thường đều là như vậy, nghĩ cái gì đến cái đó! Hoả Diệu cùng Giang Mạt Hàn từng bước tới gần người giữ cửa, Hoả Diệu giận dữ gầm lên, khuôn mặt nhắn lại hung ác, điểm đáng cùng tính trẻ con, “Ngươi khẳng định biết! , tiểu thiếu chủ các ngươi đâu!”

      “Ta… biết…” Người giữ cửa khoảng chừng ba mươi tuổi, nhưng tại tuổi tác lại phải phương thức quyết định địa vị, hiển nhiên cho dù người giữ cửa so với hai hài tử trước mắt lớn thêm vài năm, đều thể có chút sợ hãi lên.

      Hoả Diệu nheo lại ánh mắt, từ trong lòng xuất ra ba cái phi đao, người giữ cửa toàn thân cứng đờ, muốn trốn, lại phát mình bị điềm huyệt.

      Hoả Diệu dùng tốc độ nhanh nhất điểm trúng huyệt đạo người giữ cửa, tặc tặc cười, nhanh bắn ra phi đao trong tay.

      Người giữ cửa hoảng sợ nhìn phi đao tới gần chính mình,thời điểm lúc trán đổ mồ hôi lạnh, bên tai trận gió thổi qua, tóc hai bên mặt đều bị cắt, mỗi phi đao đều cắm búi tóc.

      Hoả Diệu cười cực kì phúc hắc, nhíu mày uy hiếp :” Lần sau cắt xuống phải là búi tóc đơn giản như vậy!”

      Hoả Diệu chỉ vào lỗ tai thể nhúc nhích của người giữ cửa, hí mắt cười :” Vốn là muốn đem phi đao thứ nhất cắt tai trái! Phi đao thứ hai hẳn là đem cắt tai phải! Về phần cái phi tiêu thứ ba thôi…” Hoả Diệu kéo dài thanh , điểm khởi mũi châm ở trán người giữ cửa ấy tay chỉ qua lại, trầm cười :” Hẳn là xẹt qua sọ não, đem toàn bộ sọ não đổ xuống dưới! Nghe người man tộc thích ăn nhất chính là não, đầu tiên là đem sọ não lấy ra, sau đó đem óc từ trong moi ra, lần lại lần chậm rãi nhấm nháp! biết não của ngươi, người man tộc có thể có hứng thú hay ? Có phải hay cũng lần lại lần…”

      Người thủ vệ sợ tới mức nhắm hai mắt lại, lớn tiếng ngắt lời :” Đừng nữa! Ta ta ! Tiểu thiếu chủ dẫn sư đệ Ngũ Độc đảo!”

      Hoả Diệu thực được mưu cười, nhíu mày nhìn về Giang Mạt Hàn, “Chúng ta Ngũ Độc đảo tìm sư đệ!” xong, vừa vừa thầm:” Luôn luôn tiếng liền đem sư đệ mang , lần này nhất định phải làm cho Hoa Lạc Ly nghiệt kia chịu chút đau khổ!”

      Khoé miệng Giang Mạt Hàn run rẩy, cảm thấy đối với Hoả Diệu phúc hắc lại có nhận thức hoàn toàn mới! người vì đạt được mục đích mà từ thủ đoạn!
      Tiếp theo chương 49

      Bên ngoài Ngũ Độc đảo là mảng lùm cây, muốn đến chỗ sâu trong đảo, phải càng thêm khó khăn, đó cũng là lý do vì sao vô số người biết vị trị cụ thể Ngũ Độc đảo, nhưng cũng có cách nào diệt trừ người Ngũ Độc Tán.

      Hoa Lạc Ly nhìn lùm cây trước mắt hơi hơi nhíu mày, kỳ cũng là lần đầu tiên đến Ngũ Độc đảo, lúc trước là Kiềm Hạt thúc thúc tới Hắc Long đảo bái kiến gia gia, chứ ra chưa bao giờ tới chỗ ở Kiềm Hạt thúc thúc.

      vào như thế nào?” Tiêu dao bĩu môi, bấc đắc dĩ hỏi.

      Hoa Lạc Ly trầm mặc lâu, mâu quang sáng ngời, từ trong lòng lấy ra mồi lửa, cười :” Chúng ta cần vào, chỉ cần làm cho người bên trong biết chúng ta đến đây là được!” xong, nhanh chóng đốt lùm cây.

      Khói dày đặc dâng lên, ánh lửa văng khắp nơi, Hoa Lạc Ly cùng Tiêu Dao lại thảnh thơi ngồi ở bên tảng đá.

      “Người nào muốn sống, dám thiêu Ngũ Độc đảo chúng ta!” cái thanh bạo ngược lớn giọng .

      Nghe tiếng Hoa Lạc Ly nheo lại ánh mắt, muốn ra người tới là ai, thực bình tĩnh trả lời:” Hắc Long đảo ta đều dám thiêu, huống chi là Ngũ Độc đảo! Béo Thiềm Thừ thúc thúc!”

      Từ trong ánh lửa ra là người nam nhân thấp bé, chung quanh ánh mắt vòng màu đen nổi lên, chân mang giày vải lộ ra ngón chân, ngón chân phía cuối màu đen đậm, như là màu sơn móng tay, thân thể mập mạp, làn da thô ráp, đầu to dài, đôi môi dày, mặc kiện quần áo màu vàng nâu, có hoa văn màu rám nắng theo quy tắc.

      Béo nam nhân kinh ngạc nhìn Hoa Lạc Ly, dùng sức nhu nhu ánh mắt, kinh ngạc :” Tiểu thiếu chủ?”

      Khóe miệng Hoa lạc Ly gợi lên, nhíu mày trêu tức :” Nhều năm như vậy! Béo Thiềm Thừ thúc thúc điểm cũng thay đổi! vẫn là béo như vậy! Càng ngày càng giống người dưỡng độc Thiềm Thừ!”

      Vừa nghe lời trêu tức này, béo Thiềm Thừ xác định thân phận đối phương, phi phác tiến lên muốn ôm cổ Hoa Lạc Ly, thông minh của Hoa Lạc Ly lên, cười khổ :” Ngươi vẫn cho ta là giống lúc ba tuổi sao?”

      Trong đầu Hoa Lạc Ly lên đoạn thời gian trước, khi béo Thiềm Thừ này thấy mình liền đem chính mình ôm lấy, dùng cặp môi dày kia hôn mặt mình, tuy rằng biết đây là phương thức béo Thiềm Thừ tỏ ra thương, nhưng là toàn thân Hoa Lạc Ly khỏi rung rung chút, đoạn kí ức này vĩnh viễn cần nhớ tới là tốt nhất!

      Béo Thềm Thừ hàm hậu ngốc nghếch nở nụ cười, dùng sức vỗ vỗ bả vai hoa Lạc Ly, tán thưởng cười :” Tám năm thấy, tiểu thiếu chủ càng ngày mạnh hơn! Có thể nhìn thấy tiểu thiếu chủ, kia có thể thân mình tiểu thiếu chủ khỏi ? Lão bất tử Giang Thương kia đúng là y thuật cao minh!”

      Nghe được đối phương kêu gia gia là lão bất tử, Tiêu Dao vọt tới trước mắt béo Thiềm Thừ, tức giận :” Ngươi dựa vào cái gì kêu ông nội ta là lão bất tử! Thối cóc!”

      “Xú tiểu tử nên láo, cút qua bên!” Béo Thiềm Thừ vung quyền qua.

      Hoa Lạc Ly tay kéo đến Tiêu Dao vào trong lòng, nhíu mày :” Xú sư đệ, có việc gì ?”

      Tiêu Dao lắc lắc đầu, chỉ muốn tiếp tục cùng thối cóc kia tính sổ, Hoa Lạc Ly lại đạm cười :” cùng sư phụ có chút mâu thuẫn, cũng thể trách !”

      Hoa Lạc Ly lãnh mâu nhìn về béo Thiềm Thừ, trầm giọng :” Lão bất tử tại trong miệng ngươi cứu tiểu thiếu chủ ta, hơn nữa là sư phụ ta, về sau thể tôn kính!”

      Béo Thiềm Thừ hơi sửng sốt, có cảm giác được tiểu thiếu chủ thay đổi, tiểu thiếu chủ năm đó buồn bực vui, ít thế nhưng giờ lại trở nên khí phách, cũng sáng sủa ít, hẳn là có quan hệ với cuộc sống tại Thần Y cốc ? Béo Thiềm Thừ là cái người thông minh, biết thân phận Giang thương tại thay đổi, là ân nhân cứu mạng cùng sư phụ tiểu thiếu chủ, liền cười :” muốn gọi, gọi là Giang Thương chắc có thể?”

      Hoa lạc Ly gật đầu, giới thiệu :” Đây là sư đệ ta Tiêu Dao!”

      Béo Thềm Thừ nhíu mày, có chút ghét bỏ :” cái xú tiểu tử như vậy, như thế nào xứng làm sư đệ tiểu thiếu chủ! Ánh mắt giang Thương mù? Làm sao có thể thu cái xú tiểu tử như vậy làm đồ đệ?

      Sắc mặt Hoa Lạc Ly trầm xuống, ánh mắt lạnh lẽo nhìn béo Thiềm Thừ, trầm giọng :” Chỉ có ta có thể xấu, người khác đều thể!”

      Béo Thiềm Thừ kinh ngạc nhìn về phía Tiêu Dao, lại nhìn tiểu thiếu chủ, xấu hổ cười :” Cũng đúng, sư đệ tiểu thiếu chủ, cho dù xấu, cũng phải béo Thiềm Thừ có thể !”

      Hoa Lạc Ly cười , béo Thiềm Thừ này tuy rằng chuyện nghe tốt, nhưng lại là người trực tiếp sảng khoái, tuy rằng nhiều khi thích thân mình, nhưng cũng là người tình thương mình, dù sao mọi người trong Ngũ Độc Tán là do gia gia tự tay bồi dưỡng, tuy rằng trừ bỏ Kiềm Hạt bên ngoài cũng phải là đồ đệ gia gia chính thức thu vào môn hạ, nhưng cũng coi như là trưởng bối của mình, cũng thể hoàn toàn đem đối đãi như thủ hạ Hắc Long đảo.

      Hoa Lạc Ly vỗ vỗ bả vai Tiêu Dao, cười đạm giới thiệu :” Đây là béo Thiềm Thừ, người thứ nhất trong Ngũ Độc Tán.”

      Tiêu Dao tình nguyện gật đầu, bởi vì đối phương tôn trọng gia gia, Tiêu Dao tự nhiên cũng có cho người khác sắc mặt hoà nhã.

      Béo Thiềm Thừ có chút xấu hổ nhìn tiểu hài tử trước mặt, ánh mắt đứng lại ở bớt mặt tiểu hài tử hồi lâu, ngạc nhiên :” đúng, thứ này phải bớt!”

      Mâu quang Hoa Lạc Ly sáng ngời, cười :” Béo Thiềm Thừ thúc thúc quả nhiên là cao thủ ngoạn độc! Thứ này xác thực phải bớt mà là độc kí!”

      “Độc kí?” Tay béo Thiềm Thừ điểm điểm ngón tay, nhìn nhìn Tiêu Dao trầm giọng hỏi:” Tiêu Dao ngươi bảy tuổi ?”

      Tiêu Dao thản nhiên gật đầu.

      Sắc mặt béo Thiềm Thừ vẻ nghiêm trọng lên, thấp giọng hỏi :” Tiểu thiếu chủ, biết ngươi tiến đến Ngũ Độc đảo là vì chuyện gì?” Chương 50: Khôi phục dung mạo (4)

      “Sao lại thế này? Mập Thiềm Thừ, kêu ngươi ra dập tắt lửa, lửa này như thế nào càng dập càng lớn?” cái thanh cực kỳ mị vang lên, từ giữa bụi cây từng đàn rắn ra, rắn phun nọc độc thế nhưng lại đem lửa các lùm cây đều dập tắt.

      nữ tử mặc lục y nữ tử chậm rãi đến, dáng người cao gầy, chỗ làn váy xẻ tà cơ hồ lộ ra cả mông, mọi thứ bên trong đều như như .

      “Lục Xà Nữ, ngươi tới xem, tiểu thiếu chủ, tiểu thiếu chủ trở lại!” Mập Thiềm Thừ cười tặc tặc chỉ chỉ Hoa Lạc Ly.

      Hoa Lạc Ly toàn thân cứng đờ, cư nhiên theo bản năng hướng đến trốn phía sau lưng Tiêu Dao, thanh khẽ run :” Xú sư đệ, sư huynh giúp đỡ ngươi ít chuyện, hôm nay sư huynh gặp nạn, ngươi cần phải giúp ta chặn, trăm ngàn đừng cho nữ nhân kia tới gần ta!”

      Ánh mắt Lục Xà Nữ chậm rãi chuyển qua người Hoa Lạc Ly, ánh mắt sửng sốt, miệng liền gợi lên chút mị mỉm cười:” Ta tiểu thiếu chủ chúng ta lớn lên tất nhiên là cái mỹ nam! nghĩ tới tám năm thấy, so với trong tưởng tượng của ta còn nghiệt hơn!” Vừa , nàng vừa bên lắc lắc thắt lưng xinh đẹp như liễu tiến đến.

      Tiêu Dao có thể cảm giác được Hoa Lạc Ly sau lưng thực bất an, Hoa Lạc Ly tuy bất an nhưng rất ít, Tiêu Dao mờ mịt nhìn phía nữ nhân xinh đẹp tới, cảm thấy nghi hoặc khó hiểu, rốt cuộc là cái dạng nữ nhân gì có thể làm cho Hoa Lạc Ly sợ hãi như vậy nha? Nhìn qua thể nào doạ người a? Còn nhìn rất đẹp a!

      Lục Xà Nữ tới trước mặt Tiêu Dao, gặp Tiêu Dao cản trở mình, có chút hờn giận :” Tiểu oa nhi nhường chút!”

      Tiêu Dao lắc lắc đầu, chặn Lục Xà Nữ, nghi hoặc :” Ngươi là ai? Vì sao muốn gặp sư huynh ta?” Đến thời khắc mấu chốt, Tiêu Dao lại trăm phần trăm giúp người nhà.

      “Sư huynh ngươi?” Khoé miệng Lục Xà Nữ tươi cười thêm vài phần mị, thế nhưng tay sờ sờ mặt Tiêu Dao, thanh tiếc hận :” Đáng thương tiểu oa nhi, kỳ nếu có bớt này, cũng là cái mỹ nam, chính là đáng tiếc! Xấu như vậy, ở lại đời chỉ sợ là chịu khổ, chẳng bằng uy rắn của ta!” Lục Xà Nữ chuyện hết sức nhàng, trong tay áo phát ra đạo khói trắng, đột nhiên vô số độc xà hướng tới Tiêu Dao tập kích đến.

      Hoa Lạc Ly nghĩ muốn bảo vệ Tiêu Dao, ai ngờ Lục Xà Nữ đột nhiên xuất ở trước mặt, căn bản thể bứt ra giúp Tiêu Dao.

      “Cút ngay!” Hoa Lạc Ly cảm thấy lo lắng, tiếng bạo ngược, dùng hết toàn lực đem Lục Xà Nữ đẩy ngã.

      Lục Xà Nữ ăn đau nhu nhu đầu gối, ra vẻ đáng thương :” Tiểu thiếu chủ à, như thế nào vừa mới thấy mặt liền đối với vú nuôi tốt như thế? Đừng quên, ngươi có làn da tốt như vậy là do uống sữa của vú nuôi mới có thể!”

      Hoa Lạc Ly quan tâm Lục Xà Nữ, phi thân nằm người Tiêu Dao, rắn tuỳ ý bò đến người Hoa Lạc Ly, cắn lưng .
      Tiếp theo chương 50

      Hoa Lạc Ly quan tâm Lục Xà Nữ, phi thân nằm người Tiêu Dao, rắn tuỳ ý bò đến người Hoa Lạc Ly, cắn lưng .

      Lục Xà Nữ kinh hãi, tay liền lấy mảnh lá liễu bên hông, dùng sức thổi, xà này liền toàn bộ lui xuống.

      Lục Xà Nữ lo lắng từ trong lòng xuất ra viên thuốc nhét vào trong miệng Hoa Lạc Ly, chỉ trích :” Thằng nhóc con, ngươi đây là muốn chết? Xú oa nhi này đáng giá đến nỗi ngươi muốn sống sao?”

      Hoa Lạc Ly vẫn chưa để ý tới Lục Xà Nữ, khoanh chân mà ngồi, sau khi ăn xong giải dược có gì đáng ngại, nhưng vẫn cần vận khí điều trị mới cần lo lắng.

      Lục Xà Nữ gặp Hoa Lạc Ly khoanh chân mà ngồi, cũng lại ngừng, chuyển mâu hung tợn nhìn về phía Tiêu Dao, vừa nhìn thấy lại kinh sợ, đứa này lúc nãy được mình hạ Độc Linh Tán, người chỉ cần trúng độc này liền trở thành đồ ăn cho rắn, rắn của mình tất nhiên độc tính càng nhiều, nhưng là vật này tại cư nhiên chút tình đều có.

      “Sao lại thế này? Lục Xà Nữ hết sức kinh ngạc, Mập Thiềm Thừ đến bên người nàng, bám vào bên tai nàng giọng than thở :” Còn nhớ đứa trẻ kia bảy năm trước trúng độc ?”

      Lục Xà Nữ ngẩn ra, lại cẩn thận nhìn về phía tiểu hài tử mặt có cái bớt, khẽ run :” Thứ này phải bớt, là độc ký, đứa này bảy tuổi?”

      Mập Thiềm Thừ ngưng trọng gật đầu.

      Ánh mắt Lục Xà Nữ hoảng loạn cả lên, theo bản năng giữ chặt cánh tay Mập Thiềm Thừ mượn lực đứng vững, thấp giọng :” Trách được độc ta đối với vô dụng! tại làm sao bây giờ?”

      “Hành tuỳ theo hoàn cảnh, có lẽ đứa này cái gì cũng biết! Đợi chút lại hỏi lão đại!” Mập Thiềm Thừ giọng .

      Tiêu Dao mờ mịt nhìn Lục Xà nữ cùng Mập Thiềm Thừ trước mặt, bọn họ to cái gì đó, nhưng là vì thanh hơi , chính mình căn bản cũng nghe ràng lắm.

      Hoa Lạc Ly thở dài ra hơi, chậm rãi đứng lên, Tiêu Dao bay nhanh lại đỡ lấy , Hoa Lạc Ly khoác tay áo :” cần, ta sao.”

      Tiêu Dao có chút được tự nhiên thu hồi tay,bĩu môi :” Rắn này căn bản dám cắn ta, ngươi cần phải làm như vậy.” Rắn này nếu như cắn về phía mình, vừa định cắn tự nhiên liền chạy, việc này là do trước kia khi hái thuốc ở Thần Y cốc phát , rắn độc căn bản là dám cắn mình.

      Hoa Lạc Ly nhíu mày, thanh tức giận :” Cho dù rắn cắn ngươi, nhưng chúng nó uy hiếp đến an toàn của ngươi, ta vẫn bảo vệ ngươi, là ta mang ngươi đến Ngũ Độc đảo, tất nhiên muốn đem ngươi bình an trở về!” Hoa Lạc Ly cảm thấy có chút buồn bực, chính mình muốn sống lại cứu vật này, nàng chẳng những cảm ơn mình, lại còn có ý chính mình xen vào việc người khác!

      Tiêu Dao hơi hơi chu miệng, biết Hoa Lạc Ly có chút tức giận, nàng cũng biết lời của mình có chút quá đáng, nhưng là mình lại tức hành vi bất chấp tất cả liều chết cứu mình của , tuy biết rằng là vì bảo hộ chính mình, nhưng là mình lại cần vì bảo hộ cho mình mà chết, đến cùng cũng là hi vọng bị tổn thương, có lẽ cũng giống như muốn làm cho chính mình bị thương tổn, dù sao là sư huynh mình, chính mình sớm đem làm thân nhân, ai lại hi vọng thân nhân bởi vì mình mà bị thương.

      Tiêu Dao lôi kéo ống tay áo Hoa Lạc Ly, rất được tự nhiên :” Về sau cần bởi vì bảo hộ ta mà muốn sống, ta cũng cảm kích, cho nên cần cứu ta mà xem thường chính mình mà bị thương, biết ?”

      Lời này tuỳ rằng rất giống như là oán giận, nhưng là Hoa Lạc Ly lại nheo lại ánh mắt, căn cứ hiểu biết của mình, vật mát, hẳn là lo lắng cho mình ? Hoa Lạc Ly theo bản năng sờ mặt Tiêu Dao, cười :” Yên tâm, về sau ta tuyệt đối bị thương, dù phải bảo vệ ngươi, cũng làm cho chính mình bị thương!”

      Lục Xà Nữ ở bên hơi hơi nheo lại ánh mắt, khẽ với Mập Thềm Thừ:” Tiểu thiếu chủ đối với đứa này tựa hồ thực bình thường.”

      Mập Thiềm Thừ tắng mắt liếc Lục Xà Nữ cái, thấp giọng :” Này phải vô nghĩa sao? Mọi người có mắt đều nhìn ra được, người chút suy nghĩ cứ như vậy muốn uy rắn, cảm tình phải giống với bình thường!”

      Lục Xà Nữ cau mày :” Năm đó đứa trong tả lót kia, ta nhớ hình như là .”

      Nghe vậy, Mập Thiềm Thừ tựa hồ cũng như nhớ được cái gì, nhíu mày :” Ngươi vừa như vậy, ta giống như cũng nhỡ đó là , da thịt tế nộn, bộ dáng ăn tốt lắm!”

      Hoa Lạc Ly lỗ tai rất thính, sớm đem Mập Thiềm Thừ cùng Lục Xà Nữ ở bên thầm lọt nghe tất cả vào trong tai, hơi hơi nheo lại ánh mắt, khoé miệng tà tà giơ lên, trách được ngay cả sư phụ giải được độc này, nguyên lai là độc của Ngũ Độc Tán, là may, tìm được bọn họ!

      Tiêu Dao trắng mắt liếc cái hai người ở bên kia thầm, tức giận :” Hoa Lạc Ly, hai người bên kia cái gì? thầm dứt!”

      Hoa Lạc Ly nhíu mày cười :” Cùng ngươi có liên quan.”
      Phong Vũ Yênlinhdiep17 thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 51: Khôi phục dung mạo (5)

      “Cùng ta có quan ?” Tiêu Dao vẻ mặt mờ mịt.

      Hoa Lạc Ly nhàng vuốt ve má phải Tiêu Dao, khẽ cười :” Cùng độc ký của ngươi có quan hệ! Ngươi yên tâm, lần này chúng ta tìm đúng người, độc của ngươi nhất định có thể giải!”

      Lục xà nữ gặp Hoa Lạc Ly muốn khỏi hẳn, tiến lên trái sờ sờ mặt Hoa Lạc Ly, phải sờ sờ ngực Hoa Lạc Ly, vẻ mặt bất đắc dĩ cùng bi ai :” Ta tiểu thiếu chủ, nhìn thấy vú nuôi liền sợ hãi như vậy? Muốn tránh ở phía sau cái tiểu oa nhi?”

      Khi Hoa Lạc Ly còn là em bé, nương bởi vì sữa đủ, luôn uy Hoa Lạc Ly ăn no, lớn lên là do Lục Xà Nữ uy sữa.

      Lục Xà Nữ lúc trước phải là người chi nhất trong Ngũ Độc Tán, nàng từng có tâm nghi người, hơn nữa đến chết sống lại, muốn làm uyên ương hí thuỷ, sau khi thất thân cho người nọ, mới biết đến chết sống lại chỉ có mình mình thôi, nam nhân kia sớm có thê, chẳng qua đem nàng thành biết gì để lừa thôi.

      Kế tiếp Lục Xà Nữ sinh con, nam nhân kia bởi vì thê tử thể sinh được đứa mới ra ngoài gieo giống, Lục Xà Nữ lúc ấy biết võ công, cũng biết ngoạn độc, có năng lực bảo hộ đứa , đứa bị nam nhân kia đoạt mất.

      Nguyên lai Lục Xà Nữ có tỷ tỷ Thanh Xà Nữ là người của Ngũ Độc Tán, Thanh Xà Nữ nuôi dưỡng loại mãng xà vô cùng kịch độc, mãng xà có mang độc cơ hồ là tồn tại, nhưng Thanh Xà Nữ lại bồi dưỡng ra con, xà vốn là lãnh huyết, giống chó mèo còn có thể nhận thức chút nhân khí, đối với xà nó là vô dụng, nó căn bản nhớ chủ nhân, chỉ nhớ ít luật, Thanh Xà Nữ quá mức lo lắng bồi dưỡng mãng xà, cuối cùng lại vì con mãng xà độc kia quấn quanh mà chết.

      Muốn thành người trong Ngũ Độc Tán phải là việc dễ làm, chỉ có người có thiên phú mới có tư cách, có lẽ là do dòng máu giống tỷ tỷ, nàng liền rất nhanh nắm giữ đươc luật khống chế xà, Kiềm Hạt liền bồi dưỡng nàng trở thành người nối nghiệp của Thanh Xà Nữ.

      Biết ngoạn độc, có võ công, muốn tìm người nam nhân phụ lòng kia báo thù, muốn tìm về đứa , nhưng biển người mờ mịt, nam nhân kia tựa hồ ở trong nhân gian bốc hơi, tìm được , tính cách nàng cũng trở nên cổ quái.

      Bao nhiêu năm rồi, nàng vẫn còn tiếp tục tìm, đáng tiếc vẫn luôn tìm thấy.

      Kỳ Lục Xà Nữ rất thương Hoa Lạc Ly, ai từng là mẫu thân mất đứa đều chịu nổi, nếu phải trở thành vú nuôi Hoa Lạc Ly, mượn tiểu oa nhi Hoa Lạc Ly để quên mất đau đớn về đứa con, nếu như vậy chỉ sợ hôm nay cũng có Lục Xà Nữ, có lẽ năm đó nàng có thể sớm buồn bực mà chết.

      Hoa Lạc Ly sở dĩ nhìn đến Lục Xà Nữ liền bỏ chạy, nguyên nhân lớn nhất chính là Lục Xà Nữ thích trêu đùa mình, mỗi lần gặp mắt đều quấn quít chính mình hỏi, tiểu thiếu chủ, có muốn uống sữa hay ?

      Nghĩ đến đó, Hoa Lạc Ly liền rùng mình, theo bản năng lại trốn tránh phía sau lưng Tiêu Dao, tuy rằng thời gian mình cai sữa lâu, cũng chưa từng gặp người khác nhắc lại, Hoa Lạc Ly có chút sợ hãi Tiêu Dao biết liền gièm pha mình, bả đầu khỏi cúi thấp xuống.

      Lục Xà Nữ gặp bộ dáng thẹn thùng của Hoa lạc Ly, khỏi cười phá lên, “Tiểu thiếu chủ, vú nuôi cũng giễu cợt chuyện trước đây của ngươi! Đến, hảo hảo cấp vú nuôi nhìn xem, tám năm, nghĩ tới gnươi trưởng thành lại tuấn mỹ như vậy!”

      Tiêu Dao đẩy Hoa Lạc Ly ra, nghi hoặc hỏi:” Người này là vú nuôi của ngươi?”

      Hoa Lạc Ly tình nguyện gật đầu, tình nguyện tiêu sái qua.

      Lục Xà Nữ phen đè lại bả vai Hoa Lạc Ly, tán cười :” Bả vai thực bền chắc! sai! sai!”

      Tiếp đó vỗ ngực Hoa Lạc Ly, “Cơ ngực thực phát triển! sai! sai!”

      Lại vỗ đến mông Hoa lạc Ly, tặc tặc cười :” Mông rất lớn! sai! sai!”

      Hoa Lạc Ly mặt liền đỏ bừng, chỉ biết vú nuôi tuyệt chuyện tốt, có chút đáng thương cùng uỷ khuất nhìn về phía Tiêu Dao.

      Tiêu Dao gắt gao mím môi, đột nhiên thấy mâu quang đáng thương của Hoa lạc Ly, cuối cùng nhịn được ha ha phá lên cười, nghĩ tới có ngày Hoa Lạc Ly cũng bị như vậy, bị người khác trêu chọc vô lực phản kháng! Rốt cuộc cũng biết vì sao Hoa Lạc Ly lại thích trêu chọc người khác, đây là do vú nuôi bồi dưỡng !

      “Tiểu thiếu chủ, hôm nay đến Ngũ Độc đảo chúng ta, là tới xem vú nuôi ta ?” Lục Xà Nữ ra vẻ bộ dáng thụ sủng nhược kinh.*

      *Thụ sủng nhược kinh: Được sủng mà lo sợ.

      Hoa Lạc Ly cùng Lục Xà Nữ rớt ra khoảng cách an toàn, trầm giọng :” Ta là tìm Kiềm hạt thúc thúc.”

      “Tìm lão đại? Có chuyện gì?” Lục Xà Nữ nghe vậy liền hứng thú.

      Hoa Lạc Ly hơi hơi nheo lại ánh mắt, cực kỳ khinh bỉ :” Vú nuôi hẳn là biết ta là vì cái gì mà đến.” xong, ra ý bảo nhìn về phía Tiêu Dao.

      Lục Xà Nữ nháy mắt hiểu , nhíu mày :” Lời vừa nãy của ta cùng Mập Thiềm Thừ, ngươi đều nghe thấy được?”

      Hoa Lạc Ly gật đầu, trầm giọng :” Ta muốn các ngươi giải độc cho nàng.”

      Lục Xà Nữ nhìn về phía Mập Thiềm Thừ, Mập Thiềm Thừ tiến lên cười :” Vào đảo , lão đại nhìn thấy tiểu thiếu chủ nhất định cao hứng!”

      Khoé miệng Hoa Lạc Ly hơi hơi gợi lên, dắt tay bé của Tiêu Dao, ôn nhu cười :” Ngoan ngoãn theo ta, những thứ kia đều có độc, được chạm loạn vào.”

      Tiêu Dao bĩu môi, khẽ gật đầu. Tầm nghĩ: chỉ sợ chính mình là thứ độc nhất! Tuy rằng trong lòng nghĩ như thế, nhưng dù sao cũng là hảo ý của Hoa Lạc Ly, nàng vẫn cự tuyệt.

      Lục Xà Nữ híp mắt nhìn hai người nắm tay, lại sảng khoái xác nhận đứa trẻ này tuyệt đối là cái nữ oa nhi năm đó!
      Tiếp theo chương 51

      Giữa Ngũ Độc đảo có xây dựng toà nhà đỉnh nhọn hình tháp, Lục Xà Nữ mang theo Tiêu Dao cùng Hoa Lạc Ly tiến vào toà nhà hình tháp, toà nhà hình tháp được thang cuốn quanh lên lầu, vòng lại vòng lên, Tiêu Dao nhìn thiếu chút nữa choáng váng đầu.

      Rốt cuộc đến đỉnh tháp, người gác cửa là hai người diện mạo rất kỳ quái.

      Cửa bên trái là người nam tử rất cao, nam tử cao đến quỷ dị, cao đến ngang bằng cánh cửa, nam tử này toàn thân kiện trường bào áo da đỏ, đứng ngã trái ngã phải, từng cái đốt ngón tay đều giống như khó có thể khống chế, mặt rất dài, răng hô, xấu vô cùng, rất giống con rết.

      Cửa bên phải là nam tử có dáng người nhắn, thân y phục màu xám, chiều cao hơi thấp, tứ chi nhắn, hai bàn tay còn làm ra vẻ kỳ quái, khuôn mặt tựa như bánh lớn, vẫn là cái loại bánh lớn quá bị người nhào nặn, cực kì buồn cười. (Chuối: Hai đoạn miêu tả này ta làm hoài vẫn ko được mượt, các nàng thông cảm giùm ta >”<)

      Hoa Lạc nhìn ra kinh ngạc trong mắt Tiêu Dao, thấp giọng giải thích :” Bên trái là Trường Ngô Công, bên phải là Biển Thạch Sùng, bọn họ vốn phải như thế, bị như vậy là luyện loại độc công, nội lực xảy ra dị biến, thân thể cũng trở nên kì quái, giống như động vật họ cần khi luyện độc công.”

      Tiêu Dao cái hiểu cái gật đầu.

      Lục Xà Nữ bám vào Trường Ngô Công vài câu tí tách bên tai, Trường Ngô Công kích động :” ?”

      Lục Xà Nữ gật đầu cười , “ ra ngươi so với ta càng thương .”

      Trường Ngô Công vọt tới trước người Hoa Lạc Ly, đánh giá từ xuống dưới nửa ngày, “Tiểu thiếu chủ? Ngươi khỏi hẳn? Hao suyễn lại tái phát sao?” Nhớ ngày đó chính mình ôm tiểu thiếu chủ chơi đùa, nhưng là vì chính mình rất cao, khi ôm lực đánh vào quá lớn, làm tiểu thiếu chủ mỗi lần đều tái phát hao suyễn, mâu trung Trường Ngô Công lên nồng đậm lo lắng.

      Hoa Lạc Ly hơi hơi gợi lên khoé miệng, ôn nhu cười :” Trường Ngô Công thúc thúc, ta hoàn toàn khỏi hẳn, ngươi cần lại sợ mỗi lần ôm ta mà tái phát thở hổn hển.”

      Biển Thạch sùng tiến lại, vẻ mặt tin :” Tiểu thiếu chủ? là ngươi?”

      Hoa Lạc Ly khẽ cười :” Biển Thạch Sùng thúc thúc, ai dám mạo nhận tiểu thiếu chủ Hắc Long đảo?”

      “Ha ha, cũng đúng!” Biển Thạch Sùng hàm hậu nở nụ cười.

      “Trường Ngô Công, Biển Thạch Sùng, vì sao bên ngoài ầm ĩ như vậy!” thanh trầm thấp lại ôn nhu từ trong phòng vang lên.

      Trường Ngô Công cùng Biển Thạch Sùng vừa muốn trả lời, Hoa Lạc Ly lại làm cái động tác cấm .

      Cửa bị chậm rãi đẩy ra, Kiềm Hạt lãnh mâu nhìn lại, hơi hơi sửng sốt.

      “Lạc Ly?” Kiềm Hạt nghi hoặc hỏi.

      Hoa Lạc Ly cười khổ :” Vẫn là Kiềm Hạt thúc thúc nhãn lực tốt nhất, liếc mắt cái liền nhận ra ta.”

      Kiềm Hạt là đồ đệ Hoa Phiêu Miểu, cho nên cũng cần gọi Hoa Lạc Ly là tiểu thiếu chủ, sủng nịch cười :” nghĩ ới tám năm thấy, ngươi trưởng thành lớn như vậy! Cùng cha… Ngươi rất giống nhau!” Kiềm Hạt biết đứa này kiêng kị người khác cùng nương giống nhau, cho nên Kiềm Hạt đem lời chyển thành cùng cha giống nhau.

      Tiêu Dao nghi hoặc nhìn người mang võ trang hạng nặng trong phòng này, người trước mắt quanh thân khoác áo giáp màu đen, hai tay mang theo thiết thủ bộ, đầu mang mũ giáp chỉ lộ ra ánh mắt

      Kiềm Hạt chú ý tới ánh mắt Tiêu Dao, nhìn lại về phía Tiêu Dao, nghi hoặc hỏi:” Đây là?”

      “Còn có giới thiệu đâu, này là sư đệ ta Tiêu Dao.” Hoa Lạc Ly cười đạm giới thiệu, ngược lại với Tiêu Dao:” Đây là đồ đệ ông nội ta, cũng là người đứng đầu Ngũ Độc Tán, Kiềm Hạt thúc thúc.”
      Chương 52: Khôi phục dung mạo (6)

      Tiêu Dao có lễ gật đầu, tấp giọng hỏi :” Ta cũng gọi là Kiềm Hạt thúc thúc sao?”

      Kiềm Hạt ngẩn người, ánh mắt nheo lại nhìn độc ký má phải đứa phía trước, tựa hồ đoán được dụng ý Hoa Lạc Ly đến đây, tay lấy mũ giáp đội đầu xuống, lộ ra khuôn mặt cực kỳ uy vũ, mắt mí nhìn mê người lại lộ ra vài phần ôn nhu, ôn nhu cười :” Dao nhi, ngươi cùng Hoa Lạc Ly là sư huynh đệ, tự nhiên cũng có thể gọi ta là Kiềm Hạt thúc thúc.”

      Ánh mắt Tiêu Dao ngưng lại, vốn thấy người này đội mũ giáp, còn tưởng rằng trưởng thành so với bọn Trường Ngô Công còn khó coi hơn, lại nghỉ rằng lại đẹp như vậy, hơn nữa điểm cũng giống Kiềm Hạt trong truyền thuyết doạ người, ngược lại còn có bộ dáng thực ôn nhu.

      “Kiềm Hạt thúc thúc.” Tiêu Dao ngoan ngoãn kêu.

      Kiềm Hạt nheo lại ánh mắt, tựa hồ thực thích Tiêu Dao như vậy kêu mình, ngược lại mở ra ám cách phía sau, lấy ra cái hòm hắc bạch giao nhau, đem hòm giao cho Tiêu Dao, ôn nhu :” Đây là lễ vật gặp mặt Kiềm Hạt thúc thúc đưa cho ngươi, ta nghĩ ngươi hẳn thích.”

      Tiêu Dao có chút ngượng ngùng khoác tay áo :” Gia gia qua thể tuỳ tiện thu gì đó của người khác.” Lần đầu gặp mặt, làm sao có thể tuỳ tiện lấy của người khác này nọ, tuy rằng thúc thúc này nhìn qua tốt lắm.

      lúc Tiêu Dao thoái thác hết sức, Hoa Lạc Ly lại tiến lên đem hòm đẩy vào trong lòng Tiêu Dao, cười :” Kiềm Hạt thúc thúc cấp gì đó, nhất định phải thu!”

      “Nhưng là…”

      Hoa Lạc Ly lại ngắt lời :” Ngươi mở ra nhìn xem.”

      Tiêu Dao bĩu môi, kỳ chính mình cũng rất ngạc nhiên bên trong là cái gì, chậm rãi mở hòm ra, bên trong là viên thuốc màu đen, nhìn kỹ lại, giữa viên thuốc tựa hồ có màu xanh, màu xám, màu đỏ, vàng nâu, bốn loại màu sắc lưu quang.

      Tiêu Dao đem viên thuốc đặt ở chớp mũi hít hít, ngạc nhiên :” Là độc dược.”

      Hoa Lạc Ly hơi hơi nheo lại ánh mắt nhìn về phía Kiềm Hạt, biết Kiềm Hạt cấp tất nhiên là giải dược cho Tiêu Dao, chính là vì sao lại là độc dược?

      Kiềm hạt cười đạm :” Vạn vật tất nhiên đều có sinh khắc.”

      Hoa Lạc Ly nháy mắt hiểu được hàm nghĩa trong đó, cười :” Sư đệ, bằng ăn nó.”

      “Ăn nó? Đây là độc dược!Khụ…”

      Hoa Lạc Ly nhân lúc Tiêu Dao chuyện, lấy dược ném vào miệng Tiêu Dao, Tiêu Dao phản ứng kịp, muốn nuốt xuống, muốn phun ra, cũng chậm.

      Mặt Tiêu dao đột nhiên trở nên có chút vặn vẹo, mặt xuất màu đen, màu xanh, màu xám, màu đỏ, vàng nâu, năm loại màu sắc phân biệt, tựa hồ chúng là màu sắc trong mạch máu chảy ra, chảy ra đồng thời còn mang theo đau nhức, đau nhức này giống nhu đau đớn mỗi ngày khi độc phát, đau này muốn so với lúc độc phát càng mạnh gấp mấy chục lần, mấy trăm lần. Tiêu Dao ăn đau liền cắn chặt hàm răng, nhưng là cảm nhận đau đớn có ngừng lại, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng.

      Khoé mắt ẩm ướt, tay Tiêu Dao xoa khoé mắt, kinh ngạc nhìn nước mắt ngón tay.

      Là nước mắt? Tựa hồ chưa bao giờ chảy qua, thứ này là nước mắt?

      Là do đau này, trong trí nhớ từng có loại đau này, chính là loại đau nhức này tựa hồ làm cho chính mình từ nay về sau quên khóc là như thế nào…

      Hoa Lạc Ly lo lắng đỡ lấy Tiêu Dao, nhìn nước mắt ở khoé mắt Tiêu Dao, tâm giống như bị kim đâm, chính mình sợ nhất bị kim đâm, cho nên phải sợ nàng khóc, nguyên nhân chính mình sợ hãi nhất, là nàng khóc! Trong trí nhớ nàng chưa bao giờ khóc! là rất đau? Nó thế nhưng làm cho người luôn luôn mạnh mẽ như nàng khóc ra nước mắt.

      Hoa Lạc Ly nhanh ôm chặt Tiêu Dao, tựa hồ tại chính mình chỉ biết là ôm nàng thế này là loại phương thức an ủi.

      Hồi lâu qua

      Tiếp theo chương 52

      Tiêu Dao ngạc nhiên trừng mắt nhìn, ánh mắt bất đắc dĩ : “Ngươi cũng muốn ta gọi ngươi cha ?”

      Mập Thiềm Thừ tiến lên, lấy lòng tươi cười : “Dao nhi a, dù sao ngươi đều nhận Lục Xà Nữ với Trường Ngô Công, thêm ta cái, cũng có gìlà tốt phải sao? Mập Thiềm Thừ phụ thântrù nghệ là cao nhất, nhận thức phụ thân này có lẽ so với bọn lợi ích còn nhiều hơn, ta cam đoan nuôi ngươi trắng trắng mập mạp !”

      Biển Thạch Sùng nhìn Mập Thiềm Thừ tích cực như thế,cũng muốn làm cho tiểu oa nhi này kêu chính mình Biển Thạch Sùng ca ca, tại nghĩ đến tiếng phụ thân nghe lại càng thoải mái, liền phi thân tiến lên, đẩy Béo Thiềm Thừ ra, cười sáng lạn : “Dao nhi a, ngươi cũng nhận ta , ta với Trường Ngô Công là huynh đệ, nếu như ngươi nhận , tất nhiên cũng phải nhận ta Biển Thạch Sùng phụ thân này !”

      Tiêu Dao hơi hơi nhíu mi, nhìn về phía Trường Ngô Công ôm nàng, Trường Ngô Công với Biển Thạch Sùngquan hệ tốt nhất, mấu chốt này đương nhiên phải tốt, Trường Ngu Công cười : “Biển Thạch Sùng tốt lắm, con nhận ?”

      Tiêu Dao khuôn mặt nhắn suy sụp , còn tưởng rằng Trường Ngô Công phụ thân giúp nàng, nghĩ tới giúp Biển Thạch Sùng, nàng kiên nhẫn : “Được rồi, được rồi, nhận người là nhận, nhận đám cũng là nhận !”

      Biển Thạch Sùng hưng phấn hoa chân múa tay trong vui sướng, rất giống cái bánh khiêu vũ. (Miu: ???:)) khó hiểu )

      Mập Thiềm Thừ vẻ mặt kích động, chỉ vào mặt mình, nóng bỏng : “Vậy còn ta ?”

      Tiêu Dao bất đắc dĩ gật đầu, “Được!”

      “Ha ha ha, Mập Thiềm Thừ ta cũng có nữ nhi!” Mập Thiềm Thừ với Biển Thạch Sùng tay cầm tay vui mừng, mặt tràn đầy hạnh phúc, bên trầm mặc Kiềm Hạt cũng gợi lên khóe miệng.

      Lục Xà Nữ thấy lão đại khóe miệng gợi lên, bật cười :“Ngũ độc tán nhân chúng ta vốn là nhất thể, tại Dao nhi đều nhận bốn người chúng ta làm cha mẹ, như vậy lão đại …” xong nàng nhíu mày nhìn về phía Kiềm Hạt, vẻ mặt chờ mong.

      Nghe vậy, Trường Ngô Công, Biển Thạch Sùng, Mập Thiềm Thừ đều nhìn về phía Kiềm Hạt.

      Kiềm Hạt nghĩ làm hỏng khí,thản nhiên cười :”Ta cũng có đứa , nhưng thực chờ mong có người gọi ta là cha.”

      Tiêu Dao ánh mắt hơi ngưng, tựa hồ nàng chủ động gọi người khác là cha, có gì hứng thú, sở dĩ nhận thức Mập Thiềm Thừ, Trường Ngu Công , Biển Thạch Sùng là cha, là bởi vì bọn họ nhiệt tình thể chối từ, hơn nữa nhìn qua đều tâm muốn thương nàng .

      Lục xà nữ ôm Tiêu Dao,ở bên tai nàng thấp giọng mê hoặc : “Dao nhi, nhiều cha cũng tổn thất cái gì, ngươi đều nhận thức ba cái vô dụngkia làm cha, vì sao tiếp thu lão đại làm cha đâu? Nhận thức làm cha còn tốt hơn a!”

      Tiêu Dao bĩu môi, thầm : “Tốt gì chứ ?”

      Lục Xà Nữ mê hoặc cười : “Lão đại thổi tiêu tốt lắm,khi ngươi thay quần áo, Xà Nữ mẫu thân nhìn ngươi cực kỳ trân trọng chiếc tiêu kia , chắc hẳn ngươi rất thích tiêu, kia nhận lão đại làm cha, chẳng phải là chuyện tốt sao !”

      Tiêu Dao có vài tia hứng thú, từ người Lục Xà Nữ bước xuống, đếntrước mặt Kiềm Hạt, tò mò hỏi: “Người biết thổi tiêu?”

      Ánh mắt Kiềm Hạt vẻ ảm đạm, khẽ gật đầu.

      Tiêu Dao mâu quang sáng ngời, chờ mong : “Vậy ngươi có thể hay thổi khúc cho ta nghe?”

      Mập Thiềm Thừ lặng lẽ đếnbên người Lục Xà Nữ, thấp giọng : “Ngươi có ý tứ gì? ràng biết từ sauchuyện của Nhiễm Thiên Hồng, lão đại hề đụng tới tiêu !”

      Lục Xà Nữ thản nhiên gợi lên khóe miệng, có trả lời.

      Kiềm Hạt hạ mâu nhìn về phía Tiêu Dao mâu quang chờ mong, nhíu mi lâu, trầm giọng : “Ta có tiêu.”

      Tiêu Dao nghịch ngợm cười, từ trong lòng xuất ra tiêu, Hoa Lạc Ly phi thân tiến lên ngăn lại Tiêu Dao, nhíu mi nhắc nhở : ” với ngươi, nó thể tùy tiện xuất ra !”

      Tiêu Dao ngẩn người, cười : “ quan hệ, biết .” xong, đem tiêu đưa cho Kiềm Hạt : ” Thổi cho ta nghe được ?”
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 53: Nữ trang lượng tướng (1)

      Lục xà nữ mang Tiêu Dao vào phòng nàng, mở ra cái thùng gỗ có chút cổ xưa, từ giữa thùng lấy ra kiện váy y màu đỏ đối với thân mình Tiêu Dao khoa tay múa chân vài cái, gật đầu cười :” Cái này thực vừa người, mặc vào nhất định nhìn đẹp lắm!”

      Tiêu Dao nhìn quần áo trong tay Lục Xà Nữ ngẩn người.

      Quần áo màu đỏ rất được, cổ áo triển khai như là cánh bướm, mặt thêu rất nhiều châu báu xinh đẹp, ống tay áo thiết kế có rất nhiều nếp uốn, cổ tay áo cũng có độ cong giống cánh bướm, làn váy tầng lại tầng chồng lên nhau, mang theo đường viền hoa xinh đẹp, nếu như xoay tròn vòng, phi thường nhàng đẹp mắt.

      Nữ tử trời sinh thích chưng diện, nhìn thấy quần áo xinh đẹp tâm tất nhiên sinh thích, giống như thấy con bướm xinh đẹp, liền hi vọng cùng con bướm giống nhau đều xinh đẹp.

      Tay Tiêu Dao vuốt ve bộ quần áo, vật liệu từ tơ lụa mặc vào nhất định thực thoải mái.

      Tiêu Dao cố gắng thu hồi tay cúi hạ con ngươi, thấp giọng :” Ta là nam tử, thể mặc quần áo nữ tử.”

      Lục Xà Nữ nhìn ánh mắt né tránh của Tiêu Dao, khoé miệng gợi lên chút sủng nịch mỉm cười, điểm điểm cái mũi Tiêu Dao, “Dao nhi, Xà Nữ tỷ tỷ cũng phải là người mù! Ngươi như vậy xinh đẹp, làm sao có thể là nam tử?”

      Tiêu Dao bĩu môi, vẫn như cũ chịu thừa nhận là nữ oa nhi, được tự nhiên :” Hoa Lạc Ly cũng rất được, chẳng lẽ cũng là nữ tử?”

      Lục Xà Nữ tiến lên lôi kéo vạt áo Tiêu Dao, nhíu mày cười :” Là nam hay là nữ, cởi biết!”

      Tiêu Dao lo lắng giữ chặt vạt áo, vẻ mặt buồn bực :” Ta là nam tử hán, như thế nào có thể cho cái nữ tử xem thân!”

      Lục Xà Nữ nhìn khuôn mặt nhắn Tiêu Dao vì giận mà hồng lên, ý cười khỏi càng sâu, nhìn tiểu nữ oa quật cường trước mặt, mâu quang Lục Xà Nữ sáng ngời, cười xấu xa :” Hảo, ta có phương tiện xem, nhưng ra có thể cho tiểu thiếu chủ đến xem, đều là nam nhân, ngươi hẳn là để ý cho xem ?”

      Lục Xà Nữ xong ra ngoài kêu Hoa Lạc Ly, Tiêu Dao liền phen giữ chặt Lục Xà Nữ, nhìn ra nghiền ngẫm trong mắt Lục Xà Nữ, Tiêu Dao cũng là người thông minh, tự nhiên cảm thấy ràng đối phương tất nhiên là khẳng định chính mình là nữ tử mới có thể như thế.

      Tiêu Dao bĩu môi, vẻ mặt được tự nhiên :”Ngươi làm sao mà biết ta là nữ?”

      Lục Xà Nữ hơi hơi nheo lại ánh mắt, bám vào bên tai Tiêu Dao khinh dỗ :”Bởi vì tỷ tỷ từng ôm qua ngươi, khi đó ngươi còn ở trong tả lót a! Mặc quần áo nữ oa nhi, miễn bàn càng nhiều thêm đáng !”

      Tiêu Dao giương mắt to, kinh ngạc :” Ngươi ôm qua ta? Kia ngươi có biết cha nương ta là ai chăng?” Tiêu Dao vẻ mặt chờ mong nhìn Lục Xà Nữ, ánh mắt nháy mắt cũng chớp cái.

      Lục Xà Nữ biết vì sao tiểu nha đầu nhìn chính mình nóng bỏng như thế, mờ mịt :” Ngươi biết cha nương ngươi là ai? Ta khi đó là từ trong tay Giang Thương ôm qua ngươi.”

      Tiêu Dao hơi hơi cúi hạ con ngươi, nguyên lai nàng là ở chỗ gia gia ôm qua chính mình, cách khác nàng biết cha mẹ chính mình là ai.

      “Tiểu nha đầu làm sao vậy?” Lục xà nữ gặp Tiêu Dao mâu quang đột nhiên ảm đạm, có chút nỡ đem nàng ôm lấy, làm cho nàng ngồi ở đùi chính mình.

      người Lục Xà Nữ rất thơm, Tiêu Dao có cự tuyệt nàng ôm ấp, bởi vì Lục Xà Nữ lớn lên nhìn tốt lắm, hơn nữa tại đối với chính mình thực ôn nhu, Tiêu Dao khỏi thực thích nàng.

      Nương ta có phải hay cũng xinh đẹp giống Lục Xà Nữ, thơm giống nhau, ôn nhu giống nhau a?

      Càng tưởng tượng như thế, trong lòng lại càng khổ sở, Tiêu Dao cúi đầu, nữa.
      Tiếp theo chương 53

      Nương ta có phải hay cũng xinh đẹp giống Lục Xà Nữ, thơm giống nhau, ôn nhu giống nhau a?

      Càng tưởng tượng như thế, trong lòng lại càng khổ sở, Tiêu Dao cúi đầu, nữa.

      Tiểu nha đầu trong lòng thực im lặng, im lặng như vậy lại làm cho Lục Xà Nữ nhíu mày.

      Lục Xà Nữ quan tâm hỏi:” Dao nhi, ngươi biết cha mẹ mình là ai?”

      Tiêu Dao khẽ gật đầu, mâu trung lên tia sầu não.

      “Giang Thương cùng ngươi là quan hệ gì? Vì sao ngươi muốn nữ phẫn nam trang?” Lục Xà Nữ tò mò hỏi.

      thanh Tiêu Dao khàn khàn :” là ông nội của ta, nhưng là chúng ta có quan hệ huyết thống. Gia gia là chịu cha nương ta nhờ vả thu lưu ta, nhưng là cha nương ta là ai, có thân phận gì, cũng ràng lắm. Gia gia cha nương ta lúc ấy tựa hồ có cái gì phiền toái, cho nên gia gia đành phải hết lòng tuân thủ hứa hẹn đáp ứng bọn họ thu dưỡng ta. Nhưng là trong Thần Y cốc trong có cái cốc quy, là thể cho nữ tử bước vào Thần Y cốc, gia gia vốn định đem ta gửi dưới gối ở đôi vợ chồng con nơi đó, nhưng là đường lại gặp người xấu tập kích, kết quả thân ta trúng kịch độc, gia gia chỉ có thể đem ta mang về Thần Y cốc, làm cho ta nữ phẫn nam trang lưu lại.”

      Nghe vậy, mâu trung Lục Xà Nữ lên tia áy náy, năm đó khi nàng xuống tay uy đứa trẻ ăn độc dược, cũng rất là do dự, nghĩ tới việc trong lúc đó là mâu thuẫn giữa Giang thương cùng người Ngũ Độc Tán, nên liên lụy đứa trẻ vô tội, nhưng là lão đại phân phó chính mình lại thể cự tuyệt, tại nghĩ đến nhất định làm cho đứa này mang đến ít thương tổn.

      Lục Xà Nữ thương tiếc sờ sờ đầu Tiêu Dao, khẽ cười :” Dao nhi, ngươi thích Lục Xà Nữ tỷ tỷ sao?”

      Tiêu Dao mờ mịt nhìn nhìn Lục Xà Nữ, hơi hơi mím môi, có chút ngại ngùng gật gật đầu.

      Lục Xà Nữ nhìn bộ dáng Tiêu Dao đáng xấu hổ lại cảm vui mừng, tuy rằng chính mình là vú nuôi tiểu thiếu chủ, nhưng là vì quan hệ thân phận, dù sao thể quá mức thân thiết, nhưng là tiểu oa nhi trước mắt này bất đồng, nếu là nàng làm đứa của mình, tất nhiên có thể làm cho chính mình hưởng thụ chút nữ nhi tri kỷ.

      “Dao nhi, về sau cần bảo ta Xà Nữ tỷ tỷ, bảo ta Xà Nữ mẫu thân được ?” Trong óc Lục Xà Nữ lên mặt đứa kia còn chưa cai sữa bị cướp , có chút sợ hãi Tiêu Dao cự tuyệt chính mình, trong thanh mang theo tia xong.

      Tiêu Dao chớp chớp mắt to thủy linh, mờ mịt nhìn về phía Lục Xà Nữ, quá xác định này là chân , nhưng là nhìn mâu trung Lục Xà Nữ nóng bỏng cùng chờ đợi, Tiêu Dao biết đối phương là muốn .

      “Ta…” Tiêu Dao cúi hạ con ngươi, cực kỳ giọng kêu:” Xà Nữ mẫu thân.”

      Thanh rất , nhưng là Lục Xà Nữ có thể nghe ra trong thanh mang theo vài tia sợ hãi, cảm thấy lại đau lòng tiểu nha đầu trước, Lục Xà Nữ đem Tiêu Dao ôm càng chặt, mặt lộ vẻ hạnh phúc cùng cực kỳ sủng nịch tươi cười :” Dao nhi ngoan! Xà Nữ mẫu thân nhất định rất thương rất thương ngươi, ngươi chính là thân cốt nhục của Xà Nữ mẫu thân, ta so với thương tiểu thiếu chủ càng thương ngươi!”

      Mâu quang Tiêu Dao hơi hơi ướt át, tuy rằng người trước mắt phải mẹ ruột, tuy rằng vẫn là thực hi vọng tìm được mẹ ruột, nhưng là tại chính mình rất muốn tại trong lòng ngực này tìm kiếm cái ấm áp tình thương của mẹ chưa bao giờ từng có, cái loại cảm giác hạnh phúc lại ấm áp này.

      “Dao nhi, Xà Nữ mẫu thân cho ngươi mặc nữ trang được ? Mẫu thân nghĩ đem Dao nhi trang điểm xinh đẹp, cho ngươi trở thành thiên hạ tiểu oa nhi nhìn đẹp nhất.”

      Tiêu Dao cúi hạ con ngươi, thấp giọng :” Chỉ có thể hôm nay.”

      Lục Xà Nữ nghi hoặc :” Độc Dao nhi muốn giải, về sau lại có độc ký, nhìn vẫn rất được, có thể vẫn làm xinh đẹp tiểu nữ oa, vì sao chỉ có thể hôm nay?”

      Tiêu Dao hơi hơi nhíu mày :” Nữ tử là thể ở lại Thần Y cốc , độc giải liền có lý do gì lại nữ phẫn nam trang ở lại Thần Y cốc , cho nên ta nghĩ ăn ít dược độc làm biểu giả, mặc vào nam trang, như vậy là có thể trở về Thần Y cốc.”

      Lục Xà Nữ hiểu gật gật đầu, ngược lại sủng nịch cười :” Vẫn chưa lấy lại bình tĩnh ư, vậy trở về Thần Y cốc! cần ăn cái gì độc dược, cần mặc nam trang, Dao nhi liền sống ở Ngũ Độc Đảo !”
      Chương 54: Nữ trang lượng tướng (2)

      Tiêu Dao đành lòng trực tiếp cự tuyệt ý tốt của Lục Xà Nữ nên uyển chuyển cự tuyệt :” Ta thực thích y thuật, hơn nữa đó là địa phương ta từ lớn lên, nếu phải là tình huống vạn bấc đắc dĩ, ta nghĩ muốn ở lại Thần Y cốc.”

      “Nhưng là Dao nhi nếu ở lại Thần Y cốc, nhất định phải đính bớt khó coi, thể mặc quần áo xinh đẹp, còn muốn làm bộ như nam tử, thực khó chịu!” Vẻ mặt Lục Xà Nữ đau lòng nhìn Tiêu Dao.

      Tiêu Dao lắc lắc đầu, ngọt ngào cười:” khó chịu! Ta thành thói quen!”

      Lục Xà Nữ gặp Tiêu Dao với thái độ kiên quyết, chỉ phải chấp thuận ý muốn của nàng, cười khổ :” Vậy được rồi, liền làm hôm nay! Hôm nay mẫu thân nhất định làm Dao nhi xinh đẹp! Bất quá, nếu như gặp tình huống vạn bấc đắc dĩ, Dao nhi nhất định phải tới tìm Xà nữ mẫu thân, trăm ngàn thể địa phương khác hoặc là buồn rầu mình, biết ?”

      Tiêu Dao ngọt ngào cười, nhu thuận gật gật đầu.

      Lục Xà Nữ cởi bỏ dây cột tóc đầu Tiêu Dao, ba ngàn sợi tóc nháy mắt hạ xuống, nàng nhàng chia tóc Tiêu Dao thành hai bên, lại thắt thành hai búi, cuối cùng ở cuối hai bên nút dây gắn hai cái lục lạc.

      “Ai u, đáng !” Lục Xà Nữ vuốt vuốt hai má nộn thịt khuôn mặt nhắn của Tiêu Dao.

      Khuôn mặt nhắn của Tiêu Dao hơi đỏ lên, lại biết khuôn mặt nhắn đỏ bừng lại tăng thêm vài phần đáng của nữ oa nhi.

      “Đến đến đến, đem quần áo này mặc vào!” Lục Xà Nữ lấy qua quần áo đỏ đưa cho Tiêu Dao, Tiêu Dao do dự lát, cuối cùng gật đầu.

      “Xà Nữ mẫu thân, nơi này của ngươi vì sao có quần áo nữ oa nhi?” Tiêu Dao bên mặc quần áo, bên tò mò hỏi.

      Ánh mắt Lục Xà Nữ dời về phía cái rương gỗ cổ xưa kia, hơi hơi thở dài :” Đây là mẫu thân tiểu thiếu chủ chế tác.”

      Tiêu Dao theo ánh mắt Lục Xà Nữ nhìn lại, kinh ngạc phát trong thùng toàn là quần áo trẻ con cho đến quần áo mười tám tuổi, bên trái là nam trang, bên phải là nữ trang.

      Lục Xà Nữ cười khổ kể ra:” Khi nương tiểu thếu chủ mang thai, liền làm rất nhiều quần áo, bởi vì biết hoài thai là nam hài hay vẫn là nữ hài, liền làm hai loại!” Lục Xà Nữ bấc đắc dĩ lắc đầu :” Lúc đó ta còn buồn bực vì sao nương của tiểu thiếu chủ phải làm nhều như vậy, ngay cả quần áo trưởng thành của đứa cũng làm, thứ này hoàn toàn có thể đợi về sau đứa trưởng thành rồi làm mà. Sau mới biết được, nguyên lai là khi hoài thai tiểu thiếu chủ, thiếu phu nhân nghĩ muốn rời .”

      “Rời ? Vì sao khi mang thai Hoa Lạc Ly, nghĩ phải rời ?” Mâu trung Tiêu Dao loé ra nồng đạm tò mò, lúc trước chưa bao hiểu biết quá Hoa Lạc Ly, nương là dạng người gì a?

      Mâu trung Lục Xà Nữ lộ vẻ tiếc hận, khổ sở thở dài:” Người khác đều nương tiểu thiếu chủ đều là vì Hắc Long cốt mà tiếp cận thiếu chủ, nàng là xú nữ nhân từ thủ đoạn, nhưng là thiếu chủ lại điểm cũng thèm để ý, vẫn thực thiếu phu nhân, vốn là cỡ nào vợ chồng ân ái a!

      Đáng tiếc cuối cùng thiếu phu nhân vẫn làm cho thiếu chủ thất vọng, ở thời điểm tiểu thiếu chủ ba tuổi, thiếu phu nhân thế nhưng mang theo Hắc Long cốt cùng nam nhân khác ly khai. Từ nay về sau thiếu chủ trầm mê bên trong tửu sắc, ngày ngày cùng rượu. Tiểu thiếu chủ mới ba tuổi bị mẹ ruột vứt bỏ, người trong Hắc Long đảo thường xuyên lén nghị luận thiếu phu nhân rời , đương nhiên câu tốt cho nàng.

      Trong lòng tiểu thiếu chủ cũng đối với mẹ ruột có khúc mắc thâm sâu, trở nên buồn bực vui, trầm mặc ít , thường xuyên ôm bạch miêu Lam ngẩn người hoặc là đối với Lam chuyện, tiểu thiếu chủ bị hao suyễn, kỳ căn bản thể tiếp cận mèo, nhưng là vì con mèo kia là do thiếu phu nhân lưu lại. Tuy rằng ngoài miệng đều muốn gặp lại nữ nhân kia, nhưng ta làm vú nuôi , coi như là nửa nương , ta làm sao biết tâm ý đứa này, cho nên cũng có người dám đem cùng mèo tách ra.

      Vốn ta thực lo lắng tiểu thiếu trở nên quái gỡ, nhưng là tại khi thấy , ta lại cảm tấy thực vui mừng. Cũng may khi đó đảo chủ đem tiểu thiếu chủ đưa đến Thần Y cốc, đứa này thực thay đổi nhiều, cũng đáng hơn.”

      Lục Xà Nữ thở phào nhõm dài, từ trong bi thương hồi tỉnh lại, vỗ về khuôn mặt nhắn Tiêu Dao, ôn nhu cười :” Dao nhi, có lẽ tiểu thiếu chủ trở thành đáng , là vì ngươi!”

      “Ta?” Tiêu Dao bĩu môi, kiên quyết phủ nhận :” vốn chính là như vậy, bắt đầu từ khi ta có trí nhớ, chính là như vậy, phải là vì ta!”

      Lục Xà Nữ nhìn khuôn mặt nhắn của Tiêu Dao được tự nhiên, hơi hơi nheo lại ánh mắt, cười :” Có phải hay bởi vì ngươi, Xà Nữ mẫu thân cũng là tuỳ tiện đoán, cần nghĩ như vậy!”

      Tiêu Dao sắc mặt khẽ biến thành xấu hổ, gục đầu xuống :” Ta như vậy đẹp mắt sao?”

      Lục Xà Nữ nhìn Tiêu Dao đổi xong quần áo, sắc mắt khẽ biến hồng, tiểu oa nhi phấn đô đô, khỏi lại thích, tay ôm ấy Tiêu Dao, cười :” Xà Nữ mẫu thân mang ngươi ra ngoài gặp người, xem được , ánh mắt những người đó trả lời ngươi!”



      “Như thế nào còn có đến.” Hoa Lạc ly có chút lo lắng lên, nhíu mi :” Vú nuôi có hay đem vật uy rắn!” Nghĩ đến đây, Hoa Lạc ly rốt cuộc nhịn nổi, muốn lao ra.

      Kiềm Hạt tiến lên ngăn lại Hoa Lạc Ly có cảm xúc ổn, cười đạm :” Tiểu oa nhi đáng như vậy, Lục Xà Nữ cũng bỏ được đem uy rắn!”

      “Vẫn là lão đại hiểu ta!” cái thanh phủ mị vang lên, Lục Xà Nữ ôm Tiêu Dao chậm rãi vào phòng.

      Lục Xà Nữ đến trước người Hoa lạc Ly trợn mắt há hốc mồm, đem Tiêu Dao buông xuống, nhíu mày tặc cười :” Tiểu thiếu chủ bị mê hoặc! Dao nhi, nhìn ra sức quyến rũ ngươi nhiều!”

      Tiêu Dao đứng ở trước người Hoa Lạc Ly, nhìn ánh mắt Hoa Lạc Ly kinh ngạc cùng hoảng hốt, có chút mất tự nhiên, có chút ngại ngùng cuối đầu thấp xuống.

      Hoa Lạc Ly nhìn vật trước mặt đột nhiên đại biến, tựa hồ thể tin được việc này là .

      Tiêu Dao trước mắt mặt có bớt, khuôn mặt nhắn trắng nõn mang theo đỏ ửng thản nhiên, ánh mắt linh động mang theo vài tia thẹn thùng cùng ngại ngùng, song quải búi tóc nữ tử thực thích hợp Tiêu Dao, cảm giác nàng trở nên hoạt bát hơn, thân mình kiều mặc quần áo màu đỏ, giống như con bướm màu đỏ.

      “Xú…” Vừa muốn gọi xú sư đệ, Hoa Lạc Ly liền nuốt xuống, ngược lại xấu hổ cười :” Tiểu Dao nhi.”

      Tiêu Dao có chút ngại lui lại mấy bước, thấp giọng :” Tiểu Dao nhi là gia gia kêu.”

      Hoa Lạc Ly nhìn bộ dáng Tiêu Dao được tự nhiên kia, cảm thấy khỏi gợi lên vài tia hứng thú, tiến lên để tay vắt ở eo Tiêu Dao, trêu tức cười :” Ta chính là thích gọi ngươi là tiểu Dao nhi, nếu như ngươi thích ta gọi như vậy, ta đây gọi ngươi là nương tử tương lai cũng được!”

      “Phốc!” Lục Xà Nữ ôm bụng cười phá lên, nhíu mày nhìn về phía những người khác, cười to :” Ta như thế nào chưa từng phát , tiểu thiếu chủ của chúng ta biết xấu hổ như vậy! Cư nhiên mặt dày mày dạn muốn kêu cái nữ oa nhi bảy tuổi là nương tử!”

      Đôi môi dày của Mập Thiềm Thừ hơi hơi run rẩy, cuối cùng nhịn được cười to, trêu tức :” Tiểu thiếu chủ điểm thành ý cũng có, mạnh mẽ như vậy muốn tiểu oa nhi làm nương tử ngươi, cẩn thận tiểu oa nhi chán ghét ngươi, nữ nhân là thích lãng mạn!”

      Trường Ngô Công cùng Biển Thạch Sùng ở bên cười trộm, đối với tình nam nữ bọn họ cho được ý kiến gì, nhưng là bộ dáng tiểu thiếu chủ đột nhiện thổ lộ, đúng là thú vị.

      Kiềm Hạt hơi hơi nheo lại ánh mắt, tựa hồ thấy được chính mình cùng Thièn Hồng, năm đó chính mình cũng từng như thế qua, Thiên Hồng nhất định cũng bị doạ ?

      Tiêu Dao bĩu môi, tức giận trắng mắt liếc Hoa Lạc ly cái, hừ lạnh :” Nhờ lời của ngươi, ta cùng ngươi tại lại giống trò cười!”

      Hoa Lạc Ly lạnh lùng nhìn về phía Lục Xà Nữ cười, Mập Thiềm Thừ, Trường Ngô Công, Biển Thạch Sùng, mâu quang cực có lực đe doạ giống như châm tuyến bay , miệng bốn người giống nhau như bị may lại, đột nhiên liền nhịn cười xuống. Dù sao Hoa Lạc Ly là tiểu thiếu chủ, tuy có thể vui đùa, nhưng là nếu quá đáng, cũng được.

      “Tiểu Dao nhi, chúng ta nơi khác, đừng để ý đến bọn .” Hoa Lạc Ly cực kì ân cần.

      Tiêu Dao bĩu môi, trong lòng thầm, vì sao nhìn qua mặt Hoa Lạc Ly cảm thấy đáng đánh đòn a?

      được! Nàng là bảo bối nữ nhi của ta, tiểu thiếu chú muốn đem nàng đưa nơi nào?” Lục Xà Nữ phen ôm lấy Tiêu Dao, nhíu mày cười xấu xa .

      Chuối: Hôm qua nhà ta có chút chuyện onl được. Sr các nàng nha.
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 55: Nữ nhi lượng tướng (3)

      “Nữ nhi của ngươi?” Khóe miệng Hoa Lạc Ly hơi hơi run rẩy.

      “Dao Nhi vừa nãy gọi ta Xà Nữ mẫu thân!” Lục Xà Nữ vẻ mặt a dua cười xấu xa : “Có đúng hay , Dao nhi ngoan?”

      Tiêu Daoởtrong lòng Lục Xà Nữ khẽ gật đầu, ánh mắt có chút ai oán, nếu biết mẫu thân thích đùa giỡn nàng, nàng nhất định gọi!

      “Gì? Tiểu oa nhi gọi ngươi là mẫu thân? mắt bị mù rồi, nhận độc phụ này làm mẫu thân!” Mập Thiềm Thừ vẻ mặt tiếc hận nhìn Tiêu Dao.

      “Phi, Mập Thiềm Thừ ngươi chán sống? Dám bảo ta độc phụ!”Lục Xà Nữ lấy mũ giáp Kiềm Hạttrên bàn, dùng sức đánh vào đầu Mập Thiềm Thừ.

      “Ai u, đau!” Mập Thiềm Thừ tội nghiệp ôm đầu, ai oán nhìn về phía Trường Ngô Công, ” Ngô Công, độc phụ này xuống tay so với ngươi còn kinh khủng hơn !”

      Trường Ngô Công cười hắc hắc, tiến lên ôm lấy Tiêu Dao, Tiêu Dao có chút choáng váng đầu, Trường Ngô Công rất cao, nàng bĩu môi : “Trường Ngô Công thúc thúc, ngươi ôm ta làm cái gì! Mẫu thân ôm ta cái còn chưa tính!” Chẳng lẽ nàng là con rối, muốn ôm liền ôm? Nàng tuy nhưng được khi dễ nàng như vậy!

      Trường Ngô Công nháy mắt trở nên chán trường, vẻ mặt đau khổ : “Ta Trường Ngô Công nghiên cứu độc công cả đời, chậm trễ chung thân đại , dưới gối vô tử, giống Lục Xà Nữ nàng, nàng có đứa , chẳng qua qua coi ngươi là vật thế thân, để nghĩ tới đứa của nàng thôi! Ngươi nhận nàng làm nương, còn bằng nhận thức Trường Ngô Công ta làm cha!”

      Tiêu Dao ngẩn người, giãy dụa muốn xuống dưới.

      Trường Ngô Công có cự tuyệt, xoay người cẩn thận đem Tiêu Dao buông xuống,vẻ mặt bi thương : “Xem ra Trường Ngô Công ta có phúc khí này,tại sao ta xấu như vậy, ngay cả tiểu oa nhi cũng chán ghét ta!”

      Tiêu Dao hơi đồng tình nhìn về phía Trường Ngô Công, quả có chút xấu,khi nàng lần đầu tiên nhìn thấy ,liền có gì hảo cảm, nhưng nghĩ lại lúc trước,nàng cũng thực xấu, người khác nhìn nàng cũng có hảo cảm, cảm thấy có chút cảm động lây, liền lôi kéo ống tay áo Trường Ngô Công, thấp giọng : “Dù sao ta muốn nhận nương, nhận thêm người cha cũng tốt, Trường Ngô Công phụ thân!”

      Trường Ngô Công vẻ mặt chán trường nháy mắt phấn khích lên, trận kích động, trận vui sướng, trận vui mừng, phen ôm lấy Tiêu Dao, cười to : “ thể tưởng được ta Trường Ngô Công cũng có thể có cáikhuê nữ đáng !”

      Mập Thiềm Thừ có chút ăn vị nhìn Trường Ngô Công , xoa đầu ai oán : “Ngươi cũng có phúc khí, chúc mừng ngươi!”

      Trường Ngô Công gật đầu cười lớn.

      Béo Thiềm Thừ vụng trộm nhìn nhìn Tiêu Dao, mâu quang sáng ngời, tuy rằng thịt tiểu hài tử ăn tốt lắm, nhưng so với ăn thịt tiểu hài tử,làm người cha cũng tốt lắm!

      Mập Thiềm Thừ giả bộ đáng thương nhìn về phía Tiêu Dao, thanh khóc nức nở : “Tiểu oa nhi, ngươi thấy đấy,ta cũng thực xấu.”

      Tiêu Dao bĩu môi : “Con cóc thối đương nhiên xấu!”

      “Ngươi còn ghi hận lúc trước ta Giang Thương là lão bất tử!” Mập Thiềm Thừ vẻ mặt ủy khuất : “Tiểu oa nhi cũng thể bụng ( ý chỉ hẹp hòi ) như vậy, phải bụng lớn ít.”

      Tiêu Dao đảo cặp mắt trắng dã, lựa chọn để ý tới .

      Mập Thiềm Thừ oa tiếng, khóc rống lên, tựa như tiếng sấm khi trời sắp mưa,”Tiểu oa nhi, ngươi thấy ta xấu như vậy, có nường nào thèm để ý chứ, ta luôn bị người khác cự tuyệt, sống nửa đời người, dưới gối cũng có con cái mà ta thích nhất chính là tiểu hài tử …”

      Lục Xà Nữ ngắt lời : “Thích nhất ănthịt tiểu hài tử!”

      Mập Thiềm Thừ sắc mặt nhất thanh, lúc này là khóc ra nước mắt, ai oán : “Ta rất muốn nhận nữ nhi! Lục Xà Nữ, ngươi cần ta như vậy !”

      Tiêu Dao ngạc nhiên trừng mắt nhìn, ánh mắt bất đắc dĩ : “Ngươi cũng muốn ta gọi ngươi cha ?” Tiếp theo chương 55

      Tiêu Dao ngạc nhiên trừng mắt nhìn, ánh mắt bất đắc dĩ : “Ngươi cũng muốn ta gọi ngươi cha ?”

      Mập Thiềm Thừ tiến lên, lấy lòng tươi cười : “Dao nhi a, dù sao ngươi đều nhận Lục Xà Nữ với Trường Ngô Công, thêm ta cái, cũng có gìlà tốt phải sao? Mập Thiềm Thừ phụ thântrù nghệ là cao nhất, nhận thức phụ thân này có lẽ so với bọn lợi ích còn nhiều hơn, ta cam đoan nuôi ngươi trắng trắng mập mạp !”

      Biển Thạch Sùng nhìn Mập Thiềm Thừ tích cực như thế,cũng muốn làm cho tiểu oa nhi này kêu chính mình Biển Thạch Sùng ca ca, tại nghĩ đến tiếng phụ thân nghe lại càng thoải mái, liền phi thân tiến lên, đẩy Béo Thiềm Thừ ra, cười sáng lạn : “Dao nhi a, ngươi cũng nhận ta , ta với Trường Ngô Công là huynh đệ, nếu như ngươi nhận , tất nhiên cũng phải nhận ta Biển Thạch Sùng phụ thân này !”

      Tiêu Dao hơi hơi nhíu mi, nhìn về phía Trường Ngô Công ôm nàng, Trường Ngô Công với Biển Thạch Sùngquan hệ tốt nhất, mấu chốt này đương nhiên phải tốt, Trường Ngu Công cười : “Biển Thạch Sùng tốt lắm, con nhận ?”

      Tiêu Dao khuôn mặt nhắn suy sụp , còn tưởng rằng Trường Ngô Công phụ thân giúp nàng, nghĩ tới giúp Biển Thạch Sùng, nàng kiên nhẫn : “Được rồi, được rồi, nhận người là nhận, nhận đám cũng là nhận !”

      Biển Thạch Sùng hưng phấn hoa chân múa tay trong vui sướng, rất giống cái bánh khiêu vũ. (Miu: ???:)) khó hiểu )

      Mập Thiềm Thừ vẻ mặt kích động, chỉ vào mặt mình, nóng bỏng : “Vậy còn ta ?”

      Tiêu Dao bất đắc dĩ gật đầu, “Được!”

      “Ha ha ha, Mập Thiềm Thừ ta cũng có nữ nhi!” Mập Thiềm Thừ với Biển Thạch Sùng tay cầm tay vui mừng, mặt tràn đầy hạnh phúc, bên trầm mặc Kiềm Hạt cũng gợi lên khóe miệng.

      Lục Xà Nữ thấy lão đại khóe miệng gợi lên, bật cười :“Ngũ độc tán nhân chúng ta vốn là nhất thể, tại Dao nhi đều nhận bốn người chúng ta làm cha mẹ, như vậy lão đại …” xong nàng nhíu mày nhìn về phía Kiềm Hạt, vẻ mặt chờ mong.

      Nghe vậy, Trường Ngô Công, Biển Thạch Sùng, Mập Thiềm Thừ đều nhìn về phía Kiềm Hạt.

      Kiềm Hạt nghĩ làm hỏng khí,thản nhiên cười :”Ta cũng có đứa , nhưng thực chờ mong có người gọi ta là cha.”

      Tiêu Dao ánh mắt hơi ngưng, tựa hồ nàng chủ động gọi người khác là cha, có gì hứng thú, sở dĩ nhận thức Mập Thiềm Thừ, Trường Ngu Công , Biển Thạch Sùng là cha, là bởi vì bọn họ nhiệt tình thể chối từ, hơn nữa nhìn qua đều tâm muốn thương nàng .

      Lục xà nữ ôm Tiêu Dao,ở bên tai nàng thấp giọng mê hoặc : “Dao nhi, nhiều cha cũng tổn thất cái gì, ngươi đều nhận thức ba cái vô dụngkia làm cha, vì sao tiếp thu lão đại làm cha đâu? Nhận thức làm cha còn tốt hơn a!”

      Tiêu Dao bĩu môi, thầm : “Tốt gì chứ ?”

      Lục Xà Nữ mê hoặc cười : “Lão đại thổi tiêu tốt lắm,khi ngươi thay quần áo, Xà Nữ mẫu thân nhìn ngươi cực kỳ trân trọng chiếc tiêu kia , chắc hẳn ngươi rất thích tiêu, kia nhận lão đại làm cha, chẳng phải là chuyện tốt sao !”

      Tiêu Dao có vài tia hứng thú, từ người Lục Xà Nữ bước xuống, đếntrước mặt Kiềm Hạt, tò mò hỏi: “Người biết thổi tiêu?”

      Ánh mắt Kiềm Hạt vẻ ảm đạm, khẽ gật đầu.

      Tiêu Dao mâu quang sáng ngời, chờ mong : “Vậy ngươi có thể hay thổi khúc cho ta nghe?”

      Mập Thiềm Thừ lặng lẽ đếnbên người Lục Xà Nữ, thấp giọng : “Ngươi có ý tứ gì? ràng biết từ sauchuyện của Nhiễm Thiên Hồng, lão đại hề đụng tới tiêu !”

      Lục Xà Nữ thản nhiên gợi lên khóe miệng, có trả lời.

      Kiềm Hạt hạ mâu nhìn về phía Tiêu Dao mâu quang chờ mong, nhíu mi lâu, trầm giọng : “Ta có tiêu.”

      Tiêu Dao nghịch ngợm cười, từ trong lòng xuất ra tiêu, Hoa Lạc Ly phi thân tiến lên ngăn lại Tiêu Dao, nhíu mi nhắc nhở : ” với ngươi, nó thể tùy tiện xuất ra !”

      Tiêu Dao ngẩn người, cười : “ quan hệ, biết .” xong, đem tiêu đưa cho Kiềm Hạt : ” Thổi cho ta nghe được ?”
      Chương 56: Nữ trang lượng tướng (4)

      Kiềm Hạt hơi hơi nheo lại ánh mắt, cảm thấy nghi hoặc vì sao Hoa Lạc Ly đột nhiên ngăn cản Tiêu Dao dem tiêu đưa mình, ngược lại tiếp nhận tiêu, vẫn chưa thổi , mà là cầm quan sát kỹ nó.

      Sức nặng tiêu này tựa hồ giống với tiêu chính mình dùng, có chút quá nặng, Kiềm Hạt đem tiêu để tới bên miệng, tuỳ tiện thử lần, sửng sốt nửa ngày, ngờ, nhìn tiêu chớp mắt, sắc tiêu này dễ nghe và chuẩn hơn so với tiêu chính mình dùng, nhưng là trừ bỏ điểm ngoài ấy, tiêu này cũng có gì dị thường.

      Kiềm Hạt vẻ do dự, lúc trước Thiên Hồng thực thích nghe thổi tiêu, chính mình học thổi tiêu là vì Thiên Hồng thích nghe. Mà khi mình học thổi được, muốn thổi cho nàng nghe, Thiên Hồng cũng người so với chính mình càng biết thổi tiêu Tiêu Đằng!

      Kiềm Hạt chuyển mâu nhìn lại Tiêu Dao, hơi hơi nhíu mày, vì sao cảm giác đứa này cùng Thiên Hồng rất giống? Vì sao hôm này luôn nhớ tới Thiên Hồng!

      Kiềm Hạt hơi hơi khổ sở, sau đó lại đem phiền muộn hoá thành luật thản nhiên thổi ra…

      Tiêu Dao tập trung nghe, vẻ mặt sùng bái cùng say mê, lẳng lặng chờ đợi Kiềm Hạt thổi xong, nàng cười sáng lạn, điềm nhiên hỏi:” Kiềm Hạt phụ thân, ngươi có thể dạy ta thổi tiêu sao?”

      Kiềm Hạt ngẩn người, nhìn đứa trẻ trước mắt mỉm cười ngọt ngào, khỏi gật đầu, chờ lúc phản ứng lại hối hận muốn kịp, Tiêu Dao ôm chân , coa hứng cười :” tốt quá! Kiềm Hạt phụ thân thổi tiêu dễ nghe, Dao nhi cũng muốn thổi nghe tốt như vậy!”

      Nhìn bộ dáng Tiêu dao cao hứng, mâu trung Kiềm Hạt lên tia ấm áo, thân mình cúi xuống ôm lấy Tiêu Dao, ôn nhu cười :” Vì sao thích thổi tiêu?”

      Tiêu Dao chớp chớp mắt to linh động, ngọt ngào đáp:” Bởi vì thanh của tiêu thực sạch thực thuần tuý.”

      Ánh mắt Kiềm Hạt sửng sốt lại lên tia ưu thương, trả lời giống nhau, Thiên ồng năm đó cũng trả lời thế này, muốn phân biệt ràng đứa trước này là ai, nhưng có thể xác định, chính mình tìm dược người ký thác, có lẽ đứa này là trời cao ban chính mình, sủng nịch cười :” Dao nhi, ở lại Ngũ Độc đảo phụng bồi phụ thân có được ?”

      Tiêu Dao ngọt ngào cười, lời dịu dàng cự tuyệt:” Về sau, ta sẻ thường xuyên đến Ngũ Độc đảo.”

      Mâu trung Kiềm Hạt lên tia mất mát thản nhiên, lại vẫn sủng nịch cười :” Cũng tốt, tạo phụ thân dạy ngươi thổi tiêu.”

      Kiềm Hạt tập trung dạy Tiêu Dao, hai người tựa hồ thực quên ở đây còn có những người khác, Hoa Lạc Ly có chút ai oán nhìn Kiềm Hạt, trong lòng thầm, vốn đá điệu Hoả Diệu cùng Giang Mạt Hàn, muốn cùng vật ở chung mình, tại lại học thổi tiêu!

      Hoa Lạc Ly hơi hơi nheo lại ánh mắt, dám đụng đến tập trung của Tiêu Dao cùng Kiềm Hạt, tà cười :” Ta cũng muốn học!”

      Kiềm Hạt tự nhiên có cự tuyệt, dạy cái là dạy, dạy hai cái vẫn là dạy.

      Mập Thiềm Từ bên ngạc nhiên :” Lục Xà Nữ, lão đại giống như thay đổi!”

      “Là sống.” Lục Xà Nữ cười đạm .
      Tiếp theo chương 56

      mặt biển, con thuyền giống như thuyền của Hắc Long đảo lắc lắc chạy.

      “Giang Mạt Hàn, rốt cuộc ngươi có biết chèo thuyền hay !” Hoả Diệu nhíu mày , xong lại hướng tới bên ngoài mán thuyền ói ra.

      biết.” Giang Mạt Hàn thản nhiên đáp.

      “Cái gì!” Hoả Diệu hoảng sợ trừng mắt to, buồn bực :” Ngươi biết chèo thuyền, gì chứ ai cheo thuyền hả! Cái lão nhân chèo thuyền kia đâu?”

      Giang Mạt Hàn thản nhiên :” Nhà đò đưa chúng ta tới Hắc Long đảo sớm bị người Hắc Long đảo giết, người Hắc Long đảo tuyệt cho phép những người khác biết vị trí cụ thể Hắc Long đảo, ta biết cũng chỉ là trùng hợp. Nếu như phải chúng ta cùng Hoa Lạc Ly có quan hệ sư huynh đệ, sợ là chúng ta cũng sớm chết! Người Hắc Long đảo vốn là người của Hoa Lạc Ly, có thể cho chúng ta biết Hoa Lạc Ly Ngũ Độc đảo rất khó, muốn bọn họ đưa chúng ta Ngũ Độc đảo, đó là tuyệt đối thể, bọn họ chỉ chèo thuyền biển có mục đích phí thời gian!”

      , tính ngươi đều là có lý! Nhưng là tại ngươi chèo thuyền, chúng ta cũng giống họ biển có mục đích?” Hoả Diệu vô lực xong, lại xoay ra bên ngoài mạn thuyền ói ra, đối với thuyền quả thực muốn lấy mạng , nhưng là vì sư đệ, ói chết cũng đáng. (Chuối: đúng là đồ “mê trai” )

      “Ta nghĩ đến nghiên cứu chút, ta chèo được.” Giang Mạt Hàn thnả nhiên .

      “Cái gì!” Hoả Diệu rít gào.

      Giang Mạt hàn có chút bi thương nhìn về phía Hoả Diệu, trầm giọng :” Đáng tiếc ta thất bại.” Hiển nhiên lúc trước đối với chỉ số thông minh của mình thực tin tưởng, nhưng là tại thất bại, đối với cái đả kích, cảm giác thất bại đúng là phải dễ chịu.

      Hoả Diệu giận dùng lỗ mũi thở khí phì phì ra, vừa muốn mở miệng mắng, nhưng là thuyền gặp trận phiên giang đảo hải*, lại hướng tới bên ngoài mạn thuyền ói ra, ói xong, cơ hồ hư thoát vô lực :” tai chúng ta làm sao bây giờ? Ta ói đến muốn chết! Tuyệt đối còn mệnh cùng người tại đây biển!”

      *Phiên giang đảo hải: Phiên giang đảo hải: Phiên giang: Khuấy sông, đảo hải: đảo biển =>Lực lượng vô cùng to lớn.

      Giang Mạt Hàn trầm tư lâu, cuối cùng miệng thản nhiên phun ra ba chữ:” Nhảy xuống biển.”

      Hoả Diệu nghiến răng nghiến lợi :” Ta có chán sống, muốn nhảy chính ngươi nhảy!”

      Giang Mạt Hàn hơi hơi nhíu mày, ngược lại nhìn về phía bánh lái, trầm giọng :” Ta có khả năng chèo.” Lúc trước mấy thứ này, mình chạm vào lần có thể làm được, vì sao hôm nay lại nghiên cứu ra chèo thuyền như thế nào?

      Hoả Diệu miệt thị tà nghễ Giang Mạt Hàn, còn khí lực để chuyện, ngược lại đối với sóng biển dồn đập, liền thề, bao giờ tin tên đáng tin cậy Giang Mạt Hàn!”



      Hắc Long đảo, Hoa Phiêu Miểu nghi hoặc hỏi thủ hạ, “Thuyền Hắc Long đảo của ta đâu?”

      Người thủ vệ thấp giọng :” Bị hai cái sư huynh đệ tiểu thiếu chủ lấy rồi.”

      Hoa Phiêu Miểu gãi gãi đầu, vuốt đầu tóc bạc, nghiền ngẫm cười :” Xem ra hai cái tiểu tử kia biển phiêu lâu.”

      Người thủ vệ đồng ý gật đầu, trong lòng cười trộm, hai cái tiểu tử kia uy hiếp ta, còn muốn đem óc ta cho khỉ ăn, gặp báo ứng , cố tình chọn chiếc thuyền bị phá hư dùng!

      Lãnh Huyết vẫn nấp bên người Hoa Phiêu Miểu để bảo vệ , lúc này đột nhein6 xuất trước mắt Hoa Phiêu Miểu, có chút lo lắng :”aảo chủ, bánh lái thuyền Hắc Long đảo sớm hỏng rồi, buồm cũng có vấn đề , căn bản thể xa, nhiều ngày gió biển rất lớn, hai cái tiểu tử kia có thể gặp nguy hiểm hay ?”

      Hoa Phiêu Miểu giảo hoạt cười :” Cho bọn chúng phiêu mấy ngày, dù sao thuyền cũng có ít lương thực, đợi ngày nào đó tâm tình ta tốt, lại cứu bọn họ!”



      “Ta , ngươi cũng có khả năng biết.” Giang Mạt Hàn bấc đắc dĩ nhìn Hoả Diệu.

      Hoả Diệu đối với bánh lái phát giận, chân trái đá đá, chân phải đánh đánh, ngược lại đối với sóng đánh như điên, miệng hoàn toàn dùng sức ói ra, cực độ oán hận nhìn Giang Mạt Hàn, “Nếu như ta ở chỗ này ói chết, thành quỷ cũng tha ngươi!”

      Giang Mạt Hàn thản nhiên quát liếc mắt cái, lựa chọn nhìn.
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 57: Nữ trang lượng tướng (5)

      Sắc trời dần dần tối, gió biển gào thét thổi, Hoả Diệu ăn ngụm bánh bao, lại ói ngụm, mặt thành bộ dáng tiều tuỵ.

      Giang Mạt Hàn khẽ thở dài cái, thấp giọng :” Chỉ có thể nhảy xuống biển.”

      Hoả Diệu đánh cái rùng mình, vô lực :” Muốn nhảy chính ngươi nhảy, ta biết bơi.”

      Giang Mạt Hàn trầm mặc lâu, cởi áo khoác, vừa muốn chuẩn bị nhảy, lại nghe thấy tiếng rên của Hoả Diệu, “Ngươi ném ta mình ?! Ngươi có lương tâm! như thế nào, ngươi cũng là sư huynh ta! Tuy rằng ngươi trước kia ở Thần Y cốc, nhưng tối thiểu danh nghĩa! Ngươi là sư huynh a! Ngươi như thế nào có thể ném ta!”

      Giang Mạt Hàn cười khổ bĩu môi, trầm thấp :” Ta bơi đến bờ, sau đó tìm thuyền tới cứu ngươi, ngươi ở chỗ này chờ ta.”

      Hoả Diệu ai oán nhìn Giang Mạt Hàn, buộc miệng :” Ngươi sớm!” Sớm biết vậy, gọi sư huynh!

      Giang Mạt Hàn nhíu mày cười, mâu trung lên tia cười xấu xa, “ sớm, làm sao nghe thấy ngươi bảo ta sư huynh, tuy rằng dễ nghe bằng Tiêu đệ, bất quá miễn cưỡng có thể nghe chút!”

      “Ngươi…” Hoả Diệu đem lời mắng nuốt vào trong bụng, để tránh người trước mắt đến cứu mình, ngược lại thay thành bộ dạng uỷ khuất đáng thương :” Sư huynh, mạng của ta ở trong tay ngươi! Ngươi trăm ngàn đừng gặp trượt rút, trăm ngàn đừng chết đuối, trăm ngàn đừng gặp cá mập! Nhất định phải tìm người tới cứu ta!” (Chuối: ghê gớm :3 )

      Nghe vậy, mặt Giang Mạt Hàn liền đen, người này ràng là rủa chính mình! Ngược lại hừ lạnh :” Ở thuyền chờ ta!” xong, phù phù tiếng, Giang Mạt Hàn nhảy vào trong biển,

      Hoả Diệu nhìn Giang Mạt Hàn bơi xa, ngẩn đầu nhìn hướng ánh trăng mặt biển, thở dài:” Mặc dù có hi vọng bị trượt rút hoặc là gặp được cá mập, nhưng là mệnh của ta nằm tay , có lẽ nên phù hộ bình an !”

      Buồm bị sức gió phá nát, phát ra từng đợt tiếng nổ, Hoả Diệu lo lắng nhìn về phía buồm, thấy mặt mơ hồ xuất cái khe, sóng biển dùng sức đánh vào thân thuyền, có chút sợ hãi cuồn cuộn nổi lên trong lòng Hoả Diệu, mặt biển tối như mực, hơn nữa gió biển gào thét tiếng vang quỷ dị, Hoả Diệu dù sao cũng là đứa bảy tuổi, khỏi sợ hãi.

      “Tê!” tiếng, buồm rạn nứt, thuyền bắt đầu nghiêng, đợt sóng biển đánh úp lại, làm cho thân thuyền tan nát.
      Tiếp theo chương 57

      Tiêu Dao đối với tiêu dùng sức thổi, nhưng là giữa tiêu truyền ra thanh vẫn làm nàng rầu rĩ, căn bản thể giống Kiềm Hạt phụ thân thổi dễ nghe như vậy.

      Khuôn mặt nhắn của Tiêu Dao nhăn lại, ngồi bên hồ có chút buồn bực, để chân trần ngâm trong nước biển, cục đá chỉ có nước biển cùng cát.

      Hoa Lạc Ly lặng lẽ đến phía sau Tiêu Dao, tay vừa muốn chọt ở bụng vật , lại nghe thấy thanh Tiêu Dao tức giận cùng ai oán:” Ngươi là người vô tâm, đừng làm phiền ta!”

      Hoa Lạc Ly buồn bực nhíu mày, ngồi kế bên Tiêu Dao, nghi hoặc :” Tiểu Dao nhi làm sao vậy? Ai khi dễ ngươi?”

      Từ khi chính mình còn bớt, thay đổi nữ trang, Hoa Lạc Ly liền sửa lại xưng hô, bao giờ kêu chính mình là xú đệ nữa, tiểu Dao nhi tiểu Dao nhi, kêu biết có bao nhiêu a dua.

      Tiêu Dao miệt thị liếc trắng mắt, hừ lạnh :” Ngươi là đồ lừa gạt, khi ta còn bớt, ngươi cả ngày chọc ta, tại ta có bớt, biến đẹp, thái độ của ngươi hoàn toàn thay đổi! Còn cái gì thích mỹ nhân, ta thấy là ngươi nhìn đến mĩ nhân liền mất hồn, ngay cả họ tên chính mình đều quên!”

      Hoa Lạc Ly tà tà gợi lên khoé miệng, nhíu mày cười :” Ta là thích mỹ nhân, nhưng là ta chưa qua thích người xấu biến thành đẹp, ta chỉ là thích mỹ nhân trời sinh thôi!”

      Tiêu Dao hồ nghi nhìn Hoa lạc Ly, mắt đảo lại xem biển lớn, tức giận :” Ngươi thích người nào, thích người nào, đều cùng ta quan hệ, dù sao ngày ta mặc lại nam trang, ăn độc dược làm biểu giả, ngươi cũng có thể lần nữa bảo ta xú đệ!”

      Mâu trung Hoa Lạc Ly lên tia mất mát, thở dài:” qua hai ngày, chỉ còn ngày.”

      Tiêu Dao ngẩn người, ngược lại hiểu được ý tứ Hoa Lạc Ly, đúng vậy, hôm qua ở Hắc Long đảo bởi vì xuất Giang Mạt Hàn và Hoả Diệu, chính mình thể bồi , hôm nay lại bởi vì nhận thức người Ngũ Độc Tán làm cha mẹ, lại có bồi , tựa hồ chỉ còn lại ngày.

      Tiêu Dao đột nhiên vươn tay bé bắt lấy ta Hoa Lạc Ly, đứng lên cười :” Chúng ta thi nhau kiếm vỏ sò !”

      Hoa Lạc Ly hơi hơi nheo lại ánh mắt, nhìn khuôn mặt Tiêu Dao tươi cười, cũng gợi lên chút cười sáng lạn.

      Dưới ánh trăng, tìm vỏ sò rất là gian nan, Tiêu Dao đến địa phương rất xa, vất vả mới tìm được cái vỏ sò xinh đẹp, vừa xoay người kiểm vỏ sò, lại kinh hãi kêu lên: “Hoả Diệu!”

      Hoa Lạc Ly lo lắng chạy tới, ngược lại thấy người nằm bãi biển, nhìn khuôn mặt nhắn của Hoả Diệu tiền tuỵ vô lực, hai mắt gắt gao nhắm lại, Hoa Lạc Ly cũng lo lắng lên, phen ôm lấy Hoả Diệu hướng đảo chạy tới.



      “Hoả Diệu”… Tiêu Dao lo lắng hô.

      “Rất nhanh tỉnh lại, hẳn là có trở ngại.” Hoa Lạc Ly có chút khàn khàn .

      Tiêu Dao gật gật đầu, nếu cứu kịp, nếu phải kiếm vỏ sò phát Hoả Diệu, lại trễ nửa canh giờ, có lẽ bởi vì mũi miệng ở trong nước biển mà nghẹn chết.

      “Khụ … Khụ…” trận ho khan, Hoả Diệu vô lực mở mắt, ngược lại nhìn về phía tiểu nương có vẻ mặt lo lắng bên giường.

      Ánh mắt Hoả Diệu nháy mắt ngốc lăng, tiểu nương trước mắt có ánh mắt rất được, cùng ánh mắt sư đệ giống nhau, giữa xấu xa còn có ấm áp, cái mũi đáng cùng sư đệ rất giống nhau, đáng nha!

      Này phải là sư đệ của mình trong mộng sao? Nhưng là vì sao lại là nữ hài tử?

      Búi tóc kiểu sơ nữ hài tử, tuy rằng búi tóc này thực thích hợp với nàng, làm cho nàng có vẻ càng linh động! Mặc thân hồng y xinh đẹp, xinh đẹp tựa như con bướm.

      giống như sư đệ nha! Nhưng vì sao lại là nữ?

      Hoả Diệu buồn bực trừng mắt nhìn nàng, bên tai truyền đến thanh , “Hoả Diệu, ngươi sao chứ?”

      Di? Thanh cũng cùng sư đệ giống như nhau nha! Hoả Diệu theo bản năng lắc lắc đầu.

      Tiêu Dao ôn nhu cười, thở dài hơi nhõm :” có việc gì là tốt rồi!”

      Ánh mắt Hoả Diệu nhìn tiểu nương tươi cười mà sửng sốt, nụ cười này cũng giống hệt sư đệ a! Nếu như sư đệ là nữ nhân tốt rồi! Chính mình có phải hay nằm mơ?

      Hoả Diệu trừng mắt nhìn nàng, lại nhắm mắt, lại mở mắt, lặp lại rất nhiều lần, xác định chính mình phải nằm mơ, thế này mới chú ý tới bên người tiểu nương nguyên lai còn có người mình quen biết.

      Hoả Diệu nhíu mi nhìn về phía Hoa Lạc Ly, tức giận hỏi:” nghiệt, ngươi đem sư đệ ta quải nơi nào? Sư đệ ta đâu?”

      Hoa Lạc Ly cười khỏ lắc lắc đầu, lúc nãy thế nào quên vật vẫn mặc nữ trang, nếu phải chút nữa Hoả Diệu suýt chết, chính mình tuyệt đối quên!

      Hoa Lạc Ly chỉ chỉ tiểu nương :” phải ở trước mắt sao?”

      Hoả Diệu nhu nhu ánh mắt, lại nhìn kỹ tiểu nương, nhíu mi :” Tiểu nương này cùng sư đệ xác thực rất giống nhau, bất quá nàng là nữ, làm sao có thể là sư đệ!”

      Tiêu Dao phiết phiết, dùng sức vỗ đầu Hoả Diệu, thanh lạnh lùng :” Là ta! Tiêu Dao!”

      “Cái gì?” Hoả Diệu kinh ngạc nhìn về phía tiểu nương, lấy tay che má phải tiểu nương trước mắt, trái nhìn phải nhìn, sau khi nhìn lâu, ngây ngốc hỏi:” Sư đệ, ngươi mặt quần áo nữ oa nhi làm cái gì? Bớt của ngươi biến mất rồi?”

      Tiêu Dao phốc bật cười, bất đắc dĩ :” còn bớt khó coi sao?”

      “Đẹp mặt a, mặt đương nhiên đẹp! Nhưng là làm sao có?” Vẻ mặt Hoả Diệu vẫn như cũ buồn bực, bất quá ánh mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm mặt Tiêu Dao, tựa hồ khắc cũng muốn đem ánh mắt dời . Chương 58: Nữ trang lượng tướng (6)

      có chính là có, ngươi cần hỏi nhiều như vậy!” Tiêu Dao lấy qua chén dược đưa cho Hoả Diệu, bất đắc dĩ :” Nhưng ra ngươi, làm sao lại ra như thế này? Mau đem dược uống !”

      Khuôn mặt nhắn của Hoả Diệu nhăn lại, vừa muốn khóc, Tiêu Dao cũng đem dược đưa đến bên miệng , thanh lạnh lùng :” được khóc, ta bỏ thêm cam thảo đắng lắm.”

      Hoả Diệu chớp chớp ánh mắt uỷ khuất, bất đắc dĩ đem dược ùng ục ùng ục nuốt xuống, xác định đối phương là sư đệ, vẻ mặt mờ mịt :” Sư đệ là ngươi a?”

      nửa ngày, tại mới tin tưởng mình là chính mình? Tiêu Dao bĩu môi, bất đắc dĩ gật đầu.

      Được Tiêu Dao khẳng định, Hoả Diệu liền phi tới, quấn lấy Tiêu Dao giống như bạch tuộc, tựa vào bên tai nàng, thanh khàn khàn :” Ta rất nhớ ngươi a! Thời điểm sóng biển đánh nghiêng thuyền, ta nghĩ mình chết rất nhanh, khi đó trong đầu ta chỉ có ngươi, sư đệ!”

      Vừa thông suốt làm nũng, sau đó Hoả Diệu buông Tiêu Dao ra, trừng mắt nhìn nàng, mờ mịt :” Sư đệ, ngươi vì sao mặc nữ trang nha? Tuy rằng rất xinh đẹp. Nhưng là kì quái sao ấy!”

      “Kỳ quái? Làm sao kỳ quái? Rất được, đáng !” Hoa Lạc Ly vừa vừa đem Tiêu Dao để ở sau lưng mình, miễn cho Hoả Diệu lại phi tới.

      Tiêu Dao cười khổ lắc đầu, thản nhiên :” Mặc chơi thôi, nếu thấy khó coi ta đổi.” Tiêu Dao cảm thấy nhõm thở dài hơi, cũng may Hoả Diệu chỉ cho là chính mình là nam phẫn nữ trang.

      Hoả Diệu giữ chặt Tiêu Dao, dùng sức lắc đầu :” Đừng đổi, đừng đổi, ta còn thấy đủ, cứ để cho ta nhìn tiếp!”

      Hoả Diệu vòng quanh Tiêu Dao vòng rồi lại vòng, cuối cùng thở dài, vẻ mặt đau khổ :” Sư đệ, nếu ngươi có muội muội tốt rồi!”

      “Muội muội?” Tiêu Dao vẻ mờ mịt.

      Hoa Lạc Ly lại đoán được ý trong lời Hoả Diệu, nhíu mày tà cười :” Ngươi có muội muội, thú muội muội người làm vợ!”

      Hoả Diệu lần đầu cho Hoa Lạc Ly cái tươi cười, “Đúng nha! Muội muội sư đệ nhất định xinh đẹp, đáng giống sư đệ, nếu có cái nương tử như vậy, là phúc khí!” Hoả Diệu lâm vào say mê, giữa mắt to loé ra hào quang hưng phấn.

      Khoé miệng Tiêu Dao hơi hơi run rẩy, có chút được tự nhiên :” Hoả Diệu ngươi còn chưa khỏi , nhanh đến giường , ta trước thay quần áo.”

      Hoả Diệu lại ngăn Tiêu Dao, vẻ mặt uỷ khất :” Cho ta xem thêm chốc lát, về sau nhất định ta tìm cái nương tử như vậy!”

      Tiêu Dao tiến thối được, vào lúc này cửa bị đẩy ra, lại nghe thấy thanh phủ mị của Lục Xà Nữ vang lên, “Nữ nhin ngoan, mẫu thân làm cho ngươi đôi giày thêu, lại đây thử xem coi vừa chân !”

      Ánh mắt Hoả Diệu sửng sốt, Hoa Lạc Ly bất đắc dĩ vuốt cái trán, nguyên bản còn tưởng rằng giấu diếm được Hoả Diệu, xem ra vẫn bị bại lộ.

      Hoả Diệu mờ mịt nhìn phía Lục Xà Nữ đẩy cửa mà vào, nghi hoặc :” Tỷ tỷ, ngươi Tiêu Dao là nữ nhi ngươi?”

      “Tỷ tỷ?” Lục Xà Nữ mặt mày hớn hở :” Ngươi, tiểu oa nhi này đáng , miệng cũng đủ ngọt!” Thấy tiểu hài tử đẹp mặt, Lục Xà Nữ liền mất khống chế, phen ôm lấy Hoả Diệu, sủng nịch cười :” Tiêu Dao ra là nữ nhi ngoan ta vừa nhận, ngươi xem nàng xinh đẹp sao?”

      “Nàng là nữ?” Hoả Diệu đè thấp thanh hỏi.

      Lục Xà Nữ cười :” Đương nhiên là nữ, bằng ta như thế nào kêu nàng là nữ nhi?”

      Hoả Diệu chuyển mâu nhìn về phía Tiêu Dao, ánh mắt Tiêu Dao vẻ né tránh.

      “Sư đệ? Ngươi là nam hay nữ?” Hoả Diệu từ người Lục Xà Nữ nhảy xuống, đến gần Tiêu Dao, ánh mắt nghiêm túc thích lừa gạt.

      Tiêu Dao khỏi lui về phía sau thấp giọng :” Ngươi đều bảo ta sư đệ phải sao?”

      “Là nam? Chúng ta đây cùng nhau tắm rửa!” Hoả Diệu nheo lại ánh mắt, có đáng như lúc nãy, chỉ có khí phách cùng nghiêm túc, dù sao cũng là người hoàng thất, khí phách khi chuyện thể có.

      Hoa Lạc Ly tiến lên dùng sức đẩy Hoả Diệu ra, thanh lạnh lùng :” Ngươi doạ đến tiểu Dao nhi!”

      Hoa Lạc Ly tiến lên tốt, vừa tiến lên, hoàn toàn trở thành đối tượng Hoả Diệu trút giận, Hoả Diệu từ trong lòng lấy ra tam phi đao đánh úp về phía Hoa Lạc Ly, thanh giận dữ :” Ngươi sớm biết đúng hay ?”

      Khinh công Hoa Lạc Ly chợt loé, đem tất cả phi đao đá trở về, trầm giọng :” phải nàng cho ta biết. Ngươi biết, chỉ có thể năng lực quan sát chính ngươi mạnh, thể trách bất luận kẻ nào!”

      “Vì sao cho ta biết!” Hoả Diệu lấy ra ba cái phi đao, cùng ba cái phi đao đối diện bay đến, đem cả sáu phi đao này đánh úp Hoa Lạc Ly.

      “Nàng thể cho bất luận kẻ nào, nếu như , được ở lại Thần Y cốc! Ngươi hi vọng nàng rời khỏi Thần Y cốc?” Hoa Lạc Ly từ bên hông rút ra nhuyễn kiếm, vũ đạo múa kiếm mềm tuyệt đẹp, gió từ kiếm phát ra đem sáu phi đao thay đổi phương hướng, đều cấm vách tường trong phòng.

      Hoả Diệu cau mày, lại tựa hồ ý nghĩa trong đầu được bình ổn, vừa muốn lấy phi đao trong tay ra, lại nghe thanh Tiêu Dao tức giận, “Đủ, đừng đánh! Ta là nữ, là nam, có gì khác nhau? Vì sao lại tức giận? Vì sao lại trách ta!”

      Hoả Diệu ngẩn người, có chút tự trách cúi đầu, trầm giọng :” Ta thích cái gì cũng biết.” Hiển nhiên nhìn bộ dáng Tiêu Dao tức giận, khí thế của liền có, ngược lại, trở thành bộ dáng uỷ khuất.

      Tiêu Dao khẽ thở dài cái, thấp giọng :” Nếu như dối gạt ngươi, gia gia cho ta ở lại Thần Y cốc, cốc quy Thần Y cốc, ngươi chẳng lẽ biết sao?”

      Hoả Diệu nhíu mày nhớ lại cốc quy, đột nhiên giật mình lại, khuôn mặt nhắn nháy mắt liền suy sụp xuống, uỷ khuất hấp hấp cái mũi :” Nhưng là, nếu như ngươi cho ta biết, ta cho người khác! Ta chán ghét so với Hoa Lạc Ly biết trễ hơn!”

      Khoé miệng Tiêu Dao khỏi run ẩy chút, cuối cùng cũng hiểu ra được nguyên nhân làm tức giận, Tiêu Dao vẻ mặt bất đắc dĩ :” Là Hoa Lạc ly phát ta là nữ, cũng phải ta cho biết, hơn nữ gần đây ta mới biết việc biết ta là nữ.”

      ?” Hoả Diệu chớp chóp mắt to, mắt to đen thùi lóng lánh gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Dao.

      Tiêu Dao rất bất đắc dĩ gật đầu mạnh.

      Hoả Diệu lại phi tới mạnh, đáng tiếc lần này có bổ nhào vào Tiêu Dao, ngược lại bị Hoa Lạc Ly thủ vững trước ngực chặn lại.

      Hoa Lạc Ly tà giơ lên khoé miệng, trêu tức :” tại ngươi biết tiểu Dao nhi là nữ, cũng thể tuỳ tiện ôm! Lúc trước ngươi ôm, người khác nhiều lắm ngươi là đoạn tụ, tại nếu ngươi lại tuỳ tiện ôm, có thể làm hỏng danh tiết tiểu Dao nhi!”

      Hoả Diệu bĩu môi, thực bất đắc dĩ gật đầu, tuy rằng muốn đồng ý lời Hoa Lạc Ly, nhưng là đạo lý này Hoả Diệu vẫn biết, tại sư đệ cũng phải là sư đệ, là nữ nhi oa, cũng thề giồng như trước.

      Hoả Diệu có chút lo lắng :” Ngươi đột nhiên đổi nữ trang, chẳng lẽ định trờ về Thần Y cốc sao?”

      Tiêu Dao cười lắc lắc đầu, “Ta còn muốn về Thần Y cốc, đến lúc đó ta còn là sư đệ ngươi, ngươi cũng nên làm lộ! Trăm ngàn thể cho người khác biết ta là nữ, cũng thể cho gia gia biết ngươi muốn biết ta là nữ!”

      Hoả Diệu gật đầu mạnh, nháy mắt to, ngọt ngào cười :” Sư đệ, hoàn hảo ngươi có muội muội.”

      Tiêu Dao có chút hiểu.

      Hoa Lạc Ly trêu tức cười :” Ngươi nếu có muội muội, biết nên thú người nào!”

      Miệng Hoả Diệu giơ lên chút đáng vô địch cười, chính là tươi cười thiếu cái răng, có chút làm cho người ta muốn bật cười, hờn dỗi hỏi:” Sư đệ, về sau khi chúng ta lớn lên, ngươi gả cho ta được ?”
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :