1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cực phẩm nam tử nhà trọ - Giang Sơn Đa Tiêu (C27)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 34 Chớ chọc Mục Duy

      Sau khi Quý Tiết thẹn quá hóa giận , Tần Chi Tu mỉm cười cầm nhạc phổ bắt đầu soạn nhạc, Quý Tiết lập tức im miệng, ý bảo Hà Nhạc Nhạc thu bài.

      Chờ Hà Nhạc Nhạc thu thập xong, sau khi bưng cốc cà phê xuống lầu , Tần Chi Tu mới ngừng bút, mắt đẹp chứa ý cười nhìn về phía Quý Tiết.

      “Muốn gì?”

      “Đừng có với tôi là cậu cố ý giúp ta.”

      Tần Chi Tu lắc đầu, “Tôi quả thực giúp ấy.”

      “Hừ… đêm nay vận may của ta đúng là rất vượng.”

      Tần Chi Tu cười khẽ, “Đúng, nhưng chỉ có vận may, thua oan, ít nhất lúc chơi bài chơi thua ấy.”

      “… tại sao?”

      ấy tính bài.”

      “Cái gì?”

      Đúng vậy, sau khi mỗi người ra bài hai lần, đại khái biết tay Tần Chi Tu cùng Quý Tiết còn con bài nào. tính được, cũng phải bởi vì có chỉ số thông minh đặc biệt cao hay là trí nhớ đặc biệt tốt , mà là vì… lúc học tiểu học , tận mắt chứng kiến chuyện kinh khủng, năm sau đó , sợ tất cả những người nhìn mình, khóc cười lời nào, thậm chí chỉ cần nghe được bên ngoài có tiếng chuyện đều sợ hãi đến run rẩy, ba mẹ vì chuyển công tác về nhà, ở nhà cùng suốt năm, vì phân tán lực chú ý của , đề dần dần diệt trừ sợ hãi của , ba mẹ liền cùng chơi các loại trò chơi, lúc ở mình cũng chơi.

      Sau naỳ ba mẹ dạy xem nhũng người khác như những con số, có ánh mắt, như vậy sợ hãi nữa. thẳng mà ,hiệu quả của phương pháp này … Rất tệ, ngược lại càng thêm lo âu.

      Cũng may mà đối với nhũng con số cũng tương đối mẫn cảm, chơi các loại trò chơi liên quan đến tinh toán vận may cũng tệ lắm, ba mẹ mới đề nghị đọc kế toán ── nếu ba mẹ biết học xong kế toán lại làm loại công việc này…

      nghĩ nữa.

      còn trẻ, còn có thể bắt đầu lại lần nữa . Tất cả đều còn có cơ hội.

      Rạng sáng hai giờ, cuối cùng cũng có thể ngủ, dưới gối đầu là cuốn Mục Duy buổi chiều cho 《 … thể nhục , trong sách còn có lời cảm ơn của Tôn Hiểu Trang . tự tin xinh đẹp, ràng có số điện thoại của nhưng gửi tin nhắn mà tự tay viết giấy… Nếu là người tỉ mỉ như thế, ấy nhất định là cái tâm tính thiện lương . Nhưng mà gặp phải Mục Duy, nhất định bị thương … có nên vơi Hiểu Trang ? Nhưng mà đâm chọc nguời khác… làm được.

      Sáng sớm hôm sau, Quý Tiết cùng Tần Chi Tu còn chưa xuống lầu, lúc Mục Duy ăn xong bữa sáng vừa mới chuẩn bị ra ngoài, Hà Nhạc Nhạc do dự nửa ngày cuối cùng vẫn mở miệng.

      lòng với Tôn tiểu thư ?”

      “Cái gì?” Mục Duy dừng lại.

      “Nếu chỉ tìm người để chơi đùa, tôn tiểu thư bị tổn thương.”

      “Ý của là tôi tìm người khác?” Mục Duy kinh ngạc nhìn Hà Nhạc Nhạc, chỉ cảm thấy vớ vẩn đến cực điểm. này nghĩ ta là ai? ở dưới thân nằm chút, còn chưa có chạm vào , liền dám can thiệp vào chuyện của rồi sao? Ai cho lá gan lớn như vậy?

      “ xin lỗi, tôi biết tôi có tư cách cái gì, nhưng… Nếu tôn tiểu thư vì mà bị tổn thương, tôi cũng có trách nhiệm. Vì thế, nếu có thể…”

      Quý Tiết vừa vặn ra thang máy, nghe được lời của Hà Nhạc Nhạc , buồn cười kéo qua ghế dựa, châm điếu thuốc, vẻ mặt xem diễn kịch.

      Cảm nhận được ánh mắt của Quý Tiết , Mục Duy có chút buồn bực xấu hổ trừng mắt nhìn qua, Quý Tiết buông tay, điêu thuốc còn bên miệng, dáng vẻ “ liên quan đến tôi , tôi chỉ xem diễn mà thôi” .

      kiên nhẫn nhìn Hà Nhạc Nhạc, Mục Duy giọng điệu có chút tốt, “Hà tiểu thư, phiền nhớ thân phận của mình, nên những lời cần , chuyện liên quan tới mình tốt nhất nên đứng xa chút.” Chỉ là kỹ nữ để người ta tiết dục mà thôi, có tư cách gì để chuyện với ?

      Thân phận… đương nhiên ràng thân phận của chính mình, nhưng công việc là công việc, thể bởi vì công việc mà phá hỏng nguyên tắc làm người của mình.”Nếu kiên quyết, tôi chỉ có thể tất cả mọi chuyện với Tôn tiểu thư.” nhiều, nhưng cũng cái gì cũng , trơ mắt nhìn Tôn Hiểu Trang nhảy vào hố lửa của ta.

      Mục Duy cười lạnh tiếng, nắm cằm Hà Nhạc Nhạc nâng đầu lên, “ uy hiếp tôi?”

      “…” Hà Nhạc Nhạc cúi mắt .

      “Tốt, làm cho tôi xem có thể làm gì?” dùng lực lớn, đem mặt Hà Nhạc Nhạc ném sang bên, Mục Duy hừ lạnh tiếng xoay người ra ngoài.

      Thẳng đến khi nhìn thấy xe Mục Duy ra ngoài, Hà Nhạc Nhạc mới xoay người về phía bàn ăn.

      “Buổi sáng tốt lành, Quý tiên sinh, bữa sáng muốn ăn cái gì?”

      “Ha ha…” Quý Tiết buông điếu thuốc cười đến chói lọi , nâng tay vỗ tay hoan nghênh, phát ra tiếng“Bốp bốp” vang dội , rồi mới liếm liếm môi, phun ra chút khói bụi, khen: “Có dũng khí.”

      “Có chuyện gì sao?” Mới ra thang máy, Tần Chi Tu tựa hồ còn có chút khốn đốn, khuôn mặt trắng noãn tản ra mười phần “Ngốc nghếch” , rất giống mỹ thiếu niên từ trong tranh bước ra.

      này, ” Quý Tiết cầm điếu thuốc chỉ Hà Nhạc Nhạc, “ sợ chết khiêu khích Mục Duy, chúng ta nhiều năm gặp người có lá gan lớn như thế? Cậu có nên vỗ tay cổ vũ chút ? Bản Demo làm xong rồi sao?”

      “… ừ.”

      “Buổi sáng tốt lành, tần tiên sinh.”

      “… Mục Duy, tốt nhất vẫn đừng chọc ta.” Tần Chi Tu nhìn Hà Nhạc Nhạc, ôn nhu câu.
      Chương 35: Hãy dạy cho tôi

      muốn chọc đến bất cứ kẻ nào, cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ đến.

      Hà Nhạc Nhạc nghĩ lại buổi sáng Tần Chi Tu hảo tâm khuyên bảo mình, khỏi cười khổ. Tần Chi Tu cùng Quý Tiết sau khi ăn xong bữa sáng cũng công ty, hôm nay mặt trời vừa lên , phối hợp với nhân viên công ty vệ sinh rửa sạch nhà trọ, giữa trưa có ai trở về, liền mình ăn cơm.

      Buổi chiều nhân lúc rảnh rỗi, lại NG xem chút, L nhắn tin hỏi tình hình của gần đây, cũng chỉ có thể cười cười tất cả đều hoàn hảo, chỉ là có chút bận rộn, nhưng có ca khúc mới, học xong hát cho ấy nghe.

      Quen biết L ba năm, chưa bao giờ nghe qua giọng của ấy, cho dù đúng lúc chuyện phiếm , ấy cũng chỉ đánh chữ, bao giờ để lộ thanh, nhưng có thể lý giải được điều đó, dù sao cũng làm hacker nổi danh thế giới , càng ít để lộ tin tức càng tốt. người như vậy , lại thường xuyên quan tâm , thích nghe ca hát, ngẫu nhiên cùng vui đùa, thậm chí… Tán gẫu ít đề tài mà thích .

      ra sợ người khác chê cười, … Đúng là từng mơ màng về l. Tưởng tượng nhìn thấy tuổi tác, dáng vẻ của ấy, thầm đoán rằng ấy cũng có… Cảm tình với mình. Linh Vũ L và Lê Dĩ Quyền là 2 người mà ấy bội phục nhất thế giới này , người là hacker kỹ thuật vô song, người nắm pháp luật trong lòng bàn tay, bạn trai sau này có thể có 1 nửa khả năng của bọn họ cũng rất thỏa mãn! Linh Vũ có nhiều điều kiện tốt như thể cũng dám nghĩ tới ,huống chi người bình thường vô vị như làm sao còn dám hy vọng xa vời cái gì nữa? Huống hồ tại, ngay cả thân thể cũng

      Cứ như vậy là tốt rồi, ngẫu nhiên liên lạc, nhìn ấy ân cần thăm hỏi, hát ca hát cho ấy nghe, rất thấy đủ.

      Lúc ăn cơm chiều, Tần Chi Tu trở lại mình, Quý Tiết tối nay về. Hai người ăn cơm chiều, Tần Chi Tu mời Hà Nhạc Nhạc chơi bài, Hà Nhạc Nhạc thấy Thân Đồ Mặc và Nguyễn Lân đều trở về nên theo Tần Chi Tu lên lầu.

      Vẫn chơi đến 10 giờ rưỡi, Hà Nhạc Nhạc xuống lầu làm đồ ăn khuya, Thân Đồ Mặc với Nguyễn Lân vẫn trở về, nếu trở lại liền tắm rửa ngủ được rồi, đúng ?

      Tần Chi Tu xuống lầu uống nước, bắt gặp Hà Nhạc Nhạc thỉnh thoảng nhìn về phía ngoài cửa sổ, khỏi cảm thấy thú vị, hai tay khoác lên lưng ghế dựa nhìn , khuôn mặt xinh đẹp thoát tục dâng lên nụ cười thuần mỹ .

      “Ách… mặt tôi có cái gì sao?”

      Tần Chi Tu cười lắc đầu, “ có, thấy giống như vợ mới cưới, nửa đêm trông ngóng chồng về nhà.”

      “Hả?” Vợ mới cưới? Phải giống như chờ oan gia về mới phù hợp chứ nhỉ?

      “Khụ…” Tần Chi Tu tươi cười càng sâu, cúi đầu ho tiếng.

      biết đùa.” Đáng tiếc chút cũng buồn cười.

      Hà Nhạc Nhạc thuận miệng câu vô tâm , ai ngờ lại làm cho nụ cười của Tần Chi Tu dần dần nhạt . A… sai cái gì sao?

      Tần Chi Tu đứng thẳng người, hình như suy nghĩ cái gì đó.

      “Tần tiên sinh?” phải sai chọc đến chỗ đau của người ta chứ?

      Tần Chi Tu nâng mắt chăm chú nhìn Hà Nhạc Nhạc, “Tôi qủa đùa, biết đùa, hiểu chuyện như thế nào mới có thể làm cho phụ nữ vui vẻ…”

      “A…” Hà Nhạc Nhạc có chút xấu hổ. ta biết a, ta chỉ cần nguyện ý cùng phụ nữ chuyện, chỉ cần cười cái, phỏng chừng cả đám con cũng vui vẻ như điên rồi.

      có thể dạy tôi ?”

      “Hả?”

      là phụ nữ, hẳn là hiểu phụ nữ thích nghe cái gì , thích kiểu đàn ông như thế nào, thích loại quà tặng gì, daỵ tôi.”

      “Tôi? Tôi, tôi sao…” Hà Nhạc Nhạc chỉ vào mũi mình, , có thể dạy ta cái gì a?

      “Tôi có thể trả học phí, tùy đưa ra cầu.”

      “… Này, Quý tiên sinh phải có thể dạy ── ”

      ta quá vô dụng.”

      học qua rồi ah?”… Vì sao lại tìm tôi?”

      “… Chỉ có mới chuyện bình thường với tôi.”

      “…” có thể tưởng tượng được… phụ nữ trước mặt ta khẳng định là ngượng ngùng mặt đỏ tai hồng, còn nguời lớn gan chắc nghĩ mượn cơ hội dụ hoặc ta? Rất có thể.

      … Có người mà mình thích?” Biết nên hỏi, nhưng nhìn bộ dáng ta thành như thế, nghĩ muốn giúp ta, nếu có thể giúp.

      “Ừ.”

      “Nếu cho tôi biết ây là ai, tôi có lẽ có thể đưa ra cho vài ý kiến để tham khảo ?”

      “… Được, ấy là Đỗ Nhã*…” ( chưa tên, sửa lại sau J )

      Hai người cứ như thế cho tới nửa đêm , cư nhiên vẫn có ai trở về, bây giờ cũng trễ, ngày hôm sau Tần Chi Tu còn phải ghi , vì thế bọn họ hẹn lần khác lại tán gẫu.

      Nhìn đồ ăn còn lại bàn, trong lòng Hà Nhạc Nhạc có chút khó chịu. Tuy rằng tất cả đều do bọn họ chi trả, liên quan đến tiền của , nhưng như thế này quá lãng phí, làm cho rất thoải mái, phải đau lòng vì thành quả lao động của bản thân , mà là “Lãng phí lương thực” .

      Sau khi trở về phòng , Hà Nhạc Nhạc nghĩ , phá lệ mở trang web của Mâu Tư ra xem, rồi mới lên trang fan club của Nguyễn Lân … Tuy rằng quy định là quản lý nhà trọ được phép tìm hiểu chuyện riêng tư của chủ nhà, tìm mạng tính tìm hiểu riêng tư chứ? Hành trình của năm người Nguyễn Lân rất trong suốt, nay fan là vô cùng kinh khủng, mỗi ngày theo dõi ngôi sao, nếu phải xung quanh nhà trọ đều là khu vực tư nhân cấm nguời ngoài vào, hoài nghi fan có thể sử dụng máy chụp ảnh đem toàn bộ nhà trọ trong ngoài chụp hết!

      Đêm nay Nguyễn Lân tham dự tiệc, phỏng chừng là uống nhiều nên nghỉ ngơi ở ngoài rồi. Còn lịch trình của Thân Đồ Mặc thể tra được, thậm chí ở mạng cũng tìm thấy ảnh chụp của ta , chẳng qua hai ngày nay truyền thông đều đưa tin bộ phim《 cả đời kiếp》 ta làm giám chế sắp khai máy, vì thế Thân Đồ Mặc chắc là điên cuồng tăng ca rồi?

      Nếu như vậy, ngủ trước.

      Vừa nhắm mắt lại, Hà Nhạc Nhạc cảm thấy giường hơi chấn động, mở mắt ra nhìn di động, rạng sáng 3 giờ rưỡi. Bên ngoài có tiếng xe , ai về sao?

      “Tiểu Chu về , tôi sao.” Ngoài cửa truyền đến tiếng của Nguyễn Lân .

      Hà Nhạc Nhạc chạy nhanh ra cửa.

      “Hà tiểu thư, ngaị quá, Lân ca uống hơi nhiều, phiền chiếu cố chút.”

      “… cần khách khí, đây là việc tôi phải làm, vất vả cho rồi.”

      Nhìn theo xe bảo mẫu của Nguyễn Lân rời , Hà Nhạc Nhạc đóng cửa lại, nhìn Nguyễn Lân toàn bộ khuôn mặt tuấn tú đều đỏ bừng.

      uống nhiều rồi?” sợ lộ nguyên hình sao?

      Nguyễn Lân cúi mắt nhìn , khóe miệng khẽ nhếch, đột nhiên ôm thắt lưng , đem đặt lên bàn, hai chân vòng quanh eo ta

      “A ── ”

      ai uống nhiều?”

    2. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      @huongntd bạn ơi, cho mình hỏi bạn có edit tiếp bộ này k? mình edit tiếp theo nhé

    3. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Mình đăng tiếp những chương sau rồi dẫn link từ chương 1 -> chương 55 qua đây nhé
      Mengotinh_Ranluoi thích bài này.

    4. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 35: Hãy dạy cho tôi

      muốn chọc đến bất cứ kẻ nào, cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ đến.

      Hà Nhạc Nhạc nghĩ lại buổi sáng Tần Chi Tu hảo tâm khuyên bảo mình, khỏi cười khổ. Tần Chi Tu cùng Quý Tiết sau khi ăn xong bữa sáng cũng công ty, hôm nay mặt trời vừa lên, phối hợp với nhân viên công ty vệ sinh rửa sạch nhà trọ, giữa trưa có ai trở về, liền mình ăn cơm.

      Buổi chiều nhân lúc rảnh rỗi, lại NG xem chút, L nhắn tin hỏi tình hình của gần đây, cũng chỉ có thể cười cười tất cả đều hoàn hảo, chỉ là có chút bận rộn, nhưng có ca khúc mới, học xong hát cho ấy nghe.

      Quen biết L ba năm, chưa bao giờ nghe qua giọng của ấy, cho dù đúng lúc chuyện phiếm, ấy cũng chỉ đánh chữ, bao giờ để lộ thanh, nhưng có thể lý giải được điều đó, dù sao cũng làm hacker nổi danh thế giới, càng ít để lộ tin tức càng tốt. người như vậy, lại thường xuyên quan tâm , thích nghe ca hát, ngẫu nhiên cùng vui đùa, thậm chí… Tán gẫu ít đề tài mà thích.

      ra sợ người khác chê cười, … Đúng là từng mơ màng về L. Tưởng tượng nhìn thấy tuổi tác, dáng vẻ của ấy, thầm đoán rằng ấy cũng có… Cảm tình với mình. Linh Vũ L và Lê Dĩ Quyền là 2 người mà ấy bội phục nhất thế giới này, người là hacker kỹ thuật vô song, người nắm pháp luật trong lòng bàn tay, bạn trai sau này có thể có 1 nửa khả năng của bọn họ cũng rất thỏa mãn! Linh Vũ có nhiều điều kiện tốt như thể cũng dám nghĩ tới ,huống chi người bình thường vô vị như làm sao còn dám hy vọng xa vời cái gì nữa? Huống hồ tại, ngay cả thân thể cũng

      Cứ như vậy là tốt rồi, ngẫu nhiên liên lạc, nhìn ấy ân cần thăm hỏi, hát ca hát cho ấy nghe, rất thấy đủ.

      Lúc ăn cơm chiều, Tần Chi Tu trở lại mình, Quý Tiết tối nay về. Hai người ăn cơm chiều, Tần Chi Tu mời Hà Nhạc Nhạc chơi bài, Hà Nhạc Nhạc thấy Thân Đồ Mặc và Nguyễn Lân đều trở về nên theo Tần Chi Tu lên lầu.

      Vẫn chơi đến 10 giờ rưỡi, Hà Nhạc Nhạc xuống lầu làm đồ ăn khuya, Thân Đồ Mặc với Nguyễn Lân vẫn trở về, nếu trở lại liền tắm rửa ngủ được rồi, đúng ?

      Tần Chi Tu xuống lầu uống nước, bắt gặp Hà Nhạc Nhạc thỉnh thoảng nhìn về phía ngoài cửa sổ, khỏi cảm thấy thú vị, hai tay khoác lên lưng ghế dựa nhìn , khuôn mặt xinh đẹp thoát tục dâng lên nụ cười thuần mỹ.

      “Ách… mặt tôi có cái gì sao?”

      Tần Chi Tu cười lắc đầu, “ có, thấy giống như vợ mới cưới, nửa đêm trông ngóng chồng về nhà.”

      “Hả?” Vợ mới cưới? Phải giống như chờ oan gia về mới phù hợp chứ nhỉ?

      “Khụ…” Tần Chi Tu tươi cười càng sâu, cúi đầu ho tiếng.

      biết đùa.” Đáng tiếc chút cũng buồn cười.

      Hà Nhạc Nhạc thuận miệng câu vô tâm, ai ngờ lại làm cho nụ cười của Tần Chi Tu dần dần nhạt . A… sai cái gì sao?

      Tần Chi Tu đứng thẳng người, hình như suy nghĩ cái gì đó.

      “Tần tiên sinh?” phải sai chọc đến chỗ đau của người ta chứ?

      Tần Chi Tu nâng mắt chăm chú nhìn Hà Nhạc Nhạc, “Tôi quả đùa, biết đùa, hiểu chuyện như thế nào mới có thể làm cho phụ nữ vui vẻ…”

      “A…” Hà Nhạc Nhạc có chút xấu hổ. ta biết a, ta chỉ cần nguyện ý cùng phụ nữ chuyện, chỉ cần cười cái, phỏng chừng cả đám con cũng vui vẻ như điên rồi.

      có thể dạy tôi ?”

      “Hả?”
      là phụ nữ, hẳn là hiểu phụ nữ thích nghe cái gì, thích kiểu đàn ông như thế nào, thích loại quà tặng gì, dạy tôi.”

      “Tôi? Tôi, tôi sao…” Hà Nhạc Nhạc chỉ vào mũi mình, , có thể dạy ta cái gì a?

      “Tôi có thể trả học phí, tùy đưa ra cầu.”

      “… Này, Quý tiên sinh phải có thể dạy ── ”

      ta quá vô dụng.”

      học qua rồi ah?… Vì sao lại tìm tôi?”

      “… Chỉ có mới chuyện bình thường với tôi.”

      “…” có thể tưởng tượng được… phụ nữ trước mặt ta khẳng định là ngượng ngùng mặt đỏ tai hồng, còn nguời lớn gan chắc nghĩ mượn cơ hội dụ hoặc ta? Rất có thể.

      … Có người mà mình thích?” Biết nên hỏi, nhưng nhìn bộ dáng ta thành như thế, nghĩ muốn giúp ta, nếu có thể giúp.

      “Ừ.”
      “Nếu cho tôi biết ấy là ai, tôi có lẽ có thể đưa ra cho vài ý kiến để tham khảo?”

      “… Được, ấy là Đỗ Nhã*…” ( chưa tên, sửa lại sau)

      Hai người cứ như thế cho tới nửa đêm, cư nhiên vẫn có ai trở về, bây giờ cũng trễ, ngày hôm sau Tần Chi Tu còn phải ghi , vì thế bọn họ hẹn lần khác lại tán gẫu.

      Nhìn đồ ăn còn lại bàn, trong lòng Hà Nhạc Nhạc có chút khó chịu. Tuy rằng tất cả đều do bọn họ chi trả, liên quan đến tiền của , nhưng như thế này quá lãng phí, làm cho rất thoải mái, phải đau lòng vì thành quả lao động của bản thân, mà là “Lãng phí lương thực”.

      Sau khi trở về phòng, Hà Nhạc Nhạc nghĩ, phá lệ mở trang web của Mâu Tư ra xem, rồi mới lên trang fan club của Nguyễn Lân … Tuy rằng quy định là quản lý nhà trọ được phép tìm hiểu chuyện riêng tư của chủ nhà, tìm mạng tính tìm hiểu riêng tư chứ? Hành trình của năm người Nguyễn Lân rất trong suốt, nay fan là vô cùng kinh khủng, mỗi ngày theo dõi ngôi sao, nếu phải xung quanh nhà trọ đều là khu vực tư nhân cấm nguời ngoài vào, hoài nghi fan có thể sử dụng máy chụp ảnh đem toàn bộ nhà trọ trong ngoài chụp hết!

      Đêm nay Nguyễn Lân tham dự tiệc, phỏng chừng là uống nhiều nên nghỉ ngơi ở ngoài rồi. Còn lịch trình của Thân Đồ Mặc thể tra được, thậm chí ở mạng cũng tìm thấy ảnh chụp của ta, chẳng qua hai ngày nay truyền thông đều đưa tin bộ phim 《 cả đời kiếp》 ta làm giám chế sắp khai máy, vì thế Thân Đồ Mặc chắc là điên cuồng tăng ca rồi?

      Nếu như vậy, ngủ trước.

      Vừa nhắm mắt lại, Hà Nhạc Nhạc cảm thấy giường hơi chấn động, mở mắt ra nhìn di động, rạng sáng 3 giờ rưỡi. Bên ngoài có tiếng xe , ai về sao?

      “Tiểu Chu về , tôi sao.” Ngoài cửa truyền đến tiếng của Nguyễn Lân.

      Hà Nhạc Nhạc chạy nhanh ra cửa.

      “Hà tiểu thư, ngaị quá, Lân ca uống hơi nhiều, phiền chiếu cố chút.”

      “… cần khách khí, đây là việc tôi phải làm, vất vả cho rồi.”

      Nhìn theo xe bảo mẫu của Nguyễn Lân rời , Hà Nhạc Nhạc đóng cửa lại, nhìn Nguyễn Lân toàn bộ khuôn mặt tuấn tú đều đỏ bừng.

      uống nhiều rồi?” sợ lộ nguyên hình sao?

      Nguyễn Lân cúi mắt nhìn , khóe miệng khẽ nhếch, đột nhiên ôm thắt lưng , đem đặt lên bàn, hai chân vòng quanh eo ta “A ── ”

      ai uống nhiều?”

    5. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 36: Nguyễn Lân say rượu

      “Tôi. . . A ──” Hà Nhạc Nhạc vừa định mở miệng “giải thích”, Nguyễn Lân liền hung hăng hôn lên môi , bên cắn lên cánh môi khiêu khích ép phải mở hàm răng ra, cuốn lấy đầu lưỡi ngậm duyện, làm cho thể giãy giụa, bên sải bước hướng vào phòng ngủ.

      Cả người ta đầy mùi hôi của rượu làm cho đầu óc Hà Nhạc Nhạc có chút choáng váng, chỉ có thể để mặc chà đạp môi lưỡi của mình, thẳng đến khi bị ta nặng nề áp đảo giường, mới kịp phản ứng lại, liều mạng né tránh môi của ta.

      , được, tôi ── ”

      Nguyễn Lân che miệng , trong đôi mắt tràn đầy men say, “Vẫn chưa đến lúc kêu được đâu. . . Đợi lát nữa, tôi cho kêu khóc ngừng, khóc cầu tôi nhanh lên, mạnh hơn, sâu hơn, xin tôi đừng có ngừng. . .”

      Trong miệng ta tuôn ra đầy những lời lẽ dâm mỹ, cũng quên dùng thân thể mình ép chặt thân thể mềm mại dưới thân kích thích vài cái, từ khuôn mặt cho đến thân hình tràn ngập dã tính, trong nháy mắt, ta lại đổ phục người Hà Nhạc Nhạc, ôm lấy , gối đầu lên ngực nhắm lại mắt.

      “Lần này, chắc phải nằm mơ chứ? Nếu lại nằm mơ lão tử liền, nghẹn chết. . . được chạy, tôi, tôi ngủ lát, đợi lát nữa lại..làm . . .”

      Năm giây sau, có tiếng ngáy rất từ ngực phát ra.

      ràng say chịu được, nhưng cứ nhất quyết cứng rắn chống đỡ tới chỗ người khác khác mới chịu ngã xuống.

      Hà Nhạc Nhạc vất vả dùng hết sức bình sinh mới thoát khỏi vòng ôm của Nguyễn Lân, rất quyết đoán chạy vaò nhà bếp bưng ra cái chậu, quả nhiên, lâu sau Nguyễn Lân bắt đầu nôn mửa. . .

      biết ta uống bao nhiêu a?

      Ép buộc hơn nửa giờ, Nguyễn Lân mới yên tĩnh lại. Hà Nhạc Nhạc thuần thục dọn dẹp sạch uế vật, do dự vài giây, liền than tiếng, lấy hết Nguyễn Lân. . .

      “Ừ. . .” Nguyễn Lân khẽ hừ tiếng. Đầu vô cùng nặng nề, mắt cũng mở ra nổi? xảy ra chuyện gì?

      Nóng quá. . . mỗi tế bào cơ thể đều như bị thiêu đốt, yết hầu, miệng. . . giỏi lắm. . . Đáng chết! Đám kia người quá đáng dám cố ý chuốt say mình! Mình sao có thể dễ dàng say như vậy? Mình còn muốn làm, làm bé kia nữa. . .

      Ừ. . . lạnh, thoải mái. . . Là ai?

      Nguyễn Lân giãy dụa mở mắt ra, trong mộng bị làm đến chết sống lại hai ngày nay cầm khăn lông chà lau thân thể nóng như lửa đốt của .

      Bàn tay mềm mại lướt qua da thịt nóng bỏng, mang đến cảm giác thoải mái nhàng thể diễn tả bằng lời, chỗ bị lau qua, cảm giác khô nóng liền biến mất, còn mang đến nhiều điểm tê dại mát mẻ xuyên thấu tận xương.

      Lẳng lặng nhìn ra sức người mình, trái tim Nguyễn Lân . . . bình tĩnh đến kỳ lạ. Chuyện gì cũng muốn nghĩ, chỉ muốn chìm đắm vào cảm giác này này. . . Rất im lặng, rất bình thản, rất. . . thỏa mãn.

      kia tựa hồ cũng phát giác ra ta tỉnh lại, vẫn nâng cánh tay lên dịu dàng an ủi. Nguyễn Lân đột nhiên vươn tay bắt lấy Hà Nhạc Nhạc ôm co vào trong lòng.

      “Đừng nhúc nhích. . .” Để cho ôm trong chốc lát. Mềm, lạnh lạnh. . . dịu dàng mặc cho khi dễ. . . Nếu phải là môt phụ nữ tự bán thân thể mình, nếu gặp nơi khác, bằng cách thức khác, có lẽ. . .

      “Nguyễn tiên sinh? Tôi nấu canh giải rượu, tôi ── ”

      rất thiếu tiền sao?” Nguyễn Lân hiếm khi ở nhà trọ lại chuyện nhàng như vậy.

      “. . .” Hà Nhạc Nhạc ta vì sao lại hỏi như thế, nghĩ nghĩ hồi, lắc đầu. tuy rằng có tiền, nhưng làm ở đây vốn dĩ cũng phải vì tiền.

      “. . . thiếu tiền lại làm loại công việc này, trời sinh thích bị coi thường sao?” Nghe Hà Nhạc Nhạc trả lời, hiểu sao trong lòng Nguyễn Lân liền dâng lên cỗ tức giận, quay người đặt dưới thân lạnh lùng . , cư nhiên vừa rồi còn cảm thấy bản thân thích này! Đáng chết!

      Khuôn mặt nhắn của Hà Nhạc Nhạc trong nháy mắt mất huyết sắc, cánh môi giật giật nhưng phát ra tiếng. nháy mắt mấy cái áp chế cảm giác căng đau ở khóe mắt, chìa tay muốn đẩy Nguyễn Lân ra khỏi người mình.

      “Tôi lấy cho canh giải rượu.” Giờ có thể cái gì nữa đây? mình vốn dĩ biết công việc ở đây phải bán thân thể ư? ta tin ư? ta ngay lúc cái gì cũng liền cường bạo . . . tại những lời này còn có có ý nghĩa ư? Có thể thay đổi ư?

      cần ── lấy thân thể của làm thuốc tỉnh rượu, là thích hợp nhất.” Nguyễn Lân dã man xé mở quần áo người Hà Nhạc Nhạc, ngay lúc muốn cởi bỏ áo ngực ──

      “Tôi đến kì, có cách làm cho tỉnh rượu.” câu ra hề ngập ngừng, giống như chào hỏi hàng ngày, bình tĩnh thong dong.

      Ánh mắt thâm thúy của Nguyễn Lân tối lại, “. . . sao, tôi có thể dùng chỗ khác.” Nguyễn Lân đưa tay xuống dưới thân , xoa xoa đôi mông đầy đặn mượt mà kia, “Thân Đồ chạm qua chỗ này ah?”

      , đừng!” Hà Nhạc Nhạc cuối cùng vẫn hoảng sợ, khuôn mặt nhắn tràn đầy kinh sợ cùng cầu xin. Nếu để cho ta tiến vào nơi đó, thân thể nhất định hỏng mất!” Nguyễn Lân! Tôi xin ! Ngươi tìm người khác được ! đẹp trai như vậy, lại, lại lợi hại như thế, nhất định có rất nhiều phụ nữ nguyện ý cho ôm! đấy!”

      “. . .” đương nhiên biết có đống phụ nữ sẵn sàng cầu xin mình làm! Nhưng bây giờ chỉ nghĩ muốn làm ! Người phụ nữ ngốc nghếch biết sống chết này!” cứ như vậy hy vọng tôi tìm người khác làm? Hửm?” Nắm cằm Hà Nhạc Nhạc, trong mắt Nguyễn Lân đầy hung ác nham hiểm.
      Hà Nhạc Nhạc bất đắc dĩ cười khổ, quên mất ta thể để lộ bản tính trước măt những người phụ nữ khác, “Còn ba ngày, sau ba ngày nữa người tôi mới sạch , đến lúc đó cái gì tôi cũng nghe lời, xin , đừng chạm vào nơi đó.”

      Chăm chú nhìn kĩ người phụ nữ dưới thân lúc lâu, Nguyễn Lân mới hừ tiếng, kéo văng ngực , ngụm cắn bên tiêu nhũ mân trong miệng, đầu lưỡi linh hoạt trêu đùa, đè ép nó xuống rồi lại kéo căng ra, lại làm cho nó chui vào trong miệng ta.

      “Nguyễn Lân. . .” ta muốn khóc cầu ta sao?

      “. . . Biết rồi.” ta thầm tiếng, trong tiếng thuần hậu mang theo dầy đặc vẻ thỏa mãn.

      “Tôi, tôi lấy canh giải rượu cho .”

      Nguyễn Lân buồn bực uhm tiếng trong cổ họng xong vẫn tiếp tục ôm hai vú chơi đùa trận thỏa thê mới buông miệng ra, thả đứng dậy.

      vất vả mới tránh được kiếp, Hà Nhạc Nhạc tự trấn an bản thân nửa ngày, mới bưng canh giải rượu trở lại phòng ngủ, vừa vào cửa lại nhìn thấy Nguyễn Lân tựa vào đầu giường mang theo vẻ mặt chế nhạo nhìn .

      Hà Nhạc Nhạc khó hiểu nhìn ta, mãi đến khi nhìn thấy tên sách trong tay ta ! A a a a!

      “Khẩu vị của cũng a. . . Sau này chúng ta chậm rãi thử.”

      Đừng a a a a a!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :