1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cực Phẩm Nữ Tiên - Kim Linh Động

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      CHƯƠNG 67

      Đối mặt Luyện Khí kỳ

      Vừa thấy Hứa Tử Yên cất bước tiến vào, vẻ mặt hắc y nam tử hơi biến đổi, hiển nhiên là nhận ra Hứa Tử Yên. Nhưng cũng chỉ thoáng ngẩn người, sau đó bĩu môi, thèm chú ý tới Hứa Tử Yên nữa.

      Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu nhìn thấy Hứa Tử Yên đến, miễn cưỡng đứng dậy, chắp tay với Hứa Tử Yên: “Tử Yên sư muội!”

      Hứa Tử Yên cũng chắp tay đáp lễ: “Xin chào ba vị sư huynh!”

      Lúc này, Hứa Hổ Nữu bước nhanh lại đây, cất giọng gấp gáp với Hứa Tử Yên: “Tử Yên muội muội, bọn họ đến ép Mai Hoa bang chúng ta giải tán, sau đó phân chia đệ tử Mai Hoa bang chúng ta.”

      Hứa Tử Yên đưa mắt nhìn Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu, tự động ngó ngàng đến kẻ mặc hắc y nhếch mép kia. Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu thấy Hứa Tử Yên nhìn lại, liền liếc nhau cái, cuối cùng, Hứa Văn kia phe phẩy quạt xếp, đứng lên, hờ hững : “Tử Yên sư muội, chuyện này liên quan đến muội, ta thấy muội đừng nên can thiệp hơn!”

      Sắc mặt Hứa Tử Yên bình tĩnh, chỉ là trong mắt lóe lên tia tàn khốc, nhàn nhạt: “Nếu ta đồng ý sao?”

      “Ngươi xác định muốn xen vào chuyện này?” Hứa Văn gập quạt xếp trong tay lại, sắc mặt chìm xuống.

      “Ta xác định!” Giọng Hứa Tử Yên so với còn lạnh hơn.

      “Vậy đánh rồi hẵng !” Hứa Cảm bên cạnh bỗng chốc nhảy dựng lên, tay này nắn tay kia.

      “Cầu còn chẳng được!” Hứa Tử Yên lạnh lùng phun ra bốn từ.

      Hứa Thiên Khiếu cũng đứng lên, nhưng lại gì, chỉ lạnh lùng nhìn chăm chú Hứa Tử Yên, ánh mắt giống như mũi tên bén nhọn, lóe ra tia hưng phấn hiếu chiến.

      Khí thế thân bốn người đột nhiên bùng nổ, va chạm giữa đôi bên hình thành luồng khí, chỉ thoáng, gió mạnh bên trong linh đường nổi lên, tiền giấy trước linh cữu bị thổi bay tung tóe khắp nơi.

      “Ha ha ha ha…” trận tiếng cười như vịt chết đột ngột vang vẳng, Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu hung hăng trừng mắt nhìn Hứa Tử Yên cái, sau đó tản khí thế người, lui lại chỗ ngồi lúc trước, câu nào.

      Hứa Tử Yên cũng đồng thời thu hồi khí thế người, nhìn gã mặc hắc y cười lạnh kia. Lúc này, khí thế người gã mặc hắc y kỳ thực trong giây lát đổi khác, tuy rằng vẫn ngồi ở chỗ kia, nhưng khí thế phóng ra lại sắc bén bức người. Nhóm Hứa Hổ Nữu và Hứa Hoa Linh đứng ở phía sau Hứa Tử Yên vậy mà thể ngăn nổi khí thế của tên kia, tự giác lui về sau mấy bước, mặt lên vẻ kinh ngạc.

      Có điều, Hứa Tử Yên lại có cảm giác gì, dù sao lúc này tu vi chân của nàng là Luyện Khí kỳ tầng thứ năm, mắt lóe lên nhìn thoáng qua gã mặc hắc y kia, phát tu vi của chính là Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất. Nhưng đây chỉ có thể áp dụng cho Hứa Tử Yên, đối với những người tu vi Hậu Thiên, áp lực kia cũng phải chơi.

      Dù sao Luyện Khí kỳ là tu vi Tiên Thiên, so sánh với cảnh giới Hậu Thiên mà chính là trời vực. Xem nội tình của đối phương, lòng Hứa Tử Yên bình tĩnh lại, đồng thời cũng nổi lên trận chiến ý tận trời, trong đầu ngừng xoay chuyển, lấy thân phận linh thể của mình, chẳng biết mình khống chế cảnh giới ở Hậu Thiên có thể cứng rắn đối kháng tu vi Tiên Thiên hay .

      Cảm giác được người Hứa Tử Yên sôi trào chiến ý bừng bừng, sắc mặt gã áo đen kia ràng lập tức sửng sốt, sau đó trong mắt lộ ra vẻ vui nồng đậm, miệng càng nhếch cao hơn, ngạo mạn nhìn Hứa Tử Yên, lỗ mãng quét từ xuống dưới, rồi cười lạnh : “Ngươi chính là Hứa Tử Yên?”

      Hứa Tử Yên vô cùng ưa hành vi của người trước mắt, kẻ tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất, ở nội đường chẳng qua chỉ tồn tại như tấm đệm, lại chạy đến ngoại đường diễu võ dương oai, đây đúng là suy nghĩ của mấy con kiến hôi. Ánh mắt hàm chứa vẻ khinh thường nhìn lướt qua gã mặc hắc y kia, sau đó thèm ngó ngàng đến , mà quay sang nhìn Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu, lạnh lùng : “Chuyện ngoại đường chúng ta nên do người ngoại đường chúng ta giải quyết, các ngươi cứ ra tay !”

      Hứa Tử Yên ngó lơ, bỗng chốc liền chọc giận gã mặc hắc y kia. Ở nội đường, chỉ là Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất, nên thường xuyên bị người khác nhục nhã. Hôm nay được Hứa Văn, Hứa Cảm và Hứa Thiên Khiếu góp lại hiếu kính cho ít, mời qua giúp bọn họ thu phục Mai Hoa bang. Vốn dĩ chuẩn bị tỏ ra oai phong phen, rửa sạch cơn tức mình nhận phải ở nội đường tại nơi này. Hơn nữa sau khi tới đây, mấy kẻ tu vi Hậu Thiên kia đều vô cùng sợ hãi và tôn kính , điều này làm cho trong lòng cảm nhận được hư vinh vô cùng, miệng nhếch tới nỗi nếu có lỗ tai chống đỡ chắc nhếch đến gáy.

      Nội đường đệ tử dưới tình huống bình thường căn bản quan tâm ngoại đường đệ tử, cạnh tranh ở nội đường so với ngoại đường càng thêm khốc liệt, mỗi lần tu vi tăng tiến thêm bước, đều được gia tộc khen thưởng và coi trọng. Cho nên việc nội đường đệ tử làm hàng ngày chính là tu luyện.

      Mà hắc y nam tử ngồi trước linh đường Hứa Đông Tuyết, gọi là Hứa Thiên Tứ, hơn năm mươi tuổi. Ở gia tộc Hứa thị, có rất nhiều đệ tử là nhi Hứa gia tìm kiếm xung quanh, bồi dưỡng bọn họ từ , ban họ Hứa cho bọn họ. Hứa Thiên Tứ trước mắt chính là trong số nhi Hứa gia bồi dưỡng ra.

      Tuy rằng đột phá Hậu Thiên đạt tới Tiên Thiên, nhưng tại hơn năm mươi tuổi, lại vẫn cứ là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất, biết mình rất khó tiến cảnh tu vi, liền bắt đầu tính toán tương lai cho bản thân.

      đệ tử Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất ở Hứa gia được coi trọng cho lắm, bình thường cũng nhận được bao nhiêu bổng lộc gia tộc, vì vậy, vào lúc các nội đường đệ tử khác tu luyện, liền bắt đầu làm số việc kiếm tiền. Cho nên khi Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu tới tìm , liền dứt khoát đáp ứng ngay, đương nhiên cũng được hiếu kính vô cùng phong phú.

      Về phần Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu vì sao lại phải mời Hứa Thiên Tứ, nguyên nhân phải bọn họ e ngại tu vi của Hứa Tử Yên, cũng chỉ biết Hứa Tử Yên đột phá đến Hậu Thiên tầng thứ mười , hơn nữa còn đánh bại Hứa Hổ Nữu cùng là tu vi Hậu Thiên tầng thứ mười . Ở trong lòng bọn họ, Hứa Tử Yên vừa mới đột phá Hậu Thiên tầng thứ mười so với bọn họ đạt tới Hậu Thiên tầng thứ mười hai đỉnh kém rất nhiều.

      Sở dĩ tiêu phí ít tiền bạc mời Hứa Thiên Tứ đến, là do bọn họ e ngại thanh danh tại của Hứa Tử Yên. Thanh danh của Hứa Tử Yên bây giờ ở Hứa gia như mặt trời giữa ban trưa, bọn họ sợ khi mình đánh Hứa Tử Yên, có người nội đường xem vừa mắt, muốn giáo huấn bọn họ. Bởi vậy bọn họ liền mời Hứa Thiên Tứ lại đây, ý là muốn làm lá chắn.

      Ý đồ này, Hứa Thiên Tứ cũng phải nhìn ra. cũng nghiêm túc cân nhắc phen, cảm thấy Hứa Tử Yên sở dĩ được tộc trưởng đưa lên làm lãnh tụ tinh thần của gia tộc, đó là bởi vì tộc trưởng cho rằng Hứa Tử Yên chết trận. tại nàng lại chưa chết, hơn nữa gia tộc sau này cũng cho Hứa Tử Yên đãi ngộ đặc thù gì.

      Do đó, trong lòng Hứa Thiên Tứ nhận định rằng, gia tộc để người chỉ có tu vi Hậu Thiên trở thành lãnh tụ tinh thần của gia tộc, việc này nếu bị Tiêu gia và Ngô gia biết được, sợ rằng bị chê cười. Hứa gia có người hay sao? Mà phải để người tu vi Hậu Thiên trở thành lãnh tụ tinh thần của gia tộc!

      Như thế, Hứa Thiên Tứ có thể khẳng định, gia tộc bắt đầu phai mờ việc này, chừng còn ngầm oán trách Hứa Tử Yên kia sao lại chết ở Thương Mang sơn mạch luôn . Thế nên cho dù Hứa Tử Yên xảy ra chuyện gì, gia tộc cũng chỉ cố gắng làm phai mờ.

      Tự cho rằng nghĩ thấu đáo mọi chuyện, Hứa Thiên Tứ liền chút do dự tiếp mối làm ăn này.

      CHƯƠNG 68

      Kích đấu Luyện Khí kỳ

      tại thấy Hứa Tử Yên thèm ngó ngàng tới , lòng hư vinh vừa mới trỗi dậy lập tức cảm thấy nhục nhã. Đùng cái dứng dậy từ chỗ ngồi, căm tức nhìn Hứa Tử Yên, lớn tiếng quát: “Nhóc con, ngươi muốn chết hả!”

      “Chỉ bằng ngươi?” Hứa Tử Yên quay đầu lạnh lùng nhìn chằm chằm Hứa Thiên Tứ.

      Hứa Hổ Nữu luôn đứng sau Hứa Tử Yên thể tưởng tượng được Hứa Tử Yên lại dám trực tiếp liều chết xung đột với nội đường đệ tử, phải bang chủ mình lúc còn sống cũng có giao tình gì với Hứa Tử Yên, ngược lại còn từng ngáng chân Hứa Tử Yên ở Thông U cốc, mà Hứa Hổ Nữu cũng biết chuyện này. tại Hứa Tử Yên lại hoàn toàn so đo việc trước kia, đứng ra vào lúc Mai Hoa bang bị phân chia, hơn nữa đối thủ còn là nội đường đệ tử, chuyện này khỏi làm cho Hứa Hổ Nữu và những đệ tử Mai Hoa bang cảm động đến đầu cúi rạp xuống đất.

      Hứa Tử Yên biết lúc này trong lòng đám Hứa Hổ Nữu suy nghĩ gì, nàng chỉ nghĩ rằng, tại Hứa Đông Tuyết chết, Mai Hoa bang như rắn mất đầu. Nếu mình có thể kéo Mai Hoa bang qua, tương lai đợi đến khi tu vi Hứa Thanh Tuyết gia tăng, lại thu các nàng thành thủ hạ của Hứa Thanh Tuyết, cũng tương đương trở thành thế lực của mình. Hơn nữa có thể mượn cơ hội này cùng những người trước mắt giao thủ, luôn là kỳ vọng của Hứa Tử Yên, đặc biệt hôm nay còn có thêm niềm vui bất ngờ, đó là có thể trước khi tiến vào nội đường, hiểu biết thêm về thực lực của Luyện Khí kỳ.

      Vì vậy Hứa Tử Yên vừa thấy Hứa Thiên Tứ xấu hổ hóa giận bật dậy, trong lòng chẳng những chút sợ hãi, ngược lại còn có loại hưng phấn. Nhưng loại hưng phấn này ở trong mắt Hứa Thiên Tứ chính là biết tự lượng sức mình, ở trong mắt , tại Hứa Tử Yên chỉ giống như con kiến vểnh râu trước mặt voi lớn, quả thực biết chết là gì.

      Bước đến trước mặt Hứa Tử Yên, lập tức vươn tay đánh bạt tai về phía Hứa Tử Yên. Ánh mắt Hứa Tử Yên nheo lại, nhấc chân đá tới bụng Hứa Thiên Tứ. người cứ xem mình là voi lớn, chút để ý đánh tới đối phương, còn người sớm điều chỉnh tu vi của mình đến Hậu Thiên tầng thứ mười đỉnh, chuẩn bị giao thủ bất cứ lúc nào. khác biệt tốc độ liền lộ ra ràng.

      Tay Hứa Thiên Tứ còn chưa đánh đến trước mặt Hứa Tử Yên, chân phải Hứa Tử Yên kéo theo loạt tàn ảnh, hung hăng đá vào bụng Hứa Thiên Tứ.

      Hứa Thiên Tứ ‘á’ tiếng thảm thiết, thân mình bị cước của Hứa Tử Yên đá vút bay ra ngoài, đụng mình vào phía sau ghế tựa, lại va vào tường, sau đó bắn ngược trở về, nằm rạp mặt đất.

      Mọi người bên trong linh đường đều lộ ra biểu cảm ngây dại, bọn họ chỉ từng nghe hoặc chứng kiến Hứa Tử Yên lúc còn là Hậu Thiên tầng thứ sáu đánh bại đệ tử Hậu Thiên tầng thứ chín, Hứa Hoa Linh ở đây chính là người bị Hứa Tử Yên đánh bại lúc trước. Nhưng Luyện Khí kỳ và Hậu Thiên có khác biệt rất lớn, làm sao Hậu Thiên tầng thứ mười có thể cước đá bay Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất như vậy? Chuyện này… cũng quá giả rồi!

      Hứa Thiên Tứ vốn cảm thấy bản thân chỉ là tiện đường ngang qua, dựa vào tu vi Luyện Khí kỳ của mình đứng tại đây, còn có gì giải quyết được? ngờ lại bị Hứa Tử Yên đạp đến mặt mày xám tro. Nhưng cũng chút e ngại Hứa Tử Yên, nhận định đây hoàn toàn là do mình sơ sẩy, mới tạo cơ hội cho đối phương đánh lén, chỉ cần mình phóng ra tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất, nhàng bắt Hứa Tử Yên cũng phải chơi.

      Cho nên, vì thể diện của mình, Hứa Thiên Tứ kiềm chế cơn phẫn nộ trong lòng, chậm rãi bò dậy từ đất, cố gắng điều chỉnh biểu cảm tỏ ra ung dung, còn vươn tay nhàng phủi tro bụi vạt áo, bộ dạng cực kỳ phóng khoáng. Sở dĩ muốn biểu ra bộ dạng này, chính là cho mọi người, ta để cho Hứa Tử Yên đá cước có là gì, dựa vào tu vi của nàng có thể tổn thương đến ta sao?

      Hứa Tử Yên cũng để ý đến điệu bộ ra vẻ của Hứa Thiên Tứ, hai mắt gắt gao theo dõi , thân tu vi vẫn luôn giữ nguyên tại Hậu Thiên tầng thứ mười đỉnh, chuẩn bị ứng đối đòn tấn công Hứa Thiên Tứ bất cứ lúc nào.

      Quả nhiên, sau khi Hứa Thiên Tứ làm bộ làm tịch xong, chân phải giẫm mạnh cái, thân hình giống như mũi tên sắc bén bắn lại. quyền nhanh chóng phóng đại trong tầm mắt của Hứa Tử Yên, Hứa Tử Yên tránh né, vung mạnh quyền, trực tiếp đón lấy cú đánh của đối phương.

      ‘Oành’ tiếng vang dội, nổi lên trận gió lớn, thổi trúng những người đứng bên cạnh xem cuộc chiến, quần áo người tung bay phất phới. Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu hoảng sợ biến sắc. Vừa rồi Hứa Tử Yên dùng cước đá bay Hứa Thiên Tứ, sau lúc khiếp sợ ban đầu, bọn họ cũng cho rằng Hứa Tử Yên tranh thủ lúc Hứa Thiên Tứ khinh thường nàng, mới đánh lén thành công. Nếu đánh lên, Hứa Tử Yên có khả năng là đối thủ của Hứa Thiên Tứ.

      Nhưng tại, bọn họ tận mắt chứng kiến Hứa Tử Yên cứng rắn đối kháng Hứa Thiên Tứ, lại rơi xuống thế hạ phong chút nào, ánh mắt nhìn Hứa Tử Yên liền hơi sợ hãi, trong lòng thầm cảm thấy may mắn, ít nhiều đám người mình có tự đại, mời Hứa Thiên Tứ Luyện Khí kỳ tới. Bằng bản thân mạo muội cùng Hứa Tử Yên giao thủ, vậy thể diện xem như mất hết.

      Bên kia, Hứa Thiên Tứ thấy quyền mình ra sức vậy mà bị Hứa Tử Yên tiếp được, gương mặt lập tức tím lại. Lúc này, quả thực giả vờ nổi nữa, trong lòng tức giận. Nhưng đồng thời, cũng xem trọng Hứa Tử Yên thêm tầng, quyết định dùng thực lực Luyện Khí kỳ chân chính của mình.

      Luyện Khí kỳ và Hậu Thiên rốt cuộc chênh lệch ở điểm nào? Chính là ngay tại tu vi Luyện Khí kỳ có thể phóng thích pháp thuật, mà tu vi Hậu Thiên lại chỉ có thể thi triển kỹ năng võ thuật.

      Hứa Thiên Tứ nương theo khí kình đối quyền với Hứa Tử Yên, thân hình tiến mà lùi, nhanh chóng kéo ra khoảng cách với Hứa Tử Yên. Hai tay ở trung ngừng đánh thủ quyết, bất chợt mở miệng quát tiếng: “Địa hãm thuật!”

      Trong giây lát Hứa Tử Yên liền cảm thấy thân thể mình chìm xuống dưới, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy dưới chân biến thành vũng đầm lầy. Song chưởng vội vàng vỗ cái, giống như đại bàng giương cánh. Thân thể tựa như con đại bàng vọt thẳng lên từ mặt đất, lăng xông đến Hứa Thiên Tứ cách đó xa.

      “Thổ cầu thuật!” Song chưởng Hứa Thiên Tứ vừa lật, hai quả cầu đất đột nhiên xuất trước mặt Hứa Tử Yên, gào thét lao thẳng đến. Hứa Tử Yên lúc này vừa bay ra khỏi vũng đầm lầy do pháp thuật tạo thành, lại thấy hai quả cầu đất phóng tới trước mặt, xu thế hung mãnh. Liền quỵ mạnh cái, thân thể ghì sâu xuống, rơi tới mặt đất. Hai quả cầu đất kia lập tức rít ngang qua đầu nàng.

      Thân thể Hứa Tử Yên vừa rơi xuống đất, mũi chân liền điểm cái, thân hình lại giống như mũi tên nhọn bắn về phía Hứa Thiên Tứ. Hứa Thiên Tứ kia có thể phóng thích pháp thuật, đương nhiên muốn giao thủ cận chiến cùng Hứa Tử Yên. Thân hình khẽ lui, kéo ra khoảng cách với Hứa Tử Yên lần nữa, đồng thời lật tay cái, lại là hai quả cầu đất bắn về phía hai mắt của Hứa Tử Yên.

      Hai người cứ truy đuổi như vậy, Hứa Thiên Tứ ỷ vào mình có thể phóng thích pháp thuật, vì thế chịu tới gần Hứa Tử Yên. Nên càng ngừng cùng Hứa Tử Yên kéo giãn khoảng cách, phóng thích thổ cầu thuật. Mà Hứa Tử Yên lại mặt trốn tránh công kích pháp thuật của đối phương, mặt đuổi theo tha, nỗ lực kéo gần khoảng cách với Hứa Thiên Tứ.

      ‘Oành’ tiếng, Hứa Thiên Tứ đánh vỡ cửa phòng, vọt ra bên ngoài, Hứa Tử Yên theo sát phía sau xông ra theo. Hai người lại ở thao trường bên ngoài chém giết.

    2. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      CHƯƠNG 69

      Đánh từ lớn tới

      Các đệ tử đứng bên ngoài hoàn toàn hóa đá, vừa rồi bọn họ ở ngoài đều nghe được tiếng đánh nhau bên trong, cũng biết bên trong động thủ. Dũng Cảm bang, Cẩm Tú bang và Lăng Thiên, bang chúng ba bang phái đương nhiên biết bang chủ của mình mời người nội đường tới, cho nên tinh thần quần chúng phấn chấn, đám vừa hớn hở lại vừa tò mò quan sát bên trong linh đường, hận thể vào xem người nội đường động thủ có tình cảnh gì?

      Còn mặt Mai Hoa bang và đám tân đệ tử phía sau Hứa Thanh Tuyết lại lên vẻ sầu lo ràng. Người Mai Hoa bang đương nhiên biết đối phương mời đến nội đường đệ tử, hơn nữa cũng lén cho đám người Hứa Thanh Tuyết.

      Mặc kệ là hưng phấn, hay là sầu lo, bọn họ lúc này đều chú ý tình huống bên trong. Rốt cuộc cửa bị phá nát, đánh nhau lan tới bên ngoài, nhưng tình huống xuất lại làm cho mọi người cực kỳ ngoài ý muốn. phải Hứa Thiên Tứ đuổi đánh Hứa Tử Yên, mà là Hứa Tử Yên ngừng đuổi theo Hứa Thiên Tứ.

      Tuy rằng vẻ mặt Hứa Thiên Tứ vẫn rất nhàng, Hứa Tử Yên tránh né pháp thuật của cũng vất vả. Nhưng trong lòng mọi người vẫn tiếp nhận nổi. Chẳng phải nội đường đệ tử vừa ra mặt, hai ba chiêu xử lý xong ngoại đường đệ tử à? Làm sao có thể kéo dài đến vậy, hơn nữa ngoại đường đệ tử Hứa Tử Yên kia còn vừa trốn tránh vừa truy kích, xem bộ dạng Hứa Tử Yên, tuyệt đối là chuẩn bị đuổi theo Hứa Thiên Tứ, túm hành hung trận, như thế… cũng quá dũng mãnh rồi!

      Kỳ thực, trong lòng Hứa Thiên Tứ lúc này hết sức buồn bực. Sau khi và Hứa Tử Yên va chạm quyền, phát cùng Hứa Tử Yên tu vi tuy rằng có khác biệt to lớn, nhưng trong cơ thể Hứa Tử Yên tựa như chứa sức mạnh vĩ đại, nếu mình so kỹ năng võ thuật với nàng, biết phải đánh tới khi nào. Còn nếu kéo dài quá lâu, vậy chẳng phải mất sạch thể diện của nội đường đệ tử ?

      Cho nên lập tức quyết định dùng lợi thế của mình công kích điểm yếu của địch, khi dễ ngoại đường đệ tử Hứa Tử Yên thể phóng thích pháp thuật, ở cự ly xa nhanh chóng đánh bại Hứa Tử Yên. Có điều thực và lý tưởng chênh lệch quá lớn, Hứa Thiên Tứ chẳng những thể lập tức đánh bại Hứa Tử Yên, ngược lại bị mấy pha tiếp cận sắc bén của Hứa Tử Yên làm luống cuống tay chân.

      tại Hứa Thiên Tứ dù có muốn ngừng phóng thích pháp thuật cùng Hứa Tử Yên cận chiến, cũng chẳng có sức lực. Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất như , phóng thích pháp thuật vốn rất tốn sức, bây giờ đánh nhau với Hứa Tử Yên lát, cả thân chân nguyên tiêu hao bảy tám phần, làm sao còn dám cùng Hứa Tử Yên cận chiến.

      Nhưng mà, Hứa Tử Yên khác. Nàng áp chế tu vi ở Hậu Thiên tầng thứ mười , lại chỉ áp dụng cho tính công kích của nàng, còn chân nguyên của nàng vẫn là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ năm, làm sao Hứa Thiên Tứ Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất có thể so sánh được? Do đó mới xuất cảnh tượng làm cho mọi người hóa đá thế này.

      Tốc độ của Hứa Thiên Tứ ngày càng chậm, khí thế ngày càng yếu, khoảng cách thời gian phóng ra pháp thuật ngày càng dài, hơn nữa uy lực cũng ngày càng giảm. Trái lại Hứa Tử Yên bởi vì Hứa Thiên Tứ suy yếu, xu thế trở nên càng ngày càng mạnh, tốc độ ràng nhanh hơn, nhanh chóng kéo gần khoảng cách với Hứa Thiên Tứ.

      Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt thể tin và sợ hãi.

      Rốt cuộc, Hứa Tử Yên đuổi theo Hứa Thiên Tứ, thân hình bắn lên, cước đá về phía Hứa Thiên Tứ. Hứa Thiên Tứ dùng song chưởng chặn lại, thân hình bị Hứa Tử Yên đá thất tha thất thểu lui về sau. Nhìn thấy Hứa Tử Yên lại đánh tới, cuống quít tế ra phi kiếm của mình, tung mình nhảy lên cái, giẫm phi kiếm, ngự kiếm bay . Rồi ở trung hung tợn quát Hứa Tử Yên: “Hứa Tử Yên, ngươi có giỏi đừng , đắc tội nội đường chúng ta, ngươi liền ở trong này chờ chết , ta lập tức gọi người tới đây!”

      Dứt lời, chân nguyên trong cơ thể thừa lại nhiều lắm, miễn cưỡng khống chế phi kiếm, xiêu xiêu vẹo vẹo ngự kiếm bay .

      Ánh mắt mọi người đều dõi theo thân hình Hứa Thiên Tứ ở trung càng càng xa, sau đó cả đám giống như trẻ bừng tỉnh từ cơn ác mộng, sợ hãi nhìn Hứa Tử Yên.

      Hứa Tử Yên hờ hững quét mắt nhìn mọi người lượt, cuối cùng ánh mắt ngừng lại ở người Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu. Vẻ mặt Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu lập tức biến đổi, tự giác thụt lùi bước, mặt lên nụ cười xấu hổ nửa cười nửa mếu.

      Hứa Tử Yên chậm rãi về phía ba người bọn họ, khí trở nên khẩn trương, ánh mắt mọi người đều theo sát thân hình Hứa Tử Yên di chuyển. Sau gáy Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu chảy ra lớp mồ hôi lạnh. Nhưng mà, bọn họ lúc này lại thể chịu thua, bởi vì Hứa Thiên Tứ kia trước khi , từng lên tiếng rất nhanh trở về. Mà đệ tử Hứa gia đều biết, Hứa Thiên Tứ có đệ đệ gọi là Hứa Thiên Dưỡng, tư chất tốt hơn ca ca Hứa Thiên Tứ của rất nhiều, so với ca ca còn hơn mười tuổi, nhưng tu vi đạt tới Luyện Khí kỳ tầng thứ ba. Tuy rằng đến tuổi mới đạt tới Luyện Khí kỳ tầng thứ ba cũng coi là tư chất tốt gì, nhưng đối mặt với ngoại đường đệ tử, phải là tồn tại như trời.

      Nếu Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu lúc này chịu thua, đợi đến khi Hứa Thiên Tứ cùng đệ đệ Hứa Thiên Dưỡng của trở về, biết việc này, trách tội xuống, vậy chẳng phải bọn họ ăn hết chịu nổi?

      Ba người liếc nhìn nhau cái, lập tức vận tu vi của mình tới Hậu Thiên tầng thứ mười hai đỉnh, bọn họ cũng còn cách nào, mặt trước mắt có Hứa Tử Yên cường thế, mặt khác ở phía sau lại có Hứa Thiên Dưỡng càng thêm cường thế, cuối cùng bọn họ vẫn cảm thấy Hứa Thiên Dưỡng tương đối đáng tin hơn, cho nên lựa chọn liều mạng cùng Hứa Tử Yên.

      Thực tế lại là, Hứa Tử Yên chỉ nhàng lướt qua bên cạnh bọn họ, chứ thèm để ý tới bọn họ, rồi thản nhiên : “Vào , chúng ta cùng nhau đợi tên Hứa Thiên Tứ kia trở về!”

      Mọi người thấy Hứa Tử Yên hề ra oai, tất cả đều sửng sốt, nhưng nghe lời Hứa Tử Yên , đám khỏi chấn động thân hình, thầm nghĩ: “Hứa Tử Yên này đúng là dám ở chỗ này chờ Hứa Thiên Tứ trở về? Thế này… dũng khí cũng phải lớn bình thường!”

      Ánh mắt đám nhìn Hứa Tử Yên vốn dĩ hoàn toàn đều là sợ hãi, lại bắt đầu trở nên có chút tôn kính. Hứa Tử Yên cất bước qua cánh cửa bị phá nát, tiến vào linh đường, ngồi xuống cái ghế. Những người khác cũng chỉ còn nước tiến vào theo, ngồi xuống dưới tay Hứa Tử Yên.

      Hứa Tử Yên ngồi xuống cũng lời nào, hơi nhắm hai mắt lại, ngồi đó hồi tưởng từng chiêu từng thức vừa rồi cùng Hứa Thiên Tứ liều mạng đánh nhau, lại có thêm tia lý giải về Luyện Khí kỳ.

      Nàng ở nơi đó hồi tưởng, lĩnh ngộ. Người khác lại cảm thấy vô cùng đè nén, đám cẩn thận dè dặt ngồi tại chỗ, thỉnh thoảng lại nhìn lén Hứa Tử Yên. Kể cả Hứa Hổ Nữu, Hứa Hoa Linh và những đệ tử Mai Hoa bang, lúc này cũng tràn ngập kính sợ nhìn Hứa Tử Yên.

      Thời gian lặng lẽ trôi qua, đột nhiên từ trung truyền đến luồng uy áp, hai mắt Hứa Tử Yên khép hờ bỗng chốc mở ra, thông qua cửa phòng nhìn về phía bầu trời…

      CHƯƠNG 70

      Kỳ quái

      bầu trời có hai người lao nhanh tới, dừng ở ngoài cửa. người đúng là Hứa Thiên Tứ vừa mới rời , đứng phía sau Hứa Thiên Tứ là người có diện mạo gần giống . Luồng uy thế kia đúng là phát ra từ người y.

      Hứa Thiên Tứ vừa xuống tới mặt đất, liền hô vọng vào linh đường: “Hứa Tử Yên, ngươi bước ra cho ta!”

      Hứa Tử Yên đứng dậy từ chỗ ngồi, chậm rãi ra đại môn, nhìn tới hướng đối diện. Lại trực tiếp xem Hứa Thiên Tứ, tập trung ánh mắt ở người Hứa Thiên Dưỡng. Trong đầu lóe lên suy nghĩ: “Luyện Khí kỳ tầng thứ ba?”

      Hơi nhíu mày cái, trong lòng thầm tính toán: “Chỉ sợ mình dùng tu vi Hậu Thiên thắng được , chẳng lẽ phải vì chuyện cỏn con này mà bại lộ tu vi của mình? Nhưng mà… giờ khắc này lại thể lùi bước!”

      Hứa Tử Yên vừa ra từ trong linh đường, hai mắt Hứa Thiên Dưỡng đứng ở phía sau Hứa Thiên Tứ lập tức sáng ngời. Ngày ấy ở quảng trường trung ương, cự ly cách Hứa Tử Yên quá xa, lại là người bên phe Hứa Thiên Lang, cho nên lúc trước tới gần Hứa Tử Yên, vì vậy thấy diện mạo Hứa Tử Yên.

      tại vừa nhìn gần như vậy, vẻ đẹp của Hứa Tử Yên khiến tim đập thình thịch. Hứa Thiên Dưỡng và Hứa Thiên Tứ khác nhau, Hứa Thiên Tứ tiền, lại háo sắc. Nhưng lúc thấy Hứa Tử Yên nhìn bằng cặp mắt lạnh lùng chút sợ hãi, lập tức từ cơn mê đắm tỉnh táo lại. Lạnh lùng hừ tiếng, ngưng tụ khí thế của mình vào phương hướng, áp bách tới chỗ Hứa Tử Yên.

      Hứa Tử Yên cảm giác được khí thế sắc bén của đối phương, trong lòng hơi khinh bỉ, thầm nghĩ: “Muốn so với khí thế? Đây là thứ tại ta sợ nhất!”

      Đem khí thế của mình ngưng tụ vào phương hướng, lấy uy áp Luyện Khí kỳ tầng thứ tư, phản kích lại Hứa Thiên Dưỡng.

      Ở giữa Hứa Tử Yên và Hứa Thiên Dưỡng, tiếng động xuất luồng khí xoáy, cuốn lấy tuyết đọng mặt đất bay lả tả. Hứa Thiên Dưỡng chỉ cảm thấy trong lòng bị đè nén trận, uy áp trước mặt khiến có cảm giác nhìn thấu loại khí kia. thầm hoảng hốt, vội vàng cẩn thận đánh giá Hứa Tử Yên, nhưng mà vừa đánh giá, lại khỏi càng thêm khó hiểu: “Nàng chính là tu vi Hậu Thiên tầng thứ mười ! Cớ sao mình lại có cảm giác đối mặt với người có tu vi cao hơn?”

      Hứa Tử Yên lạnh lùng nhìn Hứa Thiên Dưỡng, trong ánh mắt lạnh lùng lóe lên tia chớp, lúc này Hứa Tử Yên suy nghĩ là, tốt nhất mình có thể dùng khí thế khiến Hứa Thiên Dưỡng có điểm cố kỵ, vậy, mình khỏi phải lo bại lộ tu vi của mình trước đông người dưới tình huống khó giải quyết giờ. Đương nhiên chuyện này cũng khiến mọi người hoài nghi, nhưng đây chỉ là hoài nghi, vẫn tốt hơn bại lộ tu vi của mình trước mặt mọi người.

      Hứa Tử Yên cường thế khiến lòng Hứa Thiên Dưỡng càng thêm mê hoặc, ở trong mắt Hứa Thiên Dưỡng, Hứa Tử Yên liền trở nên thần bí. Lấy tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ ba của , trong lòng kiên quyết cho rằng, Hứa Tử Yên đối diện tuyệt đối phải tu vi Hậu Thiên tầng thứ mười , bằng có khí thế mạnh mẽ như thế.

      Dù vậy, trong lòng cũng có sợ hãi gì. Tuy rằng bản thân khí thế có vẻ yếu hơn Hứa Tử Yên chút, nhưng khí thế cũng đại biểu cho thực lực. Hứa Thiên Dưỡng tin chắc, nếu hai người giao thủ, bản thân chưa hẳn bại bởi Hứa Tử Yên. Nhưng Hứa Tử Yên tạo cho cảm giác thần bí khiến có thêm chút cố kỵ. Nếu Luyện Khí kỳ tầng thứ ba như mình cùng người chỉ hiển lộ ra thực lực Hậu Thiên tầng thứ mười so đấu thời gian dài, dù người khác , nhưng bản thân chẳng lẽ biết ngượng?

      mặt cố ý chậm rãi thu hồi khí thế của mình, mặt cân nhắc nên ứng đối như thế nào. Hứa Tử Yên thấy đối phương bắt đầu thu lại khí thế, bản thân cũng liền chậm rãi thu lại khí thế, chỉ là đôi mắt đẹp vẫn cứ gắt gao nhìn chằm chằm Hứa Thiên Dưỡng.

      Trong lòng Hứa Thiên Dưỡng ngừng cân nhắc, ca ca của mình tuy rằng bị Hứa Tử Yên đánh bại, nhưng lại bị thương chỗ nào. Mình chỉ cần lấy lại chút thể diện là được, tin rằng Hứa Tử Yên kia cũng thể nể mặt mình chút? Cùng lắm chuyện giải tán Mai Hoa bang này cũng để Hứa Tử Yên chia chén canh.

      Nghĩ đến đây, ánh mắt Hứa Thiên Dưỡng nhìn qua hướng đối diện. Đột nhiên ánh mắt cứng lại, thấy được Hứa Hoa Linh đứng sau Hứa Tử Yên.

      Hứa Tử Yên đẹp , nhưng đó ràng là đóa hoa hồng có gai. Nhưng Hứa Hoa Linh khác, chỉ có tu vi Hậu Thiên tầng thứ chín, mấu chốt nhất là khuôn mặt nàng tuy rằng coi là đẹp. Nhưng thân hình lại là báu vật trong số nữ nhân. Thướt tha dịu dàng đứng ở đó, dưới hai mươi tuổi, bởi vì để tang bang chủ nên mặc thân áo trắng, vẻ mặt bi thương ưu sầu, bộ dạng yếu đuối sao tả xiết.

      Làn da vô cùng mịn màng kia giống như cánh hoa mới nở, ngưng sương đọng nước, là xinh đẹp nên lời, quyến rũ thể tả được. Hứa Hoa Linh bị Hứa Thiên Dưỡng nhìn đến sắc mặt đỏ ửng lên, hơi hơi cúi đầu. Hứa Thiên Dưỡng lưu luyến thu hồi ánh mắt, trong lòng thay đổi ý định vừa rồi. nhàng ho khan tiếng, sửa đổi sắc mặt, với Hứa Tử Yên: “Hứa Tử Yên phải ?”

      “Phải!” Hứa Tử Yên lạnh lùng trả lời, nàng lúc này còn chưa biết trong lòng Hứa Thiên Dưỡng thay đổi ý định.

      “Ta là nội đường đệ tử Hứa Thiên Dưỡng.”

      “Xin chào sư huynh!” Hứa Tử Yên hơi thi lễ.

      Hứa Thiên Dưỡng khẽ gật đầu, ôn hòa : “Ngươi là vì chuyện Mai Hoa bang mà đến?”

      “Phải!” Hứa Tử Yên hơi nhíu mày cái, trong lòng có chút mù mờ.

      “Mai Hoa bang có thể giải tán, chuyện của ca ca ta với ngươi cũng có thể so đo, nhưng ta có việc muốn cùng Mai Hoa bang thương lượng, ngươi thể tham dự!”

      Lời này vừa thốt ra khỏi miệng, Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu nhịn được biến sắc, ngay cả sắc mặt Hứa Thiên Tứ kia cũng vô cùng khó coi.

      “Thương lượng?” Trong lòng Hứa Tử Yên sửng sốt, ngay sau đó hỏi lại câu: “Chỉ thương lượng thôi sao?”

      “Đương nhiên!” Hứa Thiên Dưỡng khẳng định gật đầu.

      “Được!” Hứa Tử Yên gật đầu, dời bước đến bên, nàng muốn xem thử Hứa Thiên Dưỡng rốt cuộc muốn thương lượng thế nào. Nếu bất công, nàng ngại đối mặt với Hứa Thiên Dưỡng lần nữa. Chuyện của Mai Hoa bang nàng ra mặt, phải mình nàng muốn là có thể lui về sau. Huống hồ nàng cũng thua, chẳng qua phải bại lộ tu vi của mình sớm hơn chút mà thôi.

      Hứa Thiên Dưỡng thấy Hứa Tử Yên lùi sang bên cạnh, trong lòng lập tức vô cùng phấn khởi, ánh mắt nhìn Hứa Hoa Linh, dịu dàng hỏi: “Vị sư muội này chính là đệ tử Mai Hoa bang?”

      Hứa Hoa Linh bị hỏi liền sửng sốt, biết Hứa Thiên Dưỡng vì sao lại hỏi mình, nhưng vẫn cung kính thi lễ sâu, giọng đáp: “Thưa tiền bối, tiểu nữ tử đúng là đệ tử Mai Hoa bang!”

      “Ha ha…” Hứa Thiên Dưỡng ôn hòa cười : “Cái gì tiền bối với tiền bối chứ, muội gọi ta sư huynh là được rồi!”

      Vẻ mặt Hứa Hoa Linh lại sửng sốt, sắc mặt Hứa Thiên Tứ đứng ở phía sau Hứa Thiên Dưỡng trở nên càng thêm khó coi. Lúc này hiểu suy nghĩ trong lòng đệ đệ mình, tính tình của đệ đệ mình, làm sao ? Nhưng lại dám mở miệng gì, chỉ căm giận quay mặt sang bên, trong lòng bi ai thầm nghĩ: “Ai! Xem ra hôm nay thể diện của mình mất sạch rồi!”

    3. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      CHƯƠNG 71

      Hai lựa chọn

      “Cái gì tiền bối với tiền bối chứ, muội gọi ta sư huynh là được rồi!”

      Những lời này vừa lọt vào lỗ tai mọi người, mặt ai nấy khỏi đều lộ ra vẻ kỳ quái, đáy lòng cũng hơi hiểu được ý của Hứa Thiên Dưỡng. Gương mặt Hứa Hoa Linh đỏ bừng, trong lòng giống như có nai con ngừng nhảy nhót, thầm nghĩ: “ là người nội đường, mà mình chỉ là đệ tử Hậu Thiên tầng thứ chín, vì sao lại đối xử tốt với mình như vậy? Chẳng lẽ… chẳng lẽ coi trọng mình!”

      Nghĩ đến đây, Hứa Hoa Linh liền có ít sợ hãi, cúi đầu, giọng như tiếng muỗi kêu: “Tiểu nữ tử chỉ là ngoại đường đệ tử, sao dám xưng hô tiền bối là sư huynh!”

      “Ta có thể là có thể!” Hứa Thiên Dưỡng phất phất tay, bằng giọng khẳng định.

      Hứa Hoa Linh há miệng thở dốc, cuối cùng gì thêm. Hứa Tử Yên tránh qua bên cũng trầm mặc im lặng, nàng nhìn ra tâm tư của Hứa Thiên Dưỡng, vốn trong lòng có hơi vui, nhưng khi nàng thấy vẻ mặt Hứa Hoa Linh chỉ có ngượng ngùng, chứ có phẫn nộ, liền quyết định tiếp tục nhiều chuyện nữa.

      Nếu có thể lấy phương thức này, cần bại lộ tu vi chân của mình giải quyết tình trước mắt, là kết cục tốt nhất. Về phần Hứa Hoa Linh gả cho Hứa Thiên Dưỡng, kết cục nhất định là Hứa Thiên Dưỡng mang theo Hứa Thiên Tứ rời , quản chuyện ngoại đường nữa. Như vậy, Mai Hoa bang muốn giữ vững địa vị của mình ở ngoại đường, mà bị ba bang phái kia thôn tính, con đường duy nhất chính là dựa vào bản thân. Đến lúc đó, đợi sau khi tu vi Hứa Thanh Tuyết tăng lên, thay mình thu phục Mai Hoa bang như nước chảy thành sông. mất sức gì, mà lại nắm giữ được phe lực lượng, đây là chuyện Hứa Tử Yên thích nhất.

      Hứa Tử Yên ở bên này tính toán, Hứa Thiên Dưỡng bên kia cũng nhàn rỗi, tiến thêm bước tới chỗ Hứa Hoa Linh, ôn hòa cười : “Ta gọi Hứa Thiên Dưỡng, là Luyện Khí kỳ tầng thứ ba, tiểu sư muội là Hậu Thiên tầng thứ chín có phải ?”

      “Dạ!” Hứa Hoa Linh khẽ cắn môi giọng đáp, trong lòng lại như dời sông lấp biển. Người trước mắt vậy mà là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ ba, quá lợi hại. Nếu thích mình, mình lập tức có thể tìm được chỗ dựa vững chắc, tu luyện được trợ giúp, còn có thể mượn thế của giúp bang hội thoát khỏi cảnh khốn cùng. Chỉ là… thích mình sao?

      “Muội tên là gì?” Hứa Thiên Dưỡng vẫn hỏi như trước.

      “Hứa Hoa Linh!” Hứa Hoa Linh cũng giọng đáp lại.

      Hứa Thiên Dưỡng nhàng gật đầu, giọng càng thêm dịu dàng ôn hòa: “Hoa Linh sư muội, ta muốn cùng muội thương lượng việc?”

      biết sư huynh muốn thương lượng với tiểu muội việc gì?”

      Trong lòng Hứa Tử Yên hơi bất ngờ, thầm nghĩ Hứa Hoa Linh này tự xưng mình làm tiểu muội rồi. Nhưng Hứa Thiên Dưỡng kia vừa nghe Hứa Hoa Linh tự xưng tiểu muội, liền mừng rỡ giống đóa hoa mới nở. Miệng cười toét cả ra, mặt mày hớn hở : “Hoa Linh sư muội, có thể kiếm chỗ chuyện chút ?”

      “Dạ!” Hứa Hoa Linh khẽ gật đầu, xoay người theo Hứa Thiên Dưỡng tới bên. Những người còn lại đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn bóng lưng hai người. Có điều ai dám cười ra tiếng, đám còn vô cùng nghiêm túc đứng tại chỗ chờ hai người thương lượng trở về.

      Chỉ là, tâm tư mọi người đều giống nhau. Hứa Thiên Tứ hoàn toàn là bộ dạng buồn bực, buồn bực giống còn có Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu. ràng, Hứa Thiên Dưỡng kia coi trọng Hứa Hoa Linh, hơn nữa Hứa Hoa Linh kia cũng phản cảm Hứa Thiên Dưỡng. Nếu hai người ngươi tình ta nguyện đến với nhau, vậy cho dù Hứa Thiên Dưỡng giúp đỡ Mai Hoa bang, chỉ cần buông tay mặc kệ chuyện của bọn họ, lại có Hứa Tử Yên đứng bên phía Mai Hoa bang. Kể từ đó, tâm nguyện của bọn họ liền triệt để như giỏ trúc múc nước thành công dã tràng.

      Chẳng những chia cắt được đệ tử Mai Hoa bang nào, mà còn mất khoản hiếu kính Hứa Thiên Tứ. Hứa Thiên Dưỡng và Hứa Thiên Tứ buông tay như vậy, chẳng lẽ bọn họ còn có can đảm đòi Hứa Thiên Tứ phải trả về những món hiếu kính kia?

      Người Mai Hoa bang lại có loại vui mừng bất ngờ. Ở trong lòng các nàng, Hứa Tử Yên có thể cứng rắn đối kháng Hứa Thiên Tứ Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất là kỳ tích, bọn họ tuyệt đối tin Hứa Tử Yên còn có thể kháng cự Hứa Thiên Dưỡng Luyện Khí kỳ tầng thứ ba.

      Vốn dĩ lòng các nàng từ khi Hứa Thiên Dưỡng xuất chìm đến đáy cốc, nhưng các nàng ngờ tình xuất màn kịch xoay chuyển như thế. Lúc này, các nàng đều tha thiết mong chờ dõi theo bóng lưng Hứa Hoa Linh, hy vọng nàng ấy có thể đáp ứng cầu của Hứa Thiên Dưỡng. Như vậy, các nàng được an toàn. Thậm chí còn có nữ đệ tử thầm nghĩ: “Hứa tiền bối kia cớ sao lại coi trọng Hứa Hoa Linh, vì đâu coi trọng mình?”

      Mà lòng Hứa Tử Yên giờ lại vô cùng bình tĩnh, trông thấy biểu cảm của Hứa Thiên Dưỡng và Hứa Hoa Linh vừa rồi, nàng dám khẳng định hai người nhất định ăn nhịp với nhau, mình chỉ cần chờ thu kết quả là được.

      Quả nhiên, Hứa Thiên Dưỡng và Hứa Hoa Linh rất nhanh trở về. Ánh mắt Hứa Thiên Dưỡng uy nghiêm đảo qua mọi người, thản nhiên : “Từ giờ trở , Hoa Linh là người của Hứa Thiên Dưỡng ta. Có điều, ca ca ta thu đồ do ba bang hội hiếu kính. tại ta cho các ngươi hai lựa chọn.” tới đây, ánh mắt Hứa Thiên Dưỡng sắc bén quét về phía Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu. Ba người kia chỉ cảm thấy khắp cả người phát lạnh, ấp a ấp úng đứng ở nơi đó, dám gì. Hứa Thiên Dưỡng vừa lòng thái độ của bọn họ, sắc mặt hòa hoãn hơn, nhưng chất giọng vẫn cứ lạnh lùng: “Lựa chọn thứ nhất chính là, ta bảo ca ca ta trả lại những món các ngươi hiếu kính, sau đó hai huynh đệ chúng ta giúp đỡ Mai Hoa bang diệt ba bang phái các ngươi.”

      xong, ánh mắt Hứa Thiên Dưỡng lạnh lùng nghiêm nghị nhìn Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu, khóe miệng xẹt qua tia tàn nhẫn cùng châm biếm.

      Lòng Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu lập tức run rẩy, làm sao còn dám trầm ngâm, vội vàng đồng loạt chắp tay : “ dám! dám! Mấy món bọn ta hiếu kính tiền bối, làm sao còn dám đòi về! Xin tiền bối lựa chọn thứ hai.”

      “Hừ! Xem như các ngươi thức thời!” Hứa Thiên Dưỡng lạnh lùng thốt ra, chỉ là sắc mặt hòa dịu ít, tiếp tục : “Lựa chọn thứ hai cho các ngươi chính là, ta và ca ca ta rời , quan tâm chuyện của ngoại đường các ngươi nữa, chuyện của ngoại đường các ngươi, các ngươi tự mình giải quyết.”

      Lúc này trong lòng Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu ngay cả ý nghĩ muốn khóc cũng có. Cái này mà gọi là lựa chọn thứ hai ư? Lấy được đồ trở về, sau đó bị người ta diệt mình? Còn lấy đồ về, hai huynh đệ này mặc kệ chuyện ngoại đường? Hai người bọn họ mặc kệ, nhưng ngoại đường có Hứa Tử Yên! Nha đầu kia quả thực chính là kẻ biến thái, tu vi Hậu Thiên tầng thứ mười lại cứng rắn đối kháng Hứa Thiên Tứ Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất, căn bản chính là người đứng đầu dưới Tiên Thiên. Lần này đúng là lỗ nặng!

      Nhưng mà, Hứa Thiên Dưỡng trước mặt lại như hổ rình mồi đứng ở đó, bọn họ làm sao còn dám oán trách, cho dù nghĩ nhiều lát cũng dám! đám xốc lại tinh thần, chắp tay với Hứa Thiên Dưỡng: “Bọn ta chấp nhận lựa chọn thứ hai!”

      CHƯƠNG 72

      Gió tuyết ngoài thành

      Hứa Thiên Dưỡng mang theo Hứa Hoa Linh và Hứa Thiên Tứ rời khỏi, Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu cũng xám xịt bỏ . Hứa Tử Yên dưới những lời ngàn ân vạn tạ của Mai Hoa bang vừa lòng trở về, trò khôi hài oanh liệt rầm rộ của ngoại đường lấy kết cục mang tính hí kịch kết thúc.

      Lúc này, mấy nhân vật cao tầng của Hứa gia ngồi đại điện. Hứa Hạo Nhiên ngồi vị trí trung gian phía , người ngồi vị trí đầu bên tay trái chính là Hứa Hạo Lượng vẻ mặt trầm.

      Trải qua lần thú triều này, Hứa Hạo Lượng mất sạch thể diện. Mà con trai Hứa Lân của Hứa Hạo Nhiên lại đột phá Luyện Khí kỳ tầng thứ ba trước con trai Hứa Thiên Lang của mình, càng khiến Hứa Hạo Lượng như mắc xương cá ở họng.

      Mấy ngày nay, Hứa Hạo Nhiên tuyên bố mệnh lệnh hàng tháng phát cho đệ tử gia tộc gấp đôi đan dược, làm cho uy vọng của tộc trưởng Hứa Hạo Nhiên trong hàng ngũ đệ tử gia tộc tăng thêm bước. Mà Hứa Hạo Lượng bởi vì biểu vào lúc thú triều, uy tín có điểm sụt giảm. Bởi vậy trong lòng Hứa Hạo Lượng vô cùng khó chịu, thấy đại ca của mình, biểu cảm cũng chỉ lạnh lùng nhàn nhạt.

      Hứa Hạo Nhiên lại để bụng, tại tình thế gia tộc như tòa nhà cao tầng lung lay trong cơn bão bùng. làm gì còn thời gian để ý tới cảm nhận của Hứa Hạo Lượng!

      Tay Hứa Hạo Nhiên cầm mấy tờ giấy, ngừng lật qua lật lại trong tay. Sau khi xem xong, lại truyền mấy tờ giấy đó cho mọi người bên trong đại điện, mà ngồi ở ghế, vẻ mặt tình bất định, giữa đầu mày lên nét sầu lo nhàn nhạt.

      Hóa ra mấy tờ giấy này là do những người Hứa gia phái ra nằm vùng ở phủ thành chủ, Tiêu gia và Ngô gia gửi tin trở về. Trong tin tức báo, nhiều ngày nay, Lý Vạn Bằng, Tiêu Như Quy và Ngô Mông mỗi ngày đều bí mật hội họp. Mà đệ tử ba gia tộc cũng đều ngày đêm ngừng tăng cường huấn luyện, thậm chí có đệ tử từng phát ngôn bừa bãi, đại hội nửa năm sau chính là ngày diệt vong của Hứa gia. Nhưng bọn họ cụ thể dựa vào cái gì, lại tra ra được.

      Ngày đó đường cái, Lý Nộ kiêu ngạo Hứa Hạo Nhiên cũng thấy. Ở trong lòng loại bất an mơ hồ, nhưng loại bất an này rốt cuộc là gì, lại .

      Theo lý thuyết, lần thú triều này phủ thành chủ, Tiêu gia và Ngô gia tổn thất đều lớn hơn Hứa gia, bọn họ có năng lực gì để kiêu ngạo như thế? Chẳng lẽ ba nhà bọn họ có át chủ bài lợi hại?

      Hứa Hạo Lượng mắt lạnh nhìn lén Hứa Hạo Nhiên, trong lòng cười lạnh nghĩ: “Thế nào? Đối mặt ba nhà kia bức bách gắt gao, chẳng phải ngươi cũng có cách nào đấy thôi? Hừ, ngươi biện pháp cơ mà? Cớ sao lại ngồi ở kia mặt ủ mày chau?”

      Tuy rằng Hứa Hạo Lượng thầm châm biếm Hứa Hạo Nhiên, nhưng trong lòng cũng lo lắng cho gia tộc. Dù gì vẫn là thành viên của Hứa gia, tổ chim bị lật, trứng há còn nguyên! Huống hồ còn muốn trong cuộc chiến bảo vệ gia tộc tương lai cứu vãn hình tượng mất của mình. Cho nên, sau khi thầm châm biếm Hứa Hạo Nhiên lát, cũng hơi cúi đầu nhíu mày, lâm vào trầm tư.

      Hứa Hạo Bác ngồi ở vị trí đầu bên tay phải của Hứa Hạo Nhiên ngẩng đầu nhìn Hứa Hạo Nhiên ngồi phía , do dự : “Đại ca, tại chúng ta phủ thành chủ, Tiêu gia và Ngô gia rốt cuộc có át chủ bài gì. Nếu chúng ta thử lần?”

      “Thử? Thử thế nào?” Hứa Hạo Lượng châm chọc .

      “Ngươi…” Hứa Hạo Bác tức giận đến sắc mặt đổi màu, vung ống tay áo : “Đêm hôm nay ta liền đến thử phen!”

      “Bốp! Bốp! Bốp!” Hứa Hạo Lượng vỗ tay cười : “Tốt, cửu đệ liền ở đây chờ nhị ca khải hoàn!”

      Hứa Hạo Nhiên ngồi ở cao khẽ đảo mắt, khỏi cau mày, hung hăng trừng Hứa Hạo Lượng và Hứa Hạo Bác, thầm nghĩ trong lòng: “ đến lúc nào rồi, còn ở đây đấu qua đấu lại!”

      Nhưng Hứa Hạo Nhiên cũng thể khiển trách hai người, đành phải trầm giọng : “Nhị đệ, ý kiến này được. Ta nghĩ sau khi đám Thiên Lang và Kỳ nhi tranh chấp đường cái với Lý Nộ, ba nhà bọn họ nhất định cảnh giác hơn, cũng làm tốt công tác chuẩn bị, nếu chúng ta đến thăm dò, chỉ sợ cũng thăm dò được gì.”

      Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người vẫn nghĩ ra ý kiến gì. Ai nấy đều cau mày sâu suy tư.

      ***
      Hứa Tử Yên dẫn theo tân đệ tử quay trở về chỗ ở của đám người họ, căn dặn mọi người cố gắng tu luyện, lại hỏi thăm Hứa Thanh Tuyết vài câu, rồi quay về phòng mình. Đầu tiên là thử nghiệm kỹ thuật chế phù sau khi mình đột phá chút, làm Hứa Tử Yên hết sức hưng phấn là, nàng vậy mà có thể chế ra ngũ phẩm phù.

      Hơn nữa bởi vì tu vi của nàng tăng trưởng, chế tác tấm ngũ phẩm phù cũng cũng hao phí bao nhiêu chân nguyên. Liên tục chế tác năm tấm ngũ phẩm phù, Hứa Tử Yên mới buông phù bút trong tay. Thu năm tấm ngũ phẩm phù vào trong túi trữ vật, sau đó thoáng suy nghĩ lát, Hứa Tử Yên liền quyết định từ hôm nay trở chế tác nhị phẩm phủ đỉnh cho gia tộc.

      Liên tục chế tác gần trăm tấm nhị phẩm phù đỉnh, Hứa Tử Yên đặt phù bút xuống, thu tất cả vào trong túi trữ vật, mới cảm thấy cả người mệt mỏi rã rời. Khoanh chân ngồi ở giường, bắt đầu điều tức.

      Nửa đêm.

      Hứa Tử Yên tỉnh lại từ trận tu luyện, cả người tỏa ra sinh cơ dào dạt. Đứng dậy duỗi người, xương cốt trong cơ thể truyền đến chuỗi tiếng ‘răng rắc’, Hứa Tử Yên chỉ cảm thấy toàn thân sảng khoái.

      Đẩy cửa ra ngoài, hít sâu hơi khí mùa đông lạnh giá, sau đó thở ra hai luồng khí trắng từ xoang mũi. Bầu trời lại bắt đầu rơi tuyết, Hứa Tử Yên vươn tay, bông tuyết hình lục giác mềm dừng trong lòng bàn tay nàng, rồi chậm rãi hòa tan, mảng lạnh lẽo kia, ở trong lòng bàn tay Hứa Tử Yên dần dần trở nên ấm áp.

      Tay phất mạnh về phía trước, nước đá trong lòng bàn tay hóa thành chuỗi bọt nước, hình thành đường cong xẹt qua trung.

      Bọt nước rơi xuống đất, thân hình Hứa Tử Yên liền biến mất tại chỗ. Nhìn thấy tuyết tung bay phất phơ, trái tim Hứa Tử Yên khỏi đập thình thịch, chớp mắt cảm ngộ được tuyết lực, thân hình liền nấp trong tuyết bay, lay động theo chiều gió.

      Tại nơi cách Trung Đô thành mười dặm, bóng trắng mờ nhạt lướt qua trong đêm đen gió tuyết, ngẩng đầu nhìn thoáng qua phương hướng Trung Đô thành, trong mắt bạch y nhân lóe lên tia vui sướng. Bước chân đột nhiên phóng nhanh hơn, ra loạt tàn ảnh trong gió tuyết.

      Bỗng chốc, ở phía trước bất ngờ xuất thân ảnh, như tảng đá đứng thẳng, ngăn cản trước người bạch y nhân kia.

      Thân hình bạch y nhân cứng lại, đứng trong gió tuyết. Đợi thấy tướng mạo người tới, mặt liền ra vẻ hoảng sợ, rồi cố gắng kiềm chế cơn kinh hãi chắp tay : “ ra là Chu Cường tiền bối, biết ngài đêm khuya tới đây chặn đường tiểu nhân, là có chuyện gì giao cho tiểu nhân làm?”

      “Ha ha, Chu Vân Đông, ta muốn hỏi ngươi, ngươi đêm khuya vội như thế, là có chuyện gì?”

      “Bẩm tiền bối, tiểu nhân phụng lệnh phó đường chủ, làm việc cho gia tộc.”

      “Làm việc cho gia tộc? Là gia tộc nào?” mặt Chu Cường lên vẻ châm biếm.

      “Đương nhiên là cho Thương Lãng thành Chu gia chúng ta!” mặt Chu Vân Đông đổ mồ hôi.

      “Ha ha, đổ mồ hôi. Trong mùa đông rét lạnh thế này, đúng là dễ dàng! Hóa ra ngươi làm việc cho Chu gia chúng ta, ta còn tưởng rằng ngươi làm việc cho Trung Đô thành Hứa gia cơ đấy?” Trong mắt Chu Cường càng thêm châm biếm.

      Ánh mắt Chu Cường đột nhiên co rụt lại, nhưng miệng vẫn cứ cung kính : “Làm sao có thể? Tiền bối giỡn rồi.”

      giỡn? Ta còn nhớ phó đường chủ Nhạc Vĩ là muốn ngươi Tương Phàn làm việc, ngươi cớ sao lại phương hướng ngược lại?”

      “Ta… ta…” mặt Chu Vân Đông tràn ngập vẻ khiếp sợ và khẩn trương.

      “Ngươi là gian tế Hứa gia phái đến Chu gia chúng ta phải , , ngươi rốt cuộc tên gọi là gì? Lần này trở lại Hứa gia kết quả là vì sao?” Ánh mắt Chu Cường nghiêm lại, rồi đột nhiên dằn mặt, trầm hỏi.

    4. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      CHƯƠNG 73

      Giao dịch

      Vẻ khiếp sợ và khẩn trương trong mắt bạch y nhân kia biến mất, đổi thành loại kiên quyết. Thắt lưng hơi cong cũng lập tức thẳng lên, cao giọng : “Ha ha, tên của ta vẫn là Vân Đông, có điều ta họ Chu, mà là họ Hứa.” Dứt lời, trở tay rút ra trường kiếm sau lưng, ánh mắt sắc bén khẩn trương nhìn chằm chằm Chu Cường đối diện.

      “Ha ha…” Chu Cường cực kỳ tức giận cười : “Ngươi che giấu đủ sâu, ngươi chỉ vừa sáu tuổi đến Chu gia chúng ta, tại mười năm trôi qua, đúng là con chó nuôi hoài quen chủ! Chậc chậc… kẻ chỉ có tu vi Hậu Thiên tầng thứ mười hai như ngươi, chẳng lẽ còn dám động thủ với Luyện Khí kỳ tầng thứ ba?”

      “Chu gia các ngươi lòng lang dạ sói, muốn thôn tính Hứa gia chúng ta, người Hứa gia chúng ta tuyệt đối cho phép.” Hai mắt Hứa Vân Đông trở nên đỏ thẫm, cả người vốn khẩn trương mà run tay lại dần dần ổn định.

      Chu Cường cười , vươn tay trảo cái tới hướng Hứa Vân Đông, thân thể Hứa Vân Đông kia liền từ tuyết lăng bay lên, tuy rằng gắng sức giãy dụa, nhưng thân thể lại nghe theo điều khiển của , giống như thiêu thân lao đầu vào lửa bay qua phía Chu Cường.

      Mắt thấy đầu Hứa Vân Đông sắp lao tới đụng phải lòng bàn tay Chu Cường, đột nhiên thân ảnh chặn ngang ở giữa Chu Cường và Hứa Vân Đông. Chỉ thấy người nọ phất ống tay áo, liền đánh tan lực hút từ lòng bàn tay Chu Cường, tuyết bay trong gian tản ra bốn phía, Hứa Vân Đông sau khi mất lực hút từ Chu Cường, vèo tiếng rơi xuống nền tuyết.

      “Ha ha ha… Chu Cường, chỉ cần vẫy tay đùa giỡn tu vi Hậu Thiên trong lòng bàn tay, quả là tu vi cao thâm! bằng hai chúng ta luyện thử?” Sau khi người tới phất tay áo đánh tan khí kình của Chu Cường, ánh mắt lóe sáng nhìn chằm chằm Chu Cường, cười to ha hả.

      “Cự Khuyết thành, Hàn gia!” Chu Cường cắn răng lạnh lùng phun ra mấy từ.

      sai! Ta là Cự Khuyết thành Hàn gia, Hàn Việt.”

      “Hàn Việt? Ngươi tới nơi này làm gì?” Chu Cường nhìn Hàn Việt từ xuống dưới.

      “Ha ha, Chu Cường, vậy ngươi lại tới nơi này làm gì? Nơi này hình như chẳng phải thế lực phạm vi của Chu gia các ngươi!”

      Chu Cường trầm ngâm lúc, rồi chắp tay : “Hàn huynh, ta đuổi bắt phản đồ Chu gia chúng ta, đây là chuyện của Chu gia chúng ta, xin Hàn huynh tránh ra!”

      “Chuyện của Chu gia các ngươi? Ha ha, sao vừa rồi ta lại nghe vị huynh đệ phía sau đây là người Trung Đô thành Hứa gia nhỉ?”

      “Hừ, Hàn huynh, huynh vẫn nên tránh ra hơn.” Giọng Chu Cường càng thêm băng lạnh.

      tránh thế nào? Chẳng lẽ tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ tư ta đây còn sợ Luyện Khí kỳ tầng thứ ba như ngươi?” Trong mắt Hàn Việt tràn đầy châm biếm.

      “Ngươi… chẳng lẽ sợ mang đến tai họa cho Hàn gia các ngươi?” Bên trong hai mắt Chu Cường phun trào lửa giận.

      trung, Hứa Tử Yên nấp bên trong gió tuyết. Nàng tới nơi này từ sớm, thấy được mọi chuyện xảy ra bên dưới. Nhưng nàng chẳng biết ai trong số những người này, cũng thể dựa vào cuộc đối thoại giữa bọn họ liền tin tưởng, huống chi nàng cũng muốn bại lộ tồn tại của mình, cho nên luôn nấp trong gió tuyết, lẳng lặng quan sát tình hình phát sinh bên dưới.

      nền tuyết dưới trời gió rét, châm biếm trong mắt Hàn Việt càng thêm nồng đậm, cất giọng thoải mái : “Chu Cường, ngươi yên tâm, ta ở bên cạnh quan sát lâu, ta cam đoan ngươi nhìn thấy mặt trời ngày mai, Chu gia các ngươi cũng hay biết. Ha ha…”

      Chu Cường khó thở, sau gáy nổi lên gân xanh, nhưng bên trong hai mắt lại mơ hồ lộ ra tia khẩn trương. Ngược lại Hàn Việt kia dừng chập, rồi tiếp tục : “Có điều, ta lại cảm thấy hứng thú với ngươi và Chu gia các ngươi, ngươi tốt nhất nên ra chuyện ngươi biết từ đầu tới cuối, ta cho ngươi chết cách thoải mái, bằng ! Ha ha, ta nghĩ ngươi cũng biết rồi đấy!”

      Hứa Tử Yên ở trung hơi nhíu đầu mày, nàng sâu sắc phát ở gần ba người nền tuyết còn có người nấp, hơn nữa tu vi người kia vậy mà nàng cảm nhận nổi, thế có nghĩa đó là người tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ năm.

      “Ha ha…”

      Quả nhiên, Hàn Việt vừa dứt lời, từ trong gió tuyết truyền đến trận tiếng cười lạnh, bóng người như u linh bay ra từ giữa trời tuyết rơi lả tả, vừa xuất , liền khóa định Hàn Việt, khàn giọng : “Hàn Việt? Luyện Khí kỳ tầng thứ tư? Rất cao sao?”

      Hàn Việt lập tức cảm giác được đối phương khóa định mình, hơn nữa mình hoàn toàn nhìn thấu tu vi đối phương, trong lòng khỏi cả kinh, thầm sinh ra ý định rút lui. Nhưng vừa quay đầu nhìn thoáng qua Hứa Vân Đông bò dậy từ đất, đứng bên cạnh mình, vẻ mặt liền lóe lên tia do dự.

      “Ha ha, xem ra tình nghĩa giữa Hàn gia và Hứa gia các ngươi cũng sâu đậm nhỉ, đến tình huống này, Hàn huynh vẫn chịu bỏ qua người của Hứa gia!”

      Sau khi Chu Cường nhìn thấy bóng người bay ra từ trong gió tuyết, vẻ khẩn trương mặt bỗng chốc thả lỏng xuống. Khom người thi lễ với người vừa tới : “Chu Cường xin chào Diệu sư huynh! biết Diệu sư huynh làm sao có thể đuổi kịp tới?”

      “Ha ha, sau khi ngươi , đường chủ ông ấy lo lắng, liền phái ta đuổi theo dọc đường, ngờ lại đến đúng thời điểm!”

      “Đa tạ Diệu sư huynh!” Chu Cường lại thi lễ sâu với Chu Diệu lần nữa.

      Chu Diệu kia vẫy vẫy tay, tiếp tục để ý tới Chu Cường, mà nhìn Hàn Việt đối diện : “Hàn Việt, ta là người hiểu biết đạo lý. Ta buộc ngươi cái gì, nhưng mà ta có thể cùng ngươi làm giao dịch.”

      “Giao dịch gì?” Hàn Việt tinh thần bất ổn đáp.

      “Ha ha, bên ngươi có hai người, ngươi là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ tư, mà tên gian tế Hứa gia kia là Hậu Thiên tầng thứ mười hai đỉnh. Bên chúng ta cũng có hai người, ta là Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu, Chu Cường là Luyện Khí kỳ tầng thứ ba. Đánh, hai người các ngươi khẳng định đánh lại chúng ta. Nhưng nếu chính ngươi muốn chạy trốn, ra vẫn có tia cơ hội, ta rất đúng phải ?”

      sai!” Hàn Việt cần nghĩ ngợi liền trả lời, bởi vì biết lời Chu Diệu đúng là tình hình thực tế, bản thân đánh đánh lại hai người trước mắt, có điều nếu mình muốn chạy trốn, tuy rằng cũng rất khó khăn, nhưng vẫn có tia cơ hội. Mặc dù tia cơ hội kia rất !

      “Chỉ là, phải chăng ngươi cũng rất muốn biết Chu gia chúng ta có bí mật gì, mà làm tên gian tế này của Hứa gia để ý việc bại lộ và đánh mất tính mạng trở về Hứa gia? Ta có thể tiết lộ cho ngươi chút, ha ha, đây xem như món quà miễn phí ta tặng cho ngươi, bí mật này có lẽ cũng có liên quan đến Hàn gia các ngươi đấy!”

      Vẻ mặt Hàn Việt thoáng giãy dụa lúc, rồi lập tức kiên quyết : “ , điều kiện gì?”

      , , !” Chu Diệu dựng thẳng ngón tay, nhàng đong đưa trước người, cất giọng ung dung : “ phải điều kiện, mà là giao dịch. Ta ép ngươi, ta là thân sĩ có tu dưỡng!”

      “Vậy được rồi, giao dịch gì?” Hàn Việt bất đắc dĩ hỏi.

      CHƯƠNG 74

      Dự đoán kinh hoàng

      “Ha ha, là thế này! Bây giờ ngươi và ta thay phiên trả lời vấn đề của đối phương, cho phép cự tuyệt trả lời, nếu đối phương biết, như vậy hỏi lại vấn đề khác, cho đến khi đối phương trả lời được mới thôi.”

      Trong lòng Hứa Tử Yên ở trung khẽ động, càng thêm cẩn thận che giấu hơi thở của bản thân.

      Hàn Việt đứng tuyết suy nghĩ cẩn thận chút, cảm thấy tuy rằng mình biết số bí mật của gia tộc, nhưng lại chẳng phải chuyện hết sức cơ mật gì, hơn nữa việc lần này mình tiến đến Trung Đô thành Hứa gia, bao lâu nữa thông cáo thiên hạ, cho nên đúng ra cũng coi là gì.

      Ngược lại, nếu mình có thể biết được cơ mật của Chu gia, hơn nữa mình còn có năng lực đào thoát mà , vậy là vụ buôn bán có lời. Đương nhiên Hàn Việt cũng biết chuyện mình chạy trốn được là hy vọng cực kỳ xa vời, nếu giờ mình vốn còn tia cơ hội, nhưng chỉ sợ sau khi biết được bí mật của Chu gia, liền ngay cả tia cơ hội này cũng có. Tuy nhiên, vẫn quyết định liều phen, dù sao vận mệnh của mình cơ bản bị quyết định, đánh canh bạc, cũng phải thể! Vì thế, liền nhìn Chu Diệu gật đầu : “Được, giao dịch này ta làm. Nhưng mà ta muốn ngươi thề, những lời ra được giả dối!”

      Sau khi hai người thề với trời, hai bên đều suy tính nên hỏi đối phương vấn đề gì trước. Chu Diệu nhìn Hàn Việt nhàn nhạt: “Ngươi hỏi trước .”

      Hàn Việt cũng khách khí, mở miệng hỏi: “Ta muốn biết, Hứa Vân Đông biết bí mật gì của Chu gia các ngươi?”

      “Ha ha, Hàn Việt, có lẽ ngươi nên lãng phí vấn đề này làm gì, vấn đề này ngươi hỏi thẳng Hứa Vân Đông bên cạnh ngươi là được rồi!”

      “Ngươi cho sao? Chỉ sợ còn chưa kịp mở miệng, bị biến thành cỗ thi thể!”

      “Ha ha, ngươi cũng có lý, xem ra ngươi coi như cẩn thận.” Trong ánh mắt Chu Diệu lóe lên tia khen ngợi.

      Hứa Vân Đông đứng ở bên cạnh Hàn Việt gắt gao nắm chặt hai đấm, loại tình huống mình là cá thịt, đối phương là dao thớt này khiến lòng Hứa Vân Đông đau nhói, móng tay đâm vào lòng bàn tay, mỗi giọt đỏ tươi máu nền tuyết, giống như đóa hoa kiều diễm.

      “Được rồi, ta có thể cho ngươi. Chu gia chúng ta cùng Nam Lâm thành Dương gia chuẩn bị liên thủ đối phó Trung Đô thành Hứa gia!”

      Chu Diệu chút nào che giấu cho Hàn Việt, bởi vì Hàn Việt ở trong mắt , tại chẳng khác gì người chết, tin Hàn Việt có thể thoát khỏi lòng bàn tay mình. Huống chi bên cạnh mình còn có Chu Cường Luyện Khí kỳ tầng thứ ba, về phần Hứa Vân Đông Hậu Thiên kia, Chu Diệu liền trực tiếp bỏ qua.

      Biểu cảm vốn thấy chết sờn của Hàn Việt bỗng thay đổi, sắc mặt giống như đóng băng trong nước lạnh mùa đông. Tâm lý cuồn cuộn tựa như sóng lớn, rồi nhanh chóng phân tích thế cục phương bắc chút.

      Phương bắc Thương Mang đại lục có bốn đại gia tộc, mà bốn đại gia tộc này lại có các tông môn lớn . Trong đó có hai tông môn lớn nhất, cái là Thái Huyền tông, cái khác là Hoa Dương tông.

      Thương Lãng thành Chu gia và Nam Lâm thành Dương gia đều lệ thuộc vào phạm vi thế lực của Hoa Dương tông, thuộc loại thế lực của Hoa Dương tông tại thế tục. Mà Trung Đô thành Hứa gia và Cự Khuyết thành Hàn gia cùng nằm trong phạm vi thế lực của Thái Huyền tông, thuộc loại thế lực của Thái Huyền tông tại thế tục.

      Tuy rằng trận doanh tứ đại gia tộc lệ thuộc giống nhau, nhưng lại đối địch ràng. Đương nhiên cũng có kết minh ràng, tứ đại gia tộc giờ, luôn luôn thầm ngừng đấu đá nhau, đều muốn khuếch đại phạm vi thế lực của gia tộc mình, tiêu diệt thế lực của gia tộc kia. Ngay cả ở cùng phe thế lực, Chu gia và Dương gia, Hàn gia và Hứa gia cũng ngoại lệ, liên tục sử dụng các thủ đoạn xấu xa bỉ ổi với nhau. Mà Hoa Dương tông và Thái Huyền tông cao cao tại thượng căn bản cần lực lượng trong thế tục, chỉ cần ngươi có thể đúng hạn nộp lên cống phẩm, bọn họ quản ai trở thành kiêu hùng trong thế tộc.

      tại Hàn Việt nghĩ đến là, lần này Thương Lãng thành Chu gia và Nam Lâm thành Dương gia phá lệ kết minh, liên hợp đối phó Trung Đô thành Hứa gia, có phải cũng chuẩn bị đối phó gia tộc mình hay , dưới cơn nóng vội, khỏi thốt ra: “Lẽ nào các ngươi cũng chuẩn bị đối phó Hàn gia chúng ta?”

      “Đây là vấn đề thứ hai!” Chu Diệu hờ hững .

      Trong lòng Hứa Tử Yên ở trung chấn động kịch liệt, Thương Lãng thành Chu gia và Nam Lâm thành Dương gia vậy mà kết minh. Hơn nữa mục đích kết minh dĩ nhiên là để đối phó gia tộc mình. Trong gia tộc nội đấu thôi, thực lực hạ xuống, gần đó lại có phủ thành chủ, Tiêu gia và Ngô gia như ác sói vây khốn, tại lại thêm hai con hổ hung mãnh như rình mồi. Tin tức này đối với Hứa gia mà , là vô cùng ổn, bỗng chốc liền đẩy Hứa gia đến bên cạnh vách núi đen.

      Tin tức này phải lập tức báo cho gia tộc mình biết, bằng dưới tình huống gia tộc mình hề chuẩn bị, cũng chỉ còn nước bị diệt tộc. Nhưng mà, Hứa Tử Yên vẫn muốn nghe thêm chút bí mật, cho nên liền gắng sức ép tâm tình xao động của bản thân bình tĩnh trở lại, tiếp tục lắng nghe mấy kẻ bên dưới chuyện.

      “Được rồi, đến phiên ngươi hỏi.” nền tuyết, Hàn Việt bất đắc dĩ với Chu Diệu.

      “Lần này ngươi đến Trung Đô thành làm gì?” Chu Diệu trực tiếp hỏi.

      “Đưa cho gia chủ Trung Đô thành Hứa gia phong thư.”

      “Thư gì?”

      “Đây là vấn đề thứ hai.” Hàn Việt hơi cười , trong lòng quả thực có loại cảm giác hòa nhau ván.

      “Được! Ngươi hỏi vấn đề thứ hai .” ngờ Chu Diệu căn bản cần, mà trực tiếp để Hàn Việt hỏi vấn đề thứ hai.

      Vẻ mặt Hàn Việt cứng lại, lập tức phản ứng được, cười khổ thầm nghĩ, đây là Chu Diệu căn bản cần mình, ở trong mắt người ta, mình chỉ là người chết. người chết biết nhiều thêm chút có sao? Nhưng nghĩ đến bí mật của Chu gia, Hàn Việt vẫn xốc lại tinh thần hỏi: “Các ngươi cũng có mưu đối phó Hàn gia chúng ta?”

      ! ! !” Chu Diệu lại dựng thẳng ngón tay lắc lắc ở trước người lần nữa, thản nhiên : “Đó phải mưu, đó gọi là dự kiến. Sau khi chúng ta tiêu diệt Trung Đô thành Hứa gia, đương nhiên bỏ qua Hàn gia các ngươi.”

      Hàn Việt lúc này hoàn toàn tỉnh táo lại, đồng thời thầm tính toán, đột nhiên trong đầu chợt lóe suy nghĩ, đáy lòng bất chợt xuất vấn đề, phải là Thương Lãng thành Chu gia và Nam Lâm thành Dương gia làm sao có thể đột nhiên kết minh, điều này trước kia là việc khó có thể tưởng tượng.

      Hai nhà chẳng những kết minh, mà còn hợp tác hành động, vạch ra kế hoạch, muốn trước sau đối phó Trung Đô thành Hứa gia và gia tộc mình, đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Có khi nào là Hoa Dương tông…?

      Chẳng lẽ Hoa Dương tông muốn độc bá toàn bộ thế tục giới phương bắc? Chẳng lẽ Hoa Dương tông sợ Thái Huyền tông? Đột nhiên, trong lòng Hàn Việt chấn động kịch liệt, ý niệm khiến đáy lòng run sợ thể ngăn chặn nổi lên trong đầu…

    5. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      CHƯƠNG 75

      Ngũ phẩm phù

      Chẳng lẽ Hoa Dương tông muốn độc bá toàn bộ thế tục giới phương bắc? Chẳng lẽ Hoa Dương tông sợ Thái Huyền tông? Đột nhiên, trong lòng Hàn Việt chấn động kịch liệt, ý niệm khiến đáy lòng run sợ thể ngăn chặn nổi lên trong đầu…

      Lẽ nào Thái Huyền tông xảy ra vấn đề?

      Có thể bức ép mệnh lệnh Thương Lãng thành Chu gia và Nam Lâm thành Dương gia kết minh chỉ có Hoa Dương tông, nếu chỉ là thế tục giới tự mình phát động tranh đấu, những tông môn kia để ý đến. Nhưng nếu là tông môn phát động thế tục tranh đấu, như vậy tông môn kia ngồi yên để ý đến sao? Kể cả thế tục giới có thứ gì khiến tông môn thèm muốn, nhưng đó lại chuyện liên quan đến thể diện. Chẳng lẽ người khác duỗi tay đến địa bàn của ngươi, ngươi còn làm bộ như biết, cho người đánh trả?

      thế, Thái Huyền tông nhất định xảy ra vấn đề. Như vậy đây là Hoa Dương tông làm ra cử chỉ thăm dò Thái Huyền tông, hay là phát động tổng tiến công có trình tự?

      Trong khoảng thời gian ngắn, lòng Hàn Việt loạn như ma. Nếu lúc này tông môn phát động cuộc tranh chấp lớn, như vậy thế tục giới nhất định gặp phải chấn động kịch liệt, đối mặt với trận tẩy bài lần nữa, gia tộc của mình con đường nào?

      Có điều, Chu Diệu đối diện lại cho thời gian lo lắng, mà trực tiếp hỏi ra vấn đề thứ hai của y: “Nội dung lá thư này là gì?”

      Hàn Việt lắc lắc đầu, có chút thất thần : “Nội dung cụ thể của lá thứ này ta biết, nhưng mà ý đại khái ta biết, chuyện này ở Hàn gia chúng ta cũng phải bí mật gì. Ý đại khái là gia chủ Hàn gia chúng ta hy vọng cùng gia chủ Hứa gia ước hẹn thời gian trao đổi việc kết minh.”

      “Kết minh?” Chu Diệu hơi nhíu mày hỏi: “Các ngươi vì sao muốn kết minh? À, đây là vấn đề thứ ba, vậy ngươi hỏi trước .” Chu Diệu cười .

      Hàn Việt nghiêm túc nhìn Chu Diệu, cẩn thận hỏi: “Chu gia các ngươi và Dương gia kết minh chính là mệnh lệnh của Hoa Dương tông?”

      “Việc này ta biết!” Chu Diệu lắc đầu đáp.

      Hàn Việt chỉ thoáng suy nghĩ lúc liền hiểu . Chuyện cơ mật như vậy, lấy vị trí của Chu Diệu có khả năng biết được. Vì thế bỏ qua, hỏi câu tiếp theo: “Như vậy, ngươi gần đây có từng bắt gặp đệ tử Hoa Dương tông ở trong gia tộc ngươi?”

      Vẻ mặt Chu Diệu có chút giật mình, ánh mắt nhìn Hàn Việt hàm chứa ý khâm phục trả lời: “Có, ta từng gặp.”

      “Được rồi, ta hỏi xong, ngươi còn cơ hội đặt câu hỏi.” Hàn Việt sảng khoái .

      Mà lúc này lòng Hứa Tử Yên nấp trong gió tuyết, bỗng chốc khẩn trương lên. tại nàng có thể khẳng định, Hứa Vân Đông kia chính là người trong gia tộc mình, mà Hàn Việt cũng là đại biểu cho Hàn gia đến truyền tin cho Hứa gia. Đối với cuộc đối thoại giữa Hàn Việt và Chu Diệu, Hứa Tử Yên cũng tin tưởng chút nghi ngờ, hơn nữa suy luận trong nội tâm Hàn Việt, Hứa Tử Yên cũng nghĩ tới.

      Như vậy, hai người này cực kỳ quan trọng với Hứa gia. Bất cứ người nào chết , đều là tổn thất cho Hứa gia. Hứa Tử Yên vừa niệm, liền từ trung lén di chuyển đến đất, hòa thành thể cùng tuyết mặt đất, hai tay khẽ nhúc nhích, liền lấy ra mấy tấm ngũ phẩm phù mà mình vừa mới chế hai ngày nay từ trong túi trữ vật, khẩn trương siết trong tay.

      Tuyết càng rơi càng dày, gió lớn gào thét, dã ngoại trống trải tràn ngập gió tuyết ngoại trừ bốn người trước mắt này, còn bóng dáng ai. Gió thét tuyết dày, đến cả những người trước mắt cũng sắp thấy nữa. Chu Diệu nghe xong lời Hàn Việt, chậm rãi hỏi: “Hàn gia các ngươi vì sao muốn kết minh với Hứa gia?”

      “Ha ha.” Hàn Việt cười khổ hai tiếng : “Kỳ thực nguyên nhân rất đơn giản, tại bất kể Hàn gia chúng ta hay là Hứa gia, ở thực lực đều tụt dốc. chỉ thực lực cao tầng thoáng yếu hơn Chu gia và Dương gia các ngươi, quan trọng hơn là, thế hệ thiếu niên càng bằng các ngươi.

      Chu Hạo của Chu gia các ngươi năm nay mới mười tám tuổi, tại là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ năm, mà Nam Lâm thành Dương gia Dương Linh Lung cũng mười tám tuổi, đồng thời là Luyện Khí kỳ tầng thứ năm. Còn thế hệ thiếu niên Hứa gia sao? Chỉ có Hứa Thiên Lang đạt tới Luyện Khí kỳ tầng thứ hai đỉnh, thế hệ thiếu niên Hàn gia chúng ta còn bằng Hứa gia.

      Kể từ đó, biết trăm năm sau, đại lục này liệu có còn Hàn gia và Hứa gia hay , bởi vì cứ tiếp tục như vậy, Hàn gia chúng ta và Hứa gia tương lai khẳng định bị Chu gia và Dương gia kéo ra chênh lệch lớn. Cho nên, Hàn gia và Hứa gia chúng ta muốn kết minh lại, cũng là việc thể tránh được. Hy vọng trong tương lai, hai nhà chúng ta có thể liên hợp lại, đối kháng Chu gia các ngươi hoặc Dương gia!”

      tới đây, Hàn Việt bất đắc dĩ cười khổ tiếng, tiếp tục : “Nhưng mà, gia chủ chúng ta lại ngờ, Chu gia và Dương gia các ngươi lại kết minh trước chúng ta bước. Chẳng lẽ là trời muốn diệt Hàn gia chúng ta?”

      “Vậy Hàn gia các người vì sao cùng Chu gia chúng ta hoặc là Dương gia kết minh? Ngươi vừa rồi cũng , Chu gia chúng ta hoặc Dương gia ở thực lực mạnh hơn Hứa gia ít.”

      Hàn Việt khó hiểu nhìn thoáng qua Chu Diệu, thản nhiên : “Hàn gia chúng ta sở dĩ quyết định kết minh với Hứa gia, đó là bởi vì thực lực Hàn gia chúng ta và Hứa gia xấp xỉ. Kết minh cùng Chu gia các ngươi hoặc Dương gia? Để chờ bị các ngươi thôn tính sao?”

      Lúc này, Hàn Việt từ bỏ ý niệm chạy trốn, bởi vì phát Chu Diệu ở đối diện chỉ luôn tập trung vào bản thân, hơn nữa khí thế còn bao phủ toàn thân mình. Mình chạy còn có thể kiên trì lát, chỉ cần mình vừa chạy, khẳng định chết nhanh hơn.

      Hứa Tử Yên nấp trong gió tuyết cảm giác được sát khí từ Chu Diệu, nhanh chóng cầm bốn tấm ngũ phẩm phù trong tay ném về phía Chu Diệu và Chu Cường đứng chung chỗ.

      trận dao động kịch liệt đột nhiên xuất , trong lòng Chu Diệu và Chu Cường chấn động, Chu Diệu vừa định mở miệng hỏi là vị cao nhân nào. Bốn tấm ngũ phẩm phù lập tức xuất đầu hai người họ.

      Hứa Tử Yên chỉ biết chế phù, lại biết lợi hại của ngũ phẩm phù. tấm ngũ phẩm phù có thể làm tu giả Luyện Khí kỳ tầng thứ bảy trở lên thuộc Luyện Khí kỳ cấp cao bị thương. Huống chi lúc này Hứa Tử Yên ném ra đến bốn tấm ngũ phẩm phù, vả lại người bị bốn tấm ngũ phẩm phù đối phó, chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu, mà kẻ khác mới là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ ba.

      Đây quả thực chính là lãng phí! Nếu để người khác biết chuyện này, cho dù dậm chân mắng, cũng phải mắng chết Hứa Tử Yên! Hoàn toàn chính là kẻ phá sản.

      Sau trận đẹp mắt nổ vang, Chu Diệu và Chu Cường kia bị nổ thành cặn bã, chỉ thừa lại vũng máu đỏ tươi nền tuyết. Hàn Việt và Hứa Vân Đông dại ra nhìn vũng máu đỏ tươi phía trước, triệt để mất năng lực tư duy. Trận nổ mãnh liệt như thế, ở trong ý thức bọn họ, chỉ có người đạt tới tu vi Luyện Khí kỳ cấp cao mới có thể thi triển ra, bởi vì lúc nãy gió thét tuyết dày, nên bọn họ thấy đó là phù, còn tưởng rằng là vị Luyện Khí kỳ cấp cao hoặc là cao thủ Trúc Cơ kỳ nào xuất thủ.

      Đột nhiên, trận tiếng ngự kiếm xé gió ở trời thức tỉnh Hàn Việt và Hứa Vân Đông ngây dại…

      CHƯƠNG 76

      Đệ nhất thiên tài phương bắc

      Khắp nơi trở nên yên tĩnh, chỉ còn sót lại tiếng gió thổi tuyết rơi. Hàn Việt bừng tỉnh từ trong cơn khiếp sợ trước tiên, chắp tay thi lễ cả bốn phía, cất giọng cực kì cung kính : “Đa tạ tiền bối cao nhân cứu giúp, xin tiền bối thân, cũng tiện để vãn bối bái kiến!”

      Gió tuyết thổi qua vù vù, Hứa Tử Yên chỉ nấp trong gió tuyết, chứ ra ngoài. Chu Diệu và Chu Cường chết, như vậy Hàn Việt và Hứa Vân Đông nhất định an toàn trở lại Hứa gia, mọi chuyện xảy ra nơi này, tộc trưởng đương nhiên biết tất cả, mình cũng nhất thiết phải xuất .

      “Tiền bối! Tiền bối! Ngài có còn ở đây ?” Hàn Việt vẫn cứ bám riết tha kêu gọi.

      Đột nhiên, từ phía sau Hàn Việt và Hứa Vân Đông truyền đến tiếng ngự kiếm xé gió. Hai người bỗng nhiên xoay người, ngửa đầu nhìn lên , chỉ thấy dưới trời gió tuyết dày đặc, người ngự kiếm vút bay. ràng bay lâu, có vẻ chân nguyên trong cơ thể còn đủ, nên thân hình thoáng lung lay, khống chế được phi kiếm dưới chân. thất tha thất thểu đáp xuống chỗ Hàn Việt và Hứa Vân Đông.

      Vèo tiếng, người kia rơi xuống đất, thân thể lảo đảo về phía trước vài bước, mới thoáng lung lay ổn định thân hình, vươn tay phất cái, bảo kiếm tuyết liền bay đến trong tay. Tay cầm bảo kiếm cảnh giác liếc nhìn Hàn Việt và Hứa Vân Đông, sau đó lại khẩn trương liếc nhìn hướng trung đằng sau, rồi lảo đảo chạy về phương hướng Trung Đô thành.

      trung xẹt qua tiếng xé gió vèo vèo, ba bóng người bất chợt hạ xuống từ trung, vây quanh người lúc trước ở bên trong.

      Hứa Tử Yên nấp trong gió tuyết tập trung ánh mắt nhìn lại, chỉ thấy bị vây bên trong là nữ tử trung niên, thân tu vi vậy mà đạt tới Luyện Khí kỳ tầng thứ ba. Tạo thành tam giác vây quanh nàng cũng đều là ba nữ tử, hai nữ tử trung niên cùng nữ tử tuổi chừng mười bảy mười tám tuổi.

      Ánh mắt Hứa Tử Yên đảo qua người ba nữ tử, trong lòng liền chấn động. Khiếp sợ phải vì hai nữ tử trung niên là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ ba, mà là mười bảy mười tám tuổi kia, vậy mà có cùng tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ năm giống mình.

      Lúc này, nữ tử bị vây ở giữa ba người, ánh mắt sốt ruột nhìn khắp mọi nơi. Cuối cùng, ánh mắt dừng ở người Hàn Việt và Hứa Vân Đông. Thử thăm dò tu vi của Hàn Việt và Hứa Vân Đông, mặt liền lộ ra biểu cảm thất vọng, có điều vẫn gấp gáp hô: “Hai vị huynh đài, ta là Trung Đô thành Hứa gia Hứa Văn Lệ, người Dương gia đuổi giết ta. Khẩn cầu hai vị huynh đài, tới Trung Đô thành, báo tin tức Dương gia đuổi giết ta cho tộc trưởng Hứa gia biết.”

      “Dương gia?” Trong lòng Hứa Tử Yên nấp bên trong gió tuyết chấn động mãnh liệt: “Nam Lâm thành Dương gia? Thiếu nữ kia chẳng lẽ là thiên tài Dương gia Dương Linh Lung?”

      Hứa Tử Yên lập tức đoán ra, nữ tử bị vây bên trong kia nhất định cũng giống Hứa Vân Đông, là người Hứa gia phái nằm vùng ở Dương gia, vừa hay tin Chu gia và Dương gia kết minh, mới liều lĩnh trở về báo cho Hứa gia.

      Mấy người này tuyệt đối thể chết, bọn họ khẳng định có tin tức cực kì kỹ càng mang về gia tộc. Nhưng đứng trước ba người Dương gia kia, dựa vào bọn họ căn bản có khả năng sống sót.

      Hứa Tử Yên thầm than , xem ra mình thể thân. Vận dụng tinh thần lực nhìn thoáng qua túi trữ vật của mình, phát bên trong chỉ thừa lại mỗi tấm ngũ phẩm phù, còn lại đều là nhị phẩm phù nàng chế tác cho gia tộc.

      “Liều mạng, cùng lắm lộ ra tu vi chân chính của mình. Dương Linh Lung kia chẳng phải là đệ nhất thiên tài thế tục giới phương bắc hay sao? Mình lại muốn xem thử, nàng rốt cuộc mạnh ở điểm nào?”

      Trong lòng Hứa Tử Yên bộc phát hào khí, trận chiến ý phát sinh từ đáy lòng, lộ ra bên ngoài cơ thể, vọt tới tận trời.

      Dương Linh Lung bỗng nhiên xoay người, nhìn qua phương hướng Hứa Tử Yên nấp, nàng cảm giác được phía sau mình có trận chiến ý dâng trào lao thẳng tới.

      Hứa Tử Yên vừa niệm, tuyết lực sinh sôi theo ý niệm, Hứa Tử Yên nấp trong gió tuyết lập tức tới bên cạnh Hứa Văn Lệ, thò tay lấy tấm Thuấn Di phù từ trong túi trữ vật.

      Đây là tấm Thuấn Di phù nhị phẩm đỉnh. Có thể di chuyển người trong chớp mắt ra ngoài khoảng cách hai mươi thước. Hứa Tử Yên vừa đến bên cạnh Hứa Văn Lệ, liền nhanh chóng dán tấm Thuấn Di phù kia lên người Hứa Văn Lệ.

      Trong lòng Hứa Văn Lệ hoảng hốt, mê man nhìn thoáng qua vùng trống trải bên cạnh, chỉ thấy người lóe lên trận tia sáng lóng lánh, thân hình lập tức trở nên mờ nhạt.

      ổn!” Dương Linh Lung kinh hãi, trở tay tung ra chỉ quyết, điểm cái tới thân hình Hứa Văn Lệ dần trở nên mờ nhạt, trường kiếm trôi nổi bên cạnh lập tức vòng ra, như đường sáng bắn về phía Hứa Văn Lệ.

      Hứa Tử Yên vươn tay ném ra năm tấm nhị phẩm phù đỉnh hệ thổ, trung nhanh chóng dao động trận, ở phía trước Hứa Văn Lệ đột nhiên xuất năm tấm khiên đất.

      “Oành! Oành! Oành! Oành! Oành!”

      Năm tiếng đinh tai nhức óc vang dội, năm tấm khiên đất kia lần lượt vỡ nát, nhưng bảo kiếm Dương Linh Lung điều khiển cũng bị bắn ngược trở về, Dương Linh Lung vươn tay cái, chụp bảo kiếm vào trong tay, tập trung nhìn về phía trước.

      Lúc này ở trước mặt nàng, thân hình Hứa Văn Lệ biến mất, rồi bất ngờ truyền đến tiếng ‘a’ khe khẽ, cách hai mươi thước bên ngoài ra thân ảnh Hứa Văn Lệ.

      “Bước ra cho ta!” Gương mặt xinh xắn của Dương Linh Lung giận đến tím ngắt, nàng đương nhiên biết là có người cứu Hứa Văn Lệ, hơn nữa người kia vì che giấu Hứa Văn Lệ thuấn di ra ngoài, bản thân vẫn chưa rời khỏi. Theo tiếng gầm của Dương Linh Lung, hai tay giơ lên cao phất qua hai bên, tiếp đó nhanh chóng lật lại, chỉ thấy ở xung quanh nơi Hứa Văn Lệ vừa rời xuất vòng đoản thương hoàn toàn ngưng kết từ linh khí hệ kim.

      !” Vừa quát tiếng, vòng đoản thương chi chít kia vèo cái bắn nhanh về phía trung gian. Mà lúc này Hứa Tử Yên nấp ở nơi đó, vừa rồi nàng thể ra tay giúp Hứa Văn Lệ ngăn cản bảo kiếm của Dương Linh Lung, sức mạnh bảo kiếm kia và phù va chạm nhau bạo phá khiến linh lực xung quanh trở thành vùng hỗn loạn, Hứa Tử Yên căn bản thể sử dụng tuyết lực rời khỏi.

      tại bị nhốt bên trong sức mạnh hệ kim của Dương Linh Lung, hơn nữa Dương Linh Lung lần này nén giận mà phát, uy lực so với bảo kiếm vừa rồi cao hơn rất nhiều. Hứa Tử Yên rơi vào đường cùng, đành phải ném ra phù lần nữa, vả lại còn thoáng chốc ném ra mười tấm nhị phẩm phù đỉnh, hơn nữa còn bố trí mười tấm phù ở bên cạnh mình tạo thành hạ phẩm phòng ngự phù trận.

      “Rầm rầm ~~”

      Tiếng nổ mạnh ngừng vang lên bên tai, tuyết trắng nền đất bị triệt để hất tung lên, ngay cả bùn đất cứng rắn mùa đông cũng bị nạo sâu xuống nửa thước. Bông tuyết xung quanh trung, chỉ thoáng bị hòa tan thành hơi nước, rồi văng ra phía xa. Trong phạm vi nổ mạnh cuối cùng còn chút vết tuyết.

      Đoản thương do linh khí hệ kim ngưng kết ra biến mất, phù tạo thành phù trận trong lúc va chạm hóa thành bột mịn, bốn phía có tuyết, thân hình Hứa Tử Yên xuất trước mặt mọi người…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :