1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cực phẩm nữ quân hoàng - Mị Dạ Thủy Thảo (c44) [đã DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 34: Tôi thuộc về bất luận kẻ nào



      Đường Dư Hoàng đuổi nhóm người, nhưng còn có nhóm khác, Đường Dư Hoàng cũng bất công, trực tiếp lại tới chiếc khác theo dõi cỏ từ xa, trong xe ngồi hai nam nhân, đều có ý tứ xuống xe, Đường Dư Hoàng kiên nhẫn gõ xao cửa kính xe, quát lạnh : "Cút xuống đây!"

      Cổ Hàn Y theo phía sau Đường Dư Hoàng, lại kinh ngạc , tại là thể bội phục Đường Dư Hoàng , nha đầu kia đúng là kiêu ngạo a. có lẽ là vừa mới giải quyết cái phiền toái , có lẽ là thái độ Đường Dư Hoàng lãnh khốc cường thế, mặc dù tâm tình Cổ Hàn Y lúc này có chút kinh ngạc, nhưng có nửa điểm lo lắng cùng sợ hãi, tổng cảm thấy tiểu nữ nhân này quả thực lợi hại , coi như cái phiền toái gì đều có thể giải quyết bình thường.

      Mà hai người tam kim bang cũng chung quy ngồi yên, mở cửa xe xuống dưới.

      "Các có chuyện gì?" Phụ trách lái xe người nọ tựa hồ còn có giả bộ tính toán, thế nhưng giả bộ người vô tội.

      Lần này Đường Dư Hoàng cũng học thông minh, nửa điểm vô nghĩa đều muốn , cùng người chuyện với nhau như thế chính là lãng phí nước miếng! Cho nên tại đây nháy mắt người ta xong, Đường Dư Hoàng liền vận khởi linh hồn lực, trực tiếp dùng thuật mê hồn khống chế được đối phương.

      Kỳ thuật mê hồn cũng phải trăm phần trăm đều có thể thành công , nếu linh hồn lực đối phương cường đại hơn chính mình, loại pháp thuật này liền xuất lỗ hổng, thậm chí còn có khả năng phản phệ, nhưng nếu linh hồn lực đối phương yếu, như vậy chỉ có thể bị Đường Dư Hoàng đùa bỡn trong lòng bàn tay.

      "! Các là loại người nào? Mục đích theo dõi tôi là cái gì?" Đường Dư Hoàng hỏi.

      "Tôi gọi là Trương Kiều Bân, là tiểu đầu mục tam kim bang, lão đại để cho tôi tới theo dõi điều tra , muốn biết người của chúng ta mất tích có phải cùng có quan hệ gì hay ." Ở khống chế của Đường Dư Hoàng, tiểu đầu mục Trương Kiều Bân đem chi tiết tự mình biết đều ra.

      Quả nhiên là tam kim bang, bang phái này là có chút phiền toái, lặp lặp lại nhiều lần tìm tới chính mình, chẳng lẽ là biết tử tự viết như thế nào, nên làm cho chính mình dạy 1 giáo! trong ánh mắt Đường Dư Hoàng sáng lạnh lẽo lên, trong lòng có quyết định, mà đây cũng đại biểu cho cái bang phái nào sắp sửa tự nhận hậu quả xấu, từ nay về sau bị giết!

      Tiểu đầu mục và cái tiểu người hầu kia rồi, vẻ mặt vẫn hai người đều có chút dại ra, bởi vì Đường Dư Hoàng cũng hề giải trừ khống chế hai người, mà là làm cho bọn họ làm việc càng thêm thú vị , cũng biết trận chó cắn chó này có thể diễn xướng thành hay !

      Đường Dư Hoàng mệnh lệnh cho hai người kia trở về đưa bọn họ giết lão đại, mà khống chế loại thời gian dài này cũng làm cho Đường Dư Hoàng tiêu phí đại lượng linh hồn lực, lúc này sắc mặt Đường Dư Hoàng cũng có chút hơi trắng bệch .

      "Làm sao vậy, cảm giác em mệt chết phải ko? Là thuật thôi miên dùng nhiều lần lắm phải ko?" Cổ Hàn Y vẫn thủ hộ ở bên người Đường Dư Hoàng, sắc mặt Đường Dư Hoàng thay đổi trước tiên liền bị xem ở trong mắt , làm cho khỏi có chút đau lòng. Hơn nữa bởi vậy cũng nghĩ tới, nếu chính mình cường thịnh trở lại ít, có thể bảo hộ này, như vậy ncô có phải dùng hạnh khổ như vậy hay ?

      Giờ khắc này, Cổ Hàn Y có chút oán hận chính mình vô dụng, từng làm cho vô số người hâm mộ chính mình, thế nhưng cũng có thời điểm bất lực như thế.

      Cảm giác được Cổ Hàn Y lo lắng, lúc này ý tưởng Đường Dư Hoàng cũng là thuật thôi miên cũng là thuật thôi miên thôi, liền cùng so đo loại việc này .

      " thôi, ăn cơm." Đường Dư Hoàng tại lại đói lại mệt, thanh chuyện đều có chút suy yếu.

      Cổ Hàn Y cũng nhiều lời, chủ động : " lái xe, ngươi nghỉ ngơi trước ."

      Cổ Hàn Y ngồi vị trí điều khiển, thong thả lại vững vàng đem xe chạy, tranh thủ lại coi trọng Đường Dư Hoàng liếc mắt cái, Đường Dư Hoàng lên xe sau đó liền nhắm hai mắt lại bắt đầu khôi phục, loại thời gian khống chế cự ly xa này dài hơn tiêu hao có chút lớn, hơn nữa đây cũng là lần đầu tiên dùng loại phương pháp này khống chế đối phương, kiếp trước linh hồn lực của chỉ tu luyện đến cảnh giới nhập cảnh tầng thứ nhất, căn bản thể khống chế cự ly xa linh hồn người, đây cũng là sau khi trọng sinh trong tài năng trong số tài năng. Hơn nữa loại pháp thuật này sở dĩ tiêu hao quá lớn, là vì loại pháp thuật này trừ bỏ bên ngoài, còn lại bất luận kẻ nào cũng thể giải quyết, kết quả phải mục tiêu nhân vật tử vong, đó là mục đích đạt tới cuối cùng, có thể là cục diện chết ngớt.

      "Chúng ta ăn cơm Trung Quốc, gần đây còn có nhà nhà ăn TQ rất im lặng, được ?" thanh Cổ Hàn Y để rất thấp, cũng thực ôn nhu dò hỏi.

      "Ừ." Đường Dư Hoàng có ý kiến, đồ ăn nơi này tuy rằng đối có vẻ mới lạ, nhưng phương diện hương vị cũng là có vẻ bình thường, thân là đế vương, hưởng dụng qua vô số kể món ăn quý và mỹ vị, lạ thể so sánh.

      Phong cảnh Nhà ăn thực tao nhã, hai người tìm cái phòng kế ngồi xuống, đối mặt Đường Dư Hoàng có ý kiến gì, Cổ Hàn Y đành phải mình ôm lấy mọi việc , món chính phối đồ ăn món chính của bữa ăn cầu toàn nhất, đây cũng là lần đầu tiên hao hết tâm tư gọi cơm như thế, mà loại cảm giác này hết sức mới lạ, cũng hết sức hạnh phúc.

      Thời điểm Chờ đồ ăn, Cổ Hàn Y cảm giác được sắc mặt Đường Dư Hoàng khôi phục bình thường, trong lòng lo lắng cũng ít, liền có chút tò mò : "Em là bậc thầy thôi miên thấy giỏi nhất, tổ chức tình báo hẳn là mời điều tra, đến lúc đó muốn biết cái gì cũng là vấn đề ."

      "Bọn họ mời ko nổi tôi." Giọng điệu Đường Dư Hoàng đạm mạc nhưng cũng hết sức cuồng ngạo , côsẽ vì công tác tổ chức gì, cho dù trong tình cục cũng được.

      Cổ Hàn Y sửng sốt chút mới phản ứng lại đây, sắc mặt trở nên có chút cổ quái, nếu trước đây nhất định cảm thấy đây là tiểu nương vui đùa, nhưng tại lại biết Đường Dư Hoàng lời này là rất nghiêm túc , điều này làm cho đột nhiên có loại cảm giác tốt lắm, Đường Dư Hoàng cuồng ngạo như vậy lựa chọn cho chính mình sao?

      Nếu trước kia Cổ Hàn Y đối chính mình vĩ đại còn có chút kiêu ngạo, nhưng tại đối mặt Đường Dư Hoàng, cũng là càng ngày càng tự tin , mỗi tiếp xúc ít với Đường Dư Hoàng nhiều thấy tự chủ được nhiều bị hấp dẫn ít, vĩ đại của ,khác nhau của , gần vài ngày liền cảm giác được, mà cũng có loại dự cảm, loại Đường Dư Hoàng này có lực hấp dẫn trí mạng, cũng nhất định bị càng nhiều người cảm giác được, mà bên trong những người đó, lại khẳng định có ai có thể càng vĩ đại hơn chính mình hay ko?

      "Dư Hoàng, trước em ko thay đổi thích, nhưng sau khi đối mặt em thay đổi, lại cảm thấy thà rằng em đừng thay đổi, có cần quá mức mâu thuẫn hay ?" Cổ Hàn Y đột nhiên dời đề tài, giọng điệu hết sức tự giễu .

      "Vì sao hy vọng tôi đừng thay đổi?" Đường Dư Hoàng có chút nhíu mày, có chút vui hỏi ngược lại, nam nhân này là có ý tứ gì, đừng thay đổi sao? Đó chẳng phải là chính mình chết rất tốt!

      "Sau khi em Thay đổi làm cho bất an, cuối cùng cảm thấy em như vậy thuộc về , cho dù tại cố gắng theo đuổi em, cũng trể, em thấy rất đúng sao?" giọng điệu Cổ Hàn Y đơn, trong ánh mắt cũng là mang theo tia mong được, hy vọng Đường Dư Hoàng có thể phủ định suy đoán của .

      Chính là Đường Dư Hoàng lại trầm mặc , ánh mắt nhìn Cổ Hàn Y cũng càng thêm thâm thúy , loại thâm thúy này như là kia hàn đàm(*) ngàn năm, làm cho người ta nhìn tới nửa điểm cảm xúc.

      (*) Cái lạnh của thủy đàm [ thủy đàm : ao nước sâu]

      lâu sau đó, Đường Dư Hoàng mới chậm rãi mở miệng, dùng giọng điệu đạm mạc lại cường thế : "Tôi thuộc về bất luận kẻ nào."

      Trong xương cốt Đường Dư Hoàng vẫn là tư tưởng nữ tôn nam ti, làm sao có thể thuộc về người nam nhân nào, đó là kiêu ngạo của tuyệt đối cho phép !

      ...

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Edit: Trang Trần
      Beta: Roseila
      Chương 35: Ta cũng có thể thuộc về ngươi


      Đường Dư Hoàng ngang ngược tuyên cáo làm cho Cổ Hàn Y có chút kinh ngạc, phản ứng đầu tiên chẳng lẽ này là người theo chủ nghĩa độc thân, nhưng lập tức liền phủ định ý nghĩ của chính mình, tư tưởng vừa chuyển, Cổ Hàn Y suy nghĩ cẩn thận liền hiểu ý tứ của Đường Dư Hoàng.

      ” Hai người nhau là thuộc về nhau, em có thể thuộc về , cũng có thể thuộc về em.” Cổ Hàn Y đem câu cuối cùng nhấn mạnh, cũng phải người theo chủ nghĩa đại đàn ông, trong hiểu biết của nam nữ cũng đều là ngang hàng , Đường Dư Hoàng nếu thuộc về bất luận kẻ nào, như vậy khiến thuộc về Đường Dư Hoàng, cũng để ý.

      Cổ Hàn Y cảm thấy chính mình lại hiểu Đường Dư Hoàng thêm ít, Đường Dư Hoàng giống như là câu đố siêu khó, càng nghiên cứu lại càng cảm thấy thú vị, mà chỉ cần dụng tâm liền cũng từ trong đó học được rất nhiều tri thức, cảm nhận được rất nhiều thứ trước kia chưa từng cảm thụ qua cảm giác.

      Đường Dư Hoàng lộ ra chút ý cười , cảm thấy cùng người thông minh chuyện rất là thông thuận, rất nhiều tình cần ràng, nhưng đối phương liền hiểu được ý tứ của mình.

      Ngay sau đó, Đường Dư Hoàng liền đứng lên, rồi sau đó khi Cổ Hàn Y kinh ngạc nhìn soi mói, nhàng hôn ở khóe miệng,hôn rất , lại mang ý tứ rất quan trọng, nụ hôn dừng lại, Đường Dư Hoàng liền tuyên bố: “Như vậy từ giờ trở , thuộc về tôi.”

      Nụ hôn đầu tiên của , cho chàng trai “ôn nhuận như ngọc”, ôn nhu nhưng cũng có tia đạm mạc, chính là ôn nhu chỉ đối với , mà đạm mạc cũng chỉ đối với người bên ngoài; đây có đôi khi rất là thông minh, có thể rất dễ dàng liền hiểu ý tứ của mình; nhưng có khi cũng có chút ngốc, luôn cảm thấy linh hồn lực của là thuật thôi miên; hay có đôi khi rất dũng cảm, lúc đối mặt với tình huống đặc biệt nguy hiểm, liền che ở thân thể của trước tiên; mà cũng là nam nhân thuộc về của , bởi vì cũng có thể thuộc về em” .

      Nụ hôn đầu tiên của , trong lúc lơ đãng trôi qua, cho lạnh nhạt lại bá đạo, này bộ dáng lạnh lùng làm cho người ta cảm thấy thần bí, nhưng để tâm tìm hiểu, lại nhận thấy được tia ôn nhu ở giữa lạnh lùng, mà ti ôn nhu này cố gắng truy tìm, muốn cho thuộc về chính mình!

      “Uhm!” Cổ Hàn Y có chút ngại ngùng đáp, trong đó có ngượng ngùng vì bị hôn, cũng có sủng nịch cùng dung túng đối với Đường Dư Hoàng.

      Đường Dư Hoàng nhìn Cổ Hàn Y trước mặt ôn nhu như nước, nhìn bộ dáng hơi xấu hổ,ngại ngùng, trong lòng hung hăng nhảy lên, sau đó người ở dưới trong nháy mắt lại đứng lên, tay đặt ở sau đầu Cổ Hàn Y, tay nhàng đặt ở vai, cao nhìn xuống hôn lên môi ấm áp của !

      Nụ hôn này mãnh liệt, còn cái loại đụng chạm lướt qua rồi dừng lại, mà là mang theo lửa nóng cùng dục vọng khiến lòng run sợ, làm cho hơi thở lẫn nhau hung hăng hòa quyện cùng nhau.

      Cổ Hàn Y tuy rằng là con trai, nhưng là người thực ngây thơ ,trong nháy mắt thậm chí đều có loại cảm giác bị cường hôn, giống như mình là con cừu điềm đạm đáng , bị con sói lớn hung hăng cắn ngụm, chỉ là ý tưởng vớ vẩn như thế này chỉ tồn tại nháy mắt, nhiệt tình của Đường Dư Hoàng liền thiêu đốt lý trí của , làm cho cũng trầm luân trong nụ hôn này, dần dần quên chính mình.

      Hồi lâu sau, hai người mới thở hổn hển buông lẫn nhau ra, Đường Dư Hoàng là vẻ mặt thỏa mãn, trong ánh mắt còn lạnh lùng, chỉ còn lại tia sáng kỳ dị lấp lánh làm người ta mê hoặc, thậm chí cảm thấy linh hồn lực của chính mình trong cái hôn lúc nãy được tăng lên, loại cảm giác thập phần tuyệt vời a.

      Mà ngược lại với thỏa mãn của Đường Dư Hoàng, Cổ Hàn Y cũng lộ ra vẻ ảo não, người con này, người con này là quá lớn mật! Cổ Hàn Y ảo não nghĩ, sau đó nghĩ nghĩ liền lộ ra tia tươi cười có chút ngốc nghếch , chủ động cầm bàn tay trắng nõn thon dài của Đường Dư Hoàng, hết sức thâm tình đối với Đường Dư Hoàng : “Từ nay về sau, chỉ đối tốt với mình em, thề!”

      “Lời thề phải là hành động mà phải lời .” Đường Dư Hoàng phải tin Cổ Hàn Y, có thể cảm thụ được Cổ Hàn Y , chính là tương lai lại có ai biết trước được, phải mỗi cái hứa hẹn ai cũng có thể làm được, lời thề trong tình là cần duyên phận .

      “Em tin ?” Cổ Hàn Y có chút khổ sở hỏi ngược lại, Đường Dư Hoàng lúc này còn có thể bình tĩnh cùng lý trí như thế, làm cho có chút bất đắc dĩ.

      Đường Dư Hoàng có lập tức trả lời vấn đề này, mà là nghĩ nghĩ sau đó giọng điệu có chút quỷ dị : “ nếu nguyện ý ở cùng chỗ với tôi, tôi tin tưởng .” Mười tám tuổi, ở cái thời đại kia, là mẹ của vài đứa , cho nên, cũng có thể vì tình nào đó của chính mình lo nghĩ chút , tuy rằng cầu như vậy tựa hồ có chút đáng khinh.

      Cổ Hàn Y ngẩn ngơ, mới có chút lúng ta lúng túng : “Em như thế nào thẳng như vậy a, làm người khác hiểu lầm .” Đây là lần thứ ba nghe được cầu ở cùng chỗ, hơn nữa dường như lần so với lần còn nghiêm túc hơn, chẳng lẽ Dư Hoàng có ý nghĩ như vậy sao, như vậy có nên hay suy nghĩ chút.

      “Hiểu lầm cái gì?” Đường Dư Hoàng nghi hoặc hỏi lại, lời này có cái gì phải hiểu lầm sao, ý của chính là ý tứ kia a!

      Cổ Hàn Y có chút xấu hổ giật giật môi cũng là biết nên ra như thế nào, chỉ dùng ánh mắt cổ quái nhìn Đường Dư Hoàng hỏi: “Em nguyện ý cung ở cùng chỗ sao, vậy chuyển đến căn hộ của thôi, hoàn cảnh nơi đó tốt lắm, em hẳn là thích .”

      Kỳ vốn cũng tính mời Đường Dư Hoàng lại căn hộ của mình ở, chẳng qua lúc ấy muốn nhường lại căn hộ, mà lúc này lại nghĩ ở lại trong căn hộ, nhưng mà tin tưởng bản thân, cho dù hai người ở cùng nhà, cũng làm việc gì nên! Cổ Hàn Y nghĩ như thế, lúc cùng Đường Dư Hoàng ra những lời này, ánh mắt liền cũng nghiêm túc lên.

      đến chỗ của , tuy rằng là nơi , nhưng là môi trường cũng được.” Đường Dư Hoàng chút do dự cự tuyệt đề nghị của Cổ Hàn Y, kỳ chút quan niệm bảo thủ, con trai ở chỗ cung đương nhiên phải ở tại chỗ của , nếu ở lại chỗ của , việc đó giống cái gì!

      Cổ Hàn Y có chút kinh ngạc nho , ra Đường Dư Hoàng tìm được chỗ ở , kỳ cũng đúng, Đường gia đại tiểu thư cho dù là rời khỏi Đường gia, cũng có khả năng nghèo túng đến có chỗ ở, nhưng mình lại lo lắng quá mức rồi, nhưng mà nghe ra ý tứ trong lời của Đường Dư Hoàng, đối với chỗ ở ngược lại có chút vừa lòng đâu, nhưng mà lại đồng ý đến căn hộ của mình, chẳng lẽ là sợ người khác hiểu lầm hay sao?

      Cổ Hàn Y nghĩ nghĩ, liền cho kết luận như vậy, để cho Đường Dư Hoàng cảm thấy thoải mái, Cổ Hàn Y cũng có kiên trì ý kiến của mình, dù sao cầu của đối với nơi ở cao, ở nơi nào cũng đều có thể.

      Lúc Cổ Hàn Y vừa nghĩ đến đây, rồi đột nhiên nghĩ tới vấn đề, mời Đường Dư Hoàng tới chỗ ở của mình là lo lắng Đường Dư Hoàng có nơi ở, phải là làm cho hai người ở cùng chỗ a, nhưng tại Đường Dư Hoàng có chỗ ở, vì sao hai người còn ở cùng chỗ! Mà lại còn chuyển đến chỗ ở của Đường Dư Hoàng, đây là cái lý lẽ gì?

      Cổ Hàn Y có chút ngạc nhiên, ngay sau đó liền nhìn Đường Dư Hoàng với ánh mắt cổ quái, đưa ra đề nghị như vậy rốt cuộc là có ý gì, chẳng lẽ là muốn cùng mình ở chung? , thể nghĩ lung tung như vậy, phải, tuyệt đối phải!



      Edit: Trang Trần

      Beta: Roseila
      Chương 36: mười triệu, có tiền cứu mạng


      Ngay tại thời điểm Cổ Hàn Y có chút rối rắm đồ ăn được mang lên, bốn món ăn canh có chút phong phú, Đường Dư Hoàng có thói quen tốt ăn , ngủ , cho nên thời điểm ăn cơm hai người cũng có gì chuyện với nhau, chính là Cổ Hàn Y đích thân vì Đường Dư Hoàng gắp thức ăn, sau đó ôn nhu nhìn ăn, mà đối với Cổ Hàn Y săn sóc phục vụ, Đường Dư Hoàng tự nhiên là hết sức vừa lòng , theo nhận thấy, nam nhân nên là loại kiểu người như vậy.

      Mà Cổ Hàn Y đối Đường Dư Hoàng quy tắc lại có chút kinh ngạc, thời điểm Đường Dư Hoàng ăn cơm, chỉ là “ăn ” đơn giản như vậy, đồ ăn bát đũa lại có phát ra chút thanh va chạm, động tác cử chỉ tao nhã đúng mực, phong cách quý phái cực kỳ, làm cho Cổ Hàn Y khỏi nghĩ tới tiểu thư khuê các cổ đại kia, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có lễ giáo như thế này .

      Cổ Hàn Y cũng là sinh ra trong gia đình có danh tiếng như nhau, hơn nữa ông ngoại của vẫn là nhân vật hoàn toàn tài ba, thậm chí so với Đường lão gia còn muốn lợi hại hơn vài phần, chẳng qua Cổ Hàn Y làm người trầm tính, chưa bao giờ lộ ra gia thế chính mình, mọi người chỉ biết là cha mẹ đều công tác về lĩnh vực nhạc mà thôi, còn từ liền sống cùng ông ngoại, mà ông ngoại lại là người đối với văn hóa cổ cực kỳ, tha thiết thích, hơn nữa có nghiên cứu sâu, từ “mưa dầm thấm đất” hiểu được rất nhiều kiến thức, cũng thích văn hóa cổ, tại nhìn đến điệu bộ của Đường Dư Hoàng, liền lập tức có liên tưởng như thế.

      Chính là lạnh lùng đạm mạc, cường thế lại bá đạo, tại lại tao nhã giống như tiểu thư khuê các, có quá mức mâu thuẫn hay ?

      “Ăn xong thôi, buổi chiều còn có việc đấy.” cơm trưa xong, Đường Dư Hoàng nhàng lau miệng.

      “Có chuyện gì à?” theo phản xạ Cổ Hàn Y hỏi.

      “Chuyển nhà.” Đường Dư Hoàng giọng điệu lạnh nhạt .

      “…” Cổ Hàn Y muốn , chuyển có được hay , dù sao vẫn phát sinh ảo giác chính mình bị đại sói xám nhìn chằm chằm đấy? Đây là vì sao chứ?

      muốn?” Cổ Hàn Y do dự bị Đường Dư Hoàng xem ở trong mắt, Đường Dư Hoàng rất là trực tiếp liền hỏi ra, chính là giọng kia có chút bay bổng, làm cho người ta nghe toàn thân rét run.

      Cổ Hàn Y nhất thời chấn động toàn thân, có loại cảm giác bị uy hiếp, nhịn được lại cảm thán, rốt cuộc là chuyện gì a!

      …” Cổ Hàn Y muốn muốn, nhìn Đường Dư Hoàng như vậy nào dám muốn a!

      “Nếu muốn quên , dù sao nhà của em còn có người con trai khác, cũng bất tiện.” Đường Dư Hoàng cắt đứt lời Cổ Hàn Y , rất là bình thản câu làm cho người khác lại thể bình tĩnh như vậy. “Con trai? Các ngươi thuê chung?” Cổ Hàn Y hiển nhiên là có chút ngoài ý muốn , nhưng cũng có phản ứng quá lớn, cảm thấy nếu Đường Dư Hoàng mời chính mình ở chung, dĩ nhiên cùng người con trai đó có cái quan hệ gì, bằng làm sao lại mời chính mình.

      Cổ Hàn Y nghĩ như vậy, nhưng đáp án cũng là đúng.

      Đối mặt Cổ Hàn Y nghi vấn, nhưng Đường Dư Hoàng cũng là có ý giải thích, như có thâm ý nhìn thoáng qua Cổ Hàn Y, sau liền trực tiếp đứng lên qua phòng kế bên, cũng có thói quen giải thích trước bất kỳ ai, Cổ Hàn Y tự nguyện đến, tự nhiên hoan nghênh, nếu là muốn, cũng tuyệt đối cưỡng cầu, bởi vì “thiên hạ nơi nào có cỏ thơm, cóc ba chân khó tìm, đàn ông hai chân chẳng lẽ còn thiếu sao”? Chính là chẳng bao lâu nữa được nhìn đến lãnh khốc, tuấn của khoa, cũng rất có hương vị đây, lạnh lùng làm cho người ta nhịn được muốn đụng chạm vài cái, nhìn xem rốt cuộc có phải khối băng hay .

      Sau khi Đường Dư Hoàng ra phòng kế bên, trực tiếp đưa cho người phục vụ ngoài cửa nhìn mấy trăm tiền mặt, cũng lấy tiền thối, liền trực tiếp ra nhà hàng, Cổ Hàn Y vẻ mặt bất đắc dĩ theo ở phía sau, tưởng lấy tiền ra tính tiền chậm bước, muốn vì Đường Dư Hoàng mở cửa lại chậm bước, cuối cùng chính là muốn vì Đường Dư Hoàng lái xe, cũng chậm bước.

      “Dư Hoàng, em tức giận sao?” Cổ Hàn Y ngồi ở kế bên, cẩn thận nhìn Đường Dư Hoàng hỏi.

      có.” Loại việc này liền tức giận, kia chẳng phải bị tức chết. Chính là, thế nào thích con trai nghe lời… Đường Dư Hoàng có chút nheo lại ánh mắt, vẻ mặt lên tia quỷ dị quá ràng.

      khí ôn nhu quanh thân Cổ Hàn Y trở nên u buồn , tin lời Đường Dư Hoàng sao? Hiển nhiên là thể tin tưởng , chỉ là muốn ở chung? ràng phải cân nhắc lại, nhưng người ở cùng Đường Dư Hoàng là ai? Hơn nữa lại là con trai?

      Cổ Hàn Y đột nhiên cảm thấy trong lòng có chút ê ẩm , ánh mắt nhìn Đường Dư Hoàng cũng có chút ai oán , Đường Dư Hoàng như vậy lại làm cho mình ghen a!

      Nhưng vào lúc này, điện thoại Đường Dư Hoàng đột nhiên vang lên, Đường Dư Hoàng vừa định trả lời , Cổ Hàn Y giúp nàng bắt máy, nhấn xuống trả lời liền chuyển qua bên tai .

      Đường Dư Hoàng cho Cổ Hàn Y cái ánh mắt tán thưởng,mới quay sang điện thoại giọng lạnh nhạt hỏi: “Ai?”

      “Xin chào Đường tiểu thư ? Ngài khỏe chứ, tôi là hội quán đấu giá Kim Đỉnh, Kim Giản Minh, quên tôi .” Đầu kia điện thoại truyền đến cái thanh có chút quen thuộc, Đường Dư Hoàng tự nhiên quên, nàng ở nơi đó công khai đề nghị ngắn gọn còn cầm hai triệu nhân dân tệ đấy.

      “Có việc?” Đường Dư Hoàng thích lời vô nghĩa, cho nên liền trực tiếp hỏi.

      Kim Giản Minh tựa hồ kinh ngạc chút, trong điện thoại cũng có ngắn ngủi im lặng, cuối cùng vẫn là ho tiếng mới chậm rãi : “Đường tiểu thư, tình là như vầy, ngày đó ngài còn nhớ vị Hoa lão tiên sinh sao, ông ấy ở kế bên ta, ông ấy có chuyện muốn tìm ngài chuyện, ngài xem xem ngài có thời gian hay , gặp mặt cùng Hoa lão tiên sinh?”

      Nghe như thế, Đường Dư Hoàng muốn hiểu được , xem ra là ông lão kia bệnh viện kiểm tra rồi, mà cũng giống như lới của mình, cho nên ông lão kia tìm đến mình .

      có thời gian.” Đường Dư Hoàng cũng nghĩ lại lãng phí thời gian người người xa lạ.

      “Ách… Này, Đường tiểu thư vậy khi nào ngài có thời gian, ngài có thể nhất định phải rút ra chút thời gian đến a, ngài có khi còn biết, Hoa lão tiên sinh bệnh viện kiểm tra rồi, chính là bệnh này là có chút khó trị, nếu ngày ấy ngài vừa thấy liền biết, có phải cũng có biện pháp trị liệu hay a?” Kim Giản Minh có chút sốt ruột, này Hoa lão tiên sinh cũng phải là người bình thường, nếu tìm đến mình, chính mình tự nhiên là muốn cố gắng làm việc , nếu ngay cả mời người cũng xong vậy rất khó coi a.

      “Có như thế nào, sao?” thái độ Đường Dư Hoàng bộ dáng liên quan mình, bất quá cũng như thế, Hoa lão tiên sinh chết sống cùng có liên quan sao?

      “Cái này, nếu ngài có biện pháp, tự nhiên là muốn mời ngài giúp đỡ a, mạng người quan trọng, ngài thấy chết mà cứu được .” Kim Giản Minh trong lòng có chút lạnh cả người, thái độ Đường Dư Hoàng là có chút ngoài dự kiến của , lạnh lùng làm cho đều cảm thấy có chút rét run .

      “… Mười triệu, có tiền liền cứu mạng, có tiền vậy cùng tôi quan hệ .” Đường Dư Hoàng vốn định lập tức cự tuyệt , chính là đến bên miệng lại nghĩ tới cái biện pháp tốt, tại thiếu tiền a, có người đến cầu chính mình, sao nhân cơ hội này kiếm chút tiền tiêu vặt đâu, hơn nữa tại cũng phải người, còn phải kiếm tiền nuôi gia đình đấy.

      “A, mười triệu? Này…” Kim Giản Minh chấn kinh rồi, chữa trị bệnh gì phải tốn mười triệu, giá trời a, cho tới bây giờ chưa từng có nghe qua tiền xem bệnh cao như vậy, đây quả thực chính là nhân lúc cháy nhà mà hôi của!

      “Đồng ý kêu hông ta liên hệ tôi, đồng ý cũng đừng liên hệ lại.” Đường Dư Hoàng xong câu đó, trực tiếp ra hiệu cho Cổ Hàn Y cắt đứt điện thoại, ông lão này nếu có thể xuất ra ba triệu đến mua dạ minh châu, cũng tin lấy ra mười triệu đến chữa bệnh, nếu lấy ra, cũng có quan hệ với .

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Edit: Trang Trần

      Beta: Roseila

      Chương 37: tôi chính là bác sĩ.


      Cổ Hàn Y cổ quái nhìn Đường Dư Hoàng, khoảng cách gần như vậy, cũng ít nhiều nghe được thanh bên kia điện thoại, hơn nữa nội dung Đường Dư Hoàng chuyện, làm cho có suy đoán lớn mật, chính là Đường Dư Hoàng muốn mười triệu mới giúp người chữa bệnh, trước Đường Dư Hoàng có thể chữa bệnh hay , nhưng tiền chữa bệnh mười triệu, có thể chính là giá trời.

      “Em biết được bác sĩ nào chữa bệnh giỏi?” Cổ Hàn Y hỏi dò.

      biết.” chính là bác sĩ chữa bệnh giỏi, cần phải biết.

      “Nhưng là vừa rồi phải có người gọi điện thoại mời em giúp chữa bệnh sao, em quen biết bác sĩ, vậy là mời người nào chữa bệnh?” Chẳng lẽ là chính mình nghe lầm ?

      Đường Dư Hoàng dành thời gian nhìn Cổ Hàn Y liếc mắt cái, có chút bất đắc dĩ : “Tôi chính là bác sĩ.”

      Đường Dư Hoàng trách Cổ Hàn Y có nghĩ đến như vậy, ai bảo tuổi của mình còn quá trẻ nha, mà việc này cũng làm cho có chút kinh ngạc , nghĩ tới vị Hoa lão tiên sinh kia thế nhưng đến cầu chính mình, tuy rằng ngày ấy đưa ra lời khuyên, nhưng đoán chừng có người tin tưởng mình có thể trị bệnh , tìm tới mình như vậy có lẽ là khi tuyệt vọng cái gì cũng có thể thử, dù sao lão tiên sinh kia cũng bệnh nan y, bệnh viện có lẽ trị hết.

      Cổ Hàn Y nhìn trong ánh mắt Đường Dư Hoàng toát lên vòng hứng thú, hiển nhiên là suy nghĩ trình độ chân trong lời này, hơn nữa trong lòng Cổ Hàn Y còn có chút sầu lo, bởi vì nghe được người nọ trong điện thoại cái xưng hô…

      Hoa lão tiên sinh? Người quen ít nhất ba vị có thể có xưng hô như thế!

      “Dư Hoàng, em có biết tên vị Hoa lão tiên sinh kia ?” giọng Cổ Hàn Y có chút cứng lại hỏi, hy vọng là chính mình nghĩ nhiều , nhưng so lại họ Hoa này đúng là gặp nhiều lắm a, hơn nữa lại cùng là hội quán đấu giá Kim Đỉnh có liên quan Hoa lão tiên sinh, Cổ Hàn Y càng nghĩ lại càng cảm thấy có chút bất an.

      biết.” Đường Dư Hoàng có thể cảm nhận được trong giọng của Cổ Hàn Y cứng lại, khỏi hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ biết?” Nếu là như thế, vậy thể ra tay .

      “Ông ngoại họ Hoa, hai ông chú bên ngoại cũng họ Hoa, hơn nữa bọn họ đều rất thích đến chỗ Kim Đỉnh.” Cổ Hàn Y có giấu diếm, ba người em của ông ngoại đều là thập phần có danh tiếng lại là người thích sưu tầm, tại hầu như có thể khẳng định hoa lão tiên sinh trong điện thoại chính là người trong đó, chỉ là mấy ngày gần đây đều do bận rộn số việc cũng có về nhà, thế nhưng biết trong nhà xảy ra chuyện như vậy, sinh bệnh? Bệnh rất nghiêm trọng sao?

      Cổ Hàn Y càng ngày càng có chút lo lắng, ánh mắt nhìn Đường Dư Hoàng cũng mang theo tia ý nghĩa cầu xin, tuy rằng biết vì sao phải tìm tới Đường Dư Hoàng, nhưng tóm lại là có nguyên nhân .

      Nghe đến đó Đường Dư Hoàng xem như hiểu được , hơn nữa trong lòng khẳng định thân phận đối phương, bởi vì lúc này nàng cũng hiểu được tác phong của ông lão cùng Cổ Hàn Y có chút tương tự , tao nhã bên trong mang theo thong dong, cao quý ở giữa có ôn hòa, nhưng mất khí thế của người bề , có loại gần gũi mà xa cách.

      Nhưng vào lúc này, nghĩ tới vừa mới cắt đứt điện thoại, trước tiên Cổ Hàn Y nhìn lại, cuộc gọi đến biểu dãy số làm cho cả người đều dao động chút, quả nhiên là như thế, số điện thoại này biết được, là điện thoại của ông cậu hai.

      Sau khi Cổ Hàn Y xác định thân phận đối phương liền mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn về phía Đường Dư Hoàng.

      “Là ông cậu hai của !”

      Đường Dư Hoàng ở trong lòng thở dài tiếng, lại cảm thán thế giới này kỳ diệu, rất nhiều việc chính là như thế, vốn tưởng rằng quan hệ, lại là quan hệ mật thiết.

      “Hẹn chỗ nào gặp mặt , im lặng chút kín đáo chút .” Đường Dư Hoàng cái gì dư thừa nữa, nếu là người thân của Cổ Hàn Y, như vậy tự nhiên ở trong phạm vi của trách nhiệm của !

      Có người : “ người vĩ đại phải đứng cao bao nhiêu, mà phải xem phạm vi bảo vệ lớn bao nhiêu”, Đường Dư Hoàng có thể bỏ qua ngàn vạn sinh linh tánh mạng, có thể trong thời gian nháy mắt liền đoạt tính mệnh người khác, nhưng trong lòng cũng có phần bảo vệ người khác, mà trái tim này cũng thực rộng lớn.

      “Cảm ơn!” Tuy rằng cho tới bây giờ Cổ Hàn Y cũng hiểu cụ thể tình huống rốt cuộc là như thế nào , nhưng thái độ Đường Dư Hoàng chuyển biến liền đủ để hết thảy, làm cho có chút cảm động.

      “Đường tiểu thư sao?” Điện thoại được tiếp, thanh quen thuộc bên tai Cổ Hàn Y vang lên, Cổ Hàn Y tận lực làm cho giọng chính mình có vẻ bình thường chút, : “ông cậu hai, con là Hàn Y.”

      “Hàn Y? Như thế nào là con? Đây phải điện thoại của Đường tiểu thư sao?” Thanh của ông lão bên kia điện thoại có chút nghi hoặc , lại dùng ánh mắt dò hỏi nhìn về bên Kim Giản Minh, Kim Giản Minh cũng có chút mờ mịt.

      “Đây là điện thoại của Dư Hoàng, ấy ở bên người con, chúng ta hẹn chỗ gặp mặt , rồi chuyện sau.” Có số việc qua điện thoại cũng ràng, Cổ Hàn Y cũng có ý muốn hỏi.

      “A! Được, tốt! Nếu như vậy, xin mời Đường tiểu thư tới nhà của ông ngồi , con xem Đường tiểu thư lúc nào có thời gian thuận tiện tới đây chút?” Hoa lão tiên sinh tên đầy đủ Hoa Quốc Văn, lúc này cũng hiểu ra sao, định tới tìm nhà họ Đường nghĩ thế nhưng thằng nhà mình tìm được rồi, hơn nữa thoạt nhìn quan hệ này tựa hồ tệ, ngay cả điện thoại đều tiếp giúp, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra đây?

      “Cái này, ông cậu ông xin chờ chút, con hỏi Dư Hoàng chút…” Cổ Hàn Y nhìn về phía Đường Dư Hoàng nghĩ muốn hỏi chút, chính là lời còn chưa có ra miệng, Đường Dư Hoàng liền : “ tại liền .”

      Giao hẹn tốt thời gian địa điểm, Cổ Hàn Y và Hoa Quốc Văn đều thở dài nhõm hơi, sau đó theo chỉ dẫn của Cổ Hàn Y xe liền thay đổi cái phương hướng, về nhà của Hoa Quốc Văn.

      Hoa gia có ba em, hơn nữa cảm tình em trong lúc đó đều là vô cùng tốt , đồng thời ba vị lão nhân ở lĩnh vực giống nhau đều cực kỳ có danh tiếng , nhất là cả Hoa Quốc Cường lại rất giỏi tiết kiệm, bởi vì chính là thủ trưởng đứng đầu ở trung ương, nghĩ đến nhân dân cả nước thậm chí nhân dân toàn thế giới đều hiểu biết tiết kiệm, mà hai Hoa Quốc Văn còn lại là bộ trưởng bộ văn hóa, ở phương diện đồ cổ cực kỳ có nghiên cứu, học thuật ngôn luận nhiều vô kể, lại có học trò khắp thiên hạ, có danh hiệu chuyên gia đứng đầu Trung Hoa, mà người còn lại Hoa Quốc Võ là người quân nhân, chức vị cấp tướng, thời kì cách mạng từng đơn thương độc mã chống lại cái lô-cốt quỷ quái, là hùng trong hùng, mà ba vị lão nhân này quan hệ vô cùng tốt, cho dù là chỗ ở cũng đều là kề nhau , hơn nữa chỗ ở này người bình thường cũng tuyệt đối là vào được, bởi vì biệt thự Đường gia cũng ở trong này, khu vực cao cấp nhất cả nước “Động Đình viên”.

      “Dư Hoàng, đây là nhà thuộc về ông cậu hai, ở giữa là khu biệt thự của ông ngoại , còn bên phải nhà còn lại thuộc về ông cậu ba.” Cổ Hàn Y giới thiệu cho Đường Dư Hoàng, tùy ý nhìn lại, liền có thể nhìn thấy rất nhiều binh lính ở chung quanh tuần tra, phòng vệ của tiểu khu này vẫn đều là nghiêm mật như thế, nhưng dù cho nhiều người hơn nữa đối với cao thủ chân chính mà , cũng là vô dụng , bất quá nơi này nhưng ra có tồn tại vài người năng lực kém, nàng có thể cảm nhận được cả người khí tức tinh thần bất đồng, điều này cũng làm cho nàng có chút tò mò.

      Linh hồn lực của Đường Dư Hoàng hết sức cường hãn, cũng có thể dùng linh hồn lực cảm nhận được những người khác mạnh yếu, từ sau khi trọng sinh vẫn là lần đầu tiên cảm nhận được tia khí tức của cường giả, tuy rằng khí tức này cũng phải quá mạnh mẽ, nhưng đủ để khơi dậy hứng thú của , có lẽ cônên tìm cơ hội tiếp xúc nhiều hơn.


    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Edit: Trang Trần

      Beta: roseila
      Chương 38: Kiếm tiền nuôi gia đình mới là tốt


      “Dư Hoàng…” Đứng ở cửa nhà ông cậu hai, đột nhiên Cổ Hàn Y đứng lên trở nên có chút nhăn nhó, muốn lại thôi kêu Đường Dư Hoàng tiếng, liền nữa.

      “Có việc cứ .” Đường Dư Hoàng cảm thấy có chút buồn cười, bộ dáng xấu hổ của người con trai này cùng khí chất tao nhã kia của hết sức tương xứng a.

      “Ông cậu, nếu hỏi quan hệ của chúng ta, có thể sao?” Đối với chuyện này cảm thấy vẫn là hỏi qua ý kiến Dư Hoàng có vẻ tốt hơn, dù sao tại gặp mặt có chút kỳ quái, hiểu lắm tâm tư Dư Hoàng rốt cuộc như thế nào.

      “Dĩ nhiên có thể.” Đường Dư Hoàng chưa bao giờ cảm thấy trong quan hệ của bọn họ có cái gì phải giấu diếm.

      Sắc mặt Cổ Hàn Y vui vẻ, lúc này mới ấn chuông cửa, người hầu rất nhanh liền vì hai người mở cửa, Cổ Hàn Y lặng lẽ cầm tay Đường Dư Hoàng, rồi hai người mới cùng nhau vào.

      Thời điểm hai người vào Hoa Quốc Văn cũng vừa trở lại nhà, quần áo cũng chưa đổi, ngồi ở sô pha lộ ra sắc mặt có chút ngưng trọng, mà ở bên cạnh còn có người đàn ông trung niên, mặc thân tây trang, đúng là cậu của Cổ Hàn Y, Hoa Gia Đình.

      “Ông cậu hai, cậu Gia Đình.” Cổ Hàn Y hướng hai người chào hỏi, sau đó liền lại giới thiệu Đường Dư Hoàng cho hai người, “Đây là Đường Dư Hoàng, ông cậu, thân thể của ông làm sao vậy, sinh bệnh sao?”

      “Haizz, lời khó hết a, Đường tiểu thư mau mời ngồi a, nghĩ tới hóa ra cháu còn cùng Hàn Y quen biết đâu, là đúng dịp a, còn có bệnh của ta, cũng phải cám ơn cháu nhắc nhở ngày đó .” Hoa Quốc Văn có chút cảm khái nhìn Đường Dư Hoàng , giờ này khắc này cũng thể thôi xúc động, hôm kia sau khi rời khỏi Kim Đỉnh, vốn là đem lời Đường Dư Hoàng để ở trong lòng , nhưng là thời điểm ngồi ở trong xe cũng càng nghĩ càng thích hợp, hơn nữa trong khoảng thời gian này luôn cảm thấy có chút đau đầu, cuối cùng nghĩ nghĩ vẫn là bệnh viện chuyến, nghĩ tới sau khi kiểm tra phen, vậy mà kết quả bị ung thư não.

      Ung thư não, chỉ cần hai chữ này liền đủ để dọa đến rất nhiều người, phản ứng của Hoa Quốc Văn khá tốt, chính là hướng bác sĩ cẩn thận hỏi tình huống của mình, nhưng đối với trị liệu ung thư não, tuy rằng có nhiều kiểu, nhưng hiệu quả lại đều có chút chịu hạn chế, nhất là khối u của cũng lành tính, mà là ác tính khối u dị dạng, vị trí hết sức nguy hiểm, cả thế giới bác sĩ có thể giải phẫu tốt ca này vượt qua mười người, hơn nữa xác xuất thành công đến ba phần, loạt kết quả này đều làm cho Hoa Quốc Văn ý thức được chứng bệnh của mình lạc quan, khỏi liền cũng nghĩ tới Đường Dư Hoàng.

      lo lắng cho sinh mệnh mình, đồng thời Hoa Quốc Văn cũng rất ngạc nhiên Đường Dư Hoàng làm sao biết chính mình có bệnh , mà cũng hướng bác sĩ hỏi điều này, cuối cùng bác sĩ cho cái đáp án có vẻ mơ hồ, là bình thường Trung y đều chú ý vọng, văn, vấn, thiết, theo mắt, mũi, lưỡi của người ta liền có thể nhìn ra ít chứng bệnh, có lẽ là có liên quan đến điều này, mà sau khi nghe được lời này, hai mắt lại tỏa sáng.

      Hoa Quốc Văn rất thích nghiên cứu đồ cổ, đối văn hóa cổ Trung Quốc tự nhiên cũng có chỗ xem qua, trung y làm loại truyền thừa của văn hóa cổ, Hoa Quốc Văn dĩ nhiên cũng có hiểu biết hai , tuy rằng trung y tại có chút xuống dốc, nhưng loại truyền thừa này hơn ngàn năm văn hóa tự nhiên nó có chỗ giống bình thường, chính là rất tin tưởng trung y, hơn nữa là người có địa vị, cũng biết rất nhiều việc người bình thường biết, cho nên liền tìm đến ý kiến của Đường Dư Hoàng, nghĩ cũng phải để Đường Dư Hoàng chữa bệnh cho , mà là cảm thấy tự nhiên Đường Dư Hoàng hiểu được vọng, văn, vấn, thiết trong trung y, kia tất nhiên là có thầy dạy a, muốn tìm đó là thầy của Đường Dư Hoàng.

      Hoa Quốc Văn nghĩ khá xa , nhưng theo căn bản phỏng đoán phía là sai lầm, nhưng mà ngẫu nhiên sai sót ở dưới, lại vẫn là tìm đúng người rồi, đây có lẽ chính là cơ duyên theo như lời của Phật.

      Đường Dư Hoàng có khách sáo, càng có mất tự nhiên khi nhìn thấy người lớn, đời này đoán chừng người có thể làm cho mất tự nhiên cũng tồn tại , cho nên Đường Dư Hoàng rất tùy ý liền tìm được chỗ ngồi xuống, sau đó có phần thâm ý nhìn Hoa Quốc Văn.

      Hoa Quốc Văn bị nhìn đến sững sờ, lập tức liền có loại cảm giác bị nhìn thấu, dường như trong lúc đôi mắt này nhìn đến, việc gì cũng đều thể che dấu.

      “Đường tiểu thư, ta cũng nhiều lời, ta mời cháu tới là muốn hỏi chút, cháu làm sao mà biết ta có bệnh? Là trung y sao? Nếu đúng như vậy, cháu học được từ người nào, có thể dạy dỗ ra học trò tài giỏi như thế, vậy thầy của cháu nhất định rất giỏi đây, mục đích của ta cháu cũng có thể biết, ta là muốn mời thầy của cháu đến xem bệnh cho ta, bệnh này của ta a, haizz, ta lão già này phải sợ chết, nhưng muốn chết ở bàn phẫu thuật, tỷ lệ giải phẫu thành công chỉ có ba phần, ta là nghĩ làm giải phẫu.” lúc này Hoa Quốc Văn cũng là thiệt tình, tuy rằng ung thư não trừ bỏ giải phẫu còn có phương pháp trị liệu khác, nhưng là bệnh của có chút nghiêm trọng , căn bản là có hy vọng chữa khỏi, muốn sống khổ sở bị khối u hành hạ, sau đó lại chết , vậy có ý nghĩa gì đâu!

      “Thầy của tôi? Ai cho ông tôi có thầy?” Đường Dư Hoàng đáp hỏi lại, ban đầu cảm thấy có chút kỳ quái, ông lão này cho dù là biết chính mình có bệnh cũng nên tìm tới , nghĩ tới thế nhưng làm ra biện pháp này, còn tự cho là có chút thông minh a. Nếu mà muốn tìm thầy của , phỏng chừng phải xuyên qua đến cái thế giới kia của mà tìm .

      “Chẳng lẽ cháu có thầy? Vậy cháu làm sao có thể biết trung y, ngày ấy cháu liếc mắt cái có thể nhìn ra ta có bệnh, có khả năng lung tung ?” Hoa Quốc Văn tin nghi ngờ , nhưng tin có người lung tung như thế, nếu là như vậy, kia đúng là làm cho có chút dở khóc dở cười .

      Đối mặt nghi hoặc thậm chí là chất vấn, thần sắc Đường Dư Hoàng vẫn đạm mạc như cũ, nhìn thoáng qua Cổ Hàn Y, lại cho cái ánh mắt ôn nhu, ý tứ kia đó là em nghĩ làm như thế nào liền làm như vậy , cần phải hỏi đến .

      “Tôi ra điều kiện, ông suy nghĩ kỹ chưa?” Đường Dư Hoàng đột nhiên hỏi vấn đề này, trong nháy mắt thậm chí Hoa Quốc Văn có chút mờ mịt, chính là thời điểm khi phản ứng được, sắc mặt cũng là có hơi biến đổi.

      Mười triệu? Giá trời như thế dùng để đổi mạng chính mình, suy nghĩ tốt chưa?

      “Đường tiểu thư, khẩu khí của cháu khỏi lớn chút, chưa đến mười triệu nhiều hay , cháu có năng lực vì cha ta chữa khỏi bệnh này sao, nếu thực có thể hoàn toàn chữa khỏi, mười triệu lại có là gì đâu.” thời điểm Hoa Quốc Văn do dự, con , cậu của Cổ Hàn Y, Hoa Gia Đình mở miệng , vẻ hoài nghi trong ánh mắt của nồng đậm, nhưng giọng điệu cũng là dị thường kiên định, hiển nhiên cũng phải lời hình thức, mà là tâm .

      Hoa gia xem như thế gia trong giới quân-chính, con cháu Hoa gia bình thường đều là ở hai giới quân-chính phát triển, dù sao có quyền thế , tiền cũng tính cái gì, chỉ có Hoa Gia Đình này xem như cái ngoại lệ, cũng là bắt nguồn từ kinh tế là chủ yếu, duy nhất kinh doanh tập đoàn có quy mô lớn, tên là Tông Hoa, thậm chí là trong mười đại tập đoàn tài chính lớn nhất Trung Quốc, tài sản mấy trăm triệu, muốn lấy ra mười triệu đến trị liệu cho cha mình, tuyệt đối phải việc gì khó.

      khi như vậy, đem viên thuốc này uống vào , về phần mười triệu tiền chữa bệnh kia liền đưa Hàn Y .” Nếu đối phương đáp ứng rồi, Đường Dư Hoàng liền cũng hết sức sảng khoái lấy ra thiên luyện bách hoa đan, viên đan dược này đủ để ăn mòn mất khối u trong đầu Hoa lão tiên sinh, hơn nữa cam đoan thân thể khôi phục khỏe mạnh.

      Về phần vì sao đem tiền đưa Cổ Hàn Y, chuyện này cũng thực bình thường, Cổ Hàn Y tại là người đàn ông mình định trước, kiếm tiền nuôi là hết mức bình thường, hơn nữa đây là người trong dòng họ của Cổ Hàn Y, tiền đưa cho Cổ Hàn Y cũng là thích hợp nhất .

      Trong thế giới Đường Dư Hoàng từng truyền lưu câu: “nữ nhân kiếm tiền nuôi gia đình mới là nữ nhân tốt”, người phụ nữ ngay cả đàn ông của chính mình đều nuôi nổi, kia đều là đồ bỏ !


    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Edit: Trang Trần

      Beta: Roseila
      Chương 39: Hết bệnh rồi đừng quên trả tiền


      Ở đây bốn người, sau khi Đường Dư Hoàng xong, ba người ngây người, tất cả biểu tình cũng giống nhau.

      Lão tiên sinh Hoa Quốc Văn là cảm thấy có chút dở khóc dở cười, là tin tưởng trung y, nhưng viên thuốc này có thể chữa khỏi bệnh? là trị được, có thể phải trung y, mà là thần y !

      Biểu tình của Hoa Gia Đình đều là có chút buồn bực cùng nghi hoặc, nhìn nhìn Đường Dư Hoàng, cảm thấy này chính xác là cái kẻ lừa đảo, rồi sau đó lại nhìn nhìn Cổ Hàn Y, lại cảm thấy Đường Dư Hoàng có khả năng là kẻ lừa đảo, chính là tin Đường Dư Hoàng, cũng hết sức tin tưởng cháu ngoại trai của mình, chính là muốn cho tin tưởng viên thuốc có thể trị liệu bệnh của cha mình, là tuyệt đối tin !

      Mà biểu tình Cổ Hàn Y chính là có chút cổ quái , tin tưởng Đường Dư Hoàng lấy loại chuyện này giỡn, nhưng làm cho tin tưởng chuyện này, mười triệu mua viên thuốc chữa bệnh? Có khả năng sao? Chẳng lẽ là suy nghĩ của mình rất hạn hẹp? trong đầu Cổ Hàn Y các loại ý tưởng chợt lóe mà qua, cuối cùng liền lại nghĩ tới câu cuối cùng kia của Đường Dư Hoàng, mười triệu tiền chữa bệnh đưa cho chính mình, cái này lại là có ý gì? Phải chăng ý bọn họ là người nhà sao?

      “Đường tiểu thư, cháu xác định cháu phải giỡn sao?” Cuối cùng vẫn là nhà họ Hoa có chút thiếu kiên nhẫn hỏi trước, việc này quan hệ đến mạng người, thể đùa a! Nếu người này phải nhìn ra cha mình có bệnh, hơn nữa lại là Cổ Hàn Y mang về, phỏng chừng bị đuổi ra ngoài, quả thực chính là bộ dáng thầy bà gạt người.

      “Nếu phải nể mặt Hàn Y, chỉ bằng những lời này của ông, đừng mười triệu, dù là trăm triệu, tôi cũng trị!” Đối mặt nghi ngờ của Hoa Gia Đình, giọng điệu của Đường Dư Hoàng lạnh lùng lại là thập phần cuồng ngạo mà trả lời, , tuy rằng mười triệu thoạt nhìn rất nhiều, nhưng còn mua được thuốc của , nếu phải đối với Hoa lão tiên sinh có tia hảo cảm, nếu phải Cổ Hàn Y là người nhà họ Hoa, cho dù là lấy trăm triệu đến xin , cũng ngồi ở chỗ này!

      Hoa Gia Đình có chút bị nghẹt thở, mười triệu nhân dân tệ đổi viên biết là cái gì chế thành thuốc còn muốn nhìn mặt mũi, cái này cũng quá kiêu ngạo ! Hoa Gia Đình cảm thấy chính mình sống hơn nửa đời người gặp qua rất nhiều người, hạng người cuồng ngạo cũng phải có, nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người cuồng ngạo như thế , quả thực chính là đem để vào mắt a!

      “Cháu, cháu…” Hoa Gia Đình bị tức có chút ra lời, rồi sau đó hung hăng nhìn về phía Cổ Hàn Y, chờ nghe cái gì đó, Hoa lão tiên sinh cũng nhìn về phía Cổ Hàn Y, trong ánh mắt có ý tứ dò hỏi, như là thắc mắc ngươi cùng bé kia rốt cuộc là có quan hệ gì.

      Mà lúc này ánh mắt của Đường Dư Hoàng cũng theo tham gia náo nhiệt, đồng dạng nhìn về phía Cổ Hàn Y, trong ánh mắt có chút mịt mờ nghiên cứu, cũng như nhau chờ đợi Cổ Hàn Y tỏ thái độ! Muốn làm đàn ông của , cũng phải việc dễ như vậy, dù có tài năng ngang trời đất, dáng vẻ “khuynh quốc khuynh thành”, cũng chưa chắc nhìn ở trong mắt!

      Đàn ông của đòi hỏi phải chiều theo , càng phải hiểu được tin tưởng , chỉ có hiểu được chính xác làm đàn ông của phải làm những gì, mới có tư cách trở thành người đàn ông thực của ! Bằng cho dù là bọn họ lên giường , có được hứa hẹn của , cũng bất quá là làm đủ trách nhiệm cùng nghĩa vụ, mà cũng phải bạn đời thực trong tim !

      thích Cổ Hàn Y, nhưng chỉ là thích mà thôi, có thể lọt vào mắt , nhưng chưa từng vào lòng của ! Thân là đế vương, đa tình lại giống như vô tình, có thể thích quan hệ với rất nhiều đàn ông, nhưng bạn đời tâm đầu ý hợp, lại cũng phải dễ dàng tìm được như vậy.

      “Cậu, ông ngoại… cháu biết các người suy nghĩ cái gì, kỳ cháu cũng nghĩ thế, nếu là người khác làm như vậy, cháu cũng tin tưởng, nhưng là, cháu tin tưởng Dư Hoàng, ấy lấy loại chuyện này ra giỡn , tuy rằng cháu biết các người vì sao tìm đến ấy, nhưng các người tìm ấy, đó phải là chứng minh muốn ấy có thể chữa khỏi cho ông cậu sao, cho nên, cháu hy vọng các người cũng có thể tin tưởng ấy!” nhìn Cổ Hàn Y như ôn nhu, nhưng là người đàn ông rất kiên định, “ngoài mềm trong cứng” là hình dung con người của , nếu là cho rằng có , như vậy người bình thường là thể thay đổi , mà nếu là người thừa nhận, cũng “nghĩa vô phản cố” đứng về phía , dùng hết sức mình để bảo vệ , ủng hộ , làm nơi vững chắc để dựa vào!

      “Hàn Y cháu…” Hoa Gia Đình tức giận hơn nữa, cảm thấy đứa này chính là dại , thậm chí ngay cả loại chuyện này cũng tin, nhưng còn chưa xong, bị Hoa Quốc Văn lão tiên sinh cắt lời.

      “Gia Đình, con trước đừng tức giận, chuyện này ta cảm thấy Hàn Y đúng, nếu là chúng ta mời Đường tiểu thư tới được, nên lựa chọn tin tưởng bé này!” giọng điệu Hoa Quốc Văn có chút ngưng trọng, vẫn đều ở bên quan sát đến sắc mặt Đường Dư Hoàng, đem thông tin của bé này cùng chính mình nghe ra so sánh, nhưng lại thập phần kinh ngạc phát , này cùng người trong tin đồn là quá mức giống, cũng biết kẻ nào ngu ngốc thế nhưng này bất tài là bình hoa, “quần là áo lượt”, ở nhìn ra, Đường Dư Hoàng lạnh lùng trầm ổn, thông minh cơ trí, tuy rằng quá mức cho cường thế bá đạo, nhưng chẳng phải có loại hành động thẳng thắng khác sao, như vậy này tuyệt đối phải bất tài! Nếu này là bất tài vậy nhân tài hẳn gọi là đồ bỏ!

      Chính là ngay cả như vậy, đối viên thuốc này cũng giữ thái độ hoài nghi, chính là vẻ mặt Đường Dư Hoàng rất trấn định, thái độ đòi tiền kia cũng quá đương nhiên , điều này làm cho khỏi hoài nghi hiểu biết của mình, nếu Đường Dư Hoàng này là dối gạt người khác, này quả thực chính là người diễn kịch thiên tài, bởi vì ngay cả chính mình thế nhưng đều bị lừa gạt!

      Cho nên ngay lúc Hoa Quốc Văn chuyện, chạy tới trước mặt Đường Dư Hoàng, cầm lấy viên thuốc giá trị mười triệu kia.

      “Ba!” Hoa Gia Đình có chút sốt ruột, thuốc này giá trị mười triệu cho dù tính là cái gì, nhưng lỡ như cha mình uống vào có vấn đề gì, cái đó mới là vấn đề !

      Nghe thấy tiếng kêu của Hoa Gia Đình, Hoa Quốc Văn cũng chỉ do dự tron nháy mắt, sau đó liền đem viên thuốc tản ra mùi thơm ngát kia nuốt xuống.

      Ăn vào trong liền có biến hóa, hương thơm lưu ở trong miệng, dư vị vô tận, cơ hồ là nháy mắt liền có loại cảm giác thập phần thoải mái ra, làm cho Hoa Quốc Văn khoan khoái đến nhịn được rên rỉ tiếng.

      thoải mái a!” Hoa Quốc Văn cảm thấy toàn thân chính mình lúc này đều tràn đầy loại cảm giác ấm áp, trong cơ thể càng là có thêm nhất cỗ nhiệt lưu chậm rãi chảy xuôi, mà hễ là nơi cỗ nhiệt lưu chảy xuôi qua, còn có loại cảm giác thoải mái nên lời, hơn nữa càng làm cảm thấy mới lạ là, người mình chấp nhận ốm đau tích góp từng tí trong nhiều năm qua, ở giờ khắc này cũng tựa hồ biến mất, nhất là cái kia ỷ làm đau não bộ, lại xuất loại cảm giác buông thả chầm chậm, rồi sau đó dần dần biến mất.

      “Ba, người sao chứ?” Hoa Gia Đình lo lắng dò hỏi, ánh mắt ở chung quanh người cha mình lưu chuyển , muốn tìm kiếm ra điểm gì đúng.

      Cổ Hàn Y tuy rằng lựa chọn tin Đường Dư Hoàng, nhưng thời điểm này cũng gắt gao nhìn chằm chằm ông cậu hai, muốn nhìn ra chút gì đó, rồi sau đó ánh mắt liền dừng ở sắc mặt Hoa lão tiên sinh, trước đây lâu sắc mặt có vẻ xanh vàng, lúc này thế nhưng dần dần trở nên hồng nhuận, làm cho người bình thường nhìn vào liền cảm thấy có chút khác biệt đấy.

      “Ông cậu hai, cảm giác như thế nào?”

      “Này, ông cảm giác thực thoải mái, giống như là bình thường bệnh gì đều có.” Hoa Quốc Văn trả lời có chút hưng phấn, cảm giác so với ra thần kỳ hơn nhiều lắm, chính là điều này làm cho cảm thấy thể tưởng tượng nổi, căn bản cũng biết nên dùng cái ngôn ngữ gì để hình dung.

      “Tốt lắm? vậy chăng? Ba, chúng ta vẫn là bệnh viện kiểm tra chút , dù sao bệnh của người cũng phải là bệnh bình thường, nếu là trị phần ngọn trị tận gốc mà …” Câu kế tiếp Hoa Gia Đình cũng ra miệng, nhưng ý tứ ràng mười phần, loại thuốc tạm thời giảm đau này cũng phải có, cũng tính mới mẻ gì.

      “Này…” Hoa Quốc Văn do dự chút, con của mình cũng đúng, tuy rằng lúc này cảm giác thập phần thoải mái, nhưng cũng cách nào cam đoan bệnh của khỏi hẳn, dù sao đó vẫn là ung thư a, viên thuốc như vậy có thể chữa khỏi sao?

      Mà vào lúc này vẫn có động tác, Đường Dư Hoàng lại trực tiếp đứng lên, giọng điệu đạm mạc : “Hết bệnh rồi đừng quên trả tiền, tôi cũng cần tiễn.”

      Đường Dư Hoàng xong liền hướng phía ngoài cửa đến, Cổ Hàn Y có chút lo lắng nhìn ông cậu của mình liếc mắt cái, liền chút do dự theo.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :