1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cực phẩm nữ quân hoàng - Mị Dạ Thủy Thảo (c44) [đã DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 19: Cậu có tin hay là ?

      Tôn Học Vận kinh ngạc, Đường Dư Hoàng lạnh lùng, mà vẻ mặt Cổ Hàn Y cổ quái, trong lúc nhất thời trong ba người ai mở miệng chuyện.

      "Đường đồng học, tôi..." Cổ Hàn Y nghĩ nghĩ, cảm thấy chính mình cần phải giải thích chút, đối với lời của Tôn Học Vận, rất muốn phản bác , tuy rằng cũng thích Đường Dư Hoàng, nhưng tuyệt đối hề có ý chán ghét , đối với này luôn bám quanh chính mình, Cổ Hàn Y vẫn còn dung túng, giống như là dung túng đối với đứa em hiểu chuyện, cho nên muốn giải thích, muốn làm cho Đường Dư Hoàng hiểu lầm.

      Lời của còn chưa xong, liền bị Tôn Học Vận lại đánh gãy .

      "Đường Dư Hoàng, nghe bị trục xuất khỏi Đường gia , sao còn dám tới trường học dạo, đắc tội nhiều người như vậy, sợ bị người khác giáo huấn sao?" Kinh ngạc qua , thần sắc Tôn Học Vận thay đổi càng thêm lớn lối , trước kia có lẽ có thể hay dè dặt đối với Đường Dư Hoàng, nhưng Đường Dư Hoàng rời khỏi Đường gia, cái gì cũng sợ nữa!

      Đông lạnh trong ánh mắt Đường Dư Hoàng xuất chút u quang, khóe miệng nhếch lên, dĩ nhiên lộ ra nụ cười tà khí chút. rời khỏi Đường gia, vậy sao nào, Đường Dư Hoàng cho tới bây giờ cũng cần người khác che chở, nếu có những người này cảm thấy vừa rời khỏi Đường gia liền dễ dàng bắt nạt, đúng là sai mười phần rồi.

      "Có thể có vọng tưởng ngu xuẩn muốn người giáo huấn tôi hay , tôi biết, nhưng bây giờ ngu xuẩn của mà trả giá khá đắt đấy ." Đường Dư Hoàng dứt lời đồng thời, linh hồn lực bắn ra, nháy mắt liền bắn về phía Tôn Học Vận, rồi sau đó trong khắc, tiếng kêu sợ hãi chói tai liền vang lên.

      Cái tiếng gọi này phải là tiếng kêu thống khổ, mà là tiếng kêu vô cùng kinh hoảng, bởi vì linh hồn lực của Đường Dư Hoàng công kích phải là thân người Tôn Học Vận, mà là đuôi váy của ta! Giờ khắc này, ngay tại trước mắt bao người, hai sợi dây đeo giữ váy lụa của Tôn Học Vận đột nhiên bung ra, sau đó váy lụa mỏng có chất liệu mềm nhẵn nháy mắt liền rớt xuống mặt đất, ra quần lót gợi cảm người Tôn Học Vận

      Thuật Luyện Vật trong luyện hồn cổ pháp, có thể dùng linh hồn lực điều khiển vật chất biến đổi, nếu như thành công, thậm chí còn có thể luyện hóa vạn vật thiên hạ, tương đối thần kỳ.

      "Màu đỏ , chậc chậc, chân cũng rất nóng bỏng đó." đồng học xem náo nhiệt hiển nhiên cũng thấy được màn này, rất hưng phấn đánh giá câu.

      Vô luận là Cổ Hàn Y hay là Đường Dư Hoàng đều là người có tiếng tăm trong trường học, thông báo của Tôn Học Vận cũng vốn khiến cho ít người chú ý, bây giờ đồng học xung quanh tụ tập lại cũng cỡ khoảng trăm người , mà lúc này những người này đều trợn to mắt nhìn Tôn Học Vận.

      "A!" Tiếng kêu sợ hãi liên tục vang lên, hai tay Tôn Học Vận bối rối che ở trước ngực chính mình, vẻ mặt đỏ bừng đứng ở tại chỗ, cả người cũng ngây dại.

      "Hừ!" Thấy màn như vậy, Đường Dư Hoàng cảm thấy chính mình vẫn rất thiện lương , bằng đơn giãn làm cho bộ váy này nổ tung, ngay cả đồ lót cũng theo!
      Mà lúc này khoảng cách gần nhất Tôn Học Vận đó là Cổ Hàn Y , sắc mặt luôn luôn lạnh nhạt cũng thay đổi có chút xấu hổ, do dự chút liền bắt đầu cởi nút thắt áo của chính mình, tuy rằng loại chuyện này quan hệ lớn gì đến , nhưng này ngay tại bên người biến thành bộ dáng như thế, nhiều ít gì cũng nên chú ý.

      "Cậu làm cái gì thế?" Mà ngay lúc Cổ Hàn Y muốn cởi nút thắt thứ hai, thanh lạnh lùng của Đường Dư Hoàng lại xuất ghé vào lỗ tai .

      Tay Cổ Hàn Y tạm dừng chút, có chút bất đắc dĩ nhìn Đường Dư Hoàng, : "Cũng
      thể để cho bộ dạng ấy như thế trở về được."

      "Vì sao thể?" Đường Dư Hoàng cũng hề nể mặt thẳng ra, nếu cũng làm như vậy , tự nhiên có gì thể !

      "A? Này... hay lắm đâu." Cổ Hàn Y xem như đứa con trai có vẻ thân sĩ, tính tình tệ cũng rất phong độ, nhìn thấy nửa thân trần đứng ở bên người chính mình, nếu để cho chiếu cố chút trong lòng cũng khá áy náy.

      "Hừ, tự làm tự chịu thôi, nếu cậu dám cởi quần áo, tôi làm cho quần cũng cởi, cậu có tin hay là ?" tính tình kiêu ngạo của Đường Dư Hoàng căn bản là chấp nhận được người khác chất vấn, huống chi là để cho nam nhân ở trước công chúng cởi áo ra, còn thể thống gì nữa!

      Mà lúc Đường Dư Hoàng chuyện, khí lạnh quanh thân cũng càng thêm dày đặc, thậm chí bởi vì linh hồn lực quá mức cường hãn làm hình thành thứ uy áp vô hình, làm cho mọi người gần khoảng cách có loại cảm giác hô hấp trầm trọng.

      Tay Cổ Hàn Y vẫn giữ ở nơi đó, nếu ngày đó Đường Dư Hoàng được lời theo bên người chính mình, bộ dáng lạnh lùng làm cho chính mình nghi hoặc, như vậy bây giờ là Đường Dư Hoàng khí phách lãnh khốc cường thế lộ ra ngoài, lại chân chính làm cho khẳng định Đường Dư Hoàng quả rất khác .

      Nghĩ đến đây Cổ Hàn Y khỏi nuốt chút, sâu nhìn thoáng qua Đường Dư Hoàng, cũng buông tay mình xuống, sau đó gì phản bác, trực giác cho , nếu tiếp tục làm như vậy, hậu quả nhất định làm cho dám nhìn .

      Nhìn thấy Cổ Hàn Y thỏa hiệp, Đường Dư Hoàng vừa lòng gật đầu, tầm mắt lại chuyển hướng nửa thân trần ở bên kinh sợ ,giọng điệu lạnh lùng ra: “Nam nhân này chỉ thuộc về tôi, nếu ai có chủ ý muốn đánh nhau với , kết cục của người đó là như vậy, về sau cách xa ra chút!"

      Bá đạo cường thế, Đường Dư Hoàng mỗi lời chữ ra chỉ có Tôn Học Vận nghe được, nhiều đồng học ở đây cũng nghe vào trong tai, trong lòng hẹn mà cùng ra bốn chữ này.

      Đường Dư Hoàng xong lời này sau đó liền trực tiếp qua kéo cổ tay Cổ Hàn Y, sau đó hai người trực tiếp hướng về phòng học cách đó ko xa tới.

      "Đường Dư Hoàng, , dựa vào cái gì mà kiêu ngạonhư vậy, phải là người Đường gia, làm sao có thể kiêu ngạo như vậy, nhớ kỹ cho tôi, tôi nhất định phải giáo huấn được , cho hối hận hôm nay dám lời đó đối với tôi!" Tôn Học Vận tức quá mà khóc, trong giọng ngoan lại mang theo nồng đậm ủy khuất và bi phẫn, nhưng tại dưới tình huống này, cũng vô pháp biết làm cái gì, sau khi dứt lời liền bối rối cầm váy lên, miễn cưỡng che ở người chính mình, nhanh chạy .

      Đường Dư Hoàng tự nhiên cũng nghe được tiếng kêu gào phía sau, khóe miệng cũng lộ ra nụ cười tà khí, thích quá phiền toái, nhưng cũng tuyệt đối sợ gây phiền toái đến cho người khác, hơn nữa bây giờ tựa hồ cũng cần cơ hội lập uy, bằng phiền toái mỗi ngày tìm tới cửa tốt lắm, cho nên này đối tượng khoe oai cũng có chút sức nặng, để cho Tôn Học Vận chạy, rất ngạc nhiên ai là người đến tiếp theo đây?

      Sở trường giở trò thủ đoạn rồi nắm lòng của mọi người trong tay, nhổ cỏ nhổ tận gốc chấm dứt đạo lý hậu họa (tai họa về sau) lại ghi sâu trong lòng, cho nên Đường Dư Hoàng tuyệt đối phải cái loại người khờ dại này , có thể từ trong tay mà chạy , đối với có gì uy hiếp , hoặc là còn có giá trị lợi dụng , bằng cũng ngại đem địch nhân của chính mình đều biến thành người thực vật nằm ở giường đủ sức chống dậy!

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 20: Nữ sinh đều hãy cách xa tôi ra chút
      " thay đổi. " góc phòng học sáng sủa, Đường Dư Hoàng và Cổ Hàn Y song song ngồi, rồi sau đó thần sắc Cổ Hàn Y nghi hoặc mở miệng , ánh mắt cũng vẫn dừng ở người Đường Dư Hoàng, tựa hồ muốn nhìn thấu cái gì đó.
      "Có lẽ là vậy." Tự nhiên thay đổi, vô tình che dấu, hiển nhiên cũng cần thiết dối.
      " thay đổi rất nhiều, nếu hình dáng thay đổi, tôi cơ hồ đều cho rằng là hai người, hoặc là có hai phương diện tính cách ?" nhãn tình Cổ Hàn Y sáng lên, có chút tò mò nhìn Đường Dư Hoàng, phải đoán lung tung, mà là người này trước sau biến hóa rất lớn, cùng Đường Dư Hoàng bây giờ lạnh lùng trầm ổn lại bá khí cường thế so sánh vớ trước, trước kia Đường Dư Hoàng chỉ có thể xem như kiêu căng bốc đồng ngây thơ, người làm sao có thể biến hóa lớn như vậy, nếu phải có hai phương diện tính cách, kia chẳng lẽ là...
      "Chẳng lẽ trước kia là giả heo xơi tái cọp già?" Cổ Hàn Y đột nhiên nghĩ tới loại khả năng như vậy, nếu như vậy nhưng ra có thể là thông suốt , chỉ là nếu như vậy, trước kia này trêu đùa chính mình sao?
      Sắc mặt Cổ Hàn Y biến hóa , chuyện này với cũng là chuyện tình rất khó, luôn luôn bị mọi người cho rằng là vương tử ôn nhu tao nhã, sắc mặt đều hề có biến hóa quá lớn, nhưng bây giờ lại có chút hương vị cả kinh sợ hãi.
      Mà đối mặt Cổ Hàn Y như vậy, Đường Dư Hoàng lại chỉ dùng ánh mắt xinh đẹp lại lạnh như băng nhìn , sau đó cái gì cũng .
      phải heo, cũng muốn quấy heo, về phần con hổ, trước kia sớm ăn xong rồi , ở trong lòng Đường Dư Hoàng thản nhiên nghĩ đến.
      "Ha ha, bây giờ đúng là lạnh lùng, tuy rằng hỏi như vậy có chút quá mức thẳng thắng, nhưng tôi còn câu muốn hỏi , bây giờ vẫn thích tôi ?" Đối với điểm này bây giờ Cổ Hàn Y rất hoài nghi, nếu này thích chính mình, tựa hồ nên lạnh lùng như thế mới đúng, chỉ là nhớ đến hồi nãy ở bên cạnh bồn hoa giữ kia tuyên cáo bá đạo, cũng làm cho có chút bất đắc dĩ , từ khi vào trong trường học này, liên tục bị Đường Dư Hoàng dán nhãn, trước kia Đường Dư Hoàng được nuông chiều như thế, bây giờ Đường Dư Hoàng lạnh lùng này cũng như thế, theo như cái này , tuy rằng tính cách có chút biến hóa, nhưng người hẳn là thay đổi , đây có lẽ là vì trải qua ngày nghỉ gặp duyên cớ gì đó.
      Trải qua quá cái gì thế nhỉ? Cổ Hàn Y có tò mò nho , ra muốn biết rốt cuộc trải qua cái dạng chuyện tình gì mới có thể làm cho cái phô trương như vậy biến thành loại bộ dáng bây giờ, theo biết hai tháng này Đường gia tựa hồ cũng có việc lớn gì phát sinh .
      "Thích như thế nào, thích như thế nào?" Đường Dư Hoàng cũng lựa chọn trả lời ngay vấn đề, nhưng ra là khá cảm thấy hứng thú nên hỏi ngược lại.
      "Nếu thích tôi có phải nên dịu dàng tí hay , đối với tôi rất bá đạo rất lạnh lùng đó, cũng dám uy hiếp tôi muốn cởi quần của tôi, đây là lần đầu tiên có người dám với tôi như vậy, nhưng nếu thích tôi, có phải hẳn là cách xa tôi ra hay , ở trước mặt toàn đồng học tuyên bố tôi là của , đây ảnh hưởng giá thị trường của tôi , hẳn là biết năm này trôi qua, bởi vì nguyên nhân là , mà có nữ sinh nào dám đứng ở bên người của tôi, nên với tôi tiếng xin lỗi hay sao?" biểu tình Cổ Hàn Y biến hóa , từ nghi hoặc đến ủy khuất, từ kháng nghị đến bất đắc dĩ, nhưng ra có chút thú vị, ít nhất ngày thường tuy rằng Cổ Hàn Y tao nhã ôn nhuận, cũng rất ít có cảm xúc biến hóa nét như vậy.
      "Đó phải là uy hiếp." giọng điệu của Đường Dư Hoàng đạm mạc phủ nhận .
      " phải uy hiếp? Đây phải uy hiếp là cái gì, nhưng mà lại, váy kia sao lại hư hỏng đến mức rớt như vậy, là xui xẻo." Cổ Hàn Y có chút nhíu mày, từ chối ý kiến hỏi ngược lại, rồi sau đó lại làm như cảm thán nhớ tới tình trạng xấu của Tôn Học Vận, cảm giác việc này hơi kỳ quái.
      "Lời của tôi chưa từng đùa giỡn, cũng phải uy hiếp, tôi chỉ là ở cho cậu ." Nếu nam nhân này lúc ấy cởi quần áo hỗ trợ, cũng ngại giúp đem quần cởi luôn, nghe lời đáng bị trừng phạt.
      "! đứa con , nên như vậy." Cổ Hàn Y chán nản, nhưng nhìn đến bộ dáng Đường Dư Hoàng kia chút mảy may sợ hãi, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ .
      Đường Dư Hoàng sâu nhìn Cổ Hàn Y, giọng điệu lạnh lùng cũng rất chân : " chỉ thuộc về tôi, cho nên cách xa nữ nhân chút, tôi thích, hiểu chưa?"
      Cổ Hàn Y càng bực mình , sắc mặt cũng có chút hơi đỏ lên, cũng thể tức hay là thẹn thùng , bây giờ cảm thấy nữ nhân này chỉ có lãnh khốc bá đạo, càng có chút xấu xa, cho tới bây giờ cũng hề qua là thích , càng hề đáp ứng ở chỗ với , sao trở thành của nàng , còn bắt cách xa nữ nhân khác nữa, là bá đạo, càng làm cho cảm thấy như rất vô lại!
      ", dựa vào cái gì mà như vậy, tôi cũng hề thừa nhận tồn tại của !" Cổ Hàn Y cắn răng phản bác , cảm thấy lúc này nếu phản kháng, khả năng có cơ hội phản kháng!
      "Chỉ bằng tại tôi có thể cởi quần của , nhưng mà thuộc về tôi, tôi cũng nỡ cho bị người khác nhìn thấy, cho nên, hay tôi dùng để đáp lại nửa câu sau của ..." Nhìn nam nhân này bị chính mình làm tức có bộ dáng phát điên, Đường Dư Hoàng cảm thấy có chút đáng , nhịn được muốn đùa tiếp , nhưng mà nửa câu sau của nam nhân này làm cho cảm thấy khẽ động, có ý tưởng tệ.
      Đường Dư Hoàng làm người, nhìn rất lạnh lùng bá đạo, kì thực rất ngoan phúc hắc, khi khiêm tốn, khi đàng hoàng, nhìn rất vô tình, chung quy lại hữu tình, ngẫu nhiên ôn nhu, nhưng càng nhiều cũng là đạm mạc, tổng kết chút có lẽ có thể người hết sức mâu thuẫn, nhưng thân là đế vương, nắm trong tay sinh tử trăm ngàn người, có ngàn vạn thủ đoạn kia làm sao có thể như thế, cho nên trong tính cách của cũng có xấu xa, có pha trò, có dịu ngọt, có lẽ cũng có ít háo sắc và đa tình.
      Ngay sau khi Đường Dư Hoàng dứt lời, Cổ Hàn Y hề có phản ứng, cả người đột nhiên đứng lên.
      Chương khóa này là giảng bài, trong phòng học ngồi hơn trăm đệ tử, tuy rằng Cổ Hàn Y là ngồi ở trong góc, nhưng bất đắc dĩ danh khí của và Đường Dư Hoàng hai người quá lớn, thời khắc rất nhiều người cũng chú ý đến bọn họ, cho nên trong nháy mắt đứng lên, có người chú ý tới động tác của , rồi sau đó càng nhiều người nhìn về hướng .
      "Từ hôm nay trở , tôi chỉ thuộc về Đường Dư Hoàng , nữ sinh gì cũng xin cách tôi xa ra chút." Trước mắt bao người, thanh ôn nhuận của Cổ Hàn Y rất chân vang lên, mà trong nội dung lời còn lại làm cho tất cả mọi người mở to hai mắt nhìn, trong lúc nhất thời, toàn bộ phòng học gồm hơn trăm người, thế nhưng ai phát ra thanh gì.
      Đường Dư Hoàng nhìn màn này, u quang trong ánh mắt lên, khóe miệng xuất nụ cười tà khí.
      Tiên hạ thủ vi cường, hậu thủ vi tai ương (*), vô luận là đối với địch nhân, hay đối với nam nhân, cũng dùng rất thích hợp!
      (*) rat ay trước đoạt được thế mạnh, ra tay sau bị thua thiệt.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 21: muốn thử xem sao?

      "Tôi, tôi làm cái gì?" Sau khi Cổ Hàn Y tỉnh táo, dại ra hỏi.
      Thuật mê hồn có thể mê hoặc tâm trí linh hồn của người khác, làm cho người ta dựa theo ý nghĩ của chính mình làm tình nào đó, mà sau khi bị mê hoặc tỉnh táo, Đường Dư Hoàng cũng có thể khống chế linh hồn lực tiến hành tẩy trừ đối với người có trí nhớ này, làm cho người bị mê hoặc quên tất cả chuyện sở hữu xảy ra, chuyện khác vẫn nhớ, giống như là tình huống tại như của Cổ Hàn Y vậy.
      Cổ Hàn Y hết sức nhớ chính mình vừa rồi làm gì, cho nên mới ngờ nhìn Đường Dư Hoàng như thế, rất muốn hỏi chính mình câu, điên rồi sao?
      Đường Dư Hoàng nghiền ngẫm nhìn Cổ Hàn Y, biểu tình nam nhân phong phú này làm cho nàng cảm thấy rất có ý tứ .
      "Là sao? Ngươi làm gì với tôi ? Chẳng lẽ là thôi miên sao? Bằng làm sao tôi có thể những lời này ?" Cổ Hàn Y vẫn có chút thông minh , sau khi nghiêm túc suy nghĩ, đoán ra vài nguyên nhân, nhưng mà giọng điệu còn quá xác định, dù sao chuyện như vậy có chút quỷ dị .
      "Chơi vui ?" Giọng điệu Đường Dư Hoàng lạnh lạnh hỏi, lại tựa hồ thừa nhận lời của Cổ Hàn Y.
      Cổ Hàn Y sửng sốt chút, sắc mặt trở nên có chút khó coi, bộ dáng ôn nhu cũng lạnh rất nhiều.
      " biết là hơi quá đáng sao, làm sao có thể làm chuyện như vậy!" Những lời này ra miệng, lần sau làm còn gặp người ta như thế nào! Cổ Hàn Y nhớ lại, nhất là khi cảm nhận được tầm mắt quỷ dị của đám xung quanh kia, lại muốn khóc!
      dám cam đoan theo như lời vừa cho dù tan học, cũng truyền khắp toàn trường, thậm chí cũng có thể tưởng tượng đến chủ đề đầu tiên của diễn đàn trường học —— hotboy hệ nhạc thổ lộ trước mặt mọi người, hotboy và hoa hậu giảng đường trở thành chính quả!
      "Còn có nhiều quá đáng nữa , muốn thử xem ?" Đối mặt Cổ Hàn Y phẫn nộ chỉ trích, Đường Dư Hoàng vẫn như trước là bộ dáng thờ ơ lạnh như băng, khiến Cổ Hàn Y càng tức nghiến răng ,nhịn được ở trong lòng nhắc nhỡ , quả thực nữ nhân này quá khó ưa , thế nhưng lại uy hiếp !
      "Tôi cảm thấy có điều bộ dáng của trước kia có vẻ đáng hơn. " tuy rằng thả lỏng chút, nhưng tổng thể vẫn có thể kiềm chế được , giống như tại bây giờ, toàn thân từ xuốn dưới đều tản ra hơi thở nguy hiểm, làm cho cảm thấy có chút sợ hãi.
      Nghe xong lời này, ánh mắt Đường Dư Hoàng cũng hơi mị lên, hơi thở quanh thân tựa hồ càng trở nên nguy hiểm .
      " chứ?" thanh Đường Dư Hoàng đề cao lên hai phân, cũng hề che dấu chính mình vui, mang theo ý vị cảnh cáo hỏi lần nữa.
      Đột nhiên Cổ Hàn Y cảm thấy có chút lành lạnh, cảm nhận được tầm mắt Đường Dư Hoàng dừng ở người chính mình, mở trừng hai mắt, lộ ra tươi cười có chút bất đắc dĩ.
      "Đừng như thế, tôi lỡ lời còn được sao, tuy rằng bộ dáng trước kia của có vẻ đáng , nhưng tôi thích bay giờ hơn, lạnh lùng lạnh nhạt lại rất bá khí cường thế, nếu trước kia công chúa yếu ớt, bây giờ chính là nữ vương thành thục." Cổ Hàn Y thỏa hiệp , khi nhận thấy được Đường Dư Hoàng vui, bản thân tức giận lại nháy mắt biến mất, nam nhân thông minh, cũng là nam nhân hiểu được thích, trước kia Đường Dư Hoàng chính là thể hình như vậy, mà Đường Dư Hoàng bây giờ cũng là nội ngoại kiêm tu (*), làm cho cũng thể cảm thấy kinh ngạc .
      (*) Nội ngoại kiêm tu: vừa luyện võ vừa tu nội (ặc….chẳng hỉu ý ấy là gì =.:)
      Đường Dư Hoàng nhìn Cổ Hàn Y khôi phục lại biểu tình ôn nhuận lúc trước, ôn hòa lại có hơi thở xa cách cũng vững vàng xuống, cũng thể cảm thán ở trong lòng chút, tính tình Cổ Hàn Y này đúng là tệ, bị trêu đùa uy hiếp thêm như vậy, mặt cũng quá mức biến sắc.
      Nhưng mà vào lúc này điện thoại của Đường Dư Hoàng vang lên, đối với món điện thoại này, Đường Dư Hoàng cũng tiếp thu rất nhanh, bởi vì đặc biệt như dùng bùa Phù của trước kia, chẳng qua có công năng tựa hồ hơn nhiều chút mà thôi.
      Thanh điện thoại nhắc nhở là tin nhắn đến, người gởi tin nhắn là Đường Dư Nặc, cũng chính là đại ca của danh nghĩa.
      ( Dư Hoàng, ở trước cửa phòng học của em chờ em đó. )
      Nội dung tin nhắn rất đơn giản, Đường Dư Hoàng suy nghĩ, quyết định vẫn thử gặp lần, xem vị đại ca này rốt cuộc muốn làm cái gì.
      Lúc này lớp học vẫn chưa bắt đầu, Đường Dư Hoàng nhìn sâu thoáng qua Cổ Hàn Y, : "Tôi có việc trước ."
      Đường Dư Hoàng xong rời khỏi phòng học, mà ở Cổ Hàn Y phía sau vẫn dùng ánh mắt phức tạp nhìn .
      Ngoài phòng học, Đường Dư Nặc mặc thân quân trang, thẳng tắp đứng ở nơi đó, hai mắt mọi người ngang qua có coi trọng, rất được người khác chú ý, cho nên Đường Dư Hoàng qua liền thấy được , trực tiếp đến, cũng gì, chỉ lạnh lùng nhìn Đường Dư Nặc, chờ mở miệng.
      "Nếu em muốn quay lại Đường gia, có thể xin ông nội." Đường Dư Nặc là gã quân nhân, tính cách cũng rất cương trực, nhìn thấy Đường Dư Hoàng cũng thừa lời, thẳng ra mục đích đến.
      " cần." Chỉ có Đường gia đến xin , cũng trở về, huống chi là về nhà xin cái ông lão kia , nhưng mà phen của Đường Dư Nặc nhưng làm cho Đường Dư Hoàng cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao quan hệ bọn họ là huynh muội cũng vẫn rất lạnh đạm, bây giờ xem ra đại ca này đến cũng phải là quan tâm . Mà nghĩ tới điểm này, tự nhiên Đường Dư Hoàng lại nghĩ tới phụ thân Đường Tuấn Hạo, hai nam nhân này hổ là cha con, thế nhưng giống hệt như vậy.
      Đường Dư Nặc nhíu mày, nhưng tựa hồ cũng phải quá mức ngoài ý muốn, cũng lời vô nghĩa, trực tiếp từ đâu đó lấy ra chi phiếu đưa cho Đường Dư Hoàng, : "Mật mã sáu số , em muốn trở về, ở bên ngoài sống cho tốt, có việc tìm đại ca, em là em của , đại ca làm cho người ta khi dễ em!"
      Giọng điệu Đường Dư Nặc rất chân , chút dịu dàng phát ra từ đấy lòng, rất là chân thành tha thiết, làm cho Đường Dư Hoàng sửng sốt chút, thần sắc lạnh như băng tựa hồ cũng tan phần.
      "Khỏi, tôi có tiền." Đường Dư Hoàng có tiếp nhận thẻ, nhưng trong lòng cũng là nhớ kỹ phân tình này, vẫn cho rằng chính mình cũng phải là người vô tình, tuy rằng có thể tàn nhẫn đối với địch nhân, nhưng khi có người chân chính đối đãi tốt với mình, nhưng cách nào làm người vô tình được.
      Đường Dư Nặc do dự chút, rồi sau đó chuyện gì đó, thế nhưng khuyên nữa, nghĩ tới Đường Dư Hoàng may mắn có viên Dạ Minh Châu kia, nếu Đường Dư Hoàng cũng lấy ra thứ như vậy, hiển nhiên cũng thiếu tiền .
      " khi như vậy, cũng nhiều lời, có việc gì liên hệ, trước." Đường Dư Nặc là người ràng, nhìn thoáng qua Đường Dư Hoàng sâu, sau đó rời .
      Đường Dư Hoàng đứng ở nơi đó nhìn bóng dáng rời , rồi sau đó hơi ngửa đầu nhìn bầu trời xanh thắm, tưởng, sống lại ở trong này, đúng là vẫn có thể từ Đường gia chiếm được ít cái gì đó, thân tình hoặc là dịu dàng, tuy rằng phải sâu đậm như vậy, nhưng vẫn làm cho ghi tạc trong lòng.
      tưởng, nếu ngày Đường gia cần hỗ trợ, cũng giúp tay , người cha, người , hai nam nhân này vẫn là cần chú ý .

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 22: Hotboy hệ y học

      Vốn cứ tưởng là học , nhưng lại bị Đường Dư Nặc làm những chuyện như vậy, Đường Dư Hoàng cũng còn hưng trí học, tùy ý ra khỏi trường học.
      Đại học Kinh hoa có danh hiệu hơn trăm năm rồi, cũng là trong những đại học cấp cao nhất trong nước, diện tích trường học rất lớn, sau khi Đường Dư Hoàng hơn mười phút phát chính mình tựa hồ bị lạc đường , trong trí nhớ nơi này ràng rất lớn, điều này làm cho cảm thấy có chút bất đắc dĩ, do dự có nên trở về hay , dù sao xe còn đậu trong trường học mà.
      Nhưng vào lúc này, Đường Dư Hoàng lại nghe được hết sức thanh hết sức dễ nghe, khỏi dừng cước bộ lại nhìn .
      "Đừng tới nơi đây tìm tôi, tôi thích." Giọng nam trầm thấp rất lãnh khốc, nhưng nếu cẩn thận nghe qua, lại mang theo lời gợi cảm và thần bí nên lời, tuy Đường Dư Hoàng biết thanh này là của ai, nhưng cũng có tia hứng thú.
      "Vâng, thiếu môn chủ." tiếng người đáp lời cực thấp, nhưng vẫn bị Đường Dư Hoàng nghe được, mà xưng hô thiếu môn chủ như vậy, lại làm cho Đường Dư Hoàng có ít ngoài ý muốn, loại xưng hô ở xã hội tại này tựa hồ rất khó tìm, chẳng lẽ người này là người có thế lực hắc đạo hay là hắc ám?
      Đường Dư Hoàng nhìn nam tử đưa lưng về phía chính mình, dáng người tệ, giọng tệ, biết tướng mạo ra sao? Nghĩ như thế, Đường Dư Hoàng liền muốn di chuyển cước bộ, về phía nam tử.
      Đường Dư Hoàng cũng hề dồn hết tâm trí mà phóng bước , cũng phải đến để điều tra , cho nên lúc đến gần, hai người chuyện liền chú ý tới tồn tại của , nhất thời đều quay lại nhìn , mà cái nam tử đưa lưng kia đưa về phía của , lúc này cũng bị nhìn thấy ràng.
      Lạnh lùng, mặt như đao khắc, hàn khí phóng xung quanh, ngạo khí liễm vào bên trong, đây là nam tử có tính cách tương tự chính mình chút, ít nhất có giá trị là tám mươi lăm phân. Lúc nhìn thấy mặt của nam tử đầu tiên , dĩ nhiên Đường Dư Hoàng có đánh giá.
      Mà lúc này Đường Dư Hoàng cũng từ trong trí nhớ tìm được ít tin tức về người này, Sở Cuồng, hotboy hệ y học của đại học kinh hoa, đại tứ chuyên nghiệp lâm sàng, là người hết sức lãnh khốc, nhưng đối với y học chuyên nghiệp rất mê.
      Đại học Kinh hoa có tứ đại hotboy và tứ đại hotgirl (là hoa hậu giảng đường đó ^^), trong tám người tại gặp được năm người, đúng là hữu duyên.
      Sở Cuồng nhíu mày, hiển nhiên thích gặp được những người khác ở trong này, cho dù đây nhân là rất xinh đẹp.
      " trở về ." Sở Cuồng cuối cùng đối với cấp dưới trước mặt câu, liền trực tiếp mang theo thân hơi thở lạnh lùng rời khỏi, từ đầu tới cuối cũng chỉ liếc mắt nhìn Đường Dư Hoàng cái.
      Đường Dư Hoàng gì thêm, càng thêm ngăn trở nam tử rời , nhưng mà trong ánh mắt cũng lên chút hứng thú, đây là lần đầu tiên nhìn thấy nam tử lãnh khốc như thế, quan trọng hơn nữa là nam tử này tựa hồ còn có thân phận khá thần bí.
      Từ khi vào thế giới này , luôn luôn lo lắng hình thái thế giới này rốt cuộc ra sao , tuy rằng chia làm nhiều quốc gia như vậy, nhưng mà đơn thuần cho rằng quốc gia này là toàn bộ thế lực của thế giới, vô luận là ở cái dạng thế giới gì hoặc là cái dạng quốc gia gì, tổng hội có thế lực ngầm núp hoặc là thế lực bí tồn tại, mà nhiều thế lực đều có năng lực làm cho người ta kinh tâm, nếu bây giờ có cuộc sống ở trong này, hiển nhiên phải biết ràng, nhưng mà tại chỉ có mình , suy nghĩ nhiều vài thứ còn rất khó khăn, xem ra hẳn nên tìm cơ hội để phát triển thế lực, ít nhất cũng phải làm cái thứ hệ thống tình báo.
      Thân là đế vương, sớm có thói quen đem toàn bộ đều nắm trong tay mình, biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, tuy rằng bây giờ có địch nhân, nhưng coi tính cách của , nếu vẫn có địch nhân, đúng là chính là việc lạ .
      Nhưng mà hai chữ địch nhân này đối với nàng mà tựa hồ ngược lại là hai chữ, phải là món đồ chơi, ngày nếu quá thái bình , cũng chẳng có ý nghĩa gì.
      Nhìn bóng dáng lãnh khốc kia dần biến mất, khóe miệng Đường Dư Hoàng cười lạnh quỷ dị, rồi sau đó cũng xoay người rời khỏi.
      Mà nam tử trung niên ở lại kia lại vừa vặn thấy được màn này, trong ánh mắt xuất kinh sắc, toàn thân hơi rét run thào lẩm bẩm: " này sao có chút giống thiếu môn chủ, cười khủng bố, biết là loại người nào, thoạt nhìn quá đơn giãn, có phải nên thăm dò hay ."
      Đường Dư Hoàng lại đường cũ quay trở về,muốn lấy xe liền về nhà là được, từ Đường gia rời có mang cái gì, hẳn là mua ít quần áo , hơn nữa ngoại trừ chính , còn có vật Lạc Tử Đồng kia , vật kia thích hợp dạng màu gì đây, mặc người áo da lông màu trắng thuần khiết nhất định rất đáng , nhưng mà bây giờ là mùa hè, vậy là có cơ hội mặc rồi.
      Nhớ đến đoạn thời gian phải chờ mới có thể nhìn được phiên tình cảnh giống trong tưởng tượng, Đường Dư Hoàng lại cảm thấy có chút mất hứng, nhưng vào lúc này, Đường Dư Hoàng lại thấy được người càng làm cho thêm mất hứng .
      Oan gia ngõ hẹp, đây là từ đầu tiên Đường Dư Hoàng nghĩ đến, nhưng theo sau liền phủ quyết khinh thường, người như vậy xứng trở thành oan gia với !
      "Đường Dư Hoàng! thế nhưng còn dám xuất ở trong này, bây giờ còn là Đường gia, chả là cái gì!" sắc mặt Hạ Minh Trạch trầm sắc hung tợn với Đường Dư Hoàng , chờ ở đây hơn mười phút , thời khắc vốn cho người chú ý đến hành tung của Đường Dư Hoàng, rồi sau đó có người báo cáo Đường Dư Hoàng đến học , liền khẩn cấp lại đây , nhưng lại nghĩ rằng thế nhưng phác cái , bất quá cũng may xe của Đường Dư Hoàng ngừng ở trong này, vừa vặn đến đây ôm cây đợi thỏ! muốn nhìn, có Đường gia bảo vệ Đường Dư Hoàng, còn dám kiêu ngạo cỡ nào!
      Mấy ngày nay Hạ minh trạch ổn, vẫn nghĩ đến ngày đó chính mình rốt cuộc bị điên cái gì, thế nhưng ở trước mặt mọi người quỳ xuống xin Đường Dư Hoàng, đó đối với quả thực chính là sỉ nhục rất lớn, nhưng bất luận nghĩ ra sao cũng vẫn suy nghĩ cẩn thận tí, hơn nữa cũng hỏi qua Ngụy Thiến Thiến, Ngụy Thiến Thiến cũng chỉ còn mảnh mông lung, điều này làm cho Hạ Minh Trạch nghi hoặc, thậm chí bởi vậy mà hỏi vài người, cuối cùng kết luận có rất nhiều, nhưng mà dựa vào lời đa số của bọn họ trúng cái loại cho là thuật thôi miên gì đó, cho nên lần này mới phòng bị , tuy rằng nhìn Đường Dư Hoàng, nhưng nhìn thẳng ánh mắt của , ngã lần, cũng muốn xấu mặt như lúc trước .
      "Tôi nhớ tôi có , vĩnh viễn đừng xuất trước mặt tôi lần nữa, nếu vĩnh viễn quỳ mãi bao giờ nữa đứng lên được nữa, hiển nhiên vẫn hề tiếp thu lời giáo huấn của tôi, như vậy bây giờ nên nhận trừng phạt ." thanh Đường Dư Hoàng lạnh giá vang lên bên tai Hạ Minh Trạch, lãnh khốc nhưng cũng cuồng vọng!
      Hạ minh trạch chỉ cảm thấy toàn thân rét run, muốn cái gì đó nhưng cách nào phản bác, rồi sau đó ngay lúc cố lấy dũng khí muốn , lại cảm thấy hai chân mạnh chấn động đau đớn, nháy mắt sau đó mất tri giác, đột nhiên quỳ xuống mặt đất.
      Mà lúc này, Đường Dư Hoàng đứng cách đó xa hơn mười thước xa, lạnh lùng nhìn màn.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 23: Quỳ xuống cũng có nghiện sao?

      Tuy rằng là thời gian học, nhưng dù sao đại học chứ phải trung học, đệ tử trốn học vẫn phải có, đệ tử ở bên ngoài hoảng loạn cũng ít , mà màn này cũng ít nhất bị hơn hai mươi người nhìn đến, nhất là lúc Hạ Minh Trạch kêu thảm thiết, lại hề ít bạn học từ cửa sổ tò mò nhìn ra, mà sau khi nhìn màn như vậy, lại truyền truyền hấp dẫn ít người ra xem náo nhiệt.

      “Xem kìa, hotboy họ Hạ lại đây quỳ xuống , chậc chậc, chẳng lẽ cái quỳ này cũng có nghiện sao?” Bạn học Giáp rất nghi hoặc hỏi người bên.

      “Cậu quỳ xuống mới có nghiện ấy, đó là cầu hôn biết , nghe là Hạ hotboy bị quăng sao, đây là đến nhận sai đấy, biết ?”

      “À, ra là thế!”

      Người xem kịch đều nghị luận, tuy rằng đều nghe được tiếng kêu thảm thiết kia, cũng nghĩ là đần độn, nhưng mà cũng có vài người tựa hồ cảm thấy có chút đúng, nhưng cũng tiến vào tham dự, dù sao đây coi như là quyết đấu giữa hotgirl với hotboy, dân chúng bình dân chỉ có phần xem kịch mà thui.

      , làm gì với tôi?” Hai chân đau đớn liền mất tri giác, vô luận Hạ Minh Trạch cố gắng như thế nào đều thể đứng lên, phát như vậy làm cho cả người Hạ Minh Trạch dần khủng hoảng, vẫn vô pháp bảo trì cái loại bộ dáng nặng nề này.

      Đường Dư Hoàng lạnh lùng nhìn Hạ Minh Trạch, ngay cả hứng thú mở miệng đáp lời đều có , ở trước mắt bao người trực tiếp lên xe, nghênh ngang mà !

      Theo sau chuyện xảy ra làm người ta khiếp sợ , vô luận làm Hạ Minh Trạch như thế nào cũng đứng dậy, lập tức liền bát gọi điện thoại, đầu tiên là cấp trong nhà đánh cái điện thoại, rồi sau đó lại đánh điện thoại cấp cứu, mà bạn học ở bên xem náo nhiệt cũng rốt cục phát đúng , lại gọi điện thoại tìm thầy giáo, nhưng biết vì nguyên nhân gì, ai lại nâng Hạ Minh Trạch dậy, cuối cùng vẫn có giáo viên ngang qua, tốt bụng qua muốn nâng dậy, lại phát hai chân Hạ Minh Trạch vô lực căn đứng dậy được.

      Mà ngay lúc trong bối rối này, Đường Dư Hoàng cũng lái xe về tới nhà, chuyến ra khỏi cửa này được nhìn vài tiểu mỹ nhân, đúng là đáng giá.

      Tâm tình Đường Dư Hoàng rất tệ, sau khi trở về lại mang theo Lạc Tử Đồng đến cửa hàng , hai người dư tiền mua rất nhiều đồ, vốn Lạc Tử Đồng dám mua , nhất là quần áo hàng hiệu này, người hầu mà mặc quần áo đắt tiền như vậy, nhưng mà tuy rằng chỉ theo đại tiểu thư bên người vài ngày, cũng rất hiểu biết tính tình đại tiểu thư, cường thế bá đạo tha người cự tuyệt, vô luận là đối với mình tốt hay là tốt, đều chia phần, cho nên Lạc Tử Đồng cũng ch nhận lễ vật đối với có chút xa xỉ .

      Nhưng mà, quần áo như vậy mua cho sao? Đứng ở trước tiệm chuyên bán đồ nổi tiếng nào đó, mắt to Lạc Tử Đồng nháy chớp đáng , ở trước cái nhìn chăm chú ái muội của phần đông người bán hàng , mặt biến đỏ chút.

      “Đại tiểu thư, quần áo này, tôi , tôi…” Lạc Tử Đồng rất muốn muốn, nhưng mà khiến tầm mắt lạnh lùng kia của Đường Dư Hoàng nhìn về phía , lời gì cự tuyệt đều bị đóng băng ở tại trong lòng, rốt cuộc được nữa.

      Ánh mắt Đại tiểu thư là khủng khiếp a, , rất sợ!

      thử mau.” Đường Dư Hoàng dùng giọng điệu chân đáng tin với Lạc Tử Đồng , nếu vất vả tìm được bộ quần áo cách xa trong tưởng tượng , hiển nhiên tệ lắm, tuy rằng phải là bộ bì thảo(*) tuyết trắng trong tưởng tượng , cũng là áo lông xù màu thuần trắng, thậm chí còn mang làm thêm cái mũ lông thỏ trắng, chỉ nhìn thoáng qua, cảm thấy cái quần áo này nhất định rất thích hợp với Lạc Tử Đồng.

      (*) Bì thảo : Các lá lớn, bóng như da, mép lá nguyên, hình gươm. Lá được bao bọc trong áo lá, mọc so le thành 2 dãy.

      Ánh mắt Lạc Tử Đồng có chút đỏ lên, mím môi chút, tuy rằng dám lời kháng nghị , cũng dùng ánh mắt ủy khuất nhìn Đường Dư Hoàng. Lạc Tử Đồng cũng phải cảm thấy quần áo này khó coi, mà là cảm thấy quần áo này thích hợp với , trước hết giá mấy ngàn khối , chủ yếu là này kiểu dáng và màu sắc, đó là đồ người người bình thường hay mặc sao?

      Lạc Tử Đồng thậm chí cũng có thể đủ tưởng tượng đến quần áo này mặc ở người chính mình lần sau dẫn đến hiệu quả, nếu hối hận phỏng chừng chỉ có trăm phần trăm, cũng chỉ có 80% .

      “Như thế nào, còn muốn để tôi ba lần hay sao?” Nhìn đến cái dạng Lạc Tử Đồng này, giọng điệu Đường Dư Hoàng vốn đạm mạc laại càng trở nên lạnh hơn , tuy rằng trong lòng cảm thấy biểu tình vật này như vậy cũng thực đáng , như mà bị tiểu động vật khi dễ lại dám phản kháng , làm cho người lại muốn hung hăng xoa nắn vài cái, nhưng mà, đáng khả ái, quyết định của cũng cho phép người khác cự tuyệt .

      Mà tầm mắt và giọng điệu của Đường Dư Hoàng lạnh nhạt hơn so với bình thường , làm cho Lạc Tử Đồng cảm thấy có chút sợ hãi , ngay cả ánh mắt ủy khuất cũng dám có, cầm lấy quần áo tiện lợ mặc lên, bởi vì mùa hè vốn nên mặc ít , cái áo lông màu thuần trắng này mặc ở người này cũng hết sức thích hợp.

      Lạc Tử Đồng mặc quần áo ngay cả gương cũng chưa kịp soi, cẩn thận nhìn Đường Dư Hoàng, tội nghiệp lấy lòng Đường Dư Hoàng : “Đại tiểu thư ngài đừng nóng giận, tôi mặc, , đẹp mặt sao?”

      Ánh mắt Đường Dư Hoàng cũng nháy mắt nhìn Lạc Tử Đồng, trong ánh mắt lạnh như băng lên thần sắc vừa lòng chút , lời vô nghĩa gì cũng chưa , trực tiếp thanh toán tiền.

      ra tiệm chuyên môn , tay Lạc Tử Đồng mang theo quần áo, mặt ở trong lòng nhịn được nhắc tới , cũng may tại là mùa hè cần mặc ra ngoài, hy vọng đại tiểu thư nhanh chóng liền đem cái quần áo này quên , muốn mặc quần áo đáng lắc lư ở khắp nơi như vậy cho lắm.

      Lạc Tử Đồng mặt nhắc nhở , mặt cũng ở trong lòng nhàng thở ra, ít nhất cần mặc bây giờ, chỉ là đợi nhắc nhở hết đâu, Đường Dư Hoàng liền dẫn đến tiệm chuyên về bán đồ ngủ nhà, sau đó Lạc Tử Đồng liền lại ngây người!

      Trời ạ, vì sao phải mặc đồ ngủ hình gấu trúc này hả , hay đây chẳng lẽ mua cho trẻ em mặc mà thôi? Lạc Tử Đồng nhìn Đường Dư Hoàng đưa áo ngủ qua, ánh mắt đều đỏ.

      muốn muốn cần! tốt xấu là tiểu nam tử hán, căn bản phải là đứa trẻ , cần mặc loại áo ngủ cho trẻ em!

      thử mau.” Đồng thời ngay lúc trong lòng Lạc Tử Đồng hết sức kiên quyết kháng nghị , Đường Dư Hoàng mở miệng .

      “… Ách, được.” Được, được mới là lạ! Nhưng mà, dám cự tuyệt, trước kia chỉ sợ đại tiểu thư, bởi vì đại tiểu thư rất khủng bố, rất biết cách gò bó người khác, mà từ lúc theo đại tiểu thư , hiểu biết bản của đại tiểu thư , lại tự mình nhận thức chút về tính cách lạnh lùng mà lại cường thế kia củaa đại tiểu thư , hơn nữa đại tiểu thư chiếu cố đối với chính mình , bây giờ đối đại tiểu thư lại hết sức kính sợ, thậm chí nguyện ý vì đại tiểu thư liều mạng! Người muốn xúc phạm tới đại tiểu thư , đều phải bước qua thi thể của !

      Chỉ là, quần áo này mua cho mặc sao? Ở trong lòng Lạc Tử Đồng hung hăng hít sâu chút.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :