1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cực phẩm khí phi - Tiểu Đậu Bố Đinh

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 5: Ác chỉnh (2)

      "Kỳ, may là ta cảm thấy hứng thú với nữ nhân, nếu ta lo lắng về sau cũng dám gặp mặt nữ nhân." Hạo nhàng vuốt ve tâm hồn mới bị dọa sợ.

      Sau khi Thiên Thiên rời , tức giận của Long khải Kỳ vẫn tiêu tan, con ngươi ở hai mắt mở lớn, tại trong đầu còn tiếp nhận nổi màn kia.

      "Đó là Vương phi mới cưới của ngươi a, xem ra sau này vì đôi mắt của mình, ta nên ít đến phủ đệ của ngươi hơn." Hạo nhàng xoa xoa cặp mắt, tiêu trừ hình ảnh kinh khủng vừa nãy.

      Mà Thiên Thiên, sau khi về đến trong sương phòng, có cách nào nhịn được cười lớn lên, nhớ tới phản ứng của hai người kia lúc nãy, hiệu quả là quá tốt.

      "Ha ha ha. . . . . ." Ôm bụng bắt đầu cười lớn, "Bụng của ta. . . . . . Ha ha ha. . . . . . Vừa nghĩ tới mặt hai người đàn ông bị dọa sợ lúc nãy. . . . . . Ha ha. . . . . . là buồn cười quá. . . . . . Ha ha. . . . . ." Thiên Thiên nằm ở giường cười lớn, rất có hình tượng.

      Tinh nhi vẫn luôn theo tiểu thư nhà mình đứng bên, liền đen mặt, nàng còn tưởng rằng tiểu thư muốn dùng hình dáng hấp dẫn Vương Gia để được sủng ái, vậy mà hôm nay tiểu thư lại hoàn toàn ngược lại.

      Nhưng mà, mới vừa rồi tiểu thư giống như trở về là tiểu thư trước kia, nhát gan mềm yếu.

      "Tiểu thư. . . . . ."

      "Tinh nhi, chẳng lẽ ngươi cảm thấy là cười chưa ? Ha ha. . . . . ."

      lúc sau

      Rốt cuộc ngưng cười to, Thiên Thiên bắt đầu tẩy lớp trang điểm mặt.

      "Tiểu thư, tại sao người lại vẽ mặt thành như vậy?" Tinh nhi hiểu được, hỏi.

      "Tinh nhi, ngươi cảm thấy trang điểm như vậy rất tốt sao? Ta cũng chỉ là trang điểm dày thêm chút, phấn hồng thêm chút, lông mày lớn hơn chút, vẽ môi đẹp đẽ hơn chút, còn nữa ngươi cảm thấy màn mới vừa rồi cũng rất kinh điển sao?" Chỉ cần vừa nghĩ tới màn kia đáy mắt Thiên Thiên đều là nụ cười.

      " sao?" Bôi dày gần bằng mười lớp giấy, phấn đỏ giống như mông khỉ, lông mày thô giống như hai ngón tay ở chung chỗ, còn nữa, về môi? Tại sao lại muốn hồng lòe loẹt như thế đây?

      Tinh nhi hoài nghi liếc nhìn tiểu thư khoe khoang.

      ra Thiên Thiên lấy khuôn mặt trang điểm của Trinh Tử ở đại làm chuẩn để vẽ , cho nên bọn Long Khải Kỳ nhìn thấy chính là người cổ đại y hệt như Trinh Tử, sao có thể bị hù được.

      Hơn nữa, Thiên Thiên khóc, làm gương mặt xuất hai vệt nước mắt rất ràng, chủ yếu nhất vẫn là Hạo cẩn thận phun ra nước trà, khiến gương mặt Trinh Tử lại tăng thêm kinh khủng rồi.

      "Tinh nhi, xem ra ta phải dạy dỗ ngươi làm nữ nhân như thế nào?"

      Rất nhanh, Tinh nhi ở bên cạnh Thiên Thiên được rèn luyện còn cổ hủ như xưa nữa, từ từ nhàng trở nên cổ quái.

      Long Khải Kỳ từ sau ngày hôm đó, cũng có gặp Thiên Thiên nữa, xem như trong phủ có người này.

      Mà Thiên Thiên cũng tiêu diêu tự tại, nàng rốt cuộc có thời gian rảnh rỗi nghiên cứu võ công của bí tịch đòi được từ Diêm Vương.

      Trải qua 3 ngày, bằng bản lĩnh đọc đến đâu nhớ đến đó của nàng cũng đủ để nhớ tất cả mấy bộ bản bí tịch này. Sau khi nhớ xong, cũng nghe lời Diêm Vương , đốt hết mấy quyển bí tịch này.

      Mới yên ổn được 3 ngày, bắt đầu xảy ra chuyện bất bình.

      "Nha đầu thối, tránh ra coi, tiện tỳ nho cũng dám cản đường của Nghi phi nương nương. Chẳng lẽ ngươi biết Nghi phi nương nương là nương nương mà Vương Gia sủng ái nhất sao? Ngươi ngứa da sao?" Ngoài cửa truyền đến lời vừa phách lối vừa ngoan độc.

      "Nô tỳ phải cho nương nương vào, mà là tiểu thư phân phó cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy. Xin nương nương thứ tội!" Tinh nhi quỳ xuống .

      "Vậy thế nào? Nếu như ta chính là muốn vào đây?"

      Nghi Lan là trắc phi của Long Khải Kỳ, cũng là thị thiếp tại được sủng ái nhất, nàng muốn nhìn xem Thượng Quan Thiên Thiên có tướng mạo gì để được Vương gia sủng ái.

      Hừ, vương phi thế nào? Sớm muộn rồi có ngày, nàng đem nàng ta từ vị trí vương phi kéo xuống.

      "Nương nương, tiểu thư . . . . . ." Tinh nhi còn chưa hết liền bị nha hoàn thân cận bên cạnh Nghi phi, Tiểu Mộng, tát cái.

      "Chát" tiếng, năm đầu ngón tay lên ràng mặt Tinh nhi.

      Lại dám khi dễ người của ta, các ngươi cứ chờ xem. Ở trong phòng, trong mắt Thiên Thiên thoáng qua vẻ lệ khí cùng ý cười lạnh lẽo, vừa đúng lúc mình muốn tìm con chuột trắng .

      "Ken két" tiếng, cửa phòng đóng chặt được mở ra, từ bên trong, nữ tử mặc hồng y bước ra, mái tóc thẳng sau lưng thả xuống, lúc này, cơn gió lạnh như ở cõi bay vù vù thẳng vào lòng bàn chân mỗi người, nhóm người Nghi Lan chợt lạnh run.

      Trong lúc đó, bóng dáng màu hồng nhanh chóng di chuyển qua lại giữa Nghi Lan cùng Tiểu Mộng, bên tai hai người còn truyền đến hơi thở lạnh buốt, mà cái bóng dáng màu hồng kia cũng nhanh chóng biến mất thấy.

      "Nương nương, vừa rồi có phải hay là . . . . . . Quỷ?" Tiểu Mộng ôm thân thể vẫn còn phát run, sợ hãi .

      "Ngươi là Nghi phi?" Thiên Thiên xuất lần thứ hai, là thời điểm ở trước mặt Nghi Lan, nàng còn mặc hồng y, mà chỉ mặc lớp y phục màu trắng, mặt còn là dung mạo của Trinh Tử trước kia.

      "A. . . . . ." Tiểu Mộng kêu thảm thiết, hôn mê bất tỉnh.

      Mà từ đầu tới cuối, Nghi Lan cũng thể bình tĩnh đứng ở chỗ.

      "Tiểu thư, người lại bắt đầu làm quái." Tinh nhi nhìn hai người mới vừa rồi còn hung ác, lúc này choáng váng sửng sốt , khẽ cười.

      "Tinh nhi, ngươi đòi lại cái tát lúc nãy !" Lạnh lùng liếc mắt nhìn hai người kia, kịch hay vẫn còn ở phía sau mà?
      Last edited by a moderator: 28/5/15

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 6: Ác chỉnh (3)

      Rất nhanh, trong vương phủ liền truyền ra rằng dung mạo của vương phi rất xấu xí, hơn nữa trong viện của vương phi còn có ma quỷ lộng hành.

      Từ đó về sau, còn người nào dám đến gần Tâm Thấm viên (nơi ở của Thượng Quan Thiên Thiên) nữa, đây cũng chính là kết quả mà Thiên Thiên mong muốn.

      "Tiểu thư, tốt, . . . . . . tối hôm qua, nha hoàn Tiểu Mộng bên cạnh Nghi phi nương nương ly kỳ chết rồi, hơn nữa nghe trạng thái tử vong rất thảm, Tiểu Mộng toàn thân cao thấp. . . . . . nghe mặt còn." Tinh nhi chạy chậm trở lại Tâm Thấm viên vừa thở hổn hển vừa , tim nhịn được cũng run lên.

      " sao?" Cứ như vậy chết rồi, haizz, nhanh như vậy chết rồi, muốn trách chỉ có thể trách mình nắm hiệu quả của dược liệu trong tay, khi nào có thời gian phải nghiên cứu mới được.

      Ban đầu, nàng chỉ muốn cho toàn thân nha hoàn đó ngứa vô cùng, ngờ liều lượng hơi hơi nhiều chút, đáng tiếc cho chuột trắng này, trong lòng Thiên Thiên tự trách.

      "Đúng vậy! Nghe Vương gia mời thái y tới, nhưng thái y cũng có cách nào tra ra nguyên nhân cái chết. Vì vậy mọi người ở đây đều suy đoán là. . . . . . là do quỷ làm." Lúc đến quỷ thanh của Tinh nhi như tiếng muỗi kêu, xung quanh hai mắt lóe ra.

      "Ý bọn họ là do ta hại chết chứ sao! ." Thiên Thiên giận quá hóa cười.

      "Tiểu thư. . . . . ."

      "Còn có cái gì nương nương đâu? Nàng như thế nào?" Nhân vật quan trọng còn chưa gặp chuyện may, ngược lại nhân vật bé lại gặp chuyện may trước. Xem ra phải tăng thêm hiệu lực mới được.

      "Cho đến bây giờ, bộ dạng Nghi phi nương nương vẫn rất si ngốc, đại phu khắp thành, còn có thái y trong cung cũng tìm được biện pháp chữa trị, đều có cách nào chữa trị cho Nghi phi nương nương." Tinh nhi thực biết ngày đó xảy ra chuyện gì, chỉ biết vào ngày đó, khi tiểu thư từ trong nhà ra ngoài, thấy Tiểu Mộng bị dọa ngất , còn Nghi phi nương nương im lặng, sững sờ ở bên cạnh.

      Sau đó, nàng cũng có hỏi tiểu thư, nhưng tiểu thư đều khẽ cười cho qua, muốn cho nàng biết rốt cuộc ngày đó xảy ra chuyện gì. mặt Thiên Thiên thoáng qua nụ cười hả hê, việc này đúng là khiến cho nàng thất vọng, nếu nàng hoài nghi mấy quyển bí tịch mà Diêm Vương cho nàng có vấn đề.

      ra Thiên Thiên đòi ba bản bí tịch từ Diêm Vương, quyển y dược, chủ yếu là dùng độc; quyển khinh công, võ công có thể khôngl cao thâm, nhưng khinh công nhất định phải là kiệt xuất trong thiên hạ; quyển bí tịch võ công đủ để nàng bảo vệ được tính mạng.

      Những thứ này là gì đối với Thiên Thiên cả, nhưng đối với Diêm Vương đây chính là bảo vật tinh túy mà mất mấy trăm năm mới tìm được.

      Đặc biệt đối với võ công này, Thiên Thiên chỉ cho rằng nó dùng để bảo vệ tính mạng, ngờ nó lại chính là võ công thất truyền từ lâu mà nhân sĩ giang hồ khắp thiên hạ đều ao ước được sở hữu.

      “Tinh Nhi, chúng ta dạo trong phủ chút ! Cả ngày cứ ở chỗ này buồn bực cũng buồn chết.” Tâm tình tốt nên nàng muốn hóng gió chút, hình như nàng còn chưa ngắm hết vương phủ này mà?

      “Tiểu thư, muốn sao?” tại sau viện đều lưu truyền tiểu thư là quái, trừ dung mạo xấu xí bên ngoài, còn có độc tố hại người.

      Gặp phải tình huống này, nhiều người chọn cách ở trong nhà ra ngoài, còn tiểu thư nhà nàng lại.....

      Nhưng mà, nàng quên rằng tiểu thư của nàng là người hề bình thường, có suy nghĩ mà người thường có thể hiểu, phải người thường có khả năng làm được.

      “Đương nhiên.”

      “Tiểu thư định với dung mạo thế này sao?” Tinh Nhi nhìn thoáng qua tiểu thư từ xuống dưới, nàng vẫn thích dung mạo tiểu thư lúc son phấn hơn, nhớ tới hình dáng tiểu thư khi trang điểm lần trước, cả người Tinh Nhi lạnh run.

      , mặc dù thể quá lố như lần trước, nhưng ít nhất cũng phải trang điểm lại, nếu chẳng phải là toàn bộ công sức bỏ ra đều mất hết sao?” Thiên Thiên lại bắt đầu làm loạn ở gương mặt, nàng vẫn còn đau lòng cho khuôn mặt nhắn này, đáng thương cho khuôn mặt nhắn nha.

      “Vương gia, thiếp nghe Nghi phi tỷ tỷ bị bộ dạng của Vương phi dọa sợ, đến nay Nghi phi tỷ tỷ còn chưa tỉnh táo lại. Bộ dạng của vị Vương phi kia có phải là vô cùng xấu xí hay ?” Giờ phút này, nữ tử xinh đẹp ngồi đùi Long Khải Kỳ, lời quyến rũ lại thêm mấy phần yếu ớt.

      Long Khải Kỳ nhớ tới gương mặt đó, cả người chỉ có căng thẳng, thân thể còn tản ra khí lạnh.

      “Nô tỳ đáng chết, nên những thứ này. Để nô tỳ làm cho Vương gia hết giận.” Người ngu cũng biết, nếu như nàng tiếp, Vương gia nhất định gặp mặt nàng nữa.

      Nữ tử xinh đẹp trêu chọc người Long Khải Kỳ.

      Long Khải Kỳ tự nhiên kháng cự, đem xuân của các hoa khôi đều là những nữ tử tuyệt sắc khó gặp, bất luận là về tài hoa hay về dung mạo, đều đủ để khiến nam tử cam tâm phục dưới váy.

      Mà bên kia

      “Tinh Nhi, kéo căng da ra, nếu gương mặt nhắn tinh khiết này xuất nếp nhăn, sớm thành bà già mất.” Thiên Thiên trêu cười , đôi tay thỉnh thoảng còn bấm lên gương mặt nhắn.

      “Tiểu thư, người phải chỉ trang điểm chút sao? Như thế nào lại giống hệt lần trước.” ra Thiên Thiên còn vẽ lại mặt Trinh Tử, trách được mặt của Tinh Nhi lại căng thẳng như thế.

      “Ngươi thấy còn thiếu điểm sao?” Nàng trang điểm đỡ dày hơn, đánh phấn ít hơn, lông mày cũng mảnh hơn nhiều, chủ yếu là màu sắc môi cũng rực rỡ như lần trước.

      Thành , đều do những người này biết thưởng thức, đây là nàng vẽ gương mặt thịnh hành nhất Đường triều, chỉ là ở mỗi chỗ, nàng tô dày hơn rất nhiều, nên mới biến thành gương mặt như bây giờ.

      “Đúng là thiếu chút.” Ba giọt mồ hôi lưu lại, dọc theo con đường này, dọa chạy biết bao nhiêu người đây!

      Tinh Nhi im lặng triệt để, nàng phát tiểu thư cũng có mặt chỉnh người như vậy. Chỉnh người ta chết mà phải đền mạng.

      “Tiểu thư, nếu chúng ta về phía trước , hoặc là người xem, cảnh sắc nơi này rất xinh đẹp, bằng chúng ta thưởng thức phong cảnh ở chỗ này chút được ?” Tinh Nhi nhìn thấy tình cảnh phía sau cách đó xa, gương mặt nhịn được đỏ ửng.

      Bởi vì Thiên Thiên đứng đối mặt với Tinh Nhi, nên biết vì sao Tinh Nhi đột nhiên xấu hổ? cũng biết vì sao Tinh Nhi phải như vậy? Nhưng rất nhanh, nàng liền biết.

      Nghe tiếng thở dốc này làm tai người ta đỏ, hơn nữa nàng còn là người đại, đương nhiên biết thanh này đại biểu cho điều gì, cần nhìn cũng biết phía sau, cách đó xa trình diễn màn cảnh nóng.

      “Tại sao phải lối khác? Nếu lựa chọn trình diễn ở nơi này chính là muốn cho người khác xem rồi, huống chi.....” trong đầu Thiên Thiên xuất kế hoạch, Long Khải Kỳ, ngươi cũng nên cẩn thận.

      Ha ha.......... trong lòng người nào đó cười gian.
      Last edited by a moderator: 26/5/15

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 7: Ác chỉnh (4)

      Long Khải Kỳ sớm cảm nhận được hơi thở của Thiên Thiên ở gần đây, ngờ là nữ tử này chẳng những đường vòng, mà lại trực tiếp tới phía .

      Nữ nhân xấu xí này lại muốn làm gì?

      nhìn thấy Xuân Cung đồ sống diễn ra ngay trước mắt mình sao.

      "Thần thiếp. . . . . . Tham kiến Vương gia. . . . . ." Thiên Thiên khúm núm .

      Nghe được thanh, nữ tử xinh đẹp người Long Khải Kỳ cũng xấu hổ, lại càng phơi bày thêm thân thể quyến rũ của mình.

      "Vương. . . . . . Vương gia, thần thiếp ngu muội. . . . . . ngu muội, cả gan hỏi câu, Vương gia cùng vị muội muội này. . . . . . là làm gì? biết thiếp thân có được gia nhập ?" mặt Thiên Thiên thể vẻ ngu ngốc, chuyện vẫn có chút sợ hãi.

      Từ đầu đến giờ, Long Khải Kỳ vẫn nhắm hai mắt lại, có nhìn Thiên Thiên lần, bởi vì muốn thấy gương mặt xấu xí lần nữa.

      Chỉ là, người tản ra tức giận cùng khí lạnh khiến xinh đẹp người cũng tức giận quay đầu lại, nàng muốn nhìn xem nữ nhân biết điều tới đây là ai ? quay đầu mới may, vừa quay đầu lại liền bị hù chết.

      "A. . . . . ." Nhìn thấy gương mặt vừa trắng vừa đỏ, thế này cũng quá kinh khủng rồi, nếu như bây giờ phải là ban ngày, nàng cho rằng đây là Quỷ hồn.

      Nữ tử xinh đẹp bị dọa sợ nên thân thể mềm nhũn, ngã từ người Long Khải Kỳ xuống đất.

      "Ai da~, ban ngày trời lạnh, thân thể muội muội trần truồng ngồi dưới đất dễ bị cảm, để tỷ tỷ giúp muội mặc quần áo." Thiên Thiên nhặt quần áo bị ném mặt đất lên, về phía nữ tử diễm.

      Chân trước của Thiên Thiên vừa mới bước lên bậc thang ở đình nghỉ mát, tay cầm quần áo của nữ tử xinh đẹp, nhưng trong nháy mắt, Thiên Thiên cảm thấy chân bị trượt, cả người đứng vững, thân thể cẩn thận té nhào về phía trước.

      Hóa ra, khi Thiên Thiên vừa định bước cái chân còn lại ra, mới phát dưới chân cẩn thận giẫm lên vạt áo, chân vừa trượt, thân thể cũng nghiêng về phía trước.

      Vì để cho mình té vào sàn nhà cứng rắn, đôi tay Thiên Thiên quơ lung tung tìm cái trụ ổn định để chống đỡ thân thể của mình, cuối cùng nàng vẫn bắt được. Chỉ là......

      “Tiểu thư....” Tinh Nhi lo lắng nên la lên.

      Ah, tại sao có đau đớn như trong tưởng tượng đây?

      ra trụ chống đỡ mà Thiên Thiên bắt được lại là bắp đùi của Long Khải Kỳ, hơn nửa người Thiên Thiên nằm đùi Long Khải Kỳ, mà trong đó có tay lại bắt được.....

      Tay kia vô ý thức dùng sức gãi gãi, “Ah, đây là cái gì? Hình như có chút thô sáp, cũng phải dài lắm? Cây cột sao?”

      Mặt Thiên Thiên đơn thuần nhìn cái mà tay mình nắm, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Long Khải Kỳ.

      xinh đẹp hung hăng nhìn Thiên Thiên nằm ở người Long Khải Kỳ, ra đây chính là Vương phi xấu xí.

      Mà Tinh Nhi mặt lo lắng đứng ở bên, nàng lo lắng tiểu thư bị Vương gia trách phạt.

      ra, trong khi quơ lung tung, tay của Thiên Thiên bắt được hạ thân của Long Khải Kỳ ở trạng thái cương lên.

      Hai mắt Long Khải Kỳ vẫn nhắm chặt cũng thể mở ra, nhìn chằm chằm gương mặt đó, gương mặt tức giận nổi đầy vạch đen , “Cút”.

      “Vương gia, nơi này vẫn luôn như vậy sao?” Thiên Thiên giống như có nghe được thanh tức giận này, tiếp tục tò mò hỏi tiếp.

      “Cút.” Long Khải Kỳ tức giận còn thêm mấy phần lãnh khí, lượng cũng cao hơn mấy phần.

      Hẳn là bị tức giận của Long Khải Kỳ dọa sợ, thân thể Thiên Thiên bắt đầu run lên, lực đạo tay tự chủ được cũng lớn hơn.

      “Bỏ tay ngươi ra.” Long Khải Kỳ cảm nhận được đau đớn quát lên, nữ nhân này tuyệt đối là cố ý.

      “Dạ..... Thiếp thân.... Vương gia.....” Thiên Thiên khiếp đảm nên năng lung tung, biết là muốn gì.

      Thiên Thiên bị dọa, thân thể cũng bắt đầu run lên, hai chân cũng mềm nhũn .

      Thiên Thiên đùi Long Khải Kỳ đứng thẳng dậy, nhưng bởi vì hai chân mềm yếu vô lực, thân thể nàng lại ngã về phía Long Khải Kỳ lần nữa. Chuyện vừa mới xảy ra lại lặp lại.

      Tay Thiên Thiên lại nắm chặt nơi nên nắm, hơn nữa lần này, sức lực cũng lớn hơn lần trước.

      biết là Thiên Thiên cố ý hay là...., lúc Thiên Thiên ngã về phía Long Khải Kỳ hai chân còn cẩn thận, nặng nền đạp chân của Long Khải Kỳ cái.

      Chỉ nghe thấy Long Khải Kỳ buồn bực nghẹn tiếng.

      Trong mắt Long Khải Kỳ toàn là lửa giận, cắn răng nghiến lợi từng chữ từng chữ, lạnh nhạt ” Thượng..... Quan.... Thiên..... Thiên, lấy tay của ngươi ra.”

      Đợi tay Thiên Thiên buông ra xong, cổ áo bị Long Khải Kỳ nắm lấy, thân thể cũng bị xách lên.

      Vung bàn tay, thân thể Thiên Thiên liền bị ném ra bên ngoài đình.

      nên để cho Bổn vương gặp lại ngươi, nếu phải chỉ là ném như vậy.” Hai mắt Long Khải Kỳ toát ra lửa giận, thân thể còn tản ra khí lạnh, lạnh lùng nhìn Thượng Quan Thiên Thiên bị ném mặt đất.

      “Nô tỳ Vận nhi cầu Vương gia tha cho tiểu thư, tiểu thư phải cố ý.” Tinh Nhi vội vàng quỳ xuống dập đầu, khóc.

      Sửa sang lại quần áo, Long Khải Kỳ vẩy tay hừ lạnh rời .

      Mà nữ tử xinh đẹp căm hận nhìn Thiên Thiên từ đầu đến giờ, lạnh lùng trợn mắt nhìn Thiên Thiên đất cái, trước khi rời trong mắt thoáng qua chút lệ khí.

      Người nào dám phá hư chuyện tốt của nàng, chỉ có kết quả..... Chết.

      Sau khi khôi phục lại bình tĩnh, “tiểu thư ....” Tinh Nhi chạy tới trước đỡ Thiên Thiên.

      “Tinh Nhi, yên tâm, ta sao,” Vón là nằm mặt đất, Thiên Thiên đột nhiên đứng dậy phủi bụi người, khẽ cười .

      “tiểu thư, người có việc gì sao?” Tinh Nhi có chút hoài nghi nhìn tiểu thư cười.

      Nàng có thể hoài nghi sao? tiểu thư bị Vương gia làm ngã xuống mặt đất lạnh lẽo, hơn nữa đường này toàn là cục , tiểu thư sao lại có việc gì chứ?

      Sau khi nàng kiểm tra toàn bộ xong, người Thiên Thiên đúng là tý vết thương.

      nhảm, có việc gì mà? Được rồi, tiếp tục dạo.” Lúc thân thể nàng gần chạm tới đất nàng dùng chút nội lực làm giảm vận tốc lại, có thể giúp cho nàng bị thương.

      Chỉ cần nghĩ tới sắc mặt mới vừa rồi của nam tử kia là buốn cười quá.

      Nhưng mà, nàng muốn rửa tay sạch mới được, rửa sạch dơ bẩn đó.

      Về sau, chắc nam tử kia cũng dám cùng nữ nhân trình diễn kích tình ở trước mặt Thiên Thiên nữa! Ha ha ha......
      Last edited by a moderator: 28/5/15

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 8: Ký kết

      "Tiểu thư, chúng ta phải leo từ chỗ này ra sao?" Tinh nhi nhìn tường rào cao trước mắt, nghi ngờ hỏi.

      "Nếu thế nào?" tại, bọn họ mặc trang phục nam tử, ra ngoài từ chỗ này chẳng lẽ muốn ra ngoài từ cửa chính chắc!

      "Nhưng chúng ta leo qua bằng cách nào? Nàng biết tiểu thư băn khoăn điều gì, nhưng tường rào này. . . . . . Cho dù nàng và tiểu thư xếp La Hán (đứng chồng lên nhau) cũng chưa chắc có thể leo qua!

      Tinh nhi vừa xong, hai người đến được phía bên kia tường rào.

      "Oa, tiểu thư, người học võ công khi nào vậy?" Tinh nhi lại kinh ngạc thêm lần nữa, tiểu thư tại cho nàng quá nhiều ngạc nhiên.

      " thôi! Ngươi rất thích thức ăn ngon ở Túy Hương lâu, phải sao? Lần này, mục đích của chúng ta là Túy Hương lâu mà ngươi mong nhớ ngày đêm ." Thiên Thiên im lặng lắc đầu cái rồi về phía trước, phản ứng của nha đầu này là quá chậm, "Chỉ là ngươi nên vứt bỏ vật trong tay ngươi a, nếu ngươi đừng nghĩ được ăn cơm trưa miễn phí ở Túy Hương lâu."

      "Tinh nhi nhất định bảo vệ nó tốt." Tinh nhi lập tức cầm quyển sách trong tay ôm chặt vào trong ngực, chạy chậm theo bước chân của Thiên Thiên.

      Thiên Thiên cùng Tinh nhi vừa mới bước vào Túy Hương lâu, thấy vẫn là tiểu nhị lần trước ra đón, "Công tử mời tới bên này."

      Ban đầu còn tưởng rằng mình đến sớm, ngờ đến trước.

      "Thế nào? Ta đến đúng l

      úc chứ!" Thiên Thiên vào nhà liền thấy nam tử lần trước ngồi ở đó, giống như chờ lâu rồi. "Rất đúng giờ. biết ngươi có thể làm ta vui mừng như thế nào! Đồng bạn tương lai của ta!" Mặt nam tử mong đợi, cười nhìn Thiên Thiên.

      " để cho ngươi thất vọng. Đây là kế hoạch thay đổi cả Túy Hương lâu của ta! Cho chút ý kiến !" Đối với kế hoạch này, nàng có lòng tin 100%, trong mắt tràn đầy tự tin.

      Nam tử nhìn kỹ sách kế hoạch vừa nhận lấy, nhìn tự tin trong mắt nàng, lại nhìn sách kế hoạch tay, rốt cuộc cũng biết tự tin của nàng từ đâu mà có rồi.

      "Được, từ bây giờ, ngươi chính là đồng bạn hợp tác Túy Hương lâu của ta." Nam tử cười .

      "Nếu xác định quan hệ hợp tác giữa chúng ta, vậy bây giờ chính là thời điểm ký hiệp nghị, đơn hiệp nghị này do mỗi người giữ phần." Thiên Thiên cười khẽ, rồi sau đó nhận lấy đơn hiệp nghị mà Tinh nhi đưa ra.

      "Đơn hiệp nghị?" Nam tử sững sờ trong chốc lát, nhưng rất nhanh khôi phục bình thường, thực nàng nghĩ rất chu đáo.

      "Đúng, nếu chúng ta là đồng bạn hợp tác, vậy về phương diện lợi nhuận phải phân chia tốt. Ta để cho ngươi chịu thiệt hại, ngươi sáu ta bốn, mà trong quan hệ hợp tác, nếu như có bên rút lui, phải bồi thường mười vạn lượng hoàng kim cho bên kia.

      Cụ thể những vấn đề khác ngươi có thể xem hiệp nghị, nếu như ngươi cảm thấy có vấn đề, ngươi hãy ký tên của mình ở phía dưới bên trái." Thiên Thiên nhanh chậm xong, mặt cũng rất bình tĩnh, có bất kỳ hành động.

      Mà Tinh nhi ở sau lưng sớm bị mười vạn lượng hoàng kim dọa há to miệng, đủ để nhét quả trứng gà vào.

      Lúc mới bắt đầu, nam tử quả ngờ nàng nghĩ chu đáo như thế, nội dung hiệp nghị này cũng viết rất ràng, như vậy có thể chắc chắn lợi ích của song phương được bảo vệ.

      Nam tử rất sảng khoái, ký tên của mình xuống, cũng nhìn ký tên bên phải, nho nhã lại thêm mấy phần khí phách.

      Thượng Quan Thiên Thiên? Nam tử ngẩng đầu nhìn về phía Thiên Thiên, ngờ nàng viết tên của mình, dù sao bây giờ nàng mặc trang phục nam tử.

      "Rất kinh ngạc sao? Đây chính là thành tín của ta, tin rằng ngay lần đầu gặp mặt, ngươi phát thân phận của ta là nữ tử rồi!"

      mình lăn lộn thương trường nhiều năm, nếu như ngay cả chút kỹ xảo của nàng cũng nhìn ra, vậy làm nàng thất vọng rồi, nàng cũng tìm làm đồng bạn hợp tác của mình.

      "Mộ Dung Hàn? Tên này rất dễ nghe, chỉ là hi vọng ngươi cần rét lạnh giống như tên ngươi là được." Thiên Thiên nhìn tên vừa được ký, khẽ cười .

      "Thượng Quan Thiên Thiên? tứ nữ nhi của Hữu Tể tướng Tây Lũng quốc, tân hôn Vương phi của Kỳ vương gia."

      " ngờ ngươi cũng rất hiểu bối cảnh của ta, nhưng ngươi nên nhớ tờ giấy lần trước ta đưa cho ngươi chứ!" Ở trong mắt mọi người, Thượng Quan Thiên Thiên là tiểu nhân vật rất tầm thường, thậm chí có số người còn biết Thượng Quan Thiên Thiên là ai

      ! Trực giác cho nàng biết, Mộ Dung Hàn điều tra nàng.

      "Dùng người nên nghi ngờ người, nghi người dùng người, huống chi chúng ta còn là đồng bạn hợp tác!" Mộ Dung Hàn ra từng chữ được viết tờ giấy ngày hôm đó.

      "Chỉ là, chuyện tứ nữ nhi của Hữu Tể tướng gả cho Kỳ vương gia, được công bố toàn thiên hạ, thân là người làm ăn sao lại biết việc lớn như thế được?" Mộ Dung Hàn tiếp tục .

      "Mặc kệ ngươi biết được từ đâu, nhưng thân là đồng bạn hợp tác, phải tin tưởng đối phương, như vậy mới có thể giữ vững quan hệ hợp tác tốt đẹp." Mặt khác, xem ra, rất đúng, chỉ là nàng có loại cảm giác, Mộ Dung Hàn này tuyệt đối chỉ là người làm ăn thôi.

      "Ý định của ta là từ ngày mai bắt đầu sửa sang lại Túy Hương lâu, trong thời gian ba ngày, chắc chắn có thể cho người thấy Túy Hương lâu như ý muốn của ngươi." Mộ Dung Hàn nhàn nhạt qua.

      "Được, chuyện phương diện làm ăn chúng ta xong, vậy ngươi có nguyện ý dẫn ta dạo ở trong thành này chút được hay ? Coi như là bồi dưỡng tình cảm giữa bằng hữu !" Xong người, tại nàng vẫn tiếp tục xem xét người nào khác có biện pháp kiếm tiền.

      Bởi vì, nếu như nàng náo loạn ở vương phủ thêm nữa, tin rằng rất nhanh, nàng có thể rời vương phủ rồi.

      Cái gì? Mộ Dung Hàn nhất thời còn chưa phản ứng kịp, mặc dù nữ nhân trước mắt vẫn luôn duy trì mỉm cười, nhưng ánh mắt lão luyện cho biết, nữ nhân này là nhân vật thể xem thường, nhưng giờ lại. . . . . .

      Làm sao lại biến đổi như thế, ánh mắt lão luyện còn nữa, khí chất bức người tản ra cũng còn nữa, thay vào đó là ánh mắt thuần khiết, còn có chút nghịch ngợm.

      "Thế nào có phải ngươi muốn? muốn thôi, cũng phải là có người muốn." Nam nhân này có phải quá nghiêm túc hay , phương diện làm ăn được, chứ về mặt sinh hoạt cần.

      ", ta đồng ý." Mộ Dung Hàn nhìn chăm chú từng biến hóa vẻ mặt của Thiên Thiên.

      "Được, Tinh nhi, ngươi cũng nên ăn quá no." Thiên Thiên nhìn Tinh nhi ở bên cạnh hưởng dụng thức ăn ngon, có điều ngụ ý .

      Tinh nhi ngẩng đầu, khó hiểu nhìn Thiên Thiên, chỉ là nàng có cách nào chống đỡ được hấp dẫn của thức ăn ngon trước mắt, cái bụng no rồi, lúc sau nàng mới bắt đầu hối hận tại sao mình nghe lời tiểu thư bảo.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 9: Bị đuổi theo

      "Mộ Dung Hàn, thành , ngươi biết Nguyệt Công Tử trong truyền thuyết, đúng ?" biết bằng cách nào, Thiên Thiên lấy ra cây quạt, nhàng lay động cây quạt, rất tự nhiên.

      đường, bọn nữ tử mặt hồng tim đập nhìn ba người này , đặc biệt là khuôn mặt trơn bóng trắng nõn, người mặc ngoại bào màu xanh nhạt, đôi mắt to, con ngươi đen nhánh, toát ra ánh sáng mê người, đôi môi tuyệt mỹ, khí chất cao quý và ưu nhã, mê hoặc sâu bọn nữ tử đơn thuần.

      người khác cũng kém, người mặc bộ đồ đen, vóc dáng cao lớn, ngũ quan tuấn tú, vừa đẹp trai lại vừa tản ra khí lạnh! Tản ra khí lạnh này làm cho người ta dám đến gần.

      Nhưng mà vẫn khiến đông đảo nữ tử thích, nhìn chút tư thế loay hoay của đám nữ nhân đó là biết.

      Còn về Tinh nhi? Cũng đừng xem thường, sau khi Tinh nhi thay nam trang, mặc dù có tuấn nhã như Thiên Thiên, nhưng cũng tính là trội hơn những nam tử khác, đương nhiên cũng có số thiếu nữ hâm mộ.

      Mặt Mộ Dung Hàn lờ mờ nhìn Thiên Thiên, chuyện này. . . . . .

      "Nếu làm thế nào mà vừa mở miệng ngươi ta là giả mạo? Trừ phi ngươi biết Nguyệt Công Tử chân chính?" Thiên Thiên nghiêm chỉnh.

      Theo như lời đồn, Nguyệt Công Tử phong hoa tuyệt đại, là người tuấn tú, hơn nữa nghe , còn nổi tiếng thiên hạ, người như vậy chắc hẳn đơn giản, chừng có thể giúp mình kiếm tiền.

      Mộ Dung Hàn , bất quá trong lòng từ từ quan sát nữ tử này.

      chỉ có thông tuệ, người còn lộ ra loại cường thế, loại này cường thế tuyệt đối có khả năng xuất người của nữ nhân.

      Nếu như là kẻ địch, cần phải phá hủy.

      "Thôi, dù sao tại chúng ta là đồng bạn hợp tác, về sau vẫn còn có nhiều cơ hội." Thiên Thiên sao cả , người nam tử này lộ ra nguy hiểm, nhưng nàng cũng phải là người gặp nguy hiểm liền lùi bước.

      Dọc theo đường , Thiên Thiên ăn thức ăn ở những quán , ngờ ở cổ đại này, đồ ăn vặt cũng ngon như vậy.

      Xoay người nhìn về phía sau, Tinh nhi chậm rãi, hai tay cầm đồ ăn vặt, mặt khỏi lộ ra vẻ mỉm cười. Nha đầu này. . . . . .

      "Tinh nhi, cẩn thận bụng của ngươi bị căng bể đó."

      "Tiểu thư. . . . . . Những thứ này ăn rất ngon đó. . . . . ." Tinh nhi vừa nhồi nhét thức ăn vào miệng vừa .

      "A. . . . . . Nương tử, tha mạng! Lần sau, ta cũng dám nữa. Ta biết sai lầm rồi, cũng dám nữa!" Tiếng khóc cầu xin tha thứ dẫn tới chú ý của Thiên Thiên.

      ra chủ yếu vẫn là do câu kia, ở nơi này là thế đạo nam tôn, vậy mà vẫn có chuyện nam nhân cầu xin nữ nhân tha thứ, hơn nữa đây còn là nơi công cộng đấy!

      "Lần sau? Ngươi còn muốn có lần sau, lần này lão nương đánh gãy chân chó của ngươi, xem về sau ngươi ra ngoài phong lưu."

      Thiên Thiên tiến lên trước nhìn, oa, nương tử này mập quá!

      Đoán chừng cũng nặng cỡ hai trăm cân, chỉ sợ còn nặng hơn, mặt toàn là thịt, nhưng vẫn có thể thấy mặt mũi khá là đẹp đẽ .

      Mà nam tử gầy như que củi, người như vậy… quả có thể bị trận gió thổi bay mất, lúc này, bị nương tử mập lôi chân kéo về phía trước.

      Cảnh tượng như vậy tự nhiên dẫn mọi người đến xem.

      Nữ nhân béo này thỉnh thoảng còn chửi, "Nam nhân chết tiệt, cư nhiên dám dùng hết tiền của lão nương để tới Xuân Tiêu các mua vui, tiền của Hoa lão nương quan trọng, lại còn dám lừa gạt lão nương, ngứa da hử?"

      "Nương tử, ta biết sai rồi, ngươi tha cho ta mà! Nơi này quá nhiều người, có lời gì về nhà rồi chúng ta có được hay ?" Nam tử gầy nhìn mọi người vây xem, sau đó cũng dám hô lớn tiếng, giọng .

      " tại, ngươi hiểu sai rồi sao, hôm nay lão nương giáo huấn ngươi tốt." Nữ nhân mập mạp vừa xong, tay liền cầm roi quất nam tử.

      "A. . . . . ." Tiếng kêu khổ sở thảm thiết vang lên.

      "Nam nhân tam thê tứ thiếp là bình thường chuyện, huống chi chỉ là tầm hoa vấn liễu, đại nương, ngươi ra tay nặng quá rồi." Người vây xem nhìn nổi, lên tiếng , dĩ nhiên đây là nam tử.

      "Đúng vậy nha, nữ nhân nên xem tướng công là trời, người vợ này cư nhiên dám quất tướng công của mình giữa ban ngày ban mặt, nên đưa nha môn." đạo thanh khác phụ họa.

      Liên tiếp, có nhiều người chỉ trích nữ nhân béo, nhưng hình như nữ nhân béo cũng bị những thứ này ảnh hưởng, tiếp tục kéo nam tử gầy này .

      "Công tử, nữ nhân kia cũng tàn nhẫn quá ! Vô luận thế nào, người nam nhân kia cũng là tướng công của nàng, lại dám quất tướng công của mình như thế, tướng công đó là đáng thương." Tinh nhi đồng tình qua.

      "Tinh nhi, đây là ngươi hiểu. Có đôi khi, vì bảo vệ tình của mình chuyện gì nữ nhân cũng làm được, nếu như đổi là ta, nghĩ lại nam tử kia nhất định bị thảm hại hơn." Thiên Thiên nhàn nhạt ra.

      Thiên Thiên nghĩ đến hai người phản bội chính mình, trong lòng thoáng qua ý lạnh.

      Đột nhiên, nữ tử mập xoay người nhìn về phía Thiên Thiên ở cách đó xa, hai mắt tỏa sáng.

      Lại đột nhiên, nàng kia chạy như bay tới chỗ Thiên Thiên, mà Thiên Thiên chỉ thấy viên thịt lăn tới chỗ mình.

      "Công tử, bằng ngươi theo ta về nhà !"

      Chỉ nghe thấy viên thịt hô to giống như phát vùng đất mới.

      Thiên Thiên nhìn trái nhìn phải, chuyện này. . . . . . Hình như là với mình, khóe miệng co quắp, nữ nhân này, phải vừa rồi mới diễn màn bảo vệ tình của mình hay sao? Thế nào lại. . . . . .

      Viên thịt lăn về phía mình phải trốn, đây là suy nghĩ duy nhất của nàng.

      Lúc này, trong lòng Thiên Thiên bắt đầu cảm thấy may mắn vì mình có bản bí tịch khinh công đòi được từ Diêm Vương, nếu thân thể thanh thuần này bị làm bẩn, hơn nữa còn là. . . . . .

      Trong chớp mắt, thấy tăm hơi bóng dáng Thiên Thiên đâu, điều này làm cho ánh mắt Mộ Dung Hàn hơi ngốc trệ lúc, kinh ngạc nhìn khinh công của nàng đạt đến thành tựu cao như thế, chỉ sợ ngay cả khinh công của mình cũng đuổi kịp tốc độ này.

      Thượng Quan Thiên Thiên, rốt cuộc ngươi còn có điều gì làm người khác kinh ngạc nữa đây? Ánh mắt Mộ Dung Hàn thâm thúy chăm chú nhìn phương hướng Thiên Thiên biến mất.

      "Mộ Dung công tử, công tử nhà ta đâu?" Tinh nhi căn bản cũng biết xảy ra chuyện gì, chỉ biết nữ nhân mập đó đột nhiên chạy tới bên này, mà tiểu thư lại thấy nữa.

      "Yên tâm, đợi lát nữa, tự nhiên nàng xuất ." Mộ Dung Hàn thu hồi ánh mắt, tiếp tục về phía trước .

      Tinh nhi biết nên làm như thế nào, lúc này nàng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng lời của Mộ Dung công tử, rất nhanh tiểu thư trở lại tìm bọn .

      Ở cách đó xa, có hai người cũng nhìn thấy màn này.

      "Kỳ, sao bóng lưng vị công tử vừa nãy lại quen thuộc như thế, giống như gặp ở đâu rồi."

      "Từ lúc nào, ngươi cũng thích xem loại náo nhiệt này?"

      sai, hai người kia có người chính là Long Khải Kỳ.

      "Ai lại thích xem cuộc vui, nhưng có tuồng vui mà ta lại bỏ lỡ, nghe ngay lúc đó, cảnh tượng rất chấn động, ta hối hận tại sao ngày đó lại xuất này?" Che ngực, vẻ mặt hối hận.

      mặt Long Khải Kỳ toàn là vạch đen, còn tản ra khí lạnh.

      Nhưng có người lại biết sống chết tiếp,"Lần sau nếu như có cơ hội như vậy, ngươi nhất định phải thông báo cho ta tiếng, làm ta bỏ lỡ nữa. , có lẽ ta nên hỏi người trong cuộc khác, nàng có thể biết khi nào tái diễn, nhưng phải nhìn gương mặt kinh khủng đó. . . . . . là khó lựa chọn nha!" Nam tử làm như nhìn thấy lửa giận của Long Khải Kỳ, tiếp tục .

      "Hiên. . . . . . Viên. . . . . . Hạo" Long Khải Kỳ cắn răng nghiến lợi, lạnh nhạt từng chữ từng chữ.

      "Được rồi được rồi, là được. . . . . ." Nam tử nín cười, "Kỳ, ta còn nghe , từ đó về sau ngươi cũng giơ, là sao?" Hình như nam tử lại nghĩ tới cái gì vui, hiếu kỳ hỏi.

      "Hiên Viên Hạo" Lửa giận của Long Khải Kỳ tăng cao, trong mắt toàn là lửa giận.

      Nam tử lập tức khép chặt môi mỏng, hai tay mở ra, cái run run, bày tỏ mình thêm gì nữa.
      Last edited by a moderator: 16/6/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :