1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cực phẩm khí phi - Tiểu Đậu Bố Đinh

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 103: Chất độc phát tác
      Eitor: rubymoon2710
      Beta: Dung Cảnh


      Tiêu Diêu Sơn Trang

      "Hầu Quân Lâm, ngươi tìm được Mộ Dung Hàn chưa?" Thời gian hai ngày trôi qua, nàng vẫn nghe thấy Hầu Quân Lâm nhắc tới tin tức gì của Mộ Dung Hàn, nàng mới thể mở miệng hỏi.

      "Thiên Thiên, người của ta ở Túy Hương Lâu cũng thể tìm được , còn nữa, ở Tây Lũng Quốc cũng tìm thấy ."Qủa , người của chỉ chỉ tra được ít tư liệu về Mộ Dung Hàn, mà bản thân , cũng thể tìm được, giống như là người này bốc hơi khỏi thế gian vậy.

      " tìm thấy?"Hàn lại mất tích sao? Lần trước là như vậy, tại cũng như vậy, hay là có bí mật gì? Hình như nàng biết rất ít về , chỉ biết là lão bản của Túy Hương Lâu, những cái khác lại biết gì cả.

      Hầu Quân Lâm định thân phận của Mộ Dung Hàn đơn giản, lại nghe thấy giọng khẩn cấp của quản gia vang lên.

      "Trang chủ, Tiểu Tiểu Thư, Lão Các Chủ ngài....ngài...." Lão quản gia bởi vì trước đó chạy quá nhanh, hơi thở còn chưa kịp phục hồi lại, cho nên lúc này giọng có chút thở ra hơi.

      Thiên Thiên đột nhiên cảm thấy bất an, trong lòng giống như thiếu mất cái gì đó.

      "Ông ngoại thế nào?"Trực giác cho nàng biết ông ngoại xảy ra chuyện, nàng còn chưa kịp nghe lời của quản gia, thi triển khinh công nhanh chóng chạy đến nơi ông ngoại nghỉ ngơi.

      Mà Hầu Quân Lâm lại mang sắc mặt ngưng trọng hỏi lão quản gia thở hổn hển, trầm giọng hỏi: " chút."

      "Trang chủ, đột nhiên Lão Các chủ ngừng thở dốc, hơn nữa còn toát mồ hôi lạnh, thân thể gnừng run lên, lão nô cũng chưa từng gặp qua triệu chứng như vậy, biết rốt cuộc Lão Các chủ xảy ra chuyện gì?" Lão quản gia cuối cùng cũng điều hòa được hơi thở, nhanh chóng bẩm báo.

      Vừa dứt lời, bóng dáng của Hầu Quân Lâm biến mất khỏi tầm mắt của lão quản gia.

      Mà bên kia, Thiên Thiên đến phòng của Sở Hoan, đập vào mắt là cảnh thân thể Sở Hoan cuộn lại ở trong góc, sắc mặt trắng bệch, trán còn ngừng chảy mồ hôi, thân thể lạnh run.

      Trong lòng Thiên Thiên cả kinh, làm sao có thể như vậy chứ?Độc tố người ông ngoại phải được giải rồi sao?

      "Ông ngoại..." Thiên Thiên nhanh chóng tiến lên điểm mấy huyệt người Sở Hoan, thân thể Sở Hoan phát run cuối cùng cũng ngừng lại, lâm vào hôn mê.

      "Thiên Thiên, Lão Các chủ như thế nào?" Hầu Lâm Quân chạy đến sau lập tức đỡ Sở Hoan mê man lên giường, vẻ mặt nặng nề hỏi.

      "Tạm thời còn chưa biết, nhưng nhìn từ mạch tượng, mạch của ông ngoại rất hỗn loạn, có chút giống trúng độc, nhưng thể nào như vậy được, độc tố người ông ngoại, ràng là do chính tay ta giải trừ, Hầu Quân Lâm, trước tiên ngươi mời đại phu tới chuẩn đoán chính xác phen." Thiên Thiên lo lắng xong, đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy luống cuống, ngờ lại dưới tình hình như vậy.

      "Được, ta lập tức an bài, Thiên Thiên, nàng cần hoảng sợ, tỉnh táo lại , Lão Các chủ có việc gì, ông ấy cam lòng mà rời khỏi nàng, yên tâm !" Hầu Lâm Quân nhìn vẻ mặt luống cuống của Thiên Thiên, khỏi lo lắng theo, cũng sợ Lão Các chủ cứ như vậy mà ra , nếu là như vậy, Thiên Thiên nhất định tự trách, tự trách mình vô năng thể cứu được người thân duy nhất của mình, mà tuyệt đối cũng để chuyện như vậy xảy ra.

      Thiên Thiên gật đầu cái, cảm thấy Hầu Quân Lâm rất đúng, bây giờ nàng phải tỉnh táo lại, nếu thể tra ràng nguyên nhân tại sao ông ngoại lại trở nên như vậy.

      Cuối cùng lão quản gia cũng vào trong phòng, nhưng mà lần này lại mang theo tin tức khác: "Trang chủ, có người tự xưng là Mặc công tử cầu kiến Tiểu Thư."

    2. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 104: Nổi giận
      Editor: Snow cầm thú HD
      Beta: Dung Cảnh


      “Mặc?” Đột nhiên Thiên Thiên nghĩ đến, chừng Mặc có thể tìm được Hàn, sau đó tìm được Nguyệt công tử, là có thể cứu ông ngoại rồi, “Lão quản gia, ngươi mau đưa Mặc đến đây.”

      Lão quản gia biết rốt cuộc Mặc là người phương nào? Nhưng nếu có thể vào mật thất này, chứng tỏ Tiểu Tiểu thư cực kì tin tưởng nam tử này, lão quản gia có bất cứ ý kiến nào, lập tức gật đầu , “ Vậy lão nô mời Mặc công tử.”

      Mà Hầu Quân Lâm cũng có chút ấn tượng với người tên Mặc này, theo kết quả điều tra là quản gia của Thiên Thiên, lần trước chung với Thiên Thiên tới Tiêu Dao sơn trang, từng gặp qua nam tử gọi là Mặc này, lúc đó thể cảm nhận được quan hệ chủ tớ giữa Thiên Thiên và , hơn nữa nam từ này làm cho người ta cảm thấy được loại khí chất lạnh lùng hờ hững, nhưng tại sao lại bằng lòng làm quản gia của Thiên Thiên?

      “Tần đại phu, ngươi mau bắt mạch cho bệnh nhân , rốt cuộc là bệnh nhân xảy ra chuyện gì, lại khiến cơ thể run cầm cập.”Hầu Quân Lâm mở miệng .

      Lúc này, Thiên Thiên mới chú ý ra trong phòng còn có Tần đại phu, nhưng nàng thấy Hầu Quân Lâm ra ngoài, càng nhìn thấy Tần đại phu với lão quản gia vào cùng nhau, tên đại phu này có mặt ở đây từ lúc nào?

      Thời điểm Thiên Thiên vẫn nghi ngờ, Tần đại phu đến cạnh giường bắt mạch.

      lâu sau.

      Lão quản gia dẫn Mặc xuống mật thất.

      “Kinh mạch ông lão hỗn loạn, thân thể rét run, cánh tay còn có vết cào, xem ra ông lão vừa trải qua đau đớn vô cùng, vả lại, lục phủ ngũ tạng của ông ấy đều bị ăn mòn rồi, trang chủ, xin thứ cho tại hạ bất tài.” Tần đại phu nặng nề .

      “Trúng độc? thể nào, ràng độc người ông ngoại giải hoàn toàn, còn nữa, mỗi món ăn của ông ngoại ta đều kiểm tra kĩ càng, sao có thể trúng độc?” Thiên Thiên quả quyết phủ nhận, mặc dù nàng giỏi y thuật, nhưng về phương diện độc dược, nàng từng nghiên cứu qua, làm sao ông ngoại có thể trúng độc?

      nương, tại hạ biết trước kia ông lão này xảy ra chuyện gì, nhưng theo tại hạ chuẩn đoán, tại ông ấy chắc chắn trúng độc.”

      “Thiên Thiên, y thuật của Tần đại phu, ta tuyệt đối tin tưởng, hơn nữa xét theo bệnh trạng của lão Các chủ, quả giống người bị trúng độc.” Hầu Quân Lâmmở miệng .

      “Chủ tử, để ta xem thử.” Mặc đứng ngây ngốc bên mặc dù biết chuyện gì xảy ra, nhưng từ nét mặt ban nãy của chủ tử, biết chủ tử cực kì lo lắng cho ông lão nằm giường.

      “Ừ.” Thiên Thiên nhìn về phía Mặc, cho tới tại nàng biết Mặc biết y thuật, tuy có nhiều điều nàng vẫn chưa hiểu hết về Mặc, nhưng mà nàng hết sức tin tưởng .

      Mặc tới cạnh giường, nhìn sắc mặt tái nhợt của ông lão, mà vết thương tay hẳn là mới bị, gương mặt đường tơ máu, mà tơ máu kia phải màu đỏ thông thường, mà là…

      Đầu ngón tay trắng noãn thon dài nhàng đặt lên làn da nhiều nếp nhăn kia, cổ tay khô quắt, đôi mày xinh đẹp chợt nhăn lại, từ trước tới nay ông lão này phải chịu đựng những gì? Tại sao thân thể lại yếu ớt như thế, hơn nữa…

      Lúc này Thiên Thiên mới phát hóa ra đôi tay của Mặc lại đẹp như vậy, vì sao trước kia nàng phát ra, nhưng khi thấy nhíu chặt mày, chẳng lẽ giống như lời đại phu kia , ông ngoại sống lâu được rồi?

      Lẽ nào ông ngoại cũng biết, nếu sao người có thể những lời kia.

      “Chủ tử, ông lão này sống quá giờ ngọ ngày mai!” Mặc thu cánh tay lại, vẻ mặt trầm trọng .

      “Cái gì?Giờ ngọ ngày mai?”Thiên Thiên sợ hãi.

      tại trong đầu Thiên Thiên đều trống trơn, ngừng lặp lặp lại câu kia của Mặc, sống quá giờ ngọ ngày mai.

      Hầu Quân Lâm cũng ngẩn người .

      Lão quản gia cũng bị dọa đứng yên tại chỗ.

      “Ông ngoại…”

      Mặc nhìn vẻ mặt khó chịu của chủ tử, còn có thanh non nỉ vừa nãy củanàng, ông ngoại? ra ông lão này là người thân của chủ tử, Mặc nhìn đôi mắt chủ tử ửng đỏ, chưa bao giờ nhìn thấy chủ tử như thế,

      “Chủ tử, ra vẫn còn cách có thể cứu ông lão này.”Phương pháp này chưa từng thử qua, hoàn toàn chắc chắn, nhưng đành lòng nhìn thấy chủ tử đau lòng.

      Vẻ mặt Thiên Thiên mong chờ nhìn Mặc.

      “Hoán huyết.”

    3. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 105: Hoán huyết
      Editor: Snow cầm thú HD
      Beta: Dung Cảnh


      “Hoán huyết?” Khuôn mặt Thiên Thiên nghi ngờ nhìn Mặc.

      Mặc gật đầu, “ sai, quan sát từ mạch tượng, ông lão từng trúng độc, mà độc tính ở trong cơ thể nhiều năm, lan ra các bộ phận khác. Độc này mới nhìn qua cực kì bình thường, , nhưng có điểm chết người, nếu phải thuốc giải chân chính, sau khi giải độc bảy ngày độc tính nhất định phát tác lần nữa, mà sau khi độc phát tác còn thuốc chữa, chỉ có thể chờ chết.

      Chủ tử độc người ông lão giải hết nhưng nay lại biết nguyên nhân trúng độc. tại độc trong người hòa lẫn vào máu, xâm nhập vào từng bộ phận trong cơ thể, hoán huyết mới có thể cứu được.”Nét mặt của Mặc nghiêm trọng .

      Hai bàn tay mềm mại của Thiên Thiên nắm chặt, Mặc đúng, là nàng hại ông ngoại, chính nàng khiến ông ngoại phải chịu đau khổ.

      “Vậy nhanh chóng hoán huyết !” Hầu Quân Lâm nỡ nhìn đôi tay bị móng tay đâm vào trong thịt, nhàng nâng hai bàn tay thon dài bắt đầu chảy máu lên, vẻ mặt đau lòng nhìn nàng.

      “Nếu như dòng máu mới xung đột với cơ thể, chỉ có người bệnh, thậm chí cả người hoán huyết đều gặp nguy hiểm tới tánh mạng, hơn nữa theo y học, hoán huyết chưa từng thành công.” Tần đại phu đứng bên cạnh mở miệng .

      Đùng tiếng, đầu óc Thiên Thiên trống rỗng, nàng muốn mất người thân duy nhất này, được, cho dù chỉ có ít hy vọng, nàng tuyệt đối từ bỏ.

      Hoán huyết chỉ cần tìm người có dòng máu tương tự xảy ra chuyện xung đột, vậy có nguy hiểm gì rồi.

      Nhưng mà, ở cổ đại này làm sao biết ai nhóm máu đây?

      “Mặc, ngươi có chắc ?”

      Mặc lắc đầu, chuyện hoán huyết, cũng chỉ nghe sư phó sơ qua thôi, ngay cả sư phó người cũng thể thành công, mà hoán huyết quan trọng nhất là hai dòng máu có thể dung hợp, , nếu

      Thiên Thiên rũ mắt, sau đó nhanh chóng nâng lên, “Mặc, mặc kệ kết quả như thế nào, đều phải thử lần.”

      Mặc nhìn thấy trong đôi mắt của Thiên Thiên đều là đau đớn và tự trách, gật đầu, nhiệm vụ của là bảo vệ nàng, thể để nàng thương tâm khổ sở.

      “Thiên Thiên, nàng yên tâm, ta để cho lão Các chủ cứ như vậy rời khỏi nàng.”Hầu Quân Lâm hứa với Thiên Thiên.

      Sau đó Thiên Thiên yên lặng ngồi giường, Mặc và Hầu Quân Lâm chuẩn bị các thứ cần thiết để.hoán huyết.

      “Thiên Thiên, ông ngoại từng này tuổi, cũng nên gặp Diêm Vương, có nhớ lần trước ta gì với con ?” Sở Hoan vốn nhắm mắt nãy giờ đột nhiên mở mắt .

      “Ông ngoại, người…” Thiên Thiên nhớ ràng nàng điểm huyệt ngủ của ông ngoại, sao người có thể nhanh chóng tỉnh dậy được, biết tỉnh lúc nào, nghe được ít hay nhiều ?

      “Cơ thể ông ngoại rất khác so với người bình thường, chỉ có huyệt đạo khác với người thường, ngay cả vị trí trái tim cũng khác hẳn với người thường, Thiên Thiên, ông ngoại quan tâm bản thân mình như thế nào, chỉ là con, tại người ông ngoại lo lắng nhất chính là con .” Sở Hoan yếu ớt .

      “Ông ngoại yên tâm, nhất định Thiên Thiên để mất ông ngoại, chắc chắn Thiên Thiên làm cho ông ngoại khỏe lại.”Thiên Thiên nức nở .

      Sở Hoan thấy bàn tay của Thiên Thiên liền nhàng đưa tay cầm lấy, khẽ mỉm cười.

      “Ông ngoại, người yên tâm, kẻ biến người trở thành thế này, Thiên Thiên nhất định phải cho nếm thử chút cảm giác đau đớn hành hạ..”Thiên Thiên đột nhiên lạnh lùng .

      “Năm đó quyết định của ông ngoại những làm cho mình mất con mà còn để cho mình mất đồ đệ tốt.” Sở Hoan ngờ rằng quyết định của , khiến mất nhiều người như vậy, chỉ trách năm đó quá ngoan cố.

      xứng làm đệ tử của ông ngoại, ông ngoại, Thiên Thiên nhất định cho người tận mắt nhìn thấy phải chịu đau khổ.”Thiên Thiên kiên quyết .

    4. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 106: còn cách nào khác
      Editor + Beta: Dung Cảnh


      Đêm tối

      “Tôn chủ, thuộc hạ điều tra ràng thân phận của bên trong ngôi mộ kia.” Đại sảnh rộng lớn có nam tử cao lớn đứng thẳng người, mà phía sau đột nhiên xuất nam tử áo đen cung kính .

      .”

      này là trong bốn người con của Tể tướng Thượng Quan Kiệt Hùng của Tây Lũng quốc nhưng này từ được ông ta thích, quanh năm bị tỷ tỷ và hạ nhân bắt nạt. năm trước sau khi bị Kỳ vương gia bỏ, tính cách thay đổi, còn nhát gan yếu đuối như thường ngày, lần yến hội chỉ được Thái tử Thủy Nguyệt quốc thích mà còn được Đương kim Hoàng thượng thích tứ phong làm phi, nhưng trước khi vào cung nhận tứ phong lại bị người khác đẩy xuống vách núi đen, từ đó kết thúc cuộc đời.” Nam tử áo đen điều tra nhiều ngày cẩn thận bẩm báo.

      “Bản tôn chủ muốn biết mấy việc vặt này, Bản tôn chủ chỉ cần biết này có liên quan gì tới nàng hay ?”Nếu như này bị thuộc hạ ngộ nhận là nàng, vậy các nàng chỉ vừa vặn có bộ dáng giống nhau mà thôi, chừng còn có chút quan hệ.

      “Nghe mẫu thân của này là nha hoàn ấm giường, sau đó có thai mới được thăng lên làm thiếp.”

      “Phế vật, Bổn tôn biết các nàng có quan hệ nhưng phải mấy thứ vặt vãnh này.” Nam tử tức giận quát, xuất lực, nội lực tụ trong lòng bàn tay nhanh chóng đánh tới nam tử áo đen.

      Nam tử áo đen bị chưởng lực đánh về sau vài bước, trước ngực ngột ngạt phun ra ngụm máu tươi.

      “Tôn chủ…”

      “Nếu thêm lời vô nghĩa chiêu tiếp theo chính là lấy tính mạng của ngươi.” Nam tử lạnh lùng .

      “Sở Liên, nghe đó là tên mẫu thân của nàng.”

      Vừa dứt lời, thân thể nam tử chịu nổi đả kích, bước chân tự giác lùi ra phía sau mấy bước.

      “Vậy nàng ở đâu?”

      chết, mười năm trước chết rồi.” Nam tử áo đen lo lắng nhìn chủ tử của mình, nhịn cảm giác đau đớn từ ngực truyền đến từ từ nhìn nam tử.

      chết? Làm sao có thể, nàng cứ thế mà chết, ta còn chưa trả thù, làm sao nàng có thể chết dễ dàng như vậy, …” Nam tử tin chỉ có thể ra lời như vậy.

      Nàng chết, vậy bản thân chịu đựng bao năm qua làm cái gì? cố gắng làm những thứ này làm cái gì?Nam tử như nổi điên chạy vào bên trong.


      Nam tử áo đen nhìn tôn chủ mất lý trí, đây là lần đầu tiên nhìn thấy tôn chủ như vậy, tuy bình thường tôn chủ tàn bạo lãnh huyết nhưng đối với tôn chủ là chủ tử đáng tôn trọng.

      Tiêu Dao sơn trang.

      Mặc và Hầu Quân Lâm chuẩn bị tốt tất cả mà lúc nãy Mặc cũng biết toàn bộ bên trong đó, ra ông lão vừa rồi đúng là người thân của chủ tử, người thân duy nhất, khó trách chủ tử lo lắng cho an nguy của như vậy.

      “Thiên Thiên, để cho Mặc bắt đầu .” Hầu Quân Lâm ôn nhu .

      Thiên Thiên nhìn Mặc, sau đó lại nhìn Hầu Quân Lâm bên cạnh, cuối cùng nhìn Sở Hoan nằm giường.

      “Thiên Thiên, nhớ kĩ lời trước kia của ông ngoại.” Sở Hoan khẽ cười .

      “Mặc, đừng để cho ta mất người thân duy nhất.”Thiên Thiên mở miệng .

      “Vâng.”

      Trải qua nhiều lần chọn tỉ mỉ, Mặc chọn ra hai nam tử sau đó chuẩn bị ít đồ.

      Thiên Thiên nhìn ống truyền máu bàn cực kì giống với ở đại, còn có lỗ kim cũng cực kì giống ở đại, thể tưởng tượng được trong thời gian ngắn như vậy Mặc có thể chuẩn bị tốt những thứ này.

      Ngay sau đó lại nhìn thấy động tác của Mặc hết sức thuần thục, có còn máu đỏ từ trong ống dẫn từ từ chảy vào trong cơ thể ông ngoại, mà máu của ông ngoại thông qua ống dẫn, màu sắc của máu lại là màu đen.

      Thiên Thiên kinh ngạc nhìn tất cả.

      Thời gian từng chút từng chút trôi qua, mà Sở Hoan cũng có phản ứng tốt, mọi người ở đây thấy lần này hoán máu thánh công là chuyện xảy ra làm cho người ta thể tưởng tượng được.

    5. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 107: Sơ suất
      Editor + Beta: Dung Cảnh


      Hai người được lựa chọn người trong đó nhanh chóng rút kim tay mình, khi định đến cạnh giường bị Hầu Quân Lâm cước đá văng.

      “Ha ha ha, cho dù các ngươi có đá ta cũng vô dụng, ông ta nhất định sống được.”Người nọ cười to sau đó miệng phun máu tươi rồi ngã xuống đất.

      “Ông ngoại…” Thiên Thiên nhìn thấy Sở Hoan bắt đầu giật giật lo lắng gọi.

      Thấy vậy Mặc khẩn trương cho ngừng hoán huyết, nhanh chóng che lại huyệt đạo người Sở Hoan.

      “Mặc, huyệt đạo của ông ngoại khác với người thường, huyệt đạo của ông ngoại ở bên trái cách 3cm so với người bình thường.”Đột nhiên Thiên Thiên nhớ tới lúc trước ông ngoại có vấn đề huyệt đạo của người vì thế mở miệng .

      Mặc nghe theo lời Thiên Thiên lần nữa nhanh chóng che huyệt đạo của Sở Hoan, đáng tiếc kịp.

      “Thiên Thiên, ông ngoại tìm Liên Nhi, nhớ kỹ, con nhất định phải hạnh phúc, Lâm, thay ta chăm sóc cho con bé.” Cuối cùng giọng Sở Hoan yếu dần yếu dần, sau đó hít hơi cuối cùng nở nụ cười mặt.

      “Ông ngoại…”

      “Lão Các chủ…”

      Như thế nào Thiên Thiên cũng nghĩ tới người thân duy nhất của nàng mất , thương tâm qua Thiên Thiên khôi phục bình tĩnh, thờ ơ nhìn nam tử nằm mặt đất, “, là ai ra lệnh cho ngươi?”

      Nam tử chỉ lạnh lùng cười, sau đó khóe miệng tràn đầy máu tươi, chết.

      “Đáng chết! Rốt cuộc là ai? Vì sao lại muốn tính mạng của ông ngoại ta?” Thiên Thiên xoay người, toàn thân tỏa ra khí lạnh, hơi lạnh bao phủ mỗi người ở đây.

      tháng trước vào làm công ở đây, bình thường làm việc hết sức cẩn thận, tính tình thà, lão nô mù mắt vậy mà bị vẻ bề ngoài của lừa gạt. Tiểu tiểu thư, là lão nô sai lầm, nên để người như thế vào Tiêu Dao sơn trang.” Lão quản gia quỳ mặt đất, sợ hãi .

      Từ lúc theo lão trang chủ đến nay ông ta chưa bao giờ sợ hãi như lúc này, tiểu nương này vậy mà có thể tản ra hàn khí lớn như vậy, xem là vị tiểu tiểu thư này thể đắc tội.

      “Tại sao lại chọn người này?”Lần này Thiên Thiên nhìn Hầu Quân Lâm hỏi.

      “Máu của phù hợp.”

      Nhất định người này bị sai sử, rốt cuộc là ai? Là người trong lần đó hay vẫn là…. Chẳng lẽ là Dương Vĩ?Nhưng mà làm sao biết được? Hay là… Thiên Thiên ngừng giả thiết các loại khả năng.

      “Thiên Thiên, ta an táng tốt cho Lão các chủ.” Hầu Quân Lâm đặt tay lên vai Thiên Thiên an ủi.

      Ba ngày sau.

      Thi thể Sở Hoan được chôn cất, Thiên Thiên đặc biệt để cho Mặc mang tro cốt của mẫu thân tới, để cho bọn họ có thể làm bạn cùng nhau.

      “Mặc, ngươi biết y thuật sao?” Đột nhiên Thiên Thiên nghĩ đến việc Mặc biết hoán huyết, hơn nữa còn giống như biết y thuật, trước kia chưa từng nghe qua nên nhịn được tò mò.

      “Bẩm Chủ tử, trước kia có học từ sư phó, nhưng mà học giỏi, nếu cũng cứu được ông ngoại của chủ tử.”Mặc tự trách , nếu như lúc ấy cảnh giác cao chút hoặc là chú ý động tác truyền máu chút tình phát sinh như vậy rồi.

      “Mặc, thể trách ngươi, đối với chuyện này ta nhất định phải tra người đứng phía sau lần này là ai.”

      “Mặc, thứ cho ta mạo muội hỏi câu, sư phó của ngươi là Qủy Y Tử sao?” Hầu Quân Lâm ngồi bên mở miệng hỏi, từng điều tra qua cũng biết người hiểu được hoán huyết chỉ có Qủy Y Tử, mà vị nam tử trước mắt này hiểu được, vậy có thể chứng tỏ là đồ đệ của Qủy Y Tử.

      “Qủy Y Tử? Chẳng lẽ Mặc chính là Nguyệt công tử sao?” Thiên Thiên kinh hô, nàng vẫn cho rằng Nguyệt công tử là Hàn, nghĩ lại là Mặc, nhưng nếu Mặc là Nguyệt công tử vậy có phải và Hàn sớm quen nhau, vì sao mỗi lần bọn họ gặp nhau lại giống như hai người xa lạ, hay còn cố ý…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :